Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

samedi, 01 janvier 2022 22:58

Đầu năm 2022 đã viển vông

"Tôi tin tưởng rằng, cả nước góp sức, toàn Đảng, toàn dân đồng lòng, thống nhất ý chí và hành động, cùng với sự giúp đỡ chí tình của đồng bào ta ở nước ngoài và bạn bè quốc tế, nhất định chúng ta sẽ chiến thắng đại dịch Covid-19".

vienvong1

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng trả lời phỏng vấn nhân dịp Năm mới 2022 – TTXVN - Ảnh minh họa

Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng đã ước đoán thiếu bằng chứng khoa học và y khoa về nạn dịch Covid-19 ở Việt Nam như thế trong cuộc phỏng vấn đầu năm 2022 của Thông tấn Xã Việt Nam (TTXVN), cơ quan Thông tấn duy nhất của nhà nước.

Bài phỏng vấn độc quyền của TTXVN phổ biến ngày 1/1/2022 đã trích lời ông Trọng tự coi thành công của Việt Nam sẽ : "Góp phần xứng đáng vào sự nỗ lực chung của toàn nhân loại vì một thế giới an toàn, lành mạnh, hòa bình, hữu nghị, hợp tác và thịnh vượng, xứng đáng với truyền thống anh hùng vẻ vang của Đất nước ta, Dân tộc ta !".

Tuy nhiên, người cầm đầu đảng duy nhất cầm quyền đã không nói rõ Việt Nam sẽ "Góp phần xứng đáng" với Thế giới bằng cách nào. Bởi vì, cho đến nay, sau hơn 2 năm dịch bệnh lan đến Việt Nam thì, ngoài những biện pháp phòng ngừa như cô lập, phân loại và tiêm chủng, chưa thấy Việt Nam có cống hiến khoa học hay dụng cụ y tế nào cho công tác chống dịch toàn cầu.

Thêm vào đó, Việt Nam chưa tự sản xuất được thuốc chính ngừa (Vaccine) nên chuyện "đóng góp" của Việt Nam là việc hoàn toàn xa vời. Việc duy nhất Việt Nam đã làm và có thế tiếp tục làm trong tương lai là gửi các đoàn Y tế gồm Bác sỹ và chuyên viên đến giúp Lào, Cao Miên, một số nước ở Châu Phi và Nam Mỹ trong việc chống ngừa các chứng bệnh thông dụng vùng nhiệt đới như đậu mùa, tiêu chảy v.v…

Kinh tế đứng lại

Về kinh tế, từ khi có dịch Covid-19 đầu năm 2020, Việt Nam đã thi hành "mục tiêu kép" vừa phòng, chống dịch vừa phát triển kinh tế - xã hội, nhưng cũng như nhiều quốc gia trên thế giới, kinh tế Việt Nam phát triển chậm, nạn thất nghiệp tăng cao. Tuy nhiên ông Trọng vẫn lạc quan tếu khi nói với TTXVN : "Mặc dù chúng ta còn phải đối diện với nhiều khó khăn, thách thức, song đến nay dịch bệnh cơ bản đã được kiểm soát ; mọi mặt của đời sống xã hội và các hoạt động phát triển kinh tế - xã hội... đã dần thích ứng với điều kiện mới".

"Điều kiện mới" mà ông Nguyễn Phú Trọng nói là phải sống chung với dịch Covid 19 để xây dựng đất nước như mọi nước trên thế giới. Nhưng kinh tế Việt Nam đã u ám từ giữa năm 2000 khi dịch bệnh bùng phát khắp nơi.

Bằng chứng này đã được Tổng cục Thống kê Việt Nam báo cáo : "Kinh tế – xã hội năm 2021 diễn ra trong bối cảnh kinh tế thế giới có xu hướng phục hồi khi các nước đẩy mạnh chương trình tiêm chủng vắc – xin phòng chống dịch Covid-19 nhưng sự xuất hiện các biến chủng mới làm cho quá trình phục hồi kinh tế có dấu hiệu chậm lại".

Vì vậy ước tính Tổng sản lượng nội địa (Gross Domestice Product-GDP) năm 2021 của Việt Nam chỉ tăng 2,58%, thấp nhất trong khoảng 30 năm.

Tổng cục Thống kê viết : "Trong nước, làn sóng dịch Covid-19 bùng phát từ cuối tháng Tư (2021) với biến chủng mới có tốc độ lây lan nhanh chóng, nguy hiểm, diễn biến phức tạp tại nhiều địa phương, đặc biệt tại các tỉnh kinh tế trọng điểm như Hà Nội, Bắc Ninh, Bắc Giang, Đà Nẵng, Thành phố Hồ Chí Minh, Bình Dương, Đồng Nai, Long An, Cần Thơ… đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến an toàn, an sinh của người dân và phát triển kinh tế – xã hội".

