Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Quyền lập hội của Đảng và quyền lập hội của dân

Triệu Tử Long, VNTB, 05/09/2023

Quyền lập hội là của Đảng, vì yếu tố chính trị của Đảng là yêu cầu xuyên suốt của Quy chế 118.

Cụ thể hóa quyền lập hội của công dân ?

laphoi1

Quyết định số 118-QĐ/TW ban hành Quy chế tổ chức và hoạt động của hội quần chúng do Đảng, Nhà nước giao nhiệm vụ ở Trung ương (Quy chế) mà Thường trực Ban Bí thư – bà Trương Thị Mai vừa ký ban hành, đó là chuyện "quyền lập hội của Đảng", vì yếu tố chính trị của Đảng là yêu cầu xuyên suốt của Quy chế.

Nếu là hội của dân, thì vấn đề chính sẽ là "ý chí – nguyện vọng" của người dân không chịu sự giới hạn nào về quyền chính trị, mà chỉ tuân thủ theo hành lang pháp luật hiện hành.

Để tránh bị quy chụp về điều luật hình sự số 117 hay 331, bài viết này xin nhấn rõ từ đầu là các viện dẫn thuần cách hiểu của giáo trình trường luật ; và những góp ý đều trên tinh thần theo Hiến định tại điều 28.1 "Công dân có quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội, tham gia thảo luận và kiến nghị với cơ quan nhà nước về các vấn đề của cơ sở, địa phương và cả nước".

Trước hết, khái niệm "hội" (association) được định nghĩa từ điển là sự liên kết nhiều người vì một lợi ích chung (union des personnes dans un interet commun) ; hay là một nhóm người công khai liên kết vì một mục đích đặc biệt (an official group of people who have joined together for a particular purpose).

Như vậy khái niệm "hội" cần được hiểu một cách đơn giản đó là sự liên kết một số người vì công việc hoặc mục đích, lợi ích chung nào đó. Tuy nhiên, pháp luật của hầu hết các nước đều không thừa nhận một tổ chức là hội nếu tổ chức đó được thành lập vì mục đích kinh doanh, tìm kiếm lợi nhuận.

Nếu các cá nhân liên kết với nhau vì mục đích tìm kiếm lợi nhuận thì tạo ra tổ chức kinh tế là doanh nghiệp, công ty và hoạt động theo luật doanh nghiệp, luật thương mại. Hơn nữa, hội không những là tổ chức phi lợi nhuận mà còn là tổ chức phi nhà nước mang tính tự nguyện, tự quản và tự trang trải kinh phí hoạt động.

Quyền lập hội là quyền cơ bản của con người và công dân, quyền này còn được Tòa án Tối cao Hoa Kỳ coi là một phần cơ bản của quyền tự do ngôn luận, vì trong nhiều trường hợp, người ta chỉ thực hiện quyền này có hiệu quả khi kết hợp với người khác.

Điều 18 Hiến pháp Italia năm 1947 quy định : "Công dân có quyền tự do lập hội không cần sự cấp phép nào miễn là mục đích thành lập hội không bị cấm trong pháp luật hình sự". Luật về Hội của Ba Lan năm 1989 quy định : "Hội là sự liên kết tự nguyện, tự quản, bền vững và không vì mục đích lợi nhuận".

Các nội dung trên đều chung quan điểm rằng quyền tự do lập hội (Freedom of Association) là quyền cơ bản của con người chứ không phải riêng của công dân.

Điều 20 Tuyên ngôn thế giới về Nhân quyền năm 1948 đã khẳng định : "Mọi người đều có quyền tự do hội họp và lập hội một cách hòa bình". Điều 22 Công ước quốc tế về các Quyền dân sự và chính trị năm 1966 cũng quy định : "Mọi người có quyền tự do lập hội với những người khác, kể cả quyền lập và gia nhập các công đoàn để bảo vệ lợi ích của mình".

