Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Hồi Tháng Mười Một 2021, bà Nguyễn Thị Phương Thảo, tổng giám đốc VietJet Air, bỗng nổi như cồn, về chuyện móc túi tặng cho một phân viện của Đại học Oxford 155 triệu bảng Anh. Chuyện của bà đã tạo ra nhiều hiệu ứng rất thú vị trong xã hội Việt Nam.

chuyen1

Bà Nguyễn Thị Phương Thảo (ảnh : VJC)

Dễ thấy nhất là nhiều cây viết phục vụ cho các chính sách nhà nước, hay mơn trớn giới nhà giàu xã hội chủ nghĩa, lập tức lên giọng bảo vệ cho sự kiện này. Một trong các ngôn luận nổi cộm là kiểu phê phán thói xấu người Việt, rằng không hiểu sao đám đông vẫn hay "ghét" người giàu vô cớ, ganh tị hoặc không công bằng với người làm ra của cải hôm nay. Dĩ nhiên, đọc là hiểu những ngôn từ đó nhằm bênh vực, che chắn cho một lớp đại gia hôm nay – trong đó có không ít người bỗng vụt lên giàu có như huyền thoại, không có lời giải. Loại huyền thoại dễ bắt gặp của một tầng lớp "thắng cuộc" sau 1975. Nói nôm na là không khác mấy chuyện Alibaba một ngày chợt nhìn thấy cửa hang Châu báu rồi nghiễm nhiên trở thành ông chủ, bà chủ.

Thật ra, không ai tự dưng dòm ngó gì bà Thảo hay giới nhà giàu cả. Chuyện bà bỏ một số tiền khổng lồ để nâng đỡ cho việc xây dựng chất xám của nước Anh, và cả cho giá trị cá nhân mình – là quyền và chọn lựa riêng. Bất chấp những lời đồn thổi về nguồn gốc của số tiền ấy, trong khi giới kinh doanh bàn tán rằng vào tháng trước, VietJet của bà khai lỗ và kêu khó với nhà nước là hãng bay này đang "thiếu hụt khoảng 10.000 tỉ đồng để hỗ trợ hoạt động sản xuất kinh doanh".

Không thể phủ nhận rằng hôm nay Việt Nam có rất nhiều người giàu có. Đã qua các thời Việt kiều từ mọi phương trời về quê, xòe ra nắm ngoại tệ khiến ai cũng xanh mắt. Giờ thì thế hệ mới từ trong nước bay ra ngoại quốc mua cả một siêu thị, mua năm ba căn hộ một lúc bằng tiền mặt là chuyện bình thường. Dân làm lụng đầu tắt mặt tối, đóng thuế sôi mồ hôi cho chính phủ tư bản ngẩn người hỏi nhau "vì sao họ nhiều tiền vậy ? Họ làm cách làm mà giàu vậy ?".

Việt Nam là một quốc gia chứa nhiều bí ẩn mang màu sắc dị thường. Từ chuyện những bà mẹ, vợ của những người bị đẩy vào trại học tập cải tạo làm sao để nuôi lớn những đứa con nheo nhóc của mình, làm sao có thể giữ gia đình tồn tại được ở miền Nam sau năm 1975, trong thời kỳ dò xét và khắc nghiệt ngăn sông cấm chợ qua từng ngày ; cho đến một ngày lại đột nhiên thấy lớp nhà giàu mới nổi lên ở khắp nơi, cất giọng huyênh hoang dạy dỗ trên cả truyền hình, báo chí. Những người giàu nhất được xuýt xoa mô tả và đôi khi khoác thêm chiếc áo yêu nước – nhưng không chắc có mấy ai trong số đó có một hồi ký chân thật về đời và cách làm giàu của mình.

Và khi những người giàu xuất hiện nhiều hơn, không kiềm chế nổi sự xa hoa hay sự thèm muốn chứng minh đẳng cấp nhất định của mình, thì cũng sản sinh ra một lớp người ve vuốt và bảo vệ cho giai cấp ấy. Hơn 30 năm trước, ở miền Bắc cũng như miền Nam, khi được hô là "nhà giàu" thì không ít người tái mặt. Giờ thì khác, hợp thức hóa đời sống giàu có là một nhu cầu bức thiết trong đời sống chính trị của giai cấp cách mạng vô sản cầm quyền.

