Vì sao Tổng bí thư không dâng hương tưởng niệm các chiến sĩ Gạc Ma ?
Ngọc Linh Lan, VNTB, 15/03/2023
Dường như trong suốt gần 3 nhiệm kỳ là Tổng bí thư, chưa lần nào báo chí đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng đến dâng hương tưởng niệm các chiến sĩ Gạc Ma.
Thủ tướng Phạm Minh Chính dâng hương tại khu mộ gió của 64 anh hùng, liệt sĩ - Ảnh : X.T
Hàng năm, gần như người ta chỉ đọc tin về cựu chủ tịch nước Trương Tấn Sang thực hiện các nghi thức tưởng niệm những người lính đã ngã xuống để bảo vệ biển đảo Việt Nam trước quân xâm lược Trung Quốc.
Kỷ niệm 35 năm trận chiến bảo vệ Gạc Ma – Quần đảo Trường Sa, Khánh Hòa (14/3/1988 – 14/3/2023), tối 13/3, tại Khu tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma (huyện Cam Lâm, Khánh Hòa), Tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân, UBND, Ủy ban Mặt trận tổ quốc Việt Nam tỉnh Khánh Hòa đã tổ chức Lễ tưởng niệm 64 cán bộ, chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam đã hy sinh để bảo vệ chủ quyền biển, đảo thiêng liêng của Tổ quốc.
Đến dự có nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang ; nguyên ủy viên Bộ Chính trị, nguyên phó thủ tướng thường trực Trương Hòa Bình.
Năm ngoái, Thủ tướng Phạm Minh Chính đã đến dâng hương, hoa tại Khu tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma, ở xã Cam Hải Đông, huyện Cam Lâm, tỉnh Khánh Hòa. Và lần đó là lần đầu tiên sau 34 năm xảy ra vụ thảm sát Gạc Ma, một ủy viên Bộ Chính trị đang đảm nhận vai trò Thủ tướng, chính thức tham dự tưởng niệm 64 người lính vị quốc vong thân ở biển Đông.
Quan sát trên mạng xã hội, không khó nhận ra là kể từ lúc Việt Nam bình thường hóa quan hệ ngoại giao với Trung Quốc, giới lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền tại Việt Nam đã cố tình lờ đi những anh hùng, liệt sĩ vị quốc vong thân khi đối đầu với Trung Quốc cả ở biên giới Việt – Trung suốt từ cuối thập niên 1970 đến cuối thập niên 1980, lẫn biển Đông.
Thậm chí, có giai đoạn, hoạt động tưởng niệm do dân chúng tự tổ chức còn bị xem là "thủ đoạn nham hiểm của các thế lực thù địch", bị ngăn cản, bị đàn áp, bị… hài hóa như tổ chức… khiêu vũ ở tượng đài Lý Thái Tổ (Hà Nội) – nơi được chọn để tổ chức tưởng niệm !
Vì sao ông Tổng bí thư không tham gia các nghi thức tưởng niệm những người lính vị quốc vong thân trong chống quân xâm lược Trung Quốc ?
Có ý kiến lý giải rằng dường như ông Tổng bí thư ngại mích lòng ông bạn hàng xóm, vì nói gì đi nữa thì chức danh Tổng bí thư là tối cao trong hệ thống chính trị, nên nếu ra mặt – dù chỉ là thắp hương tưởng niệm, thì đây cũng là sự kiện để báo chí đưa tin rồi ‘tán hươu, tán nai’ ảnh hưởng đến tình đồng chí giữa Hà Nội với Bắc Kinh.
Điều nhận xét trên không võ đoán.
Cho đến hiện tại thì trên trang thông tin điện tử tổng hợp Soha vẫn còn bài viết tường thuật lời khẳng định của Tổng bí thư : "Nếu để xảy ra đụng độ gì thì tình hình bây giờ bất ổn thế nào, chúng ta có ngồi đây mà bàn việc tổ chức đại hội Đảng được không ?…".
Số là vào sáng 8/12/2015, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cùng các đại biểu quốc hội Hà Nội tại tổ bầu cử số 1 đã có cuộc tiếp xúc cử tri quận Ba Đình, Hoàn Kiếm (Hà Nội), để báo cáo kết quả kỳ họp thứ 10 Quốc hội khóa XIII.
"Các bác thấy vấn đề Biển Đông chúng ta giải quyết như thế có đúng không ? Chuyện Biển Đông, càng ngày càng thấy tính đúng đắn của hướng giải quyết, vẫn đảm bảo được môi trường ổn định, hoà bình để phát triển.
Nếu để xảy ra đụng độ gì thì tình hình bây giờ bất ổn thế nào, chúng ta có ngồi đây mà bàn việc tổ chức đại hội Đảng được không ?
Ta xử lý mối quan hệ với Trung Quốc, Mỹ, Nhật… vừa qua như thế hợp lý không ? Để đảm bảo độc lập tự chủ, chơi với mọi nước nhưng không phụ thuộc vào ai mà các nước ta quan hệ, hợp tác đều phải nể trọng như vậy", Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng diễn giải và tự khen.
"Ta chơi với tất cả mà họ đều phải nể trọng. Không phải vô tình mà vừa qua cùng lúc chúng ta đón 3 nguyên thủ lớn cùng đến Việt Nam. Vừa đón ông Tập Cận Bình xuống sân bay lại thay cờ, trang trí ngay để đón Tổng thống Italia…" – Tổng bí thư nhắc lại các diễn biến ngoại giao sôi động vào cuối tháng 11/2015 như minh chứng rằng điều mà ông đang tự hào không phải là cái bánh vẽ tuyên giáo nhằm lên dây cót chính trị.
Thế nhưng trong mắt quần chúng, có lẽ họ sẽ hài lòng hơn khi lễ tưởng niệm 35 năm trận chiến bảo vệ Gạc Ma – Quần đảo Trường Sa, Khánh Hòa (14/3/1988 – 14.3/2023), nếu không thể vào được Khánh Hòa, thì tại sao ông Tổng bí thư không lập một đàn tế các anh linh người lính Việt Nam ngay giữa quảng trường Ba Đình, nơi có lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đàn tế này như một đàn xã tắc ngay thủ đô, qua đó càng củng cố thêm sức mạnh đại đoàn kết dân tộc của quân dân một lòng bảo vệ quê hương đất nước.
Và, ước gì ở đàn xã tắc ấy, gác qua mọi quyền uy chức tước, cá nhân công dân Nguyễn Phú Trọng lên tiếng đầy mạnh mẽ của tinh thần ‘cây tre quật khởi’ (mượn ý "ngoại giao cây tre" mà Tổng bí thư hay ví von), rằng, "Hãy luôn tỉnh táo, ghi nhớ tội ác tày trời này, cùng lịch sử hàng nghìn năm và hiện nay, trong quan hệ với nước láng giềng phương Bắc, để có đường lối, chủ trương, chính sách đúng đắn, xây dựng cho bằng được mối quan hệ song phương quan trọng nhất, hệ trọng nhất của nước ta này thực sự hòa bình, hữu nghị, hợp tác, tôn trọng lẫn nhau, cùng có lợi, phù hợp luật pháp và quan hệ quốc tế văn minh !"
Ngọc Linh Lan
Nguồn : VNTB, 15/03/2023
**************************
Trước Tượng đài Gạc Ma
Tạ Duy Anh, VNTB, 15/03/2023
Trong chuyến đi Cam Ranh lần ấy, chúng tôi du lịch, nghỉ ngơi là chính. Nhưng khi xe chạy qua con đường vắng vẻ có biển hiệu ghi địa chỉ huyện Cam Lâm, một người trong đoàn nói nhỏ : Khu tưởng niệm Gạc Ma ở đâu đây.
Hóa ra nó rất gần, từ nơi nghỉ, chỉ hơn chục phút đi taxi là chúng tôi đã có thể đến thắp hương, cúi đầu tưởng nhớ những đồng đội vĩnh viễn không trở về. Nước mắt nhiều người tự nhiên ứa ra. Tất cả chỉ biết im lặng, nhưng dường như đều hiểu rõ từng ý nghĩ trong đầu nhau.
