Không rõ chính xác nó bắt đầu từ lúc nào, nhưng tôi nhớ ước khoảng năm sáu năm nay những bài viết kiểu như kể trên bắt đầu được sản xuất rộ trên nhiều trang báo Việt Nam. Nội dung đều na ná nhau, có biến tấu vừa phải : một anh/chị/em/cặp đôi trẻ mới ra trường, thuê nhà đi làm ở các thành phố lớn được mấy năm, lương không cao nhưng nhờ chi tiêu tiết kiệm và đúng đắn nên đều mua được nhà tiền tỷ chỉ sau vài năm.
Một tòa nhà chung cư được xây dựng ở thành phố Hồ Chí Minh - AFP
Bất chấp nhiều câu chuyện lộ ra sờ sờ các yếu tố vô lý trong thu nhập, cách chi tiêu của nhân vật khiến người ta nghi ngờ chúng được bịa đặt nhằm câu views, thì gần như bất cứ đề tài nào dạng này cũng thu hút lượng quan tâm và bình luận khổng lồ, cả trong không gian mạng lẫn ngoài đời thực.
Hầu hết các tờ báo Việt Nam cũng đều từng thực hiện các loạt bài về vấn đề nóng này.
Ví dụ bài "Lương 10 triệu muốn mua nhà Sài Gòn có phải nằm mơ" đăng báo Tuổi Trẻ ngày 22/3/2019. Một nhân vật cho biết cô 29 tuổi, thu nhập 10 triệu, thuê căn phòng 12 m2 gần trung tâm, không có cửa sổ và ban công giá khoảng 3 triệu, chưa kể tiền điện nước. Cô phải bán sách và văn phòng phẩm trên mạng, bán trái cây có được từ nguồn bà con trồng ở dưới quê để kiếm thêm tiền để mua nhà.
Một nhân vật khác, 28 tuổi, "băn khoăn không biết có nên học liên thông đại học hay là dành dụm tiền chờ cơ hội mua nhà". Lý do là vì có bằng đại học thu nhập sẽ cao hơn, nhiều cơ hội việc làm hơn. Nhưng bây giờ đang cật lực kiếm tiền, mà lại bỏ tiền ra học sẽ chiếm nhiều thời gian và chi phí nọ kia.
May mắn hơn những nhân vật vẫn chưa chạm được đến tờ giấy sở hữu nhà nói trên, một người khác 30 tuổi vừa mua được căn hộ chung cư. Anh nói phải cố gắng để dành 10 triệu/tháng từ tổng thu nhập 15-16 triệu đồng.
"Tôi không còn những chuyến đi chơi, từ chối các cuộc nhậu, tự nấu cơm mang tới công ty với mấy món đơn giản như rau luộc, dưa leo, đồ kho, pha cà phê mang đi. Bỏ hút thuốc, mỗi tháng tôi cũng tiết kiệm được cỡ 2 triệu"-nhân vật kể.
Anh cũng làm thêm nhiều việc để kiếm tiền.
Đến khi mua được nhà rồi thì do vẫn còn nợ và cộng các chi phí từ ngôi nhà nên "tiêu xài cái gì cũng phải tằn tiện, vì trong đầu luôn nghĩ về nợ ngân hàng".
Báo Thanh Niên ngày 17/6/2020 có bài "Lương 15 triệu mỗi tháng có mua được nhà Thành phố Hồ Chí Minh trước 35 tuổi ?".
Hình chụp màn hình báo Tuổi Trẻ
Bài báo nêu "Thạc sĩ công nghệ thông tin Lê Thiên Huy (32 tuổi), đang công tác trong ngành giáo dục tại Thành phố Hồ Chí Minh, tự thân mua được nhà riêng từ năm 25 tuổi, cho biết khi mới ra trường đi làm mức lương của anh chỉ 7 - 8 triệu đồng/tháng, song xác định mục tiêu phải mua được nhà ở thành phố nên anh đi làm từ thời sinh viên, tiết kiệm, không ngừng nâng cao thu nhập bằng nhiều công việc cùng lúc và mua đất theo hướng "từ xa tới gần".
