Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Published in

Văn hóa

18/09/2021

Công của luật

Lê Hữu Khóa

Công bằng : Trí tuệ xua quan hệ-tiền tệ-hậu duệ

Khi độc đảng toàn trị bị xua đi, thì thử thách thật sự sẽ tới với phương trình phát triển đất nước-tiến bộ xã hội-văn minh dân tộc cho mọi lực lượng chính trị mang giá trị cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái) được trợ lực và trợ duyên bằng các giá trị của dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền). Tại đây, vấn đề nhân sinh trên nền của kinh tế, tài chính, vật chất chỉ là một trong những vấn đề phải giải quyết, và vấn đề đường dài của dân tộc là vấn đề nhân tri và nhân trí, nơi mà trí tuệ sẽ dẫn dắt đất nước ra khỏi lạc hậu.

congluat1

Câu chuyện trí tuệ là câu chuyện nhân tri làm nên nhân trí để chế tác ra nhân khí cho một dân tộc, nơi mà công dân đón nhận vai trò của chủ thể có bổn phận với dân tộc bằng trí năng, có trách nhiệm với đất nước bằng hiệu năng. Nơi đây, chủ thể đóng vai trò sáng tạo lịch sử bằng cách thay đổi tích cực theo hướng thăng hoa nhân kiếp hiện tại của mình và của dân tộc mình. Từ đây, trí tuệ mang hai nội công, hai bản lĩnh làm nên hai tầm vóc :

- Lý trí khách quan của khoa học biết tạo dựng ra công nghệ và công nghiệp với vai trò tri thức từ học thuật tới kỷ thuật của chủ thể.

- Tuệ giác minh triết của tri thức có gốc của đạo lý hay, đẹp, tốt, lành biết làm nên giáo lý tạo ra cội rễ cho giáo dục, nơi mà đạo đức của tổ tiên việt được tôn vinh, nơi mà đạo lý cùng đạo đức xây dựng được luân lý dân tộc để giáo dưỡng các thế hệ tương lai.

Khi trí tuệ là tổng lực của lý trí khách quan cùng tuệ giác minh triết có văn hóa dân tộc, văn minh giống nòi, văn hiến tổ tiên, thì chuyện cần phải làm ngay là xua, dẹp, khử, trừ cho bằng được cái tà lụy của quan hệ-tiền tệ-hậu duệ. Cái tà lụy này có cha sinh mẹ đẻ là cái tà của tham nhũng trị ; cái độc của độc đảng trị ; cái gian của đặc quyền trị ; cái ngu của ngu dân trị ; cái tồi của tuyên truyền trị ; cái tục của gia đình trị… Tất cả những cái xấu, tồi, tục, dở này đã sinh sôi nảy nở từ khi Đảng cộng sản Việt Nam cướp được chính quyền và độc quyền trong độc tài, nhưng hoàn toàn bất tài trước phương trình phát triển đất nước-tiến bộ xã hội-văn minh dân tộc.

Đảng cộng sản Việt Nam, độc trị nhưng không biết quản trị, chính cái chuyên chính vô học đã tạo ra cái chuyên chính quan hệ-tiền tệ-hậu duệ, nó đã truy cùng diệt tận trí tuệ của các công dân. Mà chỉ có trí tuệ tỉnh táo của cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái) cùng trí tuệ sáng suốt của dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền) mới xử trúng và xử đúng con đường thăng hoa của dân tộc.

congluat2

Công lý : Bứng trường đảng

Trước thảm trạng của Đảng cộng sản Việt Nam độc quyền trong độc tài, nhưng hoàn toàn bất tài trước phương trình phát triển đất nước-tiến bộ xã hội-văn minh dân tộc. Trước thảm họa của Đảng cộng sản Việt Nam, độc trị nhưng không biết quản trị, đằng sau cái vỏ chuyên chính vô sản, chỉ là một thực chất tệ hại của chuyên chính vô học đã tạo ra cái chuyên chính vô minh trong vô tri trước phương trình phát triển đất nước-tiến bộ xã hội-văn minh dân tộc. Tai đây, Việt tộc chỉ có hai lối ra, cũng là hai lối thoát trước họa diệt vong :

- Một thể chế tôn trọng các giá trị cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái), nền móng của dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền).

