Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Published in

Văn hóa

28/05/2021

Giải luận 7 : Đảng cộng sản Việt Nam

Lê Hữu Khóa

Đảng cộng sản Việt Nam

dcs1

Dùi cui tao

"Dùi cui tao đập vỡ miệng mày, loại trí thức mày,

vì tao không muốn có đối thoại !"

"Dùi cui tao đập bể đầu mày, kiểu kiến thức mày,

vì tao không muốn có đối luận !"

"Dùi cui tao đập nát sọ mày, cách ý thức mày,

vì tao không muốn có đối trọng !"

"Dùi cui tao đập vụn não mày, phận nhận thức mày,

vì tao không muốn có đối kháng !"

Điếm nhục hóa giáo dục

Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam trong giáo dục đã điếm nhục hóa giáo khoa thật, giáo trình thật, giáo án thật ra thành quái thai trong học giả-thi giả-điểm giả-bằng giả. Nó đã và đang gây hậu nạn cho bao thể hệ, cho cả xã hội hiện nay và mai sau phải nhận lảnh đa ung thư của kiến thức giả, tri thức giả, ý thức giả, nhận thức giả.

Chuồng trại hóa y tế

Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam trong y tế, đã đồi bại hóa y học thật, y khoa thật, y thuật thật, y sĩ thật, biến hóa cái thật thành quái tướng khám bịnh giả-phẫu thuật giả-y trị giả-thuốc giả. Với bịnh viện bị chuồng trại hóa, con người bị đối xử như súc vật, giữa nhân sinh bị nạo rỗng mọi nhân cách, một giường bịnh mà nhiều bịnh nhân, với điều kiện chữa trị phản vệ sinh, cộng với hệ lụy từ tham ô tới tham nhũng biến bịnh viện thành nơi moi móc để vơ vết tiền bạc của người bịnh và gia đình họ.

Rác rưởi hóa môi trường

Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam về môi trường, đã rác rưởi hóa từ khai thác bừa bãi tài nguyên của đất nước tới ô nhiễm hóa quê hương gấm vóc của tổ tiên, từ nguồn nước tới đất đai, từ thiên nhiên tới không khí. Biết quê hương Việt thành một bãi rác khổng lồ, với công nghiệp bẩn của hệ Tàu (Tàu tặc, Tàu gian, Tàu tà, Tàu họa, Tàu hoạn, Tàu nạn…). Không những ô nhiễm hóa toàn bộ đất nước mà còn ô uế hóa ngay trong nội chất của gióng nòi Việt, ngày ngày bị nhiễm ô thâm nhập sâu đậm vào thể chất, với thực phẩm bẩn, với môi trường, không khí bẩn, biến cuộc sống thường nhật ngày càng nhớp nhúa.

Nguồn cơn thảm bại

Ba thảm bại này của Đảng cộng sản Việt Nam có gốc, rễ, cội, nguồn sâu xa trong các thảm bại khác rộng hơn, lớn hơn :

- Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam độc tài nhưng bất tài, từ kinh tế tới thương mại, từ sản xuất tới tiêu thụ, từ xuất nhập khẩu tới đầu tư vào các cơ sở hạ tầng…

- Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam độc trị nhưng không biết quản trị, từ văn hóa tới nghệ thuật, từ chủ trương sáng tác tới tổ chức sáng tạo trong văn học, âm nhạc, hội họa… cho tới định hướng bảo vệ thủ công nghệ tới quá trình đầu tư vào các chuyên nhành mũi nhọn tự thông tin tới truyền thông.

- Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam độc quyền nhưng độc đoán trong độc hại, tự tạo đặc quyền, đặc lợi, đặc ân trong nội bộ đảng, mà không hề có kiến thức gì về công ích xã hội làm chỗ dựa cho bình đẳng xã hội, tạo nên công bằng xã hội, với quyền lợi công dân song hành cùng bổn phận công dân.

- Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam độc tôn và không biết tôn trọng tổ tiên và dân tộc, vô minh về văn hiến của Việt tộc, vô tri về văn minh của tổ tiên Việt, tạo ra vô giác trong thương nước yêu nòi, nên vô cảm trước nỗi khổ niềm đau của Việt tộc, nên sẽ vô hậu trong tương lai, vì ăn ở không có hậu với tổ tiên, dân tộc, giống nòi.

Ký sinh trùng-ký sinh thể-ký sinh cách

Qủy thuật của Đảng cộng sản Trung Quốc, có nội công tổ chức lao động quốc gia để biến thành công xưởng cho cả thế giới. Từ đó có bản lĩnh học hỏi dù qua trộm, cắp, cướp, giựt các tri thức và trí tuệ khoa học kỹ thuật của phương Tây. Rồi sau đó có tầm vóc tự tái tạo và tự tạo khoa học kỹ thuật không những cho chính mình mà còn biết bán lại cho thế giới hiện nay. Ngược lại, tà dạng của Đảng cộng sản Việt Nam, trống nội công tổ chức lao động quốc gia, vắng bản lĩnh học hỏi các tri thức và trí tuệ khoa học kỹ thuật của phương Tây, rỗng tầm vóc tự tái tạo và tự tạo khoa học kỹ thuật. Trống vì vô tri, vắng vì vô minh, rỗng vì vô trí, và qủy quyền của các lãnh đạo Đảng cộng sản Trung Quốc đã biết rất rõ trình độ trống, vắng, rỗng của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam, nên chỉ xem các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam là đám lãnh đạo : lúc thì tự điếm nhục hóa nhân cách của chính mình trong cố đấm ăn xôi ; lúc thì ký sinh trùng trong vị thế chờ sung rụng ; lúc thì là ký sinh thể trong tật nguyền não bộ gà què ăn quẩn cối xay ; lúc thì ký sinh cách trong não trạng thừa nước đục thả câu ; lúc thì ký sinh dạng trong não trạng đục nước béo cò.

dcs2

Cái ác : cực đoan, cực quyền

Nơi đây, cái ác được hiểu rồi đươc vận dụng trên quy trình cứu cánh ác biện minh cho phương tiện ácquyền lực ác, để biến quyền lực thành độc quyền, mà không quên biến quyền lực thành quyền lợi, tiếp theo là biến quyền lợi thành tư lợi trong đặc lợi, đặc ân, đặc sủng… Đây là định đề làm nên định nghĩa về bạo quyền, dùng cái ác để trị, sâu xa hơn là dùng cái ác giết cái thiện, để diệt cái nhân có trong nhân tínhnhân lý được giáo dưỡng bằng nhân từnhân tâm. Cái ác cực đoan không biết nhân nhượng nhân đạonhân nghĩa, nó không biết khoan dung trước nhân trinhân trí, nên nó sẵn sàng siết cổ cho tới tắt thở nhân bảnnhân văn. Khi cái ác không tôn trọng nhân quyền của các nạn nhân bị nó diệt, thì bản thân nó khi hề có ý niệm gì về nhân phẩm của chính nó. Giáo lý sống lâu mới biết lòng người có nhân làm trò cười cho nó ; giáo dục đường mòn nhân nghĩa chẳng mòn là trò hề đối với nó, nên sự giáo dưỡng một duyên, hai nợ, ba tình là chuyện trừu tượng đối với nó.

Cái ác : tà lộ trong điếm kiếp

Cái ác lén lút để lẩn khuất trong tà lộ với ma lực và qủy quyền, ma lực hành tác trong bóng tối, qủy quyền hành động sau lưng người ngay, kẻ thẳng, lúc thì như chó cắn trộm, lúc thì đâm người sau lưng, kể cả khi nó xử tử hình các nạn nhân liêm chính của nó, ngay lúc hành quyết nó cúi đầu, nó chột mắt, khom lưng để nhắm bắn, chớ không dám thản nhiên nhìn thẳng để tranh luận với nạn nhân liêm chính bị nó (lén) giết.

Nên cái bạo của cái ác chính là cái hèn của cái độc, nó cúi đầu, khom lưng để luồn lách như âm binh chuyên nghề đâm lén, chém sau lưng, nên đừng mong nó quang minh chính đại mà trực diện với Công ước xã hội dựa trên hệ công (công bằng, công tâm, công lý, công pháp) luôn đối trọng để vạch mặt chỉ tên hệ bất (bất nhân, bất tài, bất tin, bất trung) của cái ác. Quy ước xã hội dựa trên hệ lương (lương thiện, lương tâm, lương tri) để đối nghịch với hệ tham (tham quan, tham quyền, tham ô, tham nhũng, tham tiền) chính là cứu cánh của cái ác. Nhận thức xã hội, dựa trên hệ thức (kiến thức, tri thức, trí thức, ý thức, tỉnh thức) để đối luận với hệ vô (vô cảm, vô giác, vô tri, vô minh) sinh đôi cùng hệ bất (bất tài, bất trung, bất tín, bất nhân) để đưa đẩy cái ác lộng hành trong nhân thế.

Cái ác : mượn đấu tố để giết người

Khi đặt cái ác biết giết người vào tội ác tuyệt đối, nó không đứng cạnh sự sống, nó đứng đối diện để nghịch hướng với sự sống. Nó chọn chỗ đứng tuyệt đối kề cận cái chết để diệt sự sống, không chỉ một người, một nhóm mà bằng một chính sách với chương trình thảm sát có tính toán, có khi bằng một quyết sách diệt chủng. Nếu con người dùng cái ác để diệt người, thì không thể trao toàn quyền cho con người để thoát ra khỏi cái ác. Hãy nhận ra hành vi hay, đẹp, tốt, lành của đạo lý biết làm nên luân lý của bổn phận bảo vệ tha nhân, biết làm ra trách nhiệm bảo vệ đồng loại, phải được bảo trì và bảo hành bằng luật pháp. Chính công lý trong công bằng sẽ giúp đạo lý và luân lý bảo vệ được sự sống, được mạng sống của tha nhân, của chúng ta.

Kẻ ác thực hiện cái ác

Quá trình mà kẻ ác thực hiện cái ác qua đấu tố trong Cải cách ruộng đất 1954-1960, không phải là quá trình của tòa án có công tâm để làm nên công lý, là chỗ dựa cho công pháp để pháp luật thực thi công bằng từ phán quyết tới phán xử. Mà đấu tố là sự thay trắng đổi đen của kẻ ác, bất chấp đạo lý tổ tiên trong tình làng nghĩa xóm, bất chấp luôn luật pháp là nói có sách mách có chứng, cái ác thủ tiêu từ chứng từ tới chứng nhân, để diệt sự thật lẫn lẽ phải, để cả hai không thể phản biện trước hành tác tìm cớ để giết người của quá trình đấu tố. Nếu đặt tên đấu tố là tòa án nhân dân, thì kẻ ác đang mặc áo cà sa cho qủy dữ.

Nơi nào có đấu tố trong cùng một làng, một tộc, một họ, một gia đình mà con tố cha, em tố anh, cháu tố ông… thì chỗ đó cái ác đã xuất hiện, nơi đây kẻ ác vừa là đao phủ thủ, vừa là quan tòa, vì nó tự phong cho mình chức năng đôi là vừa là thẩm phán, vừa là luật sư, trên tay phải của nó đang cầm cán cân công lý đã bị nó bẻ cong, rồi tay trái của nó đã cầm dao với lời lẽ lăm le là nó sẽ giết người không gớm tay để đào tận gốc, trốc tận rễ.

Cái ác giết người để diệt quan hệ

Cái thiện không những đứng về phía sự sống để bảo vệ sự sống còn của nó, mà nó chọn sự sống để chống lại cái chết do cái ác làm ra ; vì chỉ có sự sống mới bảo vệ được các quan hệ mà con người thừa hưởng khi được sống cùngsống chung với tha nhân, với đồng loại. Đó là quan hệ gia đình, quan hệ thân tộc, quan hệ xóm giềng, quan hệ bạn bè, quan hệ nghề nghiệp, quan hệ xã hội… Từ đây, tư tưởng gia này giải thích chính sự sống và tất cả quan hệ có trong cuộc sống là nền tảng của mọi định nghĩa về hạnh phúc, mà cái thiện có thể mang tới cho con người. Nên cái thiện luôn đối nghịch với cái ác chính là cha sinh mẹ đẻ ra cái chết giết người để diệt không những mọi quan hệ, mà còn hủy diệt luôn cơ may mưu cầu hạnh phúc của con người muốn sống cùngsống chung với tha nhân, với đồng loại.

Ý đồ của kẻ ác

Lý giải cái ác bằng triết luận để phân tích cái thiện phải luôn trực diện với cái ác bằng nhân tính làm nên thành lũy của nhân lý bằng chất liệu của cái thiện ; nên cái thiện luôn có ý thức cao cùng nhận thức rộng để nhìn ra ý đồ của kẻ ác là luôn toan tính đánh đổ để thiêu hủy thành lũy của cái thiện. Từ đây tâm địa của kẻ ác mang động cơ tận dụng cái ác để diệt ý chí của cái tốt, giết ý lực của cái đẹp, hủy ý muốn của cái lành, nên trong thâm ý của kẻ ác là khi nó thủ tiêu được cái thiện, thì kẻ này tự thỏa mãn là nó không những đã truy diệt được cái thiện, mà nó còn truy sát luôn cái tốt, cái đẹp, cái lành làm nên nhân sinh quan của nhân tâm, tạo ra thế giới quan của nhân từ, sinh ra vũ trụ quan cho nhân tri.

Một tổ chức ác giết người cướp của

Cái ác được sinh sôi nảy nở trong một tổ chức ác biết giết người cướp của, tới cơ chế ác biết dính máu ăn phần, nơi mà chế độ ác được biển lận trong hiến pháp ác với điều lệ ác. Tại đây, đất là sở hữu của toàn dân (chớ không phải là sở hữu của người dân) do nhà nước quản lý (để chính quyền độc đảng tha hồ quy hoạch mà trộm, cắp, cướp, giật) bằng chính sách ác. Chính liên minh nội kết tổ chức ác-cơ chế ác-chế độ ác-hiến pháp ác-điều lệ ác-chính sách ác được nuôi dưỡng không những bằng bạo quyền công an trị, mà còn bằng tà quyền tham nhũng trị, sinh đôi với ma quyền tham tiền trị, cả ba đang trùm phủ lên cả nhân kiếp của Việt tộc bằng mùng mền của cái ác, nơi mà con dân Việt đang sống trong một xã hội dễ dàng sa vào cái ác, rồi rơi sâu vào tội ác !

Buôn dân bán nước

Ngay trong nội tạng của độc quyền, tham quyền, lạm quyền, lộng quyền, bạo quyền, tà quyền, ma quyền, qủy quyền, cực quyền, cuồng quyền do Đảng cộng sản Việt Nam sinh đẻ ra từ khi nó nắm nhân kiếp của dân tộc và tài nguyên của đất nước, thì ta thấy đây không phải là chuyện thương mại ! Vì trong thương mại là có mua và có bán, tức là có mua và có bán, mà Việt tộc chỉ thấy bọn bán nước này chỉ bán chớ không hề mua. Chúng bán quê hương gấm vóc của Việt tộc, vì chúng biết đất nước Việt là rừng vàng biển bạc để chúng tha hồ nạo vét ; chưa xong chúng còn biến đất nước Việt thành một bãi rác, để Tàu tà tha hồ từ ô nhiễm môi trường tới hủy diệt môi sinh. Giờ đây đã xuất hiện các xóm ung thư, các làng ung thư, các vùng ung thư… với các thành phố lớn loại ô nhiễm nhất thế giới, ngày ngày ung thư hóa nội tạng của bao thế hệ Việt.

Từ thanh trừng tới diệt chủng

Lý luận cạn tàu ráo máng là mọi chức năng, mọi phần tử đều có thể thay thế được, như người ta thay thế cầu chì, bóng đèn là điện cứ phát điện, nên khi áp dụng vào nhân sinh, thì nó càng ráo máng cạn tàu hơn, vì nó luôn có ý đồ vắt chanh bỏ vỏ ! Đây là cách đối nhân xử thế giữa những người cộng sản, mà lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam rất nhẫn tâm trong vô cảm khi họ thanh trừng nhau. Tất cả các đảng cộng sản trên thế giới này điều bị vướng vào tội ác này, không những thanh trừng nhau mà họ còn tàn sát dân lành, họ diệt chủng luôn chính dân tộc họ, đó là trường hợp của bọn diệt chủng Khmer đỏ, mà Việt tộc không quên bao sinh linh đã bị thảm sát trong Cải cách ruộng đất. Nên khi định lượng về các cuộc thảm sát do các lãnh đạo các đảng cộng sản trên thế giới, từ khi có chế độ độc đảng-toàn trị tại Liên Xô 1917, thì con số nạn nhân đã vượt lên hơn một trăm triệu người, gấp nhiều lần tội ác của bọn Đức quốc xã trong đệ nhị thế chiến.

Cấu trúc luận lưu manh

Cấu trúc luận xếp cá nhân vào trật tự sống còn của tập thể, nên nó tổ chức luôn nhân sinh quan, thế giới quan, vũ trụ quan của cá nhân. Tại đây, cấu trúc luận đã bị các đảng cộng sản lạm dụng để lập ra một cơ chế xã hội toàn trị, nơi mà độc tài qua độc đảng nắm toàn bộ bộ máy tuyên truyền để đánh lận con đen về các sự thật của nhân sinh, các chân lý của nhân tính, các lẽ phải của nhân tâm, để chế tác ra các quái thai chống nhân lý và nhân tri : "dân chủ thì phải tập trung" ; "dân làm chủ nhưng đảng lãnh đạo" ; "đất đai là sở hữu của toàn dân nhưng do nhà nước quản lý và đảng chỉ đạo". Đây không phải là cấu trúc luận khoa học mà là kiến trúc luận lưu manh ! Nơi mà duy vật hiểu theo nghĩa tồi tệ nhất để trở thành tội lỗi nhất, kiến trúc lưu manh với lý luận côn đồ xuất đầu lộ diện để truy diệt duy lý theo nghĩa nhân lý nhất ; và duy tâm theo nghĩa nhân tâm nhất.

Tấn công văn hóa, truy diệt truyền thống của đạo lý

Chính văn hóa xếp đặt các hành vi của cá nhân được lập lại theo truyền thống, nó xếp đặt luôn các lề thói về cưới hỏi, kinh tế, trao đổi… Văn hóa luận còn đi xa hơn nữa khi nó tổ chức các sinh hoạt ưu tiên : ngôn ngữ trong truyền thông, tư tưởng trong xã hội, ý thức trong hành động, nên văn hóa vừa có mặt trong quản lý xã hội, vừa có mặt trong môi trường giáo dục của một cộng đồng của một dân tộc. Chính văn hóa làm nên cho ý thức tập thể ; văn hóa biết biến cái tối đa của kiến thức thành cái tối đa của ý thức, để tạo nên sự đồng cảm giữa các thành viên có chung một văn hóa. Khi các đảng cộng sản muốn cướp chính quyền, để sau đó áp đặt độc đảng qua độc trị, độc tài, độc quyền, độc tôn, thì các lãnh đạo cộng sản luôn tìm cách tấn công văn hóa, truy diệt truyền thống của đạo lý hay, đẹp, tốt, lành của một dân tộc, giúp dân tộc đó sống có bổn phận với giống nòi, và sống có trách nhiệm với đất nước.

Rỗng, trống, vắng công lợi chính trị

Công lợi chính trị là phạm trù của quyền lực chính trị quản lý công sản của quốc gia, tài sản của dân tộc, và luôn đặt công sản và tài sản này lên trên mọi tư lợi của giai cấp, nhất là giai cấp thống trị. Vì khi đặt quyền lợi của giai cấp thống trị lên trên quyền lợi của quốc gia và dân tộc thì sẽ trực tiếp tạo ra bất bình đẳng, tức khắc tạo ra bất công ; chính bất bình đẳng và bất công là gốc rễ cội nguồn của mọi xung đột xã hội, dẫn tới bạo động ngay trong xã hội. Đây lại là thảm họa mà Đảng cộng sản Việt Nam đang trấn, áp, đè, đặt lên vai, lên lưng, lên đầu Việt tộc khi độc đảng được độc quyền qua đặc lợi ; khi độc tài dùng độc trị để có đặc ân, của một thiểu số bất chính dẫm lên mọi ý thức về công sản quốc gia. Sự bất chính này sẽ nhân đôi khi bạo quyền lãnh đạo, tà quyền tham quan, ma quyền sân sau dùng hệ tham (tham quyền, tham ô, tham nhũng) để làm giàu, đã giàu rồi lại muốn giàu hơn, đã có nhiều rồi lại muốn có nhiều hơn. Khi đã có đặc quyền, đặc ân, đặc lợi thì sự bất chính sẽ tăng lên, vì tà quyền này sẽ bám cho bằng được qua hệ độc (độc đảng, độc tài, độc trị, độc tôn) để có độc quyềntrục lợi cho tư lợi, chúng chặn các tiến bộ xã hội, chúng ngăn thăng tiến giáo dục, chúng nghiền cấp tiến kinh tế, để lấp công bằng, để vùi công lý. Bi kịch của bọn bám quyền chỉ vì tư lợi ích kỷ mà không có một nhận thức nào về công sản chính trị chính là thảm kịch của Việt tộc hiện nay, với Đảng cộng sản Việt Nam.

Hàng vạn bút nô, ký nô, văn nô

Khi ta đi tìm sự thật trên một sự kiện, ta phải nhận ra ít nhất ba yếu tố cấu tạo ra nó : cơ cấu lý lẽ của sự kiện tại sao nó có và xuất hiện trong cuộc sống ; sau đó là tính biến đổi của nó qua thời gian, đây chính là sử tính của nó ; và cuối cùng là sự sống còn của nó qua các không gian của xã hội. Ngay trong sinh hoạt xã hội, quyền lực luôn tìm cách chi phối tổ chức của xã hội, trong điều kiện đi tìm sự thật Việt để hiểu số phận Việt, thì ai cũng biết là gần 800 cơ quan truyền thông, dưới độc quyền của tuyên giáo qua độc tài trong độc quyền của Đảng cộng sản Việt Nam, thì có hàng vạn bút nô, ký nô, văn nô được trả lương tháng để phục vụ cho một hệ thống tin tức tồn tại chỉ để viết những chuyện phản lại sự thật. Bọn này sinh hoạt như chó săn theo lịnh chủ, áp đảo để trấn dẹp, vu khống để vu cáo những công dân nào muốn hiểu, muốn thấy, muốn nói, muốn viết ra sự thật của sự độc hại do độc đảng gây ra, từ nghèo nàn trong lạc hậu của xã hội Việt, tới nhân quyền trong nhân phẩm qua dân chủ, thì đều bị hãm hại để trừng trị, từ truy diệt đến truy sát, với sự hỗ trợ vô điều kiện của bộ máy độc đảng công an trị hiện hành.

dcs3

Tham

Ngay trong khẩu hiệu hiện nay của bạo quyền độc đảng toàn trị, trên đầu dòng trên mỗi văn bản, mỗi tờ giấy hành chính đều có một câu mơ tưởng trong mơ ảo với ba mệnh đề : độc lập - tự do - hạnh phúc. Cả ba khẩu hiệu này đều không có thật trong một chế độ ngày ngày tạo ra bất công, cho sản sinh ra hai quái thai thất nhân bất đức : tà quyền tham nhũng trịma quyền tham tiền trị. Hai quái thai này vừa tham tài nguyên, vừa tham đất đai, ăn chia cùng bạo quyền độc đảng toàn trị để một sớm một chiều biến dân lành thành dân đendân oan.

Hèn

Trước Tàu tặc thì cúi đầu để mất đất, khom lưng để mất đảo, quỳ gối để mất biển, nắm quyền mà bị chính dân dán cho khẩu hiệu : "hèn với giặc, ác với dân",hèn với giặc thì làm sao có độc lập, mà ác với dân thì làm sao dân có hạnh phúc. Còn tự do thì hoàn toàn là mơ mòng dẫn tới mơ hảo trong một chế độ qủy quyền công an trị, đã đày ải những đứa con tin yêu của Việt tộc đấu tranh chống bất công vì dân chủ, tự do và nhân quyền. Những đứa con tin yêu đều bị biến thành các tù nhân lương tâm trong vòng lao lý của một nền tư pháp bị âm binh hóa bởi tà pháp của Đảng cộng sản Việt Nam, sau khi ngồi xổm lên hiến pháp, giờ thì ngồi-đè-cho-ngộp luôn cả tư pháp. từ khi Đảng cộng sản Việt Nam cướp được chính quyền để độc quyền cho tới nay 2020, khi Đảng cộng sản Việt Nam kỷ niệm 90 năm thành lập của họ, thì quá trình độc trị của họ chỉ cho thấy họ là những lãnh đạo không hề biết quản trị đất nước.

Rác

Quê hương gấm vóc của tổ tiên trong tay họ giờ thì trở thành bãi rác của Tàu tặc, với không khí bị nhiễm ô của Tàu họa, với môi trường bị ô nhiễm từ Tây Nguyên tới Formosa. Bỉ ổ nhất là con dân Việt sa vào xuất khẩu lao động, với con đường làm thuê trong nhục kiếp, trai thì lao nô, gái thì nô tỳ cho các quốc gia láng giềng, ngày càng sinh ra bao kỳ thị khinh miệt người Việt trên các châu lục. Trong tay Đảng cộng sản Việt Nam, Việt tộc đã bị mất nhân vị ngay trong nhân sinh quan của các lãnh đạo đảng lấy bạo quyền công an trị để nuôi nấng tà quyền tham nhũng trị, lấy ma quyền tham tiền trị để nuôi dưỡng âm binh trị chính là bọn xã hội đen, với côn đồ, lưu manh, du đảng đang ung nhọt hóa đời sống xã hội. Bài học của triết học đạo đức có bạn đồng hành là tâm lý học xã hội đã giải luận rõ : kẻ mất niềm tin sẽ mất tự tin, kẻ không tự tin thì khó tìm được niềm tin. Chẳng lẽ đây là nhân kiếp hiện nay của Việt tộc sao ?

Rỗng

Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không dám tới các hội thảo có vai vóc chuyên môn để đối luận với các chuyên gia quốc tế về các hệ vấn đề tự do là tiến bộ, công bằng là nhân quyền và bác ái là dân chủ. Thậm chí, các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không có nội lực tự tin để tới các đại học mà đối thoại để đối lý với các sinh viên trong các hội luận như các lãnh đạo của nhiều quốc gia châu Á, châu Phi… Đây là câu chuyện hoàn toàn thể nghiệm được, khi ta vận dụng ba chuyên ngành sắc nhọn của khoa học xã hội và nhân văn hiện nay ; Chính trị học tri thức, tức là chỉ có tri thức luận của chính khách mới làm nên tri thức học của chính sách. Còn chính khách mà vô minh và vô tri thì chính sách sẽ vô giác và vô cảm. Tâm lý học truyền thông, nơi mà nội dung truyền thông của một lãnh đạo có trong ý nghĩa ngôn ngữ mà lãnh đạo đó muốn truyền đạt đã chuyển tải các giá trị nhân bản và nhân văn nào ? Từ đây, nội dung truyền thông, ý nghĩa ngôn ngữ, giá trị nhân bản chỉ là một trong tuyên bố, trong lời ăn tiếng nói của lãnh đạo đó. Xã hội học ngôn ngữ, tại đây ngữ vựng, ngữ văn, ngữ pháp của một lãnh đạo làm nên thuật ngữ ngay trong chính ngữ của chính khách. Qua ngữ vựng, ngữ văn, ngữ pháp, người nghe khi tiếp nhận tin tức, dữ kiện, chứng từ của lãnh đạo này thấy và thấu được nhân tính, nhân lý, nhân cách của lãnh đạo đó.

Trống

Khi các lãnh đạo cùng các chuyên gia quốc tế của phương Tây, từ Âu châu tới Bắc Mỹ, được-hoặc-bị tiếp xúc với các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, thì tất cả họ đều nhận ra rằng : các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam dù có trọn chính quyền trong tay, họ độc tài nhưng họ lại bất tài, họ độc trị nhưng họ không biết quản trị. Khi các lãnh đạo cùng các chuyên gia quốc tế của phương Tây tiếp cận để tìm hiểu về nội công chính quyền, bản lĩnh chính phủ, tầm vóc lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, thì họ nhận ra rằng các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam thiếu, vắng, trống, rỗng ba loại kiến thức căn bản sau đây để lèo lái một dân tộc về hướng văn minh vì nhân phẩm :

Vắng

Khi các lãnh đạo cùng các chuyên gia quốc tế của phương Tây tiếp xúc với các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, thì họ nhân ra ngay là lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam vắng ba kiến thức cần thiết cho lãnh đạo.

Thứ nhất là kiến thức tổng quát, từ nhân sinh tới nhân loại, từ nhân tri tới nhân trí có rễ của lịch sử, có gốc của văn hóa, có cội của giáo dục, có nguồn của đạo lý… các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không có kỹ năng lý luận, lập luận, giải luận, diễn luận. Họ không có những tri thức cần thiết trong lãnh đạo trước hiện tình của thế giới và họ có kiến thức mờ nhạt về văn hóa Việt, họ có ý thức lỏng lẻo về văn minh Việt, họ có nhận thức lèo bèo về văn hiến Việt…

Thứ nhì là kiến thức chuyên môn, nơi mà một lãnh tụ hay một lãnh đạo phải là chuyên giachuyên môn, được giáo dục qua một chuyên khoa, được đào tạo bằng một chuyên ngành. Lại phải liên tục được huấn nghiệp để có chuyên nghiệp sắc nhọn trước tình hình tiến hóa của nhân loại. Ngược lại các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam cạn cợt với sách lược đoản kỳ, họ lạng quạng với chính sách trung kỳ, họ hời hợt với quyết sách trường kỳ.

Thứ ba là kiến thức hợp tác, nơi mà các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam tự đóng khung vào ý thức hệ xã hội chủ nghĩa viễn vông, mà không có đồ án về liên minh ngoại giao quốc tế, không có dự án về liên hiệp chính trị quốc ngoại, không có phương án về liên kết kinh tế liên châu lục, với tầm nhìn của một toàn cầu hóa mở, rộng, nhanh…

Giả

Nhân tính, nhân lý, nhân cách của một lãnh đạo này tới từ nhân tri, nhân trí, nhân văn của hắn, biểu hiện nhân đạo, nhân tâm, nhân nghĩa của hắn trước hằng số của nhân quyềnnhân phẩm của nhân loại. Nên khi xem, xét, tra, kiểm nhân cách, phong cách, tư cách của các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, thì ta có các kết quả rất cụ thể, mà đây là một thảm kịch cho Việt tộc là từ ông Tổng bí thư của Đảng cộng sản Việt Nam kiêm chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, tới thủ tướng đại diện cho hành pháp, qua tới bà chủ tịch Quốc hội thì các chuyên gia quốc tế phải kết luận là trình độ học vấnhọc lực của họ không hơn một sinh viên cấp cử nhân của các quốc gia phương Tây có văn minh dân chủ, có văn hiến nhân quyền. Các học hàm lẫn học vị của các lãnh tụ hoặc lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam là cao học hay tiến sĩ, vì các bằng cấp mà họ trưng ra trong lý lịch và hồ sơ cá nhân của họ không hề là kết quả của học thật. Nên các học hàm lẫn học vị của các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam đến từ một hệ thống giáo dục học giả-thi giả-điểm giả-bằng giả. Và chỉ có (sự) thực mới vực được đạo, chỉ có học thật-thi thật-điểm thật-bằng thật tới từ học thật bằng học lực mới làm nên học vấn của lãnh đạo. Đối với các lãnh đạo cùng các chuyên gia quốc tế của phương Tây thì chuyện đánh lận con đen trong mua bằng bán cấp để mua chức bán quyền chỉ làm trò hề, trò cười, trò bịp trong hợp tác quốc tế mà thôi !

Ký sinh

Trong không gian các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam chính là nơi tập hợp bọn quan tham ký sinh trùng, bọn lãnh đạo ký sinh vật, bọn cầm quyền ký sinh thể, chúng "ăn trên ngồi trốc", với nhân diện điếm đàng của Mã Giám Sinh : "mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao", với nhân dạng điếm chủ của Tú Bà : "đưa người cửa trước, đón người cửa sau", với nhân cách điếm hèn của Sở Khanh : "nói lời rồi lại nuốt lời như chơi". Chúng là bọn ký sinh trùng âm binh trong âm giới địa đạo ma bùn của chúng, chúng tham quyền để tham nhũng, tham ô để tham tiền, và khi bị ra tòa để nhận tội thì chúng mới lộ bản chất ký sinh trùng của chúng. Từ tướng trong quân đội tới tướng công an, từ bộ trưởng này tới ủy viên Trung ương kia, lạy van đảng trưởng của chúng hãy tha tội cho chúng. Loại ký sinh này không biết tự trọng, vì không có được giáo dục với chữ tâm, không hề được giáo dưỡng về chữ nhân.

