Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Published in

Diễn đàn

30/09/2017

Nguyên nhân đàn áp gia tăng

Người Buôn Gió

Từ đầu năm 2017 đến giờ, con số những nhà hoạt động nhân quyền bị bắt giữ do nhà cầm quyền cộng sản đã lên đến gần 30 người. Đặc biệt có hai trường hợp rất đáng quan tâm là hai người là bà mẹ đang nuôi con nhỏ. Đó là trường hợp Nguyễn Ngọc Như Quỳnh ở Nha Trang và trường hợp Trần Thúy Nga ở Hà Nam.

danap1

Có hai trường hợp rất đáng quan tâm là hai người là bà mẹ đang nuôi con nhỏ, đó là Nguyễn Ngọc Như Quỳnh ở Nha Trang và Trần Thúy Nga ở Hà Nam.

Quỳnh và Nga là hai nhà hoạt động quen thuộc với phong trào đấu tranh nhân quyền từ nhiều năm nay. Như Quỳnh chuyên về mảng những người bị chết mờ ám trong đồn côn an hoặc trại giam. Trần Thúy Nga chuyên về mảng người lao động và nông dân bị mất đất. Điều đáng nói là từ nhiều năm trước họ đã hoạt động như vậy, dù có bị hạn chế hoặc đàn áp nhưng hoạt động của họ được nhà cầm quyền đánh giá là ôn hòa và không nguy hiểm lớn cho chế độ.

Nhưng đến Đại hội đảng 12 kết thúc, quyền lực tập trung vào nhóm Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Phú Trọng và Trương Hòa Bình, thì cuộc đàn áp khốc liệt nhất trong vòng 10 năm trở lại đây bắt đầu nổ ra trên mọi phương diện.

Các phong trào xã hội dân sự gần như tan rã hoàn toàn, ngay cả những nhóm xã hội dân sự chuyên về môi trường vốn dĩ ôn hòa và không gây tác hại lớn cho chế độ cũng bị đàn áp dã man bằng bạo lực. Các nhóm xã hội dân sự khác đều chung số phận là nhiều thành viên chủ chốt bị bắt tù với những tội danh vào điều 88 hoặc 79. Những tội danh như hoạt động lật đổ chính quyền, tuyên truyền chống phá nhà nước Việt Nam.

Ở những năm trước kia nhà cầm quyền thường áp dụng điều 254 là tội lợi dụng tự do dân chủ xâm phạm lợi ích cá nhân, tổ chức thay cho điều 88, ở điều 254 mức án thường nhẹ hơn rất nhiều so với điều 88. Hoặc tội gây rối trật tự công cộng thay cho tội hoạt động lật đổ nhà nước. Các mức án cũng tăng lên gấp 3 lần như trường hợp ông Trần Anh Kim và ông Lê Thanh Tùng trước kia từng bị tù 4 đến 5 năm thì nay một ông 13 năm tù, một ông 12 năm tù giam.

Đợt đàn áp và bắt bớ này của nhà cầm quyền cộng sản là cực kỳ khốc liệt trong nhiều năm qua. Sự khốc liệt đến mức độ những tiếng nói phản kháng hay đòi tự do cho các nhà hoạt động cũng bị chìm nghỉm. Lý do vì quá nhiều người bị bắt, các nhóm đấu tranh cho người bị bắt bị quá sức, vì trước kia một năm có hai hay ba trường hợp bị bắt, họ còn có khả nặng vận động tập trung mọi người lên án nhà cầm quyền cộng sản, vận động quốc tế... thì nay chưa đến một năm đã mấy chục người, gấp mười lần trước đó.

Hơn nữa, sự đàn áp quá khốc liệt cho nên việc đấu tranh đòi người cũng bị giảm nhiệt, những cây bút đấu tranh cho nhân quyền trong nước gần như không còn nhiều. Đa số họ chuyển sang bình luận chính trường theo chiều hướng an toàn là bênh cuộc chống tham nhũng của Nguyễn Phú Trọng, khen ngợi Nguyễn Xuân Phúc, Trương Hòa Bình là những nhà cải cách kiến tạo, và hùa theo hướng tấn công của nhóm cầm quyền này vào phe phái khác trong chế độ. Làm như thế họ vẫn được tiếng là chống tham nhũng, chống cán bộ đảng với dư luận.