- Một thể chế tới từ những chủ thể chính trị, hành tác như minh quân, minh vương, minh chủ, minh chúa biết tôn vinh công lý để bảo vệ công bằng.

Cả hai loại thể chế này, phải bắt đầu quá trình quản lý đất nước bằng cách dẹp cho bằng được loại trường đảng, trường của Đảng cộng sản Việt Nam chỉ có tuyên truyền trị mà không có học thuật trị, chỉ có ngu dân trị mà không có khoa học trị. Cụ thể là các trường của Đảng cộng sản Việt Nam với lớp sơn của ý thức hệ cộng sản để xây dựng xã hội chủ nghĩa, chỉ để che giấu thực chất của bạo quyền độc đảng toàn trị. Đây không phải là trường mà chỉ là hang ổ của một loại âm binh bất lương trong một âm giới bất chính, có đầu đảng là đầu sỏ, có đầu lãnh là đầu sòng.

Các trường của Đảng cộng sản Việt Nam chỉ là nơi làm đầu nậu với ý đồ thấp hèn cùng tâm địa thâm hiểm là bảo vệ cho bằng được tà quyền trong độc quyền. Mà độc đảng muốn độc quyền là để tái sản xuất :

- Hệ độc (độc đảng, độc tài, độc quyền, độc trị, độc tôn)

- Hệ bạo (bạo quyền, bạo lực, bạo trị, bạo hành)

Cả hai hệ này sẽ cho ra đời con giòng cháu giống của nó là hệ bất (bất chính, bất tri, bất pháp, bất lương) với các hệ lụy làm đất nước điêu đứng, dân tộc điêu linh, giống nòi điêu tàn.

Cái bất nhân thất đức của loại trường này là tái tạo :

- Đặc quyền-đặc lợi-đặc ân của đám đầu đảng, đầu sỏ, đầu lãnh, đầu sòng, đầu nậu.

- Tự lợi-vụ lợi-trục lợi của đám vừa là đảng viên, vừa là quan chức.

congluat3

Công liêm : Nhổ hạt giống đỏ, vất thái tử đảng

Công liêm lấy nền của công tâm liêm sỉ làm nền móng cho công bằng liêm minh để xây tường mái cho công lý liêm chính trong trong sinh hoạt xã hội, quan hệ xã hội, đời sống xã hội. Nơi mà hạt giống đỏ của loại con quan thì được làm quan, nơi mà thái tử đảng loại con vua thì được làm vua, đã sa đọa sinh hoạt xã hội, đã mạt vận quan hệ xã hội, tha hóa đời sống xã hội, từ khi Đảng cộng sản Việt Nam độc quyền trong độc tài. Nhưng lại hoàn toàn bất tài trước phương trình phát triển đất nước-tiến bộ xã hội-văn minh dân tộc, và con cháu của bọn của đám đầu đảng, đầu sỏ, đầu lãnh, đầu sòng, đầu nậu của Đảng cộng sản Việt Nam sẽ theo cha ông chúng mà :

- Tái sản xuất đặc quyền-đặc lợi-đặc ân kiểu gia đình trị.

- Tái tạo lại hậu duệ-quan hệ-tiền tệ, bất chấp trí tuệ và công lý.

Xã hội học quyền lực khi nguyên cứu về lý lịch loại gia đình trị này thì đưa ra ba chỉ báo để lập nên chân dung xã hội của thực trạng hạt giống đỏ  thái tử đảng :

- Chúng vụ lợi ngay trong quyền lực của cha ông chúng

- Chúng trục lợi ngay trong quyền hạn của gia đình chúng

- Chúng tư lợi ngay trong quyền hành của cha mẹ chúng.

