Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

1. Đảng tước đoạt quyền dân, biến người dân thành rô-bốt bỏ phiếu bầu ra đảng hội

Quyền làm chủ đất nước của người Dân chính là quyền tự do ứng cử và bầu cử. Hiền tài trong Dân được tự do ứng cử và người Dân được tự do phát hiện, đề cử và bầu chọn hiền tài của Dân vào các cơ quan đại biểu của Dân là Quốc hội và Hội đồng Nhân dân các cấp.

Chỉ khi người Dân được thực sự tự do ứng cử và bầu cử thì Quốc hội và các Hội đồng Nhân dân mới thực sự có những hiền tài của Dân, mới thực sự và xứng đáng đại biểu cho ý chí, nguyện vọng của Dân. Cũng chỉ khi đó các chức danh lãnh đạo, quản lí nhà nước do đại biểu đích thực và xứng đáng của Dân trong Quốc hội bầu ra mới thực sự tiêu biểu cho tầm vóc và khí phách của cả dân tộc.

Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ được hình thành từ lá phiếu bầu cử tự do, dân chủ của Dân mới thực sự chính danh là Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ được Dân trao quyền. Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ đó mới thực sự của Dân, do Dân, vì Dân, mới thực sự có tâm nguyện là công bộc của Dân, dốc lòng phục vụ Dân, mang ý chí và nguyện vọng của Dân trong quản trị đất nước và điều hành đời sống xã hội.

Trong xã hội độc tài cộng sản, đại biểu Quốc hội và đại biểu mọi Hội đồng Nhân dân đều do "đảng cử, dân bầu". Thật mỉa mai và cay đắng cho quyền Dân trong xã hội cộng sản là : Ai ra ứng cử các cơ quan Dân cử đều do đảng chọn. Đàng sắp xếp cả đội hình ứng cử ở các điểm bỏ phiếu để người của đảng được sắp xếp vào cơ quan Dân cử đều chắc chắn trúng cử bằng cách trong đội hình ứng cử, bên cạnh quan chức lừng lẫy tiếng tăm và chức quyền của đảng như những quả pháo đùng, đảng độn vào vài cái tên dân thường chẳng ai biết đến như những quả pháo lép. Tất nhiên những quả pháo đùng mới thu hút được mọi người. Những quan chức lừng lẫy tiếng tăm và chức quyền của đảng, những quả pháo đùng sẽ bội thu phiếu bầu. Những quả pháo lép chẳng ai biết đến chỉ là quả pháo giả, pháo độn cho băng pháo hoành tráng, chỉ là vật trang trí cho màn diễn dân chủ của đảng mà thôi.

Người Dân đi bầu theo danh sách đảng cử chỉ là những robot, những người máy thực hiện những thao tác đã được đảng lập trình cài đặt. Một thứ bầu cử thể hiện sự ngạo ngược ngang nhiên cướp quyền Dân của đảng cộng sản.

lanhdao1

Từ tháng 2/2021 Đại hội đảng đã chia chác, sắp đặt xong những chiếc ghế lãnh đạo Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ cho 5 năm sắp tới 2021 – 2026.

Còn gì hài hước, lố bịch hơn khi từ tháng hai, 2021 đại hội đảng đã chia chác, sắp đặt xong những chiếc ghế lãnh đạo Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ cho năm năm sắp tới 2021 – 2026. Người Dân cả nước đã biết rõ tên ông chủ, bà chủ những chiếc ghế quyền lực ở Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ của giai đoạn 2021 – 2026 từ tháng 2/2021. Vậy mà đến tháng 3/2021, Quốc hội sắp hết nhiệm kì vẫn trơ tráo diễn trò hình thức bỏ phiếu bầu cho những người đã được đảng đặt vào những chức danh lãnh đạo Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ của nhiệm kì khóa sau 2021 – 2026. Và tháng 5/2021 người Dân mới đi bỏ phiếu bầu Quốc hội khóa 2021 – 2026 !

Nền văn minh công nghiệp đã giải phóng cá nhân, mỗi cá nhân có mặt trong cuộc đời đã là một chủ thể làm chủ đời mình, đã là một Công dân làm chủ xã hội, làm chủ đất nước mình. Dân chủ đã là giá trị đương nhiên của xã hội loài người. Dân chủ là không gian, là khí trời của tự do. Không có không gian, khí trời dân chủ thì không có tự do. Trong nhà nước độc tài cộng sản không có dân chủ, không có khí trời của tự do, người dân Việt Nam không có quyền con người để làm chủ cuộc đời mình, không có quyền Công dân để làm chủ đất nước mình.

