Đó là lời khẳng định của một nguồn tin nội bộ nói với Thoibao.de. Nguồn tin nội bộ này còn giải thích rõ như sau :
Chủ tịch nước Tô Lâm duyệt đội danh dự Quân chủng Phòng không – Không quân hôm 3/6/2024
Tô Lâm và đồ đệ đã có kế hoạch từ trước, lợi dụng Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cho chúng 1 thanh kiếm thần là "chống tham nhũng", và Tô Lâm cứ "ngoan ngoãn" thi hành nhiệm vụ thôi.
Với chế độ độc đảng và 100% quan chức tham nhũng thì cứ bắt doanh nghiệp này sẽ lòi ra quan chức kia và cứ như vậy. Cuộc chiến nó rất tàn khốc, thí dụ như 2 vụ đại án Phúc Sơn và Thuận An nhắm vào ông Thưởng và ông Huệ vừa đưa vào danh sách ban chỉ đạo trung ương về phòng, chống tham nhũng, tiêu cực.
Do có sự chuẩn bị kỹ nên Tô Lâm có trong tay hầu hết các quan tham từ Ủy viên Bộ Chính trị trở xuống, không có doanh nghiệp ruột (sân sau) thì cũng có doanh nghiệp người nhà. Tô Lâm có thể gõ đầu bất cứ ai và phải ngồi yên.
Tô Lâm đang "thịt" Nguyễn Văn Yên, Phó trưởng Ban Nội chính Trung ương, không biết có ra đi hay không. Tô Lâm cũng chuẩn bị "thịt" Phan Đình Trạc, Trưởng Ban Nội chính Trung ương, nhưng không cho chết mà ngồi yên không ngọ nguậy. Phạm Minh Chính thì ngồi ngoan như con cóc ! Ngồi im thì ở đó, nếu không, cho thịt ngay !
Tới đây thực sự là một chế độ công an trị và chúng sẽ "thịt" rất kinh. Mấy năm qua lực lượng công an cướp được rất nhiều tiền và chúng đầu tư vào các công ty sân sau, nên sẽ rất nguy hiểm cho các doanh nghiệp cạnh tranh với các công ty của công an mà họ không biết đó là doanh nghiệp ruột của công an.
Trong chế độ này, 100% quan chức nào cũng tham nhũng, kể cả Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, có thể lúc này thì không, nhưng trước kia không tham nhũng, không đút lót thì có lên chức được đến vị trí Tổng bí thư không ? Nếu nói là " không", có ai tin ở đây ?
Chính vì vậy Tô Lâm mới có điều kiện ép luôn cả Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, ép luôn cả Bộ Chính trị và Tô Lâm lúc này mới là Tổng Bí Thư theo diễn biến hiện trạng.
Thí dụ gần đây nhất, Trần Cẩm Tú tưởng chừng như cầm chắc trong tay chức Bộ trưởng Bộ Công an, nhưng Tô Lâm cho triệu tập 63 Giám đốc Công an các tỉnh thành cả nước về Hà Nội họp, và gửi quyết định lên Bộ Chính Trị là đề cử Lương Tam Quang giữ chức Bộ trưởng Bộ Công an. Lần đầu tiên trong lịch sử Đảng cộng sản Việt Nam, cơ sở cấp dưới ép ngược lên Bộ Chính trị. Đây có thể nói là một cuộc "đảo chính mềm" của Tô Lâm.
Nếu không nắm được thực quyền trong tay, Tô Lâm không thể nào tồn tại tới giờ này
Tin nội bộ
Vì sao Tổng Trọng và lãnh đạo Việt Nam rất "lo ngại" Tô Chủ tịch lên chức Tổng bí thư ?
Trà My, VOA, 28/05/2024
Chủ tịch nước, cựu Bộ trưởng Công an Tô Lâm đã bước vào các hoạt động chính thức trong vai trò nhân vật số 2, trong Tứ trụ. Tuy nhiên, tân Bộ trưởng Bộ Công an, người sẽ thay thế cho ông Tô Lâm là ai, vẫn chưa có câu trả lời chính thức.
Tứ trụ mới vừa được thành hình tháng 5/2024
Theo giới quan sát quốc tế, ông Nguyễn Phú Trọng và số đông các lãnh đạo chủ chốt của Đảng cộng sản Việt Nam, trong thời gian gần đây, hết sức "ngần ngại" trước viễn cảnh, cựu Bộ trưởng Công an Tô Lâm lên chức Tổng bí thư, vì họ sợ, ông Tô Lâm có thể phá nát Đảng.
Tại sao họ lại nghĩ xấu cho tân Chủ tịch nước Tô Lâm như vậy ?
Công luận cho rằng, trong quá khứ ông Tô Lâm có mối quan hệ khá thân thiết với cựu Thủ tướng 2 nhiệm kỳ là ông Nguyễn Tấn Dũng – đối thủ chính trị của Tổng Trọng. Bộ trưởng Công an trước đây từng là Thư ký riêng của Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, cố vấn An ninh và Tôn giáo, một nhân vật thân cận với ông Ba Dũng.
Sau Đại hội Đảng 12, với sự hỗ trợ của Bắc Kinh, ông Nguyễn Phú Trọng đã đảo ngược tình thế, để chiến thắng cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, và đẩy ông Ba Dũng về vườn, làm người tử tế. Kể từ đó, quyền lực của Tổng Trọng tăng lên nhanh chóng.
Giới phân tích đánh giá :
"Ban Chấp hành Trung ương Đảng chỉ còn là cái bóng của Tổng bí thư Trọng. Những gì ông Trọng nói, các ủy viên Trung ương xem như nghị quyết, và vấn đề gì ông Trọng viết, thì họ được tuyên truyền, thổi phồng thành "kim chỉ nam", như Kim Jong Un ở Bắc Triều Tiên".
Tất cả các đối thủ chính trị vốn là đàn em của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, lần lượt bị đưa lên "đoạn đầu đài". Điển hình là Ủy viên Bộ Chính trị, cựu Bí thư Thành Hồ Đinh La Thăng. Nhưng trong cái rủi đó, thì Bộ trưởng Tô Lâm lại có cái may. Theo đó, để truy tố được Đinh La Thăng, thì cần phải bắt được Trịnh Xuân Thanh.
Song, lúc đó, Trịnh Xuân Thanh đã nhanh chân, cao chạy xa bay sang Berlin để xin tỵ nạn chính trị. Lập tức, Tô Lâm tình nguyện "điệu" Trịnh Xuân Thanh về Việt Nam, để lấy lòng Tổng Trọng, và đã thành công. Với chiến công "oanh liệt" này, Tô Lâm được Tổng Trọng tin dùng, và nhanh chóng trở thành cánh tay đắc lực của ông Trọng.
Đó là lý do vì sao, Giáo sư Zachary Abuza, từ Hoa Kỳ, đã nhận định rằng :
"Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã trao cho ông Tô Lâm quá nhiều quyền lực, để chống tham nhũng, và có thời điểm, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã không còn có thể kiểm soát quyền lực của Đại tướng Tô Lâm".
Trong lúc, có những đồn đoán cho rằng, cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã có những thỏa thuận ngầm với Tổng Trọng, để đảm bảo sự an toàn cho Ba Dũng sau khi nghỉ hưu. Việc hai con trai của ông Ba Dũng, Nguyễn Thanh Nghị – Bộ trưởng Bộ Xây dựng ; và Nguyễn Minh Triết – Bí thư Trung ương Đoàn, Chủ tịch Trung ương Hội Sinh viên Việt Nam, vẫn tiếp tục thăng tiến, là minh chứng cho điều vừa kể.
Nhưng điều đó không có nghĩa là có thể khẳng định, ông Ba Dũng vô can trong cuộc chiến "vương quyền", ở thượng tầng vừa qua, với sự nổi loạn của Bộ trưởng Tô Lâm.
Trong vụ án Đại tá Nguyễn Duy Linh – cựu Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo – con trai Tướng Hưởng, bị truy tố với cáo buộc nhận hối lộ của Phan Văn Anh Vũ, tức Vũ "nhôm", 5 triệu USD. Đã có nhiều bằng chứng cho thấy, ông Tô Lâm – trong vai trò Bộ trưởng Bộ Công an, đã tham gia chỉ đạo, để Cơ quan Điều tra của Bộ Công an, làm sai lệch hồ sơ của vụ án, nhằm chạy tội cho Đại tá Linh.
Việc Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao quyết định trả lại Hồ sơ của vụ án, yêu cầu Bộ Công an phải tiến hành điều tra lại, theo yêu cầu từ Văn phòng Tổng bí thư, đã cho thấy, ông Trọng nắm rất chắc nội tình của Bộ Công an.
Nhưng vào thời điểm đó, Bộ trưởng Tô Lâm vẫn còn có giá trị sử dụng, nên sau khi hoàn tất hồ sơ, vụ án Nguyễn Duy Linh được đưa ra xét xử. Theo đó, Tòa án Nhân dân thành phố Hà Nội đã tuyên phạt Nguyễn Duy Linh 14 năm tù, về tội nhận hối lộ, với số tiền chỉ còn là 500 ngàn USD.
Vào thời điểm đó, theo giới thạo tin, ông Tô Lâm đã giúp cho con trai của Tướng Hưởng giảm bớt số tiền nhận hối lộ, xuống chỉ còn 10%, để giảm nhẹ hình phạt tù. Quan trọng hơn, số tiền nhận hối lộ chênh lệch hơn 4 triệu USD không bị thu hồi, là một thắng lợi lớn. Với bản án 14 năm tù, Nguyễn Duy Linh sẽ thụ án khoảng nửa thời gian, tức 7 năm, rồi sẽ ra tù với số tiền nhiều triệu USD, có lẽ là "giấc mơ" của không ít người.
Xin đừng quên, gần đây, Tướng Hưởng bị mạng xã hội cáo buộc, là người đứng sau chỉ đạo sự "nổi loạn" của Bộ Công an và Bộ trưởng Tô Lâm, trên danh nghĩa kế hoạch "Ván bài lật ngửa" của Bộ Công an, hay "Cuộc đảo chính không tiếng súng".
Trà My
*************************
Ai sẽ là Tổng bí thư Đại hội 14 : Vì sao Tô Đại và Thủ Chính hy vọng rất mong manh ?
Trà My, Thoibao.de, 28/05/2024
Theo giới quan sát, mặc dù hai ghế "Tứ trụ" – Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội – còn trống đã được bổ sung, nhưng nhiều dấu hiệu cho thấy, cuộc đấu đá nội bộ trong Ban lãnh đạo cấp cao sẽ tiếp tục tiếp diễn, thậm chí ở mức độ cao hơn.
Bộ trưởng công an Tô Lâm và Thủ tướng Phạm Minh Chính grof cuyện trong hàng lang Quốc hội - Ảnh minh họa
Cuộc chạy đua vào chiếc ghế Tổng bí thư giữa các ứng viên còn "sót lại", đã có biểu hiện tăng tốc, khi còn 19 tháng nữa là Đại hội 14 sẽ khai mạc, vào đầu năm 2026.
Theo đó, trong 4 ứng viên hiện nay, ngoài Tổng Trọng – người gần đây không giấu diếm tham vọng ngồi lại ghế đứng đầu Đảng, thêm nhiệm kỳ thứ 4. Trong lúc, ông Trọng có biểu hiện cho thấy, ông có về vấn đề sức khỏe. Mới đây nhất, sau Hội nghị Trung ương 9, Tổng Trọng lại biến mất một cách bí ẩn, nhưng lần này có vẻ là có chủ đích.
Cuộc đua vào ghế Tổng, ngoài các nhân vật như Chủ tịch nước Tô Lâm và Thủ tướng Phạm Minh Chính, cũng cần phải kể tới một "ngôi sao" mới nổi, đó là, Đại tướng Lương Cường. Ông Cường mới được đưa lên ghế Thường trực Ban Bí thư – nhân vật số 5 theo cấp bậc trong Đảng.
Theo giới quan sát quốc tế, nhiều dấu hiệu cho thấy, khả năng rất cao, tân Thường trực Ban Bí thư – Đại tướng Lương Cường, có thể dễ dàng trở thành Tổng bí thư kế nhiệm, nếu ông Trọng chịu rút lui.
Ngược lại, đối với ông Tô Lâm, cơ hội trở thành Tổng bí thư là điều hết sức mong manh. Dù rằng, ông Tô Lâm – trên cương vị Chủ tịch nước, cũng có những ưu thế nhất định, đó là vị trí thống lĩnh các lực lượng vũ trang. Nhưng để thành công, Tô Lâm cũng cần một điều kiện khắc nghiệt. Đó là, tân Bộ trưởng Công an – người sẽ ngồi vào chiếc ghế còn bỏ trống, phải là nhân sự chịu ảnh hưởng của ông Tô Lâm.
Đây là điều hoàn toàn không tưởng, bởi lý do, Tổng Trọng và Ban lãnh đạo Đảng đã "ăn đòn" đủ, và nhớ đời về cuộc nổi loạn của ông Tô Lâm, kể từ đầu năm 2024 cho đến nay.
Giáo sư Nguyễn Văn Chữ từ Hoa Kỳ, đã đưa ra cảnh báo :
"Nếu mà ông Tô Lâm nắm được Bộ Công an và giữ chức vụ Chủ tịch nước, ông ta sẽ dùng chính lời của ông Trọng về "trách nhiệm của người đứng đầu", để đẩy ông Trọng ra đi, trước cuối năm nay. Lý do là, nếu ông Trọng còn ngồi ghế Tổng bí thư, thì ông Trọng sẽ không giới thiệu ông Tô Lâm kế nhiệm ông ta".
Hơn nữa, thực tế cho thấy, ông Tô Lâm đã không thành công khi đề cử người của mình vào Bộ Chính trị, để đoạt ghế tân Bộ trưởng Bộ Công an. Vì thế, khả năng rất cao, Tô Chủ tịch sẽ phải chống lại các nỗ lực rất lớn, đang đe dọa ông ta, và có nguy cơ, sẽ bị gạt ra khỏi cuộc đua. Thậm chí, có ý kiến cho rằng, "Ông Tô Lâm khó có thể "sống sót", vì ông đã có quá nhiều kẻ thù". Chỉ riêng cái Công ty Xuân Cầu của em trai ông Tô Lâm, cũng đủ để những người khác đẩy ông ấy xuống rồi.
Theo Giáo sư Zachary Abuza, từ Hoa Kỳ, sau khi rời ghế Bộ trưởng Bộ Công an, ông Tô Lâm đã suy giảm quyền lực đáng kể, và khó có thể hạ được Thủ tướng Phạm Minh Chính – một đối thủ nặng ký.
Những phân tích trên hoàn toàn phù hợp với đánh giá của Giáo sư Chữ :
"Nếu ông Tô Lâm ra đi, thì ông Phạm Minh Chính thừa hưởng hết, và ông Chính lợi nhất".
Giáo sư Chữ giải thích, ông Phạm Minh Chính là người rất là tâm cơ. Ông rất giỏi cái chuyện này. Ông Vương Đình Huệ hay "làm thinh", nhưng rốt cục vẫn bị kẹt, nhưng ông Chính thì khác. Khi mọi người đang "đấm nhau", thì dường như ông Phạm Minh Chính đứng yên. Nhân vật đáng lo lắng phải là ông Tô Lâm, chứ không phải ông Chính.
Việc ông Phạm Minh Chính là người ký quyết định cho ông Trần Quốc Tỏ – Thứ trưởng Thường trực Bộ Công an – một đối thủ trước đây của Tô Lâm, nắm quyền điều hành Bộ Công an, đã thể hiện rất rõ ý đồ của Thủ tướng Chính.
Tuy nhiên, những nỗ lực của ông Chính – một ứng viên đang cố gắng để thay thế Tổng Trọng, hoàn toàn không suôn sẻ. Không phải chỉ do cái gốc tướng lĩnh Bộ Công an trước đây, mà ông Chính còn là người do ông Ba Dũng đưa lên, cũng là hạn chế rất lớn.
Hơn thế nữa, ông Chính có scandal về quan hệ trên mức tình cảm với bà "trùm" Nguyễn Thị Thanh Nhàn, và vấn đề tham nhũng của bà. Nếu các đối thủ của ông Chính lôi lại vấn đề này, và sử dụng làm cái cớ để hạ bệ, thì ông Chính cũng khó thành công.
Nhiều chỉ dấu cho thấy, Tổng Trọng đang dựa vào lực lương Quân đội, không chỉ làm đối trọng, mà còn để kiểm soát ngành Công an. Do đó, có thể tin rằng, Đại tướng Lương Cường là người có lợi thế nhất, để trở thành Tổng bí thư tại Đại hội 14, với điều kiện Tổng Trọng chịu rút lui khỏi cuộc chơi.
Trà My
Các chế độ cộng sản có một tiến trình cáo chung đặc biệt. Chúng không thể thay đổi tư tưởng và lập trường chính trị. Chúng giống như một tôn giáo lấy chủ nghĩa Mác – Lênin làm kinh thánh, khi kinh thánh bị đã vất bỏ thì tôn giáo cũng phải bốc hơi theo.
Tân Chủ tịch nước Tô Lâm - Ảnh minh họa
Việc ông Tô Lâm được chế độ cộng sản chọn làm chủ tịch nước đã gây bàn luận khá sôi nổi. Câu hỏi đang được nhiều người đặt ra là quyết định này nhằm chuẩn bị cho ông lên làm tổng bí thư đảng hay chỉ có mục đích đẩy ông ra khỏi bộ công an trước khi về hưu ? Thắc mắc này có cơ sở vì tình trạng hiện nay của chế độ cộng sản cũng như về con người Tô Lâm, nhưng nó không quan trọng như nhiều người có thể nghĩ.
Trước hết Tô Lâm là người như thế nào ?
Lần đầu tiên tôi nghe thấy tên Tô Lâm là vào mùa hè 2002 nhân đám tang tướng Trần Độ, một thân hữu mà tôi rất quý mến. Qua điện thoại anh Phạm Quế Dương (cựu đại tá chủ nhiêm chính trị mặt trận chống Trung Quốc mùa xuân 1979 và cựu tổng biên tập tạp chí Lịch Sử Quân Đội, đối với tôi vừa là một chí hữu vừa là một người anh) thuật lại rằng đám công an của Cục Bảo vệ Chính Trị của Tô Lâm đã can thiệp một cách lộ liễu và khiếm nhã. Nhưng rồi tôi không nghe nói nhiều về Tô Lâm, ngay cả sau khi ông lên làm thứ trưởng rồi bộ trưởng công an, vào ban chấp hành trung ương rồi bộ chính trị Đảng Cộng Sản. Ông có vẻ kín đáo.
Điều đặc biệt đáng lưu ý là ông là một công an dòng dõi, cho tới khi làm bộ trưởng tất cả sự nghiệp là trong ngành "bảo vệ chính trị" nghĩa là đàn áp những người bất đồng chính kiến. Cha ông trước đây là cục trưởng Cục Quản Lý Trại Giam, nghĩa là coi các nhà tù. Con bắt người, cha giam giữ và hành hạ. Có thể nói nghề gia truyền của Tô Lâm là đàn áp, thi hành mệnh lệnh đàn áp mà không thắc mắc mệnh lệnh đúng hay sai, không khác một đội hành quyết giết người vì nghề nghiệp.
Tô Lâm được dư luận Việt Nam và thế giới, nhất là Châu Âu, đặc biệt chú ý từ năm 2017 khi ông đích thân sang Châu Âu tổ chức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh (chính quyền cộng sản Việt Nam vẫn gượng gạo tuyên bố là chính Trịnh Xuân Thanh đã về nước và ra đầu thú nhưng không hề phản bác cáo buộc của cảnh sát Đức). Vụ này đã khiến nước Đức phẫn nộ đình chỉ quan hệ "đối tác chiến lược" với Việt Nam. Tại sao một đại tướng bộ trưởng lại đích thân chỉ huy một vụ bắt cóc ? Hành động vô ý thức tai hại này chỉ có thể giải thích là vì do phản xạ nghề nghiệp Tô Lâm ưa thích những thủ đoạn lén lút.