Nạo vét rồi van lạy

Khi bọn quan tham ký sinh trùng, bọn lãnh đạo ký sinh vật, bọn cầm quyền ký sinh thể, nhận tội chúng không biết nhân văn, vì chúng không có nhân tính, chỉ quen lân la lui tới trong âm giới để thanh trừng nhau, thanh toán lẫn nhau vì tư lợi, nên chúng không có nhân lý để phục vụ nhân sinh. Khi nhận tội là chính chúng đã nạo vét tiền tài của dân, nhưng chúng không hề biết xin lỗi dân, mà chỉ van lạy đảng trưởng của chúng bằng bản chất thấp hèn, tới từ bản năng bầy đàn quy phục đầu đàn, mà chúng không có khái niệm gì về nhân pháp lẫn nhân luật. Chúng không biết gì về nhân quyền, nên đã tự phủ nhận nhân vị của chúng, nên dễ dàng chối bỏ luôn nhân bản của chúng. Vì là ký sinh trùng nên chúng không hề biết gì về nhân tâm, nhân từ, nhân nghĩa làm nên nhân phẩm của mỗi nhân vị biết quý trọng và tôn vinh nhân quyền.

Đa hậu nạn

Thảm trạng của bạo quyền độc đảng toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam từ thế kỷ XX qua tới thế kỷ XXI của Việt Nam là một trường hợp đặc thù đòi hỏi các chủ thể đấu tranh cho đa nguyên, dân chủ và nhân quyền phải có những phân tích sắc trong chính trị học, nhọn trong luật học và bén trong xã hội học. Tại đây, ta phải nhận ra đa hậu nạn của đa bản chất của bạo quyền độc đảng toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam, từ đó lập ra một hệ thống đa giải luận để thấy những thử thách lớn đang chờ Việt tộc trên con đường đa nguyên để đi tới văn minh của dân chủ, văn hiến của nhân quyền trước các hậu nạn của bạo quyền công an trị ; tà quyền tham nhũng trị ; ma quyền tham tiền trị ; qủy quyền ngu dân trị ; cuồng quyền vô minh trị ; cực quyền tuyên truyền trị…

Ô uế hóa

Thảm kịch thất bại toàn diện của Đảng cộng sản Việt Nam, có ngay trong các thảm bại sau đây : thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam trong giáo dục đã điếm nhục hóa giáo khoa thật, giáo trình thật, giáo án thật ra thành quái thai trong học giả-thi giả-điểm giả-bằng giả. Nó đã và đang gây hậu nạn cho bao thế hệ, cho cả xã hội hiện nay và mai sau phải nhận lãnh đa ung thư của kiến thức giả, tri thức giả, ý thức giả, nhận thức giả.

- Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam trong y tế, đã đồi bại hóa y học thật, y khoa thật, y thuật thật, y sĩ thật, biến hóa cái thật thành quái tướng khám bịnh giả-phẩu thuật giả-y trị giả-thuốc giả. Với bịnh viện bị chuồng trại hóa súc vật giữa nhân sinh, một giường bịnh mà nhiều bịnh nhân, với điều kiện chữa trị phản vệ sinh, cộng với hệ lụy từ tham ô tới tham nhũng biến bịnh viện thành nơi moi móc để vơ vét tiền bạc của người bịnh và gia đình họ. Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam về môi trường, đã rác rưởi hóa từ khai thác bừa bãi tài nguyên của đất nước tới ô nhiễm hóa quê hương gấm vóc của tổ tiên, từ nguồn nước tới đất đai, từ thiên nhiên tới không khí. Biến quê hương Việt thành một bãi rác khổng lồ, với công nghiệp bẩn của hệ Tàu (Tàu tặc, Tàu gian, Tàu tà, Tàu họa, Tàu hoạn, Tàu nạn…). Không những ô nhiễm hóa toàn bộ đất nước mà còn ô uế hóa ngay trong nội chất của giống nòi Việt, ngày ngày bị nhiễm ô thâm nhập sâu đậm vào thể chất, với thực phẩm bẩn, với môi trường, không khí bẩn, biến cuộc sống thường nhật ngày càng nhớp nhúa.

Khuyết tật

Khi các chủ thể lãnh đạo đa nguyên muốn tháo gỡ các cấu trúc của bạo quyền độc đảng toàn trị, thì các móc xích của nó sẽ để lộ ra các khuyết tật trầm kha của nó là phản văn minh, ngược văn hiến với : bạo quyền công an trị thì bè phái cùng xã hội đen ; tà quyền tham nhũng trị thì sinh đôi với mua quyền bán chức ; ma quyền tham tiền trị thì có bè cánh là trọc phú sân sau ; qủy quyền ngu dân trị thì gian trá trị qua mua bằng bán cấp ; cuồng quyền vô minh trị thì song hành cùng vô học trong vô hậu ; cực quyền tuyên truyền trị thì phải ăn gian nối dối.

Bạo quyền

Bạo quyền độc đảng toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam là sinh hoạt phản chính trị tri thức, tại đây không có chính giới lẫn chính khách, vì chúng không có tri thức chính trị căn bản của hai hệ luận (lý luận, lập luận, giải luận, diễn luận) và hệ đối (đối thoại, đối luận, đối trọng, đối kháng, đối lập). Hai hệ này vừa giúp nhau trong phản biện đa nguyên, vừa tương trợ nhau để xây dựng dân chủ.Bạo quyền độc đảng toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam không có chính giới với quan hệ chính trị đối lập, với sinh hoạt chính trị đối kháng, với đời sống chính trị có đối thoại, biết vận dụng lý để luận, biết tận dụng luận để phân tích và giải thích, với dữ kiện của khoa học, với chứng từ của pháp lý. Bạo quyền độc đảng toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam không có chính khách với đối thoại qua kiến thức chính trị để đối luận qua tri thức chính trị, không có chính khách với đối trọng bằng giải luận chính trị để đối kháng bằng diễn luận chính trị.

Thảm bại

Thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam có gốc, rễ, cội, nguồn sâu xa trong các thảm bại khác rộng hơn, lớn hơn, đó là thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam độc tài nhưng bất tài, từ kinh tế tới thương mại, từ sản xuất tới tiêu thụ, từ xuất nhập khẩu tới đầu tư vào các cơ sở hạ tầng… Đó là thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam độc trị nhưng không biết quản trị, từ văn hóa tới nghệ thuật, từ chủ trương sáng tác tới tổ chức sáng tạo trong văn học, âm nhạc, hội họa… cho tới định hướng bảo vệ thủ công nghệ tới quá trình đầu tư vào các chuyên ngành mũi nhọn từ thông tin tới truyền thông. Đó là thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam độc quyền nhưng độc đoán trong độc hại, tự tạo đặc quyền, đặc lợi, đặc ân trong nội bộ đảng, mà không hề có kiến thức gì về công ích xã hội làm chỗ dựa cho bình đẳng xã hội, tạo nên công bằng xã hội, với quyền lợi công dân song hành cùng bổn phận công dân. Đó là thảm bại của Đảng cộng sản Việt Nam độc tôn và không biết tôn trọng tổ tiên và dân tộc, vô minh về văn hiến của Việt tộc, vô tri về văn minh của tổ tiên Việt, tạo ra vô giác trong thương nước yêu nòi, nên vô cảm trước nỗi khổ niềm đau của Việt tộc, nên sẽ vô hậu trong tương lai, vì ăn ở không có hậu với tổ tiên, dân tộc, giống nòi.

Tà dạng

Muốn biết tà dạng của Đảng cộng sản Việt Nam các chủ thể Việt tộc yêu đa nguyên, quý dân chủ, trọng nhân quyền phải phân biệt : qủy thuật của Đảng cộng sản Trung Quốc, có nội công tổ chức lao động quốc gia để biến thành công xưởng cho cả thế giới. Từ đó có bản lĩnh học hỏi dù qua trộm, cắp, cướp, giựt các tri thức và trí tuệ khoa học kỹ thuật của phương Tây. Rồi sau đó có tầm vóc tự tái tạo và tự tạo khoa học kỹ thuật không những cho chính mình mà còn biết bán lại cho thế giới hiện nay. Tà dạng của Đảng cộng sản Việt Nam, trống nội công tổ chức lao động quốc gia, vắng bản lĩnh học hỏi các tri thức và trí tuệ khoa học kỹ thuật của phương Tây, rỗng tầm vóc tự tái tạo và tự tạo khoa học kỹ thuật. Trống vì vô tri, vắng vì vô minh, rỗng vì vô trí, và qủy quyền của các lãnh đạo Đảng cộng sản Trung Quốc đã biết rất rõ trình độ trống, vắng, rỗng của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam, nên chỉ xem các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam là đám lãnh đạo : lúc thì tự điếm nhục hóa nhân cách của chính mình trong cố đấm ăn xôi ; lúc thì ký sinh thể trong vị thế chờ sung rụng ; lúc thì ký sinh trùng trong tật nguyền não bộ gà què ăn quẩn cối xay ; lúc thì ký sinh cách trong não trạng thừa nước đục thả câu, lúc thì ký sinh dạng trong não trạng đục nước béo cò.

dcs4

Không có trình độ tri thức

Lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam vô minh nên có phản xạ của bạo lực với chính dân tộc, vô tri nên có phản ứng với bạo hành với chính xã hội. Lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam còn mang phản xạ tuyên truyền, phản ứng tuyên giáo, mà không tự có một hệ đủ trình độ tri thức để dẫn dắt một lý luận chỉnh lý tới một lập luận hợp lý để kết cuộc đi tới một giải luận toàn lý để thuyết phục đối tác hay đối phương. Các chính khách, các chuyên gia, các lãnh đạo của các đảng phái yêu đa nguyên, quý dân chủ, trọng nhân quyền của phương Tây biết rất rõ là các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, không có nội công chính trị của hệ luận (lý luận, lập luận, giải luận, diễn luận) cũng không có luôn bản lĩnh của hệ đối (đối thoại, đối luận, đối trọng, đối kháng, đối lập). Nên các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam thường tránh họp báo với ký giả quốc tế, và nhất là lẩn trốn các trí thức và chuyên gia trên chính trường quốc tế.

Không phải là chính trị gia

Bi kịch vắng bóng nhân tài, biệt tăm minh chủ, biệt dạng chủ thể lãnh đạo, có chủ quyết sáng suốt làm nên quốc sách vị Việt tộc, chỉ vì các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay, vừa không phải là chính trị gia theo nghĩa thông thường, vừa không phải là những lãnh tụ quốc gia dám kham, lãnh, nhận, cõng các quốc sách làm được chuyện thay đời đổi kiếp cho Việt tộc. Bi kịch làm bi đát não trạng, bi thảm cho não bộ của họ. Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không hề là :

"Người khôn chưa đắn đã đo

Chưa ra tới biển đã dò nông sâu",

họ lại càng không chịu học hỏi để nắm chân lý của sinh hoạt chính trị là thường xuyên phải : "So ra mới biết ngắn dài" qua ứng cử-bầu cử-đắc cử theo phương cách đa nguyên. Họ tầm thường trong ích kỷ của những kẻ "ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau". Họ vô tri vì không biết là trí thức Việt tộc nhìn họ (như không nhìn họ) và ngượng vì họ : "Đứa ngu cởi truồng, người khôn mất mặt". Và "nói gần nói xa không qua nói thật" là trong âm giới của bạo quyền độc tài toàn trị của họ, thì họ không có tư cách liêm khiết đường đường chính chính, không có phong cách quang minh chính đại.

Gà què… dại chợ

Đảng cộng sản Việt Nam, nơi mà các lãnh đạo có ít nhất là bốn khuyết tật trong hành tác ngoại giao quốc tế : khôn nhà dại chợ, trong chính trường quốc tế tự hành động tham gia tới hành tác tham dự vào các công trình lớn của nhân tri rộng của nhân loại. Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam chỉ là loại gà què ăn quẩn cối xay, giấu cái vô tri của mình bằng cách tránh đối thoại và hợp tác với nhân tri rộng của nhân loại, ăn bám sống nhờ qua tiền của cùng tài nguyên của dân tộc lại bắt buộc dân tộc mang ơn đảng. Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam chỉ là loại khôn (nhà) quá hóa dại (người), nên cúi đầu-khoanh tay trước Tàu tặc cướp đất, biển, đảo quê hương Việt trong mọi thương lượng song phương, nên tiếp tục khom lưng-quỳ gối trước Tàu tặc tại Liên Hiệp Quốc, tại các Liên Minh quốc tế hiện nay. Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam chỉ là đang thiếu hoạc chưa hiểu một bài học của tổ tiên Việt là vắng mợ chợ vẫn đông, nơi mà các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, không có mặt trong các "sân chơi quốc tế" có văn minh của dân chủ, trong các "trò chơi quốc tế" có tiến bộ của nhân quyền. Với láng giềng Tàu nạn đã đè đầu cỡi cổ các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam vì các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam đã mại quốc cầu vinh với phản xạ cúi đầu-khoanh tay, với phản xạ khom lưng-quỳ gối trước Tàu họa, nhận Tàu tà là bạn vàng, láng giềng tốt, nên hiện nay trên chính trường quốc tế, các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam không có bạn tốt, không có láng giềng thật.

Con đường hầm đen nghịt

Con đường hầm đen nghịt dẫn tới ngõ cụt của bạo quyền độc đảng toàn trị, thì các lối ra để sống còn là đường đi nẻo về của bạo lực, mà những kẻ có phản xạ chuyên chính, có phản ứng chuyên quyền luôn sử dụng trong môi trường nội bộ của mọi đảng cộng sản, và Đảng cộng sản Việt Nam không hề là một ngoại lệ, đó là sinh hoạt bầy đàn, nơi mà nội bộ giữa các lãnh đạo của phản xạ chuyên chính, của phản ứng chuyên quyền là sinh hoạt bản năng của bầy đàn, với bản năng đói ăn khát uống quyền lực không đạo lý, với trực năng ăn tươi nuốt sống quyền lợi. Quan hệ bầy đàn, theo bản năng, là tên lãnh đạo chóp bu là đầu đàn áp lệnh trấn quyền bằng bạo lực của bạo hành qua bạo quyền mạnh được yếu thua, nơi mà phản xạ súc sinh, phản ứng súc vật hiện hình trong bạo luật rừng : cá lớn nuốt cá bé. Với Đời sống bầy đàn, dựa trên so sánh lực lượng, thì các tham vọng về quyền lực để thành đầu đàn là mọi cơ hội, chờ đục nước béo cò để hãm hại nhau, chờ thừa gió bẻ măng để truy diệt nhau. Trong khi chờ đợi cướp được quyền, thì sống còn nhờ phản xạ ký sinh trùng là chờ sung rụng, muốn rình rập ngày đêm để chụp giựt quyền lực và quyền lợi của đầu đàn thì cứ giữ phản xạ súc vật ăn nhờ ở đậu, ngày ngày đóng trọn vai đúng bản chất của mình là : gà què ăn quẩn cối xay.

Không có kẻ minh anh

Thay đổi từ nội bộ của Đảng cộng sản Việt Nam luôn là giả thuyết khả thi nhất để hiểu các chuyển biến về vận mệnh của một dân tộc trong hệ thống bạo quyền độc đảng toàn trị. Chính tình hình Đông Âu dưới loại chế độ này, cùng với vai trò cá nhân như Gorbachev đã làm sụp đổ cả một hệ thống cộng sản cuối thế kỷ XX là định đề cần đào sâu trong tương lai học. Nhưng định đề này sẽ gặp ít nhất ba loại trở lực trong bối cảnh của Việt Nam hiện nay. Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay không có loại minh chủ như Gorbachev, rồi minh chúa cũng không có bóng dáng hoặc diện mục trong Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay. Minh chủ xoay chuyển tình hình để thay đổi số kiếp một dân tộc, luôn có nội cộng chính trị, bản lĩnh chính khách, tầm vóc chính tri để thấy được lối ra cho giống nòi. Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay không có chính khách đúng nghĩa trong định nghĩa về nhân tri chính trị, nhân trí chính trường với kỹ năng đối thoại với thực năng kiến thức để thuyết phục xã hội và dân tộc bằng các chính sách nhìn xa trông rộng. Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay không có các chủ thể biết chọn đối thoại để đối luận bằng lý luận chỉnh lý, bằng lập luận hợp lý, bằng giải luận toàn lý, lấy lý trí cá nhân để xây trí tuệ tập thể, để dựng tuệ giác cho lãnh đạo chính trị.

Tà cách

Tà cách của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam đã lộ qua điếm cách của bọn cướp ngày là quan thôi ! Thậm chí đang là lãnh đạo từ lập pháp tới hành pháp, là trong túi đã có quốc tịch ngoại, tiền đã chuyển ra ngoài, và con cái đã qua phương Tây từ lâu. Phân tích sâu như vậy để thấy thật rõ họa cảnh tối tăm của một dân tộc nạn nhân của ngu dân trị tới từ một đảng cầm quyền mang cốt, lõi, cội, rễ của ngu trị não trạng (vắng kiến thức, rỗng tri thức, trống trí thức). Khi các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam lập ban cố vấn, tìm tư vấn, thì những chuyên gia làm việc cận kề các lãnh đạo này cũng không có lý trí khoa học, trí tuệ văn minh, tuệ giác minh triết. Từ lý lịch đến hồ sơ cá nhân, từ bản lai diện mục tới phương pháp luận đề ra đường lối chỉ đạo, các chuyên gia quốc tế không thấy nội công chính sách, bản lĩnh chính trị, tầm vóc quốc sách của các lãnh đạo lẫn các cố vấn của họ. Rốt cuộc, thì "Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã", nên "âm binh tìm âm binh" để lập cuộc sống chung "cá mè một lứa" trong đặc quyền, đặc lợi, đặc ân mà thôi

Ăn bám… ăn tàn… ăn nhặt

Khi nghiên cứu về nội dung truyền thông qua chính trị học tri thức được song hành với xã hội học quyền lực về các phát biểu, các nhận định, các phê bình, các đánh giá, thì các chuyên gia quốc tế đã thấy và thấy là các lãnh đạo Đảng cộng sản Trung Quốc đã nhìn thấu mọi nhược điểm cũng như khuyết tật của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam, chỉ là bọn bám gót ăn theo, dựa Đảng cộng sản Trung Quốc để bám máu ăn phần. Bọn ăn tàn phá sạch, dựa Đảng cộng sản Trung Quốc để ăn hôi uống bẩn cũng là bọn bám gót ăn theo, dựa Đảng cộng sản Trung Quốc để trây máu ăn phần. Bọn dựa hơi bám thế, dựa Đảng cộng sản Trung Quốc để bám theo dựa ké cũng là bọn qua sông lụy đò, lụy Đảng cộng sản Trung Quốc để cúi đầu ăn nhặt.

Không biết nên không có

Thảm trạng của Việt tộc hiện nay, thảm kịch của đất nước Việt hiện giờ là bạo quyền độc đảng toàn trị trong tay Đảng cộng sản Việt Nam không có chính sách cứu nguy dân tộc, không có quốc sách nhân bản vì giống nòi, không có quyết sách về các nhu cầu cơ bản. Mà ngược lại, dân tộc chỉ thấy một tập đoàn lãnh đạo bán tài nguyên cho Tàu tặc ngoại xâm, tiêu hoang thiên nhiên, xài phí môi trường, với cây rừng nguyên sinh thành vật liệu xây cất và trang trí các biệt dinh, biệt phủ, biệt thự của các lãnh đạo, đã vào lộ trình buôn dân bán nước.

Giả giấy… giấy giả

Sau gần nửa thế kỷ hết chiến tranh, thống nhất đất nước với độc đảng toàn trị kiểu Đảng cộng sản Việt Nam từ định chế tới cơ chế, từ giáo dục tới hướng nghiệp, thì cả dân tộc trong đó có hai giai cấp công nhân và nông dân mang tiếng được đi học, nhưng họ lại phải nhận cả một quá trình mua bằng bán cấp với trường giả-học giả-thi giả-điểm giả-bằng giả ; giả vì hữu danh vô thực. Có học vị mà không phải là chuyên gia trong chuyên môn của mình ; có học hàm mà không biết chuyên ngành cùng chuyên khoa của mình là gì ; để tới khi chính các chuyên gia thực thụ hỏi về học lực tức là học thật qua trường thật-học thật-thi thật-điểm thật-bằng thật thì không trả lời được. học vị, học hàm mà không có học lực tức là học thật nên tránh hội luận, trốn hội thảo, chuồn hội nghị về chuyên môn, chuyên ngành, chuyên khoa, tức là chuyên nghiệp của mình. Trong trà dư tửu hậu thì từ chê bai tới mạt sát nhau là : cao học giả, tiến sĩ giấy… lấy chuyện mua bằng bán cấp ra để mua chức bán quyền, để phỉ báng nhau trước bàng quan thiên hạ rồi tự vỗ ngực để tự nhận là mình : khôn lanh hơn người. Khi bị đồng bào hỏi lại ngược lại : dân tộc cần người khôn có thông minh biết yêu nước thương nòi, chớ không hề cần bọn lanh (đầu khờ miệng lanh) trong buôn gian bán lận từ bằng câp tới lý lịch, thì lại đớ lưỡi, cứng họng, nghẹn cổ mà chẳng trả lời được ! Đây không phải là vô minh thì là gì ? Đây không phải là vô tri thì là gì ? Đây không phải là vô học thì là gì ?

Tư lợi hóa : đặc quyền, đặc lợi, đặc ân, đặc sủng

Khi bạo quyền lãnh đạo, chia chát cùng tà quyền tham quan, cả hai có liên minh với ma quyền tham đất, vì tất cả bọn chúng đều tham tiền, thì hệ lụy của tuyên truyền không còn là chuyện ăn gian nói dối, mà là chuyện tổ chức để cướp của hại người, theo nghĩa sâu xa nhất mà thí dụ cụ thể là bứng dân lành ra khỏi nơi chôn nhau cắt rốn để một sớm một chiều thành dân oan, phải màn trời chiếu đất, phải đầu đường xó chợ. Tiểu luận này đề nghị phân tích và giải thích tuyên truyền ngu dân như quá trình độc quyền sinh sát của một độc đảng đứng và đạp trên tất số phận của một dân tộc, tận dụng tuyên truyền ngu dân như một quá trình giáo dục ngu dân. Độc quyền hóa từ quyền lực tới quyền lợi của một độc đảng, vừa độc tôn vừa độc trị để truy diệt từ khả năng phát triển kinh tế tới tiềm năng làm chủ tri thức nhân bản để có cuộc sống văn minh. Độc đảng này luôn tìm mọi cách hủy diệt đa nguyên của đa đảng biết tận dụng đa trí, đa tài, đa lực, đa năng, đa hiệu… Tư lợi hóa qua đặc quyền, đặc lợi, đặc ân, đặc sủng của một giai tầng thống trị, chỉ là một thiểu số gần 5 triệu đảng viên là thành phần nòng cốt tự lãnh đạo tới cán bộ để bòn rút tài nguyên đất nước, tiền của đồng bào, tiền tài của một dân tộc khoảng 100 triệu dân.

Tà giới

Các lãnh tụ của Đảng cộng sản Việt Nam đã và đang lãnh đạo chính quyền bằng vốn vô học của họ dựa trên công an trị, đang điều hành chính phủ bằng tuyền truyền trị, cụ thể là đang điều khiển không những tổ chức chính trị mà cả tổ chức kinh tế, tổ chức khoa học, tổ chức xã hội bằng ngu dân trị. Các lãnh tụ trước đây và các lãnh đạo hiện nay của Đảng cộng sản Việt Nam không có điều kiện được học hành trước khi lãnh đạo thì đây không phải là một cái tội. Nhưng khi họ nhận các chức năng trong quản lý trong chính quyền, nhận các chức vụ trong quản trị trong chính phủ mà không chịu học hỏi là một cái lỗi lớn. Và với chức quyền mà họ đang nắm hiện nay họ còn thông đồng hoặc thỏa hiệp với ma trận học-giả-thi giả-điểm giả-bằng giả không những cho họ mà cho thân thuộc của họ trong tà giới quan hệ-hậu duệ-tiền tệ-đồ đệ. Mà trực tiếp hay gián tiếp diệt trí tuệ, triệt nguyên khí quốc gia, chặn những chân tài, ngăn những thực tài của dân tộc, thì đây là một cái tội, một tội rất lớn ! Đây vừa là chân dung của vốn vô học làm nên chân tướng tướng vô học trị.

Mua chức bán quyền

Các lãnh tụ của Đảng cộng sản Việt Nam đã và đang lãnh đạo chính quyền có những tướng trong từ Bộ Quốc phòng tới Bộ Công an, đã phá kỷ lục thế giới về số lượng hơn 500 tướng, cụ thể là phá kỷ lục về mua chức bán quyền. Đám tướng này có chức tướng không hề qua kiến thức an ninh quốc phòng, lẫn tri thức trật tự xã hội của một thể chế văn minh biết dựa vào một dân tộc có văn hiến. Mà lũ tướng này, dân chúng gọi là tướng cướp, các tướng của Bộ Quốc phòng thì biến đất quốc phòng thành đất kinh doanh, ăn đất để ăn tiền. Cùng các tướng của Bộ Công an đã tổ chức cờ gian bạc lận ngay trong sào huyệt của Bộ Công an, nơi mà các tướng công an trở thành những tên đầu nậu, lấy xâu bài qua chủ cái bằng tham nhũng lên tới bạc tỷ mỗi tháng. Đây là là chân dung của tham ô trị làm nên chân tướng tướng vô học trị có anh em sinh đôi là tham nhũng trị.

Liên minh với côn đồ, lưu manh, du đãng, của xã hội đen

Các lãnh tụ của Đảng cộng sản Việt Nam đã và đang lãnh đạo chính quyền qua các tướng của Bộ Công an đã liên minh với côn đồ, lưu manh, du đảng mà tên gọi thông dụng là xã hội đen để tiếp tục làm đầu nậu từ đất đai tới các dịch vụ phạm pháp trầm trọng nhưng lại được các tướng bảo kê. Chúng sẵn sàng phá nhà để cướp đất của dân ; biến dân lành, dân đen một sớm một chiều thành dân oan trong với thảm họa màn trời chiếu đất, với thảm cảnh đầu đường xó chợ. Đây là chân dung của công an trị làm nên chân tướng tướng côn đồ trị. Các lãnh tụ của Đảng cộng sản Việt Nam đã và đang lãnh đạo chính quyền qua các tướng của Bộ Công an liên minh sử dụng côn đồ, lưu manh, du đảng của xã hội đen để hành hung, khủng bố, truy diệt các chủ thể đấu tranh vì dân chủ, vì nhân quyền, vì tiến bộ, vì văn minh, đây là những đứa con tin yêu của Việt tộc, chính các chủ thể này đại diện cho có học-có hậu để chống lại tà nghiệp trong ma lộ của vô học-vô học. Đây là chân dung của công an trị làm nên chân tướng tướng vô học trị.

Tà nghiệp trong ma lộ

Tà nghiệp trong ma lộ của vô học-vô học, hãy cùng nhau nhận ra nội dung và nội hàm của có học-có hậu của các lãnh tụ và lảnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, trước hết qua đạo đức được kết tinh bằng đạo lý của hai hệ. Hệ lương (lương thiện, lương tâm, lương tri) có tình cảm chân thiện ăn hiền ở lành, thì sẽ dễ có tâm cảm thương người như thể thương thân, từ đó sẽ nhận ra sức liên kết giữa quá khứ-hiện tại-tương lai trong phương trình ăn ở có hậu chính là cốt lõi của lương tri, một tri thức biết nhận ra điều hay lẽ phải. Hệ liêm (liêm khiết, liêm chính, liêm sỉ) để trong sạch khi học làm người, trong sáng khi nhận trách nhiệm và khi lảnh bổn phận trước đồng bào, đồng loại ; lại biết giữ sĩ diện cho mình và cho người bằng sự tôn trọng lẫn nhau qua công bằng xã hội, qua công lý của pháp luật.

Vắng lương, trống liêm, rỗng công

Hai hệ lương liêm dựng lên đạo đức được kết tinh bằng luân lý trách nhiệm và bổn phận, sẽ mở ra hai hệ khác chính là giáo lý của dân chủ luôn có cùng một dòng sinh mệnh với có học-có hậu. Hệ công (công bằng, công lý, công tâm) công bằng xuất hiện vì con người luôn muốn xóa bất bình đẳng trong nhân sinh ; công lý trực diện với bất công bằng đạo lý và luật pháp để chống lại bất công. Và công tâm cũng có mặt để trợ lực cho công lý có thêm tình người, biết hiểu hoàn cảnh để thấy cho thấu tâm cảnh, từ đó có tâm cảm trong rộng lượng, trong khoan dung, biết lấy từ tâm để trợ duyên cho công tâm. Hệ tự (tự do, tự chủ, tự tin, tự trọng), nơi mà tự do là nhân quyền cơ bản để vừa bảo vệ công bằng giữa mọi người, vừa giúp mọi người được mưu cầu hạnh phúc cho chính bản thân của mình. Với lực tự chủ từ học hành tới nghệ nghiệp, từ kinh tế tới xã hội, từ văn hóa tới giáo dục, luôn được củng cố bằng lòng tự tin vào công lý trong giáo dục lương thiện, trong giáo dưỡng liêm chính, để có tự trọng với tư cách có học trong nhân cách có hậu.

Vắng thông, trống sáng, rỗng đức

Khi hai hệ lươngliêm của đạo đức biết chung lưng đấu cật với hai hệ côngtự của công lý, thì dân tộc được tiến bộ, giống nòi được thăng hoa, qua hai hệ tinh anh của có học-có hậu ; Hệ thông (thông minh, thông thạo, thông thái) bằng vốn liếng của Việt tộc đã là một minh tộc biết dựng nước và giữ nước bằng chính sự thông minh của mình, với tri thức tinh tế về đất nước, về địa dư, về tiềm năng… Thông minh được thể hiện, được hành tác bằng sự thông thạo vận dụng các tiềm năng có sẵn, tận dụng lòng yêu nước của Việt tộc luôn là một dũng tộc có can đảm trong kiên cường quyết tâm bảo vệ quê hương và giống nòi, bằng sự thông thái trong chiến lược quân sự và ngoại giao chống ngoại xâm. Hệ sáng (sáng kiến, sáng lập, sáng chế, sáng tạo), bằng sự chủ động ngay trong tư duy, lấy sáng kiến để vượt thoát mọi hiểm nạn từ nội xâm buôn dân bán nước tới ngoại xâm lòng lang dạ thú như Tàu tặc hiện nay. Cả hai, nội xâm lẫn ngoại xâm, đều vô học vì vô đạo đức và vô công lý, nên chúng sẽ vô hậu vì vô lương tâm và vô liêm sỉ. Chúng sẽ bị triệt hạ bởi những lực lượng tiến bộ của xã hội dân sự, biết sáng lập ra những phong trào dân chủ, biết sáng chế ra những trào lưu nhân quyền, để nhận lại nhân phẩm Việt luôn có học đạo đức và công lý, luôn có hậu từ lương thiện tới liêm khiết.

Độc đạo nên độc hại

Cuộc hành trình của Việt tộc trong thời điểm lịch sử sắp tới và đang tới là một quá trình đảm nhận đầy đủ hai hệ lươngliêm của đạo đức, để lảnh nhận trọn vẹn hai hệ công của công lý, từ đó sử dụng, vận dụng, tận dụng hai hệ thôngsáng, có sẵn trong vốn liếng của dân tộc, của giống nòi, mang tinh anh của có học trong thể phách có hậu. Các dân tộc cùng nôi văn hóa và văn hiến với chúng ta trong tam giáo đồng nguyên đã thành công, như Nhật Bản, Đài Loan, Hàn Quốc… thì chúng ta phải thành công như họ. Câu chuyện thành công trong dân chủ, thành tựu trong đa nguyên, thành đạt trong nhân quyền phải bắt đầu dẹp để xóa đi độc đảng toàn trị bằng vốn vô học ; độc tài nhưng bất tài vì vô học trị ; độc trị nhưng không biết quản trị vì ngu dân trị ; độc quyền nhưng cuồng quyền bằng công an trị ; độc tôn nhưng không thượng tôn pháp luật vì tham nhũng trị. Tất cả đều là độc đạo nên vô cùng độc hại vì tham quyền, tham tiền, vì lạm quyền, lộng quyền, đây là chân dung vô học trong cực quyền làm nên chân tướng vô hậu trong cuồng quyền.