Chính trị học quyền lực khi khảo sát về đường đi nước bước của các ngay trong thì đã vạch mặt chỉ tên loại ký sinh trùng trong âm giới của âm tướng, âm chủ chính là cha mẹ, gia đình, họ hàng của chúng, bằng các chỉ báo sau chúng đi ngang về tắt bằng quyền lực của cha ông chúng ; chúng mua bằng bán cấp bằng quyền hạn của gia đình chúng ; chúng mua chức bán quyền bằng quyền hành của cha mẹ chúng.

Tâm lý học xã hội thì nêu hành vi, vạch hành động, bày hành tác âm binh của chúng trong định chế xã hội, cơ chế xã hội, tổ chức xã hội. Vì chúng từ chối xếp hằng trong công bằng minh bạch mà chỉ tìm cách xen ngang, chúng chối từ học tập bằng công sức tự lập mà chỉ tìm cách đi luồn. Cụ thể là chúng từ chối : làm thật, ăn thật ; thức khuya dậy sớm, dãi nắng dầm mưa, một nắng hai sương. Mà chỉ thích ngồi mát ăn bát vàng, ăn trên ngồi trốc, ăn cỗ đi trước lội nước đi sau. Chúng có cùng bản lai diện mục với cha mẹ của chúng qua ba hành tác : Ghế trên ngồi tót sỗ sàng (Mã Giám Sinh) ; Đưa người cửa trước rước người cửa sau (Tú Bà) ; Nói lời rồi lại nuốt lời như chơi (Sở Khanh). Nên chúng ta phải theo lời dặn của cụ Tiên Điền Tố Như Nguyễn Du là : phải lần cho tới tận nguồn lạch sông bản chất đê tiện của bọn này.

congluat4

Công lương : Trốc cộng sản, trồng cộng hòa

Khi chủ thuyết cộng sản đề xướng thế giới đại đồng, thì sau một thế kỷ từ khi có cách mạng cộng sản kiểu Liên Xô 1917, cho tới ngày hệ thống cộng sản sụp đổ tại Đông Âu cuối thế kỷ qua, thì lời hứa thế giới đại đồng trong thiên đường vật chất là ảo vọng, vì là chuyện không có thật. Thậm tệ hơn là con người đã nhận ra sau bảng hiệu chuyên chính vô sản là bản chất chuyên chính vô học, nơi mà cái ngu của vô minh, vô tri đã thành cái đần của vô giác và vô cảm, với :

- Độc tài nhưng bất tài, từ kinh tế tới khoa học…

- Độc trị nhưng không biết quản trị, từ giáo dục tới văn hóa…

- Độc tôn nhưng không tôn trọng các giá trị tâm linh của tổ tiên…

Tồi tệ hơn là con người đã nhận ra sau danh hiệu dân chủ tập trung là bản chất độc đảng toàn trị, nơi cái ác đã hiện nguyên hình với :

- Cái độc của công an trị

- Cái thâm của tuyên truyền trị

- Cái hiểm của ngu dân trị

Đồi bại hơn nữa là con người đã nhận ra sau danh hiệu đảng lãnh đạo, nhân dân làm chủ là cả một hệ thống đảng được xây dựng quanh một nội bộ sinh hoạt như một âm giới của âm quyền :

- Cái tà của tham nhũng trị

- Cái gian của đặc quyền trị

- Cái xảo của bè phái trị.

Những cái thâm, độc, ác, hiểm sinh đôi với những cái tà, gian, xảo, lận, luôn dẫn tới cái truy cùng diệt tận những ai tin tưởng vào các giá trị của cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái), những ai dấn thân vào các giá trị của dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền) trong xã hội dân sự. Còn trong nội bộ thì những cái thâm, độc, ác, hiểm sẽ được tận dụng từ truy sát tới ám sát giữa các đồng chí cùng đảng với nhau.

