Thư tố cáo Tòa án tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu vi phạm luật tố tụng hình sự
Dân oan Ngô Thi Hồng Lâm - Ảnh internet
Tôi Ngô Thị Hồng Lâm xin kính trình cùng cộng đồng để tố cáo câu chuyện tôi trở thành dân oan nạn nhân của tòa án tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu.
Chồng tôi ông Hoàng Mạnh Lân :
- Huy hiệu 50 năm tuổi đảng.
- Cựu tù chính trị 22 năm Côn Đảo.
- Thương binh 3/4
- Cán bộ nghỉ hưu trí tại phường Rạch Dừa, TP Vũng Tàu.
Chồng tôi vào đảng năm 1949 và là chánh văn phòng của một huyện ủy tại Huế. Năm 1953 chi bộ bị bể thì bị ông Diệm bắt chồng tôi giam 2 năm ở lao Thừa Phủ Huế.
Sau đó thì chồng tôi bị đầy đi nhà lao Côn Đảo năm 1955 nhưng là loại tù không có án, do không chịu hồi chánh quốc gia Việt Nam Cộng Hòa bị kết án loại tù câu lưu (cứ 2 năm lại gia hạn án một lần cho đến khi nào chịu chiêu hồi về với quốc gia Việt Nam Cộng Hòa thì mãn tù). Cho đến 1/5/1975 mới ra tù trở về gia đình với một chân phải đã bị teo cơ và bị liệt do bị còng 8 năm trong xà lim.
Chúng tôi kết hôn năm 1988 trong tình trạng vẫn phải ở nhờ bạn bè và ở nhờ anh ruột tôi. Lúc đó các anh ngoài Trung ương có gợi ý cấp cho 1 căn nhà diện vắng chủ bỏ đi vượt biên (còn nguyên đồ dùng trong nhà) ở tại Sài Gòn. Chúng tôi không nhận, mà muốn về Vũng Tàu sinh sống để ở vùng biển có khí hậu mát mẻ lại không ồn ào khói bụi.
Tháng 7/1990, Đặc khu Vũng Tàu-Côn Đảo cấp cho 1 lô đất 4mx12m=48m2 đất hoang ven đường quốc lộ 51A và xin các công ty bay miền Nam kinh phí để xây ngôi nhà này. Khu vực này lúc đó thấp trũng, đọng nước mưa và rất ít cư dân sinh sống.
Khi khởi công xây dựng, đổ đất san nền của ngôi nhà tình nghĩa, lúc đó tôi bỏ tiền thuê người đóng cây tràm phía sau liền kề của ngôi nhà tình nghĩa, khai khẩn thêm đất hoang phía sau và chiểu dài của ngôi nhà được cộng thêm 13m nữa để có 35m chiều dài của ngôi nhà.
Ngày 29/8/1990, Phó chủ tịch đặc khu Vũng Tàu-Côn Đảo Đỗ Quốc Hùng đến cắt băng khánh thành và bàn giao nhà tình nghĩa cho thương binh Hoàng Mạnh Lân. Ngôi nhà có số 541 đường 30/4 phường Rạch Dừa – Vũng Tàu. Vợ chồng tôi về sinh sống và sinh con trai tôi tại ngôi nhà này từ đó.
Đến năm 2003 thì Tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu đo đạc và cấp giấy "Chủ quyền sử dụng đất" cho từng hộ dân sống trên địa bàn. Vợ chồng tôi đã tiến hành kê khai để xin cấp giấy chủ quyền sử dụng đất và nhà trên đất. Hồ sơ nộp ở Phòng đăng kí đất của Sở tài nguyên & môi trường tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu.
Đến ngày 30/12/2004 thì chồng tôi bị đột quỵ và từ trần.
Biết rõ căn nhà tình nghĩa là tài sản riêng của thương binh trong hôn nhân, nên bọn "giấu mặt" đã soạn thảo ra một "di chúc" nội dung giao căn nhà cho một người ở Huế và người đó lấy nhà thì giao cho tôi 200 triệu. Điều cần nói là di chúc này bị tẩy xóa, không có người làm chứng.
Sau 100 ngày chồng tôi của tôi mất thì chúng đưa đơn kiện tôi ra tòa để lấy căn nhà. Trong khi tôi yêu cầu tòa :
- Đem di chúc đi "giám định khoa học" chữ viết chữ kí thì cả 2 cấp tòa đểu đã bác đi lời để nghị này của tôi.
- Điều đáng nói là tại ngày tòa án cấp sơ thẩm đưa vụ án ra xét xử thì chủ quyền toàn bộ đất của ngôi nhà chưa được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất do cơ quan đăng kí quản lý ruộng đất của Sở Tài nguyên môi trường tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu cấp cho chúng tôi là người chủ sử dụng ! Nhưng tòa vẫn phán quyết giao toàn bộ ngôi nhà cho người có cái gọi là di chúc. Được bàn tay "lông lá" của các quan tòa chúng đã thắng kiện. Bản án phúc thẩm có hiệu lực ngay khi tòa tuyên.
