Ý thức dựa ý nguyện, nương ý nguyền
Ngoài chuyện cơm ăn áo mặc, Việt tộc còn có một chuyện nữa cao, rộng, sâu, xa hơn, đó chính là trong ấm ngoại êm, đây thử thách vừa tức thời, vừa là đường dài của Việt tộc ! Vì xã hội Việt hiện nay thì bên trong không hề ấm, với độc đảng toàn trị đã sinh ra các đứa con của nó, tà tông trong dị thống, thuộc loài âm binh đó là bạo quyền công an trị, tà quyền tham nhũng trị, ma quyền tham tiền trị. Vì đất nước Việt hiện nay thì bên ngoài không hề êm, vì Tàu tặc đang xâm chiếm đất, biển, đảo của ta, trước hành vi tự điếm nhục hóa của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam là hèn với giặc, ác với dân. Trước thử thách hiện nay, nếu Việt tộc không biết vượt thắng nội xâm để vượt thoát ngoại xâm, thì thử thách này sẽ là thảm họa cho đất nước Việt, sẽ là thảm cảnh cho dân tộc Việt, thảm nạn cho giống nòi Việt.
Những kẻ lãnh đạo thực tài thì phải tỉnh táo để nhìn ra nỗi bất hạnh của đồng bào, phải thấy cho thấu nổi bất hạnh này để vượt thoát nó bằng lý trí của nhân trí, vượt thắng nó bằng trí tuệ của nhân tri. Những kẻ lãnh đạo thực tài còn phải sáng suốt ngay trong phương pháp luận để tiếp nhận lẽ phải đã có trong tận cùng nỗi tuyệt vọng của dân tộc đang phải ẩn thân trong chế độ nô lệ mới, trai thì làm lao nô, gái thì làm nô tỳ cho các quốc gia láng giềng, từ khi giòng sinh mệnh của Việt tộc đã nằm trong tay của bạo quyền độc đảng toàn trị. Những kẻ lãnh đạo thực tài trong tương lai phải có tuệ giác của lương tri, để khởi hành từ nỗi thất vọng tới tuyệt vọng của dân tộc, từ đó làm sáng lên nhân lý Việt (thương người như thể thương thân) đã sẳn có trong nhân tính Việt (một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ).
Bản lĩnh của lãnh đạo chính trị có ngay trong nội công của kẻ lãnh đạo biết chuyển hóa nghèo nàn lac hậu thành ra trong ấm ngoại êm. Tầm vóc của lãnh đạo chính trị có ngay trong vai vóc của kẻ lãnh đạo biết chuyển đổi chuyện đầu tắt mặt tối vì chén cơm manh áo của dân tộc thành hiện thực ấm no hạnh phúc. Nội công tính toán chính trị tạo bản lĩnh toan tính trong chính sách, làm nên vai vóc của quyết sách, tạo ra tầm vóc của quốc sách. Tất cả những lãnh đạo hiện nay của Đảng cộng sản Việt Nam, không nội công, chẳng bản lĩnh, trống vai vóc, vắng tầm vóc, vì họ không hề là chính khách có tri thức trong chính trường có trí thức. Họ chỉ là đám ăn tàn phá hại, nên tà kiếp của họ chỉ là loại ký sinh thể của gà què ăn quẩn cối xay, họ lấy phản xạ khôn nhà dại chợ để chế biến ra phản ứng âm binh của họ là điểu nhà điếm chợ.
Trong tương lai có văn minh của dân chủ, có văn hiến của nhân quyền cho Việt tộc, thì các chính khách liêm chính trong một chính giới có liêm sỉ nếu muốn lãnh đạo một dân tộc, thì phải biết lãnh đạo là lãnh nhận các đạo lý của tổ tiên, để lãnh trọn các đạo đức của dân tộc, để tự giáo dục chính mình trong liêm khiết. Từ đó, sử dụng các thành quả tích cực nhất của quá trình tự giáo dục này mà giáo dưỡng gióng nòi, cụ thể là tái tạo lại được giáo khoa, giáo trình, giáo án để giáo huấn đạo lý và luân lý cho các thế hệ mai hậu. Các chính khách liêm chính trong một chính giới có liêm sĩ còn phải biết tạo dựng được một không gian kiến thức được tổ chức thành hệ thống tri thức, nơi mà trí thức biết trợ lực cho ý thức, biết trợ duyên cho nhận thức. Từ đó, chế tác ra văn minh dân chủ làm cốt cách cho văn hiến nhân quyền, để chính sách trở thành quốc sách, để dân tộc có chổ dựa, để giống nòi có chỗ nương.
