Những ngày gần đây, câu chuyện Thủ Thiêm bỗng nóng lên như đốt lò. Báo chí được dịp nói đến nơi này, nơi mà bao năm đã trở thành cấm kỵ đối với báo chí và là nỗi đau của biết bao người dân nơi đây.
Địa bàn của sự bất nhân, bất nghĩa đẩy người dân vào chỗ khốn cùng
Hơn 20 năm khiếu kiện xuôi ngược, từ địa phương đến trung ương, cái sai, cái sự bất nhân, bất nghĩa đẩy người dân vào chỗ khốn cùng thì đã rõ, chỉ có điều là dưới "sự lãnh đạo tuyệt đối tài tình" của đảng, cái ung nhọt vẫn còn đó và ngày càng lớn lên.
Đã có nhiều phiên tòa xử về những khiếu kiện ở đây, nhưng vẫn là một quy luật của riêng cộng sản : Tòa thì cũng chính là cộng sản, là quan chức đảng viên nên xử theo phe nhóm lợi ích, còn luật pháp chỉ "là cái đinh".
Và cứ thế, người dân cứ uất ức và tắc nghẹn khi mọi lối kêu Trời không thấu.
Đặc biệt, ở đó các quần thể kiến trúc tôn giáo lâu đời, có lịch sử hàng trăm năm nay vẫn bị lên kế hoạch phá hủy, mục đích thì đã rõ : Tiền.
Bỗng nhiên, khi mọi chuyện được báo chí xới lên, tìm hiểu thì nhà cầm quyền hô biến mất tấm bản đồ tỷ lệ 1/5.000 là cơ sở để có quyết định cho dự án Thủ Thiêm từ Thủ tướng Chính phủ.
Việc các cơ quan từ Trung ương đến địa phương kêu mất tấm bản đồ hết sức quan trọng, ảnh hưởng đến quyền lợi hàng vạn người dân là đã làm thiên hạ đặt ra nhiều câu hỏi.
Ai cũng hiểu, để một dự án lên đến bàn của Thủ tướng chính phủ ký, thì nó đã phải đi qua biết bao nhiêu cửa, biết bao công đoạn khác nhau, và các nhà đầu tư thì phải vượt biết bao nhiêu cửa ải đó. Ở mỗi nơi, đều có hồ sơ lưu lại chắc chắn để "giữ mình" trước những bất trắc lật lọng không thiếu vẫn thường xảy ra trong cơ chế chính trị hiện nay.
Vì thế, để "mất" được tấm bản đồ này, người ta lại phải chạy qua bấy nhiêu cửa ải đó làm cho nó "biến mất".
Và hẳn nhiên, để vượt qua các cửa ải đó thì vẫn phải theo phương châm "Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân" (Bác ở đây là hình ông Hồ Chí Minh trên tờ giấy bạc).
Nhưng, điều đáng nói ở đây, là tham nhũng và bóp cong luật pháp đã thành hệ thống và "đúng quy trình" từ trung ương đến địa phương.
Nhưng, vì sao nó biến mất ?
Đặt ví dụ, nếu là một dự án minh bạch, thì tấm bản đồ quy hoạch phải được công bố công khai cho mọi người, mọi cơ quan, đặc biệt là người dân tại chỗ biết được mục đích, ý nghĩa cũng như những lợi, hại của dự án mà đồng tâm thực hiện.
Tuy nhiên, điều ai cũng biết, là dựa vào súng và đạn, công an và chó, nhà đầu tư kết hợp với nhà cầm quyền, nhất là các sân sau của quan chức cộng sản, của những phe nhóm lợi ích đã bất chấp tất cả mọi nguyên tắc chính nhà nước đặt ra để kiếm lợi cho mình bằng mọi giá.
Chỉ đơn giản là tại các dự án đó, những khu đất từ ngàn đời của người dân, bỗng nhiên được "nhà nước quản lý và đại diện chủ sở hữu" rồi ra lệnh "thu hồi". Cái cơ chế cướp - biến của người khác thành của mình - này là căn nguyên mọi bất công, mọi sự khốn cùng của người dân trong một chế độ độc tài. Mảnh đất bao đời của cha ông họ, được nhà nước tự định giá vài trăm ngàn một mét vuông để bán với giá mấy chục triệu đồng, nghĩa là lãi gấp cả hơn trăm lần.
