Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Published in

Diễn đàn

18/11/2017

Nền văn minh thịt chó rực rỡ

Trương Nhân Tuấn

Hội nghị APEC đã qua, báo chí đăng nhiều bài nói rằng Việt Nam tổ chức "thành công trọn vẹn", vị thế Việt Nam được "nâng cao". Vấn đề là không thấy bài báo nào nói Việt Nam thành công ở cái gì, Việt Nam được "nâng" lên cao đến đâu ? Tôi thì hơi bị "bi quan". Thấy là kỳ này chưa chắc Việt Nam đã lấy lại "vốn".

apec1

Tuần lễ cấp cao APEC 2017 Đà Nẵng

Tới nay vẫn không thấy nhà nước trình làng những hợp đồng đầu tư của nước ngoài. Đại diện FMI là bà Christine Lagarde thấy có trong danh sách tham dự nhưng không thấy bà lên tiếng gì cả. Đại diện World Bank cũng hà tiện tiếng nói. Trong khi lời nói của quí vị này là "vàng", là "ngọc". Nghe nói Việt Nam chi ra khoảng trên 300 triệu đô la để tổ chức Hội nghị. So với kỳ tổ chức năm 2006, đánh dấu Việt Nam bước vào "sân khấu quốc tế", thì kỳ này chắc là "vãn tuồng". Điệu bộ ốm o bịnh hoạn của ông chủ tịch nước, thấy hình trên TV lúc tiếp đón khách quốc tế, phản ảnh "vị thế được nâng cao" của Việt Nam. Rõ ràng là chủ nhà sắp "rửa chưn lên bàn thờ".

300 triệu tiền vốn không biết lấy lại được hay không? Việt Nam bây giờ hơi sức ở đâu mà nói về "động lực mới" ? Nhân sự toàn đảng tầm nhắm chiến lược chưa thấy ai có khả năng qua khỏi hàng rào. Lấy cái gì đóng góp vào " tầm nhìn mới cho tương lai chung" ?.

Chỉ cái thực đơn đãi khách quốc tế, Đà Nẵng có món "yến sào", Hà Nội có món "súp vi cá", đã nói lên hết "tầm nhìn chiến lược" của nhân sự đảng cộng sản Việt Nam. Rõ ràng cái đám người này vẫn còn hỗn mang trong nền "văn minh thịt chó".

Thật là bỉ mặt cho cả dân tộc.

Sáng nay tôi dẫn link ký tên phản đối việc ông Trump ra luật cho phép dân Mỹ đi săn bắn voi. Con trai ông Trump bị dư luận quốc tế lên án vì đã săn voi, chụp hình tươi cười với cái đuôi voi trên tay. Thì có người lên tiếng phê bình "chuyện vớ vẩn".

Trong khi COP 23 đang nghị hội ở Đức, phái đoàn của ông Trump gởi qua "làm trò hề" cho cả thế giới. Điều này không khác cảnh bà "cố vấn về môi trường" Kathleen Hartnett White trong nội các ông Trump lúc điều trần trước Ủy ban Thượng viện Mỹ. Bà này không biết gì về chuyện của mình đang làm.

Nhưng đó là chuyện nước Mỹ. Mỹ đã giàu rồi. Họ giàu thì họ "có quyền" làm đủ thứ chuyện, kể cả chuyện "ngu". Nhưng nền văn minh nào, chiếu sáng đến đâu, lại không có lúc suy tàn ? Ông Trump là dấu hiện tàn phai của nền văn minh Mỹ.

Nhưng Việt Nam thì khác. Nền văn minh thịt chó vẫn bàng bạc trong không gian, chi phối mọi hành động, từ người dân đen cho tới lãnh đạo. Việc này cũng là rào cản khiến Việt Nam không thể tiến bộ với đời.

Con người khi văn minh, tức con người biết mối giềng đạo đức, biết điều luân lý, biết phân biệt đúng sai, phải quấy, điều nhân việc nghĩa… thì không phải muốn ăn cái gì thì ăn cái đó.

Người ta không ăn "vi cá", (ngay cả người Tàu), vì người ta biết một chén súp vi cá thì có một con cá mập bị giết. Mỗi người ăn một chén súp vi cá thì chắc chắn loài cá mập sẽ bị diệt chủng".

Người ta cũng không ăn "yến sào", vì người ta biết đó là "nước miếng" của con chim yến. Quan điểm về "đạo đức" khiến người Tây phương lên án việc phá tổ chim để làm một loại thức ăn.

Cũng vậy, người ta lên án việc ăn thịt chó. Không phải vì người ta sợ loài chó bị "diệt chủng", mà vì các lý do đạo đức. Chó là con vật có nghĩa, trung thành, sống chết với chủ. Con chó trở thành bạn với con người. Không ai giết bạn mình để ăn thịt bao giờ.

apec2

Chó là con vật có nghĩa, trung thành, sống chết với chủ. Con chó trở thành bạn với con người. Không ai giết bạn mình để ăn thịt bao giờ.