Ý thức của các lãnh đạo có nội công của thông minh, có bản lĩnh của thông thái, luôn có ý nguyện muốn trở thành tác giả bằng các chính sách phát triển đất nước, qua các quyết sách tiến bộ vì dân tộc, để xây dựng các quốc sách văn minh cho giống nòi. Nên các lãnh đạo minh trí này luôn mang ý nguyền họ phải là tác nhân tạo ra quốc sách như tác phẩm của họ ngay trong cuộc đời lãnh đạo chính trị, biết làm nên sự nghiệp chính trị bằng chính tri của họ. Nơi mà cuộc sống lãnh đạo và sự nghiệp lãnh đạo chỉ là một, từ minh trí tới minh luận. Nơi mà chính khách phải là tác giả sáng tạo ra quốc sách, biến quyết đoán riêng thành tác phẩm chung của dân tộc, vì đồng bào, vì giống nòi, vì đất nước.
Khi một bạo quyền độc đảng toàn trị tự suy nghĩ về cái chết của nó
Khi một bạo quyền độc đảng toàn trị tự nghĩ suy về cái chết của nó, nó luôn đặt các giả thuyết là các lãnh tụ của nó có ngày phải chết, các lãnh đạo của nó có ngày phải chết, tức là đầu sỏ tới đầu nậu của nó đều phải chết, nhưng nó ít khi tự suy nghĩ để tự suy luận là chế độ độc đảng toàn trị của nó cũng có ngày cũng phải chết, vĩnh viễn ra đi, một đi không trở lại ! Một bạo quyền độc đảng toàn trị không đủ tuệ giác để suy nghĩ là nó đã chết từ lâu ngay trong lòng dân, ngay trong não bộ của mỗi công dân khi nó đang cầm quyền, khi nó luôn dùng bạo quyền để đàn áp nhân dân. Một bạo quyền khi nó sử dụng bạo lực với dân tộc, khi nó vận dụng bạo động với xã hội dân sự, khi nó tận dụng bạo hành để truy cùng diệt tận các đứa con tin yêu của Việt tộc, mà nó đã lao lý hóa, đã biến các đứa con này thành các tù nhân lương tâm thì chính nó đang viết giấy khai tử của nó.
Bạo quyền độc đảng toàn trị hiện nay đã bắt đầu tự mở tử lộ cho chính nó, mà cuối tử lộ này không có một chân trời nào sáng sủa cả, chỉ có mộ huyệt tối đen của nó ; một là do nó tự đào trong tâm khảm dân tộc, hai là do chính dân tộc lẳng lặng đào để có dịp là đưa nó ta khỏi nhân kiếp của Việt tộc. Vì Việt tộc đủ tâm và đủ tầm để xua nó vào âm giới, nơi dành riêng cho âm binh phản dân hại nước ; đây không hề là câu chuyện mơ hồ trong tưởng tượng, hoặc trừu tượng qua ảo giác ; mà đây là tổng kết tri thức luận tới từ liên minh giữa chính trị học kiến thức, nhân học ý thức, triết học nhận thức và xã hội học trí thức.
Hãy trở về với hiện tình của đất nước hiện nay với giòng sinh mệnh của Việt tộc đang nằm trong tay đám lãnh đạo vừa là bạo quyền độc đảng, vừa là tà quyền tham nhũng, nên chúng đã có mặt cùng lúc trên hai tử lộ do chúng tạo ra. Đám lãnh đạo này lại vừa là ma quyền tham tiền, vừa là quỷ quyền tham quan, thì chúng cũng đã tạo ra hai tử lộ nữa. Vẩn chưa hết, đám lãnh đạo này vừa là cực quyền công an trị, vừa là cuồng quyền ngu dân trị, thì cũng chúng đã tự chế ra hai tử lộ khác nữa, vô tình chặn tuổi đời, hủy tuổi thọ của chính chúng. Liên kết tri thức luận giữa chính trị học kiến thức, nhân học ý thức, triết học nhận thức và xã hội học trí thức đã phân tích để giải thích, cùng lúc căn dặn ta đừng quên là ngay trong các tử lộ này thì có đầy rẫy các kẻ miệng gọi nhau là đồng chí, nhưng thực chất là những sát nhân sẵn sàng sát thủ.