Và đó là căn nguyên để các dự án biến thành miếng mồi ngon của các đại gia sân sau của các phe nhóm cộng sản.
Có lẽ chưa bao giờ và chưa có nơi nào trên thế giới, những "đại gia" những người giàu có nhanh chóng trong xã hội từ đất đai và dùng bàn tay "thu hồi" của đảng như ở Việt Nam.
Thế nhưng, điều đó chưa đủ.
Để thỏa mãn cơn khát tiền của mình, các nhóm sân sau, nhóm lợi ích cộng sản đã thực hiện đúng đường lối, bản chất cộng sản : "Nói một đường, làm một nẻo". Dự án được duyệt một, thì về căn cứ vào đó cướp đất của dân đến 2-3 lần.
Thậm chí, tại Đông Yên, thuộc xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh, Tỉnh Hà Tĩnh còn có chuyện nhà cầm quyền dùng đủ mọi thủ đoạn, cưỡng chế người dân ra khỏi nơi chôn rau cắt rốn của mình. Nhưng đến khi dân đã đi, những người còn lại yêu cầu một câu hỏi : "cưỡng chế để làm gì ?" mà không ai có thể trả lời.
Bởi thấy đất đẹp thì cướp thôi chứ chưa kịp nghĩ ra dự án. Và súng đạn, chó, dùi cui của "nhà nước của dân, do dân, vì dân" đã được sử dụng cho việc cướp đoạt tài sản, nhà cửa đất đai của dân.
Thế rồi khi dân phát hiện đất đai của mình bị cướp đoạt vô lý, thì con đường khiếu kiện cứ vậy mà đi.
Từ Thủ Thiêm đến hải đảo và biên cương
Khi một tài liệu quan trọng ảnh hưởng đến hàng trăm, hàng ngàn hộ dân và hàng vạn sinh mạng bỗng chốc mất đi như không và đặc biệt là không ai chịu trách nhiệm, cứ trả lời "đã thất lạc, đã mất" là xong, rồi theo kinh nghiệm dân gian là "Để lâu, cứt trâu hóa bùn" là hết thì đó là lối thoát khá hữu hiệu.
Đến đây, người ta nhớ lại những vụ "mất" hết sức "ngẫu nhiên" nhưng có tính toán.
Đó là vụ khi báo chí phanh phui ra việc bổ nhiệm Trịnh Xuân Thanh, cơ quan yêu cầu hồ sơ thì hồ sơ bổ nhiệm bỗng dưng "biến mất" rất kịp thời không ai tìm được và không ai chịu trách nhiệm. Thế là huề cả làng.
Đó là cô gái xứ Thanh là bồ nhí của lãnh đạo tỉnh, được lãnh đạo bao cấp cho nhà đẹp, xe sang giá hàng chục tỷ đồng và từ một con bé làm hợp đồng được bổ nhiệm thần tốc lên đến trưởng phòng của Sở và còn "quy hoạch" lên đến Phó giám đốc sở. Khi người ta đặt câu hỏi : Tiền đâu ra ? Ai bổ nhiệm ? thì ngay lập tức biến mất những bút phê, hồ sơ bổ nhiệm và rồi cô ta cũng biến mất luôn không chỉ khỏi cơ quan công tác mà còn biến mất khỏi đất nước, định cư với con nhỏ ở nước ngoài.
Rồi biết bao sự "ngẫu nhiên" khác được gán ghép khi thì tinh vi, khi thì vụng về mà dù "Ai cũng hiểu, chỉ một người cố tình không hiểu" để giải thích kiểu "rửa bát bẩn" hoặc "gạt tay trúng má" hay "giơ chân hơi cao"... để rồi những kẻ sáng tác ngôn ngữ đó cứ vậy mà leo lên chức cao hơn.
Thậm chí, khi Giáo xứ Thái Hà đến gặp UBND Thành phố Hà Nội để "đối thoại" về đất đai của mình, ban bệ cán bộ đưa ra các cái gọi là "Chứng cứ" liền bị giáo xứ bẻ gãy bằng luật lê và lý luận, thì chính Vũ Hồng Khanh, Phó Chủ tịch UBND Thành phố đã nói với cấp dưới : "Đem cất các chứng cứ đi, cái nào có lợi thì đem ra". Nghĩa là hệ thống này rắp tâm cướp đoạt và chứng cứ, luật lệ... chỉ nhằm phục vụ cho việc cướp đoạt của đảng.
