Nguyễn Mạnh Hùng – ‘ngôi sao chính trị’ bao nhiêu ngàn tỉ ?
Trân Văn, VOA, 14/11/2019
Ông Nguyễn Mạnh Hùng, Bộ trưởng Thông tin và truyền thông Việt Nam, nhân vật từng được xem như một "ngôi sao chính trị", lại làm nhiều người thở dài !
Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng tại buổi gặp gỡ giới công nghệ thông tin - truyền thông phía Nam hôm 15/7 - Ảnh : Hải Đăng
Nếu nhận định của ông Hùng : Hiện nay nói gì, thậm chí yêu ai cũng nằm trên mạng xã hội, thành ra nếu chỉ dùng mạng xã hội, não người Việt sẽ nằm ở nước ngoài và điều này sẽ nguy hiểm tới an ninh quốc gia (1) – được giới thiệu rộng rãi, chắc chắn sẽ gây hoang mang trên… toàn thế giới !
Làm sao các chuyên gia hàng đầu của nhiều lĩnh vực (giáo dục, y tế, văn hóa – xã hội, kinh tế, khoa học – kỹ thuật) có thể chứng minh mạng xã hội là… não và não có thể trở thành một bộ phận… ngoại thân không chỉ của một… cá nhân mà còn của cả một… dân tộc ?
Nếu nhìn "não" theo nghĩa… bóng, nhận định của ông Hùng cũng vẫn là một kiểu ví von điển hình chỉ có giá trị đối với các chuyên gia chuyên nghiên cứu về… tâm thần khi cần khảo sát để bổ sung thêm cách nhận biết, lập phác đồ điều trị cho những bệnh nhân tâm thần phân liệt !
Làm gì có chuyện người Việt kém cỏi đến mức để mạng xã hội chuyển hóa nhận thức, điều khiển toàn bộ hành vi thay não của họ ! Xem mạng xã hội là "não", cảnh báo về những… nguy cơ khi "não" của một dân tộc nằm ở bên ngoài… biên giới là sự miệt thị đồng bào của mình.
Dùng "an ninh quốc gia" như một lý do nhằm dọa dẫm, tìm kiếm thêm nguồn đầu tư cho mạng xã hội… thuần Việt, nhằm kéo "não" của người Việt về lại Việt Nam, hứa hẹn khả năng kiểm soát "não" của người Việt theo hướng có lợi nhất cho… đảng ta là một kiểu ngụy biện tội nghiệp, chỉ gian mà không khôn !
Nếu đọc kỹ các tường thuật về cuộc đối thoại giữa ông Hùng với các đại biểu Quốc hội Việt Nam hôm 8 tháng 11, có thể nhận ra ngay rằng ông Hùng hoặc là hết sức bất thường về khả năng tư duy và nhận thức, hoặc là hết sức bất lương khi bất chấp thực tế tuyên bố, năm tới, sẽ có… 90 triệu người Việt dùng mạng xã hội Việt Nam !
Thật đáng tiếc khi không có đại biểu nào đại diện cho "ý chí, nguyện vọng của nhân dân", yêu cầu ông Hùng giải thích thêm, tại sao sau khi ông trở thành Bộ trưởng Thông tin và truyền thông , tỉ lệ người Việt sử dụng mạng xã hội thuần Việt đã đạt đến… 65 triệu, tăng 30% so với trước ngày ông nhậm chức mà "não người Việt" vẫn còn "nằm ở nước ngoài" ?
***
Ông Hùng, 57 tuổi, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam, kiêm Phó Ban Tuyên giáo, kiêm Bộ trưởng Thông tin và truyền thông , từng là thiếu tướng quân đội. Ông Hùng thành tướng không phải do cầm quân mà vì đảm nhận vai trò Chủ tịch Hội đồng Quản trị kiêm Tổng giám đốc Tập đoàn Công nghiệp – Viễn thông Quân đội (Viettel).