Hai năm sau, 2019, tôi được xem một video của truyền hình Việt Nam trong đó Tô Lâm trò chuyện với một nhóm ký giả về vụ 39 thanh niên Việt Nam chết lạnh trong một xe thùng khi nhập cảnh bất hợp pháp vào nước Anh. Tôi phải ngạc nhiên về thái độ bình thản dửng dưng, gần như cười cợt, của ông trước một thảm kịch mà chính thủ tướng Anh Boris Johnson đã phải đến tận nơi để bày tỏ sự xúc động.
Rồi vụ Đồng Tâm năm sau gây chấn động trong dư luận Việt Nam. Ông Lê Đình Kình, 84 tuổi, một cựu công an và chủ tịch xã Đồng Tâm bị giết dã man trong một cuộc tấn công giữa đêm của một lực lượng công an hùng hậu chỉ để tịch thu bản đồ chứng mình quyền sử dụng đất của xã Đồng Tâm tại cánh đồng Sênh. Sau đó truyền hình nhà nước đưa hình ảnh của mấy chục thanh niên Đồng Tâm bị bắt với mặt mũi sưng vù vì bị đánh. Điều đáng lưu ý là sự dối trá trơ trẽn của bộ công an theo đó chính người dân Đồng Tâm đã tấn công trước một toán công an đang xây hàng rào. Sự bịa đặt dựng đứng này quá lỗ mãng nên chính quyền cộng sản không hề nhắc lại nữa.
Năm sau Tô Lâm lại nổi tiếng vì cùng với vài tướng tá công an đi ăn tại một nhà hàng cực kỳ đắt tại London trong đó mỗi người ăn một miếng thịt bò dát vàng trên 2.000 USD và họ uống hai chai rượu Petrus trị giá 28.000 USD trong khi lương của bộ trưởng công an chưa tới 1.000 USD. Tiền đâu mà tiêu xài hoang phí như vậy, giữa lúc hàng triệu đồng bào đang đói khổ, nếu không tham nhũng ?
Mấy năm gần đây Tô Lâm liên tục tích lũy những vụ tai tiếng nhưng ông không hề bị kỷ luật hay khiển trách. Phải hiểu ông là người rất thân tín của tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và được ông Trọng che chở tận tình. Nguyễn Phú Trọng coi hai sứ mạng chính của ông là đốt lò chống tham nhũng và kiên trì chủ nghĩa Mác – Lênin chống tự diễn biến tự chuyển hóa. Cả hai sứ mạng đó ông Trọng đều ủy nhiệm cho Tô Lâm thi hành. Tô Lâm là phó trưởng ban chống tham nhũng mà chính Nguyễn Phú Trọng là trưởng ban, còn đàn áp chính trị vốn thuộc bộ công an và cũng là nghề gia truyền của Tô Lâm.
Theo tiểu sử chính thức của ông, Tô Lâm vào học trường sĩ quan công an ngay sau khi học hết lớp 10 và phục vụ liên tục trong ngành "bảo vệ chính trị" cho tới khi lên làm thứ trưởng công an năm 2010, rồi bộ trưởng công an từ năm 2016. Nói chung ông là một công an nòi, thuộc dòng dõi công an, chuyên về đàn áp chính trị. Cũng theo tiểu sử chính thức thì ông có bằng tiến sĩ luật và có trình độ lý luận cao nhưng không biết ông đã học luật ở đâu, có lẽ trong trường đảng và bằng tiến sĩ luật của ông cũng giống như bằng "tiến sĩ xây dựng đảng" của Nguyễn Phú Trọng. Trình độ "lý luận cao" của Tô Lâm cũng đáng ngờ vực bởi vì gần đây khi tiếp một thứ trưởng công an Trung Quốc ông đã yêu cầu Trung Quốc giúp đỡ để học tập về lý luận.
Tóm lại Tô Lâm là mẫu người thừa hành tận tụy, không thắc mắc về nguyên tắc và đạo lý mà chỉ cặm cụi để làm tròn công việc được giao phó. Chính vì thế mà ông đã tranh thủ được lòng tin của sếp Nguyễn Phú Trọng. Nhưng cũng chính vì thế mà ông không tránh khỏi sự hoại loạn –hay đảo ngược- khái niệm. Ông đồng hóa "bảo vệ chính trị" với đàn áp chính trị, ông dùng luật để chà đạp thay vì bảo vệ quyền công dân và quyền con người.
Trong hai năm vừa qua ông đã điều tra và phanh phui sai phạm của rất nhiều lãnh đạo cao cấp của chế độ cộng sản. Hai chủ tịch nước, hai phó thủ tướng, chủ tịch quốc hội và thường trực ban bí thư kiêm trưởng ban tổ chức đảng đã bị bãi chức ; hàng chục bộ trưởng, thứ trưởng, cục trưởng, tỉnh ủy viên đã bị khai trừ thậm chí bị kết án tù. Chế độ bị chao đảo mạnh. Rất có thể vì Tô Lâm đã chỉ thi hành triệt để lệnh "chống tham nhũng không có vùng cấm, không có ngoại lệ" của Nguyễn Phú Trọng trong khi ông Trọng đã quá yếu bệnh để có thể vạch ra những thận trọng cần thiết. Có lẽ Tô Lâm không ý thức được rằng trong chế độ này bất cứ ai, kể cả chính ông, nếu bị điều tra cũng có tội tham nhũng và ông đã điều tra trước hết những người mà ông không ưa.
Điều duy nhất khó hiểu nơi Tô Lâm là gần đây ông đi thăm khá nhiều nước. Để làm gì ? Có lẽ là vì ông thấy mình quá mạnh trong vai trò cánh tay mặt của một Nguyễn Phú Trọng có toàn quyền nhưng lại không còn sức khỏe rồi nẩy ra tham vọng thay thế Nguyễn Phú Trọng và thấy cần phải học hỏi thêm về thế giới ? Có lẽ đó cũng là lý do khiến ông luôn luôn đòi đi cùng với thủ tướng Phạm Minh Chính trong các chuyến công du chẳng liên quan gì tới an ninh và ông Phạm Minh Chính đã chấp nhận đổi lại với đặc ân không bị điều tra. Nếu quả thực như thế thì đây sẽ là sai lầm tai hại nhất của Tô Lâm cho chính ông.
Hai ủy viên Bộ Chính trị Phạm Minh Chính và Tô Lâm cùng các đại biểu nữ công an nhân dân - Ảnh : VGP
Tương lai Tô Lâm
Trở lại với hai giả thuyết sau khi Tô Lâm được đưa lên làm chủ tịch nước.
Giả thuyết thứ nhất -để chuẩn bị cho ông lên làm tổng bí thư đảng trong Đại hội 14 sắp tới của Đảng Cộng Sản được dự trù vào tháng 01/2026- lẽ ra phải là tự nhiên và bình thường theo chủ trương "nhất thể hóa" mà Đảng Cộng Sản đã khẳng định. Chủ trương này, rập khuôn theo Trung Quốc, có nghĩa là đồng nhất đảng và nhà nước, trước hết là tập trung hai chức vụ tổng bí thư đảng và chủ tịch nước trong một người, chấm dứt mâu thuẫn lố bịch là, theo Hiến pháp 2013, chủ tịch nước có rất nhiều quyền nhưng trên thực tế mọi quyền hành lại nằm trong tay tổng bí thư. Chủ trương này đã được áp dụng từ năm 2018 sau khi ông Trần Đại Quang qua đời, ông Nguyễn Phú Trong đã kiêm nhiệm cả hai chức vụ. Nó đã phải tạm đình chỉ vì một lý do bất ngờ là ông Trọng quá yếu mệt sau khi bị đột quỵ và không thể đảm nhiệm công việc của một chủ tịch nước, như tiếp các đại sứ và quan khách nước ngoài, chủ tọa những buổi lễ lớn, v.v. Tuy vậy trong Đại hội 13 Đảng Cộng Sản lại không thể có đồng thuận trên một tổng bí thư mới, kết quả là ông Trọng vẫn phải làm tổng bí thư nhưng chức vụ chủ tịch nước được giao cho ông Nguyễn Xuân Phúc. Đây chỉ là một ngoại lệ chẳng đặng đừng. Trên nguyên tắc sau Đại hội 14 sắp tới, tổng bí thư và chủ tịch nước phải là cùng một người. Ông Tô Lâm sẽ phải hoặc kiêm nhiệm cả hai chức vụ hoặc phải về hưu. Việc ông được đưa lên làm chủ tịch nước bình thường phải có nghĩa là ông được chuẩn bị để đảm nhiệm luôn chức tổng bí thư đảng. Tuy nhiên tình trạng của Đảng Cộng Sản lại không bình thường chút nào nên giả thuyết tự nhiên và hiển nhiên này chỉ có ít, thậm chí rất ít, triển vọng thành sự thực. Lý do rất giản dị là Tô Lâm hoàn toàn không phù hợp với cả hai chức vụ.
Đối với nhân dân, chủ tịch nước phải là người tượng trưng cho một tình cảm, một uy tín và một niềm tư hào, với sứ mạng đoàn kết dân tộc, trong khi tuyệt đại đa số, nếu không muốn nói là tất cả, người Việt Nam không dành một thiện cảm nào cho Tô Lâm ; ông là biểu tượng của sự đàn áp. Đối với thế giới, Tô Lâm là một hung thủ không xứng đáng được một sự kính trọng nào sau vụ Trịnh Xuân Thanh, riêng đối với Liên Âu ông còn là một can phạm. Bằng chứng là trong chuyến đi cùng với Phạm Minh Chính sang London dự hội nghị khí hậu -rồi ăn bò dát vàng- Tô Lâm đã không thể theo Phạm Minh Chính sang Pháp vì Pháp thuộc Liên Âu. Một bằng chứng khác là khi Tô Lâm cùng với Phạm Minh Chính sang Mỹ dự hội nghị hợp tác Mỹ - ASEAN năm 2022 phái đoàn do thủ tướng Phạm Minh Chính dẫn đầu đã đến bộ ngoại giao Mỹ để hội kiến với ngoại trưởng Anthony Blinken. Một thủ tướng đến gặp một bộ trưởng ngoại giao mà lại chỉ được tiếp đón một cách rẻ rúng. Cả phái đoàn được đưa vào một phòng không đủ ghế ngồi và cũng không có một nghi thức nào, không được một quan chức nào tiếp đón, phải đứng đợi rồi ông Blinken mới tới chào hỏi qua loa. Lý do chỉ có thể là vì trong phái đoàn có ông Tô Lâm. Nếu không có ông Tô Lâm chắc chắn thủ tướng Phạm Minh Chính sẽ được tiếp đón long trọng hơn nhiều. Việc Tô Lâm được đưa lên làm chủ tịch nước chứng tỏ Đảng Cộng Sản đã xuống cấp bi đát về phẩm giá.
Trong đảng, tổng bí thư phải là người đoàn kết đảng nhưng Tô Lâm ngay trước đây, qua một cuộc bỏ phiếu tín nhiệm 44 lãnh đạo cao nhất, đã chỉ có một mức độ tín nhiệm rất thấp. Từ hai năm nay ông còn thêm quá nhiều kẻ thù sau khi điều tra và triệt hạ nhiều người. Tất cả những người thất sủng đều không oan, họ đều tham nhũng nhưng họ cũng không tham nhũng hơn những quan chức khác. Họ mắc nạn chỉ vì Tô Lâm đã chọn điều tra họ, trước hết là những người thuộc phe kình địch với ông. Tô Lâm đã tạo ra cả một liên minh chống lại ông. Trong bốn người vừa được chọn để bổ túc thành phần bộ chính trị đảng có ba người thuộc phe tuyên giáo kình địch với phe công an.
Giả thuyết thứ hai, đưa Tô Lâm lên chức chủ tịch nước để kéo ông ra khỏi bộ công an và chuẩn bị cho ông về hưu sau Đại hội 14 có vẻ hợp lý hơn nhiều, đồng thời chứng tỏ uy tín của Nguyễn Phú Trọng đã suy giảm. Có vẻ thôi bởi vì trong tình trạng đấu đá điên loạn hiện nay tất cả những gì có thể xảy ra trong nội bộ Đảng Cộng Sản đều không chắc chắn.
Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư Đảng cộng sản, và ông Tô Lâm, Bộ trưởng Bộ Công an, tại buổi làm việc của Bộ Chính trị với Ban Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương ngày 27/09/2020 (TTXVN) - Ảnh minh họa
Điều gì thực sự quan trọng ?
Không chắc chắn và cũng không quan trọng. Điều thực sự quan trọng nhất trong lúc này là mọi người, kể cả các đảng viên cộng sản, phải ý thức rằng đảng và chế độ cộng sản đã tới đoạn cuối của giai đoạn cuối của tiến trình cáo chung bắt buộc và không thể đảo ngược.
Như tôi đã trình bày trong vài bài viết gần đây (1), các chế độ cộng sản có một tiến trình cáo chung đặc biệt. Không như các chế độ chính trị khác, các chế độ cộng sản không thể thay đổi tư tưởng và lập trường chính trị. Chúng giống như một tôn giáo lấy chủ nghĩa Mác – Lênin làm kinh thánh, khi kinh thánh bị đã vất bỏ thì tôn giáo cũng phải bốc hơi theo. Chủ nghĩa Mác – Lênin là tất cả lẽ sống, sức sống và sự sống của mọi đảng và chế độ cộng sản, vì thế khi chủ nghĩa này đã bị vất bỏ thì chúng cũng bắt buộc phải cáo chung. Những nhượng bộ gượng gạo kiểu "kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa" chỉ có thể kéo dài thêm sự hấp hối của một chế độ cộng sản chứ không thể cứu nó.
Một cách tóm lược, tiến trình cáo chung của một chế độ cộng sản diễn ra theo bốn giai đoạn :
1. Vì mất lý tưởng chung, đảng cộng sản chỉ còn quy tụ được những người nhắm lợi ích cá nhân. Tham nhũng và chia rẽ hủy hoại chế độ là điều đương nhiên và bắt buộc.
2. Khi chia rẽ nội bộ đã nghiêm trọng thì đảng không còn lấy được những quyết định chung nữa và chế độ bắt buộc phải chuyển hóa từ độc tài đảng trị sang độc tài cá nhân do nhu cầu điều hành để lấy những quyết định cần thiết. Nhà độc tài này không cần là một người xuất chúng mà chỉ là một nhà độc tài miễn cưỡng.
3. Dần dần xuất hiện hai lực lượng kình địch, tuyên giáo và công an. Tuyên giáo để cố giữ độc quyền ngôn luận và để cố thuyết phục rằng chủ nghĩa Mác – Lênin vẫn còn giá trị ; công an để đàn áp những phần tử cứng đầu không thể thuyết phục và cũng để ngăn chận bớt nạn tham nhũng.
4. Cuối cùng chế độ cáo chung khi phải thay thế nhà độc tài miễn cưỡng, nhưng lại không thế thay thế được bởi vì không phe phái nào có thể nhượng bộ. Đấu đá nội bộ dữ dội khiến mọi phe phái đều nhận ra rằng chuyển hóa về dân chủ còn đảm bảo an ninh cho họ hơn là để chế độ tiếp tục.
Đó, nói chung, là tiến trình sụp đổ đã diễn ra tại Liên Xô và các nước cộng sản Đông Âu trước đây và cũng đang hoàn tất tại Việt Nam. Ngay Đại hội 13 của Đảng Cộng Sản, tháng 01/2021, cũng đã chứng tỏ rằng chế độ cộng sản Việt Nam đã đi vào giai đoạn cuối của tiến trình cáo chung. Họ không thay thế được ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng dù ông này đã rất yếu bệnh. Ngày hôm trước, họ biểu quyết giữ nguyên bản điều lệ đảng theo đó tổng bí thư chỉ giữ chức hai nhiệm kỳ để rồi ngày hôm sau phải dẵm đạp lên bản điều lệ đó và giữ ông Trọng ở lại thêm nhiệm kỳ thứ ba. Không ngạc nhiên là từ đó Đảng Cộng Sản lâm vào khủng hoảng nội bộ nghiêm trọng. Xâu xé nội bộ sẽ chỉ tăng lên chứ không giảm đi vì là một logic bắt buộc.
Như vậy ưu tư của những người quan tâm tới tương lai đất nước không phải là ông Tô Lâm hay ai khác sẽ là chủ tịch nước hay tổng bí thư trong bao lâu mà là chuẩn bị cho sự cáo chung của chế độ cộng sản trong một tương lai rất gần.
Điều quan trọng đầu tiên là một cái nhìn lịch sử sáng suốt. Đảng Cộng Sản quả thực đã là một tai họa cho dân tộc. Nước ta đã tụt hậu bi đát và Đảng Cộng Sản cũng đã phạm rất nhiều tội ác nhân danh chủ nghĩa Mác – Lênin nhưng trách nhiệm chính chưa chắc đã thuộc về họ. Vào thời điểm 1945, khi họ cướp được chính quyền, tuyệt đại đa số đảng viên cộng sản chỉ có trình độ tiểu học ; các lãnh tụ cộng sản sau này như Trường Chinh, Lê Duẩn, Lê Đức Anh, Lê Đức Thọ, Đỗ Mười v.v. cũng không khá hơn bao nhiêu. Sai lầm và mê muội là chắc chắn. Nguyên nhân chính của thảm kịch cộng sản là thành phần trí thức Việt Nam đã không chuẩn bị để đảm nhiệm vai trò lãnh đạo của mình. Hãy để lịch sử làm công việc phán xét của nó. Chúng ta chỉ nên rút ra từ quá khứ những bài học cho tương lai. Cuộc chuyển hóa về dân chủ đa nguyên phải diễn ra trong tinh thần hòa giải và hòa hợp dân tộc chân chính và trọn vẹn để mọi người Việt Nam nhìn lại nhau là anh em và cùng bắt tay nhau xây dựng một tương lai Việt Nam chung. Bạo lực phải bị gạt bỏ dứt khoát. Cuộc cách mạng dân chủ sẽ phục hồi danh dự và bồi thường thiệt hại cho các nạn nhân mà không tạo ra những nạn nhân mới.
Phải có sẵn một dự án chính trị phù hơp với hiện tình đất nước trong bối cảnh thế giới và một đội ngũ nòng cốt của những con người gắn bó với nhau chung quanh dự án đó
Điều quan trọng không kém là không được đợi nước đến chân mới nhảy, không được đợi đến lúc chế độ cộng sản sụp đổ vì trọng lượng của chính nó mới cãi nhau xem đất nước nên có chế độ nào và những chính sách nào. Phải có sẵn một dự án chính trị phù hơp với hiện tình đất nước trong bối cảnh thế giới và một đội ngũ nòng cốt của những con người gắn bó với nhau chung quanh dự án đó vì cùng chia sẻ một lý tưởng chung là một nước Việt Nam xứng đáng để những con người Việt Nam hôm nay cố gắng xây dựng và các thế hệ mai sau có thể tự hào.
Nguyễn Gia Kiểng
(29/05/2024)
(1) Đọc thêm :
- Chế độ cộng sản đã đến lúc phải cáo chung, Thông Luận, 29/03/2024
- Chuẩn bị cho sự cáo chung của chế độ cộng sản, Thông Luận 16/02/2024
- Phải rất cảnh giác trong năm nay, Thông Luận, 16/01/2024
Việc ông Tô Lâm bị miễn nhiệm chức Bộ trưởng Bộ Công an một cách bất ngờ, đã dấy lên nghi vấn về khả năng chính ông này giờ đây có thể sẽ trở thành mục tiêu mới, trong chiến dịch thanh trừng nội bộ của đảng Cộng sản.
Ông Tô Lâm có thể đang đối diện với nguy cơ bị thanh trừng, và khả năng sống sót của ông ta ra sao, đài Á Châu Tự do tổ chức cuộc hội luận với hai vị khách mời gồm luật sư Lê Quốc Quân, và nhà quan sát Nguyễn Anh Tuấn, để cùng phân tích. Mời quý vị theo dõi.