Nhưng khi một định chế mới ra đời với các giá trị của cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái), vì một chế độ với những giá trị của dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền), thì chính các giá trị này sẽ trở thành hệ lực (nội lực, xung lực, hùng lực, mãnh lực). Chính hệ lực này trợ lực cho tam quyền phân lập để hình thành một phương trình pháp lý có : lý trí hành pháp, trí tuệ lập pháp tuệ giác tư pháp. Đây là sự ra đời của hệ pháp liêm minh vì liêm chính, sẽ làm trốc gốc mọi tà cội cộng sản.

congluat5

Công pháp : Khử tục nạn bạo hành vợ

Tâm lý học, phân tâm học, tâm thần học phân loại để phân tích về phản xạ bạo hành đối với vợ, là hành vi đốn mạt nhất của loại đàn ông hành hung người thân của mình không biết hoặc không muốn tự vệ. Loại đàn ông này thường xuyên có hành tác mạt vận của chúng trong môi trường gia đình, nơi mà nạn nhân của chúng không tự bảo vệ được thân xác và tinh thần của họ. Loại đàn ông này bất an trong tâm lý nên bất ổn trong lý trí, bất tri trong tâm tưởng nên bất thường trong trí tuệ, bọn đàn ông hiếp đáp chính vợ của chúng, vì chúng vắng, trống, rỗng hệ lương (lương tâm, lương thiện, lương tri). Nên tuệ giác thương người như thể thương thân, không có trong giáo lý lẫn giáo dục của chúng.

Giáo dục học, đã giải thích để giải luận là loại đàn ông sinh hoạt với bạo hành mà nạn nhân chính là bạn đời của chúng, thì chúng thường lầm đường lạc lối khi phân biệt cái thiệncái ác. Tệ hơn nữa loại đàn ông mà hành hung phụ nữ là bạn đời của mình, vì chúng không có giáo tri để tách những hành vi hay, đẹp, tốt, lành ra khỏi cách hành hung xấu, tồi, tục, dở của chúng. Tồi hơn nữa loại đàn ông này dùng bạo lực với phụ nữ là bạn đời của mình, vì chúng không có giáo hành để tách những hành động cao, sâu, xa, rộng của đạo đức ra khỏi các hành tác thâm, độc, ác, hiểm nhưng rất hèn của chúng. Bọn này thất bại trong giáo lý làm người, thảm bại trong giáo tri làm kẻ trưởng thành, nên chúng chính là thảm họa của chúng với man tính, với sức tính của chúng.

Xã hội học, đã lý luận để giải luận là loại đàn ông mà hành hung phụ nữ là bạn đời của mình, chúng sẽ là loại mang họa tới đời sống xã hội, mang hoạn tới sinh hoạt xã hội, và mang tặc tính, phỉ tính, tà tính tới quan hệ xã hội. Khi theo dõi từ hành vi bạo động thấp hèn tới hành động bạo hành đốn mạt của chúng, thì chúng sẽ chế tác rồi tái tạo cái họa, cái hoạn, cái tặc, cái phỉ, cái tà ngay trong định chế xã hội, cơ chế xã hội, tổ chức xã hội.

Đối với loại đàn ông dùng bạo lực với phụ nữ là bạn đời của mình, thì từ gia đình tới học đường, từ nghề nghiệp tới xã hội, mọi công dân phải là chủ thể của các giá trị của cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái) song hành cùng các giá trị của dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền) để bảo vệ cho bằng được kẻ yếu, không tự mình tự vệ được. Mà cụ thể là yêu cầu một cách triệt để từ hiến pháp tới luật pháp, bằng chính quyền qua chính phủ phải cùng xã hội dân sự đồng tâm quyết chí loại bạo hành gia đình bằng cách chữa trị và nếu cần trừng trị loại quỷ giả người này.

congluat6

Công luật : Bứng khổ nạn cha mẹ bạo hành với con

"Thương cho roi cho vọt", chỉ là loại não trạng trá hình núp dưới loại giáo dục bằng bạo lực là một khổ nạn cho con cái, trong một gia đình mà cha mẹ cho phép "roi vọt" các con của họ, thì chắc chắn gia đình này không sao có được hạnh phúc trọn vẹn. Tại các quốc gia có văn minh giáo dục của nhân quyền, có văn hiến giáo lý của nhân phẩm, thì chuyện bạo hành gia đình mà nạn nhân là con cái không tự bảo vệ được mình thì bị xem như một man tính trong hành xử, một súc tính của hành vi phản giáo dục.

