Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Chọn lựa nhân vị để chọn lọc nhân cách

Gởi :

Chủ tịch nước, Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam,

Chủ tịch Quốc hội,

Chủ tịch Hội đồng bộ trưởng,

Bộ trưởng Bộ Công an,

Trưởng ban Tuyên giáo Đảng cộng sản Việt Nam.

1141549703

Tôi xin bắt đầu thư này bằng các xưng hô : Chào các người ! cho thật đúng nhân vị giữa người và người, vì sinh ra là người nên ai cũng muốn tiếp tục được làm người, và khi được làm người thì xưng hô phải xứng lứa với chữ cao quý này : người [1]. Đây cũng là tín hiệu của sự tôn trọng lẫn nhau trong đối thoại dù chính kiến có đối nghịch tới đâu đi nữa. Còn chuyện lá thư này gửi tới các người được xem như là các nhân vật chủ chốt trong hệ thống quyền lực hiện nay có lý do của nó, vì trong một chế độ độc đảng hiện nay của các người đã sản sinh ra một cơ chế độc tài, nơi mà chính quyền độc tôn sinh đẻ ra chính phủ độc quyền, và tất cả đều mang nội kết độc trị để cai trị Việt tộc đang sống trong một nhà tù vô hình, nhưng vô cùng tàn tệ trong bất nhân thất đức ! Và tôi có lý do nhân quyền của hệ nhân : nơi mà nhân vị, nhân cách biết dựa vào nhân tính, nhân lý, có nền của nhân tri, nhân trí biết dựng lên tường nhân văn, vách nhân bản, để giữ mái nhân tâm, nóc nhân nghĩa. Mà hệ nhân này hoàn toàn nghịch hướng, nghịch chiều, nghịch giòng với hệ độc (độc đảng, độc tài, độc tài, độc trị, độc tôn) của các người, nhưng tôi vẫn chọn đối thoại để đối luận của văn hiến nhân quyền biết song hành cùng văn minh dân chủ, cụ thể là trực luận để trao luận tới các người [2].

Tôi muốn nói rõ điều đầu tiên với các người là tôi : vẫn và sẽ tiếp tục về nước, thăm quê hương của tôi, để sống với dân tộc của tôi, để có cùng một giòng sinh mệnh với đồng bào của tôi ! Quê hương Việt là của mọi người Việt, con dân Việt được quyền sống chung với giống nòi Việt, đất nước Việt không phải là sở hữu độc quyền của các người [3] ; mặc dù tôi biết bộ máy công an của các người đang toa rập để hãm hại tôi. Trong bao năm qua các người đe dọa tôi ngay khi tôi đặt chân tới phi trường, rồi rình rập tôi từ khách sạn tới nhà hàng, khi tôi rời phi trường để về lại Âu châu, thì công an của các người còn gửi những ám hiệu bằng ngôn ngữ của tay chân mà không dám nói lên thành lời để dọa là tôi sẽ bị sát hại theo phản xạ của bạo quyền độc trị, của phản ứng tà quyền độc tôn, theo ứng xử của ma quyền độc tài, mà trong triết học đạo đức người ta đã gọi là liên minh giữa âm binh luôn tham quyền-lạm-quyền-lộng quyền cho tới chết. Tôi khẳng định với các người là : tôi không hề sợ các người !

Đốn mạt vận tới khốn nạn kiếp là bọn bút nô, ký nô, báo nô của các người vu khống để vu cáo tôi với ngữ pháp thô thiển cùng ngữ văn thô bỉ về các công trình nghiên cứu, khảo sát, điều tra, điền dã của tôi về số phận Việt tộc đang bên bờ vực thẳm dưới chế độ độc đảng có nọc độc hại của nội xâm, đang lập lờ mở cửa cho ngoại xâm Tàu tặc xâm chiếm rồi xâm lược đất nước Việt. Bọn bút nô, ký nô, báo nô khi ngậm máu phun người thì chúng lại giấu tên, chúng không dám đối diện với chứng từ của khoa học vì chúng không bao giờ dám đối luận với chứng cớ để lập luận, giải luận với chứng tích để có diễn luận khách quan. Một chế độ độc đảng lấy tiền thuế của dân để nuôi bọn bút nô, ký nô, báo nô cùng một lực lượng ngàn ngàn dư luận viên lẩn lút như ma trơi, ma xó, ma bùn để làm công việc chó cắn trộm. Nạn nhân của cuộc thanh trừng chống Nhân Văn - Giai Phẩm, bác Trần Dần [4] biết rất rõ bọn này, bác đặt tên cho chúng là bọn chuyên nghề : chém sau lưng ! và khi cơ chế của các người sinh đẻ ra loài nửa dơi, nửa chuột này thì bạo quyền đã nhập nội với tà quyền thành cuồng quyền rồi ! Khi được thông báo về lực lượng âm binh này, thì chính các chuyên gia quốc tế tư vấn cho các quốc gia có văn minh của dân chủ, có văn hiến của nhân quyền, họ đã thấy Việt tộc đang sa cơ vào tà lộ của ma quyền [5].

Một công hai việc, tôi kể luôn cho các người là các viện học thuật quốc tế, các trung tâm nghiên cứu của khoa học xã hội nhân văn Âu châu lo cho tôi mỗi khi họ được thông báo là tôi trở lại quê mẹ, đất cha của tôi. Vì họ biết rất rõ bản chất bất lương với tâm địa bất nhân của các người, nên mỗi lần tôi về thăm quê hương Việt là họ tự bảo nhau, tự tổ chức, tự thông báo cho nhau, để khi họ biết là các người hãm hại tôi thì họ sẽ gửi, sẽ trao, sẽ mở tất cả các hồ sơ, công trình, nghiên cứu, khảo sát, điều tra của tôi để trao cho Liên Hiệp Quốc cùng các chính quyền Âu châu, mà họ cũng không quên các hội đoàn quốc tế bảo vệ nhân quyền. Tôi thật sự không muốn là một cá nhân tôi mà phải để nhiều đồng nghiệp, từ các nhà tư tưởng gia tới các chuyên gia trong các chính quyền Âu châu phải lo cho tôi. Tôi lại càng không muốn "quốc tế hóa" một hồ sơ của cá nhân tôi thành chuyện nhân quyền để bạn bè ngoại quốc nhìn quê hương Việt bằng góc xấu của một chế độ công an trị, bằng xó tối của một thể chế độc tài nhưng bất tài, có tà sử diệt hiền tài từ khi các người lập Đảng cộng sản Việt Nam [6].

Bứt dây động rừng, mà câu chuyện tồi tệ nhất là các người gửi công an của các người tới đe dọa các đại học mời tôi giảng, tồi tục hơn là các người hăm dọa các đồng nghiệp, các bạn bè của tôi. Các người truy cùng diệt tận một người bạn mà tôi kính trọng nhất, công an của các người tới thẳng đại học của người bạn này để răn đe là người bạn này sẽ "mất Tết", tức là sẽ bị bọn âm binh bắt đi tù trước Tết, để bị truy diệt trong vòng lao lý bạo quyền của các người. Người bạn này luôn bị gọi lên Ban Giám hiệu, thường xuyên bị chỉ trích trong các cuộc họp chi bộ Đảng, rồi bọn âm binh này lại giở trò tồi là cấm đoán tất cả các đại học mời người bạn này giảng dạy. Tà quyền trong điếm lộ ! Chính vì vậy nên tôi vừa lập hồ sơ của bạn tôi và giao cho : Amnesty International, Ligue du Droit de l’Homme… mà không quên Ủy Ban Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc, Ủy Ban Nhân Quyền Âu Châu để họ được thông báo đúng lúc, khi bọn âm binh của các người tính chuyện hại người bạn này bằng hèn mưu trong điếm kế.