Nguồn : RFA, 24/05/2024
Trung ương 9 và kỳ họp thứ 7 Quốc hội : ‘Con quay búng sẵn trên trời…’
Trần Hiếu Chân, RFA, 19/05/2024
Trung ương Đảng họp lần thứ 9 đã giới thiệu nhân sự Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội và bầu bổ sung 4 Ủy viên Bộ Chính trị. Từ đầu Đại hội 13 đến nay, Trung ương đã có 7/16 cuộc họp bất thường. Các thông báo ‘nửa kín nửa hở’ cho thấy Trung ương 9 đã trải qua một cuộc giao tranh khốc liệt…
Quang cảnh phiên Khai mạc kỳ họp thứ 7, Quốc hội khóa XV - VTV24 ng ày 20/05/2024
Sáng 19/5/2024 đã có họp báo về dự kiến chương trình Kỳ họp thứ 7, Quốc hội khóa 15. Theo Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội Bùi Văn Cường, kỳ họp này sẽ bầu Chủ tịch nước, Chủ tịch quốc hội. Đến sáng ngày 22/5 sẽ hoàn thành công đoạn này (1). Trước đó, 10 giờ sáng ngày 18/5, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã làm việc với các thành viên lãnh đạo chủ chốt. Tham dự có ông Lương Cường, Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư ; ông Lê Minh Hưng, Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức Trung ương, Chánh Văn phòng Trung ương. Sau phiên bế mạc Trung ương 9, các lãnh đạo chủ chốt đã họp để nghe đánh giá tình hình công việc của đất nước trong thời gian vừa qua và tập trung cho ý kiến chỉ đạo để triển khai công việc trong thời gian tới theo kết luận Trung ương 9 vừa đề ra (2). Dù họp diện hẹp hay mở rộng, họp bất thường hay bình thường, thì Đảng cộng sản Việt Nam đã chuẩn bị mọi kịch bản. Giống như "con quay búng sẵn trên trời…", mọi số phận của các yếu nhân liên quan đều đã được định đoạt sẵn, như con quay được búng lên và không thể tự mình quyết định kết cục của định mệnh.
Được biết, Ban Chấp hành trung ương Đảng nhóm họp trong ba ngày 16 – 18/5 để giới thiệu Đại tướng Tô Lâm vào ghế Chủ tịch nước và Phó Chủ tịch thường trực Trần Thanh Mẫn vào ghế Chủ tịch quốc hội (3). Trong lịch sử Đảng cộng sản Việt Nam từng có khái niệm "các đồng chí lãnh đạo chủ chốt" để nhấn mạnh tầm quan trọng của các Ủy viên Bộ Chính trị trong việc lãnh đạo và điều hành các hoạt động của Đảng/Nhà nước, đảm bảo sự thống nhất và hiệu quả trong công tác quản trị quốc gia. Nhưng khái niệm dùng kỳ này có ý nghĩa đặc biệt. Nó để lộ ra hai điều rất cơ bản. Thứ nhất, Trung ương 9 vừa qua rất kịch tính và có nhiều điều chưa thống nhất với nhau, nay cần bàn thêm trong diện hẹp. Phải trám 6 ghế trống trong Bộ Chính trị, nhưng chỉ bầu được 4, vì các bên không muốn tăng người của Công an vào Bộ Chính trị. Thứ hai, không có "người tâm phúc" của mình "giữ gôn" ở Bộ Công an, Tô Lâm "ra đi" không yên tâm, vẫn muốn đòi thêm người của mình vào Bộ Chính trị. Để ngăn vỡ trận, Bộ Chính trị phải bàn hẹp để "khóa" Tô Lâm, và có thể công bố một kiểu "Thường vụ Bộ Chính trị" giống bên Tàu, cho dù Việt Nam đã có Ban bí thư (4).
Những ngày này nên nhắc lại tác phẩm của Phạm Thành, một ấn phẩm đầu tiên dám lên án nhà lãnh đạo cao nhất của Việt Nam, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng (5). Bởi vì giờ đây, từ các đảng viên lẫn quần chúng ngoài đảng, đa số ngày càng nhận thức ra, chính Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng mới là đầu mối của mọi vấn đề. Vì ‘tham vọng quyền lực’ muốn ngồi lại nhiệm kỳ thứ 4 sau Đại hội Đảng 14 ở cái tuổi bát tuần, ông Trọng không chỉ ngồi xổm lên Hiến pháp, Điều lệ Đảng (6), mà còn gây ra tình trạng ‘trên dưới’ không ‘đồng lòng’, ‘dọc ngang’ không ‘thông suốt’ như bản thân ông từng cảnh báo. Các nhà phân tích tình hình nội chính ở Việt Nam ví ông Trọng như một thầy phù thủy, với nhiều chiêu trò dùng người đầy ma thuật. Cách ví von này hoàn toàn phù hợp với kết quả có thể cho là quan trọng nhất của kỳ họp Trung ương 9 lần này bằng việc Đảng đã giới thiệu nhân sự Chủ tịch nước, Chủ tịch quốc hội và bầu bổ sung 4 Ủy viên Bộ Chính trị.
Trường hợp Phó Chủ tịch thường trực Trần Thanh Mẫn được giới thiệu vào chiếc ghế Chủ tịch quốc hội không có gì đặc biệt, vì bản tính vô can, hiền lành của một chính khách miền Nam, lại hoạt động tại một cơ quan lập pháp trên danh nghĩa nhưng không có thực quyền. Ngược lại, trường hợp của Đại tướng Tô Lâm, Bộ trưởng Bộ Công an, Phó trưởng Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng chống tham nhũng, tiêu cực, thì quả là một trường hợp điển hình về thuật dùng người của Nguyễn Phú Trọng. Trước Trung ương 9 dư luận trong nước đã râm ran về chủ trương này, mà thực chất đấy là kế "đuổi hổ ra khỏi rừng" của Tổng bí thư. Ai cũng biết trong hơn hai năm qua, Tô Lâm với "thượng phương bảo kiếm" trong tay, đã đốn ngã các Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc và Võ Văn Thưởng, Chủ tịch quốc hội Vương Đình Huệ và một lô xích xông các Phó Thủ tướng, Bộ trưởng, các quan chức đầu tỉnh, đầu ngành trong cả nước.
Cho nên Tô Lâm đã trở thành một nỗi kinh hoàng đối với hầu hết tất cả các đồng chí Trung ương. Trong một thể chế lấy "quyền và tiền" chứ không phải lý tưởng làm động lực tiến thân, thì để ngồi vào cái ghế "Trung ương ủy viên", không có đồng chí nào là "không nhúng chàm". Tô đại tướng trên thực tế đã trở thành thủ lĩnh của các nhóm "kiêu binh" đánh Đông dẹp Bắc, có khi theo lệnh của Tổng bí thư, mà cũng có lúc "tiền trảm hậu tấu". Vì thế từ năm ngoái, nhiều thế lực trong Đảng đã hè nhau, muốn đẩy "con hổ Tô Lâm" về đồng bằng. Nhưng khi Đảng gợi ý chiếc ghế Chủ tịch nước vào tháng 3/2023, Tô Đại tướng đã nhường chiếc ghế ấy cho Võ Văn Thưởng, người được cho là "học trò cưng" của Tổng bí thư. Vị trí mà Tô Lâm hướng tới là chiếc ghế Tổng bí thư tương lai. Nhưng rồi "người tính không bằng Trời tính". Sau cú ngã ngựa của Chủ tịch quốc hội Vương Đình Huệ, Tô Lâm trở nên quá nguy hiểm đối với hầu hết các phe phái. Đồng đội muốn ông phải sớm "giã từ vũ khí".
Giờ đây, Đại tướng Tô Lâm rơi vào tình thế "tiến thoái lưỡng nan". Để có thể ngồi lại sau Đại hội 14, ông không thể giữ mãi chiếc ghế "Bộ trưởng Công an", vì ông đã giữ nó hai nhiệm kỳ. Chỉ có cách phải lọt vào "Bộ Tứ", ông mới có cơ hội hưởng suất "đặc biệt", nếu không, bước sang năm 2026, ông thuộc diện quá tuổi. Chờ để "tập kích" vào ghế Tổng bí thư thì thời cơ dường như ngày càng xa vời trước quyết tâm của Tổng Trọng trụ lại sau Đại hội. Bám vào ghế Công an, ông sẽ bị loại do tuổi tác. Đành chấp nhận vị trí "Nguyên thủ" trên danh nghĩa. Nhưng ngự trên ghế Chủ tịch nước mà để ghế Công an cho người không thuộc diện "tâm phúc" ngồi vào thì quá nguy hiểm cho bản thân, cho gia tộc và phe cánh Hưng Yên. Đại tướng Tô Lâm chưa ngồi vào ghế Chủ tịch mà hàng loạt tin rúng động về đại gia Tô Dũng – "bào đệ" của ông vẫn đang khuấy đảo thương trường bao lâu nay – đã ‘rợp trời’ trên mạng xã hội như bươm bướm vào hè, suốt cả mấy tuần nay (7).
Quốc hội chưa bỏ phiếu bầu ông lên "ngai vàng" mà một "bàn tay vô hình" nào đó đang muốn gom các sự kiện thành một "tệp tin". Nhưng "Mật lệnh 419a" trong vụ 3.000 công an tập kích thôn Hoành, Đồng Tâm (Hà Nội) lúc 3 giờ sáng ngày 9/1/2020, tấn công thường dân để hạ sát, rồi phanh thây lão nông Lê Đình Kình, 84 tuổi đời, 56 tuổi đảng và đưa 25 nông dân ra tòa, thì đâu phải là tội của một mình Tô Đại tướng (8) ? Rồi việc ký 3 công văn "Mật" lúc tân Chủ tịch nước mới ở cương vị Thứ trưởng Bộ Công an để bịt miệng báo chí vụ nâng khống giá trị của hợp đồng chuyển nhượng, chênh lệch 7 ngàn tỷ VND để chia nhau… (9) thì cũng đã chìm xuồng. Tuy chưa lâu bằng vụ "Hậu pháo" chục năm có lẻ, nhưng nay lôi ra ánh sáng là với ý đồ gì ? Các bộ trưởng ăn chia trong vụ này cũng đã "đầu quân vào đội Juventus". Kể cả vụ "người nách thước kẻ tay đao" sang tận Đức quốc, bắt nghi can Trịnh Xuân Thanh, phá nát quan hệ đối tác chiến lược với Bonn… (10)
Không loại trừ trường hợp "chủ lò" Nguyễn Phú Trọng tính đến chuyện "bẻ cung, giết chó" sau khi ông muốn "tạm dừng việc săn thỏ". Tô Lâm lên Chủ tịch nước không phải nhờ uy tín hay một phần thưởng nào đó, mà chủ yếu do "các đồng chí" trong cả Trung ương lẫn Quốc hội đều quan ngại một người sở hữu khối "big data" về các thành tích bất hảo của "các đồng chí chưa bị lộ". Nay Tô Lâm chấp nhận cái ghế Chủ tịch nước mà trước đây một năm ông đã khước từ, thì đấy là cái thế đang đi xuống của Tô đại tướng. Nói cách khác, tất cả "các đồng chí chưa bị lộ" tán thành kế "điệu hổ ly sơn". Nhưng Tô đại tướng không phải là ‘robot’. Ông cũng có những tính toán riêng của mình, nhưng đành phải từ bỏ kế hoạch vận động cho Thượng tướng Lương Tam Quang ngồi vào ghế Bộ trưởng Công an. Chưa rõ, bức ảnh hiếm hoi ghi lại buổi làm việc giữa Tổng bí thư với "các đồng chí lãnh đạo chủ chốt" lúc 10 giờ sáng hôm 18/5 có chuyển tải thêm ý nghĩa gì hay không, khi mà Tô đại tướng ngồi đối diện với Tổng bí thư ?
Việc Tô Lâm "giã từ sân cỏ" chắc sẽ khó thay đổi, dù bất luận thế lực nào thay thế ông ở Bộ Công an. Hy vọng sau Trung ương 9 và kỳ họp thứ 7 Quốc hội, không có nguy cơ vỡ trận. Trong nguy có cơ, nếu các bên tạm hòa hoãn cho đến thời điểm Đại hội 14, đầu năm 2026. Các phái trong Đảng cũng như trong Nhà nước có khả năng chặn tình trạng ‘tất cả sẽ chống lại tất cả’ ? Dự kiến tổng thời gian làm việc của Quốc hội là 26 ngày. Bắt đầu ngày 20/5 và bế mạc vào chiều ngày 27/6/2024. Kỳ họp theo hai đợt. Đợt 1 là từ 20/5 đến 8/6/2024. Đợt 2 là từ 17/6 đến 27/6/2024. Quốc hội kỳ này sẽ bàn riêng về Quy hoạch không gian biển quốc gia (11). Trung Quốc công bố đường cơ sở thẳng bên trong Vịnh Bắc Bộ đòi hỏi Việt Nam cần chủ động đàm phán lại để giải quyết các vấn đề này theo luật pháp quốc tế. Hiệp định Phân định Vịnh Bắc Bộ giữa Việt Nam Trung Quốc mặc dù có hiệu lực từ 20 năm trước (năm 2004) nhưng có nhiều điểm để ngỏ khả năng thay đổi, cho nên Việt Nam sẽ phải sớm có những động thái mới để ứng phó.
Trần Hiếu Chân
Nguồn : RFA, 19/05/2024
Tham khảo :
(7) https://baotiengdan.com/2024/05/12/tap-doan-xuan-cau-va-cac-dai-du-an-hang-chuc-ngan-ty/
(8) https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-54143629
**************************
Chính trị sẽ ổn định ?
Đồng Phụng Việt, RFA, 19/05/2024
Văn phòng Ban Chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam vừa loan báo kết quả hội nghị lần thứ chín của Ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam nhiệm kỳ 13. Theo đó, các thành viên trong Ban chấp hành trung ương đảng nhiệm kỳ này "thống nhất rất cao" về việc "giới thiệu" để các đại biểu quốc hội khóa 15 "bầu" ông Tô Lâm (Ủy viên Bộ Chính trị, Đại tướng Bộ trưởng Công an) làm Chủ tịch chính thức thứ 12 của Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (1).
Bộ trưởng Công an Tô Lâm phát biểu tại Quốc hội ở Hà Nội hôm 21/12/2023 - AFP
Từ 1976 (thời điểm Đảng cộng sản Việt Nam quyết định đổi quốc hiệu Việt Nam thành Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam), có 14 cá nhân đảm nhiệm vai trò Chủ tịch nước, trong đó có ba người chỉ giữ vai trò này theo kiểu tạm điền vào chỗ trống : người thứ nhất là ông Nguyễn Hữu Thọ - làm Quyền Chủ tịch nước một năm và 96 ngày sau khi ông Tôn Đức Thắng (Chủ tịch nước đầu tiên) qua đời và bị thay thế bởi ông Trường Chinh (Chủ tịch nước thứ hai).
Người thứ hai giữ vai trò Chủ tịch nước theo kiểu tạm điền vào chỗ trống là bà Đặng Thị Ngọc Thịnh – làm Quyền Chủ tịch nước 32 ngày sau khi ông Trần Đại Quang (Chủ tịch nước thứ tám qua đời) và bị thay thế bởi ông Nguyễn Phú Trọng (Chủ tịch nước thứ chín). Người thứ ba giữ vai trò Chủ tịch nước theo kiểu tạm điền vào chỗ trống là bà Võ Thị Ánh Xuân. Bà Xuân có tới hai lần phải "thế thân". Lần đầu bà Xuân làm Quyền Chủ tịch nước trong 43 ngày sau khi ông Nguyễn Xuân Phúc (Chủ tịch nước thứ mười "từ chức") và trong vòng chưa đầy sáu tuần bị thay thế bởi ông Võ Văn Thưởng (Chủ tịch nước thứ 11). Lần sau, bà Xuân làm Quyền Chủ tịch nước trong 58 ngày và sẽ bị thay thế bởi ông Tô Lâm (Chủ tịch nước thứ 12). Giới lãnh đạo Việt Nam vẫn thường vỗ ngực tự hào vì chính trị "ổn định" nhưng cứ nhìn vào vị trí Chủ tịch nước trong tám năm vừa qua thì tự nhiên sẽ thấy chính trị Việt Nam "ổn định" tới mức nào...
Bốn mươi tám năm sau khi Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam trình làng và từ 2016 tới nay, việc thay đổi Chủ tịch nước diễn ra như thiên hạ thay áo. Ông Trần Đại Quang – Chủ tịch nước thứ 8 - chỉ tại nhiệm hai năm 172 ngày rồi đột tử. Bà Đặng Thị Ngọc Thịnh làm Quyền Chủ tịch nước chỉ 43 ngày và được thay thế bởi ông Trọng. Tuy nhiên ông Trọng – Chủ tịch nước thứ chín chỉ tại nhiệm hai năm 164 ngày rồi thôi. Thời gian tại nhiệm của ông Phúc – Chủ tịch nước thứ mười – còn ngắn hơn (chỉ một năm 288 ngày). Giống như bà Thịnh, khi đảm nhiệm vai trò Quyền Chủ tịch nước thay ông Phúc "từ chức", bà Võ Thị Ánh Xuân chỉ tại vị 43 ngày. Thời gian tại vị của ông Võ Văn Thưởng - Chủ tịch nước thứ 11 – còn ngắn hơn nữa (một năm 18 ngày) nên bà Xuân mới bị đẩy ra "thế thân" lần hai. Chẳng ai dám chắc sau khi Việt Nam có Chủ tịch nước thứ 12, bà Xuân có bị đẩy đến chỗ phải "thế thân" lần ba hay không !
***
Ai cũng thấy chính quyền Việt Nam phải đổi Chủ tịch nước xòanh xoạch bởi "dường như" các Chủ tịch nước đã bảo kê cho một số doanh nghiệp thuộc loại thân hữu. Nếu ông Trần Đại Quang không đột tử, có lẽ ông Phan Văn Anh Vũ (Vũ "Nhôm") vẫn còn "chọc Trời, khuấy nước". Việc điều tra – xét xử hàng loạt vụ án liên quan tới ông Phan Văn Anh Vũ cho thấy, may mà Chủ tịch nước thứ tám đột tử chứ không thì ít nhất ông cũng phải "từ chức" như ông Nguyễn Xuân Phúc (Chủ tịch nước thứ mười), ông Võ Văn Thưởng (Chủ tịch nước thứ 11). Dẫu nguyên nhân dẫn đến viêc ông Phúc, ông Thưởng "tự nguyện" xin "thôi giữ tất cả các chức vụ trong đảng và chính quyền" không được thông báo cụ thể nhưng việc họ "tự nguyện" thoái lui đã xác nhận tất cả "tin đồn" về việc họ đỡ cả đầu lẫn đuôi cho một số doanh nghiệp, khiến những doanh nghiệp này lớn nhanh như thổi là hoàn toàn chính xác. Đó cũng là lý do không thể đoan chắc chính trị sẽ "ổn định"...
Khác với ông Quang, ông Phúc và ông Thưởng – trở thành Chủ tịch nước giữa làn sóng về "tin đồn", sau đó "sự nghiệp chính trị" mới tan tành, phải tự kết liệu "sinh mạng chính trị" vì "dường như" tin đồn hoàn toàn chính xác - ít nhất có một "tin chính thức" về trách nhiệm của ông Tô Lâm trong việc thổi doanh nghiệp thành "Thánh Gióng" nhưng ông vẫn được Ban chấp hành trung ương đảng khóa 13 "thống nhất rất cao" để giới thiệu làm Chủ tịch nước thứ 12...
