Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

jeudi, 26 décembre 2019 19:21

Thoát Trung : Cơ hội cho ai ?

Theo phân tích và nhận định của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên thì Đảng cộng sản Việt Nam đã lấy một quyết định lịch sử là "thoát Trung, theo Mỹ". Đầu tháng 12/2019 nhà báo David Hutt của The Diplomat cũng khẳng định bước ngoặt này qua bài "Cạnh tranh giữa Mỹ và Trung Quốc khiến Việt Nam khó xoay xở", tác giả nhấn mạnh chi tiết "thoát Trung vì đảng" mà tôi đã nêu trong bài viết "Cú nhảy định mệnh" vào tháng 9/2019. Trong nước, vào tháng 10/2019 nhà báo Phạm Chí Dũng cũng lặp lại nhận định này qua bài "Cộng sản Việt Nam loay hoay giãn Trung, gần Mỹ". Vậy bước ngoặt này đóng vai trò như thế nào đối với đảng cộng sản và đối lập dân chủ ?

Đảng cộng sản và khả năng cụ thể hóa cơ hội ?

Chủ tịch Nguyễn Phú Trọng và phe nhóm đang có một lợi thế chưa từng có trong lịch sử, quyết định chuyển trục song song với việc loại bỏ những tàn dư cuối cùng của đối thủ lớn nhất, ông Nguyễn Tấn Dũng, đang gây được tiếng vang trong dư luận Việt Nam. Đến lúc này không ai còn nghi ngờ về việc "thân Trung" của vị cựu thủ tướng với hàng loạt các dự án trọng điểm như Boxit Tây Nguyên, Formosa, đường sắt Cát Linh - Hà Đông, các nhà máy nhiệt điện... Tất cả đều được giao cho Trung Quốc dưới thời Nguyễn Tấn Dũng và đều có chung một số phận là thất bại thảm hại và để lại gánh nặng khổng lồ cho Việt Nam. Do đó, tất cả các đàn em thân tín của cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vào "lò" không những được đa phần người dân Việt Nam vui mừng và ủng hộ, mà nó cũng góp phần tạo dựng uy tín cho cá nhân đương kim tổng bí thư cũng như phe nhóm. Đây cũng chính là một phần lý do giúp cho ông Trọng nắm được quyền lực tuyệt đối trong bộ máy đảng cộng sản nổi tiếng về đấu đá, tranh giành nội bộ.

Sau khi dẹp yên nội bộ đảng cộng sản, bộ máy của tổng bí thư thực hiện chiến thuật "vừa đánh vừa xoa" đối với lực lượng đấu tranh dân chủ Việt Nam. Họ vẫn muốn độc quyền lãnh đạo Việt Nam kể cả nếu có phải dân chủ hóa đất nước thì họ cũng muốn độc quyền. Họ luôn xem đối lập là các "thế lực thù địch" thay vì Trung Quốc. Trong năm 2019 hàng loạt tiếng nói phản kháng bị bắt bớ và phải chịu đựng những bản án nặng nề (trên dưới 10 năm tù). Tuy nhiên, Đảng cộng sản Việt Nam sẵn sàng trao trả những tù nhân lương tâm này cho các quốc gia dân chủ như Mỹ, Âu Châu... hoặc thậm chí là nhắm mắt, che tai để hàng loạt người đấu tranh vượt biên sang Thái Lan tị nạn. Chiến thuật này cũng cho thấy nhà cầm quyền khá "khôn ngoan", một mặt dằn mặt và làm suy yếu lực lượng tranh đấu trong nước, đặc biệt khi đội ngũ này còn chia rẽ, phân tán và chọn con đường đấu tranh thiếu hiệu quả.

Mặt khác, đảng cộng sản tận dụng lợi thế "cần Việt Nam" của khối các nước dân chủ trong cuộc đối đầu gay cấn với Trung Quốc. Nếu để ý chúng ta sẽ thấy từ Mỹ, Liên Âu, Nhật... dù có chia rẽ và lớn tiếng với nhau như thế nào đi nữa, nhưng đối với Việt Nam thì họ luôn ngon ngọt và mật độ tiếp xúc cao chưa từng thấy trong lịch sử, với những cam kết chắc chắn về đảm bảo chủ quyền ở biển Đông cho Việt Nam. Nhiều khả năng có một thoả thuận ngầm giữa đảng cộng sản và khối dân chủ: "chúng tôi kết án như thế nào là quyền của chúng tôi, nếu các ông thật sự quan tâm đến các tù nhân này thì chúng tôi sẽ trao họ cho quí vị", thỏa thuận này cộng với yếu tố "cần Việt Nam" khiến cho các nước dân chủ quá lắm thì chỉ bày tỏ "quan ngại" trước chiến dịch bắt bớ rầm rộ và kết án nặng nề của nhà cầm quyền. Có thể có một lý do nữa khiến đảng cộng sản gia tăng bắt bớ và kết án nặng các tiếng nói bất đồng chính kiến là để tung hỏa mù, che giấu cho kế hoạch "thoát Trung" của họ...

me-nam

Mặc dù nhiều người như Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị kết án rất nặng nhưng chính quyền Việt Nam sẵn sàng cho họ ra đi khi có quốc gia nào đó tiếp nhận.

Về đối ngoại, đảng cộng sản thực hiện hẳn một chiến dịch chống Trung Quốc rầm rộ, chúng ta dễ dàng nhận thấy chưa có năm nào mà Việt Nam lên án Trung Quốc tới hai lần tại Liên Hiệp Quốc. Về kinh tế thì nổi bật nhất là vụ bắt giữ kho nhôm trị giá hơn 3 tỷ USD có nguồn gốc từ Trung Quốc với cáo buộc "giả mạo xuất xứ". Còn hàng loạt các sự kiện lớn, nhỏ khác liên quan yếu tố Trung Quốc nhưng có một điểm chung là gắn liền với tiêu cực và phạm pháp như : tội phạm, ma túy, phim đồi truỵ...

Tuy nhiên, việc thông qua đạo luật cho phép thành lập "công đoàn độc lập" nhanh chưa từng thấy đã cho thấy sự nhượng bộ lớn đến bất ngờ của nhà cầm quyền cộng sản. Trước đây chúng ta chỉ thấy sự chây ỳ và cò cưa của Hà Nội khi vấn đề này được đề cập, đến mức người lạc quan nhất cũng cho rằng phải mất rất nhiều thời gian, công sức gây áp lực để nhà cầm quyền chấp nhận đạo luật này. Ngay cả đại sứ quán Mỹ cũng phải thốt lên đây là "đạo luật lịch sử" khi hay tin nó được thông qua. Điều đó cho thấy đảng cộng sản đã chịu sức ép lớn như thế nào khi muốn xích lại gần khối dân chủ, và họ đã quyết định đánh cược táo bạo vào một ván cờ mà họ sẽ gặp nhiều khó khăn sau này.

Một thách thức nữa mà Đảng cộng sản Việt Nam đang phải đối mặt đó là những đòi hỏi từ EU, một định chế dân chủ bậc nhất thế giới, về vấn đề lao động, môi trường và cả nhân quyền trước khi các hiệp định quan trọng (EVFTA và IPA) chính thức được phê chuẩn. Lo lắng này không còn là dự đoán nữa, mà nó đang được đưa ra tranh cãi quyết liệt ở nghị viện EU. Không loại trừ khả năng nhà cầm quyền cộng sản sẽ rơi vào hoàn cảnh "phóng lao phải theo lao" và phải chấp nhận thêm những nhượng bộ lớn hơn.

Rõ ràng tới lúc này Đảng cộng sản Việt Nam hưởng lợi lớn nhất từ quyết định chuyển trục của mình. Trong khi tất cả các quốc gia trên thế giới có một năm kinh tế trì trệ với con số tăng trưởng bi quan và kém hơn hẳn năm 2018, thì Việt Nam vẫn đón nhận loạt sóng đầu tư rầm rộ và những chỉ số kinh tế rất tốt. Hàng xuất khẩu thì được ưu ái đến mức không chỉ Trung Quốc mà Hàn Quốc và Đài Loan cũng tranh thủ lợi dụng Việt Nam để xuất khẩu hàng vào Mỹ, Âu Châu với mức thuế ưu đãi.

Hầu hết các viện nghiên cứu chiến lược trên thế giới đều dự đoán 2020 Việt Nam sẽ là quốc gia có tăng trưởng kinh tế ấn tượng nhất khi được chọn là điểm đến hấp dẫn của dòng vốn đầu tư quốc tế sau khi họ rút khỏi Trung Quốc. Bên cạnh đó, với thành tích đối ngoại tích cực và đối nội "khôn ngoan" như đã nêu ở trên tạo cho đảng cộng sản những lợi thế rất lớn trong những bước đầu chập chững trên một con đường mới hoàn toàn. Tuy nhiên, khả năng tận dụng và duy trì được lợi thế này như thế nào lại là một dấu hỏi rất lớn, Việt Nam không thể khiến thế giới phải phụ thuộc và nhượng bộ mãi như "mỏ dầu" Ả Rập Xê Út, mà ngược lại Việt Nam rất cần thế giới để duy trì được nền kinh tế vốn lệ thuộc rất nặng vào ngoại thương. Giai đoạn đầu của chiến dịch toàn cầu "chống Trung" sẽ mang lại những lợi thế lớn kèm theo những bất lợi nhỏ cho nhà cầm quyền cộng sản, nhưng theo thời gian thì mọi thứ sẽ ngược lại.

Đối lập dân chủ : cơ hội hiếm có

Theo ý kiến của người viết thì trong quyết định chuyển trục này, đối lập dân chủ đang có ưu thế chứ không phải chỉ mình đảng cộng sản như đa số nhìn nhận. Nhiều người phản đối việc các định chế dân chủ như Mỹ, Liên Âu, Nhật nâng tầm mối quan hệ với Việt Nam. Nhưng chỉ cần suy nghĩ một cách đơn giản thì không ai có thể phủ nhận rằng : phụ thuộc phương Tây và Nhật sẽ có cơ hội dân chủ hóa cho Việt Nam hơn nhiều so với việc phụ thuộc vào Trung Quốc. Điều quan trọng không kém là chưa có đảng cộng sản nào trên thế giới chuyển đổi qua dân chủ thành công. Chưa kể đây là lần đầu tiên từ năm 1979 Đảng cộng sản Việt Nam từ bỏ thói quen "sao chép" Đảng cộng sản Trung Quốc. Điều đó chắc chắn sẽ khiến đảng cộng sản vô cùng bối rối, mà thách thức đầu tiên là lựa chọn nội dung cho cương lĩnh Đại hội đảng 13, nếu tiếp tục dùng "lưỡi gỗ" quả quyết kiên định với chủ nghĩa Mác-Lênin thì mâu thuẫn giữa lời nói và hành động lớn đến mức kệch cỡm, còn nếu tuyên bố sẽ "thoát Trung, theo Mỹ" thì sẽ gây hoang mang tột độ cho các đảng viên cộng sản trung kiên.

Đối lập dân chủ nếu không dự đoán được tình huống bước ngoặt này thì đó là một điều vô cùng đáng tiếc vì sẽ bỏ lỡ đi một cơ hội quí báu và sẽ mất rất nhiều thời gian, công sức để thay đổi phương thức tranh đấu phù hợp. Đáng buồn là thực tế đang diễn ra như vậy : ngoài hành động phản đối các hiệp định mà khối dân chủ đã và đang ký kết với Việt Nam như đã nêu trên, đối lập dân chủ phần nào còn bị cuốn vào chiến thuật "vừa đấm vừa xoa" của đảng cộng sản, nó tạo nên tâm lý hoang mang và khiến họ không nhận ra và khai thác được cơ hội từ những nhượng bộ rất lớn mà đảng cộng sản phải chấp nhận. Chưa kể việc thổi phồng, tung hỏa mù ở những phiên tòa "chống tham nhũng cấp cao" như Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn... càng khiến cho đối lập dân chủ bị thu hút, phân tâm và khó tập trung vào chiến dịch truyền thông trọng tâm lẽ ra phải được đẩy mạnh nhằm tố cáo đảng cộng sản đặt lợi ích của đảng lên trên lợi ích dân tộc khi dùng dằng trong việc chuyển trục, và vẫn muốn độc quyền dân chủ hóa đất nước…

Son&tuan

Các vụ xử cán bộ cao cấp như cựu Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn… là để dẹp yên nội bộ trước lúc "xoay trục" ?

Có một xu hướng tích cực trong giới đấu tranh dân chủ Việt Nam trong năm 2019 là xu hướng đấu tranh theo chiều sâu, giảm bớt các hoạt động đấu tranh bề nổi như biểu tình, kiến nghị, viết yêu sách... Có lẽ phần nào họ nhận ra được chân lý : làm chính trị là rất khó khăn và phải có tổ chức và kiến thức thật sự về chính trị. Đây là một tiền đề quan trọng để giới đấu tranh có thể đi xa và đạt hiểu quả cần có. Chỉ cần nỗ lực thay đổi tư duy tranh đấu cá nhân, chấp nhận hi sinh cái tôi để đứng vào hàng ngũ những tổ chức chính trị đứng đắn, họ sẽ tận dụng được cơ hội hiếm có này và biến nó thành sự thật.

Việt Nghĩa

(26/12/2019)

Published in Quan điểm

Nếu không xảy đến cái tát tai rát mặt mang tên Hải Dương 8 mà kẻ cùng chung ý thức hệ xã hội chủ nghĩa dành tặng cho "đảng em" ở Việt Nam, không biết đến bao giờ Nguyễn Phú Trọng và những đồng đảng mới chợt tỉnh ngộ để bắt đầu dò dẫm "giãn Trung" về kinh tế.

trungmy1

Đường sắt trên cao Cát Linh - Hà Đông do nhà thầu Trung Quốc xây giữa thủ đô Hà Nội. Dù được loan báo là hoàn tất nhưng đến nay chưa thể vận hành vì kém an toàn. (Hình : Getty Images)

Vụ điều tra nhôm Trung Quốc là chủ trương của Bộ Chính trị đảng ?

Tháng 10/2019 đã ghi nhận lần đầu tiên Tổng cục Hải quan Việt Nam mời các đặc vụ của Bộ An ninh nội địa của Hoa Kỳ tham gia vào cuộc điều tra vụ 1,8 triệu tấn nhôm Trung Quốc đội lốt nhôm Việt Nam (trị giá đến 4,3 tỷ USD) và về thực chất là một ổ bạch tuộc khổng lồ, ngay tại Việt Nam.

Nhưng có phải chỉ riêng Tổng cục Hải quan Việt Nam dám quyết định cơ chế mời rất nhạy cảm chính trị đối nội lẫn nhạy cảm đu dây quốc tế trên ?

Nếu căn cứ và "truyền thống" Việt Nam từng nhiều lần mời các đoàn cấp bộ của Hoa Kỳ và những đoàn thuộc nghị viện Mỹ sang thăm Việt Nam, thì vụ này phải do cấp Thường trực Ban bí thư và "tập thể Bộ Chính trị" chấp thuận.

Hẳn nhiên Tổng cục Hải quan đã phải xin ý kiến từ Bộ Chính trị, hay xin ý kiến của đích thân "Tổng Tịch" Nguyễn Phú Trọng và được Trọng cho phép. Hoặc việc này là do chính chủ ý của Trọng yêu cầu, thì tổng cục này mới đủ can đảm mời các đặc vụ của Bộ An ninh nội địa của Hoa Kỳ tham gia vào cuộc điều tra.

Trong cơ chế "đảng lãnh đạo toàn diện" và cấp dưới thường im như thóc mà chẳng dám động đậy chân tay trước khi có ý kiến của cấp trên như hiện thời, rất nhiều khả năng vụ mời và phối hợp điều tra trên thuộc về chủ ý của Bộ Chính trị đảng, hoặc của Trọng.

Nó cũng có nghĩa là công tác điều tra hành vi gian lận thương mại của các doanh nghiệp Trung Quốc đã trở thành một chủ trương không công bố của đảng cầm quyền tại Việt Nam và được chỉ đạo triển khai cho các ngành liên quan như hải quan, công an, tài chính, công thương. Hành động này xuất hiện lần đầu tiên sau nhiều năm và sau cả một thời gian dài nền kinh tế Việt Nam gần như bị các cơ quan quản lý nhà nước bỏ mặc để các doanh nghiệp Trung Quốc tha hồ thao túng và lũng đoạn.

Hoặc còn hơn cả thế, chủ trương điều tra vụ 1.8 triệu tấn nhôm Trung Quốc đội lốt nhôm Việt Nam không chỉ mang tính an ninh kinh tế mà còn có hàm ý an ninh chính trị và an ninh đối ngoại.

Nó như một cú trả đũa gián tiếp của "đảng em" đối với "đảng anh" Trung Quốc sau nhiều tháng khu vực Bãi Tư Chính và vùng duyên hải của Việt Nam bị tàu Hải Dương 8 cùng nhiều tàu hộ vệ quần thảo như chốn vô chủ quyền, như một sự xúc phạm ghê gớm vào mặt giới quan chức Việt chưa đánh đã sợ đến "đái ra quần".

Bởi cho tới nay, không loại trừ việc thế lực đứng sau doanh nghiệp Nhôm Toàn Cầu Việt Nam và hai ông chủ của nó, mang quốc tịch Úc nhưng có gốc Trung Quốc và chủ nhân của 1,8 triệu tấn nhôm – chính là chính phủ Trung Quốc.

Hành động điều tra vụ 1,8 triệu tấn nhôm Trung Quốc đội lốt nhôm Việt Nam đã cho thấy kể từ khi bị té lộn cổ bởi thói đu dây giữa Trung Quốc và Mỹ, giới chóp bu Việt Nam đang lờ mờ tỉnh ngộ và đang tìm cách thoát ly khỏi quỹ đạo nhền nhện của "đảng anh", cùng lúc nhích thêm một chút về phía người Mỹ.

Trong khi chưa có dấu hiệu rõ ràng nào cho thấy Nguyễn Phú Trọng hay một quan chức được ông ta ủy quyền sẽ đi Washington để "nâng cấp đối tác chiến lược" với Mỹ, sự thật rất hiển nhiên là Hà Nội đang sợ hãi đến mất ngủ trước nguy cơ trở thành đối tượng sau Trung Quốc bị Trump thi hành đối sách chiến tranh thương mại, trong đó hai mặt hàng thép và nhôm của Việt Nam chắc chắn sẽ nằm hàng đầu trong sổ đen của Bộ Thương Mại và Bộ Tài Chính Mỹ.

Cần nhắc lại, trong vụ tung ra biện pháp trừng phạt đánh thuế "thép Việt Nam có nguồn gốc Trung Quốc" vào Tháng Mười Hai năm 2017, Bộ Thương mại Hoa Kỳ đã xác định rằng có đến 90% sản phẩm thép từ Việt Nam nhập sang Mỹ có xuất xứ từ Trung Quốc.

Trong khi đó ở Việt Nam, một số chuyên gia độc lập đã cảnh báo về việc nhôm tấm Trung Quốc mượn đường Việt Nam sang Mỹ nhưng chính phủ và Bộ Công thương Việt Nam không có hành động cứng rắn gì. Không những thế, còn có một lỗ hổng pháp lý mà dường như bộ này cố tình để lại cho Trung Quốc tuồn hàng qua Việt Nam.

Cũng có nghĩa là thặng dư thương mại của Việt Nam với Mỹ bao gồm cả giá trị hàng hóa thép và nhôm có xuất xứ từ Trung Quốc, tức Việt Nam đã thông đồng với Trung Quốc để lừa người Mỹ. Đó chính là nguồn cơn khiến Trump và nhiều quan chức Mỹ giận dữ, để Trump thốt lên "Việt Nam là kẻ lạm dụng thương mại tồi tệ nhất" đầy đe dọa.

Và đó cũng là nguồn cơn mà đã khiến giới chóp bu Việt Nam phát sốt và phải tìm nhiều cách, với thái độ ngày càng "chân thành", hạn chế đòn đánh thương mại của Trump.

Một trong những cách né tránh trên là cho điều tra gấp rút vụ 1,8 triệu tấn nhôm Trung Quốc đội lốt nhôm Việt Nam. Và phô trương kết quả điều tra ban đầu như một cách kể công với Mỹ.

Hiện tượng "giãn Trung, gần Mỹ" trên là dấu hiệu thứ hai, cùng tính chất, xuất hiện trong thời gian hai tháng gần đây trong cùng lĩnh vực kinh tế.

Có "giãn Trung" bền vững ?

Vào tháng 9/2019, Bộ Giao thông và vận tải đã phải hủy bỏ sơ tuyển đấu thầu dự án đường bộ cao tốc Bắc Nam và ưu tiên cho các nhà thầu trong nước. Ngay trước đó, một bản kiến nghị được một số tổ chức xã hội dân sự và nhiều trí thức, người dân ký tên đòi công khai vụ việc này và loại các nhà thầu Trung Quốc khỏi dự án cao tốc Bắc Nam vì lo bị Trung Quốc lũng đoạn về quốc phòng và an ninh trong dự án này.