Với bạo quyền độc đảng toàn trị, thì moị quan hệ quyền lực đều bị âm binh hóa : quyền lực chỉ vì quyền lợi, có đặc quyền để có đặc lợi, mà đặc lợi chỉ vì tư lợi ; với lòng tham không đáy chúng luôn tìm thêm đặc ân, luôn tham quyền để luôn lạm quyền. Đạo lý tổ tiên không có ghế ngồi trong tính toán của chúng, đạo đức dân tộc không có chổ đứng trong toan tính của chúng, nên luân lý vì giống nòi, vì các thế hệ mai hậu không có chổ dựa trước các ý đồ mà chúng toa rập vơ vét tiền dân tộc, nạo vét tài nguyên đất nước. Đang sống trên đất nước Việt, nhưng tiền bạc của chúng đã chuyển qua phương Tây, gia đình và con cháu của chúng đã cặp bến phương tây này, và trong túi của chúng đã có thẻ xanh, hay quốc tịch ngoại. Liên minh tri thức luận giữa chính trị học kiến thức, nhân học ý thức, triết học nhận thức và xã hội học trí thức giờ thì đã rỏ rang từ giải luận tới diễn luận : tiền bạc rồi gia đình và con cháu cùng thẻ xanh, hoặc quốc tịch ngoại chính là các chỉ báo để thấy là chúng cũng đã lén lút trong điếm nhục để nghĩ suy về cái chết của chúng.
Đám lãnh đạo -vừa đầu sỏ, vừa đầu nậu- trong bạo quyền độc đảng toàn trị này, thì ngày đêm mang số phần âm binh, vừa chia chác, vừa đấu đá nhau, lấy phản ứng thanh toán nhau làm phản xạ thanh trừng nhau, thắng làm âm tướng trong âm giới, thua làm oan hồn chốn âm ty. Đám lãnh đạo này với tà kiếp thâm, độc, ác, hiểm giữa nhân gian, đang mang âm phận xấu, tồi, tục, dở giữa nhân thế, nhưng chúng luôn tự mãn về đặc quyền, đặc lợi, đặc ân trong bộ máy bạo quyền độc đảng, tà quyền tham nhũng, ma quyền tham tiền, quỷ quyền tham quan, cực quyền công an trị, cuồng quyền ngu dân trị, nên liên hiệp tri thức luận giữa chính trị học kiến thức, nhân học ý thức, triết học nhận thức và xã hội học trí thức chóng chầy gì cũng phải hướng tới đạo lý tổ tiên Việt đã làm nên đạo đức dân tộc Việt đã xa lánh chúng khi đã đặt tên chúng là : ma trơi ác quyền, ma xó bạo quyền, ma bùn tà quyền.
Lê Hữu Khóa
(13/12/2020)
-------------------
Lê Hữu Khóa là Giáo sư Đại học* Giám đốc Ban Cao học Châu Á * Giám đốc biên tập Anthropol-Asie * Chủ tịch nhóm Nghiên cứu Nhập cư Đông Nam Á * Cố vấn Chương trình chống Kỳ thị của UNESCO – Liên Hiệp Quốc * Cố vấn Trung tâm quốc tế giáo khoa Paris * Cố vấn thẩm định giáo dục và nghiên cứu đại học Bourgone-Franche-Comté * Biên tập viên tập chí Hommes&Migrations * Thành viên Hội đồng khoa học bảo tàng lịch sử nhập cư * Hội viên danh dự nhóm Thuyết khác biệt, Học viện nghiên cứu thế giới.