Hài hước và trắng trợn nhất là hắn nói công khai ngay trước bên khiếu nại là các linh mục, giáo dân của Giáo xứ Thái Hà.
Vậy thì ai chẳng sử dụng con bài "mất, thất lạc" và "sáng tác ngôn ngữ mới... vừa an toàn vừa hiệu quả.
Và cứ thế thành nạn dịch cho đến tấm bản đồ Thủ Thiêm.
Đã đến lúc dừng lại ?
Ải Nam Quan ngày nay nằm trong lãnh thổ Trung Quốc
Xin thưa là chưa bởi chẳng ai chọn cho mình sự nguy hiểm nếu nhận hoặc trưng ra những điều bất lợi cho mình.
Chính vì những cái "mất, thất lạc" kia có chủ đích, còn có lợi cho ai thì chẳng cần hỏi cũng biết, nhưng rồi "huề cả làng" thì người ta có quyền đặt câu hỏi : Liệu có khi nào đó người dân đến hỏi bản đồ gốc của đất nước Việt Nam khi mới lọt vào tay Cộng sản ở đâu ? Yêu cầu đem ra đối chiếu với bản đồ hiện tại xem đất nước, lãnh thổ của cha ông kể từ khi có "sự lãnh đạo sáng suốt của đảng tài tình" đã mất còn ra sao ?
Lúc đó, tôi tin rằng lại sẽ là con bài : "Mất hoặc thất lạc chưa tìm thấy".
Đặt điều này ra ở đây không hề là sự ngẫu nhiên, bởi với một nhà cầm quyền coi giặc là bạn vàng, coi kẻ thù thành anh em, coi dân như thù địch và lãnh thổ cha ông chỉ là chuyện mua bán... thì điều đó rất có thể.
Cây si mà Phạm Văn Đồng trồng năm 1960 để đánh dấu cột mốc số 0 của Việt Nam ngày nay nằm xa (trong ảnh) ở phía bên kia biên giới Trung Quốc
Ngày trước, khi mà Nguyễn Trãi đưa cha đi sứ Trung Quốc còn đưa qua cửa Ải Nam Quan, rồi ngồi khóc chia tay ở bên kia cửa ải, chỗ con suối phía Trung Quốc. Và con suối đó được đặt tên là Suối Phi Khanh. Năm 1960, Phạm Văn Đồng còn trồng một cây si tại đó để đánh dấu cột mốc số 0 của Việt Nam.
Nếu người dân bây giờ hỏi lại nhà nước về Tấm bản đồ chi tiết ở Cửa khẩu Hữu Nghị, Lạng Sơn đó ở đâu mà Ải Nam Quan đã lùi sâu vào đất "Bạn vàng của đảng" cả gần nửa cây số ?
Chắc chắn câu trả lời sẽ là : "Mất hoặc thất lạc không tìm thấy".
Và viễn cảnh của đất nước sẽ là vậy.
Khi mà chưa giáp mặt giặc, quan quân và tướng lĩnh, cả bầy như chó con chỉ biết lo ăn và cướp đã "mặt xanh nanh vàng". Trong khi đất đai biển đảo đang bị xâm lấn từng ngày, lại giao cho ngư dân bám biển giữ chủ quyền... thì chắc chắn sẽ có ngày nhà cầm quyền phải trả lời trước người dân Việt.
Trong phòng làm việc của Thủ tướng Chính phủ treo chiếc bản đồ hình lưỡi bò to khổng lồ, thì việc lãnh thổ được công nhận là của "bạn vàng của đảng" là chuyện không khó xảy ra.
Khi mà giặc Tàu đang tràn ngập quê hương từ Nam ra Bắc, từ miền xuôi đến miền ngược, mua bán đất đai ở Việt Nam như mua rau, xây dựng cả khu phố giữa lòng Đà Nẵng như chỗ sơn cùng thủy tận mà không hề hấn gì, thì chắc chắn sẽ có ngày những phần lãnh thổ đó được gắn vào Trung Hoa đại lục.
