Việt Nam : Dư luận chấn động vụ một người kêu oan nhảy lầu sau khi tòa tuyên án
Hoàng Lan, Thoibao.de, 31/05/2020
Ông Lương Hữu Phước (55 tuổi, trú tại Đồng Xoài) chết tại sân tòa ở Bình Phước sáng 29/5 sau khi nhận y án gây chấn động dư luận.
Bị cáo Lương Hữu Phước tại phiên tòa phúc thẩm - Ảnh : C.T.V
Theo báo Tuổi Trẻ, ông Phước chết tại sân tòa sau khi nhảy lầu tự tử, sau khi bị Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước tuyên y án sơ thẩm 3 năm tù. Tòa án Bình Phước đã xác nhận việc ông Phước nhảy lầu.
Trước đó, ông Phước để lại lời nhắn trên Facebook cá nhân : "Nếu cái chết của tôi làm thức tỉnh nền tư pháp tỉnh Bình Phước thì cũng đáng lắm chứ".
Vụ việc xảy ra như thế nào ?
Phiên tòa xét xử ông Phước bắt nguồn từ một sự việc xảy ra cách đây ba năm.
Tháng 1/2017, ông Lương Hữu Phước, sau khi uống rượu ở nhà bạn, đi về nhà. Trên đường về, ông Phước gặp ông Trần Hữu Quý. Ông Quý rủ ông Phước đi hát karaoke.
Ông Phước đồng ý và chở ông Quý về nhà ông Quý để lấy mũ bảo hiểm do ông này không mang theo.
Khi đi đến gần trước nhà ông Quý, ông Phước dừng xe lại bên lề phải theo chiều đi của mình để ông Quý vào nhà lấy mũ bảo hiểm nhưng ông Quý không xuống xe.
Do đó, ông Phước đã lái xe chở ông Quý đi sang đường. Khi sang tới bên kia đường thì xe ông Phước bị xe máy của anh Lâm Tươi chạy ngược chiều đâm vào. Cả ông Phước và ông Quý đều bị thương. Đến ngày 17/1/2017 ông Quý tử vong. Cả ông Phước và anh Tươi đều có nồng độ cồn trong máu.
Ngày 29/3/2018, Tòa án nhân dân Thành phố Đồng Xoài xét xử sơ thẩm vụ án và tuyên án ông Phước 3 năm tù về tội vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ. Ông Phước kháng cáo kêu oan.
Ngày 9/10/2018, Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước xét xử phúc thẩm lần một. Sau đó tuyên hủy bản án sơ thẩm lần một để điều tra, xét xử lại, đồng thời nêu ra 11 điểm thiếu sót trong việc điều tra thu thập chứng cứ, vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng (lời khai của bị cáo và các nhân chứng có nhiều quan điểm còn mâu thuẫn ; Biên bản khám nghiệm phương tiện liên quan đến tai nạn giao thông không thể hiện vị trí công tắc đèn xinhan, không ghi rõ tình trạng ổ khóa điện khởi động xe ở vị trí mở hay tắt ; Kết quả điều tra và bản án sơ thẩm xác định bị cáo chuyển hướng không bật đèn xinhan là chưa đủ căn cứ….).
Dòng trạng thái cuối cùng trên Facebook của ông Lương Hữu Phước, trước khi nhảy lầu tự tử
Ngày 6/12/2019, Tòa án nhân dân Thành phố Đồng Xoài xét xử sơ thẩm lần hai, vẫn y án sơ thẩm. Ông Phước vẫn kêu oan, cho rằng cái chết của ông Quý không phải do ông gây ra, và đề nghị được tuyên vô tội.
Hiện trường vụ án, xe ông Phước nằm bên phải, xe Lâm Tươi bên trái bị cong vành
Ngày 25/9/2020, tòa án Bình Phước đưa vụ việc ra xử phúc thẩm. Đến 29/5, tòa bác đơn kêu oan của ông Phước, tuyên y án sơ thẩm.
Sau đó đến chiều 29/5, ông Phước mang theo chai thuốc trừ sâu đến tòa uống và nhảy lầu.