Việt Nam đã tham gia Công ước quốc tế về các Quyền dân sự và chính trị năm 1982, vì vậy cần phải nội luật hóa quy định này chẳng hạn như trong dự án luật về hội bằng cách quy định rõ : "Mọi người đều có quyền lập hội, trừ những người bị mất năng lực hành vi pháp luật do bị bệnh tâm thần hoặc do phạm tội hình sự".

Để có thể "nội luật hóa", cần tu chỉnh điều 25 của Hiến pháp năm 2013, vì điều luật Hiến pháp này hiện chỉ quy định "công dân" chứ không phải "mọi người" có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình – Bởi pháp luật tồn tại vì con người chứ không phải con người tồn tại vì pháp luật, nên khi đời sống và nhận thức của con người đổi mới thì pháp luật cũng cần phải đổi mới để không bị lạc hậu.

Triệu Tử Long

Nguồn : VNTB, 05/09/2023

Tham khảo :

– Dictionnaire encyclopédique de la langue française, édition ALPHA, 2004, p. 83.

– Oxford advanced learner’s Dictionary, Oxford University Press, 2000, p. 62.

*********************

Hội, đoàn dân sự nào ở Việt Nam không phải chịu sự chỉ đạo của Đảng ?

Trần Dzạ Dzũng, VNTB, 05/09/2023

Những hội đoàn như nuôi chó kiểng, thú cưng,… có thể không phải chịu sự chỉ đạo của Đảng cộng sản Việt Nam.

Nhận xét trên không phải là dè bỉu hay châm biếm gì, mà đó là một thực tế, qua đó cho thấy tính độc lập của các tổ chức dân sự xã hội ở Việt Nam hiện nay là rất hiếm hoi khi mọi hoạt động nếu không phải chịu sự chỉ đạo trực tiếp của Đảng, thì cũng buộc phải theo "lề lối – định hướng" của Đảng.

laphoi2

Nói có chứng cứ.

Trong Quyết định số 118-QĐ/TW ban hành Quy chế tổ chức và hoạt động của hội quần chúng do Đảng, Nhà nước giao nhiệm vụ ở Trung ương (Quy chế) mà Thường trực Ban Bí thư – bà Trương Thị Mai vừa ký ban hành, có một điều khoản nội dung là dù cá nhân đó được tín nhiệm bầu chọn "phổ thông đầu phiếu" để làm người đứng đầu tổ chức xã hội dân sự đó dẫu với tỷ lệ 99% đi nữa, thì người đó chỉ được phép "nhận chức" tối đa hai nhiệm kỳ liên tiếp.

Theo Quy chế, thì về tiêu chuẩn, điều kiện buộc người nào đó được tín nhiệm của các hội viên, thì trường hợp muốn đề cử những người đó vào các chức danh chủ tịch, phó chủ tịch hội thì những ông, bà này phải đáp ứng tiêu chuẩn, điều kiện theo quy định như có phẩm chất chính trị – có nghĩa phảu là đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam, đạo đức tốt ; có năng lực lãnh đạo, quản lý ; có uy tín và kinh nghiệm công tác ; đối với các hội chuyên ngành cần có chuyên môn phù hợp.

Đối với lãnh đạo hội là người đã nghỉ hưu, nếu tiếp tục làm việc phải có đủ sức khoẻ, uy tín cao, được ban thường vụ, ban chấp hành đồng thuận, nhất trí giới thiệu.

Về độ tuổi : chủ tịch, phó chủ tịch hội là người đã nghỉ hưu thì tuổi giới thiệu lần đầu hoặc tái cử không quá 65 tuổi. Đối với chủ tịch hội, trường hợp đặc biệt không quá 70 tuổi, do cấp có thẩm quyền xem xét, quyết định.

Về nhiệm kỳ : chủ tịch, phó chủ tịch hội giữ chức vụ không quá 2 nhiệm kỳ liên tiếp ; trường hợp đã giữ chức vụ 2 nhiệm kỳ liên tiếp mà chưa đến tuổi nghỉ hưu theo quy định thì cấp có thẩm quyền xem xét, quyết định.