Ở nhiều khu định cư của người Việt Nam trên thế giới, người ta vẫn hay giật mình chứng kiến sự xuất hiện của lớp người mới ấy, còn có thêm con cái, tài sản dịch chuyển… "Toàn là người bên Việt Nam mới qua", lưu dân người Việt vẫn nói khẽ với nhau. Nhưng điều lạ, đó không là người Việt mà chúng ta thấy mỗi ngày trên các trang báo, truyền hình từ trong nước : Những người cơ cực không thể ngẩng đầu, những người bị bỏ tù vì lên tiếng trước những điều trái khoáy, hay gần nhất, là những đoàn người tháo chạy về quê giữa đại dịch trong niềm tuyệt vọng.

Thỉnh thoảng, ở giữa cuộc trà nước vỉa hè cũng có những cuộc tranh luận về nguồn gốc của người Việt giàu có thượng lưu của đất nước hôm nay. Dĩ nhiên, có những người cả đời gầy dựng và tạo nên của cải đáng tự hào, làm nên những giá trị có thật. Nhưng cũng có rất nhiều trường hợp khác, mà sự bùng phát phồn thịnh của họ – hay gia đình họ – có thể làm chung quanh ngỡ ngàng. Trên báo chí, thỉnh thoảng có người tự tiết lộ, giải thích rằng họ đã qua một thời gian dài buôn chổi đót hay làm men giá đỗ, trồng cây cảnh… nhưng nói gì thì nói, tầng lớp đó tạo ra sự hào nhoáng nhất định về một Việt Nam, và cũng tạo ra những hố thẳm về sự cách biệt giai tầng của cả Việt Nam.

chuyen2

Tương tự Trung Quốc, sự xuất hiện giới giàu có Việt Nam cho thấy rõ những bất ổn trong xã hội hơn là diện mạo sáng sủa của một quốc gia (ảnh : VIR)

Không chỉ người Việt nhìn nhau và thắc mắc. Nhìn vào Trung Quốc, nhiều người nước ngoài cũng tò mò khôn xiết. Trên tờ Financial Review, với bài viết có tên "Người giàu Trung Quốc : Họ lấy tiền ở đâu ra vậy ?" (China’s rich : where do they get their money ?), nhà báo nữ Sul-Lin Tan đặt một câu hỏi thảng thốt về quê hương của mình, nơi có một mô hình phát triển và cộng đồng "khá giả" bất ngờ mà cô nhìn thấy. Một trong những biểu hiện của cộng đồng khá giả đó là họ luôn mang căn bệnh cố phô ra hình ảnh giai cấp của họ. Nếu để ý, bạn cũng thấy người Việt Nam lâu nay cũng có một tầng lớp thích giới thiệu mình như vậy với đủ các chiều đạo đức giả lẫn biểu lộ trơ trẽn. Sâu thẳm trong việc trình bày sự giàu có của mình, có không ít những vị đại gia muốn chính danh trong đời sống, chứ không cần e dè che đậy như nhiều năm trước. Thời đã tới rồi.

Tháng Sáu năm nay, trên tờ SCMP, trong bài Indonesia targets its crazy rich Asians with 35 per cent income tax in bid to heal coronavirus-hit economy", tác giả cho biết rằng, chính phủ Indonesia đang dò tìm để xem những "kẻ giàu điên cuồng" – giàu không giải thích được là như thế nào để đánh thuế thu nhập lên 35%. Nghe tin không khỏi mỉm cười : Indonesia, đất nước căm ghét cộng sản đến tận xương tủy, nhưng hành động không khác gì lý thuyết tinh thần cộng sản cao quý đã mất ở Châu Á. Indonesia gọi những kẻ đó là giàu điên cuồng (crazy rich). Loại giàu mà ở nước Mỹ vào thập niên 1950/1960 chỉ có bọn băng đảng, buôn lậu và tham nhũng cấu kết với chính quyền mới có thể tạo được cơ ngơi.

"Tiền của họ từ đâu mà có ?", nhà báo Sul-Lin Tan nhận được lời đáp từ một nhà đầu tư Trung Quốc giấu tên, rằng "Tiền ? Mọi thứ đến từ những người làm quần quật ngày đêm ở Trung Quốc". Bộ phim Crazy Rich Asians phát hành năm 2018 là một lời giải thích nhỏ. Mặc dù bộ phim mượn bối cảnh ở Singapore chứ không phải Trung Quốc, nhưng câu chuyện thì đầy gợi ý. Rõ ràng có nhiều loại của cải ở Châu Á, nhất là ở các nước độc tài cộng sản mà nhiều người ở phương Tây không thể nào hiểu được. "Tôi từng chứng kiến ​​nhiu người phương Tây há hc mm, trong mt bui bán bit th đắt tin hoc mt ba tic Châu Á ngp tràn Prada và trng cá muối. Nhưng nên nhớ, phía sau những điều đó vẫn là vô số người nghèo của đất nước họ" – bà Sul-Lin Tan nói.