Không thực nên không đạo

Có thực mới vực được đạo, mà thực đối với các người là thực phẩm cũng như tiền bạc phải ăn càng nhiều càng tốt, còn đối với trí thức chân chính thì thực phải là sự thực làm nên sự thật có rễ của chân lý để lẽ phải được đâm lộc kết chồi. Nhưng bi kịch của Việt tộc trong tay cuồng quyền của các người đã gian trá hóa sinh hoạt xã hội, đã gian manh hóa quan hệ xã hội, đã gian xảo hóa đời sống xã hội, mọi cái thực trong cái thật đã bị giả hóa. Học giả-thi giả-điểm giả-bằng giả để chuyện mua bằng bán cấp và chuyện mua chức bán quyền là loại ung thư đôi có trong bi hài kịch của xã hội ngày nay, có bằng cao học mà lái xe ôm, có bằng tiến sĩ mà trốn chuyên môn [1]. Vỗ ngực là chuyên gia với bằng cao chức rộng mà lách hội thảo, né hội nghị, tránh hội luận, cái giả được bày biện trong xảo trá. Vì muốn làm trí thức thì phải biết biến năng lực thành năng lượng, học thật để hiểu thấu, nơi mà cụ Tiên Điền Nguyễn Du đã mô thức hóa : "Phải lần cho tới tận nguồn lạch sông", nơi mà thậtgiả được phân loại để phân tích, nơi mà thật hư được phân biệt để phân minh [2].

Gian nhà đểu chợ

Khôn nhà dại chợ kiểu gà què ăn quẩn cối xay, loại chó cậy gần nhà, để khi ra gặp hợp tác quốc tế thì cúi đầu ; khi gặp chất vấn quốc tế thì khoanh tay ; khi gặp đối đáp quốc tế thì khom lưng mà niểng cho qua chuyện. Ma xó bị ngợp dưới mặt trời. Các chuyên gia quốc tế tư vấn cho các quốc gia có văn minh của dân chủ, có văn hiến của nhân quyền, họ không lầm khi họ nhận ra nhân diện của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam không có ánh sáng của nhân vị, khi nhân dạng của các lãnh đạo này không có hào quang của nhân cách. Chỉ vì các chuyên gia quốc tế này không thấy nhân trinhân trí trong nhân bảnnhân văn của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam, họ không thấy nhân lýnhân tính, họ không nhận ra nhân tâmnhân từ của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam. Họ không thấy thông minh Việt : "Người khôn chưa đắn đã đo. Chưa ra tới biển đã dò nông sâu" trong nhân diện lẫn nhận dạng của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam.

Không minh, không sư

Khôn nhờ dại chịu lại là một bất công khác đang đổ trên đầu, trên vai, trên lưng Việt tộc, khi lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam khờ trước quốc tế nhưng ác trước quốc nội, dại với người ngoài nhưng độc với đồng bào, theo biểu tượng thấp tồi mà dân Việt đã đặt tên để gọi kiếp cho các người : hèn với giặc, ác với dân ! Đây là thảm kịch đôi của Việt tộc đã bị một độc đảng cường quyền chặn dân chủ, dẹp nhân quyền, mà chính trong nội bộ của các người cũng không bao giờ có tài, loại minh vương mà các đời Lý, Trần đã có. Không có luôn minh chủ của đời Ngô, đời Đinh ; càng không có minh quân với tầm vóc của Trần Hưng Đạo, với vai vóc của Quang Trung… Còn minh sư kiểu Chu Văn An, Nguyễn Trãi, Nguyễn Bình Khiêm, Ngô Thời Nhiệm [3]… đang có mặt trong giới trí thức Việt hiện nay, thì ngày ngày bị các người trù, dập, truy, diệt. Vì trong thâm tâm của các người rất lo là nhân trí của minh sư sẽ dẹp âm tri của các người ; các người đã mất ăn mất ngủ vì trong tâm địa của các người mang một nỗi sợ là nhân lý của minh sư sẽ xóa đi âm dạng của các người.

Ô nhục hóa Việt tộc

Đại ngục trần gian với qủy dữ giữa trần gian đang bẩn thỉu hóa trần thế để ô nhục hóa Việt tộc bằng bạo quyền công an trị, bằng tà quyền tham quan trị, bằng ma quyền tham tiền trị khi các người biến thanh niên Việt thành lao nô, các phụ nữ Việt thành nô tỳ cho các nước láng giềng trong kiếp nô lệ với điều kiện lao động bại nhân vị, thảm nhân cách ! Biến đồng bào thành lao nô để thu ngoại tệ cùng lúc để tổ chức các đường dây buôn người, bòn rút tận xương tủy tiền bạc của đồng bào là một ý đồ ma luôn song hành cùng với mưu đồ qủy là diệt nhân tài, giết hiền tài. Tránh tri thức vì sợ bị lột mặt nạ là các người bất tài ! Tránh trí thức vì sợ bị vạch mặt chỉ tên là các người ôm độc trị nhưng không biết quản trị ! Chẳng cần cháy nhà mới lòi mặt chuột, vì Việt tộc hiểu Việt sử hơn ai hết : bọn cướp ngày là quan, tà quan trong điếm quyền, ngụp lặn trong tham quan để tham ô, đuối ngộp trong tham nhũng vì tham tiền [4]. Các phong trào đấu tranh cho công lý vì công bằng xã hội đang lớn mạnh ! Các người có thấy các phong trào phấn đấu tranh cho dân chủ vì tiến bộ nhân sinh đang lớn lên ! Các người có thấy các phong trào đối kháng vì văn minh nhân quyền đang lớn rộng !

Tà lộ của tà quyền

Phản dân hại nước là tà lộ của tà quyền, chóng chầy sẽ sa vào ma lộ của buôn dân bán nước cho Tàu tặc. Trong lúc chờ đợi đa nguyên trong đa đảng để Việt tộc có đa trí, đa tài, đa năng, đa hiệu [5]mà thăng hoa cùng nhân loại, thì chính các phong trào của xã hội dân sự sẽ tạo ra sung lực để tẩy, xóa, khử, trừ đi tà quyền đang tham quyền, ma quyền đang tham tiền. Âm binh nội xâm đã sa vào tà lộ của loài cõng rắn cắn gà nhà, nhưng thật xót xa là bọn âm binh này sẽ đẩy Việt tôc vào tử lộ ! Mà muốn làm người thì các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam phải tẩy, xóa, bứng, nhổ mọi tạp chất của nội xâm (tham quyền, tham quan, tham ô, tham nhũng, tham tiền) đây là loài ký sinh trùng làm ô nhiễm nội chất, làm ô tạp nội lực, làm ô uế nội công của Việt tộc. Muốn làm người thì hãy tái tạo lại nội công cho Việt tộc mà trước mắt là dựng lên một tòa án dân tộc, đầy đủ lương tâm dày dạn trí tuệ, lấy lương tri để dẫn dắt tuệ giác biết luận-tội-án để xử tội ác.

Việt tộc đang chờn vờn bên bờ vực thẳm

Việt tộc đang chờn vờn bên bờ vực thẳm mà thủ phạm là bạo quyền độc đảng phản dân hại nước, là tà quyền tham nhũng buôn dân bán nước, là ma quyền tham tiền buôn tông bán tổ. Liên minh âm binh này luồn lách trong bóng tối để vơ vét tiền bạc của đồng bào, bòn rút tài nguyên của đất nước nhưng sẵn sàng biệt tăm biệt tích khi đất nước bị Tàu tặc xâm lược, khi đồng bào phải chịu số phận bị đồng hóa của Tàu tà. Hai chữ đồng bào [6] hoàn toàn ngược chiều với đồng bạo, đồng tà, đồng ma để bị đồng bẩn, vì đồng bào đã thấy rồi bạo quyền, tà quyền, ma quyền khi thành cuồng quyền trong Đảng cộng sản Việt Nam đang đồng liệt, đồng bại, đồng quỵ ngay trong nhân vị Việt của chúng !

Nội xâm cuồng quyền, nội tặc qủy quyền

Ăn bát cơm dẻo, nhớ nẻo đường đi, đó là câu chuyện ân nghĩa đồng bào đã làm nên ánh sáng để lành mạnh hóa cuộc đời, đây là một câu chuyện vừa chân thật lại vừa thông minh trong lương tri chính trị, vì nó nghịch chiều với câu chuyện của các người là : hứa cuội, hứa hão, hứa điêu, hứa ngoa, hứa láo với dân tộc bằng một ý thức hệ ngoại lai về một thiên đường cộng sản. Để khi dân tộc khám phá ra lực lượng cộng sản chỉ là một tập đoàn tội phạm của bạo quyền lãnh đạo, tà quyền tham nhũng, ma quyền tham tiền, tất cả chỉ là một tạp-hợp âm binh luôn tránh né cái lành, vì luôn lo sợ cái sáng : ánh sáng của sự thật, ánh sáng của chân lý, ánh sáng của lẽ phải. Lột mặt nạ bọn buôn dân bán nước, là thượng nguồn của mọi hành trình trong ý thức dân tộc, mà con dân Việt hiện nay phải vận hành để trở thành chủ thể, để chủ quyết trong chủ động, để bảo vệ Việt tộc, nơi mà mọi con dân Việt đều có chung một dòng sinh mệnh với giống nòi Việt, đồng mệnh [7] trước hai họa nạn : nội xâm cuồng quyền vì dại tiền, ngoại xâm qủy quyền vì tham đất, tham biển.

dcs5

Những cái bất nhân

Tàu tặc đang chiếm biển, đảo của Việt tộc ; Tàu họa đang gây nhiễm ô từ không khí bằng các nhà máy nhiệt điện than cho tới Formosa đã hủy diệt cả một vùng biển miền Trung ; Tàu nạn đang buôn người, buôn nội tạng, buôn ma túy ; Tàu hoạn với thực phẩm bẩn, hóa chất độc, tất cả tạo nên một chướng khí trong âm địa mà Tàu tà đang trùm phủ lên nhân kiếp Việt. Giờ thiêng của Việt tộc, ngày linh của đất nước Việt đã tới, con dân Việt phải quyết đoán trong quyết tâm, để quyết liệt bằng quyết luận là không lùi, để không bị rơi bẫy của Tàu tà. Và trước mắt và ngay trên đất nước mình, con dân Việt phải đối diện với bạo quyền để đối trọng với tà quyền, đối luận với nội xâm để đối kháng chống ngoại xâm, như chống lại những cái bất nhân, phi nhân, xảo nhân đang có mặt ngay trong chế độ độc hại trong lộng quyền của nó trong sinh hoạt xã hội, cái lạm quyền của nó trong quan hệ xã hội, cái tham quyền của nó trong đời sống xã hội. Đảng cộng sản Việt Nam có cả ba : lộng quyền, lạm quyền, tham quyền. Khi chính chế độ độc đảng trong độc hại đang xóa, tẩy, hủy, diệt mọi khái niệm đồng bào trong đồng cam cộng khổ, trong đồng hội đồng thuyền để giờ đây mỗi con dân Việt chỉ là một cá thể ích kỷ trong đơn lẻ, không hề đồng tình, đồng tâm, đồng lực để thăng hoa cuộc sống bằng sự thật-chân lý-lẽ phải ! Đây chính là sự thảm bại lớn nhất của Đảng cộng sản Việt Nam, mà cũng là một trong những cái tội to nhất của Đảng cộng sản Việt Nam.

Chống tự do và phản nhân quyền

Nhìn xa trông rộng để được làm người, các tư tưởng gia, các lý thuyết gia, các chuyên gia quốc tế hầu hết đều nhận ra là chủ nghĩa cộng sản là một thảm họa không sao lường được cho nhân loại ! Duy vật biện chứng sản sinh ra duy vật sử quan là một luận thuyết thô sơ để mị dân, thô bạo để ngu dân, thô tục để ru dân, thô lậu để lừa dân. Nên nó đã sát nhân từ khi Lenin hành tác trong chuyên chính vô sản ; từ khi Staline hành động trong thanh trừng để thanh toán hàng triệu người ; từ khi Mao đã tổ chức cuộc thảm sát bằng Cách mạng văn hóa, mà đàn cha, đàn chú của các người lúc đó đang lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam đã lập lại bản sao qua Cải cách ruộng đất. Nói người rồi nghĩ tới ta, xem xét lại các tự do cơ bản của các quốc gia có văn minh dân chủ, có văn hiến nhân quyền thì hãy kết luận rành mạch là dưới chế độ độc đảng hiện nay mà Đảng cộng sản Việt Nam áp đặt lên nhân kiếp của Việt tộc thì dân tộc Việt, xã hội Việt không có tự do ! Và nhân quyền không được tôn trọng ! Vì chế độ toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam mang thực chất của nó là hoàn toàn chống tự do và phản nhân quyền, bằng hành động độc quyền, bằng hành tác độc tài của nó qua bạo quyền độc đảng dùng công an trị để truy hiếp nhân tâm Việt, nhân từ Việt. Tà quyền tham quan dùng tham ô, tham nhũng để tiêu hủy nhân tính Việt, nhân lý Việt. Ma quyền tham tiền dùng tiền tệ và quan hệ để xóa trừ nhân nghĩa Việt, nhân đạo Việt, cực quyền độc trị dùng khủng bố, đàn áp, sát hại… để vùi dập nhân tri Việt, nhân trí Việt. Cuồng quyền độc tôn dùng vu cáo, tù đày, lao lý để tẩy khử nhân vị Việt, nhân bản Việt.

Phương pháp luận đuổi tà, khoa học luận truy ma

Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa đấy ! Sinh hoạt bằng tà hệ của quan hệ-hậu duệ-tiền tệ, để ngày ngày truy hủy trí tuệ Việt, giết thông minh Việt để chôn luôn sáng tạo Việt, tối cần cho nhân trí tiến bộ, cho nhân tri văn minh. Đảng cộng sản Việt Nam chỉ biết vơ vét tiền của dân lành, nạo vét tài nguyên đất nước, để xây biệt phủ, dựng biệt dinh với thẻ xanh, quốc tịch ngoại cùng vàng bạc đã có sẵn trong túi, chỉ chờ Tàu tặc chiếm quê hương, đất nước của Việt tộc, là các người cao bay xa chạy qua phương Tây. Coi chừng ! Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam nên cẩn trọng, vì phương Tây của văn minh dân chủ, của văn hiến nhân quyền, họ không chấp nhận sống chung với bạo quyền, tà quyền, ma quyền đâu ! Phương Tây có phương pháp luận đuổi tà hiệu quả lắm ; phương Tây có khoa học luận truy ma hiệu quá lắm ! Vì phương Tây là một châu lục có truyền thống dân chủ lâu đời nhất, có lịch sử nhân quyền sâu đậm nhất. Họ sẽ không để yên cho các người đày đọa tiếp lao động Việt, không để yên cho các người vùi dập tiếp dân tộc Việt lâu nữa đâu !


Bản năng nghịch nhân tính

Đảng cộng sản Việt Nam đang lãnh đạo và đang hoàn toàn chịu trách nhiệm về vận mệnh của giống nòi Việt, cơ đồ của tổ tiên Việt, trước họa nội xâm tham nhũng song lứa cùng đôi với họa ngoại xâm Tàu tặc. Các lãnh dạo của Đảng cộng sản Việt Nam tự chọn làm người hay làm ngợm, trong hiện tại, trong vị lai, trong Việt sử mai hậu, trước giáo lý của Việt tộc. Vì muốn làm người phải có nhân làm lõi, làm rễ, làm cội, làm gốc, làm nguồn, làm nên nhân tính [8].nhân tính thì ngược lại với bản năng đói ăn khát uống của những kẻ chưa trưởng thành vì chưa có nhân tính, qua giáo dục của nhân tri, qua giáo lý của nhân trí, nên chưa thể là : người. Nhưng nghịch lý là chính chế độ độc đảng nó độc hại trong độc tài của các người đã cho sản sinh ra loại người giật ăn cướp uống, đó là đồng bọn mà các người gọi là đồng chí, tranh tham ô để giành tham nhũng. Ăn ở bất nhân nên sống chết vô hậu, loại này thì không sao có nhân được, nên chúng sẽ không thành người theo nghĩa nhân vị biết dựa vào nhân tính, nhân tâm, nhân nghĩa, nhân từ, nhân đạo [9] ; chúng sẽ không có nhân cách vì chúng trống nhân lý, nhân tri, nhân trí, nhân bản, nhân văn.

Không đủ tâm cũng chẳng đủ tầm

Đảng cộng sản Việt Nam không đủ tâm vì chẳng đủ tầm để làm được ba chuyện sau đây của một chính quyền có nội công, một chính đảng có bản lĩnh để chính thức hóa bằng chính sách quốc gia về hòa hợp hòa giải dân tộc, đưa thảm nạn của huynh đệ tương tàn trong quá khứ của cuộc nội chiến 1954-1975 về tận suối giải oan, để thực hiện cho bằng được giáo lý tổ tiên Việt : người trong một nước phải thương nhau cùng. Bằng ngữ vựng hòa giải để hóa giải oan kiếp nội chiến, để hứa là sẽ không đưa một ý thức hệ ngoại lai nào nữa vào đất nước Việt để Việt tộc phải chịu cảnh gà nhà bôi mặt đá nhau… giết nhau. Hợp thức hóa bằng chính sách xóa để xây ngay lại hiện tại với ngữ văn hòa hợp để cùng nhau hợp tác với một trọng tài chỉnh lý trong liêm chính là : tam quyền phân lập, có văn hóa của đa nguyên để tạo dựng văn minh của dân chủ, để dựng văn hiến của nhân quyền. Hãy nhận ra công bằng trong tiến bộ, với công lý diệt được nội xâm, có công pháp loại được ngoại xâm, bằng công tâm của con dân Việt, chớ không bằng thái độ và hành xử của một độc đảng chỉ muốn độc tài trong độc quyền, độc tôn trong độc trị. Thích ứng hóa bằng thông minh nội bộ ngay trong Đảng cộng sản Việt Nam của các người để quản lý tương lai gần là tìm cho ra được những nhân vật gánh vác được vận nước kiểu minh quân, minh chủ, minh chúa đã có nhiều lần qua các đời Lý, Trần, Lê… bằng chính ngữ pháp lương thiện của chính quyền trong liêm chính của chính phủ, trong khi chờ đợi tương lai lớn của dân chủ, tương lai cao của đa nguyên.

"Vỡ lẽ""chưng hửng"… "té ngửa"

Thì nhân dân mới "vỡ lẽ" ra, thì dân chúng mới "chưng hửng", thì đại chúng mới "té ngửa" ra là các lãnh tụ của Đảng cộng sản Việt Nam đang lãnh đạo từ chính quyền tới chính phủ không hề có một kiến thức cơ bản nào, không hề có một cơ sở gì cho trí thức về giáo lý tri thức làm nên giáo trình trí thức này. Tại sao vậy ? Chỉ tại vì lãnh tụ đã hoặc đang lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không biết, không hiểu vì không học và không đọc gì về các kiến thức và tri thức của nhân loại. Lãnh tụ đã hoặc đang lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không hề biết, không hề hiểu, không hề học, không hề đọc thì làm sao họ xây dựng được giáo lý, giáo luận, giáo dục trên các kiến thức và tri thức của nhân loại mà họ không biết. Lãnh tụ đã hoặc đang lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không biết, không hiểu, không học, không đọc thì làm sao họ tạo dựng được giáo khoa, giáo trình, giáo án trên các kiến thức và tri thức của nhân loại mà họ không biết. Ngay khi họ "biết sơ sơ" "hiểu sới sới" về các cuộc cách mạng đã khai sáng nhân tri, đã khai phá nhân trí, đã khai phóng nhân quyền, thì họ lại tìm mọi cách để ngăn, chặn, hủy, diệt, triệt cho bằng được ! Vì cách mạng khai sáng nhân tri trực tiếp tẩy xóa đi chính sách ngu dân trị của họ ; vì cách mạng khai phá nhân trí trực tiếp khử trừ đi chính sách tuyên truyền trị của họ, vì cách mạng khai phóng nhân quyền trực tiếp bứt bứng đi chính sách vô học trị của họ. Đây không phải là vô học vì không có kiến thức đã làm nên vô hậu là diệt tri thức ngay trong trứng nước thì còn là gì nữa đây ?

Thâm não lòng tham không đáy

Ngoại xâm hiện nay đang trước mặt, trước mắt Việt tộc, đã và đang được nội xâm mở cửa để có mặt trên mọi vùng miền của đất nước, trong hang cùng ngõ hẻm của mọi thành phố Việt. Việt tộc sẽ không nhận ra chân dung ngoại xâm của Tàu tà (Tàu tặc, Tàu họa, Tàu nạn, Tàu hoạn) nếu Việt tộc không nhận ra hình tướng của nội xâm của hệ độc (độc đảng, độc tài, độc quyền, độc trị, độc tôn) của Đảng cộng sản Việt Nam đã nhận giặc làm bạn vàng, đang cúi đầu-khoanh tay-quỳ gối trước Tàu tà với hội nghị Thành Đô, với hàng loạt ký kết giữa Đảng cộng sản Việt Nam với Tàu tà mà cho đến nay không được công bố, vẫn bị giấu kín. Hệ tham (tham quyền, tham quan, tham ô, tham nhũng, tham tiền) sẽ tiếp tục vơ vét tiền thuế của đồng bào, nạo vét tài nguyên thiên nhiên của đất nước, với hành tác cướp ngày là quan cùng thâm não lòng tham không đáy của chúng. Chính chúng sẽ bòn rút tới cạn kiệt mọi sinh lực của đồng bào, mọi nguyên khí của quốc gia, để khi đất nước lâm nguy, đồng bào lâm nạn là chúng cao bay xa chạy qua phương Tây, với quốc tịch ngoại, thẻ xanh cùng vàng bạc trộm, cắp, cướp, giật được của dân lành, dân đen, dân oan. Đừng sai định đề về ngoại xâm để đừng sai lẫn định luận về nội xâm, để không bị sai định nghĩa : Việt tộc là sắc tộc như thế nào ? Việt sử thì rất rõ ràng và rành mạch : Việt tộc là một dũng tộc biết thắng mọi ngoại xâm bằng sự dũng cảm của chính mình, Việt tộc là một minh tộc biết thắng mọi nội xâm bằng sự thông minh của chính mình !

Không có năng lực để khách quan hóa đời sông xã hội

Nguồn gốc câu chuyện tới từ chính quyền của Đảng cộng sản Việt Nam từ khi họ giành quyền lãnh đạo dân tộc và đất nước bằng độc quyền qua độc đảng, với độc tài sinh ra độc tôn, chưa bao giờ được Việt tộc bầu ra, với bao hậu quả từ thù trong (tham quan-tham ô-tham nhũng) tới giặc ngoài (Tàu nạn với nạn xâm lấn-Tàu họa với họa xâm lược-Tàu hoại với hoại xâm lăng) đó là một viễn ảnh đen tối cho dân tộc : bị đô hộ thì sẽ bị đồng hóa, một việc mà tổ tiên ta đã ngăn chặn được từ hơn bốn nghìn năm nay. Ta tôn trọng văn hóa và nhân dân Trung Quốc nhưng ta phải gọi bọn lãnh đạo bành trướng và bá quyền của Đảng cộng sản Trung Quốc là Tàu tặc qua hệ Tàu nạn-Tàu họa-Tàu hoại, trong đó Việt tộc ta đang là nạn nhân chính ! Để tránh hậu quả "sai một ly đi một dặm". Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không có cùng một nhịp sống với hệ cảnh (bối cảnh, hoàn cảnh, thực cảnh) của xã hội, hiểu được tâm cảnh của quần chúng. Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam chọn độc đảng để độc tài, nên không có năng lực để khách quan hóa đời sống xã hội, họ tạo ra dân đen, dân oan, mà họ vẫn mù quáng hóa làm như không thấy nỗi khổ niềm đau của họ ; lấy độc tôn để độc trị nên hoàn toàn không có khả năng để khoa học hóa các dữ kiện xã hội, ngày ngày tự thui chột hóa chính họ, làm như không có tham nhũng đang thối nát hóa đời sống xã hội hiện nay.

Cái vô tri : không đắn, chẳng đo

Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không có bản lĩnh chính trị, không có tầm vóc quốc gia, không có nội công lãnh đạo, vì không biết lắng nghe để thâu nhận hệ thức (kiến thức, tri thức, trí thức) của các chuyên gia, từ đó tạo ra sung lực trong chính sách, biến thành hùng lực trong xã hội qua chính hệ năng (năng khiếu, năng lực, năng động) của chính họ, để chế tác ra hệ sáng (sáng kiến, sáng lập, sáng tạo) từ khoa học, kỹ thuật tới văn hóa, giáo dục để thăng hoa dân tộc của họ. Đó cũng là bài học mà tổ tiên Việt đã giáo dưỡng con cháu Việt nhận ra chân tướng kẻ lãnh đạo mình : "Người khôn chưa đắn đã đo, chưa ra tới biển đã dò nông sâu". Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam chọn "thừa gió bẻ măng" của tham quan, qua "đục nước béo cò" của tham ô, qua "thừa nước đục thả câu" của tham nhũng, thì đối thoại này sẽ bị nhiễm ô bởi tham quyền vì bị lạm quyền. Nên nó bỉ ổi chống lại hệ liêm (liêm khiết, liêm chính, liêm sỉ), nó thô bỉ vì chống lại hệ tài (thực tài, chân tài, hiền tài), vì nó tồi tệ chống lại hệ thực (sự thực, chân thực, thành thực) mà nhân dân đã quá rõ qua các lãnh đạo hiện nay của Đảng cộng sản Việt Nam không hệ có ba hệ (liêm, tài, thực) này.

Không có chính sách đúng, với chính trị cao, được chỉ đạo bởi lãnh đạo giỏi

Nhân lý của lãnh đạo dựa trên đạo lý hay, đẹp, tốt, lành, có nền móng từ luân lý của trách nhiệm bảo vệ nhân dân, của bổn phận bảo toàn tổ quốc, thì cũng chưa đủ để thắng địch. Để lật ngược đối phương nhất là đối phương đó lớn và đông cả nước lẫn dân, như Tàu tặc hiện nay, chúng thật sự là tặc vì chúng đã cướp nước và áp đặt nền thống trị để đô hộ ta qua nhiều lần trong lịch sử, hiện nay chúng cũng đang cướp biển, cướp đảo của ta. Kẻ lãnh đạo giỏi là kẻ chuẩn đoán chính xác ý định của giặc (đi guốc trong bụng giặc), kẻ lãnh đạo tài là kẻ dự đoán đúng ý muốn của giặc (đi bộ trong não bộ giặc), kẻ lãnh đạo lớn là kẻ nhập nội được vào ý đồ của giặc (đi dạo trong mưu đồ giặc). Có chính sách đúng, với chính trị cao, được chỉ đạo bởi lãnh đạo giỏi, theo đúng bài học của tổ tiên : có tích mới dịch nên tuồng, dựa trên năng lực lãnh đạo (khôn cậy, khéo nhờ, khó chịu), lấy tự chủ để làm chủ (khôn làm cột cái, dại làm cột con), có định hướng chủ lực, biết thời hiểu thế, nắm kế thấu mưu, làm lớn thắng to, để sớm thăng hoa dân tộc.

Không biết cởi bỏ để cởi mở trong lãnh đạo chính trị

Cởi bỏ các ý thức hệ ngoại lai làm băng hoại dân tộc, khẳng định khả năng cởi bỏ cái độc hại của cái độc đảng, để cởi bỏ cái độc đoán tới từ cái độc quyền, để cởi bỏ cái độc tôn tới từ cái độc trị. Độc đảng luôn độc hại, nếu lãnh đạo không phải là minh quân, minh chủ, minh chúa, vì nó làm đui chột hóa kẻ lãnh đạo, tạo ra vô minh đưa lãnh đạo tới vô tri, cuối cùng là vô giác trước nỗi khổ của dân tộc, niềm đau của giống nòi, với cái độc chỉ thấy nó mà không thấy nhân tình chung quanh để có nhân tính trong kiếp làm người ! Cởi bỏ để cởi mở trong lãnh đạo chính trị. Cởi mở trong lãnh đạo chính trị là khả năng đón tiếp kiến thức mới, kinh nghiệm lành, phương án tốt, tư vấn hay, trong tư thế luôn luôn mong muốn học hỏi, biết nghe để biết đón, biết tiếp để biết nhận, biết nhận vì biết trao ! Cởi mở trong lãnh đạo chính trị vừa là nền trong đạo lý chính trị, luôn gần dân, không xa rời quần chúng, vừa là cầu nối để dân chúng được trao đổi về chính sách với lãnh đạo, được đối thoại với chính quyền, được thảo luận với chính phủ. Không mỵ dân, cũng không đạo đức giả, mà dựa vào khả năng lãnh đạo với lý luận về chính sách, với lập luận về đường lối, luôn có giáo khoa chính trị khi gặp nhân dân.

Không có lý trí lãnh đạo vì nhân dân

Mở lý trí lãnh đạo để nhân dân có thể nói, tiếp, nghe, nhận chính kiến của họ mà không có chuyện "ăn trên, ngồi trốc" để áp đặt chuyện "cả vú lấp miệng em". Không rơi vào tuyên bố xuẩn động trong thụ động của chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân trước làn sóng xuống đường, biểu tình phản đối luật đặc khu (Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc) ngày 10 tháng 6 năm 2018, một cơn lốc dầy cường lực của nhân dân yêu nước mà lại bị bà chủ tịch ghép là "…quá khích !". Thật bất hạnh cho dân Việt ! Sự thật vẫn là thử thách hàng đầu của lãnh đạo chính trị, dùng cái thực để làm nên cái tốt, ngày ngày xóa cái nghèo để tránh cái khổ cho dân. Để nhìn thấy được cái khổ trong cõi người thì không khó ! Tại đây, cái khổ được nhận diện qua sự sống còn, ngược lại sống thường là sống bình thường, bình an trong thoải mái, sống mà không phải đấu tranh từng ngày, từng giờ như dân đen, dân oan hiện nay. Trong khi đó sống còn là phải đấu tranh để sống, muốn sống phải tranh sống, sống mà như "dở chết, dở sống", sống lây lất, cụ thể trước mắt chúng ta vẫn là trường hợp của dân đen, dân oan, nơi mà oan khiên xuất hiện rõ ràng trong cuộc sống, trong xã hội, nếu làm lãnh đạo mà nhắm mắt, không xử lý, không giải quyết thì không những đã có lỗi mà còn mang tội nữa ! Đó là thực trạng hiện nay của đất nước, dân đen lầm lũi, dân oan thành bụi đời, lang thang ngay trên đất nước của chính mình, trong khi đó bọn tham quan vơ vét cho đầy túi, mua bất động sản tại phương Tây, với thẻ xanh, rồi quốc tịch ngoại, khi có biến loạn thì chúng cao bay, xa chạy.

Không có linh động thích ứng để có linh động tìm lối thoát

Linh động thích ứng để linh động tìm lối đi, linh hoạt của hành động trước thời thế, thuận lợi hay bất lợi của nhân cảnh. Lý lịch của các lãnh tụ tài giỏi luôn có một hằng số, có lúc đi ngược với thời thế, đó là ý chí ; tại đây tiềm ẩn một hằng số khác là năng lực của lãnh đạo qua quá trình giải bày ý chí bằng đề nghị-đàm phán-quyết định-hành động khi thuyết phục các đối tác. Tại đây, sự chuẩn bị kỹ lưỡng các phương án vừa đối phó, vừa đối trọng ngay trên thượng nguồn để dàn xếp chu đáo mọi so sánh lực lượng để cân đối phương trình thời thế-ý chí, để duy tâm không "trùm phủ" lên duy lý. Muốn thành công thì lý trí lãnh tụ phải nhận được sự đồng tình của tất cả hoặc của đa số không những của các thành viên lãnh đạo, mà luôn cả các liên minh trong nội bộ ; từ đó ý chí cá nhân sẽ hình thành ra lý trí của tập thể. Câu chuyện thượng nguồn để chuyển hóa thời thế-ý chí qua thực lực của ý chí-lý trí là quá trình vừa giải thích, vừa phạm trù hóa ý chí dựa trên tính hiệu quả, có cơ sở của điều tra sơ khởi, thực địa, làm sáng mọi mối tương quan giữa sáng kiến của ý chí và tình huống tới từ thời thế. Trên thực tế lãnh đạo, phải nên phân biệt : ý chí thường thì dựa trên mô hình, còn hiệu quả thường dựa vào sự biến đổi của tình hình.