Viettel đã và đang được xem là doanh nghiệp hàng đầu của Bộ Quốc phòng, đồng thời còn được xem như điển hình tích cực, biện minh cho việc dốc toàn bộ nguồn lực quốc gia nhằm phát triển các tập đoàn, tổng công ty quốc doanh và sự đúng đắn trong việc giữ vững chủ trương tạo điều kiện để… "quân đội làm kinh tế".
Hệ thống truyền thông chính thức của hệ thống chính trị, hệ thống công quyền Việt Nam từng dành rất nhiều giấy, mực ca ngợi Viettel và ca tụng ông Hùng như một ông tướng giỏi… kinh doanh, một doanh nhân nhân tài ba khoác áo lính, một cá nhân có viễn kiến có thể… truyền cảm hứng cho đám đông, đặc biệt là giới trẻ (2)…
Chưa cơ quan truyền thông nào trong hệ thống truyền thông chính thức thử tìm hiểu và công bố, Viettel đã sử dụng bao nhiêu phần trăm hệ thống hạ tầng thông tin dành cho quốc phòng để kiếm tiền (?), hệ thống này trị giá bao nhiêu (?), bao nhiêu phần trăm ngân sách dành cho quốc phòng đã được rót vào Viettel (?),…
Cũng chưa có cơ quan hữu trách nào thử so sánh và trả lời cho công chúng, nếu tính đúng, tính đủ, liệu doanh thu và lợi nhuận của Viettel có tương xứng với nguồn lực dành cho quốc phòng mà Viettel đang tận tình khai thác (?), khai thác như thế có làm suy yếu khả năng quốc phòng và "mượn đầu heo nấu cháo" như Viettel có hợp lý (?)…
Một trong những lý do khiến ông Hùng được đánh giá cao, Bộ Quốc phòng và nhiều viên chức lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền Việt Nam "nở mày, nở mặt" là Viettel Global – doanh nghiệp đảm trách đầu tư, phát triển các thị trường bên ngoài Việt Nam của Viettel.
Viettel Global đã đầu tư vào chín quốc gia thuộc khu vực Đông Nam Á, ở châu Phi và ở Nam Mỹ. Bên cạnh vô số "những lời có cánh" dành cho Viettel và ông Hùng về Viettel Global, một vài nguồn tiết lộ : Năm 2016, Viettel Global lỗ 3.475 tỉ đồng. Năm 2016 lỗ 481 tỉ đồng. Năm 2018 lỗ 797 tỉ đồng (3).
Liệu các dự án đầu tư vào thị trường viễn thông bên ngoài Việt Nam của Viettel có giống như các dự án đầu tư vào thị trường dầu khí bên ngoài Việt Nam của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) – 11/13 dự án thua lỗ và khiến PVN (xét về bản chất là chính người Việt) mất trắng nhiều ngàn tỉ đồng (4) ?..
***
Con đường đưa ông Hùng trồi lên như một "ngôi sao chính trị", kiểu tư duy và các chiêu, trò mà ông Hùng thể hiện qua những tuyên bố - nhận định từ khi ông được chọn để thay thế ông Trương Minh Tuấn, đảm nhận cả vai trò Phó ban Tuyên giáo Ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam lẫn Bộ trưởng Thông tin và truyền thông , khiến người ta nhớ đến hai "ngôi sao chính trị" : Đinh La Thăng và Nguyễn Bá Thanh.
Hai "ngôi sao chính trị" đã tắt vừa "trảm tướng", thề "hốt liền, không nói nhiều",… vừa lấy của người Việt nhiều ngàn tỉ liệu đã đủ để người Việt cảnh giác với những "ngôi sao chính trị" khác của đảng ta ? Thay vì trầm trồ hãy chú ý nhiều hơn đến Viettel, tuy so sánh "mạng xã hội – não" ngớ ngẩn nhưng đó là so sánh trị giá nhiều ngàn tỉ !