"Tôi thường chỉ dành 4 giờ đồng hồ để ngủ. Từ 3 giờ sáng, kể cả chủ nhật, tôi vẫn thức dậy đọc sách báo, dọn dẹp nhà cửa và làm việc", anh Huy chia sẻ.
Một bài đăng vào ngày 08/05/2020 trên vietnamnet có cái tựa rất nức lòng : "Chỉ tiêu 6 triệu/tháng, chàng trai 27 tuổi đủ tiền cưới vợ, mua nhà Hà Nội".
Anh chàng này cho biết đã sống theo chi tiêu như sau suốt 5 năm kể từ khi ra trường :
- Thuê một căn phòng trọ cách chỗ làm chục cây số cho rẻ.
- Chỉ ăn sáng bằng các món rẻ tiền no lâu như bánh bao, xôi… Hết 10.000 đ/bữa.
- Nấu cơm mang theo đi làm, tiền thức ăn 50.000 đ/ngày cho bữa trưa và tối.
- Mỗi năm chỉ đi du lịch đúng một lần với công ty nên không tốn tiền. Không yêu đương, cũng không tốn tiền cho khoản này.
Mỗi tháng anh chỉ chi tiêu đúng 6 triệu đồng. Cùng với các khoản thưởng và dành dụm từ lương, sau 5 năm anh có khoản tiết kiệm 1,2 tỷ đồng và bắt đầu lên kế hoạch mua nhà, cưới vợ.
Một câu chuyện khác mang cái tựa còn kêu hơn đang viral trên mạng xã hội Việt Nam mấy hôm nay : KHÔNG PHẢI TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM ĐÂU NHÉ !
Nhân vật cũng là một công chức 27 tuổi, rời quê lên Hà Nội học và làm việc. Lương 9 triệu đồng/tháng, cô quyết tâm chỉ chi tiêu 3 triệu/tháng.
Cụ thể :
- Tiền phòng + điện nước : 700.000 đ (thuê chung phòng với bạn, ở xa trung tâm và chỗ làm).
- Tiền xăng xe đi lại : 200.000 đi lại bằng xe bus.
- Tiền ăn : 700.000 đồng/tháng do góp tiền ăn chung với bạn và nấu mang theo lên văn phòng.
Ngoài ra, mỗi lần về quê cô luôn tận dụng mang rau gạo, thực phẩm có sẵn ở nhà lên cũng đỡ một phần tiền chợ.
- Tiền quần áo : 500.000 đồng/tháng.
- Sinh nhật, cưới hỏi : 1 triệu.
Những câu chuyện như trên làm nổi lên mồn một hai vấn đề tồi tệ của Việt Nam lâu nay.
Thứ nhất, giá nhà ở tại các đô thị quá cao, cao phi thực tế, đến nỗi mua được một căn nhà ở tuổi dưới 30 trở thành việc quan trọng số một của cuộc đời. Ai làm được thì trở thành gần như siêu nhân, đáng thán phục và học hỏi.
Ảnh chụp màn hình báo VnExpress
Thứ hai, đời sống của (nhiều hơn một) thế hệ thanh niên Việt Nam được mô tả thảm hại và đáng thương làm sao !
Vừa cầm tấm bằng đại học, bắt đầu đi làm cũng tức là bắt đầu hành trình thực sự để trưởng thành trong đời. Lẽ ra, họ phải dành thời gian và tâm sức học rất nhiều kiến thức chuyên môn bù đắp cho chương trình giáo dục xa rời thực tế của Việt Nam. Họ phải học rất nhiều kiến thức thực tiễn trong cuộc sống và công việc. Cần xây dựng và duy trì các mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp, người yêu, đối tác, người chỉ dẫn… hình thành trong cuộc sống và trong môi trường làm việc. Cần đi đây đi đó để quan sát, trải nghiệm, mở rộng tầm mắt. Cần nuôi dưỡng bản thân thật khỏe về thể chất và trí óc. Cần có thời gian để phục hồi năng lượng về mọi mặt và hoàn thiện bản thân, nhằm bảo đảm đi vững và đi được lâu dài trên hành trình cuộc đời.