Gần mực thì đen nên gần âm binh thì bị lây ám khí, các người đang biến người bạn này : một đứa con tin yêu của học thuật, một đứa con yêu dấu của nghệ thuật thành một người "dị ứng" với các người, lợm giọng mỗi lần các người lấy công an, lấy giám hiệu, lấy đảng bộ ra dọa nạt người trí thức này. Các người có biết không, đây là thất bại nhân tâm đã dắt tới thảm bại nhân đức từ khi Đảng cộng sản Việt Nam áp đặt chế độ công an trị lên nhân kiếp của Việt tộc gần một thế kỷ qua. Muốn hiểu sự thất bại về nhân tâm, sự thảm bại về nhân đức, thì các người chỉ cần suy nghiệm chỉ một câu của triết gia Ricoeur : "Một chế độ tốt có cơ chế tốt làm nên đời sống tốt vì biết dựa vào quan hệ tốt". Chỉ một chữ tốt mà nó bao trùm từ sinh hoạt xã hội tới quan hệ xã hội làm nên đời sống xã hội [7], tôi tin là trong số kiếp của các người chưa bao giờ các người suy nghiệm để suy ngẫm, suy tư đàng hoàng để tư duy tử tế về chữ tốt này. Vì nếu các người có tâm nguyện đạo lý về chữ tốt này, thì các người đâu có bị nhân dân hiện nay đặt biệt hiệu là : mưu hèn kế bẩn. Các người không đi tìm đâu xa, cũng không cần học ngoại ngữ, các người chỉ cần lấy môt ca từ của nhạc sĩ Phạm Đình Chương trong ca khúc Ly Rượu Mừng : sáng cuộc đời lành ! ra mà tâm niệm để tâm huyết, rồi biến ý nguyện sáng lành này thành ý lực sáng tốt, từ đó các người sẽ thấy nhân sinh quan của các người tốt hơn, sẽ nhận ra thế giới quan của các người lành hơn.

Ăn ở có nhân để có hậu là đạo lý cốt lõi của tổ tiên Việt, vận dụng bao đời để giáo dục rồi giáo dưỡng Việt tộc. Tôi nghĩ cũng không bao giờ có chữ nhân trong sinh hoạt đảng, vì chữ nhân [8] này không bao giờ có trong chính sách, trong nghị quyết của Đảng cộng sản Việt Nam của các người, thì đừng mong nó có trong nhật thứ của các người, vì nó hoàn toàn vắng bóng trong ngữ pháp từ khi các người lập đảng. Vì lịch sử của Đảng cộng sản Việt Nam được viết bởi ngữ pháp gian trá, ngữ văn gian manh, ngữ vựng gian xảo mà kẻ bị lừa chính là dân tộc Việt ! Cả một giống nòi đã là nạn nhân từ khi các người nắm chính quyền, và gần một trăm triệu nạn nhân hiện nay vẫn phải gánh chịu, các người chính là thủ phạm đã biến nhân kiếp của Việt tộc thành nhục kiếp !

Vô trương bất tín, không thấy không tin nên thấy rồi mới tin, nơi mà kinh nghiệm và trải nghiệm chỉ là một : trả giá bằng kinh nghiệm cá nhân để nhận rõ thật hư, để hiểu rõ vàng thau. Mẹ tôi là nạn nhân vì bị các người lừa thủa Mặt trận Việt Minh, tôi cũng là nạn nhân buổi giao thời 1975, khi các người tuyên truyền là du học sinh miền Nam chúng tôi nên về quê hương vì đã có hòa bình, thống nhất rồi nên về phục vụ, để xây dựng lại quê hương dưới sự chỉ đạo của Đảng cộng sản Việt Nam. Nhưng hoàn cảnh của tôi còn ít xấu hơn các đàn anh, đàn chú, đàn cha cũng là du học sinh sau thế chiến thứ hai như Trần Đức Thảo, Trần Đại Nghĩa, Nguyễn Khắc Viện… đã cả tin đàn cha, đàn chú của các người là Hồ Chí Minh, họ đã về nước theo lời gọi gian trá, lời hứa gian manh, lời nguyện gian xảo của các người. Họ trở về và họ đã thí mạng [9] !

Thức khuya mới biết đêm dài, chữ có-nhân-để-có-hậu của tổ tiên Việt luôn đối trọng để đối kháng với cái bất nhân-nên-vô hậu có trong hành xử gian trá, hành tác gian manh, hành động gian xảo của các người. Phải thức khuya khoảng 3 năm tới 5 năm thì chân dung giả dối, chân tướng giả dạng của các người lộ ra. Khi tôi nói chuyện với nhạc sĩ Phạm Duy, với thi sĩ Thanh Tâm Tuyền [10], và nhiều người nữa, họ cũng đồng ý với tôi về thời gian 3-5 năm này khi họ đi theo Việt Minh để thấu hiểu tâm địa rất độc địa của các người trong phản xạ truy diệt các nhân sĩ yêu nước không theo các người. Khi các người xúi dục nhân dân kiểu khẩu lệnh của Tố Hữu : "giết, giết, giết..." rồi "nhắm thẳng đầu thù mà bắn"... thì tâm địa sát khí dày đặc độc khí tuyên truyền sát nhân biến dã tâm thành ác luận của các người. Nhưng chúng tôi luôn tin vào nhân phẩm làm nên nhân vị, để nhân từ tạo nên nhân cách, con người có thể sống lành, sống tốt mà không coi ai là đối thủ của ai, không coi ai là đối phương của ai, chúng tôi không biến tha nhân thành kẻ thù, rồi thành tử thù để phải giết nhau giữa nhân sinh. Như các người đã dựng lên kịch bản 1954-1975, với thảm cảnh huynh đệ tương tàn, với hàng triệu triệu con dân Việt, phải bôi mặt để giết nhau trong cuộc nội chiến Bắc-Nam ![11]

"Tôi từ chối giết người, vì giết người rồi, tôi sống với ai ?", đó là một ca từ của của nhạc sĩ Phạm Duy, mà các người có thể ngồi thật yên, thở thật sâu với nhân vị thiền định để suy nghĩ về nhân cách đã trống nhân tâm, về nhân cách đã vắng nhân tính khi các người chỉ biết dùng bạo lực với đồng bào của mình. Vụ Thủ Thiêm đã hàng chục năm với hơn hàng chục ngàn đồng bào, một sớm một chiều từ dân lành thành dân oan trong bi cảnh đầu đường xó chợ ; vụ vườn rau Lộc Hưng với hàng trăm gia đình trong họa cảnh màn trời chiếu đất ; cả hai vụ đều chưa dứt nước mắt thì các người mang hàng ngàn công an ngày 9 tháng giêng 2020, tới sát hại một đồng chí lão thành của các người : cụ Lê Đình Kình, một người còn nhân vị trước công lý, vì biết giữ nhân cách để đấu tranh vì công bằng. Còn các người thì nhân tâm đã mất nên nhân vị chẳng còn, nhân đức vắng biệt nên nhân cách đã bỏ đi biền biệt, vĩnh viễn đi mất tăm, mất tích, khi các người đã mổ bụng, phanh thây cụ Lê Đình Kình. Ý đồ của các người là đe dọa dân lành đang đấu tranh đòi công bằng, gào công lý, các người tự vỗ ngực là bạo quyền sát thủ, là tà quyền sát nhân, mà không quên sử dụng ma quyền côn đồ, lưu manh, xã hội đen để ngày ngày truy hiếp dân lành, dân den, dân oan.

Khẩu phật tâm xà là dư âm của loài lòng lang dạ sói khi ông Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư chúc tết đồng bào, tôi từ nổi da gà đến lợm giọng rồi qua thẳng trạng thái buồn nôn, với cảm nhận lờm lợm mà Jean-Paul Sartre đã tả trong tác phẩm La nausée (buồn nôn). Tôi thấy luân lý bị đánh tráo, đạo lý bị đánh sụp, đạo đức bị mổ bụng phanh thây, khi phải nghe ông này nói : "chưa bao giờ dân ta được như ngày hôm nay", "chưa bao giờ dân tin đảng như bây giờ"... Lạ quá, sao lại có một dân tộc tin vào những kẻ sát nhân, cướp đất giết người [12] ? Tôi thiển nghĩ các người nên để vài phút ra mà thấy để thấu Việt tộc đang ở tâm trạng nào đây khi trao thân gởi mạng kiểu cá nằm trên thớt cho một tập đoàn tội phạm độc đảng luôn có hành tác trộm, cắp, cướp, giật của bạo quyền với lòng tham không đáy.

