Chỉ mất 5 năm phát động chiến dịch "chống tham nhũng" từ năm 2012 ở Trung Quốc, Tập Cận Bình đã không chỉ trở thành chủ tịch nước kiêm tổng bí thư, tổng tư lệnh các lực lượng vũ trang, trở thành một cách thực chất chứ không phải dựa vào hơi hám của chủ nghĩa hình thức, mà còn được ghi tên mình vào Điều lệ đảng Cộng sản Trung Quốc tại đại hội 19 với "tư tưởng Tập" - sánh ngang với "tư tưởng Mao" của hơn nửa thế kỷ trước.
Nguyễn Phú Trọng và Tập Cận Bình tại Hà Nội, 12 tháng 11.
Từ "chống tham nhũng" đến tập quyền
Cùng thời gian đó, "người em" Nguyễn Phú Trọng dù có thâm niên làm tổng bí thư đảng hơn Tập Cận Bình cả năm trời, cũng không ít lần rụt rè khẽ khàng phát ngôn về "chống tham nhũng", nhưng phải đến giữa năm 2016 mới chính thức phát động chủ trương "việc cần làm ngay" - được hiểu như một cách lặp lại chiến thuật của Nguyễn Văn Linh khi ông Linh còn là tổng bí thư đảng vào năm 1986, để "việc cần làm ngay" là một trong những động tác chính trị nhằm hỗ trợ cho chiến dịch "chống tham nhũng" của ông Trọng…, lại đã chưa "làm nên cơm cháo" gì, cho dù ông Trọng đã nắm được vai trò Bí thư quân ủy trung ương từ trước và sau đại hội 12 của đảng cộng sản Việt Nam vào đầu năm 2016 và thậm chí còn "tự cơ cấu" vào Đảng ủy công an trung ương vào cuối năm đó.
Ở Trung Quốc, mặc dù mục đích thật sự của Tập Cận Bình là hoặc chống tham nhũng, hoặc thanh trừng phe phái hay tập quyền cá nhân, hoặc cả hai hay ba mục tiêu này vẫn nằm trong diện tranh cãi của giới phân tích chính trị cho tới nay, nhưng dù gì sau 5 năm thực hiện chiến dịch chống tham nhũng trong nội bộ, Tập Cận Bình và Vương Kỳ Sơn đã đạt được kết quả kỷ luật hơn 1 triệu quan chức vi phạm.
Trong khi đó, thành tích "chống tham nhũng" của Nguyễn Phú Trọng đã ấn tượng đến mức cho đến tận cuối năm 2016, các cơ quan tư pháp Việt Nam vẫn "chỉ phát hiện 5 trường hợp kê khai không trung thực trong số hơn 1 triệu công chức kê khai tài sản".
Quá khó để so sánh thành tích vừa chống tham nhũng vừa thanh lọc nội bộ của thể chế Việt Nam với Trung Quốc. Nhưng chính cái hố phân cách quá lớn ấy lại rất tỷ lệ thuận với khoảng khác biệt về mức độ thực quyền của Tập Cận Bình với Nguyễn Phú Trọng.
Chỉ có bản lĩnh mới làm nên hình ảnh và quyền lực
Không nên đổ lỗi cho "hoàn cảnh khách quan" khi nhắc đến hố phân cách trên.
Hoàn cảnh chủ quan của Nguyễn Phú Trọng là ông chỉ kém thua Tập Cận Bình ở chỗ chưa nắm được vai trò chủ tịch nước. Tuy nhiên, người ta nhớ rằng khi tiến hành chiến dịch chống tham nhũng và thanh trừng nội bộ mang tính đảo lộn trong 5 năm qua, Tập Cận Bình đã ít khi hiện ra với vai trò chủ tịch nước - một chức danh chỉ thường để tiếp khách quốc tế và công du đối ngoại, mà Tập đã nắm và chi phối được cả Thường vụ Bộ chính trị cùng gần hết các ủy viên bộ chính trị, kể cả một số người thuộc phe của tổng bí thư cũ là Giang Trạch Dân.
Tất nhiên ông Trọng cần đến chức danh chủ tịch nước để có thể chính danh như một nguyên thủ quốc gia, được chính thức gặp gỡ với giới chính khách quốc tế mà không phải dựa vào cuộc vận động "tăng cường quan hệ kênh đảng" như suốt từ năm 2014 đến nay.
Nhưng chỉ có bản lĩnh mới làm nên hình ảnh và quyền lực. Trong khi Tập Cận Bình không chỉ tống những viên tướng lĩnh cao cấp dát vàng trong nhà của công an và quân đội Trung Quốc vào sau chấn song nhà tù mà còn trực tiếp chỉ huy các đại chiến khu với một quyền uy tuyệt đối, Nguyễn Phú Trọng có vẻ vẫn quá trầy trật khi chỉ mới "tiếp quản" Bộ Quốc phòng và "tiếp cận" Bộ Công an, dù đại hội 12 "loại Nguyễn Tấn Dũng" đã trôi qua từ lâu.
Đó là một ẩn số rất lớn trong cái phương trình hỗn tạp của chính trị Việt Nam : nếu không nắm được lực lượng vũ trang thì cho dù có trở thành chủ tịch nước, Nguyễn Phú Trọng phỏng sẽ làm được gì ?
Ở Trung Quốc, Tập Cận Bình gần đây thậm chí còn dám dùng đến những cụm từ "trị đảng"và "trị quân" mà không lo ngại đó sẽ là một xự xúc phạm mà có thể gây nên phản ứng từ nội bộ đảng hay lực lượng vũ trang.
Còn ở Việt Nam, không thiếu dư luận trong nội bộ càm ràm "đảng một bên, công an một bên". Một trong những minh họa có tính thuyết phục nhất cho lời càm ràm này là thật chẳng hiểu ra sao ngay sau khi nhà báo Huy Đức bất ngờ đưa tin "Trịnh Xuân Thanh đã về" vào cuối tháng Bảy năm 2017, Bộ trưởng công an Tô Lâm lại có đến hai lần khẳng định như thể thanh minh với báo giới nhà nước là ông ta "không biết gì". Cho tới lúc này và sau hàng loạt cáo buộc của Nhà nước Đức về "mật vụ Việt Nam đã bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ngay tại Berlin", cũng chẳng biết Bộ Công an đã có vai trò gì hoặc chẳng có gì cả trong vụ Trịnh Xuân Thanh.
Thế còn quân đội ?
Dường như trong thực tế, Tổng bí thư Trọng có vẻ "thân" với cánh quân sự hơn là công an. Sau khi viên đại tướng thứ trưởng bộ quốc phòng Đỗ Bá Tỵ bất ngờ được điều sang làm phó cho nữ chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân ngay trước đại hội 12, bộ trưởng quốc phòng mới thay cho "tướng chữa bệnh" Phùng Quang Thanh là Ngô Xuân Lịch có vẻ đã giúp cho ông Trọng được một ít công việc, có được một chút kết quả hơn là bên công an.
Trước đây, Trung Quốc có cơ cấu các quân khu và quân đoàn tương tự như Việt Nam. Nhưng kể từ lúc Tập Cận Bình chỉ đạo lập ra các đại chiến khu, quyền lực của họ Tập đã trở nên thống soái toàn diện. Tình trạng chiến tranh được quyết định bởi chính Tập, tất nhiên có tham khảo với một mức độ vừa phải đối với Quốc hội, Chính hiệp và các cơ quan khác.
Vậy chẳng lẽ Việt Nam cũng cần có "đại chiến khu" ?
Vì sao Nguyễn Phú Trọng chưa một lần mặc quân phục ?
Có một so sánh thú vị là sau suốt 6 năm trời từ lúc trở thành tổng bí thư, Nguyễn Phú Trọng đã chưa từng một lần mặc quân phục để duyệt danh dự hàng quân như cách mà Tập Cận Bình đã làm, cho dù Tập cũng xuất thân từ vị thế một quan chức thư lại như Trọng.
Trong khi đó, tuy xuất thân là sĩ quan công an, vào tháng Mười năm 2017 Trần Đại Quang đã hiện ra với một bề ngoài hoàn toàn khác : chỉ một ngày sau khi Nhà Trắng phát đi thông cáo báo chí về việc Tổng thống Trump sau khi dự Hội nghị APEC ở Đà Nẵng sẽ đến Hà Nội để có một cuộc gặp chính thức với chủ tịch nước, người ta chợt nhận ra ông Quang trong bộ quân phục rằn ri đến thăm một đơn vị bộ đội ở gần Hà Nội.
Như thể Trần Đại Quang vừa phát đi một tín hiệu dứt khoát, hoặc ít nhất cũng mong muốn như thế, về hình ảnh và quyền lực của mình.
Không hiểu vô tình hay hữu ý, khẩu khí "chống tham nhũng" của ông Nguyễn Phú Trọng lại bất ngờ dịu hẳn vào thời điểm trên. Cũng không biết có phải ngẫu nhiên hay không, Ủy ban Kiểm tra trung ương của người mới được bổ sung làm "thành viên thường trực ban bí thư" là Trần Quốc Vượng, từng được ông Trọng khen "làm việc gì ra việc nấy", đã lắng bặt trong chiến dịch "kiểm tra tài sản 1000 quan chức" dù chỉ mới phát ngôn mà chưa có bất kỳ dấu hiệu nào về phát động thực hiện.
Vậy làm sao để Trần Quốc Vượng có thể trở nên "Vương Kỳ Sơn Việt Nam" ?
"Làm việc gì ra việc nấy" ?
Sau công an, Ủy ban Kiểm tra trung ương chiếm vai trò then chốt trong chiến dịch "chống tham nhũng" của Tổng bí thư Trọng. Nhưng trong tình cảnh hiện thời khi mối quan hệ giữa bên đảng với công an ở Việt Nam chưa ngọt ngào như những gì mà Tập Cận Bình đã tập quyền ở Trung Quốc, người ta thấy vai trò nổi bật nhất trong thời gian qua chính là Ủy ban Kiểm tra trung ương.
Từ năm 2015 đến nay, đã có vài lần Tổng bí thư Trọng cùng Ủy ban Kiểm tra trung ương sang Bắc Kinh để "học tập". Khi đó, Vương Kỳ Sơn đã trở nên quá nổi tiếng ở Trung Quốc, không chỉ với vai trò được xem "thực chất là số 2 sau Tập", mà còn bởi ông trở thành quán quân về chính khách có số lần nhiều nhất bị mưu toan ám sát.
Cứng rắn, lạnh lùng, ít nói và có lẽ không thiếu tàn nhẫn, Vương Kỳ Sơn đã thực sự trở thành thanh kiếm lẫn lá chắn bảo vệ cho Tập Cận Bình và cho chế độ độc đảng độc trị ở Trung Quốc, cho dù ông ta phải nghỉ hưu tại đại hội 19 của đảng Cộng sản Trung Quốc.
Nhưng cho tới giờ, Trần Quốc Vượng ở Việt Nam lại chưa có gì chứng tỏ ông có thể làm được như Vương Kỳ Sơn, hoặc chí ít cũng trở thành "học trò" của họ Vương.
Dù phong trào "chống tham nhũng" đã trôi qua hơn một năm, vẫn chẳng có tin tức nào, dù chỉ ở mức đồn đoán, cho thấy Trần Quốc Vượng có nguy cơ bị ám sát.
Kể cả sắp tới đây, nếu Ủy ban Kiểm tra trung ương được "kiêm" cả bộ máy và chức danh cao nhất của Thanh tra chính phủ trong chủ trương "nhất thể hóa" của Tổng bí thư Trọng, cũng chẳng có gì bảo đảm là Trần Quốc Vượng sẽ trở nên một nhân vật "làm việc gì ra việc nấy", ngoài việc lãnh nhiệm cái ghế của Thường trực ban bí thư Đinh Thế Huynh đổ bệnh mãi không chịu khỏi.
Ba năm hay ngắn hơn ?
Vai trò, vị thế và tương lai chính trị của Nguyễn Phú Trọng cũng bởi thế khá chông chênh.
Nếu không tính đến sự kiện đại hội giữa nhiệm kỳ vào khoảng giữa năm 2018 mà ông Trọng có thể sẽ phải đối diện với một lực lượng nội bộ muốn "Trọng nghỉ", ông chỉ còn khoảng ba năm cho một núi việc cùng ưu tư "làm sao để lại dấu ấn sử xanh", nhất là khi gần đây chợt hiện ra vài tác giả thuộc hàng ngũ "người Bắc có lý luận" đã xướng danh Nguyễn Phú Trọng theo cách chưa từng có : "Sĩ phu Bắc Hà", "Bậc nhân kiệt thế thiên hành đạo" và cả "Minh quân".
Ba năm là một thời gian có thể tạm đủ cho những cái đầu và cánh tay như Tập Cận Bình, nhưng lại là quá ngắn hoặc bất khả đối với những người mà từ sáu năm qua vẫn ngắn ngủn về chiều dài thành tích, dù chỉ trên phương diện tập quyền cá nhân mà chưa nói gì đến việc "lo cho dân cho nước".
Phạm Chí Dũng
Nguồn : VOA, 13/11/2017
Chìm lấp trong các sự kiện về APEC tổ chức ở Đà Nẵng và tình hình bão lụt ở nam Trung Bộ, một tin tức quan trọng ít được chú ý vừa được công bố trên báo chí là việc Ban bí thư vừa quyết định lập một đoàn kiểm tra ban cán can sự của Chính phủ.
Hai thành viên mới trong Đoàn kiểm tra ban cán can sự của Chính phủ : Phan Đình Trạc hiện đang giữ chức trưởng ban nội chính trung ương, còn Nguyễn Xuân Thắng đang giữ chức giám đốc học viện Hồ Chí Minh.
Đoàn kiểm tra do Chánh văn phòng chính phủ Nguyễn Văn Nên làm trưởng đoàn, đây cũng là đoàn kiểm tra đầu tiên được thành lập kể từ khi Nguyễn Phú Trọng đưa hai thành viên mới vào đó là Phan Đình Trạc và Nguyễn Xuân Thắng.
Phan Đình Trạc hiện đang giữ chức trưởng ban nội chính trung ương, còn Nguyễn Xuân Thắng đang giữ chức giám đốc học viện Hồ Chí Minh.
Cả người đang giữ những vị trí không chịu ảnh hưởng gì của chính phủ.
Việc công bố quyết định thành lập đoàn kiểm tra này của Ban bí thư có mời thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, người đứng đầu ban cán sự đảng chính phủ đến dự. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc không phải là thành viên của Ban bí thư. Phúc có vẻ miễn cưỡng khi tiếp nhận quyết định kiểm tra này. Từ trang webste của chính phủ đưa tin có đoạn (1).
- Cơ bản và nhất trí với nội dung kế hoạch kiểm tra, thủ tướng đề nghị...
Trong ngôn ngữ Việt Nam, từ "cơ bản" có nghĩa không hoàn toàn. Ở trường hợp này có thể hiểu rằng có những vấn đề kiểm tra thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc không bằng lòng. Sự không bằng lòng của Nguyễn Xuân Phúc còn thể hiện khi Phúc nhắc nhở các đơn vị dưới quyền Phúc khi tiếp xúc với đoàn kiểm tra nhưng đừng xao lãng các nhiệm vụ cấp thiết phải làm (Trích đoạn) (2).
Mặt khác, Thủ tướng cũng lưu ý các tổ chức Đảng thuộc diện được kiểm tra, ngoài việc phối hợp tốt với Đoàn kiểm tra vẫn phải tập trung thực hiện công tác chuyên môn, quản lý, điều hành lĩnh vực được giao trong bối cảnh khối lượng công việc lớn những tháng cuối năm; trách nhiệm của các bộ, ngành, cơ quan là hết sức nặng nề nhằm hoàn thành toàn diện kế hoạch phát triển kinh tế xã hội năm 2017.
Sự miễn cưỡng và không vui vẻ của Nguyễn Xuân Phúc với đoàn kiểm tra của Ban bí thư cũng như việc ngầm phản bác việc kiểm tra bằng cách nêu ra những công việc chính phủ đang làm như muốn nói vỗ mặt vào đoàn kiểm tra của Ban bí thư rằng.
- Đang phải lo bao nhiêu việc, kiểm tra cái gì ?
Nội dung của đoàn kiểm tra là việc thực hiện Nghị quyết trung ương 4 và Chỉ thị 05 về học tập tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Đừng quên rằng Chỉ thị 05 tưởng như vô hại những nó chính là dấu hiện đầu tiên của đợt tấn công vào bí thư Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh, buộc ông này phải nhận khuyết điểm hạn chế khi thực hiện chỉ thị, từ đó dẫn đến những đợt tấn công tiếp theo.
Khả năng có thể bắt đầu có cuộc tấn công vào Nguyễn Xuân Phúc từ Ban bí thư, nơi mà Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Xuân Phúc với nhiều thành viên không thuộc phe Nguyễn Xuân Phúc nắm giữ.
Nhưng câu hỏi đặt ra là vì sao Nguyễn Xuân Phúc vốn trung thành với Nguyễn Phú Trọng, được Trọng đứng ra giới thiệu vào vị trí thủ tướng ở trung ương 13, 14 khóa 11 lại thành đối tượng của Ban bí thư, nơi mà Nguyễn Phú Trọng toàn quyền chỉ đạo ?
Trong chính trị, sự liên minh chỉ là tạm thời để giải quyết những mục đích chung của hai bên. Nguyễn Xuân Phúc từng thể hiện lòng trung thành ngoan ngoãn với Nguyễn Tấn Dũng, để rồi khi có cơ hội phản bội để tiến thân. Như thế không có gì đảm bảo sự thần phục đến mức đỡ bợ của Phúc với Trọng là thật lòng. Nhất là khi trung ương 4, 5 của khóa 12 có chiều hướng bàn đến sự về hưu của Nguyễn Phú Trọng, Phúc đã không ngăn cản chiều hướng này, còn ra sức vận động các tỉnh bỏ phiếu cho mình làm tổng bí thư qua cuộc tiếp xúc các tỉnh dưới danh nghĩa xúc tiến đầu tư.