Vụ hủy bỏ trên nằm trong bối cảnh lần đầu tiên yếu tố an ninh quốc phòng được nhấn mạnh trong dự án có vốn đầu tư nước ngoài bởi chính một nghị quyết của Bộ Chính trị đảng vào tháng 8/2019.

Mặc dù chẳng có báo đảng nào hé miệng, nhưng ai cũng hiểu rằng yếu tố nhạy cảm về an ninh quốc phòng trong dự án có yếu tố nước ngoài chính là Trung Quốc – quốc gia đã đầu tư rất nhiều vào hệ thống hạ tầng cơ sở của Việt Nam và biến nơi đây thành một bãi rác công nghệ khổng lồ.

Vụ hủy bỏ cơ chế sơ tuyển đấu thầu quốc tế dự án đường bộ cao tốc Bắc Nam có thể xứng đáng là một sự kiện lịch sử, là một bằng chứng chưa có tiền lệ về tương quan nhỉnh hơn của phe "giãn Trung" so với phe "thân Trung" trong đảng sau nhiều năm giằng co, thậm chí phe "giãn Trung" còn phải chịu lép vế trong nhiều thời điểm.

Cùng với những dấu hiệu "giãn Trung" về kinh tế là hiện tượng "giãn Trung" về xã hội. Trong thời gian qua tại một số tỉnh thành trọng yếu của Việt Nam đã diễn ra phong trào "bắt Trung Quốc" : đường dây đánh bạc do người Trung Quốc tổ chức, đường dây sex cũng do người Trung Quốc lập ra, hàng loạt người Trung Quốc ăn trộm ATM và dùng thẻ tín dụng giả… Những vụ tội phạm đó đã tồn tại từ rất lâu, nhưng cho tới nay mới được công an xử lý, cứ như thể mới lần đầu tiên được phát hiện.

Ngay cả khuynh hướng "giãn Trung" về kinh tế và xã hội trên cũng chưa có gì chắc chắn sẽ được duy trì một cách bền vững, bởi di sản "cõng rắn cắn gà nhà" mà nhiều bộ ngành kinh tế – kỹ thuật và lớp quan chức "thân nhân dân tệ" Việt Nam để lại và đang tiếp tục "kiến tạo" là núi nhập siêu khổng lồ lên đến gần 50 tỷ USD mỗi năm của Việt Nam từ hàng hóa Trung Quốc, trong đó có đến 20 tỷ USD là dạng "nhập siêu tiểu ngạch" và "phi chính thức".

Trong khi đó, vẫn chưa có dấu hiệu nào cho thấy Việt Nam dám "giãn Trung" về chính trị.

Chẳng phải hoài nghi rằng cơn ung thư đu dây chính trị và ngả ngớn với Trung Quốc đã di căn quá sâu vào cơ thể và não bộ đảng cầm quyền ở Việt Nam. Đã rất nhiều lần trong quá khứ, cứ sau mỗi lần căng thẳng quan hệ Trung – Việt nhưng khi Bắc Kinh nhón một ngón tay hữu hảo ra thì ngay lập tức Hà Nội lại đâu vào đấy, sẵn sàng rúc mặt xuống cát để đổi lấy một chút bình yên giả tạo trước chén thuốc độc của Tập Cận Bình. 

Phạm Chí Dũng

Nguồn : Người Việt, 10/11/2019

Published in Diễn đàn
jeudi, 07 novembre 2019 16:42

Chỉ biết sợ Tầu để giữ Đảng

Lãnh đạo Đảng và Nhà nước cộng sản Việt Nam biết sợ Tầu là nhục, nhưng còn hơn nghe dân để mất Đảng.

Tư duy này đã rõ như ban ngày trong cách hành xử ngoại giao và bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, cả trên đất liền và biển đảo, trước áp lực của Trung Quốc, của các thế hệ lãnh đạo Việt Nam từ sau 1975.

so1

Tại Hội nghị ASEAN 35, Cố vấn An ninh quốc gia Roberts O’Brien cũng công khai chỉ trích Trung Quốc đã xách nhiễu các nước nhỏ ở Biển Đông.

Từ Thành Đô đến Biển Đông

Đầu tiên, phải kể đến cam kết Việt Nam không được nhắc lại cuộc chiến biên giới Việt-Trung năm từ 1979 đến 1989 mỗi khi họp với phía Trung Quốc và không tổ chức kỷ niệm cuộc chiến này.

Lệnh này được Lãnh đạo tối cao Trung Quốc, Đặng Tiểu Bình, giao cho Tổng bí thư Đảng cộng sản Trung Quốc Giang Trạch Dân để giao kèo với đoàn Việt Nam, tại cuộc họp kín ở Thành Đô (Tứ Xuyên) năm 1990. Đây là một trong 2 điều kiện để hai nước nối lại bang giao bị gián đoàn vì cuộc chiến biện giới. Điều kiện kia là Việt Nam phải rút quân khỏi chiến trường Cao Miên để xúc tiến giải pháp chính trị cho nước này.

Đoàn Việt Nam khi ấy do Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh cầm đầu, cùng với sự có mặt của Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng (Thủ tướng) Đỗ Mười, và Cố vấn Phạm Văn Đồng.

Tuy nhiên đoàn Việt Nam đã vô cùng thất vọng khi Đặng Tiểu Bình tìm cách tránh gặp như kỳ vọng của phía Việt Nam.

Nạn nhân trực tiếp của Thỏa hiệp bí mật Thành Đô là Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch (tên thật là Phạm Văn Cương, thân phụ của đương kim Bộ trường Ngoại giao Phạm Bình Minh), người đã bị Trung Quốc ép phía Việt Nam loại khỏi Đại hội đảng kỳ VII thời Tổng bí thư Đỗ Mười, vì có thái độ chống Tầu.

Thứ hai, Việt Nam không được nêu vấn đề Hoàng Sa, đã bị Trung Quốc chiếm ngày 19/01/1974, mỗi khi thảo luận về Biển Đông.

Cụ Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, 103 tuổi, nguyên Đại sứ tại Trung Quốc từ 1974 đến 1987 là chứng nhân lịch sử của những "nỗi nhục" này trong quan hệ Việt-Trung.

Hai nguyên Tổng bí thư đảng Lê Khả Phiêu (khóa VIII) và Nông Đức Mạnh (hai khóa IX và X), những người có trách nhiệm ký và thi hành 3 văn kiện :

- Hiệp ước Biên giới trên đất liền giữa Việt Nam- Trung Quốc ký ngày 30/12/1999.

- Hiệp định Phân định Vịnh Bắc Bộ, ký ngày 25/12/2000.

- Hiệp định hợp tác nghề cá ở Vịnh Bắc Bộ, ký 25/12/2000.

phải chịu chung trách nhiệm trước lịch sử cùng với Quốc hội, cơ quan đã nhắm mắt phê chuẩn mà không có bất cứ cuộc duyệt xét hay thảo luận nào, để cho những hệ lụy vẫn đang diễn ra ở Biển Đông.

Thứ ba, mặc cho Việt Nam tranh cãi, nhưng Lãnh đạo Trung Quốc gồm Đảng, Nhà nước và Quân đội vẫn khẳng định các bãi đá, đảo và vùng nước chung quanh là của tổ tiên họ để lại.

Thứ tư, Đảng và Nhà nước cộng sản Việt Nam cũng nói Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam, nhưng lại không dám đánh hay kiện Trung Quốc ra Tòa án Quốc tế để :

1. Lấy lại Hoàng Sa ;

2. Đòi bồi thường khi ngư dân Việt Nam bị tấn công (nhiều khi có người chết và bị mất tài sản) ; bị ngăn cấm đánh bắt ở Biển Đông ;

3. Không dám dùng biện pháp quân sự để ngăn cản hay chống Trung Quốc đã ngang nhiên đưa tầu khảo sát dầu khí xâm nhập sâu vào thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý (lối 370 cây số tính từ bờ biển) của Việt Nam, như đã xẩy ra trong vụ Hải Dương 981 (HD-981) năm 2014 (từ 2/5 đến 16/07/2014) và Hải Dương 8 (HD-8) ở bãi Tư Chính băm 2019 ( từ ngày 3/7 đến 24/10/2019).

Miệng lưỡi lãnh đạo

Trong khi đó, tam đầu chế gồm Tổng bí thư-Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân và Thủ tướng chính phù Nguyễn Xuân Phúc đã không dám chỉ trích đính danh Trung Quốc khi xẩy ra vụ Tư Chính.

Trong hàng bộ trưởng, duy nhất chỉ có Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh đã công khai chí trích Trung Quốc 1 lần, tại Hội nghị cấp Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN-Trung Quốc lần thứ 52 (AMM-52) ở Bangkok, Thái Lan ngày 31/7/2019.

Ông Minh được trích lời đã bầy tỏ "quan ngại nghiêm trọng" về hoạt động khảo sát của tàu thăm dò Hải Dương Địa Chất 8 và các tàu hộ tống của Trung Quốc ở khu vực Bãi Tư Chính.

Ông cũng nói với Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc, Vương Nghị rằng Trung Quốc đã "vi phạm quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam ở Biển Đông, trong khu vực thuộc vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam".

Tuy nhiên, sau đó, trong diễn văn ngày 28/09/2019 tại Liên Hiệp Quốc, ông Minh lại tránh nói đến Trung Quốc, ngược lại ông chỉ nói chung chung, vô tội vạ rằng :

"Chúng tôi kêu gọi các bên liên quan ở Biển Đông tuân thủ luật pháp quốc tế, đặc biệt là Công ước của Liên Hiệp Quốc về Luật biển 1982 (UNCLOS 1982)… Việt Nam cũng đã nhiều lần nêu rõ sự lo ngại về những diễn biến phức tạp ở Biển Đông, trong đó có việc vi phạm các quyền chủ quyền, quyền tài phán tại các vùng biển của Việt Nam được xác định theo UNCLOS 1982. Các bên liên quan cần kiềm chế và tránh có những hành động đơn phương làm phức tạp tình hình và gia tăng căng thẳng, và giải quyết các tranh chấp bằng các biện pháp hòa bình phù hợp với luật pháp quốc tế, trong đó có UNCLOS 1982".

Nhưng "các bên liên quan" là những bên nào, ngoài Trung Quốc là nước duy nhất đã và đang "vi phạm các quyền chủ quyền, quyền tài phán tại các vùng biển của Việt Nam" ?

Đến lượt Đại tướng Bộ trưởng Quốc Phòng Ngô Xuân Lịch, cũng không khá hơn. Ông tướng này cũng không dám nêu tên Trung Quốc là nước đã và đang gây ra bất ổn ở Biển Đông. Ông Lịch nói tại Diễn đàn Hương Sơn (Trung Quốc) ngày 21/10/2019 :

"Tình hình Biển Đông vẫn diễn biến phức tạp, nếu không được xử lý tốt sẽ tác động đến hòa bình, ổn định tại khu vực, làm xói mòn lòng tin giữa các quốc gia, cản trở những nỗ lực hợp tác của khu vực… Vấn đề Biển Đông phải được giải quyết bằng biện pháp hòa bình, không sử dụng vũ lực, đe dọa sử dụng vũ lực, trên cơ sở luật pháp quốc tế, tôn trọng lợi ích hợp pháp của mỗi nước với tinh thần đối tác, vì trách nhiệm cộng đồng…".

Nhưng ai đã gây ra tình hình "phức tạp", ngoài Trung Quốc ? Tại sao không nói trắng ra cho thế giới biết ? Đoàn Quốc phòng Việt Nam, do tướng Lịch cầm đầu đã không dám bỏ phòng họp khi Thượng tướng, Bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc, Ngụy Phượng Hòa tuyên bố thẳng thừng trước Hội nghị rằng : "Các đảo ở Biển Đông và quần đảo Điếu Ngư (ở biển Hoa Đông) là những phần không thể tách rời của lãnh thổ Trung Quốc. Chúng tôi sẽ không cho phép dù chỉ một tấc lãnh thổ mà tổ tiên của chúng tôi đã để lại bị lấy đi".

Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cũng đã có cuộc gặp với Thủ tướng Quốc vụ viện Trung Quốc Lý Khắc Cường tại Cuộc họp cấp cao của Tổ chức ASEAN (The Association of South East Asia Nations, Hiệp hội các ước Đông Nam Á) tại Bangkok, Thái Lan ngày 03/11//2019.

Theo báo Chính phủ Việt Nam, trước hết ông Phúc đã "khẳng định Việt Nam luôn coi trọng và mong muốn thúc đẩy quan hệ Việt Nam - Trung Quốc". Nhưng về vấn đề trên biển, ông Phúc lại :

"Đề nghị hai bên cùng kiểm soát tốt bất đồng, không để ảnh hưởng tới quan hệ hai nước ; giữ vững môi trường hòa bình, ổn định tại khu vực… xử lý tốt vấn đề nghề cá và ngư dân ; đề nghị Trung Quốc tôn trọng các hoạt động kinh tế biển bình thường, phù hợp với luật pháp quốc tế của Việt Nam ; khẳng định Việt Nam kiên quyết, kiên trì bảo vệ chủ quyền, lãnh thổ, biển đảo theo luật pháp quốc tế…".

Toàn là những chuyện đầu môi, chót lưỡi viển vông không ăn nhập gì đến những hành động ngang ngược của Hải Dương 8 mà Trung Quốc đã gây ra cho Việt Nam ở bãi Tư Chính, mới chấm dứt 10 ngày trước đó (24/10/2019).

Thái độ cúi đầu trước Lý Khắc Cường của ông Phúc không lạ, vì trước đó, vào ngày 21/10/2019, Nguyễn Xuân Phúc cũng ấm ớ hội tề trong báo cáo trước Quốc hội rằng :

"Tình hình biển Đông gần đây diễn biến phức tạp, trong đó có việc vi phạm nghiêm trọng các vùng biển của Việt Nam được xác định theo luật pháp quốc tế, trái với Tuyên bố DOC và các thỏa thuận cấp cao. Đảng và Nhà nước ta đã nhất quán chủ trương những gì thuộc về độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ chúng ta không bao giờ nhân nhượng".

Nhưng mà ai, ngoài Trung Quốc, đã "vi phạm nghiêm trọng các vùng biển của Việt Nam" ? Tại sao ông Phúc lại sợ không dám nói thẳng với Quốc hội và Quốc dân rằng Trung Quốc đã có những vi phạm nghiêm trọng ở Tư Chính mà ai cũng biết ?

Chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân cũng không hơn gì khi ú ớ nhắc đến Biển Đông trong Diễn văn khai mạc Quốc hội ngày 21/10/2019. Bà Ngân nói :

"Tình hình Biển Đông thời gian gần đây có những diễn biến phức tạp, khó lường và những tác động không thuận khác... đã ảnh hưởng không nhỏ đến nước ta".

Vậy ai đã làm cho tình hình Biển Đông "phức tạp", chẳng lẽ ma nó làm à ?

Thậm chí, người đứng đầu Đảng và Nhà nước là ông Nguyễn Phú Trọng cũng không đả động gì đến chuyện bãi Tư Chính, khi HD-8 vẫn đang hoành hành trong khu vực.

Trong diễn văn bế mạc Hội nghị Trung ương đảng kỳ 11, ngày 13/10/2019, ông Trọng chỉ nói mấy chữ :

"Kiên quyết, kiên trì đấu tranh bảo vệ chủ quyền, quyền chủ quyền biển, đảo quốc gia trên cơ sở luật pháp quốc tế".

Trong khi Thông báo cuối cùng của Ban Chấp hành Trung ương cũng chỉ nói rập khuôn :

"Kiên quyết, kiên trì đấu tranh bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc".

Đến ngày 28/10/2019, Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh ra trước Quốc hội báo cáo về tình hình ngoại giao năm 2019, trong đó có vấn đề Biển Đông. Nhưng Quốc hội lại họp kín. Nhân dân không biết ông Minh đã nói gì với Quốc hội. Báo chí đảng cũng nín thinh như gà mắc dây thun.

Như vậy thì còn trông mong gì ở Quốc hội, Cơ quan quyền lực cao nhất nước, nhưng lại là bù nhìn của Bộ Chính trị do ông Nguyễn Phú Trọng, một người thân Trung Quốc cầm đầu ?

Cho đến khi Hải Dương 8 tự ý rút về nước ngày 14/10/2019 vì đã hoàn tất kế hoạch, theo loan báo của Trung Quốc, không ai biết phía Việt Nam đã thi hành những biện pháp bảo vệ biển đảo ra sao.

Chỉ biết rằng, vào ngày 30/10/2019, trước phiên họp toàn thể của Quốc hội thảo luận về tình hình kinh tế, Đại biểu Nguyễn Lân Hiếu, đoàn An Giang, đã tiết lộ :

"Các phương pháp chúng ta sử dụng trong thời gian vừa qua với phương châm vừa hợp tác vừa đấu tranh kiên quyết, kiên trì, xử lý các hành vi xâm phạm chủ quyền bằng các biện pháp hòa bình không làm giảm đi lòng tham của Trung Quốc. Do đó, cần có thêm những biện pháp mới" (Thanh Niên Online, 30/10/2019).

Liệu ông Nguyễn Phú Trọng có sáng kiến gì mới không, hay ông cứ ì ra đấy để mặc kệ dân băn khoăn ?

Mã Lai - Phi Luật Tân - Hoa Kỳ

Nhưng cũng rất lạ là khi các viên chức Việt Nam, nạn nhận trực tiếp và thường xuyên của Trung Quốc ở Biển Đông, đã níu lưỡi, không dám nêu tên Trung Quốc thì Ngoại trưởng Mã Lai (Malaysia) Saifuddin bin Abdullah đã nhấn mạnh tại cuộc họp của ASEAN vào ngày 2/11/2019 tại Bangkok, Thái Lan : "Malaysia lo ngại sâu sắc về sự tồn tại của Cục Cảnh sát biển Trung Quốc" trong vùng biển của Mã Lai.

Về phần mình, Tổng thống Phi Luật Tân Rodrigo Duterte cũng nói vào tối ngày 2 tháng 11 : "Tự do hàng hải ở Biển Đông là ưu tiên hàng đầu của ASEAN". Ngày hôm sau, tại hội nghị cấp cao ASEAN, 3/11, ông Duterte đã nói thẳng trước mặt Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường (Li Keqiang) : "Trung Quốc cần phải giảm bớt các hoạt động quân sự ở Biển Đông" (Nihon Keizai Shinbun - Tin tức kinh tế Nhật Bản, 3/11/2019).

Về phía Mỹ, Cố vấn An ninh quốc gia Roberts O’Brien cũng công khai chỉ trích Trung Quốc đã xách nhiễu các nước nhỏ ở Biển Đông. Ông O’Brien nói trong diễn văn với các đại biểu ASEAN (1) :

"Bắc Kinh đã sử dụng hình thức đe dọa để cố gắng ngăn chặn các quốc gia ASEAN khai thác tài nguyên ngoài khơi, ngăn chặn việc tiếp cận nguồn dự trữ dầu khí trị giá 2,5 nghìn tỷ đôla.

Khu vực này không hứng thú với một kỷ nguyên đế quốc mới, nơi một quốc gia lớn có thể cai trị những nước khác theo lý thuyết chân lý thuộc về kẻ mạnh" (VOA tiếng Việt)

Như vậy, có phải hai ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh đã khôn nhà dại chợ, hay hai ông cũng chỉ biết tuân lệnh cúi đầu trước Bắc Kinh để giữ Đảng, theo chỉ thị của ông Nguyễn Phú Trọng ?

Phạm Trần

(07/11/2019)

(1) "Beijing has used intimidation to try to stop Asean nations from exploiting the offshore resources, blocking access to $2.5tn of oil and gas reserves alone.

The region has no interest in a new imperial era where a big country can rule others on a theory that might makes right".

Published in Diễn đàn

Có lẽ đáng ngạc nhiên khi ông Mark Esper, người vừa trở thành Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ, sẽ có chuyến công du Việt Nam, nhiều khả năng diễn ra tháng Mười, 2019, với mục đích danh nghĩa là "thảo luận việc gia tăng hợp tác quốc phòng giữa hai nước".

bakhong1

Hai chuyến công du Việt Nam vào năm 2018 của Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ James Mattis đã gần như công cốc. (Hình : Getty Images)

Nếu điều này đúng, thì đây là chuyến thăm Việt Nam lần thứ ba chỉ trong vòng hai năm của các bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ.

Tiền trạm cho Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ Mark Esper là ông Randall Schriver, phụ tá bộ trưởng quốc phòng phụ trách an ninh khu vực Ấn Độ Thái Bình Dương.

Randall Schriver đã có một cuộc gặp với thứ trưởng quốc phòng Việt Nam, Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh. Tuy nhiên đã không có tin tức đặc việt nào được đưa lên mặt báo chí nhà nước Việt Nam về nội dung trao đổi giữa hai giới chức này.