Trong một nhận định của Aidan Foster Carter, chuyên gia về xã hội học và nghiên cứu Bắc Hàn hiện đại vào năm 2013, ông mô tả rằng chế độ cộng sản này dựng nên một mô hình kiểu mẫu mà Trung Quốc lẫn các nước cộng sản khác đều âm thầm học theo. Đó là hình thái Đảng toàn trị và chỉ có giai cấp khá giả ăn theo đảng, còn lại tất cả – là nhân dân cần lao. Đó là một bộ máy nô lệ kiểu mẫu nuôi sống và duy trì chế độ. Giả như một đại nạn tới, chính quyền Bắc Hàn kêu cứu, điều đó không có nghĩa họ yêu nhân dân mà thật ra chỉ là sợ mất hay hao hụt tần suất duy trì chế độ từ nhân dân – lực lượng nô lệ.

Các nhà nghiên cứu cũng tìm thấy sự ích kỷ và tự mãn của một giai cấp khá giả lộ diện ở các nước độc tài – cộng sản, thỉnh thoảng bộc lộ qua lời ủng hộ nhiệt thành các chính sách của nhà nước, hay tuyên bố vung vít về hiện trạng xã hội như một triết gia. Nhưng nhiều người trong số họ luôn ôm ấp những khát vọng xây dựng những thành trì khác của cuộc đời bên ngoài quê hương mình như một loại bảo hiểm hưởng thụ bí mật. Bạn hãy ngồi xuống, tự ngẫm nghĩ xem mình đã bắt gặp những điều này ở đâu trong đời ?

Tuấn Khanh

Nguồn : SaigonnhoNews, 11/11/2021

Published in Diễn đàn
vendredi, 22 septembre 2017 06:13

Nợ công và người giàu ở Việt Nam

Nợ công Việt Nam chiếm 61% GDP (RFA, 21/09/2017)

Tính đến hết năm 2015 Chính phủ Việt Nam mắc nợ trị giá là gần 94,3 tỉ đô la Mỹ. Trong số nợ này có 39,6 tỉ là vay của nước ngoài, phần còn lại là vay trong nước.

no1

Theo Vn Economy, nợ công của Việt Nam chiếm 61% GDP, tính đến cuối năm 2015 - RFA

Đây là thông tin được Bộ Tài Chính Việt Nam thông báo trong bảng tin về nợ công và được truyền thông loan đi ngày 21 tháng 9.

Cũng trong bảng tin đưa ra thì số nợ nước ngoài cả của chính phủ lẫn doanh nghiệp là gần 81 tỉ đô la Mỹ, trong đó phần của Chính phủ là 39,6 tỉ.

Như vậy theo tờ báo chuyên về kinh tế là Vn Economy của Việt Nam thì số nợ công của Việt Nam tính đến cuối năm 2015 chiếm 61% tổng sản lượng nội địa, tăng 3% so với năm trước đó.

Trong số nợ nước ngoài, số nợ được chính phủ Việt Nam bảo lãnh là 21 tỉ đô la. Bộ Tài Chánh cũng đã tỏ ý lo ngại về số nợ nước ngoài mà chính phủ bảo lãnh này, chiếm đến 11,1 % tổng sản lượng nội địa.

******************

Người giàu sụ Việt Nam tiêu tiền vào đâu ? (VOA, 21/09/2017)

Tạp chí Forbes mi đây nói rng người giàu Vit Nam đang tiêu tin vào du lch nước ngoài, cha bnh nước ngoài và xài hàng hóa nước ngoài. Bên cnh đó vic mua nhà nước ngoài cũng đang trên đà tiến. Các nhà phân tích kinh tế nhn đnh rng chi tiêu "vào nước ngoài" như vy đy ngược chiu tăng trưởng kinh tế và m rng khong cách giàu nghèo trong xã hi.

no2

Số du khách Vit Nam đi du lch nước ngoài tăng mnh trong nhng năm gn đây (nh minh ha).