Hơn nữa ở vị trí đứng đầu cần đảm bảo quyền lực tối thượng, Nguyễn Phú Trọng không thể nào để Phúc ngoi lên vị trí thứ hai vượt trội hơn các ủy viên bộ chính trị khác. Trọng cũng không thể hiện rõ ràng chỉ định người kế nhiệm như trong nghị quyết đại hội 12 về việc bồi dưỡng, chọn lựa người kế nhiệm. Trọng tất phải để cho trung ương thấy những người đang sắp hàng kế cận Trọng đều không có ai đủ phẩm chất. Muốn cho trung ương thấy điều đó rõ nhất, Trọng phải dùng Ban bí thư thành lập các đoàn kiểm tra để vạch rõ các đàn em đang nhăm nhe áp sát cướp ngôi mình.
Việc Ban bí thư kiểm tra Ban cán sự đảng chính phủ lần này, là việc đẩy lùi Nguyễn Xuân Phúc áp sát chức vụ tổng bí thư mà Phúc đang định tiến đến gần, đưa Phúc trở lại vị trí ngang hàng với các ủy viên Bộ chính trị khác, tức ở vị trí ứng cử chức tổng bí thư.
Mới đây, nhiều tờ báo đưa tin chính phủ Nguyễn Xuân Phúc bãi bỏ sổ hộ khẩu và chứng minh thư nhân dân, lập tức dư luận xôn xao ca ngợi Phúc là một nhà cải cách mạnh mẽ, những lời tán tụng từ những tờ báo do tay chân của Phúc mua chuộc đã đăng tải tin tức này một cách rầm rộ (3).
Thế nhưng chỉ 5 ngày sau, thiếu tướng công an Trần Văn Vệ bác bỏ tin này trước báo giới, khẳng định không có chuyện như trên (4).
Đây là một cú tát khá mạnh vào mặt Nguyễn Xuân Phúc, như muốn nói rằng không phải chuyện gì cũng tin được những thông tin từ chính phủ đưa ra. Có ngẫu nhiên không khi tiếp sau cú tát trời giáng vào uy tín Phúc giữa bàn dân thiên hạ là cuộc kiểm tra tiếp theo với thành phần đoàn kiểm tra hoàn toàn của Nguyễn Phú Trọng ?
Sau cuộc kiểm tra này, chắc hẳn Nguyễn Xuân Phúc phải giã từ mộng làm tổng bí thư, ít nhất đến năm 2020 mới dám nghĩ lại. Điều đó là may mắn cho Phúc nếu như y biết cam chịu. Nhưng với thái độ phản ứng như dùng từ cơ bản đồng ý và quàng thêm công việc nặng nề đang làm của chính phủ để ngầm phản đối đoàn kiểm tra, có thể sau cuộc kiểm tra này Nguyễn Xuân Phúc còn nhận những cú đòn nặng hơn từ Ban bí thư.
Ảnh hưởng của cuộc kiểm tra này sẽ tác động đến những sân sau, những tài phiệt đang đổ tiền của để hòng dựng Phúc làm tổng bí thư phải dè chừng đồng tiền của mình đầu tư không hiệu quả, không những thế còn phải dè chừng làm vật tế thần.
Tuy nhiên Nguyễn Xuân Phúc không phải là người dễ trị, y không cương cường như người khác, lúc cần y có thể cúi đầu van lạy cả người dưới hay đồng cấp của mình, đó mới là điểm mạnh và nguy hiểm của y mà nhiều.
Người Buôn Gió
Nguồn : fb.nguoibuongio, 10/11/2017
(1) http://baochinhphu.vn/Thoi-su/Ban-Can-su-Dang-Chinh-phu-lam-viec-voi-Doan-kiem-tra-cua-Ban-Bi-thu-Trung-uong-Dang/321442.vgp
(2) http://www.qdnd.vn/chinh-tri/tin-tuc-su-kien/cong-bo-quyet-dinh-kiem-tra-cua-ban-bi-thu-trung-uong-dang-tai-ban-can-su-dang-chinh-phu-523196
(3) https://tuoitre.vn/chinh-phu-dong-y-bo-so-ho-khau-chung-minh-nhan-dan-20171104164027903.htm
(4) https://news.zing.vn/thong-tin-bo-so-ho-khau-cmnd-la-chua-chinh-xac-post793580.html
Những lời có cánh và "có làm vẫn hơn không"
"Một quyết định hợp lòng dân", "một quyết định thúc đẩy sự phát triển xã hội" hay tính từ xen động từ "vỡ òa sung sướng !"… là một số trong nhiều lời khen tặng có cánh nhưng có vẻ mang chút thực lòng mà các tờ báo nhà nước dành cho Chính phủ và cá nhân Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, ngay sau khi Chính phủ Việt Nam bất ngờ ban hành Nghị quyết số 112/NQ-CP ngày 30/10/2017 về việc xóa bỏ nhiều thủ tục liên quan đến hộ khẩu.
Sổ khai tạm trú và sổ hộ khẩu.
Ngay cả giới bất đồng chính kiến và giới phản biện xã hội - thường chỉ trích lối suy nghĩ và cách làm việc theo kiểu "cờ lờ mờ vờ" của Thủ tướng Phúc - cũng không còn quá khó tính khi đề cập về ông với một lời khen vừa phải.
Một số trong giới bất đồng chính kiến hy vọng giễu cợt rằng từ sau bản nghị quyết 112 sẽ không còn cái cảnh các nhân viên cảnh sát khu vực, dân phòng cùng lực lượng an ninh cấp trên đập cửa rầm rầm nhà người hoạt động nhân quyền vào lúc nửa đêm để "kiểm tra hộ khẩu" - mà thực chất là một hình thức sách nhiễu hoặc khủng bố, hiểu theo cách nào tùy ý. Thay vào đó, công an có dựng đầu người hoạt động nhân quyền dậy cũng chỉ để kiểm tra… mã số định danh cá nhân.
Với một dân tộc Việt đã bị thuộc tính chịu đựng ăn sâu và quá dễ hài lòng chỉ với một vài động tác mị dân của chính quyền độc đảng, chính sách bỏ hộ khẩu quá trễ - dù mới chỉ trên phương diện phát ngôn chứ chưa hẳn hành động - đã có ý nghĩa "có làm vẫn hơn không".
"Nhân hòa"
Dù mới có được một phần "Địa lợi" và chưa hẳn có "Thiên thời", Thủ tướng Phúc đã biết "đánh trúng" vào "Nhân hòa". Trong tình huống này, ông Phúc đã cho thấy ông có triển vọng trở thành một chính trị gia khôn ngoan khi biết tận dụng thời và thế trong một xã hội nháo nhác, bất ổn và dễ động loạn như lúc này.
Một trong những nguyên cớ chưa đến mức gây động loạn nhưng lại khiến 1/20 dân số Việt chán nản và phản cảm nhất đối với đảng và chính quyền là "vòng kim cô" hộ khẩu.
Nhìn từ góc độc chính trị, chế độ hộ khẩu ở Việt Nam rất gần gũi với "người anh em" Trung Quốc. Trong lịch sử phương Bắc từ thời Xuân Thu Chiến Quốc, chế độ "Ngũ gia liên bảo" đã bắt vạ những nhà còn lại trong tổ 5 nhà, nếu có một nhà làm phản triều đình. Chế độ hộ khẩu ở Việt Nam cũng khá tương đồng với cơ chế "Propiska" về quản lý nhân khẩu của Liên Xô trước đây. Nhìn chung, đây là một thói quen và cũng là một não trạng rất khó bỏ của các chính quyền quen độc trị. Riêng ở Việt Nam, chế độ hộ khẩu đã tồn tại đến nửa thế kỷ qua.
Những tờ báo nhà nước đã nhân dịp Nghị quyết 122 để "tố khổ" về cái dĩ vãng xã hội của chế độ hộ khẩu chẳng mấy đáng vinh danh kia : người có hộ khẩu chính thức ở các thành phố lớn nhiều khi đã thấy phiền toái nhưng phải là dân ngoại tỉnh, ngụ cư ở các thành phố lớn mới thấu hiểu nỗi khổ của người không có hộ khẩu thường trú. Đã có thời, muốn mua nhà Hà Nội, muốn đăng ký xe máy biển số Hà Nội, muốn xin việc ở Hà Nội hay Sài Gòn… thì phải có hộ khẩu ở thành phố đó. Những tưởng quản lý hành chính bằng hộ khẩu sẽ hiệu quả nhưng không, thực tế nó mang lại quá nhiều phiền toái, tiêu cực, là mảnh đất màu mỡ cho các cán bộ, công chức phụ trách các lĩnh vực, công việc liên quan kiếm tiền, "hành" dân. Nhiều người dân đã phải bỏ ra số tiền rất lớn để có được sổ hộ khẩu. Và suy đến cùng thì phần ấm ức, thiệt thòi vẫn thuộc về người dân. Đã có vô số những câu chuyện dở khóc, dở cười liên quan sổ hộ khẩu. Ai cũng thấy, sổ hộ khẩu thực sự là lực cản vô cùng lớn trong thực hiện các thủ tục hành chính, trong quyền tiếp cận các loại dịch vụ công của người dân, tạo cơ sở cho tiêu cực, tham nhũng… nhưng không thể thay đổi.
Một nguyên do để bỏ chế độ hộ khẩu mà báo đảng không quên nhấn mạnh : việc Chính phủ ban hành Nghị quyết 112 là phù hợp với các quy định hiện hành, các quyền hiến định của công dân (quyền tự do đi lại, tự do cư trú, tự do tìm việc làm…), cũng như thông lệ quốc tế…
"Thông lệ quốc tế" nào ?
WB đã khuyến nghị từ 4 năm trước !
Từ năm 2013 khi Việt Nam ôm ấp động cơ "chuẩn bị tích cực tham gia vào Hiệp định TPP" và sau chuyến đi Mỹ của chủ tịch nước khi đó là Trương Tấn Sang, vấn đề bỏ hộ khẩu đã được Ngân hàng thế giới (WB) phối hợp với những cơ quan nghiên cứu của Việt Nam tổ chức khảo sát tại một số địa phương.
Về mặt xã hội, báo cáo của WB cho biết có khoảng 5,6 triệu người dân không có hộ khẩu mà do đó đã phải chịu tình cảnh bất tương xứng trong việc tiếp cận các dịch vụ công như trường học, bệnh viện, đăng ký xe… Đây cũng là những vấn đề mà các cơ quan quản lý nhà nước Việt Nam đã thừa nhận từ lâu nay, tuy chưa chịu tiến hành các biện pháp để cải thiện.
Vào đầu năm 2014, sau khi Việt Nam trở thành thành viên của Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc, trong cuộc Kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) tại Geneve đã xuất hiện khuyến nghị bỏ cơ chế hộ khẩu đối với Việt Nam. Khi đó, chính thể Hà Nội không trả lời.
Nhưng đến năm 2017, bối cảnh cực kỳ khó khăn của ngân sách Việt Nam đang khiến chế độ này "bơi" và có nguy "chìm" nếu không vay mượn được tín dụng quốc tế. Cũng bởi thế, đây là cơ hội để những khuyến nghị về nhân quyền của các tổ chức quốc tế có điều kiện "đưa ánh sáng nghị quyết vào thực tiễn" hơn hẳn.
Nhưng cũng còn một nguồn cơn khác không kém sống còn.
Với Nghị quyết 122, Thủ tướng Phúc đã vượt qua những đối thủ của ông để ghi một điểm quan trọng : "Điểm Tổng bí thư".
"Điểm Tổng bí thư" là gì ?
Tổng bí thư !
Từ khoảng nửa năm trước Đại hội 12 của đảng cầm quyền, Nguyễn Xuân Phúc từ vai trò cấp phó mà trong thực tế chỉ là một cái bóng của Nguyễn Tấn Dũng, đã manh nha lọt vào "mắt xanh" của "cặp đôi hoàn hảo" Nguyễn Phú Trọng - Trương Tấn Sang. Tại đại hội 12 vào đầu năm 2016, ông Phúc đã chính thức trở thành thủ tướng và mang lại vòng nguyệt quế "vua" cho quê hương Quảng Nam của ông. Nhiều người đã thừa nhận rằng đó là một kết quả khá bất ngờ.
Nhưng "sao chiếu mệnh" với Nguyễn Xuân Phúc vẫn có vẻ muốn lóe sáng hơn nữa. Từ cuối năm 2016 đến nay, cùng với hai trường hợp "bỗng dưng bị bệnh" là Thường trực ban bí thư Đinh Thế Huynh và Chủ tịch nước Trần Đại Quang, Nguyễn Xuân Phúc bất chợt lại một lần nữa nổi bật vai trò ứng cử viên cho chức vụ tổng bí thư, nếu một mai Nguyễn Phú Trọng - hoặc vì lý do tuổi cao sức yếu, hoặc quá mệt mỏi trong công cuộc "chống tham nhũng" chẳng đi tới đâu, hoặc phải chịu một sức ép đủ sức công phá từ phía các đối thủ chính trị mà vào lúc này đã có dấu hiệu họ biết cách liên minh với nhau, dù chỉ là mối liên minh tạm thời - buộc phải "nghỉ".
Cần nhắc lại, cả Đinh Thế Huynh và Trần Đại Quang - theo thứ tự người trước kẻ sau - đều là những ứng cử viên hạng nặng cho chức vụ tổng bí thư, sau một "thái tử đảng" trong quá khứ là Phạm Quang Nghị nhưng đã bị "biệt tích" tại đại hội 12.
Cho tới nay, cuộc chạy đua vừa ngấm ngầm vừa công nhiên vào ghế tổng bí thư ngày càng rộn rã và quyết liệt. Ngoài Trần Đại Quang có dấu hiệu "đang khỏe lại", đã xuất hiện thêm một người được dư luận cho là ứng cử viên tiếp theo : Trần Quốc Vượng - Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra trung ương và kiêm một chức vụ chưa từng được liệt kê trong điều lệ đảng : "Thành viên thường trực ban bí thư".
Nhưng sẽ có cơ hội hơn hẳn cho Nguyễn Xuân Phúc để trở thành tổng bí thư tại đại hội giữa nhiệm kỳ vào năm 2018 hoặc tại đại hội lần thứ 13 của đảng cầm quyền vào năm 2021, nếu còn có đại hội 13 này. Đó là trội hơn hẳn các đối thủ chính trị khác, Nguyễn Xuân Phúc đang trở thành nhân vật không chỉ có thâm niên làm phó thủ tướng và am hiểu nghề "tay hòm chìa khóa" của chính quyền và cả cho đảng, mà còn là thành viên hiếm hoi trong Bộ Chính trị biết cách và có một khả năng - dù chỉ ở mức khiêm tốn - kiếm tiền từ trong nước và quốc tế để nuôi bộ máy chính quyền và đương nhiên cả bộ máy của đảng.
Với lợi thế đó, dù đảng hay Tổng bí thư Trọng muốn hay không, Nguyễn Xuân Phúc vẫn đang trở thành ứng cử viên thực tế nhất cho ghế tổng bí thư.
Tuy khởi động "chính phủ kiến tạo và hành động" khá muộn màng, nhưng từ giữa năm 2017 đến nay, Thủ tướng Phúc đã vừa thao tác vừa "gợi ý" được hai việc quan trọng : sau chỉ đạo của ông Phúc, Bộ Công thương đã lần đầu tiên tự cắt bỏ hơn 600 giấy phép con, tương đương khoảng hơn 50% số thủ tục trong thẩm quyền của bộ này, cho dù vẫn còn một số giấy phép con được cắt giảm theo cách "gom nhiều gạch đầu dòng nhỏ thành một gạch đầu dòng lớn nhưng không mất đi nội dung nào của các gạch đầu dòng nhỏ" ; và động tác thứ hai là "bỏ hộ khẩu".
Nhưng khi nào mới bỏ ?
Còn lâu !
Một số tờ báo nhà nước đã hoan hỉ quá sớm khi thốt lên "Vĩnh biệt hộ khẩu !".
Chỉ vài ngày sau Nghị quyết 112 của Chính phủ về "bỏ hộ khẩu", nỗi vui mừng quá sớm đã bị xẹp bớt. Thông tin từ giới chức công an - cơ quan luôn xem hộ khẩu là một công cụ hành chính không chỉ quản lý xã hội mà còn quản lý chính trị của chế độ Việt Nam và trong thực tế quyết định chuyện có muốn bỏ hộ khẩu hay không, cho biết trong hiện tại, chính quyền Việt Nam mới "thí điểm cấp mã số định danh cá nhân" ở 4 tỉnh, thành phố. Dự kiến đến năm 2019, Bộ Công An mới hoàn tất thông tin của hơn 90 triệu cư dân.
Một đại diện Cục Cảnh sát đăng ký, quản lý cư trú và dữ liệu quốc gia về dân cư, Bộ Công an, cho biết, việc bỏ sổ hộ khẩu tại thời điểm hiện tại là "chưa thể được". Lý do vì "Chúng ta chỉ có thể bỏ sau khi đã xây dựng xong cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư".
Cũng theo vị đại diện trên, việc bỏ sổ hộ khẩu cần phải có "lộ trình", và ít nhất cũng phải đến năm 2020, chứ không phải năm 2019, "may ra mới thực hiện được".