Một chính quyền mà nhắm mắt để cha mẹ bạo hành với con cái, một chính phủ mà quay lưng để cha mẹ đánh đập với con cái, thì chắc chắn chính quyền này bất chính, chính phủ này bất lương. Một xã hội mà cúi đầu trước bạo hành gia đình, một xã hội dân sự mà khom lưng để cha mẹ hành hung con cái, từ tầm thường hóa bạo hành gia đình tới bình thường hóa bạo lực của cha mẹ, thì chắc chắn loại xã hội này chóng chày sẽ là nạn nhân của hệ bạo (bạo quyền, bạo lực, bạo động, bạo hành).

Từ sinh hoạt gia đình tới sinh hoạt xã hội được quản trị bằng bạo lực, từ quan hệ gia đình tới quan hệ xã hội được quản lý bằng bạo quyền, từ đời sống gia đình tới đời sống xã hội được quản thúc bằng bạo hành, thì loại gia đình, thì loại xã hội này không bao giờ mong cầu được thực tế của trong ấm ngoài êm. Nên loại gia đình, loại xã hội này sẽ thật sự không sao có được phát triển đất nước-tiến bộ xã hội-văn minh dân tộc.

Và chúng ta có thể kết luận một cách chắc bẩm là loại gia đình, loại xã hội này sẽ không bao giờ thật sự hưởng được các giá trị của cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái), và các giá trị của dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền). Nơi mà đa nguyên phải được hiểu cho thông trong hệ vi mô của gia đình, là nơi mà cha mẹ tôn trọng trong quý yêu con cái, để loại, khử, trừ, xóa hệ bạo (bạo quyền, bạo lực, bạo động, bạo hành), để vung xới từ giáo dục tới giáo dưỡng con cái qua hệ đa (đa tài, đa tri, đa trí, đa năng, đa hiệu) bằng bất bạo động.

Nếu các hội đoàn phụ huynh, hội phụ nữ, hội bảo vệ trẻ em không quyết liệt từ đạo lý tới pháp lý để bảo vệ các thiếu nhi, thiếu niên đang là nạn nhân của bạo hành gia đình. Nơi mà cha mẹ áp đặt "cha mẹ đặt đâu con ngồi đó", rồi tự cho mình quyền sinh sát từ thân thể tới tinh thần, từ trí lực tới tâm lực các nạn nhân, thì các hội đoàn này phải nhìn lại đạo lý giáo dục, đạo đức xã hội, luân lý cộng đồng của mình, để thấy cho thấu là sự bất lực của mình chính là sự thảm bại của chính lương tâm.

congluat07

Công tâm : Xóa nạn kiếp "đánh ghen"

Có những nạn kiếp trong nhân sinh mà chính quyền và xã hội, cùng gia đình và cộng đồng phải liên tục phối hợp như một liên minh của xã hội dân sự không một lực lượng nào có thể phá vỡ được, để cùng nhau xóa cho bằng được nạn kiếp "đánh ghen". Nơi mà phụ nữ là nạn nhân của phụ nữ, nơi mà phụ nữ truy diệt phụ nữ trong một tổ chức xã hội trọng nam khinh nữ, trong một quan hệ xã hội mà phụ nữ không cùng nhau hiệp lực để dẹp, xóa, khử, trừ nạn "đa thê", "đa thiếp" của nam giới. Hãy bắt đầu bằng nhận thức của chính nữ giới trong sinh hoạt xã hội, quan hệ xã hội, đời sống xã hội, nơi mà phụ nữ không bao giờ giải phóng được phụ nữ để tiến tới nam nữ bình quyền.

