Chống dịch như chống giặc : Việt Nam ‘quyết tâm chính trị cao’ (VOA, 08/04/2020)
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc hôm 8/4 tuyên bố rằng Việt Nam đang trong cuộc chiến chống dịch Covid-19 với "quyết tâm chính trị cao" trong lúc thủ đô Hà Nội lần đầu tiên phong toả một khu dân cư với gần 11.000 người để ngăn chặn lây lan dịch bệnh.
Một áp phích tuyên truyền cuộc chiến chống đại dịch Covid-19 ở Việt Nam. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nói Việt Nam "quyết tâm chính trị cao" trong cuộc chiến chống đại dịch virus corona. (Ảnh chụp màn hình Tuổi Trẻ Online)
Người đứng đầu chính phủ Việt Nam, trong thông điệp về "Đoàn kết chống Covid-19" đăng trên trang báo điện tử Chính phủ VGP News, nói rằng Việt Nam đã sớm nhận thức được tính chất nguy hiểm của Covid-19, đã chủ động ngay từ đầu, từ khi xuất hiện tin về dịch trên truyền thông quốc tế".
Việt Nam được cảnh báo là "ổ dịch tiềm năng tiếp theo sau Trung Quốc" - nơi bùng phát địch Covid-19 đầu tiên trên toàn thế giới - vì có hơn 1.400km đường biên giới với nước này.
Tuy nhiên cho đến nay, Việt Nam vẫn nằm trong số các quốc gia có tỷ lệ lây nhiễm rirus corona thấp.
Việt Nam hiện có 151 ca nhiễm Covid-19 và theo Thủ tướng Phúc "Việt Nam đang kiểm soát được tình hình, chưa có ca tử vong nào, chữa khỏi gần 50% ca bị nhiễm".
Truyền thông Việt Nam trong những ngày qua thường xuyên đăng tải hình ảnh những bệnh nhân ra viện sau khi có kết quả âm tính 3 lần với loại virus gây viêm phổi cấp, gồm một số người nước ngoài với những thông điệp cảm ơn bác sĩ, y tá và chính phủ Việt Nam đã tận tình cứu chữa họ.
Trong lúc trên mạng xã hội lan truyền một số hình ảnh những người chết trên đường không rõ nguyên nhân, truyền thông chính thống Việt Nam cho biết một số ca tử vong trong thời gian dịch bệnh không liên quan đến loại virus này.
"Với quyết tâm chính trị cao, coi ‘chống dịch như chống giặc’, Chính phủ đã kiên quyết thực hiện đồng bộ, linh hoạt nhiều biện pháp, trong đó có cách ly tập trung người Việt Nam về nước, người nước ngoài vào Việt Nam và các đối tượng tiếp xúc với các ca dương tính đã được phát hiện ; nhất là khoanh vùng, tập trung dập dịch tại các ổ dịch", Thủ tướng Phúc nói trong thông điệp gửi Hội nghị trực tuyến Các Bộ trưởng Y tế khu vực Thái Bình Dương, nhưng không cho biết cụ thể về "quyết tâm chính trị" của Hà Nội là gì.
Việt Nam đã thực hiện cách ly tập trung hơn 40.000 người, trong đó khoảng 1 nửa được đưa vào các doanh trại quân đội, theo Reuters.
"Việt Nam làm tốt ngay từ đầu khi tập trung cách ly những trường hợp từ Trung Quốc hay Hàn Quốc về, sau đó là từ Châu Âu rồi khi tình hình dịch bệnh phức tạp trên toàn thế giới thì cách ly tất cả những người khi nhập cảnh", Phó Giáo sư Tiến sĩ Trần Đắc Phu, nguyên cục trưởng Cục Y tế Dự phòng của Bộ Y tế, nói với VOA.
Người hiện đang là cố vấn cấp cao của Trung tâm Đáp ứng Khẩn cấp Sự kiện Y tế Cộng đồng Việt Nam, nhận định rằng "chống dịch như chống giặc là rất đúng" vì không chỉ chính phủ và cả người dân đều phải có trách nhiệm dập tắt cơn đại dịch đang làm hàng chục nghìn người chết trên toàn thế giới.