Tại sao chuyện bỏ hộ khẩu lại có độ trễ kinh hoàng đến 3 năm, tính từ năm 2017 "ra nghị quyết" ?
Những giải thích như thể "nói lại cho rõ" của giới chức công an đã làm lộ ra một khoảng trống mênh mông : "bỏ hộ khẩu", cho dù đã được thể hiện bằng một nghị quyết chính thức, mới chỉ là "ý tưởng" của Chính phủ và mang tính hứa hẹn nhiều hơn là làm thật. Một cơ chế mã số định danh cá nhân chỉ được chính thức thay thế cho hộ khẩu khi Bộ Công an hoàn tất cơ sở dữ liệu cho 90 triệu người Việt. Nếu giới chức công an đã mông lung về "năm 2020" thì cũng có thể hiểu là "hạn chót" sẽ rất có thể kéo dài qua năm 2020 một vài năm, thậm chí là nhiều năm, để từ đây đến đó hộ khẩu vẫn là hộ khẩu và vẫn có đến 6 - 7 triệu người dân bị đối xử bất công.
Cứ xem cái cách Bộ Công an "ngâm tôm" Luật Biểu tình từ năm 2011 đến nay, mà thậm chí cho đến giờ vẫn chẳng thấy tăm hơi nào về dự luật khốn khổ quyền dân này, thì đủ biết "thành tâm" của ngành công an là như thế nào trong cơ chế "hành dân là chính".
Dấu hỏi còn lại là tại sao Thủ tướng Phúc không chờ đến khi Bộ Công an hoàn tất cơ sở dữ liệu rồi mới chính thức thông báo chính sách bỏ hộ khẩu ?
Câu trả lời có lẽ tùy thuộc vào cá nhân ông Phúc và… ghế tổng bí thư.
Hứa hẹn, dù có quá sớm, vẫn luôn ngọt ngào cho 90 triệu người Việt đã quá quen với vô số hứa hẹn không mang tính "định danh" của "đảng và nhà nước ta" từ bao nhiêu năm qua.
Phạm Chí Dũng
Nguồn : VOA, 09/11/2017
Cho đến bây giờ thì vụ bổ nhiệm bồ nhí của bí thư Thanh Hóa Trịnh Văn Chiến đã rơi vào quên lãng. Thanh Hóa là một tỉnh nghèo, vậy mà bồ nhí của ông bí thư được thăng tiến vòn vọt và có biệt thự từ Thanh Hóa ra Hà Nội cùng với xe sang. Đến khi báo chí phát hiện thì Ủy ban kiểm tra trung ương đảng làm ngơ như không biết, để rồi bồ nhí của ông Chiến ung dung ra nước ngoài nghỉ ngơi.
Việc bồ nhí này của ông Chiến là có sự bao che, đây là sai phạm về bổ nhiệm cán bộ rất nghiêm trọng, vi phạm Nghị quyết 4 của trung ương đảng
Trần Vũ Quỳnh Anh bồ nhí của bí thư Trịnh Văn Chiến làm sao đi nước ngoài dễ dàng như vậy ? Cô ta đang là một quan chức trong bộ máy hành chính của thành phố Thanh Hóa, là trưởng phòng trong một sở, là đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam. Vụ việc ầm ĩ cả năm trời không thấy Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chỉ đạo Ủy ban kiểm tra trung ương vào cuộc, nay bồ nhí ông Chiến đã cao chạy xa bay ở nước ngoài, không còn ai đối chất hay dấu vết, mọi việc trở thành con số không. Cựu trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Thanh Hóa, ông Lê Khắc Biểu nói với báo giới rằng việc bồ nhí này của ông Chiến là có sự bao che, đây là sai phạm về bổ nhiệm cán bộ rất nghiêm trọng, vi phạm nghị quyết 4 của trung ương đảng. Nhưng hiện nay chỉ có ủy ban kiểm tra của tỉnh ủy vào cuộc.
Việc để cho ủy ban kiểm tra tỉnh vào cuộc, là sự bao che của Nguyễn Phú Trọng với đệ tử Trịnh Văn Chiến. Để cho Chiến chủ động giải quyết theo hướng nào có lợi nhất cho Chiến mà không cơ quan khác can thiệp bất lợi cho Chiến được (1).
Khi Trần Vũ Quỳnh Anh ung dung ra nước ngoài, người ta ngơ ngác hỏi, vậy thế vụ Tây Nam Bộ cũng chưa bằng vụ này, sao lại ầm ĩ rồi kỷ luật cả người đã bổ nhiệm chàng trai trẻ Vũ Minh Hoàng ? Sao cùng vụ tương tự mà vụ này Tổng bí thư sâu sát chỉ đạo, cách chức bằng được người bổ nhiệm, còn vụ khác như vụ Trần Vũ Quỳnh Anh cả Tổng bí thư lẫn ủy ban kiểm tra rung ương đảng đều chẳng thấy đâu ?
Cũng tương tự như Thanh Hóa, vụ Phạm Sỹ Quý em trai bà bí thư tỉnh Yến Bái cũng được gói gọi trong nội bộ tỉnh. Ngôi biệt thự khổng lồ như một cung điện của lãnh chúa vùng cao này của em trai bà bí thư tỉnh ủy được giải thích tiền có được là đi vay, là của vợ và ủy ban kiểm tra đảng đồng ý như thế là đúng. Phạm Sỹ Quý bị điều chuyển sang làm phó chánh văn phòng hội đồng nhân dân tỉnh Yên Bái, ông chủ tịch Yên Bái nói rằng việc kỷ luật thế là nghiêm minh.
Vụ chủ tịch Huỳnh Đức Thơ Đà Nẵng cho vợ bé đi chiếm đất và dự án, Thơ còn có cổ phần ở công ty nước sạch, nhà máy thép trên địa bàn thành phố Đà Nẵng gây ô nhiễm môi trường khiến dân chúng khốn khổ đòi dời ra nhà đi nơi khác xa khu vực dân sinh sống. Lãnh chúa Huỳnh Đức Thơ đã dùng tiền ngân sách và quyền lực làm ngược lại là di rời dân đi nơi khác sâu xa hơn. Thơ có lối sống sa đọa, vợ bé con riêng công khai, tài sản bất minh và đầu tư vào nhiều lãnh vực do mình quản lý. Thế nhưng khi có đơn tố cáo, Thơ chỉ cười nhạt nói có anh Phúc rồi chẳng phải lo gì. Đúng như Huỳnh Đức Thơ nói, kỷ luật cảnh cáo của trung ương đảng với y như trò phủi bụi, y vẫn đương chức chủ tịch và nhếch mép cười đắc thắng trước dư luận.
Thượng Tá Võ Đình Thưởng, phó phòng cảnh sát giao thông đường bộ tỉnh Đồng Nai, cách đây hơn chục năm đã bị kỷ luật vì ăn hối lộ. Công an mà bị kỷ luật ăn hối lộ chỉ có ra khỏi ngành vì vi phạm đạo đức nghề nghiệp nghiêm trọng. Không những ăn hối lộ lẻ, đại úy Võ Đình Thưởng khi ấy còn chỉ đạo các cảnh sát dưới quyền mình phải nhận hối lộ ra sao, bằng cách nào... đoạn chỉ đạo này được ghi âm và đưa lên báo chí (2).
Thế nhưng hơn mười năm sau, Võ Đình Thưởng lại mang quân hàm thượng tá, có nghĩa theo niên hạn thì ông ta chả hề bị kỷ luật gì. Giải thích việc sao niên hạn thăng tiến đều vậy khi đã bị kỷ luật. Ông Thưởng trả lời ông bị kỷ luật nhưng sau đó ông sửa chữa bằng cách chào cờ hàng ngày, nên được bình chọn là chiến sĩ gương mẫu và vì thế được thăng tiến như thường. Điều bi hài là bây giờ ông Thưởng là con gái ông đầu tư làm đường và đặt thu phí quá cao, khi cánh lái xe phản đối thì ông Thưởng trên cương vị công an lại đe dọa họ. Vụ việc vỡ lở, ầm ĩ và một lần nữa Đảng cộng sản Việt Nam lại nghiêm khắc kỷ luật ông Thưởng bằng cách chuyển từ chức phó phòng cảnh sát này sang làm phó phòng cảnh sát khác.
Chính Thân Đức Nam đã bỏ tiền chạy Nguyễn Văn Chí để đưa Nguyễn Xuân Phúc vào trung ương, ngày nay Phúc làm thủ tướng.
Phó chủ nhiệm văn phòng quốc hội Thân Đức Nam là một tên maphia ngành bất động sản lừng lẫy nhiều năm nay, từ một cai thầu xây dựng Thân Đức Nam khuynh đảo ngành xây dựng hạ tầng khắp cả nước. Chính Nam đã bỏ tiền chạy Nguyễn Văn Chí để đưa Nguyễn Xuân Phúc vào trung ương, ngày nay Phúc làm thủ tướng. Thân Đức Nam như ông bố đỡ đầu của Phúc chỉ ngồi tận hưởng cuộc sống xa hoa trong vai phó chủ tịch văn phòng quốc hội sau khi ăn không hàng ngàn tỷ ở các dự án xây dựng, chẳng hạn như dự án lấp biển ở Quảng Ninh và dự án Thanh Hà, những khoản tiền khổng lồ này tuy đã có hồ sơ đầy đủ nhưng cơ quan chức năng không làm gì được Nam, bởi ở vị trí hắn muốn xử lý phải xin ý kiến của trung ương đảng, của Bộ chính trị, mà những nơi đấy là các đàn anh, đàn em của Thân Đức Nam ngồi đầy ra đó cả.
Thân Đức Nam cặp bồ với Đinh La Thăng và cùng dính vào nhiều vụ làm ăn mờ ám
Để thách thức dư luận đồn đại mình sẽ bị kỷ luật, Thân Đức Nam đã tổ chức cuộc ăn chơi, du ký với vợ bé ở những quốc gia tư bản giàu có.
Để thách thức dư luận đồn đại mình sẽ bị kỷ luật, Thân Đức Nam tổ chức nhiều cuộc ăn chơi, du ký với vợ bé ở những quốc gia tư bản giàu có.
Không biết "người đốt lò" Nguyễn Phú Trọng có biết những trường hợp kỷ luật kiểu treo đầu dê bán thịt chó như trên không ? Có biết cuộc sống xa hoa và sa đọa của những cán bộ đảng như trên không ? Có biết những đồng tiền và khối tài sản khổng lồ của các vị trên là ở đâu ra không ?
Chắc chắn ông ta biết rõ hơn ai hết, vì đó là những kẻ dưới quyền của ông ta, hay tay chân của những kẻ dưới quyền ông Trọng. Bởi thế cho dù tươi hay khô đến mấy chúng không phải là củi để ông Trọng đốt lò.
Cái cách xử lý cán bộ vi phạm của đảng cộng sản qua những vụ việc phủi ruồi và ca ngợi là nghiêm minh ấy không thể lừa đảo được nhân dân, trái lại càng làm cho dân chúng thấy rõ hơn về sự khốn nạn, trắng trợn của đảng cộng sản khi dùng những cách xử lý kỷ luật kiểu gọi là cho có như thế là quá coi thường dư luận nhân dân.
Tất cả những gì Nguyễn Phú Trọng ca ngợi bây giờ nghiêm lắm, xử lý cả cán bộ hưu trí, xử lý được cả ủy viên Bộ chính trị, bắt được kẻ trốn sang nước ngoài về... thực ra là ca ngợi bản thân mình và đe dọa những kẻ nào không phục tùng Trọng. Còn những kẻ đã phục tùng Nguyễn Phú Trọng thì không những bản thân kẻ ấy mà cả đàn em, đệ tử cũng được vé miễn trừ kỷ luật của đảng.
(1) http://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/chinh-tri/nu-truong-phong-tran-vu-quynh-anh-va-chuyen-tau-tan-nhan-su-364936.html#inner-article
(2) https://www.baomoi.com/doan-ghi-am-gay-chan-dong-cua-dai-uy-vo-dinh-thuong-bi-ky-luat-14-nam-truoc/c/23650474.epi
Vào thời điểm cuối tháng 4 năm 2016, ngày 21 và 22 tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng bất ngờ đi thăm Hà Tĩnh và khu công nghiệp Formosa. Tại cuộc thăm này, Nguyễn Phú Trọng khen ngợi tiến độ và năng suất của khu công nghiệp này.
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thăm Formosa Hà Tĩnh ngay sau biến cố xả thải gây ô nhiễm trên toàn vùng biển miền Trung nhưng không có một phát biểu nào
Điều đáng nói chuyến thăm của Nguyễn Phú Trọng xảy ra đúng lúc mà dư luận đang bức xúc, phẫn nộ dồn nghi vấn Formosa là thủ phạm đang gây ra thảm họa cá biển 4 tỉnh miền Trung chết hàng loạt vì nhiễm độc do khu công nghiệp này thải ra. Trong chiều ngày 21 khi Nguyễn Phú Trọng đã đến, đại diện Formosa trả lời báo chí ráo hoảnh như người vô can.
Khâu Nhân Kiệt giám đốc an toàn vệ sinh môi trường của Formosa nói rằng hệ thống xả thải của Formosa đã được kiểm tra rất an toàn, cá trong mương xả thải vẫn sống bình thường và đề nghị cơ quan chức năng Việt Nam sớm tìm ra nguyên nhân việc cá biển chết. Ông này còn nhấn mạnh không có chuyện Formosa là thủ phạm gây ra việc cá biển chết hàng loạt tại đây (1).
Bà con giáo dân giáo xứ Song Ngọc xã Hợp Thành, Nghệ An biểu tình đòi minh bạch lý do làm cá chết.
Ngày 15 tháng 5 năm 2016 bà con giáo dân giáo xứ Song Ngọc xã Hợp Thành, Nghệ An biểu tình đòi minh bạch lý do làm cá chết. Thứ trưởng bộ tài nguyên và môi trường Võ Tuấn Nhân đã phát biểu trước công luận rằng không tìm thấy mối liên hệ nào giữa Formosa và thảm họa cá chết.
Hàng loạt các cuộc biểu tình của giáo dân giáo phận Vinh đã diễn ra trong suốt năm 2016 đến 2017. Các linh mục và giám mục Nguyễn Thái Hợp đều bày tỏ thái độ mong muốn nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam giải quyết với Formosa đền bù thỏa đáng cho người dân và khắc phục sự cố ô nhiễm biển. Trên cương vị của một kẻ có quyền lực tối cao của đảng cộng sản, Nguyễn Phú Trọng không ý thức việc giáo dân đòi minh bạch Formosa là lẽ phải đương nhiên. Y cho rằng khi y đã đứng ra tỏ ý bênh vực Formosa bằng chuyến đến thăm lúc nước sôi lửa bỏng thế thì mọi việc phải yên với Formosa, bất cứ sự đòi hỏi xử lý Formosa nào từ phía nào đều là xúc phạm đến quyền lực của y.
Tháng 11 năm 2016 để chuẩn bị cho cuộc trấn áp làn sóng giáo dân biểu tình phản đối Formosa, quân ủy trung ương đã bổ nhiệm đại tá Hà Tân Tiến từ chỉ huy trưởng quân sự Nghệ An lên làm phó tư lệnh quân khu 4. Chủ tịch quân ủy trung ương chính là Nguyễn Phú Trọng.
Truyền hình Nghê An đưa tin nhận quyết đinh của đại tá Hà Tân Tiến đã ngắn gọn nhắc đến nguyên nhân và lý do việc thăng chức này. Theo đó thì Hà Tân Tiến đã xuất sắc kết hợp với ủy ban tỉnh xây dựng thế trận quốc phòng toàn dân với thế trận an ninh vững chắc, trênvị trí mới thành tích này sẽ được phát huy nhiều hơn nữa. Hà Tân Tiến trên cương vị chỉ huy trưởng Nghệ An đã nhồi sọ cho hơn 11 nghìn đối tượng 4 và hơn 20 nghìn đối tượng 5 trên địa bàn về cách thức phá hoại Công giáo giáo phận Vinh, qua những lớp học gọi là bồi dưỡng kiến thức an ninh quốc phòng.
Các đối tượng 4 và 5 nêu trên là những đối tượng cuồng tín chế độ cộng sản ở các cấp xã, thôn bao gồm cả các hội đoàn địa phương như hội cựu chiến binh, hội phụ nữ...
Sau khi Nguyễn Phú Trọng đưa Hà Tân Tiến lên làm phó tư lệnh quân khu 4, người ta bắt đầu thấy những đối tượng 4 và 5 kể trên tăng cường hoạt động phá đám và khiêu khích những cuộc biểu tình của người giáo dân Vinh. Những tổ chức phụ nữ, cựu chiến binh, đoàn thanh niên trắng trợn xông vào các nhà thờ nhục mạ linh mục và giáo dân với thái độ hung hăng và không chỉ dừng lại ở mức độ hăm doạ, những đối tượng này đã nhiều lần manh động dùng vũ lực tấn công giáo dân dưới sự bảo kê của quân đội và công an cộng sản.
Để tăng cường cho quần chúng cuồng tính cộng sản và để khuyến khích người dân Vinh chống lại những người công giáo ở đây, Nguyễn Phú Trọng còn ban phần thưởng cho những quan chức xuất thân từ Nghệ Anh như Phan Đình Trạc, Nguyễn Xuân Thắng nhằm cổ vũ các quan chức tỉnh này giúp Trọng tấn công các nhà thờ ở Nghệ An. Cùng trong tháng 10, Trọng đưa cả Trạc và Thắng vào ban bí thư. Tiếp đến ngày 29 tháng 10 Nguyễn Phú Trọng về Nghệ An để chính thức vận động quan chức tỉnh này bước vào chiến dịch lớn đánh phá Công giáo Vinh.