Năm 2018, theo đề nghị của Thanh tra Chính phủ, công an Việt Nam khởi tố vụ án "đưa hối lộ, nhận hối lộ, vi phạm quy định về quản lý và sử dụng vốn đầu tư công gây hậu quả nghiêm trọng" xảy ra khi MobiFone (một doanh nghiệp nhà nước) mua 95% cổ phần của An Viên Group (AVG – doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực thông tin, truyền thông do ông Phạm Nhật Vũ, em ông Phạm Nhật Vượng là Chủ tịch Hội đồng quản trị). Thương vụ ấy trở thành "đại án" vì giá trị 95% cổ phần của AVG chỉ chừng 1.900 tỷ đồng nhưng được thổi lên thành 8.900 tỷ đồng, khiến công quỹ thiệt hại khoảng 7.000 tỷ đồng. Vụ án vừa đề cập có nhiều điểm ly kỳ, chẳng hạn, hai năm sau khi thương vụ hoàn tất, AVG đột nhiên "tự nguyện" hoàn trả 8.900 tỷ đồng đã nhận của MobiFone. Chẳng hạn Thanh tra chính phủ chỉ công bố Kết luận thanh tra sau khi hai bên (MobiFone và AVG) hoàn tất việc hủy "thỏa thuận chuyện nhượng cổ phần" một ngày, nhờ vậy, ông Vũ người "đưa hối lộ" chỉ bị phạt ba năm tù, còn ông Nguyễn Bắc Son (cựu Ủy viên Ban chấp hành trung ương Đảng, cựu Bộ trưởng Thông tin Truyền thông) bị phạt tù chung thân, Ông Lê Nam Trà (Chủ tịch Hội đồng thành viên Mobifone bị phạt 23 năm tù), ông Trương Minh Tuấn (Ủy viên Ban chấp hành trung ương đảng, Bộ trưởng Thông tin và truyền thông tại nhiệm) bị phạt 14 năm tù
Song đáng chú ý nhất là MobiFone không thể trả hớ cho AVG khoản tiền lên tới 7.000 tỷ đồng nếu như Bộ Công an không nhân danh "an ninh quốc gia", khuyến cáo Bộ Thông tin và truyền thông nên chỉ đạo MobiFone mua lại 95% cổ phần của AVG, không đề nghị Bộ Thông tin và truyền thông chỉ đạo các bên có liên quan và báo chí xếp thương vụ này vào loại "Mật" để cấm thông tin và bình luận, thậm chí Bộ Công an còn khẳng định, khoản tiền 8.900 tỷ đồng mà MobiFone bỏ ra để mua 95% cổ phần của AVG là "thấp hơn so với định giá của các đơn vị định giá", bởi vậy, bất chấp đơn tố cáo bay như bươm bướm đến các cá nhân, cơ quan hữu trách, thương vụ MobiFone mua 95% cổ phần của AVG vẫn hoàn tất. Cũng vì vậy, trong Kết luận thanh tra, Thanh tra chính phủ mới xác định, ba công văn của Bộ Công an (Công văn số 4352/BCA-A81 ngày 08/12/2014, Công văn số 418/BCA-TCAN ngày 9/3/2015, Công văn số 2889/BCA-A61 ngày 21/12/2015) "không phù hợp với chức năng, nhiệm vụ, thẩm quyền theo quy định" và đề nghị "Thủ tướng chỉ đạo Bộ Công an tổ chức kiểm điểm, xử lý trách nhiệm theo quy định của pháp luật các tổ chức, cá nhân thuộc Bộ Công an trong việc tham mưu ban hành ba văn bản tham gia ý kiến với Bộ Thông tin và truyền thông mà Thanh tra chính phủ đã nêu tại Điểm 6, Mục 2 của Kết luận thanh tra" (2).
Cả ba công văn mà Thanh tra chính phủ đề cập đều do ông Tô Lâm - khi ấy là Thượng tướng, Thứ trưởng Bộ Công an ký. Có thể xem cả ba công văn này trên website của tờ Tiếng Dân (3) và nếu chịu khó tham khảo sẽ thấy ông Tô Lâm hết sức nhiệt tình trong việc thúc đẩy thương vụ MobiFone mua 95% cổ phần của AVG sớm hoàn tất. Liệu Chủ tịch nước thứ 12 có tiếp tục "bình an vô sự" hay sẽ phải ngậm ngùi giã biệt chính trường như Chủ tịch nước thứ 11 ?
Bộ trưởng Công an Tô Lâm (bên phải) với các ủy viện Ban chấp hành Trung ương Đảng tại lễ bế mạc Đại hội 12 ở Hà Nội hôm 28/1/2016 - AFP
Bên cạnh "tin chính thức" cho thấy ông Tô Lâm vẫn "bình an, vô sự" trong vụ Mobifone trả hớ 7.000 tỷ đồng khi mua 95% cổ phần của An Viên Group (AVG) là "chuyện khó tin nhưng có thật", còn có một số "tin đồn" về Công ty trách nhiệm hữu hạn Thương mại dịch vụ Xuân Cầu (Xuân Cầu Holdings), có trụ sở chính tại phường Chương Dương, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội do các em, các cháu của ông Tô Lâm điều hành.
Theo đó, từ một doanh nghiệp chuyên kinh doanh xe hai bánh gắn máy nhãn hiệu Piaggio, Xuân Cầu Holdings đã trở thành chủ đầu tư nhiều dự án bất động sản cao cấp (nhà vườn, biệt thự) ở Hòa Bình, Hưng Yên, Hà Nội, Hải Phòng, Bình Định. Những dự án này có diện tích từ vài chục đến vài trăm héc ta và vốn đầu tư từ hàng trăm đến hàng ngàn, thậm chí hàng chục ngàn tỷ đồng. Xuân Cầu Holdings còn là chủ nhiều tổ hợp trung tâm thương mại – khách sạn, resort, sân golf, và vói tay vào lĩnh vực năng lượng bằng cách liên kết với một số tập đoàn ngoại quốc để xây dựng hoặc chuẩn bị xây dựng các nhà máy điện mặt trời ở Tây Ninh, Sóc Trăng, Bình Thuận, Quảng Trị,
"Tin đồn" nhấn mạnh chuyện thân nhân ông Tô Lâm chính là chủ Xuân Cầu Holdings, trong đó ông Tô Dũng (em trai Tô Lâm) nắm giữ 61,76% vốn điều lệ, bà Tô Thị Thu Hiền (em gái Tô Lâm) nắm giữ 16,15% vốn điều lệ, ông Tô Duy (con trai Tô Dũng) nắm giữ 11,1% vốn điều lệ, bà Tô Hồ Thu (con gái Tô Dũng) nắm giữ 7,77% vốn điều lệ, và nếu không có ông Tô Lâm chống lưng, Xuân Cầu không thể lớn mạnh như vậy (4).
Dẫu "tin đồn" luôn có trước và hiếm khi sai, thậm chí khiến công chúng có cảm giác "tin đồn" định hướng cho hoạt động của cả Ủy ban Kiểm tra thuộc Ban chấp hành trung ương đảng lẫn các quyết định của Bộ Chính trị, Ban Bí thư và toàn thể Ban chấp hành trung ương Đảng, thậm chí "tin đồn" là nguồn duy nhất thỏa mãn quyền được biết của công chúng nhưng phải lưu ý, "tin đồn" vẫn chỉ là tin đồn, cần chờ thực chứng.
***
Thử tìm kiếm thông tin về Xuân Cầu Holdings trên Internet thì đúng là sự nghiệp kinh doanh của Xuân Cầu Holdings rất đáng nể (5). Hiếm có doanh nghiệp tư nhân nào tại Việt Nam nuôi tham vọng trồng đủ thứ (lúa, bắp và các loại cây có hạt khác, cây lấy củ có chất bột, rau đậu các loại, hoa và cây cảnh, gia vị và dược liệu, cây giống, rừng, dịch vụ trồng trọt), nuôi đủ thứ (trâu, bò heo, gia cầm, chăn nuôi khác, thủy sản nội địa, dịch vụ chăn nuôi), khai thác đủ thứ (quặng sắt, quặng kim loại khác không chứa sắt, đá, cát, sỏi, đất sét, khoáng hóa chất và khoáng phân bón, lâm sản), xây dựng không chừa thứ gì (nhà để ở, nhà không để ở, công trình đường sắt, công trình đường bộ, công trình cấp thoát nước, công trình viễn thông và thông tin liên lạc, phá dỡ, chuẩn bị mặt bằng), bán đủ thứ (xe hai bánh gắn máy và phụ tùng, đồ ăn, đồ uống, thuốc lá, thuốc lào, bất động sản), muốn cung cấp đủ loại dịch vụ (vận tải hành khách, vận tải hàng hóa, lưu trú, nhà hàng, du lịch, tư vấn quản lý, tư vấn kỹ thuật, vui chơi giải trí, cho thuê máy móc thiết bị, đào tạo) như Xuân Cầu Holdings (6) và đến giờ dường như không những không gặp bất kỳ rắc rối nào từ thuế, thanh tra, chính quyền địa phương, chính quyền trung ương mà còn được ưu ái đặc biệt.
Chẳng hạn hồi tháng 9/2019, khi Công ty cổ phần Năng lượng Dầu Tiếng Tây Ninh tổ chức khánh thành cụm nhà máy điện mặt trời Dầu Tiếng DT1 và DT2, ngoài ông Nguyễn Minh Triết, cựu Chủ tịch nước, còn có "Trưởng ban Kinh tế trung ương Nguyễn Văn Bình, Bộ trưởng Bộ Công thương Trần Tuấn Anh và nhiều lãnh đạo các các tỉnh, thành phía Nam" cùng tìm đến chúc mừng. Báo chí Việt Nam cho biết, Công ty cổ phần Năng lượng Dầu Tiếng Tây Ninh là "liên doanh giữa Công ty trách nhiệm hữu hạn Xuân Cầu (Việt Nam) và Công ty trách nhiệm hữu hạn B. Grimm Power Public (Thái Lan) với số vốn đầu tư hơn 9.100 tỷ đồng" (7). Cho dù trên Internet có nhiều thông tin ấn tượng như chỉ tính riêng giá trị khối tài sản trong lĩnh vực bất động sản của Xuân Cầu Holdings đã là hàng tỷ USD (8), tính đến tháng 10/2023, vốn điều lệ của Xuân Cầu Holdings là 8.800 tỷ đồng (9) nhưng Xuân Cầu Holding vẫn được xếp vào loại "kín tiếng". Sau 15 năm hoạt động (2000 – 2015), vốn điều lệ của Xuân Cầu Holdings nằm ở mức 150 tỷ đồng nhưng bảy năm sau (2022), con số này tăng lên, thành 4.580 tỷ đồng và thêm một năm nữa (2023) thì là 8.800 tỷ. Năm 2016, Thượng tướng Tô Lâm đặt chân vào Ban chấp hành trung ương Đảng, được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Công an. Năm 2019, tướng Tô Lâm là Đại tướng và được bầu vào Bộ Chính trị.
***
Cứ như những gì đã biết và đang thấy, "tin đồn" có thể không tạo ra hậu quả nào cụ thể cho đến ngày xấu trời, các đương sự vốn là đối tượng của những "tin đồn" ngậm ngùi xin "thôi tất cả chức vụ trong Đảng và chính quyền". Ông Võ Văn Thưởng - Chủ tịch nước thứ 11 – đột nhiên "nhận thức rõ trách nhiệm trước Đảng, Nhà nước và nhân dân" vì những "vi phạm, khuyết điểm gây dư luận xấu, làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước" cách nay hơn một thập niên chính là ví dụ mới nhất ! Ngày xấu trời ấy hoàn toàn có thể xảy ra với ông Tô Lâm bởi ngoài những "tin đồn", còn có "tin chính thức" về trách nhiệm (không trực tiếp thì cũng là gián tiếp) của ông trong việc bơm... 7.000 tỷ công quỹ vào AVG. Chắc chắn không phải ngẫu nhiên mà ông Tô Lâm vừa làm Chủ tịch nước, vừa kiêm nhiệm vai trò Bộ trưởng Công an, buộc ông Bùi Văn Cường – Tổng thư ký Quốc hội, ấp úng : "Trong Nghị quyết Hội nghị Trung ương 9 chưa giới thiệu chức danh Bộ trưởng Bộ Công an. Vì thế tại Kỳ họp lần thứ bảy này, Quốc hội chưa phê chuẩn hoặc miễn nhiệm chức danh Bộ trưởng Bộ Công an" (10). Khi Ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam bất chấp điều lệ Đảng của chính mình, nhất trí trong việc để ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng bí thư nhiệm kỳ thứ ba (8) thì việc bất kể Hiến pháp, "thống nhất rất cao" để Chủ tịch nước kiêm nhiệm Bộ trưởng Công an là chuyện chẳng có gì đáng ngạc nhiên !
Tuy nhiên thực tế cho thấy, "thống nhất rất cao" vẫn không thể loại trừ vĩnh viễn tai nạn chính trị. Tổ chức đã từng "thống nhất rất cao" trong việc đưa ông Nguyễn Xuân Phúc, ông Võ Văn Thưởng, ông Vương Đình Huệ vào Bộ Chính trị, rồi "thống nhất rất cao" với đề nghị giới thiệu họ làm Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội r ô ồ i cũng đổi ý rất nhanh và tiếp tục "thống nhất rất cao" trong việc gây áp lực để các ông này "tự nguyện" từ bỏ mọi thứ.
"Tin đồn" từ đâu mà ra ? Chắc chắn không phải từ dân lại càng không phải từ "các thế lực thù địch, phản động". Dân và "các thế lực thù địch, phản động" đâu có thạo tin và rành rẽ ngọn ngành đến mức đáng ngạc nhiên như vậy. "Tin đồn" đều từ "ruột gan" mà ra và "tin đồn" là tin báo cuồng phong. Cứ cho là ông Tô Lâm có thể kiêm nhiệm Bộ trưởng Công an đến hết nhiệm kỳ này nhưng sau đó thì sao ? Chính trị sẽ ổn định ? Ai tin ?
Đồng Phụng Việt
Nguồn : RFA, 19/05/2024
Tham khảo :
(4) https://baotiengdan.com/2024/05/12/tap-doan-xuan-cau-va-cac-dai-du-an-hang-chuc-ngan-ty/
(5) https://xuancau.com.vn/project-category/du-an-vi/
(6) https://masothue.com/0107821619-cong-ty-tnhh-thuong-mai-va-dich-vu-xuan-cau
**************************
Đại tướng Tô Lâm làm chủ tịch nước kiêm Bộ trưởng Công an ?
BBC, 19/05/2024
Đại tướng Tô Lâm đã được Trung ương Đảng giới thiệu cho chức danh chủ tịch nước. Do ông chưa được miễn nhiệm chức bộ trưởng Bộ Công an nên một khi ông làm chủ tịch nước thì sẽ kiêm luôn chức bộ trưởng.
Đại tướng Tô Lâm có thể làm chủ tịch nước kiêm Bộ trưởng Công an
Sáng 19/5, Tổng thư ký Quốc hội Bùi Văn Cường cho biết, tại kỳ họp thứ 7 sắp tới, Quốc hội sẽ bầu chức danh Chủ tịch nước đối với ông Tô Lâm.
Quốc hội sẽ có cuộc họp thường kỳ lần 7, được chia thành hai đợt : đợt 1 từ ngày 20/5 đến ngày 8/6 ; đợt 2 từ ngày 17/6 đến ngày 27/6.
Tại kỳ họp này, Quốc hội sẽ bầu Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội. Ông Tô Lâm được Trung ương Đảng giới thiệu cho vị trí Chủ tịch nước, ông Trần Thanh Mẫn được giới thiệu cho vị trí Chủ tịch Quốc hội.
Tuy nhiên, Quốc hội sẽ không thực hiện quy trình miễn nhiệm chức danh Bộ trưởng Công an đối với ông Tô Lâm, đồng thời cũng chưa phê chuẩn nhân sự Bộ trưởng Công an thay thế ông.
Theo lời ông Cường, tại Hội nghị Trung ương 9 khóa 13 (diễn ra từ ngày 16 đến 18/5), Trung ương Đảng "chưa giới thiệu nhân sự để bổ nhiệm Bộ trưởng Công an".
"Vì thế, tại kỳ họp này chưa phê chuẩn, miễn nhiệm chức danh Bộ trưởng Công an", báo Thanh Niên dẫn lời ông Cường.
Một số câu hỏi đã được đặt ra về việc Đại tướng Tô Lâm chưa được miễn nhiệm chức Bộ trưởng Bộ Công an mà có thể được bầu làm Chủ tịch nước.
Đảng chưa chọn được người
Ngoài việc thông tin rằng kỳ họp của Quốc hội chưa miễn nhiệm chức danh Bộ trưởng Công an của ông Tô Lâm, Tổng thư ký Quốc hội Bùi Văn Cường còn cho biết :
"Nội dung nhân sự Bộ trưởng Công an vẫn chờ cơ quan có thẩm quyền, Bộ Chính trị xem xét, quyết định".
Theo Điều 9 Luật Tổ chức Quốc hội 2014 thì vị trí phó thủ tướng, bộ trưởng và các thành viên khác của chính phủ một số là do Quốc hội phê chuẩn, theo đề nghị của thủ tướng Chính phủ theo danh sách đề cử chức vụ từng người.
Đấy là về mặt hình thức, còn về mặt thực chất thì các vị trí này đều do Đảng cộng sản sắp xếp.
Câu nói của ông Cường cho thấy thực tế rằng, với cơ chế Đảng lãnh đạo toàn diện thì các sắp xếp về nhân sự của Đảng mới mang tính quyết định.
Việc bỏ phiếu tại Quốc hội là bước hợp thức hóa sự sắp xếp ấy của Đảng, bao gồm cả việc bầu, phê chuẩn hay miễn nhiệm các chức vụ.
Quốc hội chưa phê chuẩn chức vụ bộ trưởng bộ Công an là do Bộ Chính trị, Trung ương Đảng chưa thống nhất được người thay thế ông Tô Lâm.
Như để thuyết phục rằng việc ông Tô Lâm sẽ giữ hai chức Chủ tịch nước và Bộ trưởng Bộ Công an là điều bình thường, ông Bùi Văn Cường lấy ví dụ trường hợp ông Trần Hồng Hà khi được phê chuẩn giữ chức phó thủ tướng (tháng 1/2023) vẫn kiêm nhiệm chức vụ bộ trưởng Bộ Tài nguyên và môi trường.
Giờ đây, nếu ông Tô Lâm được Quốc hội bầu giữ chức Chủ tịch nước (điều hầu như chắc chắn xảy ra), ông sẽ vẫn giữ chức Bộ trưởng Bộ công an do chưa được miễn nhiệm.
Ông Trần Thanh Mẫn (trái) và Đại tướng Tô Lâm (phải) được Ban Chấp hành Trung ương giới thiệu vào "Tứ Trụ"
Trả lời BBC News Tiếng Việt ngày 19/5, Tiến sĩ Hà Hoàng Hợp, nhà nghiên cứu cao cấp khách mời và phân tích gia chính trị từ Viện Nghiên cứu Đông Nam Á (ISEAS, Singapore), nói rằng theo quy định hiện hành của Hiến pháp và pháp luật Việt Nam, chủ tịch nước không thể kiêm nhiệm chức vụ Bộ trưởng Công an.
Theo Hiến pháp 2013, chủ tịch nước là người đứng đầu nhà nước, thay mặt nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam về đối nội và đối ngoại, giữ vai trò là Người đứng đầu lực lượng vũ trang nhân dân và Hội đồng Quốc phòng và An ninh.
Hiến pháp cũng quy định, chính phủ chịu trách nhiệm trước Quốc hội và báo cáo công tác trước Quốc hội, Ủy ban thường vụ Quốc hội, Chủ tịch nước.
Trong khi đó, Bộ trưởng Công an là thành viên Chính phủ, lại chịu trách nhiệm trước Quốc hội và Thủ tướng Chính phủ về lĩnh vực được phân công phụ trách.
Ông Hợp phân tích với BBC :
"Việc kiêm nhiệm hai chức vụ này sẽ dẫn đến xung đột thẩm quyền và vi phạm nguyên tắc phân công, phân nhiệm, phân quyền trong bộ máy nhà nước. Ngoài ra, điều này cũng không phù hợp với tinh thần tập trung dân chủ, tập thể lãnh đạo trong hoạt động của bộ máy nhà nước.
"Vì những lý do trên, theo quy định hiện hành, trường hợp chủ tịch nước kiêm nhiệm chức vụ Bộ trưởng Công an là không thể xảy ra trong hệ thống chính trị Việt Nam", ông Hợp nói, nhấn mạnh thêm rằng các chức vụ lãnh đạo quan trọng này đều phải được tách bạch và bổ nhiệm cho các cá nhân khác nhau để đảm bảo nguyên tắc tổ chức và hoạt động của bộ máy nhà nước.
Do chức chủ tịch nước độc lập với chính phủ nên trường hợp ông Tô Lâm kiêm nhiệm sẽ dẫn đến sự "tréo ngoe" trong việc điều hành bộ máy nhà nước và chính phủ.
Điều 88 Hiến pháp quy định chủ tịch nước có nhiệm vụ và quyền hạn là "đề nghị Quốc hội bầu, miễn nhiệm, bãi nhiệm phó chủ tịch nước, thủ tướng chính phủ".