Đảng tiếm quyền Dân, không cần Dân, đảng tự thụ tinh trong ống nghiệm sinh đẻ ra Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ. Đảng đã điều hành, sai khiến từ cơ quan Nhà nước, từ Quốc hội đến Chính phủ. Đảng không coi Dân là những con Người có tư duy, có chính kiến cá nhân, có tư cách Công dân làm chủ đất nước. Đảng coi Dân chỉ là bầy cừu để đảng chăn dắt, chỉ là những con rối do đảng giật dây, chỉ là những người máy do đảng bấm nút.

Vậy mà cả tháng nay, điện thoại cá nhân của từng người Dân Việt Nam ngày nào cũng phải nhận những tin nhắn từ Hội đồng Bầu cử Quốc gia như giễu cợt, như khoét vào nỗi đau mất quyền Dân của người Dân : Sáng suốt lựa chọn những người tiêu biểu về đức, tài, xứng đáng đại diện cho ý chí, nguyện vọng và quyền làm chủ của Nhân dân bầu vào Quốc hội khóa XV và Hội đồng Nhân dân các cấp nhiệm kì 2021 – 2026. Đảng đã chọn người của Đảng đưa vào Quốc hội rồi, đâu đến lượt Dân lựa chọn. Ý chí, nguyện vọng của Dân đâu có chỗ trong Quốc hội của đảng. Những tin nhắn sáng suốt lựa chọn chỉ là trò hề lố bịch, là sự khinh bỉ, coi thường người Dân đến tận cùng !

Còn gì coi thường Dân hơn, khinh bỉ Dân hơn khi đảng chỉ có năm triệu đảng viên trong khi Dân có một trăm triệu Công dân. Chỉ chiếm năm phần trăm dân số nhưng Đảng đã chiếm chín mươi nhăm phần trăm ghế trong Quốc hội. Còn gì mỉa mai hơn khi cơ quan đại biểu cao nhất của Dân mà Đảng cho Dân chỉ được có 25 đến 50 đại biểu, chỉ có 25 đến 50 người không phải đảng viên cộng sản trong số 450 đến 475 ông, bà nghị sĩ đảng viên cộng sản. Đảng chiếm Quốc hội của Dân để mở tiệm bán thịt chó nhưng đảng lại treo đầu dê : Cơ quan đại biểu cao nhất của Dân !

Ý thức được quyền Công dân, ý thức được trách nhiệm Công dân đối với sự hưng vong của đất nước, người Dân tự ứng cử vào Quốc hội, mang tấm lòng và trí tuệ đóng góp cho Dân cho nước thì nhà nước độc tài cộng sản liền vu cho người Dân có ý thức trách nhiệm Công dân, dám giành lại quyền Công dân của mình là thế lực thù địch.

Cả bộ máy chuyên chính vô sản khổng lồ và tàn bạo của Đảng liền được vận hành loại bỏ người Dân tự ứng cử bằng cách tạo ra tội mơ hồ, biến người Dân lương thiện thành tội phạm hình sự, bị cách li khỏi xã hội, cách li khỏi màn diễn "đảng cử dân bầu". Công dân Trần Quốc Khánh ở Ninh Bình, Công dân Lê Trọng Hùng ở Hà Nội, nộp hồ sơ ứng cử đại biểu Quốc hội được vài ngày thì công an xông vào nhà còng tay bắt đi với tội danh mơ hồ của điều 117 bộ luật Hình sự, điều luật có biên độ mở rộng đến vô tận trong việc xác định tội phạm để công an và toà án tuỳ tiện buộc tội người Dân có chính kiến khác với chính kiến của đảng : Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Còn báo đảng thì trở thành Viện Kiểm sát viết cáo trạng vu tội người Dân ý thức được quyền Công dân tự ra ứng cử đại biểu Quốc hội : Thực tế cho thấy, để tạo tiền đề hoặc hỗ trợ âm mưu bạo loạn lật đổ khi có cơ hội, các thế lực thù địch và một số tổ chức, cá nhân thiếu thiện chí đã thực hiện nhiều hành vi chống phá, tập trung vào vỏ bọc "thực hiện quyền dân chủ", thể hiện dưới các hình thức gọi là "bất bạo động", như : thành lập tổ chức mang danh nghĩa "xã hội dân sự", hô hào "biểu tình ôn hòa", gửi thư ngỏ "góp ý, kêu gọi, đòi hỏi"… Gần đây, phong trào "tự ứng cử đại biểu Quốc hội khóa XV" của một số "nhà dân chủ" cũng nằm trong toan tính đó nhằm hướng đến mục đích duy nhất là phủ nhận vai trò tổ chức, lãnh đạo của Đảng với Quốc hội, Nhà nước, Chính phủ và xã hội (Bài Màn kịch "tự ứng cử" của một số "nhà dân chủ" trên báo Nhân Dân, thứ sáu 14/5/2021)