Để hỗ trợ cho chủ định của Nguyễn Phú Trọng, các đối tượng 4 và 5 trong chính sách an ninh quốc phòng đã được Hà Tân Tiến chỉ đạo đã gọi đồng bọn ở các nơi về phô trương, gây thanh thế uy hiến giáo dân và biểu dương sức mạnh quần chúng cuồng tính hậu thuẫn cho Nguyễn Phú Trọng. Không có gì ngạc nhiên khi cùng ngày tại Nghệ An tại trên tỉnh Nguyễn Phú Trọng đã đặc biệt quân đội quân khu 4 phải chú ý mục tiêu quan trọng là chống diễn biến hoà bình và bạo loạn trên địa bàn. Thì khi đó ở dưới hàng trăm dư luận viên cờ đỏ cũng tụ tập dưới khẩu hiệu vì an ninh quốc phòng để lăng nhục và xúc phạm các chức sắc Công giáo trên địa bàn Nghệ An.
Nguyễn Phú Trọng đã dùng quân ủy trung ương, Bộ chính trị để điều động những tên tay sai cuồng tín bổ sung vào các chức vụ quan trọng, nhằm mở một cuộc tấn công quy mô và bài bản vào công giáo Vinh. Những bước thực hiện âm mưu này của Trọng rất kỹ lưỡng và có toan tính thâm hiểm. Trọng làm điều đó là sự trả thù đê hèn vì những giáo dân đã coi thường Trọng khi phản đối Formosa mà Trọng bao che, nhưng còn sâu hơn là về tư tưởng ý thức hệ cuồng tín giáo điều chủ nghĩa cộng sản của Nguyễn Phú Trọng, dù không có phản đối Formosa thì Công giáo vẫn là kẻ thù của y. Những hành động và toan tính thâm độc của Nguyễn Phú Trọng khi dùng các hồng vệ binh kết hợp với quân đội không khác gì Mao Trạch Đông đã làm trước kia và Tập Cận Bình bây giờ, mang những điều đó áp dụng vào Việt Nam, Nguyễn Phú Trọng sẵn sàng cho những vụ đàn áp, khủng bố mang màu sắc cách mạng văn hóa.
Chủ trương tấn công vào Công giáo Vinh của Nguyễn Phú Trọng dưới chiêu bài ổn định chính trị, an ninh quốc phòng thực ra chỉ là thỏa mãn những đố kỵ hẹp hòi về ảnh hưởng của cộng sản với tôn giáo. Nhưng ở bối cảnh Việt Nam nó còn có một mục đích khác là làm hài lòng những ông chủ của chế độ cộng sản bên kia biên giới phía Bắc. Hẳn Trung Cộng rất hài lòng khi thấy Nguyễn Phú Trọng ráo riết tấn công tôn giáo như vậy.
Hãy xem Nguyễn Phú Trọng nói gì trước quân khu 4, ngày 29 tháng 10 tại Nghệ An.
Tổng bí thư đặc biệt lưu ý, Đảng bộ Quân khu 4 thường xuyên chăm lo xây dựng các tổ chức Đảng trong sạch và vững mạnh, có năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu cao, xây dựng đội ngũ cán bộ, đảng viên có bản lĩnh chính trị vững vàng, gương mẫu về phẩm chất đạo đức, lối sống. Nâng cao tinh thần cảnh giác cách mạng, kịp thời phát hiện, đấu tranh làm thất bại âm mưu, thủ đoạn "diễn biến hòa bình", bạo loạn lật đổ và âm mưu "phi chính trị hóa quân đội" của các thế lực thù địch, không để "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" trong nội bộ. Làm tốt công tác dân vận, tăng cường củng cố mối quan hệ đoàn kết gắn bó quân - dân, góp phần xây dựng cơ sở chính trị ở địa phương vững mạnh, xây dựng thế trận lòng dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc vững chắc (2).
Và tuyên bố của đám dư luận viên cờ đỏ cùng ngày, cùng trên đất Nghệ An.
Từ tháng 4 năm 2016, bọn cha cố quạ đen Nguyễn Đình Thục, Đặng Hữu Nam đã xuyên tạc nỗ lực khắc phục hậu quả môi trường Formosa, lừa bịp giáo dân giáo xứ Phú yên, Song Ngọc và gây áp lực Công giáo đẩy giáo dân tràn ra đường biểu tình, chặn đường quốc lộ, bao vây, chiếm đóng trụ sở cơ quan công quyền, hạ cờ Tổ quốc, giương cờ vàng Ngụy tay sai bán nước Việt Nam Cộng Hòa, đánh người thi hành công vụ, làm cả nước căm phẫn và lo lắng cho Nghệ An, Hà Tĩnh (3).
Tất cả mọi bằng chứng đều rõ ràng về các sự liên đới từ Nguyễn Phú Trọng đến đám dư luận viên cờ đỏ, một chiến dịch tấn công bôi nhọ và đàn áp vũ lực vào Công giáo đang được tiến hành bởi tổng bi thư đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng.
Giờ thì ai nói kẻ nham hiểm và thủ đoạn độc ác này là hiền lành, gần dân và là Minh Quân ?
(3) https://www.facebook.com/quang.trannhat.351
Thế là điều bí ẩn về sự mất tích của ông Chủ tịch nước Trần Đại Quang gần hai tháng từ 26/07 tới 02/09/2017 đã bắt đầu lộ diện.
Nguyễn Phú Trọng và Trần Đại Quang, ai sẽ là Nguyên thủ quốc gia trong Hội nghị APEC ngày 10/11/2017 ? - Ảnh minh họa
Ai cũng biết, Quang vắng mặt không rõ lý do sau khi gửi một bài viết rất dài về ngày thương binh liệt sĩ 27/07, nhưng chính ngày 27/07, khi lãnh đạo nhà nước đi thăm viếng, thắp hương tưởng niệm, vào lăng Hồ Chủ tịch, tham dự Hội nghị Quốc gia vinh danh và tặng qùa các gia đình thương binh liệt sĩ và gia đinh có công cả nước, đây chính là công việc vừa đúng chức năng vừa đã thành tập quán truyền thống xưa nay, không phải việc của Tổng bí thư, nhưng trong thành phần các đoàn lãnh đạo, chỗ nào cũng chỉ thấy dẫn đầu bởi Tổng bí thư, mà không thấy mặt ông Chủ tịch nước.
Ông Quang đi đâu, vì lý do gì, và tại sao có vẻ như ông được báo trước ? Bài viết của ông được viết dài khác thường, vì nội dung thương binh liệt sĩ vốn chẳng có nhiều chuyện để nói, và ông cố trực tiếp đi thăm và tặng quà cho tới tận chiều ngày 26/07, một ngày trước khi phải vắng mặt.
Người dân sẽ phải nhận ra rằng, Chủ tịch vắng mặt, nhưng Tổng bí thư là người quan trọng hơn, người thực chất đứng đầu Quốc gia, nếu thăm viếng, tặng quà thì tất nhiên giá trị hơn. Người ta có thể quen dần rằng Nguyên thủ là Tổng bí thư chứ không phải là Chủ tịch nước ? Ông Chủ tịch chỉ là người được Tổng bí thư phân công.
Chính trong thời gian này, chính trong khoảng hai tháng ông Quang vắng mặt không rõ lý do này, có một sự kiện trùng lặp, nhưng có vẻ như đã được sắp xếp trước là một chuyến đi thăm liên hoàn gồm một chuỗi ba nước Campuchia, Indonesia và Myanmar kéo dài suốt một tuần lễ. Mặc dù chuyến thăm Campuchia diễn ra từ 22-24/07, cả ba quốc gia cùng mời Nguyên thủ quốc gia Việt Nam. Nhưng Chủ tịch nước đang có vấn đề gì đó vắng mặt từ gần một tháng trước, không thể đi thăm, nhưng Việt Nam không làm lỡ lời mời. Tổng bí thư đảng sẽ dẫn đầu đoàn đại diện quốc gia, vì thực chất, Tổng bí thư mới thực sự là Nguyên thủ của Việt Nam. Các nước xung quanh và các quốc gia trên thế giới phải hiểu ra và chấp nhận thực tế đó.
Đặc biệt, đây là thông điệp với Mỹ. Thể chế đảng độc nhất lãnh đạo quốc gia, đứng ở vị trí trên cùng, nên gọi là gì cũng được nhưng người cao nhất trong đảng mới thực sự là người cao nhất, là nguyên thủ của quốc gia. Thể chế này, vai trò thực sự của Tổng bí thư đảng, đã một lần được chính phủ Mỹ của Obama thừa nhận ngay trong tuyên bố chung hai quốc gia, trong chuyến thăm Hoa Kỳ của ông Trọng, tháng 7/2015.
Nhưng bây giờ là nhiệm kỳ của Tổng thống Donald Trump, một con người có tính cách "sòng phẳng" và dứt khoát trắng đen. Không có thủ lĩnh của một đảng chính trị lại đồng thời là nguyên thủ đại diện cho một quốc gia. Đảng chính trị, nếu không có đủ phiếu bầu của tất cả mọi tầng lớp công dân, thì dù mạnh như đảng Cộng Hòa của ông hay đảng Dân chủ của bà Hillary cũng không thể trở thành tổng thống. Đảng chính trị là tổ chức của nhóm những người có đức tin và tự xưng đại diện của các đức tin, các tôn giáo và tín ngưỡng khác. Vì vậy, thủ lĩnh một đảng không có tư cách tự nhiên là nguyên thủ quốc gia.
Nếu ông Trump chấp nhận lời mời đến dự Hội nghị APEC tại Đà Nẵng Việt Nam vào đầu tháng 11 này, thì người mà ông ta chấp nhận tiếp kiến sẽ bắt buộc phải là vị Đại diện quốc gia do công dân cả nước bầu ra, tương xứng với ông, chứ không thể là người chỉ được bầu ra vào vị trí cao nhất của một nhóm những người có đức tin riêng vào một thứ tư tưởng riêng. Nếu không đáp ứng, chuyến đi thăm sẽ không có.
Đây có thể chính là nguyên nhân của việc "sắp xếp" tốn thời gian hơn một năm, khi ông Quang trực tiếp chuyển lời mời từ tháng 10/2016 và được ông Nguyễn Xuân Phúc trực tiếp nhắc lại trong chuyến thăm hồi tháng 5/2017, nhưng ông Trump chỉ chính thức trả lời tới dự APEC vào ngày hôm qua, 16/10. Thông cáo báo chí Nhà trắng nói rõ: "Sau khi rời Đà Nẵng, ông Trump sẽ tới Hà Nội trong ngày 11/10, bắt đầu chuyến thăm chính thức. Tại Hà Nội, ông sẽ gặp Chủ tịch nước Trần Đại Quang và các lãnh đạo cấp cao khác của Việt Nam".
Như vậy là rõ, người cao nhất của Mỹ sẽ gặp ông Trần Đại Quang, người cao nhất của Nhà nước Việt Nam.
Người ta sẽ phải nghi ngờ chuyện liệu có chuyện ông Trump đến Văn phòng trung ương đảng để chào ngoại giao Tổng bí thư không ? Hãy chờ xem.
Đây là cú đánh trực diện vào cá nhân ông Trọng và trực tiếp vào cái thể thức "chẳng giống ai" của thể chế độc đảng cộng sản. Một thứ thể chế quái đản độc nhất trên mặt đất.
Lần này, chắc ông Trọng phải chịu thua, cho dù ông nổi tiếng là người nhiều mưu ma chước quỷ. Ông đã từng bày ra trò ép Quốc hội 13 của ông Nguyễn Sinh Hùng bãi miễn chính phủ của ông Dũng và bầu ra chính phủ mới chỉ để buộc ông Dũng về vườn trước chuyến thăm của Tổng thống Obama, tước quyền đứng đầu Chính phủ của ông Dũng sau khi mất chức ủy viên bộ chính trị, nhưng chưa hết nhiệm kỳ. Ông Trọng gọi đó là "kiện toàn" tổ chức đảng.
Ông Quang đột nhiên xuất hiện trở lại đầu tháng 9, trông có phần yếu, nhưng không bệnh tật gì, có thể do Bộ chính trị đã buộc phải chấp nhận điều kiện của Mỹ, để có thông cáo nhận lời của Nhà trắng.
Nhưng ai có thể chắc chắn được điều gì. Xưa nay ai dám tin vào đảng ? Có thủ đoạn nào mà đảng không làm ? Có điều, đảng cũng chưa chắc là cá nhân ông Nguyễn Phú Trọng, mà thủ đoạn cá nhân thì không có cách gì đoán biết được.
Đến gần ngày 10/11, thậm chí đúng ngày 10/11, ngay sau khi có tin máy bay của ông Trump đã rời Mỹ để đến Đà Nẵng, thì đột nhiên lại có chuyện Chủ tịch nước Trần Đại Quang phải đi đâu đấy, không thể tiếp Tổng thống Mỹ. Và khi ấy, lại là Tổng bí thư, vị Nguyên thủ đích thực, buộc phải đích thân đón tiếp Tổng thống Mỹ, và là người ký vào Tuyên bố chung (chưa chắc có).
Paris, 16/10/2017
Bùi Quang Vơm
***********************
Đọc thêm :
Báo Việt Nam ‘nâng bi’ sức khỏe ông Trần Đại Quang
Người Việt, 15/10/2017
Trong bài tường thuật buổi tiếp xúc cử tri ở Sài Gòn của Chủ tịch nước Trần Đại Quang mới đây, báo Thanh Niên dẫn lời một người tham dự với mục đích "nâng bi" rằng : "Trước khi dự cuộc họp này tôi rất lo. Nhưng tới nơi nhìn lên hội trường thấy Chủ tịch nước Trần Đại Quang khỏe mạnh, tươi cười, trò chuyện… khiến tôi rất vui".
Ông Trần Đại Quang (phải) gặp cử tri ở Sài Gòn hôm 13 tháng Mười, 2017 (Hình : báo Thanh Niên)
Tờ báo còn cho hay người này sau khi phát biểu còn "đề nghị mọi người ở hội trường cho một tràng vỗ tay để chúc mừng sức khỏe của ông Quang".
Tuy vậy, trên mạng xã hội, nhà báo Nguyễn Thông, cựu biên tập viên báo Thanh Niên viết : "Nghe các báo tường thuật cuộc gặp của đại biểu Trần Đại Quang với cử tri ở Sài Gòn, tôi khá thất vọng. Thần sắc bác Quang còn kém, âm sắc yếu đi nhiều, theo tôi, bác nên nghỉ ngơi một thời gian nữa, đừng cố mà có hại cho sức khỏe. Thế mà có ông quân xanh còn nức nở khen bác hồng hào khỏe khoắn này nọ. Theo tôi, bác đừng tin mấy anh nịnh, hại cho thể chất đó".
Ông Trần Đại Quang, chủ tịch nước, một trong "Tứ Trụ Triều Đình" của đảng cộng sản Việt Nam, hồi tháng Tám vừa qua đã trở thành tâm điểm của dư luận khi ông "bí mật sang Nhật chữa bệnh" nhưng không hề được truyền thông nhà nước loan báo mà chỉ được lan truyền trên mạng xã hội. Theo Facebooker Truong Huy San, tức nhà báo Huy Đức, thì "Sự vắng mặt của ông ở trong nước suốt hơn hai tuần đã tạo ra một khoảng trống cho các lời đồn đoán".
Về nội dung buổi "tiếp xúc cử tri", nhà báo Nguyễn Thông nhận xét : "Ông Quang đã né tránh hoặc không trả lời đúng câu hỏi. Người ta bức xúc về các trạm thu phí BOT trấn lột, đề nghị nhà nước nêu cách xử lý, ông lại chỉ nói vòng vo. Ai chả biết chủ trương BOT là đúng đắn, BOT là cần thiết trong lúc này, nhưng với mấy cái BOT tầm bậy thì phải quyết ra sao. Điều cần nói thì ông Quang không nói. Ông lại còn cho rằng cần đảm bảo an ninh trật tự, bởi nghề của ông (ông Quang từng làm bộ trưởng công an). Tôi mạn phép ông, mấy cái BOT đó, chỉ có dẹp đi hoặc chuyển về đúng chỗ của nó là dân hết bức xúc, mà cũng giải quyết được ngay, tận gốc tình trạng mất an ninh trật tự ở các BOT. Đấy mới là việc cần làm".
"Ngoài ra, ông lại còn đe dọa xử lý hoặc cấm cửa các nhà cung cấp dịch vụ mạng xã hội như Facebook mà ông bảo rằng vi phạm những quy định của nước sở tại, quả thật càng thêm thất vọng. Nên nghỉ khỏe hẳn, nhất là để cái đầu thật sáng suốt mà làm tốt vai trò đại biểu quốc hội, rồi thì hãy đi tiếp xúc, ông ạ", theo Facebook nhà báo Nguyễn Thông.
Cùng thời điểm, blogger Phạm Đăng Quỳnh đăng hình buổi tiếp xúc cử tri của ông Trần Đại Quang và bình luận : "Bà con nhìn cái hình bên dưới thử có ông… dân nào được vào đây ngồi ? Nhìn là biết ngay. Nghe nói hơn 300 người này, gọi là cử tri Sài Gòn, hôm qua vỗ tay chúc mừng sức khỏe chủ tịch nước khi ông có thể về tiếp xúc cử tri, và mừng nhất là… người thật việc thật".
Ngoài ông Trần Đại Quang, các vị còn lại trong "tứ trụ" chóp bu của đảng cộng sản Việt Nam như Nguyễn Phú Trọng (tổng bí thư), Nguyễn Xuân Phúc (thủ tướng) và bà Nguyễn Thị Kim Ngân (chủ tịch quốc hội) cũng vừa có các buổi "tiếp xúc cử tri" trước kỳ họp thứ tư, Quốc hội khóa 14, và được báo chí tường thuật cặn kẽ về các phát ngôn của họ.