Tòa án nhân dân Bỉnh Phước nói gì ?
Ngay sau khi vụ việc xảy ra, sáng 30/5, tỉnh Bình Phước đã tổ chức họp báo.
Trong cuộc họp, Tòa án nhân dân Bình Phước khẳng định : Việc giải quyết và xét xử vụ án, Hội đồng xét xử phúc thẩm hoàn toàn công tâm, vô tư, khách quan và dựa trên nguyên tắc tôn trọng chứng cứ để ra phán quyết.
Được biết, Hội đồng xét xử gồm : thẩm phán Lê Hồng Hạnh (chủ tọa) ; thẩm phán Lê Viết Hòa và thẩm phán Phạm Tiến Hiệp (Trưởng phòng Giám đốc kiểm tra Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước).
Một điều trùng hợp là, thẩm phán Lê Viết Hòa cũng từng tham gia xét xử phúc thẩm một vụ án dân sự tranh chấp đất đai, sau đó bị đơn đã dùng dao tự sát.
Ông Hòa này chính là người đã ngồi xét xử phiên tòa phúc thẩm vụ tranh chấp 39,5 m2 đất của ông Võ Chánh, khiến ông Chánh cũng… tự sát.
Vợ ông Võ Chánh sau đó cũng dọa tự sát theo chồng khi Chi Cục Thi hành án dân sự cưỡng chế. Cuối cùng bản án do Thẩm phán Lê Viết Hòa tuyên đã bị hủy để xét xử lại, nhưng ông Võ Chánh đã chết được gần 5 năm rồi.
Cụ thể, tại vụ án tranh chấp quyền sử dụng đất giữa nguyên đơn là ông Lê Quang Dinh (SN 1963) với bị đơn là ông Võ Chánh (SN 1968) và vợ Đào Thị Xuân (SN 1967, cùng ngụ phường Tân Bình, Thành phố Đồng Xoài). Nguyên nhân có vụ án này, do ông Dinh khởi kiện đòi lấy 39,5m2 đất gia đình ông Chánh đang quản lý sử dụng.
Ngày 25/9/2014, Tòa án nhân dân thị xã Đồng Xoài đưa vụ án ra xét xử, tuyên vợ chồng ông Chánh phải trả cho vợ chồng ông Dinh 39,5 m2 đất ; vợ chồng ông Dinh trả lại cho vợ chồng ông Chánh 10 triệu đồng ; vợ chồng ông Chánh phải nộp án phí 7,5 triệu đồng. Vợ chồng ông Chánh kháng cáo.
Đến 21/7/2015, Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước xử phúc thẩm, Hội đồng xét xử gồm 3 thẩm phán Hoàng Minh Thịnh, Lê Viết Hòa và Nguyễn Văn Khương đã tuyên không chấp nhận kháng cáo của ông Chánh, giữ nguyên án sơ thẩm.
Quá uất ức, 5 giờ sáng ngày 26/7/2015, ông Chánh sang nhà ông Dinh. Tại đây 2 bên cãi vã rồi xô xát. Sau đó ông Chánh nằm gục trên vũng máu. Cơ quan điều tra xác định ông Chánh chết bởi 1 nhát dao, do ông… tự đâm mình !
Sau đó, Chi cục Thi hành án dân sự (THADS) Đồng Xoài cưỡng chế thi hành án, bà Xuân tuyên bố sẽ tự sát như chồng mình vì không còn chỗ ở nào khác. Bên cạnh đó, nhân dân địa phương phản ứng rằng cả án sơ thẩm và phúc thẩm không khách quan, không đúng với thực tế sử dụng đất của nguyên đơn lẫn bị đơn…
Vừa rồi, cũng theo Báo Kinh tế & Đô thị, ngày 21/12/2019, Tòa án nhân dân Cấp cao tại Thành phố Hồ Chí Minh đã quyết định hủy bản án phúc thẩm số 49/2015 ngày 21/7/2015 của Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước và bản án sơ thẩm số 31/2014 ngày 25/9/2014 của Tòa án nhân dân thị xã Đồng Xoài, giao tòa Đồng Xoài xử lại.
