Năm 2016, Bộ trưởng Thông tin Truyền thông Trương Minh Tuấn, chủ biên cuốn sách với tên gọi "Phòng, chống "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" về tư tưởng trong cán bộ, đảng viên hiện nay". Cuốn sách không thấy ai phê bình hay hoặc dở chỉ có điều dưới mắt người dân nó là một cuốn sách chết non bởi người chủ biên của nó đã làm ngược lại những gì được viết trong sách.
"Cái chết" của Lotus có thể xem là cái chết non của những phát biểu từ bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng.
Cùng với ông Nguyễn Bắc Son, ông Tuấn bị truy tố về 2 tội danh "Vi phạm quy định về quản lý đầu tư công gây hậu quả nghiêm trọng" và "Nhận hối lộ". Nhận định về vấn đề này, Thiếu tướng Lê Văn Cương (nguyên Viện trưởng Viện Chiến lược Bộ Công an) cho rằng, cuốn sách đã bộc lộ bản chất không thật thà và thiếu trung thực của ông Trương Minh Tuấn. Không cần thiết phải thu hồi cuốn sách, cứ để như vậy bởi chẳng có ai đọc làm gì và tự khắc nó sẽ chết".
Thật ra ông Trương Minh Tuấn từng là Phó trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam nên lý luận chính trị của ông phải sắc bén và thuyết phục, ít nhất là thuyết phục những đồng chí chung quanh ông nhằm cho họ thấy rằng khả năng biểu đạt về chính trị của ông khó ai qua mặt, và khi làm Bộ trưởng Thông tin Truyền thông ông Tuấn nhiều lần xuất hiện trên báo chí hết lòng lên án những biểu hiện phản động, những manh nha chống lai chủ trương chính sách nhà nước và nhất là tố cáo thế lực thù địch âm mưu diễn biến hòa bình trong đảng. Cho tới khi bị bắt Trương Minh Tuấn vẫn là ngôi sao sáng bảo vệ tư tưởng chính trị cho đảng, và bây giờ thì người dân và cả đảng viên đều nhỉn rõ chân tướng của ông ta cũng như của chính cái Ban Tuyên giáo.
Có một cái chết khác non hơn cái chết của cuốn sách, lần này là của Bộ trưởng Thông tin Truyền thông mới thay cho ông Tuấn, ông Nguyễn Mạnh Hùng, được xem là ngôi sao sáng trong dàn Bộ trưởng của chính phủ Nguyễn Xuân Phúc.
Ông Hùng vừa là một tướng lĩnh của Quân Đội Nhân dân vừa là một doanh nhân quốc doanh thành đạt khi điều hành tập đoàn Viettel của quân đội. Ông Hùng không chết như ông Tuấn phải ngồi tù và sự nghiệp chính trị tiêu ma, Ông Hùng không chết nhưng những phát biểu của ông nhằm kêu gọi một cuộc cách mạng thông tin mang tầm thế giới đã chết. Ông mạnh miệng cho rằng chỉ trong vòng vài năm nữa Việt Nam sẽ đánh bại Facebook, Twitter, Google và rằng "Đã đến lúc chúng ta viết một mạng xã hội mới, nhân văn hơn, thực sự coi trọng khách hàng hơn và đưa người dân làm chủ thể tri thức, vì triết học của facebook bây giờ nó thay đổi rồi không phù hợp với thế giời nữa rồi"
Và ông giới thiệu trang mạng xã hội Lotus như một điển hình mà thế giới sau này sẽ lấy đó làm bài học ông phấn khích tuyên bố: "Người Việt có thể làm ra những thứ mà thế giới chưa từng làm".
Nhưng số phận của Lotus ngắn hơn cuốn sách của Bộ trưởng Trương Minh Tuấn, chì một thời gian chưa tới 6 tháng sau khi vận hành giờ đây Lotus như một bóng ma trên hệ thống mạng xã hội thế giới kể cả Facebook, theo ông Hùng, một công ty mà triết học không phù hợp với thế giới nữa!
Một bài báo của Thanh Niên Online xuất bản ngày 15 tháng 12 có tựa "Thực trạng ảm đạm của các mạng xã hội Việt Nam" miêu tả cái chết của hai trạng mạng Gapo và Lotus có thể minh chứng hùng hồn nhất những gì mà chủ nghĩa "sướng ngôn" vừa ngu dân vừa phá hoại niềm tin của những người còn chút bám víu vào những hứa hẹn mà nhà nước còn can đảm phát ngôn.
Bài báo viết "Không thoát khỏi dự báo của nhiều người, chỉ vài ba tháng sau khi ra mắt, các mạng xã hội đình đám này đều lần lượt chìm vào quên lãng. Thậm chí, trang chủ của Gapo.vn đã báo lỗi "không thể hiển thị". Còn trang chủ của mạng xã hội Lotus cũng không khá gì hơn, nó gần giống như một mạng xã hội "đã chết" với các bài viết của nhiều tài khoản trên Lotus gần như không có sự tương tác, kể cả đó là những nội dung dễ "câu view" như mảng giải trí.
Một số người của Lotus dùng bình luận trên Google Play rằng, khi họ thử đăng ký tài khoản Lotus thì mạng xã hội này thông báo email của họ đã được dùng để đăng ký cho một tài khoản khác, dù trước đó họ không hề đăng ký. Điều này cho thấy, không loại trừ nhiều tài khoản của Lotus là tài khoản ảo và được đăng ký trái phép thông qua bên thứ ba để "lấy số lượng".
Đây là câu trả lời cho phát biểu của Bộ trường Nguyễn Mạnh Hùng khi cho rằng mạng xã hội Việt Nam sau khi Lotus trình làng sẽ nâng con số người sử dụng lên tới 65 triệu người, một con số trong mơ cho một doanh nghiệp IT của Việt Nam.
Và cái chết của Lotus có thể xem là cái chết non của những phát biểu từ một bộ trưởng. Ông Nguyễn Mạnh Hùng chắc cũng không ngờ phát biểu của mình lại chết non như thế, theo tư duy của ông nếu trang mạng Lotus dù không thành công thì cũng không ảnh hưởng tới tên tuổi của ông. Nhưng ông Nguyễn Mạnh Hùng quên một điều hệ trọng: đối với một chính trị gia như ông thì bất cứ phát biểu nào cũng cần chính xác và thuyết phục. Ngay sau khi câu tâng bốc Lotus được in ra trên báo chí dư luận dã phản biện mạnh mẽ và không ai tin Lotus sẽ làm nên kỳ tích. Lotus chết non không phải vì ông Hùng quảng cáo nhưng nó chết vì những xúi dục của những người trong hệ thống đảng như ông Hùng. Nó chết vì tin rằng mạng xã hội dễ lôi kéo những con người nhẹ dạ cả tin và Lotus đã sụp chiếc bẫy thông tin do chính nó và những người như ông Hùng tạo ra.
Cái chết non thứ ba nhanh hơn bất cứ cái chết nào, nó chết từ khi vửa ra đời và cái chết của nó không làm ai ngạc nhiên.
Ông Bí thư Thành ủy Nguyễn Thiện Nhân với câu nói "tâm huyết": "Đảng viên đang là quản lý Nhà nước thì phải chia sẻ bức xúc với người dân, người dân có nhu cầu nhà ở thì phải trăn trở suy nghĩ phải làm sao để có thể đáp ứng".
Đứng trên mảnh đất thành phố HCM, nhìn sang bên kia sông là Thủ Thiêm, nhìn về Quận Tân Bình là Vườn rau Lộc Hưng, ông Nhân rất "tỉnh táo" khi kêu gọi đảng viên ý thức về một mái ấm của người dân và phải trăn trở suy nghĩ vê những nhu cầu bức thiết ấy.
Chẳng may cho ông, cả nước đã biết thế nào là trăn trở, thế nào là suy nghĩ của tất cả mọi loại cán bộ trên mảnh đất này.
Họ suy nghĩ làm cách nào để người dân Đồng Tâm phải giao đất cho những nhóm lợi ích núp phía sau Bộ quốc phòng mà tới bây giờ sau mọi suy nghĩ ấy vẫn chưa kết quả. Họ suy nghĩ làm cách nào cho dân Dương Nội ngừng tiếp xúc với Văn phòng chính phủ để đất đai mà họ đã cưỡng chiếm trở thành chính danh. Họ suy nghĩ làm cách nào để người dân Cồn Dầu không oán hận sau khi nhà cửa đất đai vào tay bọn mafia đỏ của Đà Nẵng. Họ trăn trở làm cách nào để dân Thủ Thiêm im lặng nhận một số tiền ít ỏi rồi biến mất khỏi cuộc đời họ càng nhanh càng tốt. Họ trăn trở làm cách nào lấy thêm đất chung quanh Vườn rau Lộc Hưng để mảnh đất này lớn hơn hầu có thể kinh doanh bất động sản hiệu quả hơn trong tình hình hiện nay.
Có những trăn trở ngay tại Thủ đô vừa qua nhưng là trăn trở của cán bộ đảng viên nạn nhân khi họ đi biểu tình ở Đông Anh Hà Nội đòi 'quyền lợi nhà đất". Họ là công an bị chính các đồng chí công an lửa đảo trong dự án mua đất xây nhà cho cán bộ công an kéo dài 17 năm không giải quyết.
Và đôi khi họ không cần trăn trở hay suy nghĩ mà chiếm đất chiếm nhà ngay lập tức như những điều họ đang làm tại Vũ La, Hải Dương.
Những "suy nghĩ, trăn trở" mà ông Nguyễn Thiện Nhân bày ra thật nham nhở và do đó nó chết ngay sau khi từ miệng của ông "dịch chuyển" sang các tờ báo quốc doanh. Nó chết non và ông Nhân biết nó sẽ chết vì chính ông cũng không tin những điều mình nói.
Mặc Lâm
Nguồn : VOA, 17/12/2019
Ngày 10/12/2019 trong vai trò đại diện chính phủ Miến Điện bà Aung San Suu Kyi đến trước Tòa Công lý Quốc tế (CIJ) ở La Haye, để trả lời về vụ kiện của Gambia, đại diện cho 57 quốc gia thành viên Tổ chức Hợp tác Hồi giáo, cáo buộc chính quyền Miến Điện diệt chủng người thiểu số Rohingya. Báo chí thế giới đưa ra rất nhiều nhận xét về cá nhân bà trước sự kiện này và cho rằng bà đã bị sức ép trước cuộc bầu cử Quốc hội sắp tới vào năm 2020 của các phe phái đang chi phối đời sống chính trị tại Miến Điện.
Bà Aung San Suu Kyi tại tòa quốc tế International Court of Justice (ICJ).
Thật ra những cáo buộc diệt chủng của Tòa CIJ hoàn toàn có cơ sở nhất là sau vụhai nhà báo Miến Điện là U Wa Lone, 32 tuổi, và U Kyaw Soe Oo, 28 tuổi làm việc cho Reuters bị tòa án Miến tuyên phạt 7 năm tù vì đưa tin một cuộc thảm sát người Rohingya của quân đội Miến đã đánh động thế giới về thực trạng diệt chủng đang xảy ra một cách hệ thống tại Miến Điện.
Theo điều tra của tờThe Japan Times, bắt đầu vào năm 2011, bạo lực xảy ra khi 280 người Rohingya thiệt mạng và 140.000 người buộc phải chạy trốn khỏi nhà của họ ở bang Rakhine. Một phái viên của Liên Hiệp Quốc đưa tin vào tháng 3/2013 rằng tình trạng bất ổn đã tái xuất hiện giữa cộng đồng Phật giáo và Hồi giáo của Miến Điện, tức là nó đã âm ỉ trước khi bà Aung San Suu Kyi được dân chúng bầu lên vào năm 2015.
