Hóa ra trong xã hội này ác nhất chưa chắc đã là đám công an, mặc dù bọn này chuyên bóp nặn, xách nhiễu dân lành và sẵn sàng bạo hành dân tới chết chỉ vì những lỗi vi phạm giao thông nhỏ nhặt hay những vụ việc mà bằng chứng chưa rõ ràng, ngay trong lúc mới tạm giữ để điều tra. "Thành tích" của bọn này còn thua xa một mình chị Nguyễn Thị Kim Tiến, Bộ trưởng Bộ Y tế nước nhà. Dưới thời của chị, đã từng xảy ra bao nhiêu scandal rúng động về nghiệp vụ lẫn y đức của ngành y, bao nhiêu cái chết oan do sai sót về chuyên môn hoặc do cẩu thả, tắc trách của bác sĩ, nhân viên y tế…
Bộ trưởng Y tế Việt Nam, bà Nguyễn Thị Kim Tiến. AFP photo
Thời điểm "nóng" nhất là năm 2013. Thử đọc lại : "Những bê bối y tế rúng động dư luận 2013", (Báo Mới) với những vụ nổi cộm như bệnh nhân phong bị ăn bớt thuốc điều trị và bị "ép" ăn thịt sống, Trẻ tử vong sau khi tiêm vắc xin, Nhân bản xét nghiệm ở bệnh viện Đa khoa huyện Hoài Đức, Sản phụ liên tục tử vong, Nhân viên y tế bị "tố" ăn bớt vắc xin, Vụ tráo thủy tinh thể tại Bệnh viện Mắt… cho tới vụ Bác sĩ thẩm mỹ ném xác bệnh nhân ; "Những khối u đang hoành hành trong cơ thể ngành y ?" (Đời sống và Pháp luật), "Ngành Y nhà Sản thời mạt" (blog RFA), "Duyệt lại "Thành tích chết người" của Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến" (Dân làm báo) trong đó "Năm 2014, dưới cái "ngai bằng vàng" của bà Tiến đã liên tục xảy ra ít nhất 203 ca tử vong, trong đó nhiều nhất là 142 ca liên quan tới Sởi và 34 ca liên quan tới mẹ, con sản phụ tử vong sau khi sinh…".
Người dân phẫn nộ nhất là cách xử lý của bà Bộ trưởng và các quan chức ngành Y trong những vụ như dịch "tay chân miệng" tràn lan tại 63 địa phương trên cả nước vào năm 2011, 20 tỉnh, thành có ca bệnh tử vong với con số 119 người, nhưng tại buổi gặp mặt giữa Bộ Y tế và báo chí, bà Bộ trưởng vẫn tuyên bố "chưa đến mức phải công bố dịch" ; hay hàng loạt sản phụ tử vong rồi trẻ em tử vong vì tiêm vaccine nhưng bà Bộ trưởng với trách nhiệm của người đứng đầu ngành không hề có một lời chia sẻ với gia đình các bệnh nhân, hoặc ngỏ lời xin lỗi…
Đáng nói hơn, báo chí đã lên tiếng nhiều lần về vụ hàng loạt trẻ em chết vì tiêm vaccine, nhất là vaccine Quinvaxem 5 trong 1, nhưng cho đến nay loại vaccine này vẫn tiếp tục được sử dụng, đến tận đầu năm nay vẫn có những cái chết do tiêm vaccine : "Bình Định : Trẻ 19 ngày tuổi tử vong bất thường sau tiêm vắc xin phòng lao", Dân Trí, tháng 2/2017), Sóc Trăng "Bé trai tử vong sau một ngày tiêm vắc xin", (Zing.vn, tháng 2/2017). Hà Nội "Bé gái 14 tháng tử vong sau tiêm vắc xin viêm não" (VietnamNet, tháng 3/2017)…
Từng có hẳn một Fanpage có tên "Bộ trưởng y tế hãy từ chức" với trên 112, 000 like, nhiều bài viết, sự lên tiếng của một số nhân vật như nhạc sĩ Tuấn Khanh, người dẫn chương trình Phan Anh, đại biểu quốc hội Nguyễn Minh Thuyết… ; rồi chính tờ Petro Times, báo nhà nước cũng có bài "Bộ trưởng Bộ Y tế nên từ chức", năm 2013. Trong lịch sử báo chí cộng sản Việt Nam, có lẽ đây là lần đầu tiên một tờ báo lên tiếng kêu gọi bộ trưởng từ chức. Thế nhưng, bà Nguyễn Thị Kim Tiến vẫn nhất định ngồi lì : "Tôi không nghĩ đến từ chức ngay". Không những thế, bà Tiến còn tiếp tục được đảng cử ngồi lại thêm một nhiệm kỳ nữa (2011-2016, 2016-2021), là thành viên Chính phủ duy nhất tiếp tục tại vị khi không phải là ủy viên Trung ương Đảng.