Khi mà nhà cầm quyền đã và đang dùng mọi thủ đoạn đê hèn nhất để tận diệt, đàn áp những người yêu nước, những người con đất Việt biết quan tâm đến lãnh thổ cha ông, thì việc vẽ lại bản đồ Việt Nam không có gì là lạ.
Một thể chế chính trị khi mà ngay trong phòng làm việc của Thủ tướng Chính phủ treo chiếc bản đồ hình lưỡi bò to khổng lồ, thì việc lãnh thổ được công nhận là của "bạn vàng của đảng" là chuyện không khó xảy ra.
Và nếu người dân đợi đến khi đó mới hỏi, hẳn sẽ được trả lời ráo hoảnh : "Mất, thất lạc chưa tìm thấy".
Bởi lối thoát đó cho những kẻ chối tội hiện nay đang rất hiệu quả.
Và rồi, đến một lúc nào đó, khi người ta hỏi lại đảng Cộng sản và nhà nước rằng : Không chỉ tấm bản đồ, mà dân tộc Việt Nam, đất nước Việt Nam ở đâu rồi ?
Thì khi đó, tôi tin rằng đảng và nhà nước lại sẽ trả lời : "Mất, hoặc thất lạc chưa tìm thấy".
Điều này không khó xảy ra trong tương lai gần, nếu người dân vẫn cứ im lìm nghe đảng gào thét : "Hãy để đảng trường tồn với dân tộc".
Có điều, đó có thể là dân tộc Hán.
Ngày 9/5/2018
J.B Nguyễn Hữu Vinh
Nguồn : RFA, 09/05/20148 (nguyenhuuvinh's blog)
Từ một câu hỏi tưởng chừng vô thưởng vô phạt của phóng viên về số phận của Bản đồ gốc quy hoạch khu đô thị mới Thủ Thiêm, giới quan chức và đặc biệt cựu quan chức của Thành ủy và chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh có lẽ không thể hình dung rằng số phận của họ đã bị đóng đinh vào câu hỏi này.
Khu đô thị mới Thủ Thiêm trong tương lai.
Thông đồng phi tang bản đồ gốc ?
Cách đây 10 năm và vào lúc còn chưa bị mất chức, Tổng biên tập báo Đại Đoàn Kết là nhà báo Lý Tiến Dũng cũng đã tung ra một loạt bài về vấn nạn quy hoạch bị xé nát ở Thủ Thiêm và tình trạng giải tỏa vô tội vạ ở vùng đất này, đồng thời đặt dấu hỏi lớn về việc tại sao các cơ quan chức năng của Thành phố Hồ Chí Minh lại không tìm ra Bản đồ gốc quy hoạch khu đô thị mới Thủ Thiêm.
Vài năm trước, báo chí cũng một lần nữa nhắc lại câu hỏi trên. Tuy nhiên, lời hứa hẹn ‘đang tìm’ của chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh luôn có giá trị cứ sau mỗi thập kỷ.
Nhưng đến năm nay - 2018, lời hứa trên không còn ‘thiêng’ nữa.
Hậu quả khó ngờ đối với giới quan chức Thành phố Hồ Chí Minh là lời hứa cho có trên đã kéo theo một cảnh tượng bát nháo của quan chức lẫn những chuyên gia nhà nước theo cách kẻ nói có người nói không.
Nhưng mỗi cách trả lời ‘có’ hay ‘không’ lại đều như gắn chặt với một động cơ hoặc đùn đẩy trách nhiệm cho kẻ khác, hoặc rất thiếu trong sáng. Cứ nhìn vào cái cách báo chí nhà nước ồ ạt nhảy vào xới tung vụ ‘mất bản đồ thủ Thiêm’, không chỉ những quan chức đương nhiệm và cả những cựu quan chức của Thành phố Hồ Chí Minh - từ chủ tịch thành phố đến giám đốc các Sở Quy hoạch và Kiến trúc, Xây dựng, Tài nguyên và Môi trường, Văn phòng ủy ban nhân dân thành phố… đều có thể cảm nhận rõ vụ xới tung tấm bản đồ biến mất không thể là vô tình, và rằng rất có thể hơi nóng hầm hập của cái ‘lò’ Nguyễn Phú Trọng đang phả vào gáy những ai đó ở Sài Gòn.