Suy ra bằng con số thì : "Trong năm 2021, số doanh nghiệp tạm ngừng kinh doanh có thời hạn là gần 55 nghìn doanh nghiệp, tăng 18% so với năm trước ; 48,1 nghìn doanh nghiệp ngừng hoạt động chờ làm thủ tục giải thể, tăng 27,8% ; 16,7 nghìn doanh nghiệp hoàn tất thủ tục giải thể, giảm 4,1%, trong đó có 14,8 nghìn doanh nghiệp có quy mô vốn dưới 10 tỷ đồng, giảm 4% ; 211 doanh nghiệp có quy mô vốn trên 100 tỷ đồng, giảm 20,7%. Bình quân một tháng có gần 10 nghìn doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường" (báo cáo của Tổng cục Thống kê).

Hậu quả của thị trường suy yếu đã nâng số lao động mất việc lên cao, theo lời ông Phạm Hoài Nam, Vụ trưởng Vụ Thống kê Dân số và Lao động, Tổng cục Thống kê.

Ông nói : "Biến thể Delta của virus corona đã tác động nặng nề đến thị trường lao động Việt Nam trong quý 3 năm 2021. Trong thời gian này, cả nước có hơn 28,2 triệu người từ 15 tuổi trở lên hứng chịu ảnh hưởng tiêu cực của đại dịch Covid-19 khiến họ bị mất việc làm, phải giãn nghỉ việc/nghỉ luân phiên, giảm giờ làm, giảm thu nhập…

Trong tổng số hơn 28,2 triệu người bị tác động tiêu cực bởi đại dịch Covid-19, có 4,7 triệu người bị mất việc, chiếm 16,5% ; 14,7 triệu người phải tạm nghỉ, tạm dừng sản xuất kinh doanh, chiếm 51,1%.

Lao động khu vực thành thị chịu thiệt hại nhiều hơn so với khu vực nông thôn. Có 46,2% lao động khu vực thành thị bị ảnh hưởng tiêu cực bởi đại dịch Covid-19, trong khi đó con số này ở nông thôn là 32,4%" (Đài Tiếng nói Việt Nam, 12/10/2021).

Tuy nhiên, báo cáo tiêu cực này không nói rõ liệu có bao nhiêu trong số 1.3 triệu công nhân đã bỏ Sài Gòn và các trung tâm kinh tế chạy về quê khi dịch bùng phát từ tháng 4/2000 ?

Theo Ngân hàng Thế giới (World Bank) và Qũy tiền tệ Quốc tế (IMF) thì tỷ lệ người thất nghiệp ở Việt Nam do nạn dịch gây ra vào khoảng 3.72%, Số người làm việc toàn giờ là 58% trong khi làm bán thời gian vào khoảng 53%.

Đến cuối năm 2021, Tổng cục Thống kê cho hay tình hình chung của kinh tế đã có những điểm sáng lóe ra trong 3 tháng cuối năm với ghi nhận : "Kim ngạch xuất khẩu hàng hóa năm 2021 ước đạt 336,25 tỷ USD, tăng 19% so với năm trướcKim ngạch nhập khẩu năm 2021 đạt 332,25 tỷ USD, tăng 26,5%, chủ yếu nhập khẩu tư liệu sản xuất chiếm đến 93,5% tổng kim ngạch (tăng 0,2 điểm phần trăm so với năm trước)".

Vận tải hành khách và hàng hóa nội địa cũng tăng, nhưng "tính chung năm 2021, vận chuyển hành khách giảm 33% so với năm trước và luân chuyển giảm 42% ; vận chuyển hàng hóa giảm 8,7% và luân chuyển giảm 1,8%".

Trong khi đó, mặc dù Hàng không Việt Nam đã phục hồi giới hạn các chuyến bay Quốc tế, nhưng theo Tổng cục Thống kê thì : "Tính chung năm 2021, khách quốc tế đến Việt Nam (chủ yếu là các chuyên gia, lao động kỹ thuật nước ngoài làm việc tại các dự án ở Việt Nam) đạt 157,3 nghìn người, giảm 95,9% so với năm trước và giảm 99,1% so với năm 2019".

Trong lĩnh vực thu hút vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI). Báo cáo Tổng cục Thống kê cho hay :"Tiếp tục phục hồi, vốn đăng ký mới và tăng thêm giữ xu hướng tăng cho thấy nhà đầu tư nước ngoài tiếp tục tin tưởng vào môi trường đầu tư Việt Nam. Tổng vốn đầu tư nước ngoài đăng ký vào Việt Nam tính đến ngày 20/12/2021 đạt 31,15 tỷ USD, tăng 9,2% so với năm 2020 ; vốn đầu tư nước ngoài thực hiện tại Việt Nam năm 2021 đạt 19,74 tỷ USD, giảm 1,2%".