Đứng trước Khu tưởng niệm Gạc Ma lần đầu tiên hôm đó, tôi cảm thấy có chút ấm lòng. Khu tưởng niệm hướng mặt chính thẳng ra biển, với cái nhìn bao quát từ trên cao. Tên tuổi, hình ảnh của các chiến sĩ Gạc Ma được khắc ghi chi tiết vào bia đá, đặt ở nơi trang trọng, nhiều ánh sáng. Tôi thấy ấm lòng vì tên tuổi các anh đã được khắc lại để ghi nhớ, dù đáng lẽ phải sớm hơn. Người Việt còn nhiều khiếm khuyết và đó là điều không có gì phải ngại nói thật. Nhưng truyền thống ơn nghĩa những ai có công với xã tắc, những ai lấy máu mình để giữ đất, giữ biển, thì người Việt hiếm khi lãng quên, trong suốt cả hàng nghìn năm.
Đó là một trong rất nhiều ý nghĩ lộn xộn đã chạy qua đầu óc, khiến tôi rối bời suốt cả buổi chiều ở Cam Lâm.
Chỉ cần đọc qua lịch sử hình thành nên mảnh đất hình chữ S, sẽ thấy điều đặc biệt sau đây : phần lớn lịch sử ấy gắn với các cuộc chiến tranh chống xâm lược. Để tồn tại như một quốc gia, người Việt đã chiến đấu ròng rã hàng nghìn năm trời, ngay trên mảnh đất của mình. Vì thế, không có gì lạ khi bất cứ người Việt Nam nào cũng bẩm sinh là một chiến binh, một nhà quân sự.
Những năm tháng trong quân ngũ giúp tôi nghiệm ra một điều : người Việt học cách sử dụng vũ khí rất nhanh ; và dù nghèo nàn, thiếu thốn, họ vẫn rất nỗ lực tìm cách chống chọi với kẻ thù. Nhưng về cơ bản và từ trong sâu xa, người Việt chỉ mê cày cuốc.
Tôi tin rằng, học cách để cùng tồn tại qua chiến tranh, qua những giây phút hiểm nguy, có thể là một thứ gen trội, là đức tính quan trọng và đặc biệt quý giá của người Việt.
Chúng ta có cả kho bài học cần ghi nhớ. Một trong những bài học lớn ông cha để lại mà con cháu không chỉ phải nhớ mà cần thuộc làu, là mọi chiến thắng, vốn đều xuất phát từ sự đáp trả khi không còn lựa chọn nào khác, không bao giờ là sự tự hãnh. Bởi không gì thay thế được sinh mạng con người. Không gì khủng khiếp, vô nghĩa hơn sự tàn phá bằng bom đạn. Nói cách khác, chiến tranh phải luôn là lựa chọn bất đắc dĩ, khi không còn cách nào khác để xác lập và khẳng định quyền tự chủ.
Chiến thắng nhà Minh là một trong những chiến thắng vang dội, đáng ghi nhớ nhất của lịch sử chống ngoại xâm thời phong kiến. Nhưng hậu chiến, Vua Lê Lợi đã lập tức trả lại gươm thần. Đó không chỉ là hành động mang tính biểu tượng của bậc quân vương, nhằm dạy bảo quần thần, tỏ thái độ hòa mục với ngoại bang. Đó thực sự còn là mong muốn của con dân – làm sao để đất nước không bao giờ còn phải dùng đến vũ khí.
Dù câu chuyện là sự thật lịch sử hay truyền thuyết, nó cũng phản ánh khát khao hòa bình của đất nước này.
Đành rằng ý muốn là một chuyện, thực tế cuộc đời đôi khi lại là câu chuyện khác, nằm ngoài mọi dự liệu. Nhưng quan điểm chiến tranh là bất đắc dĩ, là lựa chọn khi không còn cách nào tránh, phải tiếp tục bám rễ trong mọi cái đầu. Để nếu bần cùng phải cầm vũ khí chiến đấu, thì không phải là do muốn tìm kiếm sự thỏa mãn cảm hứng chiến thắng, mà mục tiêu duy nhất khi đó là để bảo vệ đất nước.
Tôi nhất quán với quan điểm ở mọi nơi, mọi lúc rằng : Thượng sách là hòa bình. Trung sách cũng vẫn là hòa bình. Chiến tranh luôn là hạ sách.
Nhưng đã nói ra một triết lý sinh tồn quan trọng như vậy, thì cũng phải nói cho hết nhẽ : Khi dân tộc này bị đe dọa về chủ quyền, thì việc bó giáo xin hàng không bao giờ là lựa chọn của cha ông.
Nếu bị đẩy vào tình huống ấy, chỉ có một cách duy nhất để có được hòa bình, ấy là muôn người phải như một, muôn người phải liên kết với nhau để tạo ra sức mạnh đối kháng.
Ông cha ta đã làm thế. Thế hệ sau không thể làm khác đi.
Đứng trước tượng đài Gạc Ma, nghĩ về những bà vợ góa, những đứa trẻ lớn lên thiếu cha, nghĩ về hàng triệu con người đang cần mẫn kiếm sống, tôi thấy khôn ngoan nhất, không phải chỉ thời điểm này, mà mọi lúc, là phải tìm mọi cách để giữ chặt lấy hòa bình, nếu còn có thể. Tìm mọi cách, chứ không phải bằng mọi giá.
Đó chính là ý nghĩ rành mạch nhất của tôi trong cái buổi chiều trước Tượng đài Gạc Ma hôm ấy.
Tạ Duy Anh
Nguồn : VNTB, 15/03/2023
14/3 là ngày tưởng niệm vụ thảm sát, chứ không phải là cuộc hải chiến !
Tưởng niệm ngày 14 tháng 3 là tưởng niệm một sự kiện bi thảm, đó là việc Trung Quốc cướp thực thể thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam cách đây 35 năm. Lại càng không phải là tưởng niệm cái gọi là "cuộc hải chiến ở Trường Sa" như một sự nhầm lẫn dai dẳng !
Các nhà hoạt động hô khẩu hiệu chống Trung Quốc trong một cuộc tập trung hồi năm 2016 ở Hà Nội kỷ niệm cuộc chiến ở đá Gạc Ma, quần đảo Trường Sa - AFP
----------------------------
Hàng chục năm trở lại đây, cứ đến ngày 14/3 hàng năm, bà Nguyễn Thị Hường (58 tuổi, ở xã Thượng Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An) lại lặn lội hàng trăm cây số vào bán đảo Cam Ranh, tỉnh Khánh Hoà để làm giỗ người em trai là liệt sĩ Nguyễn Tất Nam và 63 đồng đội của anh. Không biết chiến trường Bakhmut những ngày này, đã có khi nào quân Nga xâm lược hạ sát cùng lúc hay trong một ngày đến con số 64 chiến sĩ Ukraine để rồi người dân nước này trong tương sẽ lại "làm giỗ tập thể" như người dân Việt Nam ?
Năm ngoái, trong chuyến công tác tại tỉnh Khánh Hòa, chiều 12/3, Thủ tướng Phạm Minh Chính và đoàn công tác đã khảo sát thực địa tại huyện Cam Lâm, dâng hương tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ tại khu tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma và thăm, tặng quà các lực lượng thuộc Vùng 4 Hải quân Nhân dân Việt Nam. Khi đến dâng hương, dâng hoa tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma, Thủ tướng Chính phủ đã chỉ đạo theo hướng mở rộng, hoàn thiện Khu tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma trở thành công viên, trong đó có những biểu tượng, biểu trưng của quần đảo Trường Sa. Hiện nay, Khu tưởng niệm chỉ rộng 2ha, Liên đoàn lao động tỉnh cũng như Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam làm thủ tục với UBND tỉnh, giao thêm 2,5 ha ra hướng biển, xây dựng không gian văn hóa biển đảo để tạo sự kết nối với khu chính của khu lưu niệm (1).
Vì những lẽ trên, người viết bài này không tin rằng, Thủ tướng Phạm Minh Chính tại lễ dâng hương nói trên ở tỉnh Khánh Hòa, hay tại lễ tưởng niệm vong linh những người lính đã ngã xuống ở Pò Hèn (Quảng Ninh) lại có thể khấn vái theo kiểu : "Anh em một nhà, cùng một bố mẹ sinh ra còn giết nhau nữa là, chết thì cũng đã chết rồi, ấm ức làm gì. Đã đến lúc cởi bỏ oán thù được rồi, hồn còn thì hồn cười…" Càng khó có chuyện cả hệ thống báo chí "mậu dịch" ở trong nước nhân dịp ấy lại còn đi tung hô ầm ĩ, lần đầu tiên, có một Thủ tướng dám đến thắp hương tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống trong cuộc chiến sống mái với quân bành trướng Bắc Kinh (2). Tất nhiên, một sự thật ai cũng biết, suốt trong một thời gian dài trước đây, Đảng và Nhà nước Việt Nam buộc phải bỏ qua các vấn đề phức tạp và đặc biệt nhạy cảm trong quan hệ với Bắc Kinh, trong đó có vấn đề Trung Quốc cướp Trường Sa của Việt Nam. Đảng và Nhà nước phải hết sức khéo léo, vừa phải giữ được nguyên tắc, vừa mềm dẻo về sách lược, để tạo điều kiện có lợi nhất cho sự ổn định và phát triển của đất nước (3).
