Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Quy định 102 là s xa ri vi thế gii dân ch ?

Trong ý định xây dng đng cng sn vng mnh, mi đây B Chính tr đ ra "Quy đnh 102", mt quyết đnh v xây dng đng rt kht khe, đó là trong đng, bt c đng viên nào, h lên tiếng đòi tách riêng 3 quyn lp pháp, hành pháp và tư pháp (tam quyn phân lp), đòi t do hot đng cho các t chc xã hi công dân và đòi đa nguyên đa đng là lp tc phi b khai tr ra khi đng.

quydinh1

Bà  Ngô Thị Thanh Hằng, Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Hà Nội phát biểu khai mạc Hội nghị trực tuyến - Ảnh minh họa (Hà Nội Mới, 28/12/2017)

a nay trong các văn kin chính thc ca đng, trong Chính cương, Điu l ca đng, chưa bao giquy định nào nghiêm ngt, cht ch đến mc kỳ l như thế. Vì vy có người gi Quy đnh 102 là quy đnh "có Mt không Hai".

Ông Tổng bí thư Nguyn Phú Trng tng tt nghip Tiến s môn Xây dng đng, trước cơn suy thoái toàn din ca đng, đã nhm mt đi một bước thúc đy thêm quá trình đc đoán hóa, phi dân ch hóa ca đng, trong khi l ra phi đi mi đng theo hướng dân ch hóa và qun chúng hóa trong mt nn chính tr hin đi, văn minh.

Đây có thể là mt ch trương mù quáng liu lĩnh do khng hong tâm thần, dn đến ch đng t làm mt thêm tín nhim trước nhân dân và thế gii hin đã xung rt thp.

Trong đảng hin nay, đc bit là trong s đng viên cp cao, giáo viên, trí thc, lut sư, đng viên và đoàn viên thanh niên cng sn tr, có không ít người phát biu công khai mong mun đng t b hc thuyết Mác-Lê, t b ch nghĩa xã hi mù m và ch nghĩa cng sn hoang tưởng, xây dng mt đng xã hi dân ch hp thi đi, có tam quyn phân lp kim soát kim chế nhau, có t chc xã hi dân s đông đo… Chủ trương trên đây càng làm cho đng chia r thêm và có th đ v, do trong thi m ca đông đo đng viên được tiếp cn vi nhiu s tht và vi thế gii dân ch rng ln.

Chủ trương coi các đng viên tiến b, thc thi, có quan đim 3 quyn phân lp và mong muốn m rng các t chc xã hi dân s, đòi đa nguyên đa đng là lc hu, chng đng, coi h là công dân loi 2, không nhng là ch trương chia r đng rt nguy him, nht là khi đng đã tan v thành nhng băng nhóm li ích riêng tư. Điu nguy him không kém là nó sẽ làm cho Vit Nam mt đi rt nhiu bn bè trên thế gii.

Có thể nói ch da ca nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Vit Nam hin nay ch yếu là thuc v các nước dân ch văn minh, các nước theo tam quyn phân lp, đa nguyên đa đng và c vũ s hình thành các t chc xã hi dân s đông đo. Ch da tài chính quan trng là Ngân hàng Thế giới WB và Qu tin t quc tế IMF, là các t chc tài chính mang bn cht nn dân ch đa đng, rt coi trng s hu tư nhân theo công pháp quc tế.

Các nước vin tr và đu tư cho Vit Nam quy mô ln theo chương trình ODA và FDI đu là các nước dân ch đa đảng thun thc, như Nht Bn, Ân Đ, Nam Hàn, Úc, Canada, Liên Âu, Thy Đin, Đan Mch… đu là nhng nước dân ch vng bn, ch trương tam quyn phân lp rch ròi và ch trương phát trin các t chc xã hi công dân không hn chế. H s suy nghĩ ra sao khi đảng cộng sản lên án kch lit nhng người có lp trường như thế trong nước và coi đó là nhng công dân loi 2 cn phi khai tr ra khi đng ?

Phải chăng ông Tng Trng đã ngày càng ng hn v phía Bc kinh, ch coi s vin tr và hp tác vi Trung Quốc là có li, trong khi trên thc tế cha đng nhng tht bi và him nguy ln nht, lũng đon nn chính tr, kinh tế tài chính mt cách nng n. Ta b Trung Quốc nhp siêu cc ln, vi hàng gi, hàng nhái, hàng đc lan tràn c nước, các công trường, nhà máy họ xây dng kéo dài vi cht lượng thp, k thut cc lc hu ca thế k XIX, XX, vi nguy cơ t him ha Bôxit như hàng trăm qu bom n chm đt trên Tây Nguyên, mái nhà ln ca đt nước ta.

Với ch trương cc đoan giáo điu trên đây, ông Tng Trng và Bộ Chính tr đi thêm mt nước c lm cm, như t ly gch ghè vào chân mình, t cô lp mình, làm cho các nước dân ch chân chính trên toàn thế gii e dè xa lánh, t mình ph đnh thái đ thin chí khôn ngoan, coi mi nước là bè bn đ kết thân và hp tác.

Bùi Tín

Nguồn : VOA, 25/01/2018

Published in Diễn đàn

Đảng và Quân đội Cộng sản Việt Nam đã kéo cơn ác mộng vỡ Đảng từ 2017 qua 2018 với cường độ suy thoái tư tưởng tăng cao hơn trong Lực lượng Võ tranh Nhân dân (Quân đội, Công an, Dân quân tự vệ). Cùng leo theo là hiện tượng càng ngày càng nhiều cán bộ, đảng viên xa Đảng, lười học tập chính trị, nghi ngờ vai trò lịch sử của Đảng để "tự diễn biến" và "tự chuyển hóa".

dang2

Quy định 102 đang biến đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam là những nô lệ mới : không được nghe, không được nói, không được thấy và không được thở. 

Sợ hãi của Đảng đã chứng minh từ phát biểu của Tổng bí thư Đảng, Bí thư Quân ủy trung ương Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Quân chính toàn quân diễn ra ở Hà Nội ngày 16/12/2017.

Ông Trọng nói : "Các thế lực thù địch đẩy mạnh các hoạt động chống phá Đảng, Nhà nước, Quân đội bằng nhiều thủ đoạn, trong đó có chiến lược "diễn biến hòa bình", thúc đẩy "tự diễn biến", "tự chuyển hóa", "phi chính trị hóa" Quân đội ; tình hình tội phạm, tệ nạn xã hội diễn biến phức tạp ; nền kinh tế còn khó khăn, thiên tai, bão lũ xảy ra ở nhiều nơi…, đã tác động trực tiếp đến nhiệm vụ quân sự, quốc phòng, xây dựng Quân đội, bảo vệ Tổ quốc".

Nhưng có ai biết cái gọi là "các thế lực thù địch" là những ai không, hay ông Trọng chỉ biết nói bâng quơ như thế để che giấu một thực tế là Đảng không còn ngăn được "nạn hồng thủy" sa sút đạo đức, suy thoái tư tưởng và làn sóng phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh đang lan tràn trong hàng ngũ cán bộ, đảng viên, quân đội và công an.

