Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

vendredi, 10 juillet 2020 08:13

Nhân phẩm, một xa xỉ phẩm ?

Mt hình nh đin hình ca xã hi Vit Nam ngày nay : nhng thiếu n b còng tay, gc đu tìm miếng ăn.

nhanpham1

Nhiều nữ nhân viên công ty đa cấp bị trói tay, cúi đầu ăn cơm hộp dưới sàn : Vứt bỏ liêm sỉ ?! (Nguồn : Một Thế Giới, 07/07/2020)

Doanh nghip t chc cuc làm nhc tp th này nói đó là phương pháp hun luyn nhân viên vưt qua mi th thách, đ "đt mc tiêu trong đi, đ có cuc sng tt đp hơn".

"Khi các bn đang n lc thì nhng ngưi ngoài kia n lc hơn các bn rt nhiu. Th thách này, nếu các bn không vưt qua thì quá tm thưng", nghĩa là không xng đáng tr thành nhân viên bán hàng đa cp !

Tóm li, mun có mt ch đng bán hàng kiếm tin đong go, phi tm nhc, phi đt mình ngang hàng vi súc vt, phi qung vào thùng rác nhân phm con ngưi.

"Đáng sợ" là cảm giác chung của nhiều người xem clip. Họ thắc mắc các nhân viên công ty đa cấp này có bị "tẩy não" không mà lại nghe theo sếp và làm trò kỳ cục như vậy ? (Nguồn : Một Thế Giới, 07/07/2020)

Ngưi ta hiu hơn nhng thái đ, nhng hành đng còn vô liêm s hơn na, khi mc tiêu ln hơn, hàng t dollars.

Angela Merkel nói : v nhân phm con ngưi, chúng ta không th nhân nhưng.

Ý thc v nhân phm, liêm s là thành trì cui cùng đ ngăn chn con ngưi tr thành con vt, nht là trong hoàn cnh thiếu thn, đói khát, trong mt xã hi bt công, b rc, tt c có th, và phi mua bng tin.

Tiêu chun luân lý

Triết gia Alain nói : "Trong luân lý, không có gì khác hơn là ý nim v nhân phm" (Il n’y a rien d’autre dans la morale que le sentiment de la dignité). Bi vì luân lý, đo đc thay đi t nơi này sang nơi khác, t thi đi này sang thi đi khác. Cái đưc coi là đo đc bên này dy núi Pyrénées, có th coi là vô luân bên kia. Ch có mt tiêu chun cho luân lý : tôn trng nhân phm con ngưi.

Khi tabou cui cùng, khi bc tưng cui cùng là nhân phm con ngưi b chà đp, xã hi s v b. S ch còn li mt môi trưng sng man r, trong đó con ngưi thu gn li thành mt b phn cơ th : cái d dy. Ngưi ta sn sàng làm bt c chuyn gì đ sng.

Antonio Gramsci nói : trong mt xã hi tranh ti tranh sáng, thế gii cũ đang chết, thế gii mi chưa thành hình, s xut hin rt nhiu hin tương quái g. Đó là chuyn đang xy ra, mi ngày, Vit Nam.

Có ngưi ví liêm s như trinh tiết. Ngưi ta ch mt trinh mt ln. Sau ln đu, chuyn mt trinh s không còn là ưu tư na.

Khi mt xã hi chp nhn, th ơ trưc mt cnh man r như trong video nói trên, xã hi đó đã đi trn bưc đu, đang trên đưng gii th, tan rã.

Đng trông ch nhà nưc có bin pháp.

H có dư phương tin đ ngăn cm, ngăn chn nhng chuyn bn thu, b rc, chà đp nhân phm con ngưi, nhưng h không làm.

Bi vì chế đ đc tài ra đi, tn ti trên s ngu dt ca dân, trên cái băng hoi ca luân lý. Khi miếng ăn là mc đích duy nht trên đi, k nm quyn, nm tin trong tay có sc mnh vn năng.

Bo v nhân phm, trưc hết là chuyn ca mi cá nhân. Mi cá nhân t đt cho mình mt gii hn không tht qua, vi bt c giá nào. Thành lũy ca xã hi ch vng mnh khi các thành lũynhân kiên c.

Vn đ là ý thc v nhâm phm không phi t trên tri rơi xung. Nó hin hu nh truyn thng và giáo dc.

Trong các chế đ cng sn, truyn thng b tiêu dit tn gc r, giáo dc ch có mc đích ngu dân. Howard Zinn viết : "i các chế đ đc tài không có giáo dc, ch có nhi s".

Nhân phm con ngưi, trong mt xã hi t tế, là chuyn quan trng hàng đu ; dưi chế đ cng sn, là mt chi tiết không đáng k, mt xa x phm. T hơn na, mt trò ca trưng gi ba ra đ cn đưng đưa thế gii ti đi đng.