Trong số những biện pháp mạnh mà Việt Nam đang tiến hành để dập dịch còn có việc cách ly xã hội trên toàn quốc trong 15 ngày từ 1/4, bắt buộc đeo khẩu trang nơi công cộng, ngừng nhập cảnh và các chuyến bay quốc tế cũng như hạn chế di chuyển trên các tuyến cao tốc trong nước.
Tuy nhiên, Tiến sĩ Phu cho biết rằng Việt Nam đang bước vào giai đoạn nguy cơ bùng phát lây nhiễm cộng đồng cao sau khi không phát hiện được nguồn lây nhiễm ở các ổ dịch ở Bệnh viện Bạch Mai tại Hà Nội và quán bar Buddha ở Thành phố Hồ Chí Minh.
Hôm 8/4, huyện Mê Linh của Hà Nội đã quyết định phong toả thôn Hạ Lôi với 10.872 nhân khẩu, nơi có bệnh nhân thứ 243 nhiễm Covid-19, theo VietNamNet. Toàn bộ thôn sẽ bị cách ly y tế trong 28 ngày đến 6/5.
Mê Linh là một trong những nơi có ca bệnh lây lan từ "ổ dịch" bệnh viện Bạch Mai nơi trước đó cũng bị đóng cửa để phun khử khuẩn.
Cách Hà Nội hơn 100km, một thôn của tỉnh Hà Nam cũng đang bị cách ly phong toả toàn bộ sau khi một bệnh nhân 64 tuổi có kết quả dương tính với SARS-CoV-2 và có "tính chất phức tạp", theo Dân Trí.
Hồi tháng 2, xã Sơn Lôi ở tỉnh Vĩnh Phúc, với hơn 10.000 dân, trở thành khu vực đầu tiên ở Việt Nam bị phong toả toàn bộ trong 21 ngày để tránh lây lan dịch bệnh.
Trong các tuyên bố của Chính phủ, Việt Nam coi cuộc chiến chống Covid-19 là "Cuộc tổng tấn công mùa xuân 2020" và theo một cuộc thăm dò hồi tháng 3 được Ban Tuyên giáo Trung ương đưa ra thì "đại đa số người dân tin tưởng vào sự lãnh đạo, chỉ đạo của Đảng và Chính phủ về công tác phòng, chống dịch Covid-19".
******************
Các tổ chức kêu gọi Thủ tướng Việt Nam thả tù nhân vì dịch Covid-19 (VOA, 08/04/2020)
Nhiều cộng đồng và tổ chức tôn giáo ở Việt Nam cũng như Ủy ban Luật gia Quốc tế hôm 6/4 đã lên tiếng kêu gọi Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc trả tự do cho tù nhân ở Việt Nam để họ tránh bị lây nhiễm virus corona trong lúc lệnh cách ly xã hội đang được áp dụng trên toàn quốc.
Công an Việt Nam đứng gác bên cạnh những người thân đến đón tù nhân từ nhà tù Thanh Xuân ở ngoại ô Hà Nội hôm 29/8/2010. Nhiều tổ chức trong và ngoài nước đang kêu gọi Thủ tướng Chính phủ Việt Nam thả tù nhân để ngăn chặn lây lan virus corona trong các nhà tù.
Bức thư chung của 28 cộng đồng và tổ chức tôn giáo cùng với 108 cá nhân thuộc các cộng đồng tôn giáo và sắc tộc ở Việt Nam gửi đến Thủ tướng Phúc đề nghị "trả tự do cho những tù nhân không nguy hiểm cho xã hội như các người hoạt động bảo vệ nhân quyền, những người thực thi quyền tự do ngôn luận, hoặc những người lên tiếng bảo vệ môi sinh".
Bức thư chung, hiện vẫn đang tiếp tục thu thập chữ ký, giải thích rằng "lệnh cách ly toàn xã hội hiện không thể áp dụng trong hoàn cảnh sinh sống chật chội ở các trại tù" và dẫn chứng là nhiều quốc gia đã trả tự do cho tù nhân để giảm nguy cơ dịch bệnh lây lan.
Thủ tướng Phúc vừa tuyên bố kéo dài thêm thời gian cách ly xã hội trên toàn quốc thêm 15 ngày nữa cho tới hết 30/4 trong khi Việt Nam đã ghi nhận 249 ca nhiễm bệnh Covid-19.