Trân Văn
Nguồn : VOA, 14/11/2019
Chú thích
(2) https://news.zing.vn/10-phat-ngon-truyen-cam-hung-cua-ong-nguyen-manh-hung-post861680.html
(3) https://nhadautu.vn/viettel-global-lo-lai-the-nao-khi-mang-chuong-di-danh-xu-nguoi-d19563.html
******************
Não người Việt nên để ở đâu ?
Nguyễn Hùng, VOA, 14/11/2019
Hôm đầu tuần tôi đang đọc bài ‘Bạo lực ở Hong Kong sẽ còn tệ nữa’ trên máy tính thì cậu con trai bảy tuổi của tôi ra đứng sau lưng cùng đọc. Cậu đọc tít xong và thắc mắc : "Tại sao bạo lực ở Hong Kong sẽ tệ thêm. Con tưởng thế chiến đã hết rồi." Tôi bảo : "Thế chiến hết rồi nhưng ở nhiều nơi người ta vẫn bất đồng và xuống đường biểu tình. Ở Hong Kong cảnh sát đã dùng bạo lực để đáp trả." Cậu lại bảo : "Cảnh sát chỉ tới khi người ta làm điều gì trái pháp luật thôi chứ. Bất đồng có gì trái pháp luật đâu."
Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng.
Thế đấy. Một cậu bé mới bảy tuổi mà đã có kết luận mà nhiều chính trị gia Việt Nam chắc chắn không đồng tình. Bất đồng hay chỉ ra cái sai của hệ thống, nhất là của các nhân vật cao cấp, là bị ghép vào tội "tuyên truyền chống nhà nước xã hội chủ nghĩa" ngay. Vậy nên não người Việt để bên ngoài hình chữ S tốt hơn, bộ trưởng thông tin truyền thông ạ. Ít nhất trong hiện tại. Nếu không đúng như vậy thì tại sao các cán bộ cứ hở ra là gửi con đi học nước ngoài ? Bản thân họ cũng khoái đi tây học nữa. Mới đây người ta lại chia sẻ bài viết từ năm ngoái về chuyện Cần Thơ bỏ ra tới 80 tỷ để đưa cán bộ sang Hoa Kỳ "bồi dưỡng".
Việt Nam xưa ao tù nước đọng tới mức những người muốn thay đổi tích cực ở dải đất chữ S phần đông phải ra nước ngoài thông não rồi mới về. Nhưng liệu ngày nay có gì khác ? Liệu có bao nhiêu uỷ viên trung ương hay ngay cả uỷ viên bộ chính trị chưa từng du học ? Ngay cả cộng sản đàn anh Trung Quốc cũng vẫn phải gửi gián điệp đi học mót và đánh cắp công nghệ của phương tây. Và trong khi Trung Quốc đã có chương trình thám hiểm mặt trăng thì Việt Nam vẫn lò dò trên con đường luẩn quẩn đào tài nguyên thiên nhiên và đem sức người đi bán. Não mà khá thì đã giữ tài nguyên cho các thế hệ tương lai và tập trung vào xuất khẩu chất xám thay vì "xuất khẩu lao động".
Bộ trưởng thông tin truyền thông nói người Việt Nam dùng mạng xã hội nước ngoài tức là não để ngoài nước. Phát biểu này thật ngây ngô vì não nào chẳng có chân và người Việt bỏ phiếu bằng chân từ lâu rồi. Sao những bộ não nhưNgô Bảo Châu hay Đàm Thanh Sơn không về Việt Nam mà lại chọn Đại học Chicago ở Hoa Kỳ làm nơi trú chân ?