Không biết nắm thực tế có nội lý diễn biến riêng của nó

Trong bối cảnh toàn cầu hóa hiện nay, các lãnh đạo vừa có nhiều tin tức, dữ kiện, chứng từ luôn đa diện, đa chiều, để lấy những quyết định đúng trong chính trị tỉnh-lãnh đạo thức, cùng lúc có các chuyên ngành, với cái chuyên gia để có được những chỉ báo chính xác để dự đoán được những chỉ tiêu. Đây lại là hài kịch của Bộ Chính trị Đảng cộng sản Việt Nam lúc 3 giờ đêm 09 tháng 6 năm 2018 hoãn lại việc bỏ phiếu của quốc Hội về luật đặc khu (Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc), để xoa dịu sự phẫn nộ của toàn dân, nhưng họ lầm to trong ngây dại chủ quan của họ : ngày 10 tháng 6 năm 2018, cả nước trên cả ba miền nhân dân đã xuống đường, đã biểu tình, đã hét lớn, đã gào to trong hùng khí : Không đặc khu ! Không Trung Quốc ! Không bán nước ! Mọi xảo ngữ "ý đảng, lòng dân" đều là loại xảo ngôn. Thực tế được nhận định không theo mô hình mà theo quy luật biến đổi thường trực của tình thế ; luôn được nhận ra từ tình huống, khi tình huống làm xoay chuyển môi trường hiện tại tạo ra thực trạng của xã hội, bất lợi hoặc thuận lợi cho dân tộc, cho đất nước ; làm lãnh đạo chính trị là nhận định, phân tích để điều tiết hoặc khai phá các thực trạng này.Thực tế có nội lý diễn biến của được nhận diện qua biến đổi của thời thế, mở lối cho chính sách hoặc đóng cửa mọi sáng kiến ; làm lãnh đạo chính trị là thấy được, nhận ra nội lý diễn biến của tình hình, sẽ quyết định đúng hiệu quả của một chính sách, và nếu quyết định sai sẽ gây ra hậu quả cho xã hội, cho dân tộc.

Không biết khai thác tiềm năng của thực trạng

Diễn biến thực tế khi được lãnh đạo chính trị đánh giá qua diễn biến của tình hình, thì kẻ lãnh đạo giỏi biết khai thác tiềm năng xấu hoặc tốt của thực trạng ; còn kẻ lãnh đạo tài thì biết khai triển vốn có sẵn để tăng lợi thế trong thời thế mới ; riêng kẻ lãnh đạo lớn thì biết tìm cho ra các nội lực mới, các đồng minh mới, các liên minh mới, để củng cố thời-thế-vị của đất nước, của dân tộc. Diễn biến thực tế trong tư duy của lãnh đạo chính trị chấp nhận chuyện "nắng sớm chiều mưa" trong so sánh lực lượng, bất lợi hay thuận lợi cho mình ; công nhận luôn chuyện "sớm nở, tối tàn" trong các liên minh giữa các đồng minh, bên này hay bên kia ; sẵn sàng đón nhận luôn chuyện "vật đổi, sao dời" không những giữa bạnthù, mà cả về chuyện bất biến giữa chung thủy và phản bội ngay trong các liên minh, làm được tất cả các chuyện này thì xem như "đắc đạo" khi quản lý phương trình lãnh đạo trong nội lý diễn biến thực tế-nội lý biến thiên nhân tâm. Chuyện này đã xẩy ra trong tháng 6 năm 2018, theo kiểu trống đánh xuôi, kèn thổi ngược giữa các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam, cái quái thai chính thể là thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tuyên bố : "lắng nghe ý kiến nhân dân…" về luật đặc khu ; bà chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân thì thấy nhân dân xuống đường : "vì bị kích thích… quá khích…", cùng lúc tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng không dám xuất hiện ít nhất một lần để bảo vệ chính sách đặc khu của ông, của Bộ Chính trị trong một bi hài kịch làm trò cười cho quốc dân và quốc tế.

Ung thư hóa nhân lý

Nhập lý vào thể lực môi trường, có bước đầu tiên trong nhập lý vào nội lực của bối cảnh, trong đó bối cảnh của thực tế làm chuyển đối hệ ý (ý muốn-ý định-ý đồ), lãnh đạo chính trị tài ba sẽ chuyển hóa linh động hệ luận (lý luận, lập luận, giải luận, diễn luận) của mình theo bối cảnh để biến bối cảnh thành thực lực của mình. Nhập lý vào thể lực môi trường, có bước thứ hai là mô hình đôi : mô hình cứng mang ý chí của chính sách, mô hình mềm đưa thực tế của môi trường, của bối cảnh để làm tăng hiệu lực cho vốn đầu tư, trong đó sự phối hợp nhuần nhuyễn mô hình đôi (cứng và mềm) là khả năng và ý chí của lãnh đạo vừa biết cõng chính sách qua trở ngại, trở lực, vừa biết buông thư khi mô hình bóp ngộp thực lực trong thực tế. Nhập lý vào thể lực môi trường, có bước thứ ba là chiến lược đôi khi gặp nước chảy xiết, thì biết chọn nơi để làm đập nước mà giữ nước, cùng lúc biết chọn chỗ thông nước để cho thoát nước ; và trên cùng một dòng nước : hai chiến lược này không hề mâu thuẫn nhau, được xử theo lý luận đôi trong thông minh linh động để giải quyết. Luật an ninh mạng vừa được đại biểu quốc hội "cúi đầu bấm nút thông qua" ngày 12 tháng 6 năm 2018 là phản lý chống lại nhập lý trong bối cảnh toàn cầu hóa hiện nay, nơi mà tự do mạng xã hội chính là lý trí của xã hội, nơi mà đa nguyên truyền thông là lực trí tuệ của tập thể, là vóc thông minh của cộng đồng, là dạng đa năng của dân tộc, thì lại bị thui chột hóa qua một đạo luật khinh mạt nhân trí, mạt vận với nhân tri, ung thư hóa nhân lý.

Không có lý tri biết tự ngăn các chủ quan thui chột

Không có lý trí biết tự ngăn chặn lại chủ quan thui chột của chính sách mà không tôn trọng quy luật của tình hình, gạt bỏ điều tra cơ bản, loại trừ nghiên cứu thực địa để nắm thực trạng-thực cảnh-thực tế của nhân dân, của xã hội. Lý trí được dùng để thấy rõ các trở ngại, các chướng ngại thuận lý là bắt đầu bằng chuẩn đoán tình hình theo các chỉ báo khách quan để thoát các lý thuyết xơ cứng, các ý thức hệ mù quáng, từ đó có các hành động cụ thể mang nội chất tích cực là hiểu vấn đề để vượt khó khăn, lấy sáng kiến để vượt qua các ngõ cụt, lấy sáng tạo để biến vượt thoát thành vượt thắng. Thuận lý sẽ cho xuất hiện khả năng thích ứng với môi trường, thích nghi với tình thế, thích hợp với hoàn cảnh, trong đó hiện tại của bây giờở đây là dàn nhún để làm tốt hơn, hay hơn cho dân tộc, cho đất nước. Thuận lý theo lời dạy của tổ tiên : "tùy cơ ứng biến" nhưng cùng lúc phải sáng tạo ra các thuận lý mới để xoay chuyển tình thế, cụ thể là chuyển hóa các so sánh lực lượng, biến bất lợi thành thuận lợi. Tại sao các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam chỉ tính tới chuyện buôn đất, bán khu qua bất động sản, mà không có một chính sách nào về thông minh Việt trong sáng tạo Việt từ khoa học kỹ thuật tới hiện đại hóa đất nước, như các quốc gia láng giềng cùng nôi tam giáo đồng nguyên với ta (Đài Loan, Hàn Quốc, Nhật Bản, Trung Quốc) đã thành công ? Hiền tài trong lãnh đạo chính trị phải là chân tài trong thống hợp tất cả nội lực thông minh của nhân dân để làm nên một hùng lực trong phát triển chứ !

Không có phản xạ trong não

Trọng não, là bản chất của chính quyền không xóa não, là chính quyền biết trọng chất xám, nâng niu tri thức, quý trọng trí thức, vì quý yêu kiến thức, biết dụng không những khoa học kỹ thuật, mà khai thác sáng suốt các nghiên cứu, điều tra, điền dã của khoa học xã hội và nhân văn, nắm chắc các kết quả của học thuật để hiểu sâu nhân tình, hiểu rộng nhân loại, hiểu cao nhân thế, luôn đưa nhân tri vào nhân trí để nâng nhân bản. Chính quyền trọng não, là chính quyền biết khai thác sử học, để tra đúng sử liệu, tìm trúng sử luận, để hiểu sử tính của một dân tộc, sử địa của một đất nước, và không lập lại sai lầm của quá khứ, biết ưu điểm, trọng điểm của tổ tiên nhưng cũng thấu luôn yếu điểm, nhược điểm, khuyết điểm, kể cả khuyết tật của họ. Hiểu thấu lịch sử để làm khá hơn, tốt hơn, hay hơn, cùng lúc đặt Việt sử vào sử quốc tế để so sánh từ đồng sử đến dị sử giữa người và ta, trong đó so sánh sắt se với láng giềng cùng nôi tam giáo đồng nguyên với ta. Đó là Đài Loan, Hàn Quốc, Nhật Bản, Trung Quốc, cùng văn hóa với ta tại sao họ thành công làm chủ, còn ta thất bại trong thảm hại là phải nhận kiếp làm công, làm thợ cho họ, thậm chí lao động trong vai nô tỳ, nô bộc cho họ. Chính quyền phải dùng quyền lực của trí tuệ dân tộc, tài nguyên đất nước để chế tác ra hợp lực trong đó giáo dục phục vụ nhân tri và nhân trí, kinh tế phục vụ cho nhân sinh, văn hóa phục vụ cho nhân văn, đạo lý phục vụ cho nhân cách, lấy nhân nghĩa làm nhân bản.

Tham nhũng trong tham ô, tham quyền để lộng quyền

Ý nghĩa của hợp lực có trong kinh nghiệm dựng nước và giữ nước của tổ tiên qua thuật ngữ cả nước-toàn dân. Đây chính là thành công của một chính quyền biến hợp lực thành tổng lực. Chính quyền dùng quyền lực của định chế và quyền hạn của các cơ chế để làm ra tổng lực cho dân tộc, cho đất nước. Lãnh đạo không lòn lách qua lách luật, tránh luật, thậm chí xé luật để tham nhũng trong tham ô, qua tham quyền và lộng quyền. Bọn xé lẻ để đi đêm với ngoại bang, xé lẻ để đi lén với ngoại xâm không thể dung thân chúng trong một chính quyền sạch ! Nếu Đảng cộng sản Việt Nam đã thất bại từ khi thống nhất đất nước năm 1975 trong quá trình tập hợp tổng lực này, thì tại sao không vào quy luật của đa nguyên trong đa đảng để đa trí, đa tài, đa năng, đa hiệu được xuất hiện ngay trong đồng bào, ngay trên đất nước ? Mà ông bà ta đã giáo dục con cháu ta là : vắng mợ chợ vẫn đông mà ! Lương tri trực diện để chống lãnh đạo chính trị vô tâm vì vô trách nhiệm, đây chính là lòng lương thiện nếu những kẻ lãnh đạo nhận bổn phận với chí công vô tư trong hệ trình của lương thiện-lương tâm-lương tri, không có hệ trình này thì không có công tâm, không có hệ trình này mà đòi lãnh đạo thì không chóng thì chầy cũng thành kẻ bất lương ; từ sâu dân mọt nước sẽ tới buôn nước, bán dân. Lương tri luôn là hệ kiến thức đôi : kiến thức liêm chính về luân lý làm nền kiến thức sáng suốt về quản lý, trong đó bọn tham quan không có chỗ đứng để tham nhũng, không có chỗ ngồi để tham ô.

Không có tâm thức lãnh đạo

Với tư duy ích kỷ tối đa làm quan để vơ vét, làm lãnh đạo cào nạo của cải nhân dân, nên chúng đã bị ung thư ngay trong não bộ và luôn nghĩ hệ trình lương thiện-lương tâm-lương tri chỉ dành cho những ai ngây thơ, thật thà, thậm chí là ngu dại. Lương thiện, lấy cái trong làm cái sáng, lấy cái thẳng làm cái ngay, công nào đức nấy, ngược lại với bọn tham quan làm quan để tham nhũng, sẽ bị lột mặt nạ vì là bọn cướp ngày là quan (cắp của công-cướp của tư), giữa công và tư chúng chỉ thấy chúng, chuyện ai chết mặc ai có trong phản xạ của chúng, chuyện cao chạy, xa bay khi đất nước bị ngoại xâm có trong vô tâm, vì lối nghĩ vô thức của chúng. Tâm thức của lãnh đạo có ý thức là hải đăng, có nhận thức làm kim chỉ nam, vì biết thao thức với tiền đồ Việt tộc, và ý thức-nhận thức-thao thức chính là định nghĩa của tâm thức ! Biết nhận trách nhiệm và biết giáo dưỡng về quần chúng vì họ chỉ là hậu quả của một loại giáo dục tha hóa một chiều qua tuyên truyền ngu dân : vô tri trước nỗi khổ niềm đau của đồng loại, vì không có đạo lý"một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ" ; vô minh trước nỗi khó nghiệp quẩn của đồng bào vì không có đạo đức "máu chảy, ruột mềm", vô giác trước cảnh "ăn bờ, ở bụi" của dân đen, dân oan, vì không có luân lý "miếng khi đói bằng gói khi no". Vô tri, vô minh, vô giác trong xã hội theo giáo lý của tổ tiên Việt tộc và cũng theo phân tích của chính trị học, của xã hội học, chắc chắn là tới từ bề trên tồi tệ, từ các lãnh đạo chính trị sâu dân mọt nước !

Không có trong sáng để trong sạch

Một lực lượng lãnh đạo có bản lĩnh chính trị thì luôn lấy nhân cách tổ tiên đã chống ngoại xâm, để gạt đi cái nhục kiếp phải làm nô lệ, dù phải can đảm lấy thân, quả cảm lấy mạng của chính mình để làm cho bằng được chuyện "châu chấu đá xe", dù chúng bất cứ là loại thiên triều nào ! Dù chúng có mãnh lực quân sự tới đâu đi nữa, nhớ lại bọn hung hãn nhất là Nguyên Mông trong thế kỷ 13 đã bị đời Trần ta làm cho quỵ sụp tới ba lần. Chủ quyết để có kiếp người trong sáng vì trong sạch, bằng kiếp tự nhận tự do để có tự quyết, có tự lập để có tự chủ, lấy tự lực tạo ra tự cường. Khẳng định kiếp chủ : chủ động để hành động, có chủ trì của ý thức để tạo ra chủ lực cho tương lai, và lấy chủ trí để thực thi chủ quyết. Nhận cho rõ cái quyền để quyết đoán trong quyết định. Quyết đoán bằng năng lực biết chủ động để khách quan hóa các kiến thức, tri thức, ý thức, nhận thức trong tỉnh táo, để sáng suốt khi xây dựng quyết tâm, hoàn toàn ngược lại với độc đoán không chấp nhận kiến thức của tha nhân, loại bỏ tư vấn như tự cạo rổng não bộ của chính mình, không nhận tri thức nhân loại để khôn lên, trừ khử đối thoại để độc quyền xuẩn động trong độc đảng. Chủ quyết để mở cửa khi quyết, ngược lại với độc đoán đóng mọi cửa trước và sau khi quyết. Chủ quyết để đi về phía chân trời có mặt trời, trái hẳn với độc đoán, đã quyết trong cực đoan, với hành vi quá khích, nên "cắm đầu, cắm cổ" đi mà không tỉnh táo tìm phương hướng, đi mà không sáng suốt song hành cùng dân tộc.

dcs6

Tội

Cái ác gây ra tội ác

Nội chất của lý thuyết là biến đúc kết kiến thức thành mô hình qua công thức, khi kiến thức trở thành mô thức thì tri thức thành hình qua lý luận, lập luận, giải luận, diễn luận của lý thuyết. Lý thuyết luận dụng lý thuyết mới để xét nghiệm lại lý thuyết cũ, tập hợp lý thuyết cũ và mới để lý thuyết luận có thể sử dụng lý thuyết để củng cố lý thuyết ; từ đó lý thuyết luận tận dụng lý thuyết để bổ sung cho lý thuyết. Tại đây, định chất lý thuyết luận của tội phạm học mang nội hàm của các thành quả đã đạt được trong tất cả các nghành khoa học xã hội nhân văn, và từ các thành quả này tội phạm học phải đủ lực, đủ tầm, đủ vóc, đủ dạng để có các sung lực cần thiết của mình qua các quá trình xây dựng lý thuyết, vừa có cơ sở, vừa có tiềm năng ; Cái ác gây ra tội ác, ngược lại với cái thiện, vì nó diệt không những nhân phẩm có trong nhân tính, nhân bản có trong nhân tri, nhân nghĩa, nhân từ có trong nhân vănnhân vị ; mà nó còn giết, diệt, hủy, thiêu các điều kiện làm người bình thường nhất đã có trong nhân loại, nhân tình, nhân thế, nhân sinh. Cái ác gây ra tội ác, ngược lại với cái lành, vì chính cái lành làm nền cho hệ tự (tự do, tự chủ, tự quyết, tự trọng), có trong quan hệ giữa người, tạo nên sự sống chung trong đời sống xã hội, sinh hoạt xã hội, quan hệ xã hội. Chính từ cái lành này, mọi người có cùng một quá trình tư duy tự làm người biết sống chung qua sự tôn trọng lẫn nhau để tiến tới chuyện làm người biết làm việc chung, biết chia sẻ với nhau trong điều kiện làm người vì cái lành.

Cái ác ngự trị như phản xạ

ái ác gây ra tội ác, ngược lại với cái tốt, vì chính cái tốt chế tác ra hệ công (công ích, công lợi, công pháp, công luật để bảo vệ công bằng), trực diện để đối kháng lại với cái ác. Và, chính cái tốt nói rõ bổn phận với cộng động, trách nhiệm với tập thể của mỗi công dân, từ đó biến đoàn kết thành tương thân, tương trợ làm nền cho bản chất của cái tốt : bác ái ! Từ định chất này, cái tốt làm được bác ái, vì nó mang nội hàm của vị tha, khoan dung, rộng lượng để tới thẳng từ bi, mà nhân từ là kết quả tích cực của cái tốt biết làm nên nhân phẩm. Cái ác gây ra tội ác, ngược lại với cái hay, không hề là chuyện của bẩm sinh, mà là chuyện của giáo dục. Nó không trên trời rơi xuống mà là chuyện rèn luyện qua phẩm chất của giáo khoa, làm nên giá trị nhân tính qua giáo trình, chế tác ra chất lượng của nhân bản qua giáo án. Vì cái hay mang cái thiện, cái lành, cái tốt vào cuộc sống xã hội, qua đường đi nẻo về của nhân sinh quan hay của mỗi cá nhân, qua thế giới quan hay của một dân tộc, qua vũ trụ quan hay của một chính quyền. Và, nếu chính quyền này chỉ là bạo quyền, hoặc tà quyền thì không thể cấy, cày, tới, tẩm được cái hay để chống lại cái ác.Cái ác gây ra tội ác, ngược lại với cái đẹp, tới từ ý muốn của nhân phẩm, ý định của nhân ái, ý lực của nhân lý.

Diệt công bằng để giết công lý

Cái ác gây ra tội ác, luôn tìm mọi cách để tiêu diệt chủ thể, chính là cá thể có cá tính luôn biết đòi hỏi công bằng qua công lý, luôn thấu hiểu tự do để có tự chủ. Chủ thể tôn trọng bổn phận và trách nhiệm, nhưng chủ thể muốn làm công dân trong ý nghĩa toàn vẹn nhất, với giá trị phổ quát nhất : chủ thể của tự do hành động vì công lý. Cá tính của chủ thể trong sáng tạo biết song hành, biết chung lưng đấu cật với cái lành, cái tốt, cái hay, cái đẹp để sáng tạo của chủ thể phải là tác phẩm của cái thiện, hoàn toàn mâu thuẩn với cái ác. Cái ác gây ra tội ác, ngược lại với cái nhân, vì trong cái nhân có sự thương yêu biết hiến dâng lòng bác ái, có thiện chí biết hiến tặng thiện tâm ; trong khi đó cái ác không những gây nên nổi khổ, niềm đau cho nạn nhân của nó, mà còn truy, hủy, giết, diệt nhân phẩm của nạn nhân này. Cái ác không phải chỉ là lỗi, mà chính là tội : tội ác đã giết thân xác, diệt cuộc sống, hủy nhân cách của nạn nhân, bằng bạo lực của bạo quyền, bằng bạo hành của tà quyền, nó mang bản chất của bạo động, hoàn toàn ngược lại với phẩm chất bất bạo động của hệ nhân (nhân từ, nhân nghĩa, nhân bản, nhân văn).

Bạo quyền : quyền lực gây tội ác

Cái ác gây ra tội ác, ngược lại với cái sinh, chính là sự sống đang bị cái ác gây thương tích, tạo thương tật, gây ra thương xót trong xã hội, quần chúng. Chính cái ác báo hiệu cái chết đang tới, nó báo động cái sinh trong sự sống đang bị đe dọa bởi bạo lực, được bảo kê bởi bạo quyền, được hà hơi tiếp sức bởi tà quyền, bất chấp công tâm và công lý. Muốn chống lại cái ác, thì sự hiểu biết về công bằng và công lý không đủ, sự thấu đáo về tự do, tự chủ không đủ, mà phải vận động tư duy qua hệ luận (lý luận, lập luận, giải luận, diễn luận) trên hệ nhân (nhân phẩm, nhân từ, nhân nghĩa, nhân bản, nhân văn). Cả hai hệ (luận nhân) này, phải đủ hùng lực để chế tác ra hệ sáng (sáng kiến, sáng chế, sáng tạo) biết bảo vệ cái sinh trong nhân thế, bảo hành sự sống cho nhân sinh. Tội phạm học tổng quan đã kết luận được : các chế độ độc đảng-toàn trị gây tội ác nhiều hơn các chế độ dân chủ ; các chế độ độc đảng-toàn trị giết người nhiều hơn các chế độ tôn trọng nhân quyền ; các chế độ độc đảng-toàn trị gây tội ác qua nhiều thế hệ đậm hơn, sâu hơn, rộng hơn các chế độ dân chủ, biết tôn trọng nhân quyền.

Cải cách ruộng đất : tội phạm cầm dân tội ác cầm cân

Tội phạm học khi tìm hiểu nguyên nhân của tội ác được thể hiện qua hành động của tội phạm trực tiếp hay gián tiếp gây thiệt hại trên nạn nhân từ tính mạng cá nhân tới thân thế của gia đình, thân tộc, họ hàng, đồng nghiệp, các thế hệ sau của nạn nhân, thì tội ác gây ra trong giai đoạn của Cải cách ruộng đất 1956-1958 đã có nhiều chứng từ nhưng vẫn còn nhiều ẩn số. Chính các ẩn số này giúp nghiên cứu, điều tra, khảo sát của các nghành KHXHNV không chỉ ngừng ở giai đoạn thảm sát các nạn nhân bị quy chụp là địa chủ mà thống kê chỉ phỏng đoán hằng trăm ngàn nạn nhân bị hành quyết. Hãy đi sâu vào các hậu nạn. Tội ác chống đạo lý, chính Cải cách ruộng đất đã gây ra sự rạn nứt trầm trọng trên các tổ chức truyền thống của nông thôn, từ giáo dục tới văn hóa, từ đạo lý tới truyền thống… Diệt tình nghĩa làng xóm để thế vào đó là sự tố cáo lẫn nhau, tạo ra quan hệ từ ngờ vực tới thù hằn, mà nhiều thế hệ mai sau còn phải nhận hậu quả của sự xung đột giữa hai chiến tuyến : một bên là nạn nhân, một bên là tòng phạm với tội ác. Tội ác chống luân lý, qua tổ chức các tòa án nhân dân, trong đó nhân dân chỉ là con cờ bị thao túng rồi giật dây, bị đưa đẩy trong nhào nặn để tham dự vào một tội ác mà họ là nạn nhận-đồng loã. Từ đây, họ biến thành tác nhân-đồng phạm để ý đồ của Đảng cộng sản Việt Nam được thực hiện trước thành thiên bạch nhật.

Tội ác luôn bồi đắp cho tội ác

Tội ác liên thế hệ,Cải cách ruộng đất tạo dựng nên trong một thời gian dài trên môt không gian rộng của miền Bắc, đó là tội ác thuộc hành chính và cơ chế. Từ đây tạo phân biệt đối xử để truy đuổi các thế hệ sau của các nạn nhân đã bị giết : con cái, cháu chắt vẫn bị loại bỏ khỏi trong nhiều sinh hoạt xã hội, bị trừ khử trong nhiều ngành nghề, bị tiếp tục truy lùng qua các lần thi cử, tuyển sinh. Tội ác luôn bồi đắp cho tội ác để khỏa lấp cái ác của tội ác, qua các chiêu trò bày biện giả tạo của phê bình và tự phê bình của các đảng cộng sản, từ khi chủ nghĩa cộng sản biến thành phong trào cộng sản để cướp chính quyền một cách sắc máu nhất trên nhiều quốc gia trong thế kỷ XX. Trong trường hợp của Việt Nam, thì các chuyện như : Hồ Chí Minh "giả dạng" đứng khóc trước quần chúng để xin lỗi các sai lầm trong Cải cách ruộng đất ; Trường Chinh "bị cắt chức" tổng bí thư… như để xác nhận các sai lầm trong Cải cách ruộng đất. Thực chất chỉ là những màn kịch thô thiển để che lấp một tội ác mà Việt tộc cần đòi hỏi công pháp phải bảo vệ công lý cho tới nơi tới chốn, vì công chứng hóa tội ác này vẫn chưa hề trễ, nếu một chính quyền liêm chính mới ra đời thì có thể thực hiện các quy trình nghiên cứu, khảo sát, điều tra, điền dã của tội phạm học.

Phản xạ gây tội ác để thuần hóa dân chúng

Tội phạm học đóng góp tích cực vào quá trình từ nghiên cứu tới khảo sát, từ điều tra tới điền dã, từ phân tích tới giải thích, từ giải luận tới diễn luận, đóng góp của tội phạm học có mặt trong tìm hiểu sự thật, cùng lúc thấu hiểu cường độ của tội ác, tìm hiểu chân lý, cùng lúc thấu hiểu mật độ hành sát của tội phạm.Từ đây, tội phạm học làm sáng lên liên minh của sự thật chân lý để làm rõ lẽ phải là các chế độ của hệ độc (độc đảng, độc tài, độc quyền, độc trị, độc tôn) mang bản chất toàn trị từ hành vi tới hành động, có phản xạ gây tội ác để thuần hóa dân chúng. Các chế độ độc đảng-toàn trị mang phản ứng dễ dàng gây tội ác vì không có công lý nghiêm minh của tam quyền phân lập như các chế độ dân chủ.Các chế độ độc đảng-toàn trị không có tam quyền phân lập, không có dân chủ, nên có phản xạ và phản ứng truy hiếp nhân dân, vì không có lý trí, không có trí tuệ, không có tuệ giác về nhân quyền. Tội phạm học tổng quan sẽ kết luận được là các chế độ độc đảng-toàn trị gây tội ác nhiều hơn các chế độ dân chủ, các chế độ độc đảng-toàn trị giết người nhiều hơn các chế độ tôn trọng nhân quyền. Các chế độ độc đảng-toàn trị gây tội phạm qua nhiều thế hệ đậm hơn, sâu hơn, rộng hơn các chế độ dân chủ, biết tôn trọng nhân quyền.

Nhân Văn – Giai Phẩm : diệt nhân tri, hủy nhân tính

Tội phạm học nhận ra các thủ đoạn thâm, độc, ác, hiểm của đám lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam từ 1954 tới 2000. Đây là một đoạn đường dài của đời người, một giai đoạn dài trong lịch sử tội phạm của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam. Khi cái ác cầm quyền để cái độc bỏ tù dai dẳng các nạn nhân của nó, để truy cùng diệt tận từ nghề nghiệp tới sáng tạo, từ cá nhân tới gia đình, từ lý lịch cá nhân tới quan hệ xã hội, sinh hoạt xã hội, đời sống xã hội, một loại tội ác vừa thường trực trong cuộc sống hằng ngày, vừa thâm sâu ngay trong tư tưởng qua khủng bố với cường độ cao của bộ máy công an trị. Những khủng bố thường xuyên sau vòng lao lý với các tên gọi khác nhau là trại học tập, trại cải tạo… là một giai đoạn dài của một thủ đoạn bạo quyền qua cơ chế song hành cùng tà quyền qua hành chính để vô hiệu hóa sáng tác giới văn nghệ, cô lập hóa cá nhân, lũng đoạn hóa đời sống gia đình, thân quyến của văn nghệ sĩ. Mỗi trí thức trong nhóm Nhân Văn : Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường đều chịu chung một số phận là không được sống với học thuật, cụ thể là không được tiếp tục nghiên cứu trong chính chuyên nghành của mình. Khủng khiếp hơn nữa là sự khủng bố trên các văn nghệ sĩ : Trần Dần, Lê Đạt, Hoàng Cầm, kể cả Phan Khôi, Văn Cao, Nguyễn Bính… thường xuyên và lâu dài, áp chế tâm thần các nạn nhân, mà hậu quả là nỗi lo sợ bị khủng bố, bắt bớ, tra tấn bất cứ lúc nào, ảm ảnh cả đời người. Thí dụ rõ nhất là trường hợp của Trần Dần, đặt sẵn các hành lý cá nhân, chuẩn bị là bị bắt bất cứ lúc nào.

Nhóm xét lại : diệt đối trọng để hủy đối luận

Trước hai tội ác là Cải cách ruộng đấtNhân văn giai phẩm, thì tội ác thứ ba xảy ra trong giai đoạn nội chiến Bắc-Nam (1954-1975), với sự hiện diện của quân đội Mỹ, chiến dịch "chống xét lại" ra đời để truy diệt những nhân tố muốn thay đổi đường lối sắc máu của Đảng cộng sản Việt Nam, bị quy chụp là nhóm xét lại. Vụ án này, khác với hai thảm họa trước là một cuộc thanh trừng ngay trong nội bộ của những người cộng sản, mà chuyên chính vô sản kiểu Đảng cộng sản Việt Nam đã để lộ nguyên hình tính chất thanh trừng như truy sát, không thương tiếc các đồng chí, từ đó biến phản xạ thanh trừng truyền thống nội bộ của Đảng cộng sản Việt Nam. Trong thời điểm này là cặp bày trùng Lê Duẩn và Lê Đức Thọ, cả hai đều chủ mưu để độc quyền hóa độc tài-toàn trị, với tên đồ tể là Lê Đức Thọ, một nhân vật thao túng từ Trung ương đảng tới Bộ Chính trị, vây siết chính phủ để tóm gọn chính quyền. Qua quyền lực của Ban bí thư trung ương và Ban tổ chức trung ương được cá nhân hóa trong tay tên đồ tể này, với độc quyền sử dụng công an và tình báo trong quá trình quy chụp các nạn nhân rồi hãm hại họ, trong đó có ám sát, có thủ tiêu, thanh trừng và thanh toán các đồng chí của họ. Các nạn nhân của nhóm xét lại bị tù đày vô hạn định, không được xét xử, không có tòa án, với sự vắng mặt tuyệt đối của tư pháp, của tòa án, và nhất là sự im hơi lắng tiếng trong toàn bộ của các đảng viên của Đảng cộng sản Việt Nam.