Bẵng đi một thời gian, cái tên của bà Bộ trưởng và những sai sót của ngành Y tạm lắng xuống, không phải vì tình hình đã có diễn biến gì khá hơn mà vì quá nhiều chuyện bê bối khác khiến dư luận quan tâm !
Nay vụ án nhập và bán thuốc ung thư giả, nguyên Giám đốc Việt Nam Pharma và hàng loạt cán bộ ra tòa, cái tên Nguyễn Thị Kim Tiến lại được nhắc tới khi báo chí "lề dân" khui ra gia đình bà Tiến là em trai và con trai có đứng tên cổ phần trong Công ty Dược Việt Nam Pharma, có nhận lương bổng hàng tháng, "ông Hùng (Tổng giám đốc Việt Nam Pharma) còn đứng ra trả tiền mua cho gia đình bà Nguyễn Thị Kim Tiến một căn biệt thự rộng 500m2 trị giá gần 60 tỉ đồng tại khu biệt thự Thảo Điền, Quận 2 (đây là ngôi biệt thự liền kề ngay sau biệt thự của nhà Bà Bộ trưởng tại số 177 Nguyễn Văn Hưởng) (Có ảnh kèm theo)". (Bài 1 : "Đề nghị làm rõ trách nhiệm của Bộ Y tế liên quan đến Việt Nam Pharma", Tiếng Dân). Chả trách công ty Việt Nam Pharma đã trúng thầu hàng loạt tại các BV trung ương và địa phương năm 2014 với những số tiền cao khủng khiếp (Bài 2 : "Công ty Việt Nam Pharma trúng thầu khủng ở các bệnh viện như thế nào ?", Tiếng Dân). Nhưng ăn khủng như vậy chưa đủ, họ lại còn nhẫn tâm bán thuốc chữa ung thư giả cho bệnh nhân !
Con đường đi lên và tồn tại của bà Bộ trưởng Bộ Y tế cũng giống như hầu hết các quan chức cộng sản Việt Nam lâu nay : không hề có lý tưởng cũng không hề có khái niệm vì nước vì dân, chỉ biết vơ vét làm giàu bằng mọi giá, dùng tiền đó để mua chức, giữ ghế, tạo dựng cơ sở để khi về hưu tha hồ ung dung hưởng nhàn. Không một ai trong số họ khi đã leo cao đến thế lại còn giữ được lương tâm, đạo đức, vì tiền họ sẵn sàng làm tất cả mọi điều tàn ác, bẩn thỉu nhất. Chỉ có điều đây lại là ngành Y, một cái ngành liên quan trực tiếp đến sức khỏe, mạng sống của người dân, nên một khi kẻ đứng đầu vô lương tâm thì con số người dân phải trả giá không chỉ một vài mà hàng chục, hàng trăm người hoặc hơn nữa, bằng chính sinh mạng của mình !
Liệu lần này lửa trong cái lò chống tham nhũng của ông Tổng Trọng có bén được đến áo bà Tiến ?
Song Chi
Nguồn : RFA, 24/08/2017
***********************
Áo blouse nhuốm máu và "thức ăn máu"
Trương Duy Nhất, RFA, 24/08/2017
"Áo blouse nhuốm máu". Bài viết cảm động của Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến trên VnExpress sáng 24/8/2017. "Cứ mỗi lần nghe tin một bác sĩ, điều dưỡng hay nhân viên y tế bị hành hung là tôi lại cảm thấy đau đớn như chính mình bị xúc phạm".
Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến. AFP photo
"Tôi nguyện sẽ làm tất cả để chiếc áo của thầy thuốc - biểu tượng cho bình an không bao giờ bị nhuốm máu, để thầy thuốc không bao giờ trở thành nạn nhân của bạo lực".
Tôi tin những dòng bà viết. Tin ở tấm lòng và xúc cảm của một phụ nữ như bà, vừa trên cương vị thầy thuốc, vừa là quan chức đầu ngành.
Nhưng, tôi sẽ tin, và quí hơn, nếu trên cương vị Bộ trưởng Y tế (đồng thời cũng là một thầy thuốc), bà viết thêm vào cái bài viết "nhuốm máu" cảm động ấy, cho dù chỉ một dòng, bày tỏ một thái độ về vụ đại án Việt Nam Pharma đang xét xử kia.
Biết đau cùng nỗi đau của đồng nghiệp và thuộc cấp, nhưng lại không thấy đau trước sự sống còn, trước lằn ranh sinh tử của từng bệnh nhân.