Chỉ riêng cách ứng xử của chính quyền trong vụ 39 người Việt Nam chết trong thùng xe tải cũng cho thấy não trạng của giới chức có vấn đề. Vì sao phải giấu đi tuổi của các nạn nhân ? Vì sự thật thê thảm là có tới 10 em chưa tới hai mươi tuổi, hai em mới 15. Tại sao các em muốn mang não mình ra nước ngoài ? Nếu não lãnh đạo sáng sủa hơn, tôi tin các em chẳng dại gì chui đầu vào thùng công-ten-nơ mà sẽ ở lại quê hương gây dựng tương lai. Nếu lãnh đạo đầu óc bớt tăm tối, Việt Nam đã như Malaysia hay Singapore và công dân của họ được vào Anh du lịch trong sáu tháng mà không cần visa. Như vậy các em đâu phải chui thùng làm gì.
Ngay cả khi người đã chết rồi, các lãnh đạo địa phương não phẳng lại còn đến thúc ép các gia đình nhận tro cốt về trong khi các gia đình đều nói họ muốn nhìn mặt người thân lần cuối. Cái này có lẽ còn liên quan tới trái tim nhỏ hẹp của giới quan chức. Giả sử đó là con em họ liệu họ có muốn nhận tro về không ? Dĩ nhiên vì là quan chức nên có lẽ họ đã tham nhũng đủ để bay sang tận nơi đưa con em về. Bởi vậy họ không hiểu được sự khó khăn và hoàn cảnh của dân đen. Con em họ đi du học bằng chính những đồng tiền thuế của người dân. Họ sống cũng bằng tiền thuế của người dân. Nhưng họ có bộ não và trái tim của những đốc công thời thuộc địa.
Từ xa theo dõi phát biểu của các quan chức Việt Nam tôi thấy hãi hùng. Những người như vậy mà leo được lên ghế lãnh đạo thì người dân bảo Việt Nam đang theo chủ nghĩa "Xuống Hố Cả Nút" là đúng rồi. Ngày nào còn thứ chủ nghĩa lai căng đó trên mảnh đất Việt Nam, ngày đó não người Việt tốt nhất cứ để bên ngoài vì "an toàn là bạn".
Nguyễn Hùng
Nguồn : VOA, 14/11/2019
Trung Quốc đã làm rất tốt về việc xây dựng mạng xã hội của riêng họ. Vì vậy, Việt Nam cũng nên xây dựng mạng xã hội của mình.
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc
La grenouille qui veut se faire aussi grosse que le boeuf.
Jean De La Fontaine
Trong lịch sử loài người, dường như, không xứ sở nào lại có một tầng lớp lãnh đạo "sính" chuyện viết lách như ở Việt Nam :
- TBT Trường Chinh, làm thơ với bút hiệu Sóng Hồng.
- TBT Nguyễn Văn Linh, viết báo với tên NVL.
- TBT Nông Đức Mạnh, người suốt đời chỉ quan tâm đến lâm nghiệp và nông nghiệp (trồng cây gì ? nuôi con gì ?) cũng vừa làm công luận vô cùng kinh ngạc về bộ Tuyển Tập dầy cộm của ông, do nhà xuất bản Sự Thực xuất bản năm 2018.
Nói chung thì tất cả các đồng chí lãnh đạo đều có tác phẩm để đời ráo trọi :
- Tuyển Tập Nguyễn Phú Trọng
Riêng Chủ tịch đầu tiên của nước VNDCCH, kiêm Chủ tịch Đảng, đã để lại cho hậu thế Hồ Chí Minh Toàn Tập (trọn bộ) tới 15 cuốn lận. Người còn làm thơ (tiếng Tầu) viết kịch (tiếng Tây) và đặc biệt nổi bật trong thể loại tự truyện – autobiography – với những bút danh xa lạ : Trần Dân Tiên hoặc Th. Lan. Ngay cho đến nay, bài viết ("Địa Chủ Ác Ghê") của Bác – xuất bản năm 1953, với bút hiệu CB – vẫn còn được dư luận rất quan tâm và vô cùng… ái ngại !
Tiến sĩ Mạc Văn Trang nhận xét : "Cái này là mốt của những nhà cộng sản, bất kỳ ai làm Tổng bí thư đều có sách, từ xưa đến giờ : ông Lê Duẩn có rất nhiều sách, ông Trường Chinh, ông Nguyễn Văn Linh, ông Đỗ Mười cũng rất nhiều sách".