Xây – chống mãi cũng thế thôi

Cũng trong cuộc phỏng vấn của TTXVN, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng không quên nói lại vấn nạn đang làm cho ông và Bộ Chính trị ăn ngủ không yên gồm "xây dựng, chỉnh đốn đảng" và chống tham nhũng.

Trong câu chuyện "xây dựng chỉnh đốn đảng", ông Trọng nói : "Nhiệm vụ xây dựng, chỉnh đốn Đảng là một yêu cầu quan trọng gắn liền với sự phát triển của Đảng, của dân tộc. Nhất là từ khi bước vào công cuộc Đổi mới năm 1986, Đảng ta đã ban hành nhiều nghị quyết về xây dựng, chỉnh đốn Đảng, như : Hội nghị Trung ương 3 (khóa VII) ; Hội nghị Trung ương 6 lần 2 (khóa VIII)...

Trong 3 nhiệm kỳ trở lại đây (khóa XI, XII, XIII), các Hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương Đảng đều bàn và ban hành những nghị quyết, kết luận hết sức quan trọng về công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng ; lần sau sâu sắc, toàn diện và cụ thể, rõ ràng hơn so với lần trước…".

Dù công tác sống còn này được thực hiện tích cực từ khi ông Trọng lên cầm quyền năm 2011, nhưng tình hình chẳng những không khá hơn mà sau 11 năm, cán bộ, đảng viên đã suy thoái nhiều hơn về mọi phương diện, quan trọng nhất là "suy thoái tư tưởng chính trị".

Vì vậy ông Trọng đã thừa nhận : "Bên cạnh những kết quả đã đạt được, cũng còn những tồn tại, hạn chế. Một bộ phận cán bộ, đảng viên, trong đó có cả cán bộ lãnh đạo, quản lý nhận thức chưa đầy đủ ý nghĩa, tầm quan trọng của công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng ; chưa nêu cao tinh thần trách nhiệm, thiếu gương mẫu, phai nhạt lý tưởng, giảm sút ý chí chiến đấu, đặc biệt là sa vào chủ nghĩa cá nhân, nói không đi đôi với làm, thiếu tu dưỡng và rèn luyện, dẫn đến suy thoái biến chất, vi phạm kỷ luật Đảng, vi phạm pháp luật của Nhà nước, đến mức phải xử lý kỷ luật, xử lý hình sự.

Do đó, người đứng đầu đảng đã nhấn mạnh cho mọi người hiểu rằng Nghị quyết Trung ương 4/XIII :" Đã mở rộng phạm vi, không chỉ xây dựng, chỉnh đốn Đảng, mà còn bao gồm cả xây dựng hệ thống chính trị ; không chỉ đối với đảng viên và các cấp ủy, tổ chức đảng, mà còn mở rộng ra đối với cán bộ, công chức, viên chức, các cấp chính quyền, các cơ quan, đơn vị trong toàn hệ thống chính trị, nhất là ở các cơ quan thực thi pháp luật, những đối tượng có chức, có quyền, những nơi có nhiều đặc quyền, đặc lợi, kể cả các cơ quan có chức năng phòng, chống tham nhũng, tiêu cực. Đồng thời, bổ sung, làm rõ hơn hệ thống những biểu hiện của sự suy thoái về tư tưởng chính trị và đạo đức, lối sống, "tự diễn biến", "tự chuyển hóa", "tiêu cực" sát hợp với tình hình mới".

Như vậy là mối nguy tan đảng đã lan rộng trong mọi cơ quan, tổ chức của đảng và hệ thống cầm quyền nên Ban cán sự đảng Bộ Nội vụ mới cảnh báo : "Tự diễn biến", "tự chuyển hóa" là sự tự thay đổi theo hướng tiêu cực trong tư tưởng chính trị, đạo đức và lối sống của đội ngũ cán bộ, đảng viên. "Tự diễn biến", "tự chuyển hóa" đang diễn ra ngày một mạnh mẽ trong đội ngũ cán bộ, đảng viên ; là một thách thức to lớn đối với vai trò lãnh đạo của Đảng và sự tồn vong của chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. "Tự diển biến", "tự chuyển hóa" là một loại kẻ thù giấu mặt, một thứ "giặc nội xâm" rất khó nhận diện và vô cùng nguy hiểm. Vì thế phòng chống"tự diễn biến", "tự chuyển hóa" đang là nhiệm vụ cấp bách của Đảng, Nhà nước Việt Nam hiện nay" (23/12/2018) .

Lý do ông Nguyễn Phú Trọng và hệ thống báo-đài của đảng phải nhắc nhở đảng viên nhiều lần về nguy cơ "tự diễn biến" và "tự chuyển hóa" vì đây chính là nguyên nhân khiến đảng mất quyền lãnh đạo nên Nga và Liên bang Xô viết mới tan rã 30 năm trước đây (25/12/1991 – 25/12/2021).