Trong trường hợp Bản đồ gốc quy hoạch Thủ Thiêm 1/5000 biến mất hay bị phi tang, những kẻ ‘ăn đất’ trong chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh và các bộ ngành liên đới sẽ có khả năng thoát tội vì cơ quan thanh tra không có cơ sở để đối chiếu và làm rõ con số 150 -160 ha đất ‘giải tỏa thêm’ so với quy hoạch cũ. Hẳn là bởi động cơ tính toán như thế mà trong khi Văn phòng ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh khẳng định bản đồ gốc quy hoạch Thủ Thiêm là ‘có’, thì một hiện tượng chưa từng có là tấm bản đồ này lại không hề được tìm ra ở các bộ ngành liên quan như Văn phòng chính phủ, Bộ Xây dựng, Bộ Kế hoạch và đầu tư…
Có nghĩa là trong trường hợp tấm bản đồ xấu số trên bị phi tang, đã có một âm mưu thông đồng tập thể giữa nhiều quan chức ở nhiều cơ quan - hoàn toàn xứng đáng trở thành một vụ đại án với ít nhất một tội danh ‘cố ý làm trái gây hậu quả nghiêm trọng’.
‘Phe cánh chính trị và lợi ích’ Lê Thanh Hải
Ngay vào lúc này, nếu ông Trọng muốn mở điệp vụ ‘truy tìm tấm bản đồ thất lạc’, thì có nghĩa là nhắm trực tiếp vào trách nhiệm của Lê Thanh Hải - cựu chủ tịch và cũng là cựu bí thư Thành phố Hồ Chí Minh, cùng ‘phe cánh chính trị và lợi ích’ của nhân vật này.
Bởi vụ giải tỏa Thủ Thiêm diễn ra trong suốt chiều dài thời gian mà Lê Thanh Hải đảm nhiệm chức vụ chủ tịch Thành phố Hồ Chí Minh (2001-2006) và 2 nhiệm kỳ liên tiếp giữ chức Bí thư Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh (2006-2015).
Lê Thanh Hải lại là quan chức bị dân oan Thủ Thiêm tố cáo ghê gớm nhất về ‘cướp đất vàng’ ở Thủ Thiêm. Vào thời đó, người được xem là ‘đệ tử ruột’ của ông Hải là Tất Thành Cang là bí thư quận 2 đã có nhiều biểu hiện tiếp tay rất đắc lực cho các nhóm lợi ích để cưỡng chế đẩy đuổi dân nghèo Thủ Thiêm ra khỏi mảnh đất duy nhất của họ.
Theo tố cáo của dân oan Thủ Thiêm, trong khi bản đồ người dân trưng ra thực tế diện tích đất chỉ hơn 500 ha thì bản đồ 650 ha của chính quyền tính luôn diện tích nhà đất của người dân.
Có nghĩa là diện tích ‘giải tỏa thêm’ có thể đến 150 ha và do đó đã đẩy đuổi thêm nhiều ngàn người dân Thủ Thiêm khỏi nơi ở và cũng là chỗ sinh nhai duy nhất của họ.
Thủ Thiêm là một khu vực được giới bất động sản Sài Gòn xem là cực kỳ đắc địa, là khu ‘đất vàng’ chỉ cách khu trung tâm Quận Nhất có ba trăm thước bề rộng mặt sông Sài Gòn. Vào thời điểm công bố đền bù lần đầu tiên cho dân, giá đền bù chỉ từ vài trăm ngàn đến vài triệu đồng một thước vuông đất, trong khi giá thị trường khi đó đã lên đến vài ba chục triệu đồng một thước vuông. Còn hiện thời, giá thị trường năm 2018 đã vọt đến hàng trăm triệu đồng cho mỗi thước vuông đất ở Thủ Thiêm. Với mức giá đó và ứng với khoảng 150 ha đất giải tỏa lố - mà hoàn toàn có thể xem là ‘giải tỏa ăn cướp’, các doanh nghiệp đầu tư vào khu đô thị Thủ Thiêm và giới quan chức ăn theo có thể thu lời ngay cho riêng tiền chênh lệch đất ít nhất 140 ngàn tỷ đồng, tương đương hơn 6 tỷ USD !