Vì vậy, ông Trọng đã yêu cầu : "Tập trung xây dựng Quân đội vững mạnh về chính trị, tuyệt đối trung thành với Tổ quốc, với Đảng và nhân dân. Tiếp tục điều chỉnh tổ chức, biên chế Quân đội, bảo đảm tinh, gọn, mạnh, có cơ cấu tổ chức hợp lý, ưu tiên cho các lực lượng tiến thẳng lên hiện đại, các đơn vị làm nhiệm vụ huấn luyện, sẵn sàng chiến đấu, biên giới, biển, đảo... Đẩy mạnh xây dựng chính quy, chấp hành kỷ luật… tập trung xây dựng Đảng bộ Quân đội vững mạnh về chính trị, tư tưởng, tổ chức và đạo đức ; giữ vững và tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với Quân đội".

Theo kênh Truyền hình quốc phòng Việt Nam, ngày 15/12/2017 thì ông Trọng còn chỉ thị "Về xây dựng Đảng, xây dựng lực lượng" trong Quân đội. Ông nói :

"Thời gian tới quân đội tiếp tục tăng cường giáo dục xây dựng bản lĩnh chính trị cho cán bộ chiến sĩ, phòng chống "tự diễn biến", "tự chuyển hóa", âm mưu diễn biến hòa bình của các thế lực thù địch".

Đài Truyền hình quốc phòng viết tiếp :

"Tổng bí thư lưu ý phải hết sức quan tâm cuộc đấu tranh trên mặt trận tư tưởng, bảo vệ cái đúng, lẽ phải, bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ, đấu tranh cương quyết bác bỏ các luận điệu xuyên tạc. Quân đội phải đi tiên phong và làm quyết liệt hơn nữa trên lĩnh vực này, nhất là trong cuộc đấu tranh chống tiêu cực ; phải đồng tâm nhất trí cao hơn nữa ; phải đặc biệt giữ gìn, phát huy uy tín của quân đội.Muốn vậy, kỷ luật kỷ cương phải nghiêm, xử lý nghiêm các tiêu cực, làm gương cho các nơi khác".

Nhạt Đảng, khô Đoàn, chán chính trị

Trong thời gian cuối năm 2017, theo báo Quân đội Nhân dân ông Nguyễn Phú Trọng đã : "Nhiều lần cảnh báo sự nguy hiểm khôn lường của hiện tượng "nhạt Đảng, khô Đoàn, chán chính trị" trong đội ngũ cán bộ, đảng viên mà lười học nghị quyết của Đảng là một nguyên nhân gây nên hiện tượng trên.

Than phiền của ông Trọng đã được xác nhận bởi Trưởng ban tuyên giáo, Ủy viên Bộ chính trị c Thưởng trong diễn văn ngày 29/11/2017, tại Hội nghị trực tuyến toàn quốc học tập, quán triệt các Nghị quyết Hội nghị trung ương 6 (khóa XII).

Võ Văn Thưởng yêu cầu toàn Đảng :

"Phải kiên quyết khắc phục "căn bệnh" ngại học, lười học nghị quyết, nhất là tình trạng khai mạc thì đông, cuối giờ thì thưa thớt lấy lý do công việc mà bỏ học Nghị quyết hoặc học hình thức, chiếu lệ, không chịu suy nghĩ, phân tích để hiểu rõ những điểm mới, những yêu cầu mới mà tình hình hiện nay đòi hỏi".

Thưởng đòi đảng viên phải :

"Kiên quyết đấu tranh với những ý kiến không mang tính chất xây dựng, những quan điểm sai trái, thù địch, gây trở ngại cho quá trình tổ chức thực hiện các Nghị quyết của Đảng".

Nhưng tại sao lại phát sinh ra tình trạng đảng viên lười học tập các Nghị quyết và đường lối của Đảng ?

Nguyên nhân cán bộ, đảng viên lười học, theo giải thích của báo Quân đội Nhân dân ngày 20/07/2017 thì :

"Gần đây, trong dư luận xã hội, quần chúng nhân dân rất bức xúc trước thực trạng một bộ phận cán bộ, đảng viên cao tuổi "nói và làm không nhất quán giữa khi đương chức với lúc về nghỉ hưu". Hiện tượng ấy có nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân khá phổ biến là đảng viên khi về nghỉ hưu tự cho mình quyền "nghỉ việc" học tập nghị quyết của Đảng, dẫn tới không cập nhật được thông tin lý luận mới, phán xét về các hiện tượng mới nảy sinh trong xã hội bằng tư duy, cách nhìn cũ".

Quân đội Nhân dân viết tiếp :

"Một bộ phận đảng viên khác thì sợ hoặc thờ ơ, xem nhẹ việc học nghị quyết. Họ "hồn nhiên" làm việc riêng, lướt web, viết status và comment trên mạng xã hội... trong giờ học.Thậm chí, có những đảng viên dự khóa học 2-3 ngày nhưng không nhớ nổi tên nghị quyết. Đó là chưa kể một số rất ít đảng viên cậy mình học cao hiểu rộng, tinh thông ngoại ngữ, tiếp cận tinh hoa tri thức nhân loại nên xem thường nghị quyết của Đảng, họ thậm chí còn lợi dụng các diễn đàn để nhẹ thì kiến nghị, đề xuất ; nặng thì phê phán, đả kích việc "lãnh đạo bằng nghị quyết" và đòi "tìm kiếm chủ thuyết phát triển mới".

Ngoài ra còn có các căn bệnh thờ ơ, lãnh nhạt với tài liệu Đảng như :

"Việc tự giác tìm tòi, nghiên cứu để hiểu sâu thêm về nghị quyết còn có biểu hiện "u ám" hơn. Sách, báo, văn kiện, ấn phẩm chuyên đề do các tổ chức Đảng phát hành đến từng đảng viên nhưng "nằm im" trên kệ sách, giá báo".

Ngoài ra, báo Quân đội Nhân dân còn nói :

"Những người lười học, dù mức độ biểu hiện khác nhau, đều không có động cơ học tập đúng đắn. Họ không xem việc học nghị quyết là nhu cầu tự thân, học để nâng cao tri thức và hoàn thiện nhân cách mà chỉ học do sự "bắt buộc" của tổ chức Đảng. Họ xem việc học nghị quyết như một nghĩa vụ. Chính vì động cơ không đúng nên việc học của những người này chỉ là hình thức, họ sẵn sàng trốn, vắng, bỏ học nếu điều kiện cho phép".

Nhưng tại sao đảng viên lại chán Đảng đến thế, và động lực nào đã khiến họ coi thường kỷ luật Đảng mà không sợ bị trừng phạt ?

Nguyên do chính và quan trọng nhất là đảng viên không còn tin vào những gì Đảng viết hay lãnh đạo nói, vì tất cả đều chứa đựng nhiều dối trá, không phản ảnh tình hình trong xã hội và nhân dân, nhất là khi có vô số lãnh đạo nói thì hăng tiết vịt mà làm thì chẳng được bao nhiêu, hay nói một đàng lại làm một lẻo, hay lại chuyên nghề "đánh trống bỏ dùi" từ năm này qua năm khác.

