Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Rốt cuộc, phép thử 29/5 trình Công ước 98 đã không mang lại may mắn cho Nguyễn Phú Trọng. Việc ông ta phải ủy quyền cho Đặng Thị Ngọc Thịnh, dù trước đó Trọng đã cho báo đảng loan báo rộng rãi và chắc chắn về sự xuất hiện của ông ta vào thời điểm đó, cho thấy đã xảy ra một sự cố nào đó khiến ông ta phải cam chịu một lần nữa ‘biến mất’, bất chấp vô số phản ứng dư luận thật sự bất lợi.

dotquy

Tổng bí thư - Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng trước khi bị đột quỵ hôm 14/04/2019 tại Kiên Giang - Tranh minh họa

"Phó chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh nhận sự ủy nhiệm của Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng trình bày tờ trình của Chủ tịch nước về việc gia nhập Công ước 98 của Tổ chức Lao động quốc tế" - như báo đảng đưa tin đúng vào ngày 29/5.

Ít hôm trước lần ‘tái xuất’ đầu tiên vào ngày 14/5 kể từ khi Trọng bị cơn bạo bệnh quật đổ ở xứ Kiên Giang ‘nhà ba Dũng’, báo đảng đã vội vã thông tin về việc ‘Chủ tịch nước sẽ trình Công ước 98 ra Quốc hội vào ngày 29/5’, trong bối cảnh áp lực ngày càng lớn và đầy thách thức của dư luận trong nước và quốc tế về tình trạng ‘mất tích’ của Nguyễn Phú Trọng, đặc biệt về khả năng ‘tập nói’ và ‘tập đi’ của ông ta.

Sau đó, Nguyễn Phú Trọng đã liên tiếp xuất hiện tại vài sự kiện ‘họp lãnh đạo chủ chốt’ với Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Thị Kim Ngân và Nguyễn Văn Nên ; đặc biệt là ‘chủ trì họp Bộ Chính trị’ - là hai cuộc họp mà về nguyên tắc là tuyệt đối bảo mật, nhưng trong thực tế lại được Đài truyền hình Việt Nam dẫn thẳng lên sóng về phát hình và phát âm, khiến dậy lên dư luận về việc Trọng và Bộ Chính trị đảng đã nặng về ‘trình diễn’ trong những cuộc họp đó.  

Nhưng đến phiên khai mạc kỳ họp quốc hội vào ngày 20/05/2019 thì Nguyễn Phú Trọng lại… biến mất. Dấu ấn của phiên khai mạc này là đã không có bất cứ hình ảnh nào về Trọng, và trong lời giới thiệu thành phần tham dự kỳ họp cũng không có thể loại ‘kính thưa đồng chí…’ như thường thấy trong những kỳ họp trước. Từ đó đến nay, đại biểu quốc hội Nguyễn Phú Trọng đã không một lần được báo chí đưa tin và hình ảnh về việc tham dự kỳ họp quốc hội.

Hiện tượng trống vắng Nguyễn Phú Trọng trong nghị trường quốc hội khiến dư luận xã hội và giới quan sát một lần nữa dậy lên mối ‘lo lắng’ và tò mò về bệnh tình mà chắc còn khá lâu nữa mới hồi phục thật sự của ông ta.

Trước đó, đã ba lần đảng tìm cách định hướng cho dư luận về ‘sức khỏe đồng chí Tổng bí thư, Chủ tịch nước đang phục hồi nhanh chóng’ qua các kênh Bộ Ngoại giao và hai ủy viên bộ chính trị là Nguyễn Thị Kim Ngân và Nguyễn Thiện Nhân.

Khi đó Nguyễn Thiện Nhân đã trả lời cử tri quận 3 : "Sức khỏe Tổng bí thư đang ngày càng tốt lên. Về sức khỏe thì mỗi người có một mức độ khác nhau, chúng ta không thể tự đưa ra một thời hạn nhất định nào được. Nhưng tôi tin rằng cử tri sẽ sớm thấy Tổng bí thư xuất hiện làm việc".

Cách nói mập mờ của Nhân không chỉ thêm một lần nữa xác nhận Nguyễn Phú Trọng bị bệnh thật, mà còn gián tiếp khiến cho người ta hiểu rằng không biết đến khi nào Trọng mới hồi phục.

Cho đến lúc này, việc Trọng liên tiếp vắng mặt trong kỳ họp quốc hội rõ ràng không phải là kế sách ‘giả chết bắt quạ’ hay ý đồ nào na ná như thế, mà đang khiến dư luận trong xã hội và trong nội bộ đảng trở nên bất lợi đối với ông ta. Tình trạng này cũng khiến người ta hoài nghi về việc Trọng có thể thực hiện chuyến công du Mỹ một cách hoàn hảo.

Minh Quân

Nguồn : VNTB, 29/05/2019

*******************

Phó chủ tịch nước thay ông Trọng trình Quốc hội về Công ước số 98 (RFA, 29/05/2019)

Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh trình bày trước Quốc hội tờ trình về việc gia nhập Công ước số 98 của Tổ chức Lao động quốc tế (ILO) sáng 29/05/2019. Báo trong nước đưa tin cùng ngày.

conguoc1

Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh - Courtesy of VnExpress

Như vậy thực tế không như truyền thông Việt Nam loan tin hồi ngày 11/5 là ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư kiêm chủ tịch nước, sẽ ra trước Quốc hội trình bày tờ trình về việc Việt Nam gia nhập Công ước 98 của ILO.

Sau khi ông Nguyễn Phú Trọng đến Kiên Giang làm việc trong hai ngày 13 và 14/4, có tin ông bị bệnh nặng phải đưa về Sài Gòn rồi ra Hà Nội chữa trị.

Mãi đến cả tháng sau ông này mới xuất hiện trở lại trong cuộc họp với 4 lãnh đạo cấp cao của đảng và chính phủ, và tiếp đến là cuộc họp Ban Bí thư và Bộ Chính trị.

Trở lại với Công ước số 98 với 3 nội dung cơ bản : người lao động và cán bộ công đoàn phải được bảo vệ trước các hành vi của người sử dụng lao động phân biệt đối xử về việc làm ; tổ chức của người lao động không bị can thiệp bởi người sử dụng lao động và Nhà nước phải có những biện pháp về luật pháp và thiết chế để thúc đẩy cho thương lượng tập thể.

Phó chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh cho biết, theo báo cáo của Chính phủ, cơ bản quy định pháp luật Việt Nam tương thích với quy định của Công ước. Tuy nhiên nếu Việt Nam gia nhập và thực thi các tiêu chuẩn của Công ước số 98 thì cần sửa đổi, bổ sung Bộ luật Lao động năm 2012.

Truyền thông trong nước dẫn trình bày của Bộ trưởng Bộ Lao động - Thương binh và Xã hộiLao động, thương binh và xã hội Đào Ngọc Dung trước Quốc hội rằng việc gia nhập Công ước 98 là để thực hiện cam kết của Việt Nam nhằm hỗ trợ cho việc ký kết và phê chuẩn Hiệp định thương mại tự do với Liên Hiệp Châu Âu (EVFTA).

Hiệp định EVFTA yêu cầu các bên tham gia Hiệp định tôn trọng, thúc đẩy và thực hiện có hiệu quả các tiêu chuẩn lao động quốc tế cơ bản ; đồng thời yêu cầu các bên thực hiện các nỗ lực một cách liên tục và chắc chắn tiến tới gia nhập các công ước cơ bản còn lại của ILO.

Hiệp định Đối tác toàn diện và tiến bộ xuyên Thái Bình Dương (CPTPP) (đã được Quốc hội phê chuẩn ngày 12/11/2018, có hiệu lực đối với Việt Nam từ ngày 14/01/2019) yêu cầu các nước thành viên cam kết thông qua và duy trì trong luật và trên thực tế những tiêu chuẩn lao động quốc tế cơ bản theo Tuyên bố năm 1998 của ILO.

*****************

Nguyễn Phú Trọng tiếp tục vắng mặt khi phải trình "Công ước 98" (Người Việt, 29/05/2019)

conguoc2

Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh. (Hình : VietnamNet)

Hôm 29/05/2019, Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng vắng mặt tại Quốc hội và ủy nhiệm cho Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh trình "Công ước 98".

Đây là sự kiện quan trọng mà việc "tái xuất" của ông đã được các báo công bố từ vài tuần trước.

Báo Thanh Niên hôm 10/5 đã khẳng định ông Trọng sẽ đảm nhận việc này vì "việc gia nhập Công ước 98 và các công ước còn lại của Tổ chức Lao động Quốc tế là hết sức cần thiết, trong bối cảnh Việt Nam đang hội nhập kinh tế quốc tế sâu rộng thông qua việc tham gia Hiệp định Đối tác toàn diện và tiến bộ xuyên Thái Bình Dương (CPTPP) và Hiệp định Thương mại tự do Việt Nam – EU (EVFTA)".

Nay thì các báo nhà nước đồng loạt đăng tin ông Trọng ủy nhiệm cho bà Thịnh trình Công ước 98 mà không nói rõ lý do. Hành động này càng củng cố suy đoán rằng sức khỏe của người đứng đầu Đảng cộng sản Việt Nam chưa thật sự hồi phục sau khi ông này bị đột quỵ hồi Tháng Tư.

Thậm chí, có tin lan truyền trên mạng xã hội rằng ông Trọng "vẫn đang phải ngồi xe lăn", và hai lần xuất hiện "họp hội nghị cán bộ chủ chốt" và phát biểu khai mạc Hội nghị Trung ương 10 (hôm 16/5) là ông được bố trí ngồi sẵn trên ghế trước khi những người khác được vào khán phòng.

conguoc3

Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại Hội nghị Trung ương 10. (Hình : Zing)

Một trong những nguyên tắc cơ bản của việc trình Công ước 98 là người trình phải đứng đọc văn bản, trong lúc hai lần xuất hiện gần nhất, ông Trọng được thấy ngồi trên ghế, thậm chí có dây đeo an toàn (seatbelt) như đang ngồi trên phi cơ.

VietnamNet hôm 29/5 tường thuật : "Người hưởng lợi chủ yếu của Công ước 98 là người lao động vì giới này sẽ được hưởng lợi về tiền lương và điều kiện lao động tốt hơn thông qua thương lượng tập thể được thực hiện một cách thực chất, hiệu quả".

Tờ báo trích lời bà Thịnh : "Việc Việt Nam gia nhập Công ước 98 bảo đảm nguyên tắc tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ quốc gia, không sử dụng hoặc đe doạ dử dụng vũ lực, không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau, bình đẳng, cùng có lợi và những nguyên tắc cơ bản khác của pháp luật quốc tế. Việc này cũng sẽ trợ giúp việc thực hiện tốt hơn một số công ước khác mà Việt Nam là thành viên, thể hiện cam kết chính trị mạnh mẽ của Việt Nam trong bối cảnh các hiệp định thương mại tự do mới đòi hỏi quốc gia thành viên phải tôn trọng, thúc đẩy và thực hiện có hiệu quả các tiêu chuẩn lao động quốc tế cơ bản".

Tuy vậy, nhà báo tự do Phạm Chí Dũng bình luận trên Đài VOA Việt Ngữ hôm 29/5 : "Với Nguyễn Phú Trọng, EVFTA có tầm quan trọng rất lớn, nếu không muốn nói là mang tính sống còn đối với nền kinh tế đang bế tắc và nền ngân sách đang lao nhanh vào hội chứng hộc rỗng ở Việt Nam. Nếu không có được EVFTA, đảng của Nguyễn Phú Trọng sẽ rơi vào tình cảnh ‘hết tiền hết bạc hết ông tôi’ sớm hơn".

"Công ước 98 mà phía Việt Nam dự kiến sẽ ký và phê chuẩn tại kỳ họp Quốc hội được xem là công ước ‘nhẹ’ nhất về những điều kiện cải thiện nhân quyền, trong lúc hai công ước quốc tế còn lại về lao động vẫn kiên định mất tích. Một trong hai cái là Công ước 87 là văn bản quan trọng nhất về lợi ích người lao động và nhân quyền, đề cập đến quyền tự do thành lập công đoàn độc lập của người lao động", ông Dũng viết.
Luật sư Lê Công Định từ Sài Gòn dẫn link bài về Công ước 98 và bình luận trên trang cá nhân : "Vấn đề thành lập các công đoàn độc lập của người lao động sao không thấy nhắc đến ? Công đoàn độc lập là yêu cầu then chốt của các hiệp định thương mại quốc tế".

Đến nay, vẫn chưa rõ thời điểm ký kết EVFTA, trong lúc báo Lao Động hôm 10/5 úp mở : "Việt Nam và EU thúc đẩy ký chính thức EVFTA, Hiệp định Bảo hộ Đầu tư (IPA) trong những tuần tới". (T.K.)

Published in Diễn đàn

Ông Nguyễn Phú Trọng chưa bước qua được yếu tố "khó, mới, nhạy cảm, hệ trọng"

Ông Nguyễn Phú Trọng từng tuyên bố "về mặt chính trị, suy thoái còn nguy hiểm hơn cả kinh tế", nhưng ông Nguyễn Phú Trọng – một Giáo sư trong lĩnh vực xây dựng đảng đã quên rằng, Đông Đức (Cộng sản) sụp đổ, không phải vì bức tường, mà vì nước cộng sản này đã "cải tổ tập trung vào các vụ việc chính trị, mà không để tâm đến khía cạnh kinh tế".

buoc1

Bức tường Berlin sụp đổ năm 1989.

"Việt Nam : Liệu Đại hội Đảng 13 sẽ có khác biệt ?", bài viết của Phó Giáo sư Tiến sĩ Phạm Quý Thọ (nguyên Chủ nhiệm khoa Chính sách Công, Học viện Chính sách & Phát triển).

Có hai quan điểm của Phó Giáo sư Tiến sĩ Phạm Quý Thọ, mà tác giả bài viết (An Viên) cho rằng, đáng lưu tâm.

Một là, ‘lồng thể chế’ để nhốt quyền lực chưa rõ hình hài. Cuộc chiến này phụ thuộc vào gương sáng của lãnh đạo và sự tập trung quyền lực tuyệt đối.

Hai là, đổi mới chế độ chính trị sẽ là tất yếu nhưng không phải ở Đại hội 13 tới đây, nhưng mỗi sự thay đổi đột phá, tiến bộ theo hướng dân chủ đáp ứng đòi hỏi của nhân dân đều được ghi nhận.

Cũng như quan điểm của Phó Giáo sư Tiến sĩ Phạm Quý Thọ, tôi cho rằng, hiện thực của cái "lồng thể chế" là chưa rõ hình hài, thậm chí, nó đã chính thức bị ép chết non từ thời điểm Đảng cộng sản Việt Nam ra Quy định 102 về cấm những gì mà Đảng viên không được làm, trong đó có hai yếu tố là thể chế xã hội dân sự và tam quyền phân lập. Cái nhìn của ông Tổng Bí thư, dù có kiêm nhiệm thêm vai trò Chủ tịch nước, hay thậm chí ông từng gợi mở về một cái "lồng" để "nhốt quyền lực", thì cái lồng đó (hay tư duy về quản lý) của ông Trọng vẫn là tư duy trong đảng, kỷ luật trong đảng và luật pháp trong đảng. Và hệ tư duy kiểu này được thiết lập trên cơ sở quy tụ quyền lực càng nhiều càng tốt hơn, để sử dụng nó như yếu tố nhằm xử lý tốt các vấn đề nằm trong tổ chức, từ đó quyền lực càng tuyệt đối, thì càng được coi là quyết định sống còn đến khâu "xử lý, kỷ luật, đốt lò". Chính điều này đã khiến cái "lồng lập pháp" (hay lồng thể chế) bị bóp chết, thay vào đó là cái "lồng kỷ luật đảng" được thành hình, mà "lồng kỷ luật đảng" chưa bao giờ được xem là đủ rộng về phạm vi, và đủ mạnh để quản lý các vấn đề phát sinh như "lồng cơ chế".

"Lồng của ông Nguyễn Phú Trọng" sau một thời gian tiến hành đốt lò đã hình thành một quy trình phụ thuộc như Tiến sĩ Phạm Quý Thọ chỉ ra, đó là "phụ thuộc vào gương sáng, và sự tập trung quyền lực tuyệt đối". Nó đồng thời cho thấy rằng, cả hai yếu tố trên sẽ không duy trì lâu dài các thành quả của cuộc chiến đốt lò, hay nói đúng hơn, đốt lò chắc chắn mang tính giai đoạn, và mầm mống tham nhũng sẽ nổi lên lại sau Đại hội 13 với phạm vi lớn hơn, tính phức tạp và tinh vi cao hơn.

Thứ hai, đổi mới chính trị là tất yếu, nhưng chính xác nó là tiến trình, xuất phát cơ bản từ "đòi hỏi của nhân dân". Nếu không phải là từ Đại hội 13 như Tiến sĩ Thọ nhận định, thì nó buộc phải là Đại hội 14. Cơ sở để nhận định như thế xuất phát từ tính hữu hạn trong chiến dịch đốt lò, và qua một nhiệm kỳ mới, tính chất "kỷ luật đảng" được thiết lập từ thời ông Nguyễn Phú Trọng sẽ bị đẩy nhanh hao mòn, xuất phát từ chính những lợi ích nhóm len lỏi trở lại, tinh vi và đối phó với các quy định trong đảng mà ông Nguyễn Phú Trọng kỳ vọng sẽ ngăn chặn được tham nhũng và sự thoái hóa – biến chất trong đảng. Cao hơn nữa, yếu tố "tấm gương sáng" dường như là một câu trả lời khó cho đội ngũ kế cận vào Đại hội 14, khi mà ông Nguyễn Phú Trọng có thể đã mất đi, và không còn điều hướng được đội ngũ của mình, và trên gương mặt chính trị có thể tiệm cận vào đội hình Bộ Chính trị, vẫn chưa thấy ai đủ sáng và đủ gương mẫu. 

Ngoài ra, thực tiễn cũng cho thấy, những thành phần từng được coi là "sáng, trẻ, gương mẫu", từng đạt vị trí ủy viên Bộ Chính trị trong kỳ Đại hội trước thì giờ đây lại là những kẻ phạm tội, có sân sau… Vấn đề của cơ chế hiện tại chính là không ai đủ sáng, chỉ có quyền lực có đủ tuyệt đối đến mức chưa đủ để lột trần vai diễn chính trị và những sai phạm liên quan hay không. Ngoài ra, yêu cầu và đòi hỏi của người dân tiếp tục gia tăng dựa trên nhận thức quyền, và những trò phi lý mang tính áp đặt từ chủ trương - chính sách nhà nước (thuế phí) đang làm gia tăng khoảng cách niềm tin của người dân đối với đảng cầm quyền cũng như tiếp tục tạo áp lực lớn trong đòi hỏi cải tổ toàn diện hệ thống chính trị của quốc gia.

Khi ông Nguyễn Phú Trọng đặt vấn đề, "vậy chúng ta định hướng, hình dung ra nước ta vào năm 2030 sẽ là thế nào ? Đến năm 2045, nước ta sẽ như thế nào ?"... Thực chất, đây là câu hỏi gợi mở mà chính bản thân ông Trọng còn không thể hình dung, và sẽ rất khó hình dung khi mà các lực cản mạnh nhất liên quan đến "tư duy nhiệm kỳ", "lợi ích nhóm", "san sẻ lợi ích chính trị tư" vẫn đã và đang tồn tại như một căn cốt nằm trong cơ chế. Và chính bản thân ông Nguyễn Phú Trọng, như cách ông biểu hiện từ khi nắm giữ chức vụ Tổng Bí thư hiện nay, là ông thiếu cái gọi là "cảm quan chính trị", ông không hiểu được bản chất nền kinh tế trong nước liên đới trực tiếp đến khả năng cải tổ chính trị, và ngược lại, cải tổ chính trị giúp thúc đẩy thịnh vượng kinh tế. 