"Dịch bệnh không chừa một ai. Do đó, công cuộc phòng, chống đại dịch này đòi hỏi sự nhập cuộc của mọi người, mọi thành phần trong xã hội", bức thư có đoạn viết. "Bất kỳ sự độc quyền hay phân biệt nào cũng làm giảm hiệu quả của việc dập dịch bệnh".
Ngay sau khi bức thư chung này được công bố, Ủy ban Luật gia Quốc tế (ICJ) trong cùng ngày 6/4 cũng gửi một bức thư ngỏ tới Thủ tướng Chính phủ và các lãnh đạo Việt Nam bày tỏ những lo ngại về những người đang bị giam cầm, mà tổ chức này tin là đang gặp nguy cơ về sức khỏe và thể chất.
"Đó là bởi vì họ không được tiếp cận đầy đủ về chăm sóc y tế và chữa trị trong tù", theo lá thư ngỏ đăng trên trang web chính thức của tổ chức nhân quyền có trụ sở chính ở Geneva, Thuỵ Sỹ.
ICJ cũng kêu gọi các giới chức Việt Nam "tôn trọng, bảo vệ và hoàn thành nghĩa vụ trong việc đảm bảo sự đối xử nhân đạo và cung cấp sự tiếp cận công bằng về chăm sóc và dịch vụ y tế tới tất cả các tù nhân và những người bị giam giữ, trong các nỗ lực của (chính phủ) nhằm ngăn chặn sự bùng phát của dịch Covid-19".
Tổ chức này cũng kêu gọi Việt Nam thả những tù nhân đặc biệt dễ bị tổn thương đối với cuộc khủng hoảng do dịch Covid-19 gây ra, bao gồm những tù nhân cao tuổi và những người đang ốm hoặc có bệnh lý nền.
Hôm 2/4, Đại sứ Lưu động về Tự do Tôn giáo Quốc tế của Mỹ, Sam Brownback, đã đưa Việt Nam vào danh sách những nước đang giam giữ tù nhân lương tâm tôn giáo nhiều nhất và yêu cầu thả tự do cho họ như một biện pháp phòng hộ trong đại dịch Covid-19. Ông nói rằng : "Trong thời gian diễn ra đại dịch, những tù nhân tôn giáo cần phải được trả tự do. Đó là một biện pháp y tế tốt và là điều nên làm".
Hội Người Bảo vệ Nhân quyền hồi tháng 1 nói Việt Nam đang giam giữ 239 tù nhân lương tâm. Tuy nhiên, Bộ Ngoại giao ở Hà Nội luôn phủ nhận bất kỳ cáo buộc nào của các tổ chức quốc tế và nói rằng không có cái gọi là "tù nhân lương tâm" ở Việt Nam.
*********************
Ông Nguyễn Trường Chinh, thân phụ của tử tù Nguyễn Văn Chưởng, từng khiếu kiện ở các cơ quan công quyền tại Hà Nội trong hơn 10 năm qua, cho RFA biết ngay sau Tết Nguyên đán Canh Tý ông ghi nhận vẫn còn khoảng từ 200 đến 300 dân oan ở Hà Nội, tiếp tục việc khiếu kiện hàng ngày trong vô vọng của họ.
Ông Trần Văn Ngọc, dân oan ở Ninh Bình bám trụ lại Hà Nội trong dịch Covid-19. Courtesy : Facebook Thinh Nguyen
Tuy nhiên, trong những ngày cuối tháng 3, vào khi Chính phủ Việt Nam công bố áp dụng yêu cầu "giãn cách xã hội" nghiêm ngặt thì số dân oan bán trụ lại ở thủ đô chỉ tầm vài chục người, chủ yếu tập trung tại Trụ sở Tiếp Công dân Trung ương, số 1-Ngô Thì Nhậm.
Ông Nguyễn Trường Chinh, vào tối hôm 8/4 nói với RFA về những trường hợp dân oan còn ở Hà Nội :
"Những trường hợp đấy như nhà ông Ngọc gồm cả con, cả bố mẹ và cháu đến 3 thế hệ. Và các bà ở Hải Dương, Bắc Giang, Nam Định, Phú Yên, Quảng Ninh. Tức là từ mấy tỉnh có ít người khiếu kiện đấy. Họ không còn nhà cửa gì để mà về rồi. Đất đai bị thu hết rồi".