Nhưng ở cái tuổi hoa niên mà bao nhiêu thơ ca nhạc họa xưng tụng là thanh xuân không thể có lại lần thứ hai đó, họ phải thực hành một lối sống mà dinh dưỡng chỉ nhằm no bụng. Hàng ngày tốn vài tiếng đồng hồ ngủ gật trên xe bus về nhà vì tiết kiệm tiền thuê. Não bộ và sức khỏe suy yếu vì mỗi đêm chỉ ngủ 4 tiếng. Bỏ tuột hầu hết cơ hội giao tiếp và học hỏi. Tự đóng các giác quan, tâm hồn và tấm lòng, cùng sự lớn mạnh của bản thể khi ròng rã nhiều năm trời chỉ dám sống ru rú ở một nơi nhỏ hẹp. Hầu như toàn bộ cuộc sống chỉ gồm ba bữa ăn.
Giá trị cuộc đời dường như chỉ được xác nhận sau khi sở hữu được một căn nhà.
Tồn tại như vậy, họ không thể phát triển bản thân và nghề nghiệp. Không thể suy nghĩ sâu xa đến điều gì mang tính sáng tạo, xã hội, đóng góp cộng đồng. Và luôn luôn trong tâm trạng thèm thuồng, thắt lưng buộc bụng mong tương lai tươi sáng, họ ứng xử ra sao với những cám dỗ vật chất khi làm công chức nhà nước hay nhân viên kinh doanh ? Khi chỉ cần gây khó dễ hay thiếu trung thực trong công việc, ngay lập tức một khoản hối lộ hay lót tay gấp nhiều lần thu nhập chính đáng dễ dàng trượt vào tài khoản, giúp mau chóng hoàn thiện giấc mơ "có nhà" ? Bao nhiêu thanh niên đánh bạc ? Bao nhiêu cô gái xinh đẹp sẵn sàng chấp nhận những món quà qua đêm hay Sugar Daddy, để mong một ngày sống sướng như Ngọc Trinh ?
Có nghiên cứu nào của các cơ quan hỗ trợ thanh niên như Đoàn Thanh niên, Hội Thanh niên, xem có mối liên hệ nào giữa các yếu tố này ?
Dễ thấy niềm mơ ước tột cùng kể trên phổ biến hơn ở phía Bắc, cái ổ của tham nhũng, cửa quyền, hối lộ, cùng mua bán lợi ích nhóm.
Lợi nhuận xã hội đã được lớp chóp bu ngoạm sạch. Những con người được xưng tụng là tương lai của đất nước bị nhốt vào một đời sống gà què ăn quẩn cối xay quá đỗi nghèo nàn và thảm thương.
Nguồn cội của chúng là từ chính sách tiền lương và nhà ở tồi tệ bất hợp lý của nhà nước, suốt nhiều chục năm nay.
Một chính sách nhân lực nhà nước được mô tả như sau (cho đến giờ chưa lạc hậu) :
Ai cũng có việc làm nhưng không ai làm việc.
Ai cũng không làm việc nhưng ai cũng có lương.
Ai cũng có lương nhưng không ai đủ sống.
Ai cũng không đủ sống nhưng ai cũng sống.
Ai cũng sống nhưng không ai hài lòng.
Ai cũng không hài lòng nhưng ai cũng giơ tay "đồng ý"
Lương một công chức mới ra trường vào khoảng 5 triệu đồng/tháng. Để mua được một căn hộ giá khoảng 1 tỷ đồng, phải mất vài chục năm dành dụm.
Tuy cũng có chính sách nhà ở xã hội (giá rẻ hơn trong thị trường, diện tích từ 30 m2-70 m2/căn), trong đó những người được mua phải đáp ứng điều kiện thu nhập thấp và có công ăn việc làm ổn định tại địa phương. Nhưng với số lượng nhà ở xã hội nhỏ giọt và quá ít ỏi so với nhu cầu tại các thành phố lớn, cũng như việc phê duyệt mua cũng không hề trơn tru dễ dàng, thì mua được nhà ở xã hội là vô cùng khó.