Bao nhiêu bác sĩ, thầy thuốc với chiếc áo choàng blouse nhuốm máu. Vâng. Nhưng cũng đã bao nhiêu, hàng chục, hàng trăm, hay vạn vạn những bệnh nhân ung thư từ Bắc chí Nam, trong suốt nhiều năm qua trở thành "thức ăn máu" của những người thầy thuốc táng tận lương tâm, phải nhờ vụ án Việt Nam Pharma mới lôi ra được ánh sáng.
"Để chiếc áo của thầy thuốc - biểu tượng cho bình an không bao giờ bị nhuốm máu, để thầy thuốc không bao giờ trở thành nạn nhân của bạo lực". Đúng. Vâng. Nhưng, cũng phải để sinh mạng của bệnh nhân không bao giờ bị biến thành những "thức ăn máu".
Số tiền hàng tỷ, thậm chí có thể hàng chục, trăm tỷ trong đại án "ăn máu ung thư" mang tên Việt Nam Pharma đang dần hé lộ. Không biết đã có bao nhiêu những quan chức ngành y trở nên vương giả nhờ những đồng tiền vấy máu này ?
Vâng. Không chỉ những chiếc áo boules nhuốm máu. Còn cả những "thức ăn máu". Để công tâm, bên cạnh hình ảnh những chiếc áo boules nhuốm máu ấy, xin đặt thêm trên bàn Bộ trưởng Nguyễn Thị Kim Tiến… vài mươi thôi, những xác bệnh nhân ung thư, nạn nhân trong đại án "ăn máu ung thư" mang tên Việt Nam Pharma.
Trương Duy Nhất
Nguồn : RFA, 24/08/2017
Vụ Trịnh Xuân Thanh có vẻ không chìm lắng đi như suy nghĩ, đánh giá có phần chủ quan của nhà cầm quyền Việt Nam và đám dư luận viên ủng hộ vụ "bắt cóc" Trịnh Xuân Thanh ngay trên đất Đức.
Bên ngoài Đại sứ quán Việt Nam tại Đức hôm 2/8/2017. AFP
Ngược lại, báo chí Đức đưa tin "Viện Công tố liên bang Đức ở Karlsruhe nhập cuộc điều tra vụ một người Việt bị bắt cóc tại Berlin. Tổng Biện lý Liên bang mở cuộc điều tra" (Verschleppung eines VietnamesenGeneralbundesanwalt übernimmt Ermittlungen, Spiegel online, ngày 10/8).
Như vậy vụ việc đã được chính phủ Đức đưa lên tầm có tính cách nghiêm trọng, ảnh hưởng đến an ninh quốc gia như các trường hợp gián điệp, khủng bố, các tội phạm chính trị cực đoan và xâm phạm công pháp quốc tế. Bên cạnh đó, thái độ của nhà cầm quyền Việt Nam càng làm phía Đức bực tức thêm khi không trả lời các câu hỏi của họ, không có một nhân vật cấp cao nào chính thức lên tiếng ngoại trừ người phát ngôn Bộ Ngoại giao chỉ nói vỏn vẹn một câu "Chúng tôi rất tiếc".
TV Đức cũng loan tin Tổng biện lý Đức điều tra vụ Trịnh Xuân Thanh. Tin của Đài Truyền hình Đức ARD ngày 10/8 : "Bundesanwaltschaft ermittelt Vietnamese verschwunden - Geheimdienst im Spiel ?".
Tin của Đài truyền hình Đức ZDF : "Verschwundener Vietnamese Ein Fall für die Bundesanwaltschaft" (nguồn : www.vietnam21.info).
Không những thế, có một chi tiết rất đáng chú ý là một nhân vật có tên việt là Hồ Ngọc T., làm việc tại sở Liên bang Di dân và tỵ nạn của Đức (BAMF-Bundesamt für Migration und Flüchtlinge) đã bị ban giám đốc sở Liên bang Di dân và tỵ nạn đình chỉ công việc để điều tra xem ông ta có liên quan gì đến vụ Trịnh Xuân Thanh hay không. Lý do xuất phát từ những bài viết của ông Hồ Ngọc T. chỉ trích phản ứng, hành động của chính phủ Đức và đứng về phía nhà nước cộng sản Việt Nam trong vụ Trịnh Xuân Thanh.
Các facebooker đã nhanh chóng tìm ra facebook của vị này và đọc bài thì thấy rất rõ quan điểm của nhân vật "đồng chí" T. (gọi theo cách gọi của nhà văn Phạm Thị Hoài).