Hình ảnh của người Việt Nam bấy lâu nay đã bị thuơng tổn. Nạn ăn cắp, nạn trồng cần sa, nạn mãi dâm, nạn chen lấn, nạn khạc nhổ, nạn ồn ào… đã làm cho thể diện của dân tộc này không còn gì !

Chữ Việt đã trở thành "sinh ngữ quốc tế". Các nước chung quanh, thậm chí ở Campuchia, họ viết bằng chữ Việt các tấm bảng khuyến cáo các việc ăn cắp, khạc nhổ, ồn ào, chen lấn…

Bây giờ lãnh đạo Việt Nam đãi khách quốc tế bằng những món ăn mà người có trình độ văn minh không ai ăn.

Tiếp tục đà này Việt Nam sẽ bị gạt ra ngoài của dòng tiến hóa chung của nhân loại. Việt Nam đứng một mình (với gia đình ông Trump).

Trương Nhân Tuấn

Nguồn : fb.nhantuan.truong, 18/11/2017

*****************

Đọc thêm :

Văn hóa thịt chó

Trương Nhân Tuấn, 15/04/2014

Con người thời ăn lông ở lỗ không khác con thú, có cái gì ăn cái nấy, tranh dành, chém giết nhau để có lấy cái ăn. Ăn để sống. Bản năng sinh tồn hướng dẫn hành động. Con chó là món ăn, cũng như con mèo, con chim, con chuột… Không có tình nghĩa gì giữa con người với món ăn chui vào bụng, bất kể con đó là con gì…

apec3

Một con chó may mắn chưa bị giết đang đứng nhìn các con chó khác bị làm thịt - Ảnh Xuân Bùi

Nước Pháp, đến giữa thế kỷ thứ 19, vẫn còn những cửa hàng bán thịt chó. Ở Đức, cửa hàng bán thịt chó cuối cùng chỉ đóng cửa vào năm 1940. Tức là, dân Châu Âu cũng ăn thịt chó (như dân Việt Nam và các giống dân khác trên thế giới).

Trong khi những người theo Hồi giáo không ăn thịt heo, cũng không ăn thịt chó. Kinh Coran cấm ăn thịt những con thú "có răng nhọn như răng chó" (và con thú hạ đẳng là con heo).  

Người Ấn Độ không ăn thị bò. Đạo Ấn xem con bò là con thú thiêng liêng, là "mẹ" của trái đất.

Người theo đạo Hồi, hay người theo đạo Ấn, kiêng ăn heo, ăn bò… là vì lý do "tôn giáo". Không ăn heo vì họ quan niệm con heo là con vật "đê tiện, hạ đẳng". Không ăn bò vì quan niệm con bò là "mẹ". (Ai lại đi ăn thịt "mẹ" mình bao giờ ?)

Việc kiêng ăn bò, heo là một quan niệm riêng biệt về đạo đức. Trên thế giới, đa số con người đều ăn thịt heo và thịt bò. Không ăn thịt heo, thịt bò như vậy là một ngoại lệ về văn hóa.  

Do tôn trọng nét đặc thù văn hóa, không ai du lịch đến các nước Hồi giáo lại gọi món thịt heo trong các nhà hàng. Tương tự, cũng không ai đi Ấn Độ mà đòi ăn thịt bò.

Ở Pháp, nói riêng, và Châu Âu nói chung, không có điều luật nào cấm ăn thịt chó mà chỉ có các điều luật "cấm hành hạ súc vật". Sắc lệnh 2004-416 cho biết qui phạm, điều lệ phải tôn trọng cho những người muốn nuôi chó, mèo…

Tức là, trên lý thuyết, người Châu Âu, nếu muốn, họ vẫn có quyền ăn (và bán) thịt chó. Điều khó khăn là người ta không có quyền giết chó, mà chỉ có thể làm thịt con chó (của mình) khi nó già và chết.

Việc bán thịt chó cũng vậy. Người ta không cấm bán, mà chỉ yêu cầu ghi rõ nguồn gốc thịt đó là thịt gì ? xuất xứ từ đâu ?

Vấn đề là khi con người khi văn minh hơn, biết được mối giềng đạo đức, biết điều luân lý, biết phân biệt đúng sai, phải quấy, điều nhân việc nghĩa… thì không ai ăn thịt chó. Đơn giản vì con chó là con vật có nghĩa, trung thành, sống chết với chủ. Con chó trở thành bạn với con người. Không ai giết bạn mình để ăn thịt bao giờ. Đây là một vấn đề thuộc phạm trù "đạo đức" xã hội.

Khi không còn ai ăn thịt chó, ra luật cấm để làm gì khi không còn ai phạm luật ? Luật ở đây là cấm việc hành hạ thú vật.

Bên Trung Quốc, từ những năm 2000 đã có những nghiên cứu (của nhà nước) khuyến cáo việc cấm giết và bán thịt chó. Lý do nhằm bảo vệ hình ảnh của nước Trung Hoa trên thế giới. Năm 2004 Trung Quốc đã có dự án về Luật cấm giết và ăn thịt chó. Mức phạt có thể lên tới 5.000 Nguyên.

Không thể biện hộ rằng "thịt nào thì không là thịt", để so sánh việc ăn thịt chó với việc kiêng ăn thịt heo, thịt bò.