Thậm chí một số dư luận còn nghi ngờ không biết cuộc gặp Randall Schriver với Nguyễn Chí Vịnh có gì được xem là thực chất hay không.

Mối ngờ vực trên là có cơ sở. Bởi vào năm 2018, Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ James Mattis đã có đến hai lần công du Việt Nam, vào tháng Ba và tháng Mười, một mật độ đáng ngạc nhiên, cho thấy Hoa Kỳ vẫn giữ nguyên chiến lược xoay trục về Châu Á – Thái Bình Dương và mối quan tâm về vấn đề Biển Đông và Việt Nam.

Trước hai chuyến thăm Việt Nam của James Mattis, cũng đã có những phụ tá Bộ quốc phòng Mỹ làm việc với Bộ quốc phòng Việt Nam.

Thế nhưng kết quả được xem là thành công nhất của James Mattis với phía Việt Nam chỉ là một hàng không mẫu hạm của Mỹ là USS Carl Vinson cập cảng Đà Nẵng vào tháng Ba năm 2018, sự kiện lịch sử kể từ năm 1975, và từ sau năm 1995 khi Mỹ và Việt Nam bình thường hóa quan hệ, gần giống một vành đai tạm thời bảo vệ cho Tập đoàn dầu khí ExxonMobil khai thác mỏ Cá Voi Xanh.

Ngoài ra, người ta đã không nhận ra bất kỳ một dấu hiệu tiến triển nào trong khái niệm được gọi là "làm sâu sắc hơn quan hệ hợp tác quốc phòng giữa Việt Nam và Mỹ". Tất cả vẫn chỉ dừng lại ở trạng thái "giao lưu".

Từ đó đến nay, những đề nghị của Hoa Kỳ được cho là muốn tiếp cận sâu hơn nữa hệ thống cảng biển Việt Nam, đặc biệt là quân cảng Cam Ranh, hoặc một vị trí cảng biển là nơi có thể dùng làm căn cứ hậu cần – kỹ thuật cho hải quân Mỹ, đã bị phía Việt Nam lặng lẽ khước từ.

Nguyễn Phú Trọng, ngoài việc ngồi cả hai ghế tổng bí thư và chủ tịch nước còn là Bí thư Quân ủy trung ương và nắm giữ cả vận mệnh quốc phòng của quốc gia, đã cùng với Bộ Ngoại giao của ông ta cố thủ nguyên tắc "Ba Không," nhất là không liên minh quân sự với nước này để chống nước khác, và không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự tại Việt Nam.

Ngay cả khi đã bị Trung Quốc gây hấn và đe dọa sát sườn ở khu vực Bãi Tư Chính trong hai năm liên tiếp 2017 và 2018, Trọng cũng chỉ muốn "dựa hơi" hàng không mẫu hạm và các tàu chiến Mỹ để "hù" Trung Quốc.

Tức là chỉ mở rộng khái niệm "Việt Nam tôn trọng tự do hàng hải" và cả "tự do hàng không" để tàu chiến và máy bay Mỹ có thể áp sát các căn cứ quân sự của Trung Quốc ở Biển Đông, nhưng vẫn không chịu nhả bất kỳ vị trí quân sự nào trên đất liền của Việt Nam để việc hợp tác phòng thủ quân sự với Mỹ có được một chút gì đó thực chất.

Nói cách nào đó, hai chuyến công du Việt Nam vào năm 2018 của Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ James Mattis đã gần như công cốc.

Nhưng trong thực tế, chính sách "Ba Không" của Việt Nam đã thẳng thừng gậy ông đập lưng ông.

"Ba Không" và tương lai lộn cổ

Bởi cuộc chiến giàn khoan của Trung Quốc còn lâu mới chịu kết thúc. Đến năm 2019, vụ tàu thăm dò địa chất Hải Dương 8, và sau đó là hàng lô hàng lốc phương tiện khai thác dầu như tàu cẩu Lam Kình, giàn khoan Hải Dương Thạch Du 982 kéo vào Biển Đông, giễu qua ngay trước mũi Bộ Chính trị Việt Nam, và có trời mới biết còn bao nhiêu hình ảnh ngáo ộp nữa sẽ được Bắc Kinh cho trình diễn trong tương lai gần…, đã và sẽ làm tê tái những kẻ vẫn cắm mặt giương cao lá cờ mang tên "Mười Sáu Chữ Vàng" ở Hà Nội.

Liệu đến lúc này, Việt Nam có chịu xem xét lại chính sách "Ba Không" và nín lặng từ bỏ một phần của chính sách này ?". Hay vẫn cố giữ nguyên chính sách đó và lại tìm cách đu dây giữa Trung Quốc và Mỹ… cho tới lúc té lộn cổ ?

Tương lai té lộn cổ của giới chóp bu chuyên thói bắt cá nhiều tay của Việt Nam là hầu như không cần bàn cãi. 

bakhong0

Đương Kim Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ Mark Esper. (Hình : Getty Images)

Cho tới nay khi đã phải chịu sức ép nặng nề và liên tiếp của Trung Quốc ở Bãi Tư Chính và một số vùng biển Phan Rang, Phan Thiết, Phú Yên…, Bộ Chính trị Việt Nam đã trở thành một kẻ cô độc theo cả nghĩa bóng và nghĩa đen khi không nhận được bất cứ sự ủng hộ nào, thậm chí còn không có nổi sự chia sẻ nào từ không chỉ các nước trong khối ASEAN, mà còn từ 12 quốc gia "đối tác chiến lược" với Việt Nam, kể cả Nga là nước có lợi ích trong dự án khai thác mỏ Lan Đỏ.

Nhưng đau đớn nhất lại chính là "đối tác chiến lược toàn diện quan trọng nhất" – Trung Quốc, theo cái cách cắm đầu ca tụng không còn biết liêm sỉ là gì của giới lãnh đạo Việt Nam dành cho kẻ cướp, lại là kẻ đang dồn "đảng em" vào chân tường.

Chỉ còn lại có Mỹ, đối trọng quân sự duy nhất với Trung Quốc trên Biển Đông, nhưng chưa bao giờ là "đối tác chiến lược" của Việt Nam.

Nhưng người Mỹ sẽ làm gì cho Việt Nam ? Mỹ sẽ chỉ bảo vệ cho ExxonMobil và mỏ dầu Cá Voi Xanh, hay còn muốn đứng bên Việt Nam ở Bãi Tư Chính ?

Song đến lúc này, rất có thể người Mỹ đã rút ra một bài học xương máu trong quan hệ với các nước cộng sản : Mỹ càng tỏ ra vồ vập và vội vã bao nhiêu trong quan hệ hợp tác thì chính thể độc tài ở Việt Nam càng kiêu ngạo cộng sản và càng nêu cao tinh thần ỷ lại bấy nhiêu, trong khi vẫn không thể uốn thẳng lưng trước kẻ cùng chung ý thức hệ là Trung Quốc.

Donald Trump gửi điều kiện nào qua Mark Esper ?

Sau ba lần ra tuyên bố ủng hộ Việt Nam ở cấp Bộ Ngoại giao, phát ngôn viên Tòa Bạch Ốc đã im bặt. Tương tự, sau khi tiến vào Biển Đông, hàng không mẫu hạm USS Ronald Reagan của Mỹ đã chỉ làm nhiệm vụ "tuần tiễu" mà chẳng thèm bén mảng đến gần Bãi Tư Chính – nơi mà giới chóp bu Việt Nam đang lo sốt vó. Cách nào đó, người Mỹ đang cố tình để mặc cho các tàu Trung Quốc tung hoành ở đó.

Tin tức chính thức về chuyến công du Việt Nam của Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ Mark Esper lại xảy ra đồng thời với một thông tin không chính thức về chuyến đi Mỹ của Nguyễn Phú Trọng bị hoãn lại.

Hoặc Trọng không thể đi Mỹ vì gánh nặng sức khỏe đang trở nên quá nan giải đối với ông ta, đặc biệt là những di chứng không thể xem thường sau cú bạo bệnh ở xứ Kiên Giang "nhà ba Dũng" vào tháng Tư, 2019.

Hoặc ngay cả nhân vật nào được cử thay Trọng để đi Washington gặp Trump cũng không thể chắc chắn là có được Tổng thống Mỹ tiếp hay là không.

Cách chơi và đàm phán của người Mỹ đã thay đổi, thay đổi nhiều so với thời một tổng thống Barack Obama dễ đoán, dễ chơi và cũng dễ bị ăn hiếp bởi giới quan chức Việt Nam chói sáng tính khôn lỏi và các thủ đoạn tiểu xảo.

Đến lúc này, tại sao lại không nghĩ rằng chuyến công du Việt Nam của Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ Mark Esper là một phép thử mà Tổng thống Trump, với tính cách thật thực dụng của ông ta, đặt ra đối với Hà Nội ?

Rằng trước khi có một cuộc gặp chính thức ở cấp nguyên thủ quốc gia ở Washington và đề cập đến điều gì đó na ná như "quan hệ đối tác chiến lược," Hà Nội cần phải chứng tỏ dứt khoát quan điểm về từ bỏ "Ba Không" và thói đu dây, về tính thực chất phải có chứ không thể mãi mãi chỉ là phép tô hồng nếu "quan hệ đối tác chiến lược Việt – Mỹ" được chính thức hình thành, và cách quan hệ cùng cách chơi với Mỹ. Đó có thể là những điều kiện cứng rắn của Trump.

Có lẽ đã có những hứa hẹn ngon ngọt với Mark Esper, như thường thấy trước đây của Bộ quốc phòng Việt Nam để bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ chấp nhận đến Hà Nội, để rồi chẳng nhận được cái gì thực chất ngoài những lời hứa ngon ngọt vẫn tuôn ra trên vành môi thơn thớt của bộ mặt thỗn thện nung núc mỡ màng.

Tuy nhiên trời chưa thể sáng nếu chưa có nắng. Tất cả vẫn còn ở phía trước. Rồi đây người ta sẽ biết rõ về Nguyễn Phú Trọng và thể chế chính trị uốn éo của ông ta có còn ôm giữ thói đầu môi chót lưỡi hay là không. 

Phạm Chí Dũng

Nguồn : Người Việt, 20/10/2019

Published in Diễn đàn

Nếu lấy câu nói của ông tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng sau khi được cựu tổng thống Mỹ Barack Obama tiếp đón tại tòa Bạch ốc năm 2015 "mình có như thế nào thì người ta mới đối với mình như thế ấy chứ !" thì sẽ thấy Đảng cộng sản Việt Nam đã như thế nào khiến Đảng cộng sản Trung Quốc rắp tâm khoan thủng thềm lực địa Việt Nam trên biển Đông hiện nay.

dang11

Nguyễn Phú Trọng sau khi được cựu tổng thống Mỹ Barack Obama tiếp đón tại tòa Bạch ốc năm 2015 :"mình có như thế nào thì người ta mới đối với mình như thế ấy chứ !"

Đã có nhiều yêu cầu phải phản ứng lại Đảng cộng sản Trung Quốc trong dư luận nhưng Đảng cộng sản Việt Nam vẫn nhẩn nha nghiên cứu. Sự cân nhắc lợi hại giữa ‘đại cục’ và ‘tiểu cục’ đã lâu 20 năm từ sau Thỏa thuận Thành Đô 1990 nhưng đến nay Đảng cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục nghiền ngẫm cho thấy sẽ không có giải pháp.

Đáng chú ý là bài viết "Trao đổi nhanh về chuyện Biển Đông" của ông Vũ Ngọc Hoàng, nguyên là Phó ban Tuyên giáo Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam, được phổ biến trên nhiều trang mạng từ đầu tháng 9. Bài viết được coi là có tâm, có tầm. Bài viết của ông Vũ Ngọc Hoàng đưa ra 5 trao đổi nhanh, vội vã thôi, vì ông đang còn bận nhiều chuyện quan trọng hơn, dù ông thú nhận hiện nay chẳng có chuyện gì quan trọng hơn chuyện Biển Đông.

Trao đổi 1. Ông Vũ Ngọc Hoàng báo động mất Biển Đông là mất nước. Tổ quốc là trên hết, bảo vệ Tổ Quốc trước tiên là bảo vệ Biển Đông. Nhưng bằng cách nào ? Ông đề nghị nhân đại hội Đảng cộng sản Việt Nam lần thứ 13, ‘quan trọng và cốt lõi nhất vào lúc vận mệnh đất nước như thế này’ là ‘phương hướng và quan điểm chọn’ nhân sự lãnh đạo các cấp [có] ‘thái độ rõ ràng, mạnh mẽ và có tư duy mạch lạc trong vấn để bảo vệ chủ quyền quốc gia ở Biển Đông’.

dang1

Bản đồ vùng biển Việt Nam : tàu Trung Quốc liên tiếp xâm nhập vào trong Bãi Tư Chính

Tâm và tầm của ông Hoàng không có gì mới. Điều làm người ta phì cười là ông Hoàng kêu gọi chọn nhân sự mới nhưng phải từ Đảng cộng sản Việt Nam. Khổ nỗi đã là chuột phá nhà thì chuột nào cũng là chuột. Thay đổi nhân sự lòng vòng rốt cuộc vẫn là thằng cha khi nãy. Xem thế ông Hoàng có vẻ quyết tâm chữa trị những triệu chứng ung thư nhưng không cái tâm, tầm, tài và can đảm để giải phẫu nguyên nhân sinh ra triệu chứng ung thư là đảng cộng sản của ông.

Cũng cần thấy ‘Tổ quốc trên hết’ mà ông Hoàng khẩn thiết kêu gọi bảo vệ không phải là Tổ Quốc Việt Nam. Đấy là "tổ quốc cộng sản-tổ quốc xã hội chủ nghĩa" của ông tuyên giáo. Tổ Quốc Việt Nam và tổ quốc cộng sản-tổ quốc xã hội chủ nghĩa đã bị Đảng cộng sản Việt Nam nhập nhằng làm một từ hơn 40 năm nay, không liên can gì với nhau mà còn đối nghịch nhau. Tổ quốc cộng sản càng lâm nguy, Tổ quốc Việt Nam càng lẫm liệt trong lòng người dân. Tổ quốc cộng sản phải chết để Tổ quốc Việt Nam được trường tồn. Bốn triệu đảng viên cộng sản hãy ra biển đánh giặc cứu tổ quốc cộng sản của họ. Kêu gọi người dân đánh giặc cứu Tổ quốc cộng sản là đưa dân ra làm bia đỡ đạn cho Đảng cộng sản Việt Nam một lần nữa.

Trong phần trao đổi 2, ông Hoàng tỏ ý phải kiện Đảng cộng sản Trung Quốc ra tòa án quốc tế. Phải kiện cho Đảng cộng sản Trung Quốc tối mặt để không dám bén mảng đến lãnh hải và thềm lục địa Việt Nam nữa. Nhưng kiện cho Đảng cộng sản Trung Quốc tối mặt mà sao Trung Quốc ngang tàng xấc xược bao nhiêu thì Đảng cộng sản Việt Nam càng khúm núm bấy nhiêu ?

Người hiểu bản chất cộng sản đều nhận ra rằng nếu kiện Đảng cộng sản Trung Quốc ra tòa quốc tế mà có xác xuất thắng thì Đảng cộng sản Việt Nam đã kiện từ lâu chứ không chờ đến ngày hôm nay.

Mọi suy diễn về ‘sự cố’ Biển Đông đều có thể đúng/sai vì mọi thông tin đều bị Đảng cộng sản dấu biệt hoặc bị định hướng không còn giá trị tài liệu. Nhưng nếu dựa vào những thông tin hiện có trên mạng Internet người ta sẽ thấy Đảng cộng sản Việt Nam đã bị Đảng cộng sản Trung Quốc lừa cho một cú tối mặt. Tài liệu trên Wikipedia cho thấy Thủ tướng Phạm Văn Đồng ký công hàm ‘Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố, ngày 4 tháng 9 năm 1958, của Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, quyết định về hải phận 12 hải lý của Trung Quốc’. Thế thì bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã viết gì ?

Tài liệu cho biết "Chính phủ nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa nay tuyên bố :

"Bề rộng lãnh hải của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là 12 hải lý. Ðiều lệ này áp dụng cho toàn lãnh thổ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Ðài Loan (tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả) và các đảo phụ cận, quần đảo Bành hồ, quần đảo Đông sa, quần đảo Tây sa, quần đảo Trung sa, quần đảo Nam sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc…".

Tây sa, Nam sa chính là tên Trung Quốc gọi quần đảo Hoàng sa và Trường sa của Việt Nam và độc địa hơn nữa cái bẫy ‘và các đảo khác thuộc Trung Quốc’. Suy theo đó những đảo nào được/bị tuyên bố là của Trung Quốc, Đảng cộng sản Việt Nam sẽ tôn trọng. Không một nước nào, trừ một mình Đảng cộng sản Việt Nam, đã ký tên tán thành bản tuyên bố láo lếu này của Đảng cộng sản Trung Quốc.

Công hàm Phạm Văn Đồng ký ngày 14 tháng 9 năm 1958 tức 10 ngày sau khi Trung Quốc tuyên bố lãnh hải. Tại sao lúc đó Đảng cộng sản Việt Nam không phản đối bản công bố mà ký tên tôn trọng để ngày nay há miệng mắc quai ? Tưởng rằng mình quá khôn bán ‘khuyến mãi’ nhà hàng xóm Việt Nam Cộng hòa mà Đảng cộng sản Trung Quốc ngu dại cũng mua lúc ấy, đưa đến hệ quả biến động trên Biển Đông hôm nay. Lý do Đảng cộng sản Việt Nam đưa ra Hoàng sa và Trường sa không được nêu lên trong công hàm vậy nhà nước Việt Nam không bị trói buộc phải tôn trọng, xét ra không ổn, chiếu theo bản tuyên bố của Trung Quốc ngày 4 tháng 9 năm 1958.

Chuyện không nghiêm chỉnh khác là cả hai cha con đảng cộng sản đều không tôn trọng công pháp quốc tế nhưng Đảng cộng sản Việt Nam lăm le kiện Đảng cộng sản Trung Quốc tòa để được xử đúng theo công pháp quốc tế ! Trung Quốc đã không tôn trọng phán quyết của Tòa án Trọng tài Thường trực (PCA) trong vụ kiện của Phi Luật Tân năm 2013 thì hà cớ gì sẽ tôn trọng phán quyết của một tòa án quốc tế hôm nay ?

Đảng cộng sản Việt Nam tôn trọng công pháp quốc tế ? Cộng hòa Đức là một nước lớn và có chủ quyền nhưng đảng ta đã bất chấp chủ nhà, cho công an xâm nhập lãnh thổ Đức bắt đồng chí Trịnh Xuân Thanh về nước trị tội năm 2017 là một bằng chứng. Sự ngu dốt về công pháp quốc tế của Đảng cộng sản Việt Nam đã được báo chí đảng ca ngợi như là một thành tích phi thường ‘thế giới chưa ai làm được’ và ‘có thể quay thành phim’ ! Tóm lại, chỉ là chuyện con kiến đi kiện củ khoai. May ra có trọng tài thường trực Kim Jong-un của Bắc Hàn, với thành tích không tôn trọng công pháp quốc tế, chịu đứng ra xét xử !

Trao đổi 3. Trong tình hình bị Trung Quốc làm nhục trên Biển Đông hiện nay, Đảng cộng sản Việt Nam cần phải tìm đồng minh kết hợp để cùng chống lại. Người tử tế Vũ Ngọc Hoàng đề nghị đảng ta tìm kiếm sự ủng hộ từ các nước Đông Nam Á và các nước chưa phải là ‘đối tác chiến lược’ nhưng tử tế với đảng thì vẫn hơn người bạn răng hở môi lạnh cứ chém tới tấp trước mặt. Thế nhưng trên một bài báo mới đây 26/09/2019, tờ The Diplomat đã tiên đoán tương lai đồng minh của Đảng cộng sản Việt Nam bằng cái tựa làm Đảng cộng sản Việt Nam lạnh xương sống "Việt Nam đối đầu với Trung Quốc, một mình" (Vietnam confronts China, alone).

Người ta nói đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu, nhưng các nhà nước cộng sản và dân chủ không thể đoàn kết khắng khít với nhau như cái cọc vuông không thể đóng vào cái lỗ tròn. Lịch sử thế giới chưa từng có tiền lệ một nước dân chủ đoàn kết với một nước cộng sản đế chống lại một nước cộng sản khác. Phải cùng là cộng sản hoặc cùng là dân chủ thì có thể kết thành một khối miễn có tình trạng ‘thỏa hiệp’ kinh dị như ‘nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa’. Đảng cộng sản Việt Nam không có cơ may nào để được các nước dân chủ ở Đông Nam Á ủng hộ trong cuộc chiến Biển Đông. Sáng tạo đột phá hiện nay của Đảng cộng sản Việt Nam đang được tung ra thăm dò dư luận là kế sách ‘đu càng trực thăng Mỹ’ để giữ đảo, sắp được ông Nguyễn Phú Trọng thực hiện vào tháng 10 năm nay. Nhưng kế sách này chưa chắc có thể cứu mạng Đảng cộng sản Việt Nam nhưng chắc chắn sẽ bị đoạt mạng về sau.