Hóa ra, đồng chí T. là là đảng viên đảng cộng sản, cựu chiến binh, dũng sĩ chống Mỹ… Sau này sống ở Đức, làm việc tại một cơ quan rất "nhạy cảm" là BAMF (BundesAmf für Migration und Flüchtlinge - Cơ quan xét duyệt tỵ nạn cho người nước ngoài của Đức) nhưng đầu óc, tư duy vẫn "đỏ rực một màu cờ cách mạng", thường xuyên viết bài cho báo Nhân Dân với quan điểm đứng về phía nhà cầm quyền Việt Nam, viết facebook ra vẻ khách quan nhưng thực chất là khéo léo định hướng mọi người theo quan điểm của nhà cầm quyền Việt Nam. Dù sống ở một quốc gia tự do, dân chủ, văn minh nhưng vẫn có những quan điểm căm ghét nền dân chủ phương Tây, đặc biệt thù ghét chế độ Việt Nam Cộng Hòa, căm thù các hoạt động đấu tranh của người Việt trong nước v.v…
Cảnh sát Đức tiết lộ trước khi bị bắt cóc Trịnh Xuân Thanh gọi điện thoại cho Đại tá Nguyễn Đức Thoa nói gì ?
Dựa trên những bài viết trên facebook của nhân vật và đặc thù công việc của "đồng chí" T. (là nhân viên cơ quan BAMF, có quyền truy cập vào các tập hồ sơ của người xin tỵ nạn và còn xem xét được sổ bộ đăng ký người nước ngoài trong đó có đủ địa chỉ của người xin tỵ nạn), cảnh sát, an ninh Đức nghi rằng ông này nhẹ nhất là đã để lộ nơi ở của Trịnh Xuân Thanh, đã tiết lộ những thông tin trong lĩnh vực nghề nghiệp của mình trên facebook, hoặc nặng hơn có thể là cộng tác với nhà cầm quyền Việt Nam trong vụ tìm bắt con mồi Trịnh Xuân Thanh.
Một thực tế là cho đến giờ phút này, có thể nói rằng ở bất cứ nơi nào trên trái đất mà có cộng đồng người Việt sinh sống, thì chắc chắn sẽ có những kẻ do nhà cầm quyền Việt Nam gài vào, làm tay sai, gián điệp, nằm vùng ; hoặc nếu không thì cũng là một dạng sống ở nước người, được nước sở tại cưu mang nhưng vẫn mang tư tưởng, suy nghĩ không khác với đám dư luận viên trong nước bao nhiêu. Không phải an ninh tình báo các nước người ta không biết hoặc không có cách để biết, nhưng khi anh chưa làm gì có hại đến nước người ta thì không sao, còn khi có chuyện họ sẽ sờ đến thôi.
Có khi từ vụ Trịnh Xuân Thanh mà lắm nhân vật như Nguyễn Đức T., Bí thư thứ nhất Đại sứ quán cộng sản Việt Nam tại Đức đồng thời là cán bộ Tổng cục Tình báo Việt Nam ở Berlin đã bị Chính phủ Đức trục xuất, tiếp theo là Hồ Ngọc T. có thể bị đuổi việc, và có thể là một ổ nữa… Biết đâu trong đó có cả những kẻ mà nhà nước Việt Nam nuôi bao năm, giấu kín thân phận để chờ khi có dịp là dùng đến !
Ông tổng Trọng thường tỏ ra tâm đắc với cái phương pháp "đánh chuột đừng để vỡ bình" nhưng xem ra chuyến này đổ bể tùm lum, phiền phức thật đấy, ông Tổng nhỉ !
Thực sự mà nói, tôi không thích nhưng tôi có thể hiểu được vì sao bọn công an, an ninh chìm nổi, dư luận viên, đám bồi bút văn nô cho tới quan chức trong nước ra sức bênh vực chế độ do đảng cộng sản lãnh đạo ở Việt Nam và chống lại tất cả những ai muốn thay đổi chế độ. Bởi vì đó là cuộc sống, là quyền lợi của họ, chế độ này đã cho họ quá nhiều thứ, họ phải ca tụng, bảo vệ, chưa kể họ sống trong nước, bị tuyên truyền nhồi sọ bao nhiêu năm mà lại không có đủ ngoại ngữ, kiến thức để tìm hiểu sự thật.
Những chiếc xe đậu trong khuôn viên Đại sứ quán Việt Nam tại Đức chụp hôm 2/8/2017. AFP
Tôi khó chịu, có thể nói là khinh hơn nhiều những loại người sau :
1. Sống ở nước ngoài lâu năm nhưng không tiếp thu, ảnh hưởng được bất cứ cái gì hay ho, tiến bộ trong xã hội của người ta, vẫn giữ nguyên những quan điểm bảo thủ, "đỏ rực" còn hơn bọn dư luận viên trong nước, vẫn ra sức bênh vực chế độ cộng sản, chống lại mọi sự thay đổi.