"Ở Vit Nam có mt s người giàu lên rt nhanh", Tiến sĩ Lê Đăng Doanh, nguyên Vin trưởng Vin Qun lý Kinh tế trung ương Vit Nam cho biết. "H giàu lên một cách quá d dàng và không phi kinh doanh gì. Cho nên s người đó có kh năng chi tiêu rt ln và h cũng sn sàng chi tiêu". Các con s mà tp chí Forbes đưa ra v các chi tiêu nước ngoài, mua nhà Hoa Kỳ theo ông Doanh, "là nhng con s tuy có thể cn được xác minh thêm, nhưng là nhng có s t các ngun khác nhau có s trùng hp, cho nên có mt kh năng tin cy nht đnh".

Một lượng tin ln ca người giàu Vit Nam đang được đu tư vào bt đng sn nước ngoài. "Mua nhà M, Australia, New Zealand -- là những khon chi rt ln", theo Tiến sĩ Lê Đăng Doanh, "đ h còn chun b ra nước ngoài đnh cư".

Các lãnh vực "nước ngoài" khác mà người giàu Vit Nam đang tiêu tin vào được tp chí Forbes lit kê còn có du lch nước ngoài. Du khách Vit Nam có thể d dàng du lch đến các nước trong khu vc vi nhng chuyến bay đường ngn, giá vé r đang rt thnh hành ; h li được min visa du lch vào các nước thuc Hip hi các Quc gia Ðông Nam Á, khi có dân s 630 triu người.

Báo Vietnam Net dẫn s liệu thng kê trong nước nói rng s người Vit Nam đi du lch Nht Bn đt đến 230,000 lượt người t năm 2012 đến 2016, và ước tính đến năm 2021 s có khong 7,5 triu người du lch nước ngoài.

Về nhu cu cha bnh, chăm sóc sc khe nước ngoài, theo Forbes, người giàu Vit Nam dn chuyn nhu cu v chăm sóc sc khe t dch v, dược phm, m phm r tin, không tên tui sang các loi đt tin mang thương hiu ni tiếng. Báo cáo ca hãng nghiên cu th trường Euromonitor International đánh giá rng th trường chăm sóc sc khe ca Vit Nam tăng mnh trong năm nay. Còn hãng nghiên cu th trường Neilson thì nói rng chăm sóc sc khe là quan tâm hàng đu ca người tiêu dùng Vit Nam.

"Chi cho du lịch khong hơn 6 t đôla, khon cha bnh khong 3 t đôla, và mua nhà ở Hoa Kỳ khong 3 t đôla, tng cng li khong 12 t đôla", theo nhn đnh ca Tiến sĩ Lê Đăng Doanh.

Xài hàng Nhật, theo phân tích ca Forbes, thì người tiêu dùng Vit Nam nói h thường tránh mua hàng Trung Quc vì hàng hóa nhp t nước có lch sử "c hiếp chính tr" Vit Nam này có cht lượng kém. Xe máy, đ đin t và hàng tiêu dùng ca Nht luôn được người tiêu dùng Vit Nam ưa chung. Gn đây m phm và nhiu loi hàng tiêu dùng ca Hàn Quc cũng đang m rng th phn Vit Nam.

iPhone của Apple và Galaxy Note của Samsung bán rt chy Vit Nam vì nhu cu máy đin thoi cm tay tiếp tc tăng mnh. Nhng chiếc đin thoi cm tay đt tin này va đáp ng nhu cu s dng va là "đ trang sc". Đin thoi Oppo ca Trung Quc chiếm th phn ln thứ hai ti Vit Nam.

Tiến sĩ Lê Đăng Doanh phân tích : "Dĩ nhiên là các chi tiêu nước ngoài đó không đóng góp gì được cho tăng trưởng GDP trong nước. Vì tăng trưởng GDP trong nước là phi to ra công ăn vic làm, và to ra giá tr gia tăng".

Về mt xã hội, theo Tiến sĩ Doanh thì xu hướng chi tiêu nước ngoài này càng đào sâu h phân cách giàu nghèo : "Điu đó nói lên s chênh lch giàu nghèo ca Vit Nam rt đm nét, vượt quá d đoán ca các nhà kinh tế. Người nghèo thì vn rt nghèo, người ta thy nhng cảnh như qua thiên tai bão t mi đây".

Nhóm tư vn Boston Consulting Group ca M ước tính s giàu có lên tiếp tc tăng mnh ti Vit Nam. Nhóm này ước tính đến năm 2020, mt phn ba dân s ca Vit Nam s vào tng lp trung lưu hoc cao hơn, có nghĩa là mức thu nhp bình quân ca mt người trong nhóm này ti thiu là 714 đôla mt tháng.

Published in Việt Nam