Truy diệt sự khác biệt

Khi tội phạm học đi sâu vào quan hệ quyền lực giữa các lãnh đạo cấp trung ương, các kết quả điều tra về sử tính của Đảng cộng sản Việt Nam cho xuất hiện các hằng số : Tội ác thượng tầng. Tội phạm học không ngưng đọng lại tại hạ nguồn để chỉ nghiên cứu về hình sự của tội phạm, mà nó phải trở lên thượng nguồn thật xa để điều tra thật sâu, khảo sát thật rộng về các chính sách tổ chức chiến tranh như các quyết sách, như một loại tử sách của lãnh đạo chính trị đưa dân tộc, đẩy bao thế hệ thanh niên vào tử chiến, vào chỗ chết ! Chính ý đồ chiến tranh làm nên ý độc của tử chiến là thượng nguồn của tội ác cấp quốc gia, ở đây các lãnh đạo chính trị phải chịu hoàn toàn trách nhiệm và phải được phân xử công minh từ sử học tới công pháp. Lịch sử của các độc đảng-toàn trị từ thế kỷ XX tới nay là lịch sử của tội ác tồn tại qua tội luận là : diệt cái khác biệt, từ chính kiến tới xã hội, từ tín ngưỡng tới tôn giáo… lịch sử của Đảng cộng sản Việt Nam không nằm ngoài quy luật này. Đảng cộng sản Việt Nam từ trước 1945 tới lúc độc trị trên toàn bộ xã hội Việt từ 1975, thì nó chưa một ngày nào ngưng nghỉ trong quá trình tiêu diệt cái khác biệt, đã và đang đi ngược, đi ngoài vong kiềm tỏa của nó ; nhất là khi cái khác biệt tới từ hệ đa (đa tài, đa trí, đa lực, đa năng, đa hiệu, đa đảng). Đảng cộng sản Việt Nam sẵn sàng gây tội ác, và tội ác của nó phải được nghiên cứu như phản xạ của nó giờ đã thành truyền thống của nó.

Truyền thống truy diệt đối thoại

Đảng cộng sản Việt Nam có truyền thống về tội ác, đó là truyền thống truy diệt đối phương, không những bị xem là đối thủ, mà chóng chầy bị xét xử như kẻ thù để phải mang kiếp tử tù. Ngay khi chưa cướp được chính quyền, Đảng cộng sản Việt Nam đã tổ chức thanh trừng có hệ thống, một cách máy móc các đảng phái chính trị không đi cùng đường với nó. Các đảng phái quốc gia đã có nhiều lãnh tụ bị thủ tiêu, kể cả các nhóm Đệ tứ cộng sản strokistes, cũng là nạn nhân của Đảng cộng sản Việt Nam trong những năm ròng từ khi Đảng cộng sản Việt Nam thành lập 1930 cho tới khi họ cướp được chính quyền 1945. Ám sát hoặc thảm sát, trong nước và ngoài nước, các hội, các đoàn, các nhóm, các phái trong phong trào Việt kiều tại Pháp trong giai đoạn đệ nhị thế chiến cũng bị chiêu dụ rồi lôi kéo vào quá trình gây tội ác này do Đảng cộng sản Việt Nam điều hành và hoạt náo. Trong đó có những cuộc thanh trừng bằng thảm sát giữa các nhóm lính thợ (maind’oeuvre indigène) tại các trại miền Trung và miền Nam nước Pháp trong giai đoạn 1941-1944. Truyền thống tận diệt mọi chống đối, tới từ các ý định muốn làm khác, các ý muốn đi còn đường khác với Đảng cộng sản Việt Nam, đều bị trực tiếp hay gián tiếp trừ khử.

Dùng tội ác để tổ chức lại nội bộ

Đảng cộng sản Việt Nam muốn giữ địa vị độc tôn trên chính trường, với sự hỗ trợ của các đảng cộng sản anh em, mà cũng là những sát thủ như họ. Những ý nguyện mở ra đối thoại, tạo ra đối luận với Đảng cộng sản Việt Nam trước sau đều bị vùi dập rồi thủ tiêu bằng tội ác, và trong các nạn nhân là các trí thức luôn chủ trương bất bạo động của các hội, các đoàn, các nhóm, các phái không theo cộng sản, số lượng nạn nhân của các cuộc thanh trừng này trải dài trong lịch sử của Đảng cộng sản Việt Nam từ trước đến nay. Truyền thống sát hại sự khác biệt, ngay như sự khác biệt có nguồn gốc của văn hóa, lịch sử, giáo dục… không hề dính dáng gì tới chính trị hay đe dọa gì tới quyền lực lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, trong đó giới văn nghệ sĩ muốn tự do sáng tác, hoặc tự chủ ngay trên các đề tài sáng tạo của mình cũng là nạn nhân của Đảng cộng sản Việt Nam. Sau cuộc truy cùng diệt tận nhóm Nhân Văn giai phẩm, nhiều cá nhân trí thức hoặc văn nghệ sĩ liên tục bị trừng phạt, trừ khử, có khi bị thủ tiêu nếu đi ngược hoặc đi khác đường lối toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam. Thanh trừng nội bộ vẫn là hằng số của Đảng cộng sản Việt Nam, với ba thành phần nạn nhân của ba hệ nội. Thanh trừng nội bộ giữa các lãnh đạo, cụ thể là giữa các bè nhóm cấp trung ương, nơi mà nạn nhân tăng lên, nhân lên trước mỗi kỳ chuẩn bị các đại hội Đảng cộng sản Việt Nam. Các tướng quân đội, các ủy viên trung ương, tại đây dùng tội ác để tổ chức nội bộ, thêm bớt lại nhân sự.

Truy sát chính các đồng chí của mình

Cái ác cho ra đời hành động truy sát chính các đồng chí của mình, giờ đã thuộc về bản chất và phản xạ của các lãnh tụ trung ương, luôn dùng nhân lực của Bộ Công an cùng các cục tình báo pha lẫn với nhân sự của Ban bảo vệ trung ương để làm nhiệm vụ ám sát, sát hại các đối thủ. Quá trình này không hề ngừng nghỉ với các nhóm lợi ích hiện nay trong thế kỷ XXI này, được tổ chức cụ thể như các tập đoàn tội phạm, với bản chất mafia. Sát hại lẫn nhau qua nhân lực của Bộ Công an và Bộ Quốc phòng, mà các nạn nhân hiện nay, ngoài các tướng, các ủy viên trung ương, còn có các doanh nhân, các nhà tài phiệt, các "đại gia" sân sau của nhóm bại này mà không phải của nhóm thắng kia. Thanh trừng nội bộ giữa các cấp địa phương, tiêm nhiễm và ảnh hưởng vừa là bản chất vừa là phản xạ từ các đàn anh trung ương, các lãnh đạo địa phương không thống nhất trong quá trình chia chác từ tham ô qua tham nhũng, cũng sãn sàng sát hại, truy diệt nhau ở cấp địa phương, cấp tỉnh, cấp thành phố… qua các thủ đoạn của tội ác được trá hình như thuốc độc, các tai nạn giao thông… mà đàn anh trung ương đã sử dụng như "cơm bữa", như "đi chợ". Thanh trừng nội bộ giữa hai đảng"anh em" (Đảng cộng sản Trung Quốc đàn anh, và Đảng cộng sản Việt Nam đàn em), mà đàn anh là kẻ tính toán, chỉ đạo, giật dây qua hai thủ đoạn : Đảng cộng sản Trung Quốc mời những lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam đang chống hoặc đi khác ý đồ của mình qua các chuyến thăm, sau các cuộc họp với Đảng cộng sản Trung Quốc đàn anh, thì các lãnh đạo này của Đảng cộng sản Việt Nam đàn em, lần lượt tử vong bởi các độc xạ nguyên tử, bởi "nhiễm vi trùng lạ".

dcs7

Truy diệt tôn giáo

Lịch sử của Đảng cộng sản Việt Nam đàn em trong tổ chức nhân sự luôn bị thao túng, điều hành, giật dây, gài bẫy bởi Đảng cộng sản Trung Quốc đàn anh. Đây vừa là phản xạ tội ác trắng trợn, vừa là một dấu chàm điếm nhục của Đảng cộng sản Việt Nam đàn em không bao giờ có tự do, tự chủ để có tự tin và tự lập trước Đảng cộng sản Trung Quốc đàn anh sẵn sàng giết đàn em như giết : sâu bọ, theo ngôn ngữ của các lãnh tụ, các quân sư thời Tam Quốc trong lịch sử của Tàu hoạn. Khi nghiên cứu và điều tra về các tội ác do các tội phạm của Đảng cộng sản Việt Nam và các đảng cộng sản khác trên thế giới trong thế kỷ XX, các nhà nghiên cứu về tội phạm học phải nhận ra là khi đối diện với hệ đa (đa tài, đa trí, đa lực, đa năng, đa hiệu, đa đảng) thì Đảng cộng sản Việt Nam không bao giờ chọn hệ đối (đối chiếu để đối chứng, đối thoại để đối luận), mà ngược lại họ sẵn sàng gây tội ác để diệt vừa hệ đa, lẫn hệ đối như diệt các đối kháng bằng bạo lực của tội ác. Lịch sử của các đảng cộng sản từ thế kỷ XX tới nay là lịch sử của truy hại tôn giáo bằng những thủ đoạn trực tiếp hay gián tiếp được chủ mưu và bày biện bởi tội ác. Để phục vụ không những ý thức hệ vô thần của Đảng cộng sản Việt Nam, mà chủ yếu là tiêu diệt tín ngưỡng rồi tiêu hủy niềm tin, để mở đường cho tuyền truyền một chiều ngu dân do tuyên giáo tổ chức và chỉ đạo, để thay thế cùng lúc cả ba : tôn giáo, tín ngưỡng, niềm tin… Lịch sử của Đảng cộng sản Việt Nam chưa hề ngừng quá trình truy hại tôn giáo dựa trên quy luật này, từ khi Đảng cộng sản Việt Nam cướp được chính quyền 1945 tới lúc độc trị trên toàn bộ xã hội Việt 1975.

Độc trị của tuyên giáo độc ngôn

Khi lập đồ hình phân tích các nạn nhân tôn giáo, hãy phải định vị ít nhất ba chỉ báo, để có chỉnh lý từ điều tra tới điền dã, để có hợp lý từ phân tích tới giải thích, để được toàn lý trong tổng kết các hậu quả truy hại tôn giáo của Đảng cộng sản Việt Nam. Chỉ báo thực cảnh, từ khi chưa cướp được chính quyền tới khi có chính quyền toàn trị trong độc đảng, chính thực cảnh làm nên bối cảnh của độc trị. Đảng cộng sản Việt Nam dùng chiêu trò thành lập Việt Minh để sử dụng và thao túng như một mặt trận rộng rãi, trong đó các tôn giáo có mặt để tập hợp được số đông quần chúng ủng hộ Đảng cộng sản Việt Nam. Chỉ báo thực chất của chính quyền cộng sản độc đảng trong chuyên chính và toàn trị lên toàn thể sinh hoạt xã hội, quan hệ xã hội, đời sống xã hội, dựa trên thực tế của hệ độc (độc tài, độc quyền, độc trị, độc tôn), từ đây không có chuyện phân chia quyền hạn giữa các tôn giáo và quyền lực độc đảng. Chỉ báo thực trạng, tới từ hệ độc (độc đảng, độc tài, độc quyền, độc trị, độc tôn), tại đây chuyên chính của hệ độc không nhân nhượng với bất cứ tôn giáo nào, không nương tay với bất cứ tín ngưỡng nào, không thỏa hiệp với bất cứ niềm tin nào, từ đó tạo ra thế độc tôn của tuyên truyền độc đảng. Trong độc trị của tuyên giáo độc ngôn, ở đây độc mang hai nghĩa : chỉ có nó là độc nhất để độc tài, nên nó là mảnh đất độc ác, để cái độc xuất hiện cùng cái ác.

Quá trình truy hại tôn giáo

Quá trình truy hại tôn giáo, từ thái độ tới cách hành xử, từ hành vi tội ác tới hành động tội phạm rất khác nhau giữa các nạn nhân tôn giáo. Thiên chúa giáo liên tục và thường xuyên bị đàn áp, khủng bố, truy hại như là một lực lượng tín ngưỡng tới đất Việt qua con đường truyền đạo, đã là kẻ thù của Đảng cộng sản Việt Nam trong giai đoạn nửa đầu thế kỷ XX. Mặc dù Thiên chúa giáo không mang bản chất chính trị, nhưng thiên chúa giáo trực tiếp hay gián tiếp mang nội dung của nhân quyền và văn minh của phương Tây, lại có giá trị về vị tha được cổ vũ bởi kinh nghiệm lâu đời của dân chủ, trong đó có tự do ngôn luận. Thiên chúa giáo mang ý nghĩa nhân văn có nền là nhân bản trên một đức tin là thượng đế, một phạm trù tâm linh mà các lãnh đạo công sản vô thần không chấp nhận khi họ luôn đi trên con đường cướp chính quyền bằng bạo lực của cái ác. Với thảm kịch của Phật giáo : mê tín cầu vong, Phật giáo thương mại vì tiền, Phật giáo quốc doanh với sư công an… Cao Đài Hòa Hảo đã là nạn nhân của Đảng cộng sản Việt Nam trong nội chiến Bắc-Nam (1954-1975) qua các cuộc thủ tiêu, ám sát các lãnh tụ của tôn giáo này. Sau 1975 thì Cao Đài Hòa Hảo bị đàn áp, bị khủng bố trên quy trình toàn diện và vĩ mô, với các chiến dịch trấn áp, khủng bố liên tục. Cao Đài Hòa Hảo là hai tôn giáo mang thực tiễn địa phương miền Nam không có hậu thuẫn của hệ thống Thiên Chúa giáo quốc tế bảo hộ, không được đông đảo quần chúng hỗ trợ như Phật giáo, nên Cao Đài Hòa Hảo đang là nạn nhân của các tội ác bất nhân nhất hiện nay tại miền Nam của đất nước.

Quá trình truy hãm dân tộc thiểu số

Từ khi Đảng cộng sản Việt Nam áp đặt chế độc độc đảng-toàn trị lên toàn lãnh thổ, thì các dân tộc thiểu số miền cao, miền xa là những nạn nhân thường xuyên những tội ác, trên nhiều lĩnh vực. Trong đó : tài nguyên thiên nhiên luôn bị khai thác, tàn phá, nhiều nơi bị tận diệt ; môi trường sống luôn bị tấn công, đe dọa, truy diệt. Những chính sách mang tính bày biện là bảo vệ, văn hóa, truyền thống, ngôn ngữ cho các dân tộc thiểu số đi cùng với các chính sách hỗ trợ về giáo dục và thi cử chỉ là trò mị dân. Bởi vì khi tài nguyên thiên nhiên nuôi sống họ, khi môi trường cùng môi sinh dính liền với sự sống còn của họ bị đe dọa bởi bạo quyền trung ương, bởi tà quyền tham quan, bởi ma quyền tham đất, tham mỏ, tham quặng, ngày ngày đe dọa sinh sinh tồn của họ. Chính vì không có đường sống trước các tội ác chiếm tài nguyên, chiếm đất của bạo quyền, tà quyền, ma quyền, mà họ đứng lên đòi hỏi công bằng. Và, bạo lý của Đảng cộng sản Việt Nam đã trả lời bằng các vụ bắt bớ, đẩy các nạn nhân này vào vòng lao lý, mà các chứng nhân đã thuật rõ sự dã man của công an khi tra tấn họ, để họ phải ký vào các lời khai không căn cứ là họ "chống chính quyền cách mạng", "nổi loạn đòi tự trị", sự thô bỉ đến tàn mạt đã dẫn cái ác tới cái tội thảm sát đồng bào Hmong năm 2011. Hiện nay, người dân tộc là nạn nhân của tội ác cướp tài nguyên, cướp khoáng sản, cướp đất đai đang sống trong nơm nớp lo sợ tại Thái Lan, lo sợ bị trục xuất và trả về lại Việt Nam.

Truy vong tù nhân lương tâm

Nhà tù hiện nay của chế độ độc đảng toàn trị không có những mục đích luật pháp và xã hội chính đáng của một công pháp bình thường là : cách ly tù nhân với xã hội, mà vẫn bảo đảm quyền tính mạng của họ, Hướng nghiệp tù nhân, để tạo điều kiện trở thành công dân đúng và tốt, tạo điều kiện tích cực cho quá trình tái hội nhập xã hội khi mãn tù… Mà ngược lại nhà tù hiện nay của chế độ độc đảng-toàn trị được tổ chức như hiện cảnh của một địa ngục trần gian, tạo nên bối cảnh thuận lợi để tội ác xuất hiện với điều kiện giam cầm khắc khe, mà theo nhân chứng nó còn tồi tệ hơn nhiều lần so với các nhà tù thời thực dân của thế kỷ qua. Xếp đặt phản công lý và tổ chức phản nhân quyền đến độ bất nhân khi giam các tù nhân lương tâm cùng với các tù hình sự. Ngược đãi tù nhân hình sự, đặc biệt là dùng nhà tù để "trả thù" bằng những thủ đoạn tồi tệ nhất các chủ thể đấu tranh vì dân chủ và nhân quyền-đây chính là số phận của các tù nhân lương tâm hiện nay. Nhà tù thời nay của chế độ độc đảng toàn trị là ổ của buôn lậu, tham nhũng, bóc lột. Buôn lậu ma túy công khai dưới sự tổ chức của các quản giáo, và cai tù như một nguồn lợi nhuận bán công khai.Tham nhũng thực phẩm nuôi tù nhân, bằng cách vừa thu hồi thực phẩm thăm nuôi của các giá định tù nhân, vừa bắt ép các tù nhân phải dùng thực phẩm bán tại nhà tù với giá cao, tạo nên khó khăn tài chính bất thường vừa cho tù nhân, vừa cho gia đình họ.

Hình sự hóa lương tri

Nhà tù hiện nay của chế độ độc đảng toàn trị là chế độ lao động ngặt nghèo, với sự bóc lột sức lao động của tù nhân qua các sản phẩm mà họ làm ra, để làm giầu cho bọn quản giáo và cai tù… Nhà tù hiện nay của chế độ độc đảng toàn trị là nơi truy vong, tạo ra cái chết ở mức độ cao và cường độ mạnh, mà các hội đoàn quốc tế về nhân quyền biết rất rõ : sử dụng tù hình sự để hành hạ, hành hung, kể cả hành sát các tù nhân lương tâm, với sự tổ chức công khai của ban giám đốc nhà tù. Sử dụng điều kiện sống hằng ngày, từ thiếu thực phẩm tới thiếu vệ sinh để đầy dọa, vùi dập các tù nhân lương tâm theo quy trình "trả thù" đê tiện. Sử dụng các nhà tù xa nhà, xa nơi ăn chốn ở của gia đình tù nhân, cũng trong mục đích hành hạ, đầy dọa các gia đình của những tù nhân lương tâm. Các quốc gia đã và đang bị địa ngục trần gian của độc tài-toàn trị, thì tội phạm học luôn bị cấm đoán và truy nã. Đối với thảm trạng độc đảng-toàn trị của Việt Nam hiện nay, thì các nghiên cứu, khảo sát, điều tra, điền dã về các nhà tù với dữ kiện khách quan qua phân tích và giải thích chỉ thực hiện được thật đầy đủ khi Đảng cộng sản Việt Nam sụp đổ.

Truy hủy Việt tộc : (Lê Duẩn) "Đánh thay cho Liên Xô và Trung Quốc"

Với não trạng của tín đồ vô điều kiện với hai đàn anh đầu sỏ lãnh đạo phong trào cộng sản của nửa cuối thế kỷ XX. Chỉ một não trạng cá nhân, đã kéo theo một tập thể mà cụ thể là Bộ Chính trị thời bấy giờ, cùng lúc kéo cả một dân tộc, cả hai miền Bắc và Nam vào một cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn, với nhiều triệu nạn nhân đã phải nhận cái chết. Với khoảng cách lịch sử cần thiết về thời gian, sau khi đất nước thống nhất, thì não trạng "thí dân, thí nước" để đánh thay cho Liên Xô và Trung Quốc, mà hai tên đầu sỏ phong trào cộng sản thế giới này đã có xung đột với nhau về chính sách quốc tế cũng như tư lợi của chúng ngay trong khi cuộc chiến chống Mỹ (1954-1975). Để sau đó Việt Nam phải nhận hai cuộc chiến tiếp theo : biên giới Tây Nam chống Khmers đỏ bắt đầu năm 1977, biên giới phía Bắc chống Trung Cộng bắt đầu năm 1979, với bao ngàn nạn nhân đã chết. Đây không phải chỉ là chuyện đánh giá sai tình hình của Lê Duẩn về các tư lợi của các đảng cộng sản, sẵn sàng dẫn dắt đồng chí không đồng chính kiến với mình vào tử lộ ; mà còn là một loại não trạng hiếu chiến trong tử lộ với sinh mạng của chính đồng bào mình : không hề là một ưu tiên trong quá trình cân nhắc (lý luận tỉnh táo-đề nghị sáng suốt-thảo luận khách quan-quyết định chính chắn-hành động liêm sỉ) dựa trên nhân tính lãnh đạo làm nên nhân đạo chính trị mà một tổ chức chính trị (đảng, bè, phái…) phải có khi buộc đi vào tử lộ của chiến tranh.

Với nhiều triệu nạn nhân trong cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn

Một cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn, với nhiều triệu nạn nhân, không có nội dung đạo lý, không có ý nghĩa luân lý, không có tư tưởng đạo đức cho tương lai của dân tộc và đất nước ; mà chỉ để lại một chế độ toàn trị dựa trên hệ độc (độc đảng, độc quyền, độc tài, độc tôn, độc trị). Nơi mà tuyên truyền "chiến thắng chống Mỹ", "thống nhất đất nước", "xây dựng đất nước mười lần giàu đẹp hơn"… chỉ để lại một thực trạng hiện nay là của một đất nước cạn kiệt tài nguyên với ô nhiễm môi trường trầm trọng, với một dân tộc nheo nhóc trong túng quẫn, với xuất khẩu lao động để làm lao nô, nô tỳ… cho các nước láng giềng với vị thế quốc tế tủi nhục nhất. Tất cả thực trạng này nằm trong một tâm trạng chung của một Đảng cộng sản Việt Nam : hèn với giặc, ác với dân, đã và đang mở đường cho Tàu tặc làm ra Tàu họa, Tàu tà sinh ra Tàu nạn… đang phủ trùm lên số phận của Việt tộc. Thấy và thấu nguồn của nó luôn ở cấp thượng tầng, tiếp tục gây ra tội ác trong những năm tháng tới tới hệ độc (độc đảng, độc quyền, độc tài, độc tôn, độc trị) với một hệ thống công an trị tiếp tục gây tội ác với nhân dân, nhất là với các đứa con tin yêu của Việt tộc đấu tranh vì dân chủ và nhân quyền cho một tương lai của công bằng, tự do, bác ái.

Một tập đoàn lãnh đạo diệt dân ở nhiều mức độ khác nhau

Đảng cộng sản Việt Nam mở đường cho ngoại xâm, trước là cõng rắn cắn gà nhà, sau đó là mang voi về dày mả tổ qua hệ tham (tham quan tham quyền, tham ô rồi tham nhũng, tham đất để tham tiền), một bọn nội xâm buôn chức bán quyền để sau đó là buôn dân bán nước. Tội phạm học không ngừng ở các "vở kịch" chống tham nhũng kiểu "đốt lò" của Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, mà tội phạm học phải lần tìm gốc, rễ, cội, nguồn để phân tích dây mơ rễ má của hệ độc (độc đảng, độc quyền, độc tài, độc tôn, độc trị như một tập đoàn lãnh đạo sát nhân), sẵn sàng thí dân, thí nước qua chiến tranh, tạo ra nội chiến để thực hiện một ý thức hệ ngoại lai, phản dân tộc. Như một tập đoàn lãnh đạo tội nhân, tiếp tục dùng công an trị để đàn áp, khủng bố, truy diệt những công dân yêu công bằng, quý tự do, trọng dân chủ, nâng nhân quyền. Như một tập đoàn lãnh đạo tư lợi của các nhóm lợi ích, được tổ chức như những mafia, sẵn sàng tiêu diệt lẫn nhau qua phản xạ bạo lực di truyền của cộng sản là thanh trừng nội bộ, bất chấp công lý, khinh miệt công pháp, xem thường công luận. Như một tập đoàn lãnh đạo diệt dân ở nhiều mức độ : nhắm mắt mà vơ vét tiền tham ô mặc cho Tàu tặc đang xâm lấn đất, biển, đảo ; cúi đầu mặc cho Tàu họa ô nhiễm môi trường, truy diệt môi sinh của đất nước, khoanh tay mặc cho Tàu họan đưa tràn lan thực phẩm bẩn, hóa chất độc cùng với các công nghiệp nhiệt điện, hóa học, luyện thép đầy tội lỗi, gây ra ung thư cấp làng, cấp vùng, rồi cấp quốc gia.

Truy sát nguyên khí quốc gia

Không ngừng ở mức độ cá nhân gây ra tội ác, mà đi xa để đi rộng, đi sâu để đi cao lên tới thượng tầng lãnh đạo, nơi trung tâm của các bạo ý đã trở thành quyết sách, các tà ý đã thành chính sách, các qủy ý đã thành tử sách đã và đang đưa Việt tộc vào tử lộ ! Trong cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn giữa hai miền (1954-1975), xuất hiện một chuỗi hệ luận của tội ác mà những kẻ cầm quyền đã tự cho phép chúng gây tội ác mà không ai được buộc tội chúng là tội phạm. Tư duy tội ác của bọn lãnh đạo này là : "thí lính", "nướng quân" trong các chiến dịch, trên các mặt trận mà sinh mạng đồng bào của chúng bị đặt thấp hơn chiến thắng trên chiến trường để phục vụ chiến sách của chúng, từ đó mọi chiến thắng phải phục vụ ý đồ dùng tử lộ của lính, của quân như các con cờ để chúng đấu giá, mặc cả, thương lượng cho quyền lực và quyền lợi của chúng. Các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam gây ra trong cả thế kỷ XX thì không ngừng lại trong khuôn khổ của cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn, giữa hai miền (1954-1975), mà phải đi trở lên thượng nguồn từ khi có Đảng cộng sản Việt Nam dẫn tới chiêu bài Việt Minh trong kháng chiến chống Pháp. Chính trong thời điểm này đã có nhiều sự cố xác nhận quá trình "thí lính", "nướng quân", nơi mà mạng sống của các thế hệ thanh niên đã bị sử dụng trong tham vọng "phải giành chiến thắng bằng mọi giá", vận dụng trong ý đồ "phải tới toàn thắng bằng mọi giá".

Đồ hình và hậu nạn của tội ác

Trong cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn, giữa hai miền (1954-1975), quy luật độc đảng trong toàn trị, thì bọn lãnh đạo tự cho phép mình độc đoán trong quyết định, mặc cho hậu quả độc hại đến với đồng bào, dân tộc, đất nước. Nơi đây, hằng số "quyết chiến" song hành cùng hàm số "quyết thắng" cho xuất hiện một ẩn số trong tư duy (bất nhân) của kẻ lãnh đạo là : "tử chiến"- với mạng sống của lính, của quân, chớ không phải của chúng. Tội phạm học khi khảo sát các sự cố "thí lính", "nướng quân" tới từ các tướng bất tài, từ các quyết đoán hồ đồ tới bất nhân của lãnh đạo, các tiên đoán sai lầm của việc dùng quân. Hậu quả của "thí lính", "nướng quân" tiếp tục xẩy ra trên chiến trường Tây Nam chống bọn diệt chủng Khmers đỏ sau 1977, và bọn Tàu tặc 1979. Không được quên sự hy sinh làm bia đỡ đạn cho quân thù Tàu tặc tại Gạc Ma, nơi mà tên Bộ trưởng Bộ Quốc phòng lúc đó đã cấm các chiến sĩ giữ đảo được nổ súng để tự bảo vệ, nếu tên này trực tiếp tạo ra tội ác, thì phải sử hóa hành động phản bội của nó như một tội đồ. Thống kê hóa để định lượng là vai trò của tội phạm học phân tích, không ngừng ở hình sự hóa cá nhân, mà phải đi xa, rộng, dài, sâu hơn nữa để tới một phân tích định lượng về thiệt hại nhân mạng quá lớn lên số phận của Việt tộc cả thế kỷ XX.

Tội ác vẫn đang nối đường cho tội ác

Các diễn luận từ đạo lý tới công lý, từ sinh mạng tới tòa án, từ thống kê hóa tới sử hóa một cách khách quan nhất. Đối với Việt tộc, các kết luận sau đây vẫn chưa được minh bạch hóa các lãnh đạo gây tội ác vẫn chưa có tòa án công minh để xử chúng ; các lãnh đạo gây tội ác vẫn chưa có sử luận khách quan về chúng ; các lãnh đạo gây tội ác vẫn chưa có công pháp quốc tế nhận diện chúng. Trên các nhận định này, lý luận của tội phạm học tổng quan, đề nghị nghiên cứu, điều tra phải tới các nhận định khác : định lượng thiệt hại về tính mạng quá lớn trong chiến tranh so với số phận nghèo nàn trong nheo nhóc hiện tại của Việt tộc. Định lượng thiệt hại về tính mạng quá nhiều trong thời chiến so với các điều kiện vật chất và tinh thần hiện tại mà Việt tộc đang có. Định lượng thiệt hại về tính mạng quá dài trong chiến sự so với chế độ độc tài nhưng bất tài hiện nay, ngày ngày đẩy Việt tộc vào ngu dân trong tuyên truyền. Chế độ độc tài hiện nay không hề có ý thức về sự thật của tội ác, để sáng suốt ra, không hề có nhận thức về tội phạm đang cầm quyền, để làm rõ lịch sử. Nên tội ác vẫn đang nối đường cho tội ác, để tội ác tự nối dài trên số phận của Việt tộc !

Bạo trị : tội ác của công an

Tội phạm học phân tích phải biết đường đi nước bước để tìm tới tội phạm học định hướng nhân bản, mà rõ các định đề của nhân quyền, biết lấy nhân vị của tự do để bảo vệ nhân bảnnhân văn ; có nhân tri của dân chủ để bảo đảm nhân lýnhân tính ; nhận nhân đạo của bác ái để bảo hành nhân tâmnhân từ, tất cả hệ nhân này phải trực tiếp phục vụ cho : nhân phẩm để chống lại tội ác, vô hiệu hóa tội nhân, vô dụng hóa tội đồ, cô lập hóa toàn bộ liên kết tội ác-tội nhân-tội đồ. Với hàng trăm nạn nhân hàng năm bị hành hung, tra tấn cho tới mất mạng trong các đồn công an, và xã hội sẽ không tính được bao nhiêu nạn nhân khác bị tra tấn đến trọng thương, khi về lại được gia đình chỉ vài ngày là tử thương. Việt Nam hiện nay là một trong những quốc gia có thống kê tử xuất trong các đồn công an cao nhất. Đây là một thực tế với các chứng tích về một loại tội ác chỉ có trong các chế độ độc đảng-toàn trị, nơi mà pháp luật của dân chủ, công lý của nhân quyền không sao tới được để bảo vệ các nạn nhân nằm trong bàn tay giết người của cả một hệ thống công an trị, bất chấp công lý.

dcs8

Hành hung-hành sát : giết người trong đồn công an

Tội ác giết người trong các đồn công an, phải được tội phạm học khảo sát và điều tra qua ít nhất là ba định hướng đã làm nên tầm vóc của chuyên ngành này, khi nó nghiên cứu về các chế độ độc đảng-toàn trị, kiểu Trung Quốc, Bắc Triều Tiên, Cuba và Việt nam. Nạn nhân tràn lan, nơi mà tội ác tới từ công an trị luôn được bảo kê và bao che bởi độc đảng-toàn trị, nơi mà chính các thủ phạm là công an có đầy đủ ý thức khi giết hại dân chúng với khẩu hiệu của bảo hộ độc đảng-toàn trị : "còn đảng, còn công an". Hậu nạn không tư pháp, nơi mà tòa án cùng công lý không có các điều kiện bình thường để điều tra về thực cảnh của tội ác, hành vi của tội phạm, từ đó kiểm tra về bản chất của cái ác trong tay các công an khi cái ác quyết định cái độc "đòn thù" của công an đã dẫn đến cái chết.