Bạo động tại bang Rakhine là một loạt các cuộc xung đột diễn ra chủ yếu giữa những người Phật tử Rakhine và những người Hồi giáo Rohingya ở bang Rakhine phía bắc Miến Điện, đến tháng 10/2012 thì người Hồi giáo thuộc tất cả các dân tộc khác ở quốc gia này đã bắt đầu trở thành mục tiêu bị tấn công
Theo UN ước tính có khoảng 90.000 người đã bị dời chỗ ở do bạo động. Khoảng 2.528 ngôi nhà bị đốt cháy, 1.336 ngôi nhà thuộc người Rohingya và 1192 ngôi nhà thuộc về người Rakhine. Quân đội Miến Điện và cảnh sát bị cáo buộc đóng vai trò hàng đầu trong việc nhắm mục tiêu vào người Rohingya. Một số tổ chức của các nhà sư Phật giáo đóng một vai trò quan trọng trong cuộc đấu tranh dân chủ của Miến Điện đã thực hiện các biện pháp ngăn chặn bất kỳ sự hỗ trợ nhân đạo nào cho cộng đồng người Rohingya.
Theo tổ chức Amnesty International, những vụ bắt giữ tùy tiện, cướp bóc, đốt nhà, hiếp dâm nhắm vào dân thường đã được thực hiện. Hàng trăm người Rohingya bị giết tính đến tháng 12/2016, và nhiều người đã chạy trốn khỏi Miến Điện với tư cách tị nạn để tìm nơi trú ẩn trong các khu vực lân cận của Bangladesh. Cuối tháng 11, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền HRW công bố hình ảnh vệ tinh cho thấy rằng có khoảng 1250 ngôi nhà của người Rohingya trong năm ngôi làng đã bị thiêu rụi bởi các lực lượng an ninh
Theo BBC news thì quân đội và cảnh sát tuyên bố đã đốt cháy "nhà cửa, trường học, chợ búa, cửa hàng và đền thờ Hồi giáo" thuộc sở hữu hoặc được sử dụng bởi những người Rohingya. Những người chạy trốn khỏi Miến Điện để thoát cuộc đàn áp đã báo cáo rằng phụ nữ bị hiếp dâm, nam giới bị giết chết, nhà cửa bị đốt phá, và trẻ em bị ném vào các ngôi nhà đang bốc cháy. Thuyền bè chở người tị nạn Rohingya trên sông Naf thường bị bắn hạ bởi quân đội Miến Điện.
Tất cả những vụ việc xảy ra xuất phát từ hệ quả của chủ nghĩa dân tộc mà giới tăng lữ và Phật tử Miến Điện âm ỉ theo đuổi và mục tiêu của họ là người Hồi giáo Rohingya, bị cáo buộc đã du nhập vào Miến loại tôn giáo cực đoan, phá hoại văn hóa Phật giáo và tranh sống với người bản xứ một cách bất hợp pháp.
Không phải 90% người Miến theo đạo Phật và hàng chục ngàn tăng lữ cùng ý thức về sự có mặt của người Rohingya là mầm mống khiến Phật giáo tha hóa đã thúc đẩy chủ nghĩa dân tộc trở thành cực đoan và với sức mạnh quần chúng ấy chính phủ Miến Điện phải thỏa hiệp để tồn tại. Nhưng số Phật tử hiền hòa cảm thông được nỗi thống khổ của người Hồi giáo Rohingya không đủ lớn để thuyết phục những phần tử cực đoan lấy việc bạo hành người Rohingya như một cứu cánh nhằm nâng chủ nghĩa dân tộc lên thành thứ chủ nghĩa dẫn đắt đất nước Miến Điện trở thành vương quốc của đạo giáo.
Giới tăng lữ Miến Điện nhìn thấy kết quả mà nhà sưAshin Wirathu nhận được từ Phật tử Miến đã làm quan niệm tu hành của rất nhiều tăng ni thay đổi. Chúng sinh bây giờ đòi hỏi chỉ có Phật giáo là duy nhất trong lãnh thổ Miến Điện và Hồi giáo là mầm mống gây họa cho Phật tử.
Số đông tuyệt đối của Phật tử Miến không muốn người Rohingya có mặt trên đất nước của họ đã kéo theo chính quyền lẫn các đảng phái, trong đó có bà Aung San Suu Kyi, một khôi nguyên Nobel, một ánh sáng dân chủ nay đã trở thành heo hắt.
Bà Aung San Suu Kyi luôn vâng phục cử tri từ lúc bắt đầu cuộc đấu tranh cho dân chủ của Miến Điện. Bà hiểu rõ chỉ có cử tri Miến mới có thể bảo vệ bà trong khi bị chính phủ quân phiệt giam lỏng suốt 6 năm trời. Trong 6 năm thiếu vắng tự do ấy bà được người dân Miến xem như một vị cứu tinh và âm thầm chờ đợi ngày bà trở lại trong vinh quang. Đối với người dân Miến Điện có hai thứ mà họ sùng bái đó là đạo Phật và bà Aung San Suu Kyi.
Và khi bà trở lại thì vụ Rohingya bùng nổ, những tín đồ Hồi giáo đến định cư tại bang Rakhine từ nhiều chục năm về trước bị Phật tử Miến gây hấn, bạo hành và kết quả là hàng trăm ngàn người bị đẩy ra khỏi biên giới của Miến.
Người Rohingya đã bị từ chối quyền công dân Miến Điện kể từ khi ban hành Luật công dân 1982. Chính phủ Miến đã cố gắng trục xuất người Rohingya ra khỏi đất nước và đưa những người không phải là người Rohingyas thay thế họ. Chính sách này đã dẫn đến việc trục xuất khoảng một nửa (400.000) người Rohingya ra khỏi Miến Điện. Chính sách phân biệt dân tộc của nhà nước Miến Điện đã khuyến khích người dân Miến nổi lên chống lại người Rohingya một cách triệt để và chủ nghĩa dân tộc được tăng lữ Miến đề cao một cách công khai qua các bài giảng về Phật pháp.
Giờ đây đứng trước vành móng ngựa của tòa La Haye, bà Aung San Suu Kyi không biện hộ cho những việc mà bà làm. Bà cố gắng cho thế giới thấy một góc sự thật khác theo cách hiểu của bà đang xảy ra tại đất nước mà bà từng bỏ ra cả cuộc đời đấu tranh cho nó. Nhưng dù cố gắng cách nào bà cũng không thể kềm chế tiếng hoan hô cổ vũ của người dân Miến khi thấy bà đại diện cho họ bênh vực một vụ án có hàng ngàn trang hồ sơ cáo buộc, hàng trăm hình ảnh chứng minh sự diệt chủng có hệ thống cùng hàng trăm con người vẫn còn bị tống giam trong các nhà tù mà bà là một thành viên chính phủ.
Phía sau các lời biện hộ ấy là kỳ vọng, là lá phiếu của người dân Miến dành cho bà. Bà đang cố gắng chứng minh rằng chủ nghĩa dân tộc mà người dân Miến theo đuổi chỉ là chủ nghĩa yêu nước và hành vi bạo động xuất phát từ người Rohingya chứ không phải người Miến.
Phía sau sự sùng bái của người dân Miến Điện là thách thức liệu bà dám đem sự thật cùng lương tri nhân loại để đánh đổi sự sùng bái ấy hay không ?
Mặc Lâm
Nguồn : VOA, 14/12/2019
Rất nhiều người phấn khởi cho rằng cuối cùng thì sự chờ đợi của dư luận cũng được phản hồi, ba nhân vật có "vấn đề" từ bao năm nay đã lên thớt và chắc chắn bọn họ có an toàn về vườn thì sinh mệnh chính trị cũng không cách nào cứu vãn.
Cựu Bộ trưởng Bộ Công thương Vũ Huy Hoàng bây giờ lại được mang ra lần nữa trong cuộc chỉnh đốn đảng.
Thật ra nếu nói người cộng sản coi trọng sinh mệnh chính trị thì chỉ đúng phân nửa, đúng khi họ chưa ngoi lên tới đỉnh cao quyền lực thì sinh mệnh chính trị là cứu cánh cho mục tiêu ấy, nhưng tới khi đã đạt được đình cao rồi thì "sự nghiệp tài sản" mới quan trọng đối với họ. Cống hiến để đổi lấy cái thành quả cuối cùng ấy bằng mua chuộc, quỳ lụy, cấu kết, biển thủ và cuối cùng là hạ cánh an toàn. Để đạt được mục tiêu họ sẵn sàng mua chuộc đường giây dẫn tới vị trí mà họ nhắm tới. Muốn chắc chắn hơn họ chấp nhận quỳ lụy và dâng hiến tất cả những gì họ có. Họ sẽ cấu kết với nhau làm thành liên minh để kiếm chác và hành vi biền thủ công quỹ là mục tiêu cuối cùng trước khi hạ cánh. Những đoạn đường ấy họ lấy bốn chữ sinh mệnh chính trị ra để khỏa lấp hay che đậy cái ý đồ mà họ theo đuổi cho tới khi vụ việc bị công luận vạch mặt họ mới cam chịu nhưng không dễ gì khai ra đồng phạm vì đồng phạm là cái phao cuối cùng họ có thể bám víu vào trong thời khắc nguy nan nhất.
Đối với Triệu Tài Vinh, nguyên Bí thư Tỉnh ủy Hà Giang khi bị Ủy ban Kiểm tra Trung ương đề nghị Bộ Chính trị kỷ luật do vi phạm trong kỳ thi Trung học phổ thông quốc gia 2018 thì thay vì lo buồn ông ta có thể nâng ly cùng bạn bè cánh hẩu để thở phào vì việc kỷ luật ông về cái tội này chỉ là hình thức giơ cao đánh khẽ. Đáng ra ông ta phải chịu hình phạt nặng nề hơn nhiều lần vì trong những năm lãnh đạo tỉnh Hà Giang ông Bí thư tỉnh ủy đã đưa vào hệ thống gần như toàn bộ gia đình gần xa vào làm trong những vị trí quan trọng nhất của tỉnh. Với 8 cái tên họ Triệu trong các huyện, thuộc tỉnh Hà Giang ông Triệu Tài Vinh xứng đáng nhận lãnh huân chương "vì sự nghiệp gia đình" hạng Nhất. Nếu ông bị phanh phui vụ này thì 8 người mà ông cơ cấu ấy sẽ theo ông về chầu Hỏa Lò trong những căn phòng tăm tối nhất.
Ông Vũ Huy Hoàng là nhân vật thứ hai lên thớt sau khi đã bị cho về vườn không kèn không trống. Lý do đầu tiên không khác gì Triệu Tài Vinh vì năm 2015, trong khi đương chức Bộ trưởng Bộ Công thương ông Hoàng đã cơ cấu cho con trai là Vũ Quang Hải khi đó 28 tuổi được lãnh đạo Bộ Công thương điều động về Sabeco ở vị thế hàm Phó vụ trưởng để đảm đương vị trí chủ chốt là Thành viên Hội đồng quản trị, đại diện cho cổ phần nhà nước, đồng thời kiêm chức Phó tổng giám đốc. Năm 2011, ông Vũ Quang Hải từng được bổ nhiệm làm Tổng giám đốc Tổng công ty Cổ phần Đầu tư Tài chính Công đoàn Dầu khí Việt Nam (PVFI - trong ngành công thương do ông Vũ Huy Hoàng phụ trách).
Nhưng đây chưa phải là lý do cốt yếu vì hệ thống này có hàng trăm thái tử đỏ nắm vận mệnh quốc gia chỉ vì là con cháu ông này bà nọ. Lý do khiến ông Vũ về vườn là có quan hệ cốt tử với Trịnh Xuân Thanh và bị cho về vườn là vẫn còn may mắn. Lần này bị nêu tên một lần nữa chắc sự may mắn ấy chào vĩnh biệt ông rồi.
Ông thứ ba là Hoàng Trung Hải, khác biệt hẳn với hai người trước nhưng khi bị đặt lên chiếc lò bát quái của ông Trọng quan hình thức kỷ luật thì hầu như dân chúng khắp nơi hoan hỉ vỗ tay chúc mừng. Ông Hoàng Trung Hải mang một tội danh khác : tham nhũng, được mỹ từ hóa "đã có ý kiến chỉ đạo nâng tổng mức đầu tư dự án Gang thép Thái Nguyên thiếu căn cứ". Số tiển tham nhũng chưa được xác định nhưng hậu quả thì ai cũng thấy : Một nhà máy bề thế hạng nhất miền Bắc nay biến thành sắt vụn phế thải vì không thể vận hành trong hàng chục năm qua.
