Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Published in

Diễn đàn

12/01/2019

Vì sao lại là Lộc Hưng ư ?

Song Chi

Những ngày qua tang thương lại đổ ập xuống đầu hàng trăm hộ gia đình ở vườn rau Lộc Hưng, P.6, Q. Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh, khi bị nhà cầm quyền cho quân tới phá sạch vườn, nhà, trở thành tay trắng, phải lâm vào cảnh "màn trời chiếu đất" ngay khi cái Tết Nguyên Đán đang tới gần !

lochung1

Chính quyền thông báo tiếp tục cưỡng chế Vườn rau Lộc Hưng

Nếu bảo vì không có giấy tờ nên cưỡng chế, đẩy người dân ra đường thì ở đất nước này từ Nam ra Bắc còn ối khu vực như vậy. Trong khi đó, dân nghèo khu Lộc Hưng, quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh đã ở đây từ năm 1954, xây nhà, trồng rau, làm ăn, đóng thuế bao nhiêu năm, nhưng nhà cầm quyền lờ đi không cấp giấy tờ cho người dân.

Bài báo trên VnExpress : "Thành phố Hồ Chí Minh cưỡng chế 112 nhà xây trên đất công" có đoạn :

…"Trong đơn tố cáo gửi trung ương, gần 90 hộ dân khẳng định đến sống tại khu vực vườn rau từ năm 1954. Từ đó đến nay họ canh tác, sử dụng khu đất và không xảy ra tranh chấp. Cư dân cũng thực hiện nghĩa vụ thuế bằng nhiều hình thức. Năm 1999, họ liên hệ UBND phường 6, UBND quận Tân Bình xin xác nhận quá trình sử dụng đất canh tác nhưng cơ quan chức năng không xác nhận".

Facebooker Nguyễn Hồng share hình ảnh tờ khế ước thuê đất trồng rau muống của dân từ năm 1963-1975, 1969-1975 và viết bàigửi các "dư luận viên" bênh vực vụ cưỡng chế này :"Đất vườn rau Lộc Hưng (P.6, Q.Tân Bình) là đất có chủ cụ thể, không phải "đất công" :

…"Một bản khế ước thuê đất trồng rau muống ở khu vườn rau Lộc Hưng Tân Bình (phường 6, quận Tân Bình), có từ trước năm 1975.

Các anh chị hãy đọc kỹ câu số 2 : "Trong trường hợp tôi muốn sang nhượng đất tôi đang mướn, thì cần phải có sự chấp thuận của Linh Mục quản lý Điền - Thổ địa phận Sài gòn cho giấy chứng".

Số 3 : "Khi được sự chấp thuận cho sang nhượng đất, tôi phải đóng 30% trên giá tiền sang nhượng đất (giá Nhà Chung định)".

Các anh chị đọc đi để thấy, đất khu vườn rau vốn thuộc sở hữu của Tổng giáo phận Sài gòn nhé, không có chuyện "đất công" như các anh/chị rêu rao theo tài liệu Ban Tuyên giáo đưa cho đâu nhé !

Các anh chị đọc đi để thấy, đất khu vườn rau vốn thuộc sở hữu của Tổng giáo phận Sài gòn nhé, không có chuyện "đất công" như các anh/chị rêu rao theo tài liệu Ban Tuyên giáo đưa cho đâu nhé !

Tiện thể thông tin thêm, đất "khu ăng ten" thời Pháp thuộc hay "Đài phát tín" thời Việt Nam Cộng Hòa là khu kề bên vườn rau chứ không phải khu vườn rau nhé (thực chất, đất "khu ăng ten" hay "đài phát tín" cũng là đất các chính thể thời đó mượn của giáo phận Sài gòn luôn). Đừng cố ý nhập nhằng gộp lại thành một rồi lu loa là "đất công"

Ngược lại, có khối nơi là đất công, người vào ở mới sau năm 75 trở đi, mà vì có tiền nên chẳng bao lâu có sổ đỏ, giấy chứng nhận hẳn hoi !

Nhà văn Nguyễn Viện viết trên facebook :

"Câu hỏi dành cho chính quyền quận Tân Bình :

Cưỡng chế phá bỏ nhà cửa của dân nghèo tại khu vườn rau Lộc Hưng, cứ cho rằng vì đó là đất công, dù họ đã sinh sống từ 1954, dù đã có qui định cư ngụ trước 1993 thì đương nhiên được hợp thức hóa.