Quy chế có phần "kết" đưa ra yêu cầu : Đảng đoàn Quốc hội, Ban Cán sự đảng Chính phủ chỉ đạo sửa đổi, bổ sung, hoàn thiện quy định pháp luật liên quan đến hội và quản lý, sử dụng tài sản, tài chính của hội.

Ban Cán sự đảng Chính phủ chỉ đạo công tác quản lý nhà nước ; quyết định biên chế, kinh phí hoạt động, điều kiện làm việc, chế độ, chính sách của hội gắn với nhiệm vụ được giao.

Ban Cán sự đảng các bộ, ngành Trung ương chỉ đạo công tác quản lý nhà nước đối với hội ; thanh tra, kiểm tra hoạt động của hội và pháp nhân trực thuộc hội, xử lý nghiêm vi phạm.

Ban Tổ chức Trung ương theo dõi, hướng dẫn công tác nhân sự đối với hội. Ban Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các ban đảng Trung ương và các cơ quan liên quan theo dõi, đôn đốc, kiểm tra, giám sát và tổng hợp kết quả thực hiện Quy chế, định kỳ báo cáo Ban Bí thư…

30 hội, đoàn thuộc diện chịu trách nhiệm thực hiện Quy chế trên, gồm : Liên hiệp các Hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam, Liên hiệp các Hội văn học nghệ thuật Việt Nam, Liên hiệp các tổ chức hữu nghị Việt Nam, Liên đoàn Thương mại và Công nghiệp Việt Nam, Liên minh hợp tác xã Việt Nam.

Hội Chữ thập đỏ Việt Nam, Hội Nhà báo Việt Nam, Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Luật gia Việt Nam, Liên đoàn Luật sư Việt Nam, Hội Người cao tuổi Việt Nam, Hội Đông y Việt Nam, Hội Kiến trúc sư Việt Nam, Hội Cựu thanh niên xung phong Việt Nam, Hội Mỹ thuật Việt Nam.

Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam, Tổng hội Y học Việt Nam, Hội Nhạc sĩ Việt Nam, Hội Nghệ sĩ sân khấu Việt Nam, Hội Khoa học lịch sử Việt Nam, Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam, Hội Người mù Việt Nam, Hội Điện ảnh Việt Nam, Hội Nghệ sĩ múa Việt Nam

Hội Văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số Việt Nam, Hội Bảo trợ người khuyết tật và trẻ mồ côi Việt Nam, Hội Khuyến học Việt Nam, Hội Cứu trợ trẻ em tàn tật Việt Nam, Hội Xuất bản Việt Nam, Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam.

Xin được nhấn rõ là con số 30 ở trên thực tế là gần như "bao trùm" hết tất cả các tổ chức hội đoàn dân sự "có giấy phép hành chính" ở Việt Nam. Đơn cử, chỉ nói riêng Liên hiệp các Hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam thôi, thì tổ chức đó có tới 152 hội thành viên, trong đó có 89 hội ngành toàn quốc và 63 liên hiệp hội tỉnh/ thành phố trực thuộc trung ương.

Tổ chức chính trị – xã hội này còn có hơn 500 đơn vị nghiên cứu khoa học, phát triển công nghệ và đào tạo được thành lập theo Nghị định 81 ; 101 cơ quan báo, tạp chí với hơn 400 ấn phẩm bao gồm báo, báo điện tử, tạp chí, bản tin, đặc san, trang tin điện tử và ấn phẩm khác.

Theo đánh giá của nhóm thân hữu Hội Nhà báo độc lập Việt Nam, Quy chế về hội, đoàn mà Thường trực Ban Bí thư vừa ký ban hành là ‘tín hiệu’ cho việc tái khởi động dự án luật về quyền lập hội.