Cũng đáng chú ý là khi Bộ Nội vụ Việt Nam cảnh giác về nguy cơ "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" thì ông Nông Đức Mạnh, khi ấy là Tổng Bí thư khóa đảng X, đã bối rối không biết xoay xở ra sao, mặc dù tình trạng này đã có từ trước.

Đến khi ông Nguyễn Phú Trọng thay ông Mạnh cầm quyền năm 2011 thì ngay lập tức, công tác phòng, chống suy thoái tư tưởng chính trị của đảng, và ngăn chặn "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" trong cán bộ, đảng viên đã được ưu tiên giải quyết để bảo vệ đảng.

Nhưng tại sao trong ngày đầu năm 2022 mà vấn đề chính trị nội bộ của đảng Công sản lại được Thông tấn xã Việt Nam và ông Nguyễn Phú Trọng đem ra thảo luận cùng lượt với nguy cợ dịch Covid-19 chưa có hồi kết ?

Phải chăng vì hai vấn đề quan trọng này cùng có những hệ lụy lây lan và khó giải quyết như nhau nên cần được nói một lúc để tạo sự quan tâm trong đảng và nhân dân ? Nhưng tại sao, trong cuộc trao đổi này ông Nguyễn Phú Trọng và Thông tấn xã nhà nước đã không nhắc gì đến mối hiểm họa lớn hơn của Việt Nam hiện nay là Trung Cộng vẫn thường xuyên đe dọa Việt Nam ở Biển Đông ?

Liệu "sơ xuất" chính trị này có liên quan gì với thái độ lâu nay của phía Việt Nam đã tự kiềm chế lời lên án Trung Cộng, dù Quân đội nước này đã gia tăng những hoạt động quân sự ở Trường Sa ?

Càng khó hiểu hơn là ngoài câu nói thông dụng "tình hình Biển Đông vẫn diễn biến phúc tạp", không thấy lãnh đạo Việt Nam nào, kể cả ông Nguyễn Phú Trọng, đã có một thái độ cứng rắn hơn với Bắc Kinh.

Như vậy thì có viển vông không ?

Phạm Trần

(ngày đầu năm 2022)

Published in Diễn đàn

30 năm sau khối Liên Xô tan rã, chế độ cộng sản Việt Nam vẫn cuồng tín

30 năm sau ngày Liên bang Xô Viết tan rã (25/12/1991 – 25/12/2021), Thế giới cộng sản vẫn không thể phục hồi như giấc mơ hão huyền của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Đảng cộng sản Việt Nam.    

Điều này đã thành sự thật khi Thế giới tự do, do Hoa Kỳ và các nước dân chủ tiến bộ lãnh đạo vẫn không ngừng tỏa sáng như ngọn hải đăng dẫn đường thoát hiểm cho các dân tộc còn bị độc tài và phản dân chủ kìm kẹp, trong đó có Việt Nam.

duoc1

Ngọn đuốc dân chủ tiến bộ của thế giới tự do không ngừng tỏa sáng như ngọn hải đăng dẫn đường thoát hiểm cho các dân tộc còn bị độc tài và phản dân chủ kìm kẹp

Thực tế cả thế giới ngày nay chỉ còn lại 5 nước chọn Chủ nghĩa cộng sản làm nền tảng xây dựng đất nước gồm Trung Quốc, Việt Nam, Lào, Bắc Triều Tiên và Cuba. Nhưng từ khi Liên bang Xô viết tan hàng rã đám, không có thêm nước nào tuyên bố đứng vào hàng ngũ xã hội chủ nghĩa hay cộng sản. Kết quả này đã đem lại thất bại tiếp cho 4 quốc gia cộng sản kia khi cường quốc Trung Quốc không muốn lãnh đạo khối cộng sản như Liên Xô dưới thời Lênin và Stalin.

Lý do tan rã

Còn nhớ vào năm 1992, một năm sau khi Thế giới cộng sản tan hàng, ông Nguyễn Phú Trọng, khi ấy là Phó Tổng biên tập Tạp chí cộng sản, cơ quan lý luận hàng đầu của Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam, đã viết bài "Vì sao Đảng cộng sản Liên Xô tan rã ?" (Tạp chí cộng sản, số 4-1992).

Theo ông Trọng, có 5 nguyên nhân làm tan rã khối cộng sản Liên Xô :

Một là, các lãnh đạo Nga thời đó đã "không xác lập đúng đắn sự lãnh đạo của Đảng, buông lơi công tác xây dựng Đảng".

Nhưng hậu quả nghiêm trọng nhất, theo lời ông Trọng, là : "Với khẩu hiệu "Trả lại chính quyền cho nhân dân", "Tất cả chính quyền về tay Xô viết", chủ trương xóa Điều 6 trong Hiến pháp Liên Xô (là điều khẳng định sự lãnh đạo của Đảng cộng sản Liên Xô trên toàn xã hội), họ từng bước hạ thấp rồi phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng… xem nhẹ vấn đề lãnh đạo Nhà nước thông qua các tổ chức đảng, làm cho hệ thống tổ chức của Đảng rệu rã, kỷ luật lỏng lẻo, tổ chức đảng không kiểm tra, giám sát đảng viên, sức chiến đấu của các tổ chức cơ sở đảng quá yếu".