Thẩm phán Lê Viết Hòa, Phó chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước đang trần tình vụ án về ông Võ Chánh cũng tự sát
Nhưng, ông Võ Chánh thì đã chết. Thẩm phán xử vụ án của ông Chánh lại vừa ngồi ghế Hội đồng xét xử phiên tòa khác sáng nay. Và bị cáo lại chết, không phải bằng dao, mà lên lầu tòa án tỉnh nhảy xuống.
Mạng xã hội nói gì ?
Vụ việc ông Phước tự tử tại tòa sau khi kêu oan đã gây rúng động dư luận Việt Nam. Trên các trang mạng xã hội sáng 30/5 tràn ngập hình ảnh, thông tin và các bình luận về vụ việc.
Luật sư Lê Ngọc Luân viết : "Sẽ còn bao nhiêu phận người chết để thức tỉnh lương tri nền tư pháp ?
Là người làm nghề luật sư, đã trải qua và chứng kiến nhiều số phận oan nghiệt, cay đắng nhưng thú thật, hình ảnh ông Phước nằm co ro, chết không nhắm mắt ở sân tòa khiến tôi ám ảnh và đau đớn.
Ở tòa án, đó là nơi mà bao con người chờ đợi, hi vọng một phán quyết công minh, tình người. Thế nhưng, ở nơi ấy, họ chọn cách lấy dao rạch bụng (Cần Thơ), uống thuốc độc chết (Ninh Thuận), nhảy từ lầu 2 (Bình Phước)… nhằm chứng minh cho sự oan ức và trong sạch của mình.
Những người làm nghề luật sư như chúng tôi đây, nắm luật nhưng còn bị hành cho ra bả, nhiều lúc phải nhịn nhục chỉ vì giúp Thân chủ. Nếu là án dân sự, cương quá, ít 3 năm, 5 năm, dài thì 15, 18 năm… có khi chết xong đời con cháu vẫn chưa xong.
Án hình sự, các luật sư bào chữa khản cả cổ, tiếng kêu oan như ai oán cả trời đất nhưng đến phần nghị án, họ lui vào ngồi lâu lâu chút cho có cái gọi là "nghị án" sau đó đọc ra bản án đã viết sẵn một cách vô cảm đến đáng sợ.
Vậy dân đen chỉ còn cách rạch bụng, uống thuốc độc và nhảy lầu. Thức tỉnh được nền tư pháp không ?
Còn lâu…
Chỉ khi nào Thẩm phán được độc lập thật sự và họ có quyền phán xét bằng sự chính trực và lương tâm không bị can thiệp thô bạo thì mới có nhen nhóm hi vọng.
Viết ra điều này, tôi tin những NGƯỜI THẨM PHÁN đúng nghĩa, thương dân sẽ đồng cảm và đau đớn khi chứng kiến hình ảnh đau thương của đồng loại. Chắc chắn họ sẽ không ngủ được và ám ảnh như chúng ta. Nhưng không biết được bao nhiêu người đang suy nghĩ ?
Bài viết là nhén hương thơm mà tôi muốn gửi đến ông Lương Hữu Phước – người đàn ông bất hạnh và khổ đau ở cõi trần gian".
Luật sư Phùng Thanh Sơn nói : "Bệnh thành tích và chế độ báo cáo án của ngành tòa án đang giết chết công lý".
Luật sư Đặng Đình Mạnh bình luận : "Đau xót, nhưng tiếc nuối cho ông Lương Hữu Phước khi nghĩ rằng cái chết của mình sẽ đủ "làm thức tỉnh nền tư pháp".
Facebooker Đào Tuấn viết : "Sự tuyệt vọng ko có khuôn mặt nào hết.
