Còn nhiều người thân và bạn bè ở Việt Nam cho nên tôi thường xuyên theo dõi tình hình đại dịch Covid-19 trong nước. Cách đối phó với đại dịch của nhà nước cộng sản Việt Nam ngày càng làm lộ ra bộ mặt độc ác giả nhân giả nghĩa của người cộng sản cho nên tôi chả tin tưởng bất cứ chính sách nào của họ. Là "con nhà có đạo", tôi thường đặt niềm tin nơi các nhà lãnh đạo của Giáo hội công giáo hơn. Nhưng mới đây, tôi cảm thấy thất vọng về những lời kêu gọi của các vị này.
Hội đồng Giám mục Việt Nam đã cho công bố một "lá thư kêu gọi tinh thần liên đới và tương thân để phòng chống đại dịch".
Theo một bản tin tôi đọc được trên "Thông tấn xã công giáo VietCatholic", Hội đồng Giám mục Việt Nam đã cho công bố một "lá thư kêu gọi tinh thần liên đới và tương thân để phòng chống đại dịch" (1). Kèm với lời kêu gọi liên đới và tương thân, lá thư của Hội đồng Giám mục Việt Nam trích dẫn "quyết định thành lập Quỹ Vaccine và kêu gọi mọi thành phần xã hội tham gia đóng góp" được thủ tướng chính phủ cho công bố ngày 26 tháng Năm vừa qua. Thư của Hội đồng Giám mục Việt Nam đánh giá lời kêu gọi của thủ tướng "là một chủ trương hợp tình hợp lý và đúng lúc, rất xứng đáng để mọi người hưởng ứng, vận động và ủng hộ với hết khả năng".
Để "nêu gương tốt" cho giáo dân, Hội đồng Giám mục Việt Nam đã ủng hộ "quỹ Vaccine" của chính phủ 3 tỷ đồng và dĩ nhiên sau đó đã được thủ tướng chính phủ biểu dương "công đức" bằng một bằng khen và một bức hình chụp chung với thủ tướng ! Không biết Hội đồng Giám mục Việt Nam có biết rằng cái "quỹ Vaccine" đó chẳng bao giờ được sử dụng để mua một mũi vaccine nào không ? Bởi lẽ các "quan chức cao cấp của chính quyền thừa nhận trên báo rằng tiền góp vào "quỹ vaccine" là "tiền nhàn rỗi", được gởi vào ngân hàng thương mại để lấy lời" (3). Và "tiền lời" ấy đi vào túi ai thì chẳng lẽ các nhà lãnh đạo công giáo ở Việt Nam không biết !
Dối trá, giả nhân giả nghĩa, độc ác, tham ô, bóc lột người dân đến tận xương tủy... nay lại được các nhà lãnh đạo công giáo "xức dầu", biện minh... hẳn chế độ cộng sản phải nở mày nở mặt và có đủ lý do để tiếp tục đàn áp và hút máu người dân, nhứt là trong thời đại dịch này.
Chuyện các nhà lãnh đạo công giáo ở Việt Nam công khai bày tỏ sự ủng hộ dành cho chế độ cộng sản không phải là hiếm. Tôi vẫn còn nhớ cách đây 6 năm, một vị giám mục của một giáo phận được xem là có số dân công giáo đông nhứt tại Việt Nam, đã viết thư kêu gọi giáo dân "tích cực" tham gia bầu cử. Được biết trước khi về nước để được bổ nhiệm làm giám mục, dĩ nhiên với sự chuẩn thuận và "chúc lành" của nhà nước, vị giám mục này đã sống và làm việc hơn nửa đời người ở hải ngoại. Không biết có phải để "trả ơn" cho nhà nước không, chỉ 3 ngày sau khi "đăng quang" giám mục, ông đã viết thư "mời gọi anh chị em tích cực tham gia cuộc bầu cử, xem xét chọn lựa những đại biểu có phẩm chất đạo đức, trình độ, năng lực phục vụ lợi ích nhân dân. Tôi hy vọng với ý thức về quyền lợi và nghĩa vụ công dân, anh chị em sẽ hoàn thành tốt việc bầu cử này" (2). Trong một đất nước có tự do dân chủ, quả tình chẳng có lời kêu gọi nào phù hợp với giáo huấn của Giáo hội Công giáo hơn. Nhưng trong một chế độ cộng sản như Việt Nam, nơi mà bầu cử diễn ra chẳng khác nào một trò hề, vị giám mục này hẳn phải mù lòa, điếc lác thì may ra mới không thấy rằng chẳng hề có bầu cử tự do. Mà đã không có bầu cử tự do thì tốt hơn nên thinh lặng hơn là kêu gọi "tích cực" tham gia bầu cử và như vậy góp phần biện minh cũng như dung dưỡng chế độ độc tài.