lanhdao2

Công dân Lê Trọng Hùng ở Hà Nội, nộp hồ sơ ứng cử đại biểu Quốc hội được vài ngày thì công an xông vào nhà còng tay bắt đi với tội danh mơ hồ của điều 117 bộ luật Hình sự.

2. Quốc hội đảng cử dân bầu hai lần không chính danh

2.1 Quốc hội chỉ thực sự chính danh khi người Dân được tự do ứng cử và bầu cử, hiền tài trong Dân được người Dân phát hiện và bầu chọn vào Quốc hội. Thực sự là nơi hội tụ những Công dân ưu tú, đại biểu cho phẩm giá, khí phách và quyền lợi chính đáng của Dân, của nước, chỉ khi đó Quốc hội mới có chính danh.

Đảng viên cộng sản chỉ chiếm năm phần trăm dân số nhưng chiếm tới chín mươi nhăm phần trăm đại biểu Quốc hội. Đảng viên cộng sản tràn ngập trong Quốc hội, chiếm tất cả mọi vị trí lãnh đạo Quốc hội, chi phối mọi hoạt động Quốc hội, nắm vai trò chủ đạo, chỉ huy cao nhất trong mọi quyết định của Quốc hội. Đó là Quốc hội của đảng, không phải Quốc hội của nước, càng không phải Quốc hội của Dân.

Vì là Quốc hội của đảng, chỉ biết cúc cung phục vụ đảng, bảo vệ quyền lợi đảng, vâng dạ thực hiện ý chí, mệnh lệnh của đảng, không biết đến ý chí, nguyện vọng của Dân. Quốc hội của đảng đã làm ra Hiến pháp hợp thức hóa việc cướp quyền Dân của đảng bằng điều 4. Không cần lá phiếu bầu chọn của người Dân, như kiếp nạn, như tai ương, đảng cộng sản dù tham nhũng, dù phản Dân hại nước, dù có tội với Dân với nước khủng khiếp đến đâu, dù kìm hãm sự phát triển của đất nước nặng nề thế nào cũng nghiễm nhiên là "lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội". (Điều 4 Hiến pháp 2013).

Không phải Quốc hội của Dân, theo lệnh đảng, Quốc hội làm luật đất đai, biến tài sản thiêng liêng nhất của người Dân là mảnh đất sống thành sở hữu toàn dân, thành tài sản vô chủ do các quan tham nhũng của đảng quản lí. Đất của Dân thành sở hữu toàn dân, thành vô chủ, quan tham cộng sản mặc sức cướp đất vô chủ bán cho tư bản hoang dã. Hàng triệu Dân mất mảnh đất sống, vật vã kêu oan từ thế hệ này sang thế hệ khác, thảm thiết đòi đất từ thế kỉ hai mươi sang thế kỉ hai mươi mốt, Quốc hội của đảng vẫn câm lặng, lạnh lùng vô cảm.

Không phải Quốc hội của Dân, theo lệnh đảng, Quốc hội đưa vào bộ luật Hình sự điều 117, điều 331 hình sự hoá, tội phạm hóa những người Dân có tư tưởng, chính kiến riêng, không cùng tư tưởng, chính kiến với chính quyền lại dám công khai phát tán tư tưởng chính kiến riêng trong dư luận.

Nhà triết học người Pháp Blaise Pascal (1623 – 1662) thời Phục Hưng định nghĩa về con Người : "Con người là cây sậy biết tư duy". Đã là con Người phải có tư duy, có tư tưởng, có chính kiến. Mỗi người một tầm nhận thức, một độ sáng trí tuệ nên tư tưởng chính kiến cũng mỗi người một vẻ, không ai giống ai, Hình sự hóa sự khác biệt tư tưởng chính kiến, buộc người dân phải răm rắp phục tùng, chấp nhận, tư duy theo khuôn mẫu của chính quyền là xóa bỏ cá nhân, không đếm xỉa đến quyền con người, quyền tự do tư tưởng, tự do ngôn luận của người Dân, là sự man rợ Trung cổ. Quốc hội làm luật man rợ Trung cổ xóa bỏ cá nhân, xóa bỏ quyền con người của người Dân mà là đại biểu cao nhất của Dân ư?