Paris, 10/07/2020

T Thc

Ngu n : tuthuc-paris-blog.com

Published in Diễn đàn
mardi, 30 juillet 2019 13:34

Nhân phẩm bị lợi dụng

Anh bạn người Việt gốc Hoa kể lại cho tôi nghe chuyến đi "bán chính thức" kinh hoàng của anh vào đầu năm 80. Dù nhiều năm định cư và thành đạt ở Pháp, ký ức như chưa hề mờ nhạt trong lời kể của anh.

nhanpham1

Hình minh họa. Hình chụp hôm 11/8/2012 : những ngư dân kéo lưới trên một tàu đánh cá ngoài khơi đảo Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi AFP

Những năm tháng đó, người Việt gốc Hoa giật mình khi thấy mình không thuộc về nơi đâu trên thế giới này. Bắc Kinh mở chiến dịch nạn kiều để tạo làn sóng bất ổn trong Việt Nam. Còn Hà Nội thì cũng muốn tống khứ bớt đạo quân thứ năm của Trung Quốc - theo quan điểm của nhà cầm quyền - đồng thời cũng kiếm được không ít tiền của từ người bỏ ra đi.

Người Hoa không thể quay về quê quán bởi nơi đó cộng sản là bạo quyền, và họ ra đi, vì nơi chốn hiện tại, cộng sản cũng đang cầm quyền.

Nhưng trong lời kể của anh bạn Việt kiều gốc Hoa đó, điều anh cay đắng, là con người luôn bị lợi dụng. Đặc biệt trong chế độ độc tài luôn bị biến thành đinh ốc, biến thành bánh răng để chở đẩy cho cỗ máy phi nhân tính.

Nhưng ghê tởm nhất, họ luôn tự gọi mình là chính quyền nhân dân.

Năm 79, thế kỷ 20, Hà Nội kêu gào, buộc nhân dân phải đứng lên ngồi xuống, gọi Trung Quốc là kẻ thù. Thậm chí viết vào sách giáo khoa, lập bảo tàng tội ác… nhưng rồi đến thập niên 90, họ tự xé sách, tổ chức vui tình hữu nghị với Trung Quốc, buộc nhân dân phải gọi hai đảng cộng sản là "bạn vàng", buộc các bà mẹ liệt sĩ phải im lặng, ngay khi nén nhang cho liệt sĩ 6 tỉnh phía Bắc còn chưa tàn.

Đầu thế kỷ 21, khi cuộc sống của người dân Việt Nam không còn là một cái nồi đóng nắp kín, tin tức về âm mưu lấn chiếm Việt Nam và ngư dân chết trên biển xuất hiện mỗi lúc càng nhiều. Trung Quốc hiện nguyên hình là một con ác quỷ và không có bạn bè keo sơn nào trên thế giới này, ngoài trừ Việt Nam.

nhanpham2

Hình minh họa. Hình chụp hôm 19/1/2014 : Người dân Việt Nam biểu tình ở tượng đài Lý Thái Tổ nhân kỷ niệm 40 năm hải chiến Hoàng Sa với Trung Quốc AP

Như một câu chuyện cổ tích về những loài thủy quái trên đại dương, nhưng khác biệt ở đây cả thế giới đều biết rõ con thủy quái đó là gì. Thế nhưng Hà Nội chưa bao giờ dừng lại việc hiến tế ngư dân của mình trên biển, cho con thủy quái đó, bằng cách luôn luôn đẩy họ ra biển để chứng minh "chủ quyền Việt Nam". Như một loại bùa mê áp đặt, Hà Nội phát cho ngư dân những lá cờ, và để mặc cho công dân của đất nước mình bị đâm tàu trên biển, bị bắt, bị cướp, thậm chí bị giết. Trong khi ngư dân sợ hãi và cố gắng đi xa hơn vào vùng biển của những nơi khác để kiếm sống, thì Hà Nội lại ra những đạo luật phạt nặng tất cả những ai bỏ chạy, không đi vào vùng biển có cái chết chờ sẵn đó.

Những năm tháng nguy nan nhất, đau đớn nhất cho ngư dân, truyền thông tay sai của Hà Nội đẩy mạnh việc lợi dụng con người bằng việc ca ngợi những gương sáng liều chết như anh Mai Phụng Lưu - con sói biển - đi vào Hoàng Sa. Yêu nước như một đơn thuốc liều chết, được phát một cách rộng rãi cho ngư dân, trong chính sách ngoại giao giữ gìn Hòa Bình của Hà Nội với Bắc Kinh.

"Nếu để xảy ra đụng độ gì thì tình hình bây giờ bất ổn thế nào, chúng ta có ngồi đây mà bàn việc tổ chức đại hội Đảng được không ?"… ngày /12/2015, tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nói như vậy, trong cuộc tiếp xúc cử tri quận Ba Đình, Hoàn Kiếm (Hà Nội), tổ bầu cử số 1, để báo cáo kết quả kỳ họp thứ 10 Quốc hội khóa XIII.

Năm 2015, cũng là một trong những năm cao điểm mà tàu của Trung Quốc hành hạ ngư dân Việt Nam trên Biển Đông. Hơn 20 tàu chính thức báo cáo là đã bị đâm, bắn, cướp... dã man hơn năm trước. Mộ gió của miền Trung Việt Nam cũng nhiều hơn. Máu của ngư dân nhuộm đỏ nỗi uất hận của người Việt, đỏ như phông màn của đại hội.