Tỷ dụ như Đảng cứ mãi bắt đảng viên phải "học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh", nhưng trong đời sống thì lại thấy quá nhiều lãnh đạo, kể cả những chức danh chủ chốt lại cứ tự nhiên dùng "Bác Hồ" để chạy cửa hậu hay nhận tiền tỷ dưới gầm bàn để vinh thân phì gia.

Hay, khi nước Nga, sào huyệt của chủ nghĩa cộng sản đã tan rã từ 1991, và Mác-Lênin chỉ còn là thứ học thuyết trong sọt rác thì Đảng cộng sản Việt Nam lại cứ bắt đảng viên, cán bộ và cả nước phải ôm chặt vào hai tay để hít hà thứ cặn bã hôi hám ấy.

Vì vậy mà cán bộ, đảng viên và vô số trong lực lượng võ trang đã chán Đảng đến tận mang tai. Không thiếu gì người ở Việt Nam bây giờ chỉ mong sao cho Đảng biến mất để họ được sống yên.

Vì vậy mà Đảng đã sợ, nếu không răn đe ngay để tự vệ thì sẽ có ngày Đảng cũng mang số phận như Đảng Cộng sản Nga năm 1991.

Trong bài báo ngày 18/05/2017, Quân đội Nhân dân đã cảnh giác :

"Như vậy, việc lười học tập nghị quyết của Đảng nói riêng, lý luận chính trị nói chung là một trong những biểu hiện suy thoái rất nguy hiểm, nó làm cho cán bộ, đảng viên không nắm được đường lối, quan điểm của Đảng, chủ trương, biện pháp lãnh đạo của cấp ủy, tổ chức Đảng. Đây là một trong những nguyên nhân dẫn đến tình trạng, nghị quyết của Đảng dù rất đúng đắn, nhưng chậm được triển khai, cụ thể hóa và trở thành hiện thực. Thậm chí có những trường hợp, cán bộ, đảng viên hiểu sai, làm trái với đường lối, nghị quyết của Đảng, gây ra sự bất bình, lo lắng trong cán bộ, đảng viên và nhân dân. Cũng do lười học tập lý luận chính trị, không nắm chắc, hiểu sâu chủ trương, đường lối, nghị quyết của Đảng, nên cán bộ, đảng viên không thể tuyên truyền, vận động quần chúng nhân dân thực hiện. Do không nắm được nghị quyết của Đảng, nên khi tiếp xúc với quan điểm sai trái, phản động của các thế lực thù địch xuyên tạc, phủ nhận đường lối, quan điểm, nghị quyết của Đảng, thì không ít cán bộ, đảng viên tỏ ra lúng túng, thiếu lý lẽ để "giải thoát" cho chính mình và đấu tranh bác bỏ quan điểm sai trái, phản động, nhằm bảo vệ đường lối, quan điểm của Đảng".

Cứu nguy hay tự diệt ?

Đó là lý do tại sao Bộ Chính trị, cơ chế quyết định mọi việc của Đảng và Nhà nước đã ban hành Quy định 102-QĐ/TW, ngày 7/12/2017 để ngăn ngừa làn sóng bỏ Đảng. Quy định này ấn định việc xử lý kỷ luật đảng viên vi phạm "Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị, quy định, quyết định, quy chế, kết luận của Đảng, pháp luật của Nhà nước, điều lệ, nghị quyết, quy định của Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị - xã hội, cơ quan, đơn vị".

Nhưng tại sao phải có Quy định này ?

Theo Tiến sĩ Cao Đức Thái, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu quyền con người, Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, giải thích trên báo Quân đội Nhân dân ngày 01/01/2018) thì :

"Quy định102 ra đời từ thực tiễn, đó là tình trạng suy thoái về "chính trị, tư tưởng, đạo đức lối sống", "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" mà Hội nghị trung ương 4 (khóa XII) đã chỉ ra là hết sức nghiêm trọng. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng từng nói : "Từ suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống dẫn tới "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" chỉ là một bước ngắn, thậm chí rất ngắn, nguy hiểm khôn lường, có thể dẫn tới tiếp tay hoặc cấu kết với các thế lực xấu, thù địch, phản bội lại lý tưởng và sự nghiệp cách mạng của Đảng và dân tộc".

Từ nguồn gốc này, ông Thái đã bác bỏ những phê bình và chỉ trích từ mọi phía, trong và ngoài nước và "trong" và "ngoài" Đảng đã lên án Quy định 102 đưa ra chỉ nhằm tiêu diệt dân chủ, chà đạo quyền con người và xiềt chặt độc tài Đảng trị để kìm kẹp nhân dân.

Đó là lý do tại sao ông Thái còn bao biện rằng :

"Quy định 102 là một văn kiện của Đảng nhằm xử lý những cán bộ, đảng viên vi phạm kỷ luật Đảng và cả những người vi phạm pháp luật của Nhà nước. Văn kiện này thể hiện rõ trách nhiệm chính trị và đạo đức của Đảng lãnh đạo, cầm quyền.Cho dù những xuyên tạc ác ý, vu khống thâm độc đến đâu cũng không thể phủ nhận được bản chất tốt đẹp của Đảng ta".

Vậy Quy định 102 viết gì và sẽ làm gì để cứu Đảng khỏi tan ?

Trước hết hình thức kỷ luật : "Đối với đảng viên chính thức gồm : Khiển trách, cảnh cáo, cách chức, khai trừ ; đối với đảng viên dự bị : Khiển trách, cảnh cáo".

Trong số những hình phạt này, "khai trừ khỏi Đảng" là nặng nhất.

Làm gì để bị khai trừ khỏi Đảng ?

"a) Cố ý nói, viết có nội dung xuyên tạc lịch sử, xuyên tạc sự thật, phủ nhận vai trò lãnh đạo và thành quả cách mạng của Đảng và dân tộc.

b) Phản bác, phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, nguyên tắc tập trung dân chủ, nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ; đòi thực hiện thể chế "tam quyền phân lập", "xã hội dân sự", "đa nguyên, đa đảng".

c) Cố ý đưa thông tin sai lệch, xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng, Nhà nước ; bôi nhọ lãnh tụ, lãnh đạo Đảng, Nhà nước ; truyền thống của dân tộc, của Đảng và Nhà nước.

d) Lợi dụng dân chủ, nhân quyền, dân tộc, tôn giáo hoạt động gây nguy hại đến an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội.

đ) Móc nối, cấu kết với các thế lực thù địch, phản động và các phần tử cơ hội, bất mãn chính trị để truyền bá tư tưởng, quan điểm đối lập ; vận động, tổ chức, tập hợp lực lượng để chống phá Đảng và Nhà nước.

e) Hoạt động trong các đảng phái, tổ chức chính trị phản động.

g) Kích động tư tưởng bất mãn, bất đồng chính kiến, chống đối trong nội bộ. Lợi dụng và sử dụng các phương tiện thông tin, truyền thông, mạng xã hội để nói xấu, bôi nhọ, hạ thấp uy tín, vai trò lãnh đạo của Đảng.

h) Tác động, lôi kéo, định hướng dư luận xã hội không theo đường lối của Đảng.

i) Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với lực lượng vũ trang ; đòi "phi chính trị hóa" quân đội và công an ; xuyên tạc đường lối quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân.

k) Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với báo chí, văn học - nghệ thuật. Sáng tác, quảng bá những tác phẩm văn hóa, nghệ thuật lệch lạc, bóp méo lịch sử, hạ thấp uy tín của Đảng và các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước".