2. Sống ở nước người ta, được nước sở tại cưu mang nhưng lại cộng tác, làm việc cho nhà nước Việt Nam, làm gián điệp, tay sai cho cộng sản, làm dư luận viên cao cấp viết những bài viết làm ra vẻ khách quan nhưng thực chất là khéo léo tuyên truyền, định hướng theo đường lối, quan điểm của nhà cầm quyền Việt Nam.
Bọn này nguy hiểm hơn bọn dư luận viên trong nước là vì có ngoại ngữ, am hiểu tình hình xã hội, luật pháp nước sở tại, lại có bằng cấp, có "mác" Việt kiều nên nhiều người tin, tưởng rằng họ khách quan, mà không biết rằng đa phần cũng là dân cộng sản hoặc có gia đình thân nhân là cộng sản. Như đồng chí T. ở Đức hay đồng chí Beo H. ở Mỹ. Điểm dễ nhận ra là tuy ra sức khen nước sở tại nhưng cực kỳ căm ghét chế độ Việt Nam Cộng Hòa và phong trào đấu tranh đòi tự do dân chủ cho Việt Nam. Đám này có khi chỉ là dư luận viên cao cấp, nhưng cũng có khi là gián điệp, nằm vùng, tai mắt của nhà cầm quyền Việt Nam gài vào cộng đồng người Việt ở nước ngoài.
3. Những người từng sống ở miền Nam Việt Nam trước kia, nhưng lại thân Cộng, thuộc thành phần thứ ba, mà người miền Nam hay gọi là "ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản" hay "đâm sau lưng các chiến sĩ", sau này sống ở nước ngoài nhưng đầu óc vẫn không thay đổi. Thật lạ lùng là hồi xưa thì có thể nói là họ không hiểu gì về cộng sản nên "mê" cộng sản, quay sang phá hoại chế độ Việt Nam Cộng Hòa từ trong lòng phá ra, nhưng bây giờ sau nhiều năm, chế độ do đảng cộng sản lãnh đạo đã bộc lộ hết tất cả sự tồi tệ, bản chất dối trá, buôn dân bán nước, hèn với giặc ác với dân, mà vẫn có những người thuộc thành phần này bênh vực.
Bọn này nguy hiểm hơn bọn dư luận viên trong nước là vì có ngoại ngữ, am hiểu tình hình xã hội, luật pháp nước sở tại, lại có bằng cấp, có "mác" Việt kiều nên nhiều người tin
Không ít người trong số này là trí thức, có học, thậm chí tự xưng là nhà thơ, nhà văn, nhà nghiên cứu nọ kia, sống ở nước người hưởng không khí tự do, dân chủ, hưởng đủ mọi quyền lợi, nhưng vẫn đi về Việt Nam, và nếu được gặp gỡ, bắt tay quan này quan kia hay được nhà nước Việt Nam chiếu cố cho in một quyển sách, cho ngồi trong Hội Việt kiều yêu nước, hạ cố hỏi ý kiến nọ kia… thì lấy làm vinh dự, hãnh diện, càng ra sức ngợi khen chế độ. Loại này theo thiển ý của tôi là đáng khinh nhất !
Chợt nghĩ, bà con mình sống ở nước ngoài nếu có đấu tranh về những vấn đề trong nước thì không sao bằng được người trong nước, nhưng thế mạnh của bà con lại là chỗ này đây : phát hiện ra cái đám dư luận viên cao cấp, đám gián điệp nằm vùng, tai mắt của nhà cầm quyền, hay đám "ăn cơm xứ tư bản thờ ma xứ thiên đường", tố cáo họ với nước sở tại đề làm trong sạch bớt cộng đồng, bớt đi những kẻ phá hoại ngầm này.
Có một điều an ủi là chỉ trừ khi bạn/anh không viết lách bất cứ thứ gì, giấu mình rất kỹ, rất kín tiếng, đúng theo kiểu "điệp viên" thực sự, thì không ai biết/hiểu được bạn. Còn nếu bạn có viết lách, có sử dụng mạng xã hội thì không chóng thì muộn người khác cũng nhận ra bạn là ai, đứng ở vị trí nào, phe nào qua những bài viết, những comment, hoặc những gì bạn bấm like. Facebook "lột mặt" hết, không dấu mãi được.
Câu hỏi không phải chỉ là chúng ta sống ở đời, phải sống cho minh bạch, rõ ràng, "không thờ hai chủ, không đi hai hàng", mà còn là bạn đứng về phía nào ?