Thiếu "cảm quan chính trị" khiến ông Trọng vẫn đặt bản thân ông vào trong sự dè dặt, ngay cả khi đề cập đối "đổi mới chính trị, cải tổ chính trị". Và thiếu yếu tố trên cũng khiến ông Trọng đưa tư duy chính trị của mình vào trong một khuôn khổ rất chật hẹp, với quan điểm bày biện rằng, chỉ cần phát động phong trào chống tham nhũng thì đó chính là đổi mới chính trị. Đặt trong bối cảnh quốc tế hiện tại – nhất là khi chiến tranh thương mại Mỹ - Trung đang diễn ra, thiếu "cảm quan chính trị" có thể khiến ông Nguyễn Phú Trọng tạo nên niềm tin giữa chừng, nhưng không ngăn nổi tiến trình tồi tệ hóa của thể chế, đánh mất đi cơ hội để cải tổ chính trị, và tạo ra một vết nứt cho sự sụp đổ của thể chế trong tương lai.

Hãy nhớ, ông Nguyễn Phú Trọng từng tuyên bố "về mặt chính trị, suy thoái còn nguy hiểm hơn cả kinh tế", nhưng ông Nguyễn Phú Trọng – một Giáo sư trong lĩnh vực xây dựng đảng đã quên rằng, Đông Đức (cộng sản) sụp đổ, không phải vì bức tường, mà vì nước cộng sản này đã "cải tổ tập trung vào các vụ việc chính trị, mà không để tâm đến khía cạnh kinh tế".

Ông Nguyễn Phú Trọng cũng đã "cải tổ qua vụ việc chính trị" dưới hình thức "chiến dịch đốt lò", tương tự như giai đoạn cuối cùng của Đông Đức. Do vậy, dù làm tốt vai trò "chống tham nhũng" trong giai đoạn tuyệt đối hóa cầm quyền, nhưng ông Tổng Bí thư Trọng không phải là nhân tố giải quyết tốt các yếu tố mang tính lâu dài của quốc gia, dân tộc, ông chưa bước qua được yếu tố "khó, mới, nhạy cảm, hệ trọng" về cải tổ chính trị toàn diện để thúc đẩy sự cầm quyền chính đảng và nền kinh tế quốc gia đi lên. 

An Viên

Nguồn : VNTB, 27/05/2019

Published in Diễn đàn

Sau khá nhiều lần ‘mất tích’ trong vòng một tháng rưỡi qua, bệnh nhân Nguyễn Phú Trọng lại một lần nữa đánh đố dư luận về việc ông ta có chịu tái hiện vào ngày 29/5/2019 để‘trình Quốc hội phê chuẩn Công ước 98’ hay là không.

npt1

Nguyễn Phú Trọng đến thăm Đỗ Mười. Chẳng bao lâu sau Đỗ Mười chết.

Ít hôm trước lần ‘tái xuất’ đầu tiên vào ngày 14/5 kể từ khi Trọng bị cơn bạo bệnh quật đổ ở xứ Kiên Giang ‘nhà ba Dũng’, báo đảng đã vội vã thông tin về việc ‘Chủ tịch nước sẽ trình Công ước 98 ra Quốc hội vào ngày 29/5’, trong bối cảnh áp lực ngày càng lớn và đầy thách thức của dư luận trong nước và quốc tế về tình trạng ‘mất tích’ của Nguyễn Phú Trọng, đặc biệt về khả năng ‘tập nói’ và ‘tập đi’ của ông ta.

Sau đó, Nguyễn Phú Trọng đã liên tiếp xuất hiện tại vài sự kiện ‘họp lãnh đạo chủ chốt’ với Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Thị Kim Ngân và Nguyễn Văn Nên ; chủ trì họp Bộ Chính trị.

Nhưng đến phiên khai mạc kỳ họp quốc hội vào ngày 20/5/2019 thì ông ta lại… biến mất. Dấu ấn của phiên khai mạc này là đã không có bất cứ hình ảnh nào về Trọng, và trong lời giới thiệu thành phần tham dự kỳ họp cũng không có thể loại ‘kính thưa đồng chí…’ như thường thấy trong những kỳ họp trước. Từ đó đến nay, đại biểu quốc hội Nguyễn Phú Trọng đã không một lần được báo chí đưa tin và hình ảnh về việc tham dự kỳ họp quốc hội.

Hiện tượng trống vắng Nguyễn Phú Trọng trong nghị trường quốc hội khiến dư luận xã hội và giới quan sát một lần nữa dậy lên mối ‘lo lắng’ và tò mò về bệnh tình mà chắc còn khá lâu nữa mới hồi phục thật sự của ông ta.

Điều rõ ràng và an ủi hơn cả là trong hai cuộc họp với ‘lãnh đạo chủ chốt’ và ‘chủ trì họp Bộ Chính trị’ gần đây nhất, Nguyễn Phú Trọng vẫn thể hiện phát ngôn, nói năng và trí não khá ổn định, chẳng khác mấy cái cách trước khi ông ta bị nhấn sâu trong cơn bạo bệnh.

Trong khi đó, tiến trình quan hệ Việt - Mỹ vẫn tiếp tục được đẩy lên và nhanh hơn bằng vào những chuyến đi con thoi của các quan chức hai nước, đặc biệt là chuyến tiền trạm Hoa Kỳ của Phạm Bình Minh - Bộ trưởng ngoại giao, mà có thể hiểu là Mỹ và Việt Nam đã cơ bản thống nhất về lịch trình chuyến thăm Mỹ của Nguyễn Phú Trọng trong vài tháng tới, cũng có nghĩa là đến khi đó sức khỏe của Trọng đã hồi phục hoàn toàn.

Tuy nhiên điều kém an ủi hơn nhiều là trong lúc khả năng ‘tập nói’ đã gần như phục hồi thì việc ‘tập đi’ của Trọng lại có vẻ là một vấn đề lớn. Trong hai cuộc họp trên, người ta đã không một lần chứng kiến Nguyễn Phú Trọng di chuyển khỏi chỗ ngồi ‘chết cứng’ của ông ta.

Việc Trọng liên tiếp vắng mặt trong kỳ họp quốc hội rõ ràng không phải là kế sách ‘giả chết bắt quạ’ hay ý đồ na ná nào như thế, mà đang khiến dư luận trong xã hội và trong nội bộ đảng trở nên bất lợi đối với ông ta. Tình trạng này cũng khiến người ta hoài nghi về việc Trọng có thể thực hiện chuyến công du Mỹ một cách hoàn hảo.

Ngay trước mắt, 29/5 sẽ là thời điểm có thể mang tính quan trọng đối với ‘nguyên thủ quốc gia’. Công ước 98 là một trong 3 công ước quốc tế còn lại về lao động, liên quan mật thiết đến Tổ chức Lao động quốc tế (ILO) và công đoàn độc lập mà nhà nước Việt Nam chây ì từ quá lâu mà chưa chịu ký kết. Nếu không chịu trình, ký kết và phê chuẩn ít nhất là công ước này, chính thể độc đảng ở Việt Nam sẽ mất hẳn cơ hội có được EVFTA (Hiệp định Thương mại Tự do Châu Âu-Việt Nam).

Mặt khác, toàn bộ tương lai chuyến đi Mỹ của Trọng sẽ phụ thuộc phần lớn vào nhịp độ phục hồi sức khỏe của ông ta mà không để xảy ra bất kỳ một cú ‘đột quỵ’ nào khác.

Bởi nếu Trọng không thể đi Mỹ vào mùa hè này, chắc chắn Trung Quốc là kẻ hả hê nhất khi Việt Nam sẽ không có cơ hội để bàn với Mỹ về việc hợp tác với Tập đoàn dầu khí Hoa Kỳ ExxonMobil về khai thác mỏ Cá Voi Xanh, cũng chưa thể bàn sâu hơn về những nội dung ‘quan hệ đối tác chiến lược’ với Mỹ mà từ đó Việt Nam có thể chính thức tham gia vào khối liên minh quân sự Đông Bắc Á - một khối gồm Nhật Bản, Hàn Quốc, Ấn Độ, Úc đối trọng với Trung Quốc tại Biển Đông.

Thường Sơn

Nguồn : VNTB, 27/05/2019

Published in Diễn đàn
vendredi, 24 mai 2019 09:42

Chẳng biết thế nào !

Tuy Hội ngh ln th 10 ca Ban Chp hành Trung ương (Ban chấp hành trung ương) Đảng cộng sản Việt Nam khóa 12 nhm chun b cho vic t chc Đi hi Đảng cộng sản Việt Nam ln th 13 đã kết thúc t tun trước nhưng trong tun này, người s dng mng xã hi ti Vit Nam vn còn đang bàn tán về nó, đc bit là v hàng lot câu hi mà ông Nguyn Phú Trng, Tng Bí thư Đảng cộng sản Việt Nam nêu ra hôm khai mc (15 tháng 10) : Chiến lược ? Thế nào là đi mi chính tr, đi mi kinh tế ? Đi mi chính tr có đi mi th chế không ? Vit Nam s như thế nào vào năm 2030 (100 năm thành lập Đảng cộng sản Việt Nam), năm 2045 (100 năm thành lp Nhà nước Cng hòa Xã hi ch nghĩa Vit Nam) (1) ?

changbiet1

Tổng bí thư-Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trng phát biu ti Hi ngh Quân chính toàn quân Hà Ni hôm 10/1. (nh chp màn hình Báo Đin t Đng Cng sn Vit Nam)

***

Trần Đình Thu – mt trong nhng facebooker đu tiên bình lun v nhng câu hi mà ông Trng nêu ra vi các y viên Ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam khóa 12 – cho rằng : Hình dung Vit Nam đến 2045 s như thế nào thì đúng là khó vì quá xa nhưng ti 2030, ch 11 năm mà than khó cho thy ông Trong không th đoan chc điu gì. Ông Thu nhn đnh đó là đim mi, khác hn vi ging điu trước đây ca gii lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam, rng phi kiên trì vì chc chn Vit Nam s tiến lên ch nghĩa xã hi. Theo ông Thu, chuyn ông Trng hai ln than th không th biết Vit Nam s như thế nào là rt đáng chú ý (2).

Dựa trên phát biu ca ông Trng, Trn Đình Thu còn khái quát một s yếu t khác mà facebooker này cho là mi, chng hn : Có nên xóa b thành phn kinh tế nhà nước hay không ? Có đi chế đ chính tr không ? Có cn sa Điu l ca Đảng cộng sản Việt Nam không ? Blogger Kim Dung/Kỳ Duyên đã dn li nhng nhn đnh ca facebooker Trn Đình Thu ri bình thêm v nhng yếu t "mi" mà ông Thu đã khái quát y. Theo đó, so vi thiên h thì chúng chng có gì là "mi", Vit Nam chúng cũng đã được nhng người quan tâm đến tương lai quc gia, vn mnh dân tc nhiu ln nói xa, nói gn.

Do tính "mới" ch nm ch Tng Bí thư đ cp công khai trước các y viên Ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam nên blogger này nhn mnh, trng tâm s không nm "mi" mà ph thuc vào chuyn nhng ý kiến thng thn, thm chí gai góc do khác bit v nhn thc, tư duy thi cuc, có bị "chp" cho nhng chiếc mũ đy… gai hay không. Bi trí tu và s sáng to ch có th thăng hoa trong mt xã hi thc s dân ch, vì li ích quc gia, ngược li, nó s li tàn khi môi trường ch toàn đnh kiến, tư duy áp đt kiu "k mnh là chân lý", thành ra chỉ có th… đi (3) !

***

Một trong nhng status mi nht trên facebook v nhng câu hi ca ông Trng, thu hút s chú ý ca vài ngàn người là "Ai s tr li Giáo sư Trng ?" ca facebooker Lao Ta...

Theo lời k ca b tôi - khi ông còn là Bí thư đng y, kiêm ch tch mt xã đim ca tnh Hà Tây lúc y thì trong ln v thăm và nói chuyn ti huyn Chương M, ông Trường Chinh đưa ra d đoán sau 18 năm k t kế hoch năm năm ln th nht, min Bc s hoàn thành xây dng ch nghĩa xã hi. Theo nhng gì tôi được hc, sau giai đon đó s là thi kỳ đu ca Ch nghĩa cng sn !

Năm 1978, đúng cái mốc ông Trường Chinh đt ra, c nước ch còn thoi thóp vì đói. Đám sinh viên chúng tôi thì gn chết đói nếu không có ht bo bo nguyên v vin tr t nước ngoài. Loại mch này ăn vào ch vài tiếng là bun đi ỉả, vì nó quá nhiu bã.

Năm 1976, ông Lê Duẩn công b chiến lược phát trin đt nước, vi mc tiêu ln là 21 triu tn lương thc (cho khong gn 40 triu người dân), phn đu mi nhà có mt cái ti vi và t lnh. Thời đim đó d tính là vào năm 1980. Đó cũng là năm, nói như b tôi, đến cái qun đùi cũng không có mà mc. Hòa Bình, tôi và ba thng bn hc khác bt thăm được quyn mua r mt cái váy ca bà đm ho tâm nào đó. Chc đang mc bà tt ra ném vào thùng của nhóm quyên đ t thin cho Vit Nam khi h đi qua, vì thế vn còn nguyên mùi da tht…Tây ! Bn thng tôi hăm h bán li cho mt hiu may, được s tin chênh lch mua đ mt con gà. Nhưng môi chưa kp hết nhn m gà thì c bn thng b gi lên Ban giám hiệu, bt np li cái váy vì có đơn kin sut váy đó quá sp ! Kết qu chúng tôi phi lao đng ly ci mt tun đ bù thit hi cho nhng người không gp may như chúng tôi.

Khoảng đu nhng năm 1980, ông Phm Văn Đng đy t tin bo các v khách M vô cùng hiếm lúc y là năm 2000 mi các ngài tr li đây, đ chng kiến s ưu vit mô hình ca chúng tôi. C Đng đúng là người có máu hài hước, bi năm 2000 chúng ta đng gn cui bng thế gii v thu nhp, vn thuc nhóm quc gia đói rách.

Trong Hội ngh va din ra, Giáo sư Trng rt thng thn bo rng, năm 2001 ngh quyết đ ra nước ta cơ bn là nước công nghip vào năm 2020 (tc là sang năm) nhưng gi th nhìn xem ? Ý Giáo sư (dù ngài không nói ra) là ngh quyết nói tào lao, o tưởng đến mức hoang tưởng ! Đến cái đinh c đt chun còn phi loay hoay, công nghip ni gì !

Giờ là "tp trung trí tu" bàn đến tm nhìn năm 2045 ! Khi đó nước ta thành cái nước gì ? Có th Giáo sư Trng đã có câu tr li nhưng rút kinh nghim, Ngài không nói ra, mà hi đám ngi bên dưới ? Các anh tr li đi, năm 2026, năm 2030 ri năm 2045 nước ta hình dung nó thế nào ? Xin thưa, Ngài đang hi nhm đi tượng ? Cái đám già nua cũ kĩ ngi v vt nut tng li Ngài, được đào to không phi đ lo cho tương lai, mà ch đ s khôn lỏi đ tính chuyn h s chết thế nào, ct gi tin bc ra sao, m m nên giu đâu ? C cái đám đang được quy hoch là ngun ca đi hi ti cũng không phi là đi tượng đ Ngài có th trông đi. H còn li sau khi cái quy trình tuyn chn ca chế độ đã lọc hết sch người tài t nhng vòng ngoài. Ngài s vô cùng khó khăn đ tìm được trong s đó dù ch mt vài người có tm lòng ln vi xã tc. H được lp trình đ không còn cái phm giá linh thiêng y. H được đòi hi là ch cn và ch biết yêu đng. H ch phi nh còn đng còn h ! Riêng năng lc cho chuyn đó thì h có tha, bi vì yêu đng thì ch cn hô lên là xong, st st vung tay th bi là xong, luôn ming nói tuyt đi trung thành là xong. Nhưng yêu nước cn gp mt ngàn ln nhng phm cht mà đảng ca Ngài đòi hi mt đng viên. Yêu nước khó gp mt vn ln yêu đng. S di trá đang tàn phá đt nước đến tn móng và s chưa dng li, chng nào vn còn cách thc đánh giá năng lc cán b như hin nay.

Vì thế, câu tr li cho câu hi ca Ngài (và cũng là hy vọng ca tôi) thuc v nhng đa tr gi này đang hc "Bc tranh ca em gái tôi", trước hết đ chúng biết yêu người bên cnh mình, yêu ông bà cha m anh em rut tht mình, hoc ít nht thì cũng biết yêu hoa lá trong vườn, con vt nuôi trong nhà, chứ không phi th tình yêu nhân loi chung chung. Đã quá đ thi gian và s tri nghim đ Ngài rút ra nhng bài hc cay đng và đưa đt nước r nhanh sang mt con đường khác. S mnh đó đang được trao cho Ngài vi thi gian ch còn rt ít ! Mt s thay đổi trong hòa bình là thượng sách cho tương lai ca dân tc này. Nếu Ngài né tránh hin thc đó, công sc và tâm huyết ca Ngài đang đ ra s chng khác nào dã tràng xe cát (2).

Khoảng 3.000 thân hu ca Lao Ta tán thành suy nghĩ ca Lao Ta. Chng 600 người ngỏ li khen nhn đnh ca Lao Ta chính xác, nhiu người cám ơn Lao Ta đã nói thay h. Tuy nhiên chng ai tin ông Trng cũng như các đng chí ca ông s tìm được câu tr li đúng mà trước nay, dân chúng Vit Nam vn ch đ nghe.

***

Hội ngh ln th 10 ca Ban Chp hành Trung ương (Ban chấp hành trung ương) Đảng cộng sản Việt Nam khóa 12 bế mc hôm 18 tháng 10. Ngày 20 tháng 10, gn như tt c y viên Ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam khóa 12 lũ lượt kéo sang tr s Quc hi, tham d Kỳ hp th 7 ca Quc hi khóa 14. v trí đi biu Quc hi, khi cùng thảo lun v nhng vn đ liên quan đến "quc kế, dân sinh", không y viên nào ca Ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam khóa 12 thc mc khi nghe y viên B Chính tr, kiêm Phó Th tướng, kiêm đi biu Quc hi Vương Đình Hu bin gii, s dĩ tháng ri, các hóa đơn tính tin đin tăng đt biến là vì có nhng biến đng ngoài d kiến mà không chính ph nào d báo được như chuyn hoa sa n trong tháng 5 (5).

Đó là lý do khiến nhiu facebook liên tưởng đến nhng câu hi, nhng li th than mà Tng Bí thư Đảng cộng sản Việt Nam nêu ra tun trước. Chng hn Ngô Nguyt Hu. Facebooker này nêu thc mc : Đã không d đoán được hoa sa n vào tháng năm thì căn c vào đâu đ d đoán quc gia s có nhiu thành tu vào năm 2045 ? Khá Khó (6) !

Dẫu câu tr li chung cho các câu hi mà Tng Bí thư Đảng cộng sản Việt Nam nêu ra lúc phát biểu khai mc vn là : Chng biết thế nào ! - tun trước, Ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Việt Nam khóa 12 vn tuyên b, Hi ngh ln th 10 đã "hoàn thành toàn b ni dung chương trình đ ra" mt cách "khn trương, nghiêm túc và trách nhim" (7).

Trân Văn

Nguồn : VOA, 24/05/2019

Chú thích :

(1) https://www.youtube.com/watch?v=ckN2uvScOrY

(2) https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=2385030161552643&id=100001370467846

(3) https://kimdunghn.wordpress.com/2019/05/17/ba-cau-hoi-cot-loi-va-la-ma-ong-nguyen-phu-trong-dat-ra-tai-hoi-nghi-10/

(4) https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=10216915397014778&id=1160946631

(5) https://thanhnien.vn/thoi-su/pho-thu-tuong-co-chinh-phu-nao-du-bao-duoc-hoa-sua-se-no-trong-thang-5-1084436.html

(6) https://www.facebook.com/ngonguyethuu/posts/2737286636345211

(7) http://thoibaotaichinhvietnam.vn/pages/thoi-su/2019-05-18/be-mac-hoi-nghi-lan-thu-10-ban-chap-hanh-trung-uong-dang-cong-san-viet-nam-khoa-xii-71525.aspx

Published in Diễn đàn
jeudi, 23 mai 2019 11:11

Vẫn như ông Bình vôi

Tại sao ông Nguyễn Phú Trọng vắng mặt tại phiên họp khai mạc Quốc hội kỳ 7, và trong đoàn Quốc hội viếng lăng Hồ Chí Minh ngày 20/05/2019 ?