Cũng sẽ bị khai trừ khi đảng viên :

"a) Vô tổ chức, vô kỷ luật, bỏ vị trí công tác nhiều lần không có lý do chính đáng ; có hành vi chống lại các chủ trương, nghị quyết, chỉ thị, quyết định, quy định, quy chế, kết luận của Đảng và chính sách, pháp luật của Nhà nước.

b) Lợi dụng quyền dân chủ để bè phái, lợi ích nhóm hoặc lợi ích cục bộ gây mất đoàn kết trong tổ chức, cơ quan, đơn vị nơi mình sinh hoạt.

c) Trả thù người góp ý, đấu tranh, phê bình, tố cáo hoặc người cung cấp thông tin, tài liệu, chứng cứ liên quan đến vi phạm của cơ quan, đơn vị, tổ chức, cá nhân mình".

Ngôn luận, nhân quyền

Sau những khống chế như thế, cán bộ, đảng viên chỉ còn là những con cá nằm trên thớt khi quyền được nói và tự do tư tưởng phải nộp cho Đảng.

Cán bộ, đảng viên sẽ bị khai trừ nếu :

"a) Không chấp hành kỷ luật phát ngôn và bảo vệ bí mật của Đảng, Nhà nước, đã để lộ thông tin, tán phát tài liệu, hiện vật không đúng nguyên tắc, chế độ quy định ; tung tin sai lệch về nội bộ Đảng, gây tác động xấu đến ổn định chính trị, kỷ luật, kỷ cương, sự đoàn kết, thống nhất trong Đảng và nhân dân, để kẻ xấu và các lực lượng thù địch, phản động lợi dụng xuyên tạc, chống phá, hạ thấp uy tín của Đảng, chống phá Nhà nước.

b) Lợi dụng dân chủ, nhân quyền để tuyên truyền chống Đảng, Nhà nước ; cố ý nói, viết, lưu giữ trái phép hoặc tán phát rộng rãi các thông tin, tài liệu, hiện vật có nội dung trái Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị của Đảng hoặc đưa lên mạng những nội dung chống lại chủ trương, đường lối của Đảng, pháp luật của Nhà nước.

c) Kích động, lôi kéo người khác tham gia hội thảo, tọa đàm không được tổ chức có thẩm quyền cho phép, có nội dung trái chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước.

d) Lợi dụng quyền bảo lưu ý kiến, quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp để tuyên truyền chống Đảng và Nhà nước, phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh.

đ) đảng viên khi có những việc làm sai trái, đã được cấp có thẩm quyền nhắc nhở, giải thích nhưng không tiếp thu, tiếp tục có bài nói, viết, phát ngôn, tán phát hồi ký, đơn, thư công kích sự lãnh đạo của Đảng, bôi nhọ, vu khống làm mất lòng tin của nhân dân đối với Đảng, Nhà nước và chế độ ta".

Lập hội, biểu tình

Ngoài ra, Quy định 102 còn răn đe đảng viên trong việc lập hội, tham gia hội và biểu tình hoặc tập trung đông người,gây mất an ninh, trật tự.

Điều 23 viết rằng :

"1. Đảng viên vi phạm một trong các trường hợp sau gây hậu quả ít nghiêm trọng thì kỷ luật bằng hình thức khiển trách :

a) Tham gia hoặc xúi giục, dụ dỗ người khác tham gia các hội trái quy định của pháp luật.

b) Tham gia hoặc xúi giục, dụ dỗ, ép buộc người khác tham gia các cuộc họp, hội thảo, mít tinh trái pháp luật hoặc không được cơ quan có thẩm quyền của Đảng, Nhà nước cho phép hoặc được phép nhưng lợi dụng để chống Đảng, Nhà nước.

c) Biết mà không báo cáo, tố cáo, tố giác hành vi vi phạm pháp luật về trật tự công cộng hoặc vi phạm quyền tự do dân chủ của công dân.

d) Không thực hiện đúng chức trách, nhiệm vụ được giao ; có trách nhiệm nhưng không có biện pháp để ngăn chặn, loại trừ nguyên nhân, điều kiện gây ảnh hưởng xấu đến trật tự công cộng.

đ) Tổ chức, tham gia tập trung đông người trái quy định của pháp luật ở nơi đang diễn ra các hội nghị quốc tế, kỳ họp Quốc hội, Hội đồng nhân dân hoặc các hoạt động chính trị quan trọng khác của Đảng, Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị - xã hội hoặc nơi công cộng khác.

2. Trường hợp đã bị xử lý kỷ luật theo quy định tại Khoản 1 Điều này mà tái phạm hoặc vi phạm một trong các trường hợp sau thì kỷ luật bằng hình thức cảnh cáo hoặc cách chức (nếu có chức vụ) :

a) Chủ trì tổ chức hoặc chủ động vận động, xúi giục, cưỡng ép, mua chuộc người khác tham gia các hội trái quy định.

b) Có hành vi gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự công cộng, cuộc sống bình thường của nhân dân hoặc trái với thuần phong mỹ tục, nếp sống văn minh nơi công cộng.

c) Lợi dụng các quyền tự do dân chủ của công dân để tổ chức, tham gia biểu tình, tập trung đông người, gây mất an ninh, trật tự.

d) Lợi dụng chức vụ, quyền hạn để dung túng, bao che, tiếp tay dẫn đến xử lý không nghiêm minh các hành vi vi phạm pháp luật về trật tự công cộng.

3. Trường hợp vi phạm quy định tại Khoản 1, Khoản 2 Điều này gây hậu quả rất nghiêm trọng hoặc vi phạm một trong các trường hợp sau thì kỷ luật bằng hình thức khai trừ :

a) Chủ trì, khởi xướng hoặc chủ động tham gia lập các hội trái quy định của pháp luật ; tổ chức hoạt động của hội trái tôn chỉ, mục đích gây ảnh hưởng xấu trong xã hội.

b) Khởi xướng tôn chỉ, mục đích, nội dung, hình thức ; chủ trì, chuẩn bị kế hoạch, phân công, tập hợp lực lượng, tham gia bàn bạc, tuyên truyền, vận động, lôi kéo, kích động, mua chuộc, cưỡng ép người khác tham gia biểu tình, tập trung đông người trái quy định của Đảng và Nhà nước, gây mất an ninh, trật tự.

c) Hỗ trợ tham gia biểu tình không được cơ quan có thẩm quyền cho phép hoặc được cơ quan có thẩm quyền cho phép, nhưng lại lợi dụng hoặc tiếp tay cho các thế lực thù địch lợi dụng để chống Đảng, chống Nhà nước.

d) Có hành vi, việc làm gây cản trở hoạt động của cơ quan, tổ chức, của cán bộ lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị - xã hội gây hậu quả nghiêm trọng.

Như vậy rõ ràng Đảng đã biến con người bằng xương bằng thịt và có lý trí của cán bộ, đảng viên thành những "con người gỗ", "con robot" chỉ biết làm theo lệnh của kẻ cầm giây kéo hay bấm nút.