Muốn sống đúng trong cuộc đời, thì mỗi ngày trong cuộc đời đó phải là một cuộc sống trúng với nhân phẩm của đồng loại để xây dựng cho chính nhân tri của mình, mà cuộc đời đó phải lành với tha nhân để dựng xây cho chính nhân trí đẹp của mình. Đây là một thử thách thường trực và sắc nhọn trong cuộc sống hằng ngày cho mọi công dân Việt trên đất nước Việt hiện nay. Vì độc đảng toàn trị vận dụng công an trị để đàn áp, khống chế, rồi lao lý hóa các đứa con tin yêu của Việt tộc giờ đã là các tù nhân lương tâm. Vì độc đảng toàn trị vận dụng tà quyền tham nhũng trị của chúng để ngày đêm vơ vét của cải, tiền tài của dân tộc. Vì độc đảng toàn trị tận dụng ma quyền tham tiền trị của chúng để sớm hôm nạo vét tài nguyên, thiên nhiên của đất nước.
Độc đảng toàn trị sinh ra các đứa con thuộc nòi âm binh của nó là : bạo quyền công an trị, tà quyền tham nhũng trị, ma quyền tham tiền trị, biến dân lành thành dân đen, biến dân tốt thành dân oan, đây là những kẻ ác ngày ngày tạo ra cái ác. Phân tâm học chính trị và tâm lý học tri thức rất rành về bản lai diện mục của những kẻ ác này. Chúng sẳn sàng uống độc dược của cái ác trước khi sử dụng cái ác để triệt đồng bào, để diệt đồng loại, để giết tha nhân. Vì cái ác luôn muốn thanh toán lý trí của lương thiện, vì cái ác luôn muốn thanh trừng trí tuệ của lương tâm, vì cái ác luôn mang ý đồ thâm, độc, hiểm của nó để hủy ngay trong trứng nước sự xuất hiện của tuệ giác của lương tri luôn biết bảo vệ nhân phẩm.
Tội vượt xa lỗi, lỗi thì con người có thể vận dụng tình thương để phân giải, còn lỗi thì con người phải tận dụng vừa đạo lý, vừa pháp lý để nghiêm trị nó. Để ngăn những kẻ ác gây ra tội ác không được truy diệt dân tộc, không được hủy hoại giống nòi, không được tàn phá đất nước nữa ! Khi tôi nhìn dân lành thành dân đen trong họa cảnh đầu đường xó chợ, tôi đã rơi nước mắt ; khi tôi thấy dân tốt thành dân oan trong nạn cảnh màn trời chiếc đất, tôi đã ôm mặt khóc. Nên tôi không thể nhìn-mà-không-thấy các thủ phạm của bạo quyền độc đảng toàn trị gây ra họa cảnh này ; nên tôi không thể thấy-mà-không-thấu các tội phạm của tà quyền tham nhũng trị gây ra thảm cảnh này.
Những người thực tài trong liêm khiết muốn lãnh đạo dân tộc không thể lý luận rằng khó khăn trong thực tiễn ngăn chặn sự quyết đoán liêm sĩ trong hành động chính trị, mà ngược lại chính sự thiếu vắng quyết tâm để tạo quốc sách sáng suốt đã sinh ra mọi khó khăn trong các chính sách liêm chính. Đám chính khách dẻo mồm để lươn lẹo"dạy đời" rằng chính trị là nghệ thuật của thỏa hiệp, để cuối cùng là chính quyền thì "ba phải", song lứa với các chính sách "vô thưởng, vô phạt" ; chúng ta nên thành thật trong thẳng thắn mà khuyên đám chính khách này nên làm các nghành nghề khác mà làm chớ đừng làm chính trị nữa ! Nói gần nói xa không qua nói thật là bi kịch của dân tộc hiện nay là các lảnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam đang cầm quyền rồi cầm luôn giòng sinh mệnh của Việt tộc, họ không hề là chính khách vì họ không có tri thức của chính khách. Họ không có trí thức của chính giới mà ta thấy hằng ngày trong các quốc gia sống đúng với nhân đạo của dân chủ, sống trúng với nhân phẩm của nhân quyền, thì các lảnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam làm sao chế tác ra được các chính sách đúng nhân đạo, các quốc sách trúng nhân phẩm.