Đảng chiếm lĩnh Quốc hội của Dân, biến Quốc hội thành đảng hội, thành công cụ của đảng để cai trị Dân thì Quốc hội đó không thể đại biểu cho Dân. Điều 1, luật Tổ chức Quốc hội 2014 khẳng định : "Quốc hội là cơ quan đại biểu cao nhất của Nhân dân". Như trên đã chứng minh, Quốc hội hiện nay chỉ đại biểu cho đảng, không đại biểu cho Dân, Quốc hội đó không thể có chính danh.

2.2. Một đảng chính trị chỉ cần được pháp luật công nhận là đã có đủ tư cách hợp pháp để có mặt trong đời sống xã hội. Nhưng để trở thành đảng cầm quyền chính danh thì không thể chỉ như vậy. Trong kỉ nguyên văn minh công nghiệp, người Dân đã trở thành chủ thể của đất nước. Đảng chính trị hợp pháp phải được người Dân trao quyền bằng lá phiếu và chỉ khi đảng chính trị nhận được trên năm mươi phần trăm phiếu bầu chọn của người Dân mới trở thành đảng cầm quyền hợp pháp và chính danh, mới được Dân trao quyền lãnh đạo nhà nước và xã hội.

Đảng cộng sản cướp chính quyền của Chính phủ hợp pháp Trần Trọng Kim trong cách mạng tháng tám, năm 1945. Cướp được chính quyền bằng sức mạnh quần chúng cách mạng của đảng rồi đảng cứ ngang nhiên tự cho mình quyền lãnh đạo nhà nước và xã hội, như các hoàng đế thời phong kiến tự huyễn hoặc cho mình là con Trời được đấng tạo hóa giao cho cương vực lãnh thổ làm của cái và giao cho trăm họ làm thần Dân để sử dụng và khai thác sức Dân, khai thác máu Dân.

Từ năm 1945 đến nay, năm 2021, trải bao thử thách sống còn. Lúc khó khăn, đảng tìm đến Dân, xin Dân cơm ăn, áo mặc, nhờ Dân cưu mang che chở, cứu mạng. Nhiều người Dân đã nhận lấy cái chết để bảo vệ sự sống cho đảng. Dân nhịn đói dành cơm gạo nuôi đảng. Qua đận gian nan đến lúc chính quyền của đảng vững mạnh trên cả nước, Quốc hội của đảng liền làm ra luật để đảng tham nhũng. Điều 4 Hiến pháp tạo cho đảng tham nhũng quyền Dân. Điều 4 luật Đất đai "Đất đai là sở hữu toàn Dân" tạo cơ sở pháp lí cho đảng tham nhũng tài sản Dân. Cúc cung vì đảng, Quốc hội quá nhẫn tâm với Dân.

Nhẫn tâm và lì lợm hơn cả là suốt bảy mươi sáu năm đảng cộng sản cầm quyền, Quốc hội của đảng chưa một lần cúi xuống thành thật nhìn vào mặt Dân hỏi xem Dân có chấp nhận sự cầm quyền của đảng hay không. Bảy mươi sáu năm đảng cộng sản liên tục cầm quyền, chưa một lần Dân bỏ phiếu công nhận sự cầm quyền của đảng cộng sản. Chưa một lần bằng lá phiếu Dân trao quyền lãnh đạo Nhà nước và xã hội cho đảng cộng sản

Chưa một lần được Dân trao quyền lãnh đạo Nhà nước và xã hội, suốt bảy mươi sáu năm, đảng cộng sản cầm quyền không chính danh. Đảng cầm quyền không chính danh thì Quốc hội do đảng không chính danh tạo dựng lên bẳng đảng cử Dân bầu cũng không chính danh. Quốc hội không chính danh, lại không phải là Quốc hội của Dân thì những chức danh lãnh đạo Nhà nước, Chính phủ do Quốc hội không chính danh bầu bán vả phê chuẩn cũng không chính danh.

lanhdao3

Chưa một lần, bằng lá phiếu Dân trao quyền lãnh đạo Nhà nước và xã hội cho đảng cộng sản.