Ông bình vôi Bát Tràng được bày bán rất nhiều ở chợ gốm sứ làng cổ Bát Tràng với nhiều mẫu mã, kích thước. 

Thời Nhân văn Giai phẩm 1956, Cụ Phan Khôi đã viết về sự tích "Ông bình vôi" :

"Cái bình vôi, vì nó sống lâu ngày, lòng nó đặc cứng, miệng nó bít lại, ngồi cũ rũ trên tran hoặc trên tường thành, cũng như pho tượng đất hoặc gỗ không nói năng, không nhúc nhích, thì người ta tôn thờ sùng bái mà gọi bằng ông". 

Tôi viết cái bài khảo cứu nhỏ nầy cốt để cắt nghĩa mấy câu thơ của Lê Đạt : 

"Những kiếp người sống lâu trăm tuổi

Y như một cái bình vôi (1)

Càng sống càng tồi,

Càng sống càng bé lại".

("Ông bình vôi" của Lê Đạt, Phong trào Nhân văn - Giai phẩm 1956)

Đem truyện kể của cụ Phan Khôi và bài thơ về "Ông bình vôi" của nhà thơ Lê Đạt (tên khai sinh Đào Công Đạt, 1929-2008) thời Nhân văn - Giai phẩm 1956 để soi vào Đảng cộng sản Việt Nam, sau hơn 33 năm gọi là "Đổi mới" (1986-2019) thì cũng thấy có nhiều "ông Bình vôi" như thế.

Thứ nhất, Đảng vẫn tự áp đặt Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh đã thoái trào lên đầu dân để một mình cai trị độc tài, chống đa nguyên, đa đảng dù chưa bao giờ hỏi ý dân qua bỏ phiếu hay trưng cầu ý kiến.

Thứ hai, lãnh đạo miệng nói dân chủ nhưng chỉ "dân chủ trong đảng" còn dân chủ trong dân thì phải "xin-cho".

Thứ ba, tuyên truyền nhân dân làm chủ nhưng nhà nước quản lý mọi thứ, đặc biệt về đất đai và các quyền tự do cơ bản của công dân. Dù Hiến pháp tôn trọng các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do biểu tình, hội họp và tự do lập hội, nhưng nhà nước lại không cho tư nhân ra báo ; tiếp tục trì hoãn trình Luật biểu tình do Bộ Công an soạn thảo ra Quốc hội với lý do "vì còn nhiều ý kiến khác nhau". Dự Luật về Hội của Bộ Nội vụ cũng đã bị Chính phủ rút lại với lý do "vì việc chuẩn bị "chưa đảm bảo chất lượng" và "quá phức tạp".

Thứ bốn, đảng hô hào xây dựng, chỉnh đốn đảng ; cổ võ phong trào làm gương ; sống là làm theo phong cách và đạo đức Hồ Chí Minh theo phương châm : cần, kiệm, liêm, chính và chí công vô tư, nhưng cán bộ, đảng viên vẫn nịnh trên nạt dưới ; vẫn chạy chức chạy quyền ; vẫn sống theo phong cách "không nhúc nhích" để "sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi" và tham nhũng tự do.

Thứ năm, Đảng và Nhà nước, vì sợ làm mất lòng đàn anh Trung Quốc, mà đã đàn áp không nương tay các cuộc biểu tình tự phát của dân, dù để lên án các hành động xâm lược lãnh thổ và lãnh hải và đàn áp ngư dân Việt Nam ở Biển Đông của Trung Quốc. Thậm chí Nhà nước còn ra lệnh cho công an chìm nổi đội lốt côn đổ tấn công cả những người dân, dù mới có ý định, hay tập hợp tri ân những người lính và công dân đã hy sinh trong các cuộc chiến đấu bảo vệ lãnh thổ tại Hoàng Sa năm 1974, biên giới Việt-Trung từ 1979 đến 1989 và tại Gạc Ma (Trường Sa) năm 1988.

Thứ sáu, ngoài miệng tuyên truyền "hòa hợp" và "hòa giải" dân tộc nhưng đảng lại hành động gây chia rẽ và gây hận thù giữa kẻ thắng và người thua sau 30 năm chiến tranh huynh đệ tương tàn do đảng cộng sản Việt Nam chủ động (1945-1975).

Thứ bảy, tuy theo đuổi nền "kinh tế thị trường" và đề cao vai trò của "kinh tế tư nhân" để hội nhập với thế giới, nhưng vẫn bám lấy cái đuôi "theo định hướng xã hội chủ nghĩa" để bảo vệ quyền kiểm soát của chính phủ trên nền tảng kinh tế nhà nước, hay "doanh nghiệp nhà nước" phải giữ vai chủ đạo.

Nhưng doanh nghiệp nhà nước lại là nơi quyền lợi của đảng và của các "nhóm lợi ích quyền thế" trong hệ thống cai trị được hưởng các đặc quyền đặc lợi về trụ sờ, đất đai, vay vốn và thuế đã gây ra những bất bình đẳng trong kinh doanh, và cũng là trung tâm đẻ ra tham nhũng và thua lỗ kéo dài.

Bằng chứng

Theo báo cáo trình Quốc hội của Kiểm toán nhà nước về kết quả kiểm toán năm 2018 thì "hàng loạt doanh nghiệp nhà nước lỗ nặng, nợ hàng chục ngàn tỉ khó đòi", báo Tuổi trẻ online đưa tin ngày 22/05/2019).

Tuổi Trẻ viết chi tiết :

"Theo Kiểm toán nhà nước, lỗ lũy kế đến hết năm 2017 của Tổng Công ty cổ phần Xây lắp dầu khí là 3.377 tỉ đồng ; Công ty cổ phần Nghe nhìn toàn cầu (AVG) thuộc MobiFone lỗ 73 tỉ đồng. 

Từ thua lỗ, nhiều  doanh nghiệp nhà nước đã âm vốn chủ sở hữu như Công ty cổ phần Hóa dầu và xơ sợi dầu khí âm vốn 1.780 tỉ đồng, Công ty cổ phần Đầu tư tài chính Công đoàn dầu khí Việt Nam 172 tỉ đồng và Công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên Công nghiệp tàu thủy Dung Quất 1.159 tỉ đồng. 

Vì thua lỗ lớn, Tổng công ty Cơ khí giao thông vận tải Sài Gòn (SAMCO) phải giải thể Công ty trách nhiệm hữu hạn Vận tải sông Sài Gòn.

Bên cạnh đó, nhiều khoản đầu tư, góp vốn ngoài ngành của các tập đoàn, tổng công ty cũng thua lỗ. Ví dụ, Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) có 7 khoản đầu tư ngoài ngành lỗ lũy kế lớn. Công ty mẹ - PVOil đầu tư vào 11 đơn vị bị lỗ. 

Công ty Đầu tư tài chính nhà nước Thành phố Hồ Chí Minh (HFIC) cũng đầu tư vào 7 công ty, lỗ lũy kế 105 tỉ đồng. Công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên Quản lý, kinh doanh nhà Thành phố Hồ Chí Minh đầu tư vào 1 đơn vị, lỗ lũy kế tới 286 tỉ đồng. 

Tổng công ty Nông nghiệp Sài Gòn (Sagri) đầu tư vào 8 công ty liên doanh, liên kết và đầu tư dài hạn khác, lỗ lũy kế 315 tỉ đồng".

Riêng về lãng phí đất đai, theo Tuổi Trẻ, "Kiểm toán nhà nước cũng chỉ ra một loạt những sai sót, yếu kém của các tập đoàn, tổng công ty nhà nước, doanh nghiệp nhà nước trong quản lý và sử dụng đất công. Theo Kiểm toán nhà nước, diện tích, số lượng cơ sở đất mà các tập đoàn, tổng công ty và doanh nghiệp nhà nước được giao rất lớn. Song bản thân doanh nghiệp và các cơ quan nhà nước có thẩm quyền quản lý chưa chặt chẽ khiến nhiều diện tích đất chưa sử dụng, sử dụng không hiệu quả, gây lãng phí".

Kiểm toán cũng báo cáo :

"Đặc biệt, nhiều hoạt động đầu tư ra nước ngoài của PVN (Vietnam Oil and Gas Group, Tập đoàn Dầu khí Việt Nam) không hiệu quả. 24 dự án tìm kiếm thăm dò phát triển dầu khí không thành công đã và đang hoàn thành thủ tục chấm dứt dự án (tổng chi phí 773 triệu USD), dự án Danan - Iran và dự án Junin 2 - Venezuela dừng, giãn tiến độ (660 triệu USD), 2 dự án tại Peru đang xin chủ trương chuyển nhượng (849 triệu USD)".

(Tuổi Trẻ online, 22/05/2019)

Làm ăn lỗ chổng gọng lên như thế mà ông Nhị Lê, Phó Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản của đảng vẫn vênh váo bao che khi nói rằng :

"Kinh tế nhà nước vẫn giữ vai trò chủ đạo, nhưng 19 tổng công ty và tập đoàn kinh tế nhà nước tại sao cứ thua lỗ mãi ? Đó là chuyện phải chỉnh đốn cả về tư duy và hành động.

Song nếu vì chuyện đó mà ai đó trong chúng ta hoang mang, phủ nhận vị thế, vai trò và đòi xóa bỏ vai trò chủ đạo của kinh tế nhà nước, thì lại là một sự thất bại được báo trước.

Thậm chí một số người cổ xúy kinh tế tư nhân là chủ đạo, đó lại là một sai lầm, không chấp nhận được về mặt nguyên tắc. Tôi chưa thấy có quốc gia nào trên toàn cầu, ở bất cứ thể chế nào, dám vứt bỏ kinh tế nhà nước với vai trò cầm trịch hay điều tiết chủ yếu nền kinh tế quốc gia cả".

(trích Phỏng vấn của Zing.vn)

Như thế thấy rõ đảng càng kéo dài ngồi lỳ càng hỏng như nhà thơ Lê Đạt viết :

Những kiếp người sống lâu trăm tuổi

Y như một cái bình vôi (1)

Càng sống càng tồi,

Càng sống càng bé lại".

Đi tiếp đường cũ

Cũng với cái ý từ những "Ông Bình vôi", ta thử lân la vào lời ăn tiếng nói của Tổng bí thư, Chủ tịch nước tại Hội nghị Trung ương 10 (Trong các ngày từ 15-18/05/2019) xem có gì mới không.

Résultat de recherche d'images pour "Nguyễn Phú Trọng họp Quốc hội sau đột quỵ"

Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng chủ trì họp lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước. Ảnh minh họa : Trí Dũng/TTXVN

Theo nội dung thì :

"Hội nghị lần thứ mười Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII bàn về các nội dung : Đề cương các văn kiện trình Đại hội XIII của Đảng ; chuẩn bị cho việc chỉ đạo tiến hành đại hội đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội XIII của Đảng".

Ông Trọng nói :

"Cùng với Báo cáo chính trị thì sẽ có Báo cáo tổng kết 10 năm thực hiện Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (bổ sung, phát triển năm 2011) và nhìn lại 30 năm (1991 - 2021) thực hiện Cương lĩnh, để làm nền, có cách nhìn toàn diện, tổng thể để chúng ta định hướng bàn về chiến lược, nhiệm vụ sắp tới để thực hiện có hiệu quả cương lĩnh. Trung ương đã quyết định chưa đặt vấn đề sửa đổi Cương lĩnh. Tôi nói rõ ý đó".

Nhưng ý đó chẳng phải của riêng ông Trọng mà là của cả Hội đồng Lý luận trung ương, "cơ quan tham mưu cho Đảng về các vấn đề lý luận chính trị, chủ nghĩa Marx-Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh và chủ nghĩa xã hội, định hướng và hoạch định các chính sách, chuẩn bị văn kiện cho Đại hội Đảng toàn quốc" (Bách khoa toàn thư mở).

Cơ quan này hiện có trên 44 người, do Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Xuân Thắng, Giám đốc Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh cầm đầu từ ngày 02/03/2018, thay ông Đinh Thế Huynh nghỉ bệnh dài hạn và thôi giữ chức Thường trực Bí thư.

Vậy những điểm cốt lõi của Cương Lĩnh 2011 viết gì ?

Trong đó có đoạn viết theo kiểu nhét chữ vào miệng dân rằng :

"Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân ta, là sự lựa chọn đúng đắn của Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh, phù hợp với xu thế phát triển của lịch sử".

Nhưng bằng chứng "khát vọng của nhân dân ta" ở đất nào chui lên vậy ?

Về kinh tế, Văn kiện này ghi :

"Phát triển nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa với nhiều hình thức sở hữu, nhiều thành phần kinh tế, hình thức tổ chức kinh doanh và hình thức phân phối. Các thành phần kinh tế hoạt động theo pháp luật đều là bộ phận hợp thành quan trọng của nền kinh tế, bình đẳng trước pháp luật, cùng phát triển lâu dài, hợp tác và cạnh tranh lành mạnh. Kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo…

…Nhà nước quản lý nền kinh tế, định hướng, điều tiết, thúc đẩy sự phát triển kinh tế - xã hội bằng pháp luật, chiến lược, quy hoạch, kế hoạch, chính sách và lực lượng vật chất".

Về chính trị, Cương lĩnh viết rằng :

"Đảng Cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam ; đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của dân tộc. Đảng lấy chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động, lấy tập trung dân chủ làm nguyên tắc tổ chức cơ bản…

Đảng Cộng sản Việt Nam là Đảng cầm quyền, lãnh đạo Nhà nước và xã hội. Đảng lãnh đạo bằng cương lĩnh, chiến lược, các định hướng về chính sách và chủ trương lớn ; bằng công tác tuyên truyền, thuyết phục, vận động, tổ chức, kiểm tra, giám sát và bằng hành động gương mẫu của đảng viên...".

Như đã vạch ra trong Cương Lĩnh, những điều trên đây còn được ghi lại trong Điu 4 Hiến pháp 2013, theo đó, Khoản 1 viết :

"Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, Nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác – Lê nin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội".

Như vậy, rõ ràng là đảng đã tự viết ra điều mình muốn cả trong Cương lĩnh và Hiến pháp để bắt dân phải làm theo không qua bất cứ qúa trình lựa chọn hợp pháp và dân chủ nào.

Đó là độc tài, phản dân chủ và chống lại nguyện vọng chính đáng và đúng đắn của dân.

Vì như ông Trọng đã khẳng định "Trung ương đã quyết định chưa đặt vấn đề sửa đổi Cương lĩnh. Tôi nói rõ ý đó" thì lại có những viên chức cao cấp trong đảng không biết muối mặt để ngợi ca ông Trọng hết lời.

Nhà báo Nhị Lê, Phó Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản, cơ qua lý luận của Trung ương đảng, là người nổi bật lên trong nhóm nịnh thần này.

Ông nói với báo điện tử Zing.vn :

"Tầm tư duy chiến lược của Tổng bí thư, Chủ tịch nước là nhìn tận chân trời nhưng vẫn thấy được bước đi cụ thể dưới chân mình. Đó là tầm tư duy của người lãnh đạo, có thể tạo ra "thế nước, lòng dân, vận đảng".

Đổi mới chính trị là gì ?

Rất tiếc, "tầm tư duy" của một người chưa khỏe hẳn sau cơn bạo bệnh như ông Trọng, sau chuyến thăm Kiên Giang ngày 14/4/2019, đã mở ra nhiều thách đố nhưng cũng rất mơ hồ cho đảng viên.

Ông nói trong Diễn văn khai mạc :

"Như vậy, nói Đại hội XIII không phải chỉ cho đến năm 2026 (giai đoạn 2021 - 2026) mà phải có tầm nhìn chiến lược dài hơn, nhìn lại cả quá khứ và hướng tới tương lai. Bộ Chính trị đã cho định hướng mốc là đến năm 2026 là mốc kết thúc nhiệm kỳ Đại hội XIII, đến năm 2030 là mốc 100 năm thành lập Đảng và đến năm 2045 là mốc 100 năm thành lập nước.

Vậy chúng ta định hướng, hình dung ra nước ta vào năm 2030 sẽ là thế nào ? Đến năm 2045, nước ta sẽ như thế nào ? Đây là những vấn đề rất lớn, vô cùng khó".

Có ai hình dung được không, hay ông Trọng, trước khi nghỉ hưu, dự đoán sau Đại hội XIII vào tháng 01/2021, đã đặt ra những bài toán khó giải cho mọi người. Ông đánh cuộc với Hội nghị 10 :

"Như vậy, lần này so với lần trước có cái khác là không chỉ nhìn trước mắt mà còn nhìn lâu dài, có nhìn về quá khứ để tổng kết cả quá trình. Tôi chỉ nói một ví dụ : Thời kỳ quá độ là thế nào ? Đổi mới chính trị và đổi mới kinh tế là thế nào ? Đổi mới chính trị có phải là đổi mới chế độ chính trị không ? Đổi mới chính trị là đổi mới hệ thống chính trị, tổ chức bộ máy, nhân lực, phương thức, lề lối làm việc… hiểu cho đúng những cái đó".

Nghe ông Trọng nói liền tù tì như thế hẳn đã có khối người chóng mặt, nhất là những ai ảo tưởng bị mê hoặc bời nhóm chữ "đổi mới chính trị".

Ông Trọng là một chuyên gia "xây dựng đảng", từng là Trưởng ban Tư tưởng Văn hóa Trung ương (sau đổi thành Ban Tuyên giáo) nên lời ăn tiếng nói của ông được chuẩn bị phải trong cái lồng quyền lực phục vụ đảng cầm quyền bất tận.

Do đó, khi giải thích "đổi mới chính trị" là đổi mới cái gì, ông Nguyễn Phú Trọng đã nói trong Diễn văn bế mạc Hội nghị Trung ương 10, Khóa đảng XI ngày 12/01/2015 như sau :

"Tiếp tục đi sâu phân tích làm rõ hơn các đề xuất liên quan đến vấn đề "đổi mới đồng bộ hơn giữa chính trị và kinh tế". Phải nắm vững và khẳng định : Đổi mới chính trị không phải là làm thay đổi chế độ chính trị, thay đổi bản chất của Đảng ta, Nhà nước ta, mà là đổi mới cơ chế, chính sách, tổ chức bộ máy, kiện toàn nâng cao chất lượng đội ngũ cán bộ, đổi mới phương thức công tác, lề lối làm việc, cải cách hành chính, chống tệ tham nhũng, lãng phí, quan liêu gây phiền hà cho dân, nâng cao hiệu lực, hiệu quả của các cơ quan trong hệ thống chính trị, đáp ứng yêu cầu phát triển kinh tế-xã hội, tăng cường quốc phòng, an ninh, giữ vững độc lập, chủ quyền quốc gia".

Cũng với nội dung này, theo bản tin của báo VnExpress (10/04/019) thì :

"Trả lời câu hỏi phải chăng định hướng xã hội chủ nghĩa đã nhạt dần ? Tổng bí thư cho hay Việt Nam trước sau kiên định theo chủ nghĩa xã hội, đổi mới nhưng không đổi màu, nhiều thành phần kinh tế nhưng phải đi lên chủ nghĩa xã hội. Ông thông tin, cách đây hai hôm Tiểu ban văn kiện họp để chuẩn bị cho Đại hội Đảng lần thứ 13, đã yêu cầu phải kiên định cương lĩnh, không ai được nói trái, làm trái cương lĩnh".

Ông Trọng, người có bằng tiến sĩ chuyên khoa "Xây dựng đảng" là một người cực kỳ bảo thủ, giáo điều, một tín đồ trung thành tuyệt đối với chủ nghĩa Mác-Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh.