Mặc dù lúc đó tôi đã gửi rất nhiều đơn xin được hoãn thi hành án để chờ Tòa án tối cao phán quyết đơn để nghị "Giám đốc thẩm" của tôi. Nhưng cơ quan thi hành án (THA) đã bác đơn của tôi và họ đã cưỡng chế đuổi tôi ra khỏi nhà và tháng 10/2008.
Đến ngày 22/9/2010 tòa án tối cao xử "giám đốc kiểm tra" và tuyên bố hủy 2 bản án của 2 cấp tòa án Bà Rịa - Vũng Tàu và yêu cầu xét xử lại từ đầu theo trình tự phản tố.
Tôi đã đứng đơn kiện "phản tố" lại bên nguyên đơn và tòa án 2 cấp của Bà Rịa - Vũng Tàu. Tòa đã mở phiên xét xử và tuyên trả lại tài sản là phần đất mà tôi khai khẩn phía sau liền kề với căn nhà tình nghĩa của chồng tôi (được tính trị giá bằng tiền).
Theo trình tự của luật thi hành án, tôi nộp đơn cho cơ quan thi hành án để yêu cầu thi hành án thì họ trả lời tôi qua QĐ số 30/QĐ-CCTHAD ngày 14/3/2016 V/v chưa có điều kiện thi hành án.
Từ quyết định trả lời chưa có điều kiện thi hành án này là chứng cứ để tôi yêu cầu Tòa án tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu là người tuyên bản án sai pháp luật, phải bồi thường cho tôi theo "Luật trách nhiệm bồi thường của nhà nước số 35/2009/QH12" thì họ "Thông báo trả lại đơn" cho tôi.
Tôi lại tiếp tục đưa đơn đòi bồi thường lần 2 tại Vvăn phòng cho Phó chánh văn phòng của Tòa án nhân dân tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Lần này thì Chánh án tòa tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu chuyển đơn và toàn bộ chứng cứ của tôi đến ông Châu, "giám đốc kiểm tra", xử lý theo luật định ngày 10/1/2018 tòa án tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu đã chuyển toàn bộ hồ sơ của tôi đến tòa án cấp cao tại Thành phố Hồ Chí Minh. Lý do thẩm phán Nguyễn Văn Hùng đã chuyển lên tòa cấp cao.
Ngày quy định tiếp dân vào tuần cuối tháng vừa qua, 23/2/2018, của tòa án tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, tôi đến gặp chánh án, nhưng được bộ phận văn phòng báo là chánh án từ chối tiếp tôi và lại dẫn tôi lên gặp ông Châu "giám đốc kiểm tra".
Tôi đề nghị ông Châu trả lời dân vụ việc của tôi khi nào có kết quả trả lời ?
Ông Châu trả lời tôi một cách vô trách nhiệm và ráo hoảnh rằng : không biết !
Tôi đề nghị ông Châu phải có trách nhiệm gửi công văn nhắc nhở tòa án cấp cao phải thực hiện việc trả lời dân đúng thời hạn theo luật.
Ông Châu : tôi không có quyền.
Ông Châu đã trả lời tôi giống như ngoài chợ trời. Mua bán trao tay xong là hết trách nhiệm. Tòa án không phải là chợ trời. Các ông đã nhân danh nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam tuyên bản án phúc thẩm có hiệu lực và đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi : Vậy khi phán quyết lần thứ nhất của các ông bị tòa tối cao tuyên hủy, đã phải xử lại lần 2 theo trình tự ban đầu và cũng đã có hiệu lực thì tại sao các ông lại không chấp hành hiệu lực bản án như đã thi hành hiệu lực bản án với tôi vào năm 2008 cưỡng chế tôi ra khỏi nhà, mà các ông đùn đẩy và chầy cối cãi cùn như chợ trời vậy ?
Đến đây thì văn phòng gọi bảo vệ, gọi công an đến để uy hiếp tôi khi tôi đi đòi quyền và lợi ích chính đáng của tôi đã bị tòa cố tình tuyên sai luật. Để tự vệ và bảo vệ mình tôi đã phải nhờ cô Bùi Thị Minh Hằng live stream báo cộng đồng thái độ ngồi xổm lên luật của chính những người đang thực thi luật pháp của tòa án tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu với tôi.
Nếu các ông tiếp tục vi phạm "Luật trách nhiệm bồi thường của nhà nước số 35/2009/QH12" với tôi, không trả lời tôi đúng thời hạn, gây cho tôi những tốn kém về vật chất và sức khỏe vì phải tiếp tục đi khiếu kiện thì tôi không cần các ông xét xử nữa mà tôi sẽ tự xử. Lúc đó các ông không trách tôi là không nói trước với các ông.
Kính chào.
Vũng Tàu ngày 24/2/2018
Kí tên
Ngô Thị Hồng Lâm
Nguồn : Tiếng Dân Việt Media, 25/02/2018