Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

samedi, 28 septembre 2019 17:17

Cả dân tộc đang bỏ trốn

Khi thông tin 9 người đi theo đoàn tuỳ tùng của chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân trốn lại Hàn Quốc bị rò rỉ. Cộng đồng mạng được một phen hả hê, đắc chí với vụ tai tiếng đáng xấu hổ này. Nhưng liệu chúng ta có vô tội khi mỉa mai, kết án họ không ? Họ trốn ở Hàn Quốc, còn chúng ta đang trốn trong những vỏ ốc mang tên mưu sinh, làm giàu, trình độ dân trí thấp, bất đồng ý kiến, chưa có tổ chức chính trị... để khước từ trách nhiệm dân chủ hóa Việt Nam, bảo vệ và bênh vực công lý,  chống lại bất công.

Không có tộc người nào trên thế giới mà không phải mưu sinh. Nhưng nhiều dân tộc vẫn đóng góp tích cực để thay đổi vận mệnh đất nước mình, thậm chí còn chia sẻ những giá tốt đẹp cho cả những đất nước khác. Chúng ta thì cứ mê muội trong men say kiếm tiền, luồn lách và ảo tưởng về một đội quân, một lãnh tụ nào đó sẽ đến đánh đổ độc tài, mang lại cho người Việt một nền dân chủ đa nguyên miễn phí, hoặc tệ hơn nữa, thì chúng ta còn một lựa chọn "khôn ngoan" : tìm cách định cư để hưởng thụ những giá trị tiến bộ ở những nước dân chủ, giàu đẹp.

 

DTbt1

Không chỉ ra đi bằng việc tìm cách trốn lại nước ngoài, nhiều người Việt đã "ra đi" ngay trên chính đất nước mình.

Chúng ta cũng thường nguỵ biện rằng chúng ta thích làm giàu hơn. Nhưng chắc chắn rằng chúng ta chỉ đang làm giàu cho quan chức cộng sản. Danh sách triệu phú, tỷ phú thế giới chắc sẽ tăng đột biến nếu tài sản của các đảng viên cộng sản được công khai minh bạch. Mong muốn làm giàu của chúng ta đang làm nghèo đa số, làm cho đất nước ngày càng nghèo tài nguyên, nghèo văn hoá… Và cái ngày đất nước tuyên bố giải thể sẽ càng gần hơn, nếu chúng ta cứ tiếp tục không làm gì khác ngoài làm giàu.

Một số ít cá nhân may mắn được học hành bài bản, có khả năng suy luận sâu sắc… thì lại khước từ chiếc áo trí thức đích thức. Vì theo họ "đám ngu đông quá", nồi cơm quan trọng hơn... Kết quả là họ né tránh các diễn đàn tranh luận, xem các sân chơi non trẻ này không xứng tầm, và về trang cá nhân qui tụ, thu hút fan hâm mộ để được tung hô, tự sướng... Có vị thầy giáo khá nổi tiếng vì sự cương trực còn mắng đám trẻ Hồng Kông đang tự đạp đổ nồi cơm của mình.

Một số ít cá nhân tham gia tranh luận tại các diễn đàn, câu lạc bộ, thì xem thường trình độ của các thành viên khác. Chỉ cần một vài ý kiến trái với quan điểm của mình, một vài căng thẳng trong tranh luận, là họ lập tức tự ái, bực bội và rút khỏi các cuộc thảo luận một cách lạnh lùng. Trong khi các sân chơi non trẻ này đang rất cần sự kiên trì, thậm chí chịu đựng của những con người có trình độ, kinh nghiệm, để không chỉ chia sẻ kiến thức, mà còn giúp dân tộc hình thành một văn hóa thảo luận, điều mà chúng ta đã quá kém may mắn khi bị tước bỏ vì sống dưới các chế độ độc tài.