Nếu Nguyễn Phú Trọng muốn làm rõ vụ ‘ăn đất’ khủng khiếp và đẫm máu trên và lấy lại một phần lòng tin của dân Sài Gòn, ông ta sẽ không thiếu gì cách để tìm ra Bản đồ gốc quy hoạch Thủ Thiêm, bởi bản đồ này không chỉ được lưu ở Thành phố Hồ Chí Minh mà còn ở nhiều bộ ngành khác như Văn phòng chính phủ, Bộ Xây dựng, Bộ Kế hoạch và đầu tư…
Chưa kể việc chính một dân oan Thủ Thiêm đã công bố với báo chí là ông đang giữ tấm bản đồ quy hoạch gốc của Thủ Thiêm. Mà như vậy, các cơ quan của ông Trọng không phải mất công tìm kiếm xa xôi nữa.
Còn trong trường hợp Bản đồ gốc quy hoạch Thủ Thiêm 1/5000 ‘có đâu mà tìm’ - như một khẳng định của Trưởng ban tiếp công dân trung ương Nguyễn Hồng Điệp, sự việc đang xoay chuyển sang khả năng đã chưa từng tồn tại Bản đồ gốc quy hoạch Thủ Thiêm 1/5000, cũng có nghĩa là hồ sơ quy hoạch khu đô thị mới Thủ Thiêm mà chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh trình lên Thủ tướng chính phủ đã không có Bản đồ gốc quy hoạch Thủ Thiêm 1/5000 kèm theo, do vậy không có cơ sở để xây dựng quy hoạch chi tiết và quy hoạch ranh giới (những thành phần bản đồ được tiến hành sau bản đồ quy hoạch chung 1/5000), cũng chẳng có cơ sở nào để giao đất, cấp phép cho các dự án xây dựng ở Thủ Thiêm…, và do đó đây rất có thể là hồ sơ khống, dẫn đến chữ ký trong Quyết định số 367 phê duyệt quy hoạch Thủ Thiêm của thủ tướng khi đó ông Võ Văn Kiệt cũng… khống nốt.
Mà như vậy, trong suốt hai chục năm kể từ năm 1996 khi có Quyết định 367, toàn bộ hoạt động cưỡng chế giải tỏa dân ở 160 ha đất Thủ Thiêm là hoàn toàn sai, sai nghiêm trọng, sai đến mức những kẻ làm quy hoạch khống và đi cưỡng chế phải bị ra tòa !
Vì sao báo nhà nước được ‘mở van’ ?
Vào thời gian này và như một hiệu ứng đồng pha, hàng loạt tờ báo nhà nước lên tiếng về vụ bản đồ Thủ Thiêm biến mất và còn làm đậm nét như ‘Dự án Khu đô thị mới Thủ Thiêm : Ai phá nát quy hoạch ?’ và ‘Công an cần vào cuộc điều tra vụ ‘mất tích’ bản đồ Thủ Thiêm’…
Hiện tượng truyền thông nhà nước ồ ạt tung bài mổ xẻ vụ Thủ Thiêm là rất đáng chú ý.
Bởi theo truyền thống bưng bít các thông tin nhạy cảm từ nhiều năm qua và cho đến nay vẫn chưa có gì thay đổi, loại hình khiếu tố tập thể liên quan đến đất đai được các cơ quan nhà nước như Thanh tra chính phủ, Bộ Công an… xếp vào loại đặc biệt nhạy cảm, ‘dễ gây kích động’, và do đó Ban Tuyên giáo trung ương cùng Bộ Thông tin và Truyền thông luôn chỉ thị cho các cơ quan truyền thông nhà nước hạn chế hoặc cấm đăng những tin tức loại này.
Trong vài trăm ‘điểm nóng khiếu kiện đất đai’ ở Việt Nam mà Thanh tra chính phủ thường thống kê, làn sóng khiếu kiện và tố cáo của dân Thủ Thiêm thuộc loại bi phẫn nhất, dày đặc nhất và kéo dài lâu nhất cho tới ngày hôm nay kể từ khi một quyết định phê duyệt quy hoạch khu đô thị mới Thủ Thiêm được Chính phủ ban hành vào năm 1996.
Trong nhiều năm trời, chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh và Quận 2 tiến hành chiến dịch cưỡng chế di dời đối với dân nơi đây một cách tàn bạo và đẫm máu nhất trong các vụ cưỡng chế di dời dân ở Việt Nam, đã dẫn đến nhiều cái chết của dân oan Thủ Thiêm, nhưng lại tuyệt đối không được bất cứ cơ quan chức năng nào tiết lộ và cũng không được báo chí nhà nước công bố.
