Sớm không "đánh", muộn không "đánh". Sau ký kết bản Tuyên bố chung 2017 thì ông Trọng tới tấp "đánh" tham nhũng.
Thái độ khúm núm nịnh bợ của ông Trọng : "trà Việt Nam không ngon bằng trà Trung Quốc" cho ta thấy sau lưng ông Trọng là ai.
Tôi cho rằng mục tiêu ông Trọng không hẵn là để diệt trừ tham nhũng mà chỉ để che dấu một mưu đồ. Bởi vì muốn diệt trừ tham nhũng là phải "đánh" từ trên xuống dưới, đánh từ trong ra ngoài, đánh những điểm cần đánh trước, không loại trừ một ai trong đảng cộng sản.
Đám cần "đánh" đầu tiên dĩ nhiên là "công an". Từ cảnh sát đứng đường chận từng chiếc xe để ăn. Từ công an làng xã xông vào chợ ruồng bắt, tịch thu từng rổ cá, mẻ tôm của dân nghèo. Cho đến "thượng tầng", như ông tướng chi đó ký công văn "tuyệt mật" ra lịnh cho ông Đinh La Thăng, lúc làm bí thư Sài gòn, "đề nghị" nâng đỡ cho phe công an trong một "thương vụ" ngân hàng. Công an Việt Nam thể hiện là một bầy mọt nước. Chúng ăn của dân không từ một thứ gì, kể cả 4 tấm ván hòm của người đang nằm chờ chết.
Đám ưu tiên "đánh" thứ nhì là quân đội. Chiến tranh đã chấm dứt hơn 4 thập niên nhưng quân đội "Việt Nam anh hùng" vẫn hành động như là "người có công lao to lớn". Đây là thái độ "kiêu binh". Vấn đề là thái độ "kiêu binh" của đám tướng tá quân đội không nhằm bảo vệ đất nước, an ninh quốc phòng, mà chỉ nhằm làm "kinh tế". Nếu có đọc những bài báo nước ngoài, ta thấy Mỹ đã không bán vũ khí cho Việt Nam chỉ vì phía Việt Nam đòi "lại quả 50%".
Nếu ông Trọng muốn đánh tham nhũng, những tướng lãnh nào dính vào "phi vụ" này cần phải chém đầu làm gương. Ta cũng thấy vụ đất đai thuộc phi trường Tân Sơn Nhứt, vụ Đồng Tâm… đâu có "đất vàng" thì ở đó có mặt "quân đội". Đám tướng tá quân đội thực ra là những con sâu, con chuột... ăn hại, phát nát tan đất nước này.
Mục tiêu "đánh" tham nhũng của ông Trọng không hề tương đồng với chiến dịch "đả hổ diệt ruồi" của Tập Cận Bình. Để ý, ông Trọng đánh người nào thì người đó đích thị hoặc "thân Mỹ", hoặc ở về phía "đối thủ" chính trị.
Ông Trọng lên làm tổng bí thư đã 6 năm. Trong đó ít nhứt 5 năm dài ông này lù khù, không làm được việc chi ra hồn, đến đỗi người ta gọi ông là Trọng lú. Nhưng từ khi ông này ký kết Tuyên bố chung 2017, vào tháng giêng 2017, tức thì thế lực ông Trọng tăng vọt "đột biến".
Theo tôi, ta không thể loại trừ "bàn tay hôi hám", là "thế lực" của ngoại bang "chống lưng" cho ông Trọng, dùng ông này để tiêu diệt mọi thế lực trong đảng có khuynh hướng "thân Mỹ", cũng như tất cả những đảng viên bày tỏ ý tưởng ôn hòa, ủng hộ chủ trương "xã hội dân sự", "dân chủ, đa nguyên"... Bản nội qui mới của đảng cộng sản Việt Nam vừa công bố cho phép ta đặt vấn đề như vậy. Lịch sử đảng cộng sản Việt Nam đã nhiều lần bị ngoại bang khuynh đảo cho phép ta đặt giả thuyết.
Trở lại vụ Việt Nam ra lịnh rút giàn khoan Repsol hồi tháng tám 2017. Giàn khoan này vốn của Tây ban nha, thăm dò ở lô 136-03 trên thềm lục địa pháp lý của Việt Nam, cách đường cơ bản của Việt Nam dưới 200 hải lý. Khu vực này cách lục địa Trung Quốc hàng ngàn cây số.
Trước sự "đe dọa" của Trung Quốc, "mầy không rút tao đánh", Việt Nam phải ra lệnh cho Repsol rút về, mặc dầu chi phí đầu tư khai thác ở đây đã lên đến 27 triệu đô la (có nguồn nói là hàng trăm triệu đô la).