Ông Trọng nói tiếp :

"Kinh tế nhà nước là chủ đạo, kinh tế tư nhân là động lực quan trọng, các thành phần kinh tế phải bình đẳng, độc lập, tự chủ nhưng hội nhập quốc tế, hội nhập nhưng không được hòa tan".

Như vậy, ông Trọng, người đã vắng mặt tại buổi họp khai mạc Quốc hội kỳ 7, Khóa XIV và cũng không có mặt trong đoàn Quốc hội viếng Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh sáng ngày 20/05/2019, vẫn một mực muốn Việt Nam phải tiếp tục kiên định và tuyệt đối trung thành với chủ nghĩa cộng sản, trong lăng kính "đổi mới chính trị" của những "ông Bình vôi", giống như thi sĩ Lê Đạt đã viết :

Càng sống càng tồi,

Càng sống càng bé lại.

Phạm Trần

(23/05/2019)

(1) Có nơi ghi "Y như một dãy bình vôi".

Published in Diễn đàn

Vào sát thời đim bt đu kỳ hp quc hi tháng 5 năm 2019, ‘lut bán nước’ - mt cái tên bi thm mà người dân đã gi đ lên án Lut Đc khu và vn tn ti cho đến gi đây, bt cht b phía chính ph ca ca th tướng ‘C L M V’ đ ngh hoãn trình Quc hội, vi lý do là lut này chưa ‘chín’ và "chính ph đang tiếp tc hoàn chnh đ báo cáo và đưa vào chương trình xây dng lut, pháp lnh".

hoan1

Hình ảnh được nói là chp công nhân Công ty Pouyuen - Tân To Thành phố Hồ Chí Minh đang đình công đ phn đi d lut đc khu kinh tế, ngày 9 tháng 6, 2018

Hiện tượng ‘l

Một hin tượng ‘l’ khác là trong chương trình xây dng lut và pháp lnh ca c năm 2019 và 2020 đều không có dự án ‘lut bán nước’, dù mi vào đu tháng 4 năm 2019 Th tướng Phúc còn ch đo cho các b ngành liên quan "Hoàn thin d án Lut Đc khu theo hướng xây dng mt lut chung (thay vì dành cho riêng 3 đc khu)" ti mt phiên hp ca y ban Thường vụ quc hi. Tinh thn ch đo st son như thế đã khiến dư lun mt ln na dy sóng phn ng v ý chí c đm ăn xôi ca Nguyn Xuân Phúc cùng các nhóm tài phit có li ích khng l nếu ‘lut bán nước’ được thông qua.

Không biết ngu nhiên hay ch ý, d án ‘luật riêng’ theo ch đo biến tướng ca Nguyn Xuân Phúc thình lình b xem là ‘chưa đ chín’ ch vài ngày sau ‘Tng tch’ Nguyn Phú Trng tm hi phc, sau khi ông ta nhiu kh năng đã phi chu mt cơn tai biến mch máu não không h nh nhàng ngay tại ‘căn cứ đa cách mng ca gia tc Nguyn Tn Dũng’ Kiên Giang vào ngày 14/4/2019.

‘Luật riêng’ biến tướng thành ‘lut chung’

Trong thời gian Trng b xem là nm dưỡng bnh ti Bnh vin quân y 108 Hà Ni, nhiu thông tin cho biết d án Lut Đc khu vn được cp tc vn đng các cơ quan ca Quc hi đ sm ‘gt’ và đưa ra kỳ hp quc hi tháng 5 năm 2019 đ b phiếu thông qua. Cùng lúc và như mt hin tượng rt đng pha, mt chiến dch ‘đánh lên’ giá đt đã bùng n các khu vc d kiến ‘lên đc khu’ là Vân Đồn (Qung Ninh), Phú Quc (Kiên Giang) và có th c Vân Phong (Khánh Hòa). Hàng lot t báo quc doanh, vn chưa bao gi dám lên tiếng phn ng hay có ý đnh phn ng đi vi ‘lut bán nước’ theo đúng triết lý ‘làm nhà báo c phi như con chó y’ - với tác gi là nhà báo đi tá công an Nguyn Như Phong, li lao như thiêu thân vào cơn đng kinh múa bút nhm PR tn lc cho nhng ‘đc khu tương lai’ trên, thm chí còn viết thng cm t Đc khu Phú Quc, Đc khu Vân Đn không cn du ngoc kép. Chng còn nghi ngờ gì na, sau cú tht bi ‘đánh lên’ vào năm 2018, vô s đt đai mà gii quan chc đã ‘tu giá r nhng nơi này s có cơ hi bng vàng đ ‘thoát hàng’ vi giá trên tri nếu các ‘đc khu’ này được chính thc công nhn theo biến tướng ‘lut chung’.

Khái niệm ‘lut chung’ mà th tướng ‘C L M V’ thông báo ti phiên hp Thường v quc hi vào tháng 4 năm 2019 li khiến người ta càng nghi ng v vic đã tng tn ti mt th ‘lut riêng’ - Lut Đc khu mà nhiu ni dung ca nó cha đng quá nhiu ưu ái cho Trung Quc và c như th đó là mt hình thc trá hình mà chính th đc đng Vit Nam lun lách nhượng đa hoc nói trng ra là bán đt cho k ‘ngàn năm Bc thuc’.

Bởi cho ti nay, d tho lut Đc khu vn b phn ng d di v nhiu điu khon rất bt li - có th vn chưa được chnh sa mt cách cu th tht s, mà thm chí ch được gia c hết sc sơ sài và mang tính đi phó mà vn gi nguyên quan đim và quy đnh chi tiết v ‘cho thuê đt đến 99 năm’ hoc gn như thế ; ‘kiến to’ nhng điu kin cc kỳ d dãi đ người Trung Quc có th t di cư vào các đc khu, đc bit là đc khu kinh tế Vân Đn Qung Ninh, mt khi lut Đc khu đc chính thc thông qua ; vn gi nguyên quyn tài phán nếu có tranh chp và x lý người di cư hoc doanh nghip của Trung Quc không thuc v Vit Nam mà thuc v ‘quc tế’ ; vn không có nhng điu kin cht ch đ loi tr tương lai các đc khu, nht là đc khu Vân Đn, s tr thành bãi thi công nghip khng l ca rác t Trung Quc đ vào ; và vn không có quy đnh chặt ch đ li tr tương lai mt s doanh nghip cá mp Vit Nam (chng hn như Tp đoàn FLC ca Trnh Văn Quyết - nhân vt không biết là t phú đô la thc hay gi) tr thành con n khng l khi sn sàng đi vay ca các ngân hàng Trung Quc đ đu tư vào đặc khu nhưng li không th bo đm năng lc thanh toán, đ cũng như nhiu phi v vay ODA nước ngoài, doanh nghip Vit Nam đy toàn b hu qu mt kh năng thanh toán cho chính ph

Vậy ngun cơn nào đã khiến Lut Đc khu thêm mt ln na b hoãn trình quốc hi, sau ln b hoãn đu tiên xy ra vào tháng 6 năm 2018 do b hàng trăm ngàn người dân Sài Gòn đ xung đường biu tình phn đi, lan rng trên 50% tnh thành trong c nước và ln th hai b hoãn vô thi hn vào tháng 10 năm 2018 ?

‘Nó lừa mình !’

Sau khi nổ ra cuc biu tình phn đi ‘lut bán nước’ Sài Gòn vào tháng 6 năm 2018, mt tin tc đã lan tràn trong gii cách mng lão thành Hà Ni : Nguyn Phú Trng - khi đó còn là tng bí thư mà chưa ngi hn vào ghế ch tch nước ca k quá c là Trn Đi Quang - đã có một cuc gp riêng kéo dài đến hai gi đng h vi vài cu quan chc thân tín đ nghe báo cáo v thc cht mt ch quyn an ninh và b các nhóm li ích li dng đy giá bt đng sn trong d lut Đc khu. Cui cuc gp này, ông Trng đã tht lên ‘Nó lừa mình !’.

‘Nó’ là ai ?

Khi đó, mối nghi ng rt ln ca dư lun tp trung vào ‘t tr’ Huynh - Chính - Ngân - Phúc.

Bởi trước khi d lut Đc khu trên được tung ra vào gia năm 2018, quan chc Thường trc Ban bí thư Đinh Thế Huynh (vào lúc còn chưa ‘mt tích dài hn’) đã ký mt thông báo thay mt B Chính tr kết lun v ch trương ‘làm’ các đc khu Vân Đn, Bc Vân Phong, Phú Quc, chính thc m đường cho mt khung pháp lý mà sau này b dư lun xã hi phn ng quyết lit vì cho đó là ‘lut bán nước’.

Đáng chú ý, bản thông báo do Đinh Thế Huynh ký được da trên đ xut ca bí thư tnh Qung Ninh - mt đa phương giáp biên gii vi Trung Quc - vào thi đó là Phm Minh Chính.

Lại có mt mu chuyn rt đáng m x và cn thiết thì ‘hi t’ k c v sau này : sau những cuc làm vic đy ‘tình hu ngh’ vi tr lý ca Tp Cn Bình v đc khu, Phm Minh Chính đã nêu ra đ xut cho thuê đt đc khu đến 120 năm, ch không ch là 99 năm !

Sau ‘thành tích’ đề xut ý tưởng và c kế hoch v xây dng đc khu Vân Đồn dành nhiu ưu ái cho nhà đu tư cùng gii tài phit Trung Quc và li khá tương thích vi ý đ ln dn lãnh th Vit Nam ca Bc Kinh, Phm Minh Chính đã lt vào B Chính tr kiêm Trưởng ban T chc trung ương ti Đại hội 12 ca đng cm quyn vào đu năm 2016.

Chỉ đến sát kỳ hp quc hi tháng 5 - 6 năm 2018, ‘lut bán nước’ mi được công b mt cách chính thc như s đã ri. Trước đó, đã không có bt kỳ mt đng tác nào, dù là nh nht hoc ch mang tính m dân, nhm đến vic thông báo cho dân hoc lấy ý kiến ca dân v d lut đc khu.

Nhưng ngay sau khi d lut Đc khu được công b, rt nhiu người dân và trí thc đã dy lên mt làn sóng phn kháng phn n, so sánh D lut v đc khu kinh tế vi hình thc nhượng đa mà ch đt nước nào nghèo đói lc hu mi cn đến, mt khác h cnh báo nó có thể b nước láng ging Trung Quc li dng đ di dân.

Chỉ đến khi không khí và tâm trng bc xúc ca dân chúng lên cao đ, Th tướng Phúc mi l hình đ thanh minh : ‘Giao đt 99 năm không phi mu cht ca lut đc khu".

Nhưng khi không khí bc xúc của dân chúng và trí thc không còn là ma mai hay ch trích đi vi d lut đc khu mà đã bùng n thành rt nhiu văn thư, bài viết phn bác và phn kháng, đng thi manh nha mt làn sóng biu tình phn đi d lut này, ông Phúc li ‘t din biến’ khi t thay đổi quan đim trước đó ca mình sang ‘S điu chnh cho thuê đt đc khu xung dưới 99 năm’.

Trong khi đó, Quốc hi Vit Nam mt ln na chng t cái năng lc ni bt ca nó : không ch hùa theo các nhóm li ích đ tăng vt thuế và ‘bóc lt dân ta đến tận xương ty’, tuyt đi đa s còn li trong s gn 500 đi biu quc hi vn tiếp tc thói ‘ng ngày’ trong cơn mng du vong bn và vong dân.

Sau khi dự lut Đc khu b phn ng d di, người dân đã phát hin ra ngun cơn vì sao Ch tch quc hi Nguyn Thị Kim Ngân li nhn mnh theo li áp đt ‘B Chính tr đã quyết đnh v lut đc khu ri…’ : vào thi gian hi tho v ch trương đc khu Vân Đn Qung Ninh, Nguyn Th Kim Ngân nm trong s quan chc VIP tham d hi tho này và đã ‘nhit tình v tay’ dành cho ‘luật bán nước’.

Trọng li ch đo ‘trm’ ?

Trong thời gian d lut Đc khu ‘mai phc’ ch thi cơ thây ma sng li, Trưởng ban T chc trung ương Phm Minh Chính đã ‘chém vè’ mà không mt ln nào xut hin c vũ cho d lut này như ông ta đã n ào khuếch trương trước đây. T đó đến nay, Phm Minh Chính cũng b cho rng đã ‘tht sng’ trước Nguyn Phú Trng. Thm chí Chính còn có th b loi khi danh sách B Chính tr d kiến cho Đại hội 13 vào năm 2021.

Cũng từ đó đến nay, người ta không còn thy Nguyễn Th Kim Ngân hin ra đ PR cho lut Đc khu.

Trên sân khấu lut Đc khu vào lúc này ch còn duy nht ‘din viên’ Nguyn Xuân Phúc - cũng là mt trong nhng ng c viên sáng giá cho cái ghế tng bí thư đng ti Đại hội 13, nếu Nguyn Phú Trng ‘sc cùng lực kit’.

Ngay lập tc, dư lun bt lên mt nghi ng rt ln : sau ‘lut riêng’ ca Phm Minh Chính và Nguyn Th Kim Ngân, vai trò ‘lut chung’ ca Nguyn Xuân Phúc có th được hiu ra sao ? Liu ông Phúc có li ích gì trong các phi v đu cơ tài chính và chính trị ca ‘lut bán nước’ ?

Còn vào lúc này và khi ‘luật bán nước’ mt ln na b hoãn trình ra Quc hi, phi chăng đng thái đó có liên quan trc tiếp đến s ‘tái xut’ ca Nguyn Phú Trng và li cm thán ‘Nó la mình !’ trước đó ca ông ta, đ thêm một ln Trng buc phi ch đo ‘trm’ d lut phn dân hi nước này ?

Phạm Chí Dũng

Nguồn : VOA, 21/05/2019

Published in Diễn đàn

Tương lai Việt Nam vẫn toàn là câu hỏi, theo phát biểu của Tổng bí thư Trọng

BBC, 19/05/2019

Phát biểu của Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng khi khai mạc Hội nghị Trung ương 10 của Đảng cộng sản Việt Nam hôm 16/05 ở Hà Nội, nêu ra một loạt câu hỏi về đất nước từ nay đến 2045.

tróngang0

Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng khi khai mạc Hội nghị Trung ương 10 của Đảng cộng sản Việt Nam hôm 16/05 ở Hà Nội

Đầu tiên là về định hướng cho quốc gia

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đặt câu hỏi :

- Chiến lược là thế nào ?

Chúng ta định hướng mốc là đến năm 2026 là mốc, năm 2030 là mốc rất quan trọng (100 năm thành lập Đảng) và đến năm 2045 (100 năm thành lập nước).

- Vậy chúng ta định hướng, hình dung ra nước ta vào năm 2030 sẽ là thế nào ?

- Đến năm 2045 nước ta sẽ hình dung như thế nào ?

- Thời kỳ quá độ là thế nào ?

- Đổi mới Chính trị và đổi mới kinh tế là thế nào ?

- Đổi mới Chính trị có phải là Đổi mới chế độ chính trị không ?

Rồi ông bình luận, "Lâu nay cứ nói ào ào. Đổi mới chính trị là đổi mới hệ thống chính trị, tổ chức bộ máy, nhân lực, phương thức, lề lối làm việc… hiểu cho đúng những cái đó.

Cứ nói đổi mới kinh tế đồng thời đổi mới chính trị. Vừa rồi nói ta đổi mới kinh tế không chịu đổi mới chính trị".

Sau đó là về tình hình thế giới...

Với nhiều diễn biến xảy ra dồn dập trong một tháng ông Trọng vắng mặt vì lý do sức khỏe, ông đã tự cập nhật các chủ đề quốc tế bằng nhiều câu hỏi.

- Từ nay đến năm 1945, tình hình thế giới sẽ thế nào ?

Rồi ông điểm ra :

- Mỹ thế này, Trung Quốc thế này, EU thế này, Anh - Brexit như thế, khủng hoảng mãi, ra không ra được, vào không vào được, Triều Tiên thế này, Nhật thế nào, Hàn Quốc rồi là Bắc Triều Tiên, Trung Quốc với Mỹ bây giờ đang tình hình thế nào ?

- Khu vực Đông Nam Á, dự báo tình hình sắp tới sẽ thế nào, trên cơ sở đó xác định mục tiêu từ đây đến đó phải được đến cái gì ?

Về một số đô thị lớn đang muốn vươn lên thành 'thông minh', Tổng bí thư hỏi :

- Tôi nói ví dụ Thành phố Hồ Chí Minh, mươi năm nữa, 15 năm nữa sẽ là thế nào ?

- Có hình dung được hết không ? Hà Nội sẽ là thế nào ?

- Cứ nói thành phố thông minh, thành phố xanh, đấy là cách nói về một khía cạnh đi vào cuộc cách mạng công nghiệp mới này thôi, còn nước ta đến 2030 sẽ là nước gì ?

- Nước công nghiệp phát triển hay là một nước phát triển, hay là một nước công nghiệp theo hướng hiện đại, nội hàm của nó là cái gì ?

tróngang01

Xã hội Việt Nam nay có đông thanh thiếu niên với suy nghĩ khác xa thế hệ 'cách mạng' và ngưỡng mộ những nhân vật không thuộc hệ thống chính trị - Không chỉ là một hiện tượng gây bão mạng xã hội thời gian qua, Khá Bảnh còn nhận được nhiều sự chú ý ngoài đời - Ảnh minh họa

Tổng bí thư Trọng, người có chức danh giáo sư ngành xây dựng Đảng theo mô hình Liên Xô đã cho rằng một số khái niệm mà hệ thống tuyên giáo Việt Nam nói liên tục những năm qua đã không còn phù hợp :

"Năm 2001 chúng ta đã xác định đến năm 2020 nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại, giờ đã trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại chưa ? Phải thay đổi rồi, không dùng cái từ ấy nữa rồi".

trongsang2

Thành phố Hồ Chí Minh 'thông minh là thông minh thế nào' ? - Ảnh chụp một công ty IT ở Thành phố Hồ Chí Minh chỉ có tính minh họa

Rồi ông lại tự hỏi :

- Sắp tới nó sẽ là cái gì ?

Và ông nhận xét, "Khó lắm các đồng chí ạ, cả lý luận và thực tiễn, phải hiểu biết rất sâu sắc thực tế, cả trong nước và quốc tế".

Ông cũng nêu vấn đề bất bình đẳng trong đối xử kinh tế tư nhân :

"Đừng có kỳ thị với kinh tế tư nhân, phải công bằng, tôi đề nghị sắp tới nơi nào làm tốt phải biểu dương, khen thưởng, thậm chí phong danh hiệu anh hùng cho doanh nghiệp tư nhân...".

Sự trở lại tương đối mạnh khỏe của ông Nguyễn Phú Trọng, người vừa tròn 75 tuổi, đã khiến những người ủng hộ ông vui mừng.

Họ hy vọng ông tiếp tục công cuộc chống tham nhũng, còn gọi là 'đốt lò'.

Những có những ý kiến khác tin rằng tình hình Việt Nam đã thay đổi quá xa, những lý luận cũ kỹ của Đảng Cộng sản Việt Nam và nhãn quan cầm quyền của họ, dù có ý định tốt của Tổng bí thư Trọng chỉ đạo, cũng khó tạo được đột phá gì.

Có vẻ như sự khác biệt quan điểm về rất nhiều vấn đề nay được thể hiện khá công khai.

Tổng bí thư Trọng nêu ví dụ rằng chỉ riêng về tên của văn kiện cho Hội nghị 10 lần này, "khi đưa ra Trung ương thảo luận còn đưa ra dự kiến 112 tên gọi khác nhau".

Ông tiết lộ, "riêng cái đó đã cãi nhau rồi".

Và ông đặt ra thách thức cho các cấp : "Phải sắp xếp trước sau như thế nào ? Khó lắm không dễ".