Hệ lụy của tử nạn, thân nhân của nạn nhân muốn biết sự thật trong các đồn công an đã gây ra cái chết, thì họ sẽ bị một hệ thống tư pháp là công cụ đã bị thuần hóa bởi cơ chế độc đảng-toàn trị, ngăn cản không cho tiếp nhận sự thật về tội ác. Thủ phạm chính là công an, những kẻ nhận nhiệm vụ phải bảo vệ công dân, nhưng làm chuyện ngược lại là giết dân.

Tội ác công an trị và tội ác độc đảng-toàn trị chỉ là một

Đưa ánh sáng của chân lý, để công lý nhận định được tội ác công an trị và tội ác độc đảng-toàn trị chỉ là một ; nơi mà tội ác công an trị là hạ nguồn của tội ác độc đảng-toàn trị là thượng nguồn, chính cái ác của lãnh đạo làm ra tội ác của công an để bảo vệ nó. Tội ác công an trị và tội ác độc đảng-toàn trị chỉ là một ; nơi mà tội ác công an trị là hạ tầng của tội ác độc đảng-toàn trị là thượng tầng, nơi mà chính sách của độc đảng-toàn trị đã mở cửa, đặt nền, dựng tường, che mái cho các tội ác của kẻ giữ cửa, giữ nhà, giữ đất, giữ quyền cho độc đảng-toàn trị. Tội ác công an trị và tội ác độc đảng-toàn trị chỉ là một ; nơi mà tội ác công an trị là hành động của tội ác độc đảng-toàn trị là ý đồ, nơi mà tội ác đóng đầy đủ vai của nó là lấy cái ác để gieo sợ hãi, diệt đối kháng. Rất nhiều cơ quan nhân quyền quốc tế có đầy đủ các chứng từ, chứng tích, chứng nhân về một chế độ độc đảng-toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam và một hệ thống công an trị ngày ngày gây ra tội ác. Đảng cộng sản Việt Nam đã dùng công an để khủng bố, bắt bớ, truy sát… với mức độ và mật độ khốc liệt, nơi mà tội ác đi từ tra tấn bằng cực hình, bằng nhục hình cho tới tổ chức bức tử hay thủ tiêu, những tội ác ngang hàng với những quốc gia độc tài tàn ác bất nhân nhất hiện nay.

Cực hình và nhục hình

Khi nghiên cứu về các tội ác của Đảng cộng sản Việt Nam đang độc quyền trong độc tài của độc trị, đi từ hành hạ tới hành sát chính nhân dân của mình, nhất là các chủ thể yêu công bằng để quý tự do, trọng dân chủ để nâng nhân quyền, thì tội phạm học phải theo các quy trình khách quan của nghiên cứu. Tội phạm học khảo sát và điều tra, nơi mà định chất song hành cùng định lượng, có nền là sự kiện để hiểu sự cố, có gốc là chứng từ tới từ chứng nhân và chứng tích. Tội phạm học phân tích và giải thích, nơi mà phân tích khách quan các sự kiện, sự cố với chứng từ, chứng nhân, chứng tích được đặt trong thực tế của độc đảng, thực trạng của độc tài, thực cảnh của độc trị. Tội phạm học giải luận và diễn luận, chỉ có thể lý luận và lập luận để thấu cái độc hại của tội ác khi hiểu được gốc, rễ, cội, nguồn của hệ độc (độc đảng, độc quyền, độc tài, độc trị, độc tôn) làm nên cái độc đoán của tội phạm. Tội phạm học giết người để diệt nhân, nơi mà các chuyên gia của tội phạm học chỉ có thể am tường và thấu hiểu cái độc có trong cái ác khi nó quyết định sát nhân (giết người để diệt nhân). Đây là hành động song đôi làm nên hậu quả song lứa của tội ác ; trước hết là giết người tức là diệt sinh mạng để thủ tiêu : thể lực, trí lực, tâm lực của một cá thể không tuân theo hoặc chống đối lại bạo quyền lãnh đạo, tà quyền tham quan, ma quyền tham tiền. Diệt nhân là diệt toàn bộ hệ nhân có trong một cá thể, từ nhân tính tới nhân lý, từ nhân tâm tới nhân từ, từ nhân trí tới nhân trí, từ nhân bản tới nhân văn, từ nhân đạo tới nhân nghĩa, từ nhân vị tới nhân phẩm.

Truy diệt các nhà hoạt động vì dân chủ và nhân quyền

Các chuyên gia của tội phạm học không chỉ nhìn tội ác đơn lẻ qua hành vi đơn phương của tội phạm, mà phải hiểu để thấu tới nơi tới chốn tội ác của một chế độ độc đảng-toàn trị là tội ác diệt cả một hệ nhân (nhân tính, nhân lý, nhân tâm, nhân từ, nhân trí, nhân trí, nhân bản, nhân văn, nhân đạo, nhân nghĩa, nhân vị, nhân phẩm) trên cả một mạng chằng chịt, dầy đặc : giết người để diệt nhân. Các nhà hoạt động vì dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam hiện nay là những chủ thể yêu nước thương nòi, những đứa con tin yêu của Việt tộc, cũng chính là những nạn nhân trực tiếp bị hành hung, khủng bố, bắt bớ, tù đày… từ ám hại tới ám diệt. Dưới chế độ độc đảng-toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam thì hệ thống ám hại-ám diệt trùm phủ lên toàn bộ lên đời sống xã hội, sinh hoạt xã hội, quan hệ xã hội không những của các nhân tố đấu tranh vì dân chủ và nhân quyền, vì công bằng và tự do, mà còn trên cả thân quyến, bạn bè, đồng nghiệp của họ. Đảng cộng sản Việt Nam đã tổ chức hệ thống hệ thống ám hại-ám diệt các chủ thể đấu tranh vì dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam hiện nay bằng : Các thủ đoạn bất nhân để bảo vệ cái bất chính của nó, vì dân tộc Việt không hề chính thức bầu cho Đảng cộng sản Việt Nam lãnh đạo dân tộc và đất nước Việt Nam.

Tội ác là động cơ và động lực để điều khiển bạo quyền, tà quyền, ma quyền

Các hành xử bạo động để bảo hành bạo quyền bất lương của nó, vì nó rất lo sợ trước dân chủnhân quyền sẽ dẫn tới đa nguyên, đa đảng. Các ý đồ tà gian để bảo kê tà quyền thâm độc của nó, vì nó muốn giữ đặc quyền âm binh của nó qua tham quyền để tham ô, tham nhũng vì tham tiền. Bạo quyền độc đảng-tà quyền tham quan-ma quyền tham tiền không phải chỉ là ngữ pháp để hiểu thực tế của tội phạm mà còn là mô thức giải thích về nguồn cội của cái ác, làm nên tội ácnạn nhân vĩ mô chính là dân tộc và đất nước. Độc tài bất tài-độc quyền lạm quyền-độc trị bất trị không phải chỉ là ngữ pháp để nêu rõ thực trạng của đất nước Việt là Đảng cộng sản Việt Nam độc tài mà còn bất tài trong quá trình phát triển đất nước, để đưa dân tộc tới văn minh. Độc quyền trong lãnh đạo nên lạm quyền để toàn quyền trong hành pháp, để thao túng lập pháp, để thuần hóa tư pháp. Độc trị nhưng không biết quản trị dân tộc bằng công bằng, tự do, bác ái, và bất trị khi sẵn sàng nhúng tay vào tội ác giết người, diệt nhân, hại đồng bào, hủy đất nước.Tội ác là động cơ và động lực để điều khiển bạo quyền-tà quyền-ma quyền.

Trù diệt các phong trào xã hội

Các phong trào xã hội sau đây đã là nạn nhân của tội ác do công an tổ chức, do các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam chỉ đạo, nơi mà tội ác đã có mặt và tội phạm là công an luôn được chế độ độc đảng-toàn trị bao che, bảo kê. Phong trào yêu nước qua các cuộc biểu tình chống Tầu tặc cướp đất, biển, đảo, trong đó các người tham dự biểu tình bị đàn áp thẳng tay. Phong trào yêu nước qua các cuộc biểu tình chống ô nhiễm môi trường qua sự cố Formosa đã truy diệt môi sinh của nhiều tỉnh miền Trung, trong đó các người tham dự biểu tình từ phụ nữ tới trẻ em đều bị hành hung. Phong trào tôn giáo để bảo vệ tín ngưỡng thiêng liêng của mình, trong đó các người lãnh đạo tôn giáo bị truy cùng diệt tận ngay trong nơi tu hành của họ. Phong trào Thiên Chúa giáo chống ô nhiễm môi trường do Formosa gây ra, cũng là phong trào chống Tàu tặc xâm lược, có cùng tâm điểm và cùng có hội tụ với các phong trào đấu tranh vì dân chủ và nhân quyền. Phong trào đấu tranh vì dân chủ và nhân quyền cũng là phong trào chống ô nhiễm môi trường, chống hủy diệt môi sinh, cũng là phong trào chống đàn áp tôn giáo, có cùng tâm điểm và cùng có hội tụ với các phong trào về tự do tín ngưỡng. Phong trào Thiên chúa giáo chống ô nhiễm môi trường, phong trào đấu tranh vì dân chủ và nhân quyền, có cùng tâm điểm để hội tụ với các phong trào tín ngưỡng địa phương Cao Đài, Hoà Hảo, tất cả cùng nhau chống bạo quyền lãnh đạo, tà quyền tham quan, ma quyền tham tiền, tất cả đấu tranh vì công bằng, tự do, bác ái.

Gian thông công an-côn đồ

Thấy để thấu tại sao độc đảng toàn trị rất lo âu về tính liên kết dẫn tới tính liên minh của các phong trào có mặt trong toàn xã hội dân sự hiện nay tại Việt Nam. Độc đảng toàn trị đã đàn áp tàn nhẫn, khủng bố khốc liệt, bắt bớ tràn làn, tù đày dài hạn, hãm hại với các thủ đoạn bất nhân nhất các phong trào này. Hiện nay với độc đảng-toàn trị, dân tộc Việt khám phá ra một bộ mặt mà không sao tưởng tượng được, là đáy sâu cái ác của chế độ là : công an dùng côn đồ, lưu manh, xã hội đen, lẫn cả tù hình sự đã và đang lãnh án để khủng bố, truy hiếp, sát hại dân lành, mà các kinh nghiệm giờ đây đã thành chứng tích, có chứng từ với chứng nhân. Công an sử dụng côn đồ để hiếp đáp, đánh đập dân oan bị cướp đất, khi họ quyết tâm bảo vệ mảnh đất, mái nhà của họ. Công an phối hợp côn đồ để đàn áp, hành hung các công nhân đình công tại các nhà máy, trong các khu công nghiệp. Công an sử dụng côn đồ để đàn áp, đánh đập các công dân biểu tình vì yêu nước, chống ô nhiễm môi trường. Công an cùng côn đồ khủng bố các nhà đấu tranh vì nhân quyền và dân chủ ngoài đường phố ; hành hung họ trước gia đình ngay trong nhà của họ. Công an mua chuộc và chỉ huy côn đồ để đàn áp, đánh đập các công dân đấu tranh chống các trạm thu phí trái phép.

Khủng bố vừa để trừng trị các nạn nhân

Công an bao thầu và chỉ đạo côn đồ để khủng bố, đáp áp các tu sĩ và tín đồ của các tôn giáo (Thiên Chúa giáo, Phật giáo, Cao Đài, Tin Lành…). Công an chỉ huy và phối hợp với côn đồ để trấn lột, bắt cóc, hành hung các công dân xuống đường chống Tàu tặc, chống ô nhiễm môi trường.Công an chỉ đạo và bao thầu ngay cả các tù hình sự đang tại án để hành hung, khủng bố, đánh đập các thân nhân đi thăm các tù nhân lương tâm. Công an trực tiếp hướng dẫn côn đồ đàn áp, hành hung, trấn lột các chủ thể thiện nguyện của các hội đoàn từ thiện và các phong trào nhân đạo trên đường cứu trợ các đồng bào nạn nhân của thiên tai, của nghèo đói tại các vùng sâu, vùng xa. Đây chính là hành vi và hành động của tội ác, được tổ chức bởi các lãnh đạo công an từ cấp địa phương tới cấp trung ương, dưới sự chỉ đạo cao nhất là trong Bộ Chính trị. Với ý đồ của một chính quyền độc tài trong toàn trị dùng khủng bố vừa để trừng trị các nạn nhân ở cấp điếm nhục nhất, vừa để gieo nỗi sợ hãi lên toàn xã hội. Tại đây thì chính các chủ thể của xã hội dân sự, mọi thành phần nghề nghiệp, mọi tín ngưỡng… có cùng một nguyện vọng dân quyền trong dân chủ, công bằng trong công lý, nhân phẩm trong nhân quyền phải thực hiện được.

Tội phạm học xâm lược (Tàu tặc-Tàu phỉ-Tàu nạn-Tàu họa-Tàu hoạn-Tàu phạm-Tàu tà)

Đảng cộng sản Trung Quốc không ngừng ở ý đồ xâm lấn đất, biển, đảo của Việt tộc ; không ngừng ở thâm đồ xâm lược để áp đặt sự thống trị bằng đô hộ rồi nô lệ hóa Việt tộc như Tàu tặc đã thực hiện nhiều lần trong Việt sử. Chúng cũng sẽ không tự ngừng lại ở hiểm ý xâm lăng trọn vẹn đất nước Việt, mà còn biến Việt tộc thành một nô tộc tật nguyền ở mọi mức độ từ thiên nhiên tới tài nguyên, từ thể lực tới trí lực, để các thế hệ Việt tương lai mang đầy khuyết tật của một sắc tộc đã bị thuần hóa. Từ thượng nguồn của ý đồ xâm lấn tới hạ nguồn của thâm đồ xâm lược, để vĩnh viễn nô lệ hóa Việt tộc thì từ sách lược tới chiến lược hiểm ý của Tàu thực hiện một quá trình tội ác tổng hợp (trộm, cặp, cướp, giựt đất biển đảo ; ô nhiễm môi trường, hủy diệt môi sinh ; đầu độc thực phẩm, buôn người, lấy nội tạng…). Tàu tặc đã chiếm đất, chiếm đảo, chiếm biển, rồi còn bắn giết, sát hại ngư dân Việt trước một Đảng cộng sản Việt Nam nhắm mắt-cúi đầu-khoanh tay-quỳ gối trước Tầu tặc. Từ ngày quy hàng Đảng cộng sản Trung Quốc qua mật ước Thành Đô, từ đó cho tới nay Tầu tặc đã nắm dao đằng chuôi để Đảng cộng sản Việt Nam phải đứng trước mũi dao để ngày ngày phải : hèn với giặc-ác với dân. Chất tặc của Tàu đã là chất độc sẵn sàng chế ra chất ác, xem mạng sống của Việt tộc không có một giá trị đạo lý gì với chúng, nên chúng ngày ngày bắn giết ngư phủ Việt, chúng vào hoạn lộ của cái ác mà không có một chút lương tâm.

Tàu tặc là bạn vàng, láng giềng tốt, vừa đồng chí vừa là anh em

Ngữ pháp Tàu tặc chỉ bọn cướp có phản xạ giết người để đoạt của, chiếm đất, biển, đảo. Ngữ pháp này dựng nên mô thức giải luận để phân tích và giải thích các quá trình mà tội phạm học phải điều tra, phải khảo sát, phải nghiên cứu sau đó về : Tàu nạn, Tàu hoạn, Tàu họa, để đi đến mô hình diễn luận thế nào là Tàu tà nơi mà thâm, độc, ác, hiểm xuất hiện để biến thành hành động hại, hủy, giết, diệt dân tộc Việt như chúng đã làm liên tục từ nhiều ngàn năm qua trong xâm lược, trong đô hộ, trong đồng hóa, trong ý đồ diệt vong Việt tộc. Một kẻ thù truyền kiếp, mà tổ tiên dặn dò con cháu không được quên, vì chúng có dịp là lập lại tội ác ăn tươi nuốt sống dân Việt, để lấy đất Việt, vậy mà Đảng cộng sản Việt Nam gọi tên chúng là bạn vàng, láng giềng tốt, vừa đồng chí vừa là anh em. Việt tộc đừng trong chờ gì ở Đảng cộng sản Việt Nam đã quy phục để được-và-bị Đảng cộng sản Trung Quốc thuần hóa. Quy phục qua cúi đầu-khoan tay-quỳ gối để được bảo kê bởi Đảng cộng sản Trung Quốc, thuần hóa chỉ biết thưa-bẩm-dạ-vâng trước đàn anh Tàu, vì đàn anh này biết thâm tâm, ưu tiên số một của bọn lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam vẫn là cứu chúng, tức là cứu đảng, chớ không phải là cứu dân, hay cứu nước ; đây là một tội ác ngầm đặt Việt tộc trước diệt vong trong nanh vuốt của Tàu tặc.

Ma thuật đầy tội ác của Tàu tặc

Nhận lấy trách nhiệm khoa học để khách quan mà xây dựng các định hướng cho nghiên cứu, khảo sát, điều tra, điền dã về tội phạm học trong phạm trù Tàu tặc. Nghiên cứu về quá trình mất đất, biển, đảo từ địa lý thực địa tới địa dư chính trị để nhận ra sự lệ thuộc của Đảng cộng sản Việt Nam trước Đảng cộng sản Trung Quốc, từ khi lập Đảng cộng sản Việt Nam 1930 tới hiệp định Genève 1954, ma thuật đầy tội ác của Tàu tặc đã cụ thể hóa bằng cách chia cắt Việt Nam qua vĩ tuyến 17. Đây là một tội ác lịch sử sẽ giúp tội phạm học lập nên sử kiện, để hiểu sử tính tội phạm của Tàu tặc, từ đó gây dựng lên sử luận với chứng từ, chứng nhân của tội ác này. Khảo sát từ tư duy của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam khi Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã ký công hàm giao Hoàng Sa cho Tàu tặc, cho tới quá trình gây tội ác liên tục của Tàu tặc để chiếm luôn Trường Sa, với hành vi ăn hiếp Đảng cộng sản Việt Nam, với hành động để giết ngư dân Việt trên lãnh hải của Việt tộc. Điều tra về những bước lùi của Đảng cộng sản Việt Nam từ mật ước Thành Đô tới nhiều thoái bộ đã nhường đất, biển, đảo, cùng lúc mở cửa cho công nghệ Tàu, xí nghiệp Tàu, công nhân Tàu, hàng hóa Tàu… tràn lan trên đất Việt, để thảm trạng hiện nay là chế độ độc đảng-toàn trị lệ thuộc vào Đảng cộng sản Trung Quốc và kinh tế Việt Nam ngày càng lệ thuộc vào Tàu tặc. Điền dã qua điều tra thực địa về các công nghệ bẩn của Tàu nạn đang gây những tội ác về môi trường, cùng lúc khảo sát thực trạng di dân của Tầu tặc tới đất Việt, để toan tính không những ăn nằm ở dề, mà còn lấy vợ Việt để tạo ra một thành phần lai mới mà ý đồ mai phục lâu dài để xâm lược cho bằng được đất nước ta.

Tàu phỉ buôn lậu, hối lộ, bài bạc, ma túy… ung thư hóa đời sống xã hội

Khi liên kết được các kết quả của nghiên cứu, khảo sát, điều tra, điền dã về Tàu tặc phải nhận ra thâm tính làm nên ý đồ của một mô hình tội ác có xếp đặt trên một không gian dài thường xuyên, trong một không gian rộng từ vĩ mô (từ chế độ, cơ chế, hành chính tới sinh hoạt xã hội, đời sống xã hội tới) tới vi mô (từ các huyện, xã, vùng, miền, thành phố tới cá nhân, gia đình, thân tộc). Tàu tặc luôn thực hiện tội ác của chúng bằng mua chuộc qua tham nhũng, thao túng thị trường qua tham ô, đầu cơ tích trữ qua môi giới với các tham quan, vì tham tiền mà rơi vào tà lộ của buôn dân bán nước ! Ngữ pháp Tàu phỉ dựa trên thực tế lịch sử có cùng với sự xuất hiện và có mặt người Tàu trên quê hương Việt bao thế kỷ qua, họ tới nơi nào là họ tổ chức buôn lậu, bất chấp luật pháp quốc gia và địa phương mà họ đang định cư. Hối lộ, có tổ chức để điều khiển bọn tham quan, rồi lũng đoạn cơ chế tại chỗ. Bài bạc, tổ chức các khu bài bạc, tổ chức mạng đánh bạc qua công nghệ truyền thông trong nhiều thành phố của Việt Nam. Ma túy, được tổ chức trên quy mô rộng lớn, từ vận chuyển tới phân phối, mà hệ lụy không những trên thể lực của thanh thiếu niên Việt, mà còn trên rất nhiều thành phần xã hội. Đây là tiền đề để tạo tội ác của Tàu tặc đặt lên toàn sinh hoạt xã hội, đời sống xã hội, quan hệ xã hội, với sự bất lực của chính quyền trung ương.

Nội xâm đã mở cửa cho Tàu phỉ

Từ hối lộ qua tham nhũng Tàu phỉ, đã mở cửa để Tàu tà xâm nhập vào mọi cơ chế tổ chức quốc gia, tạo ra một không gian ngầm chính là nền cho Tàu tặc thực hiện âm mưu thôn tính đất nước Việt, vì Tàu phỉ trực tiếp hoặc gián tiếp hỗ trợ cho Tàu nạn đầu cơ nông phẩm, thao túng nông dân, Tàu họa ô nhiễm môi trường, hủy diệt môi sinh, Tàu phạm buôn người, lấy nội tạng. Giải thích tội ác để nhận ra tội phạm trực tiếp gây ra tội ác (Tàu tặc-Tàu phỉ-Tàu nạn–Tàu họa-Tàu hoạn-Tàu phạm- Tàu tà). Đồng phạm, gián tiếp tham gia vào tội ác (bạo quyền lãnh đạo trung ương, tà quyền tham quan sống bằng tham nhũng, ma quyền môi giới nhận hối lộ) để mở cửa cho các tội đồ thâm nhập, đột nhập vào các tổ chức của sinh hoạt xã hội, đời sống xã hội, quan hệ xã hội của Việt tộc. Những chủ thể yêu nước thương nòi, trong tự do-công bằng-bác ái, vì dân chủ và nhân quyền để xây dựng được một hệ thức : có kiến thứctri thức về ý đồ của Tàu tặc, có ý thức sâu rộng để có nhận thức sâu xa về Tàu phỉ-Tàu nạn-Tàu họa-Tàu hoạn-Tàu phạm- Tàu tà.

dcs9

Tàu nạn

Tàu nạn đã có mặt

Tàu nạn, đã có mặt và đang hằng ngày đe dọa Việt tộc với ô nhiễm môi trường, nơi mà môi sinh bị truy diệt bởi chính các tập đoàn mang công nghiệp bẩn của Tàu sang đất Việt. Các nhà máy luyện thép tới các nhà máy điện than, đang tạo ra các làng ung thư tới Tây nguyên bị khai thác vô tội vạ, bầy nhầy nhiễm ô. Ta không được quên thực phẩm bẩn với hóa chất độc tới từ Tầu tạo ra ung thư cấp quốc gia mà các cơ quan y khoa quốc tế đã xếp Việt Nam là một quốc gia đang trong vòng tử nạn của ung thư hóa cao, một chuyện chưa bao giờ có tại Việt Nam, và không thể tưởng tượng được trong tư duy bình thường của các công dân các quốc gia văn minh. Tàu nạn chính là hệ quả của hành vi và động thái cúi đầu-khoan tay-quỳ gối của Đảng cộng sản Việt Nam trước Đảng cộng sản Trung Quốc, chính là hệ lụy của chuyện mở cửa tràn lan cho doanh nhân Tàu, thương gia Tàu tới đầu cơ nông phẩm, thao túng nông dân, làm điêu đứng nông nghiệp Việt. Hệ quảhệ lụy này đưa về hệ kết là ý đồ xâm lấn-xâm lăng-xâm lược của Tàu tặc làm bất cứ hành động tội ác nào để đạt được mục đích cướp đất Việt và diệt dân Việt. Chính quyền độc đảng-toàn trị hiện nay- đang trong vòng kềm tỏa của Tàu tặc mà phải nhận lấy bổn phận khoa học để tìm, thâu, nhận, phân, giải một cách khách quan, định hướng cho nghiên cứu, khảo sát, điều tra, điền dã về tội phạm học. Nơi mà hậu quả của Tàu nạn được tính toán từ thượng nguồn bên Tàu tà Bắc Kinh, qua các tác nhân Tàu tặc ngay trên đất nước Việt.

Nhắm mắt mà mở cửa, câm miệng để Tàu họa tuôn hàng

Tàu tặc báo với cấp trên của chúng là : quan chức Việt hầu hết là tham quan, chúng tham quyền để tham tiền, quyền lực sánh vai cùng quyền lợi. Chúng dễ dàng bị mua chuộc bởi đồng tiền rồi rơi vào đường tội phạm, nhưng thường được bảo kê bởi độc đảng-toàn trị bất chấp luật pháp của chúng. Nông dân Việt cũng dễ dàng bị chiêu dụ trước cái lợi trước mắt, nhắm mắt chạy theo lợi nhuận tức thì, nên rất dễ bị phản bội trong hợp đồng, và sau đó để doanh nhân Tàu, thương gia Tàu sẽ thao túng giá cả, o ép mặt hàng. Tàu tà sẽ thực hiện các chính sách thay đổi liên tục để tạo ra các bất lợi, cũng như để xáo trộn thị trường thương mại của Việt Nam. Chính quyền Trung ương của Đảng cộng sản Việt Nam lại sợ Tàu qua chính trị, nên sợ mất lòng Tàu qua trao đổi thương mại, qua xuất nhập khẩu. Nhắm mắt mà mở cửa, câm miệng để Tàu tuôn hàng độc hại cùng lúc chính quyền Tàu đặt ra những chính sách thuế quan để chèn ép, hạ giá nông phẩm, sản phẩm của Việt Nam. Chính các tội lỗi ngấm ngầm này luôn được "bật đèn xanh" bởi hệ thống trung ương lệ thuộc Đảng cộng sản Trung Quốc về chính trị, song hành tham ô trong cơ chế địa phương tạo ra môi trường thuận lợi để tội lỗi ngầm này được sánh đôi rồi chung sức cho các tội ác trắng trợn khác của Tàu tặc.

Tàu họa ô nhiễm môi trường, hủy diệt môi sinh

Tàu họa, vì đúng là họa : họa mất nước, họa nô lệ, họa diệt vong… tất cả từ Tàu tặc, dưới bóng đêm của bọn âm binh buôn dân bán nước, có mặt trong trung tâm của bạo quyền độc đảng tới tham quan địa phương. Bắt đầu là Tàu trúng thầu qua tham nhũng để tham quan vơ vét trước, sau đó chính dân tộc Việt lãnh mọi hậu nạn, với các công trình đội vốn, rồi dân Việt còng lưng để trả thuế, lẫn nợ công đã ngập đầu, ngập mặt. Dưới độc quyền của một Đảng cộng sản Việt Nam dẫn dắt dân tộc trong nheo nhóc trong mê lộ, với một tập đoàn lãnh đạo mà thực chất là một tập đoàn tội phạm đã có nhà, có của, có thẻ xanh, có thẻ cư trú tại phương Tây. Trong hệ lụy của Tàu họa, tội phạm gây tội ác trực tiếp luôn có sự thông đồng của động phạm tại chỗ, có mặt trong guồng máy quốc gia, có quyền lực trong chính quyền địa phương : Các công nghệ bẩn của Tàu cùng hóa chất độc làm ô nhiễm môi trường, truy diệt môi sinh luôn có sự thông đồng qua hối lộ với các tham quan địa phương cấp xã, huyện, tỉnh, vùng, thành phố. Formosa là một thí dụ rất rõ về quá trình tham nhũng của chính quyền Hà Tĩnh được " đèn xanh " của những nhân vật trong Bộ Chính trị. Các công nghệ của Tàu khai thác tài nguyên trong một không gian rộng, vừa làm ô nhiễm môi trường, vừa hủy hệ sinh thái tới tận gốc rễ. Diệt quá tình tái tạo lại rừng, tái tạo môi trường xanh có sự thông đồng ngay trong chính sách cấp cao nhất của Đảng cộng sản Việt Nam.

Tàu họa : đại nạn

Khai thác boxite tại Tây Nguyên là thí dụ mà Tàu họa được cõng, bồng, bế, nâng bởi chính Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam. Các chính sách xuất nhập khẩu tối đa có lợi cho Tàu, cùng lúc hại tối đa cho kinh tế, thương mại, xã hội… của Việt Nam được mở cửa, được thực hiện, được tạo điều kiện bởi bọn Hán gian. Bọn này có chức năng nội gián, có địa vị gián điệp, có vai trò dắt voi dày mả tổ, có hành tác cõng rắn cắn gà nhà. Tướng Trương Giang Long thuật lại là "chúng không ít", "vì trăm này sinh ra trăm kia" để buôn dân bán nước, đẩy Việt tộc vào tội ác của Tàu nạn, đưa Việt tộc vào chốn diệt vong qua xâm lược của Tàu nạn. Hãy hệ thống hóa các sự cố về ô nhiễm môi trường, từ đại nạn kiểu Formosa tới các tai nạn trong sông ngồi, đồng ruộng, thành phố… mà không quên các hậu nạn do hàng loạt các nhà máy nhiệt điện sử dụng than đá do Tàu chủ thầu... Hãy thống kê hóa từ sự kiện tới sự cố, tất cả các thiệt hại về môi trường, môi sinh, bệnh tật… qua các thế hệ, từ cấp xã, huyện, tỉnh, vùng, thành phố tới cấp quốc gia. Hãy tư liệu hóa có hệ thống tất cả các thiệt hại mà trước mắt nạn nhân chính là môi trường, trực tiếp là con người, và lâu dài trên nhiều thế hệ. Kinh nghiệm cho thấy là hóa học da cam mà quân đội Mỹ đã dùng trong chiến tranh tại Việt Nam, với hậu nạn mà dân chúng vẫn phải lãnh chịu qua các thế hệ sinh ra sau chiến tranh để tư duy và lý luận.

Tàu hoạn đậu độc thực phẩm

Tàu hoạn, dựa vào bọn phản dân hại nước ngay trong, Đảng cộng sản Việt Nam mà Việt tộc gọi chúng là : nội xâm ! Ngoại xâm Tàu hoạn và nội xâm buôn dân bán nước thâm ô (tham quyền để tham tiền, tham quan để tham nhũng, đã và đang biến dân Việt thành lao nô, nô tỳ thấp kém nhất cho chúng sỉ nhục ngay trên đất Tàu, bị hành hạ như loại nô lệ giữa thế kỷ XXI này. Chưa hết, chúng còn tổ chức bắt cóc người Việt từ trẻ con tới phụ nữ để mổ mà cướp nội tạng, cái hoạn của Tầu là cái hèn của Đảng cộng sản Việt Nam làm nên cái nhục cho Việt tộc. Trước sự nhắm mắt trong câm miệng, cúi đầu trong vô trách nhiệm của Đảng cộng sản Việt Nam đối với các hóa chất độc hại có trong thực phẩm từ rau quả tới thịt cá… không được kiểm duyệt an toàn thực phẩm, không kiểm dịch trước khi tới tay người tiêu dùng, tồn tại trong các chợ, siêu thị, trong các cửa hàng, trong nhà hàng Việt… là nguồn cơn của bao bệnh tật, mà thảm họa chính là ung thư người tiêu dùng Việt. Các tội ác do hóa chất độc gây ra bệnh tật, tạo ra ung thư, rồi dẫn tới chết người qua thực phẩm, thì các chuyên gia cần sự hỗ trợ của nhiều thành phần xã hội, từ người tiêu dùng là nạn nhân tới các nhà khoa học, từ hóa học tới sinh học.