Suy bụng ta ra bụng người, là giáo lý Việt của tổ tiên Việt để lại cho con cháu không thể nào vận dụng vào tâm khảm làm nên tâm địa của các người, vì muốn biết người biết ta, thì ngay trên thượng nguồn phải có nhân từ để bảo đảm cho nhân vị, phải có nhân bản để bảo trì cho nhân cách. Mà chữ nhân, từ nhân tâm tới nhân nghĩa đã vắng bóng hoàn toàn trong tâm trạng làm nên tâm tư của các người, thì làm sao các người có thể đoán đúng, dò trúng tâm tình của dân tộc để đưa Việt tộc vào tiến bộ của văn minh có dân chủ làm nên văn hiến cho nhân quyền. Có một tư tưởng gia của thế kỷ XX có thể giúp các người suy nghĩ để suy luận thêm về nhân vịnhân cách của các người, đó là Levinas, khi ông đúc kết đạo đức học bằng triết luân lý : "Nỗi lo của ta tới từ khuôn mặt của tha nhân". Nếu các người thấy để thấu được nỗi-lo-lẫn-nỗi-buồn hiện nay trên các khuôn mặt của đồng bào, của Việt tộc hiện nay đang bị đày đọa trong địa ngục do chính các người lập ra bằng bạo quyền công an trị, bằng tà quyền tham quan trị, bằng ma quyền tham tiền trị thì các người đã đi được bước đầu tiên trên nhân lộ để tìm ra nhân vị lẫn nhân cách của các người [13].

Có thực mới vực được đạo, mà thực đối với các người là thực phẩm cũng như tiền bạc phải ăn càng nhiều càng tốt, còn đối với trí thức chân chính thì thực phải là sự thực làm nên sự thật có rễ của chân lý để lẽ phải được đâm lộc kết chồi. Nhưng bi kịch của Việt tộc trong tay cuồng quyền của các người đã gian trá hóa sinh hoạt xã hội, đã gian manh hóa quan hệ xã hội, đã gian xảo hóa đời sống xã hội, mọi cái thực trong cái thật đã bị giả hóa. Học giả-thi giả-điểm giả-bằng giả để chuyện mua bằng bán cấp và chuyện mua chức bán quyền là loại ung thư đôi có trong bi hài kịch của xã hội ngày nay, có bằng cao học mà lái xe ôm, có bằng tiến sĩ mà trốn chuyên môn [14]. Vỗ ngực là chuyên gia với bằng cao chức rộng mà lách hội thảo, né hội nghị, tránh hội luận, cái giả được bày biện trong xảo trá, khi các người đưa ra các lãnh đạo giả dạng trí thứ loại Nguyễn Thiện Nhân, Vũ Đức Đam để gạt thiên hạ. "Nói bằng thật" là chỉ có các người mới tin vào cái xảo làm nên cái trá của các người, còn trí thức thật thì họ không lẫn lộn vàng với thau đâu ! Chỉ cần đối diện với nhau một giờ bằng khoa học luận, bằng phương pháp luận, bằng lý thuyết luận là mọi mặt nạ sẽ bị rơi ngay [15] ! Vì muốn làm trí thức thì phải biết biến năng lực thành năng lượng, học thật để hiểu thấu, nơi mà cụ Tiên Điền Nguyễn Du đã mô thức hóa : "Phải lần cho tới tận nguồn lạch sông", nơi mà thật giả được phân loại để phân tích, nơi mà thật hư được phân biệt để phân minh [16].

Khôn nhà dại chợ kiểu gà què ăn quẩn cối xay, loại chó cậy gần nhà, để khi ra gặp hợp tác quốc tế thì cúi đầu ; khi gặp chất vấn quốc tế thì khoanh tay ; khi gặp đối đáp quốc tế thì khom lưng mà niểng cho qua chuyện. Ma xó bị ngợp dưới mặt trời. Các chuyên gia quốc tế tư vấn cho các quốc gia có văn minh của dân chủ, có văn hiến của nhân quyền, họ không lầm khi họ nhận ra nhân diện của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam không có ánh sáng của nhân vị, khi nhân dạng của các lãnh đạo này không có hào quang của nhân cách. Chỉ vì các chuyên gia quốc tế này không thấy nhân trinhân trí trong nhân bảnnhân văn của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam, họ không thấy nhân lýnhân tính, họ không nhận ra nhân tâmnhân từ của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam. Họ không thấy thông minh Việt : "Người khôn chưa đắn đã đo. Chưa ra tới biển đã dò nông sâu" trong nhân diện lẫn nhận dạng của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam.

Khôn nhờ dại chịu lại là một bất công khác đang đổ trên đầu, trên vai, trên lưng Việt tộc, khi lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam khờ trước quốc tế nhưng ác trước quốc nội, dại với người ngoài nhưng độc với đồng bào, theo biểu tượng thấp tồi mà dân Việt đã đặt tên để gọi kiếp cho các người : hèn với giặc, ác với dân ! Đây là thảm kịch đôi của Việt tộc đã bị một độc đảng cường quyền chặn dân chủ, dẹp nhân quyền, mà chính trong nội bộ của các người cũng không bao giờ có tài, loại minh vương mà các đời Lý, Trần đã có. Không có luôn minh chủ của đời Ngô, đời Đinh ; càng không có minh quân với tầm vóc của Trần Hưng Đạo, với vai vóc của Quang Trung… Còn minh sư kiểu Chu Văn An, Nguyễn Trãi, Nguyễn Bình Khiêm, Ngô Thời Nhiệm [17]… đang có mặt trong giới trí thức Việt hiện nay, thì ngày ngày bị các người trù, dập, truy, diệt. Vì trong thâm tâm của các người rất lo là nhân trí của minh sư sẽ dẹp âm tri của các người ; các người đã mất ăn mất ngủ vì trong tâm địa của các người mang một nỗi sợ là nhân lý của minh sư sẽ xóa đi âm dạng của các người. Khi văn sĩ Malraux đóng vai minh sư đã khuyên minh quân De Gaulle trước cao trào kỳ thị chống người ngoại quốc tới quá nhiều nước Pháp, chỉ bằng một câu của chân tâm mang đầy hùng lực của minh trí trước bọn đầu cơ chính trị lấy mỵ dân để nuôi kỳ thị, khi Malraux tuyên bố : "Bổn phận của nước Pháp là phải tiếp nhận và nuôi dưỡng các nhân tài của thế giới". Minh quân tỉnh táo biết chọn minh sư sáng suốt, như biết chọn lựa nhân vị lãnh đạo của mình, như biết chọn lọc nhân cách chính trị của mình ; các người có trình độ trí thức để có mức độ tri thức này không ?

Đại ngục điện tiền, với quỷ dữ giữa trần gian đang bẩn thỉu hóa trần thế để ô nhục hóa Việt tộc bằng bạo quyền công an trị, bằng tà quyền tham quan trị, bằng ma quyền tham tiền trị khi các người biến thanh niên Việt thành lao nô, các phụ nữ Việt thành nô tỳ cho các nước láng giềng trong kiếp nô lệ với điều kiện lao động bại nhân vị, thảm nhân cách ! Biến đồng bào thành lao nô để thu ngoại tệ cùng lúc để tổ chức các đường dây buôn người, bòn rút tận xương tủy tiền bạc của đồng bào là một ý đồ ma luôn song hành cùng với mưu đồ quỷ là diệt nhân tài, giết hiền tài. Tránh tri thức vì sợ bị lột mặt nạ là các người bất tài ! Tránh trí thức vì sợ bị vạch mặt chỉ tên là các người ôm độc trị nhưng không biết quản trị ! Chẳng cần cháy nhà mới lòi mặt chuột, vì Việt tộc hiểu Việt sử hơn ai hết : bọn cướp ngày là quan, tà quan trong điếm quyền, ngụp lặn trong tham quan để tham ô, đuối ngộp trong tham nhũng vì tham tiền [18]. Triết gia Deleuze tỉnh táo nên sáng suốt nhận ra : "Bọn độc tài không sợ phản luân lý, chúng chỉ sợ phong trào xã hội". Các người có thấy các phong trào đấu tranh cho công lý vì công bằng xã hội đang lớn mạnh ! Các người có thấy các phong trào phấn đấu tranh cho dân chủ vì tiến bộ nhân sinh đang lớn lên ! Các người có thấy các phong trào đối kháng vì văn minh nhân quyền đang lớn rộng !