Một số những nhà hoạt động khác thì bỏ cuộc, hoặc quay sang chỉ trích lẫn nhau.

Những điều trên không phải là sai lầm hay né tránh của những nhà đấu tranh nhân quyền, dân chủ. Khách quan mà nói trong tình thế khủng bố nặng nề, cao độ như bây giờ thì họ không thể lớn tiếng hay tổ chức gì như những năm trước Đại hội đảng 12.

Một điều phải thẳng thắn nhìn nhận rằng, những kẻ cầm quyền hiện nay đàn áp quá mạnh và phong trào dân chủ đơn độc không có chỗ dựa, dẫn đến suy yếu và nhiều tổ chức dân sự trong nước ngừng hoạt động.

Khi chế độ cộng sản Việt Nam có chiều hướng mở rộng quan hệ với phương Tây bao nhiêu thì phong trào xã hội dân sự, phong trào đấu tranh nhân quyền, tôn giáo, đất đai, môi trường càng phát triển bấy nhiêu. Khi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam chuyển hướng quan hệ sâu đậm hơn với các nước độc tài như Bắc Hàn, Trung Quốc, Iran, Nga... và rời xa phương Tây thì cuộc đàn áp phong trào đấu tranh quyền con người, tự do ngôn luận, tôn giáo càng nặng nề và khủng khiếp hơn.

Như vậy có thể đánh giá rằng, nguyên nhân của đợt khủng bố đàn áp những nhà đấu tranh, hoạt động ở Việt Nam là do hướng quan hệ ngoại giao của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. Khủng bố dân chủ là chính sách tương đồng với các nước độc tài khác mà cộng sản Việt Nam đang thể hiện để gắn chặt quan hệ, đặc biệt là với Trung Quốc. Càng chuyển hướng quan hệ ngoại giao gắn chặt với các chế độ độc tài khác bao nhiêu, càng xa rời các quan hệ với cường quốc văn minh tiến bộ bao nhiêu, thì cuộc đàn áp của nhà cầm quyền cộng sản đối với nền dân chủ man rợ bấy nhiêu.

Có lẽ xâu chuỗi sự đàn áp này lại, thì nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đang muốn mang đến cho hội nghị APEC tổ chức tại Đà Nẵng sắp tới đây, khi mà các nguyên thủ quốc gia của các nước văn minh đến sự, một thông điệp kiên định rằng Việt Nam không chấp nhận thay đổi dân chủ và luôn cứng rắn theo chủ nghĩa cộng sản, đảng cộng sản Việt Nam là đảng lãnh đạo tuyệt đối và có tất cả quyền lực trên đất nước Việt Nam hiện nay. Những chóp bu đầu não của đảng như Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc là những kẻ có quyền lực nhất nhì Việt Nam. Mọi ý định bang giao hay quan hệ gì của các quốc gia khác với Việt Nam phải thông qua hai kẻ này quyết định.

Sau hội nghị APEC, chóp bu cầm quyền cộng sản Việt Nam đã cho quốc tế câu trả lời rõ ràng về bản chất ngoan cố theo đuổi chủ nghĩa độc tài cộng sản. Chính trường Việt Nam chỉ còn lại nhóm độc tài này như thời kỳ Lê Duẩn, Lê Đức Thọ trước kia, nhưng có sự đổi mới hơn là những nhóm sân sau, lợi ích của nhóm cầm quyền mới này sẽ thâu tóm hết các lợi ích của các nhóm khác. Vài năm tới lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam như Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc, Trương Hòa Bình chỉ tập trung vào việc kiểm soát quyền lực vào tay mình, trấp áp dân chủ và cướp bóc, tiêu diệt những doanh nghiệp không thuộc phe cánh của họ. Với những mục tiêu đối nội như vậy, đương nhiên nhóm chóp bu cầm quyền mới này không đoái hoài gì đến quan hệ ngoại giao với các nước văn minh phương Tây, thậm chí chúng có thể gây căng thẳng để hủy bỏ mối quan hệ tốt đẹp trước đó như đang ứng xử với nước Đức qua vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh.