3. Không là rô-bốt

Ông đảng trưởng cộng sản Nguyễn Phú Trọng luôn hào hứng véo von một điệp khúc : Chưa có bao giờ đất nước ta phát triển rực rỡ như hôm nay. Thưa ông đảng trưởng cộng sản đang hôn mê vì ngộ độc học thuyết cộng sản độc hại rằng màn tổ chức bầu cử Quốc hội của một quốc gia chính là chiếc đồng hồ hiển thị mức độ văn minh phát triển của quốc gia đó. Đồng hồ hiển thị sự phát triển của xã hội Việt Nam qua tổ chức bầu cử Quốc hội cho thấy trình độ phát triển của xã hội Việt Nam còn thua xa cả nước nông nghiệp lạc hậu Myanmar.

Myanmar suốt mấy chục năm dưới chế độ độc tài quân sự vẫn có đa đảng trên chính trường, vẫn có đa đảng tranh đua bình đẳng giành lấy đa số ghế trong Quốc hội để trở thành đảng cầm quyền. Độc tài quân sự dùng nòng súng quân đội cướp chính quyền của đảng thắng cử liền bị người Dân cả nước ầm ầm biểu tình như thác đổ, như bão giông phản đối. Chính trường có đa đảng và người Dân được quyền tham gia vào chính trường, được lo toan việc nước bằng lá phiếu và bằng biểu tình là hiển thị trình độ phát triển xã hội khá cao, là bằng chứng người Dân đã trở thành chủ thể của đất nước. Chỉ đến văn minh công nghiệp, người Dân mới có vị thế chủ thể của đất nước, chủ thể trong xã hội.

Chỉ có độc đảng mới có đảng cử Dân bầu. Hoàn toàn không có tranh đua cần thiết, bình đẳng của các đảng chính trị, như thị trường không có cạnh tranh trong luật pháp của các mặt hàng cho người Dân có quyền lựa chọn. Chỉ có một mặt hàng độc quyền dù hàng xấu, giá đắt thế nào người Dân cũng phải nhắm mắt chấp nhận.

Đảng cử Dân bầu tạo ra sự bình yên phẳng lặng trong đời sống chính trị nhưng đó là sự bình yên phẳng lặng của đêm dài Trung cổ. Đêm dài Trung cổ phong kiến, người Dân là nông nô của lãnh chúa phong kiến. Đêm dài Trung cổ cộng sản, người Dân là nô lệ của đảng cộng sản. Nông nô và nô lệ đều không có quyền con Người làm chủ cuộc đời mình, không có quyền Công dân làm chủ đất nước mình. Đó chính là sự tăm tối Trung cổ.

Độc tài quân sự Myanmar và độc tài cộng sản Việt Nam cho thấy độc tài cộng sản còn tệ hại, khủng khiếp hơn cả độc tài quân sự.

Loài Người đã đi qua văn minh công nghiệp và đặt chân vào văn minh tin học. Không lẽ người Dân Việt Nam cứ cam phận trong bóng đêm Trung cổ độc tài cộng sản. Không lẽ người Dân Việt Nam cứ hồn nhiên làm robot thực hiện thao tác bỏ phiếu bầu cử theo lập trình của đảng cộng sản. Dù bé nhỏ, mảnh mai như cây sậy nhưng con Người là cây sậy có tư duy, có tư tưởng, có cá nhân, có danh dự, phẩm giá con Người. Danh dự và phẩm giá Người không thể là robot làm thao tác bầu cử theo lập trình cài đặt của người khác.

Loài Người đã bỏ lại đêm tối Trung cổ từ nhiều thế kỉ trước. Đảng cộng sản cầm quyền không thể duy trì mãi sự cai trị Trung cổ tước đoạt quyền con Người, quyền Công dân của Người Dân. Đảng cần tự diễn biến, tự chuyển hóa đến văn minh, trả lại Dân quyền làm chủ đất nước.

Phạm Đình Trọng

Nguồn : facebook.com/kesiviet, 21/05/2021

Additional Info

  • Author Phạm Đình Trọng
Published in Diễn đàn

Quốc hội khóa XIV đã quyết định ngày bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XV và đại biểu Hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2021-2026 vào Chủ nhật, ngày 23/5/2021. Vào những ngày cuối tháng 3, đầu tháng 4/2021, Quốc hội đang họp các phiên cuối để bầu các chức danh lãnh đạo nhà nước khóa mới. Điều gì đang diễn ra và hiểu thế nào cho đúng với tư cách là một cử tri về bầu cử của chế độ cộng sản ?