Năm nay, tưởng niệm 35 năm ngày mất Gạc Ma, lại là năm đầu tiên Việt Nam có một vị tân Chủ tịch nước trẻ (53 tuổi), dư luận cả trong nước lẫn trên thế giới quan tâm : "Sau 35 năm nhìn lại Gạc Ma : Với tân Chủ tịch nước, Việt Nam có thay đổi gì trong chính sách Biển Đông ? "Thay đổi trong chính sách dài hạn của Việt Nam thì không, nhưng thái độ thì có khác", ông Hoàng Việt, Giảng viên Luật quốc tế, nói với BBC từ Sài Gòn. "Mọi năm báo chí đăng rầm rộ trước thềm kỷ niệm sự kiện Gạc Ma, nhưng năm nay có vẻ im ắng… Dù vậy, trên thực địa vẫn rất căng thẳng, Việt Nam vẫn duy trì các hoạt động bảo vệ biển đảo của mình. Hình ảnh tàu Trung Quốc, tàu Việt Nam rượt đuổi nhau vẫn xảy ra luôn luôn. Tàu Việt Nam vẫn đeo bám tàu Trung Quốc quyết liệt, còn tàu Trung Quốc thì phụt vòi rồng vào tàu Việt Nam trên Biển Đông".
Vẫn theo ông Hoàng Việt, ở Việt Nam, các chính sách đối ngoại không phải do một người quyết định mà là do tập thể, trong đó Bộ Chính trị có tiếng nói quyết định. Có những ban bệ với những hoạch định từ rất lâu rồi, bất cứ ai lên thì cũng không thể thay đổi được hướng đi đó. Do đó các chính sách của Việt Nam đối với vấn đề Biển Đông hay Gạc Ma cũng nằm trong tổng thể ấy (4).
Trên thực tế, phải chờ mãi đến ngày 14/3 năm 2018, tức là 30 năm sau vụ thảm sát ở bãi đá Gạc Ma, lần đầu tiên, truyền thông Việt Nam mới được phép đưa tin về tội ác của Trung Quốc xâm lược (5). Cho đến gần đây, trang mạng vov.vn mới được phép giật sáp-pô in "bold" : "Ngày 14/3/1988, máu của các liệt sĩ đã hòa cùng biển cả, nhắc nhớ thế hệ muôn đời sau nhớ về tinh thần quyết tử để bảo vệ chủ quyền Tổ quốc" (6). Chỉ trước đấy một năm, ngày 14//3/2017, chính quyền còn cho công an, cả chìm lẫn nổi, vây ráp đám đông, cho ôtô, xe buýt vây kín bờ hồ Hoàn Kiếm, khu vực tượng đài Lý Thái Tổ nên khiến mọi người phải đi rải rác các nơi khác. Không có thông tin về biểu tình hay tưởng niệm ở Sài Gòn. Điều kỳ lạ là dẫu đã cho phép, nhưng ngày tưởng niệm Gạc Ma 14/3/2018 vẫn nhanh chóng bị giải tán. Cố Đại tá Bùi Văn Bồng, cựu nhà báo báo Quân Đội Nhân Dân có một ước nguyện : "Mong rằng từ nay trở đi, trong những vấn đề về chống kẻ thù xâm lược bảo vệ biển đảo, đừng để xảy ra tái diễn những kiểu như đảo Gạc Ma, để rồi chúng ta (Việt Nam) lại phải ân hận ; Chúng ta vừa tức giận, vừa mất trắng chủ quyền một cách vô căn cứ và một cách thiếu bản lĩnh dân tộc như thế" (7).
Năm năm trước đây, nhân tưởng niệm 30 năm ngày mất Gạc Ma, lần đầu tiên một cuốn sách phác lại toàn bộ câu chuyện Gạc Ma trên bối cảnh tranh chấp tại Biển Đông đã được xuất bản, "Gạc Ma – Vòng tròn bất tử", do First News và Nhà xuất bản Văn học ấn hành. Được chấp bút bởi nhiều tác giả với văn phong báo chí, "Vòng tròn bất tử" dẫn độc giả đi suốt từ tháng 3 bi tráng năm ấy với những giờ phút sinh tử nghẹt thở, vòng về những ngày bình yên, hạnh phúc ngắn ngủi của các chiến sĩ đã thoắt thành liệt sĩ, sang tâm sự day dứt của các cựu binh Gạc Ma ngày hòa bình. Rồi những lá thư từ nhà giam Trung Quốc, đến những chứng minh mạnh mẽ về chủ quyền Việt Nam từ các thư tịch cổ, và gọi sự vật đúng tên – Gạc Ma là cuộc thảm sát – để minh định sự thật lịch sử. Người đọc sẽ đọc không dừng và cuộc thử thách cảm xúc cũng sẽ không dừng sau khi gấp sách lại. Tình yêu với đất nước sẽ tha thiết chảy. Ngọn lửa khát khao được góp sức để bảo vệ chủ quyền Việt Nam sẽ bùng lên mãnh liệt (8).
Sau ngần ấy năm, cuộc tranh luận về việc mất Trường Sa vào tay Trung Quốc vẫn bị "kẹt cứng" ở một số nội dung. Thứ nhất, vấn đề day dứt suốt bao nhiêu năm ròng là lúc lính Trung Quốc tràn lên đảo thì có hay không có lệnh "cấm nổ súng" từ cấp trên ? Phóng sự của Mặc Lâm trên Đài RFA ngày 13/3/2018 phần nào đã soi sáng câu chuyện này (9). Thứ hai, làm thế nào để có thể đưa câu chuyện Gạc Ma vào sử sách để thanh thiếu niên từ thế hệ này qua thế hệ khác biết rằng đã có những bậc cha chú nằm lại nơi biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Đừng để các em không biết về những giai đoạn bi tráng mà đất nước ta đã trải qua. Đó là tâm sự của anh hùng Lực lượng vũ trang Nguyễn Văn Lanh (10). Thứ ba, phải đi đến chấm dứt tình trạng, bên Việt Nam dường như không có tin tức đăng về tưởng niệm ngày 14/3 trên các trang chính thống lớn như Nhân Dân, Đảng Cộng sản, Chính phủ Việt Nam. Trong khi đó, tại những cuộc giao lưu quốc tế, Trung Quốc vẫn liệt kê các cuộc xâm lược Việt Nam trong các năm 1974, 1979, 1988 như là những "thắng lợi vẻ vang" của Đảng cộng sản Trung Quốc (11). Tình trạng các cớ này chắc còn lâu mới giải tỏa được, chừng nào Đảng và Nhà nước Việt Nam vẫn chưa tìm cách hóa giải được mâu thuẫn giữa phải tôn vinh và tôn trọng lòng yêu nước và các tấm gương bảo vệ chủ quyền mà vẫn giữ quan hệ với Trung Quốc.
Nguồn : RFA, 13/03/2023
Tham khảo :
2. http://www.viet-studies.net/kinhte/SaoBang_BatTayDietVong.html
3.https://tcnn.vn/news/detail/33277/Su_kho_khan_va_phuc_tap_cua_Viet_Nam_trong_giai_quyet_tranh_chap_chu_quyen_o_Bien_Dongall.html
4. https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-64871401
5. https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-43399159
6. https://vov.vn/chinh-tri/143-hang-nam-la-ngay-gio-cac-liet-sy-gac-ma-post930285.vov
7. https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-40632687
8. https://tuoitre.vn/tu-thang/3-bi-trang-trong-gac-ma-vong-tron-bat-tu/20180705123740776.htm
9. https://www.rfa.org/vietnamese/news/people_stories/who-order-no-fire-at-jonhson-reef-03132018094556.html
10. https://tuoitre.vn/gac-ma-trong-chuong-trinh-giao-duc-pho-thong-ra-sao/20180314184723847.htm
11. https://www.rfa.org/vietnamese/news/comment/blog/what-remains-after-two-events-of-chinese-communist-party-in-beijing-07182021100019.html
Lúc này, mọi thông tin về Bãi Tư Chính (Vanguard Bank) đối với người Việt Nam hiện rất mơ hồ. Trên các thông tin bên ngoài dội về thì gọi là đối đầu, còn phía Hà Nội, thì gọi là đấu tranh. Nếu dựa trên những ngôn từ này, có thể tự lý giải rằng, Trung Quốc bằng nhiều cách như đang muốn vào trực tiếp Bãi Tư Chính chứ không chỉ là ngăn Việt Nam thăm dò và khai thác ở tại Lô 06.1 bể Nam Côn Sơn, phía tây bắc Bãi Tư Chính. Còn Việt Nam thì dùng tàu của mình cố ngăn đường đi của Trung Quốc, và mặt khác thì nỗ lực ngoại giao theo kiểu không muốn làm quá.