Hồi tháng Năm, ông Huỳnh Ngọc Chênh, cựu nhà báo công tác tại báo Thanh Niên viết : "Cô giáo Trần Thị Thảo rút ra một nhận xét khá thú vị về những lần tiếp xúc cử tri của đại biểu tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, là hầu như ông ấy chỉ tiếp xúc với cử tri già như ông ấy. Không lẽ chỉ mấy ông già hưu trí nầy mới là cử tri ? Nên cũng chẳng lạ gì khi có ông già hưu trí Trần Viết Hoàn, nguyên giám đốc khu di tích Hồ Chí Minh, tụng ca ông Trọng là minh quân. Mà kể cũng lạ, đại biểu quốc hội thì tất cả đều bình đẳng như nhau trước cử tri, nhưng tại sao chỉ thấy mấy đại biểu như ông Nguyễn Phú Trọng, Trần Đại Quang… thường xuyên tiếp xúc cử tri còn hàng trăm đại biểu khác thì rất hiếm khi thấy". (T.K)
Nhân từ với kẻ thù của đất nước, dân tộc là tàn nhẫn với dân, với nước.
Trong "Bình Ngô đại cáo", cụ Nguyễn Trãi viết : "Đánh một trận, sạch không kình ngạc. Đánh hai trận, tan tác chim muông…".
"Đánh" ở đây là đánh bọn xâm lược phương Bắc mà cha ông ta thời nhà Lê gọi là "giặc Ngô" (giặc Minh).
Ghét cay ghét đắng bọn "giặc Ngô’ khiến dân gian xuất hiện những câu thành ngữ như "Thằng Ngô, con đĩ" hoặc "Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng"…
Tuy nhiên nếu nghiền ngẫm kỹ sẽ thấy cụ Nguyễn Trãi nói đánh giặc Ngô để đất nước "sạch không kình ngạc", đánh cho "tan tác chim muông" chứ không phải là đánh "chết tươi" kẻ thù xâm lược.
Tranh biếm họa phòng chống tham nhũng của Duy Liên trên Báo Nhân dân
Gặp gỡ cử tri sau Hội nghị Trung ương 6 khóa 12, đề cập đến cuộc chiến chống tham nhũng, lãng phí, chống lợi ích nhóm, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nói :
"Phương châm là không phải đánh cho một đòn "chết tươi"… Trước nói đánh từ vai đánh xuống, nhưng bây giờ đánh trên đầu rất mạnh, các tỉnh cũng phải làm mạnh đi, ở trên làm mà dưới không làm là địa phương mất uy tín" [1].
Có thể thấy cách thức mà Trung ương và Tổng bí thư đang tiến hành nhằm mục đích đầu tiên là làm cho trong Đảng, tiếp đó là bộ máy công quyền "sạch không kình ngạc" chứ không nhất thiết phải là "tan tác chim muông".
Người dân rất mong muốn Đảng, Nhà nước dọn sạch bọn quan tham, bọn nhũng nhiễu, bức hại dân lành, mong muốn một đất nước đúng với tiêu chí "dân giàu, nước mạnh, công bằng, dân chủ, văn minh" chứ không phải một đất nước với xã hội văn hóa, đạo đức xuống cấp, tệ nạn xã hội tràn lan, môi trường sống bị ô nhiễm nghiêm trọng, không phải một đội ngũ khá đông đảo quan chức bộ ngành, địa phương "nói cái gì cũng hay, làm cái gì cũng dở".
Người viết cho rằng, tại thời điểm này Tổng bí thư đã khá nương nhẹ khi cho rằng : "Ở trên làm mà dưới không làm là địa phương mất uy tín".
Tham nhũng, lãng phí, thoái hóa, biến chất là giặc nội xâm và sự gây hại của họ chẳng khác gì "giặc Ngô".
Thế nên không đánh cho "sạch không kình ngạc" mà chỉ đánh vào "uy tín" liệu họ có run sợ ?
Thực tế cho thấy có người chẳng cần gì "uy tín" miễn là có "uy quyền".
Nếu coi trọng uy tín, coi trọng danh dự, nguyên Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Gia Lai đã chẳng "chí phèo" đến mức tuyên bố : "Tôi về hưu rồi, muốn xử ra sao thì xử".
Lịch sử cho thấy chỉ với 12 sứ quân, đất nước đã loạn lạc, muôn dân lầm than oán hận.
Các sứ quân này mới chỉ là các lãnh chúa một vùng, không phải vương hầu hay vua chúa.
Nếu đất nước có vài chục sứ quân ở địa phương, lại thêm hàng chục sứ quân các bộ, ngành, nếu mỗi sứ quân lại là "vua con" chứ không phải lãnh chúa thì tương lai đất nước, dân tộc sẽ thế nào ?
Sẽ là sai lầm nếu chỉ chú ý đến các "vua con" ở địa phương mà quên "vua con" tại các bộ, ban, ngành.
Các ngành Công thương, Ngân hàng, Dầu khí bị lũng đoạn trong nhiều năm, điển hình là đại án OceanBank, là hơn chục dự án nghìn tỷ có nguy cơ đắp chiếu là do con người hay do thể chế ?
Tại sao chữa bệnh cứu người lại tồn tại việc nhập lậu thuốc chữa bệnh và giá thuốc cao so với thu nhập của người dân ?
Tại sao ngành Giáo dục năm nào cũng bắt dân bỏ tiền mua sách giáo khoa ?...
Tại sao cả triệu người kê khai tài sản mà chỉ có bốn, năm người bị xử lý ?
Có phải nguyên nhân đều bắt nguồn từ việc có quá nhiều "vua con", từ hiện trạng "trên bảo dưới không nghe".
Nói thế để thấy, nếu trên làm, dưới không làm mà chỉ bị "mất uy tín" thì sẽ có người không sợ.
Ngày 29/9/2017, Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Thanh Hóa đã có thông báo số 116-TB/UBKTTU "Về kết quả kiểm tra, xem xét xử lý kỷ luật Đảng đối với tổ chức đảng và đảng viên tại Sở Xây dựng".
Hình thức kỷ luật cao nhất đối với tổ chức/cá nhân sai phạm là khiển trách, số còn lại thì "kiểm điểm sâu sắc và nghiêm túc rút kinh nghiệm".
Sau khi công bố kỷ luật, người lãnh đạo cao nhất tỉnh này hoan hỉ tuyên bố :
"Cần thực hiện công khai để đảng viên trong Đảng bộ hiểu rõ bản chất vụ việc, đâu là việc đúng, sai, để thể hiện tính minh bạch trong xử lý vi phạm" [2] ?
Kể thì cũng lạ, nếu các đảng viên trong Đảng bộ không hiểu rõ bản chất vụ việc thì làm sao dám giơ tay biểu quyết hình thức kỷ luật khiển trách hay nghiêm túc rút kinh nghiệm, còn nếu đã hiểu rõ vụ việc, đã nhất trí rất cao hình thức kỷ luật thì vì sao cần rùm beng chuyện "công khai" ?
Liệu có phải "công khai" để "trên" hiểu rằng "dưới" đang "minh bạch" đây, "dưới" đang hết mình chống tiêu cực chứ không phải là chống… eo (eo tức là lưng đấy).
Có lẽ cũng nên bàn thêm về "tính minh bạch trong xử lý vi phạm" của tổ chức đảng tỉnh này khi mà chính Thông báo 116-TB/UBKTTU đã liệt kê quá nhiều sai phạm của ông Phó Chủ tịch tỉnh khi còn làm Giám đốc sở Xây dựng.
Nào là thành lập thêm mấy ban không đúng, tuyển dụng hơn 40 trường hợp sai, quy hoạch Phó Giám đốc sở cho "hot girl Quỳnh Anh" có vấn đề, đặc biệt là chuyện "dấm dúi" đưa cô gái này vào danh sách học lý luận chính trị cao cấp…
Theo khoản 1, điều 8, Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam thì :
"Đảng viên bỏ sinh hoạt chi bộ hoặc không đóng đảng phí ba tháng trong năm mà không có lý do chính đáng ;
Đảng viên giảm sút ý chí phấn đấu, không làm nhiệm vụ đảng viên, đã được chi bộ giáo dục mà không tiến bộ thì chi bộ xem xét, đề nghị lên cấp có thẩm quyền xoá tên trong danh sách đảng viên".
Trần Vũ Quỳnh Anh tự ý bỏ việc, từ tháng 9/2016 đến tháng 9/2017 không sinh hoạt đảng, từ tháng 1/2017 đến tháng 9/2017 không đóng đảng phí, trong quá trình làm việc không kê khai tài sản dù thuộc diện phải kê khai.
Thế thì vì lẽ gì sau 12 tháng bỏ sinh hoạt đảng và sau 9 tháng không đóng đảng phí, người này mới bị khai trừ khỏi Đảng ?
Vấn đề ở đây không chỉ là trách nhiệm của Chi bộ, của Đảng ủy Sở Xây dựng Thanh Hóa mà còn là của Ban Tổ chức Tỉnh ủy, Ủy ban Kiểm tra tỉnh ủy và trên hết là của Bí thư Tỉnh ủy.
Ai, bộ phận nào đã cố tình trì hoãn việc khai trừ bà Quỳnh Anh khỏi Đảng, có hay không sự hậu thuẫn nào đó từ những người có trách nhiệm khi chậm khai trừ và những biện minh rất khó hiểu về việc không thể kiểm tra tài sản nguyên đảng viên này ?
Chúng ta thường nói xử lý sai phạm phải nghiêm minh, phải thượng tôn pháp luật, riêng với đảng viên còn phải tuân theo Điều lệ Đảng và "những điều đảng viên không được làm".
Vậy Ủy ban Kiểm tra Trung ương nghĩ sao về hành vi vi phạm điều lệ Đảng của các cá nhân và cơ quan có trách nhiệm thuộc Tỉnh ủy Thanh Hóa ?
Vụ việc Trung ương xử lý các đảng viên Nguyễn Xuân Anh, Huỳnh Đức Thơ và Thành ủy Đà Nẵng được nhân dân đồng tình ủng hộ.
Vậy vụ việc "tự kiểm điểm, tự kỷ luật" ở Đảng bộ Thanh Hóa mà dư luận rất ngạc nhiên có cần được Ủy ban Kiểm tra Trung ương xem xét ?
Để minh chứng ý kiến nhân dân, xin trích ý kiến đảng viên lão thành, Trung tướng Nguyễn Quốc Thước :
"Xử lý tiêu cực phải quyết liệt, đừng để như Yên Bái, Thanh Hóa ; vấn đề liên quan đến lãnh đạo cấp tỉnh thì Trung ương phải vào cuộc" [1].
Những việc rõ như ban ngày xảy ra ở Yên Bái, Thanh Hóa,… chậm được giải quyết có phải vì "phép trên" thua "lệ dưới" ?
Chuyện ở Thanh Hóa khiến dư luận liên tưởng đến câu thành ngữ hiện đại "Hà Nội không vội được đâu", sự liên quan thế nào có lẽ bạn đọc đều biết nên không cần nói rõ. Có phải do có điểm chung nào đó nên ở đây : "Kỷ luật - không vội được đâu" ?
"Hy sinh đời bố, củng cố đời con" là câu thành ngữ hiện đại nhưng đã sớm trở nên lạc hậu. Không "hy sinh đời bố" mà vẫn "củng cố" được đời con mới là điều các "bố" đang quyết tâm theo đuổi.
Để làm được việc đó, người ta thực hiện nguyên tắc Ba không : "Đồng chí không bằng đồng minh" ; "Uy tín không bằng uy quyền" ; " "Lệnh trên" không bằng "cồng dưới".
"Đồng minh" là cách diễn giải "lịch sự" của hiện tượng "kết bè kéo cách" mà Tổng bí thư và các văn bản Trung ương Đảng từng đề cập.
Có đồng minh, việc lớn hóa nhỏ, việc to hóa bé, việc bé hóa … bùn, có đồng minh là có nghị quyết, thông báo theo ý của "Minh chủ".
Một khi "đồng minh" chiếm thế áp đảo thì chẳng lẽ kỷ luật tất cả, kỷ luật hết thì lấy đâu người làm việc ?
Có "đồng minh" là có uy quyền, có thể trở thành "vua con", khi đó thiểu số những đồng chí "ấm ức" chắc chẳng phải chờ cả năm mới nhận được quyết định kỷ luật như trường hợp "hot girl Quỳnh Anh" ở Thanh Hóa.
Vẫn biết Cụ Nguyễn Trãi đã viết : "Đem đại nghĩa để thắng hung tàn ; Lấy chí nhân để thay cường bạọ", nhưng dân gian cũng có câu "Nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân".
Nhân từ với kẻ thù của đất nước, dân tộc là tàn nhẫn với dân, với nước.
Sau lời cảnh tỉnh của Tổng bí thư : "Ai trót để tay nhúng chàm thì hãy sớm tự gột rửa" liệu sẽ có bao nhiêu cánh tay tự nguyện giơ lên xin phép "tự gột rửa" ?
Chẳng phải suốt mấy năm trời kê khai tài sản, chỉ có vài người trong số gần triệu người bị phát hiện kê khai không trung thực ?
Chẳng phải quan "to" như Hồ Xuân Mãn, Vũ Huy Hoàng, Trần Văn Truyền, Nguyễn Xuân Anh, quan "nhỡ" như Hồ Thị Kim Thoa, Phan Thị Mỹ Thanh, quan "bé" như Ninh Văn Quỳnh… đều đã kê khai tài sản đó sao ?
Vậy thì nhân từ có phải là phương thuốc hữu hiệu khi người ta không phải "trót" mà cố tình nhúng chàm ?
Xuất phát từ truyền thống nghìn năm của dân tộc, chiến lược lâu dài trong cuộc chiến chống nội xâm đúng là phải nhân từ, nhưng chiến thuật tại thời điểm này phải là "một đòn… chết tươi".
Xuân Dương
Nguồn : GDVN, 16/10/2017
Tài liệu tham khảo :
[1] http://thanhnien.vn/thoi-su/long-dan-dang-ung-ho-phai-lam-tiep-khong-dung-lai-889735.html
[2] http://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/Bi-thu-Thanh-Hoa-noi-ky-luat-roi-phai-cong-khai-de-biet-ban-chat-biet-dung-sai-post180039.gd
Dường như bắt đầu có sự xa cách giữa Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Xuân Phúc, sự xa cách này hẳn xuất phát từ phía Nguyễn Phú Trọng tạo nên. Trọng đang khẳng định lại đẳng cấp của mình ở thế một vị vua và các đồng chí của mình là ở thế quan lại, bầy tôi. Nhưng ngoài sự xa cách đầy vẻ bề trên ấy, còn có những nguyên nhân khác khiến Trọng cảnh giác với Nguyễn Xuân Phúc.
Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Xuân Phúc : cơm không lành canh không ngọt ? - Ảnh minh họa
Vào những ngày cuối năm 2016 đã có những lời nhắc nhở trong trung ương về việc đến cuối năm 2017 Nguyễn Phú Trọng nên về để nhường ghế tổng bí thư cho người khác thay thế. Người khác ở đây có thể là Trần Đại Quang, Đinh Thế Huynh, Nguyễn Xuân Phúc.
Xuân Phúc đã tận dụng lợi thế thủ tướng để đi các địa phương gọi là xúc tiến đầu tư, thực chất là vận động đoàn các tỉnh bỏ phiếu cho mình làm tổng bí thư, Phúc còn trắng trợn nói sắp tới Cụ sẽ kỷ luật Trần Đại Quang và dặn các địa phương bỏ phiếu cho mình làm tổng bí thư, Phúc sẽ thế này, thế nọ trả công.
Phải nói giấc mơ làm tổng bí thư của Nguyễn Xuân Phúc không phải không có cơ sở, lúc ấy Trọng muốn giữ mình để đánh trộm Quang, đã để mặc Phúc đi lại mơ mộng làm tổng bí thư và cũng kệ cho Phúc huy động tay chân đánh Quang. Kế hiểm của Trọng là để Phúc quấy rối thu hút sự chú ý của Quang, còn phần mình Trọng ra quân nửa vời để Quang nghĩ Trọng sẽ không mạnh tay, rình sơ hở sẽ ra đòn quyết định.
Quang dính đòn của Trọng lẫn của Phúc. Về phía Trọng thì Quang nghĩ ông giáo làng ấy không cạn tàu ráo máng, xuống tay kiểu đoạn tình, tuyệt nghĩa tận diệt mình. Đã thế khi bị Phúc đánh nhiều lần, Quang nhịn bỏ qua nghĩ rằng cụ Tổng biết , các đồng chí biết cho mình. Trân Đại Quang và cả Đinh La Thăng đều sai lầm, cái sai lầm là cứ nhịn và chờ cụ tổng hay các đồng chí mình thương tình, nhìn công tâm, khách quan giúp mình.
Gặp quan thầy Trung Quốc Vương Kỳ Sơn đầu năm 2017, Nguyễn Phú Trọng dường như được sự tiếp sức khủng khiếp, ông ta bỗng mạnh mẽ và quyết đoán trong việc xử lý Đinh La Thăng mà không gặp sự phản đối nào trong trung ương. Trọng đã được Trung Quốc chống lưng và đảm bảo cái ghế tổng bí thư của mình. Từ lúc này Trọng bắt đầu có những biện pháp sau lưng Phúc để kiểm soát kẻ đàn em bề ngoài nịnh nọt, nhưng bên trong phản phúc đầy tham vọng này.