Mạng lưới đồng lõa với tội ác

Hệ dây chuyền là thượng nguồn của tội ác là chính sách của Tàu hoạn có âm mưu chính trị song hành cùng các tội phạm là tác nhân chế tác ra các hóa chất độc được dùng từ chăn nuôi qua trồng trọt. Chính sách có chủ mưu của bọn lãnh đạo Đảng cộng sản Trung Quốc song lứa với đường dây nhập cảnh các hóa chất độc do các doanh nghiệp Tàu sản xuất và do các tội phạm Việt phân phối từ cửa khẩu tới các trung gian là con buôn đồng lõa với tội ác này. Chính sách có ý đồ của tội ác được ngụy trang qua buôn bán với phương cách của Tàu hoạn : "vừa nhiều, vừa rẻ" để "dễ mua, dễ dùng", nơi mà sự túng nghèo của dân chúng đã dễ dàng đưa họ dùng hóa chất độc hại gây bệnh rồi chết người. Các hậu quả, nơi mà tội ác được thực hiện với sự thông đồng của một mạng lưới đồng lõa. Đồng lõa với tội ác ở cấp chính quyền, nơi mà mức độ và số lượng ung thư đang ở cấp cao nhất, thì chính phủ không hề có một chính sách gì hiệu quả để ngăn chặn, ngăn cấm tự nhập khẩu tới tiêu dùng để bảo vệ người dân. Đồng lõa với tội ác ở cấp địa phương, với các tham quan bị mua chuộc bởi tham nhũng đã để các hóa chất không những có trong thực phẩm, mà còn có ngay trên thượng nguồn nuôi gia súc và trồng cây trái. Đồng loã với tội ác ở cấp phân phối, với các con buôn Việt chỉ thấy lợi nhuận nhiều và dễ qua đường dây buôn bán hóa chất độc trong phân phối thực phẩm và trong chế biến ẩm thực.

Tàu phạm buôn người, lấy nội tạng

Các hệ luỵ làm nên nhiều hệ quả cho các thế hệ tương lai.

Một xã hội thật sự văn minh vì nhân quyền trong đó có tính mạng con người được xem như vô giá. Một dân tộc có văn hiến biết chuộng tiến bộ trong đó an toàn thực phẩm phải được kiểm soát, kiểm tra bằng sức mạnh của dân chủ. Trong đó, người tiêu dùng là chủ thể của nhận thức biết tự bảo vệ mình trong mọi công đoạn sản xuất thực phẩm và chế biến ẩm thực, không những bằng hành pháp, lập pháp, tư pháp mà còn biết vận động xã hội dân sự, với các phong trào an sinh xã hội, với các tập thể biết bảo vệ thể lực cho cộng đồng và cho dân tộc. Tàu phạm với tội phạm lúc trắng trợn, lúc công khai, lúc lén lút để buôn người với dụng ý là lấy nội tạng, thì đây chính là tội ác ! Tội phạm học hình sự song hành cùng tội phạm học phân tích gọi tên ngắn gọn là : giết người-cướp mạng, để lấy nội tạng là truy diệt mạng sống, hủy sự sống, hại chất sống của con người. Hiện nay, Đảng cộng sản Trung Quốc đã làm chuyện này trên quy mô lớn đối với các dân tộc thiểu số, như tại Tân Cương, với các đạo giáo không phục tùng độc tài-toàn trị Đảng cộng sản Trung Quốc, như tôn phái Pháp Luân Công, đều là nạn nhân của hệ thống tội ác : mổ nạn nhân để lấy nội tạng. Chính đây là sự tàn ác mà thế giới hiện nay đang ngạc nhiên trong sửng sốt và trong hốt hoảng, vì không ngờ chính quyền Tàu phạm có thể đi tới loại tội ác này.

Tàu tặc làm nên Tàu tà-Tàu nạn-Tàu họa-Tàu hoạn-Tàu phạm

Với Việt tộc, qua bao kinh nghiệm với Tàu tặc làm nên Tàu tà-Tàu nạn-Tàu họa-Tàu hoạn-Tàu phạm, thì chúng ta không mấy ngạc nhiên khi biết trong tư duy, chúng tự xem mình là "thiên triều". Ở đây, đối phương hoặc đối thủ của chúng chỉ là thú vật, mục súc, để chúng muốn lấy mạng bao giờ thì lấy, cướp mạng của đối phương, đối thủ để phục vụ cho thân thể, cho thể lực của chúng. Các lứa tuổi của nạn nhân Việt bị mổ để cướp nội tạng, trong các lứa tuổi không những có người lớn từ thanh niên tới trung niên, mà còn có các lứa tuổi rất thấp từ thiếu nhi tới thiếu niên. Các trường hợp bị thương tật nặng, hoặc bị tử vong sau khi mất nội tạng, trong đó có các nạn nhân bị mất mạng ngay bên Tàu, có người bị mất mạng sau khi trở về Việt Nam. Các đường dây buôn nội tạng có khi lén lút, có khi bán công khai, ít nhiều xuất hiện trên các mạng xã hội một cách trá hình.

Tàu tà trong tội ác được nối giáo

Quá trình tội ác của Tàu họa trên tổng thể của một âm mưu xâm lược, sẵn sàng dẫn Việt tộc tới diệt vong bằng cách vây bủa toàn bộ các lối thoát của Việt Nam. Phía Bắc, thì Tàu tặc trực tiếp chiếm đất, đổi đường biên giới thuận lợi cho chúng, rồi bắt buộc các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam phải thuận phục chúng. Phía Đông, thì Tàu tặc trắng trợn chiếm biển, cướp đảo, ngày ngày giết hại ngư dân Việt, tự ý xây các căn cứ quân sự để quân sự hóa biển đông bằng bạo lực. Phía Tây Nam, thì giật dây Lào, thao túng Campuchia, không những chặn dòng chảy sông Mékong để tiêu diệu đồng bằng sông Cửu Long, vựa lúa của đất nước, giờ lại cho phép Tàu lập căn cứ quân sự ngay trên đất Campuchia. Các điều kiện dẫn tới tội ác của Tàu tà càng được phát huy thuận lợi, khi Đảng cộng sản Việt Nam hoàn toàn bị cô lập, vì phải làm theo lệnh của Đảng cộng sản Trung Quốc đàn anh xâm lược là không được theo một liên minh quân sự nào để tạo đồng minh chiến đấu cạnh mình. Không được chấp nhận một căn cứ quân sự nước ngoài nào đặt trên lãnh thổ Việt Nam. Không được kiện cáo Tàu tặc qua tòa án quốc tế như Philippines đã thực hiện. Cái tròng đã mở, đang đặt vào vào cổ của dân tộc Việt, để tội ác của Tàu tặc dễ dàng diễn ra với một Đảng cộng sản Việt Nam tha hóa trong tham nhũng, với những lợi ích nhóm mà thực chất là những tập đoàn tội phạm đi từ sâu dân mọt nước tới buôn dân bán nước. sa lầy trong độc tài nhưng bất tài, không biết tự chuyển mình theo tiến bộ, theo văn minh, theo nhân quyền và dân chủ.

Tận diệt an ninh của tha nhân

Đảng cộng sản Việt Nam chối từ đa nguyên, loại bỏ đa lực, đa trí, đa tài, đa năng, đa hiệu, chấp nhận đa dạng, đa phương với các đảng phái, đoàn thể, phong trào để cùng bảo vệ dân tộc và đất nước. Nên khi phân tích và giải thích về các tội ác của Tàu tà, thì không được quên trách-nhiệm-trong-vô-trách-nhiệm của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay đã tạo những điều kiện quá thuận lợi để tội ác của Tàu tà được thực hiện dễ dàng trong thảnh thơi. Diệt sinh mạng của tha nhân, chặn đường sống rồi dẫn tới hủy diệt thân thể, tương lai, sự sống còn của tha nhân, gây đổ vỡ cho gia đình nạn nhân, truy diệt các quan hệ xã hội, sinh hoạt xã hội, đời sống xã hội bình thường của nạn nhận và thân quyến của họ. Vì vậy, định luận của tội phạm học không ngừng ở cá nhân gây tội ác mà đi xa hơn để thấy được là có : các tập đoàn tội phạm, từ xã hội đen tới các tướng lĩnh quân đội, công an giết người để cướp của, và còn phải đi sâu hơn để nhận diện ra chính quyền tội phạm, mà chính trị học về tội ác đã đặt ra phạm trù nghiên cứu : tội ác chính quyền, mà tội ác trong Cải cách ruộng đất 1956-1958 là một thí dụ điển hình. Tận diệt an ninh của tha nhân, tạo bất an tính mạng đưa tha nhân rời sinh lộ, đẩy họ vào tử lộ. Nạn nhân càng biểu lộ rõ nhân tính bằng nhân đạo, qua nhân từ của họ thì càng bị thủ phạm tội ác truy diệt tàn khốc ; nạn nhân càng nói rõ, hô to tính bất nhân thất đức của tội phạm thì càng bị trừng phạt, tra tấn khốc liệt, đây là trường hợp của các tù nhân lương tâm trong phong trào đòi dân chủ và nhân quyền hiện nay tại Việt Nam.

Tội phạm cướp quyền sống của tha nhân

Giết người, bỏ tù vô cớ nạn nhân, ám hại hoặc khủng bố từ tính mạng tới an ninh xã hội của gia đình nạn nhân, đe dọa an toàn tính mạng của từng quan hệ xã hội chung quanh nạn nhân. Thủ phạm gây tội ác chối từ nhân tính, tức là gạt bỏ nhân đạo, xóa diệt nhân bản, chối từ nhân văn làm nên nhân tâm của nạn nhân. Đó là trường hợp của dân oan hiện nay tại Việt Nam : bị cướp đất lại còn bị đàn áp, bị cướp của lại còn bị khủng bố, bị mất trắng lại còn bị ở tù, với các bản án dựa trên vu khống là "phá rối trật tự an ninh", dựa trên vu cáo là "chống người đang thi hành công vụ", bị vu oan là các "lực lượng thù địch" theo giọng điệu của đám tuyên giáo. Tội phạm cướp quyền sống của tha nhân, để trộm, cắp, cướp, giật, sẵn sàng giết người để đoạt của cải, đe dọa sự sống, tạo bất an trong xã hội. Bạo quyền dùng bạo động để song hành với tà quyền qua tham quan để liên minh qua tham nhũng với ma quyền buốn đất, bán nhà, vì tham tiền. Sẵn sàng dùng côn đồ, du đảng của xã hội đen để gây tội ác một cách gián tiếp hoặc trực tiếp. Một bạo quyền tội phạm bảo kê cho đám âm binh "đâm thuê, chém mướn" cho nó, mà một bạo quyền không còn nhân tính.

Giết người để cướp quyền lực

Tội phạm giết người để chiếm của cải, hãm hại cộng đồng cùng lúc hủy diệt truyền thống, truy diệt các tập quán tốt để vùi dập nhân tính. Khai thác không khí xã hội sợ hãi vì sợ chết, giết chóc đi cùng với tù đầy, để khủng bố tinh thần một dân tộc, đặt quyền sống của nhân dân dưới bạo quyền. Loại tội phạm này sẵn sàng giết người, để tồn tại bằng ác quyền. Hiện nay, Đảng cộng sản Việt Nam đã, đang, sẽ bỏ tù và truy diệt mọi công dân yêu nước xuống đường đòi lại chủ quyền lãnh thổ, đảo biển của đất nước, khi họ hô to Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Yêu nước và muốn bảo vệ tiền đồ tổ tiên, muốn bảo tồn trọn vẹn lãnh thổ quốc gia, muốn bảo an tương lai các thế hệ con cháu sau này, đều có thể là nạn nhân của bạo quyền độc đảng. Hậu phương để bảo đảm sự tồn sinh của chính quyền độc tài này không phải là Việt tộc, mà là một tập đoàn tội phạm khác : Đảng cộng sản Trung Quốc. Giết người để cướp quyền lực, cướp chính quyền bằng giết chóc, lấy bạo động chính trị để tạo ra bạo lực tràn lan trong xã hội, tức là tạo ra bối cảnh, lấy bạo lực làm hằng số, lấy tội phạm làm hàm số, lấy tội ác làm ẩn số để làm nên phương trình :

ác quyền = độc quyền + bạo quyền + tà quyền

để thao túng xã hội, để vây bủa dân tộc. Từ âm binh buôn chức bán quyền tới buôn dân bán nước chỉ vài bước đối với chúng, nhưng là tội ác chống tổ tiên, dân tộc, đất nước.

dcs10

Núp bóng che thân bởi Tàu tặc

Đây là phương trình mà Việt tộc đã thấy đáp số toán học phi nhân tính, phản nhân đạo của Đảng cộng sản Việt Nam : hèn với giặc, ác với dân ; thay vì giết giặc cướp nước Việt, thì lại đi giết dân Việt để được núp bóng che thân bởi Tàu tặc. Đã gây tội và liên tục tạo ra tội qua các con đường bạo động, đàn áp, khủng bố, tù đầy, tra tấn để gây ra nỗi sợ hãi trong cộng đồng, nỗi bất an trong tập thể, nỗi kinh hoàng trong dân tộc, ngày ngày thấm thỏm lo sợ : kẻ ác đang giết người chính là kẻ đang cầm quyền. Tội phạm học đề nghị không chỉ nghiên cứu tội phạm của bạo quyền mà phải điều tra sâu xa về chính sách tội phạm hóa bằng hệ thống tuyên truyền của nó, cụ thể là dùng hệ thống báo chí và truyền thông với bút nô, ký nô, văn nô… để che lấp tội phạm của chính quyền, cùng lúc biện minh cho tội ác của chính quyền đó. Khi nghiên cứu về thủ phạm giết người, thì phải điều tra kỹ lưỡng về các tòng phạm vì đặc quyền, đặc lợi qua ân sủng và bổng lộc nhận được từ thủ phạm gây ra tội ác. Đây là hiện tình của hơn 800 cơ quan truyền thông cùng với hằng nghìn nô bộc ngày ngày che lấp sự thật của tội ác, tung hỏa mù của tuyên truyền một chiều để khoả lấp chân lý, cùng lúc diệt luôn lẽ phải về đạo lý cũng như đạo đức các nạn nhân của tội ác.

Tội ác vĩ mô

Phải thấy các tội ác vĩ mô trong xã hội Việt Nam hiện nay, từ ô nhiễm môi trường để diệt môi sinh của Việt tộc cho tới sự tràn làn các độc chất trong thực phẩm để diệt dần mòn sinh lực Việt. Tội phạm học sẽ phải đi sâu vào sự liên minh bất chính, đang bất chấp sinh mạng của một dân tộc để thấy hết thủ đoạn của Tàu tặc cùng sự thất nhân của chính quyền và sự thất đức của các tập đoàn công nghiệp gây ô nhiễm cùng các con buôn đưa độc chất vào thực phẩm. Tâm lý học nhận diện phạm nhân gây tội ác song hành cùng xã hội học phòng ngừa tội ác qua các phân tích nhóm, bè, phái, đảng… gây ra tội ác để cùng luật học mà minh sử tội phạm, cùng sử học xác chứng tội ác. Tội phạm học phải nghiên cứu sự tương quan giữa các cuộc thanh trừng nội bộ trong đám chóp bu đang cầm quyền của Đảng cộng sản Việt Nam, ứng xử bằng quyền bính và hành xử qua tư lợi, để thấy rõ sự tương tác giữa các tập đoàn tội phạm này với các tội ác mà công an và quân đội là công cụ của chúng đã, đang và sẽ gây ra cho cả một xã hội đang bị mất đạo đức, một dân tộc bị lạc đạo lý, vì bị tội ác thao túng, giật dây, gài bẫy... Chính tội ác trong quan hệ quyền lực đã gây ra các tội ác khác trong buôn quyền bán chức, qua buôn chức bán bằng, tạo ra một sinh hoạt giáo dục có tra tấn trẻ em trong các trường mẫu giáo ; có bạo lực trong cách ứng xử của thầy cô, có bạo động của học sinh sẵn sàng đe dọa tính mạng của thầy cô…

Dụng bạo quyền cực quyền

Tội ác thượng tầng luôn tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển tội ác hạ tầng đang lan trong khắp mọi sinh hoạt xã hội, quan hệ xã hội, đời sống xã hội của Việt tộc.

Chính văn minh tới cùng với dân chủ đã bảo vệ dân quyền bằng tư pháp nghiêm minh của tam quyền phân lập làm lùi các ác, đẩy cái tội vào nhà tù, khi công lý có mặt để bảo vệ người dân, với công pháp nhìn thẳng vào tội ác để vạch mặt chỉ tên tội phạm với công luận thẳng lưng còn không sợ, không cúi đầu, không khoanh tay, không quỳ gối trước cái ác đe dọa sự sống. Nhưng trong tình hình của Việt Nam, khi độc đảng còn toàn trị thì : cái ác còn đứng đó, các tội còn ra đời ! Độc đảng chuyên chính không muốn chia quyền lực qua đa nguyên, để xã hội nhận hưởng đa tài, đa trí, đa năng, đa hiệu… thì độc đảng phải dùng bạo quyền để tiếp tục tham quyền, mà tư quyền song hành cùng tư lợi của độc đảng, nên bạo quyền độc đảng sẽ dùng bạo lực, tức đưa cái ác, đẩy cái tội vào cuộc để tội ác có mặt trong xã hội để khủng bố dân tộc, để truy diệt cái đa của nhân trí, của nhân tính. Độc đảng thì độc tài, nhưng bi kịch của Đảng cộng sản Việt Nam là độc tài nhưng bất tài, chính cái ung thư đôi độc tài-bất tài sẽ đưa dân tộc xuống vực, đưa đất nước xuống hố, và chính nó sẽ tạo ra hệ đối (đối kháng, đối lập, đối trọng). Lãnh đạo độc tài nhưng bất tài thì sẽ chịu những phong trào dân chủ, nhân quyền, công bằng, tự do, văn minh đối đầu với nó bằng phương trình đa tài-thực tài.

Tà lộ của tham quyền

Trong bối cảnh độc tài-bất tài sẽ dùng bạo lực để bạo hành thường xuyên các phong trào tiến bộ, độc đảng độc tài-bất tài sẽ cho cái ác xuất hiện, để cái ác ra đời cùng cái tội mà đàn áp, mà tiêu diệt phương trình đa tài-thực tài. Độc đảng thì độc trị, nhưng thảm kịch của Đảng cộng sản Việt Nam là không biết quản trị, kéo dân tộc từ nghèo nàn tới lạc hậu, từ nheo nhóc tới tận cùng với tham nhũng song đôi cùng nợ công, với tham ô song hành cùng bòn rút tài nguyên cho tới kiệt quệ, thì chính dân đen, dân oan sẽ tự hình thành những phong trào đấu tranh cho công bằng và công lý. Chính độc đảng trong độc trị lại không biết quản trị, sẽ sinh ra một xã hội bất trị (trên nói dưới không nghe ; đảng muốn dân không muốn…) mâu thuẫn không giải quyết thì xung đột sẽ tới với đối kháng. Phản xạ của độc đảng trong độc trị là lăn xả vào phương trình bạo quyền-bạo lực-bạo hành để nhảy vào bạo ác, cho tội ác xuất hiện khi chính độc đảng-độc trị phải đối mặt với các phong trào xã hội, sinh hoạt xã hội, quan hệ xã hội, đời sống xã hội mà bất trị được ý thức rồi nhận thức như bất tuân dân sự. Độc đảng thì độc quyền, trong tà lộ của tham quyền, trong ma lộ của bám quyền, để tiếp tục cuộc sống âm binh của cái ác là lạm quyền, khi phương trình độc quyền-tham quyền-bám quyền-lạm quyền như ung thư trầm kha đã biến thành phản xạ phải cướp quyền, thì nó đối diện rồi đấu đầu với bất tuân dân sự đại diện cho phong trào tiến bộ, dân chủ, nhân quyền.

Bạo kiếp, tà nghiệp, ma phận

Với công bằng, tự do, văn minh, thì Đảng cộng sản Việt Nam sẽ rơi vào ngõ cụt, bí lối vì bí cách giải quyết, nên phản xạ độc đảng trong phản ứng của độc tài-độc trị-độc quyền là mở cửa để tội ác vào xã hội, mà giết dân, mà truy diệt các các phong trào này. Đây là cách loại phản xạ- phản ứng của lãnh đạo mang ung thư đôi, nơi mà cái bất tài làm ra cái xấu, tồi, tục, dở sẽ đón, chào, nhận, tiếp nhận cái ác được nuôi bởi cái thâm, độc, ác, hiểm. Cái ác chỉ chờ dịp để làm ra cái tội, vì đây là bạo kiếp, là tà nghiệp, là ma phận của nó. Hãy loại cái ác ngay trong trứng nước để nó không làm ra tội ác. Một đất nước văn minh, một gióng nòi có văn hiến làm nên một dân tộc không có ai là nạn nhân của cái ác ! Không bao giờ trễ để ra khỏi con đường của tội ác, không bao giờ muộn để rời xa đường đi nẻo về của tội phạm, hãy tìm lại nhân phẩm bằng cách trở lại với nhân đạo để nhận lại nhân tính, bằng cách nhìn thẳng vào tội ác mà định nghĩa nó cho đúng, để có định luận trúng về các hậu quả mà nó gây ra trên số phận và tương lai của chính số mạng của con người và trên chính số phận của đồng bào mình. Nếu dân chủ chưa tới với đa nguyên để bảo vệ nhân quyền trong thảm cảnh hiện nay của Việt tộc, thì công dân Việt có toàn quyền yêu cầu những kẻ sẽ lãnh đạo tương lai nhận nhiệm vụ bảo vệ đồng bào và đất nước phải có có lương tâm, với lương tri lãnh đạo để bảo vệ dân tộc và đất nước.

Các tội ác tới từ đàn áp, bắt bớ, tra tấn, tù đày, hành hạ…

Đảng cộng sản Việt Nam không có khả năng để tự tạo điều kiện cho một "minh chủ" ra đời với nội công chống lại tội ác ; cho một "minh chúa" ra đời với bản lĩnh chống lại tội phạm ; cho một "minh vương" ra đời có tầm vóc chống lại tội lỗi do chính Đảng cộng sản Việt Nam của họ gây ra từ khi nó nắm độc quyền cai trị dân tộc và đất nước. Hợp đồng xã hội giành cho "minh chủ", "minh chúa", "minh vương" không khó thực hiện, mà trong Việt sử đời Lê, Lý, Trần, Nguyễn... Việt tộc đã có. Hiện nay các quốc gia láng giềng đã và đang có, thí dụ rõ nét là thành công của Lý Quang Diệu qua kinh nghiệm của Singapoure, theo quỹ đạo của một dân tộc có văn hiến, một đất nước có văn minh. Cụ thể là vị "minh chủ", "minh chúa", "minh vương" này phải ngừng ngay tức khắc các tội ác tới từ đàn áp, bắt bớ, tra tấn, tù đầy, hành hạ… các đứa con tin yêu của Việt tộc đấu tranh vì công bằng, tự do, bác ái bằng dân chủ và nhân quyền mà các tổ chức nhân đạo và Liên Hiệp Quốc gọi đúng tên họ là các tù nhân lương tâm. Trong mùa hè 2019, với những cơn nóng tại miền Trung vượt qua 45 độ, mà quản giáo và cai tù lại thu các quạt điện, để giết dần giết mòn các tù nhân lương tâm, mặc cho gia đình họ sẵn sàng nhận chi phí mua quạt điện mới cho họ, mặc cho cả xã hội lên án thái độ bất nhân, hành vi vô lương tâm này, đây là một tội ác được thi hành bởi những tên lãnh đạo trại tù số 6 tại Nghệ An, với trách nhiệm tội phạm của cả Bộ công an và tất cả lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam.

Biến không gian sống của dân lành thành địa ngục của các làng ung thư

Hành hung và khủng bố các thân nhân và bạn bè của là các tù nhân lương tâm, trên đường tới thăm họ. Một tội ác quá thấp hèn trong bẩn thỉu (mạt vận bạo, đốn mạt tà).

Trộm, cắp, cướp, giựt đất của dân lành, biến họ thành dân oan, từ đầu đường xó chợ tới màn trời chiếu đất, mà không bồi thường xứng đáng lại không định cư họ trong điều kiện nhân đạo tương đối, thì đây chính là tội ác của bạo quyền đã thông đồng cùng tà quyền tham quan, đồng lõa với ma quyền tham đất. Tất cả đều là âm binh để hãm hại dân lành, lại còn mướn côn đồ, du đảng, xã hội đen, cùng công an hành hung, khủng bố, bắt bớ, đánh đập… dân oan. Mà dân oan chính là nạn nhân đôi : nạn nhân của trộm, cắp, cướp, giựt đất, rồi nạn nhân của bạo lực độc đảng dùng bạo hành công an và côn đồ để bịt miệng dân oan khi họ đòi công lý. Công nghiệp bẩn với hóa chất độc làm ô nhiễm môi trường, truy diệt môi sinh, biến không gian sống của dân lành thành địa ngục của các làng ung thư, các vùng ung thưmặc cho bạn tham quan tha hồ vơ vét qua tham nhũng, qua các ma đạo của âm binh Tàu tặc đang gây những họa nạn khủng khiếp cho Việt tộc.

Tội đôi-tội lứa : tội sâu-tội xa, tội trên-tội dưới

Lột trần tội ác, lột mặt nạ tội phạm qua các phân tích song phương : tội đôi-tội lứa (độc tài-bất tài), khi độc đảng dùng độc quyền để độc tài nhưng lại bất tài trong tổ chức xã hội không thể đưa dân tộc về hướng thăng hoa theo tiến bộ, đưa đất nước về phía thăng tiến theo phát triển, thì cái độc sẽ tới để gây tội ác, từ đó khỏa lấp, che dấu cái bất tài trong độc tài. Tội sâu-tội xa (tội giết người-tội hại người bằng lý lịch), khi giết người qua Cải cách ruộng đất, qua trại cải tạo, bây giờ tội ác tìm đến các chủ thể, các phong trào đòi công bằng, đòi, dân chủ, đòi nhân quyền… để truy cùng diệt tận các cá nhân, các tập thể không cùng chính kiến, không đồng ý với Đảng cộng sản Việt Nam. Sau đó lại dùng lý lịch của các nạn nhân để vùi dập mọi con đường tiến thân, mọi ý nguyện hội nhập bình thường nhất vào xã hội của gia đình, của con cái của họ. Đây là một tội ác liên thế hệ, phải được xem xét tới nơi tới chốn trên các hậu quả của nó Tội trên-tội dưới (tội lãnh đạo-tội cán bộ), chính sách gây ra tội ác đi từ trên xuống dưới qua chỉ thị, qua văn bản, qua quyền lệnh, thì hậu quả gây ra tội ác sẽ đi từ dưới lên trên, vì thế tội phạm học đề nghị nghiên cứu hậu quả dây chuyền của hàng ngang nơi mà tội phạm gây ra tội ác, mà không được quên lãnh đạo của chế độ, của cơ chế, của quyền lực hàng dọc chủ trì các tội ác. Khi tội phạm của hàng ngang chịu trách nhiệm vi mô trong cục bộ, thì lãnh đạo của hàng dọc phải nhận mọi trách nhiệm vĩ mô trên toàn thể.

Vô cảm-vô giác-vô tâm vô tri-vô trí-vô minh

Tội nay-tội mai (tội tuyền truyền-tội giáo dục), tuyên truyền bằng hận thù tạo điều kiện thuận lợi để tội ác xuất hiện, nơi mà tội phạm hại người và giết người dễ dàng khi xem tha nhân là kẻ thù rồi tử thù, phải diệt. Tuyên truyền dù qua khẩu lệnh hay văn bản đều có thể lập lên các nhân tố, biến tội phạm thành tội nhân với các ý thức hệ tàn bạo lấy hận thù để giết chóc. Việt tộc đã trả giá quá đắt về cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn của loại ý thức hệ giả tạo nhưng chết người là : cách mạng bằng cộng sản song đôi cùng lứa với chuyên chính của độc đảng. Mà giờ đây đã qua thế kỷ mới, XXI, ý thức hệ giả mạo diệt người này vẫn giữ quyền lực độc tôn trên đất nước của Việt tộc. Thảm cảnh đã làm nên thảm trạng khi tuyên truyền đã trở thành giáo huấn trong học đường, trong trường lớp, có chỗ đứng trung tâm trong hệ thống giáo dục, từ giáo khoa tới giáo trình, từ giáo lý tới giáo án để tiếp tục tái sản xuất ra chiến tuyến của hai loại người ngay trong lòng một dân tộc : tađịch, ta của Đảng cộng sản Việt Nam gọi tắt là "đảng ta", và những ai không đồng ý với là "những lực lượng thù địch". Từ tuyên truyền tới giáo dục, tất cả nhằm chế tác ra một xã hội, một quần chúng cúi đầu-khoanh tay-quỳ gối trước tội ác để càng ngày càng vô cảm-vô giác-vô tâm vì vô tri-vô trí-vô minh trước tội phạm gây ra tội ác !

Tổ chức thảm sát chính dân tộc mình

Hãy cụ thể hóa trường hợp của Đảng cộng sản Việt Nam qua các giai đoạn lịch sử cận đại và hiện đại mà nạn nhân lần này là cả một dân tộc : Việt tộc ! Khi Đảng cộng sản Việt Nam được thành lập năm 1930, thì giai đoạn tội phạm đầu tiên là truy diệt các đối thủ bị xem như " tử thù " có mặt trong chính giới, hiện diện trong chính trường mà nạn nhân là các đảng, các nhóm từ Quốc dân đảng tới Đệ tứ cộng sản… Chính kinh nghiệm giết hại các đối phương, mà dân tộc không có quyền năng và phương tiện để buộc tội, không có pháp luật để truy tố Đảng cộng sản Việt Nam, nên cướp chính quyền bằng bạo lực năm 1945 thì sẽ nắm chính quyền qua bạo hành sau 1954 ; cái ác đã lần mò tới để tổ chức thảm sát chính dân tộc mình qua Cải cách ruộng đất 1956-1958. Bạo lực theo vòng xoáy bạo lực, với đàn anh là Mao tác giả của tử thuyết : "sự thật chỉ nằm trên đầu súng", trong bối cảnh của các phong trào cộng sản mà Liên Xô chủ trương "bạo động cách mạng" để lập "chuyên chính vô sản", thì mọi tội ác được tầm thường hóa với cuộc nội chiến mà Đảng cộng sản Việt Nam đã đưa dân tộc vào tử lộ với hơn 6 triệu đồng bào cả hai miền Bắc Nam bị giết hại. Tầm thường hóa cái ác để bình thường hóa cái bạo chủ mưu của cái tội, thì chuyện bỏ tù (trá hình với tên gọi trại học tập) các trí thức, nghệ sĩ, viên chức… của miền Nam sau 1975 là một quy trình tội phạm vĩ mô trên bình diện quốc gia. Từ đó, chuyện bao triệu đồng bào bỏ trốn chính quyền này bằng đường biển, mà số liệu người bỏ mạng trong biển khơi hoặc bị hải tặc truy giết lên tới nhiều trăm ngàn nạn nhân.

Tầm thường hóa cái độc, bình tường hóa cái tà để làm chỗ dựa cho cái ác

Tầm thường hóa cái độc để bình thường hóa cái tà làm chỗ dựa cho cái ác đối với Đảng cộng sản Việt Nam giờ đã thành "cơm bữa". Bỏ tù những người yêu nước biểu tình chỉ vì hô to "Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam" ; khủng bố những ai bảo vệ môi trường chỉ vì chỉ mặt gọi tên bọn Formosa là bọn giết môi sinh miền Trung của đất nước ; bắt bớ các nhà hoạt động cho dân chủ chỉ vì công bằng và tự do ; truy nã những nhà hoạt động cho nhân quyền chỉ vì muốn sống trong một thể chế pháp quyền, nơi mà tự do được làm người lương thiện phải được bảo vệ bằng pháp luật trước tội ác hằng ngày của chính quyền. Bi nạn của Đảng cộng sản Việt Nam là không muốn nhận ra là thế giới đã tiến quá xa trong thực tiễn toàn cầu hóa, nơi mà dân chủ là trụ cột của lương tri để bảo vệ nhân quyền, là chỗ dựa của nhân vị, bảo đảm nhân vănnhân bản trên cơ sở của nhân đạo, bảo trì nhân tính bằng nhân trinhân trí, nơi mà nhân phẩm là lõi của mọi cuộc đấu tranh đòi tự đo, đòi công bằng. Tất cả hệ nhân này hiện đang nằm trong quỹ đạo của toàn cầu hóa, nơi mà mạng xã hội là mạng truyền thông toàn diện với tin tức trực tiếp, với dữ kiện khách quan trực tuyến, với chứng từ có nội dung công pháp quốc tế ở dạng trực luận.