Trần Dzạ Dzũng

Nguồn : VNTB, 05/09/2023

Published in Diễn đàn

Trong phiên phúc thẩm vụ án Hội Anh em dân chủ, Hội đồng xét xử cho rằng ở Việt Nam chưa có Luật về quyền lập Hội, nên hành vi thành lập Hội Anh em dân chủ mà không tuân thủ các quy định hành chính liên quan, là vi phạm pháp luật hình sự.

hoi1

Hiến pháp bảo hộ công dân quyền lập Hội, không tuân thủ các quy định hành chính về Quyền lập hội là vi phạm pháp luật hình sự. Ảnh : Nghiệp đoàn sinh viên Việt Nam

Phóng viên Việt Nam Thời Báo đã có trao đổi với luật sư Đặng Đình Mạnh, nguyên luật sư Lê Công Định và luật gia Cao Minh Tâm về cáo buộc này trong thực hiện quyền lập Hội đã được Hiến pháp bảo hộ.

Sao lại cầm tù một quyền Hiến định ?

Luật sư Đặng Đình Mạnh – người tham gia bào chữa cho một bị cáo ở phiên phúc thẩm vụ án Hội Anh em dân chủ, nói rằng quyền lập hội đã được Hiến pháp quy định. "Thế nhưng mà tại phiên tòa phúc thẩm xử các ông trong Hội Anh em dân chủ vừa qua, thì cơ quan truy tố lại cho rằng thành lập hội khi mà chưa có luật về Hội, hành vi như vậy là không hợp pháp.

Tôi trình bày quan điểm khác. Thật ra một khi Hiến pháp đã quy định cái quyền lập Hội của công dân, thì cái quyền đó nó có hiệu lực ít nhất là từ giai đoạn mà Hiến pháp quy định. Nếu mà cho rằng chưa có luật, mà xem hành vi thành lập Hội đó là không hợp pháp, thì điều này là buộc tội không đúng. Tại vì khi mà nói cái điều đó thì vô hình chung là chưa có luật đã vô hiệu hóa đi cái hiệu lực của Hiến pháp. Đây là quan điểm không đúng".

Chi tiết hơn, nguyên luật sư Lê Công Định biện giải : "Lập Hội là một quyền của công dân theo quy định tại Điều 25 của Hiến pháp 2013. Theo Hiến pháp đó, thì tất cả mọi người dân Việt Nam đều có quyền lập Hội. Tất nhiên là Điều 25 cũng có một câu thòng, là việc thực thi các quyền công dân, bao gồm cả quyền lập Hội phải được pháp luật quy định. Tuy nhiên câu thòng đó cũng không cản trở người dân có cái quyền lập Hội, hoặc quyền tham gia vào các Hội, Nhóm.

Nếu Nhà nước muốn chi phối việc lập Hội, cũng như tham gia vào các Hội của công dân thì Nhà nước phải ban hành Luật. Và nếu Nhà nước không ban hành Luật, thì đó là lỗi của Nhà nước, chứ không phải là lỗi của công dân. Và không vì không có Luật, rồi Nhà nước tước đoạt cái quyền lập Hội của công dân.

Nếu có Luật thì người dân sẽ thực thi quyền của mình theo Luật. Nếu không có Luật thì công dân hoàn toàn có quyền thực thi quyền của mình theo Hiến pháp, và theo cách mà người công dân thấy thích hợp.

Trở lại vụ án Hội Anh em dân chủ. Chúng ta thấy Hội Anh em dân chủ là một Hội được thành lập theo ý nguyện hoàn toàn tự nguyện của những thành viên. Vì không có Luật lập Hội, cho nên những thành viên đó họ hoàn toàn có quyền thành lập cái Hội này theo Hiến pháp. Do đó, Hội Anh em dân chủ là một Hội hoàn toàn hợp pháp !".