Như vậy, với cương vị là nguyên thủ quốc gia, ông Tô Lâm có quyền miễn nhiệm, bãi nhiệm chức vụ của thủ tướng là ông Phạm Minh Chính.
Nhưng đồng thời, với cương vị bộ trưởng thì ông Tô Lâm lại dưới quyền Thủ tướng Chính. Ông Tô Lâm chịu trách nhiệm trước Quốc hội và ông Chính về lĩnh vực được phân công phụ trách.
Điều này khác với trường hợp ông Trần Hồng Hà, dù giữ chức phó thủ tướng kiêm bộ trưởng nhưng cả hai vị trí này đều cùng nằm trong chính phủ (tức nội các).
Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm
Trên Facebook cá nhân, ông Trương Huy San đặt vấn đề :
"Trong chính thể ta, chỉ duy nhất có Chủ tịch Hồ Chí Minh từng kiêm Bộ trưởng Bộ Ngoại giao một thời gian. Nhưng, Hồ Chí Minh trong Chính phủ lâm thời là Chủ tịch Chính phủ và sau Hiến pháp 1946 thì Chủ tịch nước là người đứng đầu chính phủ [có lẽ như tổng thống của các quốc gia theo mô hình cộng hòa tổng thống].
"Chủ tịch nước theo Hiến pháp 2013 là người đứng đầu nhà nước và thủ tướng chính phủ là người đứng đầu cơ quan hành chính nhà nước cao nhất. Thủ tướng kiêm bộ trưởng thì chẳng có băn khoăn gì.
"Tôi cũng không rõ có phải vai trò 'thống lĩnh các lực lượng vũ trang' là có thể kiêm thêm bộ trưởng Bộ Công an", ông Trương Huy San viết.
Ông cũng nói thêm rằng, tuy Hiến pháp không cấm chủ tịch nước kiêm bộ trưởng nhưng nguyên tắc là nhà nước chỉ được làm những gì pháp luật cho phép chứ không phải làm những gì pháp luật không cấm (khác với công dân là được làm những điều pháp luật không cấm).
Viễn cảnh Chủ tịch nước, Bộ trưởng Tô Lâm
Theo các chuyên gia, việc bà Trương Thị Mai từ chức đã tạo thêm áp lực lên Đại tướng Tô Lâm theo hướng ông rời Bộ Công an để làm Chủ tịch nước.
Nhưng việc Đảng cộng sản chưa chọn được người thay thế ông Tô Lâm ở vị trí Bộ trưởng Công an mà đã giới thiệu ông để bầu chủ tịch nước cho thấy nhiều khả năng.
Một là có thể Đảng đang lúng túng trong vấn đề chọn nhân sự.
Hai là có thể ông Tô Lâm không muốn rời bỏ chức vụ bộ trưởng Bộ Công an, một vị trí có thực quyền, có thẩm quyền điều tra sâu rộng - để giữ chức chủ tịch nước, một vị trí mang tính lễ nghi nhiều hơn là thực quyền.
Cụ thể, nếu làm chủ tịch nước thì ông Tô Lâm không còn nắm Bộ Công an nữa, cũng có nghĩa là ông sẽ mất quyền điều hành trực tiếp bộ máy điều tra khổng lồ, vốn là công cụ chính của chiến dịch "đốt lò". Đây hẳn là điều ông Tô Lâm ít mong muốn nhất.
Giờ đây, với việc Đảng chưa chọn được người làm Bộ trưởng Công an, ông Tô Lâm đứng trước khả năng làm chủ tịch nước kiêm luôn ghế bộ trưởng.
Đó sẽ là một vị trí siêu quyền lực vì chủ tịch nước theo Hiến pháp là chủ tịch Hội đồng An ninh Quốc phòng, người thống lĩnh lực lượng vũ trang nhân dân (gồm Quân đội nhân dân, Công an nhân dân và Dân quân tự vệ).
Ông Tô Lâm đã củng cố quyền lực trong Bộ Công an khi nắm giữ chức bộ trưởng gần hai nhiệm kỳ.
Còn chức danh chủ tịch nước vốn được xem là chỉ mang tính lễ nghi. Gần đây có nhiều chức năng của nguyên thủ quốc gia lại do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đảm nhiệm nên tính chất "ít thực quyền" của ghế chủ tịch nước càng rõ hơn. Nhưng nếu ông Tô Lâm kiêm nhiệm thì có thể chức danh chủ tịch nước sẽ mang tính thực quyền hơn vì ông giữ được quyền điều hành các hoạt động điều tra như trước đây.
Điều này được coi là lợi thế cho ông trong bối cảnh chính trường ngày càng nóng bỏng ở giai đoạn tiền Đại hội 14.
Bên cạnh đó, chủ tịch nước cũng thường được Bộ Chính trị chỉ định tham gia Ban Thường vụ Quân ủy Trung ương, cơ quan lãnh đạo mọi mặt của Đảng cộng sản Việt Nam đối với quân đội.
Tất nhiên, vị trí siêu quyền lực này, như đánh giá của các chuyên gia, là trái với Hiến pháp.
Về việc ông Tô Lâm trở thành chủ tịch nước, Tiến sĩ Bill Hayton trên trang web của Chatham House (Viện nghiên cứu Quốc tế Hoàng gia Anh) đã viết rằng Việt Nam sẽ càng tô đậm ấn tượng về một nhà nước "công an trị".
Bởi lẽ, khi đó "Tứ Trụ" sẽ có hai người đi lên từ ngành công an là ông Tô Lâm và Thủ tướng Phạm Minh Chính.
Tính cả ông Chính và ông Lâm thì Bộ Chính trị có năm nhân vật xuất thân từ công an.
Giáo sư Zachary Abuza từ Đại học National War College (Mỹ) nhận định với BBC News Tiếng Việt rằng Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã "trao cho ông Tô Lâm quyền lực để chống tham nhũng và ông Tô Lâm đã sử dụng quyền lực đó để hạ tới 5 hoặc 6 ủy viên Bộ Chính trị".
Một nhà quan sát khác thì đánh giá với BBC rằng, việc giữ chức chủ tịch nước từ nay cho đến Đại hội 14 (đầu năm 2026) sẽ tạo bước đệm để Đại tướng Tô Lâm có thể tiếp quản ghế tổng bí thư.
Bởi lẽ, khi đã vào "Tứ Trụ", ông có thể sẽ có suất đặc biệt tại Đại hội 14 để tái cử vì hiện ông đã 66 tuổi.
Bộ Công an
Bộ Công an là một bộ đầy quyền lực và đó là lý do vì sao các đời bộ trưởng luôn có chân trong Bộ Chính trị.
Nghị quyết về Dự toán ngân sách 2024 được Quốc hội thông qua cho thấy ngân sách chi cho Bộ Công an đứng thứ hai sau Bộ Quốc phòng - với hơn 113.000 tỷ đồng, tăng hơn so với con số 99.000 tỷ đồng vào năm 2023.
Về nhân lực, bộ này chưa bao giờ công bố con số chính xác lực lượng chính quy.
Nhưng vào năm 2017, Giáo Sư Carl Thayer, nhà quan sát chính trị Việt Nam lâu năm, đăng trên blog của mình con số ước lượng công an ở Việt Nam, từ công an có thẻ ngành đến những lực lượng bán quân sự trực thuộc sự chỉ huy và điều động của Bộ Công an năm 2013 là khoảng 6,7 triệu người. Trong số này, có 1,2 triệu công an chính quy.
Ông Tô Lâm đóng vai trò to lớn trong chiến dịch "đốt lò" của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng
Vào tháng 11/2023, Quốc hội đã thông qua "Luật Lực lượng tham gia bảo vệ an ninh, trật tự ở cơ sở" và luật sẽ chính thức có hiệu lực thi hành từ ngày 1/7/2024.
Luật này sáp nhập các lực lượng tham gia bảo vệ dân phố, công an xã bán chuyên trách và đội trưởng, đội phó dân phòng vào thành lực lượng tham gia bảo vệ an ninh, trật tự ở cơ sở, được coi là "cánh tay nối dài" của Bộ Công an.
Ước tính, Bộ Công an có thêm khoảng 300.000 nhân lực từ lực lượng này.
Dự thảo luật này từng được Quốc hội khóa 14 xem xét nhưng sau đó không được thông qua.
Tháng 11/2020, khi xem xét dự thảo "Luật Lực lượng an ninh trật tự ở cơ sở" nói trên, đại biểu Sùng Thìn Cò, Thiếu tướng của Quân đội nhân dân Việt Nam, cựu Phó Tư lệnh Quân khu 2 và là ủy viên Ủy ban Quốc phòng và An ninh Quốc hội khóa 14, đã từng nêu ý kiến : "Xin lỗi bộ trưởng chứ lực lượng công an quá đông !"
"Một tỉnh ít nhất có 3.000, tỉnh to thì 4.000 công an chính quy. Đông như thế mà còn thêm nhiều lực lượng nữa. Chẳng lẽ lực lượng chính quy không đủ khả năng để chúng ta nắm tình hình, xử lý tình hình ?" ông Cò phát biểu.
Vào thời điểm đó, luật gia, nhà báo Trịnh Hữu Long nhận định với BBC rằng không phải ngẫu nhiên mà ông Sùng Thìn Cò lại phát biểu như vậy.
Ông Long nhắc đến việc ông Cò là một tướng lĩnh bên quân đội và cho rằng phát ngôn của ông Cò có thể "đại diện cho một nhóm trong quân đội đang cảm thấy bị ngành công an lấn sân quyền lực".
Đại tướng Lương Cường, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, được Bộ Chính trị phân công làm Thường trực Ban Bí thư thay bà Trương Thị Mai
Trong chiến dịch "đốt lò", đặc biệt là sau những diễn biến gần đây, một số nhà phân tích nói với BBC rằng quyền lực của ông Tô Lâm đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Do đó, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng có thể dùng quân đội để cân bằng quyền lực, vì "chỉ có quân đội mới là lực lượng đủ sức làm đối trọng với Bộ Công an", theo Giáo sư Abuza.
Ông Abuza lưu ý rằng quân đội cũng có cơ quan điều tra, cơ quan xét xử riêng.
Sau khi bà Trương Thị Mai thôi chức, ông Lương Cường, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, được phân công làm thường trực Ban Bí thư.
Giáo sư Alexander L Vuving, Trung tâm nghiên cứu an ninh châu Á-Thái Bình Dương Daniel K. Inouye (Hoa Kỳ), nói với BBC News Tiếng Việt rằng việc thăng cấp thường trực Ban Bí thư cho Đại tướng Lương Cường giúp điều chỉnh lại cán cân quyền lực trong nhóm lãnh đạo cao nhất của Đảng, đặc biệt là giữa hai lực lượng vũ trang của Đảng – đó là công an và quân đội.
Có thể thấy, với bốn nhân vật bầu bổ sung vào Bộ Chính trị, trong đó có Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa, lực lượng quân đội có tới ba vị tướng nằm trong Bộ Chính trị khóa 13, nhóm các nhân vật quyền lực nhất Đảng cộng sản.
Ở đây cần giải thích thêm rằng, với sự phân công của Đảng, ông Lương Cường và ông Nguyễn Trọng Nghĩa sẽ tập trung cho công tác đảng chứ không phải công tác bên quân đội. Tuy nhiên, họ vẫn được coi là "người của quân đội".
Nguồn : BBC, 19/05/2024
Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam chọn bộ trưởng công an Tô Lâm làm tân chủ tịch nước
Thanh Phương, RFI, 18/05/2024
Theo báo chí trong nước, hôm nay, 18/05/2024, Văn phòng Trung ương đảng cộng sản Việt Nam thông báo quyết định chọn tướng Tô Lâm, bộ trưởng bộ Công an, ủy viên bộ Chính Trị, làm tân chủ tịch nước thay thế ông Võ Văn Thưởng, từ chức vào tháng 3 vừa qua.
Tướng Tô Lâm, bộ trưởng Công an Việt Nam cùng với ngoại trưởng Mỹ Mike Pompeo trong một cuộc họp ngày 30/10/2020 tại Hà Nội, Việt Nam. Ngày 18/05/2024, ông Tô Lâm được "giới thiệu" làm chủ tịch nước. AP - Hoang Thong Nhat
Quyết định "giới thiệu" để Quốc hội bầu ông Tô Lâm làm chủ tịch nước, được đưa ra trong phiên bế mạc Hội nghị Trung ương sáng nay, trong đó tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng "đã làm việc với các lãnh đạo chủ chốt".
Hãng tin AFP nhắc lại, năm nay 66 tuổi, ông Tô Lâm đã giữ chức bộ trưởng Công an từ năm 2016 và vẫn thi hành chính sách cứng rắn đối với giới hoạt động nhân quyền ở Việt Nam.
Ông Tô Lâm còn là Phó trưởng ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng. Theo Zachary Abuza, giáo sư tại Đại học Chiến tranh Quốc gia ở Washington, được AFP trích dẫn, ông Tô Lâm dùng các cuộc điều tra chống tham nhũng như một vũ khí để "hạ bệ một cách có hệ thống các đối thủ trong Bộ Chính trị, những người có đủ điều kiện trở thành tổng bí thư đảng". Ngoài thủ tướng Phạm Minh Chính, hiện chỉ còn ông Tô Lâm là có khả năng kế nhiệm ông Nguyễn Phú Trọng".
Ngoài chức danh chủ tịch nước, Trung ương Đảng cũng đã "giới thiệu" ông Trần Thanh Mẫn, ủy viên Bộ Chính trị, phó chủ tịch thường trực Quốc hội vào chức chủ tịch Quốc hội, thay thế ông Vương Đình Huệ, đã từ chức vào tháng 4 vừa qua, cũng với lý do là đã có những "vi phạm, khuyết điểm", trong bối cảnh tổng bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng đẩy mạnh chiến dịch chống tham nhũng khiến hàng loạt quan chức cao cấp mất chức.
Họp lại vào thứ hai tuần tới, 20/05, các đại biểu Quốc hội Việt Nam sẽ chính thức bầu tân chủ tịch nước và tân chủ tịch Quốc hội.
Thanh Phương
****************************
Với sự nổi lên của Tô Lâm, Bộ Chính trị bị an ninh hóa sâu sắc
Hoàng Anh, Thoibao.de, 18/05/2024
Ngày 16/5, RFA tiếng Việt đăng bài bình luận "Chính trị Việt Nam đang bị an ninh hóa sâu sắc hơn", của ông Zachary Abuza – Giáo sư tại Đại học Chiến tranh Quốc gia Hoa Kỳ ở Washington.
Cựu Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng cùng lãnh đạo Bộ Công an với cán bộ, chiến sĩ Cục An ninh chính trị nội bộ ngày 12/07/2023 (TTXVN)
Tác giả cho rằng, rất nhiều sự chú ý đã tập trung vào Bộ trưởng Công an Tô Lâm – người đã loại bỏ một loạt đối thủ chính trị, khi ông tìm cách trở thành Tổng bí thư trong nhiệm kỳ tiếp theo.
Tác giả nhận xét, khả năng ông Lâm được cất nhắc vào vị trí cao hơn, khiến người ta đặt câu hỏi : Một công an chuyên nghiệp sẽ định hình/hoạch định các chính sách và nhân sự của Đảng như thế nào ?
Trong các cuộc bàn luận về chính trị tinh hoa của Việt Nam, vấn đề vị trí thống trị của Bộ Công an, thường không được nhắc tới. Trong khi, bộ máy an ninh Việt Nam rộng khắp, gần như bao trùm xã hội.
Theo tác giả, với việc bà Trương Thị Mai từ chức, Bộ Chính trị của Đảng hiện chỉ còn 12 người. Sự ra đi của một số nhà kỹ trị kinh tế đã khiến việc an ninh hóa Bộ Chính trị trở nên rõ ràng hơn.
Hiện có 5/12 ủy viên Bộ Chính trị xuất thân từ Công an, và 7/12 xuất thân từ các lực lượng vũ trang, nếu tính thêm cả 2 vị tướng quân đội.
Điều này, vẫn theo tác giả, phản ánh sự lo lắng của chế độ về các cuộc cách mạng màu và diễn biến hòa bình. Đội ngũ lãnh đạo cấp cao nhất của Đảng bị thống trị bởi những người có phản ứng bản năng đối với bất cứ điều gì cũng là : Phải kiểm soát.
Điều tiếp theo là tầm quan trọng của Bộ Công an – với tư cách là phương tiện để thăng tiến chính trị.
Nhiều quan chức cấp cao đã có sự nghiệp lâu dài trong Bộ Công an trước khi được thuyên chuyển sang các vị trí Chính phủ và Đảng. Các trải nghiệm và kinh nghiệm có được trong lĩnh vực an ninh thường định hình thế giới quan của họ.
Một số quan chức xuất thân từ công an, có thể kể đến như :
Thủ tướng Phạm Minh Chính là một công an chuyên nghiệp.
Bí thư Thành ủy thành phố Hồ Chí Minh Nguyễn Văn Nên, từng là công an ở Tây Ninh trong 17 năm.
Trưởng ban Nội chính Trung ương Phan Đình Trạc cũng là một cảnh sát chuyên nghiệp.
Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao Nguyễn Hòa Bình từng là Thiếu tướng, với chức vụ cao nhất tại Bộ Công an là Phó thủ trưởng Cơ quan cảnh sát điều tra.
Tác giả đánh giá, kể từ thời kỳ Đổi mới 1986 đến nay, Bộ Chính trị Việt Nam chưa bao giờ trở nên kém đa dạng đến vậy.
Nếu Bộ trưởng Tô Lâm được đề bạt làm Tổng bí thư, người thay thế ông cũng có thể sẽ được bầu vào Bộ Chính trị.
Tác giả bình luận, khối an ninh nhiều khả năng tiếp tục là một thuộc tính kéo dài của chính trị Việt Nam.
Điều này sẽ có tác động sâu sắc tới công chúng, và định hình mạng internet, truyền thông xã hội, xã hội dân sự và kinh tế của Việt Nam. Những người này nhìn mọi thứ qua lăng kính an ninh và sự sống còn của chế độ.
Tác giả nhắc đến việc nhà cầm quyền gần đây đã bắt giữ ông Nguyễn Văn Bình, một quan chức của Bộ Lao động, đồng thời là một cựu công đoàn viên và cựu chuyên gia tại Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO). Ông đã nỗ lực thúc đẩy việc thông qua một công ước, cho phép thành lập các đoàn độc lập của người lao động.
Nhà cầm quyền cũng đang vận dụng các chiến thuật kiểu Trung Quốc : Ông Bình bị truy tố theo Điều 337 Bộ Luật Hình sự – một điều khoản hình sự hóa việc tiết lộ các thông tin mật.
Tác giả kết luận, đảm bảo an ninh chế độ và phát triển kinh tế cần đi đôi với nhau. Tăng trưởng kinh tế thường mang đến cho Đảng tính chính danh nhờ thành quả lãnh đạo. Nhưng trên thực tế, rất khó để đồng thời có được cả 2 thứ và nhu cầu an ninh sẽ chiến thắng sự thực dụng kinh tế.
Hoàng Anh
Nguồn : Thoibao.de, 18/05/2024
************************
‘Ổn định chính trị’ giá bao nhiêu ?
Trân Văn, VOA, 17/05/2024
Thêm một thành viên nữa của Bộ Chính trị được Ban Chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam nhiệm kỳ 13 "nhất trí" cho "thôi" làm ủy viên của cả Bộ Chính trị lẫn Ban chấp hành trung ương khóa này (bà Trương Thị Mai, Thường trực Ban Bí thư)[1]. Do "nhất trí" chọn lầm, cử sai nên sau ba năm bốn tháng, Ban chấp hành trung ương đảng khóa 13 tiếp tục "nhất trí" cho một phần ba Ủy viên Bộ Chính trị (6/18 người) "thôi nhiệm vụ" lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền tại Việt Nam.
Từ trái : Thủ tướng Phạm Minh Chính, chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ (đã từ chức), Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, chủ tịch nước Võ Văn Thưởng (đã từ chức). Hình chụp ngày 15/1/2024.