Thế nhưng, "Cũng khu vườn rau, ở phía ngoài, mặt tiền đường Cách Mạng Tháng Tám thì hàng chục năm nay đã thành dãy nhà 3, 4 tầng từ lúc nào - không rõ đơn vị nào phân, hợp thức hóa ? Nghĩa là đất công khu vườn rau đã thành đất tư từ lâu - sổ hồng, sổ đỏ đàng hoàng". (Thông tin từ FB Cù Mai Công )

Tại sao lại thế ?"

Hoặc đám quan chức, đám có tiền, đám tự gọi mình là "giới tinh hoa quý tộc" gì đấy khơi khơi xẻ thịt hàng chục hecta rừng phòng hộ ở Sóc Sơn, đào núi lấp hồ xây biệt thự, biệt phủ nguy nga thì nhà cầm quyền mãi không dám đụng tới !

Tại sao lại thế ?

Là vì trong Trại Súc Vật "Tất cả mọi con vật đều bình đẳng nhưng có những con vật bình đẳng hơn những con vật khác". ("George Orwell, The Animal Farm).

Là vì, những nơi kia là của "những công dân loại một", còn những nơi như khu Lộc Hưng, toàn dân công giáo, dân miền Bắc di cư chạy trốn cộng sản, cựu tù nhân lương tâm, sinh viên nghèo, dân nghèo thành thị, chưa kể lại có các ông thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa nữa, tức là "những công dân loại hai, loại ba" thậm chí, không được xếp loại-vì không được cấp CMND, hộ khẩu, giấy tờ gì hết.

Cái cảnh mọi người đùm bọc che chở nhau, thương yêu nhau, những người thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa què cụt, đui mù, tàn phế nhưng lại có được một chỗ để quây quần bên nhau, sống vui vẻ những ngày còn lại của cuộc đời…làm cho nhà cầm quyền ngứa mắt ! Đơn giản là như vậy.

Vợ chồng cựu tù nhân lương tâm Phạm Thanh Nghiên, Huỳnh Anh Tú, mà tuổi tù hai người cộng lại bằng 16 năm, cùng với đứa con gái bé bỏng của họ, là một trong những gia đình bị cướp sạch, phá sạch ngôi nhà dành dụm xây dựng bằng tiền gom góp của hai vợ chồng, và tiền vay mượn bạn bè khắp nơi. Đọc những bài cả hai viết, không một ai còn có lương tri, có trái tim mà chịu nổi.

Đau nỗi đau mất nhà, bị cướp mất mái ấm cho con, họ còn đau nỗi đau bị chia cắt, mất tất cả bạn bè, hàng xóm láng giềng tốt bụng lâu nay xum vầy. Blogger Phạm Thanh Nghiên viết :

"Sao cứ đau xót, quay quắt, da diết, nhớ thương mãi thế này.

Bao giờ mới nguôi. Nhớ đến gục xuống thế này.

Chị Thịnh Phượng ơi, Tấn Huyền Trang, Lan Chi, Lâm, Việt ơi.

Các chú thương phế binh ơi.

Anh Tiến, Hiệp, Sang ơi ! Giờ mỗi người một nơi, chẳng còn những ngày sum vầy nữa.

Lũ ác nhân Hồ Tàu kia, chúng mày cướp phá giỏi lắm, chia cắt giỏi lắm, reo rắc đau thương oán hận giỏi lắm. Rồi lũ mày sẽ phải chui ống cống hết thôi".

Cái nguyên nhân thứ hai, sâu xa hơn, đó là nguyên nhân chính trị, chứ không chỉ vì chuyện kinh tế, tham tiền thì cưỡng chế, cướp đất dân, như vẫn xảy ra ở VN hàng chục năm nay, và sẽ còn tiếp tục xảy ra, khi nào cái nguyên tắc "Nguyên tắc đất đai thuộc sở hữu toàn dân, do Nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lý" còn tồn tại, đả và đang biến hàng triệu, hàng chục triệu người trở thành "dân oan" bao lâu nay.

Nhà văn, nhà báo Ngô Thị Kim Cúc, viết trong bài "Không có Tết với người dân Lộc Hưng vong gia thất thổ" trên facebook của mình :

…"Để biến người dân thành kẻ cư trú bất hợp pháp không có gì là khó, nếu nhà cầm quyền muốn mọi việc xảy ra theo chiều hướng như vậy.

…"Một câu hỏi khác là, vì sao lại thực hiện việc này vào đúng thời điểm cận tết, khi nhà nhà đều đang chuẩn bị cho ngày Tết Nguyên Đán vốn rất thiêng liêng trong tập tục của người Việt ?