Về phía kẻ bị trị hay về phía người dân, phe nước mắt ? Bạn ủng hộ mặt trời hay bóng đêm, ủng hộ một thể chế tự do, dân chủ, tiến bộ, tôn trọng con người, thượng tôn pháp luật ? Hay ủng hộ một thể chế độc tài, lạc hậu, phản động, chà đạp lên quyền con người, luôn luôn đặt quyền lợi của đảng, của đám người cai trị lên trên quyền lợi của đất nước, dân tộc ? Hay ủng hộ một thể chế đã và đang dẫn đất nước này, dân tộc này trở thành một quốc gia nghèo đói, tụt hậu, thua xa các nước khác và càng ngày càng lệ thuộc nặng nề, thậm chí có nguy cơ đánh mất chủ quyền, độc lập, toàn vẹn lãnh thổ vào tay giặc phương Bắc ?
Chọn thế đứng nào là tùy bạn, chỉ có điều đừng nghĩ là những gì bạn viết, bạn làm ngày hôm nay, ngày mai có thể xóa sạch dấu tích, trong thời đại internet và toàn cầu hóa này.
Song Chi
Nguồn : RFA, 11/08/2017 (songchi's blog)
Nhà cầm quyền Việt Nam thiếu tiền lắm rồi. Cùng quẫn lắm rồi. Nợ nần ngập cổ. Ngay từ tháng 10/2016 báo VnEconomy đã có bài viết : "Mỗi năm Việt Nam trả nợ vay ODA khoảng 1 tỷ USD", và cảnh báo : "Tháng 7/2017, Việt Nam có thể không còn được vay theo điều kiện ODA và lãi đã vay tăng gấp đôi lên 2-3,5%...".
Việt Nam hiện nay giống như một kẻ vác rá đi vay, đi xin ăn khắp thế giới, vay vừa để ăn vửa để trả lãi, lấy nợ sau trả lãi/nợ trước vừa chia nhau xài
Cứ thỉnh thoảng chúng ta lại đọc/nghe thấy báo chí truyền thông báo động về tình trạng nơ công : "Bộ Tài chính vừa đưa ra dự báo năm 2017 – 2018 sẽ là đỉnh của nợ công Việt Nam với mức nợ có thể tiến sát ngưỡng 65% GDP" ("Nợ công Việt Nam dự báo có thể đạt đỉnh năm nay", CaféF), với con số cụ thể là 2,5 triệu tỷ VND ("Gánh nặng nợ công : Đường nào thoát thế hiểm ?", VietnamNet)...
Việt Nam hiện nay giống như một kẻ vác rá đi vay, đi xin ăn khắp thế giới, vay vừa để ăn vửa để trả lãi, lấy nợ sau trả lãi/nợ trước vừa chia nhau xài. Còn số tiền làm ra thì không đủ. Mà càng ngày vác mặt đi vay đi xin càng khó hơn. Thì cũng giống như một kẻ đi vay đi xin quá nhiều, ai mà giúp cho nữa. Đất nước hòa bình đã bao nhiêu năm rồi đâu có nại lý do gì để mà xin được vay ưu đãi, trong khi trên thế giới còn có bao nhiêu quốc gia, bao nhiêu khu vực khác đang chiến tranh, khủng bố, nghèo đói… cần được ưu tiên hơn.
Tình hình thế giới bây giờ cũng đã khác. Mỹ dưới thời Donald Trump còn bao nhiêu chuyện nội bộ phải giải quyết, hơi đâu quan tâm đến Việt Nam, Mỹ cũng gần như để mặc Biển Đông cho Trung Quốc rồi. Đã thế nhà cầm quyền Việt Nam, mà đứng đầu là ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, lại mới chơi một trò vỗ mặt chọc giận Đức, cường quốc đứng đầu khối EU với vụ "bắt cóc" Trịnh Xuân Thanh… Thế là con đường làm ăn, xin xỏ sự giúp đỡ, viện trợ của Đức và khối EU cũng trở nên gay go hơn nhiều.
Thêm vào đó niềm hy vọng vào Hiệp định thương mại tự do giữa Liên minh Châu Âu và Việt Nam (EVFTA) chính thức ký kết vào ngày 2/12/2015 và đang chờ các nước trong khối Liên minh Châu Âu thông qua để bắt đầu có hiệu lực từ đầu năm 2018, thay cho sự đổ vỡ của Hiệp định thương mại TPP vào đầu năm 2017, cũng có khả năng bị đình lại.