Cần bình đẳng về quyền tự do thành lập Hội

Hiện nay việc thành lập Hội, Hiệp hội được quy định tại Nghị định số 45/2010/NĐ-CP, Nghị định số 33/2012/NĐ-CP và Thông tư số 03/2013/TT-BNV. Theo đó, việc lập Hội phải được sự đồng ý của Bộ, cơ quan ngang Bộ quản lý nhà nước về ngành, lĩnh vực chính mà Hội dự kiến hoạt động.

Luật gia Cao Minh Tâm cho rằng với quy định như nói trên trong thủ tục hành chính, cho thấy xem ra tổ chức Hội ấy thật ra cũng chỉ là cánh tay nối dài của một đơn vị hành chính nào đó thuộc Nhà nước.

"Hội Anh em dân chủ đã thành lập không đúng quy định hành chính, thì có thể xử phạt hành chính. Quan sát các hoạt động của Hội Anh em dân chủ, tôi không thấy họ có các hành vi mang tính bạo động hay kích động cho mục đích lật đổ chính quyền như cáo buộc. Ở phiên phúc thẩm, ông Nguyễn Bắc Truyển, ông Nguyễn Trung Tôn, ông Trương Minh Đức hay nói rộng ra việc làm của cả 6 bị cáo trong vụ án này, cũng chỉ là hoạt động trong khuôn khổ pháp luật, theo những quyền cơ bản của công dân được quy định trong Hiến pháp và theo tinh thần các Công ước quốc tế mà Việt Nam tham gia.

Điều quan trọng, các bị cáo trong vụ án không che giấu hành vi của mình, luôn thừa nhận những việc đã làm và tin tưởng rằng mình không vi phạm pháp luật hình sự, không chống Nhà nước, không hoạt động nhằm lật đổ chính quyền.

Việc quy kết, truy tố hay buộc tội công dân chỉ vì họ cùng tập hợp lại thành một tổ chức Hội để biểu đạt thái độ ủng hộ thể chế chính trị đa nguyên, hay luận thuyết về Nhà nước tam quyền phân lập, đề cao kinh tế tư nhân là nền tảng…, xem đó là những hành vi vi phạm pháp luật, cấu thành tội danh "Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân", rõ ràng là việc quy kết, truy tố và buộc tội trái với tinh thần pháp luật và quan điểm chính trị hiện hành". Luật gia Cao Minh Tâm, bình luận.

Vẫn theo luật gia Tâm, khi thực hiện quyền tự do thành lập Hội sẽ giúp cho việc thực thi quyền tự do ngôn luận được hiệu quả hơn, phạm vi tác động sâu rộng hơn, đặc biệt là đối với các chính sách của Nhà nước. Nếu không có sự tập hợp để cùng nhau lên tiếng thì quyền biểu đạt bị giảm hiệu quả đáng kể, tiếng nói của một cá nhân rất khó được tiếp thu. Vấn đề thời hạn cho thuê đất đến 99 năm của dự Luật Đặc khu mà công luận đang phản ứng dữ dội là một ví dụ.

Thảo Vy

Nguồn : VNTB, 08/06/2018

Published in Diễn đàn

Các tổ chức xã hội dân sự và người Việt sinh sống trong và ngoài nước vào ngày 28 tháng 9 đưa ra văn bản Tuyên bố về Quyền Tự do Lập hội và Quyền tự do Biểu tình và công bố với truyền thông vào ngày 1 tháng 10 năm 2017.

quyen1

Công an ngăn cản người dân biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội vào ngày 17 tháng 7 năm 2016 - AFP

Một di sản của miền Nam

Ông Hạ Đình Nguyên, thành viên Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng, nguyên Chủ tịch Ủy ban Phối hợp Hành động của Tổng hội Sinh viên Sài Gòn có cách nhìn về quyền tự do lập hội và quyền tự do biểu tình như một "di sản để lại cho người miền Nam từ thời Việt Nam Cộng hoà".