Khi người vợ chính thức tự cho quyền mình hành hung, tự cho quyền mình dùng bạo hành để sỉ nhục tình nhân của chồng mình, trong khi quên hẳn xem-xét-xử chính người chồng đã phạm lỗi từ pháp lý tới đạo lý. Khi người phụ nữ nhận ra phân tích này của xã hội học và luật học, thì phân tích tiếp theo của triết học luân lý và giáo dục học là không ai có quyền hành hung ai, không ai có quyền bạo hành ai, không ai có quyền sỉ nhục ai, đây là định nghĩa, của nhân quyền.

Khi kẻ rơi vào hệ bạo (bạo lực, bạo quyền, bạo hành, bạo ngôn) dù nữ hay nam khi đã chọn lựa "đánh ghen" thì sẽ không giải quyết được gì từ pháp lý tới luân lý, tự giá đình tới tình cảm vợ chồng, mà hệ bạo chỉ nói lên quá trình vô giáo dục của kẻ chủ mưu qua hệ bạo.

Kẻ chủ mưu "đánh ghen" đã chủ bại ngay trong hành vi "đánh (vì) ghen", dùng "đánh" của hệ bạo, là đã mất trắng trong thảm bại, ít nhất ba hệ, qua đó mỗi người nhận được sự tôn trọng của tha nhân : hệ thức (kiến thức, tri thức, ý thức, nhận thức), hệ lương (lương thiện, lương tâm, lương tri), hệ liêm (liêm minh, liêm chính, liêm sỉ). Qua sự thảm bại trong hệ ba này mà phân tâm học, tâm lý học, tâm thần học, đã xác thực là kẻ chủ mưu "đánh ghen" đã rơi vào cái bẫy vô hình là ghen. Mà ghen không phải là tình yêu mà chỉ là sự căm giận không kiềm chế được của vị kỷ, không hề là tình thương mà chỉ là sự tức tối không kiểm soát được của tư lợi. Kẻ ghen đã vô tình chứng minh một cách hồ đồ là họ bất lực trước hệ tình (tình yêu, tình cảm, tình thương). Khi "đánh (vì) ghen", thì kẻ này đã rơi vào vực sâu từ pháp lý tới đạo lý, từ tình yêu (vợ chồng) tới tình thương (tha nhân, đồng loại).

Một xã hội mà cúi đầu rồi nhắm mắt để "bình thường hóa" chuyện đánh ghen ngoài đường phố, là một xã hội chưa có văn minh.

congluat8

Xóa nội bạo

Một ẩn số giờ đã là hằng số trong xã hội Việt hiện nay là sự hiện diện của bạo động xã hội có mặt thường xuyên trong sinh hoạt xã hội, quan hệ xã hội, đời sống xã hội ; mà bạo động xã hội này có gốc, rễ, cội, nguồn từ đường lối tới chính sách của Đảng cộng sản Việt Nam. Đây là một thảm họa cho Việt tộc, với một đảng cổ súy bạo lực cách mạng từ ngày lập đảng 1930, và sử dụng bạo lực để cướp chính quyền 1945, rồi cổ vũ cho nội chiến Nam-Bắc với huynh đệ tương tàn 1954-1975. Nơi mà đồng bào qua tuyên truyền phải xem như kẻ thù, với bạo ngữ "ngụy quân", "ngụy quyền".

Quá trình vận dụng bạo lực không bao giờ ngưng nghỉ với các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam từ thế kỷ XX tới thế kỷ XXI này, qua bạo quyền công an trị, xem nhân dân như những "lực lượng thù địch". Bạo quyền bè nhóm ngay trong nội bộ đảng với bạo lực thanh trừng trị, nơi mà giữa các đồng chí, vậy mà hôm trước hôm sau, đã trở thành những "kẻ thù không đội trời chung", để truy diệt nhau bằng ám sát, thủ tiêu.