Muốn vượt thoát mọi nạn cảnh của đất nước Việt để vượt thắng mọi thảm cảnh của dân tộc Việt hiện nay trong lúc chờ đợi dân chủ để tiếp đón nhân quyền, thì Việt tộc có thể trông chờ vào các chính khách, vừa dũng trong quả cảm, vừa minh trong thông thái, mà thủa xưa tổ tiên Việt gọi là minh quân, minh vương, minh chủ, mỉnh chúa, mà ta đã thấy trong lịch sử của các láng giềng cùng nôi tam giáo đồng nguyên với Việt Nam là Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Singapour. Đây là nhưng kẻ lãnh đạo tỉnh táo trong sáng suốt có quyết tâm nhân đạo vì dân tộc, có quyết sách nhân phẩm vì giống nòi, làm nên quốc sách nhân trí vì đất nước. Họ làm chính trị với chính tri đúng, với chính trí trúng -đúng trước lẻ phải, trúng trước sự thật-, họ thấy trong tỉnh táo của nhìn xa trông rộng, họ thấy trong sáng suốt của người khôn chưa đắn đã đo/ Chưa ra tới biển đã dò nông sâu !
Lê Hữu Khóa
(09/12/2020)
-------------------
Lê Hữu Khóa là Giáo sư Đại học* Giám đốc Ban Cao học Châu Á * Giám đốc biên tập Anthropol-Asie * Chủ tịch nhóm Nghiên cứu Nhập cư Đông Nam Á * Cố vấn Chương trình chống Kỳ thị của UNESCO – Liên Hiệp Quốc * Cố vấn Trung tâm quốc tế giáo khoa Paris * Cố vấn thẩm định giáo dục và nghiên cứu đại học Bourgone-Franche-Comté * Biên tập viên tập chí Hommes&Migrations * Thành viên Hội đồng khoa học bảo tàng lịch sử nhập cư * Hội viên danh dự nhóm Thuyết khác biệt, Học viện nghiên cứu thế giới.
Sống trong hy vọng trước hết là ý nguyện được buông bỏ sự tuyệt vọng trong hiện tại ! Nhưng trước hết con người phải biết đi về phía ánh sáng của lẽ phải, nghĩa là con người biết nhận diện đúng sự thật, biết thấy cho thấu chân lý, để chuẩn bị tiếp nhận hy vọng với nhân cách đẹp trong một nhân gian lành. Bi kịch của Việt tộc hiện nay thì hoàn toàn ngược lại với hy vọng phát triển đất nước Việt làm nên kỳ vọng tiến bộ cho dân tộc Việt, từ đó đặt giống nòi Việt vào ước vọng của văn minh, vì bạo quyền độc đảng toàn trị đang vùi hy vọng phát triển cho đất nước, đang lấp kỳ vọng tiến bộ cho dân tộc, đang xóa hoài vọng văn minh cho giống nòi. Cụ thể là bạo quyền độc đảng toàn trị đã sinh ra các âm binh của nó là bạo quyền công an trị, tà quyền tham nhũng trị, ma quyền tham tiền trị, quỷ quyền tuyên truyền trị, âm quyền ngu dân trị… ngày ngày vùi chôn chính sức sống của dân tộc, vụi lấp chính chất sống của giống nòi.
Lối ra sẽ làm nên lối thoát của Việt tộc là thay đổi chế độ, bứng độc đảng để lập lại các giá trị của cộng hòa là tự do, công bằng, bác ái ; tẩy toàn trị để lập ra dân chủ, dùng đa nguyên biết song hành cùng đa tài, đa trí, đa dũng, đa hiệu, đa năng để ngày ngày bảo vệ cho bằng được nhân quyền luôn biết nâng niu hy vọng phát triển cho đất nước, kỳ vọng tiến bộ cho dân tộc, ước vọng văn minh cho giống nòi. Vẫn chưa xong, dân tộc này phải tìm cho ra những kẻ lãnh đạo có thực tài trong liêm chính, sẽ là những kẻ được nhân dân cảm phục, rồi được giống nòi cảm ân, mặc dù kẻ lãnh đạo tài ba này cũng sẽ là nguồn cơn của các ghen tị trong chính giới, tới từ các tị hiềm trong não trạng của các chính khách bất tài. Nhưng sự cảm phục của nhân dân sẽ đi trên lưng các ghen tị, đi trên vai các tị hiềm, vì kẻ lãnh đạo có thực tài mà liêm chính thì đi trên đầu kẻ lãnh đạo bất tài.
