Ai cũng biết cụ Ngô Đình Diệm xưa đã được chia một phần hai đất nước, có đất đai trù phú màu mỡ khí hậu tốt hơn, có hàng chục triệu quân dân. Rồi sau đó Việt Nam Cộng Hòa có phe tư bản, đứng đầu là Mỹ giúp hàng chục tỷ đôla, nhiều triệu tấn vũ khí hiện đại, có quân đội huấn luyện bài bản hơn... vậy mà không chống nổi quân của ông Hồ. Đảng cộng sản đã chiến thắng sau khi đưa quân vào ‘giải phóng’ miền Nam và sau đó áp đặt chủ nghĩa cộng sản lên toàn cõi Việt nam.
Chế độ Việt Nam Cộng Hòa trong 21 năm tồn tại, dù đã rất cố gắng mà vẫn không thể bảo vệ miền Nam. Sau năm 1975 đã có nhiều nhóm chống đối chính quyền nổi dậy bằng vũ trang nhưng tất cả đều thất bại. Điều đó là đương nhiên. Các nhóm vài chục, vài trăm, vài ngàn người muốn ‘khởi nghĩa’ lật đổ cả một nhà nước cộng sản 100 triệu dân từ ải Nam Quan tới mũi Cà Mau, có hàng chục sư đoàn quân khu, có gần 7 triệu công an an ninh các loại và đang cầm thuế, cầm tài nguyên, cầm quyền... thì lật sao nổi. Các chế độ cộng sản là bạo lực và tàn khốc nhất rồi, làm gì có lực lượng nào bạo lực và tàn khốc hơn nhà nước cộng sản... mà đòi lật đổ họ. Các nhóm khủng bố nổi tiếng trên thế giới có dám bén mảng đến các nhà nước cộng sản đâu. Nhà nước cộng sản là ‘ông cố nội’ của khủng bố đấy.
Thế giới văn minh đã nói không với chủ nghĩa cộng sản, cực đoan, dân túy và khủng bố. Mọi hành vi bạo loạn và bạo lực đều bị lên án và phản đối.
Hơn nữa trong thời đại ngày nay, nhân loại đã xem ‘hòa bình’ thành một giá trị tiến bộ quan trọng nhất trong bang giao quốc tế. Thế giới không ủng hộ việc khởi nghĩa thoán đoạt quyền lực nữa. Nhân loại cổ súy việc thay đổi chế độ trong ôn hòa tổng tuyển cử, thuận theo lá phiếu của toàn dân bầu chọn. Các bà mẹ Việt Nam, nhân dân Việt Nam trải qua nhiều năm nội chiến tang thương quá nhiều nên đã chán việc khởi nghĩa đánh đấm thoán đoạt. Chóp bu đảng cộng sản từng nói "không ai, không thế lực nào lật đổ đảng ta cả, mà ta tự đánh ta rồi sụp đổ". Chóp bu đảng cộng sản đã nói đúng, tự họ đang đánh phá họ chứ không có thế lực thù địch nào làm được việc đó. Đảng cộng sản hiện nay là hiện thân cho cái cũ phải qua đi, đó là qui luật tất yếu của lịch sử.
Tại sao đảng cộng sản biết rõ một cuộc tổng tuyển cử tự do, dân chủ và minh bạch để toàn dân lựa chọn bầu cử thì đảng cộng sản sẽ bốc hơi ? Đó là vì học thuyết Mác-Lê-Mao đã bị nhìn nhận như là tội ác chống lại nhân loại. Học thuyết đó không còn phù hợp với bất kỳ quốc gia nào nữa. Đảng cộng sản biết rõ dân chủ là tiến bộ nhân văn hợp thời, là xu thế tất yếu của thời đại. Nay đảng cộng sản chỉ cố tham lam, cố ôm độc tài độc quyền được ngày nào hay ngày đó, họ không muốn để hình thành các tổ chức đối lập dân chủ là vì thế. Đảng cộng sản biết rõ áp lực của lòng dân nên họ để 5% nghị viên quốc hội lâu lâu họp phát biểu phản biện, lên VTV xả áp cho dân. Tuyên giáo, công an cũng bố trí các dư luận viên ra vẻ phản biện chế độ hòng lôi kéo sự chú ý và xả áp cho dân.
Vậy làm thế nào để Việt Nam có dân chủ ? Cho dù đảng cộng sản bế tắc nội bộ oánh nhau rồi sụp đổ thì liệu Việt nam có dân chủ không ? Khi đảng cộng sản sụp rồi thì bạo động hay khởi nghĩa làm gì nữa ? Khi đó tổ chức nào sẽ đứng ra lãnh đạo và hướng dẫn cho người dân ? Hay là nội loạn chia phe cát cứ rồi vong quốc. Tại sao Liên Xô sụp đổ thì lại mọc ra phát xít Putin mà không phải là một chế độ dân chủ ?