Từng có một cô con gái. Và cô bé ấy bị hiếp, bị giết. Người cha đau và sốc đến mức phải rời bỏ xứ mà đi. Tới Bình Phước, cùng người thân mua được vài mẫu đất nhưng rồi cũng lại bị thu hồi, trở thành tay trắng. Có vợ, nhưng rồi cũng ly thân. Rồi 3 năm trước, chở giúp 1 người bạn về nhà ; đụng xe ; bạn chết ; nhận án 3 năm tù ; và cũng suốt 3 năm qua ròng rã kêu oan. Ngay cả tết nhất cũng không dám đến nhà ai vì sợ tiếng tù tội mang lại xui xẻo cho bạn bè người thân. Đó là tình cảnh của bị cáo Lương Hữu Phước, người vừa nhảy lầu tại tòa Bình Phước chiều qua.
Có câu "cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác sẽ mở ra". Nhưng nhìn cuộc đời ông Phước, chỉ thấy toàn chuyện buồn. Hữu Phước đấy mà có phước đâu… Và cũng như trong vụ Hồ Duy Hải, vụ này có tới 11 điểm sai sót trong tố tụng. Sai đến mức án sở thẩm từng bị tuyên huỷ để điều tra lại. Nhưng rồi vẫn án tù 3 năm. Trong status cuối cùng, người đàn ông bất hạnh mong cái chết của mình sẽ thức tỉnh nền tư pháp Bình Phước.
Nhưng, vừa xong, Bình Phước họp báo khẳng định : Việc giải quyết và xét xử vụ án hoàn toàn công tâm, vô tư, khách quan và dựa trên nguyên tắc tôn trọng chứng cứ để ra phán quyết.
Không đọc hồ sơ vụ án, không dám nói oan hay không, chỉ thấy ở trong đó sự tuyệt vọng và cùng quẫn".
Trong buổi họp báo ngày 30/5 về vụ ông Lương Hữu Phước tự tử, bà Phạm Thị Bích Thủy Chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước khẳng định việc giải quyết và xét xử vụ án, Hội đồng xét xử phúc thẩm hoàn toàn công tâm, vô tư, khách quan
"Khi phải quyên sinh, không tiếc ngay cả mạng sống thì có nghĩa là người ta chẳng còn tin gì, chẳng còn gì mà mấu víu vào cuộc đời này nữa rồi".
Nhà báo Bạch Hoàn viết trên Facebook có 200 ngàn người theo dõi như sau :
"Không biết bây giờ, ở bên kia thế giới, hương hồn ông Lương Hữu Phước, người vừa nhảy lầu tự tử ở trụ sở Tòa án tỉnh Bình Phước, có chứng kiến cuộc họp báo sáng nay của Ban Tuyên giáo và Tòa án Bình Phước sau cái chết của mình hay không.
Nếu có, chắc giờ này ông sẽ hối hận, vì chẳng có ai thức tỉnh cả.
Họ vẫn khẳng định đã công tâm, vô tư, khách quan khi kết án ông.
Cả Ban Tuyên giáo Bình Phước và Tòa án tỉnh, không thấy có lời nào chia sẻ, không có sự lắng nghe, không động lòng trắc ẩn. Họ không hề mảy may suy nghĩ, không một gợn sóng trong lòng, dẫu một mạng người đã mất vì họ, dẫu một người đã phải tìm đến cái chết vì phẫn uất và mong họ thức tỉnh.
Đất nước những ngày thiếu vắng công lý. Niềm tin cạn kiệt. Đất nước những ngày buồn.
Khắp nơi trên đất nước này, còn bao nhiêu dân oan, còn bao nhiêu bất công và vô lý ? Khắp nơi trên đất nước này còn bao nhiêu người phải chịu áp bức, thiệt thòi ? Khắp nơi trên đất nước này, có bao nhiêu người đang phải ngày đêm khao khát một lẽ công bình ?
Công lý, biết tìm đâu ?
Sau những Nguyễn Thanh Chấn, Hàn Đức Long, rồi đến Hồ Duy Hải, và giờ là Lương Hữu Phước, liệu những người còn u mê đã tỉnh ngủ ? Và những người vẫn mắt nhắm mắt mở, nay đã mở to mắt ra và nhìn đời cho rõ hay chưa ?
Cái chết của ông Lương Hữu Phước có thể không thức tỉnh hệ thống tư pháp, nhưng tôi hy vọng sẽ thức tỉnh những người còn đó một chút lương tri".