Trao đổi 4. Ông Vũ Ngọc Hoàng tỏ ý chống lại Chính sách "ba không" quốc phòng xuyên suốt từ năm 2010 khi Thứ trưởng quốc phòng cộng sản Việt Nam Nguyễn Chí Vịnh tuyên bố : ‘không tham gia các liên minh quân sự, không là đồng minh quân sự của bất kỳ nước nào, không cho bất cứ nước nào đặt căn cứ quân sự ở Việt Nam và không dựa vào nước này để chống nước kia’. Ông Hoàng sửa lưng ông Vịnh "quan điểm không liên minh quân sự là đúng trong trường hợp nhằm để chống nước khác, nhưng sẽ không đúng đối với trường hợp để bảo vệ Tổ Quốc của mình".

Vế một trong câu ông Hoàng viết là chuyện tự nhiên. Khi một nước xâm lăng một nước khác không cần đồng minh vì nếu nước không đủ mạnh không dại gì đi xâm lăng. Nhưng vế hai cần Đảng cộng sản Việt Nam cần sờ lại cái đầu của mình. Vế hai chỉ áp dụng được ở các nước dân chủ. Một nước cộng sản chống lại nước cộng sản khác không thể kiếm được đồng minh quân sự từ các nước dân chủ. Cho tới nay đã không có nước dân chủ nào ký kết liên minh quân sự với Nhà nước cộng sản Việt Nam chống lại Nhà nước cộng sản Trung Quốc. Vậy Đảng cộng sản Việt Nam phải đối mặt Đảng cộng sản Trung Quốc ‘một mình’ để bảo vệ tổ quốc cộng sản là chuyện khó tránh khỏi.

Trao đổi 5. Ông Vũ Ngọc Hoàng cho phát lại cuốn băng đã nhão, đã ra rả ngày đêm từ 45 năm nay "Ngày nay ta càng nhận thức sâu sắc rằng, nước là nước của dân. Dân là chủ nhân của đất nước. Chính người chủ ấy phải lo giữ lấy nước của mình (?). Nhà nước là của dân, do dân lập ra, có nhiệm vụ bảo vệ và phục vụ nhân dân, trong đó có công việc bảo vệ tổ quốc. Nhà nước phải làm theo ý dân, phải dựa vững vào dân mà bảo vệ tổ quốc, phải thường xuyên và kịp thời thông báo đầy đủ cho nhân dân biết thực chất tình hình xung quanh vấn đề Biển Đông…". Chỉ lấy câu nói ‘đừng nghe những gì cộng sản nói mà hãy nhìn những gì cộng sản làm’ đáp trả phần lên đồng của ông Vũ Ngọc Hoàng là đủ.

dang2

Tổ quốc của ai trên hết ?

Cuộc đời đã chứng nghiệm mọi khó khăn đều có giải pháp của nó. Trong cái rủi đôi khi sinh ra cái may. Vấn đề là có biết cái may để nắm bắt hay không. Tình thế khẩn trương của đất nước đã đưa đến một cơ hội ngàn năm cho Đảng cộng sản Việt Nam trở về với đại khối dân tộc Việt. Đảng cộng sản Việt Nam phải chủ động thực hiện tiến trình Hòa giải Dân tộc, chấp nhận Đối lập, tổ chức một cuộc bầu cử tự do đưa đến sự thiết lập một đất nước mới, tên gọi mới và một chính phủ mới chính thức đại diện cho toàn dân Việt Nam. Tân chính phủ của nước Cộng hòa Việt Nam sẽ phủ nhận mọi hệ lụy với nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, sẽ đứng lên tuyên bố xóa bỏ các hiệp định, thỏa thuận bất bình đẳng do chế độ cũ đã ký kết với Đảng cộng sản Trung Quốc. Đảng cộng sản Trung Quốc chắc chắn sẽ phản ứng nhưng phải cẩn trọng vì phải đối đầu với 90 con triệu người Việt Nam quyết tử bảo vệ lãnh thổ cho muôn ngàn thế hệ tương lai.

Đàng nào Đảng cộng sản Việt Nam cũng sẽ chết dưới tay Trung Quốc. Dân chủ hóa Việt Nam là giải pháp khả thi khẩn cấp nhất để hóa giải Trung Quốc. Đảng cộng sản Việt Nam cần có can đảm tinh thần để tự cứu mình bằng cách nắm cơ hội làm tác nhân cho một cuộc đổi đời lịch sử. Đảng cộng sản Việt Nam sẽ có thể lấy công chuộc tội với muôn vàn thế hệ Việt Nam mai sau. Đây là lối thoát cuối cùng cho Đảng cộng sản Việt Nam và cho đất nước Việt Nam hôm nay.

Sơn Dương

(02/10/2019)

****************

Trao đổi nhanh về chuyện Biển Đông

Vũ Ngọc Hoàng, viet-studies, 07/09/2019

dang4

Ông Vũ Ngọc Hoàng, nguyên ủy viên Ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam, nguyên phó trưởng ban Tuyên giáo trung ương Đảng cộng sản Việt Nam

1

Âm mưu của Trung Quốc về việc cưỡng chiếm Biển Đông của Việt Nam đã có từ lâu. Âm mưu đó có nguồn gốc từ bản chất Đại Hán của đế chế Phương Bắc này. Sau một thời gian tích cực chuẩn bị, đến nay cảm thấy đủ điều kiện nên họ đang quyết tâm thực hiện một bước nhảy vọt đáng kể để thực hiện âm mưu này. Việc tàu Trung Quốc vào ra vùng biển chủ quyền của Việt Nam vài tháng nay không phải là một cuộc "dạo chơi" mà là một bước leo thang ngoạn mục. Thế mà phía Việt Nam ta cũng có ý kiến cho rằng "nó vào rồi nó ra chứ đã làm được gì đâu". Nghĩ vậy thật đơn giản và thơ ngây quá ! Nó vào rồi nó ra, nó ra rồi nó lại vào. Nó muốn vào thì vào, muốn ra thì ra, vào nhà người ta mà cứ nhà của nó. Một đất nước có chủ quyền mà sao có thể chịu vậy. Kiểu này thì có ngày nó bảo "hai nhà là một", nhập chung thôi, rồi lấy tiếng Trung làm tiếng phổ thông vì đại đa số dân chúng đang nói thứ tiếng này. Thế là nó hoàn thành âm mưu thôn tính và đồng hóa, đạt mục đích mà hơn 4000 năm nay họ chưa làm được. Thật nhẹ nhàng, ít tốn công tốn sức.

Biển của Việt Nam mà họ bảo của họ, yêu cầu cùng khai thác. Theo luận điệu đó thì Việt Nam mất biển. Mà mất Biển Đông là mất nước. Phần còn lại nhỏ hẹp, không gian sinh tồn của dân tộc mất đi hơn một nửa, lục địa bị bao vây tứ bề, phần tài nguyên khoáng sản lớn và quý giá nhất bị cướp hết, không còn cửa để ra đại dương - cái mà rất nhiều quốc gia đều cần đến để thành cường quốc, hàng không cũng mất tự do, con cháu muôn đời sẽ bị o ép và lệ thuộc họ đủ điều, mất lần này là mất hẳn, mãi mãi không bao giờ đòi lại được, niềm tự hào về lịch sử bất khuất của một dân tộc văn hiến cũng sẽ mờ nhạt và bị tan biến, đất nước anh hùng chỉ còn lại một cái xác như một mãnh nhỏ vô hồn, một dân tộc sẽ mãi tụt hậu, tủi nhục và đau đớn. Vào lúc này công việc lớn lao nhất, quan trọng nhất, hơn bất cứ thứ gì, là bảo vệ Đất nước, trước mắt là Biển Đông.

Tổ Quốc trên hết ! Có thể đình hoãn nhiều việc khác, kể cả việc quan trọng, để tập trung suy tính kỹ cả chiến lược, sách lược và giải pháp cụ thể (đừng chủ quan nói đã tính kỹ hết rồi). Đây mới chính là "đại cục" chứ còn cái đại cục gì nữa ? Đây là nội dung quan trọng nhất và là cốt lõi, chính yếu của Đại hội lần nầy, chứ không thể nội dung nào hơn được. Đây là phương hướng và quan điểm để chọn nhân sự chứ không có bất cứ tiêu chí gì quan trọng hơn vào lúc vận mệnh đất nước như thế này. Theo đó, tiêu chí đầu tiên để chọn cán bộ lãnh đạo các cấp các ngành là thái độ rõ ràng, mạnh mẽ và tư duy mạch lạc trong vấn đề bảo vệ chủ quyền quốc gia ở Biển Đông.

Vừa qua, Chính phủ, Bộ Ngoại giao Việt Nam và các lực lượng cảnh sát biển, hải quân… đã có nhiều cố gắng, và lần này thái độ ta có mạnh mẽ hơn các lần trước. Chúng tôi xúc động khi được biết tình hình các sĩ quan và chiến sĩ của quân đội ta lúc xung trận húc nhau với các tàu xâm lăng của Trung Quốc ở khu vực bãi Tư Chính đã thể hiện một tinh thần rất dũng cảm xứng đáng là con em của một dân tộc anh hùng. Tuy nhiên, nhìn chung thái độ tổng thể bộ máy lãnh đạo quản lý đất nước thì thấy sự thể hiện rất chưa đủ, chưa tương xứng với tính chất nghiêm trọng của tình hình. Và tất nhiên, muốn bảo vệ được Biển Đông thì không chỉ có tinh thần, bản lĩnh, trách nhiệm với Tổ Quốc (mặc dù phải bắt đầu từ các yếu tố ấy), mà quan trọng hơn nữa là phải đổi mới cách tiếp cận vấn đề, đổi mới tư duy, quan điểm, kể cả chủ trương và hành động. Bảo vệ Biển Đông và đổi mới là hai yêu cầu, nhiệm vụ quan trọng nhất hiện nay, cần được thực hiện đồng thời.

2

Có ý kiến bảo phải kiện Trung Quốc ngay, công khai chủ trương và thúc đẩy nhanh công việc, ý kiến khác lại không đồng ý vì nhiều lẽ khác nhau. Ý kiến khác nhau trong quá trình thảo luận là việc bình thường. Nhưng cần phải có phương pháp tiếp cận tốt và khả năng quyết đoán sắc sảo, kịp thời, nhất là khi có tình thế nghiêm trọng đối với vận mệnh đất nước (xin nhắc lại để nhớ lần này không phải họ "dạo chơi", mà là quyết tâm tạo ra một bước nhảy vọt đáng kể để thực hiện âm mưu lớn lâu dài).

Trong đọan ý kiến này, tôi xin có đôi lời góp phần trao đổi để tham khảo về việc kiện Trung Quốc. Kiện là giải pháp hòa bình. Kiện chẳng những không phải là chiến tranh mà còn là một giải pháp ngăn chặn chiến tranh. Sử dụng luật pháp và dư luận quốc tế khi có mâu thuẫn giữa các bên là biện pháp cần thiết và đúng đắn trong một thế giới văn minh và hội nhập. Đó cũng là tư tưởng pháp quyền tiến bộ. Vì sao ta lại sợ kiện, trong khi chính nghĩa thuộc về ta.

Sợ kiện hay là sợ Trung Quốc ? Đặt câu hỏi như vậy là vì tôi nghe có ý kiến cho rằng, nếu ta kiện thì Trung Quốc sẽ làm căng hơn nữa, trong khi ta phải sống bên cạnh họ lâu dài, nếu để họ thù vặt thì rất khó ở. Đó cũng là một cách suy nghĩ. Mà họ cũng dọa ta như thế. Dọa để ta đừng kiện. Họ không muốn ta quốc tế hóa vấn đề mà chỉ để riêng họ và ta với nhau nhằm dễ bề ức hiếp. Đó là cách đấm người ta mà muốn bịt miệng không cho la. Tôi nghĩ không thể đồng ý với cái lý lẽ cho rằng vì sợ họ ép ta (hơn nữa) nên thà rằng cứ để cho họ ép dần dần như thế mà không cần phải kiện. Họ sẽ chèn ép ta ngày càng nhiều thêm là quy luật tất yếu, vì mục đích của họ là độc chiếm Biển Đông, và vì thấy ta yếu mềm nên có thể chèn ép được. Các loài cá lớn ăn thịt sở dĩ không nuốt hết những loài cá nhỏ là vì không nuốt được, sợ bị gai nhọn đâm hoặc sợ nọc độc và còn sợ bị phản công của các nhân tố khác từ môi trường chung quanh, chứ hoàn toàn không phải nó thương cảm vì sự mềm yếu của đối phương. Trung Quốc to làm vậy nhưng đâu có dễ cưỡng chiếm Đài Loan.

Ý kiến khác lại nói rằng, kiện cũng chẳng được gì, nó không chấp nhận, không chấp hành, chẳng có chế tài nào để cưỡng chế. Cách tiếp cận ấy theo tôi là không đúng. Khi lãnh đạo nước ta tuyên bố khởi kiện Trung Quốc thì tập họp cả một dân tộc, cả kiều bào khắp nơi trên thế giới, tập họp thêm nhiều bạn bè quốc tế, bản thân chúng ta cũng nhanh chóng trưởng thành về sự hiểu biết luật pháp quốc tế, đồng thời cũng là lên tiếng để nhân dân Trung Quốc biết thái độ rõ ràng của Việt Nam chứ không phải như lâu nay nhà cầm quyền Trung Quốc cứ tuyên truyền một chiều, còn ta thì im lặng hoặc ít nói nên dân Trung Quốc nhiều người đang hiểu sai bản chất của vấn đề. Vậy thì kiện là được chứ, sao lại không được gì. Được dân và được bạn bè quốc tế chẳng phải là cái được lớn sao. Mặt khác, hãy tin rằng, với nhận thức của thế giới ngày nay, chân lý không không dễ bị chà đạp đâu. Khi chân lý rõ ràng và thuộc về ta chẳng phải là cái được lớn hay sao. Một mình ta nói với họ không xong vì họ coi thường ta, không thèm nghe ta mà lại còn dùng mọi thủ đoạn để áp đặt. Cần phải dựa vào luật pháp và thông lệ quốc tế để đối mặt với họ là một giải pháp không thể khác trong tình thế này. Nếu không kiên quyết như thế hãy coi chừng sẽ mất Biển Đông. Mà mất Biển Đông là mất nước như đã trình bày trong điểm 1. Còn việc ta phải sống cạnh họ lâu dài là tất nhiên, và cũng chính vì thế mà phải đứng lên nói thẳng, phải biết tôn trọng lẫn nhau để có thể sống cùng theo đúng nghĩa là sống. Đây cũng là mục tiêu độc lập dân tộc mà Hồ Chí Minh đã chiến đấu suốt đời.

3

Quan điểm không liên minh quân sự là đúng trong trường hợp nhằm để chống  nước khác, nhưng sẽ không đúng đối với trường hợp để bảo vệ Tổ Quốc của mình. Cần có cách tiếp cận mới và sớm điều chỉnh quan điểm chỉ đạo này. Vì mục đích bảo vệ chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ và lãnh hải của đất nước thì chẳng những cần thiết mà thậm chí nên chủ động liên minh trước với các nước thật sự tôn trọng độc lập chủ quyền của Việt Nam. Không thể tự trói mình bởi những quan điểm bất lợi mỗi khi Tổ Quốc có nguy cơ bị xâm lăng.

Nhân dịp này cần nhìn nhận đánh giá lại các đối tác của chúng ta để mà hiểu cho đúng bạn bè. Tiêu chí quan trọng nhất để chọn bạn lúc này là ai thật sự tôn trọng và ủng hộ sự nghiệp bảo vệ chủ quyền củaViệt Nam. Trong số các đối tác chiến lược của Việt Nam thì một "đối tác" đã lộ diện rõ ràng là kẻ có âm mưu cưỡng chiếm Biển Đông của nước ta. Trong khi đó lại có nước tuy chưa gọi là đối tác chiến lược nhưng chính họ đã lên tiếng sớm nhất và mạnh mẽ nhất để ủng hộ chủ quyền củaViệt Nam. Theo tôi, với thực tế đó họ xứng đáng là đối tác chiến lược của chúng ta, kể cả trường hợp trước đây họ có lúc đã không phải với ta. Ít nhất là họ xứng đáng hơn nhiều so với "đối tác chiến lược toàn diện" kia đang xâm lăng đất nước ta. Thực tiễn đã kiểm nghiệm ai tốt ai không tốt.

Một dân tộc biết điều không thể quay lưng lại với thực tế trong văn hóa ứng xử với bạn bè. Nước có chủ quyền phải biết tự chủ trong chọn bạn mà chơi, không phải sợ gì ai bất bình hay quở trách. Cái Phương Bắc bá quyền ấy có động cơ và âm mưu xấu với ta, họ luôn tìm mọi cách để giữ ta trong vòng kiểm soát của họ, không muốn và không cho ta thoát ra khỏi họ để quan hệ thân thiết với các cường quốc khác.

Ta không gây thù hận với ai và luôn thật lòng mong muốn sống hòa hiếu với lân bang, nhưng đồng thời ta cũng phải biết cảnh giác và có bản lĩnh tự cường. Hãy đừng bao giờ quên mà ngược lại phải luôn nhớ đến bài học cay đắng thuở ông cha ta vì nhẹ dạ mất cảnh giác mà bị Phương Bắc cướp nước để cho cả một dân tộc phải sống nô lệ lầm thang điêu đứng trong cảnh "chim lồng cá chậu" đầu rơi máu chảy suốt một nghìn năm mới thoát ra được.

Các nước Đông-Nam-Á về cơ bản là tốt, không có chuyện gì mâu thuẫn lớn với nhau, nhưng chưa phải đã đoàn kết một lòng cùng nhau thành một khối thống nhất vững mạnh, mà cá biệt đôi khi cũng có chuyện "đồng sàn dị mộng". Mặt khác thì Phương Bắc lại tác động vào, kể cả bằng tiền và bằng các thủ đọan chính trị, tranh thủ lôi kéo dụ dỗ nước này nước khác, để khu vực này không thành một khối được, không có sức mạnh chung, cho họ dễ bề chi phối. Thực chất là "tách ra từng chiếc đũa" chứ không để "một bó đũa", không để cho khu vực này chụm lại thành một khối. Thực tế ở khu vực Trường Sa mặc dù của ta là chính nhưng vẫn đang có nhiều nước quản lý một số đảo, mà việc này đã có từ trước, chỉ riêng Trung Quốc thì đến sau, bắn giết người của Việt Nam ta để chiếm đảo, rồi đồn trú ở đó đến nay, lại còn muốn lấy tiếp, lấy hết. Việt Nam cần phải có cách ứng xử phù hợp thực tế ở đây trong mối quan hệ với các nước Đông-Nam-Á, thừa nhận và bảo đảm quyền lợi chính đáng của các nước nhỏ, đừng để họ bị xuyên tạc mà suy nghĩ rằng Trung Quốc là đại bá còn Việt Nam cũng là tiểu bá mà dẫn đến phân tâm.

4

Còn có ý kiến khác cho rằng, ta với Trung Quốc là anh em đồng chí, cùng xã hội chủ nghĩa với nhau, cùng một hệ tư tưởng và còn có quan hệ giữa hai đảng cộng sản đang cầm quyền, vì vậy cần kiên trì trao đổi ý kiến, đối thoại với nhau, không nên kiện ra quốc tế, không nên tỏ ra căng thẳng…

Tinh thần hữu nghị với mọi người nói chung là tốt, nhưng nếu nhẹ dạ cả tin, mất cảnh giác, để cho những người có tâm địa và âm mưu xấu lợi dụng làm hại đến chủ quyền quốc gia thì sẽ là sai lầm lớn, thậm chí là có tội lớn với dân tộc mà lịch sử không thể tha thứ. Đồng chí anh em gì mà vô cớ bất ngờ đem 60 vạn quân sang Việt Nam để bắn giết dân chúng và đốt phá các làng mạc, nay lại quyết dùng mọi thủ đoạn để độc chiếm Biển Đông.

Xã hội chủ nghĩa gì mà đi xâm lược Việt Nam. Nhân dân ta chắc không ai cần cái kiểu xã hội chủ nghĩa xâm lược ấy. Đừng có nhân danh xã hội chủ nghĩa để lừa phỉnh nhau. Không có chủ nghĩa xã hội chân chính nào lại như thế cả (chuyện xã hội chủ nghĩa và tư bản chủ nghĩa cũng cần có cách tiếp cận khác căn bản so với cách hiểu, cách nghĩ lâu nay - sẽ nói sau ở bài khác). Đó chỉ là một đế chế phong kiến trá hình và biến tướng. Một quốc gia bảo vệ độc lập chủ quyền và một quốc gia khác đi xâm lăng sao lại cùng tư tưởng ?