Những kẻ lãnh đạo có thực tài mà liêm chính không bao giờ bị nhân dân khinh miệt, nếu họ không có các hành vi xấu, tồi, tục, dở. Những kẻ lãnh đạo có thực tài mà liêm chính không bao giờ bị đồng bào miệt thị, nếu họ không đày đọa đồng bào của họ bằng các chính sách thâm, độc, ác, hiểm vì tư lợi của độc đảng. Những kẻ lãnh đạo có thực tài lại liêm chính thì không bao giờ bị bài thị bởi các tiêu chuẩn của văn minh, các tiêu chí của văn hiến đã là gốc, rễ, cội, nguồn của dân chủ vì nhân quyền. Vì những kẻ lãnh đạo có thực tài lại liêm chính này đủ lương thiện để đối kháng lại quá trình ô uế hóa nhân tri của tổ tiên hiện nay ; vì họ có lương tâm đủ lập được đối trọng chống lại quá trình ô nhiễm hóa nhân trí của dân tộc hiện nay, vì họ có lương tri đủ lập được đối luận chống lại quá trình điếm lận hóa nhân kiếp của giống nòi hiện nay.
Mỗi công dân có thể thấy thỏa mãn về các tiện nghi vật chất mới tới để phục vụ cho ấm no của mình, nhưng những kẻ lãnh đạo có thực tài lại liêm chính chỉ thấy thỏa lòng khi tạo được các điều kiện mới để phục vụ cho đất nước thêm phát triển, dân tộc thêm tiến bộ, giống nòi thêm văn minh. Mỗi công dân được quyền chỉ đi tìm sự đầy đủ về quyền lợi cho mình, nhưng những kẻ lãnh đạo có thực tài lại liêm chính phải đi xa hơn nữa, cụ thể đi tìm nhân vị của các công dân của mình trong nhân quyền vì dân tộc, phải đi rộng hơn nữa là tìm nhân bản của các công dân của mình trong nhân tri vì giống nòi ; nơi đây có nhân trí của đồng bào biết chung để chia vì biết chia để chung, biết chung sống với nhau trong nhân nghĩa.
Bi nạn tới từ chế độ độc đảng toàn trị hiện nay đang là họa cảnh đục nước béo cò của tà quyền tham nhũng trị đã làm nền cho hoạn cảnh thừa gió bẻ măng của ma quyền tham tiền trị, với các âm binh do chính nó sinh ra là bạo quyền công an trị, quỷ quyền tuyên truyền trị, âm quyền ngu dân trị… Chúng lạm quyền để cực quyền rồi cuồng quyền trong mê sảng là chế độ của chúng sẽ sống bền với tuổi thọ cao. Nhưng một ngày kia, bỗng chốc chúng chết tức tưởi trước cơn sóng thần của cuộc đấu tranh của cả dân tộc vì tự do ; chế độ chế độ độc đảng toàn trị luôn mê hảo muốn sống hoài, bỗng nhiên tắt thở rồi chết đứng trước dòng thác dân chủ của cả dân tộc đã nhận ra nhân quyền của mình. Một chế độ mê hoạn muốn sống mãi theo tà kiếp của nó, nhưng chớp nhoáng -trong chớp mắt- nó chết bất đắc kỳ tử, chỉ vì khi nó đang sống nó chỉ biết chăm lo quyền lực vì quyền lợi của nó, vì khi nó còn sống nó chỉ biết chăm sóc đặc quyền vì đặc lợi của nó. Đây chính là sức hội tụ của học thuật từ phân tich tới giải thích của chính trị học tri thức và xã hội học kiến thức.
Ngược lại, những kẻ lãnh đạo có thực tài lại liêm chính biết hơn ai hết là trên thượng nguồn của hành động chính trị là hoài bão chính trị nơi mà dựng xây hạnh phúc cho đồng bào và xây dựng nhân phẩm cho giống nòi chỉ là một chuyện chỉ có một rễ, một cội, một gốc, một nguồn. Những kẻ lãnh đạo có thực tài lại liêm chính, họ khác ngược với bạo quyền độc đảng toàn trị cứ mê liệt với âm binh trong âm giới là chúng là tà quyền tham nhũng trị, ma quyền tham tiền trị, quỷ quyền tuyên truyền trị, âm quyền ngu dân trị tự nghĩ để tự suy là chúng không bao giờ bị diệt. Nên chúng không bao giờ tự phân để tự giải là chúng phải chết, sẽ chết, vì vô tri trong vô minh nên ngay khi chúng tự chế để tự diễn về sự bất tử của nó, thì đó chính là giây phút khởi mào cho quá trình khai tử của chính chúng.