Hoàng Lan (Hà Nội)
Nguồn : Thoibao.de, 31/05/2020
*********************
Thẩm phán tham gia xét xử 2 vụ án, 2 người tự vẫn sau khi tòa tuyên án
Nguyễn Quân, trithucvn, 31/05/2020
Cách nhau 5 năm nhưng cùng chung kết cục, trước vụ việc ông Lương Hữu Phước tìm đến cái chết sau phiên tòa phúc thẩm, một người đàn ông đã tìm đến cái chết trước đó sau khi Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước tuyên án. Điều đáng chú ý, cả hai vụ án đều có sự tham gia xét xử của thẩm phán Lê Viết Hòa, người hiện giữ vị trí Phó Chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước.
Thẩm phán Lê Viết Hòa trong buổi họp báo sau cái chết của bị can, ngày 30/5. (Ảnh chụp màn hình)
Kết cục sau 3 năm kêu oan của nạn nhân bị tông xe song bị tuyên án
Công an tỉnh Bình Phước đang điều tra nguyên nhân bị cáo Lương Hữu Phước (SN 1965, ngụ phường Tân Xuân, Thành phố Đồng Xoài, Bình Phước) nhảy lầu tự tử tại trụ sở Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước vào chiều 29/5, sau 3 năm kháng cáo, kêu oan. Buổi sáng cùng ngày, tòa phúc thẩm tuyên y án ông Phước 3 năm tù.
Theo nội dung vụ án, ngày 15/1/2017, sau khi uống rượu, ông Lương Hữu Phước điều khiển xe máy chở ông Trần Hữu Quý về nhà ông Quý ở đường Nguyễn Huệ thuộc KP Suối Đá, phường Tân Xuân, Thành phố Đồng Xoài, tỉnh Bình Phước.
Ông Phước rẽ trái sang đường, khi tới phần đường dành cho xe đi ngược chiều thì bị xe máy do anh Lâm Tươi điều khiển, chở anh Tiếp Trị đụng vào gây tai nạn, khiến ông Lương Hữu Phước và ông Trần Hữu Quý bị thương. Ngày 17/1/2017, ông Quý tử vong do vỡ xương sọ, dập não xuất huyết.
Hồ sơ thể hiện ông Phước có nồng độ cồn trong máu là 0,69mg/l khí thở. Còn Lâm Tươi có nồng độ cồn trong máu là 0,57 mg/l khí thở. Lâm Tươi không có bằng lái xe.
Ngày 9/5/2017, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an Thành phố Đồng Xoài đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với ông Lương Hữu Phước để điều tra về hành vi "Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ".
Ngày 29/3/2018, Tòa án nhân dân Thành phố Đồng Xoài xét xử sơ thẩm vụ án và tuyên án ông Phước 3 năm tù về tội "Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ". Ông Phước kháng cáo kêu oan.
Ngày 9/10/2018, Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước xét xử phúc thẩm lần 1, hủy bản án sơ thẩm lần 1 để điều tra, xét xử lại. Bản án này nêu ra 11 điểm thiếu sót trong việc điều tra thu thập chứng cứ, vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng (lời khai của bị cáo và các nhân chứng có nhiều điểm mâu thuẫn, biên bản khám nghiệm phương tiện thể hiện không đầy đủ nên kết quả điều tra và bản án sơ thẩm xác định bị cáo chuyển hướng không bật đèn xi nhan là chưa đủ căn cứ, cơ quan điều tra chưa điều tra làm rõ để xác định hướng va chạm của xe do Lâm Tươi lái đối với chiếc xe do bị cáo Phước lái…).
Luật sư Dương Vĩnh Tuyến – người bào chữa cho ông Phước cho rằng bản cáo trạng của Viện Kiểm sát nhân dân Thành phố Đồng Xoài không đúng với biên bản thực nghiệm hiện trường, sơ đồ hiện trường, biên bản khám nghiệm ban đầu. Ông Tuyến cho rằng nguyên nhân vụ tai nạn là do Lâm Tươi chạy sai làn đường, bất ngờ rẽ trái và do Lâm Tươi đã uống rượu, lái xe với tốc độ cao nên đã tông vào xe của bị cáo.