Lúc này, mọi thông tin về Bãi Tư Chính (Vanguard Bank) đối với người Việt Nam hiện rất mơ hồ.
Nhưng Bắc Kinh rõ ràng không dừng lại, và bộc lộ rõ việc muốn chiếm lấy Bãi Tư Chính. Ngày 26/7, Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh tuyên bố rằng Việt Nam "vi phạm quyền chủ quyền của Trung Quốc đối với Bãi Tư Chính kể từ tháng Năm", cho thấy cuộc tranh chấp có nội dung lớn hơn : Bắc Kinh muốn hoàn thành đại nghiệp đường 9 đoạn trên biển Đông, mà Việt Nam là kẻ gây khó trước mắt.
Trên bàn làm việc của các cơ quan tình báo quốc tế, kịch bản về một Bãi Tư Chính còn thuộc quyền Việt Nam, và một Bãi Tư Chính vào tay Trung Quốc ắt đã được lập ra, và cục diện thế giới cũng sẽ thay đổi, dựa vào đó. Từ tháng 5/2019, các thông tin tình báo và chuyển động trên biển Đông đã cung cấp cho ông Derek Grossman, nhà phân tích quốc phòng của Mỹ nhận định rằng sớm muộn gì trong năm nay, Trung Quốc sẽ mở một cuộc chiến trên biển với Việt Nam về pháp lý, và có thể cả đụng độ nhanh. Giờ thì điều ấy đã thành sự thật.
Mỹ cũng nhận biết rõ tính toán này của Trung Quốc nên việc tăng cường các chuyến hải hành tự do, gọi là FONOP, hay lên giọng chỉ trích trực tiếp và mạnh mẽ Bắc Kinh là điều dễ hiểu. Tờ The National Interest, số ra ngày 31/7, của tác giả David Axe, với bài viết có nhan đề "Phi tiễn của Mỹ và Trung Quốc nằm chen cứng trên biển Đông, ai sẽ thắng ?" (1) đã nhận định như vậy. Bên cạnh đó, Trung Quốc cũng không ngần ngại phô trương việc mang các phi tiễn chống hạm vào biển Đông, thử nghiệm hồi đầu tháng 7/2019 như một cách ngầm cảnh báo.
Rõ ràng hơn, Bắc Kinh cũng phô trương trên tờ Hoàn Cầu Thời Báo rằng hàng loạt các phi đạn tầm xa có tên DF-26 đã được kéo đến vùng Nội Mông (cách vùng biển Hoàng Sa khoảng 2000 dặm), hướng vào các lộ trình tự do hải hành của Mỹ. Hoàn Cầu Thời Báo cũng không ngần ngại tuyên bố DF-26 có tầm bắn đến 2.500 dặm, và sẽ đánh trúng bất kỳ chiến hạm nào của Mỹ trong vài giây.
Kịch bản của việc Trung Quốc muốn cướp Bãi Tư Chính là gì ? Các nhà phân tích phỏng đoán rằng sau khi tạo các bước gây căng thẳng lên cao, các tàu cá – mà thực tế là các tàu dân quân biển sẽ được đưa ra hàng đầu để tiến vào mục tiêu, sau đó, tạo ra một tình huống bị phía Việt Nam ngăn chận, đánh chìm… dẫn đến cuộc gia tốc và can thiệp của hàng chục tàu cảnh sát biển vũ trang Trung Quốc "bảo vệ tàu cá vô tội". Bãi Tư Chính có thể có một cuộc đổ bộ thần tốc của Trung Quốc, không khác gì trường hợp đảo Gạc Ma. Sau khi cắm cờ, Bắc Kinh có thể ung dung đối phó với Việt Nam – một quốc gia mắc cạn với chiến sách "ba không" của mình, tức 1/ không tham gia các liên minh quân sự. 2/ không đi theo bất kỳ nước nào để chống lại một nước khác. 3/ không có căn cứ quân sự của nước ngoài trên lãnh thổ Việt Nam.
Việt Nam, trong cách thức "đấu tranh" của mình, đang chuyển hướng bố cáo dần các sự việc với các quốc gia để tạo áp lực quốc tế. Gần đây nhất, là Hà Nội đã chuyển sự kiện cho New Delhi – cũng là một cách thăm dò phản ứng Bắc Kinh. Sau Ấn Độ, có thể sẽ có thông tin thêm, rộng hơn, phản đối tăng cấp độ. Nhưng đó cũng là một con dao hai lưỡi vì Bắc Kinh sẽ đẩy nhanh tốc độ lấn chiếm, trước khi mọi chuyện bùng phát ở tầm quốc tế hơn là giữa một vài nước.
Có nhiều hy vọng từ đám đông bàn tán trên các trang mạng Việt Nam, là Mỹ sẽ can thiệp cho Việt Nam. Nhưng đó là một khả năng rất thấp. Bởi câu chuyện Bãi Tư Chính đang trở thành chuyện riêng của anh em nhà Cộng sản – đặc biệt khi Nga vẫn phớt lờ khi công ty khai thác dầu khí Rosneft của họ bị uy hiếp. Và quan trọng nhất, Mỹ sẽ không có tư cách gì can thiệp cho Việt Nam, khi các cơ hội về một liên minh hợp tác quốc phòng luôn bị Hà Nội né tránh. Hãy nhìn vào Hồng Kông, nếu có sốt ruột trước phong trào đòi dân chủ ở đó, Mỹ cũng không thể làm gì hơn là chỉ trích.
Việt Nam cũng vậy, đặc biệt, mọi chuyện có vẻ như thuận buồm xuôi gió cho Trung Quốc, khi người đứng đầu tối cao của đảng- nhà nước Việt Nam là Nguyễn Phú Trọng chỉ nói chuyện tham nhũng, mà không cất một tiếng nào về an nguy quốc gia, dù gần 1 tháng bị uy hiếp và xâm lấn.
Bãi Tư Chính có thể sẽ mất như Gạc Ma. Và sau đó, người dân Việt Nam sẽ rồi chỉ còn nghe lời tuyên bố dữ dội của một quan chức cấp cao rằng chuyện đòi lại Hoàng Sa, Gạc Ma, Tư Chính là điều của thế hệ con cháu phải làm.
Tuấn Khanh
Nguồn : RFA, 31/07/2019 (tuankhanh's blog)
(1) Here's How China and America's Missiles in the South China Sea Stack Up, who wins ?
Đại tướng không có chỗ trong lòng dân…
Trân Văn, VOA, 23/04/2019
Ông Lê Đức Anh ra đảo Trường Sa lớn năm 1988 hô hào bảo vệ đảo, sau khi ra lệnh cho 64 chiến sĩ hải quân giữ đảo Gạc Ma không được nổ súng và đã bị hải quân Trung Quốc bắn chết trước khi chiếm đảo - Ảnh : Trung Hiếu chụp lại ảnh tư liệu trưng bày ở đảo Nam Yết, Quần đảo Trường Sa.
Sáng 22 tháng 4, ông Lê Mạnh Hà post vài dòng trên trang Facebook của mình về tình trạng cha ông - Lê Đức Anh, đại tướng, cựu Bộ trưởng Quốc phòng, cựu Chủ tịch Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam :
Tiến về Sài Gòn
44 năm trước đại tướng Lê Đức Anh chỉ huy một cách quân trong đội quân huyền thoại tiến về Sài Gòn thống nhất đất nước, mang lại hòa bình cho dân tộc.
Ông sẽ là người cuối cùng trong Bộ chỉ huy chiến dịch năm ấy ra đi mãi mãi.
Ông đang được các bác sĩ bệnh viện 108 chăm sóc tận tình.
