Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Chỉ vài tun trước và sau Tết mà dòng thi s Vit Nam đã tiếp tc "chy siết" vi vô s v vic khiến không khi cười ra nước mt…

Đất nước có bao gi din như thế này chưa ?

ketxe1

Tổng Bí Thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng lì xì cho các nữ công nhân môi trường vào đêm Giao thừa tại đường Thanh Niên © VTC News cung cấp   

Đầu tiên là bc nh Ch tch nước-Tng bí thư Nguyn Phú Trng đi chúc Tết và lì xì công nhân vệ sinh vào ti 4/2/2019 (30 Tết) ti đường Thanh Niên (Hà Ni). Hành đng "đp" và "đy tính nhân văn" này đã nhanh chóng b nghi ng là ngy dng, mt màn din kém cht lượng được dng ti bi đo din dm.

Điu khiến dư lun… h h là cô "nhân viên môi trường" nhn bao lì xì ca ông Trng li trông ging như mt nhân vt mà ch hai ngày trước đó đã đến Đi cnh sát giao thông s 14 thuc Phòng Cnh sát Giao thông Công an Hà Ni nhn li cái ví b mt, mt hình nh th hin "nghĩa c cao đp" và "đạo đc liêm khiết" ca ngành công an. Mãi đến ngày 12/2, t VTC News mi đăng bài "S tht v cô gái xut hin trong hai bc nh dy sóng dân mng trước Tết Nguyên đán". Bài báo cho biết cô gái nhn li ví b mt tên là Ngô Nhã Phương, trú ti phường Sao Đỏ, th xã Chí Linh, tnh Hi Dương. Tuy nhiên, "mt na s tht" còn li - tc danh tánh, ch và tông tích tht ca cô "nhân viên môi trường" - thì vn còn nm trong din "bí mt đi tư" "chưa được công b" ! 

ketxe2

Hình ảnh chị Phương được trao trả lại đồ đạc, tiền bị rơi vào ngày 2/2 (28 Tết âm lịch) © VTC News

Liên quan chuyn "din", vài năm gn đây, ngành công an sử dng rt mnh "nh hưởng truyn thông" đ xây dng hình nh và gy dng uy tín sau vô s "mt mát" và "tn tht" uy tín trước nhng v "nhc chân va chm" người dân mt cách thô bo và phn cm. Nhng cnh đưa c già qua đường, đ c già ngã té, đưa c già chai nước sui liên tc xut hin trên các phương tin truyn thông… Vn đ ch các "đng chí" làm tung kém quá.

ketxe3

Đi lạc đường, cụ bà 83 tuổi được nữ Cảnh sát giao thông đưa về tận nhà - Ảnh An Ninh Thủ Đô

Các "đng chí" lý ra nên được đào to vài khóa v lòng v k năng din xut ln k thut "xây dng kch bn". Hu như tp phim ngn nào ca các "đng chí" cũng tr thành "bom tn" trên mng và được khán gi nhit lit… ch trích. Ngôn ng ca "h thng đng" thường nhc đến t "thc cht", "đi vào thc cht", "hành đng thc cht"… nhưng các "đng chí" thay vì "thc cht" vai trò của mình thì li biến mình thành k xu dưới mt người dân ri sau đó li din vai người tt mt cách rt không "thc cht". Đt nước này cn công an tt, công an không hi l, công an không làm chết dân trong đn. Đt nước này không cn công an có "nghiệp v đóng phim".

Mà nói cho hết thì không ch công an. Din đang là "xu hướng". Gn như mi ngành và mi nhân vt chính quyn đu din c, t trng cây, đến cày rung, t v v thiếu nhi đến chăm lo người nghèo. Ti sao "xu hướng" din li "thnh hành" ? Vì "thực cht" kém quá nên phi din, dù din d, din gượng, bt chp din b "l" là... din !

Đất nước có bao gi nhm như thế này chưa ?

"Bắt đu mùa l hi : Tôi tm mình trong dòng sui nhân văn" – phát biu ca tiến sĩ Trn Hu Sơn, phó ch tch thường trc Hi văn ngh dân gian Vit Nam (VOV, 6/2/2019).

Nói đến l hi, đt nước không "tm" ni trong "dòng sui nhân văn". "Nhân văn" nào đây ? L hi bây gi là dp buôn thn bán thánh, là dp phơi bày các hành vi kém văn hóa, là thi đim đ người ta thể hin bn năng sng còn, và c "nim tin". Ngày 3/2/2019, dư lun đã "choáng" vi bài báo VietnamNet : "Dân ơn Đng ! Đng ơn Dân !". "Có quc gia nào mà nhân dân tin tưởng, nghĩa tình vi đng cm quyn như Vit Nam ?...