Thiếu tiền, các ông lãnh đạo Việt Nam làm gì ? Như chúng ta thấy, một mặt ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và cấp dưới tiếp tục vác mặt đi vay, đi năn nỉ các nước đầu tư ở Việt Nam, mặt khác họ tiếp tục đè đầu dân ra mà bóp nặn, mà tăng thuế, tăng giá xăng dầu, điện, nước… đủ thứ tăng. Rồi nghĩ ra đủ cách để bán, để cầm cố. Còn cái gì để cầm để bán nữa, chỉ còn có lãnh thổ này do ông bà tổ tiên để lại.
"Ngày 2/8, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chủ trì cuộc họp Thường trực Chính phủ cho ý kiến về dự án Luật Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt (gọi tắt là đặc khu)…". Rồi "yêu cầu chỉnh lý dự thảo Luật Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt theo hướng tăng thời hạn giao đất, cho thuê đất, sử dụng đất, cho phép người nước ngoài sở hữu nhà ở tại các dự án đầu tư xây dựng nhà đến 99 năm". ("Người nước ngoài có thể sở hữu nhà tới 99 năm", Cafe F, "Đặc khu kinh tế có thể cho thuê đất tới 99 năm", Một thế giới)
Xây dựng các đặc khu hành chính-kinh tế, nâng mức cho phép giao đất, cho thuê đất tối đa 70 năm đối với đất trong khu kinh tế lên 99 năm, tức là bán nước công khai chứ còn gì nữa dù từ lâu nay ai cũng biết đảng cộng sản bán nước.
Ngày xưa nhà Thanh chuyển nhượng Hong Kong cho Anh quốc thì cũng với thời hạn 99 năm (lúc đầu là nhượng lại vĩnh viễn theo Điều ước Nam Kinh tháng 8/1942 (1842 Treaty of Nanking), sau đó là Công ước Bắc Kinh 1860 (the Convention of Beijing in 1860) nhưng đến 1898, Hiệp định về Mở rộng chỉ giới Hồng Kông (the Convention for the Extension of Hong Kong Territory) nước Anh thu được quyền thuê đảo Lantau và các vùng đất lân cận ở phía bắc trong vòng 99 năm, các khu vực này được gọi chung với tên gọi "Tân Giới")
Thế nhưng ai cũng thấy rằng từ một hòn đảo nghèo của dân chài với số dân là 7.400 người, Hongkong sau 99 năm là thuộc địa của Anh quốc đã trở thành một trong những trung tâm thương mại, tài chính quan trọng nhất thế giới, một nền kinh tế tự do phát triển với nhiều tòa nhà chọc trời nhất trên thế giới, một xã hội được điều hành quản lý bởi luật pháp và có một nền giáo dục đẳng cấp đồng thời luôn luôn có xếp hạng Chỉ số Phát triển Con người rất cao v.v…Bắc Kinh đã quá "hời" khi lấy lại Hong Kong vào năm 1997 từ tay Anh quốc.
Ngược lại nếu các đặc khu kinh tế của Việt Nam mà rơi vào tay Tàu (mà khả năng này là rất cao) thì sau 99 năm, hoặc khu đất đó hoàn toàn biến thành lãnh thổ của Tàu từ ngôn ngữ, văn hóa, tiền tệ, cung cách ăn ở, sinh hoạt, cho tới tư tưởng chính trị, giáo dục bị Tàu "tẩy não", hoặc bị khai thác, tàn phá cùng kiệt, ô nhiễm môi trường nặng nề không sao hồi phục nổi.
Viễn cảnh đáng sợ đó đang rất gần và hoàn toàn có thể trở thành sự thật. Với nhà cầm quyền, thật ra họ vẫn có thể có những lựa chọn khác, nếu họ biết nghĩ cho nước cho dân dù chỉ một chút, dù chỉ một lần trong đời họ.
Ngay cả khi nếu vẫn cố sống cố chết bám giữ quyền lực thì thay vì nghĩ đến chuyện tìm cách bán rẻ từng phần đất nước dưới chiêu bài cho thuê đất dài hạn, hoặc tìm cách cướp 500 tấn vàng trong dân như các ông vẫn loay hoay lâu nay, hãy đẩy mạnh phong trào đánh cướp lẫn nhau trong đám vua quan các ông dưới chiêu bài chống tham nhũng. Mỗi một kẻ tham nhũng trong các ông tài sản bằng hàng triệu triệu dân cộng lại đấy, diệt hết đám tham nhũng trong nước, lùng ra bọn nào tẩu tán tài sản ra bên ngoài mua nhà cửa bất động sản để lấy lại, là đủ để trả cả một phần nợ nước ngoài rồi.