Hoàng Trung Hải nguyên là Phó Thủ tướng, hiện giữ chức Bí thư thành ủy Hà Nội, một vị trí có tiềm năng trở thành "tam trụ" trong nay mai bỗng dưng bị đá văng khỏi chiếc ghế vàng không thể là một quyết định vội vàng mà quyết định ấy phải nâng lên đặt xuống không biết bao nhiêu lần vì Hoàng Trung Hải có một yếu tố rất quan trong khác đỡ đầu đó là yếu tố Trung Quốc.
Dĩ nhiên cả guồng máy này đều không ít thì nhiều dính dáng tới Trung Quốc nhưng dính tới mức mà một Phó Thủ tướng rồi Bí thư thành ủy như ông ta lại bị một người tấn công không mệt mỏi để công luận chú ý tới lai lịch cũng như hành vi thân cận Trung Quốc thì không thể không có vấn đề.
Người ấy là Blogger Lê Anh Hùng, một cộng tác viên của đài VOA, từng có hàng chục lá đơn tố cáo ông Hoàng Trung Hải là Tàu cộng, bị nhà cầm quyền CSVN bắt giam từ Tháng Bảy, 2018. Ông Hùng viết tới 76 lá đơn tố cáo ông Hoàng Trung Hải trước khi bị bắt.
Và dĩ nhiên không ai dám kết án ông Bí thư thành ủy Hoàng Trung Hải là có hành vi bán cả nhà máy Gang thép Thái nguyên cho Tập đoàn xây lắp luyện kim Trung Quốc (MCC).
Suy cho cùng, cả ba "ông bị can" chỉ là một cái cớ để người dân nhìn về hướng khác mặt dù cái cớ này xem ra nặng ký và khó tiêu hóa cho một thể chế lấy hào nhoáng bên ngoài làm cứu cánh hơn là quyết tâm tiêu diệt tham nhũng từ trong trứng nước.
Nếu quyết tâm thì đã không có các vụ án Trịnh Xuân Thanh, Đinh La Thăng. Sẽ không có Vũ Nhôm, hay tệ hơn là Trương Minh Tuấn, Nguyễn Bắc Son trong vụ MobiFone mua AVG. Cũng sẽ không có Thủ Thiêm đang mưng mủ. Những Tất Thành Cang, Lê Thanh Hải, Nguyễn Văn Đua, Lê Hoàng Quân sẽ không có cửa để trở thành sứ quân.
Trong khi ba ông lên thớt thì làng Vũ La, xã Nam Đồng, huyện Nam Sách, Hải Dương chính quyền gióng trống phất cờ chiếm đất nông dân để giao cho doanh nghiệp. Trong khi Thủ Thiêm còn chưa hết tang thương thì quan quân đã kéo tới Vườn rau Lộc Hưng tấn công đập phá một mảnh đất con con nhằm chứng tỏ bạo lực cách mạng là đúng đắn.
Vậy thì có nên tin quyết tâm trong sạch bộ máy để đất nước đứng lên hay quyết tâm trả thù bất kể nhân dân lụn bại ?
Mặc Lâm
Nguồn : VOA, 11/12/2019
Trong thời gian gần đây "đường lưỡi bò" xuất hiện tại Việt Nam với tần suất ngày một nhiều và tinh vi hơn. Nó có trong phim giải trí, trong bản đồ định vị của xe auto nhập khẩu, bây giờ nó xuất hiện trong giáo trình đại học của trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội.
Nhà hoạt động Nguyễn Thúy Hạnh (giữa) cùng bạn bè phản đối các hành động của Trung Quốc ở Biển Đông, 6/8/2019.
Trong cuốn Đọc sơ cấp 1 "Developing Chinese", bản đồ mô tả lãnh thổ Trung Quốc có thêm "đường lưỡi bò" được in to, rõ nét. Ở cuốn Nghe sơ cấp 1 "Developing Chinese", hình ảnh in nhỏ hơn. Đây là giáo trình dạy và học tập dành cho sinh viên năm nhất khoa Trung - Nhật.
Không như trước đây khi "đường lưỡi bò" xuất hiện thì chính quyền thường có thái độ thờ ơ, nếu buộc lắm chỉ phạt hành chánh và vật hay người mang nó hoàn toàn vô can. Nhưng lần này thì khác, đối với bộ phim "Everest - Người tuyết bé nhỏ" xuất hiện hình ảnh "đường lưỡi bò" thì Quyền Cục trưởng Cục Điện ảnh của bà Nguyễn Thị Thu Hà bị thu hồi và một số cán bộ trong hội đồng duyệt phim bị khiển trách. Những chiếc xe có hệ thống định vị GDP mặc định hình lưỡi bò trong bản đồ đều bị thu hồi và hành động kịp thời này đã chứng tỏ rằng chính quyền đã thay đổi thái độ còn động cơ tại sao thay đổi so với trước đây thì còn tùy thuộc vào nhận định từng người.
Đối với đường lưỡi bò trong bộ phim Everest - Người tuyết bé nhỏ, người xem sẽ nhanh chóng quên đi khi về đến nhà. Với chiếc bản đồ có hình lưỡi bò trong những chiếc xe xuất xứ từ Trung Quốc cũng dễ đối phó tuy nhiên với đường lưỡi bò nằm trong bộ sách giáo khoa dành cho sinh viên đại học thì lại là một vấn đề khác, nó cho thấy tâm lý ỷ lại của các cán bộ giáo dục đã lên tới đỉnh điểm, nó cũng vạch ra một nền giáo dục mà sách giáo khoa được gom nhặt từ nước ngoài rồi về photo copy lại để bán cho sinh viên làm giáo trình học tập. Và trên hết nó chỉ ra rằng không ai trong số những người mang sách phát cho sinh viên ý thức được sự nguy hiểm của "đường lưỡi bò" khi nó ăn sâu vào tư duy của sinh viên khoa Trung –Nhật của Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội.
Câu chuyện mới nghe tường như đùa, bà Đào Thị Thúy Hằng, Phó Chủ nhiệm Khoa Trung- Nhật cho biết, cuốn sách này do sinh viên mang từ Trung Quốc về tặng khoa và vẫn trong giai đoạn thử nghiệm. Nhà trường cũng không thể mở từng trang để kiểm tra.
Để thanh minh sự vô tư của các người trách nhiệm, ông Bùi Văn Thanh, Trưởng khoa Trung - Nhật, Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội, cho biết bản đồ "đường lưỡi bò" xuất hiện trong bài 7 cuốn giáo trình do Đại học Ngôn ngữ Bắc Kinh phát hành, được khoa đưa vào sử dụng từ đầu năm học 2019-2020. Hiện nay sinh viên mới học tới bài 5. Ông Thanh cũng cho biết hình ảnh đường lưỡi bò trong sách in quá nhỏ "li ti" nên cố gắng lắm mới trông thấy. Sự xác nhận của ông Trưởng khoa chỉ đến sau khi sinh viên phát hiện và hô hoán lên trước đó.
Theo ông Phó hiệu trưởng Vũ Văn Hóa, nhà trường đã thu hồi giáo trình của tất cả lớp, khoảng 500-700 cuốn, nhưng có thể vẫn còn do một số sinh viên mượn của bạn rồi photo.
Sự tắc trách đến từ ban giám đốc trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội không những gây lo âu cho giới sinh viên mà còn gián tiếp giúp ý đồ lan tỏa bản đồ đường lưỡi bò của Trung Quốc tại Việt Nam có cơ hội phát triển trong môi trường giáo dục đại học, một môi trường lý tưởng cho ý đồ nhuộm trắng tư duy của tuổi trẻ Việt Nam bằng giáo trình có đường lưỡi bò làm chủ đạo.
Trung Quốc đã chứng tỏ rất cao tay trong vấn đề "mượn dao giết người" mà kẻ đem dao từ Trung Quốc về lại Việt Nam chính là… người Việt Nam. Cộng với sự vô tư của họ là tính lười biếng của cán bộ giảng dạy đối với cả một chương trình đào tạo cần sự nghiên cứu và trải nghiệm của những người đứng lớp. Không ai thấy rằng sự tắc trách của họ sẽ mang đến hệ lụy thế nào đối thanh niên và cộng đồng, họ chỉ biết đưa ra những lời biện hộ ngô nghê lẽ ra không nên có từ miệng của những người trí thức.
Chống lại sự lan tỏa của đường lưỡi bò là một việc làm khó khăn cần sự tiếp tay của toàn xã hội, nhưng trước mắt chính quyền vẫn còn lúng túng chưa chọn được hướng giải quyết mạnh mẽ và tích cực. Mạnh mẽ khi có những chế tài đủ mạnh để răn đe những kẻ cơ hội và tham lam trước cám dỗ từ Trung Quốc. Tích cực từ những biện pháp ngăn ngừa cũng như khuyến khích người dân tiếp tay chống lại đường lưỡi bò một cách toàn diện. Những chính sách như thế vẫn chưa được áp dụng trong khi Bắc Kinh ngày đêm diễn tập biến đường lưỡi bò thành sự đã rồi trong các hội nghị cấp cao do họ tổ chức như Diễn Đàn Hương Sơn trong những ngày vừa qua.
Đã từ lâu Hà Nội xuất hiện một hội nhóm có cái tên rất ấn tượng đó là tổ chức No U, cắt đường lưỡi bò trong mọi lúc mọi nơi. Chiếc logo cắt hình lưỡi bò cho đến nay đã trở thành quen thuộc với rất nhiều người thế nhưng No U vẫn là cái gai trong mắt chính quyền Hà Nội, nó cho thấy tầm nhìn hạn hẹp của một chính phủ luôn lo sợ sự phản ứng của người dân với chế độ mà không lo sợ âm mưu tiệm cận của một chính sách trường kỳ mai phục của Bắc Kinh.
Cũng khá ngạc nhiên khác với mọi lần, câu chuyện đường lưỡi bò xuất hiện trong giáo trình giảng dạy của Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội đã bịPhòng an ninh chính trị nội bộ (PA03), Công an Hà Nội làm việc với trường trong ngày 3 tháng 11.
Sai sót của nhà trường đến từ sự cẩu thả của hệ thống giáo dục và người dân từng chứng kiến nhiều lần những tai hại của sách giáo khoa dạy học sinh như vẹt học nói về những câu chuyện có liên quan đến lịch sử, nhất là lịch sử giữa Việt Nam và Trung Quốc.
Hôm nay là đường lưỡi bò trong khuôn viên nhà trường biết đâu ngày mai nó sẽ xuất hiện ngay trong vườn hoa Tượng đài Lý Thái Tổ, nơi mỗi lần người dân biểu tình chống Trung Quốc là xuất hiện những con người mang mặt nạ bằng sáp, vô cảm chống lại những người cảm thấy Trung Quốc chính là hậu hoạn khó lường của Việt Nam.
Mặc Lâm
Nguồn : VOA, 05/11/2019
Hình ảnh Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Mình đứng cô đơn trong nghị trường đọc bài diễn văn tại phiên thảo luận chung cấp cao khóa 74 Đại hội đồng Liên Hợp Quốc phản ánh hiện trạng tình thế của Việt Nam trước dư luận quốc tế một cách sinh động. Nó cho thấy Việt Nam dù muốn làm gì, nói gì cũng không thuyết phục được bất cứ nước nào chịu nghe lời minh chứng trước việc Trung Quốc không dừng bước trong âm mưu thôn tính biển Đông qua đường chín đoạn mà nước này áp đặt.
Hải Dương 981 ở Biển Đông hồi 2014.
Trước sự lấn lướt, uy hiếp của Trung Quốc tại bãi Tư Chính thuộc đặc quyền kinh tế của Việt Nam giới quan sát chính trị quốc tế nêu ra trong những ngày gần đây cho thấy đã đến lúc Hà Nội cần nhìn lại chính sách đối ngoại mà họ từng theo đuổi trong nhiều năm qua nhằm thay đổi cho phù hợp với hoàn cảnh của đất nước hiện nay trước nguy cơ xâm lược của Trung Quốc ngày một rõ ràng và không cần che dấu.