Không biết t thi nào, người dân, thành thói quen, ct li là "ơn Đng, ơn Chính ph". Được mùa, sm thêm con trâu cày, "ơn Đng, ơn Chính ph". Có con đ đi hc, có công ăn vic làm, "ơn Đng, ơn Chính ph". Sinh thêm con, đ thêm cháu, cũng không quên "ơn Đng, ơn Chính ph". Có thêm cây cầu, đon đường, con đp, mái trường, người dân ci lòng ngi ca Đng, "Đng tt tht"… Bài báo viết. Tuy nhiên, khi đt nước "hân hoan bước vào mùa l hi" thì mi thy, vi dân, chng có Đng nào đây.

ketxe4

Tranh cổ động : "Nhờ ơn Đảng ta, có hạnh phúc - ấm no, bản - làng đổi mới". Nguyễn Anh Minh (Vĩnh Phúc)

Người ta mê ông Thn Tài ; bt lông ln đ "ly hên", đp nhau v đu đ giành "phết" ; git manh chiếu sân đình vi ước vng sinh con trai… Phó giáo sư-tiến sĩ khoa hc Phan Đình Tân còn cho biết, "Có người li dng l hi đ u đ, tr thù…".

L hi còn cho thy mt s x tràn n ut xã hi, những n ut dn nén được dp "m van" hết c, tương t s "v òa" ca chiến thng bóng đá. Như bóng đá, l hi cũng được làm rùm beng, đ người dân quên đi nhng thc trng đt nước.

L hi là lá bài m dân. Tuy nhiên, cũng t l hi người ta mi thy khái niệm nim tin đang khng hong như thế nào. Người dân đang tin gì ? Điu gì mi tht s đáng gi là "nim tin" và "mt b phn không nh người dân" đang tin vào lông ln, vào thn linh, hay tin vào chính quyn, vào "ơn Đng" ? 

Đất nước có bao gi lon như thế này không ?

Ngày 10/01/2019, Công ty cổ phn dch v k thut đường cao tc Vit Nam (Vietnam Expressway Corporation - VEC) ra quyết đnh s 13/QĐ-VEC-HĐTV vi ni dung cm hai xe mang bin s 51A-558.50 và 51G-772.56 được phép chy trên tt c các tuyến cao tc do VEC qun lý, vi lý do "hai phương tin này đã có hành vi c tình dng xe trước trm thu phí, không thc hin theo hướng dn ca nhân viên trm, gây ùn tc ti trm, gây hoang mang cho nhân viên phc v ti trm thu phí, làm mt trt t an ninh ti khu vc". Dư lun phn ng dữ di trước quyết đnh này và gii lut sư cũng cho biết đây là mt quyết đnh phm lut.

Có bao nhiêu điu trái khuy phm lut din ra hàng ngày Vit Nam và có bao nhiêu chuyn phm lut được din dch bng nhng lp liếm chng hn v hai công an An Giang nhậu xn đánh dân vào ngày 6/2/2019 (mùng hai Tết) đã được miêu t là "trên tay có cm mt vt ging gy st" (Đt Vit 12/02/2019) ?

Đt nước có bao gi lon đến mc này ? Điu đáng nói là bi kch lon trong xã hi Vit Nam s không kết thúc. Điu đáng nói nhất là chng ai biết đt nước s tiến đến đâu nhưng mi người đu có th hình dung nó lùi như thế nào

Mạnh Kim

Nguồn : VOA, 13/02/2019

Published in Diễn đàn
mercredi, 01 février 2017 23:42

Đất nước nhìn từ tháng Giêng

Từ tháng Giêng, nhìn tới một năm phía trước, một chút vui mùa xuân chẳng thể đắp đổi trống rỗng trong lòng người, khi mà sau lưng, một năm cũ đi qua với quá nhiều nỗi buồn, tuyệt vọng. Có thể nói rằng đây là tuyệt vọng chứ không phải thất vọng, bởi đối với nhân dân, không có tuyệt vọng nào lớn hơn nỗi tuyệt vọng bị bỏ rơi, lúc đó nhân dân chỉ còn là một tập hợp bất an và vô định, vẫn sống, vẫn tồn tại, vẫn làm việc nhưng là sự sinh hoạt của một sinh thể nhân dân trống rỗng, vô hồn, hay nói cách khác là sinh thể cận diệt vong đang hiện hữu.