"Họ để lại cho nhân dân miền Nam ba điểm rất quan trọng, đó là họ để lại bước đầu trong việc xây dựng Tam quyền phân lập. Trong Tam quyền phân lập đó có vấn đề biểu tình, có vấn đề lập hội".

Nhà báo Lê Phú Khải, cũng là thành viên của CLB Lê Hiếu Đằng, từ Sài Gòn nhận xét quyền tự do lập hội, tự do biểu tình là những quyền cơ bản đã tồn tại trong thể chế dưới thời Việt Nam Cộng Hoà.

"Chế độ Sài Gòn cũ về mặt thể chế là một chế độ tiến bộ vì quốc hội có phe đối lập, có quyền biểu tình có quyền báo tư nhân".

Theo ông Hạ Đình Nguyên, quyền lập hội và quyền biểu tình là những quyền rất cơ bản giúp cho người dân sống trong xã hội hiểu được rõ hơn về các quyền tự do bất khả xâm phạm của mỗi công dân, và góp phần làm cho nhà nước biết tôn trọng họ.

Thế nhưng, trong nhà nước hiện tại, ông Hạ Đình Nguyên nói rằng quyền biểu tình và quyền lập hội chưa từng xảy ra.

Lời nhắc nhở với chính phủ

Nhà báo Lê Phú Khải cho biết bản tuyên bố là một lời nhắc nhở của những người quan tâm đến sự an lành của xã hội Việt Nam gửi đến chính phủ.

"Nó có từ trong Hiến pháp của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa từ năm 1946. Những người cầm quyền họ không chịu thực hiện điều đó. Đây là tuyên ngôn chúng tôi nhắc nhở họ phải làm đúng cái gì mà họ đã hứa, còn nợ với nhân dân. Đấy là quyền lợi tối thiểu của công dân mà chúng ta phải có từ nhà cầm quyền này. Khi nhà nước cố tình lờ đi là vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tối thượng của con người".

Là một nhà báo, đặc biệt là nhà báo nhiều lần từ chối lời mời vào Đảng với lý do nói rằng chế độ mà ông đang sống là "một chế độ độc tài", những quyền tự do tối thượng ấy được nhà báo Lê Phú Khải kể ra như quyền được biểu đạt ý kiến, quyền lên tiếng, tự do ngôn luận, tự do báo chí. Với ông, những quyền ấy đóng vai trò vô cùng to lớn trong việc mang lại an lành cho xã hội.

"Trong tuyên ngôn nhân quyền thế giới cũng nói rất rõ quyền của người dân được biểu đạt ý kiến của mình, được chia sẽ thông tin của mình, được truyền đạt tư tưởng của mình.

Có như thế thì xã hội mới lành mạnh được.

Có phản biện thì nhà nước, những người cai trị đất nước mới biết những gì nhân dân cần, những gì nhân dân mong muốn để chỉnh sửa cách điều hành, cai trị đất nước".

Theo nhà báo Lê Phú Khải, nhà cầm quyền phải biết ơn những nhà tri thức đã biểu lộ tư tưởng, làm cho xã hội trở nên ôn hoà. Ông ví von với hình ảnh hai quả cầu khi va vào nhau sẽ tạo ra sự tương tác.

"Hai quả cầu nó va vào nhau thì nó phải toé lửa bật ra, đó là qui luật. Người ta tưởng nó là xung đột nhưng chính cái đó làm cho năng lượng được giải toả.

Nếu hai quả cầu va vào nhau mà không bật ra, thì trông bề ngoài tưởng như không có chuyện gì, người ta tưởng rằng sự đời nó êm ả, không có sóng gió nhưng thật ra ở trong nó méo rồi, biến dạng rồi, thì đến 1 ngày nào đó, nó biến dạng hoàn toàn, đất nước sẽ sụp đổ".