Điều đáng nói là sai lầm trong chọn, cử diễn ra liên tục nên phải luân phiên gật, lắc. Chỉ trong một năm thay hai Chủ tịch nước (Nguyễn Xuân Phúc, Võ Văn Thưởng), ba Thường trực Ban Bí thư (Võ Văn Thưởng, Trương Thị Mai, Lương Cường), mới ba năm đã đổi Chủ tịch quốc hội (Vương Đình Huệ), song đến giờ, nhân sự đảm nhiệm vai trò Chủ tịch nước, Chủ tịch quốc hội vẫn... khuyết, cùng chờ bổ sung do những cá nhân được chọn, cử giữ các vai trò này cùng có vấn đề gì đó về "trách nhiệm" !
Do vậy không ai dám chắc, sự "nhất trí" trong chọn, cử có lầm và sai nữa hay không ! Nếu các tin đồn lại đúng như đã từng rất đúng thì Ban chấp hành trung ương đảng khóa này sẽ còn phải họp nhiều lần nữa để "nhất trí" cho phần lớn Ủy viên Bộ Chính trị đương nhiệm, kể cả những Ủy viên Bộ Chính trị đang đảm nhiệm trọng trách phòng ngừa tham nhũng, xử lý tiêu cực, chỉnh đốn đảng "thôi" mọi thứ khi thời thế khiến các đương sự đột nhiên "nhận thức rõ trách nhiệm trước đảng và nhân dân" như sáu đồng đảng từng bị buộc hạ cánh !
***
Trong 40 tháng vừa qua, Ban chấp hành trung ương đảng nhiệm kỳ 13 họp 16 lần và 7/16 lần là họp bất thường để giải quyết vấn đề nhân sự. Nếu tính cả những lần họp chính thức phải đem vấn đề nhân sự ra bàn bạc, xử lý thì có tới 12/16 lần Ban chấp hành trung ương đảng nhiệm kỳ 13 tụ họp chỉ để loại bỏ cá nhân này, chọn cá nhân kia thay thế. Trung bình cứ hơn ba tháng lại có xáo trộn nhân sự trong đội ngũ mà giới lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền tại Việt Nam khẳng định là "tinh hoa" của dân tộc, của xứ sở !
Hội nghị Ban chấp hành trung ương đảng lần thứ chín (16/5/2024 – 18/5/2024) vừa bổ sung bốn cá nhân vào Bộ Chính trị, thay cho sáu Ủy viên Bộ Chính trị đã được Ban chấp hành trung ương đảng nhiệm kỳ này "nhất trí" cho "thôi" mọi thứ. Cả bốn (Lê Minh Hưng, Nguyễn Trọng Nghĩa, Bùi Thị Minh Hoài, Đỗ Văn Chiến) đều là thành viên Ban Bí thư của Ban chấp hành trung ương đảng khóa này. So với sĩ số lúc khởi đầu (18) thì vẫn còn khuyết hai. Với bốn cá nhân mới được bổ sung, liệu tính hình kinh tế - xã hội, tương lai quốc gia, vận mệnh dân tộc có khá hơn chăng ?
Câu trả lời là chẳng có gì chắc ! Khi Đảng cộng sản Việt Nam vẫn khăng khăng nắm giữ quyền lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối và 50% thành viên Bộ Chính trị xuất thân từ lực lượng chuyên dùng súng thì có thể hy vọng gì khác ? Trong 16 thành viên Bộ Chính trị đương nhiệm, có tám xuất thân từ lực lượng vũ trang.
Ông Phạm Minh Chính(Thủ tướng) có 27 năm khoác áo công an, (từng là Trung tướng Thứ trưởng Công an).Ông Lương Cường (Thường trực Ban Bí thư) vốn là Đại tướng, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị của quân đội.Ông Nguyễn Văn Nên (Bí thư Thành phố Hồ Chí Minh), có 17 năm khoác áo công an (từng là Trưởng Công an huyện).Ông Phan Văn Giang hiện là Đại tướng Bộ trưởng Quốc phòng.Ông Phan Đình Trạc (Trưởng ban Nội chính) có 30 năm khoác áo công an (từng là Giám đốc Công an Nghệ An).Ông Tô Lâm hiện là Đại tướng Bộ trưởng Công an.Ông Nguyễn Hòa Bình (Chánh án Tòa án Tối cao) có 33 năm khoác áo công an (từng là Thiếu tướng, Tổng cục phó Cảnh sát). Ông Nguyễn Trọng Nghĩa (Trưởng ban Tuyên giáo) vốn là Thượng tướng, Phó Chủ nhiệm Tổng Cục chính trị quân đội.
Tám thành viên còn lại của Bộ Chính trị thì có hai chuyên về "lý luận xây dựng đảng và chủ nghĩa xã hội" (ông Nguyễn Phú Trọng, ông Nguyễn Xuân Thắng), phần lớn những thành viên còn lại, nếu không xuất thân từ các tổ chức mà dân chúng ví von là "cờ, đèn, kèn, trống" nhưông Trần Thanh Mẫn (cán bộ đoàn) thì gần như toàn bộ cuộc đời cũng gắn với các doanh nghiệp nhà nước và công tác đảng !
***
Không phải tự nhiên mà nhiều chuyên gia về Việt Nam đề cập đến "khủng hoảng nhân sự thượng tầng" và nguyên nhân không phải do Việt Nam thiếu những cá nhân đủ khả năng lãnh đạo quốc gia, dân tộc mà vì giới lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam tự đặt định các tiêu chí sao cho việc lựa chọn, sắp đặt nhân sự có lợi nhất cho chính họ.
Những đòi hỏi kiểu nhưchỉ có thể chọn một cá nhân làm Tổng bí thư, Chủ tịch Nhà nước, Thủ tướng, Chủ tịch Quốc hội, Thường trực Ban Bí thư nếu cá nhân đó đã tham gia Bộ Chính trị trọn một nhiệm kỳ trở lên trong Quy định số 214-QĐ/trung ương của Ban chấp hành trung ương đảng khóa 12, ban hành cách nay bốn năm[2] được xem là nguyên nhân dẫn tới cuộc tàn sát các ứng cử viên của nhiệm kỳ tới. Chưa kể việc cố tình "sáng tạo" hàng loạt yêu cầu phi lý về quy hoạch nhân sự đang tạo ra một cuộc hôn nhân cận huyết về chính trị.
Nhân loại xem hôn nhân cận huyết không chỉ là hủ tục mà còn gây tổn hại nghiêm trọng cho xã hội bởi việc lựa chọn người phối ngẫu gần gũi về huyết thống sẽ tạo ra các thế hệ mắc nhiều bệnh bẩm sinh thuộc loại nan y, làm suy giảm chất lượng dân số, suy thoái giống nòi. Nhân danh "ổn định chính trị" để đặt định những quy định vô lối, lạc hậu trong lựa chọn, sắp đặt nhân sự lãnh đạo quốc gia, dân tộc không chỉ khiến Đảng cộng sản Việt Nam phải trả giá đắt về uy tín, cái gọi là "ổn định chính trị" ấy đã, đang và sẽ còn gieo rắc vô số tai họa cho xứ sở và nhấn dân tộc này sâu hơn vào lầm than. Tại sao hàng trăm triệu người phải hi sinh no ấm cho sự "ổn định" tương lai chính trị của một nhúm người ?
Trân Văn
Nguồn : VOA, 17/05/2024
Chú thích
Tại Hội nghị Giao ban Bộ Công an hôm 25/4/2024 ở Hà Nội, Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm yêu cầu Công an các đơn vị, địa phương đẩy nhanh tiến độ giải quyết các vụ án trọng điểm thuộc diện Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng chống tham nhũng, tiêu cực theo dõi chỉ đạo, vụ án dư luận xã hội quan tâm...
Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm tại Hội nghị Giao ban Bộ Công an hôm 25/4/2024 ở Hà Nội. Courtesy chinhphu.vn
Từ Hà Nội hôm 26/4/2024, Nhà báo Lê Anh Hùng nhận định với RFA :
"Theo tôi, họ phải lựa những vụ án nào vừa được lợi cho họ, vừa nhận được sự quan tâm của công chúng xã hội. Thực tế mà nói người dân quan tâm đến những vụ án liên quan đến vấn đề mang tính đạo đức hơn, mang tính chất đụng chạm lương tâm, lương tri của con người hơn... Chẳng hạn như vụ án của dân oan hay vụ án người dân bị tù oan chẳng hạn. Cái đấy không nằm trong lợi ích cơ quan chức năng, cho nên họ không điều tra, họ phớt lờ. Còn những vụ án liên quan đến tham nhũng thì tất nhiên nó cũng kích thích tính tò mò sự quan tâm từ công chúng, công chúng muốn thấy mức độ thối nát của chế độ như thế nào ?"
Nhà báo Lê Anh Hùng cho rằng, Bộ trưởng Bộ Công an nói như thế thì cũng đúng, chỉ có điều, theo ông Hùng, có những cái công chúng quan tâm hơn thì Bộ Công an lại không để ý đến.
Dư luận xã hội tại Việt Nam hiện rất quan tâm những vụ án, mà các chuyên gia luật nhận định là án tử hình oan vẫn chưa được điều tra lại như Nguyễn Văn Chưởng, Hồ Duy Hải hay Lê Văn Mạnh. Riêng tử tù Lê Văn Mạnh đã bị thi hành án tử hình vào sáng ngày 22/9/2023, sau hơn 18 năm kêu oan trong một vụ án có nhiều tình tiết, bằng chứng không rõ ràng mà theo các luật sư là không đủ để kết tội.
Trở lại với yêu cầu của Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm, khi trao đổi với RFA hôm 26/4/2024, nhà hoạt động xã hội Trần Anh Quân ở Sài Gòn cho rằng :
"Với những diễn biến chính trị trong thời gian qua, có thể thấy Tô Lâm đang rất muốn ngồi vào ghế Tổng bí thư của ông Trọng. Và "cái lò" của ông Trọng đã bị Tô Lâm lợi dụng để thiêu rụi mọi cây cỏ trên con đường tiến thân của mình. Bởi vậy Bộ trưởng Bộ Công an không còn mặn mà với những vụ án nhỏ nữa, mà đang tập trung vào các vụ đại án để thanh trừng các thế lực chính trị có thể cạnh tranh ảnh hưởng tới phe nhóm của Tô Lâm.
Khi kêu gọi ‘đẩy nhanh tiến độ các vụ án dư luận xã hội quan tâm’ thì không phải chỉ nói tới Bộ Công an của ông Tô Lâm, mà còn là mệnh lệnh yêu cầu bên phía tuyên giáo phải đẩy mạnh dư luận tập trung vào các tập đoàn sân sau của đối thủ Tô Lâm. Đây là chiến lược thường thấy mà Tô Lâm đã và đang áp dụng trong thời gian qua : đầu tiên là tung tin dẫn dắt dư luận, sau đó Bộ Công an vào cuộc, và cuối cùng là triệt hạ đối thủ".
Ông Vương Đình Huệ khi còn là Chủ tịch quốc hội Việt Nam hôm 23/10/2023. AFP.
Chiến dịch "đốt lò" của ông Nguyễn Phú Trọng đã được khởi xướng từ năm 2013. Tiến sĩ Kinh tế Nguyễn Huy Vũ ở Na Uy khi trả lời RFA trước đây cho rằng, trong một thể chế độc đảng như Việt Nam, các quan chức cũng đồng thời là các đảng viên Đảng cộng sản. Việc chống tham nhũng ở Việt Nam trong tình hình hiện nay chủ yếu đến từ quyết định của giới lãnh đạo Đảng cộng sản, trong khi không có một sự độc lập nào từ nhánh tư pháp. Do đó, việc chống tham nhũng chỉ là một hình thức khác của việc xử lý nội bộ giữa các đảng viên với nhau.
Đồng quan điểm, luật sư nhân quyền Nguyễn Văn Đài từ Đức Quốc hôm 26/4/2024 nhận định với RFA :
"Từ xưa đến nay, các vụ án liên quan đến vấn đề đấu đá trong nội bộ chóp bu Đảng cộng sản, thì bao giờ cũng được quan tâm chỉ đạo một cách sát sao. Mặc dù những vụ án về những người dân oan hay những vụ án về những tử tù kêu oan được dư luận xã hội quan tâm đông đảo hơn rất nhiều. Trong khi đó đối với những vụ án tham nhũng hay những vụ án doanh nghiệp vi phạm pháp luật, thì ở cấp trung ương đều được đưa vào diện Ban chỉ đạo Trung ương phòng chống tham nhũng, ở cấp tỉnh thì thuộc Ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng cấp tỉnh".
Theo luật sư Đài, như vậy rõ ràng Bộ Công an đang quan tâm đến quyền lực, lợi ích kinh tế của những quan chức của chế độ, nhiều hơn là quan tâm đến công việc hay sự oan ức hàng ngày của người dân. Ông Đài nói tiếp :
"Trong chế độ cộng sản Việt Nam thì hầu hết những sai phạm của những quan chức thuộc hàng cao nhất từ Bộ Chính trị đến Ban Bí thư, cho đến Ban Chấp hành Trung ương, thì đều được Bộ Công an là cơ quan có đầu mối thu thập tất cả thông tin sai phạm liên quan các quan chức này. Có thể 5 năm trước hoặc 10 năm trước, ví dụ như trường hợp của ông Võ Văn Thưởng, những sai phạm ổng có liên quan bắt đầu từ năm 2011, khi ông ấy về làm Bí thư tỉnh ủy Quảng Ngãi. Vụ án đấy đã bị chìm xuồng từ năm 2015, nhưng khi họ muốn hạ bệ nhau thì họ sẽ lôi những sai phạm từ 5 - 10 năm trước để họ xử lý nhau".
Trong khi đó, theo luật sư Đài, những oan ức của người dân thì không bao giờ được được xem xét một cách thấu đáo như vậy.
Ban Chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam Khóa XIII ngày 20/3/2024 ra thông báo đồng ý việc để ông Võ Văn Thưởng thôi giữ các chức vụ Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Trung ương đảng, Chủ tịch nước, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh.
Lý do được nêu là ông Võ Văn Thưởng ‘đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm, Quy định về trách nhiệm nêu gương của cán bộ, đảng viên, trước hết là Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng và chịu trách nhiệm người đứng đầu theo các quy định của Đảng và pháp luật Nhà nước.’
Truyền thông nhà nước không đưa tin cụ thể những sai phạm của ông Thưởng là gì nhưng trước đó, Bộ Công an đã khởi tố vụ án "Vi phạm quy định về kế toán gây hậu quả nghiêm trọng" xảy ra tại Công ty cổ phần Tập đoàn Phúc Sơn. Đây là tập đoàn có các dự án lớn tại tỉnh Quảng Ngãi từ thời ông Thưởng còn là Bí thư tỉnh này khóa 2011 - 2014.
Mới nhất là vào ngày 26/4/2024, Chủ tịch quốc hội Việt Nam, ông Vương Đình Huệ cũng đã từ chức, chỉ sau mấy tuần chủ tịch nước đã phải từ nhiệm.
Lý do, theo Ban Chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam, là : "Những vi phạm, khuyết điểm của đồng chí Vương Đình Huệ đã gây dư luận xấu, làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước và cá nhân". Tuy nhiên cụ thể những vi phạm, khuyết điểm gì của ông Vương Đình Huệ không được nêu rõ.
Nguồn : RFA, 26/04/2024
Tô Đại tướng chọn "quân bài domino" nào tiếp theo ?
Trần Hiếu Chân, RFA, 04/04/2024
Nhà ký họa có thể ghi lại hình ảnh Đại tướng Tô Lâm "vung roi trên nền mây trắng, vó ngựa phi cát bụi cuốn mù… đuổi tan tác lũ chim trời" (1)
Bộ trưởng Công an Tô Lâm - Báo Chính Phủ
_____________
Nhưng "kỵ hổ nan hạ" (cưỡi trên lưng hổ khó xuống) mới là thành ngữ "khớp" với hiện tình của Bộ trưởng Công an Tô Lâm, sau khi đã tạo ra được cơn địa chấn chính trị, có thể nói là lớn nhất trong lịch sử đấu đá nội bộ của Đảng cộng sản Việt Nam. Đúng là có thể điểm danh ba hoặc bốn Nguyên thủ quốc gia Ba Đình đã bị "ngã ngựa" từ 2018 đến nay (tùy cách chọn), nhưng trường hợp Võ Văn Thưởng vừa rồi là một biệt lệ. Biệt lệ xét từ nhiều góc độ : Thưởng đại diện cho "Đoàn phái" ở Việt Nam, là "đệ tử ruột" của Tổng bí thư, lại được ra mắt hầu hết các "cửa Khổng sân Trình" bên thiên triều hồi ông tháp tùng Nguyễn Phú Trọng thăm Trung Quốc. Là "con nòi" của Đảng và là người gần gũi Tổng bí thư nhất trong năm candidate (ứng viên) được ông Trọng chọn để thay thế mình, việc Thưởng bị "ngã ngựa" là "thất bại kép", vừa đối với Đảng, vừa đối với Tổng bí thư. Lại đúng vào ngày ông Trọng chủ trì phiên họp đầu tiên của Ban Nhân sự chuẩn bị cho Đại hội 14 nên thất bại ấy càng cay đắng.
"Quân bài domino" giờ ông Tô đang nhắm tới, dư luận Hà Nội râm ran mấy tuần nay, đó là bà Trương Thị Mai, Trưởng ban Tổ chức Trung ương và Thường trực Ban bí thư. Bà Mai vốn là Chủ tịch Hội Liên hiệp thanh niên" ; Võ Văn Thưởng và Nguyễn Công Khế (2) từng hoạt động dưới trướng bà. Công an đang khai thác các hồ sơ do Công Khế cung cấp. Tô Lâm cũng đang cho điều tra tiếp phương án sử dụng đất sau khi di dời Nhà máy thuốc lá Khatoco (Nhà máy thuốc lá Khánh Hội) (3). "Bóc tiếp dường dây" của Tập đoàn Phúc Sơn, theo Cục C03, vụ này đã phát hiện ra một dạng tội phạm mới "bằng cách dựa vào mối quan hệ thân quen là người có chức vụ, quyền hạn" (4). "Người có chức vụ quyền hạn" ở đây phải được hiểu là người nằm trong "Bộ Tứ" hoặc "Bộ Ngũ". Vừa "rung cây dọa khỉ" thì có tin (chưa thể kiểm chứng vì là tin mật nhưng được lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội), bà Mai đã viết hai lá đơn từ luôn cả hai chức. Và bà phàn nàn : "Các anh suốt ngày bắt bớ, triệt hạ lẫn nhau… Tôi lấy làm đau lòng" (5). Bà đau lòng hay đau ruột, Tô Đại tướng không quan tâm. Ông đang nhắm tới hai cái ghế quan trọng của bà cho thuộc hạ.