Chúng ta dễ dàng chui vào vỏ ốc vì chúng ta không yêu thương anh em mình. Chúng ta cùng sinh ra trong dưới một mái nhà mang tên Việt Nam, nhưng chúng ta luôn xem những người cùng màu da, ngôn ngữ là xa lạ, đáng ghét, gánh nặng... Những người may mắn thoát khỏi mảnh đất khốn khó hình chữ S đã chứng minh điều đó, họ tiêm nhiễm vào đầu con cái mình hình ảnh Việt Nam xấu xí, độc tài, bẩn thỉu và nếu dây vào thì chỉ thêm khổ thân. Nên con cái của họ chẳng có lý do gì để tự hào về nguồn gốc Việt, ngược lại chúng luôn tự nhận là người Mỹ, người Pháp… Chúng ta đã đặt những mâu thuẫn, những đổ vỡ, những mất mát... lên trên sự thiêng liêng của tình anh em, tình đồng bào. Và chúng ta nên tự hỏi xem mình còn yêu nước không, hay thực tế hơn nữa là tự hỏi chúng ta đã từng yêu nước chưa ? Chúng ta là một dân tộc đang bỏ trốn, và nếu có điều kiện như 9 người nêu trên, tôi tin rằng không ít người sẽ lựa chọn giống họ.

May mắn thay, đích thân người viết vẫn được chứng kiến những bạn trẻ vì trốn gia đình, phải chui vào gầm bàn lúc mưa to để thảo luận về chính trị, về đất nước qua những ứng dụng họp trực tuyến. Hay vẫn có những bạn vất vả học tập, mưu sinh ở nơi đất khách quê người, nhưng vẫn tranh thủ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi, để tích luỹ kiến thức chính trị qua màn hình điện thoại nhỏ bé, chật chội o ép đôi mắt đến ngột ngạt. Hoặc những anh chị đã sức cùng lực kiệt, vật vã đau đớn với những căn bệnh nan y, nhưng thay vì trăn trở về sức khoẻ của mình, thì họ lại luôn đau đáu về sự trưởng thành của phong trào, của anh em tranh đấu, của tương lai dân tộc. Đó là những ánh sáng leo lét cuối đường hầm, nó cần phải được tiếp lửa để bùng cháy. Và chỉ có cách chui ra khỏi những vỏ ốc mang tên trốn tránh thì chúng ta mới có thể làm được điều này.

Việt Nghĩa

(28/09/2019)

Additional Info

  • Author Việt Nghĩa
Published in Quan điểm

Có quốc thể đâu mà nhục ?

Thạch Đạt Lang, 25/09/2019

Báo Tiếng Dân ngày 24/09/2019 có đăng một bài viết của tác giả Nguyễn Tiến Tường với tựa đề "Nhục Quốc Thể" nói về chuyện đoàn ngoại giao do Chủ tịch áo dài Nguyễn Thị Kim Ngân dẫn đầu thăm Nam Hàn 4 ngày trong tháng 12 năm 2018, trong đó có 9 người đã trốn ở lại, mục đích tất nhiên chỉ để cư trú và làm việc bất hợp pháp.

9nguoi0

Ông Nguyễn Hạnh Phúc, người phát ngôn của Quốc hội Việt Nam, cho biết về vụ 9 người trong đoàn Đại biểu quốc hội tháp tùng Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân sang Hàn Quốc quá giang : đi bao nhiêu không biết, về bao nhiêu cũng không hay…

Bài viết của ông Tường căn cứ vào thông tin từ báo chí Nam Hàn. Ông Tường cho rằng, tin tức từ truyền thông Nam Hàn về sự kiện này là nhục nhã và đáng căm phẫn.

Theo nhận định của ông Tường, không có quan chức nào của chính quyền cộng sản Việt Nam chấp nhận việc sống chui nhủi, đi làm trốn thuế với những công việc thấp hèn hoặc tạm bợ bởi giai cấp cán bộ, đảng viên cộng sản trong chế độ cộng sản Việt Nam hiện nay là thành phần ăn trên, ngồi trước, hơn nữa lại là thành phần được tham dự một chuyến công du bằng phi cơ riêng, thuê của Vietnam Airlines.