Lê Hữu Khóa
04/12/2020
-------------------
Lê Hữu Khóa là Giáo sư Đại học* Giám đốc Ban Cao học Châu Á * Giám đốc biên tập Anthropol-Asie * Chủ tịch nhóm Nghiên cứu Nhập cư Đông Nam Á * Cố vấn Chương trình chống Kỳ thị của UNESCO – Liên Hiệp Quốc * Cố vấn Trung tâm quốc tế giáo khoa Paris * Cố vấn thẩm định giáo dục và nghiên cứu đại học Bourgone-Franche-Comté * Biên tập viên tập chí Hommes&Migrations * Thành viên Hội đồng khoa học bảo tàng lịch sử nhập cư * Hội viên danh dự nhóm Thuyết khác biệt, Học viện nghiên cứu thế giới.
Một đất nước Việt tàn tạ hiện nay với bao tai ương từ giao thông tới y tế, từ đô thị tới nông thôn, từ giáo dục tới đạo đức, từ con người tới môi trường… kể ra không hết. Toàn bộ một xã hội vật vờ với đời sống ngày ngày bất an trong hoạn cảnh thù trong giặc ngoài, tất cả tới từ các chính sách sai lầm, sai từ thượng nguồn tới hạ nguồn, sai từ lý luận tới thực thi, đây là định đề của phạm trù tai ương chính sách. Mà chính sách mang bản lai diện mục của chính quyền với các quốc sách tật nguyền của đám lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam, các chính sách hiện nay như một thân thể mang đầy những khuyết tật, tới từ bạo quyền công an trị, tà quyền tham nhũng trị, ma quyền tham tiền trị, quỷ quyền tuyên truyền trị, âm quyền ngu dân trị… hoạn cảnh tạo ra họa cảnh : công an trị chung lưng đấu cật với côn đồ, lưu manh, du đãng, tất cả âm binh này đang lúc nhúc trong âm giới của xã hội đen ; họa cảnh tạo ra nạn cảnh với các lãnh đạo mua quyền bán chức, vì tư lợi, có kẻ sẵn sàng phản nước hại dân, đây là định đề của phạm trù tai ách chính quyền.
Câu chuyện chính vẫn là câu chuyện có gốc, rễ, cội, nguồn tới từ lai lịch vô minh và lý lịch vô tri của giới lãnh đạo chính trị của Đảng cộng sản Việt Nam, mà Việt tộc hiện nay đang phải chịu thảm cảnh vô phúc trong tuyệt lộ với một thể chế độc đảng toàn trị. Nguyên nhân cốt lõi này thì hai bộ phận học thuật là khoa học nhân văn và khoa học xã hội đã nhận ra từ lâu ; với khoa học nhân văn từ triết học tới chính trị học chủ trương nghiên cứu qua phân tích văn bản ; và khoa học xã hội từ nhân học tới xã hội học chủ trương nghiên cứu bằng điều tra thực địa. Cả hai bộ phận học thuật nhân văn và xã hội này đã giải thích để giải luận là tai ương chính sách tới từ các cá nhân lãnh đạo sự vận hành các chính sách ; và tai ách chính quyền tới từ các cá nhân chỉ đạo các định hướng cho bộ máy chính phủ. Như vậy, chiều sâu của câu chuyện nạn kiếp của Việt tộc hiện nay chỉ là câu chuyện của Đảng cộng sản Việt Nam nắm độc đảng để độc trị nhưng không biết quản trị để phát triển đất nước ; độc đảng để độc tài nhưng lại bất tài vì không biết đưa dân tộc về hướng tiến bộ. Độc đảng để độc quyền nhưng chỉ vận dụng bạo quyền công an trị, tà quyền tham nhũng trị, ma quyền tham tiền trị, qủy quyền tuyên truyền trị, âm quyền ngu dân trị… thì không sao đưa được giống nòi Việt về phía chân trời của văn minh.