Quá trình tận dụng bạo lực không những không bao giờ ngưng nghĩ mà còn được khai thác trên bình diện vĩ mô trên nhiều thành phần xã hội, từ chính sách bạo hành của Trại cải tạo, với bạo lực độc ác hơn loài lòng lang dạ sói. Cho tới chính sách hành hung với các tên gọi : Đánh tư sản, rồi đến bạo chế qua chính sách kinh tế mới. Hậu quả là các nạn nhân của bạo lực xã hội này đã làm cho bao triệu đồng bào, muốn sống sót hoặc muốn giữ nhân phẩm, thì phải bỏ nước ra đi. Những cuộc "bỏ chạy trước bạo lực" của đảng cầm quyền cũng không ngưng nghỉ từ 1975 với cao trào thuyền nhân, cho tới nay qua "tị nạn bằng du học", "tránh nạn bằng xuất khẩu lao động".

Hằng số bạo động xã hội, được chủ xướng rồi khơi mào, phổ cập rồi phổ biến trong mọi thành phần xã hội, đồng bào với nhau nhưng sẵn sàng giết nhau chỉ vì một tai nạn giao thông, hoặc một bất đồng ý kiến nhỏ nhặt… Ngay trong học đường hệ bạo (bạo quyền, bạo lực, bạo hành, bạo ngôn…) đã thường xuyên có mặt với thú tính, với dã tâm ngay của những cá nhân còn vị thành niên, chưa trưởng thành. Với thiếu niên, với nhẫn tâm hành hung, có khi truy sát bạn bè ; có luôn cả thiếu nữ tàn nhẫn với đồng loại, bằng các nhục hình man tính tệ hơn loài cầm thú. Nhưng với một xã hội mới ra đời, nơi mà các giá trị của cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái) song hành cùng các giá trị của dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền), thì Việt tộc sẽ nhận lại các giáo lý của tổ tiên việt : máu chảy tới đâu, ruột đau tới đấy… thương người như thể thương thân…

congluat9

Không chấp nhận man luật

Khi hệ công (công bằng, công lý, công tâm, công pháp, công luật) được biến thành phương trình lý luận của luật học, thì công bằng trứơc luật pháp là nền của mọi bộ luật. Nơi mà công lý vận dụng từ lý luận tới lập luận, từ giải luận tới diễn luận có công tâm -vừa có tình, vừa có lý- để thuyết phục công pháp, đã được luật hóa bằng công luật.

Trong một chế độ độc đảng toàn trị, có liên minh -thất luật bất pháp- giữa bạo quyền công an trị, quỷ quyền tuyên truyền trị, ma quyền ngu dân trị, tà quyền tham nhũng những trị, thì luật pháp đã thành man luật, một loại luật rừng có man tính mạnh được yếu thua, có dả tính cá lớn nuốt cá bé, có thú tính của ai chết mặc ai, tiền thầy bỏ túi.

Tại đây, tính nghiêm túc của luật pháp làm nên tính nghiêm minh của công luật không có, vì ngay trên Hiến pháp là một thực thể luật vừa toàn diện nhất, vừa cao quý nhất của một dân tộc, thì nó đã bị một ông Tổng bí thư hiện nay xem như "ở dưới""ở thấp" hơn điều lệ của Đảng cộng sản Việt Nam của ông ấy. Đây là man luật với chân dung xã hội và lý lịch chính trị của Đảng cộng sản Việt Nam đã dùng man cách của Mã Giám Sinh : "Ghế trên ngồi tót sỗ sàng" ngay trên Hiến Pháp. Và lịch sử của Đảng cộng sản Việt Nam là một quá trình lách luật không được thì xóa luật, tránh luật không được thì xé luật.