Đến như cỡ ông Đỗ Mười mà "cũng rất nhiều sách" thì đủ biết là giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam thích "trước tác" đến cỡ nào. Có điều ít ai để ý là ngoài việc chăm chỉ viết lách, họ còn vô cùng nhiệt tình… đốt sách nữa cơ. Họ đốt từ Hà Nội đến Sài Gòn. Một người dân ở lại miền Bắc sau năm 1954, ông Tự Do, cho biết :
"Tôi phải học năm cuối cùng, tú tài 2, cùng một số ‘lớp chín hậu phương’, năm sau sẽ sát nhập thành ‘hệ mười năm’. Số học sinh ‘lớp chín’ này vào lớp không phải để học, mà là ‘tổ chức hiệu đoàn’, nhận ‘chỉ thị của thành đoàn’ rồi ‘phát động phong trào chống văn hóa nô dịch’ ! Họ truy lùng… đốt sách !
Hai mươi mốt năm sau, tình trạng này lại tái diễn :
- Trần Bích San : "Sau khi dùng bạo lực cưỡng chiếm miền Nam, Cộng Sản thực hiện cấp thời, qui mô chính sách tieu diệt toàn bộ văn hóa phẩm Việt Nam Cộng Hoà. Khoảng hơn 180,000,000 quyển sách đủ loại bị tịch thu, thiêu hủy" (Trần Bích San, Văn Học Việt Nam, New Orleans, LA, Cảo Thơm, 2018).
- T. Vấn : "Đó là những ngày tháng tủi hổ nhất cho lịch sử Việt nam, khi hàng ngàn thanh niên sinh viên học sinh của bên thua trận bị chính quyền mới ra lệnh vào tận những nhà sách, nhà xuất bản, cả những kệ sách tư nhân, tịch thu tòan bộ sách báo, ấn phẩm, tất cả những gì được in ấn, phát hành ở miền Nam trước tháng 4 năm 1975 đem ra đốt".
- Nguyễn Ngọc Chính : "Không có con số thống kê chính thức nhưng người ta ước đoán có đến vài trăm ngàn sách báo và băng, đĩa nhạc bị thiêu đốt trong chiến dịch truy quét văn hóa phẩm đồi trụy-phản động tại Sài Gòn. Sách báo trên kệ sách trong nhà của tư nhân bị các thanh niên đeo băng đỏ lôi ra hỏa thiêu không thương tiếc".
Thời gian, may thay, không đứng về phe những kẻ phần thư. Những tác phẩm bị thiêu hủy đều có thể được tái tạo, dưới hình thức khác (gọn gàng, nhẹ nhàng, và dễ tiếp cận hơn nhiều) trong thời đại mới. Internet là một phát kiến ngoài dự đoán của Geroge Orwell nên nhà tiên tri của thế kỷ XX đã bị thời đại vượt qua. Trong tác phẩm Nineteen Eighty-Four (1984) ông viết : "Who controls the past controls the future : who controls the present controls the past" (dịch "Ai kiểm soát được hiện tại, kiểm soát được quá khứ. Ai kiểm soát được quá khứ, kiểm soát được tương lai").
Những phương tiện truyền thông đại chúng hiện nay khiến cho chế độ toàn trị mất ráo mọi thứ quyền "kiểm soát". Hơn chục năm trước, báo Công An Nhân Dân (số ra ngày 05/10/2007) đã than thở rằng "blog như là một thứ hệ lụy và quản lý blog là… chuyện buộc cẳng chim trời". Đến nay thì tình hình đã có phần (hơi) đổi khác : buộc chỉ chân voi. Vậy thì đành phải theo thời thôi !