Những cán bộ, đảng viên này buộc phải đứng nhìn đồng bào bị đàn áp khi họ xuống đường biều tình đòi công bằng, đòi đền bù đất bị chiếm bất hợp pháp và đòi xử tội những đảng viên tham nhũng.

Đau đớn nhất cho các đảng viên này là khi, trong số những người dân bị đàn áp, có cả anh em, bà con ruột thịt của mình.

Người nước ngoài

Ngoài ra, đảng viên sẽ bị khai trừ nếu vi phạm Điều 26 "quy định về quan hệ với tổ chức, cá nhân người nước ngoài" như :

"a) Quan hệ với tổ chức, cá nhân nước ngoài, người Việt Nam định cư ở nước ngoài có hành vi chống Đảng, Nhà nước, làm phương hại đến lợi ích quốc gia.

b) Biết nhưng vẫn nhận tài trợ của cá nhân, tổ chức có hoạt động chống Đảng và Nhà nước.

c) Đồng tình, bao che, tiếp tay cho hoạt động của người nước ngoài hoặc người Việt Nam ở nước ngoài chống Đảng và Nhà nước.

d) Cung cấp, tiết lộ thông tin, tài liệu, hiện vật thuộc phạm vi bí mật của Đảng và Nhà nước cho nước ngoài, cho cá nhân và tổ chức chính trị thù địch, phản động dưới mọi hình thức.

đ) Hoạt động trong các đảng phái, tổ chức chính trị thù địch, phản động nước ngoài".

Hết chồng đến chéo

Như vậy, lý do Đảng phải có Quy định 102 để cứu nguy đã rõ ràng, nhưng không ai biết lý do tại sao lại phải có thêm Quy định 102, trong khi từ 2011, khi ông Trọng lần đầu đắc cử chức Tổng bí thư Đảng khóa XI, thay Nông Đức Mạnh, đã ban hành Quy định số 47-QĐ/TW, ngày 1/11/2011 về 19 điều đảng viên không được làm.

Nội dung 19 điều cấm của Quy định :

I. Những điều đảng viên không được làm :

1. Nói, làm trái hoặc không thực hiện Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị, quy định, quyết định, kết luận của Đảng ; làm những việc mà pháp luật không cho phép.

2. Cung cấp, để lộ, làm mất hoặc viết bài, đăng những thông tin, tài liệu bí mật của Đảng và Nhà nước hoặc những việc chưa được phép công bố ; tàng trữ, tuyên truyền, tán phát hoặc xúi giục người khác tuyên truyền, tán phát thông tin, tài liệu dưới mọi hình thức để truyền bá những quan điểm trái với đường lối của Đảng, pháp luật của Nhà nước.

3. Viết bài, cho đăng tải tin, bài sai sự thật, vu cáo, bịa đặt hoặc quy kết về tội danh, mức án trước khi xét xử, không đăng tải ý kiến phản hồi, cải chính theo quy định. Sáng tác, sản xuất, tàng trữ, tán phát các tác phẩm, công trình văn học, nghệ thuật không lành mạnh, mang tính kích động gây ảnh hưởng xấu trong xã hội ; tán phát bài viết, hồi ký không đúng sự thật.

4. Tổ chức, xúi giục, tham gia các hoạt động bè phái, chia rẽ, cục bộ gây mất đoàn kết nội bộ. Lợi dụng việc phát ngôn, nhân danh việc phản ánh, góp ý kiến đối với Đảng để đả kích, vu cáo, xúc phạm, nhận xét, đánh giá tuỳ tiện đối với người khác.Đe doạ, trù dập, trả thù người tố cáo, phê bình, góp ý.

5. Tố cáo mang tính bịa đặt ; viết đơn tố cáo giấu tên, mạo tên. Cùng người khác tham gia viết, ký tên trong một đơn tố cáo.Tổ chức, tham gia kích động, xúi giục, mua chuộc, cưỡng ép người khác khiếu nại, tố cáo. Cố ý gửi hoặc tán phát đơn khiếu nại, tố cáo đến những nơi không có thẩm quyền giải quyết.

6. Tổ chức, tham gia các hội trái quy định của pháp luật ; biểu tình, tập trung đông người gây mất an ninh, trật tự.

7. đảng viên (kể cả cấp uỷ viên và đảng viên là cán bộ diện cấp uỷ, ban thường vụ cấp uỷ quản lý) tự ứng cử, nhận đề cử và đề cử các chức danh của tổ chức nhà nước, Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội (theo quy định phải do tổ chức Đảng giới thiệu) khi chưa được tổ chức Đảng có thẩm quyền cho phép.

8. Quan liêu, thiếu trách nhiệm, bao che, báo cáo sai sự thật, lạm quyền, nhũng nhiễu khi thực hiện nhiệm vụ.

Thiếu trách nhiệm để cơ quan, đơn vị, địa phương do mình trực tiếp phụ trách xảy ra tình trạng mất đoàn kết, tham nhũng, buôn lậu, lãng phí, thất thoát tài sản và các tiêu cực khác.

Có hành vi để bố, mẹ, vợ (chồng), con, anh, chị, em ruột thực hiện các dự án, kinh doanh các ngành nghề thuộc lĩnh vực hoặc đơn vị do mình trực tiếp phụ trách trái quy định.

Biết mà không báo cáo, phản ảnh, xử lý các hành vi tham nhũng ; không thực hiện các quy định về bảo vệ người chống tham nhũng.

9. Làm trái quy định trong những việc : quản lý nhà, đất, tài sản, vốn, tài chính của Đảng và Nhà nước ; huy động vốn và cho vay vốn tín dụng ; thẩm định, phê duyệt, đấu thầu dự án ; thực hiện chính sách an sinh xã hội, cứu trợ, cứu nạn ; công tác kiểm tra, thanh tra, kiểm toán, các quy định trong hoạt động tố tụng.

10. Can thiệp, tác động đến tổ chức, cá nhân để bản thân hoặc người khác được bổ nhiệm, đề cử, ứng cử, đi học, đi nước ngoài trái quy định.

Lợi dụng chức vụ được giao để chiếm dụng, vay, mượn tiền, tài sản của đối tượng trực tiếp quản lý trái quy định.

Ép buộc, mua chuộc cá nhân hoặc tổ chức để bao che, giảm tội cho người khác.

11. Chủ trì, tham mưu, đề xuất, tham gia ban hành các văn bản trái quy định. Tạo điều kiện hoặc có hành vi để bố, mẹ, vợ (chồng), con, anh, chị, em ruột lợi dụng chức vụ, vị trí công tác của mình nhằm trục lợi.

12. Đưa, nhận, môi giới hối lộ ; môi giới làm thủ tục hành chính hoặc lợi dụng vị trí công tác để môi giới hưởng thù lao dưới mọi hình thức trái quy định. Đưa, nhận hoa hồng hoặc môi giới đưa, nhận hoa hồng trái quy định.

13. Báo cáo, lập hồ sơ, kê khai lý lịch, lịch sử bản thân không trung thực ; kê khai tài sản, thu nhập không đúng quy định ; mở tài khoản ở nước ngoài trái quy định ; tham gia hoạt động rửa tiền.