Đàn áp dân chủ và cướp bóc những doanh nghiệp trong nước, tập trung quyền lực độc tài vào tay nhóm ít người..để đạt được những mục đích này cần phải gia tăng quan hệ mật thiết với Trung Quốc là điều tất yếu, vì thế trong tháng 9 vừa qua ủy viên thường vụ bộ chính trị Trung Công đã sang Việt Nam nghe Nguyễn Phú Trọng và Trần Quốc Vượng báo cáo tình hình chính trị Việt Nam, kết quả đàn áp phong trào dân chủ và thanh trừng những nhóm lợi ích thân phương Tây.

Nhóm Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc, Trương Hòa Bình, Trần Quốc Vượng đã đặt số phận đất nước Việt Nam vào tay ngoại bang Trung Quốc nhiều hơn bao giờ hết. Thời kỳ trước đây mặc dù gắn kết với Trung Quốc nhưng những lãnh đạo cộng sản vẫn râp rình đi lại với Liên Xô để tạo thế cân bằng, không đặt trọn số phận đảng cộng sản Việt Nam hoàn toàn vào tay Trung Quốc như lớp lãnh đạo thế hệ Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc như bây giờ.

Trong năm 2017 này Nguyễn Phú Trọng đã gặp nhiều ủy viên Bộ chính trị Trung Quốc để báo cáo tình hình và xin hỗ trợ như gặp Vương Kỳ Sơn, Du Chính Thanh, Trương Đức Giang, Lưu Vân Sơn để bảo vệ về mặt chính trị, và gặp các doanh nghiệp, chủ tập đoàn, ngân hàng Trung Quốc như Kim Lập Quần để được hỗ trợ về chính sách tài chính. Các cuộc gặp này đã tạo nên cho Nguyễn Phú Trọng được sự sợ hãi của các đồng chí của mình trong đảng cộng sản Việt Nam, dẫn đến Nguyễn Phú Trọng có quyền lực lớn đè bẹp bất cứ sự diễn biến tư tưởng nào trong đảng.

Nên nhớ chiến dịch đàn áp khủng bố những nhà dân chủ bắt đầu gia tăng từ lúc Nguyễn Phú Trọng tham gia đảng ủy công an vào tháng 9 năm 2016. Sau đó vài ngày Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị bắt, tiếp đến Nguyễn Vịnh Lưu và lan rộng đến nhiều người khác và các bản án nặng cho những nhà đấu tranh cũng bắt đầu từ đó.

Đã đến lúc phải nhìn lại, rõ ràng bè lũ Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc và Trương Hòa Bình ngoài lý do mượn cớ chống tham nhũng để đạt được mục đích riêng là thâu tóm quyền lực và cướp bóc các doanh nghiệp, chúng còn thực hiện một mưu đồ sâu xa và thâm hiểm hơn là bên trong nội bộ tiêu diệt những luồng tư tưởng muốn mở rông, bên ngoài xã hội diệt trừ những nhóm xã hội dân sự để biến đất nước thành một nhà tù ý thức hệ sùng bái Trung Quốc.

Những kẻ thâm hiểm ngàn đời như Trung Quốc muốn thôn tính đất nước Việt Nam theo dạng chư hầu, thuộc địa muốn thành công, chúng phải có những kẻ nội gián tay sai như bè lũ Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc. Trần Quốc Vượng, Trương Hòa Bình. Từ những kẻ này tư tưởng yếu hèn lệ thuộc Trụng Cộng sẽ lấy lan sang ủy viên Bộ chính trị, ủy viên trung ương rất nhanh và rộng.

Tương lai tới là những ngày đen tối, cái giá phải trả cho sự bán nước của bọn chóp bu bao giờ đầu tiên cũng là những người yêu nước và đất đai, lãnh hải. Sự thật đang diễn ra đúng như vâ

Người Buôn Gió

Nguồn : nguoibuongio1972.blogspot, 30/09/2017

Quay lại trang chủ
Read 982 times

Viết bình luận

Phải xác tín nội dung bài viết đáp ứng tất cả những yêu cầu của thông tin được đánh dấu bằng ký hiệu (*)