Người tín hữu chỉ thực sự tự do và cảm nhận được thế nào là tự do khi họ biết sống cảm thông.
Tôi đã sống trong chế độ cộng sản hơn 5 năm. Tôi hiểu và thông cảm với các nhà lãnh đạo công giáo của tôi, vì họ phải chịu rất nhiều áp lực của chế độ. Có vị phải lâm cảnh tù đày. Nhưng cũng có rất nhiều vị vì muốn được yên thân hay vì "lợi ích" cá nhân và sự sống còn của Giáo hội, đành phải chấp nhận thỏa hiệp. Và thật đáng buồn khi sự thỏa hiệp có thể dẫn đến vong thân và khiến đánh mất ý nghĩa của vai trò "tiên tri" của các nhà lãnh đạo công giáo.
Trong Kinh Thánh Cựu Ước, "tiên tri" là người đóng vai trò rất quan trọng trong việc bảo tồn căn tính tôn giáo của Do Thái Giáo. "Tiên tri" (prophète, prophet) theo đúng nghĩa không phải là người biết và loan báo "quá khứ vị lai" mà là người nói thay cho Thiên Chúa
; họ thay mặt Thiên Chúa để lên tiếng cảnh cáo về tội ác và kêu gọi con người quay về đường ngay nẻo chính. Một trong những đối tượng chính của các tiên tri là giới lãnh đạo, cụ thể các vua chúa và triều đình. Thường bị các tiên tri chân chính quở trách cho nên nhiều ông vua cho lập riêng cho mình một đội ngũ những tiên tri chỉ biết nịnh hót và biện minh cho những sai trái của họ. Bù lại các "tiên tri" này được hưởng nhiều cặn bã của danh lợi. Người ta gọi họ là những "tiên tri cung đình". Đây là hiện tượng mà một vị tiên tri chân chính tên là Isaia đã gọi là thời "chó câm" (Isaia 56, 10).
Tôi quan tâm đến đại dịch ở Việt Nam hiện nay bởi vì tôi còn nhiều người thân và bạn bè trong nước cũng như tôi đã từng lo cho số phận của rất nhiều người thân và bạn bè ở Mỹ. Nay bên cạnh đại dịch tôi lại canh cánh lo sợ cho cuộc sống của người thân và bạn bè của tôi ở Mỹ vì một thứ đại dịch khác mà tôi cho là còn nguy hiểm gấp trăm ngàn lần đại dịch Covid-19. Đó là đại dịch "bạo động bằng súng đạn". Đại dịch Covid-19 có thể phòng chống bằng nhiều cách. Nhưng đại dịch "bạo động bằng súng đạn" thì vô phương cứu chữa. Đâu đâu và bất cứ lúc nào, mình cũng có thể bị bắn chết bởi một người không quen biết và mà không cần lý do. Phải có giây thần kinh bằng sắt thép thì may ra mới không biết lo lắng và sợ hãi trong một tình trạng như thế.
Trong những ngày mừng lễ độc lập 4 tháng Bảy vừa qua, có ít nhứt 233 người bị bắn chết và 618 người bị thương trong 500 vụ bạo động bằng súng đạn.
Mới đây, trên đài CNN, tôi đọc được tin có ít nhứt 233 người bị bắn chết và 618 người bị thương trong 500 vụ bạo động bằng súng đạn trong những ngày mừng lễ độc lập 4 tháng Bảy vừa qua. Bản tin cho biết con số bạo động và nạn nhân đã giảm 26 phần trăm so với cùng thời kỳ hồi năm trước. Thật vậy trong dịp lễ độc lập hồi năm ngoái đã có 314 người bị thiệt mạng và 751 người bị thương vì súng đạn (4). Có nơi nào trên thế giới, người dân được "tự do" bắn giết như thế không ? Có nơi nào trên thế giới, "bạo động bằng súng đạn" lại được mặc nhiên chấp nhận và ngay cả cổ võ như ở Mỹ không? Với tôi, bạo động bằng súng đạn là một tộc ác và cổ võ hay thinh lặng đồng lõa cũng phải được xem là một tội ác.