Trong một bài báo trên tờ Diploma Tiến sĩ Rajeswari Pillai Rajagopalan, Học giả và Chủ tịch Sáng kiến Chính sách Hạt nhân và Không gian thuộc Quỹ Observer Research Foundation (ORF) ở New Delhi, Ấn Độ cho rằng mặc dù Việt Nam và Trung Quốc đang lao vào một cuộc đối đầu dữ dội tại Biển Đông nhưng sự việc lại không thu hút được sự quan tâm đầy đủ của thế giới. Theo trích dẫn của VOA, sau khi nêu hàng hoạt các phản ứng của Việt Nam sau vụ nhóm tàu khảo sát Hải Dương Địa Chất 8 của Trung Quốc xâm phạm vùng EEZ của Việt Nam, Tiến sĩ Rajeswari viết : "Trong tình hình này, chính phủ Việt Nam tìm cách tác động đến các nước Ấn Độ, Hoa Kỳ, Nga, Úc và nhiều nước khác trong khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương. Đáp lại lời kêu gọi này là gì ? Một sự im lặng và những lời phát biểu "sáo rỗng".
Câu hỏi đặt ra : Tại sao quốc tế quay lưng với Việt Nam về vấn đề Biển Đông trong khi vẫn làm ăn, mua bán giao hảo và thậm chí còn giúp đỡ Việt Nam trong các dự án xã hội ?
Bởi vì giao thương và giao chiến là hai việc hoàn toàn khác nhau. Việt Nam và Trung Quốc có giao tranh cách nào đi nữa thì các nước thuộc khối tư bản sẽ không bao giờ tham gia vì ý thức hệ đã phân chia hai khối từ những năm đầu của thập kỷ 50 của thế kỷ trước, khi cộng sản và tự do chia cắt rạch ròi với nhau gây nên nhiều cuộc chiến tranh quốc cộng mà chiến tranh Việt Nam là một bài học lịch sử còn tươi vết máu của cả hai miền Việt Nam và các nước khác như Úc, Tân Tây Lan, Thái Lan, Nam Hàn, Philippines, và nhất là Mỹ.
Bởi vì Việt Nam vẫn là nước kiên trì theo chủ nghĩa cộng sản trong số 5 nước cuối cùng còn sót lại trên thế giới bao gồm Trung Quốc, Bắc Triều Tiên, Lào, Cuba và Việt Nam. Câu chuyện tranh chấp Biển Đông, đặc biệt là Bãi Tư Chính đang xảy ra giữa hai đất nước có cùng ý thức hệ, cùng lý tưởng và cùng chung mục đích chính trị sẽ không được bất cứ nước nào trong thế giới tự do có thể tham gia vào việc hòa giải, can thiệp hay bênh vực một cách tích cực.
Bởi vì thái độ của Việt Nam không nhất quán và luôn luôn gây cho quốc tế những dấu hỏi về tính đi dây trong quan hệ ngoại giao. Việt Nam cho rằng các nước lớn có quyền lợi tại Việt Nam phải bảo vệ quyền lợi của họ bằng cách ủng hộ lập trường của Việt Nam nhưng Hà Nội quên rằng Trung Quốc mới chính là nguồn lợi vô tận đối với nhiều nước hiện nay.
Bởi vì ngay chính Hoa Kỳ cũng không hoàn toàn thoải mái khi quan hệ ngoại giao trở lại với Việt Nam sau nhiều chục năm đứt đoạn. Một mặt Hà Nội tay bắt mặt mừng với Mỹ nhưng sau lưng lại cho phép báo chí của Đảng tiếp tục hạ nhục Mỹ bằng các bài viết nhắc lại cuộc chiến tranh thần thánh chống mỹ gần 50 năm về trước.
Bởi vì mục tiêu là nhắm tới sự góp sức của Mỹ nhưng Hà Nội công khai cho phép bà Nguyễn Thị Kim Ngân, Chủ tịch Quốc hội Việt Nam tiếp xúc với đại diện của Tổng thống Murado của Venezuela khi nước này trên bờ vực sụp đổ vì sự phong tỏa của Mỹ và nhiều nước phương Tây. Việc làm phi chính trị này chắc chắn sẽ được các chính khách Mỹ ghi vào sổ tay của họ để cảnh báo chính quyền Washington nếu có ý định tiến thêm một bước với Việt Nam.
Bởi vì các nước EU cũng như Ấn Độ, Nhật Bản, Úc, Philippines, Hàn Quốc chia sẻ lý tưởng tự do dân chủ với Mỹ trong khi Việt Nam cho rằng mỗi nước có cách nhìn dân chủ nhân quyền khác nhau và vì vậy Việt Nam từng nhiều lần bị quốc tế chỉ trích về vấn đề này, một vấn đề cốt lõi mà Việt Nam không bao giờ tuân thủ.
Bởi vì Việt Nam theo sự chỉ đạo rất khôn khéo của Trung Quốc không chấp nhận đứng chung với nước này mà chống lại nước khác nên mọi lời kêu gọi thế giới lên tiếng trước hành vi xâm lấn của Trung Quốc đều vô ích. Không nước nào chấp nhận làm công việc hồ đồ giúp cho kẻ đã từ chối nhận mình làm bạn.
Bởi vì Trung Quốc cật lực ngăn cản Việt Nam liên minh với Mỹ hay bất cứ nước nào trong thế giới tự do vì Bắc Kinh biết rằng khi chấp nhận giải pháp liên minh Việt Nam sẽ bị buộc phải từ bỏ thể chế Cộng sản vì thế giới tự do và cộng sản không thể liên minh.
Bởi vì Việt Nam biết chắc rằng ngay cả chấp nhận liên minh với Hoa Kỳ thì Quốc hội Mỹ sẽ ràng buộc Hà Nội vào nhiều yêu cầu mà nước Mỹ vẫn theo đuổi trong đó có vấn đề nhân quyền, một cục xương khó gặm cho chính thể Việt Nam. Bởi vì nước Mỹ không thể hy sinh xương máu của công dân nước mình để liên minh, bảo vệ cho một đất nước xem nhân quyền là kẻ thù của chế độ.
Tất cả những "bởi vì" ấy đang cản trở Việt Nam tiến gần với thế giới để bảo vệ mình. Trung Quốc biêt rõ điều ấy và thản nhiên tiếp tục đưa tàu vào khu vực Bãi Tư Chính để cảnh cáo Việt Nam rằng họ sẽ có thể cho Việt Nam một bài học thứ hai vì Hà Nội chơi ván cờ cộng sản lại nhìn chừng sang phía kẻ thù là thế lực thù địch.
Mặc Lâm
Nguồn : VOA, 04/10/2019
Hôm 5 tháng 3, Đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội đưa ra một báo cáo gây sửng sốt về ô nhiễm không khí, thông số PM2,5 cao gấp 7 lần so với mức khuyến cáo của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) và gấp 3 lần so với tiêu chuẩn môi trường của Việt Nam. Mới đây nhất, sáng ngày 1 tháng 10 Hà Nội như có một màn sương dày đặc bao phủ nhưng thật ra đó là bụi trong không khí đang hòa trộn với nhau mà giới khoa học gọi là bụi mịn.
Ảnh về ô nhiễm không khí ở Hà Nội hôm 30/09/2019.
Chỉ số AQI lúc 6 giờ sáng ngày 30 tháng 9 tại Hà Nội có nơi lên tới 265, chỉ số bụi mịn PM2.5 là 215,4 µg/m3, cao gấp 8 lần quy chuẩn quốc gia (25 µg/m3) và 20 lần trung bình năm của WHO. Chỉ số của ngày 30/9 cũng cao hơn nhiều so với kết quả đo được vào cùng thời điểm ngày 29/9 với AQI ở mức 179, bụi mịn PM2.5 là 109,3 µg/m3.
Các hạt bụi mịn PM2.5 và PM10 được sinh ra từ tự nhiên như cháy rừng, khói núi lửa, các cơn bão cát, lốc xoáy, hoặc từ chất thải sinh vật, nước thải côn trùng. Nhưng đa phần bụi được tạo ra từ các hoạt động của con người. Theo giới chức trách nhiệm tại Hà Nội cho biết có 12 nguyên nhân gây ô nhiễm và tạo ra bụi mịn tại Hà Nội bao gồm : khí xả thải từ ôtô, xe máy ; đun bếp than tổ ong, đốt củi ; xây dựng, phá dỡ các công trình ; vận chuyển vật liệu ; mùi hôi thối từ hệ thống thoát nước chưa được xử lý ; mùi từ các trại chăn nuôi gia súc, gia cầm.
Theo tổ chức đo chất lượng không khí thế giới AirVisual cho biết thu thập dữ liệu ở Việt Nam từ nhiều trạm đo thuộc chính phủ và phi chính phủ thì theo bảng xếp hạng 10 thành phố có chất lượng không khí xấu nhất thế giới trên tổng số 10.000 thành phố được quan trắc của ứng dụng AirVisual vào 8 giờ ngày 26/9, Hà Nội ở vị trí số 1 (chỉ số AQI luôn trên 200 - mức xấu), ngay sau là thủ đô Jakarta của Indonesia và Thành phố Hồ Chí Minh.
Thế nhưng theo Thứ trưởng Tài nguyên và môi trường Lê Công Thành thì kết quả đo mức độ ô nhiễm của các trang mạng nước ngoài chỉ mang tính chất tham khảo vì chưa được chuẩn hóa. Ông cho rằng các trang mạng phản ánh chất lượng không khí trên toàn cầu là trang mạng nước ngoài mà theo Bộ tìm hiểu, thu thập thông tin từ nhiều trạm quan trắc không khí khác nhau của Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh lắp đặt có các trang mạng này đặt hàng và truyền thông tin cho các trang này.
Tuy nhiên trên tờ VnExpress, "Louise Watt, phát ngôn viên của IQAir AirVisual giải thích cho công tác đo đạt bụi mịn tại Hà Nội, IQAir AirVisual thu thập dữ liệu từ 14 trạm kiểm soát không khí, gồm có 10 trạm thuộc chính phủ. Đó là mạng lưới quản lý chất lượng không khí Hà Nội, (http://moitruongthudo.vn/), Trung tâm quan trắc môi trường miền Bắc (http://cem.gov.vn), Đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội. Các tổ chức phi chính phủ gồm ba đối tác của AirVisual (AirVisual Contributors) trong đó có một tổ đối tác do Trung tâm phát triển sáng tạo xanh (GreenID) vận hành. Ở mỗi trạm, các chỉ số được thu thập theo thời gian thực, chất ô nhiễm được đo và dựa theo Chỉ số chất lượng không khí của Mỹ (U.S. Air Quality Index value). Chẳng hạn, độ tập trung của PM2,5 là 102,2 micrograms trên mỗi m3 ở Hà Nội lúc 7h sáng nay được coi là không tốt cho sức khoẻ theo US Air Quality Index."
Sở dĩ chúng tôi trích dẫn khá nhiều vì muốn chứng minh rằng lời phủ định của Thứ trưởng Tài nguyên và môi trường Lê Công Thành là thiếu căn cứ. Những gì mà tổ chức IQAir AirVisual đã và đang làm trong tinh thần khoa học và có thể dễ dàng xác minh độ tin cậy của một tổ chức phi chính phủ. Những số đo chính xác của họ không phải để tham khảo mà cần thấy rằng đó là công trình khoa học đáng tin cậy và cần dựa vào để đối phó với những gì đang xảy ra.
Trước mắt là sức khỏe cộng đồng có thể nguy hại đến toàn bộ quốc gia vì bụi mịn hòa cùng các loại ô nhiễm không khí khác hoàn toàn có thể làm kiệt quệ sức khỏe người dân bởi những căn bệnh ung thư hay bệnh về hô hấp, tim mạch. Mức độ nguy hiểm của bụi mịn rất đáng sợ PM2.5 và PM10 đi vào đường hô hấp khi con người hít thở. Trong khi PM10 đi vào cơ thể qua đường hô hấp và tích tụ trên phổi, thì PM2.5 đặc biệt nguy hiểm hơn vì chúng bé đến mức có thể luồn lách vào các túi phổi, tĩnh mạch phổi và xâm nhập vào hệ tuần hoàn máu.