Thông tin từ status ấy lập tức loang ra như dầu tràn song rất ít người Việt sử dụng mạng xã hội bày tỏ sự tiếc thương hay mến phục. Đa số công chúng tỏ ra hoan hỉ, hả hê. Tiếc nuối nếu có là chủ yếu là vì theo họ, cha ông Hà, sống thực vật chưa đủ lâu để đền tội.
Thậm chí ông Hà sắp mất cha, người ta vẫn vào và để lại trên Facebook của ông Hà những biểu tượng cho thấy họ thích thú trước thông tin ông thay mặt gia quyến cung cấp. Gần như toàn bộ bình luận trên trang facebook của ông Hà có nội dung thế này (1)…
Hoàng Huy Vũ : Các liệt sĩ Gạc Ma đã chuẩn bị ướp bia đón ông chưa ?
Bình Thuận Lý : Thằng thớt (ông Hà) nên viết thực lòng như này : Mang lại hòa bình cho cả dân tộc, mang lại sự thịnh vượg cho gia đình chúng tôi và sự đói nghèo, lạc hậu cho toàn dân tôc Việt Nam. Ông là thằng đầu đảng cướp cuối cùng trong bộ chỉ huy chiến dịch cướp phá miền Nam năm ấy đã đi bán cmn (con mẹ nó) muối sau bao năm nằm ỉa trây đái dầm dề trả cái nghiệp giết chiến sĩ Gạc Ma và dân Campuchia vô tội ở Siêm Riệp.
Đỗ Văn Dũng : Một tướng ngu xuẩn khi mang súng đánh đuổi đồng bào mình ra biển và còn sang Tàu để cầu vinh. Muôn đời con cháu nguyền rủa loại tướng này.
Toan Nguyen : Thực tình chả muốn đại tướng chết, chỉ mong muốn "nó" dở sống, dở chết, sống thực vật cho nhân dân được nhờ. À quên, sao không kể công ơn đại tướng với bạn vàng Tàu cộng, vụ Gạc Ma 1988 nhỉ…
Đọc Để Hiểu : Tiến về Sài Gòn ta cướp sạch Sài Gòn dâng nước cho Tàu. Xuống chờ 64 chiến sĩ Gạc Ma hỏi thăm nhé.
Trương Anh Nguyễn : Tiến về Sài Gòn ta cướp nhà mặt tiền…
Hoang Nguyen : 64 chiến sĩ Gạc Ma đang chờ ông
Lưu Tường : Xuống đoàn tụ cụ Lê Chiêu Thống nhớ ghé hỏi thăm anh em Gạc Ma kẻo anh em tâm tư.
Anh Bay : "Thằng" đó chưa chết à ? 64 anh em Gạc Ma đang chờ mày đó.
Tĩnh Lặng : A tì địa ngục đang chờ đón ông. Chúc ông xuống đó vui.
***
Ông Hà đã xóa status vừa kể. Status cuối cùng trên trang Facebook của ông Hà giờ là status được viết cách nay hai tuần về "Bác Đồng Sỹ Nguyên". Chắc chắn ông Hà cũng như chị em của ông và các con, các cháu trong gia tộc không ngờ công chúng oán giận, khinh miệt cha mình, ông mình đến như vậy.
Chưa biết lúc nào ông Lê Đức Anh thật sự "nhắm mắt, xuôi tay". Theo qui định hiện hành, chắc chắn sẽ có quốc tang, theo sau đó là quốc táng và song hành với quốc tang, quốc táng sẽ là tóm tắt công trạng, sẽ là những lời có cánh… song nhân tâm như thế thì cố gắn thêm động cơ phản lực vào những lời ấy, chúng cũng không thể… bay.
Cổ nhân từng bảo : Trăm năm bia đá thì mòn. Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ. Dẫu "ý đảng" cố cưỡng, "lòng dân" không chuyển. Thực tế như vừa diễn ra chẳng biết có đủ để cảnh tỉnh số ông này, bà kia đang ngất ngưởng trên những cái ngai rất cao hay không ? Có đủ mở mắt để họ nhận ra mến phục, tiếc thương là những thứ không thể chỉ đạo.
"Công" hay "tội" đối với cả một dân tộc không phải cứ soạn thành nghị quyết là thành. Thời điểm "Tổ quốc ghi… có", xác định những cá nhân đắc tội với tiền nhân, với đồng bào tưởng xa hóa ra lại gần hơn nhiều người tưởng. Nhân tâm, thái độ của công chúng đối với ông Lê Đức Anh là một bài học nhãn tiền.
Trân Văn
Nguồn : VOA, 23/04/2019
Chú thích
(1) https://www.facebook.com/photo.php?fbid=2778641272163396&set=pcb.2778614858832704&type=3&theater
(2) https://www.facebook.com/manhha.le.908
******************
Lê Đức Anh : làm tướng giỏi, làm chính trị tồi ?
Ngọc Lễ, VOA, 23/04/2019
Cựu Chủ tịch Lê Đức Anh trong bài diễn văn cuối cùng trước Quốc hội vào năm 1997
Ông Lê Đức Anh, người vừa qua đời ở Hà Nội ở tuổi 99, được nhận định là ‘vị chỉ huy quân sự tài giỏi’ của Đảng Cộng sản Việt Nam nhưng cũng được cho là ‘đã phạm sai lầm chính trị nghiêm trọng’, một người từng sống trong lòng chế độ sau trở thành nhà hoạt động lưu vong ở Mỹ nói.
Trong cuộc đời trải gần một thế kỷ của mình, ông Anh đã kinh qua những vị trí cao cấp nhất trong bộ máy Đảng và Nhà nước Việt Nam : Đại tướng, Ủy viên Bộ Chính trị, Bộ trưởng Quốc phòng, Chủ tịch nước rồi Cố vấn Ban chấp hành trung ương Đảng.
Với sự ra đi của ông Anh sau cái chết của Đại tướng Võ Nguyên Giáp hồi năm 2013 rồi cựu Tổng bí thư Đỗ Mười hồi năm 2018, thế hệ các lãnh đạo Việt Nam xuất thân từ những ngày đầu của Đảng Cộng sản, trải qua cả hai cuộc chiến với người Pháp và người Mỹ, giờ không còn một ai.
Cuộc đời hoạt động của ông Anh được nhớ đến với thời kỳ ông làm phó Tư lệnh Chiến dịch Hồ Chí Minh của quân đội Bắc Việt tiến về Sài Gòn hồi năm 1975, Tư lệnh quân đội Việt Nam ở Campuchia trong cuộc chiến với Khmer Đỏ vào năm 1980, Chủ tịch nước trong giai đoạn cải cách mở cửa, bình thường hóa quan hệ với Mỹ (1995) sau khi đã bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc (1990). Ông cũng là vị nguyên thủ đầu tiên của Việt Nam đi Mỹ vào năm 1995 để dự lễ kỷ niệm 50 năm thành lập Liên Hiệp Quốc.
Trên vai trò Cố vấn Ban chấp hành Trung ương Đảng, ông Anh được nhớ đến trong việc cùng với cố Tổng bí thư Đỗ Mười, khi đó cũng là cố vấn, đã lật đổ được ông Lê Khả Phiêu khỏi chiếc ghế tổng bí thư tại Đại hội 9 của Đảng Cộng sản Việt Nam vào năm 2001.
Tuy nhiên, xung quanh cuộc đời của Anh cũng có nhiều điều tiếng không hay như khai man lý lịch để vào Đảng, theo phe cánh của Lê Duẩn-Lê ĐứcThọ để trù dập Đại tướng Võ Nguyên Giáp, ra lệnh binh sĩ không nổ súng khi Trung Quốc chiếm đảo Gạc Ma vào năm 1988, nằm trong phe bảo thủ cùng với Đỗ Mười hiềm khích với phe cấp tiến của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt và được cho là người bảo trợ chính cho cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
Trao đổi với VOA, luật sư Cù Huy Hà Vũ, con trai của một ‘khai quốc công thần’ của chế độ Hà Nội và hiện là một nhà bất đồng chính kiến sống tại thủ đô Washington DC, Hoa Kỳ, đã bày tỏ những tình cảm tốt đẹp dành cho ông Lê Đức Anh.
Tài năng quân sự ?
Ông Vũ nói với VOA rằng ông cùng vợ là bà Nguyễn Thị Dương Hà đã từng gặp trực tiếp và trò chuyện vợ chồng ông Lê Đức Anh ở nhà riêng của ông Anh tại khu Hoàng Diệu của Bộ Quốc phòng vào năm 2005.