Sự việc xảy ra đã hơn 10 tháng, đến nay mới vỡ lở dù 1 trong 9 người trốn ở lại đã ra đầu thú và xin về nước từ đầu năm nay, nhưng mãi tới bây giờ thông tin mới lộ ra ở Nam Hàn và báo chí nước này đưa tin. Chính phủ Nam Hàn sau đó bắt thêm được một người nữa và hiện đang làm thủ tục trục xuất.

Bài báo của thongtinhanquoc.com cho biết, đoàn của bà chủ tịch áo dài Nguyễn Thị Kim Ngân có tất cả 162 người gồm 20 bộ và thứ trưởng cao cấp (thứ trưởng, bộ trưởng mà không cao cấp thì còn ai cao cấp nữa ?). Như vậy khi làm thủ tục xuất cảnh khỏi Nam Hàn, đoàn thiếu mất 9 người, chỉ còn lại 153.

Nghĩ cũng lạ, một phái đoàn ngoại giao do Chủ tịch Quốc hội dẫn đầu, đi bao nhiêu không biết, về bao nhiêu không hay. 9 người chứ có phải 9 con ruồi, con kiến đâu mà không thấy ai báo cáo, báo chồn gì cho đến 10 tháng sau, báo chí, truyền thông và người dân trong nước mới biết chuyện nhờ báo chí nước ngoài đưa tin!

Tuy nhiên, sự kiện này thật ra chẳng có gì quan trọng để ông Tường phải căm phẫn hay cảm thấy nhục nhã cho quốc thể.

Đối với những người cộng sản Việt Nam, quốc thể chỉ là chuyện tầm phào, nói cho có, sự tồn tại thiên niên trường trị của đảng cộng sản, cũng như địa vị lãnh đạo, chức tước của họ trong đảng, trong chính quyền mới là chuyện lớn, đáng quan tâm, rất quan trọng và rất ư quan ngại.

Nếu người cộng sản Việt Nam coi trọng quốc thể – biết nhục nhã, có lòng tự trọng khi thể diện đất nước hay cá nhân – trong cương vị lãnh đạo sợ bị chỉ trích, phê bình, thì đã không có những chuyện tai tiếng gấp hàng chục, hàng trăm lần từ lúc Hồ Chí Minh còn ở đỉnh cao quyền lực gây ra trước đây, cho đến các lãnh đạo cao cấp đã gây ra, kéo dài đến ngày hôm nay. Đơn cử một vài thí dụ :

1. Hồ Chí Minh bị khuyến cáo nên chấm dứt trò hôn hít nhi đồng nước bạn một cách thô bỉ.

2. Trong thập niên 90, đại sứ Lê Văn Bàng của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam tại Liên Hiệp quốc bị bắt ở Mỹ vì tội trộm sò ở khu vực cấm Hog Creek, quận East Hampton, New York. Có lẽ do Đại sứ Bàng không biết luật lệ ở Mỹ nên đi mò sò, nhưng khi bị cảnh sát phát hiện, ông Bàng giả vờ không biết tiếng Anh. Khi cảnh sát lập biên bản, do sợ bị bắt giữ, ra tòa, chuyện sẽ nổ lớn, nên ông Bàng xuất trình giấy tờ chứng minh là viên chức ngoại giao và xin đặc quyền miễn trừ ngoại giao.

3. Những lời phát biếu ngớ ngẩn của cựu chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, làm trò cười cho thiên hạ.

4. Vũ Kiều Trinh con gái của Vũ Văn Hiến, Tổng giám đốc đài Truyền hình Việt Nam, năm 2001, đã vào siêu thị ở Thụy Điển ăn cắp và bị bắt. Tòa đại sứ Việt Nam ở Thụy Điển phải can thiệp, làm giấy chứng nhận giả vờ bị tâm thần, nên cảnh sát Thụy Điển chỉ giam vài ngày rồi thả.

Nhưng chứng nào tật nấy, năm 2006, khi qua Anh làm việc, Kiều Trinh lại ngứa tay chôm chiếc máy ảnh digital ở một cửa hàng và bị bắt. Một lần nữa giấy chứng nhận tâm thần lại là bùa hộ mệnh cho Kiều Trinh.