Phản dân hại nước là tà lộ của tà quyền, chóng chầy sẽ sa vào ma lộ của buôn dân bán nước cho Tàu tặc. Trong lúc chờ đợi đa nguyên trong đa đảng để Việt tộc có đa trí, đa tài, đa năng, đa hiệu [19]mà thăng hoa cùng nhân loại, thì chính các phong trào của xã hội dân sự sẽ tạo ra sung lực để tẩy, xóa, khử, trừ đi tà quyền đang tham quyền, ma quyền đang tham tiền. Âm binh nội xâm đã sa vào tà lộ của loài cõng rắn cắn gà nhà, nhưng thật xót xa là bọn âm binh này sẽ đẩy Việt tôc vào tử lộ ! Mà muốn làm người thì các người phải tẩy, xóa, bứng, nhổ mọi tạp chất của nội xâm (tham quyền, tham quan, tham ô, tham nhũng, tham tiền) đây là loài ký sinh trùng làm ô nhiễm nội chất, làm ô tạp nội lực, làm ô uế nội công của Việt tộc. Muốn làm người thì hãy tái tạo lại nội công cho Việt tộc mà trước mắt là dựng lên một tòa án dân tộc, đầy đủ lương tâm dày dạn trí tuệ, lấy lương tri để dẫn dắt tuệ giác biết luận-tội-án để xử tội ác.

Lấy nhân nghĩa thắng hung tàn, lấy trí nhân thay cường bạo là bài học cao quý của minh sư Nguyễn Trãi, hoàn toàn vắng bóng trong các nghị quyết của các người, hoàn toàn biệt tăm trong các chính sách của các người. Mọi bạo quyền hung tàn đang đe dọa nhân nghĩa đồng bào, chúng sẽ bị tẩy, xóa, khử, trừ bởi nhân trí của đồng bào ; vì cường bạo, hung tàn sẽ không có chỗ đứng, ghế ngồi trong luân lý Việt tộc. Việt tộc đang chờn vờn bên bờ vực thẳm mà thủ phạm là bạo quyền độc đảng phản dân hại nước, là tà quyền tham nhũng buôn dân bán nước, là ma quyền tham tiền buôn tông bán tổ. Liên minh âm binh này luồn lách trong bóng tối để vơ vét tiền bạc của đồng bào, bòn rút tài nguyên của đất nước nhưng sẵn sàng biệt tăm biệt tích khi đất nước bị Tàu tặc xâm lược, khi đồng bào phải chịu số phận bị đồng hóa của Tàu tà. Hai chữ đồng bào[20] hoàn toàn ngược chiều với đồng bạo, đồng tà, đồng ma để bị đồng bẩn, vì đồng bào đã thấy rồi bạo quyền, tà quyền, ma quyền khi thành cuồng quyền đang đồng liệt, đồng bại, đồng quỵ ngay trong nhân vị Việt của chúng !

Ăn bát cơm dẻo, nhớ nẻo đường đi, đó là câu chuyện ân nghĩa đồng bào đã làm nên ánh sáng để lành mạnh hóa cuộc đời, đây là một câu chuyện vừa chân thật lại vừa thông minh trong lương tri chính trị, vì nó nghịch chiều với câu chuyện của các người là : hứa cuội, hứa hão, hứa điêu, hứa ngoa, hứa láo với dân tộc bằng một ý thức hệ ngoại lai về một thiên đường cộng sản. Để khi dân tộc khám phá ra lực lượng cộng sản chỉ là một tập đoàn tội phạm của bạo quyền lãnh đạo, tà quyền tham nhũng, ma quyền tham tiền, tất cả chỉ là một tạp-hợp âm binh luôn tránh né cái lành, vì luôn lo sợ cái sáng : ánh sáng của sự thật, ánh sáng của chân lý, ánh sáng của lẽ phải. Lột mặt nạ bọn buôn dân bán nước, là thượng nguồn của mọi hành trình trong ý thức dân tộc, mà con dân Việt hiện nay phải vận hành để trở thành chủ thể, để chủ quyết trong chủ động, để bảo vệ Việt tộc, nơi mà mọi con dân Việt đều có chung một giòng sinh mệnh với giống nòi Việt, đồng mệnh[21] trước hai họa nạn : nội xâm cuồng quyền vì dại tiền, ngoại xâm quỷ quyền vì tham đất, tham biển.

Tàu tặc đang chiếm biển, đảo của Việt tộc ; Tàu họa đang gây nhiễm ô từ không khí bằng các nhà máy nhiệt điện than cho tới Formosa đã hủy diệt cả một vùng biển miền Trung ; Tàu nạn đang buôn người, buôn nội tạng, buôn ma túy ; Tàu hoạn với thực phẩm bẩn, hóa chất độc, tất cả tạo nên một chướng khí trong âm địa mà Tàu tà đang trùm phủ lên nhân kiếp Việt. Giờ thiêng của Việt tộc, ngày linh của đất nước Việt đã tới, con dân Việt phải quyết đoán trong quyết tâm, để quyết liệt bằng quyết luận là không lùi, để không bị rơi bẫy của Tàu tà. Và trước mắt và ngay trên đất nước mình, con dân Việt phải đối diện với bạo quyền để đối trọng với tà quyền, đối luận với nội xâm để đối kháng chống ngoại xâm, như chống lại những cái bất nhân, phi nhân, xảo nhân đang có mặt ngay trong chế độ độc hại của các người. Faucault yêu cầu mọi người phải thấy trong quyền lực chính trị không chỉ có trong cơ chế của nó, mà phải nhận ra cái lộng quyền của nó trong sinh hoạt xã hội, cái lạm quyền của nó trong quan hệ xã hội, cái tham quyền của nó trong đời sống xã hội. Khi tôi viết thư này tới các người, thì tôi thấy các người có cả ba : lộng quyền, lạm quyền, tham quyền.

Nắng ba năm ta không bỏ bạn, mưa một ngày bạn đã bỏ ta, chân lý nhân sinh để nhận diện ra sự phản bội mà cũng là trí khôn Việt tộc để nhận ra sự phản trắc của một lực lượng chính trị, mượn xương máu đồng bào để cướp chính quyền rồi lộng quyền-lạm quyền-tham quyền, để bội phản chống giống nòi, để bội bạc với tổ tiên. Mỗi chọn lựa nhân vị có cái giá của nó, mỗi chọn lọc nhân cách có cái hy sinh của nó. Đúng ! chỉ có sự hy sinh biết rửa bẩn thành trong, đục ngầu thành thanh khiết, một sự hy sinh tự trong sạch hóa, vừa biết đường đi nẻo về của đạo lý Việt, vừa biết đi tới, chảy tiếp trong giòng luân lưu của lương tri Việt tộc trong suốt, vượt thắng đục nội xâm, vượt thoát bẩn ngoại xâm[22]. Và ngay trên thượng nguồn, khi nội xâm đang vơ vét tiền bạc của dân tộc, đang nạo vét tài nguyên của đất nước, thì mọi con dân Việt có lương tri phải tự biết đặt cho mình các câu hỏi sau đây : Cuộc sống hiện nay của Việt tộc mà chúng ta đang sống đây có phải là cuộc sống thật hay không ? Sự thật ở đâu khi chế độ độc đảng có độc quyền bưng bít, đánh tráo sự thật ? Chân lý ở đâu khi chế độ độc trị đang quản trị dân tộc bằng tuyên truyền mang trá ? Lẽ phải ở đâu khi cả xã hội Việt đang sống bằng sự giả dối nơi mà mọi giá trị đạo lý đều bị truy diệt ? Khi chính chế độ độc đảng trong độc hại đang xóa, tẩy, hủy, diệt mọi khái niệm đồng bào trong đồng cam cộng khổ, trong đồng hội đồng thuyền để giờ đây mỗi con dân Việt chỉ là một cá thể ích kỷ trong đơn lẻ, không hề đồng tình, đồng tâm, đồng lực để thăng hoa cuộc sống bằng sự thật-chân lý-lẽ phải ! Đây chính là sự thảm bại lớn nhất của Đảng cộng sản Việt Nam, mà cũng là một trong những cái tội to nhất của Đảng cộng sản Việt Nam.