Đảng cộng sản Việt Nam từ khi ra đời đã lấy mục tiêu dân tộc và dân chủ làm mục tiêu phấn đấu. Đến nay chưa hoàn thành xong mục tiêu ấy thì phải tiếp tục chiến đấu nữa. Xa rời mục tiêu dân tộc và dân chủ như ngày mới ra đời đã nêu lên thì Đảng sẽ không còn là đảng chân chính vì dân. Đảng cộng sản Việt Nam quan hệ với các đảng khác không thể và không bao giờ được gây tổn hại cho mục tiêu độc lập chủ quyền của dân tộc.

Còn kiên trì trao đổi, đối thoại ? Trung Quốc đâu có cần trao đổi đối thoại với ta. Họ không tôn trọng và không coi Việt Nam là đối tác bình đẳng. Họ chỉ áp đặt và chèn ép. Còn Việt Nam ta đâu có tỏ ra căng thẳng gì. Sự căng thẳng là do họ chủ ý gây ra đấy chứ. Sao lại đổ vấy cho ta. Còn việc ta buộc phải kiện họ chính là do họ đẩy ta đến đó, không còn con đường nào khác. Lòng tự trọng dân tộc không cho phép ta nhân nhượng thêm nữa, vì ta càng nhân nhượng thì họ càng lấn tới. Đó cũng là tư tưởng chống ngoại xâm của Hồ Chí Minh.

5

Chỗ dựa vững chắc và đáng tin nhất chính là cộng đồng nhân dân Việt Nam. Lịch sử đã chứng minh qua nhiều nghìn năm nay rằng dân tộc này không bao giờ biết đầu hàng. Thuở xưa có lúc triều đình đã đầu hàng hoặc không đủ sức chiến đấu với quân giặc, nước đã mất và sau đó nhân dân đã tập họp nhau lại, đứng lên chiến đấu với quân thù, giành lại độc lập cho đất nước.

Thời chiến tranh vệ quốc trước đây, có nơi, có lúc không còn tổ chức Đảng, không còn đảng viên, thì nhân dân đã tự mình lập ra chi bộ, một chi bộ của dân, để tiếp tục lãnh đạo cuộc chiến đấu, sau này tổ chức Đảng cấp trên phải công nhận các đảng viên và tổ chức đảng đó. Nhân dân ta từ thuở xưa đã là vậy.

Ngày nay ta càng nhận thức sâu sắc rằng, nước là nước của dân. Dân là chủ nhân của đất nước. Chính người chủ ấy phải lo giữ lấy nước của mình. Nhà nước là của dân, do dân lập ra, có nhiệm vụ bảo vệ và phục vụ nhân dân, trong đó có công việc bảo vệ tổ quốc. Nhà nước phải làm theo ý dân, phải dựa vững vào dân mà bảo vệ tổ quốc, phải thường xuyên và kịp thời thông báo đầy đủ cho nhân dân biết thực chất tình hình xung quanh vấn đề Biển Đông.

Không có bất kỳ ai, không có bất cứ đối tác nào, dù họ tốt đến bao nhiêu, cũng không thể thay được nhân dân. Nhân dân ta muôn đời nay thật anh hùng. Luôn mang trong mình dòng máu và khí phách của Bà Trưng, Bà Triệu, của Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung và Hồ Chí Minh. Mỗi khi đất nước có họa ngoại xâm thì triệu người như một, tha thứ, xóa bỏ hoặc gát lại tất cả các bất đồng, các mâu thuẫn trong nội bộ, để một lòng cùng nhau quyết tử cho Tổ Quốc quyết sinh. Tất nhiên, với tư cách là những người tham mưu cho nhân dân, nhà nước thỉnh thoảng cũng cần nhắc nhân dân phải bình tĩnh, không để nóng đầu, quá bức xúc. Cuộc chiến đấu thuở xưa đã vậy và ngày nay càng phải vậy, lòng dũng cảm là vô cùng đáng quý, đáng trân trọng, nhưng để bảo đảm chiến thắng nhất định phải cộng với sự bình tĩnh, trí tuệ và mưu lược.

Có nhân dân thì Đảng và Nhà nước sẽ có tất cả. Dân chủ hóa là con đường nhất định phải tiếp tục tiến lên. Có nhân dân, có bạn bè và luật pháp quốc tế nước ta nhất định bảo vệ được Biển Đông./.

Vũ Ngọc Hoàng

Nguồn : viet-studies, 07/09/2019

Published in Quan điểm

Sắp Đại hội 13, cuộc chiến tranh chấp quyền lực ở nhóm tứ trụ trong đảng cộng sản lại diễn ra. Để khởi động tinh sân cỏ, ôn lại một số chuyện cũ. 

sang1

Đại biểu quốc hội Đặng Thị Hoàng Yến và Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết (BBC tiếng Việt, 19/04/2012) - Ảnh minh họa

Cái này như kiểu trước thềm World Cup bóng đá, đài truyền hình thường lược lại những giải trước đó hoặc vòng đấu loại.

sang2

Dưới đây là lá thư tố cáo Nguyễn Tấn Dũng của cựu ủy viên bộ chính trị Phan Diễn lúc đó. Phan Diễn người Quảng Nam, bí thư Đà Nẵng, trưởng ban kinh tế trung ương, thường trực ban bí thư, về hưu năm 2006.

Xin mời các bạn xem lá thư tố cáo của Phan Diễn do Trương Tấn Sang đứng đằng sau.

sang01

sang02

sang03

sang04

sang05

sang06

sang07

Phan Diễn rời khỏi chức trưởng ban kinh tế trung ương, Trương Tấn Sang là người kế nhiệm.

Nếu xét về chức trưởng ban kinh tế trung ương và thời gian ở bộ chính trị từ năm 2006 về trước, thì Phan Diễn lẫn Trương Tấn Sang đều là cấp dưới của Nguyễn Tấn Dũng. Sau này Trương Tấn Sang vọt lên chức chủ tịch nước do được Nguyễn Minh Triết giới thiệu. Cả Sang và Triết đều có mối quan hệ mật thiết với Đặng Hoàng Yến. Minh Triết gửi gấm sân sau của mình là Hoàng Yến cho Trương Tấn Sang. Từ đây mối tình vụng trộm giữa Hoàng Yến và Tư Sang nảy sinh, Nguyễn Công Khế là người làm gia nô thu xếp cho đôi nhân tình này mỗi khi họ muốn mây mưa.

Lẽ ra mọi sự không có gì gay gắt giữa hai ủy viên bộ chính trị gốc Nam Bộ là Tư Sang và Ba Dũng. Nhưng Đặng Hoàng Yến lúc đó dựa thế Tư Sang, đòi làm đại biểu quốc hội để có danh. Tư Sang đã thu xếp cho Yến làm đại biểu quốc hội ứng cử ở huyện Đức Hòa, Long An quê hương của Sang.

Yến được đà, sang chảnh, chơi ngông, lấn lướt. Nguyễn Tấn Dũng ngứa mắt mới đập te tua cả hai chị em Đặng Hoàng Yến và Đặng Thành Tâm.

sang3

Nguyễn Tấn Dũng và Trương Tấn Sang - Ảnh minh họa

Từ đó giữa Tư Sang và Tấn Dũng sinh ra mối thâm thù. Trương Tấn Sang đường đường là một anh hào, chủ tịch nước đầy quyền uy mà phải ôm mối hận nhìn người tình xinh đẹp bị đao thương vây bủa. Cuối cùng Tư Sang chỉ còn cách dùng ảnh hưởng của mình để cứu Yến khỏi ngồi tù, đưa sang bên Mỹ. Từ đó tình duyên cặp trai anh hùng, gái thuyền quyên bị chia cắt cả một bờ đại dương. 

Cũng từ đó như truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh. Tư Sang theo mùa dâng nước đánh Ba Dũng, năm này qua năm khác.

Sang vận động được Phan Diễn viết thư tố cáo Nguyễn Tấn Dũng, sau đó dùng thư này phán tán mọi nơi, dùng thân tín như Trịnh Văn Lâu, bí thư Vĩnh Long viết tố cáo Ba Dũng theo. Một số thông tin mà Trương Huy San tức Huy Đức viết bài tấn công Nguyễn Tấn Dũng căn cứ theo lá đơn tố cáo của Phan Diễn.

Nguyễn Tấn Dũng đã phạm một điều tối kỵ trong cuộc chơi của những người cộng sản cao cấp, đó là đánh người tình của đồng chí mình. Chuyện đánh sân sau còn có thể chấp nhận, nhưng chuyện đánh người tình là điều tối kị vì nó gây vết thương lòng rất đau đớn cho người đàn ông đầy quyền lực như Tư Sang. Không có gì đau đớn hơn khi nhìn người yêu bị đoạ đầy mà không cứu được. Nỗi đau ấy âm thầm, dai dẳng trong lòng người anh hào xứ Long An mãi bao nhiêu năm.

Vì lẽ đó, khi tấn công Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang đã không nề hà lôi con cái, anh em nhà Nguyễn Tấn Dũng vào cuộc.

Người Buôn Gió

(26/09/2019)

Published in Diễn đàn

Nhiều người Việt từng nghe câu nói về sự lựa chọn của Đảng cộng sản Việt Nam đó là "đi với Mỹ mất đảng, đi với Trung Quốc thì mất nước" và Đảng cộng sản Việt Nam thà mất nước còn hơn mất đảng. Không ai ngạc nhiên về nhận định này. Trong suốt lịch sử của mình, Đảng cộng sản Việt Nam đã làm tất cả vì sự tồn tại của họ chứ không hề vì đất nước và người dân.

xoaytruc1

Đi với Trung Quốc họ không chỉ mất nước mà có thể mất cả đảng vì kinh tế Việt Nam phụ thuộc rất nhiều vào các nước dân chủ. Nếu Việt Nam đứng về phía Trung Quốc thì sẽ sớm bị khủng hoảng về kinh tế và sau đó là chính trị. Đảng cộng sản chỉ còn lại một con đường duy nhất là ‘xoay trục’ về phía Mỹ và các nước dân chủ.

Nếu thế giới không thay đổi thì lựa chọn đi với Trung Quốc để làm chổ dựa cho chế độ của Đảng cộng sản Việt Nam là hiển nhiên không bàn cãi. Tuy nhiên thế giới liên tục vận động và đang thay đổi sâu sắc. Chủ nghĩa dân túy bùng phát trên toàn thế giới với đỉnh điểm là việc Trump trở thành tổng thống Mỹ. Chủ nghĩa dân túy cũng đưa Tập Cận Bình lên ngôi hoàng đế Trung Quốc với ‘giấc mơ Trung Hoa’. ‘Giấc mơ Trung Hoa’ với thể chế độc tài cộng sản đang đe dọa ngôi vị bá chủ của Mỹ và làm cả thế giới lo lắng.

Cuộc ‘đối đầu’ giữa các nước dân chủ đứng đầu là Mỹ với Trung Quốc đã bắt đầu từ 2 năm cuối nhiệm kỳ của Obama với dự án Hiệp ước Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP). Trump sau khi đắc cử đã đẩy cuộc thư hùng này lên một nấc thang mới với cuộc chiến thương mại Mỹ-Trung. Nền kinh tế khổng lồ của Trung Quốc bắt đầu suy thoái vì đã đạt đến đỉnh điểm sau những cố gắng vượt bậc trong suốt 40 năm qua. Sự gồng mình bằng cách vắt kiệt sức người, sức của và tài nguyên nhằm mục đích tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc đã đạt đến giới hạn cuối cùng. Cuộc khủng hoảng của Trung Quốc là tất yếu và vì những nguyên nhân nội bộ chứ không hẳn vì cuộc chiến thương mại Mỹ-Trung.

Quan hệ Việt-Trung là một mối quan hệ rất phức tạp chứ không ‘xuôi chèo mát mái’ như chúng ta tưởng. Cho dù hai nước gắn chặt với nhau trong ý thức hệ cộng sản nhưng thực lòng không có bên nào xem bên kia là đồng minh thực sự. ‘Đại cục’ ý thức hệ chỉ là hợp đồng tạm bợ và thực dụng giữa hai đảng cộng sản. Việt Nam cần Trung Quốc như là một chỗ dựa về kinh tế lẫn chính trị còn Trung Quốc thì xem Việt Nam như một đồng minh bấc đắc dĩ và chưa bao giờ tôn trọng Việt Nam. Cách Trung Quốc lên lớp hay dọa dẫm Việt Nam mỗi khi có chuyện giữa hai nước phản ánh rõ điều đó. Nếu Trung Quốc coi trọng Việt Nam thì không có chuyện lấn đất, chiếm biển và o ép Việt Nam đủ điều…

Đảng cộng sản Việt Nam có lẽ hiểu rõ về Trung Quốc hơn ai hết. Trung Quốc không còn là chỗ dựa cho Việt Nam vì họ đã hết tiền và đang lâm vào khủng hoảng toàn diện. Cuộc đối đầu giữa Trung Quốc và các nước dân chủ là đương nhiên vì càng ngày thế giới càng thấy Trung Quốc là một mối đe dọa cho hòa bình. Việt Nam không thể tiếp tục chính sách ‘đu dây’ mà phải chọn phe. Sự lựa chọn này quả là khó khăn cho Đảng cộng sản Việt Nam. Đi với Trung Quốc thì họ không chỉ mất nước mà có thể mất cả đảng vì kinh tế Việt Nam phụ thuộc rất nhiều vào các nước dân chủ. Nếu Việt Nam đứng về phía Trung Quốc thì sẽ sớm bị khủng hoảng về kinh tế và sau đó là chính trị. Đảng cộng sản chỉ còn lại một con đường duy nhất là ‘xoay trục’ về phía Mỹ và các nước dân chủ.

Ai cũng hiểu Đảng cộng sản Việt Nam ‘xoay trục’ về phía Mỹ là vì quyền lợi của chính họ chứ không hẳn vì đất nước và dân tộc. Ưu tư lớn nhất của họ là sự tồn vong của chế độ. Tình hình thế giới đang có lợi cho Đảng cộng sản Việt Nam. Khi Mỹ và các nước dân chủ ‘thư hùng’ với Trung Quốc thì việc đầu tiên là họ phải cô lập Trung Quốc bằng cách lôi kéo các nước đồng minh và hàng xóm của Trung Quốc về phía mình. Việt Nam có vị trí chiến lược quan trọng trong tương quan này. Chủ nghĩa dân túy cũng là một ‘đồng minh tự nhiên’ của Đảng cộng sản Việt Nam khi nước Mỹ dưới thời Trump không quan tâm nhiều đến nhân quyền. Việt Nam hy vọng đi theo Mỹ nhưng vẫn giữ được chế độ khi nhiều quan chức cấp cao của Mỹ luôn tuyên bố là họ tôn trọng thể chế chính trị của Việt Nam. Việc ông Nguyễn Phú Trọng trở thành người nắm toàn quyền sinh sát tại Việt Nam cũng thuận lợi cho việc xoay trục sang Mỹ khi có thể áp đặt được sự ‘đồng thuận’ trong nội bộ đảng.

Việc xoay trục sang Mỹ có lẽ được khởi động từ lúc ông Nguyễn Phú Trọng sang thăm Mỹ hồi 2017 và đang tăng tốc trong thời gian qua. Video clip của tướng công an Trương Giang Long nói về Trung Quốc có lẽ không phải tự nhiên mà ‘xuất hiện’. Ngoài ra có mấy ‘sự kiện’ đáng quan tâm như việc Việt Nam tham gia tập trận với Mỹ và các nước ASEAN hồi đầu tháng 9/2019. Việt Nam cũng hủy bỏ việc hợp tác với tập đoàn viễn thông Hoa Vi trong việc phát triển mạng di động 5G. Việc dừng qui hoạch đặc khu Phú Quốc, việc phanh phui nhiều vụ án liên quan đến người Trung Quốc trong mọi lĩnh vực và mới nhất là việc dừng đấu thầu quốc tế cao tốc Bắc-Nam mà mục đích là để loại các nhà thầu Trung Quốc… có vẻ cho thấy quyết tâm ‘thoát Trung’ của Đảng cộng sản Việt Nam.

Trung Quốc đã nhận ra ý đồ của Việt Nam nên họ đã đưa tàu HD-8 xâm nhập Bãi Tư Chính và sau đó còn đi sâu vào vùng biển Việt Nam. Hoàn Cầu Thời Báo, cơ quan ngôn luận của Đảng cộng sản Trung Quốc đã lớn tiếng đe dọa Việt Nam khi Hoa Vi bị loại khỏi Việt Nam. Trung Quốc không còn ‘cà rốt’ nên phải dùng đến ‘cây gậy’ để răn đe Việt Nam. Mỹ và các nước dân chủ đã nhanh chóng lên tiếng phản đối các hành động gây hấn của Trung Quốc đối với Việt Nam. Bộ ngoại giao Mỹ đã báo cáo lên Quốc hội Mỹ về tình hình Biển Đông trong đó có việc Mỹ đã xúc tiến thành lập một liên minh các nước như Nhật, Hàn, Úc, Ấn, Anh, Pháp, Đức… để đối phó với Trung Quốc và ủng hộ Việt Nam. Tuần trước tàu chiến của Mỹ đã áp sát quần đảo Hoàng Sa và khi Trung Quốc phản đối thì Mỹ nói rõ đây là đảo của Việt Nam…

Việc Mỹ trừng phạt các nước nhập siêu vào Mỹ nhưng chừa Việt Nam ra cũng là một hành động ‘thiện chí’ của phía Mỹ. Liên Hiệp Châu Âu cũng đã ký kết Hiệp định thương mại tự do với Việt Nam (EVFTA) hôm 30/06/2019, đây cũng là một dấu hiệu tốt cho nền kinh tế Việt Nam. Muốn tránh các đòn trừng phạt từ phía Trung Quốc thì Việt Nam phải nhanh chóng mở rộng và tìm kiếm các thị trường khác để thay thế. Các nước dân chủ là thị trường rộng lớn và đầy tiềm năng. Vấn đề là chính quyền Việt Nam phải giúp các doanh nghiệp nâng cao chất lượng sản phẩm theo tiêu chuẩn quốc tế mới có thể xuất khẩu hàng hóa vào các thị trường giàu tiềm năng nhưng khó tính này.

Trong ‘dự án xoay trục’ mà có lẽ là ‘sáng suốt’ duy nhất trong hơn 70 năm cầm quyền của mình thì ban lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam cần phải khôn khéo và dứt khoát. Khôn khéo để tránh việc ‘đối đầu’ với Trung Quốc. Có nhiều khả năng là Trung Quốc sẽ không gây hấn với Việt Nam khi nội bộ họ đang khủng hoảng. Tuy nhiên dù bối rối nhưng Trung Quốc vẫn có thể gây thiệt hại nặng nề cho Việt Nam nếu họ bị khiêu khích thô bạo. Mặt khác Việt Nam cần dứt khoát ‘đi với Mỹ’ và các nước dân chủ. Nếu việc xoay trục mang tính đối phó và nửa vời thì sự háo hức và nhiệt tình của Mỹ sẽ nhường chỗ cho sự thất vọng và nản chí trong quan hệ với Việt Nam. Đàng nào thì Việt Nam cũng không còn lựa chọn nào khác và lựa chọn ‘đi với dân chủ’ luôn là một lựa chọn đúng. Dân chủ sẽ không bức hại và nhằm tiêu diệt bất cứ ai hay bất cứ thành phần nào trong bất cứ xã hội nào. Dân chủ luôn tìm cách thỏa hiệp và đối thoại để tìm ra một giải pháp thích hợp mà tất cả đều có thể chấp nhận được.

Phong trào dân chủ Việt Nam cần phải làm gì và chuẩn bị những gì để cùng làm tác nhân thay đổi lịch sử Việt Nam ? Đây là những câu hỏi lớn dành cho mỗi người, mỗi tổ chức đang tranh đấu. Lịch sử đang sang trang. Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên đã có những dự liệu và chuẩn bị cho mình. Chúng tôi không hề bối rối hay bất ngờ trước sự thay đổi nhanh chóng của tình thế. Dự án chính trị của chúng tôi vẫn còn nguyên giá trị. Chúng tôi sẽ có mặt và cùng đồng hành với mọi lực lượng yêu nước để cùng làm tác nhân dân chủ hóa đất nước.

Việt Hoàng

(26/09/2019)

Published in Quan điểm

Phẩm giá quốc gia trước chủ nghĩa bá quyền Bắc Kinh

Nguyễn Hiền, VNTB, 21/09/2019

Chúng ta sẽ không ‘dạy cho Trung Quốc một bài học’, nhưng chúng ta có đủ phẩm giá và tư cách của một dân tộc tồn tại hiên ngang và bất diệt trong hàng ngàn năm, một dân tộc không thể bị đồng hóa trước nhiều thủ đoạn, mưu đồ của Bắc Kinh. Và chúng ta sẽ tiếp tục viết nên những bài học dành cho chủ nghĩa bá quyền Bắc Kinh trong thời hiện đại.