Bên cạnh đó, dẹp tất cả các hội đoàn ăn bám, các tổ chức quần chúng công bao gồm Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và 5 tổ chức chính trị - xã hội, còn gọi là đoàn thể (Hội Phụ nữ, Hội Nông dân, Đoàn Thanh niên, Công đoàn, và Hội Cựu chiến binh), cùng 28 hội đặc thù, mỗi năm tiêu tốn một đống tiền ("Các hội, đoàn thể tiêu tốn hơn 45.000 tỷ đồng mỗi năm", báo Dân Trí). Riêng cái Liên hội văn nghệ nô tài (Liên hiệp Các hội văn học nghệ thuật) vừa rồi ông Hữu Thỉnh, Chủ tịch Hội đã đòi 90 tỷ VND một năm để hoạt động, còn đòi cả xe hơi để đi lại !
Tiến đến dẹp tất cả các doanh nghiệp nhà nước ăn tàn phá hại, chuyển sang tư nhân ai làm người nấy chịu, nhà nước chỉ có thu thuế thay vì cứ nhảy vào ôm đồm rồi gánh cái nợ do các công ty, doanh nghiệp nhà nước làm ăn lỗ lã và bắt dân trả. Tình trạng làm ăn thiếu hiệu quả hoặc thất thoát, thua lỗ, cộng thêm tham nhũng nặng nề ở các công ty, tập đoàn doanh nghiệp nhà nước từ nhiều năm nay chả ai còn lạ gì, với những con số hàng vạn vạn tỷ đồng làm trầm trọng thêm nợ xấu ngân hàng và nợ công quốc gia, gây phẫn nộ trong nhân dân…Những cái tên đình đám về nợ nần thua lỗ hoặc thất thoát, tham nhũng như Tổng công ty Xi măng Việt Nam (Vicem), Tập đoàn Bưu chính viễn thông Việt Nam, một số nhà máy của ngành Công thương, Công ty in, thương mại, dịch vụ Agribank ; Tổng Công ty xây dựng đường thủy Việt Nam ; Công ty TNHH MTV vận tải Viễn Dương Vinashin...v.v…
Dẹp được những "lực cản", đám phá hoại này là đỡ được một phần đáng kể cho cái ngân sách còm cõi đang trong thời kỳ chạy vắt giò lên cổ hàng năm để trả lãi, trả nợ !
Nhưng đó chỉ là bước đi thứ nhất, cho dù có làm cho người dân đỡ oán hận hơn là cướp của dân hay tìm cách bán nước, để lại vết nhơ muôn đời mà sau này con cháu sẽ truy tới cùng để hỏi tội, nhưng cũng chỉ là những biện pháp trước mắt.
Tốt đẹp hơn nữa cho chính các ông mà cũng là cho cả dân tộc này, đất nước này, đó là tuyên bố từ bỏ điều 4 trong Hiến pháp bảo vệ quyền độc tôn lãnh đạo của đảng cộng sản, thay đổi theo con đường tự do dân chủ, cho bầu cử tư do dưới sự giám sát của quốc tế, cùng nhân dân từng bước vạch ra lộ trình dân chủ hóa tiến tới xây dựng một quốc gia tự do, dân chủ, đa đảng pháp trị, tam quyền phân lập v.v… Làm như vậy các ông vừa tránh được một sự thay đổi bằng "bạo lực cách mạng" và một kết cục đẫm máu cho chính mình nếu một ngày nào đó dân chúng bị dồn đến đường cùng nổi khùng lên ; các ông vẫn bảo toàn được tính mệnh và nếu có tài thì vẫn có thể ứng cử ra phục vụ trong chế độ mới.
Thêm một cái lợi, khi một quốc gia độc tài thành tâm chuyển đổi theo con đường dân chủ hóa thì thế giới sẽ xem xét xóa nợ một phần lớn, như đã từng xảy ra với bao nhiêu trường hợp khác, mà mới nhất là Myanmar cũng được quốc tế xóa nợ một phần khi quyết định thay đổi.
Đó là chưa nói đến cái hạnh phúc lớn nhất là không bị Tàu o ép, bắt nạt đủ kiểu, tiến tới nuốt trọn luôn đất nước này, dân tộc này.
Nhưng người viết bài này không tin rằng đó sẽ là con đường mà Đảng cộng sản Việt Nam sẽ lựa chọn. Thay vào đó họ sẽ bám giữ quyền lực đến cùng và thần phục Bắc Kinh, chấp nhận "mất nước còn hơn mất đảng".
Và do vậy, con đường thoát khỏi cái viễn ảnh đen tối bị xóa sổ vào tay Tàu, chỉ còn tùy thuộc vào người dân Việt Nam.
Song Chi
Nguồn : RFA, 06/08/2017 (songchi's blog)