Nhìn xa trông rộng để được làm người, tôi xin kể một câu chuyện cho các người nghe, vì tôi biết chắc chắn là các người không biết câu chuyện này, mà tôi là nhân chứng mắt thấy tai nghe. Đó là câu chuyện trong giới trí thức, trong tầng lớp học thuật của phương Tây, lấy lý luận của kiến thức để xây lập luận cho tri thức, từ đó đi tìm giải luận để hiểu sự thật, nắm bắt được diễn luận để mở đường cho lẽ phải nhập nội vào nhân sinh. Đó là thời điểm lịch sử sau 1975, khi Đảng cộng sản Việt Nam của các người tự vỗ ngực để tự xướng tên là : "Đảng lãnh đạo mọi thắng lợi của dân tộc", "Đảng đã đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào", "Đảng đã làm nên một cuộc cách mạng thần thánh"… ; thì cùng lúc đó tôi nhận rõ hằng ngày là các tư tưởng gia, các lý thuyết gia, các chuyên gia quốc tế hầu hết đều nhận ra là chủ nghĩa cộng sản là một thảm họa không sao lường được cho nhân loại !

Nói có sách, mách có chứng theo cách phân tích của tổ tiên Việt là khi đàn anh các người đang lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam đang tự vỗ ngực để tự xướng danh, thì các người thầy của tôi tại phương Tây đã làm trọn vẹn vai trò tri thức của họ[23]. Chính họ đã chứng minh được không những bằng hệ luận (lý luận, lập luận, giải luận, diễn luận) dựa vào hệ chứng (chứng nhân, chứng tích, chứng từ, chứng thư)duy vật biện chứng sản sinh ra duy vật sử quan là một luận thuyết thô sơ để mị dân, thô bạo để ngu dân, thô tục để ru dân, thô lậu để lừa dân. Nên nó đã sát nhân từ khi Lenin hành tác trong chuyên chính vô sản ; từ khi Staline hành động trong thanh trừng để thanh toán hàng triệu người ; từ khi Mao đã tổ chức cuộc thảm sát bằng Cách mạng văn hóa, mà đàn cha, đàn chú của các người lúc đó đang lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam đã lập lại bản sao qua Cải cách ruộng đất. Một thời mà thi sĩ Tô Thùy Yên đã mô hình hóa được bằng thi ca của ông : "Thịt rơi xương rụng trùng trùng. Một thời thế đổ với cùng xác thân"… Thời của hành quyết để vinh danh thảm sát, thời của máu đã mở đường cho nước mắt, thời của cái ác tự xưng tên xướng danh là cách mạng.Tại Âu châu ngay sau 1975, không những hai đối thủ "không đội trời chung" trong học thuật là Aron và Sartre đã lý cùng mâm, luận cùng chiếu để tìm mọi cách vớt thuyền nhân Việt Nam đang vật vờ trong đầu sóng ngọn gió, cùng lúc tính mạng của họ luôn bị đe dọa bởi bọn hải tặc biển Đông, chỉ vì các thuyền nhân Việt này chỉ muốn trốn khỏi địa ngục trần gian của các người. Mà trước đó nữa hàng chục năm trước 1975, đã còn có bà Carrère d'Encausse , thông báo rất sớm bằng những công trình nghiên cứu của bà là hệ thống cộng sản Đông Âu chắc chắn sẽ sụp đổ, vì Liên Xô chỉ là một chế độ bất nhân đang xây lâu đài trên cát, suy nghiệm đã thành sự thật với sự sụp đổ toàn diện của hệ thống cộng sản Đông Âu từ 1990.

Ăn cháo đá bát, là hình ảnh của tổ tiên Việt dặn dò con cháu Việt hãy thật trọng trước loại người vong ân bội nghĩa, đó cũng là nội dung của lịch sử của Đảng cộng sản Việt Nam của các người, đưa dân tộc lên tuyến đầu chết thay các người, để các người có cơ hội mà cướp chính quyền. Rồi khi các người nắm được chính quyền trong tay thì các người tha hồ quật lên và vất đi cả một hệ thống đạo lý Việt mà không hề có một tài năng gì để thay thế bằng một hệ thống đạo lý mới. Việt tộc mỗi lần mường tượng tới chân dung các người, người ta chỉ thấy toàn vô : vô gia đình, vô tổ quốc, vô thần như vô tâm linh, vô đạo giáo, vô nhân tâm. Đây là một thất bại vô cùng lớn về nhân dạng của người cộng sản, mà nhân diện của người cộng sản trên đất Việt thì còn thảm hại hơn. Thảm hại xây bằng thảm bại, từ chính sách này qua chính sách kia, đất nước mang tiếng là hòa bình, là thống nhất mà gần nửa thế kỷ qua từ 1975 tới bây giờ, các người không có một công trình gì để viết vào Việt sử cận đại. Từ Cải cách ruộng đất sắt máu tới hệ thống về trại cải tạo bất nhân, từ chính sách kinh tế mới mang con bỏ chợ [24] tới tất cả các chính sách tiếp theo từ đối ngoại với Tàu tà tới quốc phòng sụi quỵ trước Tàu tặc, từ quản lý sản suất lụi sụi tới xuất khẩu lao động hằng triệu con dân đi làm lao nô, nô tỳ cho láng giềng… Thảm bại hàng loại làm nên thảm trạng của Việt tộc hiện nay [25], mà các chuyên gia quốc tế đã phải nói lên : "Việt Nam là quốc gia không chịu phát triển", đó là họ lịch sự ; chớ trong các buổi họp giữa các chuyên gia mà tôi có mặt thì sự thật vẫn là sự thật, họ thành thật phân tích để giải thích thẳng thắn là : "Việt Nam không thể phát triển, với độc đảng toàn trị trong độc tài nhưng bất tài, độc trị nhưng không hề biết quản trị" [26].

Trông mặt bắt hình dong, nơi mà nhân diện nói lên nhân cách, nhìn mặt đoán lòng, nên mỗi lần chính trị học muốn tìm hiểu về bản chất cũng như bản lĩnh của một chính quyền, của một chính phủ thì họ sẽ dựa vào các chỉ báo trong điều tra thực địa của xã hội học chính trị. Mà chính ngay trong xã hội học chính trị từ thượng nguồn của điền dã, điều tra, khảo sát cho tới hạ nguồn của phân tích, giải thích, bình luận các kết quả của nghiên cứu thực địa, thì các chuyên gia luôn dựa vào các biệt hiệu, các biệt danh mà dân chúng "trao tặng" cho một chính quyền, cho một chính phủ [27]. Điều này, thật rõ trong thực trạng xã hội Việt Nam hiện nay trước một chính quyền độc tài nhưng bất tài, trước một chính phủ độc trị nhưng không biết quản trị, mà nhân dân đã miệt thị qua các biệt hiệu, các biệt danh : "hèn với giặc, ác với dân" ; "mưu hèn kế bẩn" ; "sâu dân mọt nước" ; "phản dân hại nước" ; "buôn dân bán nước", còn nhiều biệt hiệu, biệt danh khác nữa, và ngay bây giờ trước đại dịch coronavirus tới từ đất nước của Tàu tặc, nhân dân lại trao tặng thêm cho các người một biệt dạng mới : dacosavirus, mà họ viết tắt đảng cộng sản của các người ra : dacosa và xem nó như một đại dịch còn nguy hiểm hơn coronavirus nhiều. Biệt danh của dịch phận !

Đi với ma mặc áo giấy, khi bạo quyền độc đảng, tà quyền độc tài, ma quyền độc quyền làm nên tập hợp âm binh, biến dạng trong dị dạng của quỷ quyền độc tôn, nơi mà quỷ quyền vô thần vì vô luân biết tổ chức chuyện buôn thần bán thánh để trục lợi cho thật đầy túi tham. Các người sau khi giết bản chất thật của Phật giáo, đã thay thế vào đó một ma đạo không dính dáng gì với Phật học luôn có chỗ dựa là Phật tâm, các người đã ùn ùn đưa bọn công an sư quốc doanh, mà Phật tử chân chính gọi là ma tăng. Bọn ma tăng này là loại âm binh mặc áo thầy tu, nên tôi rất cẩn trọng mà không trích ngạn ngữ : "Đi với Phật mặc áo cà sa" trong tình hình hiện nay, vì tôi biết chúng cũng là loại quỷ nhập cửa chùa với lòng tham không đáy, là phải vơ vét cho đầy túi như các người, cũng là loại cào nạo cho tới cùng để bốc hốt cho tới tận.

Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, một luân lý cao thượng của tổ tiên Việt chỉ làm trò cười cho các người, nên tôi có một luận thuyết mà tôi đã phân tích trong khoảng 60 nghiên cứu của tôi về thảm trạng của Việt tộc từ khi các người độc quyền cai trị trong độc vị cai thầu số phận Việt. Đó là câu chuyện sát nhân mà các người là sát thủ, vì các người đã giết thực thể đồng bào, nơi mà mọi con dân Việt có đồng mẹ, đồng cha, đồng thai, đồng tổ, đồng tông, đồng tích… nơi mà tương thân và tương trợ chỉ là một trong đồng lòng, đồng tâm, đồng quyết, đồng hành… để giữ đất, giữ nước, giữ tiền đồ của tổ tiên, giữ tương lai cho mai hậu [28]. Các người đã tráo trá vào đó diện tà, ma tướng, quỷ dạng của các người là : đồng phạm, đồng lõa, đồng mưu, để đồng hội với các người trong đồng tội. Các người diệt nhân tài là nguyên khí của quốc gia và chỉ thâu nhận đồng phạm để đồng thuyền với các người trong hệ tham (tham quyền, tham quan, tham ô, tham nhũng, tham tiền). Các người khử nhân tính đồng bào của bầu ơi thương lấy bí cùng và chỉ tiếp nhận đồng lõa để làm đồng bọn cùng các người trong hệ bất (bất tín, bất lương, bất nhân) mà chia chác với nhau sau khi vơ vét tiền bạc của đồng bào, nạo vét tài nguyên của đất nước. Các người triệt nhân lý yêu nước thương nòi của Việt tộc và chỉ thâu phục bọn đồng sàn như đồng chí để đồng mưu với các người bằng hệ gian (gian dối, gian trá, gian xảo, gian manh) từ phản dân hại nước tới buôn dân bán nước cho Tàu tặc. Lấy xảo diện thay nhân diện, lấy gian dạng thay nhân dạng, đã tạo nên đường đi nước bước của các người trong tà lộ của ma kiếp.

Ma bùn độn thổ, nếu độn thổ để trốn nhân lý, để lánh nhân tính, để lách nhân tri, thì đâu thể làm người được, như vậy đi tìm nhân vị làm gì, vì nhân cách đã mất từ khi chấp nhận kiếp sống luồn thấp hơn đất. Tôi muốn nói tới Mật nghị Thành Đô năm 1990, năm của sự phản trắc, khi các lãnh tụ Đảng cộng sản Việt Nam của các người đã chọn Tàu tặc làm cha khi chọn chúng làm hậu phương để đỡ lưng vớt kiếp cho các người [29]. Nên chúng mới xem các người thấp hơn gót giầy của chúng, vì các người đã chấp nhận thấp hơn đất rồi, từ đó chúng tự cho phép đứng trên lưng, trên vai, trên đầu các người, vì các người đã nhận phận làm "cúi đầu ở đợ" cho chúng. Bây giờ chuyện độn thổ đã biến các người thành ma bùn, chỉ vì các người không dám công khai tuyên bố nội dung của mật nghị này trước công chúng, mà các người đã ký với chúng, một sự phản trắc tổ tiên, dân tộc tới tận gốc, rễ, cội, nguồn sâu xa nhất trong giáo lý Việt tộc. Bây giờ, năm năm, tháng tháng, ngày ngày, Việt tộc khám phá ra các người khoanh tay khi Tàu tặc chiếm đất, đảo, biển ; các người nhắm mắt, cúi đầu để dẫn độ tội phạm Tàu họa giết người, buôn ma túy, buôn nội tạng… mà không dám xử chúng tới nơi tới chốn trên đất Việt khi chúng đã giết hại đồng bào mình. Rồi tháng 2 năm 2020, bây giờ người đang quỳ gối nên không dám đóng cửa biên giới như các quốc gia láng giềng với Tàu tặc trước đại dịch coronavirus. Dân Việt ngỡ ngàng trong chóng mặt bởi hờn căm khi biết các người đã ký bao hiệp định ma bùn của loài độn thổ để nhận giặc làm cha. Từ đây tôi tự cho phép để tự gọi mọi hiệp định ma bùn của các người là : "hiếp định" như các "hiếp định dẫn độ", "hiếp định không được đơn phương đóng cửa biên giới"… Còn bao nhiêu "hiếp định" mà các người đã và đang giấu trong bùn, không cho Việt tộc biết ?

Vắng mợ chợ vẫn đông, chúng tôi là Việt kiều [30] gần nửa thế kỷ nay, biết rất rõ ý đồ trong mưu thâm kế độc của các người là bế môn tỏa cảng không cho hiền tài Việt kiều đóng góp để xây dựng lại đất nước, vì các người mang đầy mặc cảm của loại độc tài nhưng bất tài, độc trị nhưng không biết quản trị, các người tránh phải chạm trán với Việt kiều như lách sự thật của trí tuệ khoa học, như chui luồn trước tuệ giác của tiến bộ, với văn minh của dân chủ, với văn hiến của nhân quyền. Các người biết là Việt kiều liêm chính thì không thể nào đồng lõa với các người trong tham ô ; các người biết là Việt kiều lương thiện thì không bao giờ là đồng phạm cùng các người trong tham nhũng ; các người biết là Việt kiều có lương tri thì không thể nào đồng mưu với các người trong tham quyền cố vị.

Bế quan tỏa cảng chống Việt kiều, các người đã ngăn sông cấm chợ để gạt ra mọi trí thức Việt kiều yêu nước muốn văn minh dân chủ, muốn văn hiến nhân quyền phải có mặt trên đất nước Việt [31]. Riêng tôi tâm niệm đã từ lâu là : vắng mợ chợ vẫn đông với mọi bọn độc quyền ma bùn, với mọi bọn độc tài ma xó, với bọn độc đảng ma trơi. Nếu không được trực tiếp phục vụ đồng bào tôi, tôi xin phục vụ cho nhân loại cũng là đồng bào theo nghĩa cao, sâu, xa, rộng của nhân loài [32]. Tôi chỉ mong có được một ngày trước muôn dân, trước Việt tộc, bằng trực luận qua trực tuyến để đối diện mà đối thoại với các người bằng lý luận từ chứng từ, bằng lập luận từ chứng nhân, bằng giải luận từ chứng tích [33], để đồng bào trong ngoài nước biết : Ai yêu nước hơn ai ? Ai là con cháu Lạc Hồng ? Ai là bọn ma bùn buôn dân bán nước ? Các người vu khống rồi vu cáo chúng tôi là : "Những lực lượng thù địch", tôi xin thẳng thắn đề nghị với các người hãy trực luận bằng trực tuyến cấp quốc gia để xem : Ai mới chính là lực lượng thù địch phản Việt tộc ? So ra mới biết ngắn dài, nếu các người không có can đảm thực hiện cuộc trực luận này, thì các người chưa rời bùn thổ để nhận nhân kiếp !

Lỡ tàu, lỡ đời, lỡ kiếp, đó là nhân kiếp của Việt tộc từ khi các người cướp được chính quyền, đây cũng là nỗi đau xót của đồng bào Việt kiều đang sống tại hải ngoại khi chúng tôi thấy một dân tộc, một văn hóa, một ngôn ngữ như Hàn quốc… nhưng Nam Hàn có mọi tiến bộ từ khoa học, kỹ thuật tới nghệ thuật, văn hóa ; có văn minh của dân chủ, rồi có văn hiến của nhân quyền, hoàn toàn ngược lại với Bắc Hàn (Triều Tiên của các người), một quái thai từ não trạng lãnh đạo tới tâm thần tập thể cấp quốc gia, trong một chế độ độc đảng ngầm du đảng, độc trị ngậm nọc độc của đói, khổ, bịnh, tật. Nên ngày ngày, đêm đêm tôi thấy xót xa cho số phận Việt tộc đã lỡ tàu, lỡ đời, lỡ kiếp do tội của các người đã cướp đi thông minh Việt, sáng tạo Việt mà tôi biết rất rõ bằng luận chứng của khoa học xã hội và nhân văn[34] là : Việt tộc không hề thua kém về trí tuệ[35], không hề thấp tồi về lý trí, và phải được thành công trong khoa học kỹ thuật ; thành tựu trong kinh tế, thương mại ; thành đạt trong nghệ thuật, văn hóa như Nam Hàn, như Đài Loan, như Nhật Bản, như Singapour… Tội các người là tội đôi đã giết thông minh Việt[36], đã triệt sáng tạo Việt, giờ lại còn biến con dân Việt thành lao nô, nô tỳ cho Nam Hàn, Đài Loan, Nhật Bản, Singapour…