Một người dân trong căn hộ 2 mét vuông ở thành phố Hồ Chí Minh hôm 2/5/2018. AFP
Theo Sở Xây dựng Thành phố Hồ Chí Minh, ước con số từ lũy kế giai đoạn năm 2016-2020, TPHCM hoàn thành được gần 18.000 căn hộ nhà ở xã hội. Con số này thật như muối bỏ biển, vì theo Bộ Xây dựng, nhu cầu nhà ở xã hội trên toàn quốc trong giai đoạn 2011-2020 là khoảng 440.000 căn hộ, riêng TPHCM cần khoảng 134.000 căn.
Cách tính thuế phí và định mức nhà ở xã hội khiến các doanh nghiệp không được lãi trong việc đầu tư căn hộ này. Ngay cả khi bị bắt buộc phải bán lại một tỷ lệ nhất định căn hộ theo giá căn hộ xã hội (theo luật), thì họ cũng cố gắng để xin bớt.
Trong khi đó, số lượng căn hộ thương mại và biệt thự các loại được xây dựng lên ở nhiều đô thị lớn lại dư dả (do giá quá cao, người mua không mua nổi) đến mức bị bỏ hoang.
Tất cả những nghịch lý này dẫn đến việc suốt nhiều chục năm nay, hết thế hệ trẻ này đến thế hệ khác trẻ sống mòn cuộc đời họ trong khát vọng lớn lao nhất là mua được một căn nhà, ổn định cuộc sống, cho dù cuộc sống đó rất nhiều phần chỉ là tồn tại.
Một thực tế đau lòng nhưng hiển nhiên đến mức hầu như không ai nhìn thấy. Trên ti vi, các lãnh đạo vẫn đang say mê hô hào về đạo đức trong sạch. Còn những người trẻ thì say mê tính toán để làm sao có thể nhanh chóng hòa vào đám đông đó.
Xuất ngoại phế liệu nguy hại : Ai nhập ? (Đất Việt, 10/04/2019)
Đã là chất thải nguy hại và đã được đưa ra khỏi lãnh thổ nước bạn thì gần như không bao giờ họ nhập lại nữa.
Phó Giáo sư Tiến sĩ Phùng Chí Sỹ - Viện kỹ thuật nhiệt đới và bảo vệ môi trường cho rằng, hai phương án xử lý 23.000 container rác phế liệu đang bị ùn ứ tại các cảng biển chưa thật sự khả thi.
Loay hoay tìm phương án xử lý 23.000 container rác phế liệu. Ảnh : TTO
Cụ thể với phương án 1 : "Hội đồng xử lý hàng hóa tồn đọng sẽ quyết định bán đấu giá lô hàng là phế liệu đạt quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về môi trường. Đối với lô hàng là chất thải, chất thải nguy hại, phế liệu không đạt quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về môi trường, cơ quan hải quan yêu cầu hãng tàu có trách nhiệm thực hiện việc vận chuyển ra khỏi lãnh thổ Việt Nam".
Đây cũng là phương án được Bộ Tài chính ưu tiên lựa chọn.
Khi phân tích về phương án này, Phó Giáo sư Phùng Chí Sỹ lại cho rằng, đây là phương án khó thực hiện, hiệu quả không cao.
"Tôi đồng ý bán đấu giá lô hàng là phế liệu đạt quy chuẩn, việc đấu giá sẽ có nhiều người tham gia, chắc chắn sẽ thành công.
Tuy nhiên, vướng mắc chính nằm ở việc xử lý đối với lô hàng là chất thải, chất thải nguy hại, phế liệu không đạt quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về môi trường. Yêu cầu tái xuất chất thải độc hại là bất khả thi.
Đã là chất thải nguy hại và đã được đưa ra khỏi lãnh thổ nước bạn thì gần như không bao giờ họ nhập lại nữa.