Cuối cùng, Tổng bí thư, Chủ tịch nước, Giáo sư Nguyễn Phú Trọng chúc cho Hội nghị "thành công... không được 10 phần mà được 5 phần cũng là tốt".

*********************

Ông Trương Tấn Sang và hiện tượng 'về hưu mới nói mạnh'

BBC, 19/05/2019

Một nhà quan sát ở Thành phố Hồ Chí Minh nói với BBC rằng các phát ngôn của cựu Chủ tịch Trương Tấn Sang gần đây là kiểu "té nước theo mưa", vì "bầy sâu thời ông tại vị đã sinh sôi không kiểm soát nổi".

trongsang3

Tại Hội nghị Trung ương 7 năm 2003, ông Trương Tấn Sang bị kỷ luật "bằng hình thức khiển trách"

Hôm 17/5, cựu Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có bài "Tìm chọn hiền tài" đăng trên truyền thông trong nước để thể hiện "đôi điều suy ngẫm công tác cán bộ".

"Chúng ta đã có những bài học đau xót về việc giới thiệu cán bộ không đủ phẩm chất và năng lực nhưng là cánh hẩu, là họ hàng, là đổi chác và cũng không loại trừ việc đút lót tiền bạc, của cải để được vào các vị trí trọng yếu", bài báo viết.

'Tự vả vào mặt mình'

Hôm 19/5, trả lời BBC từ Thành phố Hồ Chí Minh, ông Nguyễn Đức, nhà báo tự do, nói :

"Theo tôi, 10 năm làm thường trực Ban bí thư, 5 năm làm chủ tịch nước, ông Sang phải chịu trách nhiệm rất lớn về công tác cán bộ. Ngay khi còn đương chức, ông Sang đã không dám gọi thẳng đích danh những tệ hại trong công tác cán bộ đầy yếu kém, lợi ích nhóm cài cắm".

"Vì thế các phát biểu của ông ấy khi về hưu rất vô giá trị và tự vả vào mặt mình. Có thể ông ấy đã nhận ra sai lầm mà mình có phần trách nhiệm nên hiến kế "chọn hiền tài".

"Việc ông ấy hay phát biểu về "bầy sâu" lợi ích nhóm thao túng trong công tác cán bộ là một tín hiệu cho thấy sắp đến các nhóm lợi ích cũ thời thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ tiếp tục bị phanh phui. Điều này trong nhiệm kì chủ tịch nước ông không làm được, nếu không muốn nói là bất lực".

"So với cựu Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, ông Sang xuất hiện dày đặc sau khi về hưu và có nhiều phát ngôn gây thu hút dư luận. Điều này có thể thấy sức ảnh hưởng của ông Sang vẫn rất sâu trong hệ thống chính trị này. Dù ông Sang đã không còn "ngai".

"Ông Sang tuy nói nhiều về công tác cán bộ, lợi ích nhóm nhưng ông chưa từng xin lỗi và nhận trách nhiệm về nhân sự trong 10 năm làm thường trực Ban bí thư, 5 năm làm chủ tịch nước".

"Nên dù ông có nói rất hay, rất "tâm huyết" nhưng vô giá trị vì "bầy sâu" thời ông đã sinh sôi không kiểm soát nổi. Dù công cuộc đốt lò do Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đang đẩy mạnh nhưng hiệu quả đến đâu vẫn chưa thể nói là "nức lòng nhân dân cả nước" như báo chí nêu".

"Và cuối cùng, ông Sang phát biểu như kẻ vô can. Điều này càng lộ rõ việc phát ngôn này là kiểu "té nước theo mưa".

Một số ý kiến trên Facebook BBC tiếng Việt

Bạn đọc Nguyễn Thanh Công Tuan : "Cứ bỏ điều 4 trong Hiến pháp giống như Liên Xô họ đã bỏ điều 6 trong hiến pháp là Đảng cộng sản không còn lãnh đạo tuyệt đối toàn dieện nữa là khi ấy sẽ có nhiều người tài ra ứng cử và bọn ngu dốt và cướp tiền thuế của dân không còn đất sống nữa và khi ấy đất nước mới phát triển được nếu không cải cách thể chế thì mấy bố đừng nói gì đến tìm người hiền tài nói nhiều thì dân họ chửi cho".

Bạn đọc Phan van Phung : "Khi đương quyền, đương chức sao không nói. Giờ về rồi mạnh miệng chỉ tổ người ta cười cho. Cái chế độ này làm sao tìm được người tài. Chỉ khi nào thay đổi chế độ chính trị, bỏ độc đảng độc tài. Tam quyền phân lập. Tự do báo chí thì lúc ấy mới quy tụ được nhân tài. Bây giờ con ông cháu cha nó chiếm hết chỗ ngon rồi..".

Bạn đọc Minh Nguyen Khue : "Tôi cóc có tin ông này. Lúc ông ta còn đương chức thì ngậm tăm. Ngay tên của ai đó cũng phải gọi tránh đi là X là Y. Sao những người này không biết xấu hổ. Họ tưởng họ cao quý".

Facebooker Tran Ngoc Khuong : "Hồi còn là Chủ tịch nước, Chủ tịch đã loại bỏ được bao nhiêu kẻ cơ hội ? Thưa ông Trương Tấn Sang !"

Sự nghiệp của ông Trương Tấn Sang

Ông Trương Tấn Sang được bầu vào Bộ Chính trị năm 1996, giữ chức Bí thư Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh.

Năm 2000, ông trở thành trưởng ban Kinh tế Trung ương.

Năm 2001, ông tiếp tục vào Bộ Chính trị và giữ chức trưởng ban Kinh tế Trung ương.

Nhưng tại Hội nghị Trung ương 7 năm 2003, ông bị kỷ luật "bằng hình thức khiển trách".

Thông cáo chính thức khi đó nói việc kỷ luật là vì "trong thời kỳ làm Bí thư Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh (khóa VI) chưa làm tròn trách nhiệm trong việc chỉ đạo điều tra, ngăn chặn những hoạt động tội phạm của Trương Văn Cam cùng đồng bọn và có những khuyết điểm trong công tác cán bộ".

Tuy vậy, đến Đại hội Đảng X năm 2006, ông tiếp tục được bầu vào Bộ Chính trị, giữ chức thường trực Ban Bí thư.

Tại Đại hội XI năm 2011, ông tiếp tục ở trong Bộ Chính trị, trở thành chủ tịch nước.

Năm 2016, ông xin không tái cử tại Đại hội XII và thôi chức chủ tịch nước.

*******************

Nguyên Chủ tịch nước Trương Tấn Sang : Tìm chọn hiền tài (Tuổi Trẻ, 17/05/2019)

Nhân dịp kỷ niệm lần thứ 129 ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2019), nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có đôi điều suy ngẫm về công tác cán bộ.

trongsang4

Nguyên Chủ tịch nước Trương Tấn Sang gặp gỡ người dân ở Thành phố Hồ Chí Minh - Ảnh : Duyên Phan

Người cán bộ được giới thiệu để tuyển chọn phải có trách nhiệm trình bày rõ trước cơ quan tuyển chọn về những thành quả nổi bật đã làm, được cơ quan, đơn vị, nhân dân thừa nhận và phải trình bày những công việc mình sẽ làm trên cương vị công tác mới. Các cơ quan chức năng và nhân dân sẽ đánh giá quá trình "thi tuyển" này thông qua các cơ chế giám sát, qua báo chí và dư luận quần chúng.

Trương Tấn Sang

(nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Chủ tịch nước)

----------------------------

Các triều đại trong lịch sử nước ta đều coi việc tìm chọn hiền tài là việc hệ trọng của quốc gia.

Những bài học từ lịch sử

Nhà Lý cho ra đời Quốc Tử Giám, trường "đại học" đầu tiên của nước ta, để mở khoa thi đầu tiên đào tạo nhân tài. Viên quan văn võ song toàn Tô Hiến Thành ghi dấu ấn đậm nét trong lịch sử dân tộc chính là trong thời nhà Lý.

Năm 1253, nhà Trần lập Quốc Học Viện, ban hành thể lệ thi cử rất nghiêm khắc để tránh chuyện con nhà giàu chạy chọt đỗ đạt. Chế độ thi cử đó đã phát hiện và bồi dưỡng ra những danh nhân văn hóa như Nguyễn Hiền đỗ Trạng nguyên năm 13 tuổi ; Mạc Đĩnh Chi, vị quan liêm khiết, vị sứ thần thông minh, hiểu biết sâu rộng, tài năng khí phách ; hay nhà sử học Lê Văn Hưu, người biên soạn bộ quốc sử đầu tiên của nước ta.

Nhà Hồ chỉ trị vì trong một thời gian rất ngắn nhưng qua tuyển cử đã phát hiện những bậc kiệt hiệt như Nguyễn Trãi, sau này là nhà văn hóa lớn của dân tộc... Đến thời Hậu Lê, Vua Lê Lợi ngay năm đầu ở ngôi đã hạ chiếu nói lời thiết tha : "Muốn thịnh trị phải được người hiền tài, muốn được người hiền tài thì phải do tiến cử. Cho nên người đứng đầu thiên hạ phải lo việc ấy trước tiên".

Minh Mạng, vị vua thứ hai triều Nguyễn, đã biến việc cầu người hiền tài thành một chính sách nhất quán của triều đình khi ấy. Sách Khâm định Đại Nam hội điển sử lệ của nội các triều Nguyễn ghi lại có tới 11 lần vua Minh Mạng ban dụ để cầu người hiền tài tham gia vào bộ máy hành chính nhà nước.

Vua Quang Trung ngay sau khi đánh tan quân Thanh đã giao cho Ngô Thì Nhậm thay mình viết chiếu cầu hiền, hoặc kiên nhẫn ba lần viết thư mời La Sơn phu tử Nguyễn Thiếp ra giúp rập cho nhà Tây Sơn, là những tấm gương điển hình cho việc chiêu hiền đãi sĩ tìm chọn người tài của cha ông ta.

"Chiếu cầu hiền" khi cách mạng thành công

Thời nay, một con người kiệt xuất luôn coi trọng việc thu phục và sử dụng người tài đức là Chủ tịch Hồ Chí Minh. Ngay sau khi Cách mạng Tháng Tám thành công, cuối năm 1945, Hồ Chủ tịch đã hai lần viết thư mời cụ Huỳnh Thúc Kháng, một nhà chí sĩ yêu nước, ra giúp việc cho Chính phủ.

Rồi trong những ngày dầu sôi lửa bỏng năm 1946, trước khi sang Pháp thực hiện chuyến công du nước ngoài lâu ngày, Bác Hồ đã ký sắc lệnh ủy nhiệm cụ Huỳnh Thúc Kháng, một nhân sĩ ngoài Đảng Cộng sản, làm quyền Chủ tịch nước với lời dặn dò gan ruột : "Dĩ bất biến ứng vạn biến !". Cụ Huỳnh đã đảm nhiệm công việc này một cách trọn vẹn.

Từ nước Pháp trở về, Bác đã đi cùng với bốn trí thức Việt kiều yêu nước là kỹ sư luyện kim Võ Quý Huân, bác sĩ Trần Hữu Tước, kỹ sư mỏ Võ Đình Quỳnh và nhà khoa học Phạm Quang Lễ (giáo sư Trần Đại Nghĩa).

Tiếp sau đó, những trí thức lớn khác ở Pháp như Nguyễn Khắc Viện, Phạm Huy Thông, Trần Đức Thảo... cũng về Việt Nam. Trong bối cảnh muôn vàn thiếu thốn, các trí thức này đã có những đóng góp to lớn vào công cuộc kháng chiến và sau này là kiến quốc của toàn dân tộc.

Chỉ một thời gian ngắn sau khi Chủ tịch Hồ Chí Minh về nước, ngày 20/11/1946, trên báo Cứu Quốc xuất hiện một bài báo, nói đúng hơn là một thông báo, dưới ký tên "Chủ tịch Chính phủ Việt Nam - Hồ Chí Minh", viết : "Nước nhà cần phải kiến thiết. Kiến thiết cần phải có nhân tài.

Trong số 20 triệu đồng bào chắc không thiếu người có tài có đức. E vì Chính phủ nghe không đến, thấy không khắp, đến nỗi những bực tài đức không thể xuất thân. Khuyết điểm đó tôi xin thừa nhận.

Nay muốn sửa điều đó và trọng dụng những kẻ hiền năng, các địa phương phải lập tức điều tra nơi nào có người tài đức, có thể làm được những việc ích nước lợi dân, thì phải báo cáo ngay cho Chính phủ biết".

Đây chính là một dạng "Chiếu cầu hiền" của người đứng đầu Chính phủ nước Việt Nam non trẻ lúc bấy giờ.

Những bài học đau xót

Nghị quyết Hội nghị lần thứ 3 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa VIII đã chỉ rõ : "Cán bộ là nhân tố quyết định sự thành bại của cách mạng, gắn liền với vận mệnh của Đảng, của đất nước và chế độ".

Như thế, có thể thấy vận mệnh của đất nước, của chế độ tùy thuộc vào cái cách mà chúng ta lựa chọn đội ngũ cán bộ các cấp, trong đó có cấp chiến lược, những người đảm trách công việc nặng nề là chèo lái con thuyền quốc gia.

Điều đó đòi hỏi sự trong sáng, tinh thần trách nhiệm cao cả vì sự nghiệp chung của những cán bộ lớp trước trong việc giới thiệu với cơ quan có thẩm quyền tuyển chọn những người xứng đáng.

Chúng ta đã có những bài học đau xót về việc giới thiệu cán bộ không đủ phẩm chất và năng lực nhưng là cánh hẩu, là họ hàng, là đổi chác (tôi nâng đỡ con anh thì anh nâng đỡ con tôi, hoặc tôi nâng đỡ người của anh thì anh nâng đỡ người của tôi...) và cũng không loại trừ việc đút lót tiền bạc, của cải để được vào các vị trí trọng yếu.

Cho đến nay, mặc dù công tác cán bộ đã được đổi mới nhiều, nhưng trên thực tế vẫn không tránh khỏi còn những sai sót nghiêm trọng là kẽ hở để những kẻ tham lam, cơ hội, kém đức kém tài chui vào bộ máy, tạo dựng bè cánh, gây nên những tác hại nghiêm trọng, dẫn đến sự bất bình to lớn trong nhân dân và đặt sinh mệnh chính trị của Đảng, của chế độ vào thế bất lợi.

Không thể để những kẻ kém đức kém tài, vô liêm sỉ, "chạy chức chạy quyền", có nguồn tài sản bất minh, nâng đỡ người thân, gia đình, họ hàng, là cánh hẩu, bị xã hội và báo chí lên án, lại vẫn có thể biện bạch thách thức dư luận hay lên giọng rao giảng đạo đức.

Không thể để một ông cán bộ cấp cao phát ngôn bừa bãi, đề ra những chính sách gây thiệt hại cho đất nước và nhân dân có thể tiếp tục nhơn nhơn tại vị. Lại càng không để cho những quan tham, dù ở cấp nào, có thể trốn tránh trách nhiệm và "hạ cánh an toàn".

Càng là người của tổ chức, của Đảng, càng phải chịu trách nhiệm nặng nề hơn trước sự nghiêm minh của pháp luật, sự giám sát của nhân dân.

Rà soát lại "quy trình"

Làm thế nào để có thể hạn chế tối đa những sai sót trong công tác lựa chọn cán bộ, đặc biệt là ở cấp chiến lược?

Câu trả lời ở đây là cơ chế trách nhiệm.

Quy trình tuyển chọn, đề bạt cán bộ là của tập thể, nhưng công việc giới thiệu cần được cá nhân hóa để thuận tiện cho việc vận hành cơ chế trách nhiệm.

Cá nhân người giới thiệu có trách nhiệm bảo vệ sự tiến cử của mình trước các cơ quan chức năng. Người cán bộ được tiến cử có thành tích và tiến bộ thì cá nhân người giới thiệu và tập thể giới thiệu được khen thưởng xứng đáng.

Nếu người được tiến cử vi phạm những tiêu chuẩn về chuyên môn, đạo đức trong công việc, người giới thiệu và những thành viên nào trong tập thể tán thành giới thiệu bổ nhiệm nhân sự sai lầm cũng phải chịu trách nhiệm và bị xử lý kỷ luật tương xứng.

Người cán bộ được giới thiệu để tuyển chọn phải có trách nhiệm trình bày rõ trước cơ quan tuyển chọn về những thành quả nổi bật đã làm, được cơ quan, đơn vị, nhân dân thừa nhận và phải trình bày những công việc mình sẽ làm trên cương vị công tác mới.

Các cơ quan chức năng và nhân dân sẽ đánh giá quá trình "thi tuyển" này thông qua các cơ chế giám sát, qua báo chí và dư luận quần chúng.

Cơ quan có thẩm quyền ra quyết định bổ nhiệm cán bộ vào các vị trí trong hệ thống chính trị phải chịu trách nhiệm nếu kết quả bổ nhiệm nhân sự ấy lại là người kém đức kém tài ; đồng thời cơ quan ra quyết định cũng phải có đủ thẩm quyền và có trách nhiệm xử lý nhanh chóng những trường hợp cán bộ sai phạm trong công tác.

Ở các quốc gia văn minh, chỉ cần một bộ trưởng lỡ lời là đủ để cho chính phủ buộc người đó thôi chức để giữ uy tín cho đảng cầm quyền. Còn ở ta, một quốc gia có nền văn hiến hàng nghìn năm rực rỡ, sao lại không thể làm như vậy ?

Chúng ta đã có cả một hệ thống các quy định khá chặt chẽ của Đảng cho đến các quy định của Nhà nước, nhưng vẫn xảy ra tình trạng "một bộ phận không nhỏ" cán bộ, đảng viên trong bộ máy công quyền các cấp thoái hóa, biến chất, vi phạm kỷ luật Đảng, vi phạm pháp luật, trong đó có những trường hợp hết sức nghiêm trọng và kéo dài.

Thực tế đó cho thấy cần phải rà soát lại toàn bộ "quy trình" tuyển chọn, bổ nhiệm cán bộ, khắc phục những hạn chế, yếu kém đã bộc lộ, đồng thời cũng phải rà soát lại quy trình xử lý cán bộ sai phạm theo hướng kiên quyết, nhanh gọn hơn, không thua kém gì các quốc gia văn minh.

Với cơ chế tìm chọn hiền tài đúng đắn, tiến bộ, phù hợp thực tiễn hiện nay, chắc chắn chúng ta sẽ loại bỏ được những kẻ kém đức, kém tài, cơ hội, chui sâu leo cao, đồng thời tìm chọn được những cán bộ có đủ đức tài làm rường cột quốc gia, đáp ứng được sự mong mỏi của nhân dân.

Dù ở hoàn cảnh nào thì đức hi sinh, khát vọng cống hiến cho Tổ quốc luôn là những giá trị bất biến của hiền tài.

Thành phố Hồ Chí Minh, 15/5/2019

Những lời để lại cho muôn đời sau

Tiến sĩ Thân Nhân Trung, khi được Vua Lê Thánh Tông giao soạn bài văn bia cho bia tiến sĩ đầu tiên khoa Nhâm Tuất (1442) đã viết : "Hiền tài là nguyên khí của quốc gia. Nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh mà hưng thịnh; nguyên khí suy thì thế nước yếu mà thấp hèn.

Vì thế các bậc đế vương thánh minh không đời nào không coi việc giáo dục nhân tài, kén chọn kẻ sĩ, vun trồng nguyên khí quốc gia làm công việc cần thiết...".

Những lời ấy đã được đục khắc vào bia đá, để lại cho muôn đời con cháu noi theo mà thực hiện.

Mối liên hệ hữu cơ giữa "nguyên khí quốc gia" - những người hiền tài - với vận mệnh quốc gia, dân tộc là điều đã được chứng minh qua lịch sử mấy ngàn năm của đất nước. Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, khi nhờ có hai gia tướng tài năng đức độ Dã Tượng và Yết Kiêu mà thoát khỏi vòng vây quân thù đã thốt lên rằng: "Chim hồng hộc sở dĩ bay cao được là nhờ ở sáu trụ xương cánh cứng rắn".