Thế là Đảng và Nhà nước cộng sản Việt Nam cho ra đời hằng trăm trang mạng. Tất cả đều tưng bừng khai trương và âm thầm đóng cửa – theo nhận định của VnExpress, đọc được vào hôm 18/09/2019 : "Rất ít mạng xã hội của Việt Nam tồn tại được quá một năm. 9 năm trước, mạng xã hội Go.vn ra đời kèm theo tuyên bố chắc nịch từ lãnh đạo của dự án này là : Soán ngôi Facebook sau 6 tháng với 5 triệu người dùng. Đơn vị này cũng đặt mục tiêu chiếm 40–50% lưu lượng truy cập mạng xã hội tại Việt Nam vào năm 2015. Nhưng rồi dự án mau chóng thất bại, chuyển thành một trang tin tức tổng hợp. Tương tự Go.vn, còn nhiều cái tên mạng xã hội cũng ra mắt đình đám nhưng sớm ‘chết yểu’ như Zingme, Tamtay.vn, Yume.vn...".
Tất cả mọi người đầu biết những sự kiện này, trừ mỗi ông tân Bộ Trưởng (Thông tin và truyền thông) Nguyễn Mạnh Hùng. Tại lễ ra mắt mạng xã hội Lotus, nhân vật này tuyên bố rằng : "Người Việt có thể làm ra những thứ mà thế giới chưa từng làm ". Nói vậy (chắc) chưa đã miệng nên đương sự còn thêm : "Thành công của Lotus sẽ góp phần để đến 2020, người dùng các mạng xã hội Việt Nam sẽ tương đương người Việt Nam dùng các mạng của nước ngoài".
Ông Nguyễn Thế Tân, Tổng Giám đốc Công ty cổ phần VCCorp (đơn vị phát triển mạng xã hội Lotus) cũng hùng hổ, và hùng hồn, không kém : "Kỳ vọng sẽ đạt mốc 4 triệu người dùng mỗi ngày, sau đó sẽ tăng lên 20 triệu, thậm chí 50 triệu người dùng".
Hai ông Trời con này khiến tôi nhớ đến mấy câu thơ ngụ ngôn của Thái Bá Tân :
Con Ếch ngu ngốc ấy
Nổ đánh bùm thật to
Thế là hết con Ếch
Muốn to bằng con Bò.
Còn công luận thì nhận xét ra sao ?
- Tiến sĩ Nguyễn Đức An : Trên thực tế, họ ra mắt rầm rộ nhưng có lẽ là hơi vội vì hiện vẫn chưa có giao diện trên web, chỉ là một ứng dụng trên thiết bị di động … nội dung thì có vẻ rất nhiều thứ vô thưởng vô phạt, với lượng tin bài gái xinh-trai đẹp và những chuyện cướp-giết -hiếp chiếm tỉ trọng lớn.
- Chuyên gia Lê Ngọc Sơn (Đại học Công nghệ Ilmenau) : Họ nói là mạng xã hội dựa trên nội dung, nhưng nội dung kiểu gì mà khi vào thì toàn nội dung rẻ tiền.
- Luật sư Nguyễn Văn Đài : Mạng xã hội Việt chỉ lãng phí tiền và người.
- Báo Lao Động : Mạng xã hội 1.200 tỉ : Chỉ toàn hot girl vậy sao ?
- BBC : Phát triển mạng xã hội của Việt Nam có đang đi sai hướng ?
Câu trả lời xin được nhường cho một nhân vật có thẩm quyền, ông Trần Anh Dũng – CEO & Founder của công ty cổ phần MOG : "Việc phát triển một sản phẩm công nghệ là luôn đổi mới, không dừng lại nên nếu số vốn đầu tư không đủ lớn, mô hình không đủ tốt thì sẽ ‘đốt’ tiền rất nhanh. Và khi đó, trào lưu phát triển mạng xã hội sẽ lại gặp thực trạng như vài năm trước là chết như ngả rạ".