Hai là : "Phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin là nền tảng tư tưởng của Đảng".

Ông Trọng phê bình : "Từ một số khiếm khuyết của chủ nghĩa Mác - Lênin, người ta đã cường điệu lên cho rằng toàn bộ chủ nghĩa Mác - Lênin "đã lỗi thời", "sai lầm", lâm vào "khủng hoảng", "không còn thích hợp" với thời đại ngày nay".

Ông giải thích : "Trên thực tế là đã mắc mưu của chủ nghĩa đế quốc, của các nhà tư tưởng chống cộng, hạ thấp, phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin, thay đổi các nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa Mác - Lênin bằng những luận điểm của chủ nghĩa xã hội dân chủ".

Ba là : "Coi nhẹ hoặc phủ nhận nguyên tắc tập trung dân chủ là nguyên tắc tổ chức cơ bản của Đảng".

Nguyên tắc này cho phép đảng toàn trị, kiểm soát từ trên xuống dưới và thống nhất lãnh đạo bằng kỷ luật đảng.

Ông Trọng nêu bằng chứng : "Trong Điều lệ Đảng (thông qua tại Đại hội XXVIII của Đảng cộng sản Liên Xô) không hề nói nguyên tắc tập trung dân chủ, mà chỉ nhấn mạnh vấn đề dân chủ. Các bài phát biểu của những người lãnh đạo cao nhất của Đảng chỉ nhấn mạnh vấn đề dân chủ hóa, đưa ra khẩu hiệu đa nguyên (lúc đầu chỉ là đa nguyên ý kiến, rồi dần dần đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập), chấp nhận cho các tổ chức đối lập ra đời".

Tổng bí thư Trọng kết luận : "Kết cục là sự thống nhất trong Đảng bị phá vỡ, kéo theo sự tan vỡ của khối thống nhất toàn liên bang, đất nước ngày càng lún sâu vào rối loạn, khủng hoảng".

Bốn là : "Xa rời quần chúng, mất uy tín nghiêm trọng trước nhân dân, không được nhân dân ủng hộ" đã khiến Đảng cộng sản Liên Xô với 20 triệu đảng viên tan hàng.

Tuy nhiên, ông Trọng cũng phải thừa nhận rằng : "Một thực tế đau xót là có một bộ phận cán bộ, đảng viên trong điều kiện đảng cầm quyền (ở Liên Xô thời đó) đã không giữ được phẩm chất và đạo đức cách mạng. Họ thoái hóa, biến chất, phạm vào tham nhũng, quan liêu, hách dịch, xa dân, bị quần chúng oán ghét".

Năm là : "Từ bỏ chủ nghĩa quốc tế của giai cấp công nhân, thổi lên ngọn lửa kỳ thị dân tộc, dân tộc hẹp hòi.

Ông Nguyễn Phú Trọng nhận định : "Chủ nghĩa quốc tế của giai cấp công nhân là đặc trưng, là thuộc tính của giai cấp công nhân và của Đảng cộng sản Liên Xô suốt một thời gian dài đã đóng vai trò trụ cột trong phong trào cộng sản và công nhân quốc tế, đất nước Liên Xô - quê hương của Lênin và Cách Mạng Tháng Mười - đã từng là thành trì của cách mạng và hòa bình thế giới… Tuy nhiên, mặt trái ở đây là có lúc, có bộ phận nảy sinh tư tưởng nước lớn, muốn áp đặt, làm thay, "xuất khẩu cách mạng", viện trợ và giúp đỡ không đúng tinh thần quốc tế của giai cấp công nhân.

Từ đó dẫn đến làm cho dân trong nước phải chịu đựng hy sinh quá lớn, kinh tế tài chính khó khăn còn nước được viện trợ thì ỷ lại, hoặc cho là mình bị mất chủ quyền. Các nước cộng hòa, các dân tộc trong liên bang cảm thấy mình mất độc lập, không được bình đẳng…".

Hy vọng hão huyền

Sau khi phân tích như thế, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, người có học hàm Tiến sĩ về môn Xây dựng đảng, và là người cộng sản bảo thủ hàng đầu ở Việt Nam đã hồ hởi viết : "Nhưng dù sao thất bại của chủ nghĩa xã hội lần này chỉ là tạm thời. Quy luật khách quan không ai cưỡng lại được vẫn là chủ nghĩa xã hội sẽ phủ định và thay thế chủ nghĩa tư bản".