6. Chủ tịch áo dài Nguyễn Thị Kim Ngân thăm hữu nghị Trung Quốc khi bọn khốn kiếp đang quậy phá bãi Tư Chính nằm trong thềm lục địa Việt Nam.

Đây là hành động nhục nhã của dảng cộng sản Việt Nam mà bà Kim Ngân là người đại diện trong cương vị chủ tịch quốc hội, hành động đó đáng khinh bỉ và lên án hơn việc 9 người trong đoàn người ngoại giao qua Nam Hàn đã bỏ trốn.

Không biết ông Nguyễn Tiến Tường có vì một lý do nào đó hoặc có ý bóng gió khác hay không trong việc bào chữa cho bà chủ tịch áo dài Nguyễn Thị Kim Ngân, nhưng dù bà Ngân có bị hàm oan trong việc này thì vẫn phải chịu hoàn toàn trách nhiệm. Tục ngữ có câu : Con dại cái mang. Bà Kim Ngân trong chuyện này chắc mang nỗi oan của Thị Mầu.

Dư luận ồn ào lên tiếng yêu cầu bộ trưởng y tế Nguyễn Thị Kim Tiến từ chức vì những bê bối khủng khiếp gây thiệt mạng cho hàng chục trẻ em trong vụ vaccine dỏm, hay vụ thuốc cao đơn hoàn tán trị ung thư H-Capita của VN-Pharma thì cũng không thể bỏ qua việc chủ tịch áo dài để sổng chuồng 9 con nhạn trong phái đoàn ngoại giao.

Ở khía cạnh khác, người dân Việt Nam chẳng còn mấy ai quan tâm đến vận mệnh dất nước, dân tộc. Rất nhiều người, hễ có điều kiện, phương tiện, tiền bạc, kể cả những người là đảng viên, dại biểu quốc hội, có chức tước, địa vị trong chế độ cũng đều đang tìm cách thoát thân khỏi Việt Nam thì việc trốn ở lại của 9 người trong đoàn ngoại giao của bà Kim Ngân chẳng có gì đáng coi là một điều nhục nhã, căm phẫn.

Điều chúng ta nên cảm thấy nhục nhã, căm phẫn là hầu hết người dân đã chọn sự im lặng hoặc lên tiếng chưa đủ chỉ vì hèn nhát, chỉ vì thờ ơ để cho những kẻ bất tài, gian dối, tham lam cùng cực tiếp tục lãnh đạo, đưa đất nước đến vực thẳm, lệ thuộc vào ngoại bang trong nay mai.

Người cộng sản Việt Nam không có quốc thể, họ chỉ có "đảng thể".

Thạch Đạt Lang

(25/09/2019)

****************

"Thành tích" của Nguyễn Thị Kim Ngân

Nguyễn Tường Thụy, RFA, 24/09/2019

Bây giờ người dân Việt Nam mới biết chuyện từ 10 tháng trước do báo chí Hàn Quốc xì ra.

9nguoi2

Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim hội kiến Tổng thống Hàn Quốc Moon Jae-in. (Ảnh : Trọng Đức/TTXVN)

Chuyện rằng Nguyễn Thị Kim Ngân hồi cuối năm 2018 đã dẫn đoàn cán bộ cao cấp của Việt Nam sang thăm Hàn Quốc từ ngày 4 đến 7 tháng 12 năm 2018. Đoàn có 162 người, trong đó có hơn 20 Bộ trưởng, thứ trưởng cao cấp đi riêng một máy bay của hãng Vietnam Airlines và hạ cánh tại sân bay Gimhae (Busan). Nhưng đến khi quay về Việt Nam tại sân bay Incheon thì 9 người đã trốn ở lại Hàn Quốc.

Chuyện này, mãi tối ngày hôm qua 23/9/2019, báo chí và đài truyền hình Hàn Quốc mới đồng loạt đăng tin. Không hiểu sao thông tin đưa ra muộn 10 tháng nhưng lại đồng loạt đăng cùng một lúc.

*

Chuyện có lạ không ? Không lạ.