Hai cựu bộ trưởng Thông tin và truyền thông Nguyễn Bắc Son và Trương Minh Tuấn (trái) khai nhận tổng cộng là 3,2 triệu đôla hối lộ từ ông Phạm Nhật Vũ. Ảnh chú thích : BBC
Cái gì chứ "đốt tiền" thì giới quan chức Việt Nam đều có năng khiếu cả. Hai vị bộ trưởng tiền nhiệmđã thể hiện khả năng thiên phú của họ một cách vô cùng ngoạn mục. Nay thì đến lượt ông Nguyễn Mạnh Hùng. Tiền đến tay ai thì người ấy cất thôi. Good luck, sir !
Tưởng Năng Tiến
Nguồn : RFA, 27/06/2019 (tuongnangtien's blog)
‘Bổ sung vụ AVG vào diện theo dõi, chỉ đạo của Ban chỉ đạo Phòng chống tham nhũng’ – một chỉ đạo mới nhất của Nguyễn Phú Trọng, xuất hiện vào ngày 27/4/2018 khi ông Trọng chủ trì cuộc họp của Ban Chỉ đạo Ban chỉ đạo Phòng chống tham nhũng – để ‘thảo luận, cho ý kiến đối với Báo cáo về tiến độ, kết quả, khó khăn, vướng mắc và định hướng xử lý một số vụ án, vụ việc tham nhũng, kinh tế nghiêm trọng, phức tạp thuộc diện Ban Chỉ đạo theo dõi, chỉ đạo từ sau phiên họp 13 đến nay’.
Triển vọng để Nguyễn Bắc Son (phải) và Trương Minh Tuấn (trái) ‘theo chân’ Đinh La Thăng đang sáng sủa hơn bao giờ hết. Ảnh : Tin Tức Hàng Ngày
Trước chỉ đạo trên, vụ ‘Mobifone mua AVG’ chưa được xếp vào ‘diện theo dõi, chỉ đạo của Ban chỉ đạo Phòng chống tham nhũng’, tức những ‘nghi can’ trong vụ này vẫn còn cửa thoát. Đó cũng là khoảng thời gian xảy ra những động tác bi kịch xen hài kịch trong nội bộ đảng Cộng sản : ngay sau khi Thanh tra chính phủ công bố kết luận thanh tra vụ ‘Mobifone mua AVG’, Bộ trưởng thông tin Trương Minh Tuấn đã ‘nhảy nhổm’ và làm văn bản phản bác kết luận thanh tra này, gửi cho các báo nhà nước như một cách ‘chỉ đạo đăng’. Nhưng nhân vật bộ trưởng thường tỏ ra ‘kiên định cộng sản’ và sẵn sàng bịt miệng báo chí phản biện đã bị một vố cay đắng : chính những tờ báo nhà nước đã lạnh lùng gỡ văn bản phản bác kết luận thanh tra của Trương Minh Tuấn chỉ sau vài giờ đồng hồ đăng tải.
Cũng vào thời gian trên, có tin cho rằng Trương Minh Tuấn đã tận dụng khoảng thời gian vài tuần lễ quý giá trên để ‘chạy án’. Không biết thông tin này có cơ sở đến mức độ nào, chỉ biết rằng Trương Minh Tuấn có vẻ đã ‘được cho’ xuất hiện trở lại trên cương vị Bộ trưởng Thông tin-Truyền thông khi ông ta được chủ trì cuộc họp quản lý báo chí của bộ này cùng vài cuộc họp không quan trọng khác.
Nhưng chỉ đạo ‘bổ sung vụ AVG vào diện theo dõi, chỉ đạo của Ban chỉ đạo Phòng chống tham nhũng’ của ông Trọng đã gần như chung quyết về về vụ AVG sẽ thành án và sẽ được khởi tố điều tra.
Ban chỉ đạo Phòng chống tham nhũng lại do chính Nguyễn Phú Trọng làm trưởng ban. Mà theo quy định của đảng, những vụ án tham nhũng đã bị chính tổng bí thư xem xét chỉ đạo thì đương nhiên bị xếp vào loại trọng án.