Chế độ cộng sản đã và đang qua đi, tương lai của Việt Nam phải là một chế độ dân chủ. Bao nhiêu người Việt Nam đã hình dung được chế độ dân chủ đó ?
Nguyên nhân chính đó là vì thiếu sự ủng hộ của người dân, nhất là tầng lớp trí thức chính trị để các tổ chức dân chủ lớn mạnh. Cuộc cách mạng dân chủ bắt buộc phải do trí thức chính trị dẫn dắt và lãnh đạo. Không thể để bần cố nông vô học dẫn dắt như cuộc cách mạng vô sản trước đây. Vậy trí thức chính trị dân chủ đang ở đâu ? Có được mấy người trí thức khoa bảng can đảm rèn luyện theo tổ chức cho thành trí thức chính trị dân chủ ? Rõ ràng hiện tại ở Việt Nam, trong cũng như ngoài nước rất đông đúc trí thức khoa bảng, tại sao họ không chịu rèn luyện bản thân họ thành trí thức chính trị dân chủ để phục vụ và cống hiến cho tổ quốc và nhân dân ? Họ có đủ trí óc để làm mà !
Hiện nay đã rất cần kíp cho nên đồng bào chỉ cần hiểu khái niệm trí thức chính trị dân chủ như sau là tạm ổn : "Trí thức chính trị dân chủ là người có học thức hay tự học trên mức trung bình của xã hội, yêu tự do dân chủ, quan tâm đến vận mệnh đất nước, có am hiểu về chính trị Việt Nam và thế giới, can đảm thành lập hoặc tham gia vào một tổ chức chính trị để bảo vệ cái đúng và lẽ phải để đưa đất nước tiến tới một chế độ dân chủ".
Tư tưởng, văn hóa độc tài thì sinh ra chế độ độc tài. Tư tưởng, văn hóa tự do dân chủ đa nguyên sẽ sinh ra chế độ tự do dân chủ đa nguyên.
Do đó, vận động tư tưởng, văn hóa tự do dân chủ đa nguyên cho thấm vào xã hội Việt nam là một phần rất quan trọng trong cuộc đại cách mạng dân chủ. Không phải tự dưng mà ngôn từ, khái niệm về dân chủ đa nguyên xuất hiện và được đón nhận trong xã hội Việt Nam được. Ngôn ngữ và các khái niệm về chính trị phải đi trước thấm vào xã hội Việt Nam để người dân thấu hiểu. Nếu không, người dân vẫn nghĩ rằng chính trị là xấu xa nhơ bẩn, chính trị là trò lưu manh thủ đoạn tranh giành quyền lực... như hàng ngàn năm qua của lịch sử Việt Nam.
Phải làm sao để đa số người dân Việt Nam hiểu rằng ‘chính trị’ là tốt đẹp và cần thiết để mang lại cơm no áo ấm cho mọi người, là bảo vệ quyền làm người cho mọi người, là xây dựng một xã hội có tự do, liên đới, tiến bộ, nhân văn và hạnh phúc. Chỉ khi lá phiếu của toàn dân quyết định đảng nào sẽ là đảng cầm quyền thì khi đó đất nước mới là của toàn dân chứ không còn là của vua hay của đảng. Đất nước của dân thì mới gọi là quốc gia. Quốc gia là một phát minh mới, là tiến bộ của loài người. Nhà nước quốc gia mới do dân làm chủ thật sự qua lá phiếu bầu cử.
Bất cứ một tổ chức chính trị dân chủ nào cũng phải có một dự án chính trị để người dân Việt Nam biết được tổ chức đó muốn gì và đề nghị những gì ?
Muốn như thế thì ngay từ bây giờ, các đảng phái chính trị phải lo đào luyện đảng viên của đảng mình cho có đạo đức, lương thiện, có tâm có tầm... để người dân bầu chọn một cách minh bạch đàng hoàng với các đảng phái khác. Các đảng phái phải soạn ra một dự án chính trị tốt đẹp để người dân xêm xét và lựa chọn. Không làm được việc, không làm thăng tiến và mang lại hạnh phúc ấm no cho dân cho nước thì dân bầu cho dự án chính trị khác, của đảng khác. Như thế mới là làm chính trị thật sự và như thế chính trị là một lĩnh vực quan trọng, đòi hỏi sự trong sạch, lương thiện và tốt đẹp. Chính trị dân chủ không hề xấu xa nhơ bẩn như chúng ta từng biết từ trước tới nay.
Một lần nữa đề nghị trí thức khoa bảng hãy tự rèn luyện bản thân thành ‘trí thức chính trị dân chủ’ để dẫn dắt cuộc đại cách mạng dân chủ ôn hòa, nhân văn, tốt đẹp này nhằm đưa Việt nam thoát khỏi kỷ nguyên độc tài mà bước sang kỷ nguyên tự do, dân chủ đa nguyên, nhân bản, tiến bộ và hạnh phúc. Vậy mới hòng sánh vai với các cường quốc hạnh phúc năm châu một cách thực sự.
Khải Nguyên
(19/6/2024)