Có hiện hữu một ngoại lệ về văn hóa (tín ngưỡng), người ta cần tôn trọng, như không ăn thịt heo khi đến các nước Hồi giáo, hay không ăn thịt bò khi đi Ấn Độ. Tôn trọng nét đặc thù văn hóa của một dân tộc khác là sự tự trọng, là thái độ của một người văn minh, có học, chứ không phải là một điều bắt buộc.

Trong khi việc ăn thịt chó là một ngoại lệ, kể cả ở Việt Nam. Ngày xưa, chỉ người nghèo lắm người ta mới ăn thịt chó.

Không thể lấy cái ngoại lệ để làm một "tiêu chuẩn chung". Nhất là cái ngoại lệ này có thể ảnh hưởng cho cả nước.

Nam Hàn, một số dân ở đây cũng có truyền thống ăn thịt chó. Nhưng trước sự chỉ trích của dư luận thế giới, nhà nước Nam Hàn đã có những luật lệ về việc tiêu thụ thịt chó, (như buộc phải nuôi chó riêng để hạ thịt), hầu làm giảm bớt tính "tàn nhẫn" trong việc giết chó.

Dĩ nhiên lãnh đạo Trung Quốc và Nam Hàn rất sợ việc hàng hóa của họ bị tẩy chay vì các lobby bảo vệ súc vật. 

Cách đây không lâu, các hội bảo vệ súc vật đã vận động việc cấm giết thú lấy lông (làm áo). Việc này thành công, các tài tử, người mẫu danh tiếng đều ủng hộ, không những không còn ai mặc áo lông, mà việc bán áo lông cũng trở thành khó khăn trong các của hàng. Các của hàng bán áo lông bị tẩy chay, phá sản. Các hãng lớn phải thay đổi chính sách (không sử dụng lông thú nữa) trong việc sản xuất áo lạnh.

Các nước Trung Quốc, Nam Hàn… có truyền thống "ăn thịt chó" đấy chứ. Nhưng họ sẵn sàng hy sinh truyền thống này, vì tai tiếng là một lẽ, mà vì kinh tế lẽ khác.

Từ lâu Việt Nam đã bị cô lập trên thế giới. Việc hội nhập đòi hỏi Việt Nam phải phục tùng nhiều khuông thuớc, luật lệ về kinh tế, về những giá trị phổ cập về nhân quyền. Rồi còn sẽ có vấn đề bảo vệ súc vật. Ta thấy hình ảnh của các vị nguyên thủ quốc gia Mỹ, Nga, các nước Châu Âu… khi công bố trước công chúng, họ thường đứng chung với con thú yêu thuơng của họ là con chó, con mèo…

Yêu thuơng thú vật, thân cận với thú vật lần hồi trở thành một chuẩn mực chung của nhân lo 

Hình ảnh của người Việt Nam bấy lâu nay đã bị thuơng tổn, nhất là ở các nước chung quanh. Nạn ăn cắp, nạn trồng cần sa, nạn mãi dâm, nạn chen lấn, nạn khạc nhổ, nạn ồn ào… đã làm cho thể diện của dân tộc này không còn gì ! Đi tới đâu ăn cắp tới đó. Tầng lớp nào cũng ăn cắp. Cho đến Kampuchia cũng trương bảng viết bằng chữ Việt Nam kêu gọi đề phòng ăn cắp, chứ đừng nói tới Thái Lan, Mã Lai, Singapore, Nhật… Họ viết bằng chữ Việt Nam chắc không phải là để cho dân của họ đọc rồi ! Ở các nước Châu Âu, như Anh, Đức, các nước Đông Âu… người Việt đã soán ngôi băng đảng mafia địa phương về nạn trồng cần sa. Đỉ điếm Việt Nam đã tràn đầy vỉa hè Mã Lai, Singapore… Cái xấu kể ra không hết !

Lại còn nạn ăn thịt chó. Một năm người Việt Nam ăn 5 triệu con chó (và uống 3 tỉ lít bia) ! Đây là con số kinh khủng. Tác hại tâm lý cũng kinh khủng, không phải là "bom tấn", mà là bom nguyên tử !

Tiếp tục đà này Việt Nam không chỉ sẽ bị gạt ra ngoài của dòng tiến hóa chung của nhân loại, mà còn bị xem là "cặn bã" dưới mắt các dân tộc láng giềng.

Theo tôi, vì quyền lợi chung của số đông (và tất cả), nhà nước cần phải có một bộ luật để điều hòa việc giết và ăn thịt chó. Nếu nhà nước không cấm được nạn ăn cắp, mãi dâm, khạc nhổ, chen lấn… thì có thể "luật hóa" việc giết và ăn thịt chó. Các nước Trung Quốc và Nam Hàn làm được, thì Việt Nam làm được.  

Trương Nhân Tuấn, 15/04/2014

Quay lại trang chủ
Read 933 times

Viết bình luận

Phải xác tín nội dung bài viết đáp ứng tất cả những yêu cầu của thông tin được đánh dấu bằng ký hiệu (*)