Trước đây, đã có nhiều thông tin về người Việt Nam đi du lịch xứ "tư bản giãy chết" trốn ở lại. Nổi tiếng nhất là vụ cũng vào tháng 12/2018, cả đoàn từ Việt Nam đi du lịch Đài Loan 153 người thì 152 người trốn ở lại.

Những người ấy là công dân bình thường, có lẽ chẳng chức quyền, hoặc quyền bé, kiếm chác chẳng được là bao. Cũng có thể có người không khó khăn về kinh tế nhưng khao khát tự do nên tìm cách ở lại.

Thiết nghĩ không nên trách cứ họ làm gì. Kể cả báo chí nhà nước lên án, cho rằng họ làm nhục quốc thể thì tình thường cũng không nên trách. Đó là sự lựa chọn của họ. Sau tháng 4/1975 hàng triệu người Việt, kể cả ở miền Bắc vượt biên, bị kết tội rằng, sự trốn chạy của họ là phản bội Tổ quốc nhưng thực chất họ không có tội. Họ chỉ là nạn nhân. Đi tìm tự do không bao giờ có tội.

Những vụ trốn chạy khỏi đất nước khốn khổ này không lạ. Lạ là ở chỗ, những người có điều kiện không bỏ chạy mà cam chịu hoặc là ảo tưởng về một cuộc sống tuy đầy rẫy khốn khó nhưng có quá nhiều lời hứa hẹn viển công về thiên đường chủ nghĩa xã hội. Ngoài ra cũng cần cảm thông với những người không có điều kiện hoặc còn nhiều thứ ràng buộc.

Đấy là nói về những dân thường. Còn vụ này là đoàn cán bộ cao cấp của nhà nước Việt Nam do Nguyễn Thị Kim Ngân dẫn đầu có 9 người trốn ở lại.

Có lạ không ? Cũng không lạ.

Vì con người, ngoài nhu cầu vật chất, còn có nhu cầu tinh thần. Tự do là một thứ nhu cầu tinh thần.

Không lạ nhưng mai mỉa, hài hước. Nó làm cho các vị lãnh đạo đảng và nhà nước mất mặt vì đã có quá nhiều phát ngôn không có thật. Còn có ngượng ngùng, xấu hổ không ? Chắc là không.

Trước hết, phải nhắc đến lời ông Nguyễn Phú Trọng : "Đất nước ta có bao giờ được thế này không ?"

Là lời của ông Nguyễn Minh Triết khi còn làm chủ tịch nước, đòi cùng Cu Ba canh giữ hòa bình thế giới, phân công nhau mỗi nước canh một bán cầu. Thế mới tợn.

Là lời của bà Nguyễn Thị Doan khi làm phó chủ tịch nước : dân chủ nước ta "cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản".

Vậy mà, dân Việt Nam cứ ra nước ngoài là trốn ở lại, không loại trừ cả cán bộ cao cấp của chế độ.

Xin nhắc lại, những chuyện ấy, người Việt Nam không lạ nhưng mai mỉa bởi những lời phát ngôn ngu ngơ hoặc tưởng dân ngu ngơ của mấy vị lãnh đạo cao nhất nước kia. Việc cứ ra nước ngoài là trốn ở lại, nó là những cái "vuốt má" đối với những người phát ngôn ra những câu nói để đời kia (tôi không muốn bắt chước các vị thường dùng từ "cái tát" khi nói về "thế lực thù địch")

*

Bây giờ, có vài lời về Nguyễn Thị Kim Ngân.

Vụ 9 người trong đoàn cán bộ cao cấp trốn ở lại Hàn Quốc, Kim Ngân và nhà nước Việt Nam có biết không ? Dĩ nhiên là biết, vì ai cũng biết đếm, biết phân biệt con số 162 và 153 nhưng họ đã ém nhẹm, có lẽ vì quá nhục. Sự việc chỉ bị lộ ra khi 10 tháng sau, báo chí Hàn Quốc đăng tin thì dân chúng Việt Nam mới biết.