Cho tới nay, vẫn còn hàng trăm hộ dân Thủ Thiêm rồng rắn và ròng rã kéo đi khiếu kiện ở tận Hà Nội, đến tận nhà Thủ tướng Phúc và Tổng bí thư Trọng để đòi hỏi công lý. Cứ mỗi lần dân kéo đến như thế, công an lại ra sức đẩy đuổi và bắt bớ…
Vậy vì sao báo chí nhà nước lại dồn dập đăng tải vụ bản đồ quy hoạch Thủ Thiêm ? Phải chăng Ban Tuyên giáo trung ương đã ‘mở van’ ?
Cái cách báo chí nhà nước đăng bài ồ ạt như trên lại khá giống với vụ ‘xe Lexus’ của Phó chủ tịch Hậu Giang Trịnh Xuân Thannh - cũng được báo chí làm đậm vào tháng Sáu năm 2016. Tháng Sáu ấy lại được đặc thù bởi ‘việc cần làm ngay’ của Nguyễn Phú Trọng.
Phải chăng ông Trọng đang đưa vụ Thủ Thiêm từ ‘tầm ngắm’ sang tư thế chuẩn bị ‘bóp cò’ ?
Sẽ dẫn đến một đại án quốc gia ?
Không biết vô tình hay hữu ý, trùng thời điểm vụ ‘mất bản đồ Thủ Thiêm’ vào cuối tháng Tư - đầu tháng Năm năm 2018, đã có tin về việc một đoàn thanh tra đang làm việc với chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh về quá trình bồi thường giải tỏa khu đô thị mới Thủ Thiêm. Tuy nhiên, đây chỉ là tin ‘nói miệng’ - theo Trưởng ban tiếp công dân trung ương Nguyễn Hồng Điệp, mà không hiểu sao lại không được công bố chính thức trên mặt báo nhà nước.
Cũng cần chú ý cách nói của ông Nguyễn Hồng Điệp : "Bây giờ phải tìm biện pháp xử lý cho người dân thôi. Sai đâu nhận đấy".
Cách nói mạnh miệng trên như thể đã được ‘quán triệt’ từ cấp trên. Cấp nào ? Liệu có liên quan gì đến những chỉ đạo gần đây của Nguyễn Phú Trọng về giải quyết khiếu tố đất đai ?
Phải chăng Nguyễn Phú Trọng đang đi một nước cờ chưa từng có kể từ lúc khởi động chiến dịch ‘đốt lò" : xới tung hồ sơ một vụ việc gây ảnh hưởng diện rộng đối với dân chúng và do đó vừa diệt cả quan chức tham nhũng cấp ‘tập đoàn quân’, vừa thu hồi tài sản tham nhũng, vừa được tiếng lo cho dân ?
Nếu đúng thế, vụ ‘mất bản đồ Thủ Thiêm’ sẽ phải dẫn đến một đại án quốc gia về tham nhũng, trực chỉ ‘gia tộc lê Thanh Hải’ và phe cánh chính trị mà quan chức ‘đại gia tư bản đỏ’ này đã dày công gây dựng từ vài chục năm qua ở Sài Gòn.
Chỉ từ đầu tháng Ba đến nay, đã có 3 người thân của Lê Thanh Hải bị ‘lên thớt’ : Lê Tấn Hùng - em ruột ông Hải, Lê Trương Hải Hiếu - con trai ông Hải, và gần đây nhất là Tất Thành Cang.
Tất Thành Cang - Phó bí thư thường trực Thành phố Hồ Chí Minh - sẽ chắc chắn mất chức vì chỉ đạo vụ công ty Tân Thuận của Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh bán trái phép 32 ha đất Nhà Bè cho tư nhân. Khi con bài này bị ‘cháy’, Lê Thanh Hải sẽ mất đi một lá chắn mạnh nhất trong Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh, và do vậy ông Hải sẽ phải đối mặt với rủi ro lớn hơn hẳn khi bị kiểm tra, thanh tra và điều tra trong thời gian tới.
Phạm Chí Dũng
Nguồn : VOA, 08/05/2018