4 ngày trước chỉ đạo trên, đã diễn ra cuộc bàn giao chính thức hồ sơ vụ ‘Mobifone mua AVG’ giữa Thanh tra Chính phủ và C46 (Cục Cảnh sát điều tra tội phạm của Bộ Công an) vào ngày 23/4/2018, sau một thời gian dường như bị kéo dài bởi những tranh cãi mang quan điểm khác xa nhau trong nội bộ đảng và nội bộ các cơ quan chấp pháp.
‘Mobifone mua AVG’ là một vụ kê khống giá mua lên tới gần 9000 tỷ đồng so với giá trị thực chỉ khoảng 1000 – 1500 tỷ đồng, được phối hợp ‘binh chủng hợp thành’ bởi hàng loạt quan chức của doanh nghiệp viễn thông Mobifone, AVG và các Bộ Thông tin-Truyền thông, Bộ Công an, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, Bộ Tài chính và Văn phòng chính phủ. Sau hơn một năm trời bị cố ý ‘ngâm tôm’ kết luận thanh tra, đến tháng Ba năm 2018 kết luận thanh tra vụ việc này đã được Thanh tra chính phủ công bố, sau khi đã ‘cưỡng bức’ thay ghế Tổng thanh tra chính phủ và đẩy Phó tổng thanh tra chính phủ Ngô Văn Khánh về hưu. Kết luận thanh tra này đã được thông qua bởi Thường trực Ban bí thư, Ủy ban Kiểm tra trung ương và Thủ tướng chính phủ và được xem là ‘chung quyết’.
Trong số các quan chức dính dáng đến vụ ăn chia ‘Mobifone mua AVG’ khiến ngân sách thất thoát ít nhất 7000 tỷ đồng, Bộ trưởng Thông tin-Truyền thông vào thời đó là Nguyễn Bắc Son bị dư luận xem là ‘ăn đậm’, với tỷ lệ dành cho Son có thể lên đến 10 – 15% trong số 7000 tỷ. Còn Trương Minh Tuấn cũng được cho là không thể ‘vô tư’ khi ông này trực tiếp ký phê duyệt hợp đồng ‘Mobifone mua AVG’ khi còn là cấp phó cho Nguyễn Bắc Son khi đó.
Mặc dù sau khi công bố kết luận thanh tra vụ ‘Mobifone mua AVG’, Bộ trưởng Thông tin-Truyền thông Trương Minh Tuấn đã ‘đạo diễn’ để AVG trả lại tiền cho Mobifone như một cách ‘khắc phục hậu quả’ với đợt hoàn tiền đầu tiên là 2500 tỷ đồng, nhưng bị dân gian nói thẳng là ‘chạy tội’, nhưng vào thời gian này đã xuất hiện hiện quan điểm trong nội bộ đảng : ‘tiền phải trả lại, còn án vẫn làm’.
‘Bài học kinh nghiệm’ gần nhất là Đinh La Thăng. Tại phiên tòa xử vụ 800 tỷ mất trắng của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam gửi ở Ngân hàng Oacean Bank, Đinh La Thăng dù đã bị tòa tuyên phải bồi thường 600 tỷ đồng nhưng vẫn bị giáng cho cái án tù giam đến 18 năm.
Xét theo logic đó, cơ hội để Nguyễn Bắc Son và Trương Minh Tuấn ‘hạ cánh an toàn’ – tức ‘bị cách mọi chức vụ’ hoặc ‘luân chuyển cán bộ’ – là ít hẳn so với trước khi có chỉ đạo ‘bổ sung vụ AVG vào diện theo dõi, chỉ đạo của Ban chỉ đạo Phòng chống tham nhũng’ của ông Trọng. Ngược lại, triển vọng để hai nhân vật này ‘theo chân’ Đinh La Thăng là sáng sủa hơn bao giờ hết.
Thiền Lâm
Nguồn : CaliToday, 29/04/2018