14. Tổ chức du lịch, tặng quà, giải trí để lợi dụng người có trách nhiệm dẫn đến việc ban hành quyết định sai, có lợi riêng cho bản thân hoặc tổ chức, cơ quan, doanh nghiệp mà mình tham gia.

15. Dùng công quỹ để thăm viếng, tiếp khách, tặng quà, xây dựng công trình, mua sắm trang thiết bị, phương tiện làm việc, đi lại, thông tin liên lạc vượt quá tiêu chuẩn, định mức hoặc trái quy định.

Chiếm giữ, cho thuê, cho mượn tài sản, cho vay quỹ của Nhà nước, cơ quan, đơn vị, tổ chức được giao quản lý, sử dụng trái quy định.

16. Tự mình hoặc có hành vi để bố, mẹ, vợ (chồng), con, anh, chị, em ruột đi du lịch, tham quan, học tập, chữa bệnh ở trong nước hoặc ngoài nước bằng nguồn tài trợ của tổ chức trong nước hoặc tổ chức, cá nhân nước ngoài khi chưa được phép của cơ quan có thẩm quyền.

17. Tổ chức, tham gia đánh bạc dưới mọi hình thức ; cho vay trái quy định của pháp luật ; sử dụng các chất ma túy ; uống rượu, bia đến mức bê tha và các tệ nạn xã hội khác.

Vi phạm đạo đức nghề nghiệp ; có hành vi bạo lực trong gia đình, vi phạm chính sách dân số và kế hoạch hóa gia đình, sống chung với người khác như vợ chồng ; bản thân hoặc để con kết hôn với người nước ngoài trái quy định.

18. Mê tín, hoạt động mê tín (đốt đồ mã, hành nghề đồng cốt, thầy cúng, thầy bói). Lập đền, miếu, nơi thờ tự của các tôn giáo trái phép ; ủng hộ hoặc tham gia tôn giáo bất hợp pháp ; tham gia các tổ chức do tôn giáo lập ra chưa được cấp có thẩm quyền cho phép.Lợi dụng tín ngưỡng để trục lợi.

19. Tổ chức việc cưới, việc tang, các ngày lễ, tết, sinh nhật, kỷ niệm ngày cưới ; mừng thọ, mừng nhà mới, lên chức, lên cấp, chuyển công tác xa hoa, lãng phí hoặc nhằm trục lợi".

Như vậy phải chăng từ 2011 đến 2017, tổng cộng 6 năm dài, 19 điều "trái cấm" đối với đảng viên chỉ là trò chơi sấp ngửa giữa sân đình. Tuy phần lớn nói đền chống tham nhũng, cửa quyền và nạn bè phái, nhưng nội dung của 19 Điều cũng được lập lại trong 37 Điềucủa Quy định 102.

Đó là điều đáng quan tâm vì nó thể hiện tình trạng trên bảo dưới không nghe. Cũng giống như chuyện đảng viên lười học tập lý luận chính trị hay các Nghị quyết của Đảng, việc thi hành 19 điều cấm kỵ của ông Nguyễn Phú Trọng không đi đến đâu mà nhiều lĩnh vực còn nghiêm trọng hơn như tham nhũng, suy thoái đạo đức, lối sống.

Riêng trong lĩnh vực chính trị thì tình trạng mất định hướng, công khai nói xấu Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, hoặc công khai phản bác quan điểm, đường lối của Đảng để hướng sang tư bản chủ nghĩa đã lộ ra trong khắp mọi ngành nghề và tổ chức Đảng.

Cũng với làn sóng mà Đảng răn đe sẽ trừng phạt trong Quy định 102, phong trào đòi dân chủ và các quyền tự do tư tưởng và tư do báo chí cũng đang là nỗi lo quắt lòng của ông Nguyễn Phú Trọng.

Đó cũng là lý do tại sao trong hai năm, từ 2016 đến 2017, ông Trọng đã tập trung đánh kẻ tham nhũng, lãng phí và gây thua lỗ nghiêm trọng trong các dự án kinh tế để lấy lại uy tín trong nhân dân, và để bảo vệ cho Đảng không vỡ ngay trong nhiệm kỳ còn lại của ông (2021).

Phạm Trần

(11/01/2018)

Published in Diễn đàn

1. Giới thiệu Quy định 102

Ngày 15/11/2017 Đảng cộng sản Việt Nam ban hành Quy định số 102-QĐ/TW về xử lý kỷ luật đảng viên vi phạm. Quy định này thay cho Quy định số 181-QĐ/TW ngày 30/3/2013. Về hình thức : Quy định 102 gồm 31 trang A4, tổng trên 2 vạn chữ, quá dài. Về nội dung, có 5 chương với 37 điều. 

quydinh1

Ngày 15/11/2017 Đảng cộng sản Việt Nam ban hành Quy định số 102-QĐ/TW về xử lý kỷ luật đảng viên vi phạm.

Chương IQuy định chung (6 điều). 

Chương II. Các vi phạm về chính trị, tổ chức. Điều 7. Quan điểm chính trị. 8. Tập trung dân chủ. 9. Bầu cử. 10.Tuyên truyền, phát ngôn. 11. Tổ chức, cán bộ. 12. Bí mật. 

Chương III. Các vi phạm về chính sách, pháp luật. Điều 13. Phòng chống tội phạm. 14. Thanh tra, kiểm tra. 15. Khiếu nại tố cáo. 16. Tham nhũng lãng phí. 17. Đầu tư xây dựng. 18. Tài chính ngân hàng. 19. Nhân đạo từ thiện. 20. An sinh xã hội. 21. Đất đai, nhà ở. 22. Văn bằng chứng chỉ. 23. Lập hội, biểu tình. 24. Hôn nhân gia đình. 25 và 26. Kết hôn, quan hệ với người nước ngoài. 27. Kế hoạch hóa gia đình. 28. Đạo đức y tế. 

Chương IV. Các vi phạm vềđạo đức lối sống, tín ngưỡng tôn giáo. 29. Lãnh đạo điều hành. 30. Chức trách công vụ. 31. Tệ nạn xã hội. 32. Bạo lực gia đình. 33. Đạo đức, nếp sống. 34. Tín ngưỡng tôn giáo. 

Chương V. Điều khoản thi hành (3 điều).

Quy định 102 có hình thức và nội dung tương tự so với Quy định 181. Có thêm 1 điều về thời hiệu xử lý kỷ luật (điều 3). Mỗi điều của các chương II ; III ; IV có 3 mục 1 ; 2 ; 3 ứng với 3 mức kỷ luật khiển trách, cảnh cáo, (hoặc cách chức), khai trừ. Mỗi mục (1 ; 2 ; 3) lại có các tiểu mục a ; b ; …i, k, kể ra chi tiết các hành động, lời nói, ý nghĩ vi phạm kỷ luật.

Tôi chưa so sánh toàn bộ từng chi tiết của Quy định 102 và 181, chỉ xin lấy vài so sánh làm thí dụ : mấy chữ cuối tiểu mục a, mục 3, điều 8 Quy định 102 viết là "Đảng và dân tộc" thì ở Quy định 181 viết là "Đảng và nhân dân" (thay Nhân dân bằng Dân tộc), ở cuối mục 3 điều 8 của Quy định 102 là : "đơn vị nơi mình sinh hoạt", còn tương đương ở Quy định 181 là : "đơn vị nơi mình sinh hoạt, công tác" (bớt chữ công tác), ở cuối mục 3 điều 10 là "đối với Đảng, Nhà nước và chế độ ta", còn ở Quy định 181 là "đối với Đảng" (thêm Nhà nước và chế độ ta), hoặc như tiểu mục e và g. mục 3 điều 13 là chia đôi nội dung tiểu mục e của Quy định 181. V.v….