Lãnh đạo quận Tân Bình có nhớ là chỉ còn hơn ba tuần đã là Tết ? Gia đình họ có đang chuẩn bị ăn Tết/ vui Tết không ? Sao họ nỡ lòng đẩy những người dân vào cảnh phá sản, vô gia cư, màn trời chiếu đất ?

Có lẽ đây sẽ là câu chuyện dài khi các luật sư vào cuộc, và những yếu tố pháp lý sẽ được minh bạch để nhắc nhở nhà cầm quyền rằng, làm bất cứ việc gì, hãy nghĩ đến người dân, cuộc sống và quyền lợi của dân. Bởi không có nhân dân đóng thuế thì bộ máy cầm quyền mà họ là một bộ phận, không thể vận hành".

"Làm bất cứ việc gì, hãy nghĩ đến người dân, cuộc sống và quyền lợi của dân". Nếu biết nghĩ như thế, thì chế độ này đâu phải là một chế độ độc tài sắt máu, bao nhiêu năm nay luôn nằm trong top 10 từ dưới đếm lên về thành tích đàn áp tự do, dân chủ, nhân quyền trong các bảng xếp loại khác nhau của thế giới và đảng cộng sản Việt Nam đâu đến nỗi được dân đặt cho cái tên một đảng cầm quyền "hèn với giặc, ác với dân".

Nhìn cảnh vườn rau, nhà dân tan hoang, cứ ngỡ như những hình ảnh thời chiến tranh, hoặc sau một vụ đánh bom khủng bố vậy !

Nhưng nghĩ cho cùng thì dù đã hơn bốn thập niên sau chiến tranh, đối với đại đa số người dân Việt Nam, đất nước này đã có bao giờ thực sự bình yên ? Cuộc chiến vẫn diễn ra hàng ngày hàng giờ, giờ đây là giữa đại đa số dân chúng nghèo khó tay không tấc sắt, cam chịu, nhẫn nhục và một thiểu số tư bản đỏ, quan lại, đứng đầu là nhà cầm quyền Việt Nam.

Trên quê hương này vẫn chưa thật sự có hòa bình, hòa giải hòa hợp gì hết, khi một hành động nhỏ nhoi là công nhân chính thể Việt Nam Cộng Hòa, công nhận miền Nam VN giai đoạn 1954-1975 là một quốc gia có chủ quyền, tôn trọng, tu bổ nghĩa trang của những người lính bên kia, hoặc nếu đã không thể giúp đỡ, cấp bất cứ một chế độ an sinh xã hội nào cho những người thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa thì bao dung cho họ được sống yên lành những ngày cuối đời trong những ngôi nhà được cấp bởi lòng từ tâm của người khác…Những chuyện như vậy còn không làm được, thì nói gì đến hòa bình với hai ý nghĩa thực sự !

Cũng chính vì cái sự Lộc Hưng là đất của công dân loại hai, loại ba, và loại không được xếp loại, nên báo chí trong nước câm lặng, khi được phép "mở miệng" thì hoặc đứng về phía nhà cầm quyền, hoặc rất rụt rè, nếu không nhờ có internet, facebook và báo chí bên ngoài lên tiếng, chắc chả mấy ai biết ! Vậy mà có những kẻ vô lương tâm với đồng loại, không hiểu rõ nguồn cơn sự việc, đã vội lên tiếng bênh vực nhà cầm quyền, cho đó là nơi tụ tập của những kẻ xì ke ma túy, trộm cắp bụi đời, không có giấy tờ thì bị xóa sổ là phải rồi, rằng tôi ủng hộ nhà nước xóa trắng để xây trường học v.v… và v.v…

Khởi đầu bằng mị dân và cướp chính quyền bằng bạo lực, rồi giành được quyền lãnh đạo trên toàn quốc cũng bằng sự dối trá và bạo lực, khủng bố, đến bây giờ, đảng cộng sản VN vẫn tiếp tục con đường cai trị nhân dân bằng sự dối trá, cướp bóc và khủng bố ! Thế giới đổi thay nhưng bản chất của đảng và nhà nước cộng sản VN thì chưa và không bao giờ thay đổi, nên đừng bao giờ mơ tưởng, hy vọng có thể hòa hợp hòa giải, có thể đối thoại gì với họ cả !

Song Chi

Nguồn : RFA, 12/01/2019 (songchi's blog)

Quay lại trang chủ
Read 605 times

Viết bình luận

Phải xác tín nội dung bài viết đáp ứng tất cả những yêu cầu của thông tin được đánh dấu bằng ký hiệu (*)