Ai cũng biết Đặng Văn Thành là đại gia sân sau của Phúc, đang âm mưu thôn tính ngành tài chính ngân hàng, điển hình là muốn lấy lại Sacombank với giá rẻ mạt dưới sự hỗ trợ của Phúc. Trọng đã bật đèn xanh cho các ủy viên Bộ chính trị bác bỏ đề xuất để Thành mua lại Sacombank. Bộ Chính Trị đã để Minh Xoài Himlam mua Sacombank và bồi thường cho cánh Phúc, Thành 500 tỷ mua cổ phiếu ở công ty con của Thành.
Thành không mua được Sacombank, bước thôn tính tạm chậm lại, Phúc cũng yếu lực theo. Tiếp nữa đàn em của Phúc là Khoa phó chủ tịch thành phố HCM chuyên về xây dựng, một nơi màu mỡ của Phúc cũng bị ép buộc phải rời vị trí khi Đinh La Thăng bị hạ bệ.
Chương trình bán vốn hóa nhà nước hứa hẹn mang về nhiều kinh tài bị ép giao cho Trần Tuấn Anh bộ trưởng bộ công thương đứng ra phụ trách. Đây cũng là cơ hội cho Trần Tuấn Anh ghi điểm tiến tới chức phó thủ tướng vào khóa 13 để làm ứng cử cho chức thủ tướng trong tương lai. Nguyễn Xuân Phúc ngậm ngùi nhìn món hời bán vốn nhà nước tuột khỏi kiểm soát của mình.
Trong vụ liên quân đánh Đà Nẵng dưới sự chỉ đạo của Nguyễn Phú Trọng, Phúc là người hăng hái đi đầu nhất, Phúc cũng là người chỉ đạo và hỗ trợ Huỳnh Đức Thơ tấn công Nguyễn Xuân Anh. Nhưng khi kết thúc thắng lợi thì chức bí thư Đà Nẵng lại rơi vào tay Trương Quang Nghĩa chứ không phải Phan Việt Cường, đệ tử thân tín của Phúc ở Quảng Nam. Trong vụ này Phúc chỉ được an ủi khi một người trong cánh của mình là Thể Sóc Trăng về nắm bộ Giao thông vận tải, nhưng trước cảnh ngân sách ep hẹp, giảm đâu tư công thì bộ Giao thông vận tải không còn là miếng ngon như ngày trước nữa.
Vụ việc quanh chiếc ghế chủ tịch PVN mà Phúc muốn đưa Bùi Vạn Thuận của đàn em mình lên, nhưng bị đè cản từ nội bộ PVN, nơi mệnh danh là nhà trẻ của ủy viên trung ương, đến nay đã nửa năm rồi Phúc không có cách nào đưa Thuận ngoi lên được, đành hoãn không ký bổ nhiệm Dũng Râu để hy vọng chờ đợi cơ hội đưa Thuận lên nắm chức này.
Điểm lại 4 vụ do Trọng chỉ đạo đánh như vụ Sacombank, Đinh La Thăng, Đà Nẵng, Dầu Khí khi thắng lợi, Nguyễn Phú Trọng đã chỉ cho Nguyễn Xuân Phúc những miếng bánh nhỏ, hoặc những phần lợi phải bỏ sức chăm lo lâu dài mới có hoa trái.
Mặc dù trước Trung ương 7 khóa 12, Nguyễn Xuân Phúc đã chuẩn bị bản báo cáo láo về thành tích tăng trưởng và đâu tư, cho báo chí hô hào rầm rĩ. Nhưng khi bàn đến kinh tế xã hội trong hội nghị trung ương Nguyễn Phú Trọng đã vạch một loạt yếu kém của Nguyễn Xuân Phúc trong phần tổng kết như thiếu năng lực để giải quyết thâm hụt ngân sách, không giảm được nợ công, không xử lý được nợ xấu và các tổ chức tín dụng yếu kém, phân bổ vốn đầu tư từ trái phiếu chính phủ và ODA còn chậm, nhiều doanh nghiệp nhà nước vẫn thua lỗ trầm trọng và mọi mặt an toàn thực phẩm, giao thông, môi trường còn tệ hại...
Thái độ của Nguyễn Phú Trọng nhận xét về hoạt động của chính phủ Nguyễn Xuân Phúc như vậy và qua những vụ việc đã nêu trên, dường như cho thấy Nguyễn Xuân Phúc đã bắt đầu bị thất sủng và rơi vào tầm cảnh giác của Nguyễn Phú Trọng. Việc Trọng đưa Trần Quốc Vượng làm thường trực ban bí thư kiêm chủ nhiệm ủy ban kiểm tra trung ương đã khiến cho Trần Quốc Vượng đang có trong tay một quyền lực khủng khiếp trong đảng. Trọng đã nhìn ra mối nguy hiểm từ Nguyễn Xuân Phúc và nhanh chóng cấy Trần Quốc Vượng để cần có thể làm Phúc phải khốn đốn.
Nguyễn Xuân Phúc đã quá vội vã khi vận động phiếu cho mình làm tổng bí thư, có lẽ lúc ấy ông ta nghĩ Nguyễn Phú Trọng sẽ về giữa chừng như mọi người nên bày tỏ tham vọng của mình. Bộc lộ tham vọng tức trong đầu có ý định nhòm ngôi, tội ấy Nguyễn Phú Trọng hạn chế và tước bớt vây cánh là còn may.
Chắc chắn giấc mơ làm tổng bí thư của Nguyễn Xuân Phúc đã tan thành mây khói khi có sự xuất hiện của Trần Quốc Vượng, kẻ mới vào Bộ chính trị hơn một năm đã leo tới chức thường trực ban bí thư, cái chức trước đây các tiền nhiệm phải mất ít nhất một nhiệm kỳ 5 năm trong Bộ chính trị mới ngồi vào được.
Phúc là người biết nhẫn nhịn và chơi sau lưng rất rất giỏi, thời gian vẫn còn dài để Phúc còn cơ hội thực hiện ước mơ thống trị giang san của mình.
Nếu như chỉ được chọn một trong hai người là Phúc và Trọng thì tôi nghĩ Phúc sẽ còn hy vọng mang lại sự đổi mới hơn là Trọng. Nguyễn Phú Trọng già cỗi và bảo thủ trong mớ lý luận giáo điều, chỉ có sự sắt máu bảo thủ nên không hy vọng gì ở ông ta là điều ai cũng thấy. Nhưng một người tráo trở, lật lọng và phản trắc, háo danh như Nguyễn Xuân Phúc mới chính là kẻ hội tụ những yếu tố làm nên một cuộc thay đổi dù không biết sẽ tốt hay xấu cho dân tộc, nhưng với Phúc thì còn có hy vọng sự thay đổi.
Người Buôn Gió
Nguồn : nguoibuongio1972, 13/10/2017
Sau một tuần làm việc, Hội nghị trung ương 6 khóa XII đã kết thúc vào ngày 11/10. Đây là một trong số ít kỳ hội nghị của Ban Chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam mà dư luận trong và ngoài nước dõi theo với một sự quan tâm đặc biệt.
Đại biểu dự hội nghị. Ảnh: TTXVN
Điều này thật dễ hiểu khi xét đến bối cảnh của nó : tình hình khu vực và thế giới đang đứng trước những diễn biến khó lường ; chiến dịch "đốt lò" do ngài Tổng bí thư khởi xướng đang hứa hẹn những màn kịch tính ; yêu cầu đổi mới đang trở nên bức thiết hơn bao giờ hết…
Và dưới đây là một vài nhận định về kết quả của hội nghị.
Kết quả chống tham nhũng, tiêu cực kém xa kỳ vọng
Sau sự kiện Trịnh Xuân Thanh "từ Đức về Việt Nam đầu thú", dẫn đến cái khoát tay hùng hồn "Lò nóng lên rồi thì củi tươi vào cũng phải cháy" của ngài Tổng bí thư tại cuộc họp Ban Chỉ đạo trung ương về Phòng chống tham nhũng ngày 31/7, người ta có cảm tưởng như chiến dịch "đốt lò" do ông ta khởi xướng có thể thiêu cháy bất kỳ "khúc củi" nào.
"Ông trùm" ngân hàng Trầm Bê bị bắt và khởi tố cùng 24 bị can khác ; hàng loạt vụ bắt bớ diễn ra tại Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) và Tổng Công ty CP Xây lắp Dầu khí Việt Nam (PVC) ; một án tử hình, một án chung thân cùng nhiều bản án nặng nề khác đã được tuyên trong phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ Ngân hàng Đại Dương ; nhiều cơ quan báo chí đưa tin về việc LS Nguyễn Minh Tâm, luật sư bào chữa cho Nguyễn Xuân Sơn (người phải nhận án tử hình trong vụ Ngân hàng Đại Dương) trưng văn bản do (nguyên) Chủ tịch PVN Đinh La Thăng ký, yêu cầu các đơn vị thành viên PVN cùng các nhà thầu dầu khí phải mở tài khoản tại OceanBank, thực hiện các giao dịch qua tài khoản tại OceanBank ; Chủ tịch Đà Nẵng Huỳnh Đức Thơ bị Ủy ban Kiểm tra trung ương kỷ luật cảnh cáo, còn Bí thư Thành ủy Nguyễn Xuân Anh thì bị cơ quan này đề nghị Bộ Chính trị, Ban chấp hành trung ương xem xét, thi hành "kỷ luật"…
Những diễn biến dồn dập thu hút sự quan tâm đặc biệt của công chúng đó, cộng với những phát ngôn đầy "khí thế" của "trưởng lò" Nguyễn Phú Trọng, thật dễ hiểu khi công chúng chờ đợi kỳ hội nghị này sẽ có những "khúc củi" bự, bất kể "khô" hay "tươi", được tống vào "lò".
Vậy nhưng, trái với kỳ vọng của công chúng, "khúc củi" duy nhất bị tống vào "lò" trong dịp hội nghị chỉ là một Nguyễn Xuân Anh làng nhàng, nhân vật chính trong vụ đấu đá quyền lực cùng những tai tiếng tham nhũng ở Đà Nẵng, thành phố chiến lược và là trung tâm kinh tế tại Miền Trung, khiến Bộ Chính trị không thể không ra tay giải quyết. Và với việc Trưởng ban Tổ chức Phạm Minh Chính "mong mọi người giúp đỡ ông Xuân Anh trở thành đảng viên tốt" còn Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thì cho rằng "đại đa số cán bộ, đảng viên và nhân dân cho rằng đây là mức kỷ luật vừa nghiêm khắc vừa nhân văn", mọi chuyện với viên cựu Bí thư Đà Nẵng xem ra chỉ dừng lại đó.
Đặc biệt, những "khúc củi" bự như Đinh La Thăng, Nguyễn Văn Bình… thì vẫn cứ "bình chân như vại", cho dù sai phạm của họ có thể nói là sờ sờ. Những vụ việc nổi cộm khiến dư luận bức xúc, phẫn nộ suốt thời gian qua như Formosa Hà Tĩnh, BOT giao thông, Việt Nam Pharma… đều không hề được đả động đến, chứ đừng nói là giải quyết.
Những lời lẽ "đao to, búa lớn" dành cho một Nguyễn Xuân Anh non nớt, cộng với câu chốt hạ "Từ nay trở đi, bất cứ trường hợp nào mà vi phạm kỷ luật, chúng ta phải xử lý nghiêm, làm nghiêm từ trên xuống dưới để giữ vững kỷ cương, kỷ luật của Đảng" trong bài diễn văn bế mạc hội nghị, khiến người ta không khỏi có cảm giác là dường như hồi chính của vở tuồng mang tên "Đốt lò" do ngài Tổng bí thư đạo diễn đã sớm hạ màn.
Lửng lơ trước yêu cầu đổi mới
Bảy năm trước, tại Đại hội XI, ngài Giáo sư Tiến sĩ chuyên ngành "xây dựng đảng" đã biện bạch :
"Những vấn đề đã rõ, đã chín, đã được thực tiễn chứng minh là đúng và đã có sự thống nhất tương đối rồi thì hãy sửa. Còn những vấn đề nào chưa đủ rõ, chưa đủ chín, thực tiễn còn đang vận động, ý kiến còn khác nhau thì xin phép chưa sửa đổi, sửa rồi mai kia lại vênh".
Bảy năm sau, mặc dù không ngớt hô hào "đổi mới" trong bối cảnh không thể né tránh đòi hỏi bức thiết này nếu muốn giải quyết được những vấn đề hệ trọng mà hiện thực đất nước đang đặt ra, song những lời lẽ chốt lại trong bài diễn văn bế mạc một kỳ hội nghị trung ương được không ít người kỳ vọng vẫn cho thấy một Nguyễn Phú Trọng "kiên định", "trước sau như một" :
"Tập trung ưu tiên triển khai ngay những việc đã rõ, đã chín và được trung ương nhất trí cao ; còn đối với những việc chưa đủ rõ, quá phức tạp, ý kiến còn khác nhau nhiều thì tiếp tục nghiên cứu, tổng kết, quyết định sau, làm từng bước, chắc chắn" (!!!).
Lý do ư ? Đơn giản, như chúng tôi đã chỉ ra trong bài "Ai có thể chặn được Nguyễn Phú Trọng ?", thế giới quan bảo thủ cùng mớ kiến thức kinh viện Mác Lê không thể giúp ngài Tổng bí thư làm chủ được cuộc chơi cải cách. Vì lẽ đó mà ông ta đã, đang và sẽ tiếp tục bám chặt vào Bắc Kinh, chặt đến mức tự biến mình thành tay sai của Trung Nam Hải, khiến tiền đồ dân tộc ngày một u ám.
Vị thế Nguyễn Xuân Phúc đã tăng lên đáng kể
Sau khi Trần Đại Quang "tái xuất" và hầu như chỉ còn sắm vai "ông phỗng" trên sân khấu chính trị từ ngày 28/8 ("chiến quả" của ngài Tổng bí thư cùng bộ sậu trong vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh), vị thế quyền lực của Nguyễn Xuân Phúc bỗng trở nên chông chênh, bởi lúc này ông ta đã trở thành đối thủ đáng kể nhất của một Nguyễn Phú Trọng quyền uy hơn bao giờ hết, trong khi "lưỡi gươm Damocles" mang tên "Quy định kiểm soát tài sản, thu nhập của 1.000 cán bộ cao cấp" do Bộ Chính trị ban hành ngày 23/5 vẫn lơ lửng trên đầu.
Điều này thể hiện rõ trong bài diễn văn khai mạc Hội nghị trung ương 6, khi ngài Tổng bí thư công khai "dìm hàng" đối thủ của mình : "Đặc biệt là cần chỉ rõ nguyên nhân vì sao một số việc chưa làm được, một số chỉ tiêu đạt thấp hoặc chưa đạt trong 6 tháng đầu năm so với cùng kỳ năm trước, mặc dù tình hình trong nước và quốc tế năm 2017 nhìn chung thuận lợi hơn so với năm 2016".
Tuy nhiên, chỉ sau một tuần hội nghị, dường như Nguyễn Xuân Phúc không chỉ đã thoát khỏi tình cảnh chông chênh, mà vị thế của ngài Thủ tướng còn được nâng lên một "tầm cao" mới :
"[…] trong 9 tháng đầu năm 2017… kinh tế - xã hội nước ta tiếp tục chuyển biến tích cực, khá toàn diện trên hầu hết các lĩnh vực. Kinh tế tăng trưởng khá, quý sau cao hơn quý trước ; quý III tăng 7,46%, nâng mức tăng trưởng bình quân 3 quý lên 6,41%. Kinh tế vĩ mô tiếp tục ổn định, lạm phát được kiểm soát. Các cân đối lớn của nền kinh tế cơ bản được bảo đảm ; kỷ luật, kỷ cương về tài chính - ngân sách nhà nước được tăng cường. Thị trường tiền tệ ổn định ; dự trữ ngoại hối đạt 45 tỉ đô la, tăng thêm 6 tỉ đô la so với cuối năm 2016. Thị trường chứng khoán có nhiều khởi sắc, vượt mốc 800 điểm, cao nhất kể từ năm 2008. Xuất khẩu đạt 154 tỉ đô la, tăng 19,8% so với cùng kỳ. Cải cách hành chính, cải thiện môi trường kinh doanh chuyển biến rõ rệt ; có gần 94 nghìn doanh nghiệp mới được thành lập, tăng 15,4% về số lượng doanh nghiệp và 43,5% về vốn so với cùng kỳ. Sản xuất kinh doanh tiếp tục phát triển ; sản xuất công nghiệp lấy lại đà tăng trưởng, riêng công nghiệp chế biến, chế tạo tăng 12,77% ; khu vực nông nghiệp phục hồi rõ nét với mức tăng trưởng gần 3%, gấp hơn 4 lần năm 2016 ; khu vực dịch vụ có bước phát triển vượt bậc, tăng 7,25%, cao nhất kể từ năm 2008 ; khách du lịch quốc tế đạt 9,45 triệu lượt người, tăng gần 30% so với cùng kỳ. Lĩnh vực văn hóa - xã hội có nhiều tiến bộ ; tổ chức tốt kỳ thi trung học phổ thông và kỷ niệm 70 năm Ngày Thương binh - Liệt sĩ ; bảo đảm an sinh xã hội và phúc lợi xã hội ; chế độ, chính sách đối với người có công, người nghèo, nhất là khi thiên tai, bão lũ xảy ra. Dự báo, đến cuối năm 2017, có thể hoàn thành và hoàn thành vượt mức toàn bộ 13 chỉ tiêu kế hoạch đề ra. Đặc biệt là, đã nghiêm túc quán triệt, triển khai thực hiện các chủ trương, chính sách của Đảng về phát triển kinh tế - xã hội ; đẩy mạnh thực hiện ba đột phá chiến lược, đổi mới mô hình tăng trưởng, cơ cấu lại nền kinh tế ; khắc phục những tồn tại, yếu kém vốn có củ a nền kinh tế, xử lý các dự án, doanh nghiệp nhà nước thua lỗ ; cơ cấu lại hệ thống các tổ chức tín dụng gắn với xử lý nợ xấu…"
Không còn nghi ngờ gì, đây là "bảng vàng thành tích" vô cùng hiếm hoi từ trước đến nay mà "cung vua" ghi nhận và ban tặng cho "phủ chúa" !