Ông Trọng khẳng định : "Chúng ta tin rằng, sau sự sụp đổ của chủ nghĩa xã hội hiện thực ở Liên Xô và các nước Đông Âu, những người cộng sản và cách mạng chân chính sẽ rút ra được nhiều bài học bổ ích, sẽ có thêm kinh nghiệm và bản lĩnh để tiếp tục đấu tranh cho thắng lợi cuối cùng của mục đích mà mình theo đuổi.

Không lý gì một đảng cộng sản to lớn, anh hùng và kiên cường như Đảng cộng sản Liên Xô -đảng của Lênin vĩ đại- lại cam chịu thất bại dễ dàng như vậy".

Cùng với giọng điệu tương tự, 19 năm sau, Đảng cộng sản Việt Nam, dưới thời Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, đã thống nhất biểu quyết "Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (bổ sung và phát triển thêm vào năm 2011)".

Cương lĩnh lập luận rằng : "Hiện tại, chủ nghĩa tư bản còn tiềm năng phát triển, nhưng về bản chất vẫn là một chế độ áp bức, bóc lột và bất công. Những mâu thuẫn cơ bản vốn có của chủ nghĩa tư bản, nhất là mâu thuẫn giữa tính chất xã hội hóa ngày càng cao của lực lượng sản xuất với chế độ chiếm hữu tư nhân tư bản chủ nghĩa, chẳng những không giải quyết được mà ngày càng trở nên sâu sắc. Khủng hoảng kinh tế, chính trị, xã hội vẫn tiếp tục xảy ra. Chính sự vận động của những mâu thuẫn nội tại đó và cuộc đấu tranh của nhân dân lao động sẽ quyết định vận mệnh của chủ nghĩa tư bản".

Từ suy luận viển vông này, Cương lĩnh 2011 tự an ủi : "Đặc điểm nổi bật trong giai đoạn hiện nay của thời đại là các nước với chế độ xã hội và trình độ phát triển khác nhau cùng tồn tại, vừa hợp tác vừa đấu tranh, cạnh tranh gay gắt vì lợi ích quốc gia, dân tộc. Cuộc đấu tranh của nhân dân các nước vì hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ, phát triển và tiến bộ xã hội dù gặp nhiều khó khăn, thách thức, nhưng sẽ có những bước tiến mới. Theo quy luật tiến hóa của lịch sử, loài người nhất định sẽ tiến tới chủ nghĩa xã hội".

Cuối cùng, Ban Chấp hành Trung ương khóa đảng X đã hồ hởi nhét chữ vào miệng người dân khi viết trong Cương lĩnh mới rằng : "Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân ta, là sự lựa chọn đúng đắn của Đảng cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh, phù hợp với xu thế phát triển của lịch sử".

Đó là tuyên bố tự biên tự diễn của Đảng cộng sản Việt Nam. Người dân không được tham gia thảo luận hay hỏi ý kiến, nhưng buộc phải chấp nhận mọi quyết định của đảng độc tài lãnh đạo.

Nhưng ông Nguyễn Phú Trọng và Đảng cộng sản Việt Nam đã không bị khiển trách, phạt kỷ luật hay trừng phạt vì đã đánh lừa nhân dân với chiếc bánh có nhân chất độc về tương lai viển vông của thiên đàng cộng sản. Ông Trọng cũng đã bị lên án càng ngày càng để cho đất nước lệ thuộc vào Trung Quốc để được an thân và được Bắc Kinh bảo đảm cho tiếp tục cầm quyền.

cohoi1

"Và 30 năm đổi mới cho thấy ý thức hệ, con đường của Đảng cộng sản Việt Nam : từ đại hội VII đất nước đi vào thời kỳ khủng hoảng toàn diện, từ mấy năm gần đây là thời kỳ trầm trọng nhất chưa từng có kể từ sau 30/04/1975 (Nguyễn Trung).

Nguy cơ trước mắt

Bằng chứng này đã được nguyên Đại sứ Nguyễn Trung trình bày trong bài viết "Cùng nhau mở con đường cải cách, đưa đất nước vào thời kỳ phát triển mới" phổ biến ngày 22/11/2021.

Với áp lực ngày càng tăng tốc của Trung Quốc đối với Việt Nam ở Biển Đông, ông Nguyễn Trung viết : "Việt Nam hiện nay đứng trước thách thức quyết liệt chưa từng có kể từ sau chiến tranh 17/02/1979. Điều gì sẽ xảy ra và Trung Quốc có thể đi xa tới đâu, nếu xu thế nói trên ở Biển Đông diễn tiến tiếp tục, hoặc khi xảy ra đột biến lớn tại bất kỳ một điểm nóng nào đó trong cục diện thế giới hiện nay ? Trong khi đó Trung Quốc đã tạo ra được ở Việt Nam ở mức cao nhất đến nay sự phụ thuộc về kinh tế, sự lệ thuộc về chính trị, sự uy hiếp nghiêm trọng về an ninh quốc phòng, và triển khai tiếp sự can thiệp sâu hơn nữa vào nội bộ nước ta".