Trung Quốc trắng trợn tuyên bố, Việt Nam phải chấm dứt các hoạt động khoan tìm dầu khí đơn phương tại Bãi Tư Chính, có tên tiếng Anh là Vanguard Bank.

vntq1

Biểu tình phản đối Trung Quốc xâm phạm lãnh hải Việt Nam - Ảnh minh họa

Trung Quốc ngang nhiên coi hành động chấp pháp bảo vệ chủ quyền Việt Nam là ‘vi phạm chủ quyền của Trung Quốc ở Nam Hải (cách Trung Quốc gọi Biển Đông)’.

Trung Quốc hợm hĩnh coi hành động khai thác dầu khi một cách hợp pháp tại Bãi Tư Chính của Việt Nam là ‘vi phạm nghiêm trọng các quyền và lợi ích của Trung Quốc, đồng thời vi phạm các thỏa thuận song phương giữa Trung Quốc và Việt Nam’.

Trung Quốc, một quốc gia không tôn trọng luật pháp quốc tế nhưng ngược ngạo trích dẫn Điều 5 của DOC và UNCLOS để yêu cầu ‘Việt Nam phải ngay lập tức chấm dứt các hoạt động đơn phương và phải khôi phục hòa bình trong khu vực’.

Dã tâm của Trung Quốc bằng đường lối đối ngoại không trung thực và hoàn toàn bá quyền đã đặt vấn đề biến vùng không tranh chấp và thuộc hoàn toàn chủ quyền Việt Nam trở thành một nơi tranh chấp qua tuyên bố ‘sẵn sàng giải quyết các vấn đề liên quan thông qua các tham vấn hữu nghị với Việt Nam’.

Việt Nam không cần thứ ‘hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc’. Việt Nam là quốc gia có đầy đủ cơ sở pháp lý về chủ quyền tại Bãi Tư Chính, và vĩnh viễn sẽ không có bất kỳ một sự tranh chấp nào tại khu vực này.

Chúng ta không chấp nhận mưu đồ của Trung Quốc, và càng không chấp nhận tuyên bố đầy kiêu căng và áp đặt của chính quyền Bắc Kinh. Chúng ta cần tuyên bố thẳng đó là tuyên bố phi lý, chà đạp lên tình hữu nghị của hai quốc gia, làm tổn hại lợi ích của nhân dân hai nước, và Việt Nam sẵn sàng đáp trả nếu Bắc Kinh vẫn coi đó là ‘vùng tranh chấp’.

Chúng ta yêu cầu một tuyên bố mạnh mẽ nhất từ giới lãnh đạo Đảng và Nhà nước Việt Nam, trong đó, một tuyên bố từ Quốc Hội – cơ quan quyền lực thuộc về Nhân Dân là điều cần thiết lúc này. Thống nhất quan điểm ‘chống bọn bá quyền Trung Quốc ở vùng Biển Đônmg, bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của mình’.

Chúng ta yêu cầu giới tinh hoa chính trị Việt Nam, bằng lương tâm và trách nhiệm cao nhất, phải sẵn sàng đồng hành cùng với Mỹ trong ‘sẵn sàng đương đầu với thách thức của Trung Quốc tại Ấn Độ-Thái Bình Dương’. Sử dụng mọi biện pháp và phương thức để giữ gìn bằng được chủ quyền quốc gia tại Bãi Tư Chính. Trong đó minh bạch hóa, kịp thời hóa trong phản ảnh các hành động xâm phạm của Trung Quốc tại Bãi Tư Chính đến người dân thông qua 858 cơ quan báo chí in ; 105 cơ quan báo điện tử ; 207 trang thông tin điện tử tổng hợp của các cơ quan báo chí.

Chúng ta yêu cầu ông Chủ tịch nước, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng – với vị thế chính trị của mình phải cho thấy sự chính danh của Đcộng sản Việt Nam, Nhà nước Việt Nam trong bảo vệ chủ quyền quốc gia. Thông qua xác lập, và nâng cấp quan hệ Việt - Mỹ từ ‘Đối tác toàn diện’ lên thành ‘Đối tác chiến lược toàn diện’, hạ cấp quan hệ Việt - Trung từ ‘Đối tác chiến lược toàn diện’ xuống ‘Đối tác chiến lược’. Điều này thể hiện bản lĩnh, ý chí và quan điểm cứng rắn của chính quyền đối với công cuộc bảo vệ lãnh thổ quốc gia, lòng tự tôn của một dân tộc tồn tại hàng ngàn năm chưa một lần khuất phục, và cho thấy ý thức vệ quốc vĩ đại nhất của dân tộc ta.

Chúng ta theo đuổi tầm nhìn và trật tự tự do với các quốc gia yêu chuộng tự do và hòa bình như Mỹ và các quốc gia phương Tây ; chúng ta sẽ sẵn sàng đối kháng với một tầm nhìn và tham vọng bành trướng, sự trỗi dậy hòa bình giả tạo, sự đe dọa, áp đặt và bắt nạt từ Trung Quốc.

Chúng ta không thể đứng ngoài và phó mặc cho Mỹ trong tiến trình ‘không né tránh việc vạch trần và tranh cãi các hành động phá hoại trật tự quốc tế tự do và cởi mở, thúc đẩy hòa bình và thịnh vượng ở Ấn Độ-Thái Bình Dương trong nhiều thập kỷ’. Bởi bảo vệ chủ quyền quốc gia là mệnh lệnh của dân tộc, là sự thức tỉnh tối đa của lợi ích quốc gia dựa vào những chuyển biến và bối cảnh của tình hình thế giới.

Quyền của chúng ta là quyền được thông tin về chủ quyền quốc gia.

Nghĩa vụ của chúng ta là bảo tồn toàn vẹn chủ quyền lãnh hải quốc gia.

Trách nhiệm của chúng ta là đồng hành cùng với nhau, chống lại bất kỳ một mưu đồ bán nước, phản nước hay sự ươn hèn trước chủ nghĩa bá quyền Trung Quốc.

Chúng ta sẽ không ‘dạy cho Trung Quốc một bài học’, nhưng chúng ta có đủ phẩm giá và tư cách của một dân tộc tồn tại hiên ngang và bất diệt trong hàng ngàn năm, một dân tộc không thể bị đồng hóa trước nhiều thủ đoạn, mưu đồ của Bắc Kinh. Và chúng ta sẽ tiếp tục viết nên những bài học dành cho chủ nghĩa bá quyền Bắc Kinh trong thời hiện đại.

Và đây là bài học ‘không bao giờ nhượng bộ, không bao giờ nhượng bộ, không bao giờ, không bao giờ, không bao giờ - trong bất cứ chuyện gì, dù vĩ đại hay nhỏ bé, lớn lao hay tầm thường - đừng bao giờ nhượng bộ, trừ khi bị thuyết phục bởi đức hạnh và lẽ phải. Không bao giờ thỏa hiệp trước thế lực. Không bao giờ khuất phục trước sức mạnh tưởng chừng áp đảo của kẻ địch’. [*].

Nguyễn Hiền

Nguồn : VNTB, 21/09/2019

Chú thích :

[*] Câu nói của Thủ tướng Anh Winston Churchill.

**********************

Trung Quốc sẽ có những hành động mạnh mẽ hơn ở Bãi Tư Chính ?

Diễm Thi, RFA, 20/09/2019

Lần đầu tuyên bố

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Cảnh Sảng hôm 18/9 nói Trung Quốc có chủ quyền đối với quần đảo Trường Sa, quyền chủ quyền và tái phán đối với vùng nước ở Bãi Tư Chính trong khu vực quần đảo Trường Sa.

vntq2

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình tại một bữa tiệc của do Nhà nước tổ chức tại Hà Nội vào ngày 12 tháng 11 năm 2017. AFP

Trung Quốc cũng đồng thời yêu cầu Việt Nam lập tức dừng các hoạt động mà họ gọi là vi phạm đơn phương để lập lại sự yên tĩnh của vùng nước này. Ông Cảnh Sảng nói với các phóng viên rằng : "Kể từ tháng 5 năm nay, phía Việt Nam đã đơn phương thực hiện việc khoan tìm khí đốt ở vùng nước ở Wan'an Tan (Bãi Tư Chính) của Trung Quốc, điều này đã vi phạm nghiêm trọng quyền và lợi ích của Trung Quốc…".

Bãi Tư Chính là một bãi ngầm nằm cách Vũng Tàu khoảng 160 hải lý và hoàn toàn thuộc vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam theo Công ước luật biển của Liên Hiệp Quốc (UNCLOS). Bãi này cách đảo Hải Nam của Trung Quốc 600 hải lý. Đây cũng là nơi diễn ra căng thẳng giữa Việt Nam và Trung Quốc trong suốt 3 tháng qua khi Trung Quốc liên tục điều tàu đến quấy nhiễu các hoạt động khai thác dầu khí của Việt Nam.

Theo Nhà nghiên cứu Biển Đông Đinh Kim Phúc, giới nghiên cứu và những người quan tâm đến Biển Đông, đến an ninh khu vực Đông Nam Á, Châu Á-Thái Bình Dương cũng như tình hình Việt Nam, không ai lấy làm lạ với "tuyên bố trắng trợn một cách ngông cuồng" của Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Cảnh Sảng. Tuy nhiên, đây là lời cảnh cáo đầu tiên một cách trực tiếp và có địa chỉ, tức là nhắm vào Việt Nam, bởi ngay cả năm 2014, khi ông Tập Cận Bình sang thăm Việt Nam và nói chuyện trước Quốc hội, ông Tập cũng không dám nói chuyện như ở những chỗ khác rằng Trung Quốc có chủ quyền ở Biển Đông từ thời cổ đại. Ông Phúc nhận định :

"Hành động tuyên bố của Cảnh Sảng cho thấy đây là một sức ép, một giọt nước cuối cùng. Tôi cũng thấy đó là một tin mừng vì lời tuyên bố của Cảnh Sảng nó là đáp số của bài toán "đại cục", của tình hữu nghị Việt Trung, của "4 tốt 16 chữ vàng".

Lời tuyên bố của ông Cảnh Sảng đã chứng tỏ cho những ai còn mê ngủ, cho những ai còn ảo tưởng về tình hữu nghị giữa Việt Nam-Trung Quốc và cái "tình đồng chí thủy chung" như Tập Cận Bình và nhiều đời lãnh đạo Trung hoa cộng sản đã phát biểu trước đây".

Phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt trong quan hệ hai nước từ khi Việt Nam và Trung Quốc bình thường hóa quan hệ từ khoảng cuối những năm 1990 và đầu 2000. Theo phương châm này, hai nước cam kết tuân thủ "Ổn định lâu dài, hướng tới tương lai, láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện", và "láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt".

Tiến sĩ Hà Hoàng Hợp, một nhà nghiên cứu độc lập ở Singapore cho rằng bản chất của vấn đề là Trung Quốc có ba yêu sách lớn đối với Việt Nam cũng như đối với các nước đang có tuyên bố chủ quyền ở Biển Đông, và bây giờ họ cứ thế mà thực hiện. Ông nêu cụ thể ba yêu sách :

"Thứ nhất, không bao giờ được áp dụng Công ước về luật biển 1982 của Liên Hiệp Quốc trong câu chuyện với Trung Quốc.

Thứ hai, không một nước nào trong các nước có tuyên bố chủ quyền, và cả các nước không có tuyên bố chủ quyền trong khối ASEAN được phép tập trận với một nước bên ngoài khu vực ấy mà không tham khảo ý kiến của Trung Quốc, hay không được sự đồng ý của tất cả các nước ASEAN còn lại.

Thứ ba, không được hợp tác khai thác tài nguyên (tài nguyên chứ không chỉ có dầu khí) ở trên vùng biển và vùng trời của toàn bộ Biển Đông khi không có sự đồng ý, đồng thuận của các nước ASEAN còn lại và của Trung Quốc".

Với tư cách là một người dân trong nước, blogger Nguyễn Ngọc Già cho rằng đây là hậu quả do đảng cộng sản Việt Nam gây ra hàng chục năm qua, từ công hàm 1958 của ông Phạm Văn Đồng cho đến mật ước Thành đô 1990 (mà tới giờ này vẫn trong vòng bí mật). Công hàm của Thủ tướng Phạm Văn Đồng gửi cho Thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai mà dựa vào đó Trung Quốc cho rằng Việt Nam đã thừa nhận quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đều thuộc Trung Quốc.

Thành Đô là nơi diễn ra cuộc họp bí mật quan trọng giữa lãnh đạo hai nước vào năm 1990 để bình thường hóa quan hệ. Tuy nhiên cho đến giờ, nội dung thông tin về những thỏa thuận, nếu có, giữa hai bên vẫn chưa được chính phủ Việt Nam công bố.

Blogger Nguyễn Ngọc Già cũng nói rằng viện trợ của Trung Quốc cho Bắc Việt trong chiến tranh đã khiến Việt Nam ngày càng lệ thuộc vào Trung Quốc. Ông nói thêm :

"Yếu tố thứ hai chính là vấn đề nợ. Chắc chắn phía cộng sản Việt Nam có nợ phía cộng sản Trung Quốc.

Yếu tố thứ ba chính là chính sách sai lầm của người cộng sản Việt Nam sau này, cụ thể là "vừa hợp tác vừa đấu tranh". Đó là một chính sách phản khoa học và nửa vời.

Yếu tố thứ tư là kế sách của binh pháp Tôn tử từ ngàn xưa, đó là kế vô trung sinh hữu - biến không thành có".

Trong tuyên bố mới của mình, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Cảnh Sảng nói rằng vùng nước ở Bãi Tư Chính là thuộc quần đảo Trường Sa và do đó đương nhiên thuộc về Trung Quốc.

Việt Nam phải làm gì ?

vntq3

Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc (trái) bắt tay Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (phải) tại Đại lễ đường Nhân dân Bắc Kinh vào ngày 25 tháng 4 năm 2019. AFP

Đã hai ngày trôi qua kể từ phát biểu của Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc, Cảnh Sảng, nhưng phía chính quyền Việt Nam hiện vẫn chưa có phát biểu chính thức nào về việc này. Học giả Đinh Kim Phúc nhận xét :

"Trong vấn đề Biển Đông, chính phủ Việt Nam có thái độ rất ngộ, đó là nói thì không làm mà làm thì không nói. Nó tạo ra sự nghi ngờ của nhân dân trước quyết tâm bảo vệ chủ quyền của Nhà nước. Tôi nghĩ rằng lời phát biểu của Cảnh Sảng sẽ là động thái cuối cùng để cho cán bộ lãnh đạo cấp cao của Việt Nam phải lên tiếng, để cho nhân dân thấy cái quyết tâm của Việt Nam trong việc bảo vệ chủ quyền".

Trong một động thái khác, buổi tọa đàm khoa học "Vùng biển bãi Tư chính và Luật pháp Quốc tế" được Viện nghiên cứu chính sách pháp luật và phát triển (Viện PLD), trực thuộc Liên Hiệp các hội khoa học kỹ thuật Việt Nam (VUSTA) dự định tổ chức vào sáng ngày 22/9/2019 tại Hà Nội vừa bị hoãn đến sau ngày 5/10/2019.

Công văn thông báo do Viện trưởng viện PLD Hoàng Ngọc Giao ký hôm 20/9 cho biết viện đã nhận được công văn của Liên hiệp hội (cơ quan chủ quản) yêu cầu lùi ngày tổ chức tọa đàm. Lý do được công bố là : "Theo chỉ đạo của cơ quan chức năng, để có thời gian chuẩn bị và tọa đàm tốt hơn, Liên hiệp các Hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam có yêu cầu Viện nghiên cứu chính sách Pháp luật và Phát triển lùi thời gian tọa đàm trên sau ngày 5/10/2019"

Là người được mời dự tọa đàm, ông Đinh Kim Phúc nhận định với RFA về lý do có thể liên quan đến việc lùi ngày tổ chức :

"Tôi nghĩ có lẽ các cơ quan chức năng Việt Nam ngại buổi tọa đàm này diễn ra trước ngày quốc khánh của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (1/10) thì sẽ mất đi tình hữu nghị, mất đi cái đại cục giữa Việt Nam và Trung Quốc"

Blogger Nguyễn Ngọc Già nhận xét : "Tức là hiện nay Đcộng sản Việt Nam hoàn toàn tê liệt, hết sức phản kháng trước các hành động ngang ngược của Trung Quốc".

Báo chí trong nước đến lúc này chưa có thông tin chính thức nào về những gì đang diễn ra Bãi Tư Chính những ngày gần đây và phát biểu của ông Cảnh Sảng. Tuy nhiên, ông Hà Hoàng Hợp nêu một phản ứng của Việt Nam hôm 28/8 :

"Trước đây chưa bao giờ Việt Nam nói vùng đó không phải vùng tranh chấp, và cũng chưa bao giờ nói vùng đó là vùng tranh chấp, nhưng hôm 28/8 vừa rồi, Việt Nam nói rất rõ rằng ở đó không có vùng tranh chấp mà đó là vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam".

Từ ngày 3/7 khi Trung Quốc đưa tàu khảo sát Hải Dương 8 vào phía bắc bãi Tư Chính đến nay, Bộ Ngoại giao Việt Nam đã ba lần đưa ra tuyên bố phản đối và yêu cầu Trung Quốc rút toàn bộ tàu khỏi vùng nước này.

Trung Quốc sẽ làm gì ?

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc hôm 18/9 cũng khẳng định các hoạt động của Trung Quốc đối với vùng nước ở Bãi Tư Chính trong khu vực quần đảo Trường Sa là hoàn toàn hợp pháp và không thể tranh cãi. Ông Đinh Kim Phúc nêu quan ngại rằng, việc giữ chủ quyền của Việt Nam ở vùng Bãi Tư Chính nói riêng và trên vùng đặc quyền kinh tế tế Việt Nam nói chung rất quan trọng, vì nếu mất một khu vực thì vấn đề trên biển của Việt Nam sẽ mất tất cả, và đây là việc sống còn của Việt Nam.

Đây không chỉ về mặt kinh tế, về khai thác tài nguyên ở trong lòng biển, mà nó còn là an ninh của Việt Nam. Do đó đây là sức ép của Trung Quốc để xem Việt Nam trả lời và đối phó như thế nào.

"Riêng bản thân tôi thì tôi rất có lòng tin với việc bảo vệ chủ quyền đất nước của các lực lượng chức năng, nhất là của quân đội hiện nay nhưng "chiến tranh không phải trò đùa". Và, trong gần ba tháng qua, Trung Quốc chủ yếu gây sức ép để cho Việt Nam nhượng bộ chứ Trung Quốc cũng không dám nổ súng và cũng không dám gây chiến tranh ở Biển Đông".

Với Tiến sĩ Hà Hoàng Hợp, nếu Việt Nam nhượng bộ thì Trung Quốc sẽ đi tiếp, mà không nhượng bộ thì Trung Quốc cũng sẽ có những hành động mạnh mẽ hơn. Trung Quốc cũng không ngại có những hành động mạnh mẽ ngay trong tuần này và tuần tới, không cần phải đợi qua ngày Quốc khánh của họ.

Cũng theo ông Hà Hoàng Hợp, Trung Quốc đã đe dọa Việt Nam từ tháng 5, khi liên doanh PVN - Rosneft thuê tàu Nhật khoan mở rộng ở lô 6.01 ở vùng bãi Tư Chính và yêu cầu Việt Nam phải rút khỏi khu vực này.

Diễm Thi

Nguồn : RFA, 21/09/2019

********************

Bãi Tư Chính : Vì sao Trung Quốc dám ‘vừa ăn cướp vừa la làng’ ?

Thường Sơn, VNTB, 21/09/2019

Khác với vài lần tuyên bố trước mà dù sao vẫn còn có vẻ nể nang mặt mũi ‘đồng chí tốt’, tuyên bố của Bộ Ngoại giao Trung Quốc vào ngày 18/9/2019 thậm chí còn đòi "Việt Nam phải chấm dứt các hoạt động khoan tìm dầu khí đơn phương tại Bãi Tư Chính".

vntq4

Sơ đồ Bãi Tư Chính - Ảnh minh họa

Trong khi đó, Bộ Chính trị Việt Nam vẫn ‘kịch liệt phản đối’ nhưng không dám hé môi cái tên Trung Quốc trên đầu môi chót lưỡi khi cuộc chiến khoan dầu đã kéo dài gần trọn một quý, còn các tàu hải cảnh và tàu chiến Việt Nam vẫn chẳng dám nổ một phát súng, dù chỉ bắn lên trời, để cảnh cáo tàu thăm dò địa chất Hải Dương 8 của Trung Quốc.