Ông Trần Văn Ngọc, chủ gia đình của 3 thế hệ ở trong cái lều bạt che tạm trên vỉa hè, trong tối cùng ngày 8/4 cho RFA biết :
"Nói chung là lúc mới có dịch thì họ dẹp cũng mạnh lắm. Nhưng mấy hôm nay họ chỉ đi qua ngó vậy thôi. Tại cổng cơ quan tiếp dân này, hiện trong nhà trọ lớn bé gồm 7 người. Còn ở vỉa hè gần 30 người. Tổng số khỏang 34 người".
Ông Trần Văn Ngọc, sinh năm 1954, quê quán ở Ninh Bình, khai hoang đất và gầy dựng nhà cửa từ năm 1977. Đến năm 2000, ông Ngọc bị trở thành dân oan mất trắng tài sản bởi do chính quyền địa phương cưỡng chế trái luật. Ông Ngọc ngược xuôi khiếu kiện từ địa phương lên đến Trung ương suốt hai năm sau đó. Đến ngày 13/4/2002, ông Ngọc bị công an bắt cóc đưa về trại giam, đánh đập, tra tấn và sau đó bị đưa đi tù 11 năm. Sau khi ra tù được một năm, ông Ngọc bắt đầu cuộc sống của dân oan khiếu kiện tại Hà Nội suốt hơn 6 năm qua. Cả gia đình ông, gồm luôn hai đứa cháu nhỏ sống cảnh đời lây lất nhờ vào lòng hảo tâm của cộng đồng và công việc nhặt rác kiếm bữa cơm bữa cháo qua ngày.
Ông Ngọc kể lại với RFA rằng phía chính quyền Hà Nội, trong những ngày đầu dịch Covid-19 bùng phát, đã đến vận động gia đình ông trở về quê tránh dịch. Ông Ngọc yêu cầu được chính quyền hỗ trợ kinh phí nhưng không được đáp ứng và gia đình ông cứ thế mà phó mặc cho số phận. Ông Ngọc chia sẻ với RFA :
"Nói thật rằng lo thì vẫn lo. Nhưng nghĩ lại tôi thấy con virus dịch bệnh cũng nguy hiểm mà trong tù tôi cũng trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, còn nguy hiểm hơn cả dịch bệnh này. Ở trong tù họ tổ chức tính giết cho tôi chết. Tôi đã nhiều lần chết đi sống lại mà vẫn còn sống đến ngày này, được về để nói lên cho mọi người dân thấy được những người lợi dụng chức quyền tổ chức làm hại người khác như thế này, thì tôi vẫn tin tưởng vào Bề trên".
Ảnh minh họa : Một phụ nữ kêu oan trước cửa cơ quan công quyền. Courtesy : Netizen photo
Cũng bị tù tội như ông Trần Văn Ngọc, bà Lê Thị Huệ, ở Tây Ninh ra Hà Nội khiếu kiện được 11 năm tròn. Bà Huệ kể lại với RFA rằng bà bị chính quyền địa phương lừa đảo, gạt mất hết đất đai nhà cửa và còn bị tuyên án tù, dưới tội danh "phá rối trật tự công cộng". Bà Huệ không cam lòng và đã chọn cuộc sống tha phương cầu thực ở Hà Nội để mỗi ngày đến các cơ quan Trung ương khiếu kiện hoàn cảnh khuất tất của mình. Suốt 11 năm qua, bà Huệ chỉ được cán bộ tiếp dân gặp gỡ một lần duy nhất và nói rằng trường hợp của bà rất khó giải quyết.
Dân oan Lê Thị Huệ bộc bạch vì sao bà phải ở lại Hà Nội trong thời điểm dịch bệnh Covid-19 đang hoành hành nghiêm trọng :
"Bây giờ đất đã bị chiếm, còn nhà đã bị họ hủy rồi, không có nhà để về. Thứ hai nữa, về đến quê nhà rồi mà ở 1, 2 tháng và trở ra lại ngoài này thì không có tiền. Khổ vậy đó".