Đánh giá về công trạng của ông Anh đối với Đảng Cộng sản và chính quyền của Đảng, ông Vũ cho rằng ông Anh là ‘nhân vật lịch sử’, nhất là trong cuộc chiến của quân đội miền Bắc với người Mỹ.
"Tướng Lê Đức Anh là một hiện tượng có thể nói là khác lạ và nổi bật so với toàn quân của cộng sản Việt Nam," ông Vũ nói và dẫn lại việc sau khi ký kết Hiệp định Paris vào năm 1973 ông Anh, khi đó là đại tá, tư lệnh Quân khu 9, đã chủ trương là ‘phải tấn công, chiếm được lãnh thổ đối phương càng nhiều càng tốt’ để chống lại kế hoạch ‘tràn ngập lãnh thổ’ của Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Nguyễn Văn Thiệu, khác với ban lãnh đạo lúc đó vốn yêu cầu quân đội ở nguyên tại chỗ.
Về vai trò của ông Anh trong cuộc chiến chống lại quân Khmer Đỏ ở Campuchia, ông Vũ nói với vai trò là tư lệnh Chiến trường K (tức Campuchia), ông Anh thực hiện sứ mạng truy quét tàn quân Khmer Đỏ và ‘giúp người Campuchia xây dựng chính quyền của mình’.
"Khó khăn nhất là làm thế nào để xây dựng chính quyền Campuchia," ông Vũ nói và cho rằng thành công chính trị của ông Anh ở Campuchia ‘có ý nghĩa quan trọng hơn về quân sự’.
Nhưng ông Anh cũng đã ‘phạm những sai lầm’ khi trong giai đoạn này khi đã để xảy ra những vụ oan sai do Khmer Đỏ làm công tác phản giác gây chia rẽ khiến quân đội Việt Nam ‘bắt nhầm những lãnh đạo cao cấp của Campuchia thân với Việt Nam khiến họ phải tự sát’, ông Vũ nói.
Thân Trung Quốc ?
Về vụ thảm sát Gạc Ma do Giải phóng quân Trung Quốc gây ra vào năm 1988 khiến Việt Nam mất một số bãi đá trong quần đảo Trường Sa và hơn 60 quân nhân tử trận – vụ việc mà Bộ trưởng Quốc phòng Lê Đức Anh bị quy trách nhiệm khi ra lệnh không nổ súng – ông Cù Huy Hà Vũ nói phải nhìn nhận sự việc này trong hoàn cảnh tổng thể lúc đó là Việt Nam ‘buộc phải hòa hoãn với Trung Quốc’.
"Vào năm 1987-1988, Tổng thống Liên Xô Gorbachev khi đó đã quyết định cắt viện trợ cho Việt Nam nên Việt Nam phải tính đến việc rút quân đội ở Campuchia về nước và tìm giải pháp chính trị cho Campuchia trên cơ sở đàm quán với Trung Quốc," ông Vũ giải thích.
"Trung Quốc đã lợi dụng sự kiềm chế của Việt Nam để tổ chức cuộc tập kích ở Gạc Ma," ông Vũ nói và cho biết ông tin rằng lệnh nổ súng lúc đó ông Lê Đức Anh chỉ ‘nhân danh Bộ Quốc phòng, Bộ Chính trị’ mà thôi vì lúc đó Bộ Chính trị ra lệnh là ‘không thể làm căng thẳng hơn quan hệ với Trung Quốc’.
Trong giai đoạn ông Lê Đức Anh làm chủ tịch nước là sau khi Liên Xô sụp đổ, chính quyền Việt Nam chịu sức ép càng phải hòa hoãn với Trung Quốc hơn nữa để ngăn cho làn sóng tan rã của chủ nghĩa xã hội trên thế giới lan tới Việt Nam. Các lãnh đạo lúc đó, trong đó có ông Anh, ‘buộc phải giảm xung đột với Trung Quốc về lãnh thổ’, ông Vũ cho biết. Trong giai đoạn này, Việt Nam đã đàm phán hiệp định biên giới trên bộ và hiệp định phân định Vịnh Bắc Bộ với Trung Quốc.
Khi được hỏi có phải ông Lê Đức Anh cùng với ông Đỗ Mười tạo thành phái bảo thủ trong Đảng vốn chủ trương dựa vào Trung Quốc để giữ vững chế độ, trong khi ông cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt có lập trường cấp tiến hơn và chủ trương xích lại gần hơn với Mỹ và phương Tây hay không, ông Cù Huy Hà Vũ khẳng định rằng ‘không bao giờ có chuyện đó’.
"Tuyệt đại đa số các nhà lãnh đạo Việt Nam không theo Trung Quốc, thậm chí chống lại Trung Quốc, kể cả Đỗ Mười hay Lê Đức Anh. Họ chỉ hòa hoãn với Trung Quốc để giữ vững chế độ cộng sản. Hòa hoãn không có nghĩa là nghe theo Trung Quốc về đường lối, chính sách," ông nói.
"Ông Võ Văn Kiệt là người miền Nam nên đầu óc kinh tế tốt hơn hẳn các nhà lãnh đạo miền bắc và có tư duy kinh tế thị trường," ông Vũ nói thêm. "Võ Văn Kiệt chủ trương đổi mới tư duy kinh tế. Chứ còn về mặt chính trị thì cả ông Đỗ Mười, Lê Đức Anh và Võ Văn Kiệt cũng như tuyệt đại đa số các lãnh đạo Việt Nam đều có chung lập trường trong quan hệ với Trung Quốc."
Còn về lập trường đối với Mỹ với tư cách là nguyên thủ đầu tiên của nước Việt Nam cộng sản đến Mỹ, ông Vũ cho rằng theo truyền thống của Đảng Cộng sản Việt Nam thì đường lối đối ngoại ‘không phải là lập trường của cá nhân bất cứ ai mà là của tập thể Bộ Chính trị’.
Ông Vũ dẫn chứng là trong gần gặp trực tiếp ông Lê Đức Anh, ông đã đưa ra kiến nghị là Việt Nam nên ‘cùng với Mỹ lập quan hệ thật sự, thậm chí là liên minh quân sự chống lại Trung Quốc’. Khi đó, theo lời ông Vũ, ông Anh đã hứa sẽ ‘trình bày ký kiến này của tôi với ban lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam (Bộ Chính trị)’.
"Khi đó, ông Lê Đức Anh không thể hiện sự quan tâm mãnh liệt (đến đề xuất liên minh với Mỹ) dù có cam kết tích cực," ông Vũ cho biết.
Bảo trợ Nguyễn Tấn Dũng
Về sự ra đi của Tổng bí thư Lê Khả Phiêu tại Đại hội 9 của Đảng, ông Vũ thừa nhận rằng đó kết quả sự vận động của ông Lê Đức Anh và Đỗ Mười khi đó là các cố vấn Ban chấp hành trung ương.
Tuy nhiên, ông Vũ cho rằng điều đó là do những sai lầm của ông Lê Khả Phiêu trong việc ‘ưu ái đặc biệt cho các đồng hương Thanh Hóa với ông lên nắm các vị trí chủ chốt’ ; ‘muốn nắm các cơ quan an ninh, tình báo’ và ‘đặt ra một cục để bí mật theo dõi các lãnh đạo cao cấp trong đó có Đỗ Mười, Lê Đức Anh’.
"Ông Phiêu đã bị mất tín nhiệm với hai ông Mười, Anh. Hai ông này bực tức nên đã có một cuộc vận động đến khắp các tỉnh thành từ Bắc đến Nam để kêu gọi các ủy viên trung ương ủng hộ phế truất ông Lê Khả Phiêu," ông Vũ nói. Kết quả là ông Phiêu mất chức tổng bí thư nhưng để đổi lại, ông Phiêu cũng buộc hai ông Mười, Anh thôi chức cố vấn Ban chấp trung hành trung ương và do đó bãi bỏ luôn cơ chế ‘Thái thượng hoàng’ trong Đảng Cộng sản Việt Nam.
Một điều mà ông Vũ cho là ‘sai lầm nghiêm trọng’ trong cuộc đời hoạt động chính trị của ông Lê Đức Anh là bảo trợ cho cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng leo cao trong bộ máy Nhà nước Việt Nam mà kết quả là, theo lời ông Vũ, ‘ông Dũng đã phá nát nền kinh tế Việt Nam’.