Trước đó vào cuối tháng 7 năm 2019, chỉ một ngày sau khi phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Việt Nam là Lê Thị Thu Hằng cho biết Hà Nội đã "trao công hàm phản đối cho phía Trung Quốc, yêu cầu rút ngay khỏi vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) của Việt Nam" - một cử chỉ can đảm mang tính quá hiếm muộn của giới chóp bu Việt Nam về thế buộc phải đối đầu với "thiên triều", Trung Quốc đã lần đầu tiên phản ứng khi phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc là Hoa Xuân Oánh đã lên tiếng cáo buộc Việt Nam "vi phạm quyền chủ quyền của Trung Quốc đối với Bãi Tư Chính kể từ tháng Năm", "Trung Quốc đã thể hiện quan điểm của mình và đang liên lạc với phía Việt Nam" và "Chúng tôi kêu gọi phía Việt Nam xử lý phù hợp vụ việc". Nhưng khi đó Bắc Kinh chưa trịch thượng đến độ dám đòi "Việt Nam phải chấm dứt các hoạt động khoan tìm dầu khí đơn phương tại Bãi Tư Chính".

Sang tháng 8 năm 2019, Trung Quốc đã lần thứ hai ra tuyên bố về Bãi Tư Chính, khi Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Cảnh Sảng cho rằng, tàu Hải Dương Địa Chất số 8 hoạt động trong vùng biển thuộc quyền tài phán của nước này và yêu cầu quốc gia có liên quan tôn trọng. Ngay trước đó, Bộ Ngoại giao Việt Nam vẫn mấp máy đọc bài "yêu cầu Trung Quốc rút toàn bộ tàu khỏi vùng biển của Việt Nam, tôn trọng quyền chủ quyền, quyền tài phán, các quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của Việt Nam".

Rõ ràng thái độ tự tin và ngạo mạn của ‘đảng anh’ Trung Quốc trong vụ Bãi Tư Chính đã gia tăng dần qua từng tháng, tỷ lệ nghịch với toàn bộ biểu cảm ‘kịch liệt phản đối’ nhưng không dám có bất kỳ phản ứng mạnh mẽ nào của chính thể ‘đảng em’ Việt Nam.

Vì sao lại xảy đến nông nỗi ấy ?

Còn có một nguồn cơn sâu xa và khốn quẫn, liên quan đến ‘kiện Trung Quốc’.

Vào những ngày hè nóng bỏng này, thêm một lần nữa trong nhiều lần, một ít chuyên gia và cũng chỉ một ít tờ báo nhà nước - thật sự sốt ruột trước cảnh ‘trùm mền’ của giới chóp bu Việt Nam - đã phải liệt kê hàng nửa tá cơ sở cho triển vọng ‘Việt Nam sẽ chắc thắng nếu kiện Trung Quốc’.

Người dân hy vọng rằng Bộ Chính trị Việt Nam phải tính đến việc kiện Trung Quốc, hoặc ít nhất cũng lấp ló khả năng kiện tụng ra trước công luận nhằm xoa dịu phản ứng của dư luận xã hội về một chế độ chỉ biết ‘hèn với giặc, ác với dân’.

Thế nhưng cho tới nay, cử chỉ bị coi là câm nín của giới lãnh đạo Việt Nam và việc chẳng một quan chức cao cấp nào trong ‘tam trụ’ - từ Nguyễn Phú Trọng đã từng cầu an ‘trà Trung Quốc ngon hơn trà Việt Nam’ đến Nguyễn Xuân Phúc từng nghiêng ngoẹo cụng ly với Tập Cận Bình vào năm 2016, và cả Nguyễn Thị Kim Ngân uốn éo trước mặt họ Tập về ‘đại cục’ ở Bắc Kinh… đã dìm xác suất ‘kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế’ xuống đáy hy vọng, xứng đáng bổ sung thêm một ‘không’ nữa vào chính sách ‘ba không’ gậy ông đập lưng ông của Hà Nội : không kiện Trung Quốc !

Kết quả là sau gần 3 tháng từ ngày nổ ra vụ Bãi Tư Chính, hoặc đã là năm thứ ba kể từ lúc Trung Quốc xua tàu bao vây, gây hấn và ‘tống tiền’ Bộ Chính trị Việt Nam ở khu vực này, thực tế quá ư trần trụi và cay đắng là phần lớn trong số các ‘đối tác chiến lược toàn diện’ của Việt Nam đã chẳng có ý kiến gì hoặc ngó lơ vụ Bãi Tư Chính, để mặc cho ‘đối tác chiến lược toàn diện quan trọng nhất’ là Trung Quốc - cụm từ mà giới quan chức Việt Nam vẫn hỉ hả tụng ca về người bạn ‘Bốn Tốt’ của mình - hành hạ ‘đảng em’ đến mức ‘đái cả ra quần’.

Thường Sơn

Nguồn : VNTB, 21/09/2019

*****************

Thùng thuốc súng ở Việt Nam ?

Nguyễn Hồng Phúc, VNTB, 21/09/2019

Liệu chiến tranh súng đạn, hay cuộc chiến pháp lý ở tòa quốc tế sẽ xảy ra trước tuyên bố ngang ngược của Trung Quốc liên quan về khai thác dầu mỏ ở Bãi Tư Chính ?

"Việt Nam đã đơn phương tiến hành các hoạt động khai thác dầu khí từ tháng Năm tới nay, và việc này vi phạm nghiêm trọng các quyền và lợi ích của Trung Quốc, đồng thời vi phạm các thỏa thuận song phương giữa Trung Quốc và Việt Nam", ông Cảnh Sảng nói trong đoạn băng do kênh truyền hình chính thức phát bằng tiếng Anh của nhà nước Trung Quốc, CGTN, đăng tải.

vntq5

Sau tuyên bố đầy ngang ngược và ngạo mạn của ông Cảnh Sảng, cộng với diễn biến ở chính trường Venezuela, thì bắt đầu xuất hiện lời rỉ tai về ‘có biến’, khuyên các bà nội trợ là nên mua tích trữ gạo, mắm muối hệt như kịch bản từng xảy ra ở những bận đổi tiền từ sau năm 1975 tại miền Nam.

BBC có đoạn trích dẫn như trên ở bài viết "TQ đòi VN ‘ngay lập tức’ dừng hoạt động dầu khí ở Bãi Tư Chính" [1].

Câu hỏi đặt ra : liệu ‘Đảng và Nhà nước’ Việt Nam đã thực sự cam kết gì với Trung Quốc ở cái mà phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Trung Quốc Cảnh Sảng nhấn mạnh ? Phải chăng đó là chỉ dấu của bước khởi đầu ‘Bắc thuộc’ từ thỏa ước Thành Đô như đồn đãi lâu nay trên các diễn đàn ?

Bà Dương Phương Trang, một người nội trợ ở quận Bình Thạnh, Sài Gòn kể rằng mấy ngày nay sau tuyên bố đầy ngang ngược và ngạo mạn của ông Cảnh Sảng, cộng với diễn biến ở chính trường Venezuela, thì bắt đầu xuất hiện lời rỉ tai về ‘có biến’, khuyên các bà nội trợ là nên mua tích trữ gạo, mắm muối hệt như kịch bản từng xảy ra ở những bận đổi tiền từ sau năm 1975 tại miền Nam.

"Thùng thuốc súng đáng lo nhất hiện tại chính là lòng dân chứ không phải chuyện Venezuela sụp đổ xã hội chủ nghĩa. Người ta đang chờ đợi những quan chức cao nhất của Đảng và Nhà nước lên tiếng sau tuyên bố của Cảnh Sảng. Tiếc là tại đại hội bầu bán cấp quốc gia của tổ chức Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đang diễn ra tại Hà Nội đã cố tình làm lơ vận nước.

Tôi biết rất nhiều vị luật sư ở Sài Gòn đang dậy sóng kêu gọi Chính phủ Việt Nam phải thực hiện nghĩa vụ khởi kiện ra Tòa án quốc tế đối với Chính phủ Trung Quốc về hành vi xâm phạm chủ quyền Bãi Tư Chính, không để chậm trễ hơn nữa.

Nếu tổ quốc này là của Đảng, thì với tư cách đang là một đảng viên, xin hỏi thẳng rằng Bãi Tư Chính còn không ?". Ông Nguyễn Đức, cựu sĩ quan quân đội, hiện ngụ ở tại khu dân cư gần Quân trường Quang Trung, quận 12, Sài Gòn, bày tỏ bức xúc.

Luật sư Trần Thành bình luận rằng nếu sắp tới đây ‘Đảng – Nhà nước’ Việt Nam vẫn im lặng, hoặc chọn giải pháp ‘đối thoại nội bộ’ xoay quanh những tuyên bố của phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Trung Quốc Cảnh Sảng hôm thứ Tư, 18/9/2019, rằng Việt Nam đã "vi phạm chủ quyền của Trung Quốc ở Nam Hải (cách Trung Quốc gọi Biển Đông)" ; "Trung Quốc sẵn sàng giải quyết các vấn đề liên quan thông qua các tham vấn hữu nghị với Việt Nam" [Nguồn đã dẫn], thì có thể xem xét trách nhiệm hình sự về tội ‘phản quốc’ với các quan chức hữu trách.

Theo luật sư Trần Thành, chi tiết Điều 108 Bộ luật Hình sự 2015 sửa đổi bổ sung năm 2017 về "Tội phản bội Tổ quốc" như sau : Công dân Việt Nam nào câu kết với nước ngoài nhằm gây nguy hại cho độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, chế độ xã hội chủ nghĩa và Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, tiềm lực quốc phòng, an ninh, thì bị phạt tù từ 12 năm đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình.

Phạm tội trong trường hợp có nhiều tình tiết giảm nhẹ, thì bị phạt tù từ 07 năm đến 15 năm. Người chuẩn bị phạm tội này, thì bị phạt tù từ 01 năm đến 05 năm.

"Nếu biện minh là nhằm để bảo vệ ‘chế độ xã hội chủ nghĩa và Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa’ mà họ chấp nhận lời của Cảnh Sảng là "Trung Quốc sẵn sàng giải quyết các vấn đề liên quan thông qua các tham vấn hữu nghị với Việt Nam", thì đây là hành vi của ‘bán nước’. Sử sách sẽ muôn đời nguyên rủa". Luật sư Trần Thành nặng lời cáo buộc ; và cảnh báo điều đó sẽ dẫn tới thùng thuốc súng phẫn nộ trong dân chúng sẽ bùng nổ và lây lan với tốc độ cú đổ domino.

Ở góc nhìn khác, vẫn theo luật sư Trần Thành, trong bộ luật hình sự hiện hành trớ trêu là không hề có quy định về tội danh ‘bán nước’.

"Các quan tòa Việt Nam không coi ‘phản bội Tổ quốc’ là một hành vi của ‘bán nước’, mà đồng nghĩa ‘Tổ quốc’ với chế độ chính trị hiện hành". Luật sư Trần Thành cho biết.

Theo luật sư Trần Thành, trong cách diễn giải của Nghị quyết 04-HĐTPTANDTC/NQ ngày 29/11/1986 của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao, Hướng dẫn áp dụng một số quy định trong Phần các tội phạm của Bộ luật Hình sự, thì ‘Tội phản bội Tổ quốc’ phải hội đủ 3 dấu hiệu như sau : Một, là người quốc tịch Việt Nam.

Hai, hành vi "câu kết với nước ngoài" được thể hiện như : bàn bạc với người nước ngoài về mưu đồ chính trị và về các mặt khác như : kế hoạch, tổ chức, hình thức hoạt động… ; nhận sự giúp đỡ của nước ngoài như : tiền của, vũ khí hoặc mọi lợi ích vật chất khác… hoạt động dựa vào thế lực nước ngoài hoặc tiếp tay cho nước ngoài.

Ba, hành vi câu kết với nước ngoài có mục đích là nhằm gây nguy hại cho độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, lực lượng quốc phòng, chế độ xã hội chủ nghĩa và Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, cuối cùng là nhằm làm thay đổi chế độ chính trị, kinh tế – xã hội của đất nước, lật đổ chính quyền nhân dân.

"Rõ ràng nếu chọn ‘thông qua các tham vấn hữu nghị’ như lời của Cảnh Sảng thì đúng là sẽ giúp thỏa mãn được loạt yêu cầu gắn kết nhau là không làm thay đổi chế độ chính trị, kinh tế – xã hội của đất nước, không lật đổ chính quyền nhân dân. Như vậy, ở đây phải được nhìn nhận tội ‘bán nước’, mặc dù bộ luật hình sự không có quy định về tội danh này". Luật sư Trần Thành biện giải.

Nếu quả thực như lập luận nêu trên, ai sẽ châm ngòi cho thùng thuốc súng này ?

Nguyễn Hồng Phúc

Nguồn : VNTB, 21/09/2019

[1] https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-49756710

*******************

Chúng tôi muốn biết

Cánh Cò, RFA, 19/09/2019

Bản tin mới nhất của nhiều cơ quan truyền thông thế giới trong đó có BBC cho biết Trung Quốc đã ngang nhiên lên án Việt Nam là xâm lấn bãi Tư Chính của họ và yêu cầu Việt Nam nhanh chóng rút lui mọi hoạt động tại đây. Trung Quốc nói Việt Nam phải chấm dứt các hoạt động khoan tìm dầu khí đơn phương tại Bãi Tư Chính, nơi mà Trung Quốc gọi là Vạn An Than, và có tên tiếng Anh là Vanguard Bank.

vntq6

Trung Quốc đã ngang nhiên lên án Việt Nam là xâm lấn bãi Tư Chính của họ và yêu cầu Việt Nam nhanh chóng rút lui mọi hoạt động tại đây.

Theo BBC, ông Cảnh Sản, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói rằng "Việt Nam đã đơn phương tiến hành các hoạt động khai thác dầu khí từ tháng Năm tới nay, và việc này vi phạm nghiêm trọng các quyền và lợi ích của Trung Quốc, đồng thời vi phạm các thỏa thuận song phương giữa Trung Quốc và Việt Nam",

Bãi Tư Chính có vị trí cách bờ biển Vũng Tàu 160 hải lý và cách bờ biển Đảo Hải Nam của Trung Quốc hơn 600 hải lý. Đây là nơi Việt Nam đã có các hoạt động hợp tác khai thác dầu khí với các đối tác nước ngoài từ nhiều năm nay.

Cho tới thời điểm này chính phủ Việt Nam vẫn bình chân như vại, chỉ giao phó cho một nhân vật duy nhất đại diện là bà Lê Thị Thu Hằng trong tư cách người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Việt Nam lên tiếng một cách yếu ớt và lập đi lập lại một luận điệu mà không ai trên dải đất hình chữ S là không biết.

Những kênh ngoại giao khác hoàn toàn bị nhà nước, chính phủ Việt Nam bỏ trống. Bất kể mọi đôi mắt của người dân lẫn chuyên gia am hiểu về vấn đề Biển Đông chăm chú nhìn vào. Cả một hệ thống hoàn toàn im lặng, báo chí chỉ được phép nói bên ngoài tâm điểm của vấn đề, Thủ tướng thì thay vì ra trước Quốc hội điều trần chính sự đang nguy hiểm tới vận mệnh quốc gia lại chạy tới phiên khai mạc Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ IX Mặt trận tổ quốc Việt Nam sáng 19 tháng 9 để nhắc nhở rằng trong bối cảnh hiện nay đang đòi hỏi những quyết tâm cao hơn nữa, nỗ lực phấn đấu nhiều hơn nữa của cả hệ thống chính trị nói chung cũng như MTTQ nói riêng khi mà bốn nguy cơ tồn tại vẫn là thách thức không nhỏ, tuyệt đối không được chủ quan, xem nhẹ.

Trong bốn nguy cơ ấy thì nguy cơ mất Biển Đông được ông Thủ tướng đặt xuống hàng thứ ba trong khi ông nhấn mạnh tới tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, các biểu hiện "tự diễn biến", "tự chuyển hoá" của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên và tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí chưa được khắc phục.

Về Biển Đông ông Thủ tướng cho rằng tình hình căng thẳng trên Biển Đông, đe doạ hòa bình, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ ; còn sự chống phá của các thế lực thù địch ; thiên tai, dịch bệnh và những tác động tiêu cực của biến đổi khí hậu… Đó là những nguy cơ gây mất ổn định, tác động đến niềm tin của nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc.

Chỉ "đe dọa hòa bình, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ" thôi ư ? Ông Thủ Tướng quá mê đắm trong mớ huyễn từ cộng sản nên không thấy Trung Quốc nó tham vọng hơn thế rất nhiều. Chẳng những tham vọng nó còn quyết tâm lấy cho được bãi Tư Chính, nơi mà Việt Nam đặt hết hy vọng vào vì khả năng dầu khí rất lớn có thể giúp Việt Nam vượt qua những khó khăn nhất thời. Hơn thế nữa, bãi Tư Chính là máu thịt Việt Nam không phải là một rẻo đất vô giá trị mà chính phủ của ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc hay ông Chủ tịch kiêm Tổng bí thư muốn giữ hay bỏ lúc nào thì bỏ.

Các ông lập ra Quốc hội cho giống với thể chế dân chủ nhưng thực chất chỉ duy nhất Bộ Chính trị các ông khuynh đảo toàn bộ chính sách đối phó với Trung Quốc từ xưa tới nay nên mới xảy ra cớ sự ngày hôm nay. Các ông chủ trương dựa vào Trung Quốc từ việc nhỏ tới việc lớn nên há miệng mắc quai. Việc nhỏ là dựa vào kinh tế đang trỗi dậy của Bắc Kinh để đưa đất nước vào thế không thể thoát ra khỏi chiêc thòng lọng mang tên dự án. Việc lớn là các ông cam chịu im lặng trước sự xâm lược không cần che dấu của Bắc Kinh và chính các ông tiếp tay giấu nhẹm những thông tin mà đáng ra một chính quyền do dân bầu ra phải công khai trước Quốc hội để cùng tìm đối sách.

Các ông giật giây cho Quốc hội làm những việc mà người dân chán ngán đến không còn muốn nghe, muốn thấy. Các ông ra lệnh cho cái tập thể hổ lốn ấy câm nín trước vấn đề Trung Quốc như một thứ Taboo không ai có quyền đụng đến. Trong khi Trung Quốc mạnh mẽ lên tiếng kết án các ông đã xâm lấn lãnh thổ của họ thì các ông lo đối phó với nhân dân của mình, lo ngại họ sẽ nổi cơn phẫn nộ mà đứng lên lật đổ các ông. Như vậy thì các ông có tiếp tay cho bọn chúng ngày một ngày hai gặm nhấm lần mòn đất đai của tổ tiên hay không ?

Các ông nghênh mặt hỏi dân : Trung Quốc nó mạnh như thế thì đánh đấm nó thế nào ?

Thưa các ông, những con vẹt khoác áo cộng sản, nhân dân Việt Nam không hề chủ trương chiến tranh với bất cứ nước nào nhưng chúng tôi lên án bất cứ kẻ cầm quyền nào tránh né chiến tranh vì lo bảo vệ nồi cơm của chúng.

Đâu cần phải gây ra chiến tranh mới làm cho Trung Quốc từ bỏ ý đồ xâm lược, chỉ cần "giao thiệp" với một cường quốc như quý vị từng làm với Trung Quốc thì ván cờ có thể đảo ngược. Nhưng các ông đã bị Trung Quốc cho uống thuốc lú có tên "ba không" và tới bây giờ tức là thời điểm vận mệnh dân tộc đi vào bế tắc nhất các ông vẫn kiên cường giữ vững lập trường "ba không" của đảng.

Hôm nay là bãi Tư Chính, ngày mai là Trường Sa và tiếp theo là toàn bộ Biển Đông, sau đó là những vùng đất nằm liền biên giới với Trung Quốc sẽ biến mất như thác Bản Giốc, Ải Nam Quan đã từng.

Từ lâu, nhà nước các ông luôn kín kẽ trong việc bảo vệ biển đảo nhưng sự kín kẽ ấy làm cho nhân dân nghi ngờ và chứa đầy câu hỏi về mức độ khả tín của quyết tâm giữ gìn lãnh thổ trước Trung Quốc, một đồng chí của các ông luôn luôn đặt chủ nghĩa bá quyền, mưu cầu xâm lấn đất đai Việt Nam từ đất liền ra tới biển đảo.

Chính phủ các ông chui trong chiếc vỏ bọc "ổn định" để biện luận cho hành động được xem là nhu nhược của mình trước những hanh vi ngày một lộng hành hơn của Trung Quốc. Việt Nam và Trung Quốc từng có những hiệp định được xem là thắm tình đồng chí với nhau nhưng nhìn kỹ lại chúng là những trang bản thảo trói chặt các ông vào chiếc bẫy chính trị mà Chủ nghĩa xã hội là chiêc vòng kim cô trói chặt những kẻ chóp bu trong Bộ Chính trị Việt Nam không hề dám có bất cứ động thái nào đi ngược với những gì mà hai đảng xem là vàng ròng là Châu báu.