Hơn nữa, khi vận chuyển, tái xuất chất thải nguy hại phải tuân thủ theo công ước quốc tế, ngoài yêu cầu với từng loại chất thải, khi tới nước nào phải xin phép nước đó, không phải muốn đưa đi đâu cũng được", vị Phó Giáo sư cho biết.
Từ thực tế trên, vị chuyên gia cho rằng, chỉ có thể xử lý theo hình thức : Một, xác định rõ những lô hàng không đạt yêu cầu nhưng đã xác định được chủ hàng, phải yêu cầu chủ hàng thực hiện tiêu hủy ngay.
Hai, nếu không xác định được chủ hàng thì lấy tiền từ các lô hàng bán đấu giá được để xử lý.
Đối với phương án 2, Phó Giáo sư Phùng Chí Sỹ cho rằng phương án này có tính khả thi cao hơn.
Theo đó, Hội đồng xử lý hàng hóa tồn đọng sẽ quyết định biện pháp xử lý bằng hình thức bán đấu giá toàn bộ các lô hàng tồn đọng, bao gồm cả hàng phế liệu đạt và không đạt quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về môi trường.
Doanh nghiệp trúng đấu giá có trách nhiệm tiêu hủy với các lô hàng là chất thải, chất thải nguy hại, phế liệu không đạt quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về môi trường.
"Những lô hàng phế liệu đạt tiêu chuẩn không cần nói, doanh nghiệp cũng sẽ thích mua. Còn đối với những lô hàng không đạt, có thể đấu giá thấp hơn dựa trên tỉ lệ phân loại phế liệu.
Trong trường hợp, tỉ lệ phế liệu có để doanh nghiệp lọc phần phế liệu có thể sử dụng, tái chế lại cao, phần phế liệu không sử dụng được thấp hơn thì có thể bán với giá cao hơn và ngược lại. Như vậy, khi đấu giá theo tỉ lệ phế liệu, doanh nghiệp sẽ phải chịu trách nhiệm tiêu hủy đối với những lô phế liệu không sử dụng được.
Tất nhiên, trường hợp này doanh nghiệp có thể phải chấp nhận một phần rủi ro. Tuy nhiên, theo suy đoán của tôi, nhiều khả năng vẫn là "mỡ nó rán nó", phần nọ bù phần kia, doanh nghiệp chưa chắc đã thiệt", vị chuyên gia nói.
Với phương án này, vị chuyên gia cho rằng chỉ cần mất thời gian để lấy mẫu các lô hàng sau đó tiến hành phân loại, xác định tỉ lệ phế liệu nguy hại và không nguy hại. Trong khi đó, với cách làm này, vừa bảo đảm xử lý được phế liệu nguy hại cũng đồng thời đảm bảo được nguồn thu cho ngân sách.
Cũng theo vị chuyên gia, trong trường hợp đã đấu giá hết phế liệu nguy hại nhưng còn tồn những lô hàng không thể đấu giá được thì có thể sử dụng ngay phần ký quỹ của doanh nghiệp để xử lý.
Như vậy, kể cả khi không bán đấu giá được các lô hàng phế liệu độc hại thì ngân sách nhà nước cũng không mất một đồng tiền nào.
Hoài An
**********************
Vì sao người nước ngoài mua nhà ở Thành phố Hồ Chí Minh ? (Tuổi Trẻ, 10/04/2019)
Giao dịch mua nhà của người nước ngoài tại Thành phố Hồ Chí Minh chiếm 70% tổng số giao dịch nhà ở của người nước ngoài tại Việt Nam. Vì sao ?
Bà Nguyễn Hoài An, giám đốc chi nhánh CBRE Việt Nam tại Hà Nội, cho biết như vậy trong buổi họp báo công bố tiêu điểm thị trường quý I, ngày 10/4.
Đa số người nước ngoài chọn mua căn hộ cao cấp, hạng sang - Ảnh : TTO
Bà Nguyễn Hoài An cho biết thêm, theo quan sát của CBRE, Thành phố Hồ Chí Minh là địa phương dẫn đầu cả nước về số người nước ngoài mua bán nhà.