Ngày hội toàn dân ?

Đó là khẩu hiệu có tính văn hóa thời cộng sản về ngày bầu cử quốc hội. 5 năm một lần, cử tri sẽ đi lựa chọn Hội đồng nhân dân các cấp và bầu đại biểu Quốc hội. Bầu cử là hành vi quan trọng nhất trong một chế độ dân chủ vì nó quyết định việc người dân được làm chủ đất nước trong mô hình dân chủ gián tiếp. Nghĩa là họ đang chọn ra những người đại diện cho mình để thảo luận và ra quyết định liên quan đến mọi vấn đề của đời sống xã hội. Đảng cộng sản Việt Nam cũng không phủ nhận điều này, họ chỉ không xem đấy là quan trọng nhất, vì sinh tồn của Đảng mới là quan trọng. Hiện tại, cả hệ thống chính trị Việt nam đã vào cuộc cho kỳ bầu cử. Không khí khẩn trương là có thật, có điều nó chỉ diễn ra trong nội bộ chính quyền các cấp, những hội nghị hiệp thương do các ủy ban Mặt trận Tổ quốc và Hội đồng bầu cử quốc gia tiến hành để giới thiệu đại biểu khóa tới, bầu các chức danh lãnh đạo chủ chốt của Nhà nước.

baucu1

Bầu cử đại biểu quốc hội là ngày hội của toàn dân ?

Đến đây, chưa cử tri nào thực sự rõ "ngày hội toàn dân" sẽ thế nào. Tất cả đều biết 23/5 sẽ đi bầu, làm thế nào để lựa chọn ai và theo Dự án chính trị nào nằm ngoài hiểu biết của họ. Đảng cộng sản Việt Nam sẽ tích cực tuyên truyền về đại biểu các cấp tới người dân, những người mà cử tri sẽ được biết qua bản lí lịch khô khốc, cả trên phương diện chính trị lẫn trên phương diện con người. Cử tri chỉ có thể lựa chọn đúng đại biểu đại diện cho mình khi các đại biểu đưa ra những mục tiêu và chương trình hành động cụ thể. Và lựa chọn của cử tri chỉ có ý nghĩa khi ứng viên có kế hoạch, có giải pháp khả thi để hiện thực chương trình hành động.

Người Việt không may mắn như vậy. Một ngày hội mà người được mời dự phải dự với tất cả sự băn khoăn và bàng quan. Băn khoăn khi từng lá phiếu cho vào thùng không rõ có ý nghĩa gì không và bàng quan vì đằng nào, mọi việc cũng đã có Đảng và nhà nước lo. Ngày hội ấy sẽ diễn ra như kịch bản mà Đảng muốn. Nó sẽ thành công tốt đẹp, đảm bảo 4 nguyên tắc bầu cử: phổ thông, bình đẳng, trực tiếp và bỏ phiếu kín. An ninh sẽ được đảm bảo, tỉ lệ cử tri đi bầu cao, đại biểu trúng cử đạt tín nhiệm cao, không khí nô nức và tâm hồn phấn chấn. Chỉ là nó không dành cho nhân dân! Vào buổi sáng chủ nhật như thông lệ, tổ trưởng dân phố sẽ đi giục từng nhà bầu cho xong để lấy thành tích cho từng đơn vị bầu cử.

Chặt chẽ hình thức

Sáng 23/4/2021, Quốc hội khóa XIV bầu và phê chuẩn các chức danh lãnh đạo nhà nước, gồm phó thủ tướng, thành viên Chính phủ ; một số phó chủ tịch quốc hội và ủy viên Ủy ban thường vụ Quốc hội. Các chức danh về nguyên tắc phải đảm bảo đang là đương kim đại biểu quốc hội. Phản ứng của người nghe tin là tính phi logic, khi ai cũng hiểu Quốc hội được bầu khóa tới sẽ có trách nhiệm bầu các vị trí vừa được Quốc hội khóa cũ bầu.