Chúng tôi không có vũ khí để buộc các ông phải có thái độ nhưng chúng tôi có số đông và chúng tôi muốn biết tới khi nào thì các ông sẽ công khai vấn đề này ra với toàn thể nhân đân chúng tôi.

Nếu Hong Kong làm được thì chúng tôi cũng sẽ làm được. Các ông không phải là thần thánh và chúng tôi cũng không phải là cây cỏ. Đã đến lúc chúng tôi phải giành lại quyền công dân của mình sau hơn 70 năm bị các ông cưỡng bức, không phải để cướp chính quyền hay làm cách mạng như các ông đã từng làm mà là để đối phó với kẻ thù phương Bắc.

Cánh Cò

Nguồn : RFA, 19/09/2019 (canhco's blog)

Published in Diễn đàn

‘Nhóm lợi ích’ và tham nhũng

Trong một cuộc trao đổi với Báo mạng Thanh Niên Online, đăng tải vào ngày 16 tháng 9, ông Lê Quang Thưởng, nguyên Trưởng ban thường trực Ban Tổ chức Trung ương đánh giá rằng các ‘nhóm lợi ích’ đang xuất hiện ở nhiều nơi, có sự cấu kết, móc ngoặc giữa doanh nghiệp với cán bộ lãnh đạo hư hỏng trong bộ máy chính quyền, để thao túng quyền lực và trục lợi.

nhom1

Các ‘nhóm lợi ích’ đang xuất hiện ở nhiều nơi, có sự cấu kết, móc ngoặc giữa doanh nghiệp với cán bộ lãnh đạo hư hỏng trong bộ máy chính quyền, để thao túng quyền lực và trục lợi. Ảnh minh họa

Ông Lê Quang Thưởng bày tỏ tình trạng vừa nêu là "rất đáng lo ngại", với dẫn chứng một trường hợp như ở Đồng Nai, nữ Phó Bí thư Tỉnh ủy Phan Thị Mỹ Thanh hồi năm ngoái bị cách chức do ký nhiều văn bản cho công ty của chồng bà được hưởng những dự án của tỉnh, tuy nhiên trong năm nay lại có đến một loạt lãnh đạo công an tỉnh và trưởng ban nội chính tỉnh ủy bị kỹ luật ; hay như vụ án của Vũ "nhôm" (tức Phan Văn Anh Vũ) kéo theo cả dàn lãnh đạo thành phố Đà Nẵng và thậm chí có cả Thứ trưởng Bộ Công an Bùi Thành bị phanh phui dính nhiều sai phạm liên can.

Nguyên Trưởng ban thường trực Ban Tổ chức Trung ương, ông Lê Quang Thưởng còn nhấn mạnh ‘nhóm lợi ích’ hiện nay không những ngày càng nhiều mà còn hoạt động một cách ngầm ẩn, rất khó phát hiện, do đó ông Lê Quang Thưởng gọi việc ngăn chặn ‘nhóm lợi ích’ và chống tham nhũng là một ‘cuộc chiến’ không hề đơn giản và nếu không có biện pháp kiên quyết thì đất nước Việt Nam có thể đứng trước nguy cơ khó lường.

Lý giải cho tình trạng ‘nhóm lợi ích’ và tham nhũng tràn lan tại Việt Nam trong đó có nhiều vụ đại án được đưa ra xét xử với những bản án nặng dành cho cán bộ, kể cả những lãnh đạo cấp cao nhưng không có dấu hiệu suy giảm, báo mạng Thanh Niên Online dẫn lời của ông Lê Quang Thưởng rằng nguyên nhân chủ yếu là do nguyên tắc tập trung dân chủ trong nội bộ không được thực hiện tốt và các cơ quan kiểm soát quyền lực trung ương như Ban Tổ chức Trung ương hay Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã không giám sát chặt chẽ, không phát hiện sai phạm kịp thời.

Ông Thưởng cũng khẳng định tình trạng ‘nhóm lợi ích’ thao túng như thế là vì "mất dân chủ", không phát huy được tiếng nói đúng đắn để đấu tranh chống lại cái xấu và tiêu cực. Đồng thời, ông cũng quả quyết nếu như có tiếng nói của nhân dân và của các đảng viên cơ sở thì ‘nhóm lợi ích’ sẽ không thể làm gì được.

Từ Hà Nội, ông Nguyễn Khắc Mai-nguyên Trưởng Ban nghiên cứu Ban Dân vận Trung ương, vào tối ngày 16 tháng 9 lên tiếng với Đài Á Châu Tự Do rằng chia sẻ vừa nêu của ông Lê Quang Thưởng trên truyền thông quốc nội cho thấy một thực tế rõ ràng Đảng cộng sản Việt Nam đang rất lúng túng trước tình hình ‘nhóm lợi ích’ là ‘sân sau" của giới chức cán bộ, lãnh đạo nhà nước để tham nhũng từ địa phương cho đến trung ương. Ông Nguyễn Khắc Mai nói với RFA nhận định của ông Lê Quang Thưởng là một ‘bi hài kịch’, bởi vì :

"Tình trạng thiếu dân chủ…trong Đảng lâu nay thì những người chịu trách nhiệm chính là những anh đã đứng đầu trong việc tạo ra tập trung quyền lực, tạo ra toàn trị, tạo ra mất dân chủ và không tôn trọng ý kiến của cơ sở đảng viên. Tình trạng này đã xảy ra từ lâu nay và nguyên nhân chính là do những anh như anh Lê Quang Thưởng đã chi phối. Bây giờ anh ấy thấy tình hình như thế thì kêu gọi đảng viên cơ sở phải lên tiếng. Thật là buồn cười vì lên tiếng trong một thể chế mà toàn trị như thế này thì là vô nghĩa".

Ông Nguyễn Khắc Mai nhắc lại trong nhiều năm qua đảng viên cơ sở, dù trong các cuộc họp được chọn lọc, đã cũng lên tiếng về tham nhũng, chỉ mặt, chỉ tên các nhóm lợi ích khác nhau, chỉ ra suy thoái suy đồi của cán bộ hay các tổ chức xã hội dân sự cũng đã lên tiếng không ngưng nghỉ, đã tố cáo, đã nói rõ tình trạng tham nhũng của ‘lợi ích nhóm’ và ngay cả tiếng nói của những người trong Bộ Chính trị và Ủy viên Trung ương đã về hưu nhưng đều chẳng được quan tâm và lắng nghe.

Đài RFA ghi nhận chiến dịch chống tham nhũng do Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng phát động được dư luận trong và ngoài nước cho là bắt chước theo phong trào chống tham nhũng "đả hổ diệt ruồi" ở Trung Quốc và công cuộc chống tham nhũng của Đảng cộng sản Việt Nam không hề mang lại hiệu quả nào, mà thậm chí nếu không nói là còn bị tác dụng ngược.

Nhà báo Trần Quang Thành, một nạn nhân bị tạt acid bởi các bài viết chống tiêu cực và phơi bày tham nhũng tại Việt Nam, trong một cuộc phỏng vấn với RFA hồi cuối tháng 7 vừa qua, khẳng định rằng chiến dịch chống tham nhũng tại Việt Nam thực chất là để thanh trừng lẫn nhau.

"Tất cả mọi hành động xử lý kỷ luật vừa qua đều là thanh trừng lẫn nhau, răn đe cho nhau. Nhưng dù sao chúng ta cũng thấy rõ bộ mặt thật của Nhà nước Cộng sản rằng, nếu một người có quyền cầm bút ký là có thể tham nhũng, từ xã cho đến Trung ương. Quan trọng là người thế lực mạnh sẽ lấn át người thế lực yếu. Ở Việt Nam, chống tham nhũng là thứ vũ khí để họ trị nhau, chứ không phải vì dân vì nước".

Đồng quan điểm, Nhà quan sát tình hình Việt Nam-Tiến sĩ Phạm Chí Dũng cũng cho rằng việc chống tham nhũng hay dẹp bỏ các ‘nhóm lợi ích’ thật sự không nhằm vào đúng mục đích mà chỉ là hô hào qua các khẩu hiệu của ông Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng :

"Tôi đồ rằng tiến độ được coi là chống tham nhũng của đảng do ông Nguyễn Phú Trọng chủ trì gần như chưa đạt được một kết quả lớn nào cả. Trong khi đó lại xuất hiện dư luận cho rằng chiến dịch đốt lò của ông Trọng tập trung chủ yếu tấn công vào các đối thủ chính trị, những người không phe cánh với ông Trọng chứ không phải tiêu diệt hoàn toàn nạn tham nhũng".

Một số nhà quan sát tình hình Việt Nam như ông Nguyễn Khắc Mai, Nhà báo Trần Quang Thành đều có cùng nhận định rằng thể chế chính trị do Đảng cộng sản Việt Nam lãnh đạo đã, đang và sẽ dung dưỡng cũng như tạo lợi thế cho các ‘nhóm lợi ích’ phát triển. Theo vậy, công cuộc chống tham nhũng càng khiến cho nạn tham nhũng ở Việt Nam trở nên càng tinh vi hơn.

nhom22

Hai ông cựu Bộ trưởng Trương Minh Tuấn (ở giữa) và Nguyễn Bắc Son (bìa phải) tham nhũng số tiền hơn 6 triệu USD trong thương vụ Mobifon mua 95% cổ phần của AVG. RFA Edited

Hậu quả khó lường

Trong khi ông Lê Quang Thưởng đưa ra lập luận không loại trừ các ‘nhóm lợi ích’ sẽ đẩy đất nước Việt Nam vào nguy cơ khó lường thì Tiến sĩ Phạm Chí Dũng mạnh mẽ cảnh báo rằng nếu Đảng cộng sản Việt Nam không dẹp được các ‘sân sau’ thì chính những ‘sân sau-nhóm lợi ích’ sẽ tiêu diệt Đảng, tức là sẽ làm cho Đảng tan vỡ.

Với lập luận trên của ông Thưởng, ông Nguyễn Khắc Mai lên tiếng rằng con đường cứu Đảng bằng cách kêu gọi đảng viên cơ sở chủ động chống tiêu cực hay cử cán bộ qua Trung Quốc học hỏi kinh nghiệm chống tham nhũng đều chẳng có tác dụng gì, mà đó chỉ là một cách nói "mị dân", không đáng giá.

"Nói như Karl Marx là ‘Anh phải sám hối thật tâm thì may ra mới có cơ cứu rỗi’. Hiện nay anh có sám hối thật tâm đâu, anh cũng giả vờ giả vịt thôi. Thế thì làm sao mở ra được con đường mới ?"

Giáo sư Nguyễn Đình Cống nêu lên quan điểm của ông rằng Đảng cộng sản Việt Nam trong Đại hội Đảng XIII cần thiết có những thay đổi quan trọng để Đảng có thể vớt vát về uy tín lãnh đạo đất nước, bằng không :

"Còn nếu như họ cứ trượt theo con đường cũ, nghĩa là vẫn cứ theo những cách từ trước tới nay thì càng ngày sự mất lòng tin và sự rối loạn của xã hội càng tăng".

Và một trong những thay đổi quan trọng mà Giáo sư Nguyễn Đình Cống đề cập đến, được một số nhà quan sát tình hình Việt Nam cho là Đảng cộng sản Việt Nam cấp thiết phải cho tự do báo chí và tổ chức các cuộc đối thoại nghiêm túc với những đảng viên và giới nhân sĩ trí thức có chính kiến độc lập để nghe những ý kiến và các giải pháp hữu hiệu từ họ thì may ra mới có cơ hội không để đất nước bị lâm vào "nguy cơ khó lường", như nhận định của ông nguyên Trưởng ban thường trực Ban Tổ chức trung ương-Lê Quang Thưởng.

Nguồn : RFA, 17/09/2019

Published in Diễn đàn

Đại hội 13 : Kiên định con đường xã hội chủ nghĩa nhưng phải 'sáng tạo' (BBC, 13/09/2019)

Chuẩn bị cho Đại hội 13, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cho rằng Đảng cộng sản Việt Nam cần kiên định mục tiêu lý tưởng nhưng phải 'hết sức sáng tạo'.

kien1

Đảng cộng sản Việt Nam chuẩn bị cho Đại hội 13 dự kiến vào năm 2021

Hiện ông Nguyễn Phú Trọng, người có bằng tiến sĩ ngành 'xây dựng Đảng', đang làm trưởng Tiểu ban soạn thảo Văn kiện cho Đại hội 13, dự kiến vào 2021.

Trong các nước còn theo chủ nghĩa cộng sản, vai trò soạn văn kiện rất quan trọng và phát biểu của Giáo sư Trọng được các báo Việt Nam đăng tải rộng rãi.

Theo trang SGGP hôm 06/09/2019, Tổng bí thư, Chủ tịch Nguyễn Phú Trọng nói rằng đây là lúc cần nhìn lại "cả 30 năm Đổi Mới" và Cương lĩnh 2011.

Theo ông thì :

"Cương lĩnh 2011 đã nêu tám mối quan hệ cơ bản".

"Đó là các mối quan hệ giữa kiên định mục tiêu và sáng tạo trong sách lược ; vấn đề dân tộc và giai cấp ; độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội ; kinh tế thị trường và định hướng xã hội chủ nghĩa ; tăng trưởng kinh tế đi đôi với phát triển văn hóa, bảo đảm công bằng xã hội ngay trong từng bước và từng chính sách phát triển ; mối quan hệ giữa quy mô và chất lượng phát triển ; vấn đề lợi ích quốc gia và hội nhập quốc tế…"

Ông khen bộ máy do ông lãnh đạo đã "thành công là vì đã xử lý tốt các mối quan hệ, không cực đoan, không phiến diện…" và cho rằng :

"Kiên định mục tiêu lý tưởng có nguyên tắc, đồng thời phải hết sức sáng tạo, bám sát thực tiễn để đổi mới kịp thời".

Về mục tiêu phát triển đất nước, ông Trọng đề xuất tinh thần Mở.

"Mở nhưng phải bám sát Cương lĩnh", hàm ý không thể xa rời mục tiêu lý luận.

"Tập trung vào ba đột phá chiến lược : Hạ tầng cơ sở, hoàn thiện thể chế, phát triển nguồn nhân lực, đồng thời tiếp tục nghiên cứu thêm".

Chủ nghĩa Marx-Lenin có lỗi thời ?

kien2

Thể dục và ca múa dưới chân tượng Lenin ở Hà Nội

Một bài báo hồi tháng 7/2019 đăng trên trang của Bộ Nội vụ Việt Nam có đặt câu hỏi khá mạnh, 'Chủ nghĩa Marx-Lenin liệu đã lỗi thời ?'.

Câu trả lời của bài là không, nhưng tác giả ký tên Phương Linh cũng thừa nhận :

"Với sự phát triển của thế giới hiện đại mà ngày nay chúng ta đang chứng kiến, có những điều hiện thực đã vượt qua một số giới hạn chân lý của chủ nghĩa Mác - Lênin, đó cũng là điều phù hợp với lịch sử".

Ngoài ra, bài báo cũng nhắc lại Lenin để đề cao tinh thần thực dụng, lấy vốn tư bản nuôi chủ nghĩa xã hội.

"Các biện pháp xây dựng chủ nghĩa xã hội do Lenin đề ra, một mặt đã phát huy mạnh mẽ nguồn năng lực dồi dào của các thành phần kinh tế, những "sáng kiến vĩ đại" của quần chúng nhân dân ; mặt khác, "dùng cả hai tay để lấy những cái tốt đẹp của nước ngoài" phục vụ cho công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội".

Về nội bộ, bài báo cũng nhắc lại các khẩu hiệu lâu nay, lên án và đề cao cảnh giác trước "các thế lực thù địch" và kiên quyết chống lại mọi âm mưu "diễn biến hòa bình".

Cùng lúc, ngay từ Đại hội 12, Đảng cộng sản Việt Nam gặp phải vấn đề là có những đảng viên của họ hết tin vào con đường xã hội chủ nghĩa.

Văn kiện của Đại hội Đảng khi đó viết :

"Không ít cán bộ, đảng viên có những biểu hiện dao động, mất phương hướng, hoài nghi về vai trò lãnh đạo của Đảng, về mục tiêu, lý tưởng và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam".

Để chấn chỉnh vấn đề này, hiện nay, bản kiểm điểm của gần 5 triệu đảng viên cộng sản ở Việt Nam vẫn có mục :

"Về tư tưởng chính trị : Trung thành với chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đường lối đổi mới của Đảng ; chấp hành, tuyên truyền, vận động gia đình và nhân dân thực hiện chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước…"

Cùng lúc, chính các lãnh đạo cao nhất của đảng này, gồm cả Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, đều còn đang phải tìm lối cho hệ thống theo mô hình mà Liên Xô và Đông Âu đã loại bỏ.

TS Phạm Quý Thọ, nhà nghiên cứu chính sách công từ Hà Nội từng viết trên trang Diễn đàn của BBC News Tiếng Việt gần đây về văn kiện của Đảng trước Đại hội 13 :

"Các chính sách 'dò đá qua sông' trong các văn kiện khiến cho ý nghĩa thực tế của chúng giảm đi đáng kể. Người dân không thể trông chờ các văn kiện này phản ánh tâm tư, nguyện vọng và nhu cầu của họ.

"Trong Hội nghị trung ương 10 khóa 12, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đặt vấn đề : "Vậy chúng ta định hướng, hình dung ra nước ta vào năm 2030 sẽ là thế nào ? Đến năm 2045, nước ta sẽ như thế nào ?".

Ông Phạm Quý Thọ cho rằng từng người Việt Nam phải tìm câu trả lời vì chính đảng cộng sản còn không rõ họ đi tới đâu :

"Trước câu hỏi của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng : "Đổi mới chính trị có phải là đổi mới chế độ chính trị không ?" những người quan tâm đến tình hình chính trị đất nước đều có thể lựa chọn câu trả lời cho riêng mình".

******************

Việt Nam cử phái đoàn lo Đại hội 13 sang ‘nghiên cứu thực tiễn chính sách’ của Mỹ (VOA, 13/09/2019)

Một đoàn công tác ca Vit Nam, bao gm các thành viên ca T biên tập Tiu ban Kinh tế xã hi Đi hi Đng XIII do B trưởng Kế hoch và đu tư Nguyn Chí Dũng dn đu, va có các bui làm vic vi lãnh đo và chuyên gia ca các t chc nghiên cu chính sách th đô Washington nhm mc tiêu "nghiên cu thc tin chính sách" của Hoa Kỳ.

kien3

Đoàn công tác của Vit Nam, do B trưởng Kế hoch Đu tư Nguyn Chí Dũng dn đu, đến M vào ngày 10/9/2019.

Theo tường thut ca TTXVN, phái đoàn Vit Nam đã đến M vào ngày 10/9 và làm vic vi Ngân hàng Thế gii, Vin Brookings, Trung tâm Nghiên cu Chiến lược Quc tế (CSIS) và hãng The Asia Group.

Nội dung ca các bui làm vic tp trung vào nhiu ch đ, trong đó ngoài mc tiêu đưa ra gii pháp kinh tế cho Vit Nam trong bi cnh chung toàn cu, còn có các ch đ v đa chính tr Bin Đông, chiến lược "Vành đai, Con đường" ca Trung Quc và sáng kiến "n Đ Dương-Thái Bình Dương" ca M.

Tổ biên tập Tiu ban Kinh tế xã hi Đi hi XIII ca Đảng cộng sản Vit Nam là nhóm chu trách nhim chính trong vic tng hp ý kiến và hoàn thin d tho Chiến lược phát trin kinh tế, xã hi t năm 2021-2023 và Phương hướng phát trin kinh tế xã hi t năm 2021-2025.

Cũng như kỳ Đi hi 12, Đi hi Đng th 13 sp ti đang đt ra nhiu câu hi v vic liu Hà Ni có nghiêng hn v phía M hay không sau khi b Bc Kinh dn ép, dn đến nhng đi đu căng thng trên Bin Đông trong thi gian gn đây.

Tại cuc hp vi Tiu ban Văn kin Đi hi 13 hôm 6/9, Tng bí thư-Ch tch nước Nguyn Phú Trng nói rng tình hình chính tr, an ninh quc tế "din biến nhanh chóng, phc tp, tim n nhng yếu t khó lường, gây mt n đnh", theo Thanh Niên.

Tuy nhiên, ông cho rằng thi gian qua, Hà Ni đã "thành công vì đã x lý tt các mi quan h, không cc đoan, không phiến din", đng thi nhn mnh đến mc tiêu phát trin đt nước là "m nhưng phi bám sát cương lĩnh", kiên đnh mc tiêu, lý tưởng đc lp dân tc gn lin vi ch nghĩa xã hi trên nn tng ch nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng H Chí Minh và tăng cường vai trò lãnh đo ca Đảng cộng sản.

Published in Việt Nam