Tóm lại, với những gì đã nêu trên, những ai càng kỳ vọng thì sẽ càng cảm thấy hụt hẫng với kết quả mà Hội nghị trung ương 6 đạt được. Còn những ai tỉnh táo, hiểu biết thì không có gì quá bất ngờ, đơn giản là với họ "đảng ta" xưa nay lúc nào cũng vậy, dù bối cảnh và nguyên nhân có thể khác nhau.
Suy cho cùng, vận mệnh đất nước nằm trong tay mỗi người Việt Nam chúng ta, cho dù dĩ nhiên gánh nặng trách nhiệm luôn đặt trên vai những tinh hoa của giống nòi.
Lê Anh Hùng
Nguồn : VOA, 13/10/2017
Đã nhúng chàm liệu còn rửa được không ? (BBC, 12/10/2017)
Bài phát biểu của Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam tại phiên bế mạc Hội nghị Trung ương 6 khóa 12 hôm thứ Tư có những điểm gây 'khó hiểu', theo một cựu quan chức Văn phòng Quốc hội Việt Nam.
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng khuyên các đảng viên cộng sản Việt Nam 'tránh để tay nhúng chàm' và 'đi vào vết xe đổ'.
Bình luận về Hội nghị vừa kết thúc sau bảy ngày làm việc và đặc biệt về diễn văn bế mạc của ông Nguyễn Phú Trọng, hôm 12/10/2017, Luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Quốc hội Việt Nam nói với BBC :
"Bài diễn văn đó cũng là một cách để khái quát hóa lại [Hội nghị], nhưng có một chữ mà tôi nghe tôi không hiểu chữ đó được hiểu như thế nào, tức là từ đây trở đi, những sai phạm thì phải xử lý. Từ đây trở đi là được hiểu thế nào ?
"Tức là những sai phạm mới à ? Từ đây trở đi, còn những sai phạm vừa qua, các ngày vừa qua thì thế nào ?"
Diễn văn bế mạc của Tổng bí thư Trọng hôm thứ Tư có đoạn : "Từ nay trở đi, bất cứ trường hợp nào mà vi phạm kỷ luật, chúng ta phải xử lý nghiêm, làm nghiêm từ trên xuống dưới để giữ vững kỷ cương, kỷ luật của Đảng, để lấy lại và cùng cố lòng tin và tình thương yêu, quý trọng của nhân dân...
"Cần khẳng định ta làm hợp lòng dân thì dân tin và chế độ ta còn, Đảng ta còn. Ngược lại, nếu làm cái gì trái lòng dân, để mất niềm tin là mất tất cả".
Luật sư Thuận bình luận tiếp : "Rồi tay đã lỡ nhúng chàm thì phải tự sửa, mà ở Việt Nam, theo tục ngữ Việt Nam, người ta đã dùng chữ nhúng chàm thì không sửa được, mà bây giờ đã nhúng chàm tự sửa được ? "
'Chưa thấy đả động đến'
Cũng trong diễn văn hôm 11/10, nhà lãnh đạo Việt Nam có đoạn nhắc nhở đảng viên của đảng cộng sản : "tránh đi vào vết xe đổ, để tay nhúng chàm và nếu đã trót nhiều nhúng chàm rồi thì sớm tự giác gột rửa".
Cựu quan chức Văn phòng Quốc hội Việt Nam hôm thứ Năm đưa ra nhận xét tiếp với BBC :
"Cho nên cách nói như thế, tôi nghe trước đây có những vụ này, vụ kia, người ta cũng nói như thế, thì được hiểu rằng phải chăng là bất đầu mở ra là không đánh những vụ án vừa qua, những vụ đại án vừa qua liên quan đến những vụ ngân hàng này kia, không biết có mở rộng tiếp hay không hay là từ đây trở đi ?
"Thì chữ 'từ đây trở đi' tôi rất chú ý đến chữ đấy, không biết chữ đấy nội hàm như thế nào ? Đây là một cách nói, nhưng từ ngữ không rõ ràng, tôi hiểu là từ đây trở đi, thì những vụ phát sinh mới, còn những vụ cũ thì từ từ khép lại bớt hay sao ?"
Về các vụ đại án được Việt Nam đưa ra xét xử thời gian gần đây và liên quan các thông tin kỷ luật được đưa trước kỳ Hội nghị, Luật sư Thuận nhìn lại Hội nghị 6 và bình luận :
"Những vụ liên quan vụ đại án, lớn nhất là một vụ ngân hàng và một vụ đại án, liên quan đến những người bây giờ đang ở vị trí rất cao trong bộ máy của Đảng, thì chưa thấy đả động đến, đặt ra, người ta mong chờ như thế. Và cũng ngay cả vụ Ocean Bank, các luật sư cũng nêu ra cái thư mà ông Đinh La Thăng gửi cho các đơn vị thành viên, thì cũng không thấy đả động đến.
"Hay như nói một cách nào thì những vị trí mấu chốt đó, rõ ràng chưa thấy động đến.
"Cho nên cái người ta mong muốn là những người ở cấp cao đó liên quan đến các vụ án thì phải xử, đó cũng là trách nhiệm gây thiệt hại hàng vạn tỷ, để lại nợ xấu khổng lồ hàng triệu tỷ như thế, thì rõ ràng phải có trách nhiệm".
Và Luật sư Thuận nêu tiếp băn khoăn, thắc mắc của mình về việc này, ông nói :
"Nhưng không hiểu là cách xử làm sao ? Không biết là người ta có thủ thuật để làm giãn ra đến [Hội nghị] Trung ương 7 thì xử tiếp, hay là giữa, từ Hội nghị Trung ươn 6 đến Trung ương 7, người ta sẽ tiếp tục làm các vụ án cụ thể hơn, thuyết phục hơn ?
"Cho nên tôi cũng thường nói là những người nhóm lợi ích có một tỷ lệ khá lớn, mà phải nói trên 50% là trong Đại hội và trong Ban Chấp hành Trung ương ủng hộ, bỏ phiếu họ mới chúng cử, như vậy đại diện cho khối đó, khối đó bây giờ như thế nào ?
"Và ai chi phối khối lớn bầu cho, tạm gọi như là, 'chiến hữu của Đồng chí X' mà người ta gọi là nhóm lợi ích ?
"Bây giờ họ vẫn còn đó, như vậy khối đó bây giờ như thế nào, không thấy ai phân tích, đánh giá cho rõ", Luật sư Trần Quốc Thuận nói với Quốc Phương của BBC Tiếng Việt.
******************
‘Nhất thể hóa’ lãnh đạo ở Việt Nam mới chỉ là ‘thử nghiệm’ (Người Việt, 12/10/2017)
Trong bài phát biểu bế mạc Hội Nghị Trung Ương 6 của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng do báo Việt Nam đăng toàn văn, không thấy nhắc đến khái niệm "nhất thể hóa". Tuy vậy, người ta thấy ông nói đến việc "thực hiện mô hình bí thư cấp ủy đồng thời là chủ tịch Hội Đồng Nhân Dân ; thực hiện bí thư cấp ủy đồng thời là chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân cấp huyện, cấp xã những nơi có đủ điều kiện".
Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng (trái) và Chủ Tịch Nước Trần Đại Quang (phải) là hai trong "tứ trụ" của hệ thống chính trị Việt Nam. (Hình : Báo điện tử Kiến Thức)
Tức là, nếu áp dụng "nhất thể hóa" thì ở mỗi xã, mỗi huyện sẽ chỉ có một chức danh lãnh đạo duy nhất, thay vì có từ 2 đến 3 lãnh đạo như hiện nay.
Trước đó, một số báo trong nước đã rục rịch đăng chuyện áp dụng mô hình "nhất thể hóa" tại các địa phương. Báo Lao Động hôm 6 Tháng Mười đăng bài "Nhất thể hóa các chức danh tại Quảng Ninh : Giảm chi, gọn nhẹ, tăng hiệu quả, hiệu lực bộ máy".
Bài báo có đoạn : "Quảng Ninh là tỉnh đi tiên phong trong việc ‘nhất thể hóa’ một loạt các chức danh từ cấp xã tới huyện, đồng thời sáp nhập một số phòng ban, đơn vị hành chính sự nghiệp cấp huyện, trong đó nổi bật lên mô hình ‘nhất thể hóa’ bí thư kiêm chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân cấp huyện ở Cô Tô, Tiên Yên".
"Theo ông Vũ Ngọc Giao, trưởng ban Tổ Chức Tỉnh Ủy Quảng Ninh, đến nay chưa có đánh giá chính thức về vấn đề trên, nhưng qua thực hiện cho thấy, ngoài việc tiết kiệm chi tiêu, còn tạo ra một bộ máy gọn nhẹ, hiệu quả, bởi có khá nhiều cơ quan ở bên chính quyền và bên đảng có những chức năng, nhiệm vụ giống nhau", theo báo Lao Động.
Việc truyền thông trong nước đưa tin "nhất thể hóa" tại các địa phương cũng dấy lên suy đoán rằng Việt Nam sẽ tiến tới giai đoạn hợp nhất hai chức danh chủ tịch nước và tổng bí thư. Tuy nhiên, hiện tại chưa có chỉ dấu nào cho thấy điều đó sẽ xảy ra trong tương lai gần.
Hôm 12 Tháng Mười, Luật Gia Nguyễn Đình Hà, người từng tự ứng cử đại biểu Quốc hội năm 2016, viết : "Muốn ‘nhất thể hóa’ hai chức bí thư và chủ tịch huyện/xã thì phải sửa luật, chứ không phải đảng bảo thế mà làm được ngay. Chủ tịch huyện/xã do Hội Đồng Nhân Dân cùng cấp bầu ra, chứ bí thư là bí thư của đảng, do đảng tự bầu ra, dân không bầu ra bí thư. Do vậy, về cơ bản, muốn ‘nhất thể hóa’ thì phải sửa đổi chí ít hai luật – bầu cử và tổ chức chính quyền địa phương. Nhưng, xét đi xét lại, nếu bí thư ngồi vào ghế chủ tịch huyện/xã rồi, thì cần gì bầu bán chủ tịch trong phiên họp đầu, kỳ họp đầu mỗi khóa Hội Đồng Nhân Dân ? Làm gì còn cạnh tranh ? Và liệu có còn dân chủ ở cơ sở, dù chỉ hình thức ? Hay chỉ còn dân chủ trong đảng ?"
Ông Nguyễn Trường Sơn, công tác tại Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển (BPSOS) tại Bangkok chia sẻ ý kiến trên mạng xã hội : "Nhất thể hóa các chức danh giữa đảng và nhà nước trong bối cảnh này thì sẽ chỉ giúp tăng thêm mức độ toàn trị. Từ trước tới nay chúng ta đã phải nỗ lực giải thích cho người dân rằng đảng là đảng mà nhà nước là nhà nước. Không thể đánh đồng lẫn lộn được. Nếu ông làm cho đảng thì ông chỉ được lo việc đảng, còn đã làm cho nhà nước thì phải phụng sự ý nguyện của người dân. Tổng bí thư của đảng mà lên giọng đe nạt dân chúng thì là mất dạy, còn chủ tịch nước mà phục tùng đảng hơn là phục tùng nhân dân thì đó là ăn cháo đá bát".
Ông Sơn viết thêm : "Ngân sách dành cho hoạt động của đảng phải đến từ sự đóng góp của các đảng viên, cấm được động vào tiền thuế của dân. Nếu muốn hợp nhất đảng và nhà nước, thì chỉ còn một cách, đó là phải đa đảng và tổ chức tổng tuyển cử tự do !"
Nhà Hoạt Động Nguyễn Thị Bích Ngà bình luận trên Facebook : "Cái gì tới thì nó phải tới. Trước đây, đảng còn giấu giấu giếm diếm quyền lực thống trị lãnh đạo bao trùm bằng cách lập ra hai cơ quan : đảng và chính quyền, mị dân bằng cách lập ra Quốc hội và Hội Đồng Nhân Dân các cấp. Từng bước, đảng đưa Điều 4 vô Hiến Pháp, thấy dân không phản ứng gì cho lắm, đảng tiếp tục thâu tóm quân đội bằng chỉ thị, "trung với đảng", thấy dân cũng chưa phản đối nhiều, đảng túm luôn công an, "thanh gươm lá chắn của đảng, còn đảng còn mình", thấy dân vẫn nhậu tưng bừng, đảng quất luôn phát chót, "nhất thể hóa" công khai quyền lực tối thượng, tập trung một cách "chính đáng" dưới chiêu bài, "tinh giản bộ máy biên chế và dễ quy trách nhiệm !"
"…Để không bị cho là độc tài toàn trị, đảng đã lập ra chính phủ, Quốc hội là cái bánh vẽ cho dân ăn. Nay, thực hiện ‘nhất thể hóa’ là đảng công khai xóa bỏ cái bánh vẽ vì thấy đã thành công trong việc triệt tiêu sự phản kháng của người dân. Đảng có làm gì thì dân vẫn cứ im và chịu".
Bà Ngà phân tích : "Quyền lực sinh ra lạm dụng, lạm quyền, và nay nó được công khai hỗ trợ thêm quyền lực tập trung, vai trò giám sát giả vờ cũng đã bị vứt toẹt vào thùng rác. Điều đó thể hiện gì ? Sự khinh nhờn dân đã đến mức tuyệt đối. Đâu là đảng đâu là nhà nước ? Gộp một. Trước nay, nhìn thấy bản chất che đậy qua cái bánh vẽ nên tôi không phân biệt chính quyền với đảng, tôi luôn gộp một. Có không ít người phản biện, cho rằng đảng và chính quyền là hai cơ quan khác nhau, không thể gộp một. Vâng, ở nước khác nó thế, ở đây đảng và chính quyền là một". (T.K)
********************
Nhà báo ở Việt Nam kêu gọi dẹp ‘Thanh Tra Chính Phủ’ (Người Việt, 12/10/2017)
Báo Pháp Luật đưa tin Tổng Thanh Tra Chính Phủ cộng sản Việt Nam ông Phan Văn Sáu "sắp được (Quốc hội) xem xét miễn nhiệm" và "theo nguồn tin của phóng viên (báo này), ông Sáu sẽ nhận nhiệm vụ mới, đảm nhiệm trọng trách tại một tỉnh phía Nam".
Ông Phan Văn Sáu. (Hình : Báo Tuổi Trẻ)
Phóng viên Nguyễn Dũng của báo Tiền Phong dẫn link bài về ông Sáu và giải thích trên Facebook : "Miễn nhiệm khác bãi nhiệm chỗ nào ? Miễn nhiệm được tặng hoa, bãi nhiệm thì không có gì".
Cùng thời điểm, facebooker Truong Huy San, tức nhà báo Huy Đức, tác giả bộ sách "Bên Thắng Cuộc" và là người am hiểu tình hình chính trị tại Việt Nam, viết rõ hơn : Ông Phan Văn Sáu "coi như được phân công" về làm bí thư Tỉnh Ủy Sóc Trăng thay cho ông Nguyễn Văn Thể (chuyển sang làm bộ trưởng Giao Thông Vận Tải).
Trong khi đó, nhà báo Nguyễn Thông, cựu biên tập viên báo Thanh Niên viết trên mạng xã hội : "Có lẽ cùng với việc dẹp các Ban Chỉ Đạo Tây Bắc, Tây Nguyên, Tây Nam Bộ bởi chúng ăn không ngồi rồi, thêm mâm thêm bát vớ vẩn, là ổ nảy sinh ra bao nhiêu vụ tham nhũng, thì cũng nên dẹp ngay cái gọi là cơ quan Thanh Tra Chính Phủ (tương đương cấp bộ). Lý do, qua bốn đời trùm liên tiếp là các ông Quách Lê Thanh, Trần Văn Truyền, Huỳnh Phong Tranh và Phan Văn Sáu, ông nào cũng lấm bê bết, còn thanh cha thanh mẹ được gì. Ối giời, "chân mình đã lấm bê bê/lại cầm bó đuốc đi rê chân người".
Một post khác cũng của ông Thông hồi tháng trước viết : "Này, tôi bảo thật ông Tổng Bí Thư (Nguyễn Phú) Trọng, nếu thiếu củi tươi đưa vào lò, chả cần kiếm rừng này núi nọ đâu xa, chọn ngay trong các cơ quan thanh tra, kiểm tra của trung ương (ví dụ Thanh Tra Chính Phủ, và lực lượng thanh tra của các bộ ngành) thì có mà vô thiên khênh. Chả cháy rừng rực ấy chứ lị. Làm đi, nói mãi rác tai".
Tin về ông Sáu sắp được Quốc hội miễn nhiệm được công bố trong bối cảnh website của Đài Tiếng Nói Việt Nam (VOV) ghi nhận phát ngôn của ông Nguyễn Quốc Dũng, ủy viên Hội Đồng Lý Luận Trung Ương, giám đốc Học Viện Chính Trị khu vực IV, Học Viện Chính Trị Quốc Gia HCM : "Chúng ta phải sắp xếp lại theo hướng sáp nhập những bộ phận có cùng chức năng lại với nhau. Ví dụ như Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương có thể sáp nhập với Thanh Tra Chính Phủ ; Ban Tổ Chức Trung Ương có thể nhập với Bộ Nội Vụ ; Bộ Kế Hoạch Đầu Tư có thể gắn với Bộ Tài Chính".