Mâu thuẫn từ trong nội bộ

Một cách trực khởi hơn khi nói về khía cạnh này, ông Hạ Đình Nguyên cho rằng xã hội nào cũng có sự mâu thuẫn. Thế nhưng ở thể chế của nhà nước Việt Nam hiện tại, chính phủ không cho người dân giải quyết những mâu thuẫn ấy bằng tiếng nói của người công dân. Chính vì thế, những mâu thuẫn đó sẽ được dồn hết vào trong nội bộ.

"Họ không dám cho cái quyền này vì họ quá lộn xộn với nhau rồi. Trong nội bộ hiện tại không ai biết ra làm sao, bao nhiêu phe nhóm ? Họ lo đấu với nhau đã không xong thì đâu quan tâm gì đến quyền của người dân. Nếu không giải quyết bằng tam quyền phân lập, trong đó có tiếng nói của người dân thì những mâu thuẫn đó quay vào, trở lại trong nội bộ của Đảng, và khi đó thì họ chơi dao găm, ám khí với nhau".

Những sự việc đã và đang diễn ra trong xã hội Việt Nam hiện tại có thể chứng minh được lời nói của ông Hạ Đình Nguyên. Mặc dù cũng như nhiều quyền cơ bản khác của công dân được qui định trong Hiến pháp của nước Việt Nam Xã hội Chủ nghĩa, kể từ bản Hiến pháp đầu tiên năm 1946 cho tới Hiến pháp gần đây nhất 2013, nhưng dự án luật Biểu tình đã nhiều lần bị Quốc hội và chính phủ trì hoãn với lý do cần chuẩn bị kỹ hơn.

Vào tháng 4 năm 2017, Luật Biểu tình không có mặt trong tờ trình của Chính phủ lên Thường vụ Quốc hội, đồng nghĩa với quyền hiến định của người dân tiếp tục bị đưa vào giai đoạn chờ đợi.

Ngày 23 tháng 5, 2017, tại phiên thảo luận của kỳ họp thứ 3, quốc Hội khóa XIV, một số đại biểu Quốc hôi đã có ý kiến về việc chính phủ Hà Nội trì hoãn trình Luật Biểu tình. Chính đại biểu Dương Trung Quốc cũng đã có ý kiến về vấn đề này.

Thêm vào đó, hàng loạt các vụ bắt bớ người tham gia những cuộc tưởng niệm như chiến tranh biên giới 17-2, tưởng niệm trận chiến Gạc Ma, biểu tình đòi minh bạch cho thảm hoạ môi trường biển do Formosa gây ra…và quy kết tội gây rối trật tự công cộng.

Đối với nhà báo Lê Phú Khải, việc bắt bớ, cấm đoán, kết tội những người bày tỏ phản ứng bằng cách biểu tình là hoàn toàn vô lý.

"Những người đi biểu tình, những người biểu đạt ý kiến không có nghĩa là họ lật đổ chế độ. Họ biểu lộ tình cảm, biểu lộ phản ứng.

Những vấn đề cụ thể như môi trường. Họ bảo vệ môi trường chứ có làm gì đâu ? Bảo vệ môi trường không phải chỉ có những người đấu tranh dân chủ. Ngay cả những người Cộng sản cũng cần môi trường"

"Là một người quan tâm đến vận mệnh của đất nước", theo như cách nhà báo Lê Phú Khải nói về mình, ông khẳng định "Nếu cứ gói nó lại để cho cái ung nhọt đó tích tụ lại, đàn áp nó, không cho nó phát biểu, thì đến 1 ngày nào đó nó vỡ ra, thì lúc ấy xã hội sẽ không cứu vãn được nữa".

Còn đối với ông Hạ Đình Nguyên, một lần nữa ông khẳng định quyền tự do lập hội và tự do biểu tình là những quyền cơ bản làm cho xã hội ngày càng lành mạnh hơn.

Đó cũng chính là thông điệp của 5 tổ chức xã hội dân sự và hơn 70 cá nhân đặt vào bản Tuyên bố ngày 1 tháng 10 năm 2017.

Cát Linh

Published in Việt Nam