Tôi chỉ mới tập trung xem các vi phạm bị khai trừ (mục 3 trong các điều), vấn đề được nhiều người quan tâm. Thấy rằng Ở Quy định 102 thêm vào khá nhiều việc mà ở Quy định 181 chưa nói tới. Lấy dẫn chứng điều 7 Quy định 102, có 10 tiểu mục (a đến k) với khoảng 350 từ, tương đương của Quy định 181 có 6 tiểu mục (a đến e) với 174 từ.

Quy định 102 thêm vào các việc như là : "Phản bác nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ; đòi thực hiện thể chế ‘tam quyền phân lập’, ‘xã hội dân sự’, ‘đa nguyên, đa đảng’. Kích động tư tưởng bất mãn, bất đồng chính kiến, chống đối trong nội bộ. Lợi dụng và sử dụng các phương tiện thông tin, truyền thông, mạng xã hội để nói xấu, bôi nhọ, hạ thấp uy tín, vai trò lãnh đạo của Đảng. Tác động, lôi kéo, định hướng dư luận xã hội không theo đường lối của Đảng. Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với lực lượng vũ trang ; đòi ‘phi chính trị hóa’ quân đội và công an ; xuyên tạc đường lối quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân.Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với báo chí, văn học – nghệ thuật. Sáng tác, quảng bá những tác phẩm văn hóa, nghệ thuật lệch lạc, bóp méo lịch sử, hạ thấp uy tín của Đảng và các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước".

Điều 8, có thêm : "Trả thù người góp ý, đấu tranh, phê bình, tố cáo hoặc người cung cấp thông tin, tài liệu, chứng cứ liên quan đến vi phạm của cơ quan, đơn vị, tổ chức, cá nhân mình". 

Điều 16 thêm 7 tiểu mục (từ e đến m) về các vi phạm liên quan đến lợi dụng chức vụ để tham nhũng, trục lơi, Điều 18 thêm tiểu mục e về thông đồng với cấp dưới để tham nhũng. Điều 31 vẫn giữ nguyên 5 tiểu mục, nhưng nội dungg vê đánh bạc được chuyển từ tiểu mục a (QĐ181) xuống tiểu mục đ (QĐ102).

II. Vài lời bình luận

Đọc xong Quy định 102 tôi có một số nhận xét sau :

1. Sự quá suy yếu của Đảng cộng sản

Một tổ chức (hoặc xã hội) là vững chắc, mạnh mẽ khi các thành viên tự giác hiểu rõ và thực thi đúng đắn, đầy đủ nghĩa vụ của mình mà ít cần đến khen thưởng hoặc kỷ luật.

Đảng cộng sản Việt Nam đang mắc vào lỗi nặng. Một mặt khi đảng viên vi phạm luật pháp thì được tổ chức đảng bao che bằng Chỉ thị số 15-CT/TW ngày 7/7/2007, mặt khác, trong nội bộ lại ban hành nhiều quy định quá rườm rà về kỷ luật. Năm 1988 có chỉ thị số 27-CTCT/TW ngày 4 tháng 2. Tiếp đến Quy định số 94/QĐ-TW ngày 25/10/2007, tiếp theo là 181-QĐ/TW ngày 30/3/2013, rồi đến Quy định 102. Trong Quy định 94 năm 2007 mới chỉ có 12 điều. Càng ngày quy định càng dài thêm.

Người ta nhầm tưởng ban hành Quy định kỷ luật đảng viên càng dài, càng chi tiết chứng tỏ sự nghiêm minh và sáng suốt của cấp trên. Không phải. Nghĩ như thế, làm như thế là vấp phải nhầm lẫn lớn. Đảng đã có điều lệ, trong đó viết khá rõ về kỷ luật đảng viên. Đối với một tổ chức có trí tuệ, vững mạnh, như thế là đủ. Tại sao Đảng cộng sản Việt Nam lại thấy chưa đủ. Phải ban hành thêm hết quy định này đến quy định khác chỉ với 1 nội dung xử lý kỷ luật đảng viên, rồi cảm thấy còn thiếu nên ban hành thêm 19 điều cấm.

Để thắt chặt một tổ chức, có 2 loại liên kết : bên trong và bên ngoài. Liên kết bên trong là chất keo, đó là lý tưởng, là đoàn kết. Liên kết bên ngoài là các dây buộc, đó là các điều cấm, các loại kỷ luật. Liên kết trong làm cho người ta yêu thương, tin cậy nhau. Liên kết ngoài làm người ta nghi kỵ nhau, đề phòng nhau. Đã không thể tạo lập liên kết trong mà phải nhờ cậy liên kết ngoài thì còn đâu là tổ chức vững mạnh, chỉ cần đứt một vài dây buộc là tất cả sẽ tung ra. Hiện trạng của đảng cộng sản bây giờ là không có cách gì tạo được liên kết trong rộng rãi. Đúng ra khi đã rơi vào trạng thái như vậy thì phải tìm cách thay đổi từ gốc, tìm một loại liên kết trong khác, phù hợp, nhưng lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam. Vì thiếu trí tuệ nên chỉ thấy liên kết ngoài, chỉ có thể dùng dây buộc mà không thể dùng keo.

2. Ẩn giấu sự thiếu lòng tin vào cấp dưới và đảng viên

Điều lệ đảng đã ghi rõ 3 hình thức kỷ luật, cách tự kiểm điểm và kiểm điểm tại chi bộ, thẩm quyền thi hành kỷ luật, báo cáo, quyết định, khiếu nại. Mặc dầu trong điều lệ không ghi rõ các lĩnh vực và mức độ vi phạm ứng với từng mức kỷ luật, nhưng mỗi đảng viên có trình độ bình thường đều hiểu được rằng mắc lỗi nhẹ thì chỉ phê bình, góp ý, mắc lỗi vừa thì khiển trách, nặng hơn thì cảnh cáo, quá nặng thì khai trừ. Như thế nào là nhẹ hoặc nặng thì tập thể chi bộ thảo luận trên từng sự việc cụ thể, nếu không thống nhất thì còn báo cáo cấp trên, nếu không thỏa đáng thì còn khiếu nại. Tôi nghĩ, chỉ trừ vài trường hợp quá đặc biệt, tuyệt đại đa số các chi bộ đủ trí tuệ để biết mức độ kỷ luật cần thiết cho từng trường hợp.

quydinh1

Tài liệu hướng dẫn thi hành Điều lệ Đảng và Quy định mới nhất những điều đảng viên không được làm - Ảnh minh họa

Nếu đã tin vào khả năng các cơ sở đảng có thể vận dụng điều lệ thì cần gì phải ban bố hết quy định này đến quy định khác với những hướng dẫn rất chi tiết. Chỉ vì cấp trên không tin. Họ nghĩ rằng nếu không được hướng dẫn thật chi tiết thì cấp dưới có thể không biết, làm sai, không bảo đảm tính nghiêm minh. Việc này còn che giấu thói kiêu ngạo, coi thường người khác.