Câu hỏi đặt ra : Trung Quốc lấy tư cách gì để hăm dọa Việt Nam, trong vụ khai thác lô 136-03 ? Và ai trong giàn lãnh đạo Việt Nam đã chủ trương rút ?
Dĩ nhiên, thứ nhứt, Trung Quốc vịn lý do lô 136-03 "có chồng lấn" với "đường chữ U chín đoạn", tức "đường lưỡi bò".
Thứ hai, một nguồn tin từ "nội bộ" hé lộ rằng, hai người chủ trương "rút" là Nguyễn Phú Trọng và Ngô Xuân Lịch.
Quyết định "bó gối qui hàng" của ông Trọng đã gây một tiền lệ chết người : Việt Nam nhìn nhận yêu sách của Trung Quốc ở khu vực lô 136-03 là chính đáng.
Cần nhắc lại, khu vực thềm lục địa chung quanh lô 136 thuộc về bãi Tư chính - Vũng mây, thuộc về thềm lục địa (pháp lý) của Việt Nam. Khu vực này từ những năm 1992 Trung Quốc đã lên tiếng khẳng định chủ quyền, bằng các tuyên bố cũng như những hành vi ký hợp đồng cho phép các công ty dầu hỏa nước ngoài đến khai thác. Nhưng chưa bao giờ Việt Nam nhượng bộ ở khu vực này. Bằng các biện pháp ngoại giao, pháp lý và răn đe quân sự… rốt cục phía Trung Quốc phải tháo lui.
Quyết định của ông Trọng đã gây ra một tiền lệ là Việt Nam nhìn nhận tính chính đáng của "đường lưỡi bò".
Quyết định này hết sức là nguy hiểm, vì nó hàm ý quần đào HS và TS thuộc Trung Quốc ; Hệ quả có thể làm Việt Nam mất khoảng 50% diện tích vùng biển.
Trở lại nội dung Tuyên bố Việt Nam-Trung Quốc 2017. Hôm trước tôi có viết là tuyên bố này đi ngược lại tinh thần Hiến chương Liên Hiệp Quốc, ngược lại nội dung 5 Nguyên tắc Chung sống hòa bình cũng như đi phá bỏ nền tảng ngoại giao giữa Việt Nam và Trung Quốc, được qui định theo Tuyên bố 2000.
Tuyên bố về Hợp tác Toàn diện trong Thế kỷ mới giữa Việt Nam và Trung Quốc (năm 2000), nhấn mạnh nguyên tắc nền tảng quan hệ hai nước như sau :
"Hai bên khẳng định lại, tiếp tục căn cứ theo tôn chỉ và nguyên tắc của Hiến chương Liên hợp quốc, 5 nguyên tắc cùng tồn tại hoà bình và các quan hệ quốc tế đã được thừa nhận, thúc đẩy quạn hệ giữa hai nước phát triển toàn diện. Đảng cộng sản Việt Nam và Đảng cộng sản Trung Quốc tiếp tục phát triển quan hệ hợp tác hữu nghị trên cơ sở các nguyên tắc : độc lập tự chủ, hoàn toàn bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau, không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau".
Nguyên tắc nền tảng của Hiến chương Liên Hiệp Quốc là "bình đẳng về chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ". Tức là các quốc gia, lớn nhỏ, mạnh yếu không phân biệt, tất cả đều bình đẳng như nhau, không được xâm lấn lãnh thổ quốc gia khác.
Nguyên tắc "Chung sống hòa bình" (coexistance pacifique) do Trung Quốc chủ trương, gồm 5 nguyên tắc :
1. tôn trọng chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau,
2. không xâm lược lẫn nhau,
3. không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau,
4. bình đẳng và cùng có lợi, và
5. cùng chung sống hòa bình.
Nội dung Tuyên bố chung Việt Nam và Trung Quốc 2017, nhìn nhận Việt Nam và Trung Quốc "có chung tương lai, có cùng vận mệnh", tức là là đã phá vỡ mọi nguyên tắc, từ Hiến chương Liên Hiệp Quốc cho tới 5 Nguyên tắc Chung sống hòa bình của Trung Quốc.
Vụ ông Trọng uống trà với Tập Cận Bình, nhìn thái độ khúm núm nịnh bợ của ông Trọng : "trà Việt Nam không ngon bằng trà Trung Quốc" cho ta thấy sau lưng ông Trọng là ai.
Mục đích đánh tham nhũng của ông Trọng chưa chắc có mục tiêu chấn hưng Việt Nam nhưng rõ ràng đưa Việt Nam chính thức "vào vòng bắc thuộc".
Trương Nhân Tuấn
Nguồn : fb.nhantuan.truong, 22/12/2017