Man luật hiện nay của Đảng cộng sản Việt Nam vừa ép, vừa siết trên toàn bộ hệ công (công bằng, công lý, công tâm, công pháp, công luật) như đã và đang ép nhân quyền, như đã và đang siết nhân phẩm. Vì đối với những quốc gia được bảo vệ bởi các giá trị cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái) được bảo đảm bởi các giá trị dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền) thì luật pháp có mặt để bảo vệ hệ nhân (nhân lý, nhân tính, nhân tri, nhân trí, nhân đạo, nhân tâm, nhân từ, nhân bản, nhân vị) ; tất cả hệ nhân này đã bị Đảng cộng sản Việt Nam ngồi tót, ngồi xổm lên từ khi Đảng cộng sản Việt Nam cướp được chính quyền rồi độc quyền cho tới nay.

Nếu có một cuộc đổi đời, với thực thể luật pháp của cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái) và dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền), thì phải vất ngay các man luật hiện nay, mà các chuyên gia luật học xem như là quái thai của hệ công (công bằng, công lý, công tâm, công pháp, công luật). Mà cụ thể là bộ man luật hình sự hiện nay cho phép bạo quyền công an trị được bắt bớ bất cứ lúc nào với các man cớ sau đây : "Lợi dụng quyền tự do dân chủ", nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa hiện nay không hề là một quốc gia dân chủ, thì có dân chủ đâu để mà lợi dụng, trong khi người dân chỉ nói lên quyền tự do ngôn luận của mình. "Nói xấu lãnh đạo", nếu nhận xét các lãnh đạo "độc tài nhưng bất tài, nếu phân tích các lãnh đạo "độc trị nhưng không biết quản trị, thì đây không phải là "nói xấu" mà là "nói thật", "nói đúng".

French text Liberte, Egalite, Fraternite ( Liberty, Equality, Fraternity ) - Handwritten graffiti on the wall, anarchist aesthetics. Revolutionist motto. Appeal to fight for republic and constitution

Công của chung

Ngày mà các giá trị cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái) và các giá trị của dân chủ (đa nguyên, công lý, nhân quyền) cùng nhau song hành để bắt đầu công cuộc thay đời đổi kiếp cho Việt tộc theo hướng thăng hoa. Muốn dứt khoát rời bỏ chế độ độc đảng toàn trị, thì giáo dục của phạm trù công phải có chỗ ưu tiên trong mọi quốc sách mới.

Các quốc sách mới này luôn có đường đi nước bước của công bằng là một phải trù đôi, vừa của công lý, và vựa của giáo lý, mà quá trình hành tác của công bằng có bạn đồng hành là công tâm, một phạm trù của đạo đức. Có sự nghiêm túc của công lý, có sự thông thái của công tâm, thì công luật nơi mà luật được công nhận như khung của các sinh hoạt xã hội được trợ lực của công pháp, nơi mà luật được công nhận là nền của các quan hệ xã hội.

Kinh nghiệm tích cực của công pháp quốc tế của các quốc gia đã có phát triển kinh tế, tiến bộ xã hội, văn minh dân tộc của Âu châu, Mỹ châu, Úc châu, sẽ giúp chế độ mới của Việt Nam có những mô thức pháp quyền. Và Việt Nam không quên các nước láng giềng cùng tam giáo đồng nguyên như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan đã thành công với hệ thống công luật của họ để dẹp bỏ được hệ tham (tham quyền, tham quan, tham ô, tham nhũng). 

Phạm trù công của chung là một không gian của an sinh xã hội, nơi mà công ích xã hội có ưu tiên và là trọng tài đứng đắn để thông hiểu và thực hành hệ công (công bằng, công lý, công tâm, công luật, công pháp, công ích). Không có hệ công này thì sẽ không có phát triển kinh tế, tiến bộ xã hội, văn minh dân tộc.

Lê Hữu Khóa

(18/09/2021)

Quay lại trang chủ

Additional Info

  • Author: Lê Hữu Khóa
Read 923 times
More in this category: « Não của lý Trí của thức »

Viết bình luận

Phải xác tín nội dung bài viết đáp ứng tất cả những yêu cầu của thông tin được đánh dấu bằng ký hiệu (*)