Người ta cho rằng phải vạch ra cho đầy đủ mọi trường hợp, mọi tình huống. Nhưng trí tuệ một vài người làm sao bao quát được mọi chuyện có thế xẩy ra, chưa xẩy ra trong cuộc đời. Mà thực ra không nên làm như vậy, không thể làm như vậy. Để đề phòng chuyện này trong Quy định cũng có nêu : "Trường hợp đảng viên vi phạm những nội dung chưa có trong Quy định này thì căn cứ vào quy định của Điều lệ Đảng, pháp luật của Nhà nước và vận dụng Quy định này để xử lý kỷ luật cho phù hợp" (điều 1).

Đã có Điều lệ Đảng và Pháp luật Nhà nước thì cần gì phải thêm Quy định 102. Còn nữa : "Trong quá trình thực hiện, nếu có vướng mắc cần bổ sung, sửa đổi thì báo cáo để Bộ Chính trị xem xét, quyết định" (điều 37).

3. Thể hiện sự kém trí tuệ, làm một việc quá lãng phí

Đảng cộng sản Việt Nam từ một đảng làm cách mạng chuyển thành đảng cầm quyền. Điều này đòi hỏi phải thay đổi nhiều thứ để phù hợp với vai trò và nhiệm vụ mới. Nhưng lãnh đạo của đảng vẫn cố duy trì cung cách cũ nên gặp phải nhiều mâu thuẩn, phát sinh nhiều khó khăn. Để giải quyết các khó khăn và mâu thuần này lãnh đạo không nghĩ ra được điều gì hay mà lại không chịu nghe những góp ý chân thành. Đó chỉ là do họ muốn bảo vệ lợi ích cá nhân và nhóm

Nếu không vì lợi ích cá nhân và nhóm mà thật sự vì lợi ích của Đảng và của Dân tộc thì những người lãnh đạo nên và phải làm theo cách khác. Cách nào ? Cách mà phần lớn các nước đang thực hành có hiệu quả là dựa vào 3 nguồn : Kinh tế thị trường tự do, Chế độ dân chủ đa nguyên với tam quyền phân lập, Xã hội dân sự.

Lãnh đạo cứ tưởng ban hành Quy định 102 sẽ củng cố được kỷ luật, tăng cường đoàn kết. Không đâu, ngược lại thì có. Có thể các đảng viên sẽ dè dặt hơn trong phát ngôn và hành động, nhưng sẽ sôi sục hơn trong ý nghĩ. Các đảng viên sẽ đề phòng nhau, tỏ ra sợ sệt hơn. Sự kém trí tuệ còn thể hiện trong một số chỗ nhầm lẫn và trinh bày ngô nghê, mà phải phân tích kỹ mới thấy được.

Về trình bày : Tuy nêu ra nhiều chi tiết vi phạm thuộc nhiều lĩnh vực, nhưng nhiều việc vẫn ở dạng tù mù vì chỉ là định tính trong một khoảng rất rộng. Nhiều câu văn, nhiều nội dung trùng lặp hàng vài chục lần, quá nhàm chán.

Cứ cho rằng khi mà kỷ luật trong đảng đã quá rệu rã, nguy cơ tự diễn biến quá cấp bách, rất cần xiết chặt tổ chức thì phải ban hành Quy định về xử lý kỷ luật đảng viên vi phạm như là một giải pháp tình thế. Nếu thế thì việc gì phải ra Quy định 102 dài dòng, chỉ cần bổ sung và sửa chữa một chút Quy định 181 là được. Việc soạn thảo, ban hành Quy định 102 gây ra tốn kém không cần thiết. Hay Quy định 181 do một người khác ký, bây giờ người mới phải ký để tạo uy danh. Không phải thế đâu. Với những người hiểu biết thì họ xem việc đó như là một kiểu đạo văn.

4. Ẩn giấu sự run sợ

Ban hành Quy định 102, bên ngoài tỏ ra kiên quyết, nhưng bên trong ẩn giấu sự run sợ, thể hiện bởi tăng cường kỷ luật khai trừ đối với nhiều vi phạm vừa được thêm vào. Đó là những lời dọa dẫm những kẻ yếu bóng vía, là nắm giẻ bịt miệng những kẻ cầu an, nhưng là trò cười đối với người có bản lĩnh.

Các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam quá tôn thờ nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa nên đảng viên nào có ý phản bác là khai trừ ngay. Họ cũng quá thù hận thể chế ‘tam quyền phân lập’, ‘xã hội dân sự’, ‘đa nguyên, đa đảng’nên đảng viên nào dám đòi thực hiện thì phải khai trừ ngay. Họ cũng phải giữ cho được sự toàn trị, phải nắm thật chắc lực lượng vũ trang và báo chí, văn học, nghệ thuật, đảng viên nào nghi ngờ đến sự lãnh đạo trong 2 lĩnh vực đó phải khai trừ ngay.

Thử hỏi tôn thờ những thứ độc hại và mơ hồ, thù hận những xu hướng tiến bộ mà đại đa số các nước văn minh theo đuổi thì liệu có tồn tại được lâu dài. Chắc họ biết dư luận cho rằng khó có thế lực bên ngoài đánh đổ được cộng sản, mà cộng sản chỉ bị sụp đổ từ bên trong. Họ quá lo sợ cái thế lực bên trong ầy nên tìm cách tận diệt. Nhưng diệt thế nào được lực lượng phát sinh và phát triển theo đúng quy luật.

5. Ra oai và lên gân

Những vi phạm về tham nhũng, lảng phí viết ở điều 16. Điều này được bổ sung nhiều tiểu mục, kể ra rất nhiều hành vi, nhưng xem ra chỉ là đánh trống và hô khẩu hiệu. Việc chống tham nhũng và lãng phí ở dạng "đả hổ" tuy có làm dăm ba vụ nhưng hiệu quả chưa rõ ràng, còn loại ruồi nhặng tràn lan khắp nơi thì vài chục cái Quy định 102 chẳng làm gì được.

III. Nhận xét chung

Toàn bộ tinh thần, nội dung và văn bản của Quy định 102 thể hiện một trình độ trí tuệ quá thấp, có cái nhìn thiển cận, sự bảo thủ nặng nề, sự độc đoán lên tột đỉnh, sự quẩy đạp trong hấp hối. Rồi cũng sẽ giống như số phận của nhiều quyết định hoặc nghị quyết khác, tốn nhiều công sức và giấy mực để làm ra, tốn nhiều thời gian và công sức để phổ biến và quán triệt, nhưng rồi chẳng mang lại được nhiều kết quả tích cực, sẽ là lợi ít hại nhiều.

Để cứu vớt phần nào uy tín và danh dự của Đảng thì phải có những cải cách triệt để chứ không phải bằng cách tạo ra nhiều nghị quyết hoặc quyết định có giá trị quá thấp, mà lại cứ nhầm tưởng là kết quả của đỉnh cao trí tuệ.

Nguyễn Đình Cống

Nguồn : Tiếng Dân, 09/12/2017

Published in Diễn đàn