Ngày nay, những cán bộ liêm chính, đức tài vẹn toàn được lựa chọn đảm nhiệm các trọng trách, sẽ là những trụ xương cánh cứng rắn để Đảng cầm quyền và bộ máy chính quyền vững mạnh, phục vụ nhân dân một cách hiệu quả, đưa đất nước tiến lên vững chắc trên con đường hội nhập và phát triển.

Thời cơ và thách thức nằm ngay trong chính chúng ta.

Trương Tấn Sang

(nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Chủ tịch nước)

Published in Diễn đàn

Tổng bí thư, Chủ tịch nước Việt Nam Nguyễn Phú Trọng đã xuất hiện bằng xương bằng thịt tại Hội nghị Trung ương 10 ngày 16/5.

stroke7

Hình ông Nguyễn Phú Trọng ngày 14/5, ảnh của Thông tấn xã Việt Nam công bố

Tại đó, ông đặt ra ba câu hỏi mang tính gợi mở :

1. Có nên xóa bỏ thành phần kinh tế nhà nước hay không ?

2. Đổi mới chính trị có phải là đổi mới chế độ chính trị không ?

3. Có cần phải sửa đổi điều lệ của Đảng CSVN hay không ?

Ba câu hỏi cốt lõi này vừa bình thường vừa không bình thường.

Bình thường ở chỗ không thấy lóe lên cái gì trong câu chữ nhưng không bình thường ở chỗ có những câu hỏi chưa bao giờ hỏi.

Câu hỏi có nên xóa bỏ thành phần kinh tế nhà nước không là câu hỏi chưa bao giờ các lãnh đạo Đảng Cộng sản đặt ra kể từ đổi mới đến nay. Đây là câu hỏi cốt lõi cho định hướng kinh tế, giữ cái đuôi "định hướng XHCN" gây tai họa lâu nay hay bỏ đi.

Mặc dầu ông Trọng có rào đón (dĩ nhiên là phải rào đón) rằng "Kinh tế nhà nước có mặt tốt, nhưng vừa qua có rất nhiều thất thoát. Nhưng từ chỗ thất thoát như thế mà dẫn đến coi nhẹ kinh tế nhà nước, chuyển tất cả sang tư nhân thì có đúng không ?" nhưng ông không hẳn kết luận trong câu chữ là giữ lại cái đuôi, bởi vì ông nói tiếp "Tôi nói ví dụ những vấn đề như vậy có cần bàn không ? Lần này tôi nói mang tầm chiến lược là như thế".

Ở thời điểm này, gợi mở là một tiến bộ vì nó còn quá sớm để kết luận. Quá sớm là vì tình hình quốc tế chưa hoàn toàn thuận lợi, Mỹ và Trung đang giằng co, ông Trọng chưa đi Mỹ, nhận thức của 4 triệu đảng viên còn chưa thông suốt hoàn toàn, hàng ngũ lãnh đạo vẫn còn những kẻ muốn giữ cái đuôi để dễ bề kiếm chác.

Nhưng xu thế lịch sử phải đưa tới chỗ bỏ cái đuôi này. Vậy thì trong hội nghị đầu tiên của kỳ đại hội này, chỉ cần gợi mở là đủ vì còn nhiều hội nghị khác cho tới trước khi đại hội.

Câu hỏi thứ 2 đã từng đặt ra nhưng cũng chưa từng đặt ra. Đổi mới đảng thì đã từng đặt ra nhưng đổi mới chính trị dường như chưa từng đặt ra.

Cái mới là câu hỏi "Đổi mới chính trị có phải là đổi mới chế độ chính trị không ?"

Mặc dầu liền sau đó ông Trọng vội "cố thủ" trở lại, bảo là chỉ "đổi mới hệ thống chính trị, tổ chức bộ máy, nhân lực, phương thức, lề lối làm việc…" nhưng ông Trọng cũng đã nói ra cái điều mà thời cuộc đặt cho ông : "Đổi mới chế độ chính trị".

Đổi mới chế độ chính trị là không còn đảng Cộng sản lãnh đạo toàn diện mà sẽ có nhiều đảng cùng tham gia lãnh đạo, đó là mong muốn của thời đại nhưng cũng như đổi mới kinh tế, điều này còn quá sớm ở hội nghị 10 và ông Trọng đã khẳng định là không có chuyện đổi mới này.

Nhưng, tôi đánh giá cao câu hỏi mang tính chất mà những người lãnh đạo cộng sản như ông Trọng coi là cấm kị ấy.

Hỏi một câu hỏi cấm kị với vị trí ông Trọng là một tiến bộ lớn.

Câu hỏi cuối cùng là có sửa điều lệ đảng của đảng ông ấy hay không.

Câu hỏi này ông Trọng đặt ra đầu tiên trong bài diễn văn nhưng tôi đặt cuối vì nó phụ thuộc 2 câu hỏi trên. Nếu có thay đổi về kinh tế và chính trị thì mới sửa điều lệ đảng, còn nếu không thì không sửa.

Tôi còn đặc biệt chú ý đến đoạn này, mang tính khái quát cao :

"Vậy chúng ta định hướng, hình dung ra nước ta vào năm 2030 sẽ là thế nào ? Đến năm 2045, nước ta sẽ như thế nào ?".

Ông Trọng trả lời cho câu hỏi trên : "Đây là những vấn đề rất lớn, vô cùng khó".

Hình dung Việt Nam đến 2045 khó thì đúng, vì nó quá xa, nhưng tới 2030, chỉ có 11 năm nhưng ông than khó, thì đó là tín hiệu cho thấy ông không thể chắc được điều gì.

Nó hoàn toàn khác với giọng điệu từng nghe từng thấy của các lãnh đạo đảng xưa nay "Chúng ta phải kiên trì trên con đường tiến lên chủ nghĩa xã hội và nhất định chúng ta sẽ thắng lợi".

Trong một bài phát biểu ngắn chỉ 2.600 từ, ông Trọng 2 lần than thở không thể biết Việt Nam 10 năm sau như thế nào :

"Báo cáo trình ra Đại hội không giống như báo cáo thành tích hàng năm, mà cũng phải phân tích quá trình của địa phương, đơn vị mình hiện tại và sắp tới hình dung xem địa phương ta đến năm 2030 sẽ ra sao, đến năm 2045 sẽ là như thế nào.

Đây là việc khó lắm, không dễ, cho nên các đồng chí phải nghiên cứu, chuẩn bị hết sức công phu".

Bài phát biểu của ông Trọng thật ra có rất nhiều thông điệp, không phải là một bài phát biểu "một lần như mọi lần".

Trần Đình Thu

Nguồn : BBC, 19/05/2019

Published in Diễn đàn

Đây hình như là câu hỏi của tất cả những người quan tâm tới sự kiện chính trị cả ở trong nước lẫn ngoài nước, cả của người Việt lẫn những người ngoại quốc.

npt6

Ngày 14/5/2019, ông Nguyễn Phú Trọng chính thức tái xuất hiện trên chính trường Việt Nam - Ảnh minh họa

Nhưng câu trả lời thì vẫn chưa có, và chắc chắn sẽ không có, vì sau khi tái xuất hiện ngày 14/5, mặc dù, người ta thấy rõ ràng là ông chưa chết, nhưng còn sống hay không thì không ai trả lời được, vì nhiều lý do :

Một là, ai cũng thấy trên tay trái ông, xuất hiện chiếc đồng hồ điện tử theo dõi nhịp tim, huyết áp và diễn biến thể trạng của ông, trên ngực bên trái, dưới lớp áo sơ mi, người ta thấy hình một chiếc hộp vuông, mà các nhà chuyên gia cho rằng đó là thiết bị trợ tim, nó giúp giữ cho mạch đập nhịp tim lúc bình thường và tạo xung lực kích thích tim đập nhân tạo trong trường hợp tim ông Trọng ngừng đột ngột.

Điều này xác nhận sự cố tai biến tại Kiên Giang là có thật. Nghĩa là sức khỏe của ông có "vấn đề", mà "vấn đề" ở cái tuổi 75 với hai chức trách siêu nặng trên người, thì không chết thật, mới là chuyện lạ. Nghĩa là sống như chết.

Giống như chuyện Khổng Minh chết vì ôm quá nhiều chức trách, dù cố dâng sao giải hạn, ông Trọng có thể "đi" bất cứ lúc nào, không ai biết được.

Hai là, dù rõ ràng ông chưa chết, nhưng ông sẽ phải rời bỏ chiến trường, hoặc để chữa bệnh, hoặc để tránh một cái chết do sự trừng phạt của một bàn tay ác độc nào đấy. Nên ông sống mà cũng như chết rồi.

Bàn tay ác độc nào ?

Người ta nghi chuyện tai biến tại Kiên Giang có bàn tay của cha con ông Dũng ! Nhưng không có chuyện đó !

- Vì Kiên Giang là "căn cứ địa" của cha con ông Dũng, người được dư luận khẳng định là kẻ "không đội chung trời" với ông Trọng.

Có một quy tắc được xem như định luât là : "Không một sự kiện nào không để lại dấu vết, trừ phi sự kiện đó không diễn ra. Không có một việc làm nào không bị phát hiện, trừ phi việc đó không được làm". Ông Dũng và ông kĩ sư Nguyễn Thanh Nghị không thể không biết định luật đó.

Không ai đưa kẻ thù đến nhà mình để giết, nếu không muốn sẽ cùng chết, thậm chí với trường hợp giết Tổng bí thư - Chủ tịch nước, tức là giết một Hoàng đế, thì còn phải chết nhiều kiếp, nhiều đời sau nữa, vì thành chuyện sẽ được chép lại trong Việt sử.

- Vì trên thực tế, đang có chuyện ngược chiều, có vẻ ông Trọng đang tìm cách khôi phục uy tín và quan hệ với ông Dũng :

Người ta không thể không thấy rẩt rõ rằng gần một năm nay, sự xuất hiện của ông Dũng đầy lên trên mặt báo : ông Dũng dự lễ khánhh thành cầu xuyên biển dài nhất Đông Nam Á ở Hải Phòng, ông Dũng ngồi cạnh Lê Thanh Hải, Lê Hồng Anh tại lễ kỷ niêm Quân Khu 9, ông Dũng gặp và ôm hôn ông Nguyễn Thiện Nhân khi nhận huy hiệu 50 năm tuổi đảng, ông Dũng cùng lãnh đạo Thành phố Hồ Chí Minh dâng hương đài Liệt sĩ, ông Dũng đứng hàng đầu trong lễ tang ông Đồng Sĩ Nguyên, ông Dũng đứng hàng đầu trong tang lễ ông Đỗ Mười, ông Dũng ngồi hàng ghế đầu bên cạnh ông Nông Đức Mạnh trong Hội nghị gặp các cựu lãnh đạo cao cấp, ông Dũng cười trong Lễ tang ông Lê Đức Anh, có là một hành vi bất kính với vong linh một vị mà ông luôn bị gọi là "bố nuôi" không ?

Khi lách mình từ phía sau để cười rất tươi, bắt tay ông Nông Đức Mạnh, người ta biết chắc chắn rằng sau đó ông Trọng sẽ cũng bắt tay ông Dũng với cùng nụ cười (chả lẽ quay gót đi và làm mặt lạnh ?). Dù báo tránh đưa vì một lý do nào đó, thì cả hội trường cũng sẽ đã chứng kiến : "Làm gì có thù oán nào" !

Không phải là ngẫu nhiên, sự xuất hiện của ông Dũng tăng mật độ một cách khác thường, song song với cách thức truyền thông ngày càng công khai bộc lộ thái độ quyết liệt hơn với Trung Quốc :

- Từ đầu năm 2018, khi nhắc đến các vụ đâm chìm, cướp phá ngư dân Việt Nam, truyền thông chính thống đã không dùng chữ "tàu lạ" mà gọi thảng tàu Trung Quốc. Đặc biệt gần đây, bà Lê Thị Thu Hằng nêu đích danh "không phải Hải cảnh Trung Quốc cứu ngư dân Quảng Nam mà là do Tuần duyên biển Việt Nam cứu và đưa về Đà Nẵng", đồng thời Bộ Ngoại giao Việt Nam gửi công hàm tới Đại sứ Trung Quốc, yêu cầu Trung Quốc bồi thường thiệt hại cho ngư dân Việt Nam.

- Lễ kỷ niệm 112 năm ngày sinh của cố Tổng bí thư Lê Duẩn lần đầu tiên được báo chí rầm rộ đưa tin như một sự kiện quan trọng, như cố tình nhắc lại sự kiện ông Duẩn kiên quyết đưa vào Hiến Pháp 1980 rằng : "Vừa trải qua ba mươi năm chiến tranh giải phóng, đồng bào ta thiết tha mong muốn có hòa bình để xây dựng Tổ quốc, nhưng lại phải đương đầu với bọn bá quyền Trung Quốc xâm lược cùng bè lũ tay sai của chúng ở Campuchia" và ông luôn khẳng định : bọn bành trướng bá quyền Trung Quốc là kẻ thù số 1 của nhân dân Việt Nam.

- Vụ Giàn khoan Đông Phương của Tàu đưa vào khai thác tại trên vùng chồng lấn Vịnh Bắc Bộ, Việt Nam đã gửi công hàm phản đối và khẳng định lại việc Trung Quốc vi phạm chủ quyền của Việt Nam.

- Cảnh sát kiểm ngư Việt Nam ngày 08/04, lần đầu tiên ép đuổi hai tàu cá Trung Quốc phải cắt lưới bỏ chạy khỏi lãnh phận biển Việt Nam.

- Sự xuất hiện của Trương Hòa Bình, một kỹ sư thủy lợi không một ngày hành nghề, tiến thân từ một cảnh sát điều tra, leo tới thứ trưởng Bộ công an, rồi từ Chánh án Tòa án tối cao, trở thành ủy viên Bộ Chính trị và nhảy sang làm Phó thủ tướng thường trực, là một người được dư luận xác nhận là con rơi của ông cố Tổng bí thư Lê Duẩn với bà Nguyễn Thị Một, vợ ông Trương văn Ba, thư ký riêng của ông Duẩn trong những năm ông Duẩn nằm hầm hoạt động bí mật.. Ông Trương Hòa Bình được chuẩn bị vào ghế Thủ tướng, cho phương án Tổng bí thư là một người miền Bắc. Việc thăng tiến kỳ lạ của con đẻ kẻ thù số một cuả Bắc Kinh cho thấy thế áp đảo của phe chống Tàu.

- Ông Phạm Bình Minh ngay từ Đại hội 12 đã vào Bộ Chính trị và còn lên phó thủ tướng dưới thời ông Dũng là cú vượt mặt Trung Quốc. Ai cũng biết mối thù không đội chung trời của ông Minh với Trung Nam Hải. Ông này đứng thứ ba trên danh sách kế cận Thủ tướng, sau ông Trương Hòa Bình.

Dễ hình dung một chính phủ mà ông Trương Hòa Bình hoặc ông Phạm Bình Minh làm thủ tướng, thì ảnh hưởng của Trung Quốc và mối quan hệ Việt-Trung sẽ ra sao ? Có cần phải kiện Bắc Kinh ra PCA (Permanent Court of Arbitration - Tòa thường trực quốc tế) mới là công khai đối kháng với Trung Nam Hải không ?

- Trong lễ kỷ niệm 40 năm, Cuộc chiến biên giới năm 1979 lần đầu tiên đã được gọi đích danh là "cuộc chiến tranh xâm lược của quân bành trướng Trung Quốc".

- Ông Dũng, bị hạ bệ vì yếu kém quản lý kinh tế và dính chuyện tham nhũng, nhưng ông Dũng là người thứ hai, sau ông Võ Văn Kiệt đại diện khối bí thư các tỉnh miền Nam, những tỉnh còn đứng ngoài vòng kiểm soát của Trung Quốc. Người ta còn nhớ, ngay sau đám tang do cái chết đột ngột đầy bí ẩn của ông Võ Văn Kiệt, các báo Thanh niên, Tuổi trẻ, Pháp luật, Người Lao động đồng loạt dẫn lời ông Dũng : "phải bằng mọi cách xiết chặt hơn nữa mối quan hệ Việt-Mỹ". Ông Dũng cũng là người Việt Nam cao cấp nhất tuyên bố trước quốc tế tại Singapore, rằng Việt Nam không đổi chủ quyền lấy tình hữu nghị viển vông".

- Thêm nữa, thông thường, lãnh đạo chỉ chọn địa phương đang có thành tích, đến thăm để tôn vinh, để đọc đít-cua khen ngợi, dạo nhạc cho một cú cất nhắc tương lai. Không có Lãnh đạo đi thăm một địa phương trước khi bắt bỏ tù người lãnh đạo cao nhất của địa phương cùng cha và em gái của anh ta. Một tuần trước đó, đã có tin vỉa hè : "Nghị sắp ra Hà Nội" ! Chuyến thăm của ông Trọng tới Kiên Giang là một chỉ dấu công khai thái độ thách thức với Bắc Kinh và là một chứng tỏ lập trường dứt khoát của ông Trọng.

- Cũng có một phỏng đoán rằng : không có tai biến nào cả, tất cả chỉ là một vở diễn đã được lên kế hoạch để ông Trọng tránh mặt ông Tập. Nếu đi dự Hội nghị thượng đỉnh "Một vành đai, một con đường" tại Bắc kinh ngày 26/04/2019, ông Trọng tất phải trình ông Tập kế hoạch chuyến đi Mỹ, và, nếu có chuyện nâng cấp mối quan hệ đối tác toàn diện hiện nay lên "đối tác chiến lược toàn diện", thì ông Trọng sẽ lĩnh án tử ngay lập tức, nghĩa là tai biến não sẽ xảy ra ngay trên đất Trung Quốc. Vì đấy là việc phản bội Trung Quốc, phản bội chủ nghĩa xã hội, mà nói khác đi là lừa dối, thì sau đó cũng sẽ chết. Cái chết vật vã của ông Quang vừa rồi là việc nhãn tiền. Đó là chưa kể ông chắc chắn bị phải đọc diễn văn hay ký kết gì đấy với ông Tập cho "Một vành đai", thì sẽ phải nói gì với Mỹ và chắc chắn bị ông Trump hủy lời mời.

- Nguyễn Chí Vịnh, một vị tướng khét tiếng, từng kiểm soát quan hệ quốc tế, như người phát ngôn của Bộ Quốc phòng, Ủy viên thường trực Hội đồng an ninh quốc gia, thứ trưởng Bộ Quốc phòng, nhưng đột nhiên được giao nhiệm vụ đi Mỹ chủ trì hội nghi tẩy rửa Dioxin cho sân bay Biên Hòa, sau đó, từ ngày 4-8/5/2019, dẫn đầu đoàn đại biểu Bộ Quốc phòng Việt Nam thăm chính thức và đối thoại chính sách quốc phòng tại Cuba, một công việc có vẻ lạc lõng giữa lúc bề bộn công việc quan trọng, nước sôi lửa bỏng tại Biển Đông căng thẳng từng ngày. Một thứ trưởng đang chỉ làm việc của một Đại tá ? Nguyễn Chí Vịnh đang bị cách ly, giam lỏng ?

- Vụ Formosa đang được nhắc lại, cá lại chết trên biển miền Trung, ông Võ Kim Cự đột nhiên lên thanh minh trên báo bác bỏ tin đồn ông đã sang định cư tại Canada ? Có phải Võ Kim Cự đang bị giám sát, bị bắt về, và vụ án Formosa sắp được đưa ra xét xử ? Nếu vậy, thì số phận của Hoàng Trung Hải đã kết thúc. Hoàng Trung Hải là người chịu trách nhiệm chính trong việc cấp phép cho Formosa, một công ty Trung Quốc trá hình, đã từng gây ra vụ cá chết suốt chiều dài 2,5 km biển miền trung, ngày 4/6/2016, trước thềm chuyến thăm Việt Nam của Tổng thống Mỹ Barack Obama.