Một nghiên cứu của Tổ chức Y tế thế giới WHO và Cơ quan nghiên cứu ung thư quốc tế IARC cho biết nếu mật độ PM10 trong không khí tăng lên 10 µg/m3 thì tỷ lệ ung thư tăng 22%, và mật độ PM2.5 tăng thêm 10 µg/m3 thì tỷ lệ ung thư phổi tăng đến 36%.
Sự nguy hiểm đã lộ rõ và người dân Hà Nội không biết làm gì hơn là mang khẩu trang tránh bụi. Từ nhu cầu này một loại khẩu trang đặc biệt chống bụi mịn đã được bày bán với giá khó tin : một hộp khoảng 20 cái được bán gần 500 ngàn đồng nhưng vẫn có rất nhiều người tranh nhau mua còn mức độ an toàn thì chưa có cơ quan chức năng nào xác nhận.
Để đối phó với bụi mịn, ông Nguyễn Văn Tài, Tổng cục trưởng Tổng cục Môi trường nhận định nồng độ bụi mịn PM2.5 tại Hà Nội ở mức cao nhất trong 5 năm qua và ông khuyến cáo "người dân, đặc biệt là trẻ em, người lớn tuổi, phụ nữ mang thai, người mắc các bệnh hô hấp nên hạn chế ra bên ngoài, tham gia giao thông và các hoạt động ngoài trời" Đây là giải pháp khó hiểu và cũng rất khó thực hiện bởi không ai có thể ở mãi trong nhà để tránh bụi trong khi bao tử không ngớt thôi thúc phải kiếm tiền.
Trong khi đó Bộ Y tế hoàn toàn im lặng không có một hướng dẫn nào dù đơn sơ nhất cho người dân nhằm phòng tránh hay sơ cứu nếu có trường hợp nhiễm bệnh.
Xưa nay câu nói quen thuộc "Hà Nội không vội được đâu" mang hàm nghĩa "với hoàn cảnh hiện tại của Hà Nội, chuyện muốn làm nhanh một việc gì đó theo ý mình là khó thực hiện, cần phải chọn cách giải quyết phù hợp". Đó là nói về người dân bắt buộc phải dựa dẫm vào quan trên, nhưng bây giờ thì cái câu nói cửa miệng ấy đã lan sang nhà quan, nhất là các quan trong Bộ Tài nguyên Môi trường.
Phủ định kết quả của một cơ quan độc lập nhưng không có bất cứ một quyết sách cụ thể nào đối phó vấn nạn ô nhiễm không khí là cách mà Bộ Tài nguyên và môi trường đang làm. Người dân không khó để đoán định rằng rồi đây hàng đống lý do phủ định khác sẽ được đưa ra nhằm tránh né trách nhiệm cụ thể trong đó không thiếu lý do khách quan do người dân tạo nên và cũng tại người dân không ý thức trách nhiệm gìn giữ môi trường.
Con lừa già kéo cỗ xe trách nhiệm vẫn mãi ì ạch trên con đường phục vụ nhân dân và người Hà Nội một lần nữa thấm thía câu "sấm" "Hà Nội không vội được đâu" nay đã vào thẳng chốn quan trường và vì vậy nỗi lo bụi mịn có kéo dài tới đâu cũng "tại xã hội này nó thế".
Mặc Lâm
Nguồn : VOA, 04/10/2019
May là ông Triệu Tài Vinh chỉ học bốn… ngày !
Trân Văn, VOA, 02/10/2019
Cuối cùng, Ủy ban Kiểm tra của Tỉnh ủy Hà Giang cũng thay mặt hệ thống chính trị ở Hà Giang, công bố cách thức xử lý các đảng viên dính líu đến scandal gian lận điểm trong kỳ thi Tốt nghiệp Trung học phổ thông năm 2019.
Ông Triệu Tài Vinh cho biết ông không được quy hoạch "cán bộ cấp chiến lược", chỉ được "bồi dưỡng bốn ngày làm Ủy viên Trung ương Đảng".
Theo đó, có tới 151 đảng viên, dính líu đến chuyện sửa bài thi để nâng điểm, giúp các thí sinh mà học lực chẳng đâu vào đâu (có những trường hợp điểm thi ba môn chỉ 0,5) giành được chỗ chúng muốn trong hệ thống đại học công lập ở Việt Nam hồi năm ngoái.
Đáng lưu ý là sau 15 tháng "nâng lên, đặt xuống", Ủy ban Kiểm tra của Tỉnh ủy Hà Giang quyết định chỉ kỷ luật 46/151 cá nhân, trong đó, ba bị khai trừ ra khỏi đảng (cả ba đã bị khởi tố, đang bị xem xét trách nhiệm hình sự), một bị cảnh cáo và 42 bị khiển trách.
Tuy cũng dính líu đến chuyện sửa bài thi để nâng điểm nhưng chẳng rõ dựa vào tiêu chí nào, Ủy ban Kiểm tra của Tỉnh ủy Hà Giang cho rằng có 29/151 cá nhân mà vi phạm "chưa đến mức bị xử lý kỷ luật", chỉ phải "kiểm điểm sâu sắc, nghiêm túc rút kinh nghiệm" ?
76/151 cá nhân còn lại thì có 12 phải chờ ý kiến từ Ủy ban Kiểm tra của Ban chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam, 57 đang tiếp tục xem xét, bốn đang chờ diễn biến mới (2/4 đang chờ phán quyết của tòa, 2/4 đang mắc bệnh hiểm nghèo...
***
Nhìn vào 29 trường hợp dù dính líu đến scandal gian lận điểm thi nhưng Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Hà Giang cho rằng "chưa đến mức bị xử lý kỷ luật", chỉ cần "kiểm điểm sâu sắc, nghiêm túc rút kinh nghiệm", người ta ắt sẽ hoang mang, không biết nên khóc hay cười !
Ngoài trường hợp bà Phạm Thị Hà (Phó Giám đốc Sở Nông nghiệp và phát triển nông thôn), vợ ông Triệu Tài Vinh (cựu Bí thư Tỉnh ủy, sau scandal gian lận điểm thi được điều động về Ban Kinh tế của Ban chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam) phải "kiểm điểm sâu sắc, nghiêm túc rút kinh nghiệm" vì để "em chồng tác động cho con được nâng điểm thi", còn có nhiều trường hợp khác rất đáng để ý nhưng do báo chí thông tin không đầy đủ, công chúng không biết để bàn (1)...
Chẳng hạn trường hợp bà Nguyễn Thị Lan Anh (Chánh án Tòa án Hà Giang). Con bà Anh cũng là một trong những đứa trẻ được sửa bài thi để nâng điểm nhưng theo Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Hà Giang, Chánh án Tòa án Hà Giang chỉ cần "kiểm điểm sâu sắc, nghiêm túc rút kinh nghiệm" khi "để chồng tác động với người khác giúp nâng điểm thi cho con" là có thể tiếp tục nhân danh Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam chỉ đạo xét xử đủ thứ !
Tương tự, bà Vương Ngọc Hà (Phó Đoàn Đại biểu Quốc hội của Hà Giang) không bị kỷ luật vì mẹ bà mới là người… "tác động" sửa bài thi – nâng điểm cho con bà. Các ông : Đỗ Tiến Dũng (Phó Giám đốc Công an Hà Giang), Nguyễn Ngọc Linh (Chánh Thanh tra Công an Hà Giang), Nguyễn Ngọc Châu (Chỉ huy phó Biên phòng Hà Giang) tỉnh không bị kỷ luật vì con của họ được sửa bài thi - nâng điểm là do "tác động" của… vợ họ !..
***
Không nên đối chiếu danh sách đảng viên bị Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Hà Giang quyết định áp dụng kỷ luật đảng, với danh sách đảng viên "chưa đến mức bị xử lý kỷ luật", chỉ phải "kiểm điểm sâu sắc, nghiêm túc rút kinh nghiệm" vì nguy hại cho… não !
Tại sao cùng nhờ "tác động" của "người khác" để con được sửa bài thi – nâng điểm nhưng ông Nguyễn Trung Tuyến (bảo vệ), bà Nguyễn Thị Sáu (kế toán), bà Nguyễn Thị Thu Hà (nhân viên Văn phòng), ông Nguyễn Văn Hà (nhân viên Ban Tài chính Bộ Chỉ huy quân sự Hà Giang), ông Nguyễn Trung Thành (sĩ quan cảnh sát thuần túy, không có chức vụ),… lại bị "khiển trách", còn những đảng viên giữ trọng trách thì không ?
Tại sao bà Phạm Thị Hà (phu nhân ông Triệu Tài Vinh) "để em chồng tác động nâng điểm cho con" thì "chưa đến mức bị xử lý kỷ luật", chỉ phải "kiểm điểm sâu sắc, nghiêm túc rút kinh nghiệm", còn ông Vàng Mí Chỏ (Phó Chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện Đồng Văn) "nhờ chị dâu tác động nâng điểm cho con" thì "vi phạm quy định những điều đảng viên không được làm" thành ra bị "khiển trách" ? Chẳng lẽ chị dâu nguy hiểm hơn em chồng ?
Dường như khi xem xét để xác định có kỷ luật những đảng viên dính líu đến scandal gian lận điểm thi hay không, Ủy ban Kiểm tra của Tỉnh ủy Hà Giang cố ý phân định giữa "nhờ" và "để" nhằm tách bạch giữa… chủ động và… thụ động.
Việc phân định giữa "nhờ người khác tác động" với "để người khác tác động", rồi quyết đinh "nhờ" thì phải xử lý kỷ luật còn "để" thì được miễn trừ trách nhiệm, chỉ cần "kiểm điểm sâu sắc, nghiêm túc rút kinh nghiệm" là… xong, dựa trên những tiêu chí nào ?
Chưa kể nếu "nhờ" thật sự là chủ động thì chỉ "khiển trách", thậm chí "cảnh cáo" rồi… thôi, có thỏa đáng không ? Nếu không (vì chủ động rõ ràng là cố tình phạm pháp) thì lẽ nào lại tha… mẹ, mẹ vợ, chị dâu, em chồng các viên chức lãnh đạo ? Tha như thế thì còn gì là "pháp chế xã hội chủ nghĩa", còn gì là "sống và làm việc theo hiến pháp và pháp luật ? Làm sao có thể "xây dựng xã hội công bằng, dân chủ, văn minh" ?
***
Sau một thời gian dài "im hơi, lặng tiếng", tuần trước, ông Triệu Tài Vinh "xuất đầu lộ diện". Nhân dịp tái ngộ công chúng qua hội thảo về "Đổi mới phương thức lãnh đạo của đảng trong điều kiện mới" do Tạp chí Cộng sản tổ chức, ông Vinh nhắc lại những scandal liên quan tới ông : Cả họ làm quan (vợ, em trai, em gái, em dâu, em rể, bà con nội ngoại chia nhau nắm giữ vai trò lãnh đạo nhiều ngành, nhiều cấp ở Hà Giang). Gian lận thi cử (cả con gái lẫn cháu cùng "bị" sửa bài thi, nâng điểm),… - kèm lời khuyên các đồng chí của ông là "phải đối mặt với thực tế, vượt qua".
Ông Vinh được mời làm diễn giả tại hội thảo vừa kể vì từng là Bí thư tỉnh Hà Giang trong chín năm. Theo ông Vinh : "Chính trị Hà Giang ổn định vì sức đề kháng của hệ thống chính trị Hà Giang rất tốt" (2) ! Cho dù ngay sau đó có khá nhiều người dè bỉu tuyên bố vừa kể nhưng quyết định xử lý 151 đảng viên dính líu đến scandal gian lận điểm trong kỳ thi Tốt nghiệp Trung học phổ thông năm 2019 mà Ủy ban Kiểm tra của Tỉnh ủy hà Giang mới công bố cho thấy, rõ ràng "sức đề kháng của hệ thống chính trị Hà Giang rất tốt", nếu không, cách xử lý không thể như đã thấy !