Ước tính, số giao dịch mua bán nhà của người nước ngoài tại Thành phố Hồ Chí Minh chiếm 70% tổng số mua nhà của người nước ngoài tại Việt Nam.
Lý do, thị trường nhà ở Thành phố Hồ Chí Minh được người nước ngoài chú ý, vì đây là đô thị lớn nhất cả nước về quy mô dân số, kinh tế, và là địa điểm đầu tư ưa thích của cộng đồng người nước ngoài, doanh nghiệp nước ngoài.
Do đó, theo bà An, một cách tự nhiên nhà ở tại Thành phố Hồ Chí Minh thu hút sự quan tâm rất lớn của người nước ngoài, đặc biệt, trong 2 năm (2017 - 2018) có rất nhiều người nước ngoài quan tâm, thực hiện các giao dịch mua bán nhà.
Dù đến nay chưa thể có con số cụ thể về số người nước ngoài mua nhà tại Thành phố Hồ Chí Minh, tuy nhiên có thể thấy rằng số căn hộ bán cho người nước ngoài vẫn chưa nhiều.
Cụ thể là, trong số khoảng 5.000 căn chào bán trong quý 1/2019 tại Thành phố Hồ Chí Minh, chỉ một lượng nhỏ tập trung vào căn hộ cao cấp, là phân khúc được đa số người nước ngoài chọn mua.
Trung bình một quý, số lượng giao dịch mua nhà của người nước ngoài chỉ chiếm dưới 10%, và 90% căn hộ còn lại được bán cho người Việt Nam.
Theo ông Nguyễn Trọng Ninh, Cục trưởng Cục Quản lý nhà và thị trường bất động sản, Bộ Xây dựng đã yêu cầu các địa phương trên cả nước báo cáo về tình hình người nước ngoài, và Việt kiều mua nhà tại Việt Nam.
Tuy nhiên đến nay, cơ quan này vẫn chưa nhận đủ số liệu báo cáo của các địa phương, vì vậy chưa có số liệu chính xác về số cá nhân, tổ chức nước ngoài đang sở hữu nhà ở tại Việt Nam, ông Ninh thông tin thêm.
Bảo Ngọc
*******************
'Chỉ có 750 tổ chức, người nước ngoài mua nhà tại Việt Nam' (Tuổi Trẻ, 30/03/2019)
Con số này được Bộ Xây dựng đưa ra trong báo cáo gửi Ủy ban đối ngoại Quốc hội về thực hiện chính sách pháp luật trong quản lý người nước ngoài tại Việt Nam.
Báo cáo được CBRE Việt Nam công bố mới đây nhận định số người nước ngoài mua nhà tại Thành phố Hồ Chí Minh tăng đột biến - Ảnh : Tư liệu
Con số này đặt ra nhiều dấu hỏi về độ xác thực và tình trạng núp bóng cá nhân trong nước để mua nhà tại Việt Nam.
Về tình hình người nước ngoài sở hữu nhà ở tại Việt Nam, theo Bộ Xây dựng từ khi Luật nhà ở 2014 có hiệu lực đến nay, có khoảng 750 tổ chức, cá nhân nước ngoài sở hữu nhà ở tại Việt Nam.
Số liệu này được bộ ghi nhận từ 12 địa phương như Thành phố Hồ Chí Minh, Hà Nội, Đà Nẵng, Đồng Nai, Bình Dương, Khánh Hòa, Bà Rịa - Vũng Tàu, Bình Thuận, Thừa Thiên - Huế, Vĩnh Long, Đồng Tháp, Cần Thơ.
Bên cạnh đó, các tổ chức, cá nhân nước ngoài sở hữu nhà ở tại Việt Nam đều thực hiện nghiêm túc các quy định về xuất nhập cảnh và lưu trú, sở hữu nhà đất, mua bán chuyển nhượng nhà ở, nộp thuế.