Muốn làm kẻ lãnh đạo liêm chính thì phải xóa cho bằng được tai ương chính sách, thì phải diệt cho bằng được tai ách chính quyền, với sự sáng suốt trong quyết tâm, sự tỉnh táo trong quyết đoán, mà cụ thể là đặt cuộc sống dân tộc vào trung tâm của mọi quyết sách. Nơi mà nội dung của các quyết sách không phải là tuổi thọ của một thể chế độc đảng toàn trị đang là cực hình cho cả một dân tộc, với bất công xã hội tới từ sự bất chính của chính quyền. Ngược lại thì thượng sách của tri thức chính trị là sự thông minh biết sử dụng tinh chất nhân phẩm của tổ tiên để nhận ra đường đi nẻo về ngay trong nhân vị của dân tộc ; rồi vận dụng tinh hoa nhân tri của dân tộc để nhận ra đường đi nước bước vì nhân bản của giống nòi. Như vậy, muốn làm kẻ lãnh đạo liêm chính luôn tỉnh táo để sáng suốt thì phải biết tận dụng tinh nhuệ nhân nghĩa của Việt tộc để nhận ra đường ra lối vào của nhân đạo của kẻ lảnh đạo biết vì nước, vì dân.
Muốn làm kẻ lãnh đạo liêm chính luôn tỉnh táo để sáng suốt trước hết phải biết Việt tộc là ai ? Cụ thể là dân tộc nào ? Đó là một dũng tộc biết thắng mọi ngoại xâm để bảo vệ cho bằng được cơ đồ của tổ tiên vì giống nòi ; dũng tộc này còn là một minh tộc biết lấy ít thắng nhiều, biết lấy yếu thắng mạnh. Việt sử chính là sử tính của Việt tộc nơi mà bản sắc Việt là bản sắc luôn bảo vệ cho bằng được nhân phẩm Việt, biết bảo vệ độc lập cho đất nước như biết bảo vệ chính nhân cách Việt của mình. Nếu Việt tộc vừa là dũng tộc, vừa là minh tộc, thì chính trị học tri thức và xã hội học kiến thức đã thống nhất với nhau về một kết luận chung là : dân tộc này đã làm được ít nhất 50% đoạn đường phát triển-tiến bộ-văn minh, và 50% đoạn đường còn lại thuộc về những kẻ lãnh đạo liêm chính luôn tỉnh táo để sáng suốt để đến được 100%. Nên những kẻ lãnh đạo này muốn bắt đầu công việc này thì phải thấy-cho-thấu là Việt tộc luôn muốn bồi đắp nhân phẩm của mình, tức là dũng tộc này muốn bảo vệ nhân vị của mình ; nghĩa là minh tộc này muốn vun xới cho nhân trí của mình. Chính liên minh nhân phẩm-nhân vị-nhân trí của Việt tộc sẽ làm bàn đạp rồi giàn nhún để trợ lực cho những kẻ lãnh đạo liêm chính luôn tỉnh táo để sáng suốt biết đẩy lùi sự thất vọng đã ngày ngày ngự trị giữa não trạng của công dân Việt, để tẩy xóa nỗi tuyệt vọng hiện nay đang "ăn nằm ở dề" trong não bộ của cả một dân tộc.
Lê Hữu Khóa
(01/12/2020)
-------------------
Lê Hữu Khóa là Giáo sư Đại học* Giám đốc Ban Cao học Châu Á * Giám đốc biên tập Anthropol-Asie * Chủ tịch nhóm Nghiên cứu Nhập cư Đông Nam Á * Cố vấn Chương trình chống Kỳ thị của UNESCO – Liên Hiệp Quốc * Cố vấn Trung tâm quốc tế giáo khoa Paris * Cố vấn thẩm định giáo dục và nghiên cứu đại học Bourgone-Franche-Comté * Biên tập viên tập chí Hommes&Migrations * Thành viên Hội đồng khoa học bảo tàng lịch sử nhập cư * Hội viên danh dự nhóm Thuyết khác biệt, Học viện nghiên cứu thế giới.