Bàn về "Đổi mới phương thức lãnh đạo của đảng trong điều kiện mới", ông Vinh tâm tình : Ông không được quy hoạch "cán bộ cấp chiến lược", chỉ được "bồi dưỡng bốn ngày làm Ủy viên Trung ương Đảng" (3). Ông Vinh bảo rằng, sau khi đảm nhận vai trò Phó Chủ tịch tỉnh, rồi Bí thư Hà Giang, ông nhận ra giữa "lý luận và thực tiễn có khoảng cách" nên muốn được học thêm ! Tuy ông Vinh tỏ ra rất tự hào về "hệ thống chính trị" ở Hà Giang, xem đó như một sản phẩm do công của ông nhưng với thực tế mà công chúng đã thấy, đã biết về Hà Giang, có lẽ ông Vinh không nên… "học thêm", dù chỉ một ngày !
Trân Văn
Nguồn : VOA, 02/10/2019
Chú thích
******************
Vợ ông Triệu Tài Vinh bị kiểm điểm liên quan vụ nâng điểm thi cho con
RFA, 02/10/2019
Vợ của ông Triệu Tài Vinh, là bà Phạm Thị Hà, hiện là Phó giám đốc Sở Nông nghiệp - Phát triển Nông thôn tỉnh Hà Giang, bị yêu cầu kiểm điểm "vì để em chồng tác động nâng điểm cho con". Truyền thông trong nước loan tin vừa nói hôm 2/10.
Bí thư tỉnh Hà Giang Triệu Tài Vinh - Courtesy vnn
Theo thông báo của Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Hà Giang liên quan đến sai phạm trong kỳ thi Trung học phổ thông Quốc gia năm 2018 tại tỉnh này, cơ quan chức năng đã kỷ luật 151 trường hợp. Ngoài ông Trần Quý Đức - Phó chủ tịch UBND tỉnh và ông Vũ Văn Sử - nguyên Giám đốc Sở Giáo dục và đào tạo tỉnh Hà Giang đã bị kỷ luật cảnh cáo và đang tiến hành việc thi hành kỷ luật Đảng, thì còn 149 trường hợp được tiến hành kiểm tra, xem xét xử lý.
Ngoài ra theo Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Hà Giang, có 29 trường hợp cán bộ, đảng viên có vi phạm, nhưng chưa đến mức bị xử lý kỷ luật, phải kiểm điểm, rút kinh nghiệm. Trong số này, đáng lưu ý là bà Phạm Thị Hà, Phó giám đốc sở Nông nghiệp và phát triển nông thôn, là vợ nguyên Bí thư tỉnh ủy Hà Giang, Triệu Tài Vinh.
Theo Ủy ban Kiểm tra, bà Hà đã "để em chồng tác động cho con được nâng điểm thi", sai phạm chưa tới mức bị xử lý kỷ luật, mà chỉ yêu cầu kiểm điểm sâu sắc, nghiêm túc rút kinh nghiệm.
Vào năm 2018, khi có thông tin về việc tên con gái có trong danh sách nâng điểm, ông Triệu Tài Vinh nói với báo chí trong nước rằng ông không biết và không chỉ đạo việc này.
Hà Giang, Hòa Bình và Sơn La là 3 địa phương xảy ra gian lận thi cử tại kỳ thi Trung học phổ thông quốc gia 2018. Cụ thể, Hà Giang có 107 thí sinh được nâng điểm, trong đó có nhiều thí sinh là con các quan chức, lãnh đạo của tỉnh này, bao gồm cả nguyên Bí thư tỉnh ủy Triệu Tài Vinh.
Người dân thật sự bức xúc khi nghe bị can Nguyễn Bắc Son, cựu Bộ trưởng Bộ Thông tin và truyền thông, bị cáo buộc đã nhận 3 triệu USD (gần 66,5 tỷ đồng) từ chủ tịch AVG Phạm Nhật Vũ và hiện mới nộp hơn 500 triệu đồng để khắc phục hậu quả. Ông Son khai tiền nhận hối lộ đã giao cho con gái trong khoảng 10 lần song không có tài liệu chứng minh, và con gái của ông Son là Nguyễn Thị Thu Huyền đã phủ nhận việc này.
Có phải tiền là động lực thúc đẩy tham nhũng để bảo đảm gia đình và con cái đi vào tương lai : ‘Hy sinh đời bố, củng cố đời con’ ? - Ảnh minh họa
Ba triệu đô la không phải là một con số nhỏ so với những đại án tham nhũng khác vì đây là số tiến lấy trực tiếp từ ngân sách nhà nước tức là tiền tươi thóc thật nhưng ông Son lại xem thường luật pháp đến nỗi khai man rằng đã đưa cho con gái mình. Việc khai man này rất dễ phát hiện nhưng không hiểu sao cơ quan điều tra, tòa án vẫn chịu bó tay và cho tới nay thời gian trôi qua khá lâu nhưng Nguyễn Bắc Son vẫn chưa bị bất cứ biện pháp chế tài nào hầu thu hồi số tiền mà y đã đút vào túi.
Lần theo thời gian, người ta không hề ngạc nhiên với trường hợp của Nguyễn Bắc Son vì đã có quá nhiều vụ tương tự xảy ra liên tiếp trong các đại án tham nhũng.
Vụ Vinashin trong suốt 5 năm cơ quan thi hành án chỉ thu hồi được 3 tỷ trong khi số tiền thất thoát lên đến 1.080 tỷ đồng. Vụ Vinalines không khá gì hơn chỉ thu được 10% số tiền mà tòa án giao cho cơ quan thi hành án.
Tháng 4 năm 2017, Cục trưởng Thi hành án dân sự Hà Nội, ông Lê Quang Tiến cho biết riêng vụ Dương Chí Dũng và đồng phạm, số tiền phải thi hành án là hơn 358 tỷ đồng nhưng mới thu được hơn 41 tỷ đồng, và gần như không còn khả năng thu hồi thêm.
Trong vụ án Nguyễn Đức Kiên, gây thiệt hại nhiều tỷ đồng cho Ngân hàng ACB trên 100,146 tỷ đồng, trong đó có 100 triệu đồng án phí, phải truy nộp trên 100,046 tỷ đồng cho ngân sách nhà nước, nhưng tính đến cuối tháng 3 năm 2017, chỉ thi hành được 100 triệu đồng án phí và hơn 74 tỷ tiền truy nộp. Nguyễn Đức Kiên còn phải thi hành 26 tỷ 44 triệu đồng.
Có hơn 6.500 tỉ đồng trong vụ Phạm Công Danh, hơn 13.700 tỉ đồng trong vụ Huỳnh Thị Huyền Như và hơn 2.500 tỉ đồng trong vụ Phạm Thị Bích Lương liên quan Ngân hàng Agribank… đều chưa được thu hồi.
Người dân chẳng những thất vọng họ còn nghi ngờ ngay cả cơ quan thi hành án đã toa rập với gia đình bị can để tiếp tục đút túi tiền hối lộ cho cán bộ hầu tránh bị tịch thu tài sản mà can phạm có dính líu tới. Theo nhiều cán bộ tư pháp cho biết sở dĩ việc thu hồi tài sản bị kéo dài, hiệu quả thấp do nhiều nguyên nhân, trong đó có nguyên nhân về mặt thể chế, do khâu tổ chức thực hiện, tài sản của đối tượng đã bị tẩu tán trước khi tòa án có phán quyết.
Một hiện tượng chung là khi xử một vụ đại án nào đó tòa án chuẩn bị hồ sơ quá lâu, chỉ khi câu chuyện được dân chúng gần như biết hết thì các nghi phạm mới bị đưa ra trước tòa. Họ có một thời gian dài tẩu tán tài sản bất minh kể cả khi tài sản đó quá lớn, khó chuyển đi trong lúc bình thường.
Trong thời gian gần đây chuyển tiền ra nước ngoài không còn là vấn đề khó khăn nữa. Tiền huê hồng cho việc chuyển chui qua nhiều đường giây dã giúp cho những đồng bạc bất chính luân chuyển một cách dễ dàng từ Việt Nam đi các châu lục khác kể cả Mỹ. Người ta không lạ khi có rất nhiều cán bộ Việt Nam vô tư mua nhà tại Mỹ mà không bị bất cứ cản trở nào vì họ không mang theo trong mình khi bay mà những khoản tiền rất lớn đã được chuyển đi từ trước.
Những hình thức rửa tiền đã được chuyền tai nhau trong đội ngũ cán bộ khiến họ có thể dùng những cơ sở business tại nước ngoài làm bình phong cho đồng tiền bất chính mà họ kiếm được. Việc rửa tiền đã trở thành quen thuộc đến nỗi có những số tiền lớn nhiều triệu đô la bỗng trở thành ít oi khi đã được rửa.
Ngoài ra theo Bộ Tư pháp, còn có những nguyên nhân khác khiến khó thu hồi tài sản tham nhũng.
Một là, số tiền phải thu hồi rất lớn nhưng người phải thi hành án không có tài sản hoặc tài sản bảo đảm giá trị thấp. Ví dụ, vụ Dương Chí Dũng và đồng phạm phải bồi thường cho Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam hơn 358 tỷ đồng, nhưng mới thu được hơn 41 tỷ đồng và gần như không còn khả năng thu hồi thêm. Nguyên nhân này phải được làm rõ từng chi tiết xem số tiền thất thoát xảy ra từ đâu và cơ quan điều tra phải rà soát bằng được những đồng tiền nhỏ nhất để từ đó vây bắt những con cá mập còn ẩn mình trong vụ án.
Thứ hai là tài sản đã bị tẩu tán, che giấu… hoặc tình trạng pháp lý của tài sản chưa rõ ràng. Trong trường hợp này cần quyết đoán tài sản do ai đứng tên và truy ra nguồn gốc bất kể giấy tờ sở hữu của chúng mập mờ như thế nào. Phần việc này rất dễ phát hiện từ những chuyên viên nhà đất ngoại trừ chính họ muốn có chuyện mập mờ nhằm tẩu tán tài sản.
Nguyên nhân thứ ba theo Bộ Tư pháp là vướng mắc về cơ chế, thể chế trong việc xử lý tài sản nằm ở nhiều địa phương khác nhau nên ảnh hưởng đến quá trình thi hành án. Ví dụ vụ Phạm Công Danh, liên quan Cục Thi hành án dân sự thành phố Hồ Chí Minh, Đà Nẵng và tỉnh Quảng Ngãi. Vấn đề này Bộ Tư pháp phải có liên văn bản cho toàn quốc nhằm đưa ra quyền thi hành án cho các Cục Thi hành án tuân hành bản án bất cứ được xét xử ở đâu cũng đều có tư cách pháp lý như nhau.
Ngoài ra một số vụ không thể xử lý tội phạm tham nhũng do cơ chế hay do móc ngoặc ngay khi thụ lý hồ sơ nên tòa chỉ có thể xử lý tội cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng mà không phải là tham nhũng. Do đó, việc thu hồi tài sản tham nhũng không thể thực hiện được.
Theo một chuyên gia quốc tế về vấn đề này, Ông Shervin Majlessi Cố vấn pháp luật cao cấp của Word Bank cho biết, theo kinh nghiệm quốc tế, nỗ lực thu hồi tài sản tham nhũng thông qua quy trình truyền thống, nghĩa là qua kênh tố tụng và theo phán quyết của tòa án, thường ít mang lại hiệu quả. Do vậy, nhiều nước đã lựa chọn cách thức "tịch thu tài sản mà không cần tuyên án". Ông cho biết "Ở Mỹ, trong một vụ việc mới đây nhất, nếu chờ quan tòa phán quyết sẽ mất rất nhiều thời gian nên lực lượng chức năng đã sử dụng biện pháp tịch thu tài sản mà không cần tuyên án để tịch thu khoản tiền hơn 1 tỷ USD". Theo ông Majlessi, cách thức áp dụng biện pháp tịch thu tài sản mà không cần tuyên án ở mỗi nước có khác nhau nhưng đều có điểm chung là hướng vào tài sản bất minh chứ không phải cá nhân.