Ngày 6/12/2019, Tòa án nhân dân Thành phố Đồng Xoài xét xử sơ thẩm lần 2, tuyên y án sơ thẩm lần 1, phạt ông Lương Hữu Phước 3 năm tù. Ông Phước tiếp tục kháng cáo kêu oan.
Sáng 29/5/2020, Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước xét xử phúc thẩm lần 2. Hội đồng xét xử gồm 3 thẩm phán : thẩm phán Lê Hồng Hạnh (chủ tọa) ; thẩm phán Lê Viết Hòa và thẩm phán Phạm Tiến Hiệp (Trưởng phòng Giám đốc kiểm tra Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước), tuyên y án sơ thẩm.
Chiều 29/5, ông Phước đến trụ sở Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước mang theo chai thuốc trừ sâu đến tòa uống và nhảy từ lầu 2 xuống tự vẫn.
Luật sư Tuyến cho biết sau khi nghe tòa tuyên y án, ông và thân chủ dự định sẽ kháng cáo giám đốc thẩm. Tuy nhiên, dòng trạng thái cuối cùng ông Phước viết trên Facebook cá nhân trước khi tự sát : "Nếu cái chết của tôi làm thức tỉnh nền tư pháp tỉnh Bình Phước thì cũng đáng lắm chứ".
Tranh chấp đất đai : 2 năm sau một mạng người, kết luận thanh tra khẳng định đất của người tự sát
Theo hồ sơ vụ án, năm 1999, ông Bùi Lũy sang nhượng cho vợ chồng ông Võ Chánh (52 tuổi) khoảng 48 m2 đất (chưa được cấp chủ quyền) tại tổ 5 Khu phố Tân Bình, phường Tân Bình, thị xã Đồng Xoài (nay là Thành phố Đồng Xoài).
Năm 2001, ông Lũy được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất 425 m2, trong đó có cả diện tích đã chuyển nhượng ông Chánh. Sau đó, ông Lũy tiếp tục chuyển nhượng cho nhiều người đồng thời bán thêm cho ông Chánh đủ 100 m2 (có ra UBND phường Tân Bình làm hợp đồng mua bán).
Đến năm 2009, nhà nước thu hồi của ông Chánh 49,7 m2 ; phần còn lại gia đình ông Chánh vẫn ở.
Năm 2011, Lê Quang Dinh (người mua 232,5 m2 đất của ông Huỳnh Thế Sang, ông Sang mua từ ông Lũy) tranh chấp phần diện tích đất gia đình ông Chánh đang ở. Chính quyền địa phương hòa giải nhưng không thành. Sau đó, vợ chồng ông Dinh khởi kiện vợ chồng ông Chánh.
Ngày 25/9/2014, Tòa án nhân dân thị xã Đồng Xoài xét xử sơ thẩm vụ án "Tranh chấp quyền sử dụng đất". Thẩm phán Văn Phú Vinh và 2 Hội thẩm nhân dân Võ Thị Xuân, Trần Sỹ Trinh tuyên vợ chồng ông Chánh phải trả cho vợ chồng ông Dinh diện tích 39,5 m2. Ông Chánh kháng cáo.
Ngày 21/7/2015, Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước xử phúc thẩm, Hội đồng xét xử gồm 3 thẩm phán : Hoàng Minh Thịnh, Lê Viết Hòa và Nguyễn Văn Khương đã tuyên không chấp nhận kháng cáo của vợ chồng ông Võ Chánh, giữ nguyên bản án sơ thẩm của Tòa án nhân dân thị xã Đồng Xoài.
Uất ức trước kết luận của tòa án, khoảng 5g ngày 26/7/2015, ông Chánh sang nhà ông Dinh. Tại đây giữa 2 bên cãi vã rồi xô xát. Sau đó, ông Chánh nằm chết gục trên vũng máu. Cơ quan điều tra tiến hành khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm tử thi xác định ông Chánh gây thương tích cho gia đình ông Dinh rồi dùng dao tự sát.