Nhưng chúng ta hãy nhìn nhận sự logic trước :

- Quốc hội là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất, và do cử tri bầu trực tiếp. Do đó, tính dân chủ được đảm bảo, nghĩa là quyền lực thuộc về nhân dân được đại diện chính đáng. Lãnh đạo quốc gia được lựa chọn do Quốc hội khóa cũ, bản chất là các vị trí được Quốc hội (ở đây là Ủy ban thường vụ Quốc hội) hiểu, đánh giá rõ nhất về năng lực, phẩm hạnh trong nhiệm kỳ công tác, những yếu tố mà Quốc hội khóa mới sẽ không đủ thời gian thẩm định. Bộ máy lãnh đạo khóa mới được Quốc hội bầu lên cũng sẽ không đủ thời gian để bắt kịp các trọng trách quốc gia. Nếu khóa cũ bàn giao, thì bàn giao cho ai khi công việc lập pháp, giám sát tư pháp và hành pháp của một quốc gia không thể bị gián đoạn, nên việc giới thiệu ứng viên, bầu chọn các vị trí lãnh đạo nhà nước cuối khoá, không những là việc cần mà còn là việc phải thực hiện của Quốc hội. Đây là công việc có tính vòng lặp.

- Tính dân chủ đại diện vẫn được đảm bảo qua hình thức tự ứng cử. Thống kê sơ bộ từ Hội đồng bầu cử quốc gia cho biết đã nhận được 1.136 hồ sơ ứng cử đại biểu quốc hội trong đó có 75 người tự ứng cử, chiếm 6,5 % tổng số. Về nguyên lý, một đại biểu quốc hội có thể ứng cử thủ tướng, chủ tịch nước cho khóa tới. Nhưng chương trình hành động, phương diện con người và khuynh hướng chính trị của anh ta sẽ phải được trình bày, thông qua bởi Quốc hội để được cân nhắc bầu chọn cạnh tranh.

- Hiến pháp 2013 quy định rõ : Chủ tịch nước do Quốc hội bầu trong số đại biểu quốc hội. Nhiệm kỳ của Chủ tịch nước theo nhiệm kỳ của Quốc hội. Khi Quốc hội hết nhiệm kỳ, Chủ tịch nước tiếp tục làm nhiệm vụ cho đến khi Quốc hội khóa mới bầu ra Chủ tịch nước. Chủ tịch nước sẽ giới thiệu Thủ tướng. Như vậy, sau ngày bầu cử toàn dân, kết quả bầu cử và danh sách những người trúng cử đại biểu quốc hội sẽ được công bố. Có thể có những lựa chọn mới cho các chức vụ lãnh đạo hoặc đại biểu khóa cũ không trúng cử. Trên thực tế, việc này sẽ ít khi xảy ra. Chính thực tế công việc của một quốc gia đòi hỏi sự công phu trong chuẩn bị chương trình ứng cử và hành động, nên việc bỗng dưng cử tri thay đổi hẳn ý định của mình trong các mô thức phát triển xã hội, và liên kết nhau đủ lớn để cùng nhau thay đổi kết quả bầu chọn sẽ chỉ diễn ra trên lí thuyết.

- Và cuối cùng, đừng quên việc Quốc hội, cũng chính là nhân dân bầu ra. Họ là những đại diện có tính tiếp nối cho xã hội theo các thời kỳ để lập pháp, và cả hành pháp. Nước Việt Nam vẫn đảm bảo được quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp độc lập tương đối.

baucu2

Đương kim bí thư Hà Nội Vương Đình Huệ sẽ là tân Chủ tịch Quốc hội như đồn đoán ?

Điểm mù sau cuối

Thế nhưng bất chấp tính logic và chặt chẽ trong bầu chọn ở trên, "điểm mù" cốt lõi nằm ở nội dung của hình thức tổ chức nhà nước như vậy sẽ không bao giờ có được dân chủ. Chúng ta sẽ phân tích tiếp sự phi logic trong logic tổ chức :

- Quốc hội chắc chắn không chỉ để "trang sức". Chúng ta đã chứng kiến các đại biểu quốc hội thẳng thắn chất vấn những vấn đề sai, bất cập trong hành pháp của chính phủ. Và có nhiều khả năng, ảnh hưởng của Quốc hội sẽ được gia tăng thêm so với Đảng và Chính phủ. Nhưng Quốc hội có giới hạn riêng. Nguyên tắc thì đại biểu quốc hội không bắt buộc phải là đảng viên (Đảng cộng sản), nhưng số đại biểu quốc hội khóa XIV ngoài đảng chiếm không quá 5% tổng số. Quốc hội khóa XIV chỉ có 2 người tự ứng cử và cũng là đảng viên. Đảng cộng sản Việt Nam trên thực tiễn đã điều hành các ủy ban Mặt trận Tổ quốc như một chủ thể duy nhất giới thiệu và lập danh sách ứng viên đại biểu quốc hội và Hội đồng nhân dân. Vì thế, đại biểu quốc hội ngoài Đảng thì cả chất và lượng cũng không bao giờ là đối trọng với trong Đảng.