Nhà ngoại giao nổi tiếng nói thẳng và nói thật cảnh báo rằng : "Trong cục diện quốc tế và khu vực rất nguy hiểm và nhạy cảm hiện nay, Việt Nam đang bước vào thời kỳ trầm trọng của cuộc khủng hoảng toàn diện bắt đầu từ Đại Hội VII (1991). Nghĩa là Việt Nam đang ở trong tình thế bị uy hiếp nghiêm trọng nhất trên cả hai phương diện đối nội và đối ngoại. Đặc biêt là : Kinh tế tuy đạt mức thu nhập trung bình thấp, song không bền vững, đang ở thời kỳ khó khăn nhất sau 30 năm đổi mới với nhiều vấn đề cơ bản, ách tắc, nóng chưa có lời giải (vốn, nợ, tham nhũng, kết cấu hạ tầng, quy hoạch phát triển, môi trường, năng lượng, nước, năng lực quản trị quốc gia, giáo dục, biến đổi khí hậu…), nội trị rối ren, an ninh quốc phòng bị uy hiếp quyết liệt nhất trong tình thế phải đối mặt với nguy cơ bị cô lập rất cao".

Ông Trung nhận xét về "Đổi mới" bằng ngôn ngữ gay gắt : "Và 30 năm đổi mới cho thấy ý thức hệ, con đường của Đảng cộng sản Việt Nam : từ đại hội VII đất nước đi vào thời kỳ khủng hoảng toàn diện, từ mấy năm gần đây là thời kỳ trầm trọng nhất chưa từng có kể từ sau 30/04/1975. Đấy cũng là những nguyên nhân gốc gây ra lãng phí, tham nhũng và bất công xã hội vô cùng nặng nề, cướp đi của đất nước nội lực phải có để có thể đương đầu với mọi thách thức sống còn trong cục diện quốc tế ngày càng nóng bỏng hôm nay. Đồng thời đã áp dụng quá nhiều chủ trương chính sách sai lầm, bưng bít sự thật và ngu dân, kèm theo những hành động trấn áp khắc nghiệt, tất cả khiến cho khối đại đoàn kết dân tộc bị phân hóa sâu sắc, trí tuệ và ý chí phấn đấu vươn lên của đất nước bị tê liệt, làm tổn thương nghiêm trọng tinh thần tự trọng dân tộc và thể diện quốc gia, lòng dân phân tán và mất lòng tin vào sự lãnh đạo của đảng".

Trong mối quan hệ ngoại giao với Trung Quốc, cựu Đại sứ Nguyễn Trung nói thẳng với Đảng : "Từ Hội nghị Thành Đô đến nay cho thấy đường lối ngoại giao leo dây để giữ "đại cục", nhưng không có nội lực vững mạnh của quốc gia làm nền tảng, lại thêm những yếu kém của đội ngũ lãnh đạo, nên đã thất bại nghiêm trọng. Mỗi ngày ta phải nhân nhượng một tý để giữ "đại cục" như thế, để hôm nay là cả một cái thòng lọng không gỡ ra nổi siết trên cổ đất nước, uy tín quốc tế giảm sút nặng nề, biên cương bờ cõi tổ quốc bị xâm phạm, đất nước lâm vào thế vừa lệ thuộc và phụ thuộc, vừa đơn độc một cách nguy hiểm".

Tiếp theo, ông đã kết luận về chủ trương tiếp tục kiên định chủ nghĩa cộng sản lạc lõng của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng như thế này : "Toàn bộ tình hình nêu trên còn cho thấy đường lối đối nội và đối ngoại của đảng chẳng những đem lại cho đất nước những tổn thất lớn, mà còn đẩy đất nước vào con đường phát triển vừa lạc hậu, vừa lạc lõng trong xu thế phát triển chung của thế giới ngày nay. Xem xét kỹ thực chất, quan sát trên thế giới sẽ thấy Việt Nam hiện nay là nước duy nhất còn lại đang cố tìm cách níu kéo ý thức hệ có cỗi rễ là chủ nghĩa Mác-Lênin và chủ nghĩa cộng sản để duy trì chế độ toàn trị và quyền lực của Đảng trong điều hành đất nước – mặc dù lãnh đạo đảng cũng thừa nhận chưa biết cuối thế kỷ này liệu sẽ có chủ nghĩa xã hội hay không ! Nghĩa là trên thực tế về nhiều mặt sâu sắc bên trong, nước ta vẫn đang một mình một đường đi trong thế giới hôm nay".

Cuối cùng, cựu Đại sứ Nguyễn Trung đã lên án chế độ : "Một mình một đường đi như vậy, nước ta càng đuổi theo thiên hạ, nhưng hôm nay càng tụt hậu xa hơn và yếu đi – ngay cả so với tất cả các nước láng giềng, tiếp tục lạc lõng.