Giờ thì đến anh Mai Phụng Lưu cũng đã quá mệt mỏi và sợ hãi, để có thể liên tục đi vào vùng biển đầy chết chóc đó, cho dù có được phát nhiều lá cờ, và các loại bằng cấp tán dương của bọn cầm quyền thích ngồi trên bờ. Ai rồi cũng nhận ra rằng mình đang bị lợi dụng, lòng yêu nước của mình đang bị lợi dụng. Cái bánh vẽ khổng lồ được chia đều cho khắp mọi nơi, nhưng nhồm nhoàm thật, chỉ có một ít người.

Thạc sĩ Hoàng Việt, thành viên Quỹ Nghiên cứu Biển Đông có kể rằng, ông nghe nói mỗi khi có những hành động lấn lướt của Bắc Kinh thì Hà Nội hay triệu tập những thành phần cơ bản để hội ý về vấn đề đối phó. Năm 2014, thì Trung Quốc đưa giàn khoan Hải Dương 981 vào vùng biển Việt Nam, những người được hội ý, bí thế, nên đã chọn giải pháp đưa thông tin đến người dân và bật đèn xanh cho những cuộc biểu tình lớn nhằm gây áp lực quốc tế với Trung Quốc. Nhưng cũng với tinh thần tương tự đối với quê hương, tổ quốc được khơi dậy như vậy, hàng ngàn người Việt đã bị Hà Nội cho đánh đập, kết án, bỏ tù, sách nhiễu... từ năm 2015 cho đến nay.

nhanpham3

Hình minh họa. Hình chụp từ video hôm 1/6/2014 từ tàu Cảnh sát biển Việt Nam : tàu Hải cảnh Trung Quốc (trái) đang đuổi theo một tàu Việt Nam ở gần giàn khoan dầu ở Biển Đông AFP

Năm 2019, khi nhóm tàu thăm dò Hải Dương Địa Chất 8 của Trung Quốc tiến vào thềm lục địa Việt Nam, Hà Nội cũng đã hội ý và dường như sớm nhận ra rằng, cần phải kìm giữ thông tin và không thể bật đèn xanh biểu tình mạnh mẽ như năm 2014. Bởi họ nhận ra rằng sự phản bội với thực tế, chà đạp lên lòng yêu nước qua việc níu kéo mối quan hệ của hai đảng, bất chấp dân tộc và tổ quốc, có thể khiến mọi thứ bùng nổ - không phải với chỉ Bắc Kinh - mà với cả Hà Nội.

Tôi hỏi anh bạn Việt kiều gốc Hoa, là vì sao bây giờ đã là một công dân của quốc gia khác, thong dong hơn, sao anh không về ở Việt Nam sống. Anh không giải thích nhiều, mà chỉ cười,nói đơn giản rằng "về cũng chỉ để bị lợi dụng mà thôi". Anh chỉ là một con người bình thường và yêu thương nơi mình đã được sinh ra, đã lớn lên. Nhưng phẩm giá tối thiểu có một con người bình thường, vẫn là không muốn bị lợi dụng.

Chỉ là biết trước hoặc biết sau. Chỉ là biết khi đang còn sống hoặc đang nằm dưới những nấm mồ được gắn huy chương. Tất cả chúng ta rồi cũng nhận ra rằng trong một chế độ độc tài, nhân dân mãi mãi là phía bị lợi dụng với những ngôn ngữ mỹ miều. Chế độ độc tài có thể hy sinh xương máu con người, tài nguyên, đất đai… Thậm chí có thể buộc cả dân tộc trở thành một loại con tin để duy trì sinh mệnh chính trị, mà họ tự sơn phết lên hai chữ nhân dân.

Cũng có thể rồi ngày nào đó, sẽ có những cuộc biểu tình rầm rộ do nhà nước phát động để chống Trung Quốc. Báo chí và truyền hình sôi động đã không khác gì như một ngày hội theo nghị quyết. Vào lúc ấy bạn cũng đừng quên lắng nghe, để thấy trong sự ồn ào ấy, là cả không gian chết lặng âm thầm của phẩm giá một dân tộc bị lợi dụng đến tận cùng.

Thật bối rối, nhưng rồi chúng ta, một dân tộc phải làm sao ?

Chúng ta vẫn sẽ không từ chối bổn phận làm người Việt Nam. Bởi đất nước này, quê hương này của người Việt chứ không phải của đảng Cộng sản. Nên chúng ta sẽ không tha thứ cho bất kỳ kẻ xâm lược nào. Và bên cạnh đó, chúng ta cũng không bao giờ ngủ quên trước sự lợi dụng của bọn độc tài đối với con người và đất nước này. Đó là phẩm giá của một người Việt tự do, không nô lệ cho bất kỳ ai, bất kỳ âm mưu chính trị nào.

Tuấn Khanh

Nguồn : RFA, 30/07/2019

Published in Diễn đàn