Gia đình ông Trần Văn Ngọc và bà Lê Thị Huệ không thể về quê lánh dịch, mà ở lại cũng không xong vì đói. Họ không thể đi nhặt rác hay đi tìm việc làm công nhật trong khi tất cả mọi sinh hoạt xã hội đều bị ngưng đọng trong thời gian 14 ngày "giãn cách xã hội". Hoàn cảnh của vài chục dân oan còn ở lại Hà Nội cũng tương tự như vậy. Những người này cho biết mấy ngày qua họ đói hay no là nhờ vào sự cứu trợ của người qua đường, của chùa chiền, của những người quan tâm thân phận dân oan... Bà Huệ tâm tình :
"Nói chung bà con thương. Lúc nãy người ta cho 1kg gạo, có người cho một thùng mì. Người này người kia cho cái gì thì mình ăn cái nấy. Nói nào ngay, ông Điệp (Nguyễn Hồng Điệp), Trưởng Ban tiếp dân ở đây cho được một chén gạo với được mấy gói mì. Người ta cho và người ta nói là của ông Điệp".
Thế nhưng, những người dân oan cũng gặp trở ngại với chính quyền Hà Nội khi nhận lãnh quà giúp đỡ từ các tấm lòng hảo tâm. Ông Ngọc tiếp lời :
"Hôm vừa rồi, người ta cho tôi một cái khẩu trang có đường gạch chéo thì hôm qua họ gọi lên phường, bắt viết văn bản tường trình có vẻ cũng quan trọng lắm. Tôi bảo lúc tôi vừa ngủ dậy, người ta thấy tôi không đeo khẩu trang nên người ta cho tôi và tôi không biết người cho là ai. Rồi, họ đòi tịch thu. Nhưng tôi không đưa vì đeo rồi bị bẩn, vất đi rồi. Họ bảo ai cho gì cũng không nhận, cho đồ ăn cũng không ăn, không may bị thuốc độc".
Vấn đề đặt ra cho vài chục người dân oan ở Hà Nội hiện nay đang trong tình cảnh không có việc làm, không có tiền, không có thức ăn, không được đảm bảo về vệ sinh và an toàn sức khỏe thì họ có thể tồn tại được trong đại dịch Covid-19 như thế nào ?
Chúng tôi nhắc đến thông tin Chính phủ Việt Nam, tại phiên họp vào ngày 2/4, quyết định một gói hỗ trợ hơn 61.500 tỷ đồng cho khoảng 20 triệu người dân đang gặp khó khăn trong đại dịch Covid-19. Trả lời câu hỏi của RFA rằng dân oan có trông đợi gì từ gói hỗ trợ an sinh này của Chính phủ hay không, ông Nguyễn Trường Chinh bảo rằng không trông mong gì được với lý giải :
"Họ bảo có ba loại người được giúp trong dịch bệnh, tức là người dân nghèo khó, công nhân và những người bị thất nghiệp hay khó khăn về công ăn việc làm. Tuy nhiên trong thực tế, tại huyện chỗ tôi ở đây, chính quyền phát động đóng góp, kêu gọi người dân làm thiện nguyện, giúp đỡ phòng chống dịch. Trong chuyện này, Mặt trận Tổ quốc của huyện thu về đến hôm nay là 107 triệu đồng, họ đọc phát trên loa đó. Cho nên, họ còn vận động trong dân, chứ đừng nói đến cho dân. Không có đâu. Nhất là dân oan thì càng không có đâu".
Các dân oan còn bám trụ lại Hà Nội như ông Trần Văn Ngọc hay bà Lê Thị Huệ đều khẳng định với RFA rằng họ cũng không dám trông mong được Chính phủ đoái hoài tới trong hoàn cảnh dịch bệnh Covid-19, vì cuộc sống khốn cùng của dân oan Việt Nam hàng ngày đã không được quan tâm. Tuy nhiên, những dân oan này quả quyết nếu như số phần họ được sống sót qua dịch bệnh tai ương thì họ sẽ tiếp tục kiên trì khiếu kiện với niềm tin công lý phải được thực thi.