datnuoc0

Nhân dân như hàng triệu tế bào kết tạo thành cơ thể quốc gia, song hành đó là những tế bào ung thư bên cạnh, có thể làm chết đi tế bào sạch của cơ thể quốc gia bất kỳ lúc nào

Tại sao tôi phải dùng chữ nghe có vẻ đao to búa lớn như vậy ? Vì lẽ, tôi đã chọn lựa rất kĩ khi dùng đến chữ "cận diệt vong" khi nói về dân tộc mình, về đất nước mình và về tương lai của mình cũng như tương lai đồng bào tôi. Vì lẽ, hiện tại, điều đáng sợ nhất đang xảy ra trên đất nước này, đó là nhân dân như hàng triệu tế bào kết tạo thành cơ thể quốc gia, song hành đó là những tế bào ung thư bên cạnh, có thể làm chết đi tế bào sạch của cơ thể quốc gia bất kỳ lúc nào.

Và vấn đề diệt vong ở thế kỉ 21 này cũng không giống sự diệt vong của những quốc gia từng tồn tại trên mặt đất một cách cường thịnh để rồi mất dấu như Phù Nam, Chăm Pa… Sự diệt vong ở đây không mang ý nghĩa đó, bởi thời đại của dân chủ và thế giới phẵng, mọi sự có mặt và biến mất của một cộng đồng không chỉ đơn thuần là quan hệ song phương giữa quốc gia xâm chiếm với quốc gia bị xâm chiếm như đã từng xảy ra trong lịch sử. Mà sự diệt vong ở đây được hiểu theo nghĩa cái chết từ từ, chết dần chết mòn trong sự phong tỏa của đối phương một cách có bài bản xét theo chiều kích đa phương.

Một Tây Tạng bị diệt vong, hiện tại, xét về nhân chủng học, dân tộc Tây Tạng vẫn còn tồn tại, nhưng xét về mặt xã hội học và chính trị học, rõ ràng dân tộc Tây Tạng đã chính thức bị diệt vong dưới bàn tay Trung Cộng. Bởi mọi giá trị văn hóa, giá trị tự do và giá trị tối thiểu của nhân phẩm đều bị chà đạp bởi Trung Quốc, sự tồn tại của Tây Tạng là sự tồn tại dưới một bàn tay áp đặt, khống chế, không thể nào bứt thoát ra được.

Và, với một dân tộc nói chung, một con người nói riêng đã được thụ đắc những tiến bộ của văn minh nhân loại, đã thấu hiểu giá trị con người trong nền văn hóa cởi mở của nhân loại, không có gì đáng sợ hơn đối với họ là mất quyền tự do, mất quyền làm người và bất lực đứng nhìn văn minh, văn hóa của mình bị ngoại bang đốt cháy, đập bỏ từng ngày, từng giờ. Đó là chưa muốn nói đến hằng ngày, người ta phải chứng kiến đồng tộc, đồng bào của mình phải đổ máu, đau đớn…

Một dân tộc như vậy, trong góc nhìn của thế giới tự do và văn minh, đương nhiênn đã bị mất dấu về mặt xã hội, chính trị và thậm chí cả về mặt dân tộc học. Bởi một dân tộc bị xóa bỏ căn cước văn hóa và bị ruồng bố chính trị, ruồng bố văn hóa bởi dân tộc khác từng ngày, từng giờ, từng phút, tiếng nói của dân tộc bị lấy mất, bản sắc của dân tộc bị cắt bỏ và quyền giữ căn cước dân tộc cũng bị tước đoạt, xem như dân tộc đó đã chính thức diệt vong !

Điều này khác hẳn với thời trung cổ, thời mà khái niệm văn hóa, chính trị hay dân tộc học còn mờ nhạt. Và nếu mang Tây Tạng ra để so sánh với Việt Nam, có những dấu hiệu mà Việt Nam hiện tại rất giống với Tây Tạng khi đất nước này bị Trung Quốc manh nha xâm lược. Tiến trình xâm lược cũng bắt đầu từ việc thâm nhập kinh tế, lấn chiếm về địa lý và di dân sang Tây Tạng một cách có chủ ý. Kết quả cuối cùng mà nhà nước Cộng sản Trung Quốc đạt được là dân tộc Tây Tạng bị diệt vong vì mất căn cước văn hóa dưới bàn tay của họ.