Thất bại của 42 năm đầu tiên độc lập thống nhất đất nước phải hứng chịu về nhiều mặt chính là thất bại của việc lấy chủ nghĩa chà đạp trí tuệ và các giá trị của tự do – dân chủ - quyền con người, là do người nắm quyền giành được một số lợi ích phe nhóm nhưng phải hủy hoại nhiều lợi ích quốc gia và lợi ích của dân tộc, là thất bại của xây dựng chủ nghĩa xã hội - với kết quả gặt hái được là để mọc lên trên đất nước ta hôm nay một chế độ toàn trị khắc nghiệt, nhưng đối với bên ngoài độc lập 42 năm mà vẫn chưa độc lập !".

Như vậy, sau 30 năm khối Liên bang Xô Viết cộng sản sụp đổ, nhân dân Nga và các nước Đông Âu đã được hưởng dân chủ và tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng cộng sản Việt Nam đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam.

Do đó, đất nước tiếp tục chậm tiến, kinh tế chỉ có thể thành công giới hạn vì không có đoàn kết toàn dân trong và ngoài nước để xây dựng và phát triển. Nhưng nguy hiểm hơn là lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục cuồng tín vào khả năng sống lại của chủ nghĩa cộng sản trên toàn thế giới. Thêm vào đó là sự lệ thuộc vào kẻ thù phương Bắc là Trung Quốc, ngày càng rõ rệt của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Đảng cộng sản Việt Nam để duy trì quyền lực đã không còn lối thoát.

Nằm gọn trong tay Bắc Kinh (1)

Để bảo vệ đảng, ông Trọng đã buộc Quân đội và Công an phải "tuyệt đối trung thành với đảng", đặt hai lực lượng này dưới quyền lãnh đạo trực tiếp của Đảng, không phi chính trị hóa Quân đội và kiểm soát báo chí.

Ngoài ra, Đảng còn quy định : "Đảng viên không được dao động, hoài nghi, đòi thực hiện "tam quyền phân lập", "xã hội dân sự" ; đảng viên không được phản bác, phủ nhận, xuyên tạc chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, cương lĩnh, chủ trương, đường lối, nghị quyết, chỉ thị, quy định, quy chế, quyết định, kết luận của Đảng ; phai nhạt lý tưởng cách mạng, dao động, hoài nghi ; phụ họa theo những nhận thức lệch lạc, quan điểm sai trái, đòi "phi chính trị hóa lực lượng vũ trang"... ; giảm sút niềm tin vào mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội" (VOV.VN, ngày 04/12/2021).

Tuy nhiên, một số không nhỏ cán bộ, đảng viên đã "tự diễn biến" và "tự chuyển hóa" quay lưng lại với Đảng vì những chứng hư, tật xấu của lãnh đạo vẫn diễn biến phức tạp. Tình trạng tham nhũng, quan liêu mỗi ngày một tinh vi, năm sau cao hơn năm trước. Về đối ngoại, chủ trương hoàn toàn lệ thuộc vào Trung Quốc để tồn tại của ông Nguyễn Phú Trọng đã đặt đất nước vào vòng nô lệ không lối thoát của Bắc Kinh. Tuy nhiên, Việt Nam vẫn chưa thoát khỏi đe dọa an ninh của Trung Quốc ở Biển Đông và trên đất liền.

Vì vậy, hậu quả nhãn tiền của "tình hữu nghị viển vông" Trung-Việt, dưới thời ông Trọng, một lần nữa nhắc Đảng cộng sản Việt Nam phải nhớ lại lời tuyên bố ngày 25/04/2014 của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, trong chuyến thăm Phi Luật Tân, theo đó ông nói : "Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền và lợi ích chính đáng của mình bởi vì chủ quyền lãnh thổ, chủ quyền biển đảo là thiêng liêng. Việt Nam luôn mong muốn có hòa bình, hữu nghị nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển, và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó".

Trong cuộc tranh chấp quyền lưc năm 2011, ông Nguyễn Phú Trọng đã thành công loại ông Nguyễn Tấn Dũng và phe cánh khỏi chính trường, nhưng liệu ông có được tin tưởng đủ khả năng và trí tuệ để chống lại áp lực của Trung Quốc như lời cảnh giác của Đại sứ Nguyễn Trung ?

Phạm Trần

(Giáng Sinh 2021)

(1) Đọc thêm :

- Nguyễn Văn Huy, Hậu Thành Đô 5 - Bằng chứng của một sự phản bội, Thông Luận, 20/06/2019

- Nguyễn Văn Huy, Bắc Kinh gia tốc tiến trình thuộc địa hóa Việt Nam, Thông Luận, 27/04/2018

- Nguyễn Văn Huy, Việt Nam đang biến thành thuộc địa !, Thông Luận, 25/04/2018

Published in Diễn đàn
Trang 2 đến 2