- Lê Anh Hùng, người hai lần gửi cho Dương Trung Quốc xin chuyển cho Quốc hội, đơn tố cáo nguồn gốc Tàu, đầu sỏ một đường dây buôn lậu ma túy của Hoàng Trung Hải, người đã bị bị bắt và xử tù 3 năm, nhưng lại vừa có lênh đi khám và được xác nhận của hội đồng bác sĩ là đang bị bệnh tâm thần. Với xác nhận này, Lê Anh Hùng được tha về nhà.

Ai ký lệnh bắt, và ai ra lênh tha bằng xác nhận tâm thần, chỉ nhìn chữ ký trên lệnh đủ biết ai là người của Tàu, ai là người của phe chống Tàu trong guồng máy !

- Phạm Minh Chính, về Hà Nội lên trưởng Ban Tổ chức cán bộ từ bí thư Quảng Ninh, tác giả của khu đặc biêt Vân Đồn, dù là trưởng Ban Tổ chức cán bộ, chức vụ trước đây từng giúp Lê Đức Thọ thành nhân vật số hai. một thời khét tiếng, bây giờ chỉ được phân công làm Trưởng Tiểu ban Điều lệ của Đại hội XIII. Ông Trọng chịu trách nhiệm Trưởng ban văn kiện, nhận kiêm luôn Trưởng ban nhân sự, và tuyên bố, "dứt khoát không dùng người chạy chức chạy quyền".

- Đô đốc Nguyễn Văn Hiến, nguyên uỷ viên Trung ương Đảng, nguyên Thứ trưởng Bộ Quốc phòng, Phó đô đốc Nguyễn Văn Tình, chuẩn Đô đốc Lê Văn Đạo phải chịu trách nhiệm về những vi phạm, khuyết điểm của Quân chủng Hải quân và trách nhiệm cá nhân trong công tác quản lý, sử dụng đất quốc phòng thời kỳ ông là Tư lệnh Quân chủng Hải quân.

- Cha con Phùng Quang Thanh và Phùng Quang Hải từ sau vụ "Đảo chính" đồn đoán, cùng "biệt vô âm tín".

- Những anh hùng trong chiến tranh biên giới năm 1979, đều đã hoặc bị đột tử như thiếu tướng Lê Xuân Duy, trung tướng nổi tiếng Đào Trọng Lịch, hoặc phải rời quân ngũ sang Quốc hội như đại tướng Đỗ Bá Tỵ, Quân khu II có thể là "ổ con chuồn chuồn" gián điệp Tàu.

- 16 vị tướng lĩnh trong phái đoàn quân sự Việt Nam do ông Phùng Quang Thanh làm trưởng đoàn thăm và làm việc với Bộ Quốc phòng Trung Quốc từ ngày 16 đến 18 tháng 10 năm 2014, đã lần lượt bị thuyên chuyển, bị kỷ luật, hoặc nghỉ chờ về hưu.

Tất cả các sự kiên trên phản ánh một điều rằng tương quan lực lượng giũa hai phe thân Tàu và chống Tàu đã có sự thay đổi, và thay đổi đó là sự áp đảo của phe chống Tàu.

Tuy vậy, sự cố "tai biến" có thể không phải là chuyện vô tình hay ngẫu nhiên.

Có khả năng rằng có "một bàn tay vô hình" đã lợi dụng sự kiện ông Trong đến lãnh địa nhà Ba X để gây án mạng, nhằm đánh "một đòn chết hai" ? Nếu cả hai đối thủ cùng là kẻ thù của một người, thì bàn tay ấy là của ai ? Dũng là kẻ thù của Tàu, vì Dũng là người Việt cộng sản cao cấp nhất tuyên bố trước quốc tế rằng "Việt Nam không đem chủ quyền để đổi lấy tình hữu nghị viển vông". Nếu đi Mỹ lần này, ông Trọng sẽ là người Việt cộng sản cao nhất và duy nhất đi Mỹ hai lần, liệu có biến người Việt và chế độ thành bạn với Mỹ, kẻ không đội chung trời với Trung Quốc không ?

Người ta nhớ lại chuyến đi Mỹ lần trước của ông Trọng, một âm mưu đảo chính của Phùng Quang Thanh cùng 16 vị tướng tá của Bộ Quốc phòng đã được Bộ Công an dưới quyền ông Trần Đại Quang và Tình báo chính trị của quân đội cùng phát hiện. Ông Phùng Quang Thanh được đưa sang Pháp, Tư lệnh và Chính ủy Bộ tư lệnh thủ đô bị Ngô Xuân Lịch thay chức cùng trong một buổi sáng.

Lần đi thứ hai sắp tới, theo logic, sẽ phải bằng mọi cách để không được thực hiện và một Hiệp định An ninh Mỹ Việt, nếu có khả năng ra đời, sẽ phải đổi bằng mạng của chính ông Trọng trước khi có thể ký.Có nghĩa rằng dù bằng cách nào, Trọng đều sẽ nhận án tử hình, giống trường hợp Trần Đại Quang, chết vào lúc nào là do Tập ấn nút.

Một tuần sau khi ông Trọng nhập Quân y viện 108, ngày 22/04/2019, ông Tô Lâm bay sang Mỹ theo lời mời của Cơ quan thực thi pháp luật Mỹ, một cơ quan bao gồm Tòa án, Cảnh sát Liên Bang FBI và Cảnh sát Pháp lý. Chỉ thấy báo chí đưa tin ông Tô Lâm gặp và làm việc với ủy ban chống khủng bố của Liên Hợp Quốc, nhưng có phỏng đoán ông Tô Lâm báo cho sứ quán Việt Nam và Bộ ngoại giao Mỹ chuyện xảy ra tại Kiên Giang(có bằng chứng do bàn tay của Bắc Kinh) và xin hoãn tuyên bố ngày thăm, chờ khôi phục sức khỏe của ông Trọng.

Ông Phúc là Lê Lai bất đắc dĩ

Nếu vụ "tai biến Kiên Giang" giúp ông Trọng thoát hiểm, thì cái hiểm ấy tất phải tìm tới kẻ có vai trò thế mạng.

Vai trò này rơi vào tay ông Nguyễn Xuân Phúc, người đang choáng ngợp với vận may được đóng vai Nguyên thủ quốc gia cùng một cái mộng sẽ hóa thành thật không xa, nếu người đứng đầu, từ nay buộc phải rời bỏ chính trường.

Ông Phúc có lẽ chưa ý thức được nguy hiểm đã bám ông và có thể sẽ không rời ông nữa.

Nguyên thủ của một quốc gia đồng minh, ông Phúc tất yếu phải bày tỏ ủng hộ hết mình, sẵn sàng ký mọi văn bản phục vụ lợi ích của ông Tập.

Nhưng là nhân vật thứ hai, ông sẽ phải báo cáo Tập Cận Bình về kế hoạch và nội dung chuyến đi Mỹ của ông Trọng. Việc này chắc chắn không ngoài dự đoán của Bộ Chính trị Việt Nam. Ông Phúc sẽ phải trả lời : "Đây là việc của ông Trọng và Ban Bí thư, Bộ Chính trị Việt Nam chưa đưa ra bàn cụ thể, và ngày đi cũng chưa xác định".

Với cách trả lời như vậy, có thể ông Phúc không bị chất vấn, nhưng chắc chắn ông phải nhận một bảo đảm, ông Tập có thể công khai, rằng "ông sẽ được sống, nếu điều ông nói là thật. Ngược lại, ông sẽ chết nếu sự thật được xác định là không phải như vậy. Cái chết đã được đưa vào người ông, ngay khi ông bước vào căn phòng này. Ông chỉ có thể được giải thoát nếu đồng ý hợp tác với chúng tôi, chắc ông hiểu từ cái chết của ông Quang vừa rồi ?".

Nếu sự việc diễn ra theo kịch bản tưởng tượng này, thì ông Phúc đã làm Lê Lai một cách vô thức. Nhưng khi nhận được ra, ông Phúc liệu có nhận "hợp tác" với bạn không ? Liệu có chuyện lặp lại lịch sử của Lê Chiêu Thống ?

Ông Trọng có đi Mỹ không ?

Có thể khẳng định 100% rằng quyết tâm đi Mỹ của ông Trọng là không gì lay chuyển nổi. Tại sao ? Vì chuyến đi quá quan trọng và là cơ hội cuối cùng để ông Trọng "làm nên lịch sử" và "trở thành bât tử", vì ông Trọng là người thèm khát danh tiếng và danh vọng, và vì nếu vụ tai biến này do bàn tay thâm độc của Trung Quốc gây ra, thì chuyến đi Mỹ và Ký bằng được Hiệp định an ninh Viêt Mỹ là cách trả thù xứng đáng nhất.

Ông Trọng là người thèm khát danh tiếng

Ông Trọng từng ôm mộng tiếp bước ông Nguyễn Văn Linh khôi phục lại phong trào cộng sản quốc tế, đưa Việt Nam vào hàng lãnh đạo phong trào cộng sản quốc tế.

Ông Linh thăm và dự đại hội đảng cộng sản Romania tháng 11/1989. Mặc dù Liên xô sụp đổ, xhcn Đông Âu tan rã, Đại hội Đảng cộng sản Romania XIV vẫn bầu Ceausescu làm Tổng bí thư một nhiệm kỳ thứ 5 năm và trong bài phát biểu bế mạc Đại hội, Ceausescu tuyên bố Romania đã trở thành "Thành trì xã hội chủ nghĩa". Nguyễn Văn Linh đã đích thân trình bày sáng kiến đề nghị cùng Romania tổ chức Quốc tế cộng sản 5 nhằm khôi phục lại phe xã hội chủ nghĩa và chủ nghĩa cộng sản.

Khủng hoảng lý luận về con đường đi lên sau cách mạng dân tộc đã bế tắc sau cái chết của NEF (chính sách đổi mới kinh tế tạm thời) cùng với V.I. Lenin năm 1924, đã cho ông Trọng một ảo tưởng : lý luận về đổi mới do ông phát triển là một phát kiến sáng tạo về lý luận của giai đoạn "quá độ tiến lên chủ nghĩa xã hội", một đóng góp cho kho tàng lý luận của chủ nghĩa cộng sản mang tầm quốc tế.

- Đầu tháng Hai năm 2018, sau ngày nhận huy hiệu 50 năm tuổi đảng, ông cho xuất bản cuốn trước tác : "Vững bước đổi mới".

Nội dung các bài viêt tóm tắt trong 8 điều : kiên định học thuyết Mác-Lê ; kiên định chủ nghĩa xã hội mác xít ; kiên định chế độ độc đảng ; kiên định nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa ; kiên định 3 quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp đặt dưới sự lãnh đạo tập trung, duy nhất, thường xuyên liên tục của đảng ; kiên định phương châm "đất đai thuộc sở hữu toàn dân do Nhà nước thay mặt quản lý" ; kiên định coi sở hữu quốc doanh là chủ đạo trong nền kinh tế ; kiên định đường lối đối ngoại "bề ngoài là làm bạn với mọi nước, thực chất là ngả hẳn về phía ông bạn 4 tốt 16 chữ vàng", theo nguyên tắc 3 không : không liên minh quân sự với nước ngoài, không có quân đội và căn cứ quân sự nước ngoài, không dựa vào nước này để chống nước khác.

Có lẽ ông Trọng xuất bản nó trong hy vọng sau này có kẻ gọi nó là tư tưởng Nguyễn Phú Trọng.

Ngày 9/4/2012, sách cặp đi Cuba với lời mời thuyết giảng cải cách kinh tế tại trường đảng cao cấp Nico Lopez nơi đào tạo cán bộ chủ chốt của Trung ương Đảng cộng sản Cuba, ông Trọng ngây ngất với tham vọng trở thành lý thuyết gia cộng sản và có tên trong danh sách những nhà lãnh đạo của phong trào cộng sản quốc tế.

Ông ta không biết rằng, người Cuba và thế giới Mỹ Latinh đã thay đổi. Người ta muốn ông giúp cho Mỹ Latinh thoát khỏi chủ nghĩa xã hội lạc hậu bởi những cải cách của Việt Nam, thoát ra ngoài Castrisme. Bài thuyết giảng của ông cuối cùng gây thêm bế tắc, và thất vọng.

Brazil hủy chuyến thăm đột ngột. Thông tấn xã Việt Nam nói nguyên nhân hủy chuyến thăm 13-14/4/2018 vào phút chót là ‘do khó khăn đột xuất của phía Brazil’ nhưng không nói rõ đây là khó khăn gì. Nhưng người ta cho rằng, sau khi nghe lại bài thuyết giảng của ông Trọng tại Cuba, bà Tổng thống Brazil đã tránh mặt. Chuyến bay đáng lẽ sang Brazil đã phải quay về Việt Nam giống như một thất bại ê chề.

Ông Trọng lờ mờ nhận ra sự thay đổi của nhận thức của thế giới về ông và về "Đổi mới" !

Những gì Tô Lâm phải làm ?

Tô Lâm đi Mỹ ngày 22/04/2019, nhiệm vụ mà ông phải làm là dọn đường cho chuyến đi của ông Trọng.

Nhưng để được giao cho nhiệm vụ dọn đường, Tô Lâm phải chứng minh được lòng trung thàng tuyệt đối với đảng, với ông Trọng.

Ông Tô Lâm lên Bộ trưởng nhưng ba năm sau, ngày 29/01/2019, mới được ông Trọng phong hàm đại tướng, khác với ông Trần Đại Quang, chỉ sau 4 tháng.

Ông Tô Lâm được giao bí thư Đảng ủy Bộ Công an theo chức năng, tháng 5/2016, nhưng sau 4 tháng, ngày 24/09/2016, ông Trọng phải đưa cả ông Trần Đại Quang cùng nhảy xuống trực tiếp tham gia thường vụ đảng ủy Bộ Công an, là có lý do.

Sự trung thành đó là gì ? Là lập trường "còn đảng còn mình", nghĩa là sẵn sàng hy sinh khi đảng bị đe dọa tiêu diệt, bất kể kẻ tiêu diệt đảng là ai !

Hội nghị công an nhân dịp kỷ niệm 40 năm ngành công an, ông Tô Lâm đã nhắc lại lời thề của toàn ngành "còn đảng còn mình" trước sự chứng kiến tham dự của ông Trọng.

Ngày27/11/2017, Tô Lâm cho phát tán video bài nói chuyện của Thiếu tướng Tổng cục phó Tổng cục chính trị Bộ Công an Trương Giang Long nói nõ thái độ và lập trường chống Trung Quốc của ông, và một đề nghi thay đổi thái độ của Mỹ vói Đảng cộng sản Việt Nam.

Sang Mỹ làm công việc dọn đường, lót ổ cài người, giao cho sứ quán kích hoạt mạng lưới ngầm chống biểu tình, chống ám sát từ cộng đồng người Việt, và đặc biệt là gặp gở FBI, CIA bàn chuyện chống phá hoại của Bắc Kinh, kể cả phương án nổ bom, hay bắn tỉa từ xa…

Nhiệm vụ chính là bảo toàn tính mạng cho ông Trọng, và bảo đảm Hiệp định được ký kết. Khác với Trần Đại Quang ngăn chặn cuộc đảo chính quân sự của Phùng Quang Thanh, Tô Lâm có nhiệm vụ chống âm mưu ám sát và phá hoại ngăn cho Hiệp định không được ký kết, không có được Tuyên bố chung.

Theo lời mời của cơ quan thực thi Pháp luật, một cơ quan thuộc Bộ Tư pháp Mỹ bao gồm cảnh sát pháp lý, Công tố và Tòa án.

Nhưng dù đã sang Mỹ ngày 22/04, ông Tô Lâm đã phải quay về khi chưa làm được gì. Chuyến đi về khó hiểu này của ông bộ trưởng công an đưa ra giả thuyết, ông Tô Lâm đã được báo chuyến đi chưa được quyết định và chưa biết được quyết định khi nào. Phụ thuộc diễn biến sưc khỏe của ông Trọng, nhận được quyết định hoãn chuyến đi của ông Trọng còn tùy thuộc vào sự tiến triển của sức khỏe ông Trọng

Theo lời Trương Giang Long thì chính ông Kiệt nói : "Khi nào đảng ta thật sự độc lập được về đường lối, thì bấy giờ đất nước mới có sự chuyển biến tích cực".

Ông Trương Giang Long sau đó bị nhận quyết định về hưu trước hạn, nhưng lại được ông Trần Đại Quang trao quyết định danh vị Giáo sư nhân dân và lặng lẽ bố trí về Hội đồng lý luận trung ương. Điều này cho thấy đảng vẫn nhẫn nhịn áp lực Trung Quốc, nhưng thế lực đã không phải là khuất phục.

Cái gương Kim Jong-un

Ý thức được thực tế cay đắng của sự lệ thuộc chính trị vào Trung Quốc đã làm ông Trọng có lẽ đã "sám hôi ", nhất là qua gương Kim Jong-un.

Tại sao cả Mỹ, Trung Quốc và Nga đều có cùng một thái độ trọng vọng ngang hàng với Kim Jong-un, một lãnh đạo quốc gia bị coi là nổi tiếng độc tài, một quốc gia nghèo đói, một lãnh đạo chỉ bằng tuổi con cháu ?

Tại sao Tập phải mời Kim tới thăm Thanh đảo, tặng quà và gợi ý Un chọn Thanh Đảo cho cuộc gặp Thượng đỉnh Mỹ-Triều, không một phút ngạo mạn như với lãnh đạo Việt Nam ?

Tại sao sau cả hai kỳ đàm phán với Mỹ, Kim ngừng thử tên lửa xuyên lục địa tầm xa trên 10.000 km chạm tới đất Mỹ, nhưng vẫn tiếp tục thử tên lửa tầm ngắn 300-400 km ? Và Tổng thống Trump vẫn cam đoan rằng an ninh của Mỹ được đảm bảo và Kim vẫn là một lãnh đạo xuất sắc ?

Tại sao Kim yêu cầu Mỹ và Nam Hàn hủy bỏ tập trận chung với mực tiêu tấn công miền Bắc, nhưng không yêu cầu Mỹ dỡ bỏ THAAD và rút 28.000 quân khỏi Nam Hàn ? Để chống ai và bảo vệ ai ?

Tại sao ngay sau khi cầm quyền Kim Nhật Thành kiên quyết triết lý : "Chủ quyền trên hết" và "chủ quyền chỉ có có được bằng sức mạnh quân sự", "quân sự hàng đầu" ? Tại sao chủ quyền trở thành quyết tâm xương máu đến vậy với người Triều Tiên ?

Người ta không quên rằng khi Kim chỉ còn 10.000 quân và bị Mỹ ép tới sát sông Áp Lục, năm 1951, chính Trung Quốc đã đưa sang gần 3 triệu quân đẩy quân đồng minh Mỹ trở ngược và phải ký tạm ngưng chiến tranh năm 1953.

Chế độ và chính quyền Bắc Triều được thiết lập dưới sự bảo trợ của Đảng cộng sản Trung Quốc.

Nền kinh tế của Triều Tiên phụ thuộc 98% vào sự cung cấp của Trung Quốc, và món nợ 1 triệu mạng chí nguyên quân Trung Quốc, là món nợ không thể trả, khiến Chính phủ của Kim chỉ là bù nhìn trong tay Đảng cộng sản Trung Quốc. Đó là lý do chủ quyền là nhu cầu xương tủy !

Tại sao Kim khi đi sang Sigapore phải bay bằng máy bay Trung Quốc nhưng cả hai chiều đi và về đêu không hạ cánh xuống Bắc Kinh mà quay đầu, đổi tên hiệu chuyến bay rồi bay thẳng sang Singapore hoặc quay ngay về Bình Nhưỡng ? Kim sợ áp lực của Tập, sợ sự giám sát và chi phối của Tập ?

Tại sao khi qua Trung Quốc, Kim mang theo đầy đủ thực phẩm, từ chối mọi thứ do Trung Quốc cung cấp. Kim mang theo cả buồng vệ sinh tránh việc phân tích trộm phân của ông ta ? Kim sợ bị đầu độc và kế hoạch của một âm mưu ?