Nguyên nhân ông Anh đứng ra bảo trợ cho ông Dũng quyết liệt như vậy, theo ông Vũ, là ‘ân tình chính trị’ từ thời chiến tranh.
"Bố Nguyễn Tấn Dũng là chính trị viên phó của tỉnh đội thuộc Quân khu 9 do Lê Đức Anh làm tư lệnh, Võ Văn Kiệt làm chính ủy. Ông ấy bị bom Mỹ giết chết trong chiến tranh," ông Vũ nói. "Dường như có sự cam kết nào đó từ phía các ông Anh, ông Kiệt đối với người đã chết để cho Nguyễn Tấn Dũng nắm những cương vị ngày càng cao trong Đảng và Nhà nước để rồi ông Dũng được đề bạt hết sức nhanh chóng một cách vô tổ chức, vô kế hoạch."
"Ông Lê Đức Anh phải chịu trách nhiệm chính (về sự phá hoại của Nguyễn Tấn Dũng)," ông nói thêm và cho biết mặc dù ông Anh ‘cũng thấy sự phá hoại của ông Dũng’ nhưng vì ông ‘đã trót là người bảo trợ cho Nguyễn Tấn Dũng nên không thể lên tiếng’.
"Đó là chưa kể Nguyễn Tấn Dũng đã tạo những ưu ái cho con trai ông Lê Đức Anh là Lê Mạnh Hà lên làm phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh rồi phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ của ông Dũng nên ông Lê Đức Anh càng không thể nói gì về ông Dũng," ông Vũ, người từng kiện ông Dũng và bị bỏ tù về tội Tuyên truyền chống Nhà nước khi ông Dũng đang làm thủ tướng, nói.
Khi được hỏi có phải ông Lê Đức Anh ủng hộ ông Nguyễn Tấn Dũng tranh giành chiếc ghế tổng bí thư với ông Nguyễn Phú Trọng trước Đại hội 12 hồi năm 2016 hay không, ông Vũ nói rằng khi đó, mặc dù ông Dũng đã đến tuổi nghỉ hưu như ông Trọng nhưng ông Anh đã đề nghị Trung ương Đảng không nên quyết định trường hợp của ông Dũng mà ‘hãy để Đại hội quyết định’.
"Trong sự ganh đua quyết liệt giữa Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng, Lê Đức Anh với tư cách bảo trợ Nguyễn Tấn Dũng đã ủng hộ Nguyễn Tấn Dũng nhưng cũng không có hành động gì tấn công Nguyễn Phú Trọng quyết liệt," ông Vũ cho biết.
Kỵ Võ Nguyên Giáp ?
Về mối quan hệ giữa Đại tướng Lê Đức Anh với người Bộ trưởng Quốc phòng tiền nhiệm là cố Đại tướng Võ Nguyên Giáp, ông Vũ cho là ‘phức tạp’.
Ông Lê Đức Anh là người được hai ông Lê Duẩn-Lê Đức Thọ bảo trợ và đưa lên trong khi giữa các ông Duẩn-Thọ và ông Giáp có sự hiềm khích. Hồi Quốc tang của ông Giáp hồi năm 2013, ông Lê Đức Anh đã không đến viếng mặc dù ông Đỗ Mười khi đó tuổi cao còn hơn ông Anh có đến.
"Ông Lê Duẩn là người Quảng Trị nên do tính chất vùng miền đã thể hiện sự ưu ái với ông Lê Đức Anh là người Thừa Thiên-Huế (hai ông được coi là đồng hương vì hai tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên-Huế lúc đó nằm chung trong tỉnh Bình Trị Thiên).
"Ông Lê Đức Anh ở hoàn cảnh là người bảo trợ cho mình là Lê Duẩn-Lê Đức Thọ có sự khác biệt thậm chí xung đột với Đại tướng Võ Nguyên Giáp nên tương đối dễ hiểu ông không có quan điểm ủng hộ ông Võ Nguyên Giáp," ông Vũ nói.
Tuy nhiên, ông cũng nói rằng ông đã từng hỏi trực tiếp ông Anh nghĩ thế nào về Đại tướng Giáp, thì khi đó ông Anh đã trả lời ông Vũ rằng : "Tôi luôn coi Võ Nguyên Giáp là một người anh, một nhà lãnh đạo tài giỏi của Việt Nam." Ông Vũ nói rằng ông Anh ‘bị giằng xé giữa phe phái chính trị và sự thật trong đời sống’.
Về thân thế của ông Lê Đức Anh vốn từng bị cáo buộc là ‘man trá’ (ông Anh bị cáo buộc là từng làm cai đồn điền cho Pháp và khai man về việc được kết nạp vào Đảng Cộng sản Việt Nam), ông Vũ nói rằng ‘theo nghiên cứu của ông, việc ông Anh tham gia Việt Minh là có thật’ nhưng trong giai đoạn 1936-1938, việc kết nạp đảng còn đại khái nên hồ sơ lưu trữ về ông Anh không còn nữa. Tuy nhiên, ông Vũ cũng không loại trừ ông Anh ‘chỉ dự vào sự tiếp xúc, liên hệ hay chỉ đạo của một vài đảng viên Cộng sản nào đó mà nói rằng ông đã được kết nạp’.
"Dù thế nào đi nữa thì nếu theo dõi toàn bộ tuyến hoạt động của ông ấy sẽ thấy rằng ông ấy hoàn toàn theo Đảng Cộng sản," ông Vũ lý giải.
Khi được hỏi về cảm nhận cá nhân trong lần gặp trực tiếp, ông Vũ mô tả ông Anh ‘là người tiết kiệm và chân thành’.
"Khi tôi gặp ông ấy vào mùa đông trong căn nhà lạnh, tôi đã hỏi vợ ông Anh là ‘Tại sao lạnh thế này mà Đại tướng không để sưởi’ thì tôi được trả lời rằng ‘Bác ấy tiết kiệm lắm cháu ạ’. Ông ấy tiếp chúng tôi trong trang phục Đại tướng rất đẹp mà không có áo khoác ngoài để giữ ấm," ông Vũ kể.
Khi được yêu cầu đánh giá vai trò của ông với tư cách là tướng lĩnh và với tư cách chính trị gia, vai trò nào nổi bật hơn, ông Vũ trả lời ngay là ‘với tư cách nhà lãnh đạo quân sự’.
"Về chính trị ông ấy mắc sai lầm khi bảo trợ Nguyễn Tấn Dũng lên những vị trí cao nhất trong bộ máy đảng," ông nói.
Ngọc Lễ
Nguồn : VOA, 23/04/2019
Thiếu Tướng Hoàng Kiền và Trung Tướng Nguyễn Thanh Tuấn hãy đọc lá thư của sự thật từ Trần Thị Thuỷ, con gái liệt sĩ Trần Văn Phương. Suốt gần 30 năm qua sự im lặng, những áp lực và những điều gì khiến gia đình những liệt sĩ Gạc Ma này phải gánh chịu sự bất công, vô ơn đến phi lý đến như vậy ? Các anh có quyền lực, lại hiểu rõ nhất sự thật và đã làm gì để phá vỡ sự im lặng và để giúp họ bớt khổ đau ? Vì sao các anh lại im lặng suốt thời gian qua ?
Đứa con gái Trần Thị Thủy duy nhất của anh đã lớn lên mà chưa một lần được nhìn thấy và gọi tiếng cha con. Ảnh Trần Thi Thủy và mẹ
Vào giây phút cuối cùng lúc 7 giờ sáng ngày 14/3/1988 trên bãi đá ngầm san hô Gạc Ma, Trung úy Trần Văn Phương sau cuộc chiến giữ cờ đã trúng đạn của quân thù cùng 63 đồng đội của mình vĩnh viễn ngã xuống, bàn tay đầy máu vẫn giữ chặt lá cờ Tổ quốc – anh vẫn không hề biết vợ anh đã mang giọt máu của mình và có thai hơn một tháng. Và sau đó, đứa con gái Trần Thị Thủy duy nhất của anh đã lớn lên mà chưa một lần được nhìn thấy và gọi tiếng cha con.
Liệt sĩ Trần Văn Phương và vợ
Lần cùng mẹ được mời vào Sài Gòn dự buổi đấu giá bức tranh "Gạc Ma -Vòng tròn bất tử" và Đại lễ tưởng niệm cầu siêu đầu tiên cho 64 liệt sỹ Gạc Ma tối ngày 22/7/2015 trên 3.000 người tại Chùa Vĩnh Nghiêm, tất cả mọi người đã vô cùng xúc động khi chứng kiến chị Trần Thị Thủy và mẹ ôm nhau khóc ngất khi xem clip Trung Quốc xả súng bắn chết cha và chồng mình cùng những người lính trên đảo Gạc Ma.