Theo Bộ Xây dựng, hiện có gần 400.000 người nước ngoài sinh sống và làm việc tại Việt Nam, thời gian tới, con số này sẽ gia tăng khi Việt Nam mở rộng hội nhập kinh tế, kéo theo nhu cầu sở hữu nhà ở của người nước ngoài cũng tăng lên.
Luật nhà ở 2014 quy định cho phép người nước ngoài được mua nhà tại Việt Nam, tuy nhiên số lượng người nước ngoài sở hữu nhà ở vẫn chưa nhiều. Nguyên nhân chính do người nước ngoài không được cung cấp thông tin đầy đủ về các quy định pháp luật liên quan đến việc mua và sở hữu nhà ở tại Việt Nam.
Các quy định pháp luật liên quan đến sở hữu nhà ở cho người nước ngoài được quy định trong nhiều luật, mỗi bộ, ngành phụ trách một lĩnh vực, không có hướng dẫn cụ thể nên gây khó khăn cho người nước ngoài tìm hiểu thông tin mua nhà.
Hiện Bộ Tài nguyên và môi trường quản lý quy định người nước ngoài được mua những gì, Bộ Xây dựng quy định đối tượng nào được mua, mua sản phẩm nào, Bộ Công an quản lý về visa, phải có visa mới được mua nhà, Bộ Tài chính quản lý thuế và Ngân hàng Nhà nước quản lý chuyển tiền ra nước ngoài.
Bảo Ngọc
*********************
Singapore bắt giữ gần 30 tấn vảy tê tê trên đường tới Việt Nam (RFA, 10/04/2019)
Chưa đầy 1 tuần, Singapore đã bắt giữ 2 lô hàng với gần 30 tấn vảy tê tê với giá trị gần 90 triệu đôla đang được vận chuyển từ Nigeria tới Việt Nam.
Các bao tải vảy tê tê bị thu giữ tại Singapore. Ảnh chụp ngày 8/4. AFP
Các hãng thông tấn lớn loan tin ngày 10/4, trích dẫn thông tin từ Ủy ban Công viên Quốc gia, Hải quan Singapore và Cơ quan Quản lý Xuất nhập cảnh đảo quốc sư tử.
Giới chức Singpore cho biết vụ bắt giữ mới nhất mới xảy ra chỉ 5 ngày sau vụ bắt giữ hơn 12 tấn vảy tê tê hôm 4/4 vừa qua.
Theo Reuters, số lượng vảy tê tê trong hai lô hàng vừa bị thu giữ tương đương với hơn 20.000 con tê tê. Hải quan Singapore cho biết đây là vụ bắt giữ vảy tê tê có quy mô lớn nhất nước này trong vòng 5 năm qua và lập kỷ lục về lượng vảy tê tê được vận chuyển trái phép trên toàn cầu.
AP cho biết, những vảy tê tê vừa bị bắt giữ thuộc bốn loài tê tê có nguồn gốc từ Châu Phi đang bị đe dọa.
Giới chức Hải quan Singapore cho biết lô hàng đầu tiên được cất giấu trong các gói thịt bò đông lạnh. Năm ngày sau, họ tìm thấy thêm lô hàng thứ hai được cất trong 474 túi trong một container khác, được gắn nhãn mác là hạt cassia, loại hạt dùng thay cho cà phê và có tác dụng tốt cho ruột, gan và thị lực.
Tê tê đang bị đe dọa nghiêm trọng. Nhiều người coi thịt tê tê là một món ngon, còn vảy tê tê được sử dụng trong y học cổ truyền Trung Quốc để điều trị các bệnh từ ung thư đến viêm khớp.
Việt Nam và Trung Quốc được đánh giá là hai quốc gia sử dụng vảy tê tê nhiều nhất.
Đầu tháng 2, Hải quan Hồng Kông cũng đã bắt giữ một vụ buôn lậu lớn vảy của 13.000 con tê tê trên đường từ Nigeria đến Việt Nam.
WildAid ước tính 100.000 con tê tê bị săn trộm từ tự nhiên mỗi năm. Có 8 loài tê tê ở Châu Phi, đặc biệt là Châu Á đang bị nguy hiểm vì nạn săn trộm.