Trong quá trình thi hành án, bà Đào Thị Xuân (vợ ông Chánh) tuyên bố sẽ tự sát như chồng mình vì không còn chỗ ở nào khác. Người dân tại địa phương cũng cho rằng bản án sơ thẩm và phúc thẩm không khách quan, không đúng với thực tế sử dụng đất của nguyên đơn lẫn bị đơn.
Để giải quyết những bức xúc này, ngày 6/9/2017, UBND thị xã Đồng Xoài thành lập đoàn thanh tra xác minh nguồn gốc sử dụng đất của gia đình ông Võ Chánh và trình tự thủ tục cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho các hộ liên quan.
Kết luận thanh tra cho biết diện tích đất mà tòa sơ thẩm và tòa phúc thẩm tuyên buộc vợ chồng ông Võ Chánh trả cho vợ chồng ông Lê Quang Dinh thuộc quyền quản lý, sử dụng của ông Chánh mua của ông Bùi Lũy từ năm 1999. Kết luận giám định của Viện Khoa học hình sự (Bộ Công an) cho biết chữ ký và chữ viết tên của ông Chánh trên biên bản đo đạc trong hồ sơ chuyển nhượng đất từ ông Bùi Lũy cho ông Huỳnh Thế Sang không phải của ông Chánh.
Theo đó, ngày 13/9/2018, UBND thị xã Đồng Xoài gửi văn bản kiến nghị Tòa án nhân dân Cấp cao tại Thành phố Hồ Chí Minh ra quyết định kháng nghị, hủy bản án sơ thẩm của Tòa án nhân dân thị xã Đồng Xoài và bản án phúc thẩm của Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước, giao hồ sơ về Tòa án nhân dân Thành phố Đồng Xoài xử lại sơ thẩm.
Thẩm phán Lê Viết Hòa nói gì ?
Sau vụ việc tự sát của bị cáo Lưu Hữu Phước, tại buổi họp báo ngày 30/5, Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước khẳng định Hội đồng xét xử phúc thẩm không xử oan ông Phước, mà "công tâm, vô tư, khách quan và dựa trên nguyên tắc tôn trọng chứng cứ".
Việc không khởi tố Lâm Tươi vì tội vi phạm quy định về điều khiển giao thông đường bộ có 4 yếu tố cấu thành tội phạm, Thẩm phán Lê Hồng Hạnh (chủ tọa) cho biết quan trọng nhất là lỗi trực tiếp gây nên cái chết cho nạn nhân ; lỗi là do bị cáo Phước đã qua đường nhưng không quan sát.
Ông Lê Viết Hòa nói các thành viên trong Hội đồng xét xử với tinh thần trách nhiệm cao, nghiên cứu kỹ hồ sơ và đã đánh giá vụ án khách quan, công tâm.
Khi có phóng viên nhắc lại một vụ án trước đây ông cũng có mặt trong Hội đồng xét xử và một người cũng tự tử khi nhận bản án, thẩm phán Lê Viết Hòa nói đó là sự trùng hợp và sự nhìn nhận bi quan của đương sự.
Hiện Thẩm phán trung cấp Lê Viết Hòa, Chánh án Tòa án nhân dân huyện Phú Riềng giữ chức Phó chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước, nhiệm kỳ 5 năm (được bổ nhiệm vào tháng 3/2019).
(Theo Thanh Niên, Tiền Phong)
Nguyễn Quân
Nguồn : trithucvn, 31/05/2020
********************
Lẽ ra phải sống !
Nguyễn Trang Nhung, RFA, 31/05/2020
"Nếu một cái chết của tôi làm thức tỉnh nền tư pháp tỉnh Bình Phước thì cũng đáng lắm chớ !"
Ông Lương Hữu Phước đã để lại dòng trạng thái ấy trên Facebook của mình trước khi tìm đến cái chết vào chiều ngày 29/5.
Ông Lương Hữu Phước ngồi đau buồn bên ngoài tòa sau phiên xử
Mặc dù cơ quan chức năng đang điều tra nguyên nhân cái chết, song với dư luận mà nói, nguyên nhân là rõ ràng : ông chết do phẫn uất trước bản án phúc thẩm mà tòa án nhân dân tỉnh Bình Phước đã tuyên.