Nói gần nói xa không qua nói thật giữa người Việt với nhau là các người không có kiến thức lý thuyết gì về chủ nghĩa cộng sản ! Vì nếu có kiến thức thì các người đã đối luận trong đối thoại với trí thức Nam Trung Bắc của Việt tộc để hiểu sự thật của nhân sinh tới nơi tới chốn. Chỉ cần sau 1975 là chân tướng tham quyền đã làm lộ chân dung lạm quyền của các người, nơi mà tham quyền cố vị đã sản sinh ra loại đảng viên tham quan để tham ô, tham nhũng vì tham tiền, còn đâu lý tưởng cộng sản tự vỗ ngực để xứng danh là cách mạng thủa nào. Đến đầu thế kỷ XXI này, thì Việt tộc đã nhận ra chân tướng độc quyền, chân dung độc trị của các người chỉ là một tập đoàn tội phạm. Các người đặt Đảng cộng sản Việt Nam của các người lên trên hiến pháp, lên trên luật pháp, lên cả trên giáo lý Việt của một dân tộc gọi nhau là đồng bào : đồng bào thai vì đồng mẹ, đồng cha nên đồng nòi, đồng giống, đồng tông, đồng tích

Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa đấy ! Ngày ngày, các người sinh hoạt bằng tà hệ của quan hệ-hậu duệ-tiền tệ, để ngày ngày truy hủy trí tuệ Việt, giết thông minh Việt để chôn luôn sáng tạo Việt, tối cần cho nhân trí tiến bộ, cho nhân tri văn minh. Các người chỉ biết vơ vét tiền của dân lành, nạo vét tài nguyên đất nước, để xây biệt phủ, dựng biệt dinh với thẻ xanh, quốc tịch ngoại cùng vàng bạc đã có sẵn trong túi, chỉ chờ Tàu tặc chiếm quê hương, đất nước của Việt tộc, là các người cao bay xa chạy qua phương Tây. Coi chừng ! Các người nên cẩn trọng, vì phương Tây của văn minh dân chủ, của văn hiến nhân quyền, họ không chấp nhận sống chung với bạo quyền, tà quyền, ma quyền đâu ! Phương Tây có phương pháp luận đuổi tà hiệu quả lắm ; phương Tây có khoa học luận truy ma hiệu quá lắm ! Ngày 12 tháng 2 năm 2020 các người hí hửng với Hiệp định tự do thương mại với Liên Hiệp Âu Châu, vì các người xem Liên Hiệp Âu Châu là công cụ để xuất khẩu, để nhập khẩu, một loại dụng cụ cho còn người vơ vét thêm nhiều vố nữa. Tôi nói rõ với các người là các người lầm to ! Đừng nhìn Liên Hiệp Âu Châu như một công cụ thương mại, đừng xem Âu Châu như dụng cụ xuất nhập khẩu của các người, mà hãy thấy để thấu, để hiểu thật sâu về sự tương tác giữa Tòa án công lý Liên Hiệp Âu Châu (La cour de justice de l'Union Européenne) và Tòa án Âu Châu vì nhân quyền (La Cour Européenne des Droits de l'Homme) nơi mà các giá trị của văn minh dân chủ, của văn hiến nhân quyền luôn được vinh danh, được thăng hoa. Vì Âu Châu là một châu lục có truyền thống dân chủ lâu đời nhất, có lịch sử nhân quyền sâu đậm nhất. Họ sẽ không để yên cho các người đày dọa tiếp lao động Việt, không để yên cho các người vùi dập tiếp dân tộc Việt lâu nữa đâu !

Chủ đề của lá thư này là một câu hỏi làm nền định đề để định luận : người hay ngợm, chọn lựa nhân vị để chọn lọc nhân cách, để tôi tạo được đối thoại với các người đang lãnh đạo và đang hoàn toàn chịu trách nhiệm về vận mệnh của giống nòi Việt, cơ đồ của tổ tiên Việt, trước họa nội xâm tham nhũng song lứa cùng đôi với họa ngoại xâm Tàu tặc. Hãy đọc kỹ lá thư này, từ đầu tới cuối lá thư này tôi luôn gọi : các người là các người, trong tinh thần tôn trọng lẫn nhau, cùng là con dân Việt, tôi không để chữ : ngợm chen vào lý luận, lập luận, giải luận, diễn luận trong ngữ pháp của tôi. Đây là lúc tôi để các người tự chọn làm người hay làm ngợm, trong hiện tại, trong vị lai, trong Việt sử mai hậu, trước giáo lý của Việt tộc. Vì muốn làm người phải có nhân làm lõi, làm rễ, làm cội, làm gốc, làm nguồn, chỉ cần các người suy nghĩ theo mô thức gẫy gọn của tư tưởng gia Rousseau : "Con người ơi hãy giữ nhân tính !" [37]. Mà nhân tính thì ngược lại với bản năng đói ăn khát uống của những kẻ chưa trưởng thành vì chưa có nhân tính, qua giáo dục của nhân tri, qua giáo lý của nhân trí, nên chưa thể là : người, theo tinh thần đối thoại của lá thư này. Nhưng nghịch lý là chính chế độ độc đảng nó độc hại trong độc tài của các người đã cho sản sinh ra loại người giật ăn cướp uống, đó là đồng bọn mà các người gọi là đồng chí, tranh tham ô để giành tham nhũng. Ăn ở bất nhân nên sống chết vô hậu, loại này thì không sao có nhân được, nên chúng sẽ không thành người theo nghĩa nhân vị biết dựa vào nhân tính, nhân tâm, nhân nghĩa, nhân từ, nhân đạo [38] ; chúng sẽ không có nhân cách vì chúng trống nhân lý, nhân tri, nhân trí, nhân bản, nhân văn.

Sự thật mất lòng, với tất cả các chỉ báo hiện nay từ các kết quả nghiên cứu, từ chính trị học tới sử học, từ nhân học tới xã hội học… cho phép tôi dự đoán một điều là các người không đủ tâm vì chẳng đủ tầm để làm được ba chuyện sau đây của một chính quyền có nội công, một chính đảng có bản lĩnh :

h      Chính thức hóa bằng chính sách quốc gia về hòa hợp hòa giải dân tộc, đưa thảm nạn của huynh đệ tương tàn trong quá khứ của cuộc nội chiến 1954-1975 về tận suối giải oan, để thực hiện cho bằng được giáo lý tổ tiên Việt : người trong một nước phải thương nhau cùng. Xóa đau thương cũ để cùng nhìn về tương lai mới bằng ngữ vựng hòa giải để hóa giải oan kiếp nội chiến, để hứa là sẽ không đưa một ý thức hệ ngoại lai nào nữa vào đất nước Việt để Việt tộc phải chịu cảnh gà nhà bôi mặt đá nhau… giết nhau.

h      Hợp thức hóa bằng chính sách xóa để xây ngay lại hiện tại với ngữ văn hòa hợp để cùng nhau hợp tác với một trọng tài chỉnh lý trong liêm chính là : tam quyền phân lập, có văn hóa của đa nguyên để tạo dựng văn minh của dân chủ, để dựng văn hiến của nhân quyền. Hãy nhận ra công bằng trong tiến bộ, với công lý diệt được nội xâm, có công pháp loại được ngoại xâm, bằng công tâm của con dân Việt, chớ không bằng thái độ và hành xử của một độc đảng chỉ muốn độc tài trong độc quyền, độc tôn trong độc trị.

h      Thích ứng hóa bằng thông minh nội bộ ngay trong Đảng cộng sản Việt Nam của các người để quản lý tương lai gần là tìm cho ra được những nhân vật gánh vác được vận nước kiểu minh quân, minh chủ, minh chúa đã có nhiều lần qua các đời Lý, Trần, Lê… bằng chính ngữ pháp lương thiện của chính quyền trong liêm chính của chính phủ, trong khi chờ đợi tương lai lớn của dân chủ, tương lai cao của đa nguyên.