Bố trí được người vào hai ghế của bà Mai, Tô Lâm mới thực sự yên tâm nhường ghế cho Phan Đình Trạc (hiện là Trưởng Ban nội chính Trung ương) để ông ngồi vào "vị trí tạm" nào đó, làm "bàn đạp" (springboard) lên ghế Tổng bí thư. Nhiều khả năng trước mắt, Tô Lâm vẫn để yên cho Phạm Minh Chính và Vương Đình Huệ, dù cả hai vẫn thường xuyên bị quân của Tô Lâm "đâm bị thóc, chọc bị gạo". Có tin, Thứ trưởng Công an Lương Tam Quang, cánh tay phải của ông Tô sẽ được điều sang làm Viện trưởng Viện Kiểm sát. Nhưng như thế là ông Tô sẽ hở sườn ngay tại đại bản doanh của mình. Điều này khiến ông quan ngại mỗi khi nhớ lại "tấm gương" của Trần Đại Quang. Vả lại, thực ra Tô Lâm cũng chưa tính hết được các "con bài tẩy" trong tay Tổng bí thư. Biết đâu ông Tổng sẽ "lật ngửa bài" vào phút chót, cho nên Tô Lâm buộc phải tính toán kỹ. Nếu Tổng bí thư vẫn chưa để bà Mai về hưu và chưa cho quân của Tô Lâm "điền vào chỗ trống" thì có nghĩa là Tổng bí thư vẫn còn điều khiển được "cuộc chơi". "Cưa tiếp" ghế bà Mai sẽ là một quyết định "dò đá qua sông" và có ý nghĩa "bước ngoặt thứ hai"…
"Cưa ghế" Thưởng đã trở thành "bước ngoặt đầu tiên" đối với cuộc tỷ thí trên thượng tầng Bộ Chính trị. Các cuộc "cưa ghế" trước đây đều được tiến hành theo một quy trình tạm coi là chặt chẽ. Nếu đụng đến Ủy viên Trung ương hay Bộ Chính trị thì đầu tiên, Ban Kiểm tra Trung ương và Ban Phòng chống tham nhũng tiêu cực phải ra tay trước, rồi mới tiến hành một loạt các thủ tục lích kích khác, từ Bộ Chính trị, xuống Ban CHTW rồi mới chuyển sang bên các ông nghị, bà nghị "bấm nút". Một bí mật cung đình có thể sẽ không bao giờ được tiết lộ, là lần "cưa ghế" Thưởng vừa rồi, Tô Lâm đã có trong tay "Thượng phương bảo kiếm" của Tổng bí thư hay Tô Đại tướng chơi đòn "đánh úp". Bởi vì, sáng 13/3, Chủ tịch nước cùng các thành viên khác trong "Bộ Tứ" đang dự khai mạc cuộc họp của Ban Nhân sự thì ngay ngày hôm sau, 14/3/2024, Nhà Vua và Hoàng Hậu Hà Lan đã được thông báo về việc Việt Nam yêu cầu đình hoãn chuyến thăm cấp Nhà nước được hai Chính phủ chuyển bị hàng tháng trước đó (6).
Nếu thành tựu "hai bước ngoặt" nói trên, Tô Đại tướng sẽ củng cố tiến trình "nhân giống nhãn lồng Hưng Yên" trong hệ thống công an tỉnh trên phạm vi toàn quốc. Theo Blogger Gió Bấc trên Đài RFA, thông qua chiến lược luân chuyển cán bộ Giám đốc Công an tỉnh, Tô Lâm đã có tay trong quyền lực ở hầu hết các đoàn đại biểu tỉnh thành và cả các bí thư tỉnh thành. Nếu cần gom phiếu ở cấp độ Ban chấp hành Trung ương và Đại hội đảng, nhiều khả năng Tô Lâm sẽ có số phiếu cao tuyệt đối (7). Học tập cố Bí thư Lê Khả Phiêu trước đây đã "Thanh Hóa hóa" bộ máy nhân sự của Đảng, nay Tô Đại tướng cũng bước tiếp trên con đường "Hưng Yên hóa" guồng máy an ninh khắp trên cả nước. Đây là những "ăng-ten" vô cùng lợi hại đối với Bộ trưởng Công an trong việc "bắt thóp" những "bộ đôi hoàn hảo" gồm các Bí thư và Chủ tịch tỉnh ở các địa phương trong việc "ăn của dân không chừa một thứ gì", như tổng kết của Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan.
Điều có ý nghĩa đặc biệt ở đây là Tô Đại tướng đã loại bỏ các khâu trung gian rườm rà phải theo "quy trình" trước đó. Hầu như Tô Đại tướng cho Thưởng "knock-out" ngay sau phiên họp Bộ Chính trị ngày 13/3. Thưởng không kịp trở tay, chấp nhận viết đơn mà không chờ phải ép ! Trước đó, ngày 8/3, Công an cũng bắt luôn đương kim Bí thư và Phó Bí thư Tỉnh ủy Vĩnh Phúc, mà không cần thông qua các ban bệ bên Đảng (8). Như vậy là từ nay, Tô Đại tướng có thể một mình một ngựa, bắt bất cứ Ủy viên Trung ương, thậm chí Ủy viên Bộ Chính trị nào "ngáng đường" ông (hàng trăm tài liệu điều tra đã được ông chọn lựa kỹ càng đóng thành các tệp hồ sơ vô giá). Ấy là giới quan sát "vỉa hè" Hà Nội đồn đại như thế. Tuy nhiên, theo tin rò rỉ, mọi chuyện cũng không dễ dàng như vậy ! Ngoài bà Mai, ông Tô sẽ phải chọn thêm "quân bài domino" nào trong cuộc chinh phạt, dọn đường cho ông và các đồng đảng cùng phe cánh tiến về đích, là điều Tô Đại tướng đang đau đầu (9).
Loại như Bộ trưởng Đào Ngọc Dung, thậm chí cả cựu Trưởng ban Trần Tuấn Anh, hay đương kim Chánh án Nguyễn Hòa Bình đều chỉ là những "món nộm" trong bữa tiệc của Tô Đại tướng. Cho mấy thanh củi ấy vào lò chẳng qua chỉ là để giúp Tổng bí thư cứu vớt đôi chút "tính chính danh" còn rơi rớt lại của Đảng lẫn chế độ. Bộ trưởng Công an Tô Lâm muốn "hạ hỏa" sự sục sôi của dân chúng trước "Hội đồng giao thớt" của Chánh án Hòa Bình. Ông này cho quân ra chợ mua dao thớt về để làm vật chứng cho vụ án Hồ Duy Hải kéo dài hàng chục năm trời. Còn Trần Tuấn Anh hay Đào Ngọc Dung chỉ là những cặn bã mà Tô Đại tướng chỉ "búng ngón tay" là bọn này được "nhập lò" để thỏa mãn cơn cuồng nộ của muôn dân. Nhưng Tô Lâm đang đau đầu, vì những tính toán đang bế tắc khác ! Tô Bộ trưởng gặp khúc mắc trong việc chọn đủ "các món chính" cho bữa đại tiệc. Trong khi không thể "cưa" một lúc quá nhiều ghế trong "Bộ Tứ", "Bộ Ngũ". Tính sao cho kín võ và không lộ bài qua lố ?
Trần Hiếu Chân
Nguồn : RFA, 04/04/2024
Tham khảo :
(1) https://loibaihat.mobi/loi-bai-hat/ZW6WAFIC/mat-troi-moc-ma-khong-lan-o-thao-nguyen-various-artists.html (Bài hát Trung Quốc ca ngợi Mao Trạch Đông)
(4) https://hanoionline.vn/thu-55-ty-dong-1-6-trieu-usd-vu-tap-doan-phuc-son-230131.htm
(7) https://www.rfavietnam.com/node/7987
**************************
Bên trong làm phản bên ngoài cầu viện, liệu Tô có giật được ngai ?
Trần Chương, Thoibao.de, 04/04/2024
Những ngày qua, chính trường Việt Nam tràn ngập những tin tức, bình luận về việc Tô Lâm làm loạn để chiếm ngôi cao nhất trong Tứ trụ. Tuy nhiên, Tô Lâm không chỉ tập trung vào việc tranh giành bên trong nội bộ, mà còn tìm kiếm hậu thuẫn từ bên ngoài, đấy là "ông bạn vàng" Trung Quốc.
Bộ trưởng Công an Việt Nam Tô Lâm và ông Trần Văn Thanh, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Ủy ban Chính pháp Trung ương Đảng cộng sản Trung Quốc, ngày 14/9/2023, tại Bắc Kinh. Photo Bo Cong an.
Chính Nguyễn Phú Trọng cũng nhờ lấy lòng Bắc Kinh, nên mới tạo được thanh thế lớn mạnh, rồi lại tiến hành thanh trừng nội bộ để độc chiếm ghế Tổng bí thư suốt 3 nhiệm kỳ qua.
Con đường đến với quyền lực và cách giữ ngai của ông Trọng khiến dân phản đối, vì xích lại quá gần Bắc Kinh, nhưng đó là công thức tạo thành công của ông. Về đối nội, ông nắm chắc Bộ Công an. Về đối ngoại, ông thắt chặt quan hệ với Trung Quốc, đặc biệt là với Tập Cận Bình. Công thức này đã được những người lăm le ghế Tổng bí thư copy. Trong đó, Tô Lâm thể hiện rõ nét nhất.
Hiện nay, ông Trọng đã già yếu, dù ông có muốn tiếp tục ôm ghế quyền lực, nhưng sức cùng, lực tận, ông đã không còn đủ khả năng nữa rồi.
Dù Tập Cận Bình có cảm tình đối với Nguyễn Phú Trọng đến mấy, thì ông ta cũng phải chuẩn bị phương án thay thế cho Nguyễn Phú Trọng. Cả phương án ông Trọng sẽ "ra đi" giữa nhiệm kỳ, hay rời ghế cuối nhiệm kỳ. Lâu nay, Trung Quốc vẫn xem Việt Nam là vùng đệm, cả về kinh tế lẫn chính trị. Cho nên, thế lực chính trị nào chịu thuần phục, thì thế lực đó sẽ được Bắc Kinh ủng hộ.
Trước khi ra tay với Võ Văn Thưởng, thì Tô Lâm cũng đã chuẩn bị bước đi đối ngoại cho mình.
Ngày 10/1, ông Tô Lâm đã tiếp ông Trần Tư Nguyên – Thứ trưởng Bộ Công an Trung Quốc, đến thăm Việt Nam. Về vai vế, Tô Lâm không thể gặp Tập Cận Bình, ông chỉ có thể gặp những người có cấp bậc tương đương trong Bộ Công an Trung Quốc. Thông qua những người này, Tô Lâm gián tiếp bày tỏ sự quy phục của mình đối với Bắc Triều và Tập hoàng đế.
Trong cuộc gặp với ông Trần Tư Nguyên, Tô Lâm vẫn lặp lại những ngôn từ giáo điều Cộng sản, chẳng khác những gì ông Trọng đã lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần trước đây. Vẫn dùng dây thòng lọng "Chủ nghĩa Xã hội" để tự thắt cổ mình, để làm Trung Quốc hài lòng.
Tô Lâm nói :
"Đề nghị hai bên nhất quán sẽ quán triệt và thực hiện nghiêm túc nhận thức chung cấp cao ; tăng cường trao đổi về các vấn đề lý luận và thực tiễn liên quan Chủ nghĩa Xã hội, Đảng cầm quyền, cơ chế Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý ; chống tham nhũng ; kinh nghiệm giải quyết các mâu thuẫn xã hội, qua đó, bảo vệ tuyệt đối vị trí cầm quyền của Đảng cộng sản và chế độ Xã hội Chủ nghĩa. Tiếp tục đẩy mạnh hợp tác đấu tranh với hoạt động của các tổ chức lợi dụng tôn giáo, dân tộc chống Đảng, Nhà nước, phá hoại đoàn kết quan hệ Việt Nam – Trung Quốc…".
Ngay sau chuyến thăm của Tổng thống Mỹ Joe Biden vào ngày 11 và 12/9/2023, ông Tô Lâm đã có chuyến thăm Trung Quốc từ ngày 12 đến ngày 16/9. Đây được xem là hành động "nắm bắt thời cơ" của Tô Lâm. Không ai sốt ruột về chuyến thăm của Tổng thống Mỹ đến Việt Nam bằng Tập Cận Bình, bởi Trung Quốc vẫn luôn lưu ý về ngoại giao Việt – Mỹ. Chính vì thế, cứ mỗi lần mời Tổng thống Mỹ sang Việt Nam, thì ông Nguyễn Phú Trọng lại phải cử người sang Bắc Kinh để thanh minh với họ. Lần này, Joe Biden vừa bước chân lên máy bay về nước, thì lập tức, Tô Lâm phải chạy sang Trung Quốc. Sự nhanh nhảu này để làm gì, nếu không phải là vuốt giận Bắc Kinh và mong được chiếu cố cho bản thân ?
Việc cầu viện Bắc Kinh cũng đã được Tô Lâm chuẩn bị kỹ và tranh thủ trước các đối thủ khác. Như vậy, chỉ cần Bắc Kinh gật đầu thì Tô Lâm có rất nhiều lợi thế. Được Bắc Kinh ủng hộ còn quan trọng hơn Tổng bí thư ủng hộ. Tuy nhiên, Tập có ủng hộ Tô Lâm hay không thì vẫn chưa biết rõ.
Phim còn dài, vẫn cần thời gian để theo dõi đến hết.
Trần Chương
Nguồn : Thoibao.de, 04/04/2024
**************************
Vì sao Tô Đại phải cảnh giác với cáo buộc lãnh đạo C01 nhận 10 tỷ từ Hậu "pháo" ?
Trà My, Thoibao.de, 04/04/2024
Công cuộc "đốt lò" hay chống tham nhũng của Tổng Trọng, được phát động sau Đại hội Đảng lần thứ 12 (2016). Đây là một bản sao của Chiến dịch "đả hổ, diệt ruồi" do Chủ tịch Trung quốc Tập Cận Bình khởi xướng, kể từ năm 2012, ở Trung Quốc.
Yếu tố Trung Quốc cũng đóng vai trò lớn trong cuộc chiến quyền lực ở thượng tầng chính trị Việt Nam. Tuy nhiên, đến nay, ông Trọng đã tuổi cao sức yếu nên giá trị sử dụng ít đi, khiến ưu thế đang dần nghiêng về ông Tô Lâm.
Do vậy, yếu tố Trung Quốc cũng đóng vai trò lớn trong cuộc chiến quyền lực ở thượng tầng chính trị Việt Nam. Cả 2 nhân vật chủ chốt hàng đầu, hiện đang "đối kháng", là Tổng bí thư Trọng và Bộ trưởng Công an Tô Lâm, từ trước đến nay đều được Bắc Kinh ủng hộ. Tuy nhiên, đến nay, ông Trọng đã tuổi cao sức yếu nên giá trị sử dụng ít đi, khiến ưu thế đang dần nghiêng về ông Tô Lâm.
Ban lãnh đạo Bắc Kinh, từ sau Hội nghị Thành Đô, đã không giấu diếm ý đồ muốn tạo ra tình thế đấu đá trong nội bộ Đảng cộng sản Việt Nam, để gây nên tình trạng bất ổn chính trị. Đó là lý do vì sao, gần đây, sự trỗi dậy của Tô Lâm đã trở thành tâm điểm, được giới quan sát và công luận quan tâm.
Trên mạng xã hội của người Việt, đa số đều bất ngờ khi Bộ Công an gián tiếp công bố lý do cựu Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng phải từ chức, liên quan đến vụ việc tham nhũng 64 tỷ đồng từ 12 năm trước. Theo đó, Hậu "Pháo", đã giao cho ông Đặng Trung Hoành – Chánh Văn phòng Huyện ủy Mang Thít, Vĩnh Long, 64 tỷ đồng để xây nhà thờ tổ cho ông Võ Văn Thưởng tại quê nhà.
Được biết, Hậu "Pháo" quê huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc. Theo giới thạo tin, Hậu "Pháo" là "con nuôi" của cựu Phó Thủ tướng Trịnh Đình Dũng.
Ở Việt Nam, trong mối liên kết giữa doanh nghiệp và quan chức, thì luật "lại quả" là đương nhiên, khi doanh nghiệp trúng thầu. Nhưng việc sau hơn 12 năm, vụ tham nhũng của ông Thưởng bất ngờ bị lôi ra, là điều khá đặc biệt, có khả năng rất cao là có sự chỉ đạo từ Trung Quốc.
Đừng quên, ông Thưởng là nhân vật mà Bắc Kinh không ưa. Trong chuyến thăm Trung Quốc của ông Thưởng vào tháng 11/2022, trên cương vị Thường trực Ban Bí thư, nhưng Trung Quốc chỉ bố trí cho ông Thưởng "hội đàm trực tuyến với ông Thái Kỳ – Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị, Bí thư Ban Bí thư Trung ương Đảng cộng sản Trung Quốc" mà thôi.
Mới nhất, trên các diễn đàn chính trị, có nguồn thông tin đáng chú ý tiết lộ, "Mới đây, một nguồn tin riêng cho biết, Trung tướng Đỗ Văn Hoành – cựu Phó Thủ trưởng Thường trực Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an (cấp trưởng là Thượng tướng Nguyễn Duy Ngọc), và cũng là cựu Chánh Văn phòng Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an, đã nhận của Hậu "Pháo" 10 tỷ đồng".
Theo đó, ông Đỗ Văn Hoành là người cùng quê Vĩnh Phúc, đồng hương của cựu Phó Thủ tướng Trịnh Đình Dũng và Hậu "pháo". Lập tức, một loạt câu hỏi đã được đặt ra, như : "liệu khi cấp phó của ông Nguyễn Duy Ngọc nhận tiền hối lộ, thì cấp trưởng có dính líu gì hay không ?" hay, "Tại sao Bộ trưởng Tô Lâm vẫn chưa đưa vụ này ra ánh sáng ?"…
Nhiều ý kiến cho rằng, phải chăng, Tô Lâm sợ đệ tử ruột và cũng là đồng hương Nguyễn Duy Ngọc bị dính phốt. Điều đó cho thấy, thực chất, Tô Lâm cũng chẳng khác gì ông Trọng, chống tham nhũng cũng có vùng cấm, và chỉ đốt đối thủ nhưng chừa lại phe ta.
Thoibao.de chưa thể kiểm chứng tin tức trên.
Tuy nhiên, việc chạy án trong ngành công an là chuyện phổ biến mà ai ai cũng biết. Có những vụ chạy án đình đám, với số tiền lên tới triệu USD gần đây, như vụ : cựu Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca nhận 35 tỷ để chạy án ; hay vụ Thiếu tướng, Phó Giám đốc Công an Hà Nội Nguyễn Anh Tuấn nhận 2,65 triệu USD để chạy án, là những minh chứng.
Công luận thấy rằng, hầu như 100% lãnh đạo các cấp của Đảng đều không trong sạch, chỉ khác nhau ở chỗ bị lộ và chưa bị lộ mà thôi. Nếu ông Tô Lâm có tham vọng với chiếc ghế Tổng bí thư, thì ông cần dè chừng. Bởi lâu nay, Tổng Trọng được đánh giá là một chính trị gia lão luyện, nhiều "mưu hèn kế bẩn", đã hạ biết bao nhiêu đối thủ có ý định giành ghế Tổng bí thư.
Giới thạo tin cho biết, tin tức liên quan đến việc Trung tướng Đỗ Văn Hoành nhận hối lộ từ Hậu "pháo", số tiền 10 tỷ đồng, được ghi trong sổ sách. Cho nên, nếu đây là chuyện có thật, thì Trưởng ban Nội chính Trung ương Phan Đình Trạc sẽ không khó khăn gì để lôi ra. Và từ việc điều tra Trung tướng Đỗ Văn Hoành, rất có khả năng sẽ bắc cầu sang tới Tô Lâm.
Điều này cho thấy, nếu Tô Lâm muốn buộc Tổng Trọng phải tự nguyện rời chức vụ, do "trách nhiệm chính trị", thì ông Trọng còn dày dạn kinh nghiệm hơn trong trò chơi này. Hơn thế nữa, ông Trọng có lợi thế với nguyên tắc lãnh đạo "tập thể", và nghị quyết của Bộ Chính trị tuân theo biểu quyết đa số.
Rõ ràng, đó là những yếu tố bất lợi đối với Tô Lâm. Tuy nhiên, với một sự ủng hộ cao từ Bắc Kinh, thì còn quá sớm để kết luận, giữa Tổng Trọng và Tô Lâm, ai sẽ thắng ai ?
Trà My
Nguồn : Thoibao.de, 04/04/2024
Cuộc đua để giành chiếc ghế Tổng bí thư chưa thực sự bắt đầu, nhưng ‘vận động viên’ Tô Lâm dường như đã vượt lên phía trước, không chờ tiếng còi lệnh. Đại tướng – Bộ trưởng nên trở lại vạch xuất phát, cuộc đua mới công bằng…
Bộ trưởng Công an Việt Nam Tô Lâm và ông Trần Văn Thanh, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Ủy ban Chính pháp Trung ương Đảng cộng sản Trung Quốc, ngày 14/9/2023, tại Bắc Kinh. Hình minh họa. Photo Bo Cong an.
Ngày 17/2/2024, trên toàn cõi Việt Nam, kể cả dân lẫn lính, đặc biệt là các lực lượng vũ trang, chắc hẳn nhiều người không quên, đấy là ngày khởi đầu cho những tuần, những tháng ‘giỗ tập thể’.