*****************
Nhiều người nghi ngờ loạt bài ‘các cụ’ hiến tiền, vàng chống Covid-19 (VOA, 07/04/2020)
Đang xuất hiện hàng chục bài của những người sử dụng mạng xã hội và thành viên thuộc hai diễn đàn lớn trên Facebook tỏ ý nghi ngờ về tính chân thực của loạt bài trên báo chí nhà nước nói có nhiều cụ già "neo đơn", "không nơi nương tựa" đóng góp tiền, vàng cho nhà nước để chống dịch Covid-19.
Ảnh chụp màn hình một bài đăng trên diễn đàn Bàn luận về kinh tế - chính trị, 7/4/2020
Trong những ngày gần đây, theo quan sát của VOA, nhiều báo và trang tin trong đó có Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Lao Động, VOV, VTC News và Kênh 14 đăng các phóng sự cho hay có những cụ già trên 85 tuổi, thậm chí trên 100 tuổi, ủng hộ số tiền từ vài trăm đến vài triệu đồng mỗi người cho chính quyền để chống dịch Covid-19.
Một số bài tường thuật gây ra sự chú ý khi cho biết rằng có cụ bà ở tỉnh Nghệ An lấy ra 50.000 đồng từ tiền "bán gà" để đóng góp, một cụ bà khác 87 tuổi ủng hộ tiền, vàng ở tỉnh Quảng Ngãi, hay 5 cụ bà "không nơi nương tựa" ở tỉnh Cà Mau ủng hộ tới 23 triệu đồng.
Các Faebooker đăng bài trên trang cá nhân hoặc trong hai diễn đàn Bàn luận về kinh tế - chính trị và Góc nhìn báo chí - công dân đưa ra nhận định rằng loạt bài nối tiếp nhau trên báo chí trong nước cho thấy đây là một chiến dịch truyền thông của nhà nước.
Ba tuần trước, hôm 17/3, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam - bộ phận thuộc Đảng Cộng sản và có chức năng quản lý các tổ chức chính trị, xã hội - đã làm lễ phát động toàn dân ủng hộ phòng, chống dịch Covid-19.
Tại buổi lễ, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc phát biểu kêu gọi mỗi người dân đóng góp tùy theo khả năng của mình. "Người có tiền góp tiền, người có hiện vật góp hiện vật, người có sức góp sức, người có ý tưởng góp ý tưởng", ông Phúc nói, theo các bản tin trong nước.
Thủ tướng Việt Nam khẳng định "tương thân tương ái", "thương người như thể thương thân", "lá lành đùm lá rách" bao đời nay luôn là giá trị nền tảng của dân tộc Việt Nam và đem lại sức mạnh để "chúng ta vượt mọi khó khăn thử thách, đi đến thắng lợi cuối cùng".
Giờ đây, sau khi loạt bài của báo chí nhà nước về các cụ già đóng góp tiền, vàng được đăng, nhiều người sử dụng mạng xã hội đang đặt ra nghi vấn.
Chẳng hạn như vì sao những nhân vật được gọi là người già "không nơi nương tựa" lại đeo trên người nhiều đồ trang sức quý, theo ảnh trên báo chí nhà nước, và vì sao họ có được số tiền lớn để đóng góp, trong khi với mức sống hiện nay, ngay cả những người trẻ tuổi hơn, đang đi làm còn khó dư ra tiền để tiết kiệm.
Có người nêu ra thắc mắc rằng kể cả trong trường hợp những người neo đơn có tiền trợ cấp, số tiền đó "ăn còn không đủ" nên không thể tiết kiệm được số tiền nhiều vậy, và vì thế, các phóng sự về đóng góp của họ "nghe thực là hư cấu".
Một số người khác viết rằng ngay cả khi chuyện một số cụ già đóng góp tiền, vàng là có thật, việc báo chí nhà nước sử dụng họ để mời gọi những người dân khác đóng góp có thể xem là "vô liêm sỉ".
Diễn đàn Bàn luận về kinh tế - chính trị có gần 210.000 thành viên đăng lại một bài viết dài của Facebooker có tên Thuan Van Bui mô tả rằng "bao nhiêu thiên tai, địch họa là bấy nhiêu lần đảng, nhà nước kêu dân đóng góp" và thực hiện nhiều hình thức thúc giục, làm người dân cảm thấy "không đóng góp là không xong".