Nghe nói Nguyễn Thị Kim Ngân xuất thân từ một cô gái bán vé số ở tỉnh Bến Tre. Từ khi Ngân bước chân vào chính trường, người ta chỉ biết đến bà ta qua những câu chuyện bà ta đưa ông Obama thăm ao cá và cho ông này chứng kiến cách bà ta cho cá ăn. Người ta biết đến bà mặc quần áo lòe loẹt khi đi viếng liệt sĩ, biết bà ta ưỡn ẹo với Tập Cận Bình khi Tàu Cộng đang gây hấn ở Bãi Tư Chính. Kim Ngân còn nổi tiếng với ít nhất 300 bộ áo dài đắt tiền các kiểu (chỉ tính riêng của nhà thiết kế Võ Việt Chung), tiêu tốn tiền ngân sách vài chục tỉ đồng, bất chấp bà ta đã là một bà già U70.

Về vai trò Chủ tịch Quốc hội, có lần Nguyễn Thị Kim Ngân đưa dự thảo Luật đặc khu bắt quốc hội thông qua vì "Bộ Chính trị đã kết luận rồi, dự thảo luật không trái Hiến pháp, phải bàn để ra luật chứ không không thể không ra luật".

Nhưng cuối cùng, bị dân đả đảo nhiều quá, bà ta đã không hoàn thành nhiệm vụ mà ông Trọng giao cho.

Đại khái, việc làm và hình ảnh của Kim Ngân chỉ có vậy. Thế nhưng bà ta lại rất hay cao giọng giáo dục người khác. Ngân đã từng gây phẫn nộ trong nhân dân khi bà ta cho rằng những người lên tiếng bảo vệ chủ quyền của Tổ quốc là những người "ồn ào kích động" và hỏi họ "Đã làm gì cho đất nước chưa ?" Gần đây nhất, giọng lưỡi ấy lặp lại khi bà ta nói : "Luật Thanh niên sửa đổi phải giúp thanh niên đọc vào thấy được mình đã làm gì cho Tổ quốc, chứ không phải để đòi hỏi Tổ quốc làm gì cho mình". Rất nhiều người biết, nội dung này là đạo lời Tổng thống Mỹ John F. Kennedy phát biểu trong bài diễn văn nhậm chức năm 1961 : "Đừng hỏi tổ quốc có thể làm gì cho bạn. Hãy hỏi : Bạn có thể làm được gì cho tổ quốc". (Ask not what your country can do for you - ask what you can do for your country). Nhưng Ngân lại lập lờ làm cho lớp thanh niên còn ít hiểu biết cử tưởng là lời của "nhà lãnh đạo" Nguyễn Thị Kim Ngân.

Lẽ thường, khi nhắc lời của ai thì phải chú giải, ông A nói, ông B nói... Không chú giải tức là mặc nhiên nhận là lời của mình. Không biết của ai thì cũng phải nói "tôi nghe nói".

Với việc nhắc đi nhắc lại câu nói của ông Kennedy đã trở thành phổ biến cho thấy trình độ chính trị của Ngân chỉ là trình độ của một dư luận viên mới vào nghề.

Nguyễn Thị Kim Ngân còn phát ngôn nhiều câu nghịch nhĩ nữa như "Ngay trong gia đình, nếu bố mẹ không tôn trọng con cái thì ra đời con cái không tôn trọng người khác" hoặc "Nếu đâu đó xảy ra mất dân chủ, dân chủ hình thức, thì đó là cái sai của của tổ chức, cá nhân cụ thể, không phải bản chất nhà nước"...

Trở lại vụ đoàn cán bộ cao cấp của Nguyễn Thị kim Ngân có 9 người trốn ở lại Hàn Quốc. Có lẽ vì Kim Ngân vô tích sự quá nên có người an ủi coi đây là thành tích của bà ta. Rằng, chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân đã cài cắm được 9 chiến sĩ cộng sản trung kiên vào đất nước của bọn tư bản giãy chết, để gây dựng cơ sở, làm nội ứng cho Bắc Triều Tiên vào "giải phóng miền Nam" sau này.

Nguyễn Tường Thụy

Nguồn : RFA, 24/09/2019 (nguyentuongthuy's blog)

Published in Diễn đàn