Việt Nam hiện tại thì sao ? Người Trung Quốc xuất hiện khắp đất nước, họ thả sức đi tìm đất để mua trên lãnh thổ Việt Nam giống như ra chợ mua con gà, con ngỗng. Biển Việt Nam chết dần chết mòn dưới bàn tay Trung Quốc ; Đồng bằng sông Cửu Long và đồng bằng sông Hồng, hai vựa lúa lớn nhất Việt Nam chết cạn và nhiễm mặn cũng bởi bàn tay Trung Quốc ; Phần lớn tuổi trẻ Việt Nam chết trong đồng nhân dân tệ dễ dãi do các đầu sỏ người Trung Quốc chuyển sang Việt Nam, những nơi nào có người Trungg Quốc ở, chắc chắn nơi đó có sự phát triển khá mạnh mẽ và đáng sợ các tệ nạn xã hội mà cầm đầu các băng nhóm vẫn là những ông trùm người Trung Quốc.

Và đáng sợ nhất, đó là kẻ nắm quyền tối cao của hệ thống chính trị Việt Nam hiện tại đã chính thức ký 15 văn kiện, mà trong đó có đến 14 văn kiện vượt ngoài quyền hạn của ông ta bởi nó liên quan đến sinh mệnh và tương lai quốc gia, dân tộc. Lẽ ra, trước khi ký các văn kiện này, phải có một cuộc trưng cầu dân ý để lấy kết quả từ nhân dân và đi đến quyết định, nhưng không, Nguyễn Phú Trọng đã tự đi, tự ký, tự động cho mình cái quyền quyết định sự sống còn của dân tộc.

Đương nhiên, nếu nhìn từ góc độ truyền thông nhà nước và hệ thống tuyên truyền của đảng Cộng sản Việt Nam, có vẻ như sự ký đấm của Nguyễn Phú Trọng chẳng can hệ gì cho mấy tới tương lai dân tộc, thậm chí còn mang lại lợi ích cho dân tộc về kinh tế, chính trị… Nhưng bản chất sâu xa của việc ký 15 văn kiện này lại hoàn toàn trái ngược với những gì các phương tiện truyền thông đã nói. Nó cho thấy một lần nữa, nhà nước Cộng sản Trung Quốc đã thành công trong kế hoạch xóa bỏ căn cước văn hóa của dân tộc Việt Nam.

Từ việc thao túng kinh tế, phổ biến văn hóa Trung Hoa như một thứ "văn hóa mẹ", "văn hóa gốc" cho đến xoa đầu chính trị cấp trung ương, vỗ béo hệ thống thuộc quyền từ trung ương tới địa phương và đảm bảo hệ thống thuộc quyền này làm việc một cách nhịp nhàng nhất để hợp thức hóa ông chủ Trung Quốc trên đất Việt, tẩy não và nhuộm đen màu sắc tâm lý chuộng Trung Quốc, coi trọng, tôn sùng Trung Quốc thông qua các hoạt động mê tín dị đoan, các loại hàng hóa phổ dụng, các gói đầu tư và mọi thứ hoạt động mua bán, kể cả mua bán đất đai và con người với Trung Quốc…

Cuối cùng, người Việt Nam vốn dĩ đã thiếu màu sắc trên căn cước văn hóa sẽ nhanh chóng bị mờ nhạt và mất dấu căn cước. Một khi mất dấu căn cước văn hóa, điều đó cũng đồng nghĩa với diệt vong !

Tháng Giêng, đầu năm, tự dưng thấy chạnh buồn vì thêm một năm mới mà mọi tháng kế tiếp sẽ là những ẩn số chứa đầy mối họa. Bởi Tết năm ngoái, tôi nhìn thấy người Trung Quốc ăn Tết ở Việt Nam nhiều hơn năm kia, tôi đã sợ. Và Tết năm nay, đi đâu cũng gặp người Trung Quốc, nhiều hơn năm ngoái. Một dự cảm chẳng yên lành cho đất nước, chẳng biết rồi một năm nữa sẽ ra sao, khi Nguyễn Phú Trọng đã đạt được thỏa thuận với Trung Quốc và cái bắt tay của ông ta đạp lên mọi quyền lợi, mọi nỗi đau của nhân dân.

Viết từ Sài Gòn

Nguồn : RFA tiếng Việt, 01/02/2017

(VietTuSaiGon's blog)

Published in Diễn đàn