Nếu các người không hiểu hoặc hiểu mà không muốn thực hiên, thì ngày tàn của quý vị đang tới, sẽ tới với các trận giông của xã hội dân sự nối theo là những trận bão của nhân quyền, dân chủ, đa nguyên, sẽ tạo ra những thay đổi triệt để mà trong đó các người không có ghế ngồi lẫn chỗ đứng trong lòng dân tộc ! Tôi chỉ lo, chỉ buồn là Việt tộc lại phải nhận chịu thêm bạo lực của bạo quyền độc đảng, bạo hành của cuồng quyền công an trị, bạo động của nội chiến huynh đệ tương tàn một lần nữa… Các người càng tham quyền thì nhân dân càng lo, càng buồn, mà lo và buồn có lý do của nó, vì Việt tộc thấy rõ và hiểu thấu là tại các quốc gia có được văn minh của dân chủ, văn hiến của nhân quyền, họ có các lãnh đạo chính trị với thông minh tỉnh táo để có sáng tạo sáng suốt. Họ luôn tìm ra được các quyết sách không có máu đổ đầu rơi, luôn giải quyết mọi việc theo chiều hướng ít đau khổ nhất cho nhân dân của họ, họ không khôn nhà dại chợ như các người, ngược lại họ ngoan nhà khôn chợ. Cụ thể là họ có sự thông minh của tôn trọng lẫn nhau trong đối thoại nên họ mới có được đa nguyên ; họ có sự sáng tạo luôn sáng suốt trong đối luận nên họ mới có được dân chủ. Nếu các người không lập được dân chủ trong đa nguyên, không trao được tự do và công bằng tới Việt tộc, thì không sao các người tặng được một giá trị nhân sinh cao quý nhất tới Việt tộc, đó là : nhân quyền ! Một nhân quyền tốt trong một nhân Việt đẹp. 

Một lời-một ý-một nghĩa trong câu hỏi của lá thư làm thượng nguồn cho cuộc đối thoại này là : các người có muốn làm người [39] hay làm ngợm, còn nếu muốn làm ngợm thì chỉ một sớm một chiều là ra ngợm ngay, đó là kiếp nửa dơi, phận nửa chuột, thân ma bùn, trí ma xó, tâm ma trơi… Ngợm, dơi, chuột, ma… chúng là cá mè một lứa đấy ! Vì chúng suốt ngày lẩn khuất ánh sáng của chân lý [40], hào quang của sự thật, mặt trời của lẽ phải, một lực lượng mà nhân quần gọi tên chung là : âm binh, với tâm thâm, độc, ác, hiểm ; với trí thấp, kém, hèn, dở ; với lòng xấu, tồi, tục, bẩn ! Một lời-một ý-một nghĩa làm nên một đối-một kháng-một luận, đây là lúc tôi phải trả lời cho quý vị biết quyết định từ lâu của tôi trước câu hỏi : người hay ngợm, chọn lựa nhân vị để chọn lọc nhân cách. Câu trả lời thật giản đơn khi nhân sinh quan, thế giới quan, vũ trụ quan của tôi chỉ là một : tôi chọn người vì tôi muốn làm người ! Đã từ lâu lắm rồi, vì đã tôi chọn đứng cùng các nạn nhân của các người, đó chính là đồng bào tôi : dân lành, dân đen, dân oan… cụ thể là : tôi đứng về phía nước mắt [41] !

Xin chào các người với niềm tin vào giáo lý của tổ tiên Việt đã dặn dò con dân Việt, mà tôi rất mong là các người để trí mà suy nghiệm, để tâm rồi suy ngẫm thêm qua câu : "Đường mòn nhân nghĩa chẳng mòn".

Lê Hữu Khóa

(30/04/2020)

---------------------

lhk0 Lê Hữu Khóa

Giáo sư Đại học Lille

Giám đốc Anthropol-Asie

Chủ tịch nhóm Nghiên cứu Nhập cư Đông Nam Á

Cố vấn Chương trình chống Kỳ thị của UNESCOLiên Hiệp Quốc

Cố vấn Trung tâm quốc tế giáo khoa Paris

Thành viên hội đồng khoa học Viện nghiên cứu Đông Nam Á

Hội viên danh dự ban Thuyết khác biệt, Học viện nghiên cứu thế giới.

Các công trình nghiên cứu việt nam học của giáo sư Lê Hữu Khóa, bạn đọc có thể đọc và tải qua Facebook VÙNG KHẢ LUẬN-trang thầy Khóa.

 


[1]NHÂN LUẬN (l’argumentation humaine). Anthropol-Asie. Paris.

[2] ANTHROPOLOGIE DU VIETNAM. Tome1. Les Indes savantes. Paris.

[3] TRỰC LUẬN (l’argumentation directe) ). Anthropol-Asie. Paris.

[4]CHỦ LUẬN (l’argumentation créative du sujet). Anthropol-Asie. Paris

[5]XÃ LUẬN(l’argumentation sociétale). Anthropol-Asie. Paris

[6]ANTHROPOLOGIE DU VIETNAM. Tome2. Les Indes savantes. Paris.

[7]CHÍNH LUẬN(l’argumentation politique). Anthropol-Asie. Paris

[8]LINH LUẬN(l’argumentation spirituelle). Anthropol-Asie. Paris

[9]KIẾP LUẬN(l’argumentation karmique). Anthropol-Asie. Paris.

[10]DUYÊN LUẬN(l’argumentation relationnelle). Anthropol-Asie. Paris.

[11]ANTHROPOLOGIE DU VIETNAM. Tome 3. Les Indes savantes. Paris.

[12]TỘI LUẬN(l’argumentation contre le crime d’Etat). Anthropol-Asie. Paris

[13]ANTHROPOLOGIE DU VIETNAM. Tome 3. Les Indes savantes. Paris.

[14]GIÁO LUẬN(l’argumentation éducative). Anthropol-Asie. Paris

[15]LIENS METHODOLOGIQUE ET PARENTE EPISTEMOLOGIQUE. Presse Universitaire du Septentrion.

[16]NGHỆ LUẬN(l’argumentation artistique). Anthropol-Asie. Paris.

[17]SỬ LUẬN(l’argumentation hítorique). Anthropol-Asie. Paris

[18]OAN LUẬN(l’argumentation contre l’injustice). Anthropol-Asie. Paris

[19]TỰ LUẬN(l’argumentation libérée pour la liberté). Anthropol-Asie. Paris

[20]ĐỒNG LUẬN(l’argumentation fondatrice de la nation). Anthropol-Asie. Paris

[21]VIỆT LUẬN(l’argumentation vietnamienne). Anthropol-Asie. Paris

[22]HỌA LUẬN(l’argumentation contre le drame humain). Anthropol-Asie. Paris

[23]TRI LUẬN(l’argumentation cognitive). Anthropol-Asie. Paris

[24]BỤI LUẬN(l’argumentation à propos de la «poussière de la vie »). Anthropol-Asie. Paris

[25]KHỔ LUẬN(l’argumentation contre la souffrance). Anthropol-Asie. Paris

[26]SINH LUẬN(l’argumentation anthropologique de l’écologie). Anthropol-Asie. Paris

[27]TUỆLUẬN(l’argumentation de l’esprit). Anthropol-Asie. Paris

[28]THƯ LUẬN(l’argumentation des correspondances). Anthropol-Asie. Paris

[29]LƯƠNG LUẬN(l’argumentation consciencieuse). Anthropol-Asie. Paris

[30]VIETNAMIENS EN FRANCE, L’harmattan.

[31]VIETNAMIENS DE LA DEUXIEME GENERATION, l’Harmattan.

[32]TÌNH LUẬN(l’argumentation affective). Anthropol-Asie. Paris

[33]PRISON, CORPS, EXIL, ANIMALITE. L’harmattan.

[34]THỨC LUẬN(l’argumentation de l’éveil). Anthropol-Asie. Paris

[35]THUẬT LUẬN(l’argumentation réceptacle de l’art). Anthropol-Asie. Paris

[36]NGHỆ LUẬN(l’argumentation artistique). Anthropol-Asie. Paris

[37]TỔNG LUẬN. I (l’argumentation synthétique. 1). Anthropol-Asie. Paris

[38]TỔNG LUẬN. II (l’argumentation synthétique. 2). Anthropol-Asie. Paris

[39]TỔNG LUẬN. III (l’argumentation synthétique. 3). Anthropol-Asie. Paris

[40]TỔNG LUẬN. IV (l’argumentation synthétique. 4). Anthropol-Asie. Paris

[41]TỔNG LUẬN. V (l’argumentation synthétique. 5). Anthropol-Asie. Paris

Additional Info

  • Author Lê Hữu Khóa
Published in Văn hóa