Trên lý thuyết, Thanh Tra Chính Phủ được mô tả là cơ quan ngang bộ của chính phủ cộng sản Việt Nam, có chức năng quản lý nhà nước về công tác thanh tra, giải quyết khiếu nại, tố cáo ; thực hiện nhiệm vụ, quyền hạn thanh tra, giải quyết khiếu nại, tố cáo và phòng ngừa, chống tham nhũng theo quy định của pháp luật.
Tuy vậy, trên thực tế, các phát ngôn và hành động của lãnh đạo cơ quan này thường khiến công luận tranh cãi. Hồi Tháng Chín, báo Tuổi Trẻ dẫn lời Phó Tổng Thanh Tra Chính Phủ Đặng Công Huẩn nói trong 1.1 triệu cán bộ kê khai tài sản năm 2016, chỉ có ba người "thiếu trung thực".
Hồi Tháng Tám, Luật Sư Trần Vũ Hải dẫn link bài về việc Thanh Tra Chính Phủ tiếp tục lùi lịch công bố kết luận vụ "biệt phủ" Yên Bái (của gia đình ông Phạm Sỹ Quý, giám đốc Sở Tài Nguyên-Môi Trường tỉnh Yên Bái) đến lần thứ 5 và bình luận : "Mấy cha thanh tra này về vườn đi. Việc bé bằng móng tay, vài ngày là xong, sao vẫn ‘cù cưa’ ? Thanh tra về kê khai tài sản của cấp giám đốc sở còn lâu thế, thanh tra cấp ủy viên trung ương, bộ trưởng chắc hết… nhiệm kỳ vẫn chưa xong, nên tốt nhất là không thanh tra !" (T.K)
*****************
Ông Nguyễn Phú Trọng có chỉnh đốn nổi Đảng ? (BBC, 11/10/2017)
Hàng triệu đảng viên cộng sản ở Việt Nam vẫn thờ ơ, bàng quan trước công cuộc chống tham nhũng, bất kể ông Nguyễn Phú Trọng 'tả xung hữu đột', một nhà quan sát từ Thành phố HCM bình luận tin Hội nghị Trung ương 6 vừa kết thúc.
Nếu công cuộc chống tham nhũng thất bại thì vị thế chính trị của ông Trọng cũng bị ảnh hưởng, nhà báo tự do Phạm Chí Dũng nói với chương trình thảo luận của BBC Tiếng Việt chiều 11/10/2017.
Tham gia thảo luận trên Kênh YouTube của BBC Tiếng Việt, ông Phạm Chí Dũng bình luận về sự so sánh hai ông Nguyễn Phú Trọng và Trần Quốc Vượng, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng, giống như cặp bài trùng Tập Cận Bình và Vương Kỳ Sơn tại Trung Quốc, dùng chiến dịch chống tham nhũng để giải quyết các vấn đề nhân sự.
Tuy thế, ông Phạm Chí Dũng nói so sánh riêng ông Trọng với ông Tập là không chính xác, vì ông Tập từ 2012 đã xử lý 1 triệu quan chức tham nhũng.
Còn ở Việt Nam, công cuộc chống tham nhũng chỉ có '5 quan chức kê khai tài sản sai' trên cả triệu người phải khai, theo ông Phạm Chí Dũng.
Nhất thể hóa thế nào ?
Hai khách mời cũng nói về ý tưởng 'nhất thể hóa' vị trí Đảng và chính quyền ở cấp huyện và xã mà Tổng bí thư Trọng nêu ra trong diễn văn bế mạc Hội nghị Trung ương6.
Phát biểu bế mạc Hội nghị Trung ương 6 ngày 11/10, Tổng bí thư Trọng nói sẽ "cơ bản thực hiện mô hình bí thư cấp ủy đồng thời là chủ tịch Hội đồng nhân dân", ở cấp xã và huyện.
Đây là một phần trong kế hoạch sắp xếp lại tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị tại Việt Nam.
Ông Nguyễn Phú Trọng cho biết Đảng sẽ "tập trung ưu tiên triển khai ngay những việc đã rõ, đã chín và được Trung ương nhất trí cao".
Tuy nhiên, vấn đề chưa rõ là việc nhất thể hóa sau đó có được áp dụng ở các cấp cao hơn, thậm chí cao nhất trong bộ máy hay không.
Nay ông Phạm Chí Dũng đặt câu hỏi :
"Nếu nhất thể hóa tới mà ông Nguyễn Phú Trọng làm Chủ tịch nước thì ông Trần Đại Quang đi đâu ? Hoặc nếu ông Trần Đại Quang làm Tổng Bí thư Đảng thì ông Trọng đi đâu ?"
Vì thế, ông Dũng nói, "điều này chưa thể diễn ra bây giờ trong Đại hội 12 mà phải chờ Đại hội 13, nếu có Đại hội 13".
Còn blogger Trương Duy Nhất từ Đà Nẵng nói rằng có khả năng 'nhất thể hóa' sẽ diễn ra ở các cấp huyện xã, rồi đô thị lớn, sau đó mới lên trung ương.
Ông Nhất cũng nói rằng trước Hội nghị Trung ương 6 có ý kiến mong đợi bầu thêm vào Bộ Chính trị nhưng hóa ra tại Hội nghị này là bầu bổ sung vào Ban Bí thư.
"Đây là một điều ngạc nhiên", ông Trương Duy Nhất nói.
Các nhân vật đang lên
Ông Trần Quốc Vượng (bìa trái) thay ông Đinh Thế Huynh (Thường trực Ban Bí thư, bìa phải) ở vị trí có tên hơi khác là 'thành viên thường trực Ban Bí thư'
Hai vị khách cũng bình luận về vai trò tăng lên của ông Trần Quốc Vượng, và ông Phạm Minh Chính.
Trong tuần này, có ý kiến trên báo chí chính thống ở Việt Nam nói trích lời một thành viên Hội đồng lý luận Trung ương tại Việt Nam cho rằng có thể sáp nhập Ủy ban Kiểm tra Trung ương với Thanh tra Chính phủ, trong nỗ lực tinh gọn bộ máy.
Ông Trần Quốc Vượng hiện đang là Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng.
Còn Trưởng Ban Tổ chức Trưng ương Phạm Minh Chính cũng xuất hiện trong lễ trao chức Bí thư Đà Nẵng cho ông Trương Quang Nghĩa, người thay ông Nguyễn Xuân Anh.
"Nhân vật Phạm Minh Chính cũng là nhân vật nặng ký trong cuộc đua vào chức vụ cao nhất sau này", theo đánh giá của ông Trương Duy Nhất từ Đà Nẵng.
Dư luận nghĩ gì ?
Trên trang Facebook và YouTube của BBC Tiếng Việt đã có nhiều ý kiến về chủ đề này, cho thấy sự quan tâm của dư luận.
Van Ha viết :
"Các vị bình luận cứ bảo chống tham nhũng chỉ là chiêu bài, thực chất là các phe nhóm "đánh nhau" để tranh giành quyền lực. Vậy nếu có thể thật mà nhóm thắng thế toàn tâm toàn lực vì đất nước để đưa đất nước đi lên chẳng lẽ không tốt sao ?"
Còn bạn Van Jang viết :
"Nhìn quá khứ để biết tương lai. Sợ rằng giang sơn dễ dời bản tính khó thay. Bản chất xấu đã xấu thì vào tù cải tạo thế nào cũng không thể thay đổi được. Lev Tolstoi từng nói, cái xấu không tự nó thay đổi được. Một người lười nhác ăn cắp ham rượu chè thì khó bỏ lắm..".
Còn bạn Sang Dang thì viết, "dân mất lòng tin vào chế độ, vào đảng lâu, lâu lắm rồi".
Cũng trên Facebook, Thương Vũ đặt câu hỏi, "Nói thật giờ ông có nói hay cỡ nào cũng chẳng mấy ai quan tâm, nếu ông không muốn đa Đảng, sợ mất quyền mà làm tin được ông thử cơ cấu chính quyền 5-5 xem sao, nghĩa là 5 người do Đảng cử, là đảng viên, còn 5 người do dân cử (không phải là đảng viên), Chủ tịch là người của đảng thì phó Chủ tịch là người không Đảng ?
Tóm lại phải có đối trọng để giám sát lẫn nhau, nâng cao dân chủ một bước để chống tham nhũng bè phái... còn không thì vẫn cứ là bình cũ rượu mới..".
**********************
Thường vụ Quốc hội họp ngay sau Hội nghị Trung ương6 (RFA, 12/10/2017)
Ủy ban Thường Vụ Quốc hội Việt Nam nhóm họp ngay sau khi Hội Nghị Trung ương 6 bế mạc. Tại ngày họp 12 tháng 10, Ủy ban Thường Vụ Quốc hội Việt Nam nói tất cả 13 mục tiêu đề ra đều đạt ; trong đó tăng trưởng GDP cả năm 2017 của Việt Nam ước tính đạt 6,7%.
Các container nằm tại cảng Đà Nẵng, ngày 16 tháng 6 năm 2017. (Ảnh minh họa) - AFP
Báo cáo của Chính phủ cho thấy năm 2017 quy mô GDP đạt khoảng 5 triệu tỷ đồng, tương đương 225 tỷ USD và GDP bình quân đầu người là khoảng 2.400 USD.
Chính phủ dự kiến năm 2018, GDP tăng từ 6,5 đến 6,7%, tốc độ tăng giá tiêu dùng bình quân khoảng 4%, tổng kim ngạch xuất khẩu tăng 7-8%, tỷ lệ nhập siêu so với tổng kim ngạch xuất khẩu dưới 3%.
Phó Chủ tịch Quốc hội Uông Chu Lưu cho biết đây là lần đầu tiên trong những năm gần đây Việt Nam đạt 13/13 chỉ tiêu phát triển kinh tế - xã hội, trong đó có những chỉ tiêu trước đó rất khó đạt được như tổng mức đầu tư xã hội, chỉ số giá tiêu dùng, bội chi,…
Tuy nhiên ông Lưu cũng chỉ ra một số vấn đề như nguồn thu từ 3 khu vực kinh tế là doanh nghiệp nhà nước, vốn đầu tư nước ngoài FDI, doanh nghiệp ngoài quốc doanh đều không đạt dự tính. Trong đó, nguồn thu từ doanh nghiệp nhà nước giảm mạnh nhất, cụ thể giảm 7,7%.
Cũng tại cuộc họp, nhiều đại biểu cho biết mức tăng trưởng của Việt Nam năm 2017 đáng ghi nhận, nhưng họ băn khoăn về chất lượng của sự tăng trưởng này.
Ông Phan Thanh Bình, Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng nói rằng tăng trưởng năm 2017 của Việt Nam dựa vào các doanh nghiệp FDI lớn như Sam Sung, Formosa.
Theo ông Bình thì doanh số của Samsung năm nay cao vượt trội, khoảng 55 tỷ USD. Nhưng ông cho rằng đây là một doanh nghiệp nước ngoài nên phải phân tích rõ các chỉ số kinh tế, ngân sách mà tăng trưởng tạo ra.
Còn Formosa là thủ phạm từng gây ra thảm họa môi trường cho các tỉnh khu vực miền Trung khi xả thải hóa chất độc hại trực tiếp ra biển khiến cá, hải sản chết hàng loạt từ đầu tháng 6 năm ngoái.
Ngoài ra, Ủy ban Đối ngoại của Quốc hội ông Nguyễn Văn Giàu đưa ra vấn đề là kinh tế Việt Nam phát triển nhưng GDP đầu người vẫn thấp hơn Lào. Trong khi đó, nhiều ý kiến chỉ ra rằng thiên tai đang ảnh hưởng đến nông nghiệp, tỷ lệ thất nghiệp vẫn cao, quỹ bảo hiểm có nguy cơ vỡ,…
********************
Ông Trọng nhắc đảng viên 'tránh đi vào vết xe đổ' (BBC, 11/10/2017)
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng loan báo Đảng Cộng sản sẽ cho phép thực hiện bí thư cấp ủy đồng thời là chủ tịch Uỷ ban nhân dân cấp huyện, cấp xã ở "những nơi có đủ điều kiện".
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hứa xây dựng cơ chế 'công khai, minh bạch'
Phát biểu bế mạc Hội nghị Trung ương 6 ngày 11/10, người đứng đầu đảng cộng sản Việt Nam nói thêm "cơ bản thực hiện mô hình bí thư cấp ủy đồng thời là chủ tịch Hội đồng nhân dân".
Đây được xem là một phần trong kế hoạch sắp xếp lại tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị tại Việt Nam.
Ông Nguyễn Phú Trọng cho biết Đảng sẽ "tập trung ưu tiên triển khai ngay những việc đã rõ, đã chín và được Trung ương nhất trí cao".
"Còn đối với những việc chưa đủ rõ, quá phức tạp, ý kiến còn khác nhau nhiều thì tiếp tục nghiên cứu, tổng kết, quyết định sau, làm từng bước, chắc chắn".
Cụ thể về mặt tổ chức, ông cho biết :
- Kết thúc hoạt động của các Ban Chỉ đạo Tây Bắc, Tây Nguyên, Tây Nam Bộ.
- Tổ chức lại Đảng bộ Ngoài nước và Đảng bộ Bộ Ngoại giao.
- Sắp xếp lại tổ chức bộ máy, đổi mới hoạt động của các ban bảo vệ, chăm sóc sức khoẻ cán bộ.
- Đẩy mạnh xây dựng tổ chức đảng và phát triển đảng viên trong các doanh nghiệp, đơn vị sự nghiệp ngoài nhà nước.
- Cơ bản thực hiện mô hình bí thư cấp ủy đồng thời là chủ tịch Hội đồng nhân dân ; thực hiện bí thư cấp ủy đồng thời là chủ tịch Uỷ ban nhân dân cấp huyện, cấp xã những nơi có đủ điều kiện.
- Rà soát, sắp xếp giảm các ban chỉ đạo, ban quản lý dự án và các cơ quan phối hợp liên ngành.
- Các bộ, cơ quan thuộc Chính phủ rà soát, chuyển giao một số nhiệm vụ và dịch vụ công cho doanh nghiệp, người dân đảm nhiệm.
- Tinh giản biên chế, cơ cấu lại đội ngũ cán bộ chuyên trách của Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị - xã hội, xã hội - nghề nghiệp.
Ông Trọng hứa hẹn : "Xây dựng cơ chế cạnh tranh, công khai, minh bạch trong tuyển dụng, bổ nhiệm, đề bạt cán bộ để thu hút người thực sự có đức, có tài vào làm việc trong các tổ chức của hệ thống chính trị".
Ông cũng không quên nhấn mạnh : "Nghiêm túc thực hiện nguyên tắc Đảng thống nhất lãnh đạo xây dựng và quản lý tổ chức bộ máy, biên chế của hệ thống chính trị".
Chính trị Việt Nam chứng kiến khá nhiều biến cố nhân sự từ sau Đại hội 12
'Tăng cường kỷ cương'
Phát biểu bế mạc hội nghị quan trọng của đảng, ông Nguyễn Phú Trọng kêu gọi :
-Tập trung ưu tiên xây dựng, hoàn thiện thể chế, tăng cường kỷ cương, kỷ luật để cải thiện mạnh mẽ hơn môi trường đầu tư kinh doanh.
- Khắc phục tình trạng chậm phân bổ và giải ngân vốn đầu tư công, chậm cổ phần hoá, thoái vốn doanh nghiệp nhà nước.
- Tiếp tục cơ cấu lại thu - chi ngân sách nhà nước, kiểm soát bội chi và bảo đảm nợ công trong ngưỡng an toàn.
- Xử lý căn bản và triệt để hơn các công trình, dự án, doanh nghiệp nhà nước thua lỗ kéo dài, các ngân hàng thương mại yếu kém, nợ xấu ngân hàng và nợ đọng xây dựng cơ bản.
- Đẩy mạnh cơ cấu lại, đổi mới và nâng cao hiệu quả doanh nghiệp nhà nước, các đơn vị sự nghiệp công lập ; phát triển kinh tế tư nhân thực sự trở thành một động lực quan trọng của nền kinh tế.
Theo vị Tổng Bí thư, Ban Chấp hành Trung ương "nhất trí" cho rằng, trong 9 tháng đầu năm 2017, kinh tế - xã hội "tiếp tục chuyển biến tích cực, khá toàn diện trên hầu hết các lĩnh vực".
'Bài học đau xót'
Ông Nguyễn Phú Trọng dành một phần diễn văn để nhắc lại quyết định cách chức Bí thư Thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh.
"Đây là bài học đau xót cần nghiêm túc rút kinh nghiệm không chỉ đối với đồng chí Nguyễn Xuân Anh mà là bài học chung đối với tất cả chúng ta".
Ông Trọng nhắc nhở đảng viên "tránh đi vào vết xe đổ, để tay nhúng chàm (và nếu đã trót ít nhiều nhúng chàm rồi thì sớm tự giác gột rửa)".
Ông lại cam kết : "Từ nay trở đi, bất cứ trường hợp nào mà vi phạm kỷ luật, chúng ta phải xử lý nghiêm, làm nghiêm từ trên xuống dưới để giữ vững kỷ cương, kỷ luật của Đảng, để lấy lại và củng cố lòng tin và tình thương yêu, quý trọng của nhân dân".
Bài diễn văn có đoạn : "Cần khẳng định, ta làm hợp lòng dân thì dân tin và chế độ ta còn, Đảng ta còn. Ngược lại, nếu làm cái gì trái lòng dân, để mất niềm tin là mất tất cả".