Bãi đá Gạc Ma bị Bắc Kinh đưa tàu đến cải tạo thành pháp đài quân sự
Sau đó ít ngày, những người tổ chức chương trình đã nhận được lá thư xúc động của cô gửi cho Ban tổ chức, xin được đăng nguyên văn bức thư của cô :
"Vừa qua, con được tham dự đại lễ cầu siêu cho anh linh của ba con cùng những đồng đội đã hi sinh tại Chùa Vĩnh Nghiêm và nhân đây con cùng gia đình những đồng đội của ba được nhận sự ủng hộ từ số tiền bán đấu giá bức tranh "Gạc ma – Vòng tròn bất tử" của Ban tổ chức.
Trước hết, con xin được thay mặt gia đình cảm ơn sự động viên, quan tâm của tất cả mọi người. Xin được gửi lời cảm ơn tới Ban Trụ trì Chùa Vĩnh Nghiêm cùng toàn thể tăng ni phật tử Giáo hội Phật giáo Việt Nam đã tổ chức một buổi đại lễ cầu siêu cho linh hồn của ba con và đồng đội, đây là một đại lễ lớn nhất và diễn ra đầu tiên kể từ khi ba con nằm xuống, đã 27 năm rồi, thời gian trôi qua không phải là khoảng thời gian quá dài nhưng cũng không phải là ngắn đối với gia đình chúng con ; những gia đình mất đi người thân, người mẹ mất con, người vợ mất chồng và những đứa con vĩnh viễn không bao giờ được gặp người cha thân yêu của mình. Đó chính là nỗi đau thương thiệt thòi quá lớn mà không gì có thể bù đắp được.
Bắc Kinh đã hoàn tất những công trình và cơ sở vật chất trên Đá Gạc Ma
27 năm trôi qua con chưa bao giờ được chứng kiến hay tham dự một buổi đại lễ cầu siêu nào để cầu cho linh hồn những người đã không tiếc thân minh hi sinh cho Tổ quốc để họ được yên ủi nằm lại trong lòng biển sâu lạnh lẽo, băng giá.Cho tới ngày hôm nay con mới được chính thức tham dự một đại lễ cầu siêu lớn như vậy, thực sự con cảm thấy rất ấm lòng, cũng là sự động viên tinh thần rất lớn đối với gia đình con cũng như gia đình 63 liệt sỹ khác.
Xin cảm ơn họa sĩ Bùi Lệ Trang, người đã vẽ lên bức tranh bằng những đường nét sắc sảo để có một bức tranh mang đậm chất nhân văn và đánh vào lòng tự trọng của những kẻ đã đang tâm ăn cướp của người khác.
Bài viết của Trung tướng Nguyễn Thanh Tuân (Nguyên Cục trưởng Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị, Bộ Quốc phòng) trên báo Văn Nghệ, trong đó ông đòi hỏi phải "thu hồi và tiêu hủy cuốn sách về Gạc Ma"
Cũng xin được gửi lời cảm ơn chân thành tới giám đốc Công ty văn hóa sáng tạo Trí Việt (First News), người đã lên ý tưởng đầu tiên và đứng ra tổ chức, vận động những người yêu nước… tổ chức thực hiện thành công chương trình đấu giá bức tranh " Gạc ma – Vòng tròn bất tử", Lễ tưởng niệm và trao toàn bộ số tiền cho 64 gia đình liệt sỹ, một việc làm hết sức có ý nghĩa nhân văn sâu sắc, là sự động viên lớn cho những gia đình như chúng con trong dịp 27/7 này.
Nhân dịp này không chỉ gia đình con mà cả gia đình của 63 liệt sĩ khác lần đầu được công khai khóc cho những người chồng, người cha của mình mà không phải sợ bị ảnh hưởng đến tập thể hay cá nhân nào. Thiết nghĩ, cha mình hy sinh không tiếc bản thân mình cho Tổ quốc ; không phải là để ghi danh hay gia đình đòi hỏi bất cứ một thứ gì, nhưng thời gian qua kể từ lúc cha con hi sinh gia đình con rất ít khi được nhận sự quan tâm của Nhà nước. Thi thoảng chỉ là những dịp lễ, ngày thương binh liệt sỹ ; thế nhưng dần dà càng về sau thì càng bị quên lãng.
Ba con mất đi chỉ có gia đình, mẹ con con chịu thiệt thòi, mất mát. Một mình mẹ phải gánh vác mọi việc trong gia đình, ruộng vườn cày cấy, làm thuê cuốc mướn vất vả khó nhọc để có tiền nuôi con ăn học trưởng thành. Bởi vì với những đồng tiền trợ cấp ít ỏi của con không thể đủ để cho mình con ăn học. Bản thân mẹ không được nhận trợ cấp cho đến năm 2009, qua bao nhiêu lần ngược xuôi làm giấy tờ thủ tục thì mới được hưởng. mọi khó khăn khổ nhọc trong cuộc sống có lẽ là mẹ đã trải qua không bỏ sót cái nào.
Trong những năm trước, có thể nói nhắc đến sự kiện 14/3/1988 là điều không thể, như bị ngăn cấm, như sợ bị ảnh hưởng đến quan hệ "quốc gia láng giềng tốt đẹp" giữa mình và một đất nước đã đang tâm cướp đi bao sinh mạng, bao người thân yêu của chúng con. Với tư cách là một người con mất cha, con cảm thấy rất căm thù kẻ thù, lòng căm hận sôi sục nhưng tại sao lại không được bày tỏ, tại sao lại không được nhắc đến và tại sao chúng ta lại phải giấu diếm cho tội ác tày trời của chúng.
Chúng ta kìm nén, chúng ta nhường nhịn và chúng ta nhẫn nhục mãi cho tới tận ngày hôm nay để chúng ta nhận được những gì, cũng không có gì thay đổi, vẫn là sự ngang nhiên xâm chiếm, vẫn là sự ngang tàng táo tợn khó hiểu của những kẻ bộc lộ rõ bản chất xấu xa với những ý đồ nham hiểm trên vùng biển của ta ; làm hại người dân của ta.
Cho tới ngày hôm nay khi được tự do nói đến, khi được một số cơ quan, đoàn thể quan tâm đến thì có một số người cha người mẹ của liệt sỹ đã mất vì già yếu, bệnh tật. Cũng có một số thương binh trở về từ cuộc chiến đã mất, những người còn sống cũng chưa được hưởng chế độ gì, hoặc nếu có thì phải trải qua bao khó khăn mới có được như mẹ con.
Những điều tâm sự con nói ở đây không phải là để chỉ trích toàn bộ hệ thống mà đây là một số bộ phận, cơ quan nhà nước và những cá nhân tắc trách trong công việc. Họ không hề biết rằng ai đã hi sinh ai đã đổ máu để lại phía sau là gia đình, là vợ góa con côi, mẹ già côi cút để cho họ có quyền được sống và ngồi đó hưởng sự sung sướng. Họ hạch sách và đòi hỏi đủ điều để phục vụ cho lợi ích của họ. Đây chính là điều mà con cảm thấy không được hài lòng nhất trong thời gian qua. Cha con và đồng đội ngã xuống vì Tổ quốc, để lại cho người thân của họ những nỗi đau không gì bù đắp được, thế nhưng khi những người còn sống đã chịu nhiều đau thương mất mát thì lại không được quan tâm chia sẻ, động viên.
Không phải đòi hỏi nhưng đó là quyền lợi mà những người thân như gia đình chúng con cần được có ; chúng con cần những lời động viên , cần sự quan tâm và cần sự chia sẻ để lấy đó làm niềm an ủi tinh thần mà vượt qua mọi khó khăn thử thách trong cuộc sống ; và con nghĩ mọi sự chia sẻ ấy sẽ làm yên lòng người đã khuất, và ấm áp lòng người còn sống.
Cho nên trong dịp này, một đại lễ cầu siêu cho anh linh các liệt sỹ và một cuộc đấu giá để hỗ trợ cho gia đình là rất có ý nghĩa. Một lần nữa con xin cảm ơn tấm lòng quan tâm chia sẻ của tất cả mọi người."
Trần Thị Thủy
(con gái liệt sĩ Trần Văn Phương)
Nguồn : FB Nguyễn Văn Phước, 15/08/2018