Những ký ức tưởng niệm bi tráng của hàng vạn – hàng vạn dân thường và bộ đội bị bỏ mạng và hy sinh trong cuộc chiến tranh xâm lược đến từ bên kia biên giới phía Bắc, kéo dài từ năm 1979 đến năm 1989. Nhưng, cũng đúng tối hôm 17/2 ấy, tại Nhà hát Hồ Gươm giữa trung tâm Thủ đô Hà Nội, Đại tướng Công an Tô Lâm đã đích thân linh đình tổ chức một bữa đại tiệc âm nhạc chào xuân Giáp Thìn (1). Báo chí trong ngành cũng ‘bốc lên tận mây xanh’ bữa đại tiệc âm nhạc và cũng là ngày khởi đầu cho đại lễ ‘giỗ tập thể’ ấy là ‘tinh tế, sang trọng và đậm sắc xuân’ (1).
Tuy nhiên, hậu trường chính trị Ba Đình, nhiều người bình luận, bữa đại tiệc âm nhạc nói trên thực chất là ‘Lễ báo công’ của Đại tướng Tô Lâm, rằng ngài Bộ trưởng đã nỗ lực trong việc xóa bỏ vĩnh viễn ‘ký ức ngày 17/2’ trong nhân dân, nhất là trong tâm khảm bao thế hệ trẻ Việt Nam.
Theo giới quan sát, Đại tướng đã ghi điểm khá thành công với láng giềng phương Bắc, chuẩn bị cho cuộc đua lên vị trí cao hơn.
Về nội trị, chủ trương ‘bắt đến người cuối cùng’ trong hàng ngũ các nhà hoạt động xã hội vào các Năm Nhân quyền Việt Nam 2023 và 2024 này, cũng đang vượt chỉ tiêu.
Bức tranh nhân quyền của Hà Nội những năm qua, dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Đại tướng Tô Lâm, ‘được’ đánh giá là rất ảm đạm. Các nhà hoạt động xã hội và hoạt động môi trường tiếp tục vào tù và chính quyền Hà Nội cũng gia tăng kiểm soát tự do ngôn luận trên không gian mạng (2). Freedom House tiếp tục xếp Việt Nam vào nhóm ‘không có tự do’, kể cả quyền tự do chính trị lẫn các quyền tự do dân sự. Tổng điểm số về tự do của đất nước hình chữ S này hết sức ‘khiêm tốn’, xếp ở mức 19/100, bằng điểm số từ năm 2021 cho đến năm 2023.Ngay cả chỉ số về Tự do Internet của Việt Nam cũng chỉ đạt 22/100, xếp loại ‘không có tự do’, vì chính quyền có những hành vi ngăn chặn quyền truy cập Internet và rất hạn chế về nội dung của người dùng (3)
Ngoài việc thẳng tay bắt bớ và đàn áp các nhà hoạt động xã hội và môi trường, sau Tết Giáp Thìn, Tô Lâm đã đẩy làn sóng khủng bố các nhà báo và trí thức lên một mức cao hơn, khiến cả xã hội như nghẹt thở. Đại tướng chắc chẳng bao giờ dừng lại một giây, chỉ một giây thôi để suy nghĩ điều Giáo sư Tương Lai nhắn nhủ : ‘Bắt bớ trí thức là tín hiệu xấu, buồn, đáng hổ thẹn và phải được chấm dứt !’ (4). Từ lâu, cả Mao Trạch Đông lẫn Lenin đều thể hiện sự coi thường trí thức (5) và thái độ ấy của các ‘tiên đế’ đều được Đảng cộng sản Việt Nam tuân thủ. Cho nên, để phản đối chính sách đàn áp trí thức, một số đảng viên có cương vị như Giáo sư Chu Hảo đã tuyên bố ra khỏi đảng. Hơn 80 học giả và các nhà nghiên cứu từ 10 quốc gia trên thế giới đã ký tên lên tiếng ủng hộ hành động của Giáo sư Chu Hảo. Các học giả này cho rằng những cáo buộc của chính phủ Việt Nam là ‘vô căn cứ và đáng lo ngại’ (6).Trong khi chuyên gia qu ốc tế khác nhận xét, nếu Việt Nam để cho người dân tự do hơn, quốc gia chỉ có thể mạnh lên (7). Nhưng liệu một Việt Nam mạnh lên thì có phù hợp với ý đồ của Trung Nam Hải ?
Trở lại các nguồn tin nội bộ không muốn tiết lộ danh tính, sau lần có tin tức về sức khỏe hồi trước Tết của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Đại tướng – Bộ trưởng bước đầu đã ‘ra quân’.
Sáng 10/1/2024, tại Hà Nội, Bộ trưởng Tô Lâm tiếp Thứ trưởng Công an Trung Quốc Trần Tư Nguyên – ông này là nhân vật số hai trong Bộ Công an Trung Quốc. Trong buổi tiếp, hai bên đã nêu rõ đây là chuyến thăm đầu tiên của lãnh đạo Bộ Công an sau chuyến thăm của Chủ tịch Tập Cận Bình và đây cũng là đoàn đại biểu cấp cao nước ngoài đầu tiên mà Bộ Công an đón tiếp trong năm mới ; nhấn mạnh ‘hợp tác quốc phòng – an ninh thực chất hơn’ giữa hai nước (8). Thế còn các thành viên khác trong ‘Bộ Tứ’ thì sao ? Chưa có ai bỏ vạch xuất phát chạy trước một mình như Đại tướng Tô Lâm, nhưng cũng có một số biểu hiện ‘chộn rộn’ của việc tham gia thi đấu. Thủ tướng Phạm Minh Chính đang trong đoàn công tác của chính phủ, tiền hô hậu ủng. Nguồn tin khác, nói ông đi gặp ‘mấy anh em’ Nghệ An… có việc riêng.
Đến lượt ông Vương Đình Huệ là Chủ tịch Quốc hội, cùng ông Phạm Minh Chính là người phân bổ ngân sách, nhưng tại sao ông Huệ lại phàn nàn về trách nhiệm của Nhà nước đối với Y tế và Giáo dục như một người vô can ?
Ngày 20/2/2024, làm việc tại Bộ Y tế, với thần thái tự tin, phát biểu mạnh mẽ, Vương chủ tịch kêu gọi ‘đừng bao giờ bố trí Giáo dục, Y tế đá ở vị trí tiền đạo’. Ý ông Vương là phải làm thế nào để cho tinh thần xây dựng nền y học khoa học, dân tộc và đại chúng thấm đượm trong mọi chính sách, pháp luật và hoạt động thực tiễn của ngành, với mục tiêu cao cả là nâng cao sức khỏe… tuổi thọ và chất lượng cuộc sống của nhân dân, chứ không phải chỉ lo kiếm tiền, thu lợi nhuận.
Ngồi cạnh ông Huệ hôm ấy là Đại tướng Tô Lâm. Ông Tô Lâm và ông Vương đều biết rằng, kể cả trong mùa đại dịch, ngân sách dành cho Y tế cũng chỉ xấp xỉ 1/10 của ngành Công an. Thế thì lấy đâu ra tiền để thực thi các huấn thị nói trên ? (10)
Cuối cùng là sự xuất hiện của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Ngày 23/2/2024, trong phát biểu dài hơn 3.500 chữ của Tổng bí thư Trọng tại Trụ sở Trung ương Đảng hầu như chỉ có hai thông tin thuộc loại mới ‘cứng’ : Đảng tổ chức Đại hội 14 vào tháng 1/2026 và tại đấy, Đảng sẽ sửa đổi Điều lệ (11).
Không hề có sự nhầm lẫn ! Với 3.500 chữ, Tổng bí thư ‘truyền chỉ’ hai nội dung cốt lõi : 23 tháng nữa Đảng mới khai hội và tại đấy, Đảng sẽ sửa đổi điều lệ. ‘Sự chốt hạ’ thời điểm Đại hội do Tổng bí thư công bố thực sự đã gây sốc đối với một số đồng chí, nhưng việc cam kết rồi đây sẽ ‘sửa đổi Điều lệ’ lại là ‘bài ca hy vọng’ cho nhiều đồng chí khác trong Trung ương và Bộ Chính trị. Đó là những vị đang bị áp chế bởi công thức ‘7 lên 8 xuống’ được mang từ Trung Quốc sang. Ủy viên Bộ Chính trị nào chạm trần 68 tuổi sẽ buộc phải về vườn, còn nếu 67 tuổi trở xuống thì có thể được tái bổ nhiệm. Như vậy thì Bộ trưởng Tô Lâm vẫn còn cửa. Do đó, sau ‘tiếng còi’ của Tổng bí thư, Đại tướng Tô Lâm nên trở lại vạch xuất phát để cuộc đua được công bằng !
Hoàng Trường
Nguồn : VOA, 07/03/2024
Tham khảo :
(2) https://www.youtube.com/watch?v=2iP5IMEp9hI
(5) https://www.bbc.com/vietnamese/culture-social-51211733
Phần 1
Xét nghiệm công trạng qua phiếu tín nhiệm
Công luận đưa ra nhận xét, kết quả lấy phiếu tín nhiệm của các Đại biểu quốc hội, theo đó, việc Đại tướng, Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm có tới 43 phiếu tín nhiệm thấp, là điều khá nghiêm trọng.
Đây kết quả rất tệ đối với ông Tô Lâm, một trong 6/16 thành viên Bộ Chính trị, được các Đại biểu quốc hội lấy phiếu tín nhiệm trong kỳ họp này.
Lãnh đạo cấp cao Việt Nam tham gia bỏ phiếu tín nhiệm ngày 25/10/2023
Theo kết quả được công bố, 6 ủy viên Bộ Chính trị trong số 44 chức danh được lấy phiếu tín nhiệm trong lần này, cho thấy :
1. Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ : 437 phiếu tín nhiệm cao – 32 phiếu tín nhiệm – 11 phiếu tín nhiệm thấp.
2. Phó Chủ tịch Thường trực Quốc hội Trần Thanh Mẫn : 414 phiếu tín nhiệm cao – 63 phiếu tín nhiệm – 4 phiếu tín nhiệm thấp.
3. Thủ tướng Phạm Minh Chính : 373 phiếu tín nhiệm cao – 90 phiếu tín nhiệm – 17 phiếu tín nhiệm thấp.
4. Bộ trưởng Bộ Quốc phòng – Đại tướng Phan Văn Giang : 448 phiếu tín nhiệm cao – 29 phiếu tín nhiệm – 4 phiếu tín nhiệm thấp.
5. Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao Nguyễn Hòa Bình : 311 phiếu tín nhiệm cao – 142 phiếu tín nhiệm – 28 phiếu tín nhiệm thấp.
6. Bộ trưởng Công an Tô Lâm : 329 phiếu tín nhiệm cao – 109 phiếu tín nhiệm – 43 phiếu tín nhiệm thấp.
Bộ trưởng Công an Tô Lâm lâu nay được đánh giá là một nhân vật "siêu quyền lực", điều này không thể chối bỏ. Tô Lâm giữ vai trò là "cánh tay phải" của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng trong công cuộc đốt lò. Kể từ sau Đại hội Đảng 13, bằng việc phanh phui các đại án chuyến bay giải cứu hay Việt Á…, Tô Lâm đã khẳng định vị trí độc tôn, là người thực sự nắm quyền lực thống trị trên bàn cờ chính trị Việt Nam. Nhưng điều quan trọng nhất là, chỉ Tô Lâm mới là người nắm được "thóp" của tất cả các lãnh đạo cấp cao Việt Nam.
Nhưng nhìn từ chiều ngược lại, giới phân tích cho rằng, đó cũng chính là những tử huyệt mà Bộ trưởng Công an Tô Lâm phải đối mặt trong thời gian không xa, thậm chí là rất gần. Điều đó có thể khiến sự nghiệp chính trị của Ủy viên Bộ Chính trị, Bộ trưởng Bộ Công an, Đại tướng Tô Lâm, rơi xuống "vực thẳm" không có khả năng cứu chữa.
Tại sao lại nói như vậy ? Ngược dòng thời gian cách đây vài năm sẽ thấy :
– Tháng 11/2021, Tô Lâm đã dính vào một scandal đầy tai tiếng "thịt bò dát vàng". Theo đó, Tô Lâm đã xuất hiện trong một clip video, ông há to miệng để "đớp" miếng thịt bò dát vàng, do đầu bếp nổi danh thế giới người Thổ Nhĩ Kỳ, dùng kiếm đút tận miệng ngài Bộ trưởng, trong một quán ăn nổi tiếng ở thủ đô London Anh Quốc.
Khi đó, những kẻ không ưa Tô Lâm trong Đảng, muốn nhân cơ hội, tìm cách đánh bật Tô Lâm ra khỏi chiếc ghế Bộ trưởng Bộ Công an đầy quyền lực. Kể cả Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng khi đó cũng vào hùa chống lại Tô Lâm. Trong một cuộc họp cán bộ lãnh đạo cấp cao của Đảng vào đầu tháng 12/2021, ông Trọng làm ra vẻ như vô tình nhắc nhở chung, nhưng thực ra là mỉa mai, cạnh khóe Tô Lâm rằng : "miếng ăn là miếng tồi tàn, mất ăn một miếng lộn gan lên đầu".
Những lời xúc xiểm của Tổng Trọng đã khiến Tô Lâm lộn tiết, máu nóng bốc lên đầu, và lập tức, Bộ Công an đã quyết định khởi động vụ đại án Việt Á kinh thiên động địa. Vì Tổng bí thư Trọng có dính trách nhiệm, trong việc đã ký, trao tặng Huân chương Lao động hạng Ba, cho tập đoàn tội phạm lừa đảo có tên là Công ty Việt Á của ông chủ Phan Quốc Việt.
Ngoài ra, hàng loạt đàn em thân cận của Tổng Trọng cũng dính chưởng của Tô Lâm, như Chu Ngọc Anh, cựu Bộ trưởng Bộ Khoa học Công nghệ, nguyên Chủ tịch Hà Nội ; Nguyễn Thanh Long cựu Phó ban Tuyên giáo Trung ương, nguyên Bộ trưởng Bộ Y tế v.v… Điều đó đã giúp Bộ trưởng Tô Lâm, trong "chớp mắt" đã lật ngược được tình thế, đồng thời đã lấy lại vai trò người làm chủ cuộc chơi.
Và thưa quý vị, câu chuyện chưa hết, mời quý vị theo dõi tiếp phần 2 ở clip tiếp theo.
**************************
Phần 2
Chưa thấy quan tài mắt chưa đổ lệ ?
Tiếp theo phần 1, đã nói về những tham vọng không ngừng nghỉ của Bộ trưởng Tô Lâm trong một thời gian dài. Ông ta đã bộc lộ những ý đồ khó có thể biện minh, đã khiến cho các thế lực và các cá nhân trong Đảng, nhất là Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, không hài lòng.
Đại tướng Tô Lâm, Bí thư Đảng ủy Công an trung ương đón Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tới dự hội nghị ngày 7/12/2022
Nhưng đáng lẽ, sau vụ bê bối "thịt bò dát vàng" trước đây, lẽ ra ông Tô Lâm phải cảnh giác và rút kinh nghiệm, để tránh lộ điểm yếu. Nhưng với sự "ngạo nghễ" và sự tự tin cao độ, thời gian gần đây, Bộ trưởng Công an đã có nhiều quyết định sai lầm, được cho là nghiêm trọng. Cụ thể :
– Một là : Mới đây, dư luận xã hội ở Việt Nam bức xúc cực độ, về việc, Bộ Công an hành dân, thay đổi xoành xoạch giấy tờ tùy thân của công dân. Trong vòng 10 năm qua, chính quyền đã ép buộc người dân phải đi làm mới mẫu giấy tờ tùy thân, lúc thì Chứng minh thư, khi thì Căn cước, rồi lại Căn cước công dân v.v…
Không chỉ dư luận xã hội, mà kể cả báo chí truyền thông do nhà nước quản lý cũng bức xúc không kém. Báo Tiền Phong ngày 22/10, đã đặt câu hỏi, "Đổi tên "Căn cước công dân" thành "Căn cước" có lợi gì cho người dân ?" Theo báo Tiền Phong khẳng định, dư luận xã hội thấy rằng, lý lẽ mà Bộ Công an đưa ra là không thuyết phục.
Được biết, đến nay, Bộ Công an đã cấp cho người dân gần 80 triệu thẻ "Căn cước công dân" gắn chip. Điều đó có liên quan gì đến thông tin của Facebooker Hành Nhân đưa ra, đang được loan truyền rộng rãi trên mạng xã hội :
"Một nguồn tin cho biết, bên làm phần mềm với cấp phôi nhựa là cháu của người đứng đầu Bộ Công an, mấy năm gần đây năm nào tiền thuế của dân cũng rót vào 3.000 tỷ. Đây cũng một phần do người đứng đầu Đảng cộng sản cần một cái máy chém nên mới chấp nhận cho nhiều quyền tới vậy, cho đến hiện tại người đốt lò cũng chỉ hi vọng người kế tiếp cản lại được cơn bành trướng này".
– Hai là : Bộ Công an không chỉ quản lý mã số định danh đối với tất cả các công dân, hay muốn mã số định danh cho xe ô tô. Mới đây, Bộ Công an lại có "tham vọng" định danh số nhà, điều mà dư luận cho rằng, ông Tô Lâm muốn quản lý luôn cả lĩnh vực nhà đất, bất động sản ?
Thượng tá Nguyễn Thành Vĩnh, Giám đốc Trung tâm Dữ liệu quốc gia về dân cư, cho biết, việc định danh số nhà sẽ xác định được bất động sản, từ đó định danh chủ sở hữu bất động sản đó. Ông Nguyễn Thành Vĩnh cho hay, mỗi chung cư có hàng ngàn hộ dân, nếu chỉ ghi địa chỉ của tòa chung cư, thì đó mới chỉ là dữ liệu chung, chưa có thông tin của từng hộ dân cụ thể cư trú bên trong.
Dư luận xã hội đa số không đồng tình, có những ý kiến cho rằng, đó là tham vọng của Bộ trưởng Tô lâm và Bộ Công an, khi muốn nắm trọn quyền quản lỹ xã hội để tiến tới quản lý cả nhà nước.
Giáo sư Đặng Hùng Võ đánh giá, đó là hành vi lạm quyền, "Bởi vì tài sản là thuộc quyền riêng tư. Ngay Luật Đất đai cũng không yêu cầu phải công khai".
Điều này có liên quan gì đến những đồn đoán của giới thạo tin trên mạng xã hội, cho rằng, trước đây, người đứng đầu Đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng, muốn xử dụng Tô Lâm với vai trò của một cái "máy chém", nên mới chấp nhận và giao cho Tô Lâm nhiều quyền lực.
Nhưng đến nay, Tổng Trọng đã nhận ra, Bộ trưởng Công an Tô Lâm đang âm thầm thực hiện một "cuộc đảo chính không tiếng súng", với mục tiêu loại bỏ và tiến tới tước đoạt ngôi vị của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Do đó, người đốt lò Nguyễn Phú Trọng buộc phải tìm mọi cách và bằng mọi giá, để ngăn cản tham vọng bành trướng quyền lực không giới hạn của Bộ Trưởng Công an Tô Lâm. Đó là, không cho phép Tô Lâm trở thành kẻ quyền lực nhất trong Đảng, thay thế Tổng Trọng.
Bài học kinh nghiệm trong hơn 12 năm cầm quyền của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, mà ai cũng biết, tất cả các nhân vật nuôi tham vọng muốn thế chỗ trên chiếc ghế Tổng bí thư độc tôn của ông Trọng, sẽ nhận những cái kết không hề đơn giản.
Như Đinh Thế Huynh, vốn là đệ tử thân cận của ông Trọng, vì bị lộ ý đồ muốn giành chỗ của ông Trọng, đã lập tức biến mất bí ẩn. Hay mới đây là Nguyễn Xuân Phúc, vì không dấu diếm tham vọng đoạt ghế của Tổng Trọng, cũng bị đá đít về vườn, không kèn không trống. Đó là chưa kể đến cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, sau "sóng gió" của Đại hội 12, đến nay vẫn "hồn siêu, phách lạc".
Chúng ta hãy chờ để xem những biến động rất lớn, không thể tránh khỏi trong thời gian sắp tới đây.
Trà My
Nguồn : Thoibao.de, 31/10/2023