Tại sao Kim và Đảng nhân dân cách mạng Triều Tiên xử phanh thây ông chú dượng vì tội gián điệp cho Trung Quốc ?

Tại sao Kim và Đảng lao động Triều Tiên quyết định xử tử bằng được người anh khác mẹ của Kim là Kim Jong-nam trong khi Jong-nam được chính cơ quan tình báo Trung Quốc bảo vệ nhiều lớp từ xa tới vệ sĩ ? Kim hủy diệt một âm mưu nuôi dưỡng phương án thay đổi chế độ đến từ Bắc Kinh ?

- Chu Vĩnh Khang, người được coi là tổ chức đảo chính Triều Tiên, khi vụ án bại lộ, ông chú dượng bị xử phanh thây thì Chu Vĩnh Khang bị Tập ra lệnh bắt vì tội tham nhũng. Bây giờ Chu Vĩnh Khang liệu còn trong tù hay đang an dưỡng ?

- Trung Quốc sợ Triều Tiên có vũ khí hạt nhân, nhưng Trung Quốc còn sợ hơn gấp nhiều lần, nếu Triều Tiên cùng với Nam Hàn thành đồng minh của Mỹ.

Tại sao Kim có vẻ vừa sợ, nhưng vừa căm ghét Trung Quốc đến như vậy ?

Tại sao tất cả những ai lệ thuộc vào Trung Quốc đều mất chủ quyền và bị kiểm soát ?

Tại sao trên thế giới, Trung Quốc không có đồng minh ?

Tại sao, Nhật Bản, Nam Hàn và hầu như tất cả các quốc gia đồng minh của Mỹ đều độc lập, có quyền tự chủ tự chủ, tự do và phát triển ?

Tại sao Trung Quốc độc tài, trong khi Mỹ, tổng thống bị Quốc hội giám sát, khống chế và có thể bị buộc tội và phế truất ?

Nhân tiện chuyện của Ủn, xin được nhắc lại một chuyện cũ. Trước đây, trong bài viết "Ai là thủ phạm vụ giết Kim Jong-nam", tôi đã nghĩ rằng Trung Quốc đã giết Jong-nam để đổ lên đầu Kim Jong-un, đe dọa và áp lực Ủn phục tùng, nhưng thực tế diễn ra đã chứng minh điều ngược lại.

Sau vụ án gián điệp và đảo chính do Chu Vĩnh Khang tổ chức và chỉ đạo, bị tình báo Triều Tiên phát hiện, ông chú dượng của Ủn và ông anh trai cùng cha khác mẹ của Ủn bị kết án tử hình vì tội phản quốc. Ông chú dượng bị xử phanh thây. Và sau đó, Kim Jong-nam bị đầu độc bằng VX.

Đây là cú đòn vỗ mặt Trung Nam Hải. Ông Tập cho bắt Chu Vĩnh Khang, đánh tín hiệu Khang vi phạm quy tắc của Đảng cộng sản Trung Quốc, nhưng Ủn biết rõ bản chất nham hiểm và bần tiện của lãnh đạo Bắc Kinh.

Ông Trọng và Bộ Chính trị không thể không hiểu những điều đó. Vì vậy, mới đây đã ra đời hai quyết dịnh sinh tử : phát triển hạt nhân với Nga và Hiệp định an ninh với Mỹ.

1. Việt Nam đã quyết định phát triển hạt nhân với sự cộng tác trợ giúp của Nga.

"Ngay từ 28/6 đến 1/7/2017 chủ tịch nước Trần Đại Quang đã ký với Putin Bản ghi nhớ giữa Bộ Khoa học và công nghệ và Tập đoàn "Rosatom" về Kế hoạch hợp tác triển khai dự án xây dựng Trung tâm Khoa học và Công nghệ hạt nhân trên lãnh thổ Việt Nam".

Ngày 19/11/2018 hai thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và Medvedev đã cam kết khẳng định quyết tâm triển khai dự án Trung tâm Khoa học Công nghệ hạt nhân tại Việt Nam trị giá 350 triệu USD thay cho lò phản ứng hạt nhân Đà Lạt".

2. Việt Nam phải tìm sự liên kết đồng minh với Mỹ. Quan hệ Việt-Mỹ sẽ được nâng lên cấp chiến lược toàn diện.

Sân bay Biên Hòa sẽ được tẩy rửa và dọn sạch bom mìn để nhanh chóng tiếp nhận quân đội Mỹ như một căn cứ quân sự đã có trước đây.

Nếu chiến tranh Trung Quốc và Đài Loan nổ ra (theo một thông tin không chính thức, có thể trước tháng 10/2019), Việt Nam có thể tranh thủ sức mạnh Mỹ tái chiếm lại hai quần đảo Hoàng Sa và Trường sa.

Chuyến thăm Việt Nam lần thứ hai của Hàng không mẫu hạm Wilson đã được lên kế hoạch tới Cam Ranh vào tháng 9/2019.

Vừa có tin kín rằng 10.000 lính Mỹ đã được điều đến Biên Hòa tham gia chiến dịch "tháo gỡ bom mìn và tẩy rửa dioxin".

Điều làm nên lịch sử của ông Trọng

Trong hai năm 1945 - 1946, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã có 8 thư và điện gửi Tổng thống Hoa Kỳ Harry Truman.

Trong một thư, ông Hồ viết : 

"An ninh và tự do chỉ có thể được bảo đảm bằng sự độc lập của chúng ta đối với bất kỳ một cường quốc thực dân nào, và bằng sự hợp tác tự nguyện của chúng ta với tất cả các cường quốc khác Chính là với niềm tin vững chắc này mà chúng tôi yêu cầu Hợp chủng quốcHoa Kỳ, với tư cách là những người bảo vệ và những người bênh vực Công lý thế giới, thực hiện một bước quyết định trong sự ủng hộ nền độc lập của chúng tôi.

Điều mà chúng tôi đề nghị đã được trao cho Philippines một cách quý báu. Cũng như Philippines, mục tiêu của chúng tôi là độc lập hoàn toàn và hợp tác toàn diện với Mỹ. Chúng tôi sẽ làm hết sức mình để làm cho nền độc lập và sự hợp tác này trở nên có lợi cho toàn thế giới".

Nếu chuyến đi của ông Trọng có thể thực hiện, nếu ông Trọng trực tiếp gặp tổng thống Mỹ, nếu Hiệp định An ninh quốc gia được ký kết, thì ông Trọng sẽ là người thực hiện được điều mơ ước của Hồ Chí Minh.

Vinh quang của ông Trọng sẽ vượt lên trên mọi thế hệ lãnh đạo của cộng sản Việt Nam.

Nếu thoát được ra khỏi sự trói buộc của Trung Nam Hải, ông Trọng còn làm được những điều mà không một lãnh đạo cộng sản Việt Nam nào làm được.

Đó là vinh quang tột đỉnh. Ông Trọng đã 75 tuổi, ông Trọng đang có nguy cơ bạo bệnh ? Chuyến đi là cơ hội cuối cùng của đời ông.

Cái chết của ông Võ Văn Kiệt và ông Trần Đại Quang

Dư luận cho ông Trọng là thủ phạm gây ra cái chết dần mòn của ông Quang. Đây có lẽ là một sự lầm lẫn.

Thời gian đã làm sáng dần những phỏng đoán đã xuất hiện nhiều năm trước đấy.

Ông Quang lên Đại tướng Bộ trưởng Bộ Công an dưới thời ông Dũng, dính vào cá phi vụ tham nhũng, nhưng cũng như Dũng, ông Quang căm ghét Trung Quốc và dứt khoát chủ trương độc lập chính trị của Đảng cộng sản Việt Nam. Ông Quang là người phát hiện và chỉ đạo chiến dịch phá chặn âm mưu đảo chính của Phùng Quang Thanh cùng 16 tướng lĩnh, do Bắc Kinh giật dây, nhân chuyến đi Mỹ lần đầu, tháng 7/2015, của ông Trọng. Hành vi của ông Quang bị kết tội coi là phản bội chủ nghĩa xã hội theo Hiệp định an ninh Trung Việt do Đỗ Mười và Giang Trạch Dân ký năm 1991.

Với chiến tích này ông Quang lên Chủ tịch nước, nhưng cũng từ việc này mà ông nhiễm một thứ bệnh không thể chữa được. Người gieo cho ông thứ bệnh ấy đương nhiên là Bắc Kinh, không phải ông Trọng.

Những người trong Bộ Chính trị biết rõ ông Quang vì sao mà nhiễm "một loại virus lạ, chưa có thuốc chữa" và loại virus đó từ đâu đến.

Đó là sự cay cú đau đớn cùng với sự bất lực. Ông Quang chết tức tưởi và nhanh chóng khác thường, trong khi, hai ông Đỗ Mười và Lê Đức Anh, một ông 102 tuổi, một ông 98 tuổi vẫn dai dẳng sống như kiểu không được phép chết. Người ta biết hai ông này, ông Đỗ Mười là người cùng với Võ Văn Kiệt ký Hiệp định an ninh Trung-Việt nhưng núp dưới cái tên "Hiệp định Thương mại" năm 1991. Đây là một thứ hiệp định đồng minh ràng buộc số phận của hai chế độ lại với nhau, mà ông Nguyễn Cơ Thạch gọi là "Thời kỳ Bắc thuộc lần thứ hai". Còn cái ông thứ hai, Lê Đức Anh, chính là cha đẻ của thứ hiệp định đó. Ông Võ Văn Kiệt chết đột tử vì câu phát biểu : "Chỉ khi nào đảng ta độc lập về chính trị, khi đó mới có thể thay đổi". Ông là người cùng ký nhưng ông bị ép buộc.

Cứ theo suy luận thì một nửa Ban bảo vệ sức khỏe trung ương và một nửa Hội đồng y khoa của Quân y viện 108 là người của Trung Quốc.

Ông Dũng là người hàm ơn đỡ đầu của ông Anh, nhưng ông Dũng chỉ cố gắng trả ơn thông qua việc dìu dắt ông Lê Thanh Hà, nhưng ông Dũng, sau khi nghe nhóm bác sĩ điều tra cái chết của ông Kiệt theo lệnh của ông, thì được báo cáo rằng : "Ông Kiệt chết do một thứ độc tố, cần phải mổ tử thi để xác định", nhưng kiến nghị mổ tử thi ông Kiệt bị bác bỏ. Có một thông tin tiết lộ rằng khi sang tới Singapore, ông Kiêt đã rơi vào hôn mê, nhưng ông Kiệt đã cố viết một điều gì đó vào lòng bàn tay. Điều đó là gì ? Đó là một thứ tuyệt mật. Nhưng chắc chắn ông Dũng đã được nhóm điều tra tử thi báo cáo lại, trước khi đến tai cấp cao hơn. Có thể ông Dũng biết được người giết ông Kiệt là ai, ít nhất cũng do chủ trương của ai.

Khi được tin ông Quang chết, cùng một lúc, có tin đồn ông Mười vừa chết, rồi tiếp là tin "tình trạng rất xấu của ông Lê Đức Anh". Người ta xì xào rằng, trong Bộ Chính trị, người cao nhất là ông Trọng gần như phát điên, đòi quyết định rút ống ô xy để hai ông kia cùng chết. Nhưng sau một hồi phân tích, việc thông báo ba cái quốc tang một lúc là không thể.

Nhưng đến 22/04/2019, khi ông Trọng tạm tỉnh sau "tai biến", thì lập tức, ông Lê Đức Anh "mặc dù được Đảng, Nhà nước, tập thể các giáo sư, bác sĩ tận tình cứu chữa, gia đình hết lòng chăm sóc, nhưng do tuổi cao, sức yếu, đồng chí đã từ trần". Ông Trọng đã vắng mặt, mặc dù đứng tên trưởng ban lễ tang, và ông Dũng là người bật cười to nhất khi ông Trương Hòa Bình không biết lú lẫn hay cố tình giới thiệu bà Ngân là chủ tịch nước.

Và chắc chắn rằng, với vái chết của ông Mười và ông Anh, cái "Hiệp định Hữu nghị Viêt-Trung" mà người ta vẫn nhầm với Hiệp ước Thành Đô, cũng được coi là đã "bị chết", mà không có đám tang.

Từ nay, cửa trận đã được mở, đường cống đã được khai thông, ước mơ của ông Hồ có cơ hội thực hiện.

2. Ông Trọng sẽ đem gì sang Mỹ ?

Nếu những suy đoán từ nhũng phân tích trên là đúng, thì một quyết tâm vô bờ bến mà ông Trọng mang theo sang Mỹ là thực hiện bằng được điều mong ước của Hồ Chí Minh trong 8 bức thư gửi tổng thống Mỹ Truman nhưng không được Mỹ trả lời.

Đó là nâng cấp mối quan hệ từ đối tác toàn diện lên đối tác chiến lược toàn diện, nghĩa là về mặt quân sự mối quan hệ an ninh giữa hai quốc gia là quan hệ đồng minh, một Hiệp định an ninh tương tự Hiệp định an ninh mà Mỹ "đã trao cho Phillipines một cách quý báu" từ năm 1951.

Nếu không gặp trở ngại gì từ phía Mỹ, nếu ông Trump có đủ sự hiểu biết về Việt Nam, đủ sự tin cậy vào ông Trọng, và đặc biệt là, nếu thoát được sự phá hoại của Trung Quốc thì những mơ ước của ông Hồ có cơ hội trở thành sự thật.

Và nếu như vậy, Sân bay Biên Hòa tái trở lại thành căn cứ quân sự của Mỹ. Cảng Cam Ranh sẽ được dùng làm nơi lưu trú thường trực của hàng không mẫu hạm Mỹ. Hoàng Sa và Trường Sa sẽ về với Tổ quốc, Biển Đông sẽ hoàn toàn sạch bóng quân Tàu. Lưu thông hàng hải quốc tế sẽ hoàn toàn tự do. Những gì có dưới lòng biển Đông sẽ thuộc về Việt Nam.

Nhưng liệu ông Trọng có đi Mỹ không ?

Ngày tái xuất hiện, người ta thấy ông Trọng ngồi trên chiếc ghế có trang bị thêm thắt lưng an toàn, tay trái đeo đồng hồ điện tử theo dõi sức khỏe, ngực trái đeo thiết bị trợ tim. Như vậy, sự cố tai biến là có thực. Sức khỏe có thể chưa hoàn toàn suy sụp, bằng chứng là sự việc minh mẫn mạch lạc trong bài phát biểu, nhưng để đi Mỹ thì không biết có được không.

Có nhiều kịch bản có thể xảy ra :

1. Ông Trọng sẽ phải tạm nghỉ việc, tĩnh dưỡng hoàn toàn nhằm khôi phục nhanh nhất và những điều kiện tốt nhất cho sức khỏe của ông. Thời gian nhanh nhất cũng phải kể tới hàng tháng.

2.Ông Trọng sẽ phải trốn khỏi bàn tay độc các bằng việc cách ly hoàn toàn, được bảo vệ 24/24. Ông sẽ kết hợp việc cách ly để khôi phục sức khỏe (cùng với cái chết của Lê Đức Anh, mạng lưới kia chắc chắn hoặc tan rã, hoặc giữ nguyên thế thủ).

3. Nếu sự thật ông Trọng nhiễm độc bởi bàn tay vô hình thì không thể chữa. Bệnh tình ông Trọng chỉ yếu đi với thời gian.

Như vậy, lạc quan nhất cũng phải tối thiểu hai tháng, ngày đi Mỹ mới được xác định, chuyến thăm có thể vào tháng 8/2019 là sớm.

Trường hợp xấu nhất, tình trạng ông Trọng nhanh chóng xấu đi, Bộ Chính trị sẽ phải gấp rút soạn thảo trước các hiệp định sẽ ký với Mỹ, thỏa thuận ký tắt với phía Mỹ, Quốc hội phê chuẩn và thảo sẵn sắc lệnh phê chuẩn. Ông Trọng sẽ ký hết các văn kiện, từ nghị quyết Bộ Chính trị trong vai Tổng bí thư, bản thảo các hiệp định sẽ ký với Mỹ, sắc lệnh phê chuẩn Hiệp định... trong vai Chủ tịch nước. Có nghĩa là, tất cả là do ông Trọng, của ông Trọng.

Ông Phúc (hay bà Ngân) sẽ được ủy quyền tư cách nguyên thủ để đi Mỹ và ký kết các hiệp định tại chỗ. Trường hợp Mỹ không đồng ý ký thay, thì Quốc hội phải họp phiên bất thường đặc biệt bầu ông Phúc (hay bà Ngân) làm Chủ tịch nước.

Chuyến đi của ông Tô Lâm sang Mỹ ngày 22/04 chỉ gặp Liên Hiệp Quốc, rồi rời Mỹ chỉ sau 3 ngày, không một lời hứa hẹn, chắc chắn thời điểm chuyến đi đã để lửng không biết tới khi nào.

Đại hội 13 của những ai ?

Nếu ông Trọng đi Mỹ nhưng quan hệ Việt-Mỹ không được nâng lên thành chiến lược toàn diện, thì mọi việc sẽ vẫn như cũ.

Ông Trọng nghỉ hưu, tổng bí thư mới có thể là ông Trần Quốc Vượng, hoặc ông Đinh Thế Huynh, vì ông Đinh Thế Huynh từng được Bộ Chính trị quy hoạch Tổng bí thư ngay từ 04/2016, chắc chắn cũng bị nhiễm bệnh lạ sau chuyến đi Mỹ tháng 10/2016, nhưng đã gần 3 năm vẫn chưa chết và vẫn chưa ra khỏi Bộ Chính trị. Tồn tại một khả năng, sau khi phe thân Tàu tan rã, ông Huynh đột nhiên khỏe lại và thay lại chức thường trực Ban bí thư của ông Vượng, vì ông chưa hề từ chức và không phải bỏ chức vì kỷ luật. Ông bị cách ly chỉ để tránh bị "bàn tay ác độc" sờ tới ! Bộ Chính trị, sau gần 3 năm vẫn không gạt ông ra khỏi danh sách.

Như vậy, ở phương án này, ông Huynh hoặc ông Vượng sẽ làm Tổng bí thư.

Thủ tướng là ông Trương Hòa Bình. Bà Ngân vẫn giữ ghế Chủ tịch Quốc hội. Ông Vũ Đức Đam vào Bộ Chính trị và giữ phó thủ tướng thường trực. Ông Phạm Bình Minh làm Chủ tịch nước.

Phương án khác, nếu ông Phúc không nhiễm loại bệnh không có thuốc chữa, ông Phúc có thể giữ ghế Tổng bí thư, khi đó, ông Phạm Bình Minh lên thủ tướng, ông Trương Hòa Bình làm Chủ tịch Quốc hội, bà Ngân làm chủ tịch nước.

Nếu ông Trọng đi Mỹ và Hiệp định an ninh Việt-Mỹ được ký kết, thì Cam Ranh sẽ cho Mỹ thuê, Sân bay Biên Hòa thành căn cứ quân sự của Mỹ. Quốc hội sẽ tách thành Hạ viện và Thượng viện. Đại Hội 13 sẽ chia đảng thành 3, hai đối lập, một trung gian, và con số 13 là con số cuối cùng của chế độ cộng sản tại Viêt Nam.

Tất nhiên, những điều trên đây chỉ là đoán cho vui, mặc dù cũng dựa phần nào trên cảm nhận từ các diễn biến.

Người ta biết chắc rằng mọi chế độ đều được vận hành chỉ bằng và chỉ bởi các âm mưu, nên những gì nhìn thấy, những gì được công bố chỉ là cái không thể giấu của diễn biến từ các âm mưu. Để hiểu được thực chất của xã hội, không thể không cậy nhờ tới các phân tích hay đoán nhận thông qua thuyết âm mưu.

Chuyện đúng hay không, bài viết này không thể và không tự đặt ra.

Hải Phòng, ngày 19/05/2019

Bùi Quang Vơm

Published in Quan điểm