Chỉ khi nào luật pháp Việt Nam rạch ròi trong thi hành án cũng như áp dụng những biện pháp chế tài nhanh chóng, kể cả cô lập, phong tỏa tài sản của bất cứ nghi can nào khi Cơ quan điều tra bắt đầu thẩm cung. Bên cạnh đó là việc áp dụng biện pháp mạnh trong lúc thi hành án, bắt giữ những người cố tình bảo vệ, bao che, làm giả giấy tờ cho tài sản bất minh cùng hàng chục biện pháp khác. Lúc ấy may ra tài sản tham nhũng mới chạy về lại với ngân sách nhà nước bằng không câu nói biếm nhẽ của dân gian : "Hy sinh đời bố, củng cố đời con" vẫn là kim chỉ nam cho những người như cha con Nguyễn Bắc Son mà thôi.
Mặc Lâm
Nguồn : VOA, 22/09/2019
Trong vòng một tuần lễ vừa qua người ta lại bàn tán đến phát biểu của bà Chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân khi một lần nữa bà dựa vào câu nói của Phó chủ tịch quốc hội Phùng Quốc Hiển để lập lại những gì bà từng nói trước đây.
Phó Chủ tịch Quốc hội: "Nói đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho ta mà luật chỉ thấy đòi hỏi tổ quốc làm nhiều thứ quá"… (ảnh Dân Trí)
Qua góp ý của một số thành viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội khi xem xét dự án Luật thanh niên (sửa đổi) được Chính phủ trình sáng ngày 10 tháng 9, theo Chủ tịch quốc hội, luật này "cần thiết kế luật để thanh niên thấy rõ trách nhiệm, nghĩa vụ và khi thực hiện thì họ được quyền lợi gì, nói như Phó chủ tịch quốc hội Phùng Quốc Hiển là "hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay" ?
Người dân vẫn chưa quên ngay sau khi tuyên thệ nhậm chức Chủ tịch quốc hội bà Nguyễn Thị Kim Ngân đã phát biểu với báo chí ngày 23/7/2016 "Bảo vệ hòa bình không phải hô hào cho thật to, kích động thế này thế khác là có được chủ quyền, không có đâu. Một số tổ chức, cá nhân lên tiếng hô hào thế này thế nọ nhưng những người đó, tổ chức đó làm gì cho đất nước ?"
Chủ tịch quốc hội rõ ràng đã rất tâm đắc với câu danh ngôn mà Tổng thống Mỹ John F. Kennedy đã phát biểu trong bài diễn văn nhậm chức ngày 20 tháng 1 năm 1961 : "Đừng hỏi tổ quốc có thể làm gì cho bạn mà hãy hỏi : Bạn có thể làm được gì cho tổ quốc". (Ask not what your country can do for you - ask what you can do for your country).
Và trước đó nữa vào tháng 1/1955, sau khi tiếp quản Thủ đô, tại buổi lễ khai mạc Trường Đại học nhân dân Việt Nam Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng từng nói : "Phải quan tâm đến việc khôi phục và xây dựng lại nước nhà. Nhiệm vụ của thanh niên không phải là hỏi nước nhà đã cho mình những gì. Mà phải tự hỏi mình đã làm gì cho nước nhà. Mình phải làm thế nào cho ích lợi nước nhà nhiều hơn ? Mình đã vì lợi ích nước nhà mà hy sinh phấn đấu chừng nào".
Trong hai câu vừa nêu câu của Tổng thống Kennedy ngắn gọn và súc tích hơn bởi chữ "có thể", hàm ý ở trạng thái không xác quyết và vì vậy người hỏi có quyền lựa chọn thái độ của mình, trong khi câu của Chủ tịch Hồ Chí Minh đi vào chi tiết "ích lợi nước nhà" mang ý nghĩa thiết thực hơn và vì vậy dễ liên tưởng tới chính phủ hơn. Câu của Kennedy nhắm tới tổ quốc, câu của Chủ tịch Hồ Chí Minh có vẻ nhắm tới chính quyền, một thực thể đại diện cho tổ quốc và vì vậy ông và những người cán bộ sau này có ý ám chỉ tổ quốc và chính phủ là một.
Nhưng không. Tổ quốc được hình thành trước chính phủ qua bốn yếu tố : Lãnh thổ, lịch sử, văn hóa và con người. Chính phủ được con người chọn lựa trong cộng đồng của mình để điều hành tổ quốc tức đất nước hay nước nhà như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dùng. Chính phủ không thể đồng hóa với tổ quốc vì suy nghĩ như vậy là gian lận, nếu không muốn nói là thiếu lương thiện. Tổ quốc vĩnh cửu còn chính phủ chỉ là giai đoạn. Chính phủ có thể độc tài hay dân chủ nhưng tổ quốc không có khái niệm ấy. Chính phủ có thể thay đổi nhưng tổ quốc chỉ có thể mất chứ không thể thay đổi.
Mỗi cá nhân trong một đất nước tự biết bổn phận của mình đối với tổ quốc thông qua luật pháp mà chính phủ ban hành. Người dân biết rằng không đóng thuế, không tham gia nghĩa vụ quân sự, không chấp hành luật lệ mà hiến pháp đưa ra là gián tiếp không "làm gì cho tổ quốc". Ngược lại nếu những bổn phận ấy được thi hành đầy đủ thì xem như đã làm tròn bổn phận đối với tổ quốc. Nếu một cá nhân muốn làm điều gì hơn nữa để đóng góp cho đất nước thì việc làm ấy hoàn toàn tự nguyện và không ai có quyền bắt buộc người khác phải làm giống như anh / chị ta.
Vế thứ nhất trong câu rất khiên cưỡng vì không mấy ai lại ngớ ngẩn đặt câu hỏi "Tổ quốc đã làm gì cho tôi" cả. Bởi vì tổ quốc là một khái niệm trừu tượng nó được định dạng bởi 4 yếu tố vừa nêu hợp lại để hình thành, trong đó yếu tố con người là quan trọng nhất vì thiếu con người chắc chắn không thể có tổ quốc. Tuy nhiên khi có con người mà yếu tố lãnh thổ không có thì tổ quốc ấy được hình thành như thế nào ? Tộc người Dijan là minh chứng cho trường hợp vô tổ quốc và họ phải sống nhờ tại nhiều nước khắp thế giới. Mỗi người trong một quốc gia trực tiếp góp phần bằng nhiều cách để bồi đắp cho mảnh đất mà tổ tiên họ cũng như con cháu sẽ sống. Tổ quốc là căn nhà chung cho mọi người tụ họp và không ai lại đi hỏi căn nhà ấy đã làm gì cho mình.
Tổ quốc không thể làm một việc gì cụ thể để mỗi cá nhân phải thốt lên câu hỏi như thế và vì vậy ở phần thứ hai "bạn đã làm gì cho tổ quốc" cũng khó thuyết phục.
Mỗi cá nhân sống trong một đất nước khi đã làm việc để sống thì chí ít họ đã "làm gì" cho tổ quốc rồi. Nó như một cách góp gạo nấu cơm chung trong ngôi nhà mang tên tổ quốc. Gạo ấy có thể là tiền thuế, có thể là xương máu chống ngoại xâm, có thể là những đóng góp trí tuệ cũng có thể là những băn khoăn làm sao cho tổ quốc được độc lập hùng cường. Nếu ai cũng có những đòi hỏi bắt buộc mỗi công dân phải có đóng góp ngang bằng với những anh hùng thì làm sao xây dựng đủ những con đường để đặt tên ?
Từ thực tế này người ta dễ dàng đặt lại câu hỏi : "Vậy người dân thành lập chính phủ để làm gì ?" và câu trả lời thật đơn giản "Chúng ta lập chính phủ để bảo vệ và xây dựng tổ quốc" tức là bảo vệ và phát triển căn nhà chung mà chúng ta đang trú ngụ.
Mỗi cá nhân không thể đại diện tổ quốc ngang nhiên chạy sang Trung Quốc tới trước cửa Bộ Ngoại giao của nước này để la lối, chỉ trích hay thậm chí chửi mắng họ vì hành vi mang tàu Hải Dương 8 vào khu đặc quyền kinh tế của Việt Nam, vì đó là bổn phận của chính quyền phải làm những gì mà hiến pháp quy định.
Mỗi cá nhân không thể đại diện tổ quốc cầm súng bắn lại kẻ thù khi chúng tràn sang biên giới. Công việc ấy là của quân đội mà chính quyền có bổn phận ra lệnh, tổ chức cho quân đội phải giữ gìn đất nước.
Mỗi cá nhân không thể đại diện tổ quốc tự tiện ký hiệp định thương mãi hay quốc phòng với nước khác mà chính phủ là nơi được người dân giao phó đề làm việc này.
Thậm chí, mỗi cá nhân không thể đại diện tổ quốc để chính thức đầu hàng kẻ thù trong một cuộc chiến tranh quy ước mà chính quyền mới là người đủ thẩm quyền làm điều này với sự giao phó của người dân.
Chính quyền vì vậy đại diện cho người dân chịu trách nhiệm trước sự tồn vong, hưng thịnh của tổ quốc và bất cứ chính sách, chủ trương nào của chính quyền cũng dính liền tới trách nhiệm với tổ quốc. Nếu chính quyền có chủ trương tự lo mọi thứ mà không cần sự góp ý hay góp sức của người dân thì hành vi ấy được xem là chuyên chế và toàn trị, vì vậy người dân không liên đới trách nhiệm với chính quyền khi tổ quốc lâm nguy hay tụt hậu so với nước khác.
Từ thực tế này câu danh ngôn có thể được thay đổi cho phù hợp với hoàn cảnh của bất cứ nước nào tự cho mình là dân chủ : " Đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho chính quyền mà hãy hỏi chính quyền đã làm gì cho tổ quốc".
Mặc Lâm
Nguồn : VOA, 17/09/2019
Luật Dẫn độ đã xuất hiện rất lâu trong thế giới Tây phương, nó cho phép các nước ký kết với nhau chia sẻ những thông tin giữa hai phía. Nó cũng cho phép tội phạm của nước này có thể bị nước kia bắt và gửi trả về nguyên quán. Tuy nhiên đó là những nghi phạm can tội tại nước của mình như tham nhũng hay các tội hình sự khác.
Hình trích xuất từ website báo Tuổi Trẻ.
Có những trường hợp đặc biệt khi một người bị đất nước của họ kết án tội phạm chính trị vì có những lời nói, hành động chống lại chính quyền thì đa số các nước trong thể chế dân chủ sẽ có điều khoản từ chối dẫn độ vì làm như vậy thì người bị cáo buộc có thể bị những bản án rất nặng nề mà một đất nước dân chủ thật sự không cho phép. Đây là điều mà dân chúng Hong Kong đang lo lắng và cực lực phản đối luật dẫn độ do Trung Quốc gợi ý và bà trưởng đặc khu đề nghị.
Cũng có những điều khoản ngoại lệ trong luật dẫn độ nếu tội phạm bị trả về nguyên quán sẽ bị tử hình thì nước thứ hai sẽ không dẫn độ đương sự về bản quốc để thụ án vì lý do nhân đạo.
Một trong những điều khoản thông thường nhất là tội phạm can án tại quốc gia nào thì quốc gia ấy trực tiếp dùng luật lệ của mình để xử lý hành vi của nghi can và chỉ trả đương sự về nước sau khi thi hành án. Theo lời Luật sư Nguyễn Văn Miếng, khi trả lời RFA hôm 12 tháng 8 năm 2019 giải thích về luật dẫn độ như sau :
"Bộ luật hình sự Việt Nam có quy định về dẫn độ, tuy nhiên phải theo hiệp ước giữa hai bên, thứ hai là trường hợp viên chức ngoại giao, một trường hợp nữa là do hai bộ ngoại giao làm việc với nhau để giải quyết. Tuy nhiên một nguyên tắc tối thượng trong bộ luật hình sự là tội phạm hình sự xảy ra ở đâu, thì xử ở đó. Tức là xảy ra ở Việt Nam thì Việt Nam phải xử, riêng trường hợp Trung Quốc thì nó đặc biệt như thế nào đó mà hiện nay tôi chưa hiểu rõ là họ căn cứ vào đâu để họ dẫn độ những công dân Trung Quốc phạm tội ở Việt Nam, vì về nguyên tắc là phải xử ở Việt Nam".
Ngoài ra, theo điều 27 của Hiệp định tương trợ tư pháp Việt Nam đã ký với Trung Quốc. Việt Nam cũng có thể từ chối tương trợ tư pháp về các vấn đề hình sự.