Bài viết nêu ra chất vấn "Vai trò của nhà nước chỉ là đi xin, đi ép đóng góp vậy thôi sao ? Các quỹ phòng chống thiên tai, các khoản ngân sách cho an sinh xã hội, ngân sách quốc gia đâu ? Sao năm nào cũng ngửa tay, năm nào cũng kêu gọi vậy ?".
Vẫn trong bài viết, tác giả Thuan Van Bui bình luận rằng "thật khốn nạn khi ca tụng hay tâng bốc chuyện một bà cụ lọm khọm, nghèo hơn xơ mướp bán con gà cuối cùng còn phải ‘đóng góp’ như vậy", và theo cây bút này, "lãnh đạo quốc gia mà để cho dân nghèo nhan nhản đã không ra gì, đằng này lại còn chìa tay vui vẻ và ca tụng khi nhận ‘đóng góp’ từ một bà già ‘không còn lai quần’ thì quả thực rất khốn nạn".
Cùng lúc, trên diễn đàn Góc nhìn báo chí - công dân có hơn 88.000 thành viên, một người viết có tên Thuy Le đưa ra quan điểm là những người già không nơi nương tựa này lẽ ra phải được chính phủ nuôi hoặc bảo trợ, song như báo chí đưa tin, chính phủ không ngần ngại nhận lấy "đồng tiền dành dụm khốn khổ của người cùng cực", và như vậy điều đó "thật bi hài, trơ trẽn, vô sỷ !"
Vẫn thành viên này tiếp tục bình luận rằng bộ máy truyền thông của nhà nước đã "làm quá lố, phản cảm, phản tác dụng".
Trên hai diễn đàn, còn có nhiều bài viết khác có nội dung tương tự, thu hút hàng nghìn lượt chia sẻ và các lời bình luận.
Điểm chung từ các bài viết và các lời bình là việc quyên góp từ những người già neo đơn, thậm chí từ một số em nhỏ, là một việc làm "quá tệ hại và ngược đời", và bất cứ ai có lương tâm cũng "không nên nhận tiền của các cụ già như thế" vì các cụ là "thành phần mà xã hội phải chăm lo".
********************
Bộ Tài Chính lên tiếng dự án sân golf ở Bắc Ninh (RFA, 08/04/2020)
Trong ngày 8/4, Bộ Tài chính vừa có văn bản gửi Bộ Kế hoạch và Đầu tư về năng lực pháp lý cũng như hàng loạt vướng mắc về đất đai liên quan nhà đầu tư thực hiện Dự án Sân golf quốc tế Thuận Thành, Bắc Ninh do chưa đảm bảo yêu cầu quy định của pháp luật.
Sân golf ở Bắc Ninh - Ảnh minh họa. AFP
Theo đó, văn bản đề nghị Bộ Kế hoạch và Đầu tư rà soát, chịu trách nhiệm về điều kiện năng lực đáp ứng của các nhà đầu tư với yêu cầu điều kiện hoạt động, thực hiện Dự án, đảm bảo đúng quy định của pháp luật.
Bên cạnh đó, theo Bộ Tài chính, liên quan đến đất đai và việc sử dụng đất cũng như việc miễn, giảm tiền thuế đất, chuyển đổi mục đích sử dụng đất để thực hiện dự án cũng vướng một loạt vấn đề.
Dự án Sân golf quốc tế Thuận Thành thuộc Liên danh Công ty Cổ phần Đầu tư và Phát triển bất động sản Hudland và Công ty Cổ phần Tư vấn và Thương mại Thăng Long.
Được biết, dự án khu đất trên hiện trạng là khu đất bãi bồi ven sông, được sử dụng để trồng cây hằng năm, mặt nước nuôi trồng thủy hải sản năng suất thấp. Trong khi đó, Quyết định số 1946 ngày 26/11/2009 của Thủ tướng về việc quy hoạch sân golf Việt Nam đến năm 2020 có quy định các dự án sân golf không được sử dụng đất trồng lúa, đất màu, trừ đất trồng lúa một vụ năng suất thấp.
Ngoài ra, Bộ Tài chính cũng cho rằng nếu được triển khai, dự án cũng phải được bảo đảm phù hợp với Quy hoạch phòng, chống lũ và đê điều hệ thống sông Hồng, sông Thái Bình, quy hoạch sử dụng đất của địa phương.