Y án 3 năm tù về tội vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ theo điểm b, khoản 2, Điều 202 Bộ luật Hình sự là điều mà ông không thể chấp nhận, và chẳng còn cách nào hơn, ông chọn cái chết.
Cái chết của ông đã làm chấn động dư luận. Người ta bình luận về cái chết ấy với nhiều cung bậc cảm xúc. Thương tiếc có. Đau buồn có. Bức xúc có. Giận dữ có. Người ta cũng bình luận về vụ tai nạn với nhiều lý lẽ mà chủ yếu là bênh vực cho ông.
Ông có bị xử oan hay không ? Đó là điều mà tôi không dám chắc, khi chỉ dựa vào tường thuật của báo chí về vụ tai nạn. Song, cũng như nhiều người khác, tôi thấy có gì đó không thỏa đáng khi xét tương quan hình phạt của ông với hình phạt của Lâm Tươi.
Trong khi ông phải chịu hình phạt hình sự với 3 năm tù giam, thì Lâm Tươi chỉ phải chịu hình phạt hành chính với 4,5 triệu tiền phạt. Chỉ riêng hành vi điều khiển xe máy mà không có bằng lái thôi là Lâm Tươi đã phải chịu hình phạt này, huống chi là chạy ngược chiều và hành vi đó đã góp phần gây ra tử vong.
Khác biệt lớn trong tương quan giữa hai hình phạt có lẽ là một phần căn nguyên làm nên sự phẫn uất của ông, và điều này, cùng với niềm tin nội tâm sẵn có nơi ông rằng mình vô tội, đã khiến ông bức bối đến mức tự vẫn.
Sau cái chết của ông, báo chí hướng về phía tòa án. Đáp lại, tòa khẳng định không xử oan ông. Tôi tự hỏi, liệu ông đã tính đến tình huống này, với nhận định rằng khả năng cho tình huống này là rất cao, thì ông nghĩ cái chết của mình có đáng ?
Tự kết thúc sinh mạng của bản thân với hi vọng làm thức tỉnh nền tư pháp địa phương, ở khía cạnh nào đó, là hành động có mục đích tốt. Nhưng, ở khía cạnh khác, đó là hành động cực đoan, cùng quẫn, và mất tự chủ.
Dù thế nào đi nữa, ông vẫn còn những lựa chọn khác để đấu tranh cho điều mà mình nghĩ là đúng – rằng mình vô tội. Hệ thống pháp luật này và xã hội này không phải là đã đóng mọi cánh cửa đối với cơ hội kêu oan của ông.
Sau phúc thẩm, ông còn có thể kháng nghị giám đốc thẩm, và nếu có tình tiết mới có lợi, ông có thể kháng nghị tái thẩm. Bên cạnh đó, ông cũng có thể bằng cách này hay cách khác kêu gọi dư luận đứng về phía ông.
Nếu ông dùng những lựa chọn ấy, ông có thể sẽ vất vả hơn, mệt mỏi hơn, nhưng sẽ khả quan hơn. Đó cũng là những lựa chọn khẳng khái hơn, can đảm hơn, và bản lĩnh hơn.
Ngay cả khi những lựa chọn ấy không làm thay đổi tình hình hay dẫn đến kết quả như mong đợi, thì việc sống tiếp và sống tốt vẫn là điều đáng giá, bởi nếu không thể làm cho xã hội tốt đẹp hơn, thì ít ra, cũng không nên làm cho chính mình tệ hại hơn.
Vì những lẽ đó, ông lẽ ra phải sống. Và những ai lâm vào hoàn cảnh như ông, thay vì chọn cái chết, hãy chọn sống tiếp và sống tốt, và nếu có thể thì tiếp tục đấu tranh chống bất công, cho chính mình và cho tha nhân, vì đó – mà không phải cái chết – mới chính là những điều tốt đẹp nhất mà một người có thể làm cho bản thân và cho xã hội.
Nguyễn Trang Nhung
Nguồn : RFA, 31/05/2020 (NguyenTrangNhung's blog)