Tuy nhiên thực tế những gì đang diễn ra tại Việt Nam lại khác với thông lệ thế giới, ngay cả khác với những quy định trong Bộ luật Hình sự Việt Nam khi nhiều tội phạm quốc tịch Trung Quốc đến Việt Nam gây án lại "được" dẫn độ về Trung Quốc mà không qua xét xử khiến dư luận ngỡ ngàng và rất nhiều câu hỏi đặt ra về hiện tượng này.
Tháng 8 năm 2019 vừa qua, 395 tội phạm người Trung Quốc bị phát hiện và bắt giữ tại Hải Phóng vì tổ chức đánh bạc trong khu vực mà Việt Nam cho phép họ dùng để làm resort. Chỉ mấy ngày sau phía Việt Nam đã dẫn độ 395 tội phạm này cho phía Trung Quốc.
Ngày 27 tháng 8 , Việt Nam cũng đã trao trả 28 người Trung Quốc cho Cục Công an thành phố Đông Hưng của Trung Quốc để xử lý về hành vi điều hành sàn chứng khoán giả tại Việt Nam.
Tại phiên họp của Ủy ban Tư pháp Quốc hội sáng 4 tháng 9, Thứ trưởng Bộ Công an Lê Quý Vương thông tin về lý do trao trả 395 người trong đường dây đánh bạc bị bắt tại khu đô thị Our City cho Trung Quốc. Ông Lê Quý Vương lý giải việc trao trả 395 "con bạc" cho Trung Quốc là do Việt Nam và Trung Quốc ký thỏa thuận về hợp tác trong công tác phòng chống tội phạm.
Một vài tuần sau, một đường giây ma túy cực lớn bị phát hiện tại Bình Định, bốn nghi can người Trung Quốc bị bắt tại hiện trường và Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Tuấn Thanh lại ký quyết định xử phạt vi phạm hành chính đối với 4 người này về hành vi cư trú bất hợp pháp với số tiền 95 triệu đồng và buộc phải trở về Trung Quốc. Đây là 4 trong số 6 đối tượng liên quan đến 2 kho chứa hóa chất dùng để chế biến ma túy tại khu vực 7, phường Bùi Thị Xuân, thành phố Quy Nhơn (Bình Định) vừa bị Công an tỉnh Bình Định phối hợp Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy (Bộ Công an) bắt giữ vào ngày 6-8.
Đường giây ma túy này lớn đến nỗi có chân rết tại nhiều tỉnh thành đã bị phát hiện tại thành phố Hồ Chí Minh, Kom Tum và đang tiếp tục điều tra tại nhiều nơi khác. Tất cả 14 nghi can đều là người quốc tịch Trung Quốc sang Việt Nam với mục đích duy nhất là sản xuất và phát tán một lượng lớn ma túy cho người tiêu thụ tại Việt Nam. Tuy chưa có quyết định về số phận của những tội phạm người Trung Quốc này nhưng dư luận cho rằng họ sẽ được dẫn độ về Trung Quốc như 4 phạm nhân tại Bình Định.
Rất ít người dân biết được luật dẫn độ đã được Việt Nam ký với Trung Quốc, theo VOA dẫn lại nhiều nguồn từ Trung Quốc thì Hiệp định Dẫn độ gồm 22 điều khoản, bao gồm các vấn đề như nghĩa vụ dẫn độ, tội phạm đủ điều kiện dẫn độ, những lý do có thể và nên được sử dụng để từ chối dẫn độ và giải quyết tranh chấp.
Hiệp định này được Hội đồng Nhà nước ủy quyền, nhóm đàm phán Trung Quốc gồm các quan chức từ nhiều bộ khác nhau, đã bắt đầu hội đàm với phía Việt Nam hồi tháng 10 năm 2013. Hai bên đã ký hiệp ước vào ngày 7/4/2015 tại Bắc Kinh.
Cho tới nay chưa có thông tin chi tiết nào từ luật dẫn độ được chính phủ Việt Nam ban hành vì vậy khi có một cuộc dẫn độ xảy ra ngay cả các luật sư là người phải am tường luật này cũng chịu thua và chỉ suy đoán căn cứ theo Bộ luật hình sự Việt Nam. Việc ký kết này được xem là mờ ám và vi phạm nghiêm trọng chủ quyền Việt Nam, vi phạm Hiến pháp Việt Nam và pháp luật Việt Nam bị những người đặt bút ký Luật này với Trung Quốc thông đồng với Bắc Kinh làm cho đất nước bị đối xử như một mảnh đất vô pháp luật.
Người dân Việt Nam cần biết rõ Luật Dẫn độ ký kết với Trung Quốc có được thông qua Quốc Hội hay không và vì lý do gì báo chí không công khai cho người dân biết. Người dân Việt Nam cũng rất cần biết tại sao nhà nước Việt Nam ưu tiên cho người Trung Quốc vào Việt Nam với số lượng rất lớn và không kiểm soát tất cả mọi công việc họ làm trên đất nước này để khi xảy ra vụ việc sản xuất ma túy với số lượng cực lớn thì người dân mới biết tới Luật dẫn độ mà thực chất là dẫn tội phạm về bản xứ đề tránh bị xét xử tại tòa án Việt Nam.
Phải chăng Trung Quốc là đất mẹ mà Việt Nam cần đưa người dân của họ về cũng như Hong Kong, Trung Quốc muốn bắt ai thì bắt qua Luật Dẫn độ đang gây phân rã mảnh đất kiên cường này. Việt Nam không phải là Hong Kong và vì vậy người dân có quyền biết những điều mà chính phủ Việt Nam đang cố giấu.
Mặc Lâm
Nguồn : VOA, 13/09/20149
*********************
Dân phẫn nộ vì người Trung Quốc sản xuất ma túy ở Việt Nam chỉ bị phạt hành chính (VOA, 13/09/2019)
Việc nhà chức trách đưa ra mức xử phạt hành chính đối với 4 người Trung Quốc tham gia đường dây sản xuất ma túy "cực lớn" ở Việt Nam đã làm người dân phẫn nộ khi họ cho rằng Việt Nam sẽ là "thiên đường" của tội phạm Trung Quốc.
Một cảnh sát canh gác bên cạnh lô hàng ma túy bị thu giữ ở Trung Quốc năm 2018. Bộ Công an Việt Nam đã phát hiện và đang điều tra đường dây sản xuất ma túy của người Trung Quốc ở Việt Nam, trong đó 4 người Trung Quốc bị phạt "hành chính" 95 triệu đồng.
Truyền thông trong nước hôm 11/9 cho biết một đường dây sản xuất ma túy được gọi là "cực lớn" do nhóm người Trung Quốc cầm đầu ở tỉnh Bình Định đã bị Công an Việt Nam triệt phá. Bốn người Trung Quốc liên quan đến đường dây này bị xử phạt hành chính về "hành vi cư trú bất hợp pháp với số tiền 95 triệu đồng".
Quyết định xử phạt của tỉnh Bình Định đối với những người Trung Quốc, được VTC và Người Lao Động trích dẫn, cho biết ông Zhou Liuging, 38 tuổi, bị phạt 35 triệu đồng do "không có giấy tờ tùy thân và đã vi phạm hành chính với lỗi là người nước ngoài cư trú tại Việt Nam mà không được phép của cơ quan có thẩm quyền". Ba người còn lại bị phạt mỗi người 20 triệu đồng do "nhập cảnh hành nghề hoặc có hoạt động khác tại Việt Nam mà không được phép của cơ quan có thẩm quyền".
Bốn người này nằm trong số 6 nghi can vừa bị Bộ Công an bắt giữ liên quan đến 2 kho chứa hóa chất dùng để chế biến ma túy tại phường Bùi Thị Xuân, thành phố Quy Nhơn của Bình Định, theo ghi nhận của phóng viên VTC và Người Lao Động.
Lực lượng cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy của Bộ Công an đã thu giữ 200 thùng phuy chứa hóa chất và nhiều dụng cụ, máy móc để sản xuất ma túy.
Kết quả cho thấy kho chứa hóa chất ở Bình Định là nơi trung chuyển cho các cơ sở sản xuất ma túy tại nhiều tỉnh, thành trong nước do người Trung Quốc cầm đầu vừa được Bộ Công an Việt Nam triệt phá.
Trước đó, Bộ Công an hôm 9/9 bắt giữ 8 người Trung Quốc có hành vi sản xuất ma túy tại tỉnh Kon Tum. Công an Việt Nam đã thu giữ hàng chục tấn hóa chất, tiền chất ma túy cùng 20 tấn máy móc, thiết bị sản xuất ma túy trong vụ đột kích nhà kho ở tỉnh trên Tây Nguyên, theo Thanh Niên.
Trong số những người phản đối mức phạt "hành chính" đối với 4 công dân Trung Quốc, một người dùng Facebook có tên Thuy Le cho rằng "tội phạm buôn bán, tàng trữ, sản xuất ma túy thường phải xử nhiều năm tù hoặc chung thân đến tử hình". Facebooker này "phẫn nộ" trước việc những người Trung Quốc chỉ bị phạt "vài chục triệu đồng".
Anh Linh, một người dùng Facebook, cũng nêu ý kiến phản đối khi cho rằng "buôn bán sản xuất 13 tấn ma túy chỉ phạt hành chính thì xã hội không loạn mới lạ".
Trong khi đó, hôm 5/9 một tòa án ở thành phố Hồ Chí Minh đã tuyên án chung thân đối với một công dân Úc gốc Việt vì tham gia đường dây buôn bán ma túy từ Việt Nam sang Úc.
Luật sư Hà Huy Sơn nói với VOA rằng khung hình phạt theo Bộ luật hình sự Việt Nam cho hành vi sản xuất ma túy với khối lượng lớn như vậy phải là tử hình.
Nhận định về việc xử phạt 4 người Trung Quốc của chính quyền Bình Định, ông Lê Quang Huy, một người dân sống ở thành phố Hồ Chí Minh nói với VOA rằng "tội phạm ma túy là tội hình sự" và do đó theo ông "tội phải xét xử theo thẩm quyền lãnh thổ, nhưng Việt Nam bị vướng vào hiệp ước dẫn độ với Trung Quốc nên phải trả cho Trung Quốc". Ông Huy nói ông "phản đối điều này".
Trung Quốc tháng trước cho biết quốc hội nước này đã phê chuẩn một Hiệp ước dẫn độ với Việt Nam đã được ký kết từ năm 2015, theo đó các tội phạm của Trung Quốc sẽ được đưa về nước họ để xử. Việc phê chuẩn này diễn ra hơn 1 tháng sau khi Việt Nam dẫn độ hơn gần 400 nghi phạm người Trung Quốc tham gia đường dây đánh bạc được coi là lớn nhất ở Việt Nam qua mạng internet tại Hải Phòng bằng đường bộ qua cửa khẩu quốc tế tại Lạng Sơn.
Tháng trước, ba người Trung Quốc bị kết tội giết hại một người lái xe taxi ở Sơn La rồi vứt xác xuống sông nhưng lại được trục xuất về Trung Quốc. Vụ việc này cũng gây nên phẫn nộ từ phía người dân.
Cũng trong tháng 8, Việt Nam đã dẫn độ 28 người Trung Quốc giao cho Cục Công an thành phố Đông Hưng của Trung Quốc xử lý về hành vi điều hành sàn chứng khoán giả tại Việt Nam.
Luật sư Lê Đình Việt cho rằng "Hiệp ước dẫn độ Việt-Trung sẽ thu hút nhiều người Trung Quốc qua Việt Nam phạm tội" trong một phần đăng tải trên Facebook cá nhân hôm 11/9.
Một Facebooker có tên Vova Bui, trong phần bình luận về việc xử phạt hành chính 4 người Trung Quốc ở Bình Định, cũng cho rằng "Việt Nam sẽ là thiên đường của tội phạm Trung Quốc".
"Để đảm bảo chủ quyền và luật pháp được thực hiện nghiêm minh thì tội phạm xảy ra trên đất nước Việt Nam cần phải được xử lý bằng pháp luật Việt Nam," theo Luật sư Hà Huy Sơn.