Bạo quyền lãnh đạo, tà quyền tham quan, ma quyền tham tiền

Các chính quyền quốc tế nhìn thế nào về nhân cách của thể chế độc đảng, chế độ công trị của Việt Nam hiện nay ? Họ thấy rõ là các lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam không có nhân lý, nhân tri, nhân trí khi đối đáp với họ tại Liên Hiệp Quốc hay trên chính trường quốc tế, cùng lúc các lãnh đạo không có nhân tâm, nhân từ, nhân nghĩa, nhân đạo với chính đồng bào của họ, nên mới để thảm cảnh vô gia cư tràn lan khắp các nẻo đường đất nước Việt, hằng triệu con dân Việt phải : bụi đời ! Khi Đảng cộng sản Việt Nam dụng cái thâm, độc, ác, hiểm qua bạo quyền lãnh đạo ăn nằm chung chạ với tà quyền tham quan cùng ma quyền tham tiền để hình thành một liên minh âm binh ô dù-chống lưng-sân sau, thì chính cái thâm, độc, ác, hiểm sinh đôi cùng cái xấu, tồi, tục, dở. Tại đây, thì nhân cách của bạo quyền lãnh đạo, tà quyền tham quan, ma quyền tham tiền đã hoàn toàn mất, nên khi chúng ta mô thức hóa liên minh này là một loài âm binh để mô hình hóa các giải luận về thảm nạn vô gia cư tức là đang cùng lúc phân tích sự thất bại tuyệt đối của liên minh âm binh này. Nên khi Đảng cộng sản Việt Nam "tự hào về trật tự xã hội" mà họ đã áp đặt lên dân tộc, đất nước Việt Nam hiện nay bằng các chính sách vô nhân của khuất phục dân chúng để thuần hóa giống nòi, mà chúng ta đã phải vận dụng qua trạng động từ : súc vật hóa ! Nên niềm "tự hào về trật tự xã hội" này chính là thảm bại bi đát nhất của Đảng cộng sản Việt Nam !

Một cơ chế gây tội ác đang diệt quốc thể Việt

Đảng cộng sản Việt Nam đã lấy cái vô nhân để truy, diệt, triệt, hủy cái có nhân, thì niềm "tự hào về trật tự xã hội" chỉ có loài âm binh mới có loại tự hào ma tính này. Một cơ chế gây tội ác đang diệt quốc thể Việt, đã biến một bộ phận của Việt tộc đang lạc loài trong vô gia cư ! Hành động chính trị có chính nghĩa là hành động trên nguyên tắc của công lý. Đây chính là định nghĩa thượng nguồn của mọi động cơ chính trị từ chính giới tới chính khách. Nó chính lý là nên nó chính ngôn trong mọi chính sách mà nội dung là quyết sách vì công lý. Khi tôi phạm trù hóa chế độ độc đảng hiện nay đang vô cư hóa người nghèo tới cảnh khốn cùng vì họ không tự bảo vệ được nhân quyền và nhân phẩm của họ, và chính Đảng cộng sản Việt Nam là tác giả nên cùng lúc cũng là thủ phạm của thảm cảnh này, vì các thảm bại của nó ngay trên thượng nguồn. Độc tài nhưng bất tài trong mọi chính sách về an sinh xã hội. Độc trị nhưng không biết quản trị mọi chính sách về công bằng xã hội. Độc tôn nhưng không biết tôn trọng dân tộc, giống nòi, đất nước… Độc quyền nhưng không biết vận dụng quyền lực để phục vụ bác ái. Vì độc đảng nên độc đoán, gây ra bao độc hại cho Việt tộc trong hiện tại và tương lai, hãy trở lại các định nghĩa căn bản của hành động chính trị để có những quyết sách về an sinh xã hội nhằm phục vụ cho công bằng xã hội, biết tôn trọng dân tộc, giống nòi, đất nước bằng hành động cụ thể là đề cao, vinh danh, thăng hoa bác ái ngay trong mọi hành động chính trị của chính quyền.

Nhân trí của nhân tài còn bị đánh gục rồi vứt ra đường, ra nước ngoài

Chữ nhân không phải là một từ, mà là một phạm trù nhận định giúp con người có nhân và không nhân, mà nhân đây là nhân đạo, nhân từ, nhân tâm, nhân nghĩa làm nên nhân tính để vinh hoa nhân vị trong nhân bản làm nên nhân văn, có văn minh nhân cách trong tiến bộ xã hội. Phạm trù của nhận định này biết mở của mời mô thức phân tích cùng mô hình giải thích nhập cuộc để nhận ra nguyên nhân đã làm nên hiện tượng. Mà hiện tượng cứ kéo dài trong thời gian, trải dài trong không gian, thì hiện tượng này đã biến thành hằng số, và khi gạn đục khơi trong hằng số này thì sẽ nhận ra thủ phạm chính là tác giả đã tạo ra hằng số độc đảng bảo lãnh cho độc tài đảng trị đã là một thảm kịch cho dân chủ vì nhân quyền rồi, mà ngay trên thực tế thì thảm kịch này thành một hoạn cảnh khi độc tài lại bất tài trong quản lý xã hội, đất nước, giống nòi… Chính hoạn cảnh này làm nên hiện tượng luận vô gia cư, với bi kịch của kẻ ăn trên ngồi trốc nhìn đồng bào họ vô gia cư, với vô cảm : bay chết mặc bay ! Độc đảng bảo kê cho độc trị, với tục cảnh của quan hệ-tiền tệ-hậu duệ, nơi mà trí tuệ của nhân tài là nguyên khí của quốc gia cũng bị đánh văng ra đường để chịu nạn cảnh tứ cố vô thân như các đồng bào vô gia cư, không nhà chẳng đất để dung thân. Nơi mà nhân trí của nhân tài còn bị đánh gục rồi vứt ra đường, ra nước ngoài, thì còn nói chi tới dân oan thấp cổ bé họng trước bạo quyền lãnh đạo, tà quyền tham quan, ma quyền tham đất.

Nạn cảnh, bạo cảnh, tà cảnh

Nạn cảnh đã ngày ngày trở thành bạo cảnh với một tà cảnh của độc trị mà không hề biết quản trị ngay trên định đề căn bản nhất của quyền lực chính trị là bảo đảm nguyên lý công bằng xã hội, để bảo toàn nguyên tắc bác ái trong xã hội, vì dân tộc, vì đất nước. Đánh văng nhân đạo, nhân từ, nhân tâm, nhân nghĩa, nhân tính, nhân bản, nhân văn, nhân cách thì chắc chắn đã thành loài : bất nhân, vô nhân, thất nhân rồi ! Tức là không còn là người-của-nhân mà là loại người thấp hơn cầm thú mạnh được yếu thua, ăn tươi nuốt sống đồng loại lại chính là đồng bào của mình. Hiểu để thấu định luận này để rà soát lại Việt sử cận đại là từ khi hệ độc (độc đảng, độc tài, độc trị, độc tôn, độc quyền) lãnh đạo Việt tộc thì nó không đề nghị được bất cứ một nhân lý nào tốt lành, một đạo lý nào hay đẹp cho Việt tộc, mà nó chỉ biết ngày ngày thực hiện bạo cảnh để thể hiện hoạn cảnh có trong bản chất của nó : bạo quyền độc đảng, tà quyền tham quyền, ma quyền tham tiền. Chưa bao giờ Việt tộc có nhiều quan tham như hiện nay, chúng bám vào ung thư đại tràng của hệ độc (độc đảng, độc tài, độc quyền, độc tôn, độc trị) của Đảng cộng sản Việt Nam để sinh sôi nảy nở như ký sinh trùng qua hệ tham (tham quyền để trở thành tham quan, dùng tham ô để tham nhũng tham tiền). Mô thức giải thích về bạo quyền lãnh đạo mở cửa mô hình giải luận về tà quyền tham quan, mà cả hai đều có sân sau của ma quyền tham tiền, nên chúng tham đất mà biến dân lành thành dân oan, biến dân đen thành dân vô gia cư.

Sinh sôi nảy nở như ký sinhg trùng qua hệ tham

Không những gọi tên tội phạm, mà còn vạch mặt gọi tên tội nhân, mà không quên là tội nhân đã phản dân hại nước, sẽ sẵn sàng trở thành tội đồ qua buôn dân bán nước cho Tàu tặc đã cướp đất, biển đảo của Việt tộc. Mà chẳng quên Tàu tà đang gieo cảnh Tàu họa với ô nhiễm môi trường qua các nhà máy nhiệt điện, qua công nghệ bẩn kiểu Formosa, đang âm mưu Tàu nạn với thực phẩm bẩn, hóa chất độc. Phải đặt họa cảnh của các đồng bào vô gia cư vào hoạn cảnh mà cả đất nước đang gánh chịu, tại đây thì đồng bào đang có nơi ăn chốn ở đã và đang đồng họa-đồng nạn với các đồng bào vô gia cư rồi trước hoạn-lộ-dẫn-tới-tử-lộ của cả một dân tộc đang đứng trước họa ngoại xâm Tàu tặc-Tàu tà-Tàu họa-Tàu nạn. "Chém cha cái lũ áo dài. Ăn no cho tới mang tai vẫn lần", tổ tiên Việt rất chính khí trong chính ngôn, rất chính ngữ trong chính lý khi dặn dò con cháu : Chém cha cái lũ áo dài. Ăn no cho tới mang tai vẫn lần, nên đồng bào ta hiện nay mới đặt tên chúng là : Nội xâm ! Nội-để-nối, chúng nối giáo cho giặc. Đừng ngờ vực gì nữa mà phải khẳng định là chúng cam tâm cõng rắn cắn gà nhà, chúng sẽ rắc tâm mang voi dày mả tổ trong tà lộ của chúng từ mua chức bán quyền tới buôn dân bán nước. Khi dân lành một sớm một chiều thành dân oan, không đất không nhà, vô gia cư trong cảnh sống nay chết mai với độc chất của độc đảng, độc hại do độc tố bạo quyền-tà quyền-ma quyền, chỉ biết tham quyền lực để nuốt quyền lợi.

Họa cảnh dân tộc, thảm cảnh đồng bào

Từ bao đời này ông bà ta đã vạch ra chân tướng của chúng : "Ăn no rồi lại nằm khì. Mặc cho dân ngẩn, khốn nguy nhọc nhằn" ; chân tướng làm nên chân dung của bọn ngày ngày ăn tàn phá hại tài nguyên đất nước, nguyên khí quốc gia, sinh lực giống nòi : Tằm đau tằm chẳng ăn dâu. Tằm đói ăn ruộng ăn trâu ăn bò. Chân dung nhập hoạn với chân tướng làm nên diện mạo vắng nhân tâm, trống nhân từ của chúng : Trống chùa ai đánh thùng thùng. Của chung ai khéo vẫy vùng làm riêng. Con dân Việt hiện nay hãy giữ vững hệ thức : lấy kiến thức để dựng tri thức, giữ ý thức để tạo nhận thức, tất cả cùng nhau tỉnh thức trước họa cảnh dân tộc, trước thảm cảnh của các đồng bào vô gia cư : Con ơi nhớ lấy câu này/ Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan. Chưa hết, lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam đã biến đất nước Việt từ quê hương gấm vóc thành một bãi rác mênh mông với môi trường bẩn, với môi sinh độc. Nơi mà Tàu họa từ thủy điện tới nhiệt điện làm ô nhiễm nguồn nước và không khí ; Tàu nạn với công nghiệp luyện thép mà Formosa đã nhiễm ô cả một vùng rộng lớn của miền Trung, song song với Tàu tặc thì chiếm đất, biển, đảo ; song đôi cùng Tàu tà với thực phẩm bẩn, với hóa chất độc đang giết dần mòn từ đất nước Việt tới con người Việt. Nơi mà quê hương Việt từng là nơi sống được, giờ thành nơi khó sống được, để nay mai sẽ thành nơi không sống được. Hãy cẩn trọng : đừng để hai hàm số của hiện tại (nơi khó sống được, nơi không sống được) thành hằng số của tương lai !

Tự cho phép gian lận : "nói một đằng, làm một nẻo"

Trong thực trạng của bi nạn nội xâm tiếp tay cho ngoại xâm), Đảng cộng sản Việt Nam lấy độc đảng để độc quyền, độc tài, độc tôn, độc trị trong bất tài và bất trị. Tham quan của Đảng cộng sản Việt Nam lấy tham quyền để tham ô, tham nhũng, đang làm suy kiệt tới dân tộc, môi trường, đạo lý… tới cùng cực. Tàu tặc cướp đất, biển, đảo song hành cùng Tàu họa gây ô nhiểm môi trường để diệt môi sinh, song đôi với Tàu hoạn qua thực phẩm bẩn đi cùng với hóa chất độc tạo nguồn cho ung thư vĩ mô trên số phận của Việt tộc, làm nên Tàu nạn với bao công trình có quy mô từ cấp quốc gia tới cấp địa phương rơi vào tay Tàu tà. Đảng cộng sản Việt Nam không nhận ra các giá trị của lương tri, vì muốn nhận ra các giá trị của lương tri thì phải để đầy đủ thời gian để đi tìm ra các giá trị ấy. Con đường đi tìm cõi lương tri có kho tàng là các giá trị của lương tâm bắng công thức : Hãy làm hơn cái tôi đã có bằng cách vượt cái tôi đang có ! Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay, mang thực chất của cường quyền, để lại từ khi có chuyên chính-chuyên quyền-lạm quyền, tức là từ khi có độc quyền của Đảng cộng sản Việt Nam, loại chính quyền này cho tự phép họ gian lận "nói một đằng, làm một nẻo", cùng với phản xạ "cả vú lấp miệng em". Nó hoàn toàn trái ngược lại với định nghĩa bình thường của chính quyền, là đưa thực thể của tư duy vào hành động cụ thể trong thực tế xã hội, qua công cụ hợp lý của chính sách, để điều hành các định chế, các cơ chế vì lợi ích của toàn thể.

Muốn tiếp tục vơ vét thì phải dựa vào sự bao che của Đảng cộng sản Trung Quốc

Vơ vét tiền của của đồng bào mình, đưa của cải -cắp và cướp- ra ngoài, không qua Trung Quốc cũng cộng sản như họ, mà qua phương Tây, cùng lúc đưa con cái du học và mua nhà về hướng Bắc Mỹ và Tây Âu, tìm cách "hạ cánh an toàn". Một loại tiếng lóng ôm quyền rất thô tục dựa trên cái vô đạo đức của các chủ nhân chính quyền (từ Bộ Chính trị tới Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam) giữ ghế ở trên để ăn cướp, cùng các tác nhân chính quyền (từ chính phủ tới các cấp của chính quyền địa phương) giữ chỗ ở dưới để ăn cắp. Tầm thường hóa chuyện trộm, cắp, cướp, giựt qua độc quyền-tham quyền-lộng quyền, loại chính quyền đó mang trong bản chất lãnh đạo của họ, mang trong tư duy lãnh đạo của họ : bạo quyền ! Trong đây có một bi kịch đang được ẩn giấu, đó chính là thực thể chính quyền Việt Nam nằm trong tay bạo quyền của Đảng cộng sản Việt Nam, từ đây tạo ra một quốc nạn đang chờ đón Việt tộc ! Ma quyền Tầu tặc đang trùm phủ lên tà quyền quốc nội. Vì Đảng cộng sản Trung Quốc đang trùm phủ lên số phận của Đảng cộng sản Việt Nam, vì các chủ nhân chính quyền cùng các tác nhân chính quyền muốn giữ Đảng cộng sản Việt Nam để tiếp tục vơ vét thì phải dựa vào sự bao che của Đảng cộng sản Trung Quốc, mà Đảng cộng sản Trung Quốc thì không bao giờ rời bỏ ma đạo của họ là xâm lược-xâm lấn-xâm chiếm-xâm lăng đất nước Việt !

Thất bại luân lý, thảm bại đạo lý của người cộng sản

"Đi với ma mặc áo giấy" là bài học cẩn trọng mà tổ tiên để lại, và trong tình hình "chỉ mành treo chuông" hiện nay của kiếp Việt là chúng ta đang bị truy đuổi-truy lùng-truy quét-truy hại không phải bởi một con ma mà ít nhất là hai con ma : Ma quyền Tàu tặc tà quyền quốc nội. Thất bại luân lý, thảm bại đạo lý của người cộng sản là trong thực chất, khi cướp được chính quyền thì chính các đảng cộng sản luôn tạo ra sinh hoạt riêng, đời sống riêng, tổ chức riêng, cơ cấu riêng... chính những cái riêng này mới là thực chất để hiểu rõ bản chất : đứng riêng để đứng trên cái chung của dân tộc, đây là chuyện lừa đảo, dùng chuyên quyền để tham quyền, dụng tham quyền để tham nhũng. Vì cái riêng của họ, dẫn họ vào cái độc (độc đảng, độc quyền, độc tài, độc tôn, độc trị) tạo ra cái đặc (đặc quyền, đặc lợi), dành chỗ đặc biệt để "ăn trên ngồi trốc", để ăn riêng (ngon), ở riêng (rộng), đây là khởi điểm báo hiệu ngày tàn của một tập đoàn lãnh đạo (nếu không biết tự thay đổi). Thất bại luân lý vì rỗng luân lý, là thảm bại đạo lý vì trống đạo lý, vì giọng lưỡi "là đầy tớ cho nhân dân" chỉ là xảo ngữ, đã làm họ phải "tự lột mặt nạ" họ, khi họ tạo ra cái riêng thật ưu đãi cho chính họ.

Thất bại luân lý trước mắt dẫn tới thảm bại đạo lý mai sau

Khi họ lấy hằng trăm mẫu đất cạnh thủ đô Hà Nội, với kinh phí hàng ngàn tỷ đồng để tìm cách xây nghĩa trang cho cán bộ cao cấp ! Một hành động bất chính trắng trợn : lấy tiền người sống để phục vụ cho họ, kể cả khi họ đã rời cõi đời này ! Nếu đúng "là đày tớ cho nhân dân" thì tại sao không lấy tiền này để lo cho dân đen, dân oan ? Từ thất bại luân lý này qua thảm bại đạo lý kia, họ còn tự tạo ra đặc lợi riêng là buôn bán cả trên danh nghĩa của các liệt sĩ, bằng cách xây các tượng đài liệt sĩ, cũng hàng ngàn tỷ. Họ có thấy là người sống không có nhà phải vào ở trong nghĩa trang để sống, họ có thấy là các người dân nghèo đang ăn xin chung quanh các tượng đài liệt sĩ. Thất bại luân lý trước mắt dẫn tới thảm bại đạo lý mai sau, chính cái riêng, cái độc, cái đặc đang nạo diệt cái chung ngay trong tư duy của lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam, ngày ngày đưa họ xa cái đồng cam-cộng khổ, cái thương nước-trọng dân, cái vì dân-vì nước, họ làm lãnh đạo mà quên các phương châm này thì khoa học lãnh đạo có thể nhắc họ là : họ đang tự đào mồ mà chôn chính họ !

Không biết học tổ tiên, không biết học láng giềng đã thành công, không biết học thế giới văn minh

Cái độc (độc đảng, độc quyền, đôc tài, độc tôn, độc trị) luôn là ổ rắn cho chuyện phát triển cho cái bạo (bạo quyền, bạo động, bạo hành, bạo giới), liên minh giữa độc và bạo sinh ra lầm than trong nhân dân, làm đảo lộn mọi bậc thang tâm linh và tri thức có thể truy diệt được nếu lãnh đạo có bản lĩnh của minh quân, có tầm vóc của minh chúa, có nội công của minh chủ (trong lúc chờ đợi dân chủ rồi nhân quyền thực sự tới với Việt tộc). Chuyện này đã có trong Việt sử qua Đinh Tiên Hoàng, Lý Thái Tổ, Trần Nhân Tông, Lê Thánh Tôn... biết lấy tâm linh để chỉ đạo, biết dụng tri thức để lãnh đạo. Các lãnh đạo hiện nay của Đảng cộng sản Việt Nam đừng ngụy biện là không có gương sáng, không có mô hình hay, không có khuôn mẫu đẹp để lãnh đạo, hãy học kỹ ba điều có thực trước mắt : học tổ tiên, học láng giềng đã thành công, học thế giới văn minh đang đặt tiền đề cho hiện hữu tâm linh-tri thức cho một nhân loại tốt lành giữa toàn cầu hóa hiện nay. Chúng ta thấy rõ được thảm trạng của Việt tộc hiện nay, là kẻ nào được Đảng cộng sản Việt Nam bảo kê, từ đảng viên tới tham quan, từ lãnh đạo tới gian thương sống nhờ lãnh đạo, thì kẻ đó dùng tiền của để sống tách biệt, cách xa với dân chúng đang trong quá trình dân đen hóa.

Đi ngược-đi lách-đi ngang-đi chéo

Đảng cộng sản Việt Nam đã và đang đi ngược-đi lách-đi ngang-đi chéo quá trình chính trị công minh-chính sách công bằng-chính giới công tâm. Có nhiều phương pháp luận để tổ chức chính sách phân phối lại cho đại chúng, bằng ngân sách, qua các dịch vụ chính thức phục vụ đại chúng, qua trung gian của công pháp, qua cầu nối của công sở, qua mạng lưới của cộng đồng, trong đó hai dịch vụ tối thượng-vì-tối hậu là : y tế và giáo dục, sau đó huấn luyện và đào tạo, kế đến bảo hiểm xã hội đi đôi bảo trợ các công trình nhân đạo... tất cả đây đều là : lương tri của một chính sách, lương tâm của một chính phủ, lương thiện của một chính quyền ! Khốn nạn là Việt tộc hiện nay không hề được hưởng ba chữ lương này ! Trong lịch sử chính trị của các quốc gia văn minh, có chính trị học để nhận định chính trường, có triết học chính trị để phân tích bổn phận của chính giới, có xã hội học chính trị để giải thích trách nhiệm của chính khách thì lý luận về công bằng là nguồn cội của mọi lập luận về công lý, cụ thể là không thể nào định nghĩa về công lý, mà không kèm theo một định nghĩa có tính thuyết phục cao về công bằng. Đây là một lỗi đã trở thành tội của các lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam đã tạo ra bất bình đẳng qua đặc quyềnđặc lợi cho đảng viên, từ cán bộ địa phương tới lãnh đạo trung ương, từ đó tạo ra bất công sâu xa ngay trong xã hội.

Liên minh bạo quyền lãnh đạo-tà quyền tham quan-ma quyền trọc phú

Các khẩu hiệu Đảng là đầy tớ của nhân dân chỉ là loại xảo ngôn của gian dối để lừa đảo ở mức trắng trợn vì các khẩu lịnh này rất thô bỉ với sự thực là Đảng cộng sản Việt Nam đã ngồi xổm lên tất cả ! Từ hiến pháp tới tư pháp, chà đạp công lý, vùi dập công pháp, chôn sống công luật. Tại Việt Nam hiện nay, ta thấy rõ qua bạo quyền độc đảng, tà quyền tham quan, ma quyền buôn đất thì tự do của một tên đầu nậu đất đai đã chia chác với các nhóm lợi ích trong chính quyền thì hoàn toàn rộng lớn và chúng "có tự do để giết tự do của dân chúng", để biến dân chúng thành dân oan. Như vậy, tự do phải được nhận định và định nghĩa qua không gian cụ thể, nơi mà bọn bạo quyền, tham quan, ma đất dùng các phương tiện của quyền lực sẵn có trong tay chúng để hủy, diệt, loại, bỏ tự do của dân oan, vừa không có quen biết trong quyền lực, vừa không có các phương tiện pháp quyền để tự bảo vệ tự do của chính mình. Tự do của một con cáo đang lộng hành giết chóc các con cừu trong chuồng mà các nạn nhan không có lối thoát, thì đây không phải là tự do mà là sát hại ! Tự do của liên minh bạo quyền lãnh đạo-tà quyền tham quan-ma quyền trọc phú khi chúng tự do dùng phương châm ma đạo của chúng là : "có tiền mua tiên cũng được", thì đây không phải là tự do trong liêm sỉ mà là hành động âm binh sát hại đồng bào.

Cái bạo của quyên, cái tà của quan

Đảng cộng sản Việt Nam đã tạo ra bao thảm kịch nghèo nàn lạc hậu trên lưng, trên vai, trên đầu của Việt tộc, thì lối ra lâu dài là đưa hệ đa vào sinh hoạt chính trị, lấy đa đảng để có đa trí trong xây dựng lại xã hội, lấy đa tài làm nên đa năng, tạo ra đa hiệu từ chính trị tới kinh tế, từ giáo dục tới văn hóa…Và trước mắt là phải trở lại nhận thức về sự thật đa chiều, đa dạng của không gian chính trị, từ đó có hành động chính trị dựa trên công bằng, để có tổ chức chính trị dựa trên công lý. Với cách giải thích bất chính trong ngây ngô tại sao dân tộc phải mang ơn một đảng độc tài nhưng bất tài, gây bao hậu quả từ tiêu xài đến cạn kiệt tài nguyên của đất nước tới đưa ngoại xâm qua con đường công nghiệp gây ô nhiễm môi trường của đất nước, từ luyện thép kiểu Formosa tới các nhà máy than điện trên khắp các vùng miền, đang tạo ra các làng ung thư (một thảm kịch mới cho Việt tộc), song đôi cùng mưu đồ thâm hiểm qua đường thực phẩm bẩn, với hóa chất độc của Tàu tặc.

Cái uy trong quyền lực chính trị tới từ cái thiện của công bằng, cái đúng của công lý, nó hoàn toàn trái ngược với cái bạo của quyền, cái của quan, nơi mà bạo quyền và tham quan dựa trên bạo lực để vơ vét qua cách hành xử của Đảng cộng sản Việt Nam đối với dân tộc hiện nay. Ở đây không có một cái uy nào cả, mà chỉ là hành vi hiếp, giành, trấn, lột tạo tiền đề cho hành động trộm, cắp, cướp, giật, chính loại hành vi này, chính kiểu hành động đang nạo rỗng cái uy của bè đảng cầm quyền, nơi mà cái uy đang bị siết cổ bởi cái giancái giật.

Bi kịch của bọn bám quyền chỉ vì tư lợi ích kỷ

Bi kịch hiện nay của các dân tộc ít người vùng sâu, vùng xa, vì không phải là dân tộc kinh nên phải nhận lãnh những bất công không sao lường hết, tạo ra bao nghèo nàn lạc hậu. Và, bi kịch này sẽ là thảm kịch dẫn tới các xung đột giữa các dân tộc ít người và dân tộc Kinh, khi hệ thống bạo quyền trung ương qua các nhóm lợi ích đã thông đồng với các tà quyền tham quan địa phương, cùng tổ chức cho bọn ma quyền lâm tặc chặt cây, phá đồi để buôn gỗ, bán rừng, hủy môi trường, diệt môi sinh của các dân tộc anh em của các vùng xa, vùng sâu. Một chính quyền có nhận thức về công lý chính trị bằng hệ lương (lương thiện trong hành động vì có lương tâm trong lãnh đạo làm nên lương tri cho chính sách) thì không bao giờ hành xử như Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay. Bi kịch của bọn bám quyền chỉ vì tư lợi ích kỷ mà không có một nhận thức nào về công sản chính trị chính là thảm kịch của Việt tộc hiện nay, với Đảng cộng sản Việt Nam lãnh đạo đã nạo bán tài nguyên đất nước để bỏ túi bằng con đường tham nhũng, rồi chuồn tẩu tiền của qua tham ô của chúng qua phương Tây. Chính tư lợi qua tham nhũng với não trạng ích kỷ vô luân, ẩn sâu trong lòng tham không đáy, nên chúng mới tổ chức các đường dây xuất khẩu lao động để đàn ông Việt làm lao nô, phụ nữ Việt làm tiện tỳ cho các quốc gia láng giềng. Sự bất chính này sẽ không có giới hạn khi tư lợi chỉ thấy độc lợi trong độc đạo của nó, và chúng sẵn sàng đi từ phản dân hại nước tới buôn dân bán nước cho Tàu tặc !

Đảng cộng sản Việt Nam không hề quản lý để phát triển mà chỉ cai trị bằng bạo quyền

Hãy tỉnh táo để có sáng suốt khi đi tìm định nghĩa về tự do, từ chính trị tới xã hội, từ kinh tế tới văn hóa… khi ta đặt tự do trong quyền lực chính trị, của chính quyền độc đảng trong thực trạng tự do cạnh tranh qua bối cảnh toàn cầu hóa hiện nay, ta sẽ thấy, họ sẽ dùng tự do chính trị để tạo ra các bất công mới, mà ý đồ là để duy trì chế độ độc đảng. Thí dụ quá trình hội nhập vào kinh tế thị trường khi cho phép các doanh nghiệp ngoại quốc vào đầu tư tại Việt Nam với lực lượng lao động Việt dồi dào nhưng lương bổng thấp, bảo hiểm xã hội tồi, an sinh xã hội kém, luôn đi cùng với các chính sách xuất khẩu lao động, biến con dân Việt thành lao nô, nô tỳ cho các nước láng giềng. Chưa bao giờ trong xã hội Việt lại có sự chênh lệch về bất bình đẳng cao một cách bất thường như hiện nay, với các "đại gia" vỗ ngực là "tỷ phú" nhưng tri thức chỉ là "trọc phú" có mức sống xa hoa trong sa đọa, ngày ngày nhìn-mà-không-thấy nỗi khổ niềm đau của dân oan, dân đen, đang dở chết dở sống để sinh nhai ; sống mà không sao vượt qua khó khăn với quá nhiều mức thuế trên lưng, trên vai, trên đầu, và cùng lúc thì chính bọn bạo quyền, tham quan, ma đất… đã tránh được thuế qua tà đạo tham ô và tham nhũng của chúng. Không là chủ thể chính trị để sáng tạo trong lãnh đạo, Đảng cộng sản Việt Nam không hề quản lý để phát triển, mà chỉ cai trị bằng bạo quyền độc đảng, để bảo về đặc quyền, đăc lợi, đặc ân cho chính nó, sai lầm này là chỉ báo rõ nhất về ngày tàn không tránh khỏi của Đảng cộng sản Việt Nam.

Lê Hữu Khóa

(28/05/2021)

 


[1] GIÁO LUẬN (l’argumentation éducative). Anthropol-Asie. Paris

[2] NGHỆ LUẬN (l’argumentation artistique). Anthropol-Asie. Paris.

[3] SỬ LUẬN (l’argumentation historique). Anthropol-Asie. Paris

[4] OAN LUẬN (l’argumentation contre l’injustice). Anthropol-Asie. Paris

[5] TỰ LUẬN (l’argumentation libérée pour la liberté). Anthropol-Asie. Paris

[6] ĐỒNG LUẬN (l’argumentation fondatrice de la nation). Anthropol-Asie. Paris

[7] VIỆT LUẬN (l’argumentation vietnamienne). Anthropol-Asie. Paris

[8] TỔNG LUẬN. I (l’argumentation synthétique. 1). Anthropol-Asie. Paris

[9] TỔNG LUẬN. II (l’argumentation synthétique. 2). Anthropol-Asie. Paris

---------------------

lhk0 Lê Hữu Khóa

Giáo sư Đại học Lille

Giám đốc Anthropol-Asie

Chủ tịch nhóm Nghiên cứu Nhập cư Đông Nam Á

Cố vấn Chương trình chống Kỳ thị của UNESCOLiên Hiệp Quốc

Cố vấn Trung tâm quốc tế giáo khoa Paris

Thành viên hội đồng khoa học Viện nghiên cứu Đông Nam Á

Hội viên danh dự ban Thuyết khác biệt, Học viện nghiên cứu thế giới.

Các công trình nghiên cứu việt nam học của giáo sư Lê Hữu Khóa, bạn đọc có thể đọc và tải qua Facebook VÙNG KHẢ LUẬN-trang thầy Khóa.

Quay lại trang chủ

Additional Info

  • Author: Lê Hữu Khóa
Read 1674 times

Viết bình luận

Phải xác tín nội dung bài viết đáp ứng tất cả những yêu cầu của thông tin được đánh dấu bằng ký hiệu (*)