- Quốc hội thực tế sẽ không thể bãi miễn các chức danh do chính mình bầu ra nếu Đảng không cho phép. Sự ngang trái nằm ở bản Hiến pháp Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam 2013 đã xác quyết vai trò lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam. Dù không khẳng định vị thế tuyệt đối trong Điều 4, nhưng từ lời nói đầu, cùng một số điều khác của Hiến pháp và trong luật bầu cử, vị trí độc tôn của Đảng là không thể thay thế. Hội đồng bầu cử độc lập, điều tiên quyết trong bầu cử dân chủ sẽ là điều viễn tưởng vì Đảng sẽ chi phối mọi lựa chọn.

- Nếu coi chính quyền là của dân, thì mỗi chức vụ trong chính quyền đều là được ủy quyền từ dân để quay lại phục vụ dân. Mỗi chức vụ gắn với một trách nhiệm, và tương ứng với nó là một quyền lực, có giới hạn và thời hạn để thực hiện trách nhiệm và đánh giá kết quả. Nhưng khuynh hướng tự nhiên của quyền lực là tha hóa nếu không có đối trọng và kiểm soát. Khi tha hóa thì nó không còn phục vụ nhân dân nữa, mà phục vụ người cầm quyền, thông qua quyền để trục lợi.

Trên thực tế, tham nhũng và lạm quyền luôn song hành bởi nguyên lý quan trọng nhất của một nền dân chủ là hành vi bầu cử và sự hiện diện của đối lập chính trị đều không tồn tại ở Việt Nam. Không có chỗ cho các chính đảng đối lập, sự tha hóa của Đảng cộng sản Việt Nam là tất yếu. Sự tha hóa về thể chế sẽ dẫn đến sự tha hóa về mặt đạo đức xã hội và thịnh vượng dân tộc là giấc mơ.

Việc một cá nhân tự ứng cử đại biểu quốc hội, chủ tịch nước hay thủ tướng chỉ tồn tại trên nguyên lý tổ chức của Việt Nam hiện tại. Những điều này vốn chưa bao giờ xảy ra trên phương diện cá nhân, nhất là với cá nhân không thuộc về tổ chức chính trị nào. Nhìn sâu bản chất, điều tối quan trọng là cá nhân cần có tổ chức hậu thuẫn, để ý chí của anh ta đại diện cho ý chí tổ chức. Tổ chức càng mạnh, thì vị thế cá nhân càng cao.

Sự phân định độc lập về lập pháp, tư pháp và hành pháp chỉ có ý nghĩa tương đối ngay cả trong các nước dân chủ, nơi ý nguyện của dân chúng được tổng quát, quy tụ lại thành một khuynh hướng đại diện chung. Trong chính trị học hiện đại, đó là các đảng phái đối lập. Các đại diện của các đảng là những đại diện chính danh cho ý nguyện của từng người dân trong khuynh hướng đó. Cuộc bầu chọn các đại diện của mình đồng nghĩa với sự uỷ quyền thay mặt mình trong các chọn lựa chính trị, nhân sự trong nhiệm kì. Và quyền lực khi đã được trao sẽ tạm thời độc lập với người trao quyền. Đó là lời giải trọng yếu nhất để đến được dân chủ, tự do và thịnh vượng cho cả các thể chế dân chủ, mà độc tài như Đảng cộng sản Việt Nam tất nhiên không phải là ngoại lệ.

baucu3

Các chính đảng bắt buộc phải có một dự án chính trị trình bày những đề nghị của tổ chức về cách thức tổ chức nhà nước và xã hội để người dân được biết.

Các chính đảng cần phải hiện diện trong sinh hoạt chính trị quốc gia, đối lập dân chủ phải lớn mạnh mới có thể tạo ra thể chế bài trừ độc tài và dân tuý. Để các chính đảng thực sự có chất lượng và trí tuệ thì bắt buộc phải có một Dự án chính trị dựa trên một tư tưởng chính trị tiến bộ và khả thi, như Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên luôn đề xuất. Bằng không, nó cũng sẽ rỗng tuếch như Đảng cộng sản Việt Nam.

Quốc Bảo

(25/03/2021)

Additional Info

  • Author Quốc Bảo
Published in Quan điểm