Tôi đã thất vọng về việc các nhà lãnh đạo công giáo ở Việt Nam đã góp phần biện minh và dung dưỡng cho chế độ độc tài. Tôi lại càng thất vọng hơn về sự thinh lặng của Hội đồng Giám mục Hoa Kỳ trước nạn bạo động bằng súng đạn tại nước này.
Gần đây, dư luận xôn xao về việc Hội đồng Giám mục Hoa Kỳ soạn thảo một văn kiện về việc "Rước Lễ". Dù cho các nhà lãnh đạo công giáo Mỹ có lên tiếng thanh minh cách mấy, ai cũng thấy rõ như ban ngày là với văn kiện này các vị nhắm tới Tổng thống Joe Biden và các chính trị gia công giáo trong Đảng Dân Chủ là những người ủng hộ quyền chọn lựa của người phụ nữ, tức quyền được chọn lựa giữ hay hủy bỏ bào thai trong những hoàn cảnh mà chỉ có lương tâm của một người mẹ mới hiểu được.
Tòa thánh Vatican đã thấy rõ "ý đồ" của các giám mục Mỹ trong việc soạn thảo văn kiện về việc "Rước Lễ" cho nên đã khuyến cáo các vị không nên biến việc "Rước Lễ" thành một vũ khí để tấn công các chính trị gia của một đảng phái và ủng hộ một đảng phái khác.
Phá thai có thể là một tệ nạn lớn nhưng không phải là tệ nạn duy nhứt trong xã hội Mỹ. Bên cạnh đó còn có những vấn đề nhức nhối hơn như bạo động bằng súng đạn, kỳ thị chủng tộc, án tử hình...và nhứt là dối trá dẫn đến chia rẽ, hận thù, bạo động trong xã hội. Sao lại chỉ lên tiếng trước tệ nạn phá thai và thinh lặng trước vô số những tội ác khác ?
Là một tín hữu công giáo, tôi nhìn nhận và tôn trọng sự thánh thiêng của sự sống con người từ lúc còn trong lòng mẹ cho đến lúc chết tự nhiên. Nhưng là một tín hữu công giáo, tôi xem sự cảm thông như được Chúa Giêsu dạy và thực thi trong suốt cuộc sống của Ngài là cốt lõi của Kitô giáo. Ngoại trừ thành phần lãnh đạo của Do Thái giáo là nhóm "Biệt Phái" giả nhân giả nghĩa, Chúa Giêsu không loại trừ bất cứ một người nào. Ngài kết thân với những người bị xem là " tội lỗi", những người bị xã hội đẩy ra bên lề.
"Rước Lễ" là cao điểm của Thánh Lễ trong Giáo hội Công giáo. Nếu Thánh Lễ là một bữa tiệc, thì đương nhiên "Rước Lễ" là tham dự vào bữa tiệc trong đó bất luận là tội nhân hay thánh nhân, mọi người đều ngồi trên cùng một bàn ăn với nhau. Và như chính Chúa Giêsu đã từng ngồi đồng bàn với những người bị khai trừ ra khỏi xã hội, mối giây liên kết mọi người với nhau chính là sự cảm thông.
Biến việc "Rước Lễ" thành một võ khí để loại trừ và tẩy chay một ai đó phải chăng không là đi ngược lại chính cốt lõi của đạo là sự cảm thông ?
Sống đạo là một cuộc hành trình về tự do và người tín hữu chỉ thực sự tự do và cảm nhận được thế nào là tự do khi họ biết sống cảm thông.
Chu Văn
(07/07/2021)
Chú thích :
1. Thư kêu gọi của Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam
2. Việt Nam chống dịch Covid-19 : Tham lam và độc ác !
3. Giám mục Đinh Đức Đạo và thư kêu gọi tham gia bầu cử